1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Bạn ơi mình hồi hộp chờ cuộc thi đấu đây. Bạn mau ra chap mới
      Xuxu thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      @XUXU ơi post chương mới mọi người chờ mong mãi thui huhu...
      Xuxu thích bài này.

    3. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Ban oi ban a. Mau ra chuong moi cho tui minh doc cho do them di:yoyo44::yoyo44:

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 86.1: SỬ DỤNG KẾ TINH XẢO, CÓ KẺ TRẢ GIÁ LỚN

      EDIT:XUXU

      Bên kia, Trầm Hương cũng nhìn lại , giống với dịu ngoan mới vừa rồi khi thay Sở thái tử châm trà, mà lại có thêm lãnh liệt cao ngạo,phong thái kia tuyệt đối thể là nha hoàn có thể có, phần cao ngạo kia, tất nhiên là trải qua thời gian dài tích lũy cùng lắng đọng lại, mới có thể nhìn thấy được từ trong mắt cách tự nhiên như vậy, khiến cho người ta khó mà bỏ qua Trầm Hương này... An Ninh cúi đầu, đánh giá thân thế của nàng ta, Trầm Hương? Lại là người bên cạnh Sở thái tử, đột nhiên, trong đầu giật mình cái, An Ninh thể tin được nhìn nữ tử được cho là nha hoàn đứng đối diện, Trầm Hương?

      Hay cho cái Trầm Hương! Đường đường là công chúa, nhưng lại cam nguyện ngụy trang thành nha hoàn ở bên cạnh Sở thái tử, là vì cái gì?

      Vì Sở thái tử ? Hay là vì tỷ tỷ Vũ Dương công chúa của nàng? Nữ tử tên Trầm Hương này, ở Nam Chiếu quốc xưa nay điạ vị khá thấp, kiếp trước, Sở thái tử có thể làm hoàng đế là do Trầm Hương công chúa giúp lên ngôi, vị công chúa này như Vũ Dương công chúa, từ bị ánh mắt của mọi người quay chung quanh.

      Trầm Hương là do cung nữ sinh ra, mẹ ruột của nàng ở thời điểm sinh nàng vì khó sinh mà chết, cho nên, nàng dù có huyết mạch hoàng gia Nam Chiếu, nhưng lại bởi vì thân phận mẫu thân thấp kém, nên được phong hào công chúa, người ngoài chỉ biết là có Vũ Dương công chúa vũ quan quần phương, được nhiều người thương, lại biết Nam Chiếu quốc còn có vị công chúa như vậy.

      Trầm Hương ở trong hoàng cung Nam Chiếu cũng được chấp nhận, trưởng thành trong cung như cung nữ, kiếp trước, sau khi nàng ta giúp Sở thái tử đăng đế, Sở thái tử mới thông cáo thân phận công chúa của nàng, cũng ban thưởng danh hiệu "Đại công chúa", đem mẫu thân là cung nữ của nàng đến hoàng lăng Nam Chiếu. Khi An Ninh nhìn qua Trầm Hương, đồng thời tầm mắt của Trầm Hương cũng dừng ở người An Ninh, tên nhị công tử này, mặt mày như ngọc, tuấn mỹ dị thường, hơn kém bất kì nam tử nào, mặt luôn treo lên nụ cười ôn nhuận, làm cho người ta cảm thấy nhàng như gió xuân, tựa hồ có thể làm ấm đến tận tâm hồn của người đối diện.

      Nhưng Trầm Hương cũng phải là người dễ dàng bị lây nhiểm ấm áp như vậy, bởi hoàn cảnh sống từ bé đến lớn của nàng, rèn luyện cho nàng có bộ ý chí sắt đá, thản nhiên thu hồi tầm mắt, đáy mắt lên chút khinh thường, ở Nam Chiếu, ngoài mặt nàng chỉ là cung nữ, nhưng trong tối nàng lại được phụ hoàng huấn luyện rất nghiêm khắc, ông ta dùng tất cả mọi phương thức để huấn luyện nàng , phải vì sủng ái, mà vì phụ hoàng chỉ coi nàng như là quân cờ để sử dụng.

      Lần này nàng sở dĩ xuất trong mười người của Nam Chiếu quốc, hoàn toàn là vì mệnh lệnh của phụ hoàng, nàng phải vì Nam Chiếu quốc ra phần lực để thắng được trận đấu hôm nay , cách khác, nàng và tên nhị công tử này đấu với nhau, nàng nhất định phải thắng , từ bất kì thủ đoạn nào!

      Hơn nữa dựa vào huấn luyện mà bản thân nàng trải qua, đợi lát nữa vô luận là rút thăm do ai quyết định mục thi đấu, nàng đều có thể thành thạo mà ứng phó.

      Nam Chiếu hoàng đế theo bản năng nhìn nàng cái, Trầm Hương gật gật đầu, giống như cho biết, nàng tất thắng!

      "Đông Tần Nam Cung Thiên Duệ đối Tây Lăng Thượng Quan Mẫn."

      "Đông Tần quốc Hải Táp đối Bắc Yến quốc Phượng Thành."

      "..."

      "..." Cung nhân công bố kết quả phân tổ, Thiều Hoa quận chúa đối Tây Lăng quốc Từ Phong, Vân Cẩm đối Nam Chiếu quốc Cao Tuấn Thần, Tô Cầm đối Nam Chiếu quốc Lịch Thiên Tinh, Triệu Thiên Lân đối Bắc Yến quốc Chiêm Quyết, An Lạc Phong đối Tây Lăng quốc Thượng Quan Thu Nhạn...

      Cung nhân tuyên bố xong, liền chính thức bắt đầu trận đấu, tổ thứ nhất , Nam Cung Thiên Duệ đối Thượng Quan Mẫn, hai người đều tự lên sân, cung nhân liền đưa lên hai cái hộp, đều tự rút tờ, nhìn kỹ nội dung, mi tâm Thượng Quan Mẫn nhíu lại, "So văn hay là luận võ? Tự người quyết định!"

      Tờ giấy của nàng là giấy trắng, như vậy hề nghi ngờ là Nam Cung Thiên Duệ bốc trúng ,nên là người quyết định đấu cái gì, khóe miệng Nam Cung Thiên Duệ gợi lên nụ cười, "Tây Lăng từ xa đến là khách, quyền quyết định này ta tặng cho công chúa."

      Mọi người ồ lên, quyền quyết định ở trong tay, đối bản thân có lợi rất lớn, có thể lựa chọn phương thức mà chính mình am hiểu nhất, như vậy tỷ lệ thắng lợi của bản thân cũng cao lên rất nhiều, Nam Cung Thiên Duệ này nhưng lại nhường lại quyền quyết định, chẳng lẽ muốn thắng sao?

      Nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, phương thức Nam Cung Thiên Duệ nhường lại cho Thượng Quan Mẫn cực kì xảo diệu, là nam tử, mà Thượng Quan Mẫn là nữ nhi, cùng tổ với Thượng Quan Mẫn, nhiều khía cạnh cũng chiếm ưu thế, phải là người thích chiếm tiện nghi của người khác, liền quyết định như vậy, như thế đối với Thượng Quan Mẫn càng thêm công bằng.

      "Nam Cung tướng quân này, quả hổ là quân tử đích thực!" Mắt Tây Lăng nữ hoàng lộ ra khen ngợi, chỉ có là quân tử, mà còn là người rất biết săn sóc, vốn là vì thân phận nam nữ, nhưng xảo diệu dùng chủ làm cho khách, như vậy khiến cho người ta dễ dàng chấp nhận hơn, huống chi với tính tình của Thượng Quan Mẫn, nếu Nam Cung Thiên Duệ thực ra "Lấy nam nhường cho nữ", kia nàng lại có thể nào nhận?

      mặt Thượng Quan Mẫn nở rộ ra nụ cười, " ?" Người này là tướng quân của Đông Tần quốc, nghe người này trừ bỏ võ công rất cao , văn chương cũng là số , nếu lựa chọn võ đấu, Thượng Quan Mẫn nàng còn có vài phần nắm chắc, dù sao, Thượng Quan Mẫn nàng từ liền tập võ, tay roi công lại xuất thần nhập hóa, nhưng nếu là đấu văn, chính mình phải thua thể nghi ngờ, thậm chí ngay cả cơ hội giãy dụa đều có.

      "Tất nhiên là , Tuệ Mẫn công chúa thỉnh." Nam Cung Thiên Duệ cao giọng mở miệng, nghiêm túc chút đùa giỡn.

      Thượng Quan Mẫn khỏi nhìn Nam Cung Thiên Duệ này nhiểu thêm chút, trong mắt cũng là khen ngợi, nhưng rất nhanh sau đó trong đôi mắt nàng xuất tia giảo hoạt, "Kia Mẫn Mẫn liền cung kính bằng tuân mệnh , Nam Cung tướng quân, thỉnh tiếp chiêu!"

      Khi chuyện, chiếc roi bên hông biết từ khi nào nằm ở tay nàng, Thượng Quan Mẫn đối với roi công của nàng cực kỳ tự tin, nếu Nam Cung Thiên Duệ cho nàng cơ hội tốt như vậy, nàng đương nhiên muốn chọn phương thức chính mình am hiểu , võ đấu, nàng liền muốn dùng roi trong tay thắng tướng quân trẻ tuổi của Đông Tần quốc này!

      Roi vừa ra, như linh xà, hướng tới Nam Cung Thiên Duệ chạy tới,tốc độ ra tay kia, ngay cả mọi người ở bên nhìn thấy đều kinh ngạc,Thượng Quan Mẫn này, ràng muốn tiên cơ, đánh người trở tay kịp!

      Chính là, cái này đối với Nam Cung Thiên Duệ mà là cái gì? Nhìn roi tập kích đến khuôn mặt của , trong mắt xẹt qua tia hào quang, khẽ nhấc tay cái, roi kia giống như có sinh mệnh, cuốn lấy cổ tay của , con ngươi căng thẳng, nếu mới vừa rồi roi kia tiếp xúc đến cổ của như vậy giờ phút này bị cuốn lấy nhất định là cổ , đương nhiên biết điều đó có ý nghĩa gì.

      Thượng Quan Mẫn thấy né qua kích, roi chấn động, ý đồ đem roi thu hồi về,nhưng chính lúc này , nàng lại cách nào thoải mái tự tại như dĩ vãng, nguyên bản roi giống như có sinh mệnh, giờ phút này giống như nghe lời của nàng, Thượng Quan Mẫn nhìn về phía Nam Cung Thiên Duệ, đối diện là con ngươi tựa tiếu phi tiếu của .

      Nam Cung Thiên Duệ híp mắt lại,cuốn lấy roi trong tay, dùng sức giật mạnh, lực đạo kia làm cho Thượng Quan Mẫn theo bản năng buông lỏng tay ra.

      "A... Ngươi..." Trong lòng Thượng Quan Mẫn thất kinh, trơ mắt nhìn roi của bản thân bị đối phương đoạt , chính là rất cam lòng, khi roi kia lại bị Nam Cung Thiên Duệ khống chế , hướng tới cổ của nàng đánh úp lại, thủ pháp giống y như thủ pháp của nàng mới vừa rồi, Thượng Quan Mẫn cơ hồ là theo phản xạ có điều kiện, giống như Nam Cung Thiên Duệ lấy tay ra đỡ.

      Roi cũng giống như như mới vừa rồi, cuốn lấy cổ tay của Thượng Quan Mẫn, Nam Cung Thiên Duệ thấy thế, cũng cho nàng thời gian để thở, huy động roi, thân hình chợt lóe, nhanh nhẹn vòng qua Thượng Quan Mẫn, hai vòng như thế, đợi cho dừng lại , hai tay Thượng Quan Mẫn bị trói trước ngực, bị chính roi của nàng chặt chẽ trói lại.

      "Tuệ Mẫn công chúa, đa tạ ." Tiếng hùng hậu của Nam Cung Thiên Duệ vang lên, buông lỏng tay cầm roi, nhưng dù buông ra nhưng dù Thượng Quan Mẫn cố sức giẫy như thế nào đều giẫy ra, oán hận nhìn gương mặt tuấn mỹ của Nam Cung Thiên Duệ liếc mắt cái.

      "Hừ!" Hừ lạnh tiếng, gì, lấy hành động thay lời , bước xuống đài, về tới khu vực phía tây của chính mình, Thượng Quan Mẫn tuy rằng cam lòng, nhưng thua chính là thua, là kỹ năng của nàng bằng người khác, huống hồ, Nam Cung Thiên Duệ người ta mới vừa rồi còn nhường nàng chọn ! "Đông Tần Nam Cung Thiên Duệ thắng! Đông Tần quốc thắng !" Cung nhân cao giọng tuyên bố.

      Tất cả mọi người đều nhìn về hướng tướng quân trẻ tuổi này, thân roi công của Thượng Quan Mẫn,bọn họ đều kiến thức qua ,nó giống như được sinh trưởng từ người nàng, lần trước ở ngự hoa viên, ngay cả đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực cũng ăn mệt bởi roi trong tay Thượng Quan Mẫn, nhưng hôm nay đối mặt với Nam Cung Thiên Duệ, Thượng Quan Mẫn ngay cả vũ khí của chính mình đều bị cướp , lại thua ở chính roi của nàng.

      Bọn họ sớm nghe qua về vị tướng quân trẻ tuổi của Đông Tần quốc này, võ nghệ cao cường, dũng mãnh thiện chiến, quả là danh bất hư truyền! Nhìn Nam Cung Thiên Duệ trở lại chỗ ngồi, mặt An Ninh nở rộ nụ cười, đối với thân thủ của Nam Cung Thiên Duệ, nàng cho tới bây giờ đều có hoài nghi, hai năm trước, cũng thập phần cường hãn, huống chi, lúc này còn trải qua hai năm chiến tranh.

      "Bắc Yến đại hoàng tử Thương Dực đối Đông Tần Ly vương Triệu Cảnh Trạch." Cung nhân tuyên bố tổ tiếp theo lên sân khấu, đại hoàng tử Bắc Yến quần áo hạnh hoàng cẩm y, dẫn đầu lên đài, từ đầu đến cuối, khóe miệng đều lộ vẻ khinh miệt chút che dấu, Triệu Cảnh Trạch lên, đứng ở trước mặt , khí thế ràng yếu rất nhiều.

      An Ninh xem ở trong mắt, kiếp trước phải vài năm sau khí thế của Triệu Cảnh Trạch mới có thể so với đại hoàng tử Bắc Yến, nhưng tại, dù ở trong vài hoàng tử của Đông Tần được xem như là nổi tiếng ,nhưng so với Thương Dực, còn kém cỏi hơn rất nhiều.

      Sau vòng rút thăm, đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực đạt được quyền lựa chọn, Thương Dực hừ lạnh tiếng, "Võ đấu."

      Quăng ra hai chữ này, khiêu khích nhìn Triệu Cảnh Trạch, Triệu Cảnh Trạch giống như ngoại lựa chọn của , con ngươi căng thẳng, hai người đứng đối diện nhau,trong lòng Triệu Cảnh Trạch tính toán, nếu bản thân mình có thể thắng được đại hoàng tử Bắc Yến này, như vậy, phụ hoàng chắc chắn càng thêm coi trọng mình, vô luận như thế nào, đều phải toàn lực ứng phó.

      Nhưng,sau khi hai người giao thủ được vài hiệp, lòng kiên định của Triệu Cảnh Trạch lại bắt đầu dao động , ngày ấy từng thấy qua Thương Dực chịu thiệt ở tay Thượng Quan Mẫn, nhưng giờ phút này lại phát , ngày ấy ta có lẽ là cố ý che dấu.

      Đương nhiên , có thể ở trong tay Thập Nhị Sát vây đánh giữ được thời gian lâu như vậy mà chết, Thương Dực quả quyết phải là người dễ đối phó.

      Hai người quyết đấu, rất nhanh liền có kết quả, Thương Dực cuối cùng dùng chưởng, đem Triệu Cảnh Trạch đánh quỳ rạp mặt đất, thắng bại định, nhưng Thương Dực lại như trước có xu thế muốn thu tay lại, trong mắt xẹt qua tia sát ý ràng, Triệu Cảnh Trạch này tuy rằng bằng , nhưng năng lực cũng thấp , con của hoàng đề Đông Tần như thế nào?

      liền ngay đài này giết ta, dù là hoàng đế Đông Tần cũng thể cái gì. Triệu Cảnh Trạch vốn tưởng rằng bị đánh bại mặt đất , trận tỷ thí này cũng phân ra thắng bại, nhưng có dự đoán được, chưởng phong sắc bén của Thương Dực lần nữa đánh úp lại, thẳng hướng tới đầu của , trong lòng Triệu Cảnh Trạch ngẩn ra, sáng tỏ ý đồ của Thương Dực, lập tức rống to ra tiếng, "Ta nhận thua!"

      Đại chưởng kia cách đầu của chỉ chút, nếu lại gần thêm chút, kết cục của Triệu Cảnh Trạch chỉ có chết, trong lúc chỉ mành treo chuông, thể phun ra vài chữ khuất nhục này, đường đường là vương gia, việc này với thể nghi ngờ là cực kì nhục nhã.

      "Ha ha... Tốt! Nếu nhận thua, vòng này, là Bắc Yến quốc thắng." Trong lòng Thương Dực tuy rằng cam lòng, thiếu chút nữa, liền có thể giải quyết Ly vương này, nhưng quy củ chung quy cũng là quy củ, có thể lợi dụng sơ hở, về việc ta chưa nhận thua mà ép ta vào chỗ chết,nhưng cũng thể phá hư quy củ, nếu Triệu Cảnh Trạch nhận thua, dưới nhiều ánh mắt nhìn như vậy, dù có muốn giết ta,cũng được.

      Bất quá, Thương Dực cũng phải là người tốt như vậy , nghĩ đến cái gì, trong mắt xẹt qua tia ác ý, xoay người nhìn về phía đông khu vực của Sùng Chính đế, khóe miệng gợi lên nụ cười khinh thường, "Hoàng thượng Đông Tần, có gì dị nghị ?"

      Thắng bại định, ai dị nghị gì? Nhưng Thương Dực lại cố ý hỏi như thế , tính toán trong lòng tự nhiên là đơn thuần, dứt lời, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt Sùng Chính đế cứng đờ, tuy rằng cực lực che dấu, nhưng tức giận này Thương Dực vẫn nhìn ra như trước, khóe miệng gợi lên nụ cười thực được, lập tức tà liếc mắt nhìn Triệu Cảnh Trạch bị đánh bại cái, bước trở về vị trí của Cái này, Ly vương trở về, sợ là có gì tốt!

      Mới vừa rồi sát ý của Thương Dực, tất cả mọi người đều nhìn thấy, nhưng đối với hành vi tàn nhẫn của đại hoàng tử Bắc Yến này, bọn họ cũng thể cái gì.

      "Đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực thắng, Bắc Yến quốc thắng ." Cung nhân tuyên bố , mà lúc này Triệu Cảnh Trạch vẫn còn ở đài, sắc mặt trận xanh trận trắng, nghe thấy cung nhân tuyên bố, cố gắng chống đỡ thân thể đứng lên, vừa nhấc mắt về hường đông liền chạm ngay vào tầm mắt của Sùng Chính đế, ánh mắt kia chứa lãnh ý làm cho thân thể Triệu Cảnh Trạch cứng đờ, nhất thời hiểu được ý đồ của Thương Dực. giết bản thân mình, liền khơi mào phụ hoàng khiến phụ hoàng bất mãn với mình, làm cho bản thân mình tốt? Hay cho cái Bắc Yến Thương Dực , chẳng những thủ đoạn độc ác, còn am hiểu tâm kế.

      Triệu Cảnh Trạch ăn mệt lớn như vậy, nhưng thể đem tức giận cùng cam lòng nuốt vào trong bụng, xuống , trở lại khu vực của Đông Tần quốc, thừa nhận tầm mắt của mọi người, Triệu Cảnh Trạch quỳ mạnh xuống trước mặt Sùng Chính đế, "Phụ hoàng, nhi thần bị đánh bại, thỉnh phụ hoàng trách phạt." Sùng Chính đế lạnh lùng nhìn Triệu Cảnh Trạch liếc mắt cái, bị đánh bại? Bị đánh bại còn chưa tính, còn cho đại hoàng tử Bắc Yến có cơ hội cười nhạo ta như vậy, nghĩ đến thần thái mới vừa rồi của Thương Dực, trong lòng tức giận càng đậm, "Cút sang bên , tự xem lại bản thân mình cho tốt."

      Đối với đứa con trai này , Sùng Chính đế đều là vô tâm , thập phần thương, cũng có bao nhiêu bài xích, nhưng biểu hôm nay của ta quả là làm cho chính mình phẫn nộ.

      Triệu Cảnh Trạch đơn trở lại vị trí của mình ngồi xuống, tay nắm thành quyền, biết, hôm nay gặp hạn là kết quả tốt, nếu muốn bù lại, càng phải trả giá rất nhiều thứ , ánh mắt nhìn về phía vị trí phương bắc, vị trí ngồi của Thương Dực, chỉ thấy đắc ý nhìn mình, trong mắt tràn ngập thần sắc xem kịch vui.

      An Ninh thản nhiên nhìn lướt qua Triệu Cảnh Trạch, giờ phút này đơn, làm cho người ta cực khoái trí, nghĩ đến ngày ấy bị mình tính kế , khóe miệng trồi lên chút ý cười. Mấy tổ kế tiếp đều có người Đông Tần quốc tham dự, sau mấy tổ, liền đến phiên Thương Địch đối Nam Chiếu quốc Sở thái tử.

      Hai người rút thăm, Thương Địch được quyền lựa chọn, cơ hồ là hề trì hoãn , Thương Địch lựa chọn võ đấu, mà kết quả cũng tự nhiên có thể nghĩ, Sở thái tử là người tàn nhẫn, cổ tay độc đáo, nhưng ở trước mặt Thương Địch, cũng rơi xuống hạ phong, bất quá, Thương Địch giống như Thương Dực đuổi tận giết tuyệt.

      Đông Tần quốc Thương Địch thắng, kế tiếp có người Đông Tần quốc tham dự mấy lần, Đông Tần quốc sáu trận thắng ba trận bại, Thương Địch, Nam Cung Thiên Duệ, Tô Cầm, Hải Táp, Vân Cẩm, Thiều Hoa quận chúa, hề nghi ngờ là toàn thắng, Triệu Cảnh Trạch thua ở trong tay Thương Dực, Triệu Thiên Lân bại bởi Chiêm Quyết Bắc Yến quốc, mặt khác chính là An Lạc Phong bại cho Tây Lăng quốc Thượng Quan Thu Nhạn.

      Toàn bộ trận đấu chỉ còn lại có vòng cuối cùng, thế cục toàn trường phân biệt là: Bắc Yến quốc bảy trận thắng, Đông Tần quốc sáu trận thắng, Tây Lăng quốc bốn trận thắng, Nam Chiếu quốc hai trận thắng. Bắc Yến quốc dẫn trước Đông Tần trận thắng, nhưng giờ phút này thế cục cũng đến hồi gay cấn, vì cái gì khác , đơn giản là vòng quyết đấu cuối cùng, vừa vặn là Đông Tần quốc nhị công tử cùng Nam Chiếu quốc Trầm Hương.

      ván giờ phút này có vẻ càng trọng yếu, nếu là Đông Tần nhị công tử thắng, thế cục liền thành Bắc Yến quốc cùng Đông Tần quốc ngang tay, vậy mỗi bên phái ra người, cuối cùng quyết đấu, trận quyết định thắng bại. Nhưng nếu là nhị công tử bại trong tay Nam Chiếu quốc Trầm Hương, như vậy, tứ quốc lần này Bắc Yến quốc chiến thắng. Có thể nghĩ, ván này, chỉ có là Đông Tần quốc cùng Nam Chiếu quốc giằng co.

      Dưới đài, An Ninh thân nguyệt nha đứng dậy, muốn lên đài, liền nghe được Sùng Chính đế thấp giọng gọi lại, An Ninh giật mình, chắp tay, "Hoàng thượng có gì phân phó?"

      Vẻ mặt Sùng Chính đế nghiêm túc, đứng dậy đến bên cạnh nàng, vỗ vai nàng, "Nhị công tử, nếu ngươi thắng được ván này, trẫm nhất định ban thưởng cho ngươi, đem Minh Nguyệt công chúa gả cho ngươi làm vợ như thế nào? Như vậy ngươi là phò mã của Đông Tần quốc,là nửa con trai của trẫm!"

      Ánh mắt Sùng Chính đế chân thành, nhưng cũng làm An Ninh nháy mắt cứng đờ, khóe miệng nhịn được run rẩy, đem Minh Nguyệt công chúa gả cho nàng làm vợ? Này...

      "Hoàng thượng, thảo dân dốc hết toàn lực, về phần Minh Nguyệt công chúa, cần phải như vậy!" An Ninh từ chối, đến Minh Nguyệt công chúa kia mắt cao hơn người, nàng xin miễn thứ cho kẻ bất tài, riêng là khi biết thân phận mình, chính mình vốn là là nữ tử, sao có thể thú Minh Nguyệt công chúa làm vợ?

      An Ninh chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, điều này làm cho Sùng Chính đế nhíu nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, "Như thế nào? Chớ phải là Minh Nguyệt công chúa của trẫm xứng với ngươi?"

      vì khích lệ nhị công tử này toàn lực ứng phó, mới bỏ ra chỗ tốt như vậy,phò mã Đông Tần quốc, ai mà tranh nhau muốn cướp a, nhưng nhị công tử này thế nhưng...

      Vân Cẩm ở bên, đôi chân mày dưới mặt nạ gắt gao nhíu thành đường, mà Thương Địch cũng cố nén cười, vuốt ve ly trà trong tay, nhìn nét khó xử mặt An Ninh, ý cười khóe miệng càng phát ra nồng đậm.

      "Này... Là thảo dân xứng với Minh Nguyệt công chúa, Minh Nguyệt công chúa kim chi ngọc diệp, nên gả cho vương công quý tộc, thảo dân dám vọng tưởng." An Ninh giật mình, nhưng rất nhanh liền trấn định xuống, thong dong ứng đối, ý đồ của Sùng Chính đế, nàng hiểu được , dùng Minh Nguyệt công chúa đến mượn sức chính mình, thể nghi ngờ là cho mình biết.

      Vô luận như thế nào đều phải thắng được ván này, dù là cùng Bắc Yến quốc bất phân thắng bại, cũng có thể đoạt được cơ hội khác để quyết đấu, nhưng nàng có cách nào thú Minh Nguyệt công chúa a!

      Nghe An Ninh như vậy, sắc mặt Sùng Chính đế mới có chút dịu , nhưng nghĩ đến tấm quan trọng của lần thắng bại này, mi tâm như trước thể giãn ra, "Nhị công tử..."

      "Cậu, nếu nhị công tử dốc hết toàn lực, được làm được, cậu cứ yên tâm, nhị công tử nên lên sân khấu rồi ." Thương Địch thu lại tươi cười, mở miệng , nếu thay An Ninh giải vây, lấy để ý của cậu đối với thắng bại của ván này, sợ là đem Minh Nguyệt công chúa đưa cho An Ninh mới có thể bỏ qua.

      Sùng Chính đế suy tư lát, thấy Nam Chiếu quốc Trầm Hương đứng ở đài chờ, hướng tới An Ninh khoát tay áo, ý bảo An Ninh lên sân khấu, tại cũng chỉ có thể cầu nguyện, nhị công tử này đừng cho thất vọng a!

      An Ninh cảm kích nhìn Thương Địch liếc mắt cái, lập tức hướng lên đài với Trầm Hương, tầm mắt của mọi người đều tập trung ở người hai người đài.

      Cung nhân chủ trì rút thăm, An Ninh cùng Trầm Hương đều tự rút thăm, An Ninh nhìn thấy kí hiểu lá thăm của mình, khóe miệng giơ lên độ cong sáng lạng.

      "Đông Tần quốc nhị công tử có quyền quyết định." Cung nhân tuyên bố , ván này, vô luận là người nào bốc trúng, đều có vẻ cực kì quan trọng, ai chiếm dược tiên cơ, liền cách thắng lợi tiến thêm bước.

      An Ninh có quyền quyết định, làm cho Sùng Chính đế thở ra hơi, cũng làm cho thần sắc của mọi người nghiêm túc hẳn lên, từ lúc An Ninh lên sân khấu, tầm mắt của đại hoàng tử Bắc Yến chưa từng dời thân thể của nàng.

      , lúc trước, ở trong mười người của Đông Tần quốc, trừ bỏ Thương Địch, ai đều có để vào mắt, mà nhị công tử trước mắt này, xem tuổi tác, bất quá mười lăm mười sáu tuổi, lại nhìn như trói gà chặt, trái lại Nam Chiếu quốc Trầm Hương, tuy rằng là nữ tử, nhưng từ trong ánh mắt, liền có thể thấy được nữ tử này giống những tiểu thư dưỡng ở khuê phòng, chỉ cần là võ đấu, ngược lại là Trầm Hương có thể đắc thắng.

      Nhưng giờ phút này là do nhị công tử có quyền quyết định, nếu lựa chọn văn đấu, như vậy kết quả liền khó mà .

      Tay Thương Dực ý thức nắm chặt, ván này chỉ có Đông Tần quốc thua, Bắc Yến của mới chính thức thắng lợi, cho nên, ván này, nhị công tử kia phải thua, trong mắt xẹt qua tia ngoan độc, nhị công tử nếu là chọn văn đấu, như vậy phải tìm cách phá hư mới được.

      "Nhị công tử, thỉnh lựa chọn." Cung nhân thúc giục .

      An Ninh nhìn nữ tử đứng ở đối diện mình, nghĩ đến nàng ta chính là người mua người giết nàng, đáy mắt xẹt qua tia lãnh ý, nhưng khóe miệng vẫn tươi cười như trước có biến mất, "Võ đấu!"


      xin lỗi vì chậm trễ. Chương mới nha @Ishtar

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      @thienbinh2388 chương mới cho nàng. xin lỗi vì chậm trễ. mai có chương mới.
      Quan Tiểu Yếnlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :