1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 30: THỜI GIAN CỰC NHANH
      Gia đình Kiều Kiều muốn chuyển đến chỗ khác. Theo ý tứ của Kiều ba Kiều mẹ ở trong thị trấn cái gì cũng tốt hơn, mà bây giờ, Kiều ba lại công tác ở đó, chỉ có mình Kiều mẹ ở nhà trông hai đứa , hai người ở xa nhau có nhiều cái bất tiện, nếu như mấy năm nữa con cũng tới đó học trung học, bằng bây giờ chuyển luôn lên ấy .
      Hai năm trôi qua rất nhanh. Thậm chí Kiều Kiều còn cảm giác thấy mình còn chưa kịp làm cái gì sắp phải lên sơ trung rồi, ô ô. Hôm nay nàng sang tuổi mười ba, tròn mười hai tuổi. Còn Giang Phóng trưởng thành rồi, mặc dù thường xuyên trở về thăm Kiều Kiều và Giang Viễn, nhưng hai năm qua, số lần nàng gặp được Giang Phóng hoàn toàn có thể đếm được đầu ngón tay. Giang Phóng bề bộn nhiều việc, vội vàng học, vội vàng kết giao bạn bè, thậm chí còn phải vội vàng theo Giang Hải Dương để học hỏi kinh nghiệm mở mang kiến thức.
      Còn Kiều Kiều vẫn giống như trước đây, chỉ có điều bây giờ nàng còn có thêm em , cả ngày ngày quanh quẩn bên cạnh nàng, có lẽ vì có tiểu Mộc, cho lên ngược lại nàng cảm thấy Giang Phóng rời cũng còn buồn chán nữa.
      Mặc dù điều kiện kinh tế trong hai năm qua của gia đình Kiều Kiều tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn đủ khả năng để mua tòa nhà trong thành phố, cho nên Kiều ba muốn bán ngôi nhà ở Thanh Nham lấy tiền mua nhà trong thành phố. Giang Hải Dương rất trượng nghĩa, biết ý định của Kiều ba, ông tìm Kiều ba chuyện, muốn cho gia đình Kiều Kiều mượn khoản tiền.
      Vì vậy cho nên nhà của Kiều Kiều cần phải bán nữa, Kiều mẹ thở phào nhõm, Kiều Kiều cũng thở phào nhõm. Ở kiếp trước, gia đình nàng chuyển vào nhà lầu, đem bán cái nhà này , sau động dời , Kiều mẹ và Kiều ba đều đổ bệnh thời gian.
      Giờ tốt quá rồi, đến lễ mừng năm mới có trở về Thanh Nham bọn họ cũng có chỗ đặt chân, chứ đến nỗi có chỗ ở hay là phải ở nhà của ông bà nội.
      Kiều ba mua ngôi nhà ở Dân Giang, ba phòng ngủ phòng khách, cấu trúc nhà ở cũng tốt. Nhà này hơn tám mươi mét vuông, cũng rất lớn, nhưng bởi vì làm thành ba gian, cho nên phòng ngủ cũng lớn, Kiều Kiều rất thích nhà mới, phòng ngủ lớn, nhưng mà ấm áp.
      Kiều ba Kiều mẹ ở gian, Kiều Kiều với em gian, Kiều mẹ , chờ thêm vài năm, Kiều Mộc lớn, hai chị em liền tách ra ngủ riêng. Mỗi người gian. Bây giờ, gian còn lại để làm phòng khách, ra Kiều Kiều biết, đó là gian mẹ nàng chuẩn bị cho Giang Phóng và Giang Viễn.
      Cha mẹ nàng rất cảm kích Giang Hải Dương vì những gì ông ấy làm cho gia đình nàng.
      Nếu có Giang Hải Dương căn bản cũng có Kiều gia ngày hôm nay.
      Nghe tin cả nhà Kiều Kiều muốn chuyển tới thị trấn, có thể thấy được ông bà nội rất vui mừng, dù sao cũng là con trai của ông bà có tiền đồ! Lần này dọn nhà giống là lần đó, hai nơi gần nhau, nếu chuyển hết có thể để lại hôm sau chuyển tiếp. Lần này Kiều ba tìm chiếc xe của công ty đến giúp vận chuyển, mẹ con Kiều Kiều chỉ cần sửa sang lại cho tốt là được.
      Lần này chuyển tới thị trấn, cho lên Giang Viễn phải trở về nhà mình, Giang Hải Dương có căn nhà gần hai trăm mét vuông trong thị trấn, Kiều Kiều từng đến đó xem qua rồi, rất tráng lệ, vừa xem Kiều Kiều vừa líu lưỡi, nhưng Kiều Kiều cũng thấy hâm mộ, bởi vì đó phải là nhà của nàng, phải sao?
      Lúc xây nhà là mình Kiều ba trông coi, Kiều Kiều bởi vì phải học, được phép đến, chỉ thỉnh thoảng mới được đến, nhưng nàng vẫn rất vui vẻ, người khác xây xong, nàng kiểm tra thành quả, cũng là rất thú vị nha!
      “Ai, Kiều Kiều, mẹ rồi, cần con dọn dẹp, con đưa tiểu Mộc chơi . Để cho con bé ở đây càng thêm vướng chân vướng tay” Kiều mẹ vừa dọn dẹp vừa phàn nàn.
      Bánh bao Kiều Mộc giờ ba tuổi rồi, đúng là thời điểm bướng bỉnh nhất, Kiều mẹ mới vừa cho quần áo vào trong bao lớn, con bé nhìn thấy, di? Kia là quần áo của mình mà? Liền bới hết ra, loay hoay mặc vào. Đến lúc Kiều mẹ nhìn thấy con bé như vậy bà rất tức giận.
      Đứa quậy phá này.
      “Con mau chơi cho mẹ, còn nghịch lung tung nữa mẹ đánh mông của con”. Đẩy Kiều Mộc đến bên cạnh Kiều Kiều,”Con cũng đừng ở đây vướng chân vướng tay, mau trông em con ”.
      “Vâng” Năm năm, nàng trọng sinh trở lại năm năm rồibây giờ nàng hoàn toàn thích ứng với cuộc sống này, giống như ban đầu vội vàng mê mang, cũng còn bàng hoàng bất an nữa. Bây giờ nàng rất hạnh phúc, rất vui vẻ.
      Nàng cần giống như những trọng sinh cố gắng phấn đấu trở lên giàu có phú quý, nàng chỉ cần bình an, lạc quan, sống cuộc sống vui vẻ là được. lần nữa sống lại, nàng nhất định để cho cha mẹ thất vọng vì nàng, có em tiểu Mộc đáng , có bạn tốt lòng đối đãi. Giang Phóng, Giang Viễn, Dương Tuyết, Tiểu Mẫn. Tất cả đều rất tốt đẹp, cha con đường trước kia, mẹ cũng giống như trước kia. Gia đình bọn họ nhất định càng ngày càng tốt hơn.
      “Chị, chơi “. Tiểu Mộc rất thích chị con bé dẫn chơi, trong ý thức nho của con bé, mỗi khi chị dẫn con bé chơi mua đồ ăn ngon cho con bé.
      “Được”. Nếu mẹ muốn chị em bọn họ ở lại giúp đỡ hai chị em bọn họ chơi vậy.
      “Kiều Kiều, mẹ cho con biết, đừng có mua những đồ ăn vặt kia cho tiểu Mộc”. Kiều mẹ dặn dò con mình.
      “Biết rồi mà”. Ân, mang tiểu Mộc tìm Dương Tuyết chơi. Sau khi Giang Phóng rời , quan hệ của Kiều Kiều với Dương Tuyết, Tiểu Mẫn càng ngày càng tốt. Ba thường chơi đùa với nhau, Tiểu Mẫn với Dương Tuyết còn thường xuyên trao đổi những bát quái trong trường, hắc hắc.
      Kiều Kiều dẫn Kiều Mộc , Kiều mẹ cuối cùng thở phào nhõm, con bé tiểu Mộc này, mặc dù là đứa dễ nuôi, nhưng mà con bé rất nghịch ngợm. Như là gặm gói thuốc của cha nó, đem quần áo sạch vứt vào nước, những chuyện như thế nhiều lắm.
      Con bé ở lại đây đúng là cản trở bà thu dọn đồ đạc!
      Kiều mẹ là người giàu tình cảm, nhìn cái gì cũng muốn mang theo, nhìn cái nỡ bỏ lại cái gì, mặc dù cuộc sống hai năm qua rất tốt nhưng nhìn vật gì cũng gợi lại kỷ niệm cho bà.
      Giờ chuyển lên thị trấn, gia đình bà còn nợ tiền Giang Hải Dương, cho lên cũng thể lãng phí.
      Kiều Kiều giống Giang Phóng Giang Viễn, hai đứa kia chọn học ở trung học Phong Diệp, còn Kiều Kiều lại lựa chọn trung học Dân Giang.
      Ý của Giang Hải Dương là muốn để cho ba đứa học cùng trường với nhau, ông trả học phí, nhưng mà đừng Kiều ba Kiều mẹ, ngay cả Kiều Kiều cũng đều chịu. rất có chủ kiến.
      Đúng vậy, cả nhà bọn họ gây nhiều phiền toái cho Giang Hải Dương rồi, thể chiếm tiện nghi của người ta. Cho dù làm cái gì cũng phải phân rỗ ranh giới. Hơn nữa, trung học Dân Giang muốn vào học cũng hề dễ dàng.
      Kiều Kiều với Giang Hải Dương, mình muốn học trong trường trung học Dân Giang.
      Trường công, học phí thấp, danh tiếng cũng tốt.
      Giang Viễn và Giang Phóng biết chủ ý của Kiều Kiều có chút vui, nhưng mà cũng thể miễn cưỡng người khác, phải sao?
      Chuyện này, cũng cứ quyết định như vậy.
      Thanh Nham chỉ có trường trung học, Tiểu Mẫn và Dương Tuyết nghĩ nhất định sau này mọi người được học chung với nhau, lúc biết chuyện Kiều Kiều phải chuyển , hai người đều cảm thấy rất đáng tiếc, nhưng mà mặc kệ Kiều Kiều có chuyển hay ba người vẫn là bạn tốt của nhau.

      Khủng Long, hargane187, tart_trung21 others thích bài này.

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 31: THIẾU NIÊN NHÀ CHÚNG TA TRƯỞNG THÀNH
      “Kiều Kiều”. tại Giang Phóng trưởng thành.
      Nhìn Giang Phóng bây giờ cao chừng 1m75, Kiều Kiều thở dài, mặc dù nàng thường xuyên uống canh, ăn xương, mặc dù nàng rèn luyện thường thường, thể dục thể thao cũng bài xích trốn tránh giống như trước đây, nhưng mà nàng vẫn cứ thấp như cũ, ai, hi vọng sau này học sơ trung tiếp tục cao thêm, còn tại nàng chỉ có thể giống Đậu Nha vậy.
      “Giang Phóng”. Hai năm qua hai người gặp nhau cũng nhiều, thái độ của Kiều Kiều với Giang Phóng lạnh nhạt hơn rất nhiều. Thấy Giang Phóng đến giúp chuyển đồ, Kiều Kiều cũng nhiệt tình.
      , mau đến giúp chuyển cái này lên xe. Ban nãy em kêu Kiều Kiều tới định cùng nhau khiêng nhưng con nhóc ấy cứ nhùng nhằng, lắm chuyện”.
      Bạn Giang Viễn, người ta khiêng nổi, khiêng nổi nha!
      Lườm Giang Viễn cái.
      Thấy Kiều Kiều thèm để ý bọn họ tiếp tục chuyển những thứ khác, Giang Phóng cũng gì, cặm cụi làm việc, khỏe sức lực lớn.
      Lần này ở công ty của Kiều ba có nhiều người tới giúp đỡ. Kiều gia dọn nhà chuyển đồ cũng mau. Lần dọn nhà này, ông bà nội, còn có cả chú của Kiều Kiều cũng tới, nhiều người nhiều sức lực, chỉ trong chốc lát cả đều được chuyển hết lên xe .
      Lần này chuyển đến Dân Giang, Kiều ba Kiều mẹ thương lượng với nhau, toàn bộ đất của nhà đưa hết cho ông nội trồng trọt, ban đầu vốn định để nửa cho ông nội, nửa cho chú hai, nhưng chú hai và thím hai làm cả nhày, hơn nữa lại có hứng thú với việc trồng chọt. Nên mới để hết lại cho ông nội, ông nội là người của thế hệ trước, đối với đất đai có rất nhiều tình cảm.
      Sau khi chuyển nhà, Kiều Kiều và Kiều mẹ thu dọn ba ngày mới có thể xem như xong xuôi mọi thứ.
      Ở công ty Kiều ba rất bận rộn nên thể nghỉ được.
      Đối với Dân Giang, Kiều Kiều rất quen thuộc bởi vì trước đây nàng từng ở Dân Giang ngây người nhiều năm, mặc dù tại có nhiều thứ giống mấy năm sau, nhưng ngược lại nàng cảm thấy rất mới lạ.
      Giang Phóng giúp gia đình Kiều Kiều thu dọn xong liền phải mang Kiều Kiều ra ngoài tham quan khắp nơi, Kiều Kiều đồng ý. Mấy ngày nay Giang Phóng mang theo Giang Viễn khắp nơi thăm quan, ngay cả trường học bọn họ cũng đến rồi.
      Ba người cùng nhau ra ngoài, ra cả ba người lâu chưa ra ngoài chơi với nhau rồi.
      “Kiều Kiều, em muốn đến chỗ nào trước? nên tới chỗ nào trước nhỉ, dạo phố? Hay là chơi?”
      “Ân. Đến trung tâm Dân Giang xem chút, sau đó chúng ta lại xem chỗ khác”. Kiều Kiều đối với thành phố này chỉ có chút cảm giác lạnh nhạt, vòng thấy kiến trúc có gì thay đổi nên Kiều Kiều cũng còn hào hứng như trước nữa, bộ dạng tùy ý, làm cho Giang Phóng nhìn nàng chăm chú.
      Ba người đến trung tâm Dân Giang , bảo vệ cho bọn họ vào. Giang Phóng định lý luận phen, nhưng bị Kiều Kiều ngăn cản, ra vào được hay cũng sao, cũng phải nhất định phải xem.
      Ba người dạo lung tung đường, Kiều Kiều rất vui vẻ, nàng có loại cảm giác mình lâu mới trở về.
      Loáng cái đến giờ com trưa. Kiều Kiều rằng mình muốn ăn Ma lạt thang. Nàng nhớ , ở cách đây xa có quán bán Ma lạt thang, rất nhiều năm sau này nàng vẫn thường đến đó ăn, nghe ông chủ , cửa tiệm này mở được hơn hai mươi năm rồi, nếu mở ra lâu như vậy, đương nhiên Kiều Kiều muốn đến thưởng thức chút.
      Sau hồi cố gắng tìm đường, ba người cuối cùng cũng đến quán bán Ma lạt thang. Kiều Kiều quen cửa quen nẻo gọi hết những món mình thích ăn. Dù sao hôm nay cũng là Giang Phóng mời khách đấy!
      Lúc mọi người đợi bên ngoài có mấy nam nữ vào, nhìn qua có vẻ bằng tuổi Giang Phóng.
      trong nhóm đó nhìn thấy Giang Phóng mừng rỡ reo lên: “Di? Giang Phóng? Sao cậu lại tới đây?”.
      Giang Phóng nhìn đó cái chỉ ừ cái, nhiều.
      Những người khác cũng đều hô: “Giang ca”.
      Kiều Kiều và Giang Viễn mắt to trừng mắt .
      giống như nhìn thấy lãnh đạm của Giang Phóng: “ nghĩ tới cậu cũng tới đây ăn cơm nha? Ân, bọn tớ ngồi bàn này với cậu? Mọi người ngồi cùng nhau cho náo nhiệt”.
      Kiều Kiều nhìn bộ dạng của kia, nghĩ, ha ha, này thích Giang Phóng, ân, Giang Phóng cũng mười lăm rồi, có người thích cũng rất bình thường nha. Cậu nhóc nhà chúng ta trưởng thành rồi. Cẩn thận đánh giá bé kia, chưa tính là đẹp, nhưng nùng trang diễm mạt, nhìn qua lại càng giống em dịu dàng.
      Mấy người còn lại thấy như vậy nhưng thấy Giang Phóng trả lời, có người mở miệng : “Tiểu Mỹ, chúng ta đừng quấy rầy Giang ca. Giang ca, ăn ngon miệng”. Lúc này chủ quán mang Ma lạt thang lên, nhìn dáng vẻ của những người này cũng chỉ cười cười chào đón.
      “Lông vàng, nhiều thế làm gì! Giang ca còn chưa gì đâu”. Được kêu là tiểu Mỹ kéo cái ghế ngồi xuống bên cạnh bọn họ. Kiều Kiều nhíu nhíu mày, nàng thích người khác tỏ ra thân quen với mình như vậy, lần này đương nhiên phải với nàng nhưng lại ảnh hưởng đến nàng nha.
      Ai, thôi. Để ý nhiều như vậy làm gì, nàng cứ ăn của nàng. Kiều Kiều vội vàng hạ đũa, “Giang Viễn, nghe , món này ở đây rất ngon, rất đặc biệt. Hôm nay Giang Phóng ca ca mời khách, chúng ta nên tiết kiệm tiền thay ấy, ăn nhiều chút”.
      Ông chủ cũng cười: “ biết ai ở bên ngoài tuyên truyền giúp chú, chú rất cám ơn người đó”.
      “Hắc hắc”. Cháu, cháu linh tinh đó, người tuyên truyền đó còn phải là bản thân mình sao, haha.
      “Ừ. Nhưng mà, mày mới đến Dân Giang vài lần nha, nghe người ta rồi” Giang Viễn cũng cặm cụi vùi đầu ăn.
      “Thế sao, tao mới đến có nghĩa là tao biết”.
      Hai người cãi nhau.
      Nhìn bộ dạng thân thuộc khi hai người cãi nhau, Giang Phóng cảm giác được mình rất buồn bực. Đột nhiên, cảm thấy em trai của mình đáng như vậy.
      “Ra chỗ khác mà ngồi, mày là ai mà lại ngồi ở bàn này. Cút”. Giang Phóng đem phiền não trút lên người tiểu Mỹ.
      Thấy Giang Phóng vui, tiểu Mỹ ngượng ngùng đứng lên.
      Bọn họ đều hiểu con người Giang Phóng. Ồn ào chuyển sang cái bàn khác ngồi.
      Giang Phóng gắp con tôm lớn vào bát của mình, dù rất nóng, nhưng rất gọn gàng nhanh chóng bóc vỏ ngoài rồi thả vào trong bát Kiều Kiều.
      Giang Viễn vừa ăn vừa lầm bầm: “, em cũng muốn ăn”.
      Giang Phóng nhìn Giang Viễn, động.
      , em cũng muốn ăn”. Giang Viễn chê phiền toái lặp lại cầu lần nữa, loại tôm này phải thừa dịp còn nóng bóc vỏ, ăn mới nghiền!
      “Tự mình bóc”. Giang Phóng cúi đầu ăn.
      Ai, người này nha, đúng là trọng sắc khinh bạn, Kiều Kiều cũng muốn ăn, bóc cho người ta, đến lượt nó muốn, nó chẳng quản khỉ gió, em thương , buồn rầu!
      Ăn cơm xong, ba người cùng nhau về nhà, Kiều Kiều bát quái: “Giang Phóng a, hôm nay thích sao?”.
      Giang Phóng nhìn Kiều Kiều, lên tiếng.
      Thấy Giang Phóng gì, Kiều Kiều vui mừng: “Tiểu Phóng nhà chúng ta cuối cùng cũng trưởng thành rồi nha, bắt đầu có nhiều thích rồi”. Giọng quái thanh quái điểu vô cùng.
      Giang Phóng cảm giác khí nóng của mình tích tụ khó tiêu. Sao nàng có thể như vậy?
      Thấy nàng tim phổi chê cười, nghĩ, sao nàng có thể thích ? Nhìn tiểu Viễn hớn hở bên cạnh, Giang Phóng nghĩ, ừ, thể để bọn họ ngày ngày ở chung chỗ, nhất định thể.
      Nhưng nghĩ tới chuyện nàng và học cùng trường, càng khó chịu.
      Vạn nhất, vạn nhất nha đầu tim phổi chết tiệt này bị người khác câu dẫn mất phải làm sao bây giờ?
      Lòng Giang Phóng rối như tơ vò.
      Khủng Long, hargane187, tart_trung21 others thích bài này.

    3. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 32: KHÍ TRONG TRƯỜNG HỌC MỚI

      Giang Phóng rối lòng, còn Kiều Kiều lại rất vui vẻ, nàng học, tới trường mới nha! Đệ nhất Dân Giang nha! Trước đây nàng từng đứng trước cổng trường mà ngóng trông nhìn vào bên trong, còn bây giờ nàng có thể đường đường chính chính mà bước vào đó rồi, có thể cảm thụ khí học tập giống trước đây này, nàng cảm thấy hào hứng vui vẻ.
      Giang Viễn cũng học. Tất cả mọi người đều con đường riêng của mình.
      tại chủ nhiệm lớp của Kiều Kiều là giáo, rất nghiêm khắc, nhưng Kiều Kiều sợ ấy, hai người cũng gặp nhau lần rồi, ha ha, chuyện này khéo, hồi Kiều Kiều học năm thứ ba, lên thị trấn tham ra thi cử, giám thị trông coi lúc đó chính là ấy, giáo Lâm. Mà giáo Lâm cũng có ấn tượng với Kiều Kiều, lúc ấy Kiều Kiều ngồi ngay bàn đầu, giáo Lâm nhàn rỗi có chuyện gì làm, liền đến nhìn Kiều Kiều làm bài, phát , nha đầu này làm toán rất tốt. Sau đó cũng chú ý đến Kiều Kiều, nghe , con bé đạt được giải nhì của cuộc thi, giải nhất thuộc về học sinh học năm thứ tư. Điểm của hai đứa này chỉ chênh lệch nhau có 1,5 thôi.
      tại Kiều Kiều được phân đến lớp của , giáo Lâm cũng rất chú ý.
      Biết Kiều Kiều từ tiểu học Thanh Nham ở trấn Thanh Nham tới, giáo Lâm hoàn toàn hề tỏ ra xem thường Kiều Kiều. Ngày đầu tiên khai giảng, giáo Lâm liền cho cả lớp bài kiểm tra trắc nghiệm.
      phải tin kết quả cuối kỳ những năm trước, đây chỉ là bài kiểm tra đo lường chút thực lực của từng học sinh, đương nhiên, có mấy người là trọng điểm để chú ý, mà bài thi trắc nghiệm lần này giúp hiểu hơn trình độ của từng học sinh.
      kiện ồn ào nhất hôm khai giảng chính là quân huấn, xế chiều bắt đầu, trong khí khai giảng của trường Dân Giang, lớp khác làm gì, lớp ba năm nhất, tất cả nguyên đám đều cúi đầu ủ rũ, ỉu xìu phiền não, sao lại như vậy? Bạn hỏi sao lại như vậy? Khai giảng chuyện thứ nhất mà bọn họ làm chính là tham gia cuộc kiểm tra nha. Mọi người nghĩ tới giáo Lâm lại làm như vậy, nguyên đám tất cả đều than thở.
      Sơ trung Dân Giang cho nội trú. Cũng phải quân huấn rất mệt mỏi, Kiều Kiều cảm thấy mình có thể cố gắng được, nhưng có số đứa yếu ớt khóc. Còn có số đứa xin với giáo viên, Kiều Kiều lặng yên gì, lúc này mới mùng có được hay , đại tỷ, có cần đói khát như vậy hay ?
      “Kiều Kiều”. Ngày đầu tiên tan học, Giang Phóng tới đón nàng, trường học của Giang Phóng có thời gian rất thoải mái.
      “Di? Sao lại tới đây?” Nhận lấy túi sách trong tay Kiều Kiều.
      “Để mình em về yên tâm. Hơn nữa, cũng có việc gì. Còn thuận đường”. , trường Dân Giang và trường quốc tế Phong Diệp rất gần nhau, nhà của Kiều Kiều cũng rất gần nhà Giang Phóng.
      “Nha”
      ra trong lòng Giang phóng lại nghĩ, Kiều Kiều càng lúc càng lớn, khuôn mặt nhắn kia cũng bắt đầu nẩy nở, khó bảo toàn bị ai theo đuổi, muốn trông coi nàng. Mặc dù bây giờ Kiều Kiều vẫn ở trạng thái Đậu Nha, nhưng khuôn mặt nhắn trắng trắng mềm mềm , con mắt cũng sáng ngời, đợi nàng lớn chút, nhất định mỹ nữ, sao có thể trông coi cẩn thận chứ .
      Sau khi trọng sinh Kiều Kiều rất chú trọng bảo dưỡng, bởi vậy vẻ ngoài rất tốt.
      “Ngày đầu tiên học thế nào?”
      “Hoàn hảo, chỗ đó rất tốt, hắc hắc”.
      “Ân. Có chuyện gì còn có chúng ta”.
      “U, có thể có chuyện gì chứ. Ai, Giang Phóng, sao em lại cảm thấy là lạ”. Bên ngoài là Lolita, nội tâm lại là trọng sinh, Kiều Kiều đối với Giang Phóng có cảm giác gì, hơn nữa, trong mắt nàng, đây là đứa xấu xa nàng nhìn từ .
      Nhưng Giang Phóng lại nghĩ như vậy. Trong lòng luôn đem Kiều Kiều trở thành bạn của mình mà đối đãi.
      “Di? Đây phải là Giang Phóng sao?” Vài thiếu niên chạy tới.”Giang ca – – “
      “Ân” Vài thiếu niên mặc đồng phục học sinh của trường Dân Giang, có thể thấy được bọn họ học cùng trường với Kiều Kiều.
      Mặc dù cùng Giang Phóng chuyện, nhưng cũng có ít người thầm đánh giá Kiều Kiều.
      Kiều Kiều dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, những đứa này nhất định cho rằng nàng là bạn của Giang Phóng, nhưng mà nàng có lên giải thích hay đây? Ngẩng đầu nhìn Giang Phóng, phát đứa này định gì. Nhoẻn miệng cười. Thôi, cần giải thích.
      “Giang ca còn đón bạn tan học a ~ hắc hắc” người trong đó vẻ mặt cực kỳ mập mờ.
      Giang Phóng cười: “Em ấy học cùng trường với mấy người, giúp trông coi em ấy, nếu để cho biết ai bắt nạt em ấy. khách khí”.
      “Việc này là đương nhiên, bọn em sao có thể để chị dâu bị bắt nạt chứ”
      ⊙﹏⊙đổ mồ hôi!
      Kiều Kiều nhìn bộ dạng của mấy đứa này, trong lòng trợn mắt, cảm thấy thích, cũng nhiều lời, cúi đầu đá hòn đá .
      Vài thiếu niên nhìn Kiều Kiều, biết nàng học lớp nào, bọn họ chưa từng thấy qua!
      “Giang ca, chị dâu học lớp nào thế?” Nó vốn định hỏi thẳng Kiều Kiều, nhưng thấy nàng cúi đầu, làm cho người ta biết mở miệng thế nào!
      “Năm nhất”
      A, nguyên lai là tân sinh, trách được. Hôm nay là ngày đầu tiên tân sinh học, bọn họ biết cũng rất bình thường. Nhưng mà, bạn này của Giang ca cũng coi là xinh đẹp. Trong lòng bọn họ, mỹ nữ hẳn là vóc người phải có lồi có lõm vóc, tóc dài tung bay, lúm đồng tiền đáng .
      trách được, trách được đối với nhiều mỹ nữ, mặt Giang Phóng đều đổi sắc, thay đổi chút nào, ra là thích mẫu người thế này. Lông xù tóc ngắn, khuôn mặt nhắn lớn cỡ bàn tay, trắng nõn sáng ngời, chỉ có điều chờ quân huấn kết thúc biết còn được như vậy nữa hay , việc này rất khó . Mọi người suy nghĩ miên man.
      “Lớp nào năm nhất?” nam sinh đầu húi cua hỏi.
      “Lớp ba năm nhất”.
      Phốc! Lớp ba năm nhất. Trong sơ trung Dân Giang có ba vị giáo viên luôn làm cho học sinh phải nhức đầu, cho dù số lớp học những giáo viên đó, nhưng trong trường họ luôn lưu truyền cái truyền thuyết này, trong ba người đó có vị là chủ nhiệm của lớp ba năm nhất, chính là giáo Lâm.
      Mà ngoại hiệu của giáo Lâm. . .
      “Chị dâu học lớp của Diệt Tuyệt sư thái sao?” Thực thảm. Nghe Diệt Tuyệt sư thái căm thù chuyện sớm đến tận xương tủy. Mấy người đồng tình nhìn về phía Giang Phóng và Kiều Kiều.
      Gào khóc! Chẳng lẽ muốn gậy đánh uyên ương?
      Nghe cái tên như vậy, Kiều Kiều kinh ngạc ngẩng đầu: “Diệt Tuyệt sư thái?” giáo Lâm của bọn họ còn có cái tên này
      “Đúng vậy, chị dâu, chủ nhiệm lớp của chị nị học sinh Dân Giang chúng ta gọi là Diệt Tuyệt sư thái. Chồng của ấy dậy cao trung. Nghe cũng lợi hại kém, người giang hồ gọi, hắc bạch Song Sát”.
      giáo Lâm rất trắng, chồng của ấy lại rất đen, cả hai người đều rất nghiêm khắc với học sinh, vì vậy được gọi là hắc bạch Song Sát.
      Kiều Kiều nghĩ tới, chủ nhiệm của mình lại có nhiều ngoại hiệu như vậy, là, là “Quá uy vũ”. Mắt lấp lánh.
      Sao cơ? Mọi người nghĩ tới Kiều Kiều ra câu như vậy, tất cả đều giống như nằm mộng.
      Thấy trong mắt Kiều Kiều lóe lên ánh sáng sùng bái, mọi người đều cảm thấy khó hiểu
      ~~~ cái kia, phẩm vị của Giang ca, rất kì quái nha! Bạn này của , sao lại lạ như vậy!

      Khủng Long, hargane187, tart_trung19 others thích bài này.

    4. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 33: NGƯỜI NGƯỜI ĐỀU BÁT QUÁI

      Quân huấn bắt đầu rồi, chút Kiều Kiều cũng lười biếng, nên làm gì làm gì, nhưng mà có chút hành động khiến cho người ta còn gì để , cứ lúc nào được nghỉ, nàng liền bôi cái gì đó lên mặt, theo nàng , đó là kem chống nắng. trắng che trăm xấu, nàng muốn rám đen. Mẹ nàng tán thành chuyện nàng còn mê mẩn mấy thứ này, nhưng mà, hắc hắc, nàng lừa gạt Giang Phóng mua cho nàng lọ, cần tự mình mua, lúc sử dụng rất sảng khoái nha!
      “Kiều Kiều, ngày nào cậu cũng bôi cái này đen sao?” học sinh trung học lúc này giống những đứa đời sau, nguyên đám đều rất đơn thuần. Tối thiểu nhất cũng có tư tưởng xấu, có các loại chia bè kết phái.
      “Vậy cậu có thấy tớ đen ?” Đem hai má tiến đến trước mặt Chu Vân Vân.
      “Ách. có” trắng tinh. Nhìn rất đẹp nha!
      “Về nhà tớ với mẹ cậu bôi kem chống nắng, mẹ tớ kiên quyết mua cho tớ, nàng con nhà khác, làm gì có đứa nào biết làm đẹp, cố gắng học tập mới tốt, ai!” Chu Vân vân thở dài.
      “Vậy cậu dùng cái này với tớ . Ta có rất nhiều, cũng dùng được, ra mẹ tớ cũng mua cho tớ. tớ còn tuổi, cần đẹp làm gì, mẹ dưới gầm trời này ai cũng giống nhau” Kiều Kiều cũng phối hợp thở dài.
      “Ai, mẹ tớ cũng vậy!” nữ sinh khác là Vương Tĩnh Hàm cũng phụ họa theo.
      “Tớ cũng vậy, tớ cũng vậy” Lại có nữ sinh khác phụ họa.
      Mấy người cười ha ha.
      “Mẹ cậu mua cho cậu cậu lấy cái này ở đâu ra?” Vương Tĩnh Hàm nghi hoặc.
      “A, tớ bảo Giang Phóng ca ca mua cho tớ. Ban đầu Giang Phóng ca ca cũng muốn đâu, bảo là sợ mẹ tớ ấy, nhưng mà chú Giang , con thích đẹp là bình thường nên để cho Giang Phóng ca ca mang tớ mua, ha ha!” chỉ qua hai ngày, đại danh của Kiều Kiều sít sao đín cùng chỗ với Giang Phóng. Mặc dù Giang Phóng và nàng học chung trường, nhưng nhiều người tuyên truyền nha! Ô ô. Kiều Kiều nghĩ, thay vì để cho người nghĩ lung tung, bằng chính tự mình thẳng ra. Dù sao, vốn chẳng có cái gì hết!
      Mọi người nghe thấy Kiều Kiều vậy, nháy mắt trầm mặc, bọn họ đều có nghe qua chuyện của Kiều Kiều cùng Giang Phóng, bạn đầu còn bán tín bán nghi, nhưng giờ…
      Kiều Kiều nhạy cảm phát , riêng gì nữ sinh xung quanh, đến cả nam sinh xa xa cũng dựng lỗ tai nghe ngóng chuyện bên này, cái kia, ai bé trai thích bát quái vậy?
      Chu Vân Vân liền hỏi: “Ai, Kiều Kiều, mọi người ai cũng xôn xao chuyện của cậu với Giang Phóng đấy. Cậu cũng biết kiêng kị gì cả”. Chu Vân Vân chỉ biết mình rất thích Kiều Kiều.
      “Bàn tán bàn tán, có cái gì đâu, tớ với Giang Phóng ca ca từ cùng nhau lớn lên, so với ruột còn thân hơn. Mặc kệ là cha mẹ tớ hay là chú Giang, cũng tức giận”.
      “Cậu nghĩ tới chủ nhiệm lớp chúng ta sao? Tám chín phần là cậu chưa nghe được chuyện gì đúng , chủ nhiệm lớp chúng ta, ngoại hiệu là, Diệt Tuyệt sư thái đấy!” Vương Tĩnh Hàm .

      “Tớ nghe rồi, ấy uy vũ! Yên tâm , chủ nhiệm lớp chúng ta là người trẻ tuổi rất tâm lý”.
      ⊙﹏⊙đổ mồ hôi, Uy vũ? Người trẻ tuổi? Cấu tạo não bộ của đứa này sao lại khác người như vậy?
      “Ồn ào – -” tiếng còi vang lên, mọi người biết đến giờ tậm hợp rồi.
      Nhanh chóng về đội ngũ, huấn luyện viên nhìn những đứa lớp ba năm nhất này thở dài, có lẽ mình già rồi.
      Ban nãy ông cũng nghe thấy những đứa nầy chuyện với nhau. Làm cho ông cảm thấy mình có vẻ già rồi, sao lại hiểu được ý nghĩ của những đứa này rồi? Nhìn tiểu nương kia, chỉ cần được nghỉ ngơi con bé liền bôi bôi trét trét lên mặt, hơn nữa ông còn nghe được, con bé sớm, nhưng trong lúc huấn luyện, con bé bao giờ lười biếng, cũng giống những bé khác,tập được lúc xin nghỉ. Con bé rất chăm chỉ, động tác còn rất chính xác.
      Huấn luyện viên thầm nghĩ, bản thân ông hiểu được.
      Lại nghĩ tới ban nãy nghe được mấy đứa chuyện, huấn luyện viên lại thở dài lần nữa, ông già rồi.
      Quân huấn sau này, cứ để cho người khác dậy .
      Bọn ở bên này mồ hôi đổ như mưa, ở bên kia có giáo gần bốn mươi tuổi đứng cạnh của sổ, nhìn chăm chú lớp ba năm nhất. giáo trẻ trêu chọc: “ giáo Lâm, giám thị mấy đứa lớp sao?”
      giáo Lâm cũng cười: “Đúng vậy!”
      giáo trẻ tuổi cũng đến cửa sổ: “Ai, nghe lớp ngày đầu tiên khai giảng làm bài kiểm tra trắc nghiệm, kết quả như thế nào vậy?” Tốc độ của giáo Lâm thế nào chứ, chắc chắn ấy chấm xong hết rồi.
      “Cũng rất tốt” Cơ bản nằm ngoài dự liệu của .
      giáo trẻ tuổi quay lại nhìn: “Tiểu nha đầu tóc ngắn học lớp kia là Kiều Kiều sao?”
      “Đúng vậy”.
      “Tiểu nha đầu này tại nổi tiếng nhất trong trường chúng ta đấy, nghe con bé là người của Giang Phóng ở Phong Diệp”. Thầy giáo cũng rất bát quái, học sinh đều cho rằng nhiều chuyện có thể giấu được giáo viên, nhưng ra các thầy giáo đều biết hết chẳng qua bọn họ ra mà thôi. Bọn họ a, dù sao cũng từng là trẻ con.
      Phong Diệp cách Dân Giang con phố, là trường công, là trường tư, nhưng giáo viên ở Dân Giang cũng biết nhưng chuyện ở Phong Diệp.
      “Ân, tôi có nghe qua. ra tôi cũng từng gặp Giang Phóng rồi” Đúng vậy, gặp rồi, ban đầu cũng nhớ đâu, nhưng sáng nay gặp Kiều Kiều, Giang Phóng cùng đứa khác đến trường, đột nhiên nghĩ ra, hồi thi học sinh giỏi, ba đứa này ríu rít thảo luận với nhau.
      Mọi việc, thể chỉ xem bề ngoài, phải sao?
      gặp rồi?”
      “Ân. Khi còn bé bọn họ cùng nhau tham gia thi học sinh giỏi, tôi làm giám thị của phòng Kiều Kiều”.
      “U! Hai người còn có duyên thầy trò nha” giáo trẻ tuổi vui vẻ .
      “Đúng vậy!”
      “Nhưng mà Kiều Kiều lớp thực dứa kỳ quái! xem chút, cả năm nhất, làm gì có đứa nào giống con bé, chỉ cần được nghỉ giải lao là con bé lại bôi bôi cái gì đó lên mặt, nghe là sợ rám đen, còn lôi kéo nữ sinh lớp bôi theo. Sợ rám đen. Nhưng từ lúc bắt đầu luyện tập đến giờ, tôi cũng quan sát, chưa từng thấy con bé lười biếng hay xin nghỉ. xem xem”. giáo trẻ tuổi chỉ: “Có đến phần ba nữ sinh nghỉ ngơi, còn con bé vẫn kiên trì tập! Thực đứa quái dị”.
      giáo Lâm cười. trả lời. Sao phát ra chứ!
      thầy giáo đứng sau bọn hộ, cũng mở miệng: “Ân, tôi cũng thấy bé này rất kì quái, ha ha”.
      “Thầy giáo Vương cũng thấy vậy sao” giáo trẻ tuổi tìm được đồng minh.
      “Ban lãy có đứa bị té xỉu cho nên tôi xuống xem chút, kết quả các đoán xem tôi nghe được cái gì?” thầy giáo Vương cố lộng huyền hư, hai giáo đều nhìn ông ấy.
      “Ha ha, những đứa khác với con bé ngoại hiệu uy trấn của giáo Lâm chúng ta!” Thầy giáo cười, tiếp: “Kết quả, đứa Kiều Kiều thaajtt uy vũ”.
      “Phốc! Ha ha ha!” giáo trẻ tuổi nhịn được, cười ha ha, những giáo iên vẫn lên tiếng xung quanh cũng cười theo.
      là… đứa kỳ quái nha!”
      giáo Lâm cũng cười. Nếu như các người biết được kết quả thi của tiểu nha đầu kỳ quái này, chắc chắn càng cảm thấy này rất rất kỳ quái đấy.
      Khủng Long, hargane187, tart_trung19 others thích bài này.

    5. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 34: ĐỆ NHẤT DANH

      Quân huấn chỉ diễn ra trong tuần lễ, rất nhanh kết thúc. Hôm nay năm nhất sơ trung chính thức học.
      giáo Lâm là giáo viên Số học, Kiều Kiều cảm khái, sao chủ nhiệm lớp của nàng đều là giáo viên Số học vậy!
      Ngày đầu tiên khai giảng, giáo Lâm ra oai phủ đầu với mấy đứa . Hôm nay muốn thông báo kết quả.
      “Bây giờ thông báo kết quả bài thi trắc nghiệm hôm khai giảng. Là chủ nhiệm lớp và giáo viên dậy Số học của các em, đối với thành tích này rất hafui lòng. Nhưng nghĩ, qua thời gian nghỉ, rất nhiều em quên mất kiến thức cho nên mới có kết quả này. Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng. Lần tới, muốn nhìn thấy kết quả như vậy xuất trong lớp chúng ta. Được rồi, phía dưới, công bố kết quả kiểu tra của các em, điểm từ thấp đến cao. Tôn Kiêu Kiêu, 48 điểm. Trương Đồng, 50 điểm…”
      Những bạn học bị nhắc tên ai cũng đều cúi đầu thấp xuống, sơ trung Dân Giang phải là trường bình thường, bọn họ có thể học ở đây, cũng kém cỏi. Những học sinh bị đọc tên đều cảm thấy rất xấu hổ, ai nghĩ tới kết quả kiểm tra của mình lại bết bát như vậy.
      Ngày nghỉ chơi nhiều rồi! Hơn nữa đề của giáo Lâm, câu nào cũng rất khó.
      Theo thời gian trôi qua, mỗi cái tên đều bị đọc lên. Những cái tên chưa thấy đọc tới, ngẩng cao đầu.
      “Được rồi, thành tích của học sinh lớp ta hầu như được công bố hết, phía dưới, bây giờ đọc tên ba người đứng đầu. Tên thứ ba: Vương Tĩnh Hàm, 96 điểm. Tên thứ hai, Hứa Phi, 98 điểm. Đệ nhất danh, Kiều Kiều, 99 điểm”.
      Cả lớp mảnh xôn xao, đề này như thế nào nha, thi còn được kết quả thế kia. Mọi người đều nhìn vào ba người đứng đầu. Ba vị này thi như thế nào vậy? Hơn Đệ nhất danh Kiều Kiều phải còn sớm sao?
      Dừng trong chốc lát, giáo Lâm tiếp: “Hôm nay, kết quả thi Ngữ Văn và ngữ cũng được công bố, giờ cho các em biết. chỉ có Số học, Ngữ văn và ngữ Kiều Kiều đều đạt đệ nhất danh. cầu kết quả của các em phải giống như Kiều Kiều, nhưng mà hy vọng nhìn thấy học sinh thất bại. Ba bài này, các em về nhà xin chữ ký của phụ huynh”.
      Mọi người nghe thấy Ngữ văn ngữ Kiều Kiều cũng đạt được đệ nhất danh, lại càng giật mình a! Nàng thực lợi hại như vậy sao!
      tháng sau, trường tổ chức thi tháng, đến lúc đó sếp hạng thành tích cả khối, những bạn học đạt kết quả tốt đừng vui mừng quá sớm, bây giờ có đạt thành tích tốt cũng chưa chắc đến lúc cả khối thi với nhau đạt kết quả tốt, những bạn có kết quả tốt cũng đừng chán nản, lần này bởi vì nghỉ quá lâu, thực lực chân chính, đến thi tháng mới có thể quyết định được! Về phần ban cán bộ, căn cứ vào kết quả thi tháng để sắp xếp. Được rồi, tại chính thức bắt đầu học”. giáo Lâm rất nhàng, nhưng mọi người đều thấy được uy nghiêm trong đó, danh hiệu Diệt Tuyệt sư thái, cũng phải là chơi đâu!
      Trong lúc nhất thời cả phòng học chỉ có thể nghe thấy tiếng lật sách lả tả.
      Có kết quả cuộc thi, Kiều Kiều: Số học 99 điểm. Ngữ văn 97 điểm, ngữ 99 điểm. Tổng 295 điểm, chỉ bị mất 5 điểm, đứng nhất lớp, thứ hai lớp là bạn cùng bàn với Kiều Kiều bây giờ, Hứa Phi: 290 điểm. Xếp thứ ba là nam sinh khác, Vương Nam, 288 điểm. Vương Tĩnh Hàm mặc dù đạt kết quả tốt môn Số học nhưng điểm ngữ lại tốt cho nên điểm cao chỉ đứng thứ tư.
      Lớp ba năm nhất có kết quả thi, các lớp khác cũng biết, nhưng các thầy giáo khác làm theo, mỗi lớp đều có cách dậy khác nhau. Có nhiều thầy giáo cảm thấy, dù sao cũng cách thời gian nghỉ dài, có nhiều học sinh quên kiến thức, có muốn kiểm tra cũng phải thực lực của bọn , nhưng khi họ nhìn thấy kết quả thi của lớp ba năm nhất ít người rơi lệ, thành tích này, là làm cho người ta được lời nào nha. Mặc dù cũng có rất nhiều em có kết quả tốt, nhưng mà thử nhìn mấy đứa đứng đầu xem! Đặc biệt là Số học, giáo Lâm ra đề rất hung ác, cũng phải lần đầu tiên bọn họ mới biết, nhưng mà ngoài 90 điểm có tới 7 đứa. Vượt qua 95, thậm chí còn có bốn. Đệ nhất danh Kiều Kiều lại chỉ thiếu 1 điểm nữa đạt kết quả tốt đa, tên thứ hai Hứa Phi, cũng chỉ kém 2 điểm.
      Các lớp khác trông thấy thành tích này, cũng bắt đầu khẩn trương, nghiêm túc. Còn tới tháng nữa thi tháng, cái thành tích này phải đợi đến lúc thi tháng mới có thể khẳng định được!
      Giang Phóng Giang Viễn nghe Kiều Kiều thi đạt đệ nhất danh, đều rất vui vẻ, phương thức giáo dục của Phong Diệp và Dân Giang giống nhau. Thứ Phong Diệp chú ý chính là tố chất. Còn Dân Giang chú trọng thành tích học tập.
      ra khí học tập của Phong Diệp rất thích hợp với những đứa như Giang Phóng Giang Viễn. Còn với Kiều Kiều cũng phải là thích hợp mà là nàng cảm thấy, chỗ nào cũng đều đến để học nhưng học phí ở Phong Diệp quá đắt.
      Kiều mẹ biết Kiều Kiều thi đạt được đệ nhất danh rất vui mừng. Làm cả bàn thức ăn ngon, Kiều Kiều lại ăn được bao nhiêu, nên bị Giang Phóng Giang Viễn ăn hết.
      “Hai người đúng là quỷ vào thôn!” bàn thức ăn lớn như vậy bị hai người càn quét sạch, Kiều Kiều nổi giận.
      “Quỷ vào thôn, quỷ vào thôn!” Kiều Mộc ồn ào theo.
      “Em là tiểu bạch nhãn lang, uổng công ca ca luôn đối tốt với em “. Giang Viễn bế Kiều Mộc lên.
      “Ca ca, ca ca ~” nghĩ tới bình thường Giang Viễn luôn mến mình, Kiều Mộc a dua cười với Giang Viễn, luôn mồn gọi ca ca, ca ca ngừng.
      Giang Viễn cười đắc ý.
      “Nha đầu chết tiệt kia. Mai dọn bàn ” Kiều mẹ sao có thể đứng nhìn Kiều Kiều bắt nạt hai đứa kia.
      “Ô ô, mẹ ơi! Sao mẹ có thể như vậy, sao mẹ có thể đối sử với khuê nữ của mình như vậy chứ!” Kiều Kiều nháo.
      “Có phải con muốn ăn đòn hay ?” Kiều mẹ trừng mắt. Kiều Kiều nhanh nhẹn dọn bàn, khóc nháo được đâu!
      Giang Phóng Giang Viễn và Kiều Kiều mỗi ngày đều cùng nhau học rồi mỗi khi tan học, Giang Phóng còn có thể đón Kiều Kiều. Trong Dân Giang mọi người bàn tán ít. Phong Diệp lại càng nhiều. Nhưng cũng thấy giáo Lâm tìm Kiều Kiều chuyện Thấy giáo người ta đề cập tới chuyện này, mọi người buồn bực, chẳng lẽ, này giáo Lâm đổi tính rồi? Khó hiểu.
      tháng trôi qua cũng nhanh. Lần đầu tiên thi tháng, các lớp đều cố hết sức, Kiều Kiều chính là đứa được mọi người chú ý nhiều nhất, cuộc thi lần này là dựa theo kết quả học tập của năm trước, ba mươi người đứng đầu vào phòng thi, dùng cách thức này để lên danh sách.
      Lúc trước thành tích học tập của Kiều Kiều phải là đứng đầu toàn trường, nhưng cũng thấp, đứng thứ tư. Hứa phi cùng lớp xếp trước nàng, thứ hai toàn trường.
      Cá tính của đứa Hứa Phi này, mặc dù ngồi cùng bàn với Kiều Kiều, nhưng mà cũng quá thân thiết với Kiều Kiều. Đương nhiên, thành tích của hai người bọn họ sít sao như vậy, Hứa Phi coi nàng như đối thủ. Còn Kiều Kiều ngược lại mấy để ý.
      Nàng cảm thấy, chỉ cần tận lực là tốt rồi, thứ mấy, cũng quan trọng. Nàng sống uổng, là tốt rồi!
      Trung học Mân Giang cho tới bây giờ đều tự ra đề. Nhìn cái đề biến thái này, ít học sinh đều thở dài, những ngày mình vừa học kia uổng phí rồi!
      Rất nhanh có kết quả thi.
      Nhìn gương mặt của chủ nhiệm lớp mình, lớp ba năm nhất đều rất thành , đợt thi trước, giáo Lâm giống như hề truy cứu, nhưng đến lúc về nhà xin chữ ký thìkhông ít người trong bọn họ ăn phải quả đắng, lần này, nghe còn muốn mời cả phụ huynh đến đấy! Ô ô! Kết quả kém phải làm sao bây giờ?
      lúc mọi người suy đoán lần này đệ nhất danh là Kiều Kiều hay là Hứa Phi giáo Lâm “Pằng” đem bài thi ném xuống. Mọi người lại càng hoảng hốt.
      Lớp ba năm nhất lần này đứng đầu cả trường nhưng nhưng vẫn thể làm giáo Lâm nguôi giận, đối với cái thành tích này chưa được, học sinh vẫn chưa cố gắng hết sức.
      Quả nhiên, lần này đệ nhất danh vẫn là Kiều Kiều. Hứa Phi như cũ xếp thứ hai. Bốn người đứng đầu vẫn giống lần trước, có gì thay đổi. Kiều Kiều đứng thứ hai cả khối. Đệ nhất danh phải ai khác, mà là cháu giáo Lâm của bọn họ, lớp Lâm Hiểu Nam. Chỉ có Ngữ văn là thiếu 2 điểm còn những môn khác đạt điểm tối đa, mọi người nghe được cái thành tích biến thái này lệ rơi đầy mặt, đến cả Kiều Kiều cũng kinh ngạc thôi. Đầu óc của đứa này cấu tạo như thế nào vậy!
      Hứa Phi lớp bọn họ đứng thứ ba toàn trường.
      Khủng Long, hargane187, tart_trung17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :