1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      [​IMG]

      KIỀU KIỀU TRỌNG SINH

      [​IMG]

      Tác giả: Vivian vivian/Tháng mười se se lạnh

      Thể loại: Đại, Thanh mai trúc mã, Chủng điền

      Số chương: 96 chương, 7 phiên ngoại

      Nguồn convert: YAPPA

      Cover: Nữ Lâm


      Tên Editor: LỤC NẶC + Otaku Bi

      [​IMG]

      VĂN ÁN
      Kiều Kiều là nhiều tuổi nhưng chưa lấy được chồng, cuộc sống hằng ngày trôi qua cách nhàm chán vô vị, đến cả nghiệp cũng suôn sẻ thuận lợi.

      Quá chán nản mượn rượu giải sầu, lúc tỉnh dậy lại thấy bản thân trở về năm tám tuổi, cho rằng đó là cơ hội mà ông trời ban cho .

      quyết định, mặc kệ như thế nào, cũng nắm lấy cơ hội này, sống cuộc sống vui vẻ tốt đẹp.

      [​IMG]

      MỤC LỤC


      Last edited by a moderator: 18/12/16
      Khủng Long, amandatruc, trantuyet26 others thích bài này.

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 1: TRỌNG SINH

      Trong căn nhà bé, có người ngồi ở trong phòng, Kiều Kiều uống từng ngụm từng ngụm rượu, haha, hôm nay là đêm bình an, mọi người đều chơi, đúng vậy lại có chỗ nào để , bạn bè đều có người nhà của họ, vào lúc này tới đây với , lại nghĩ tới xung đột hôm nay ở công ty, cười khổ, làm sao lại chán nản như vậy?

      Mấy ngày nữa tròn ba mươi tuổi, đương nhiên, hôm nay mười chín, nhưng vẫn là người đơn, bạn bè có ai bên cạnh, mỗi lần gọi điện thoại hay gặp cho mẹ, họ đều trách móc vài câu, muốn khóc, cũng biết giờ nên làm thế nào. phải là muốn tìm, mà do hiểu đàn ông, người bên cạnh giới thiệu cũng đáng tin, rối rắm, ai cũng kén chọn, ra phải như vậy, thực phải. chỉ muốn tìm người tâm đầu ý hợp, tại sao lại khó như vậy?

      Hôm nay ở công ty, đồng nghiệp lại nhắc tới chuyện còn độc thân của , rất tức giận, liền vài câu, người ta lập tức ném trả | ai thèm|. Vành mắt đỏ lên, đúng vậy, ai thèm, ế già, trong công ty lòng người phức tạp, cảm thấy tâm trí của mình tổn hao quá nhiều.

      Trong thành phố này, gần ba mươi tuổi, có bằng cấp tốt, tiền lương tháng chỉ có hai ngàn, muốn mua cái gì cũng dám, nhìn người khác đẹp đẽ chói lọi, vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ, lại uống hớp rượu, hung hăng nuốt xuống, nước mắt cũng chảy ra.

      muốn như vậy! muốn!

      Nếu như, nếu như có cơ hội nữa, nhất định sống như thế này, muốn sống tốt.

      Đúng vậy, lấy đâu ra cơ hội làm lại đây? A! Đúng thế, làm gì có?

      Những thứ tiểu thuyết kia, phải đều dùng để lừa gạt mấy sao?

      Tự lẩm bẩm mình, cầm chai rượu lên, hung hăng rót, kết quả là uống say.

      Say xong, đợi ngày mai tỉnh lại, ngày mới, cho dù cũng là ngày bết bát như vậy.

      khóc ngừng lại được.



      “Kiều Kiều, Kiều Kiều” Ai? Ai gọi , hình như là giọng của mẹ, đúng rồi, sao mẹ lại từ quê lên đây? say quá lên hồ đồ rồi? Quả nhiên, uống được rượu lại còn mượn rượu giải sầu, khó chịu!

      “Kiều Kiều, mau dậy , để mẹ xem chút con bị làm sao?” giọng lại vang lên bên tai, Kiều Kiều miễn cưỡng mở mắt ra, mẹ? A! Con mắt Kiều Kiều thoáng cái mở to. Mẹ! Thế nào mà mẹ lại trẻ như vậy?

      “Làm sao thế?” mẹ Kiều Kiều nhìn con mình. “Mẹ nghe bà nội con , chân con ngã bị thương

      Vội vàng cúi đầu nhìn lại chính mình, cánh tay bắp chân tinh tế, nước mắt rơi xuống, ông trời nghe thấy lời cầu khẩn của sao? trở lại hồi còn bé, trở lại hồi còn bé. Kiều mẹ thấy con mình ngây ngô khóc, nên cho rằng con rất đau, túm cầm lấy chân của . Do bị ngã nên đầu gối Kiều Kiều có vết thương rất lớn, nhưng lại bị Kiều Kiều dùng khăn tay buộc lung tung, “Đau lắm đúng ? Ngồi im, để mẹ xem chút, mẹ dặn rồi, cho phép con ra ngoài chạy lung tung con còn nghe, giờ nhìn chân con xem” Kiều mẹ liếc mắt nhìn Kiều Kiều.

      Kiều Kiều có thể trọng sinh, được ngày ngày vui vẻ, mặc dù nước mắt ngừng rơi xuống nhưng khóe miệng lại mỉm cười

      Nhìn bộ dàng này của con nhà mình, Kiều mẹ vỗ cái “Nhìn con xem, cái bộ dạng khóc ra khóc cười ra cười, chờ chút mẹ lấy khăn lau mặt cho con. Con nha, cũng còn nữa rồi còn làm mẹ lo thế này” Kiều mẹ từ giường xuống đất, ra bên ngoài.

      Chớp mắt, Kiều mẹ cầm cái khắn lông sạch đến lau mặt cho Kiều Kiều, rồi giúp băng bó chân tốt, ra chân của cũng có gì nghiêm trọng, là do khi chạy cẩn thận bị ngã rách da, chảy nhiều máu cũng nặng lắm.

      Kiều Kiều thừa dịp mẹ băng chân cho mình nhìn xung quanh phòng chút, đây là? ừ đây là nhà cũ của , lúc còn là ở chỗ này, về sau học tiểu học cả nhà bọn họ chuyển sang ở nhà mới. Đến khi trưởng thành, có công việc cha mẹ mới bán căn nhà cũ này .

      Hôm nay nếu còn ở đây có nghĩa là mình còn chưa học tiểu học?

      tại mấy tuổi rồi?

      Muốn nhìn quyển lịch ở cách đó xa nhưng lại thấy lắm. cẩn thận nghĩ lại, khi nào mình ngã chảy máu đầu gối, nhưng nhớ được, khi còn bé rất nghịch ngợm, ngày nào cũng chạy nhẩy nên ngã liên tục. Kỳ , trẻ con bị ngã lúc nào chả chảy máu cũng nghiêm trọng lắm, mấy đứa con trai đến băng cũng thèm băng.

      Vài ngày đầu còn băng bó chân, đến mấy ngày sau cần băng nữa, nghe như thế khỏi nhanh hơn, cũng hiểu lắm nhưng người già ai cũng như thế, trẻ con khi ấy làm sao mà quý báu như trẻ con sau này?

      “Bà nội con , thấy con vào nhà liền lôi chăn ra đắp. Hỏi con bảo là bị ngã. Làm cho mẹ lo mãi, bà ấy cũng biết băng lại cho con” Kiều mẹ lầm bầm.

      Bà nội, lúc này cả nhà Kiều Kiều ở cùng với ông bà nội.

      “Mẹ, con sao. Sau này con chạy lung tung nữa”. Kiếp trước hiểu chuyện, lúc còn bé thường làm cho người khác phải lo lắng, từ giờ như thế nữa, tại sống lại nhất định phải làm đứa con ngoan ngoãn để cho cho mẹ vẻ vang.

      “Được rồi, còn hơn năm nữa mới đến tháng chín khai giảng. Hè này con phải ôn tập tốt, được chạy lung tung, nếu mải chơi đến lúc đó theo kịp tiến độ học tập con đừng có mà khóc. Nghe lần này có giáo tên là Thạch Lan Hoa, giáo Thạch có kinh nghiệm dậy học rất tốt, nhờ người ta mà quen biết ấy, đợi cha con tới chào hỏi, chuẩn bị cho con đến lớp của ấy học” Kiều mẹ .

      Kiều Kiều chỉ ngồi nghe cũng thêm gì.

      Thạch Lan Hoa? Là giáo Thạch kia sao?

      Kiều Kiều đối với giáo Thạch có mâu thuẫn rất lớn. Đúng vậy, giáo Thạch này dậy học rất tốt nhưng mà dậy trẻ con thích hợp. Nhớ hồi đó mới khai giảng được mấy ngày, trời rét buốt, Kiều Kiều bị cảm lạnh, hắt xì cũng chảy nước mũi. Lúc đó học sinh chào giáo viên xong muốn ngồi xuống, Kiều Kiều cầm giấy len lén lau nước mũi, giáo Thạch liền châm chọc, đả kích . Cho dù rất nhiều năm sau, quên hết nhiều chuyện khi còn bé nhưng Kiều Kiều vẫn nhớ như in người giáo viên kia. giáo Thạch khinh bỉ nhìn , đứa trẻ như thế này mà cũng muốn đến lớp học của tôi, hừ, chút quy củ cũng có. Lần sau phải người nào cũng cho đến, hừ.

      Giọng kia làm cho Kiều Kiều lúc ấy còn bị tổn thương, thời gian dài sau đó đối với việc học tập có loại cảm giác bài xích. Mà giáo Thạch cũng chỉ dậy bọn họ có năm liền về hưu.

      “Cái đứa này, thế nào mới ngã cái lại cứ ngơ ngơ ngác ngác, nghĩ cái gì thế? Con nghe lời chút tối nay cho con cái bánh bột trứng”. Kiều mẹ xong liền xuống giường thu dọn nhà cửa. Kiều mẹ làm, thời gian buổi sáng kịp, thu dọn đơn giản chút liền ra cửa. Hôm nay, tan tầm sớm, Kiều mẹ muốn thu dọn nhà cửa chút, tính tình của Kiều mẹ và Kiều Kiều giống nhau, Kiều mẹ là người chịu khó, thích sạch còn Kiều Kiều lại giống Kiều ba, hơi lười chút. “Con cũng đừng nằm nữa, mẹ thấy con có chuyện gì, con đứng dậy đem bị chồng lên . Nghỉ hè ở nhà cũng biết quét nhà, con nha, giống cha con, rất lười” Kiều Kiều nghe thấy mẹ , hít mũi cái, mặc kệ là trước khi sống lại hay là sau khi sống lại, Kiều mẹ vẫn luôn là người thích cằn nhằn, ha ha, tốt.
      Last edited: 21/3/15
      Khủng Long, amandatruc, tart_trung27 others thích bài này.

    3. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 2: THÂN THÍCH
      Sau khi Kiều ba về, thấy con nhà mình ngã thành cái dạng kia, lắc đầu, còn hơn cả trẻ con, Kiều Kiều cười cười. Từ khi lên tiểu học, bị giáo Thạch đả kích, bạn học xung quanh nghe vào bằng cửa sau cũng mấy thích , người chơi với cũng nhiều lắm, càng ngày tính tình của càng khó chịu, càng về sau càng hướng nội, ra hồi mình cũng là đứa trẻ hòa đồng hướng ngoại. Kiều Kiều nghĩ mà chua xót

      “Tối nay nấu hai món ngon, con bị ngã cần phải bồi bổ cho nó” Kiều ba và Kiều mẹ .

      đến chuyện này, Kiều Kiều lại có chút ngoài ý muốn, trong trí nhớ của , lúc bé, đoạn thời gian lúc trước khi học tiểu học và lúc mới học tiểu học, rất dễ dàng bị ngã, hồi đó còn tưởng là do tuổi còn nhưng sau khi sống lại Kiều Kiều nghĩ, có thể là do bị thiếu chất. đồng nghiệp của có con học tiểu học nhắc tới đứa bị đau chân, đến bệnh viện khám mới biết ra thời điểm trẻ con lớn rất dễ thiếu chất, tốt nhất là nên bồi bổ nhiều chút.

      Trước khi sống lại Kiều Kiều cao 1m60, hồi sơ trung ăn tăng trí cổ vũ linh rất được thịnh hành lúc đó, có thể giúp người ta cao lớn hơn nhưng đối với lại có tác dụng.

      tại, cảm thấy mình cao hơn được có thể là do thiếu chất

      Nếu sống lại, nhất định đền bù tiếc nuối đời trước, muốn cao hơn chút, lại thường xuyên vận động, ừ, nhất định so với đời trước cao hơn.

      “Mẹ, mẹ mua xương về ăn được ?”

      “Gì? mua xương về ăn, sao con lại thích ăn mấy thứ đó rồi?”

      ? ? Mẹ, con muốn ăn, mẹ mua được ?” thời kì này xương phải là thứ quý hiếm, cho nên Kiều Kiều mới đưa ra cầu.

      “Được, được, được, con tránh ra chút, để cho mẹ nấu cơm” Kiều mẹ sợ Kiều Kiều làm vướng chân vướng tay

      “Mẹ, phải con thèm ăn, mà là con dùng hình bổ hình” Kiều Kiều đùa. Kiều mẹ liếc măt nhìn Kiều Kiều “Xem Hùng Xạ Điêu cũng biết cái gì gọi là lấy hình bổ hình? Sau này xem ít thôi, trẻ con nên xem hoạt hình mới tốt”.

      Hùng Xạ Điêu? Mẹ chuyển đề tài cũng nhanh quá . Nhớ hồi mình còn bé, cái gì mà Hùng Xạ Điêu, bến Thượng Hải, tất cả đều được thịnh hành trong nước.

      Kiều mẹ nhanh chân nhanh tay, chỉ trong chốc lát chuẩn bị xong cơm tối, cơm tối hôm nay rất phong phú, mộc nhĩ xào thịt, khoai tây hầm cách thủy, súp rau chân vịt, còn có đĩa trứng xào, ở đại như thế này đáng để nhắc tới, nhưng ở thập niên 90 như vậy là rất tốt rồi, Kiều Kiều giúp mẹ bưng đồ ăn để lên giường, trước khi đến nhà mới nhà bọn họ đều ăn như vậy.

      Cho dù trước khi sống lại, năm 2012 số nhà ở quê , người già cũng ăn cơm như vậy.

      Cả nhà vừa động đến đũa chuẩn bị ăn cơm bà nội Kiều Kiều dắt theo khoảng năm sáu tuổi vào cửa. Đây là em họ Kiều Kiều, Kiều Dĩnh.

      nhớ những chuyện tình khi còn , nhưng theo mẹ , bà nội Kiều Kiều thường xuyên mang Kiều Dĩnh đến nhà , Kiều Dĩnh đoạt đồ chơi của , còn dám .

      “Mẹ ăn chưa? Mẹ ở lại ăn với chúng con, đồ cũng mới được dọn lên thôi”. Mặc dù ông bà nội thích Kiều ba, nhưng ông vẫn là người con có hiếu.

      được, bên kia còn chưa xong, hai người nhà lão Nhị còn chưa có về, tiểu Dĩnh lại quấy, mẹ phải nấu cơm trông được, thấy các con xong hết rồi liền đem nó sang bên này chơi cùng Kiều Kiều lát, mẹ ở bên kia nấu cơm”. Kiều Dĩnh năm tuổi phải là đứa trẻ con hiểu chuyện, Kiều Kiều biết , đây chỉ là lý do của bà nội, thấy bị thương nên đoán rằng nhất định Kiều mẹ nấu mấy món ngon, bà mới lấy cớ để cho Kiều dĩnh sang ăn cùng.

      Cả Kiều gia đều ở trong cùng khu vườn rộng, hai gian ở phía tây là ông bà nội ở, ba gian còn lại là nhà Kiều Kiều ở, còn nhà ba người chú của Kiều Kiều ở ba gian phòng phía đông, em họ Kiều Dĩnh hơn ba tuổi, quan hệ của hai chị em cũng tốt. Nhưng sau khi lớn lên, hai chị em đều có cuộc sống riêng nên cũng thường xuyên gặp nhau.

      Trước khi Kiều Kiều sống lại biết , em họ Kiều Dĩnh có bạn trai, khoảng nửa năm, cũng vì chuyện này mà Kiều ba Kiều mẹ lại càng sốt ruột thay Kiều Kiều.

      Kiều Kiều còn có nhưng gả vào trong thành phố, chỉ có ngày lễ tết mới trở về.

      đến việc nhà Kiều Kiều dọn ra là bởi vì ông bà nội Kiều Kiều, ông bà rất thiên vị, Kiều ba là lão Đại nhưng được lòng ông bà, so ra mà , Kiều gia đắc ý nhất lại là chú của Kiều Kiều, tiểu nhi tử, tiểu khuê nữ. Kiều ba hơi lười biếng chút nên ông bà lại càng thích.

      Thím của Kiều Kiều là giới thiệu cho chú nên bọn họ đều vặn thành cổ dây thừng, thường xuyên mượn Kiều mẹ tiền, theo như lời của Kiều Kiều cũng là cực phẩm.

      “Vâng, để tiểu Dĩnh ở đây , Kiều Kiều lấy bát đũa cho em” những chuyện thế này Kiều ba, Kiều mẹ từ chối, Kiều Kiều cũng cảm thấy có vấn đề gì, dù sao quan hệ của với Kiều Dĩnh cũng tệ lắm.

      “Đến”, Kiều Kiều đưa bát cơm cho Kiều Dĩnh, Kiều Dĩnh cũng khách khí, nhận lấy bát bắt đầu ăn.

      Sau khi ăn xong, Kiều Kiều giúp Kiều mẹ thu dọn bát đũa, Kiều mẹ có chút mừng rỡ, “Con nhà, lại biết giúp đỡ mẹ, so với ba con tốt hơn nhiều”.

      Tính tình của Kiều ba rất tốt, nghe vậy cũng gì chỉ cười cười. Giúp thu dọn xong, Kiều Kiều lên giường ngồi xem hoạt hình với Kiều Dĩnh [Thư Khác cùng Betta]

      Kiều Kiều rét lạnh, đoán rằng đây là trí nhớ của cộng đồng 8x , ha ha, xem được lúc, Kiều Kiều cảm thấy rất hay, xem rất hăng hái, hai chị em nhìn rất hài hòa.

      Kiều mẹ thu dọn xong cũng ra ngoài dạo mà lên giường ngồi, lấy đồ ra bắt đầu đan áo len, nhà bình thường áo len đều tự mình đan, giờ Kiều mẹ đan là chuẩn bị cho Kiều ba.

      Kiều Kiều liếc mắt nhìn cái, “Mẹ, năm nay có đan cho con ?” Kiều mẹ ngay cả mắt cũng nhìn “Có, năm nay con lên tiểu học, cũng nên chuẩn bị đồ mới cho con. Mấy hôm trước mẹ có xem qua thấy màu đỏ rất đẹp, chờ đến lúc mẹ nghỉ mua”..

      Sau khi lớn lên Kiều Kiều thích màu đỏ tươi, màu rực rỡ, cũng gầy, thường xuyên mặc quần áo sặc sỡ rất bình thường. Dùng sức hồi tưởng lại mình khi còn bé, nhớ cũng nhiều, Kiều Kiều thở dài “Mẹ, con thích màu xám hoặc màu đen, chúng ta đan màu đó dược ? Con thích màu đỏ, rất dễ bẩn”.

      Kiều mẹ liếc mắt nhìn “Mới mấy ngày hôm trước con phải còn rất thích sao? Sao giờ lại bảo thích?”

      Kiều Kiều ôm Kiều mẹ “Mẹ, mẹ mua màu xám hoặc màu đen nha, xim mẹ mà?”

      Kiều Kiều ôm Kiều mẹ lắc lắc, khiến cho Kiều mẹ bất đắc dĩ gật đầu “Được rồi, con nha, sau này hối hận mặc kệ con” màu đen hoặc màu xám cũng tốt, dễ bẩn nhưng mà hợp với trẻ con, con lại hay thay đổi, nếu nó cầu như vậy nghe theo nó .

      “Bảo đảm hối hận!” Kiều Kiều giơ tay cười.
      Last edited: 21/3/15
      Khủng Long, amandatruc, tart_trung28 others thích bài này.

    4. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 3: THÍCH ỨNG TRONG MỌI HOÀN CẢNH
      Kiều ba dạo trở về, Kiều Dĩnh cũng được đón về nhà, Kiều Kiều lại nhớ tới lời của Kiều mẹ lúc ban ngày, quyết định làm nũng với Kiều ba chút.

      “Cha” đến bên cạnh Kiều ba.

      “Ừ?” Kiều ba tập trung xem Hùng Xạ Điêu, trong khoảng thời gian này, nhà nào cũng ngồi trước ti vi nhà mình xem phim Hùng Xạ Điêu. Kiều mẹ vừa đan áo len vừa xem, rất mê mẩn.

      “Cha, mẹ cha muốn nhờ người ta cho con đến lớp của giáo gì đó, có phải ?”

      Vợ là, sao lại với con những chuyện này, nhưng dù sao con bé cũng biết, “Ừ, giáo Thạch là giáo dậy tốt nhất trường tiểu học Thanh Nham, ai nghĩ tới ấy lại xuống năm nhất dậy, con nha cũng là có phúc khí, đợi cha tranh thủ giúp con”.

      Kiều Kiều cười cười “Cha, chúng ta cần nhờ cậy người khác được ?”

      Kiều ba nhìn .

      tiếp: “Người ta phân đến chỗ nào đến chỗ đó. Chúng ta cửa sau nếu bị những bạn học khác biết rất tốt. Hơn nữa cha nghĩ thử xem, con vào bằng cửa sau, nhất định giáo Thạch thích!”

      Kiều Kiều muốn những chuyện phát sinh kia cho cha mẹ, cho dù cha mẹ cũng tin, cứ coi như tin, vậy nếu cha mẹ hỏi những chuyện trước khi sống lại phải thế nào? Kiếp trước có nhiều chuyện vui, Kiều Kiều muốn nhớ lại, nếu ông trời cho cơ hội làm lại, nhất định uổng phí.

      Hơn nữa, Kiều Kiều biết mặc kệ thế nào cha mẹ cũng tin, kiên quyết tránh cho người ta tưởng bị điên lại đưa đến bệnh viện tâm thần. cảm thấy làm trẻ con cũng được, mặc dù có chút khó chịu nhưng mà đây đều là người nhà của mình. Còn có lúc trước khi sống lại, ai cũng tâm trí tốt, ấu trĩ. Toàn những lời hay nhưng hôm nay cũng có thể tự an ủi bản thân.

      đứa trẻ như con biết cái gì? Chuyện này con cần quan tâm. Con biết có giáo tốt quan trọng như thế nào đâu. Con , làm sao các bạn học khác biết được, con nha, đàng hoàng mà đợi, đừng những thứ vô dụng kia với cha” Kiều ba để ý tới lời của con .

      “Đúng vậy, cả ngày cứ chạy lung tung, nếu có thời gian còn bằng con ở nhà chuẩn bị bài vở tốt đến lúc học bị luống cuống” Kiều mẹ phụ họa.

      Thấy cha mẹ ở chung chiến tuyến, Kiều Kiều lè lưỡi có đáp lời.

      Nhìn Kiều ba Kiều mẹ lại tập trung xem phim, Kiều Kiều suy nghĩ. nhớ tiểu học Thanh Nham là trong ba trường tiểu học nổi danh trong trấn Thanh Nham. Trấn này cũng , tổng cộng có bẩy trường tiểu học. Trong đó có ba trường trọng điểm theo thứ tự là tiểu học Thanh Nham, tiểu học Trung Tâm, tiểu học Thấm Vườn. Mà tiểu học Thanh Nham là trọng yếu nhất trong cả ba trường. Nhà Kiều Kiều cách trường tiểu học Thanh Nham chỉ mất mười phút đường, biết nhất định phải học ở trường tiểu học Thanh Nham.

      Mà lần này chỗ bọn họ thực kế hoạch hóa gia đình rất tốt nên trẻ con rất ít. Giống như trường tiểu học của bọn họ năm nhất lúc chia ban là hai ban, đến năm thứ ba, hai ban lại gộp thành ban, hai giáo viên chủ nhiệm, người dậy Số học, người dậy Ngữ văn, đều là chủ nhiệm lớp. Kiều Kiều nhớ lúc ấy hai ban gộp thành có rất nhiều người hài hòa.

      giáo Thạch chỉ dậy bọn họ năm, đến năm thứ hai đổi thành giáo viên trẻ tuổi khác. Sau này lớn lên, Kiều Kiều mới biết, trình độ của hai giáo viên này cũng tốt. Kiều Kiều suy nghĩ xong quyết định thích ứng trong mọi hoàn cảnh, đúng thế, nếu như vậy ra cũng có vấn đề gì. Ở nông thôn tám tuổi mới học là rất bình thường, đầy nhà con chín tuổi mới cho con học. Sau này mới biết, trẻ con trong thành phố bẩy tuổi bắt đầu học còn có trường hợp cá biệt mới sáu tuổi cho học rồi.

      Dù sống lại, Kiều Kiều cũng dám khẳng định thành tích học tập của mình lúc nào cũng tốt, có điều trước kia kết quả học tập hồi tiểu học của luôn rất tốt. Chỉ khi đến sơ trung, theo bạn học đọc tiểu thuyết ngôn tình, cuối cùng kết quả học tập rớt xuống ngàn trượng. Lúc thi, lựa chọn tốt mới tạo thành những chuyện sau này.

      Trước khi trọng sinh nhớ bằng cấp luôn là trong những tổn thương của .

      Giờ sống lại, phải học tập tốt, để cho cha mẹ thất vọng. Mà , phải còn có thể nhảy lớp sao? Nếu thế có thể xem như bẩy tuổi học. muốn chậm hơn so với người khác.

      Hạ quyết tâm cuối cùng cũng đem tâm tư thu lại. Xem Hùng Xạ Điêu, chỉ có quyền chiêu thức, nghĩ tới nhiều năm sau phim võ hiệm sáng tạo ra nhiều kỹ năng đặc biệt. Kiều Kiều cười cười, biết nội dung phim, hơn nữa nhiều phiên bản được đưa ra sau này cũng có thể nhớ kĩ.

      “Cha mẹ con muốn ngủ” Lúc này Kiều Kiều vẫn ngủ cùng với cha mẹ. Cho dù bây giờ muốn ngủ mình điều kiện cũng cho phép. biết, sau này khi cả nhà dọn sang nhà mới là lúc có phòng riêng của mình.

      phải buổi tối con rất thích xem Hùng Xạ Điêu hay sao? Bình thường chỉ cho con xem chút con còn vui, giờ còn muốn xem. Hôm nay tâm tình tốt, có chuyện gì à?” Kiều mẹ phát con mình khác thường.

      có chuyện gì, con chỉ nghĩ đến sắp phải học nên lo lắng chút mới muốn xem. Con ngủ trước”. Kiều Kiều đứng lên lấy chăn màn. “Có gì mà lo lắng, con chỉ cần học giỏi là được đừng có suy nghĩ nhiều như thế” Kiều mẹ để đồ đan xuống đến cuối giường giúp đắp chăn.

      Chui vào trong chăn, Kiều Kiều nghĩ đến hồi còn học cũng có hai người bạn chơi thân từ hồi tiểu học, người là hàng xóm nhà tên là Mai Lan, cùng nhau lớn lên từ . Sau này lớn lên tình cảm hai người cũng nhạt nhiều. Bạn trai của Mai Lan, Kiều Kiều trợn mắt, nam nhân nhão nhoét kia, thấy lớn tuổi mà vẫn độc thân nên có ý đồ biến thành tiểu tam kết quả là bị chửi cho trận cũng cho Mai Lan biết, ta cũng chưa làm gì có lỗi nên chỉ định nhắc Mai Lan cảnh giác chút thôi. Ai ngờ Mai Lan lại nghĩ như vậy khiến cho rất buồn bực.

      Còn người bạn khác, lúc học quan hệ của hai đứa cũng chỉ bình thường, sau này đến lúc làm, hai đứa cùng nhua thuê nhà ở thời gian từ đó mới bắt đầu thân thiết. Đấy cũng là trong những người bạn tốt nhất của .

      Những bạn học này của nhiều năm sau cũng ít tiếp xúc nhưng biết rất tính cách của họ. Nếu giờ học có thể chắc chắn nhất định có quan hệ tốt với mọi người.

      Kiều Kiều mình buồn ngủ nhưng dám ngủ, sợ, sợ sau khi mình mở mắt ra cái gì cũng còn, tất cả đều chỉ là tưởng tượng của , đều là hư ảo, lại trở về cuộc sống rối rắm tê dại kia.
      Last edited: 21/3/15
      Khủng Long, amandatruc, tart_trung24 others thích bài này.

    5. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 4: KIỀU KIỀU THAY ĐỔI
      Kiều Kiều biết hôm qua mình ngủ thế nào. ngừng cấu mình, hi vọng mình đau, như vậy mới có cảm giác mình tồn tại, tất cả đều là . Đến cuối cùng, đánh lại cơn buồn ngủ. Lúc tỉnh dậy trời sáng hẳn.

      Cha mẹ đều làm, cũng gọi dậy. Kiều Kiều gấp chăn lại, từ giường xuống đất đứng ở trước gương. Kể từ lúc sống lại, còn chưa nhìn qua bản thân. dám, sợ. Nhưng sau khi ngủ giấc, thấy có việc gì, mặt trời vẫn mọc lên như bình thường, an tâm rất nhiều. Trong gương là , tóc ngắn ngủn. Đây là kiểu tóc thịnh hàng thời kì này, rất giống với mấy đứa con trai. Từ khi còn bé đến khi tốt nghiệp trung học vẫn luôn để kiểu tóc này có thay đổi.

      Hai má tròn trịa, mặt to. vẫn luôn thích mặt trái xoan nho nhưng từ trước tới giờ mặt cũng được như vậy. Đây cũng là tiếc nuối của . Khuôn mặt này có cách nào thay đổi nhưng những phương diện khác có thể cố gắng, ừ, Kiều Kiều soi gương, tay nắm chặt thành quả đấm.

      Nhìn lịch để bàn, hôn nay là ngày 3 tháng 8 năm 1992, tại là lúc được nghỉ hè. Tháng 9 năm nay chính là thời gian học. Bây giờ là mùa hè, vẫn chưa dọn nhà. Là sống lại lên mọi thứ thay đổi hay sao? Hay tại nhớ nhầm? Cẩn thận suy nghĩ chút, ừ, có thể là sang năm mới chuyển nhà, chuyện này sảy ra khi còn bé, nhớ nhầm cũng rất bình thường.

      giống ngày thường chơi, sau khi ăn xong đồ ăn Kiều mẹ làm sẵn trong bếp, Kiều Kiều lấy khăn lau dọn, quét lại nhà cửa lượt. Thu dọn toàn bộ xong, Kiều Kiều mệt mỏi, thở dồn dập. Thân thể này mới làm việc có chút mà mệt thành như vậy. Thấy trong nhà sạch Kiều Kiều rất vui, nhưng mà thân thể này có chút chịu nổi. Nhà bà nội Kiều Kiều bên kia truyền đến từng đợt mùi thơm, nhưng Kiều Kiều sang. biết, bà nội cũng thích . Đem đồ ăn còn dư lại lúc sáng giải quyết xong, Kiều Kiều quyết định nghỉ ngơi chút, buổi chiều còn phải lau kính thủy tinh.

      Tính tình đột nhiên thay đổi, Kiều ba Kiều mẹ nhất định cảm thấy kỳ quái. Kiều Kiều nghĩ lung tung, nhất định như vậy, nhưng mà cũng quá để ý. Mình thay đổi trở lên chăm chỉ hơn, đây cũng là chuyện tốt mà. Kiều ba làm công nhân tạm thời ở trấn còn Kiều mẹ làm việc ở nhà máy dầu nhớt. Tại niên đại này, vợ chồng đều là công nhân cũng tệ lắm, cho dù Kiều ba chỉ làm việc tạm thời thôi cũng tốt lắm rồi.

      Kiều Kiều xuống kháng, mở tủ quần áo ra, quả nhiên. Rất nhiều năm sau này Kiều mẹ thường cảm khái, lúc còn trẻ cái gì mình cũng có. Trong nhà có tiền, sau này lại dọn ra khỏi nhà ông bà nội, tự xây ngôi nhà mới, có quá nhiều việc cần đến tiền làm cho tâm tình của Kiều mẹ được thoải mái.

      Nhìn tủ quần áo, Kiều Kiều thấy được, Kiều mẹ có đồ gì. Thở dài, nghĩ đến thời điểm gian nan khi xây nhà mới, Kiều Kiều cắn cắn môi.

      Khi đó vì xây nhà, Kiều ba mượn cậu của Kiều Kiều hai ngàn, mượn ông nội hai ngàn nhưng vẫn đủ tiền, vẫn thiếu hai ngàn. Kiều ba tìm ông nội hỏi mượn, nhưng ông nội đồng ý cho mượn. Kiều mẹ đành phải bỏ mặt mũi, lần nữa tìm cậu mới gom đủ tiền. Mẹ khi đó, ông nội cho cha mượn tiền, về nhà cha khóc rất nhiều.

      người đàn ông, muốn mượn tiền của cha mình nhưng cha mình lại đồng ý, lòng Kiều ba càng chua xót.

      Kiều Kiều nghĩ mà đỏ vành mắt. Mình nhất định phải giúp cha mẹ, cho dù ít cũng phải giúp. giống với những nữ xuyên, nữ trọng sinh kia, có các loại bàn tay vàng. số việc cho dù có với cha mẹ cũng chưa chắc họ tin. chỉ hi vọng có thể xuất ra toàn lực, làm từ làm lên. Ngồi khoanh chân giường gạch, Kiều Kiều thấy mình nên suy nghĩ kỹ.

      Nghĩ lúc cũng nghĩ được cái gì, Kiều Kiều cảm thấy mình vô dụng, người ta đều nghĩ ra được nhiều chủ ý hay như vậy a~

      Aiz, hay là lau kính trước

      Lau được lúc Kiều Kiều toát mồ hôi, những ngày này nóng đấy!

      Kiều Kiều lau mồ hôi, di? Đúng vậy? Mặc dù mình có bàn tay vàng, mình muốn làm từ làm lên, vậy thừa dịp trời nắng nóng thế này bán đồ ! Ha ha, chủ ý này tệ. Nhưng mà mình có tiền vốn! Muốn khóc~

      Suy nghĩ chút, nếu như mình muốn bán kem, chắc cha mẹ cho chút tiền vốn ?

      Tiền vốn đó có thể nhiều.

      Ừ, suy nghĩ chút, như vậy có lẽ là làm được rồi.

      lần nữa đề cao tinh thần, phương pháp sau này có thể từ từ nghĩ, đầu tiên phải hành động .

      Chạng vạng, Kiều ba Kiều mẹ trở về thấy trong nhà sáng bóng có lấy hạt bụi, ngay cả kính cũng được lau, Kiều ba Kiều mẹ giật mình.

      Kiều mẹ “Hôm nay trời mọc hướng tây rồi!”

      Kiều ba cười thà phúc hậu

      “Mẹ” Kiều Kiều dậm chân.

      thấy mẹ đưa túi xương lớn qua để vào trong bếp, Kiều mẹ mua xương về cho , hi hi.

      “Con có chuyện gì đúng ?” Kiều mẹ liếc xéo Kiều Kiều

      Kiều Kiều thấy vẻ mặt của cha mẹ cũng biết, họ nhất định cho rằng có mục đích, nếu sao tự dưng lại chăm chỉ như vậy. Ngẫm lại cũng đúng, Kiều Kiều nghĩ, mình là có ý tưởng, ha ha. Nếu bọn họ đều nghĩ như vậy tại đem ý nghĩ của mình ra, vừa vặn để cho bọn họ khỏi hoài nghi sao đột nhiên mình lại chăm chỉ.

      “Cha mẹ, phải con rảnh rỗi sao? Ngày nào cũng chơi như vậy tốt nên con muốn ra ngoài bán kem, có được ?” Kiều Kiều hỏi.

      Kiều ba Kiều mẹ xửng sốt chút. Kiều mẹ lập tức phản bác “Con mà bán cái gì, còn phải là muốn ăn sao? Hơn nữa trời nóng thế này, muốn gì muốn lại muốn làm con thiêu thân, con đừng nghĩ đến chuyện này nữa”.

      “Mẹ, con , mẹ cho con bán , con đảm bảo trộm ăn, mẹ~” Kiều Kiều làm nũng.

      “Kiều Kiều, con bán ở chỗ nào, con bán ở trước cửa nhà sao? Thế có thể bán được bao nhiêu cây? Nếu như ra ngoài bán, con làm sao trông được?” Kiều ba suy nghĩ thực tế, đề xuất vấn đề cũng thực tế.

      Kỳ trong lòng bọn họ nghĩ Kiều Kiều muốn ăn kem nên mới như vậy.

      “Con có thể xe đạp mà” bán kem lúc này, ngoài bán trong cửa hàng tạp hóa còn có thể xe đạp bán, phía sau xe đặt hộp giữ nhiệt, khắp mọi ngóc ngách.

      “Con sao?” Kiều ba vui vẻ hỏi

      Đúng rồi, lúc này còn chưa biết xe đạp! Nhớ năm đó, lúc học xe đạp phải chịu ít khổ, vất vả mới học được. biết sống lại, còn được .

      “Con có thể học mà!”

      “Chờ con học xong trời cũng lạnh rồi, còn bán cái gì?” Kiều mẹ lưu loát rửa sạch rồi cho xương vào nồi.

      “Để cho con học , nếu như con có thể học được nhanh chút cho con bán” Kiều ba đáp ứng.

      Kiều mẹ muốn phải bác, Kiều ba lại “Dù sao sớm muộn gì cũng phải học, bằng thừa lúc con có hứng thú cho học . Nếu như con học xong, đưa xe đạp của bà cho con dùng, tôi đưa bà làm”.

      Kiều mẹ suy nghĩ lúc cũng phản đối nữa.

      Niên đại này, biết xe đạp là được. Ai mà nghĩ tới, nhiều năm sau xe đạp lại được sử dụng rất ít, sử dụng chủ yếu là xe hơi.
      Last edited: 21/3/15
      Khủng Long, amandatruc, tart_trung23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :