1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      Văn án
      Vợ chồng năm năm, nàng vì mà trả giá hết thảy, vậy mà trong lúc nàng khó sanh, lại cùng đích tỷ của nàng động phòng hoa chúc!


      thi hai mệnh, ôm nỗi hận mà chết, chân tướng lên, nguyên lai cuộc sống tám năm nay của nàng chỉ toàn là lừa dối!

      Nàng thề, nếu có chút kiếp sau, nàng nhất định làm cho người phụ nàng hại nàng nợ máu trả bằng máu!

      "An bình nguyện chung thân lấy chồng, cũng nguyện gả làm phi cho Ly vương!"

      Kim loan điện, nàng trước mặt mọi người cự hôn, làm 4 phía khiếp sợ, tất cả mọi người choáng váng!

      Trọng sinh trở lại sáu năm trước, đồng dạng tình, nàng còn là nàng trước kia!

      Hầu môn thâm trạch, mẹ kế ngoan độc, tỷ muội giả nhân giả nghĩa.

      Làm khó dễ, ám sát, hãm hại nối gót tới, nàng nhất nhất hóa giải!

      Minh thương, ám tiễn, độc kế đập vào mặt mà đến, nàng hề sợ hãi!

      Binh đến tướng chặn, thủy đến thổ dấu, cái gì là của nàng, nàng muốn toàn bộ đoạt lại!

      Này nhất thế, nàng nguyện làm ác nữ, tự tay đưa bọn họ đám đưa lên tuyệt lộ!

      Thể loại: nữ cường, sủng văn, trọng sinh, báo thù, vương phi, 1x1 ,HE.

      Mục lục
      [​IMG]
      C 1 ♥ C 2 ♥ C 3 ♥ C 4 ♥ C 5 ♥ C 6 ♥ C 7 ♥ C 8 ♥ C 9 ♥ C 10
      C 11 ♥ C 12 ♥ C 13 ♥ C 14 ♥ C 15 ♥ C 16 ♥ C 17 ♥ C 18 ♥ C 19 ♥ C 20
      C 21 ♥ C 22 ♥ C 23 ♥ C 24 ♥ C 25 ♥ C 26 ♥ C 27 ♥ C 28 ♥ C 29 ♥ C 30
      C 31 ♥ C 32 ♥ C 33 ♥ C 34 ♥ C 35 ♥ C 36 ♥ C 37 ♥ C 38 ♥ C 39 ♥ C 40
      C 41 ♥ C 42 ♥ C 43 ♥ C 44 ♥ C 45 ♥ C 46 ♥ C 47 ♥ C 48 ♥ C 49 ♥ C 50
      C 51 ♥ C 52 ♥ C 53 ♥ C 54 ♥ C 55 ♥ C 56 ♥ C 57 ♥ C 58 ♥ C 59 ♥ C 60
      C 61 ♥ C 62 ♥ C 63 ♥ C 64

      [​IMG]

      C 65C 66.1C 66.2C 66.3C 66.4 C 67.1 C 67.2C 68.1C 68.2
      C 69C 70.1C 70.2
      C 71.1C 71.2C 72.1C 72.2C 73.1C 73.2

      C 74.1C 74.2 C 75.1C 75.2C 76.1C 76.2C 77.1C 77.2
      C 78C 79C 80.1C 80.2C 81.1 ♥ C 81.2
      C 82C 83.1C 83.2C 84.1C 84.2
      C 85.1C 85.2C 86.1C 86.2C 87.1C 87.2
      C 88.1C 88.2C 89.1C 89.2C 90.1C 90.2
      C 91C 92C 93C 94C 95C 96C 97C 98C 99C 100

      [​IMG]
      C 101C 102C 103C 104C 105C 106C 107C 108C 109C 110
      C 111C 112.1 + 2C 113C 114 ♥ C 115 ♥ C 116 ♥ C 117 ♥ C 118 ♥ C 119 ♥ C 120
      C 121 ♥ C 122 ♥ C 123 ♥ C 124 ♥ C 125 ♥ C 126 ♥ C 127 ♥ C 128 ♥ C 129 ♥ C 130
      C 131 ♥ C 132 ♥ C 133 ♥ C 134 ♥ C 135 ♥ C 136 ♥ C 137 ♥ C 138 ♥ C 139 ♥ C 140
      C 141 ♥ C 142 ♥ C 143 ♥ C 144 ♥ C 145 ♥ C 146 ♥ C 147 ♥ C 148 ♥ C 149 ♥ C 150

      Last edited by a moderator: 16/1/16

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.1: Chân Tướng Phản Bội

             Edit: Tuyết Tuyết



      Vào đêm, Ly vương phủ khắp nơi vui mừng, náo nhiệt phi phàm, tối nay, là ngày Ly vương thành thân cùng An Bình hầu phủ đại tiểu thư, kinh thành vương công quý tộc đến tham dự, chúc mừng người có khả năng cạnh tranh ngôi thái tử Ly vương lấy được giai nhân!

      Đại sảnh bên trong, hôm nay tân lang 1 thân hỉ bào đỏ thẵm, càng làm tăng thêm phong thần tuấn lãng, hăng hái, trong lời chúc phúc của quan khách cùng với kinh thành đệ nhất mỹ nhân bái thiên địa, mặt mỗi người đều là ý cười , mọi người trong miệng 'Ông trời tác hợp cho, trai tài sắc, thần tiên quyến lữ' ca ngợi dứt bên tai...

      Trong tiếng náo nhiệt, 1 nha hoàn vội vàng chạy vào đại sảnh, ở bên tai Ly vương câu gì đó, Ly vương biến sắc, hung ác nham hiểm kiên nhẫn đem nha hoàn kia li khai, lập tức lại khôi phục vẻ mặt ý cười, hướng tới mọi người nâng chén, "Bổn vương là may mắn mới có thể gặp được nữ tử mà mình nhất đời, có thể lấy Như Yên làm thê, quả tam sinh hữu hạnh, bổn vương ngày sau nhất định hảo hảo đối đãi nàng!"

      Ly vương phen thổ lộ, nhất thời làm cho khuôn mặt vừa mới biến sắc tan thành mây khói, náo nhiệt như trước tiếp tục...

      ai nghĩ đến, tại đây ngoài sảnh náo nhiệt vui mừng, nhưng ở nơi nào đó trong Ly vương phủ là 1 quang cảnh hoàn toàn khác...

      "Phượng nhi... Vương gia đâu?" Nằm ở giường An Bình gian nan nghiêng người, thanh nhẫn thống khổ, sắc mặt trắng bệch nhìn nha hoàn mới chạy vào cửa, trừ bỏ đêm đen vô tận cùng với đại sảnh bên kia truyền đến thanh vui mừng, chỉ có nhất thất thê lương, nghe thanh vui mừng trận cao hơn trận, giống như cây đao hung hăng đâm mạnh vào lòng của nàng, lăng trì chờ mong của nàng, An Bình chỉ cảm thấy trong lòng nàng đau thể tả.

      có tới... Vương gia ... có tới a!

      "A..." Đau bụng sinh lại lần truyền đến, An Bình đau đớn kêu lên, hai tay đặt lên bụng nhô cao, trong lòng lại vẫn như cũ tin vương gia lại như thế vô tình, "Phượng nhi... Ngươi... Có phải hay ... Có phải hay cho vương gia, đứa ... sắp sinh ?"

      Nhưng lúc này đây, nàng lại thất vọng rồi! Phượng nhi biểu tình muốn cho nàng đáp án.

      biết chính mình sắp sinh , lại như trước thờ ơ! Đây là đứa của a! Ở trong mắt, nàng cùng đứa , đều so ra kém hơn nữ nhân đó sao?

      Phượng nhi nhíu chặt mày lại, xem bộ dáng của vương phi, lòng của nàng cũng co rút đau đớn, nhưng vương gia ... Ai, nàng nếu cho vương phi, vương gia mới vừa rồi ở đại sảnh đối cái nữ nhân hứa hẹn, vương phi lại thương tâm như thế nào đây?

      "Vương phi, trước đem tiểu vương gia sinh hạ đến rồi sau! Chung quy là cốt nhục vương gia, vương gia dù cho vô tình, cũng niệm tình tiểu vương gia mà đối xử tử tế với vương phi." Phượng nhi nức nở , lại nhẫn cho lệ trong đáy mắt chảy ra, vương phi của nàng mệnh vì sao khổ như vậy! Toàn tâm toàn ý liều lĩnh vương gia, năm năm tình cảm vợ chồng, cũng bằng nữ nhân ôn hương nhuyễn ngọc kia! Nay vương phi sinh sản sắp tới, vương gia thậm chí ngay cả bà mụ cũng chưa an bài, các nàng là kêu trời trời biết, kêu đất đất chẳng hay!

      An Bình khóe miệng tràn ra tia cười khổ, đối xử tử tế với nàng? Nếu đối với nàng tử tế vội vàng cùng của tỷ tỷ của nàng bái đường thành thân? !

      Đây vẫn là nam nhân từng hứa với nàng cả đời rời xa sao?

      Năm năm vợ chồng, nàng toàn tâm toàn ý với , cùng chu toàn mọi việc để tranh giành ngôi vị thái tử , mưu quỷ kế, ám sát cùng ám sát, chỉ cần có nguy hiểm, là nàng chút do dự chắn phía trước , chỉ vì bảo vệ ! Vì , nàng thậm chí mất đứa con thứ nhất của bọn họ, nàng vì có thể hy sinh hết thảy thậm chí sinh mệnh! Nhưng đâu?

      Nghĩ lại chuyện trước kia, rành rành trước mắt...

      từng , nếu phụ nàng, đời này đều chịu lương tâm khiển trách.

      từng lời thề son sắt, chỉ cần bước lên ngôi vị hoàng đế, lập tức tự tay đem ngôi vị hoàng hậu cùng thiên hạ này trao cho nàng!

      nàng, cả đời chỉ thú 1 người An Bình là nàng làm thê , sau khi đăng cơ, lập tức phế bỏ hậu cung, chỉ độc sủng 1 mình nàng!

      Khi ấy những lời này, như vậy chân thành, nhìn ra chút hư tình giả ý, nàng đối rất tin nghi ngờ, càng thêm ra sức vì mưu hoa bôn tẩu, nhưng là, lúc sắp tiếp cận thành công, lúc gặp được tỷ tỷ, hết thảy đều thay đổi!

      vẫn như cũ nàng, nhưng xoay người lại ôm của tỷ tỷ nàng tiêu dao thoải mái!

      mang thai nhưng vì ngôi vị của nàng vẫn tiếp tục bôn tẩu, để ý mọi chuyện lớn trong Vương phủ, lại trong ngày nàng sắp sinh, chuẩn bị cùng của tỷ tỷ nàng động phòng hoa chúc!

      ra tất cả đều là châm chọc giả dối, cái gì mà bao giờ rời xa, cái gì độc sủng mình nàng, bất quá cũng chỉ là 1 lời dối hoa lệ!

      Mà tỷ tỷ nàng, An Bình hầu phủ đại tiểu thư, từng luôn miệng hy vọng nàng đời này là nữ nhân hạnh phúc nhất, lại tự tay phá hủy tất cả mọi thứ thuộc về nàng!

      Năm năm trước, An Bình hầu phủ hai vị tiểu thư 1 gả cho uy viễn đại tướng quân 1 gả cho Ly vương, tỷ muội hai người đồng thời xuất giá nhất thời trở thành đoạn giai thoại, nhưng ai có thể nghĩ đến, ba năm trước đại tướng quân chết trận sa trường, tỷ tỷ thế nhưng trong lúc ấy ngầm cùng trượng phu của nàng ám thông xã giao!

      "Ha ha..." An Bình cười chính mình rất ngốc, rất dễ dàng tin tưởng người khác, nhìn gian phòng rách nát này, khóe miệng của nàng gợi lên chút châm chọc, mấy tháng trước, chỉ vì 1 tội danh có, nam nhân cùng nàng 5 năm phu thê lại tống nàng vào đây, mặc dù nàng hoài thai, cũng là đối nàng chẳng quan tâm, đúng vậy! vội vàng cùng tỷ tỷ của nàng tình chàng ý thiếp, làm sao có thể nghĩ đến nàng, giờ phút này chịu sinh đẻ thống khổ? !

      "Phượng nhi, giúp ta..."cơn đau như thủy triều đánh úp lại, ngày 1 đau hơn, An Bình tay nắm chặt chăn giường, tay giúp đỡ bụng, ánh mắt trở nên kiên định, giống như nhìn thấu hết thảy, muốn đối nam nhân kia hoàn toàn tuyệt vọng!

      Lúc này đây, nàng chỉ có thể dựa vào chính mình, vô luận như thế nào, nàng đều phải bình an sinh hạ đứa , phải vì là con nối dòng của Ly vương, chỉ vì là bảo bối của An Bình nàng!

      Mặc kệ về sau như thế nào, nàng cũng thể gục ngã, nàng có đứa của nàng, phải sao?
      Halong-ngoc, Phong Vũ Yên, mylien19615 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.2: Chân Tướng Phản Bội

      Tác giả: Chân Ái Vị Lương

                Edit: Tuyết Tuyết

      Phượng nhi lập tức phản ứng, tiến lên hỗ trợ cho nàng.

      "A..." hình như đứa trong bụng muốn chui ra, 1 trận mồ hôi theo trán chảy xuống, giờ phút này An Bình muốn cả người ướt đẫm.

      "A, muội muội, nguyên lai sinh đứa như vậy thống khổ a! Ngươi... Có khỏe ?" cửa mở ra, 1 cẩm y nữ tử được nha hoàn thiếp thân Dĩnh Thu nâng hạ, lắc mông, phong tư yểu điệu đến, nhìn An Bình chật vật giường, khóe miệng gợi lên chút khinh thường, ánh mắt lại đắc ý.

      An Bình thân thể ngẩn ra, vừa nghe thanh , nàng liền biết người tới là ai, thanh này, dù cho hóa thành tro nàng cũng nhận được, nàng tới làm gì? tại nàng phải cùng vương gia chỗ động phòng hoa chúc, vợ chồng ân ái sao? Tỷ tỷ của nàng!

      An Như Yên đến mép giường, nhận thấy được trong mắt An Bình đầy thù hận, càng thêm tùy ý khoe ra thắng lợi của nàng, "Muội muội, xem ra trạng huống của ngươi có tốt a! Mới vừa rồi ta cùng vương gia bái đường, còn muốn muội muội có thể trình diện, cho chúng ta chúc phúc đâu! Đúng là vẫn còn có đợi được, nhưng muội muội sinh đứa mới là chuyện quan trọng nhất, tỷ tỷ ta liền cùng ngươi so đo ! Bất quá, giường ở Đinh Lan uyển của muội muội  quả nhiên so với An Bình hầu phủ lớn hơn, thậm chí so với tướng quân phủ còn muốn thoải mái hơn nha! Ta lập tức liền thích , muội muội hẳn là để ý !"

      An Bình đầu oanh tiếng, năm ngón tay sâu kháp nhập chăn giường, nàng... Bọn họ thế nhưng... Đinh Lan uyển là vương gia lúc bọn họ tân hôn lâu theo ý thích của nàng mà lần nữa tu kiến , nơi đó có rất nhiều hồi ức của nàng, nhưng thể ngờ, đôi cẩu nam nữ này thế nhưng ở nơi thuộc về nàng bọn họ có thể động phòng hoa chúc!

      ngụm máu dâng lên, cỗ tinh ngọt ở trong miệng tràn ngập!

      từng , chỉ có nàng là nữ tử giống u lan, mới xứng đáng ngụ ở Đinh Lan uyển, nhưng tại Đinh Lan uyển cũng thuộc về nàng nữa! Bọn họ làm dấy bẩn nơi ở của nàng , càng làm bẩn hồi ức của nàng!

      làm sao có thể vô tình đến độ như thế!

      "Ngươi muốn chỉ có là Đinh Lan uyển !" An Bình sâu hít thở hơi, chống lại  2 mắt đắc ý của An Như Yên, trong ánh mắt đó bao hàm rất nhiều ý đồ, vậy mà tới bây giờ mới nhận ra quá muộn !

      An Như Yên thể trí phủ( ở đây ko hỉu lắm), ánh mắt sâu kín chuyển hướng nhìn bụng nhô cao của An Bình, chậm rãi vươn tay, An Bình cảnh giác cao ngay tức , "Ngươi muốn làm gì?"

      "Ha ha, muội muội, nghe sinh đứa là rất nguy hiểm , trước đó lâu trong cung cái tần phi mắt thấy sắp sanh , ai có thể dự đoán được, đứa thế nhưng sinh hạ được, tần phi kia cũng theo cùng... là đáng tiếc ! Sắp sinh hạ rồi, tùy tiện liền có thể thân phú quý, xem ra kia tần phi có hảo mệnh a! biết hài tử của muội muội đây..." An Như Yên đụng vào bụng của An Bình, khóe miệng có chút giơ lên, có che dấu ác độc trong mắt.

      Nhận thấy được ý đồ của nàng , 1 trận hàn ý chạy khắp tứ chi bách hải của An Bình, An Bình theo bản năng muốn tránh , "Ngươi mơ tưởng đánh chủ ý lên , là con nối dòng của vương gia!"

      "Xem kìa đem ngươi sợ tới mức này! Ta là tỷ tỷ của ngươi, hài tử của ngươi coi như là cháu của ta , ta lại làm sao có thể hại !" An Như Yên dời tay, nhìn bụng An Bình, đứa này là cháu của nàng sai, nhưng chung quy phải con thân sinh của nàng, đứa này tồn tại đối với nàng mà , là uy hiếp cực lớn! Nàng lại làm sao có thể để cho cái uy hiếp tồn tại?

      "Dĩnh Thu, còn mau giúp vương phi của chúng ta đỡ đẻ, tiểu vương gia hẳn là khẩn cấp muốn ra rồi nha!" An Như Yên thản nhiên phân phó, mỉm cười nhìn An Bình, nhưng tươi cười này ở trong mắt An Bình, so với móng vuốt của ác ma còn khủng bố hơn, "Ngươi yên tâm, Dĩnh Thu biết đỡ đẻ, cam đoan cho ngươi có cái gì thống khổ!"

      Dĩnh Thu lĩnh mệnh, Phượng nhi ý thức được thích hợp , muốn tiến lên, lại cảm giác được đầu bị đập 1 cái mạnh, lập tức ngã ngay xuống đất...

      "A..." Đau bụng sinh lại lần nữa đánh úp lại, An Bình nhìn Phượng nhi ngã xuống đất dậy nổi, rồi lại nhìn An Như Yên, đau khổ cầu xin, "Cầu ngươi đừng thương tổn ! Ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi...Ngôi vị vương phi, vương gia... Tất cả của ta đều cho ngươi... Ta chỉ muốn đứa ... Cầu ngươi... Đừng thương tổn ..."

      An Bình muốn bất chấp hết thảy, lòng của nàng nay chỉ có ý niệm trong đầu, là phải bảo hộ đứa ! Nàng thể làm cho đứa của nàng bị chút thương tổn nào!

      Nhưng An Như Yên lại đối với cầu xin nàng làm như thấy, hừ lạnh tiếng, nguyên bản mặt cười tươi nhất thời trở nên dữ tợn, hai tay hung hăng kháp trụ cổ An Bình, "Ngươi nếu chết, tất cả hết thảy liền đều là của ta !"

      An Như Yên trong mắt thiêu đốt điên cuồng, "Tám năm trước đem ngươi đẩy vào trong hồ,ngươi có chết đuối, hôm nay nhìn ngươi còn như thế nào thoát được ! May mắn ngươi tỉnh lại quên hết mọi chuyện trước kia, chúng ta dựng nên cho ngươi tám năm dối, tại làm cho ngươi biết cũng chẳng sao, ngươi chết, vừa vặn làm bạn cùng người mẹ ruột đoản mệnh kia của ngươi !"

      Những lời này giống như chiếc chìa khóa, mở ra trí nhớ của An Bình, trong đầu, ngừng có rất nhiều hình ảnh thoáng , ngọn lửa lớn hừng hực thiêu đốt... Mẫu thân giãy dụa...Hồ nước lạnh như băng... Còn có thiếu niên kia chờ đợi nàng...

      Nàng nhớ lại tất cả mọi chuyện! Mỗi hình ảnh đều đủ làm nàng khiếp sợ!

      Nguyên lai... Nguyên lai người nàng luôn mồm kêu mẫu thân lại phải mẹ ruột của nàng, mà là kẻ thù sát hại mẫu thân của nàng! Là bà ta! Là bà ta phóng hỏa giết mẫu thân, mà nàng chỉ có thể nhìn mẫu thân giãy dụa, chỉ có thể đem hận cùng cừu hận chôn dấu dưới đáy lòng, nàng từng thề muốn đích thân vì mẫu thân báo thù, nhưng mà...

      Hết thảy đều sai hết! An Như Yên lần đó có dìm chết nàng, lại mang trí nhớ của nàng, nàng quên cừu hận, quên lời thề, còn sống trong giả dối nhiều năm như vậy!

      Tất cả chân tướng nhất nhất xuất , ngụm máu tươi mạnh nảy lên yết hầu... Giờ phút này, hận trong lòng trào dâng mãnh liệt, ông trời rốt cuộc đùa giỡn như thế nào với nàng vậy!

      Nàng hận! Nàng hận thể giết chết hết thảy đầu sỏ gây nên chuyện này!

      "Ta An Bình... Thành quỷ... Cũng bỏ qua cho các ngươi!" An Bình kiên định tuyên thệ, chính là lời của nàng ở trong mắt của An Như Yên, lại chính là truyện cười.

      "Ta An Như Yên cũng sợ cái gì quỷ! Muội muội, ngươi biết ta hận ngươi sao? ! Chỉ cần là của ngươi, ta đều đoạt hết, tướng quân mặc dù là cưới ta, cũng vẫn như cũ đối với ngươi nhớ mãi quên, sắp chết cũng đều kêu tên của ngươi, ta hận! Cho nên, ta câu dẫn Ly vương, ta muốn hết thảy của ngươi đều biến thành của ta! Cái này tốt lắm, ngươi chết, có người cùng ta đoạt!" An Như Yên điên cuồng cười to, cười đến dữ tợn.

      Trí nhớ An Bình dừng tại hình ảnh người thiếu niên đó, hạ thân lại như giống như vỡ đê, ngừng tuôn ra bên ngoài, nàng cảm nhận được sinh mệnh trong bụng mình dần biến mất!

      Nghe An Như Yên cười ở bên tai quanh quẩn, tất cả hận ngưng tụ cùng chỗ, ở trong lòng quay cuồng sôi trào, trượng phu phụ lòng, kế mẫu dối trá, tỷ tỷ ngoan độc...

      Nàng thề, nếu có chút kiếp sau, nàng nhất định phải làm cho những người phụ nàng hại nàng nợ máu trả bằng máu!

      Hết chương 1.

      P/s: chương sau nữ chính trọng sinh nha, nam chính phải là Ly vương mà là người khác. Mong mọi người ủng hộ mình!!!!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2  : Tái Thế Trọng Sinh

                    Tác giả: Chân Ái Vị Lương

                    Edit: Tuyết Tuyết

      Đêm khuya, ánh nến khẽ lay động.

      Trong phòng mờ tối, 1 nữ tử chuyên chú cầm châm tuyến trong tay, châm đường xuyên qua xuyên lại, mặt tấm lụa tinh xảo, có hình 1 đóa hoa mẫu đơn trông rất sống động sắp hoàn thiện, nàng ngồi khá lâu, lưng có chút đau nhức, nữ tử khẽ nhíu mày, đấm đấm vai, co giãn thân thể 1 chút , nhìn nhìn canh giờ, lại lập tức tiếp tục vùi đầu làm tiếp, bức 'Mẫu đơn tranh diễm' này nàng phải mau chút hoàn thành, bằng ngày mai ở mẫu đơn yến thượng, tỷ tỷ thể đem nó hiến đến trước hoàng hậu nương nương .

      Mẫu đơn yến ở Đông Tần quốc cực kì được giới thượng lưu quý tộc tôn sùng, hoàng hậu nương nương còn có thể tự mình thiết yến, mời các quý nữ trưởng thành của giới thượng lưu quý tộc đến ăn mừng, An Bình hầu phủ bốn vị tiểu thư, chỉ có đại tiểu thư cập kê, nên mới có tư cách tham gia yến hội lần này, nhưng... Nữ tử nghĩ đến lời mà tỷ tỷ với mình, nên thêu càng thêm chuyên tâm cẩn thận.

      Nàng cách cập kê còn thời gian những nữa năm, ít nhiều tỷ tỷ ở trước mặt hoàng hậu nương nương lời hay, mất lớn tâm tư mới xin thêm được cho nàng 1 tấm thiếp mời, nàng mới có thể có cơ hội tham gia mẫu đơn yến lần đầu tiên trong đời, tỷ tỷ đối nàng tốt như vậy, nàng càng thêm vì tỷ tỷ thêu tốt bức 'Mẫu đơn tranh diễm' này, nếu là có thể làm cho tỷ tỷ ở trước mặt hoàng hậu nương nương lộ ra mặt mày rạng rỡ, được hoàng hậu nương nương ưu ái, vậy rất tốt !

      Nữ tử mỉm cười ngọt ngào , tươi cười kia so với đóa hoa nở rộ gấm vóc còn muốn sáng lạn hơn.

      Đột nhiên, đầu ngón tay trận đau đớn, đau đến tận tâm khảm, nữ tử nhìn đầu ngón tay chảy ra máu nhiễm đỏ gấm vóc tuyết trắng, đóa mẫu đơn dần lan ra, phá lệ dị.

      Nữ tử thân thể ngẩn ra, tầm mắt đột nhiên biến đổi, giật mình... Bất khả tư nghị... Thống khổ... Cuối cùng bị hận ý dồn nén!

      "Nếu là có kiếp sau, nàng nhất định phải làm cho những người phụ nàng hại nàng nợ máu trả bằng máu..."

      Lời thề trong đầu An Bình thần kỳ vang dội, dù trước mắt nàng có An Như Yên tâm như rắn độc, thân thể cũng cảm thấy đau đớn, trừ bỏ... An bình cúi đầu nhìn ngón tay, trong tay là đóa mẫu đơn nhiễm máu hết sức sinh đẹp, này... Là chuyện gì xảy ra?

      An Bình theo bản năng đánh giá bốn phía, vừa thấy càng thêm làm cho nàng giật mình, nơi này đối với nàng rất quen thuộc , quen thuộc từ cách bài trí, đến cảm giác rồi đến mùi hương, đây ràng chính là khuê phòng lúc chưa xuất giá của nàng ở An Bình hầu phủ trước đây!

      Tất cả hết thảy đều giống nhau như đúc, ngay cả dàn chậu hoa lan mà nàng thích nhất đặt ở cửa sổ cũng vậy!

      Nàng phải chết sao? Nhưng là... Chạm vào thân thể chân , còn có ý thức ràng, nàng xác định... Nàng còn sống, đây ràng là nàng, chính là...Thân hình này... An bình vọt tới trước bàn trang điểm, nhìn nữ tử trong kính, phải là 1 phụ nhân thành thân, mà là nương chưa cập kê, khuôn mặt tinh xảo còn hơi chút non nớt, nhưng là 1 có sức sống...

      Này ràng chính là nàng của nhiều năm trước!

      An Bình cố gắng tiêu hóa hết thảy, nàng chết... Lại sống? !

      "Bang bang phanh..." Ngoài cửa truyền đến trận vang dội tiếng đập cửa, đánh gãy suy nghĩ của An Bình, An Bình nhìn ra ngoài cửa , ánh mắt trở nên lợi hại, "Ai?"

      "Tiểu thư, là nô tỳ, Bích Châu, Cầm Phương trong phòng đại tiểu thư đến đây, là đại tiểu thư kêu nàng đến xem tiểu thư thêu như thế nào rồi ."

      Bích Châu? An Bình dần dần nhớ lại thanh quen thuộc này, tựa hồ càng muốn xác định thêm cái gì đó, nhanh tiến lên, mở cửa ra, quả nhiên hé ra khuôn mặt quen thuộc trước mặt mình, trong lòng khó nén kích động.

      "Tiểu thư... Ngươi làm sao vậy?" Bích Châu lo lắng nhìn nàng, tiểu thư như thế nào nhìn mình như vậy nha? Lại phát ngón tay nàng chảy máu, "Tiểu thư, tay ngươi..."

      An Bình phục hồi tinh thần lại, xảo diệu đưa tay ra phía sau lưng, thản nhiên cười cười, " có gì, vào !"

      Sau khi nàng rơi xuống hồ mất kí ức, Lưu thị cơ hồ đem toàn bộ hạ nhân của An Bình hầu phủ đều thay đổi sạch , trừ bỏ tâm phúc của bà ta, đại bộ phận đều thay bằng những gương mặt mới, mà Bích Châu chính là nha hoàn mà Lưu thị đích thân chọn lưu lại bên người nàng, bất quá, Bích Châu cũng là 1 nữ tử đơn thuần thiện lương, ở cùng nàng 1 chỗ lâu, nên liền cũng đem nàng trở thành chủ tử chân chính, tận tâm hết sức chiếu cố, nhưng là...Lưu thị kia lại trước lúc nàng xuất giá, đem Bích Châu bán cho 1 lão nhân 50 tuổi làm vợ kế, năm sau, bị tra tấn chôn sống mà chết!

      Nàng nhớ ánh mắt thê lương trước khi chết kia của Bích Châu, nghĩ đến đây, An Bình mâu quang mang theo lạnh lùng, Lưu thị là sợ hãi bên mình có quá nhiều tâm phúc ! Cho nên Bích Châu mới có kết cục như vậy!

      "Nhị tiểu thư, đại tiểu thư phân phó nô tỳ đến xem, bức 'Mẫu đơn tranh diễm' kia thêu thế nào rồi?" Phía sau Cầm Phương mở miệng, trong miệng tuy rằng tự xưng nô tỳ, nhưng thái độ cũng là mang theo vài phần kiêu căng.

      An Bình xem ở trong mắt, Cầm Phương cùng Dĩnh Thu đều là nha hoàn của An Như Yên, từ sau khi Lưu thị lên làm chính thất phu nhân , hai người này cũng yên tâm thoải mái cáo mượn oai hùm, kiếp trước, đồng dạng tình cảnh này, nàng có thể để ý đến nha hoàn vô lễ này, nhưng giờ phút này, An Bình liễm hạ mặt mày, bây giờ nàng càng khẳng định chuyện này là thực, nàng còn sống... Là thân thể còn sống chưa xuất giá!

      Mẫu đơn tranh diễm? An Bình lục tìm kí ức, bức 'Mẫu đơn tranh diễm' này là mấu chốt làm cho An Như Yên ở mẫu đơn yến thượng tỏa sáng rực rỡ, hừ! Nhớ tới đủ loại chuyện qua, ai có thể nghĩ đến danh hiệu đệ nhất tài nữ này của An Như Yên là do nàng cho nàng ta!

      An Bình rất nhanh xác thực được thời điểm mà nàng trọng sinh đến, Đại Lịch năm ba mươi hai! Nàng trọng sinh về tới sáu năm trước! Lúc này cách thời gian mẫu thân mất, qua hơn hai năm!

      "Nhị tiểu thư, bức tranh thêu đâu? Mau đưa cho ta xem xem, để ta trở về hảo hồi bẩm đại tiểu thư." Cầm Phương có chút kiên nhẫn thúc giục , "Nếu phải đại tiểu thư ngón tay bị thương, cũng cần làm phiền nhị tiểu thư động thủ ."

      An Bình phục hồi tinh thần lại, ngón tay bị thương? Nghĩ đến chuyện tình ở kiếp trước, An Bình trong lòng nổi lên tia châm chọc, hảo cái ngón tay bị thương!

      "Ngươi trở về cho đại tiểu thư, ngày ta tất hoàn thành, trì hoãn mẫu đơn yến, bảo nàng hãy yên tâm!" An Bình bình tĩnh mở miệng, thanh lộ ra cỗ lạnh lùng chết chóc.

      Cầm phương có chút khó xử, đại tiểu thư công đạo nàng tự mình xem xét, tốt nhất là giám sát nhị tiểu thư, ngày mai mẫu đơn yến thể qua loa được! Nhìn thấy cách đó xa bức tranh thêu đặt tháp thượng, Cầm Phương thẳng về phía trước, 1 chút cũng đem tiểu thư An Bình là nàng đặt vào mắt!

      "Làm càn!" An Bình lạnh giọng quát, Cầm Phương vừa nghe, thân thể run lên, lập tức ngừng cước bộ, biết vì sao, nàng thế nhưng cảm giác được sau lưng truyền đến cảm giác lành lạnh.

      An Bình thong thả bước đến trước mặt Cầm Phương, tinh tế đánh giá, lời nào, cỗ áp lực vô hình theo người phát ra, làm cho Cầm Phương vốn dĩ kiêu ngạo giờ phút này cũng có chút kinh sợ, ánh mắt kia, như muốn xẻo từng miếng thịt người nàng vậy.

      "Như thế nào? Cầm Phương là lo thêu công của An Bình chăng? Nếu như vậy, ta đây liền đến trước tỷ tỷ , này còn lại cứ giao cho Cầm Phương tỷ tỷ hoàn thành !" An Bình liếc nhìn bức 'Mẫu đơn tranh diễm' vẫn chưa có làm xong, làm bộ liền ra ngoài.

      Cầm Phương nào dám trọng trách như vậy nha? Nhị tiểu thư thêu công nàng cũng biết, bên ngoài thịnh truyền đại tiểu thư ngày thường có 1 đôi tay khéo léo, là chức nữ hạ phàm, thêu cái gì cũng so với tú nương chuyên nghiệp trong cung còn muốn tốt hơn vài phần, nhưng kì thực phải vậy, tất cả những bức tranh thêu của đại tiểu thư, đều là từ nhị tiểu thư hoàn thành, đại tiểu thư cũng là nhìn trúng điểm này, ngày mai mẫu đơn yến giống bình thường, đại tiểu thư đều trông cậy vào nàng! Trăm ngàn thể làm hỏng !

      "Nhị tiểu thư, ngươi đây là hiểu lầm nô tỳ , nô tỳ đùa 1 chút thôi, đừng xem là , đừng xem là ! Nhị tiểu thư ngươi trước làm tiếp, nô tỳ trở về hồi bẩm đại tiểu thư." Cầm Phương mặt lấy lòng , trong lòng cũng là hừ lạnh tiếng, bất quá là quân cờ bị đại tiểu thư lợi dụng, đúng là nghĩ chính mình có gì đặc biệt hơn người sao? Xem nàng trở về trước mặt đại tiểu thư nàng như thế nào! Hừ!

      Cầm phương nghẹn miệng ra cửa phòng, bên Bích Châu lại nóng nảy, "Tiểu thư, ngươi đây là tội gì? Này Cầm Phương tính nết ngươi cũng phải biết, nàng nếu là trước mặt đại tiểu thư bố trí cái cái gì thị phi, kia tiểu thư..."

      An Bình lại chính là nhìn trong tay nhiễm máu 'Mẫu đơn tranh diễm', 1 đôi mắt cũng là càng trở nên sâu thẳm...

      Hết chương 2.

      tukhonglan, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên7 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                      Chương 3: Chủ Tớ Tính Kế

                     Tác giả: Chân Ái Vị Lương

                     Edit: Tuyết Tuyết

      Khởi Thủy uyển, An Như Yên buông mạnh chén trà, ánh mắt sắc bén đảo qua, "Ngươi ?"

      "Thiên chân vạn xác! Tiểu thư, ngươi cũng tận mắt gặp bộ dáng kiêu ngạo kia của nhị tiểu thư, hoàn toàn có đem người để vào mắt, còn ..." Cầm Phương mới từ Thính Vũ hiên trở về, vẻ mặt ủy khuất vô cùng, cẩn thận quan sát sắc mặt của An Như Yên, hồi tưởng lại mọi chuyện xảy ra ở Thính Vũ hiên, trong lòng lại ác độc.

      "Còn cái gì?" An Như Yên thản nhiên liếc Cầm Phương cái, thúc giục .

      "Nàng còn , nếu là tiểu thư chờ kiên nhẫn , nàng đem 'Mẫu đơn tranh diễm' vẫn chưa thêu xong trả trở về, làm cho tiểu thư chính mình thêu... Còn lấy trình độ của tiểu thư, sợ là thêu ra thứ gì tốt cho người ta xem đâu!" Cầm Phương mâu quang chuyển động , hầu hạ bên người tiểu thư nhiều năm như vậy, tính tình của tiểu thư, nàng đương nhiên là có vài phần hiểu biết , nàng cũng tin, nàng đến như vậy, tiểu thư tức giận mới lạ!

      Quả nhiên, ba tiếng, An Như Yên hung hăng đánh mạnh tay lên mặt bàn, ánh mắt trở nên dữ tợn, "Hảo cái An Bình!"

      Cũng dám làm càn như vậy! Nàng là ăn gan hùm mật gấu sao?

      "Tiểu thư bớt giận, nô tỳ lúc ấy với nàng, nếu tay tiểu thư bị thương, cũng nhờ nàng thêu 'Mẫu đơn tranh diễm' ." Cầm Phương tiếp tục thêm mắm thêm muối, câu này lại làm cho An Như Yên hỏa diễm trong mắt thiêu đốt càng vượng.

      An Như Yên nhìn tay chính mình, mặt lên tia biểu tình ngượng ngùng, có ai so với chính nàng hiểu bàn tay này xảy ra chuyện gì!

      Bất quá cũng thể cho người khác xem ! Lấy cớ là tay bị thương, nàng liền có thể hề cố kỵ đem chuyện thêu bức 'Mẫu đơn tranh diễm' giao cho An Bình tự hoàn thành, thêu công của An Bình nàng biết , nàng tuy rằng muốn thừa nhận, nhưng An Bình thêu ra cái gì đều giống người thường, ngày mai ở mẫu đơn yến thượng, nếu nàng có thể dâng ra 1 tác phẩm hoàn mỹ, càng có thể làm cho người ta nhìn nàng với cặp mắt khác xưa!

      Cố gắng áp chế tức giận trong lòng, An Như Yên lần nữa nâng chung trà lên, nay 'Mẫu đơn tranh diễm' còn có hoàn thành, nàng thể ở phía sau trả đũa An Bình, ngày mai nàng có thể hay ở mẫu đơn yến thượng tỏa sang rực rỡ liền toàn dựa vào bức 'Mẫu đơn tranh diễm' trong tay An Bình!

      Nhưng chung quy trong lòng nàng là nuốt trôi cục tức này, mặc dù uống rất nhiều nước trà, cũng dập tắt được lửa giận trong lòng!

      "Nếu như tiểu thư cũng có thể có thêu kỹ tinh xảo như nhị tiểu thư... Ai nha... Nô tỳ biết sai, tiểu thư thỉnh tha thứ nô tỳ lỡ..." Cầm Phương quỳ mạnh mặt đất, ngừng dập đầu, đáy mắt cũng là lên tia hào quang, nàng đây là ở thêm cuối cùng phen hỏa, tiểu thư ngày thường thập phần cao ngạo, trong mắt chấp nhận được người khác vượt qua nàng, nhị tiểu thư tài hoa thể nghi ngờ là phạm vào tối kỵ của nàng .

      "Hừ!" An Như Yên hừ lạnh tiếng, ánh mắt quỷ dị nhìn bàn tay băng bó của chính mình, " Thêu kỹ tinh xảo? Có thêu kỹ tinh xảo lại như thế nào? Nếu như đôi tay..."

      An Như Yên khóe miệng gợi lên chút cười lạnh, ngay cả Cầm Phương quỳ mặt đất cũng giống như thế, xem ra tiểu thư trong lòng muốn có chủ ý .

      đắc ý chính mình thành công khơi mào địch ý của tiểu thư đối nhị tiểu thư, lại nghe đến thanh sâu kín bay đỉnh đầu mình của An Như Yên...

      "Đừng tưởng rằng tâm tư của ngươi ta biết, Cầm Phương, ở An Bình hầu phủ nhiều như vậy năm, ngươi còn bổn phận của 1 nha hoàn sao? Tội xúi giục chủ tử ngươi gánh nổi sao?" An Như Yên thanh chợt biến lãnh, nhìn xuống thân thể đột nhiên cứng đờ của Cầm Phương, trong lòng hừ lạnh, bất quá là cái nha hoàn, cũng tưởng ở trước mặt nàng động tâm tư , khỏi rất xem An Như Yên nàng !

      "Tiểu thư... Nô tỳ đáng chết, nô tỳ sai lầm rồi, nô tỳ dám nữa ." Cầm Phương quá sợ hãi, nàng lòng nghĩ thu thập nhị tiểu thư, như thế nào liền quên đại tiểu thư cũng phải là người dễ đùa giỡn, nếu là tiểu thư trừng phạt nàng... Nghĩ đến quy củ trong phủ, Cầm Phương lại hoảng sợ, ruột gan nàng đều hối hận .

      An Như Yên cũng là ha ha cười ra tiếng, "Quên , lúc này đây ngươi phải nhớ kỹ giáo huấn, tiếp theo bổn tiểu thư cũng có tốt như vậy chuyện."

      Mặc dù có Cầm Phương trợ giúp, nàng cũng sớm nghĩ cách cho An Bình 1 cái giáo huấn, nay có sẵn trợ giúp này, nàng cớ sao mà làm ? Nhíu mày, kế sách ở trong đầu thành hình, "Lần này, khiến cho ngươi lập công chuộc tội !"

      "Dạ, nô tỳ nhất định dựa vào lời của tiểu thư, nhất định làm cho tiểu thư thất vọng." Cầm Phương thở dài nhõm hơi, may mắn chính mình tránh được kiếp.

      Trong phòng, trận trầm mặc, chủ tớ hai người có chút suy nghĩ, đều tính toán cho kế hoạch ngày mai...

      ...

      Sáng sớm hôm sau.

      An Bình rất sớm liền rời khỏi giường, bình tĩnh ngồi ở trong phòng, tựa hồ chờ đợi ai đó đến.

      Trải qua đêm tiêu hóa, nàng muốn hoàn toàn điều chỉnh tốt tâm tình của mình, đối mặt với chuyện trọng sinh, nàng cảm tạ ông trời có thể cấp cho nàng cơ hội nữa, làm cho nàng có thể sống lại .

      Mọi thứ của hôm qua, nàng xem như trải qua 1 kiếp, nhưng cừu hận chon sâu trong lòng chút nào giảm bớt!

      Mẫu thân bị Lưu thị hại chết, cừu hận của nàng bởi vì mất trí nhớ mà chon vùi, này nhất thế, nàng phải đem thiên lộ sửa về đúng chỗ của nó!

      Người phụ nàng hại nàng, nàng chắc chắn làm cho bọn họ nếm trải tư vị thong khổ!

      Xa xa nghe thấy tiếng bước chân hướng tới bên này mà đến, An Bình khóe miệng có chút giơ lên, đến đây, rốt cục đến đây a!

      Quả nhiên, bao lâu, 1 thân ảnh mặc tử y nhạt màu liền xuất trong tầm mắt của An Bình, An Như Yên cập kê nên thân thể thướt tha, phong vận nữ tử , trong số nữ trung của giới thượng lưu quý tộc ở Đông Tần quốc, An Như Yên thể nghi ngờ là mỹ mạo vô cùng, hơn nữa do nàng ta cố ý duy trì hình tượng tiểu thư khuê các, nên dễ chọc cho người ta thương tiếc, cũng khó trách hoàng hậu nương nương hội đối nàng thích có thêm.

      Kiếp trước, An Bình cũng hâm mộ dịu dàng hiền thục này của tỷ tỷ, nhưng giờ phút này, trước mặt nàng lại hé ra khuôn mặt vô hại tươi cười làm cho nàng cảm thấy cực kì châm chọc.

      "Muội muội, tối hôm qua vất vả cho ngươi , kỳ ta cũng muốn cho ngươi mệt nhọc , nhưng cố tình tay ta lại chịu thua kém, ngay thời điểm mấu chốt lại bị thương, hoàng hậu nương nương thích hoa mẫu đơn, cố tình gặp được mẫu đơn yến tiệc như vậy, tỷ tỷ ta nếu là dâng ra hạ lễ mà hoàng hậu nương nương thích, An Bình hầu phủ của chúng ta đây thua thiệt so với các thế gia khác ." An Như Yên vẻ mặt ý cười, vô cùng thân thiết lôi kéo tay An Bình, cố ý đem bàn tay bị thương của nàng triển lãm ở trước mặt An Bình, " Hảo muội muội của ta, ngươi trách tỷ tỷ !"

      An Bình chỉ cười mà , trước khi chết An Như Yên dữ tợn giờ cùng phút này ôn nhu ý cười, ở trong đầu nàng thay nhau xuất , hình thành đối lập ràng.

      người, nhưng lại có thể giả nhân giả nghĩa đến độ như thế! Nếu phải kiếp trước thấy chân diện mục của nàng ta, chỉ sợ giờ phút này cũng bị bề ngoài phúc hậu này mê hoặc .

      "Tỷ tỷ đều là vì An Bình hầu phủ suy nghĩ, muội muội vất vả chút, cũng đúng mà ." An Bình áp chế hận ý trong lòng, mặt chân thành nhìn ra chút giả dối, An Như Yên phải hội diễn trò sao? Nàng cùng Lưu thị bắt tay chủ đạo dối, ước chừng lừa nàng tám năm, nàng nhưng ra muốn nhìn, các nàng rốt cuộc ai diễn tốt hơn!

      "Muội muội là am hiểu tốt ý người khác , kia 'Mẫu đơn tranh diễm' đâu? Thêu tốt lắm ?" An Như Yên ánh mắt vội vàng, mục đích chủ yếu của nàng vẫn là bức tranh thêu này, đây chính là thứ quan trọng giúp nàng trong yến hội lần này.

      An Bình đem phản ứng của nàng ta xem ở trong mắt, phân phó Bích Châu đem bức 'Mẫu đơn tranh diễm' thêu tốt trình ra, An Như Yên lập tức tiến lên, đem thêu đồ mở ra, lúc bộ 'Mẫu đơn tranh diễm' ra trước mặt nàng ta, mắt nàng ta đột nhiên sáng ngời, nhịn được phát ra tiếng than sợ hãi, nàng biết An Bình thêu kỹ xuất sắc, nhưng thành phẩm hoàn mỹ trước mắt này ngay cả nàng cũng có dự đoán được.

      " tốt quá, tốt quá!" An Như Yên chậc chậc khen ngợi, có bức 'Mẫu đơn tranh diễm' này, hôm nay mẫu đơn yến, xem ai còn có thể hơn nàng! Lập tức An Như Yên vui vô cùng, "Nếu là được hoàng hậu nương nương ban cho, tỷ tỷ nhất định cho muội muội phần đại lễ."

      An Bình thủy chung đều thản nhiên cười, mơ hồ mang theo tia trào phúng, được ban cho? Nàng ta nghĩ rằng nàng ta còn có thể giống kiếp trước ở mẫu đơn yến thượng chấn động 4 phương sao, được hoàng hậu nương nương phong thưởng sao?

      An Như Yên khỏi nghĩ ngây thơ quá rồi!

      Hết chương 3.

      P/s: Tuần này đủ 4 chương ùi , nếu mn muốn đọc tiếp cho ta xin khoảng 15 cái comment ta post tiếp nha......

      Halong-ngoc, caruoi98, Phong Vũ Yên8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :