1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      Cám ơn cám ơn! ta thấy hai nàng comt ủng hộ, nằm mà muốn bật dậy đăng chương tiếp theo luôn:tungtung::tungtung::tungtung::tungtung::tungtung::tungtung::tungtung:
      milktruyenkylinhdiep17 thích bài này.

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 50: BÁN NHÀ


      có kết quả thi tốt nghiệp của Giang Phóng rồi, rất tốt. Mặc dù Giang Hải Dương để ý chuyện này, nhưng con trai ông thi tốt, ông cũng rất vui vẻ. Giang gia mở tiệc chiêu đãi mọi người ở nhà hàng của mình.


      Giang Hải Dương giao việc làm ăn buôn bán bên này cho Giang Phóng, Giang Phóng lôi theo Kiều Kiều ngày ngày bận rộn.

      Chỗ bán lâu là ở bên trong thị khu, ý tứ của Kiều Kiều là muốn bản mẫu tinh xảo chút. ra vườn hoa Phượng Hoàng Sơn, ngoại trừ dãy biệt thự bên ngoài còn có vài nóc nhà cao tầng, dù như vậy nhưng tất cả đều rất sang trọng, tóm lại, cái tiểu khu này thua kém bất kỳ khu cao cấp nào.

      Kiều Kiều nhìn mô hình, đề nghị Giang Phóng Âu hóa phong cách của khu trung cư. Kiều Kiều làm thiết kế, nhưng có thể ra những gì nhớ cho nhân viên thiết kế, hai người trao đổi rất ăn ý.


      Thấy nhà thiết kế ngoại quốc kia, mắt ti hí nhìn , Giang Phóng hoa lệ lệ ghen tị, Kiều Kiều cười to, hãm lại nổi!

      “Em là của ” thấy Kiều Kiều cười nhạo . Giang Phóng kéo Kiều Kiều vào trong lòng mình. Còn cắn cổ của .

      làm gì thế, là chó sao, làm vậy nếu để cha mẹ em nhìn thấy giết em! còn như vậy em tức giận” gần đây rất thích lưu lại dấu vế cơ thể , làm tức đến nỗi nghiến răng ken két!

      Bán lâu, vẽ bản mẫu, bán lâu viên, mỗi thứ cũng làm cho Kiều Kiều bận rộn, chỉ hận mình cần ngủ để tiếp tục làm việc, cuối cùng cũng hiểu tại sao mấy ngày trước mắt Giang Phóng lại thâm quầng mệt mỏi như vậy.

      Hai người đều rất bận rộn, còn mấy ngày nữa là đến tháng chín, cả hai đều phải học.

      Nếu học, Kiều Kiều cũng buông chuyện này xuống, nhưng Giang Phóng phải bận rộn hai bên, may, ở trường của có chuyện gì quan trọng. Vườn hoa Phượng Hoàng Sơn bắt đầu đưa vào giao dịch, ngoài dự liệu của mọi người, biệt thự bán rất tốt, giống như cứ đưa ra là bán được vậy. Mới qua tuần lễ mà bán được hơn nửa. Ngay cả Giang Hải Dương cũng nghĩ tới có hiệu quả tốt như vậy.

      Thời điểm định giá, ý định của Giang Hải là tại mức 6000. Nên biết, giá nhà bình thường ngoài thị trường là hơn 2000, đến 3000. Nhưng Kiều Kiều lại cố gắng khuyên can Giang Hải Dương, muốn định tại mức 8888. Lúc nghe được đề nghị này của Kiều Kiều, tất cả mọi người Giang gia đều dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh nhìn Kiều Kiều. Nhưng Kiều Kiều lại , cảm thấy, nếu mục tiêu là người có tiền, vậy nên dùng cách thức của người có tiền. phải vô duyên vô cớ định mức ấy, muốn cho họ thấy, giá trị của khu trung cư này. Giai đoạn này ở Dân Giang, có nhiều nhà giàu mới nổi lắm

      Sở dĩ Kiều Kiều tự tin như vậy, hoàn toàn là quỹ tích từng xảy ra. Nhưng người khác biết, có điều Giang Hải Dương vẫn thông qua ý kiến này.

      Kiếp trước, ông chủ của công ty Kiều Kiều ở tiểu khu này, cho lên đối với nơi đây rất .

      Hơn nữa, 7, 8 năm sau, cả trấn Dân Giang giá phòng phổ biến vào khoảng 8000, còn cái tiểu khu này, giá thị trường là hơn 3 hơn vạn, đến gần 4 vạn, mặc dù giá phòng cao thái quá, nhưng mà nhiều người có tiền cũng mua được căn trong đấy.

      Vườn hoa Phượng Hoàng Sơn bắt đầu rao bán thị trường, dù còn chưa chính thức hoàn thành, nhưng tỉ lệ bán ra đạt 8 thành. Kiều Kiều biết Giang Hải Dương thu được lợi nhuận bbao nhiêu, cũng quan tâm chuyện này, chỉ quan tâm đến mức độ thành công của hạng mục này mà thôi. dấn thân vào ngày sản xuất tương quan bất động sản, nhìn hạng mục mình tham gia tiêu thụ tốt, trong lòng Kiều Kiều rất thỏa mãn. Mặc dù, chỉ làm bừa.

      Giang Hải Dương thể đoán được chuyện tiến triển thuận lợi như vậy, thành công trong nháy mắt, chỉ có mấy người Giang gia mấy mà đến cả người Tần gia cũng phải lau mắt mà nhìn Kiều Kiều, mặc dù Kiều Kiều mình giúp được gì, nhưng mà trong lòng mọi người đều biết vì vườn hoa Phượng Hoàng Sơn mà bày mưu tính kế.

      Giang Hải Dương tặng Kiều ba ngôi biệt thự, tại Kiều ba cũng là cấp dưới đắc lực, là viên đại tướng của Giang Hải Dương, nhưng ông vẫn hiểu tại sao Giang Hải Dương lại tặng ông ngôi biệt thự gần hai trăm vạn này, đây là ngôi biệt thự tương đối có thiết kế sang trọng, đây cũng là ngôi nhà mà Kiều Kiều rất thích, lúc xem qua kiến trúc từng ngôi biệt thự từng đề cập với Giang Phóng.

      Kiều ba làm sao mà nhận được chứ, đó là tiền lương bốn năm của ông đấy. Nhưng Giang Hải Dương vẫn kiên trì, còn cách nào, Kiều ba chỉ có thể nhận lấy, ông cũng biết đó là cho con của ông.

      Tại bữa tiệc khánh thành vườn hoa Phượng Hoàng Sơn, trước mặt người nhà hai bên, và toàn bộ người trong công ty, đối tác Giang Hải Dương tuyên bố, đợi đến khi Kiều Kiều tròn mười tám, cho Giang Phóng và Kiều Kiều đính hôn, lúc ấy Kiều Kiều phun hết nước trái cây trong miệng ra, có chuyện gì vậy! Sao biết gì thế?


      Kiều ba Kiều mẹ vui mừng gật đầu, xem ra họ thương lượng qua với Giang Hải Dương.

      Mọi người ở công ty thấy tay Giang Phóng đặt ngang hông Kiều Kiều, tất cả đều yên lặng. Giang gia này, hành động quá sớm, nhưng dựa được lão Đại, dựa vào lão Nhị . Lão Kiều phải cũng là thuộc hạ của Giang tổng sao, chừng, mình cũng có thể thay con tìm kim quy tế. Mọi người xoa tay!

      Mấy ngày tiếp theo, Giang Phóng phải chạy qua lại giữa hai bên, thường cùng Tần Tố Cẩm cho nên quan hệ của hai người thoải mái hơn rất nhiều. Kiều Kiều biết Giang Hải Dương mua cho Giang Phóng ngôi nhà ở gần đại học A bởi bì Giang Phóng ở nội trú, nhưng vì rất bận rộn cho nên Giang Phóng cũng thường xuyên ở đó, mỗi ngày giống Tần Tố Cẩm cứ về về suốt.


      Lão Bạch thấy Giang Hải Dương chỉ huy Giang Phóng như vậy, cũng hiểu ông ấy dụng tâm bồi dưỡng, kể từ khi có thành công của vườn hoa Phượng Hoàng Sơn, lão Bạch rất tin tưởng cách làm của Giang Hải Dương. Cho lên cũng lôi tiểu Bạch vào công ty mình, nhìn bọn họ ngày ngày chịu tội như vậy! Nhị Hắc rất sung sướng.

      Chỉ chớp mắt đến lễ mừng năm mới, thấy Giang Phóng gầy rất nhiều, Kiều Kiều đau lòng: “ biết tự chăm sóc bản thân sao. Gầy thành như vậy”.

      “Em để cho ôm em cái, đối với chính là thuốc bổ. lúc nào cũng nhớ em” tay Giang Phóng bắt đầu thành .

      Hai tay nhéo nhéo mặt Giang Phóng, “ nha, chỉ toàn muốn những thứ này. Cả ngày cho ôm ôm rồi thân thân còn muốn thế nào, nếu em mà thà bị ăn sống nuốt tươi rồi, bại hoại.”

      bại hoại sao, liền bại hoại cho em xem”. Miệng heo của Giang Phóng mân mê hướng đến người Kiều Kiều.

      “Ân ~” Kiều Kiều cười từ chối: “ đừng ~ “

      ôm lấy Kiều Kiều, ném lên giường, đè lên: “Bây giờ toàn bộ người Giang thị đều biết em là của , sao em còn muốn? chút ngon ngọt cũng cho?”

      xấu lắm. Em cho biết. Nếu bắt nạt em, em muốn , hừ hừ.”

      muốn ? xem em có dám muốn hay ”. Giang Phóng xấu xa bắt đầu cởi quần áo Kiều Kiều. Kiều Kiều mặc áo lông cao cổ. Giang Phóng liền đem áo của kéo xuống.

      Mắt đỏ ngầu, hôn lên ngực Kiều Kiều.

      “Đừng, Giang Phóng, sao lại như vậy?” Gần đây đối với nàng rất xằng bậy, kỳ động dục sao!

      “Vợ , vợ hiền của , nghẹn chết , hay là em cho , dù sao sớm muộn gì cũng lấy em, có được , có được hay vậy?” thủ thỉ.

      Cho ? Cả ngày cho sờ sờ vuốt vuốt chút, là cho mặt mũi rồi.

      đừng có nghĩ lung tung, dù cho em đủ tuổi, cũng đừng mơ, chưa cưới, cho phép xằng bậy”. Chuyện này, Kiều Kiều cảm thấy cần thương lượng.

      vợ này, thế nào cũng được nha!

      Lấy lui làm tiến, hắc hắc, hôm sinh nhật, vuốt ve , cũng rất thoải mái nha.

      “Vậy vợ của , m vuốt ve được ” Vẻ mặt a dua.

      “Sao lại như vậy chứ? Chỉ toàn nghĩ tới chuyện đó. Em khinh bỉ , tránh ra cho em”

      , ” tay chạu dọc theo thân thể . biết động tác của thế nào, nháy mắt cởi được áo ngực của Kiều Kiều xuống. Cúi đầu ngậm lấy tiểu đào của .

      Giang Phóng phải là loại người thương hương tiếc ngọc, cho dù có là từ cũng hề nhàng ôn nhu, cái miệng hết liếm mút lại gặm cắn. Khiến cho Kiều Kiều rên rỉ. Nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của Kiều Kiều, càng điên cuồng nhấp nháp, độ mạnh yếu thậm chí còn lớn hơn làm cho Kiều Kiều kêu đau.

      Bại hoại, xấu xa, rất xấu xa.

      “Bại hoại ~ “

      bại hoại, liền bại hoại với mình em, bảo bối, ngoan, nghe lời, nếu cam đoan mình làm ra chuyện gì đâu”. uy hiếp , ra Giang Phóng phát , đừng thấy bình thường Kiều Kiều tác oai tác quái đầu , chỉ cần hung ác chút, liền mềm nhũn. Còn nnếu giả bộ đáng thương cuối cùng cũng tùy . Ha hả, có thể thấy, con nhóc này vẫn bị nắm trong lòng bàn tay.

      Lúc này, cứng mềm thi hành, mới là sáng suốt nhất .

      Hai tay đặt ngực của bắt đầu vuốt ve, u, thoải mái. Mềm mềm ,trắng trắng, non mịn. Con nhóc này, giống như tinh linh. có thể nhìn ra, rất nhiều người có tình cảm với , nhưng thế sao, ai cũng biết là của , cũng ai dám đến chia rẽ bọn họ, đương nhiên con nhóc này cái gì cũng biết.

      Tay trượt xuống dưới, chậm rãi thâm nhập vào trong quần . vẫn cho sờ chỗ này, biết sợ. Thế nhưng mà lại rất muốn.

      “Ân ~” Kiều Kiều nhịn được bắt đầu rên rỉ.

      “Bảo bối, tiểu bảo bối của .” Hai người kịch liệt dây dưa với nhau. chính xác là Giang Phóng dây dưa Kiều Kiều, Kiều Kiều hiểu mấy điều này, dù sống hai đời vẫn hiểu được nên chỉ có thể mặc cho người con trai mình thích muốn làm gì làm.

      Giang Phóng đứng lên, bắt đầu cởi quần áo của mình, vóc người thon dài thân thể cường tráng.

      Nhìn cởi quần áo của mình, thần trí Kiều Kiều cuối cùng cũng trở về. Trời ạ, vừa rồi làm chuyện gì thế. Nhìn thân thể phấn chấn bừng bừng, Kiều Kiều biết, chỉ sợ hôm nay dễ dàng thoát thân.

      Trong nháy mắt Giang Phóng đem quần áo của mình cởi sạch, mắt thấy lại muốn nhào tới người . Kiều Kiều vội vàng đứng dậy.

      “Giang Phóng, đừng như vậy, em, em dùng tay giúp được ?” Trước mắt cũng chỉ có cách này. Kiều Kiều đưa tầm mắt của mình đặt ở ngực trở lên, căn bản dám nhìn xuống.

      Giang Phóng nhìn bộ dạng khẩn trương của , đành lòng miễn cưỡng , nếu như mạnh mẽ đoạt lấy cuối cùng cũng vào khuôn khổ còn nhất định tha thứ cho , nhưng mà hi vọng trong lòng có khúc mắc, hi vọng vì chuyện này mà đau lòng.

      “Vậy, em dùng tay giúp hai lần.”

      Được tấc lại muốn tiến thước?

      Nhìn khuôn mặt đầy hi vọng của người . Kiều Kiều gật đầu, xem như đồng ý. Lòng Giang Phóng hân hoan.

    3. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 51: BẮT GẶP
      “A ~ a ~ ân ~ ừ hừ ~” Giang Phóng dựa vào đầu giường, bên cạnh là Kiều Kiều nhất, mặt Kiều Kiều đỏ giống như có thể ra máu vậy. Đồ khốn nạn này, còn rên rỉ to như vậy?

      Tay Kiều Kiều nắm lấy búp bê của , trượt lên trượt xuống, ban đầu làm vậy, là nắm tay tự mình loay hoay, nhưng chỉ được lúc liền buông lỏng ra, để tự lộng, còn nếu như làm tốt phạt thêm lần nữa, Kiều Kiều bị hù dọa nên vội vàng động.

      Mặc dù giúp giải quyết nhưng chỉ liếc mắt cái cũng dám. cũng dám nhìn lại mình, trời ạ, tưởng tượng ra bản thân có bao nhiêu dâm đãng.

      “Bảo bối, em tốt” Giang Phóng dán miệng lên tai của . Khiến cho hơi ngứa.

      “Ha ha, bảo bối, sao chỉ nhìn thôi mà em cũng dám. Thực nhát gan”.

      Nhìn, nhìn cái đầu . có cần phải sắc như vậy hay hả!

      “Ân ~” cảm nhận được lực đạo tay Kiều Kiều có chút mạnh mẽ. Cổ họng Giang Phóng hừ tiếng.

      “Bảo bối, lần sau dùng miệng , được ?”

      “Giang Phóng, đồ khốn nạn, cứ được voi đòi tiên . Chuyện này nghĩ cũng đừng nghĩ. mà còn như vậy, em về”.

      “Ha ha. biết em bỏ được ” Tay lại dao động người . Làn da của , sao lại mịn màng trắng nõn như vậy. Hai người đen trắng, tương phản. Nhìn thấy hai mắt phủ sương, khuôn mặt ửng đỏ, cái miệng nhắn khẽ nhếch, ngoan ngoãn quỳ ở nơi đó phục vụ cho , cảm thấy thỏa mãn cực kỳ.

      Ai có thể nghĩ tới, lúc lớn lối đạp tiểu Viễn, bộ dạng giống con trai vẻ mặt lại là của tiểu nha đầu, hôm nay lại trở thành tinh linh động lòng người, quả thực là tiểu tinh. Ha ha.

      “Ân thoải mái”

      Hai người làm càn trong phòng, lại nghe thấy tiếng mở cửa. Tần Tố Cẩm thấy áo khoác của Giang Phóng và Kiều Kiều treo giá áo, biết hai đứa ở nhà. Bà nhìn đồng hồ, hơn mười hai giờ, biết hai đứa ăn cơm chưa, liền vào phòng gọi chúng nó.

      “Tiểu – -” chứ Phóng còn chưa ra khỏi miệng, Tần Tố Cẩm liền bối rối. Trong tích tắc bà đẩy cửa, hai người trong phòng cũng bối rối.

      Giang Phóng phản ứng rất nhanh, đầu tiên là vội vàng túm lấy chăn mền phủ lên người và Kiều Kiều. Kiều Kiều hóa đá.

      Thấy động tác của Giang Phóng, Tần Tố Cẩm vội vàng đóng cửa lại ra ngoài.

      sao, bảo bối, sao” Giang Phóng nâng khuôn mặt nhắn của Kiều Kiều lên.

      “Giang Phóng, có người nào so với em mất mặt hơn ?” Kiều Kiều lẩm bẩm.

      có việc gì, cần gấp gáp. Dù sao bọn họ sớm biết quan hệ của chúng ta, có phải ?” vén tóc ra sau tai, Giang Phóng liếm vành tai của , cẩn thận liếm láp.

      đừng như vậy, mau đứng lên, làm sao bây giờ, trời ạ, bị Tần nhìn thấy rồi, mắc cỡ chết người, làm sao bây giờ, sau này em phải gặp người thế nào?” tóc ngắn xinh đẹp của Kiều Kiều rối tinh rối mù, nộ khí xung thiên đẩy Giang Phóng ra, chỉ vào mũi của .

      “Em là vợ của , bị nhìn thấy có làm sao, đừng nóng giận được ? Để chuyện với mẹ, yên tâm . Về sau chuyện này sảy ra nữa, Kiều Kiều, em ngoan ngoãn, em ngoan ngoãn” Giang Phóng dù bị người khác nhìn thấy, nhưng trong lòng vẫn muốn làm loạn.

      Kiều Kiều quyết đoán đẩy ra, đứng dậy sửa sang lại quần áo.

      Giang Phóng thấy thể tiếp tục làm chuyện xấu nữa, đứng dậy mặc quần áo. Còn lẩm bẩm mình: “Còn đồng ý với hai lần đấy, ban nãy vẫn còn chưa bắn. Em sợ nín hỏng, nín hỏng , thua thiệt phải là chính em sao!”

      Thấy mặt dày ở đó lẩm bẩm, Kiều Kiều lườn cái.”Sợ nín hỏng mà còn biết tự dùng tay của mình hả”.

      “Hắc hắc, có vợ , vợ lại thơm lại mềm tại sao phải tự mình động thủ chứ!” đến hôn lên khuôn mặt .

      “Đừng lộn xộn, mau ra” khuôn mặt nhắn của Kiều Kiều hồng hồng hậm hực ra ngoài, ra lại càng tốt.

      Nhìn hai tiểu tình nhân hậm hực ra, Tần Tố Cẩm điều chỉnh tốt trạng thái của mình, bà nghĩ tới, vừa vào cửa nhìn thấy màn hương diễm như vậy. Con trai bà thoải mái rên rỉ, vẻ mặt thoả mãn. Mà thiếu nữ nho này, khuôn mặt hồng hồng, ánh mắt có tiêu cự.

      Tần” Kiều Kiều hơi co quắp.

      Sắc mặt Tần Tố Cẩm bình thường, cười hỏi: “ trưa rồi, các con ăn gì chưa để mẹ gọi người mang đến”.

      Giang Phóng theo Kiều Kiều ra ngoài, ngay trước mặt Tần Tố Cẩm ôm , “Tùy tiện gọi mấy món mà Kiều Kiều thích ăn ”.

      “Ừ, được” Tần Tố Cẩm móc điện thoại ra.

      “Aiz, sau này vào phòng con nhớ gõ cửa” Giang Phóng bổ sung.

      Tần Tố Cẩm dừng lại chút, gật đầu đáp ứng, “Ừ” xong, còn liếc nhìn Kiều Kiều.

      Kiều Kiều càng cảm thấy xấu hổ.

      “Đến, qua đây ngồi ”.

      Kiều Kiều nghĩ, nếu như Giang Phóng là con Tần Tố Cẩm có bình tĩnh như vậy . Đúng là con trai có khác biệt. Chỉ có mình chịu thiệt. Nghĩ xong, Kiều Kiều trừng mắt nhìn Giang Phóng, hừ, sàm sở .

      Thời gian trôi qua rất nhanh. Chỉ chớp mắt cái qua năm, Cuối năm nào Kiều gia cũng trở về Thanh Nham .

      Bốn người Kiều ba Kiều mẹ Kiều Kiều và Kiều Mộc cùng nhau trở về Thanh Nham, nhà ở Thanh Nham bán cho nên khi trở về nhà Kiều Kiều đều ở nhà của mình. Điểm này làm cho Kiều Kiều rất hài lòng, thích ở nhà của ông bà nội. Mặc dù tại ông bà nội còn đối xử khắt khe ác liệt với nhà như lúc trước.

      Thời gian dài, Kiều Kiều nghĩ, nhiều mâu thuẫn hài hòa căn nguyên đều do tiền tài, giờ nhà phải đại phú đại quý nhưng cũng khá giả, thiếu chút tiền kia, bản thân lại ở xa, thường xuyên gặp nhau, còn bởi vì tiền mà xảy ra tranh chấp cho nên quan hệ của nhà với ông bà nội cũng khá hơn nhiều.

      Kiều ba Kiều mẹ chuẩn bị cho ông bà nội rất nhiều đồ tết, nhìn nhà Kiều Kiều bao lớn bao , ông bà nội cười đến nỗi con mắt đều mị lại với nhau.

      “Con về là tốt rồi, sao còn phải mua nhiều đồ như thế làm gì” bà nội cười tiếp nhận đồ. Giống như rất hài lòng đồ mà Kiều ba Kiều mẹ mang về.

      “Mẹ, đó là chuyện phải làm” Kiều mẹ đáp, Kiều mẹ là điển hình của người năng chua ngoa nhưng tấm lòng đậu hũ. Dù thường xuyên giận ông bà nội thiên vị nhưng bà có thứ gì tuyệt đối bặc đãi hai lão nhân gia.

      Bạn Kiều Mộc nhảy nhót chạy vào trong nhà.

      Kiều Kiều nhìn con bé chạy nhảy lung tung vào nhà, cũng vội vàng cầm hai cái túi to theo sát chạy vào nhà.

      “Mau, lên giường gạch ngồi cho ấm. Biết nhà con về, chúng ta đốt ấm lên rồi.

      “Kiều Kiều tỷ” Kiều Dĩnh và em trai mình Kiều Vũ Đông cũng vào nhà ông bà nội ngồi.

      Kiều Mộc trước bước nhảy lên giường đất, hơn nữa còn chiếm vị trí lớn, nhìn con bé cũng biết con bé rất lạnh, Kiều Kiều nghĩ, hình như mùa đông ở nông thôn lạnh hơn phải.

      “Tiểu Dĩnh tiểu Đông các cháu tới rồi à?”

      “Vâng” Tiểu Dĩnh là bé hướng nội, năm nay học sơ trung, thành tích bình thường, ý của chú thím là sau khi con bé tốt nghiệp trung học cho con bé ra ngoài làm, Kiều Kiều biết , ở kiếp trước cũng như vậy.

      Kiều Kiều cũng vội vàng lên giường, hô! thoải mái.

      “I ‘d listen to the radio, Waitin’ for my favorite songs~~” di động cuuar Kiều Kiều vang lên. Kiều Kiều liếc nhìn, là Giang Phóng.

      “Có chuyện gì?”

      Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười.

      có chuyện gì thể gọi cho em sao?” Giang Phóng ở quê ngoại đón năm mới.

      đáng ghét!”

      “Em xác định em chán ghét sao? Ừm?” Giang Phóng “Ừm” tiếng, làm cho lòng Kiều Kiều hơi ngứa.

      “Chán ghét ”.

      “Ha ha. Nha đầu chết tiệt kia, khi trở về xem thu thập em thế nào. Em còn dám chán ghét ” Giang Phóng uy hiếp.

      “Hừ”

      “Em ở Thanh Nham đàng hoàng chút cho . cho phép tùy tiện chuyện với đứa con trai khác. Đàng hoàng đợi đến khi trở về, biết ?”

      “Biết rồi, biết rồi, còn em, cũng phải trôm nom bản thân cho tốt đấy”

      “Ha ha”

      ở bên đó có vấn đề gì ?” Kiều Kiều biết trong lòng Giang Phóng vẫn còn khúc mắc, dù bề ngoài có vẻ có gì, nhưng Kiều Kiều sao có thể khôn ghiểu tính tình Giang Phóng, người này là con lừa lỳ lợm, rất cứng đầu.

      “Thế nào? Em lo lắng cho ?”

      là đồ con lừa lì lợm, em lo lắng ai lo lắng cho ” từ quan tâm tới , hừ hừ, đến cả tiểu Mộc Mộc cũng đố kỵ, còn mình thiên vị.

      Đầu bên kia truyền đến tiếng cười: “Yên tâm , bảo bối tốt của . Ngoan ngoãn ở Thanh Nham, đợi về dẫn em chơi. ở đây lộn xộn. Yên tâm . làm gì. Gần sang năm mới rồi, chỉ cần bọn họ đừng quá phận, cũng gây chuyện”.

      “Có chuyện gì cũng phải nhịn chút, cho dù phải vì mẹ cũng phải vì thể diện của cha . Biết ?”

      “Vậy nếu biểu tốt, em thưởng cái gì cho ?” ở đầu dây bên kia Giang Phóng cười xấu xa.

      Xú tiểu tử! Người ta muốn quan hệ gia đình hài hòa, còn đòi hỏi, còn muốn thưởng, nghĩ tốt như vậy? “Giang Phóng, có phải cảm thấy em giống mẹ hay ? Em cũng chỉ muốn tốt cho , còn đòi hỏi, hừ”.

      “Đừng giận mà, bảo bối. ngoan ngoãn nghe lời còn được sao?”

      Nghe Giang Phóng cầu xin tha thứ, Kiều Kiều nhếch miệng khuôn mặt tươi cười, kết quả nhìn thấy ba cái đầu chăm chú nhìn mình. Nháy mắt cảm thấy xấu hổ.

      “Được rồi được rồi, ngoan chút, em cũng ngoan. Em chuyện với nữa, thôi nhé!”

      “Đừng, gấp cái gì? Chẳng lẽ em nhớ ?”

      “Được rồi mà, tắt máy , tắt máy , tại em thể chuyện với ! có biết hay ?”

      Tưởng tượng bộ dạng xấu hổ của Kiều Kiều, Giang Phóng cảm giác tâm tình của mình rất là sung sướng: “Được rồi, tắt máy, nhớ gọi lại cho !”

      “Vâng, biết rồi” tắt điện thoại, thấy Kiều Dĩnh và Kiều Vũ Đông đều ngây ngốc nhìn mình, Kiều Mộc lại tự nhiên hơn, cũng quen rồi.

      “Nhìn gì thế?”

      “Kiều Kiều tỷ, chị có người ?” Kiều Dĩnh rất giật mình, hỏi.

      “Ừ, đúng vậy!” Dù sao mọi người đều biết rồi, cần phải giấu diếm.

      “Là Giang Phóng kia sao?” Lúc trước, người ta đồn hai người bọn họ sớm. Kiều Dĩnh cũng nghe qua.

      “Hừ, còn phải ấy sao, sớm đem tỷ tỷ bắt cóc rồi, thiên vị, tỷ tỷ đối với ấy tốt hơn so với chị” Mặc dù như vậy, nhưng là Kiều Mộc rất thích Giang Phóng, con bé chỉ ở trước mặt Kiều Kiều lầm bầm thôi, để cho Kiều Kiều áy náy đối với con bé tốt hơn, con bé rất hi vọng Giang Phóng ca ca làm rể nó, hắc hắc, Giang Phóng ca ca cho nó rất nhiều tiền tiêu vặt.

      Kiều Mộc nho cảm thấy, tỷ tỷ của mình rất biết nhìn xa, sớm tìm bạn trai tốt cho mình, xem, Giang Phóng ca ca đối với chị ấy tốt, cho nên, con bé cũng phải giống như tỷ tỷ, con bé muốn tìm trước cho mình người chồng, nhưng mà mấy thằng nhóc ở trường học con bé suốt ngày khóc lóc nước mũi dòng dòng lại bắt nạt người khác con bé mới thích đâu, con bé muốn tìm soái ca dịu dàng sạch . Hắc hắc, con bé chọn trúng bạn tốt của tỷ tỷ nó, Hiểu Nam ca ca!

      Hắc hắc, đó là chuyện quan trọng mà con bé sớm định ra.
      Khủng Long, tart_trung, Tịch Vũ17 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thịt.........thịt.....treo trước mắt a......nhưng thích kiểu con nít như thế, rất chân .....thanks nang......vực dậy đều đều như thế nhá.......hihi......truyện hay nh ư thế nhiều nguoi bu vào la....m day
      milktruyenkyLục Nặc thích bài này.

    5. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      :th_41::th_41::th_41: cố gắng, cám ơn nhé :grin::grin:
      tris.94linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :