Chương 50: Thần vương, tướng quân cùng tới thăm lúc đêm khuya
Edit: Tuyết Tuyết
An Ninh, tứ phu nhân và An Lan Hinh cùng tới đại sảnh, ở phía bên ngoài, hạ nhân Hầu phủ đều châu đầu ghé tai, giọng đàm luận, nhưng khi nhìn thấy chủ tử đến, lập tức tránh ra bên, ba người liền vào đại sảnh, nhìn thấy bên trong bày đủ các loại thùng, trong lòng đều ngẩn ra.
"Có chuyện gì thế này?" Tứ phu nhân mở miệng hỏi.
"Lão nô cũng biết, mới vừa rồi lão nô sai bảo hạ nhân trang hoàng cho lễ cập kê ngày mai của tiểu thư, những người đó đem rất nhiều rương đồ tiến vào, lão nô hỏi cái gì, những người đó cũng đáp, chỉ đem rương đồ bỏ vào rồi bước , khi đó lão nô vội vàng tình khác, nên cũng thèm để ý, nhưng nén nhang sau, lại có tám người đưa đồ tới, đặt ở trong đại sảnh, cũng hai lời liền bước , tiếp theo cứ lần lượt tới thêm sáu bảy người, chỉ có hai lần tặng cuối cùng người ta có đây là chủ tử của bọn họ đưa quà mừng lễ cập kê cho nhị tiểu thư." Quản gia lại tình huống lúc đó.
"Vậy bọn họ có chủ tử của bọn họ là ai ?" An Ninh cúi đầu xuống, đến trước cái rương, tùy tay mở ra xem những thứ bên trong khiến nàng cả kinh, quần áo trang sức tràn đầy rương, tất cả đều là các món đồ lưu hành nhất của nhóm quý nữ, có vài món còn là của những danh gia!
Dựa theo phong tục của Đông Tần quốc, sau khi nữ tử cập kê, trừ bỏ phải vấn tóc, trang phục cũng có khá nhiều khác biệt, cho nên bình thường, những nữ tử cập kê đều do người có quan hệ đặc thù với mình tặng trang phục, nếu nữ tử đó cho phép người ta, mấy thứ này liền do vị hôn phu chuẩn bị, nhưng nếu như cho phép, do huynh trưởng trù bị.
Tứ phu nhân nhìn thoáng qua, trong lòng cũng hơi giật mình, phần đồ của An Ninh, bà sớm dặn con mình chuẩn bị tốt, nhưng còn mấy thứ này... Tứ phu nhân mở ra hết các rương đồ, bên trong là quần áo trang sức làm lóa mắt của bà, những hạ nhân đứng chung quanh nhìn, cũng đều khỏi thở hốc vì kinh ngạc, ngày thường nếu đưa mấy thứ này cũng có gì, nhưng mấu chốt là trong lễ cập kê của nữ tử, ý nghĩa lại vô cùng phi phàm !
"Là Ly vương điện hạ, còn có... Còn có Nam Chiếu quốc thái tử Sở." Quản gia bẩm báo chi tiết.
Ly vương? Thái tử Sở? Hai người này... An Ninh hơi nhíu mày, nàng có thể mơ hồ đoán ra những người có khả năng đưa nàng mấy thứ này, với Ly vương nàng còn có thể hiểu, nhưng duy nhất ngờ là thái tử Sở cũng nằm ở trong đó!
chạy tới kinh thành cũng chỉ mới có mười ngày, huống hồ, lúc trước bọn họ cũng chưa từng gặp mặt, tại sao lại đưa lễ vật cho nàng? Nam nhân này vô duyên vô cớ làm việc này, nàng nghi ngờ, thái tử Sở này rốt cuộc là có chủ ý gì?
"Muội muội là có bản , những có quan hệ với Ly vương, lại còn có giao tình với Nam Chiếu quốc thái tử, có thể đưa những lễ vật như vậy, chắc là giao tình ít !" Thanh của An Như Yên truyền đến từ phía bên ngoài, mới vừa rồi nàng nghe thấy có động tĩnh, liền chạy lại đây, khi nghe xong quản gia lại mọi chuyện, trong lòng liền khó nén ghen tị, nàng chắc chắn trong đám người tặng lễ này, nhất định là thể thiếu tướng quân!
Lời của An Như Yên, đều đánh trúng tâm tư của mọi người ở đây, trong lòng bọn họ trừ bỏ giật mình, đều thầm suy đoán, ngoài Ly vương cùng Nam Chiếu quốc thái tử, bốn người khác là ai?
An Ninh nhìn về phía An Như Yên, cúi đầu xuống, "Tỷ tỷ quá lời, Ninh Nhi cũng biết vì sao bọn họ lại đưa mấy thứ này đến, nếu như tỷ tỷ xem vừa mắt..." Đột nhiên, An Ninh cảm giác được tầm mắt sắc bén của An Như Yên, liền run rẩy lui về phía sau từng bước, "Ninh Nhi sai rồi, ý của Ninh Nhi là nếu tỷ tỷ thích, Ninh Nhi sai người ta đem mấy thứ này đưa về."
An Ninh biết hành động của chính mình khẳng định có thể kích thích đến An Như Yên, quả nhiên, sắc mặt của An Như Yên nhất thời dữ tợn lên, đây cũng chính là ý của nàng, nàng muốn đem bản tính của An Như Yên kích động ra! Nàng muốn cho tất cả mọi người đều biết, đại tiểu thư của An Bình hầu phủ, đệ nhất mỹ nhân kiêm đệ nhất tài nữ, mặt ngoài dịu dàng, rốt cuộc cũng có bản chất xấu xí!
Hạ nhân chung quanh nhìn thấy biểu tình đáng sợ của An Như Yên, trong mắt dâng lên tia chán ghét, còn tứ phu nhân hừ lạnh tiếng, "Theo ta thấy , đại tiểu thư là ghen tị ! Mà cũng đúng thôi, nhiều rương đồ quá mà, lại còn được hoàng hậu nương nương tự mình chủ trì, ai mà ghen tị chứ?"
Mọi người ở đây đều đồng ý với lời của tứ phu nhân, với nữ tử cập kê bình thường, có thể thu được phần như thế, cũng là khó lường, nhưng bây giờ nhị tiểu thư lại lần thu được sáu phần, e là ngay cả công chúa đều kém xa a!
"Ngươi..." An Như Yên vừa nhìn thấy mặt của Dương Mộc Hoan, thù mới hận cũ nhất thời đan vào cùng chỗ, hận thể đem Dương Mộc Hoan bầm thây vạn đoạn, nhưng nghĩ đến chuyện mẫu thân vừa mới dặn dò, cố gắng bình ổn lửa giận của mình, thần sắc quỷ dị liếc nhìn An Ninh.
Ngày mai chính là ngày An Ninh cập kê, hừ! Dù được hoàng hậu nương nương đến chủ trì sao? An Ninh cũng đừng mơ tưởng có thể vượt qua nàng, ngày mai... Hừ, có thể thuận lợi hay còn nhất định đâu!
"Dương di nương, ngươi ly gián quan hệ của ta cùng muội muội, rốt cuộc là để làm gì? Ninh Nhi là muội muội của ta, ta làm sao có thể ghen tị được? Với tư cách là tỷ tỷ, ta chẳng những ghen tị mà còn muốn đưa đại lễ cho muội ấy, mà lễ vật ta đều chuẩn bị tốt, chắc chắn khiến muội muội suốt đời khó quên!" An Như Yên mặt tràn đầy tươi cười, vô cùng thân thiết tiến lên lôi kéo tay An Ninh.
An Như Yên đột nhiên chuyển biến, trong lòng An Ninh liền hiểu , xem ra, phân "Đại lễ" mà nàng ta tới chắc tốt đẹp gì a! Với tính tình của An Như Yên, làm sao có thể trơ mắt nhìn nàng vượt trội hơn nàng ta?
"Ninh Nhi tạ ơn tỷ tỷ trước." An Ninh cúi mặt xuống, khóe miệng khẽ nhếch, đại lễ sao? Nàng muốn nhìn xem, "Đại lễ" của An Như Yên rốt cuộc là làm thế nào có thể khiến cho nàng suốt đời khó quên!
Đêm khuya, bên trong Thính Vũ hiên, đèn đuốc vẫn sáng trưng.
An Ninh nghĩ đến lễ cập kê ngày mai, liền thể ngủ được, xưa nay nữ tử cập kê, đều là từ mẫu thân chủ trì, nghĩ đến mẫu thân, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt lại, làm thế nào cũng thể buông ra, nàng nhắm mắt lại, trong đầu liền ra dung nhan của mẫu thân, người vẫn luôn tươi cười ấm áp cùng từ ái như vậy.
"Suy nghĩ cái gì vậy?"
Đột nhiên, thanh vang lên từ phía sau, thân thể của An Ninh ngẩn ra, mở to hai mắt, quay người lại, liền trông thấy đôi mắt đen láy thâm thúy, mà chủ nhân của đôi mắt kia chính là Thương Địch!
"Thần vương điện hạ..." An Ninh muốn hành lễ, bị đôi bàn tay ngăn lại, đỡ lấy thân thể của nàng, còn đôi mắt nhìn thẳng vào dung nhan của An Ninh, ôn thanh mở miệng, " suy nghĩ về mẫu thân của nàng à?"
Bàn tay xuyên qua mái tóc đen bóng như tơ của An Ninh, như thưởng thức, khiến cho An Ninh ngớ ra .
"Làm sao mà ngài..." An Ninh giật mình nhìn , nàng hiểu được, "Mẫu thân" trong miệng của là ám chỉ mẹ ruột chết của nàng, chứ phải là đại phu nhân!
"Lúc nhớ nương, ta đều uống chén, thế nào? Có cần ta uống cùng ngươi ?" Thương Địch cắt ngang lời của An Ninh, biết từ chỗ nào biến ra vò rượu, gương mặt tuấn mỹ là nét tươi cười khó có được, sau đó liền lôi kéo An Ninh tới dưới thân cây ở trong viện, ngồi chiếu.
An Ninh để mặc bàn tay bị nắm giữ, độ ấm từ lòng bàn tay của truyền đến khiến nàng có chút an tâm, trong lòng thở dài, nếu Thần vương Thương Địch muốn biết chuyện gì, đó là chuyện cực kì dễ dàng, phải sao? Nghĩ đến lời Thương Địch mới vừa rồi , An Ninh khẽ nhíu mày lại, thời điểm Chiêu Dương trưởng công chúa bị bệnh chết, Thương Địch vẫn còn phải!
Nàng vẫn rất nghi hoặc, Thương Địch là hoàng tử của Bắc Yến quốc, dù cho Chiêu Dương trưởng công chúa mất, cũng đường đường là hoàng tử, vì sao ở Bắc Yến quốc, mà lại trở Đông Tần quốc? Dù là ở kiếp trước, nàng vẫn biết nguyên do, nàng chỉ cảm thấy, trong đôi mắt thâm thúy của Thương Địch có tàng rất nhiều bí mật.
suy nghĩ, có túi giấy đặt ở đùi của nàng, An Ninh theo bản năng ngẩng đầu nhìn Thương Địch ngồi ở bên cạnh, thấy ngửa đầu uống xong ngụm rượu, tiếng hùng hậu vang lên ở bên tai, "Mở ra xem ."
An Ninh làm theo cầu của , mở túi ra, khi nhìn thấy thứ nằm ở bên trong, trong mắt liền dâng lên tia kinh diễm, này...
"Đây là lễ phục cập kê mà nương của ta mặc năm đó, tiên đế tập hợp tất cả các tú nương có tài nghề cao nhất trong thiên hạ, dùng sợi tơ hoàng kim để may cho mẫu thân, ta nghe cậu , năm đó lúc nương mặc lễ phục này vào trông rất đẹp, ta vẫn muốn nhìn bộ dáng lúc đó của mẫu thân, chỉ là..." Thương Địch dừng lại chút, trong con ngươi dâng lên chút nhu tình, xen lẫn vài phần chờ mong, "Nàng có thể giúp ta thực nguyện vọng này hay ?"
An Ninh giật mình, "Vì sao lại là ta?"
ra đây là đồ của Chiêu Dương trưởng công chúa, khó trách làm cho người ta kinh diễm, nhưng vì sao Thương Địch lại đưa cái này cho nàng? Rất nhiều người có thể giúp thực nguyện vọng này, phải sao?
mặt của Thương Địch dâng lên chút ý cười, nhưng có mở miệng, trong mắt lại sáng thêm vài phần, cho nàng, đem trang phục này giao cho nàng, là vì mong muốn có thể nhìn thấy nàng mặc trang phục mặc người, biết vì sao, khi biết nàng cập kê, trong đầu luôn luôn có ý niệm muốn nàng mặc trang phục này.
hiểu được, là là vì mẫu thân, chuyện thực nguyện vọng chẳng qua chỉ là cái lấy cớ mà thôi!
Trầm mặc hồi lâu, tuy là An Ninh nghe thấy đáp án của , nhưng nàng vẫn đành lòng cự tuyệt cầu của , cuối cùng liền gật đầu mở miệng, "Được, ngày mai ta mặc nó!"
Vừa mới xong, liền nghe thấy thâm hùng hậu dễ nghe của Thương Địch đột nhiên cất cao, thản nhiên mở miệng về hướng tường viện, "Nếu tướng quân đến đây, hãy ra cùng nhau uống chén !"
Hết chương 50.
text-decoration: underline']P/s: Ngày mai có thể ko có chương mới nha, mà nếu có cũng là tối muộn mới có nha. 15....15.......
Xem thêm...