1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Nàng này chạy nhanh , Hic tốc độ quá cơ
      Lục Nặclinhdiep17 thích bài này.

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      mấy hôm được nghỉ ngồi chán chả biết làm gì lên mới năng xuất như vậy đó mà :">>
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 55: XUẤT HÀNH


      Kiều Mộc biết Kiều Kiều muốn Cáp Nhĩ Tân chơi với Giang Phóng Giang Viễn, liền năn nỉ đòi theo, nhìn bạn bảy tuổi này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều đầy hắc tuyến.


      Kiều Kiều thể chịu được người khác nài nỉ với mình nên hơi dao động, Giang Phóng biết nếu như mang Kiều Mộc theo tâm tư của Kiều Kiều chỉ đặt lên người Kiều Mộc. Cho nên hi vọng tiểu Mộc !


      "Tiểu Mộc à, em vào trong, Giang Phóng ca thương lượng với em chút" Giải quyết tiểu tham tiền, phương pháp tốt nhất chính là tiền, Giang Phóng nghĩ.


      Bạn Kiều Mộc bĩu môi theo Giang Phóng vào nhà. Kiều Kiều dáo dác nhìn theo.


      "Con cứ xem tivi của con , chuyện này cứ giao cho tiểu Phóng. Mẹ thấy, con quản được nha đầu kia đâu". Kiều mẹ đâu đâu.


      Quả nhiên, bạn Kiều Mộc từ trong ra với vẻ mặt rất vui mừng, "Chị ~ em với chị nữa, hắc hắc".


      "Có phải được cái gì rồi , nếu sao con có thể cười tươi như vậy?" Kiều mẹ liếc liếc mắt nhìn tiểu nha đầu cái.


      "Dù sao con cũng - - "


      "Tiểu Mộc, qua đây chơi " Chu Tinh Tinh hô, mấy đứa vây xung quanh cái máy tính, Kiều Mộc nhảy lên chạy qua.


      "Ai, đáp ứng con bé chuyện gì?" Kiều Kiều chọc Giang Phóng hỏi.


      "Đó là em em, em còn biết sao?"


      "Được rồi, đáp ứng mua cho con bé cái gì? Hay cho con bé bao nhiêu tiền?"


      Giang Phóng dán miệng lên tai Kiều Kiều thầm vài câu.


      Kiều Kiều cười: " dùng phương pháp đó sao. Tiếp tục phát huy".


      "Tuân mệnh"


      Kiều mẹ nhìn đôi tiểu tình nhân thầm thủ thỉ đằng kia, ngươi chọc ta cái, ta sờ ngươi cái, hiểu ý nở nụ cười.


      "Chị, Giang Phóng ca mặc dù em , nhưng mua quần áo cho em, cho phép hai người quên". Kiều Mộc vừa chơi vừa kêu.


      "Chờ chị trở về dẫn em mua, em cũng đừng theo chị em làm loạn thêm". Giọng Giang Phóng lớn, nhưng mà Kiều Mộc vẫn rất nghe .


      "A, vậy cũng được".


      "Có rể tốt!" Kiều Vũ Đông nhìn Kiều Dĩnh, cảm khái .


      "Tiểu Đông, em mách bác cổ vũ chị Kiều Dĩnh sớm". Chu Tinh Tinh cười.


      " nào có, phải chỉ hâm mộ thôi sao?"


      "Cắt! Tiểu Mộc, chị tiểu Đông có phải ý tứ kia hay ?" Chu Tinh Tinh thấy Kiều Vũ Đông thừa nhận liền tìm kiếm đồng minh chiến hữu.


      "Đúng vậy đúng vậy"


      "Mấy đứa yên tĩnh chút " Kiều Kiều thấy mặt Kiều Vũ Đông đỏ lên, vội vàng giải vây. Tuổi rất dễ cáu giận.


      Mùng tám, mấy người Kiều Kiều bắt đầu , Kiều Dĩnh Kiều Vũ Đông muốn ở lại kiều gia thêm mấy ngày, bình thường hai đứa cũng đâu. Mặc dù Kiều gia lớn, nhưng mấy đứa ở với nhau, có thể chơi, xem ti vi, nghịch máy tính với nhau, còn có ai cấm đoán, mấy bạn đều chơi đến điên rồi. Dù Kiều Dĩnh lớn hơn nhiều, nhưng con bé vẫn có thể chơi cùng bọn , chủ yếu là ngồi nhìn bọn nghịch ngợm.


      Lần này bọn họ chơi, giống với những gì Giang Phóng cho biết là có tám người như ban đầu, mà chỉ có sáu người thôi, Giang Viễn và tiểu Bạch dẫn người nào theo, chỉ có Nhị Hắc dẫn người, còn lại là Kiều Kiều và Giang Phóng .


      Mấy người gặp nhau ở sân bay.


      "U! Kiều muội tử, mấy tháng gặp, em vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy!" Nhị
      Hắc trước sau như miệng lưỡi trơn tru.


      Mỹ nữ theo Nhị Hắc nhìn thoáng qua Kiều Kiều, bộ dáng rất lạnh lùng, cao ngạo. Kiều Kiều nghĩ, vậy là thế nào?


      " cũng vẫn vậy, trước sau như đáng tin cậy?"


      "Ha ha. Đến, giới thiệu cho em, đây là bạn , Lăng Ngọc Yến. Hoa khôi của trường . Ngọc Yến, đây là Kiều Kiều, bạn của Giang Phóng". Nhị Hắc giới thiệu hai người với nhau.


      "Xin chào"


      "Xin chào" Hai người đều chỉ chào hỏi qua loa, Kiều Kiều chính là người như vậy, người nhiệt tình với cũng đem tình cảm nồng nhiệt của mình dán lên cái mông lạnh của người ta, hơn nữa, Nhị Hắc và Giang Viễn giống nhau, năm ba hôm lại thay người .


      Mấy người trò chuyện vài câu, gửi đồ ở khoang hành lý, rồi cùng nhau qua khu kiểm tra an ninh.


      "Sao vậy? thích Lăng Ngọc Yến à?" Giang Phóng hỏi.


      " có. còn hiểu em sao? Người khác lạnh nhạt với em em cũng nhiệt tình với họ!"


      "Ha ha, yên tâm , ta dám thái độ với em đâu, đó là bệnh của ta rồi. Hoa khôi của trường cái đếch gì, Nhị Hắc cũng chỉ chơi đùa mà thôi, cái gì mà hoa khôi cao ngạo của trường, còn phải bị kẻ có tiền chơi. thích ta cần để ý làm gì". Đối với người khác Giang Phóng trước sau như , thái độ rất lạnh lùng, nếu ai làm gì quá đáng với , còn quá đáng hơn. Trước kia là như vậy, giờ có tiền, lại càng quan tâm gì hết, nếu như phải có Kiều Kiều liên tục khuyên , biết người này nháo ra những chuyện gì rồi! Nhưng dù như vậy, vẫn xuất ở trường học, trong trường ai cũng biết tính tình của cho nên ai dám trêu chọc .


      Lăng Ngọc Yến đương nhiên biết Giang Phóng và tiểu Bạch có quan hệ tốt với Nhị Hắc, lần này Nhị Hắc hẹn chơi, mặc dù ngoài mặt có biểu gì nhưng trong lòng rất hồi hộp. Gia cảnh của bình thường, nhưng vừa xinh đẹp lại có tài hoa, luôn cảm thấy mình thiếu cơ hội, cơ hội tiến vào tầng lớp thượng lưu. Thời điểm Nhị Hắc theo đuổi , chút do dự đáp ứng, trong trường học có ít người biết , nếu là người khác, có lẽ còn dè dặt chút, nhưng có ai biết con người Nhị Hắc, nếu như đáp ứng, chừng theo đuổi người khác cũng nên, phải sít sao nắm chặt cơ hội lần này. Hau người họ cũng quen nhau được bốn tháng rồi, Lăng Ngọc Yến khẽ cười.


      Đoàn người của bọn họ tổng cộng có sáu người, ngoài là con ra còn người nữa, con bé lớn lắm, nghe là bạn Giang Phóng, Lăng Ngọc Yến bĩu môi, mấy đứa bây giờ ấy à, mới tý tuổi biết câu dẫn đàn ông, hừ.


      Thấy Nhị Hắc rất quen thuộc với con bé, Lăng Ngọc yến cắn cắn môi.


      Cho tới nay, có thói quen được người khác vây xung quanh mình, thấy có người được hoan nghênh hơn so với , Lăng Ngọc yến có chút cam lòng. cảm thấy, hai người bạn của Nhị Hắc, Giang Phóng và tiểu Bạch, cũng quan tâm đến phản ứng của .


      "Ai, Giang Nhị thiếu gia, mấy đứa bạn của chú đâu, sao hôm nay thấy chú mang người tới? Bộ dạng của tiểu Bạch vẫn luôn u ám, chúng ta cũng quen rồi, còn chú phải nổi danh là công tử nhà giàu (Play Boy) sao?" Nhị Hắc trêu chọc.


      "Cái gì mà công tử nhà giàu (Play Boy) hả, xin cần phải vu oan danh dự của em, ở nhà em vẫn luôn là mỹ thiếu niên ngây thơ đấy".


      "Phốc!" nước khoáng trong miệng Nhị Hắc phun hết ra ngoài.


      "Ha ha ~ chú còn có thể buồn nôn hơn được , phục chú".


      Mấy người khác cũng cười theo.


      "Giang Phóng, em toilet lúc". Sau khi cười xong Kiều Kiều đứng dậy toilet. cũng hỏi Lăng Ngọc Yến có muốn cùng hay .


      Từ toilet ra, Kiều Kiều trông thấy Giang Phóng ngồi ở cách đó xa, thiếu niên bá đạo nay trở thành người đàn ông đỉnh thiên lập địa, chung quanh cũng có ít ánh mắt của những thiếu nữ dừng lại người , đúng vậy, mặc dù mới mười chín tuổi, nhưng người đàn ông thành thục. Thành thục, mà còn có mị lực.


      thiếu nữ trẻ tuổi tới, biết cùng gì đó, nhưng Kiều Kiều trông thấy cụp mi, bé kia vui vẻ rời .


      Cảm nhận được ánh mắt của Kiều Kiều, Giang Phóng nhìn lại, tầm mắt của hai người chạm nhau.


      Hồi lâu, Kiều Kiều chậm rãi tới, "Hi!, soái ca? người?"


      "Vợ vào nhà vệ sinh rồi. biết tiểu thư có để ý tới chuyện sợ vợ hay ? Nếu như ngại, chúng ta có thể thông đồng làm loạn". Giang Phóng nghiêm trang.


      "Di? Loại người như soái ca cũng sợ vợ sao? Chắc hẳn vị kia là con cọp cái rồi?"


      Thuận thế đem Kiều Kiều ôm sát trong ngực, " có biện pháp, đàn ông có tiền, đương nhiên muốn tìm phú bà, biết tiểu thư có chịu bao dưỡng hay đây?"


      Bàn tay bé khiêu khích vuốt mặt Giang Phóng: "Vậy, có thể làm được chuyện gì?"


      Cắn cái lên bàn tay khiêu khích mình: "Ha ha, bảo bối, vậy, em muốn làm gì đây?" Giang Phóng thầm.


      Kiều Kiều nghe vậy, mặt đỏ lên, lầm bầm: "Đồ lưu manh".


      Hai người liếc mắt đưa tình với nhau.


      Nhị Hắc cách đó xa vẫy tay gọi với sang bên này: "Ai, hai người ở đó làm gì? Mau đến đây !"


      Giang Phóng đối với vị huynh đệ hiểu chuyện này lắc đầu, kéo Kiều Kiều tới.


      "Bọn này tới sớm, ban nãy có mua mộ bài. Chúng ta đánh bài !" Nhị Hắc đề nghị.


      " phải đủ người rồi sao?"


      "Ai, Ngọc Yến chơi. Bọn này ba thiếu . Mau đến đây"


      Giang Phóng cũng thêm gì nữa liền ngồi xuống.


      Kiều Kiều nhìn sạp hàng bày tạp chí cách đó xa, "Em mua tạp chí về xem"


      "Ừ. ". Giang Phóng vỗ cái lên mông của Kiều Kiều.


      ra Kiều Kiều phải muốn xem bọn họ đánh bài, nhưng cảm thấy, với tính cách của mấy vị này, có thể thú vị mới là lạ, quả nhiên, mua xong tạp chí trở về Kiều Kiều chỉ thấy mấy người này ngươi lời ta câu thô tục! Còn Lăng Ngọc Yến ngồi ở sau lưng Nhị Hắc, nhàn nhạt cười. Nhìn qua rất có khuôn cách.


      Ngồi ở bên cạnh Giang Phóng, Kiều Kiều yên lặng xem tạp chí.


      "Ai, Ngọc Yến, chỗ Kiều Kiều có mấy quyển tạp chí đấy, em qua đó lấy quyển mà xem? Nhìn bọn đánh bài chán sao?" Nhị Hắc mở miệng.


      ", em thích xem chơi" Lăng Ngọc Yến vẫn luôn cười .


      Nhị Hắc thấy tới chỗ Kiều Kiều, cũng miễn cưỡng, tiếp tục chơi của mình. Cho đến khi máy bay cất cánh.


      Giang Phóng và Kiều Kiều ngồi cạnh nhau.


      "Mấy quyển tạp chí này của em là gì vậy?" Giang Phóng lật xem mấy quyển tạm chí của Kiều Kiều, nhếch miệng, để xuống, tất cả tạp chí mà Kiều Kiều mua đều là tạp chí thời thượng, Giang Phóng thích mới là lạ. Tặc tặc, trong đó còn có quyển tạp chí về kiến trúc nhà cửa.


      "Sao những đồ chơi này mà em cũng xem? có tí sức hút nào". Giang Phóng oán hận.


      hiểu đâu!"


      "Tiểu nhà đầu, còn dám hiểu". Giang Phóng cũng quan tâm tới ánh mắt của người khác, cứ thế hôn Kiều Kiều cái, làm cho mặt Kiều Kiều đỏ thẫm, Kiều Kiều cũng rất buồn bực, hai người hôn nhiều lần, nhưng mà sao mỗi lần bị hôn là mặt liền đỏ chứ? Ai cũng có thể nhìn ra được hai người làm "Chuyện tốt" gì. Nhưng thực tế bọn họ cũng chỉ có hôn mà thôi!


      Giang Phóng cũng biết đặc điểm này của Kiều Kiều, hắc hắc cười.


      "Giang Phóng, khi nào dẫn em ngồi khoang hạnh nhất lần , em muốn thử xem, hắc hắc". Những lời này của Kiều Kiều chỉ là giỡn, nhưng vào trong tai Lăng Ngọc Yến lại phải như vậy. nghiêng đầu nhìn Kiều Kiều, trong mắt có khinh bỉ.


      Bị nhìn như vậy, Kiều Kiều có chút hiểu, tại sao đại tỷ này lại dùng cái loại ánh mắt đó nhìn !


      Nàng gì nhưng Giang Phóng như vậy.


      "Nhị Hắc, nếu chú quản được ta cũng đừng mang ta theo làm ngột ngạt. muốn cùng cút , mẹ, nghĩ mình là ai hả, còn dám thái độ với vợ ". Giang Phóng cố kỵ máy bay, cũng thèm để ý Lăng Ngọc Yến mà trực tiếp chuyện với Nhị Hắc.


      "Sao vậy? thái độ với Kiều Kiều?" sắc mặt Nhị Hắc cũng tốt, đối với Nhị Hắc mà , Lăng Ngọc Yến chỉ là chơi bời thôi, phải chính thức, nhưng biết , Kiều Kiều là con dâu được Giang gia thừa nhận, là bạn của huynh đệ .


      "Em có, Nhị Hắc, phải là - -" Lăng Ngọc Yến gấp gáp, vành mắt hồng hồng, bộ dạng này của khiến cho mọi người xung quanh đều quay đầu lại nhìn.


      Kiều Kiều có thói quen này, “Hai người đừng như vậy, người ta nhìn kìa. Có chuyện gì sau này hãy được sao, Giang Phóng, gì vậy, muốn hù dọa người khác sao".
      Khủng Long, hargane187, tart_trung16 others thích bài này.

    4. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 56: EM


      Máy bay hạ cánh, Cáp Nhĩ Tân rất lạnh, Giang Phóng bọc Kiều Kiều cực kỳ chặt chẽ.


      " xin lỗi, vừa rồi tôi cố ý" Lăng Ngọc Yến cũng là người thức thời. Có điều như vậy, nhưng trong lòng chưa hẳn nghĩ như vậy. Ai cũng có thể nhìn ra, dù miệng thế nhưng ánh mắt vẫn hề có thiện ý.


      " sao". Kiều Kiều thích những như thế này, cũng nhiều với ấy, dù sao người ta cũng là bạn Nhị Hắc, có quan hệ gì với .


      Chiến hữu của cha Nhị Hắc tự mình tới đón bọn họ, còn mang theo con của ông ấy, ông ấy có việc bận nên mấy ngày tới để cho con của ông ấy làm hướng dẫn viên. Người này là Phương Tĩnh Nhã, năm nay mười sáu tuổi, hơn Kiều Kiều tuổi. Mặc dù tên rất văn nhã, nhưng là nha đầu này như vậy, nhìn phong cách ăn mặc của Phương Tĩnh Nhã, Kiều Kiều lặng im.


      Đầu tóc rối tung, quần ngắn, giầy quá gối, áo lông ngắn, kính mát lớn. Kiều Kiều nhìn trời, giờ là chạng vạng tối, cần kính mát lớn sao?


      "Hi!, em là Phương Tĩnh Nhã, nhưng em thích cái tên này, các chị có thể gọi em là An Ny, đó là tên tiếng của em".


      Mọi người đều nở nụ cười, ngay cả lão Phương tới đón cũng cười : "Đứa hiểu chuyện, mấy cháu đừng để ý đến con bé. Nhưng các cháu yên tâm, con bé là hướng dẫn viên tốt đấy, những chỗ thú vị con bé đều nắm trong lòng bàn tay".


      Có thể nhìn ra lão Phương rất cưng chiều Phương Tĩnh Nhã. Kiều Kiều nghĩ, nếu như mà ăn mặc như vậy, nhất định mẹ đánh chết , tặc tặc!


      Dọc đường , Nhị Hắc đối với Lăng Ngọc Yến lạnh nhạt hơn nhiều. Kiều Kiều liếc vài lần, cảm thấy hình như Lăng Ngọc Yến sợ thái độ này của Nhị Hắc. Kiều Kiều nhìn thấy, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, tiểu nương An Ny ngồi ở ghế lái phụ phía trước lén đánh giá Lăng Ngọc Yến.


      Di? Tình huống này là thế nào?


      Lúc trước Nhị Hắc và đám người Giang Phóng chuyện với lão Phương, ở khách sạn, mấy người bọn họ quyết định từ trước rồi. Cơm tối cũng ăn ở đó.


      Lão Phương quay đầu lại: "Lát nữa đến nơi các cháu lên lầu thay quần áo trước, chú ở dưới sảnh chờ các cháu. Đồ ăn đặt trước rồi".


      "Cảm ơn chú Phương " Nhị Hắc là đứa có lễ phép, mấy người còn lại cũng cảm ơn.


      Lúc đăng ký là Kiều Kiều và Lăng Ngọc Yến phòng, nhưng mà ai cũng biết, Kiều Kiều và Giang Phóng phòng, Nhị Hắc và Lăng Ngọc Yến phòng. Còn tiểu Bạch ở cùng Giang Viễn.


      "Em còn cho ta, ta cho mình là cái thứ gì". Giang Phóng ở bên cạnh vừa thay quần áo vừa . Cũng kiêng kị Kiều Kiều còn ngồi đấy, cứ như vậy mà cởi đồ.


      "Thôi , ấy là bạn Nhị Hắc, em cũng nên chú ý chút, hơn nữa, ấy thế nào cũng liên quan đến chúng ta". Nhiệt độ trong khách sạn rất cao, Kiều Kiều cởi áo lông dầy người xuống, thay bằng áo khoác mỏng.


      Cách ăn mặc thời thượng của Kiều Kiều nhìn qua trẻ hơn so với Phương Tĩnh Nhã hơn tuổi.


      "Vợ, em giống như trái táo non, rất muốn cắn cái" Hai người tay trong tay ra ngoài.


      Kiều Kiều mặc áo khoác màu xanh biếc, thấy An Ny hâm mộ , "Cái áo này của chị đẹp, di? Kiều Kiều chị ngồi đây".


      An Ny rất hòa đồng. Trong chốc lát quen thuộc với mọi người.


      Hai người bọn họ xuống cuối cùng, An Ny rất thích áo khoác của Kiều Kiều, muốn mặc thử lần, lại thấy mác cổ áo rất kinh ngạc.


      Rất nhiều quần áo của Kiều Kiều đều do Giang Phóng mua cho , cũng để ý tới giá tiền.


      "Chị để ý tới giá tiền. Bình thường thích chị mua thôi".


      "Cha ~ người nhìn xem, người nhìn Kiều Kiều nhà người ta ! Chỉ lớn hơn con có tuổi, mà mặc quần áo đắt như vậy" An Ny làm nũng.


      Nhị Hắc cười: "Nếu như vị hôn phu của em cũng là đại công tử giàu có em cũng như vậy thôi. Đòi cha mình có bản lĩnh gì! Còn phải là tự nhổ lông nhà mình sao?"


      "KAO, cái ví đụ của chú là gì thế" Giang Phóng cho Nhị Hắc cước.


      Nhị Hắc tránh thoát, ban nãy chỉ đùa, xong mới cảm thấy những lời này với Kiều Kiều tốt lắm. "Xin lỗi, xin lỗi, em sai rồi, thực sai rồi. Em với tiểu Viễn giống nhau, là đứa nhiều chuyện, còn thường xuyên bậy!"


      như vậy, mọi người lại nở nụ cười.


      Vừa rồi lúc về phòng, Nhị Hắc qua với Lăng Ngọc Yến, Kiều Kiều lớn lên từ với Giang Phóng, có thể chọc Giang Phóng, cũng thể chọc Kiều Kiều, bọn họ là em, làn này là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu như còn như vậy lần nữa, hai người bọn họ chia tay . Về phần Giang Phóng xử lý thế nào, quan tâm.


      Lăng Ngọc Yến cũng phải đứa ngốc, nghe được lời này của Nhị Hắc, biết mình trong lòng Nhị Hắc là cái gì cả, ngay cả tình huynh đệ với Giang Phóng cũng bằng. nhìn ra, An Ny có địch ý với , lão Phương và cha Nhị Hắc là chiến hữu của nhau, giữa hai người họ chừng còn có chuyện gì đó cũng nên? Lăng Ngọc Yến quyết định giữ vững tinh thần, thể vì Kiều Kiều mà làm ảnh hưởng tới mình, huống chi, Kiều Kiều và mình cũng có quan hệ gì, phải sao? ấy là bạn Giang Phóng, mình cần gì tạo thêm kẻ địch đây?


      Bữa cơm này rất hài hòa, Kiều Kiều buồn bực, sao tự nhiên Lăng Ngọc Yến lại hòa nhã với như vậy, có điều cũng muốn nghĩ nhiều tới ấy, nếu người ta có thái độ tốt với cũng cần thiết phải lạnh lùng với người ta.


      "Ai, Giang Phóng, Nhị Hắc và An Ny có quan hệ thế nào?" Trở lại phòng mình hai người thầm với nhau.


      "Sao lại quan hệ thế nào?"


      "Đừng giả ngu với em, em luôn cảm thấy quan hệ của An Ny và Nhị Hắc đúng lắm, thấy Lăng Ngọc Yến lúc nào cũng dữ vững tinh thần đối chiến sao?" Kiều Kiều ngồi khoanh chân giường, ôm cái gối trong ngực, nghiêng đầu hỏi.


      "Ha ha. Tiểu nha đầu quan sát còn rất tỉ mỉ. Phương Tĩnh Nhã lúc từng ở nhà của Nhị Hắc hai năm. Nghe năm ấy Phương Tĩnh Nhãn tám tuổi, lão Phương xảy ra chuyện gì đó, nên ông ấy đưa Phương Tĩnh Nhã tới Hắc gia ở hai năm. Sau này khi lão Phương giải quyết xong mọi chuyện đến đón Phương Tĩnh Nhã về. Khi còn bé, ít lần Nhị Hắc bắt nạt con bé".


      Quả thế!" ra khi còn bé quen biết thân thuộc với nhau, em thấy, nhất định An Ny thích Nhị Hắc, mặc dù lúc nào hai người họ cũng cãi nhau, nhưng bằng hỏa nhãn kim tinh của em, có thể nhìn thấu toàn bộ bản chất của việc" Kiều Kiều bộ dạng nghiêm trang.


      "Tiểu nha đầu". Giang Phóng cười, ôm Kiều Kiều vào trong ngực: "Nghe Nhị Hắc , trước kia Phương Tĩnh Nhã là đứa con rất dịu dàng ôn nhu, nghĩ tới, đúng là nghe danh bằng gặp mặt! Con mười tám thay đổi rất nhiều. Có điều ta và Nhị Hắc thích hợp”.


      Giang Phóng quen gọi Phương Tĩnh Nhã bằng cái tên này, An Ny? cứ cảm thấy là lạ . có chuyện gì dùng tên tiếng làm gì chứ! Kiều Kiều còn luôn miệng gọi An Ny.


      "Sao lại thích hợp? ấy thích hợp, chẳng lẽ Lăng Ngọc Yến giữ quy tắc thích hợp sao?" Kiều Kiều là đứa thích buôn chuyện.


      "Nhị Hắc có vị hôn thê rồi. Cho dù là Lăng Ngọc Yến hay là An Ny cuối cùng cũng khó có khả năng ở cùng chỗ với Nhị Hắc. Nếu định trước thể ở cùng chỗ, bằng ngay từ đầu đừng động tâm". Lời của Giang Phóng làm cho Kiều Kiều kinh hãi, hề nghĩ tới.


      "Vị hôn thê? Chưa từng nghe qua? Em thấy Nhị Hắc đổi bạn liên tục. Vị hôn thê của có phản ứng gì sao?"


      "Nhị Hắc được đính hôn từ , vị hôn thê của từ sơ trung xuất ngoại du học. Đến bây giờ còn chưa trở lại có thể có phản ứng gì".


      "Hóa ra là như vậy!" Buôn chuyện xong.


      " tắm trước . tắm xong em còn tắm" Kiều Kiều đẩy Giang Phóng.


      "Em tắm trước " Giang Phóng cười.


      "Vâng" Kiều Kiều cầm quần áo vào phòng tắm cho nên chú ý tới ánh mắt của Giang Phóng đằng sau.


      Ở trong phòng tắm kín, nhiệt khí tràn đầy, làm cho cơ thể cũng bắt đầu nóng lên, dần dần toát ra mồ hôi dính ngấy.


      "Cùm cụp" Tiếng nước chảy ào ào cũng thể át được tiếng mở cửa. Trong nháy mắt Kiều Kiều kinh hoảng.


      "Ai!" Sau khi xong liền nhớ ra, ngoài Giang Phóng ra còn có thể là ai.


      Quả nhiên là ."Bảo bối, chúng ta tắm cùng nhau ?"


      Kiều Kiều bối rối tắt nước, dùng khăn tắm che người, lắp bắp: ", ra ngoài. , sao lại như vậy chứ?" người này gần đây càng ngày càng bình tĩnh.


      Nhìn hai má Kiều Kiều bị hơi nước xông hồng hồng, Giang Phóng cảm thấy tâm viên ý mã, liền bắt đầu cởi quần áo.


      ", , đừng cởi". Kiều Kiều nhìn Giang Phóng cởi quần áo lại càng bối rối.


      "Cái kia Giang Phóng, Giang Phóng ~ "


      "Bảo bối, chúng ta tắm với nhau " Lúc này Giang Phóng cởi chỉ còn dư lại cái quần trong. Mắt thấy tay Giang Phóng định cởi nốt quần trong, Kiều Kiều xoay người lại, đưa lưng về phía Giang Phóng.


      Khi Giang Phóng đưa tay ôm lấy ngang hông Kiều Kiều, Kiều Kiều cắn môi cứng ngắc đứng im, dám lộn xộn.


      "Bảo bối - -" môi Giang Phóng dán lên lưng của , thành kính mút hôn. Tim Kiều Kiều đập càng ngày càng nhanh, lúc này cứng ngắc và yếu ớt, giống như chỉ có thể mặc người muốn làm gì làm, rốt cục môi thiếu niên cũng tách ra, liền nghe thấy giọng ấm ách của : "Ngô, Kiều Kiều, bảo bối của ".



      Giang Phóng xoay người Kiều Kiều lại. Đầu Kiều Kiều hơi cúi thấp xuống, từ góc độ của Giang Phóng, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc hơi vàng của và hàng lông mi dày bất an run rẩy. Có thể nhìn ra được, này rất khẩn trương.


      "Ha ha"


      Nghe được tiếng cười của Giang Phóng, Kiều Kiều vẫn như cũ dám làm gì. cũng dám ngẩng đầu, cũng dám cúi đầu, chỉ sợ bản thân trông thấy cái gì đó nên nhìn. Nhưng hiển nhiên, Giang Phóng buông tha . nâng cằm lên, miệng cứ như vậy tới gần, cũng đem thân thể của dán lên người của .


      Cảm nhận được đồ vật thân thể liếm lên bụng của , đầu óc Kiều Kiều rối tinh rối mù.


      Tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm, thiếu nữ trắng nõn mảnh khảnh, thiếu niên cao to ngăm đen màu cổ đồng, dây dưa triền miên quấn quýt với nhau.


      "Ân, bảo bối, bảo bối của " Môi thiếu niên vội vàng chạy dọc theo thân thể . Tay cũng thành vuốt ve lên xuống. Vật cứng người liên tục cọ xát lên thân thể . khước từ ."Bụm!" mông bị đánh cái.


      Kiều Kiều chưa từng thấy Giang Phóng như thế này bao giờ, tràn đầy tính xâm lược."Ngô, ân ~ "


      Tay Giang Phóng nắm lấy bộ ngực ngạo nghễ ưỡn ra của Kiều Kiều, ngừng xoa nắn. Kiều Kiều hừ hừ giựa lên người Giang Phóng, người mềm nhũn, biết nên làm thế nào cho phải.


      cũng biết, trừ phi Giang Phóng dừng tay, nếu , nhất định giữa bọn họ phát sinh những thứ kia.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      thịtttttttttt.......đeeeeeee........cám dỗ quá lớn.......... thế chứ mong KK đừng bị dụ......tuổi trẻ cứ ngây ngô như thế......
      milktruyenkyLục Nặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :