1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Nếu như chọn võ đấu, tỷ nhất định phải thắng đấy... :yoyo53:
      Cố lên cố lên Ninh tỷ, đập mắm đó tơi bời hoa lá luôn :yoyo36:
      linhdiep17Xuxu thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      k lẽ tỷ có võ à, làm sao thắng đây?
      linhdiep17Xuxu thích bài này.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 86.2: SỬ DỤNG KẾ TINH XẢO, CÓ KẺ TRẢ GIÁ LỚN

      EDIT:XUXU


      An Ninh phun ra hai chữ, khiến mọi người đều ồ lên, thần sắc khác nhau.

      Bọn họ phán đoán quyết định của nhị công tử khác mấy so với phán đoán của Thương Dực, nếu là văn đấu, còn khả năng thắng, công tử giống như tay trói gà chặt như vậy, lại chọn võ đấu, mà nữ tử Trầm Hương trước mặt này, ràng chính là có vài phần võ công ,nhị công tử này chớ phải là tự tìm đường chết chứ?

      Trầm Hương đứng đối diện hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, nghe thấy An Ninh phun ra hai chữ "Võ đấu", khóe miệng gợi lên chút khinh thường, lạnh lùng trong mắt lóe ra quang mang, nàng từ bị huấn luyện, đừng là võ đấu đơn thuần, ngay cả là giết người, nàng cũng chút nào nương tay, nghĩ đến nhiệm vụ mà chính mình còn chưa có hoàn thành, con ngươi Trầm Hương căng thẳng, bởi vì nhiệm vụ lần đó trong khu vực săn bắn thất bại, phụ hoàng mệnh lệnh cho Sở thái tử tháng cho nàng giải dược, trừ bỏ chính nàng, có ai biết mấy đêm này nàng chống đỡ như thế nào, có giải dược, nàng chỉ có thể đau chừng ngày đêm, thậm chí so với đặt mình trong địa ngục còn muốn chịu tra tấn hơn.

      Ai có thể nghĩ đến, phụ hoàng của nàng vì muốn khống chế nàng cho tốt, thế nhưng tự mình hạ dược thân thể của nàng, mỗi tháng đều cần giải dược áp chế, bức bách nàng ngừng vì Nam Chiếu quốc làm việc, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư kia, làm Vũ Dương công chúa chết, Sở thái tử có biện pháp ra mặt, liền từ trong tay “nha hoàn” như nàng ra mặt thỉnh sát thủ, nhưng tiếc rằng An Ninh kia mệnh lớn, đối mặt với nhiều người như vậy, cũng biết làm thế nào lại có thể sống sót .

      Trầm hương biết, hôm nay bản thân nếu thắng lợi, như vậy, chờ đợi nàng đó là thống khổ lần nữa, may mà, nhị công tử này lại đụng trúng nàng, như vậy trận này nàng thắng chắc rồi.

      "Ai..." Sùng Chính đế thở dài to, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi. Ngay cả Vân Cẩm cũng nắm chặt bàn tay, biết, Ninh Nhi cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, nếu luận văn đấu, như vậy Ninh Nhi tất thắng thể nghi ngờ, nhưng nếu là võ đấu, Ninh Nhi chỉ sợ...

      Chẳng phải nàng có võ công sao? Lực chú ý của Thương Địch cũng nằm ở lựa chọn của An Ninh, mà là ở người đại hoàng tử Bắc Yến, cùng với bên Nam Chiếu quốc, ván này rất quan trọng, chính vì như vậy, mới thể đề phòng, quốc chủ Nam Chiếu quốc và đại hoàng tử Bắc Yến cũng phải là quân tử quang minh lỗi lạc gì, mặc dù là An Ninh chọn võ đấu, làm cho hai bên đều thả lỏng cảnh giác, cũng như trước thể lơi lỏng. "Kia liền bắt đầu !" đại hoàng tử Bắc Yến cao giọng mở miệng, ý cười nơi khóe miệng hơn vài phần đắc ý, là khẩn cấp muốn nhìn thấy nhị công tử này thua ở tay Trầm Hương, như vậy Bắc Yến mới chính thức chiến thắng.

      An Ninh cùng Trầm Hương đều tự đứng ở bên, cách xa nhau mấy thước, đều tự nhìn đối phương, khóe miệng Trầm Hương gợi lên chút lãnh ý, từ trong giày rút ra thanh chủy thủ, tất cả mọi người đều cả kinh, trừ bỏ Thượng Quan Mẫn mới vừa rồi có dùng roi, người khác đều đánh bằng bàn tay trần.

      Sùng Chính đế đứng mạnh dậy, muốn kháng nghị, liền nghe được đại hoàng tử Bắc Yến mở miệng trước bước "Quy tắc cũng thể sử dụng chủy thủ."

      Sùng Chính đế còn chưa có xuất khẩu, liền bị nén trở về, lại chỉ có thể ở trong mắt mọi người ngồi trở về. Thương Dực nhìn sắc mặt khó coi tới cực điểm của Sùng Chính đế, ý cười nơi khóe miệng càng đậm, luận võ đấu, thắng lợi liềng nghiêng về phía Trầm Hương, tại trong tay nàng lại có thêm thanh chủy thủ, thanh chủy thủ phiếm hàn quang, vừa thấy chính là bảo bối chém sắt như chém bùn, xem ra,Trầm Hương này sợ chỉ muốn giành thắng lợi thôi a!

      Trầm Hương giống như trong suy nghĩ của Thương Dực, muốn chỉ có là thắng lợi, còn muốn mạng của đối thủ, lần trước bởi vì chuyện của An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, nàng nhận hết tra tấn, nếu nhị công tử trước mặt này là người Đông Tần quốc, nàng đương nhiên muốn đòi lại ít lợi tức, bằng , khó tiêu oán khí cùng cam lòng trong lòng nàng, nàng nhất định phải chờ trước khi nhận thua phải lấy mạng của ta.

      Sát ý của nàng, lọt vào trong mắt An Ninh, trong lòng cũng là lơ đễnh, Trầm Hương này, muốn dồn nàng vào chỗ chết sao?

      An Ninh bình tĩnh nhìn đối phương, cũng có động tác khác, mà Vân Cẩm sớm đứng lên, tựa hồ là tùy thời chuẩn bị cứu An Ninh trong lúc nguy hiểm. Quốc chủ Nam Chiếu quốc cùng với Sở thái tử, đáy mắt đều là xẹt qua tia quang mang dấu vết, tuy rằng ván thắng thua này, đối bọn họ quan hệ lớn, nhưng nghĩ đến đoạn thời gian trước khi hai nước giao chiến, bọn họ thảm bại ở trong tay Đông Tần quốc,Vũ Dương công chúa còn chết, còn phải đem Sở thái tử đến Đông Tần quốc làm con tin, bọn họ thể kìm nén được tức giận trong lòng, vừa vặn, nếu Trầm Hương ở đài giết nhị công tử của Đông Tần quốc mà trái qui định, như vậy cũng có thể giảm bớt ấm ức trong lòng họ. Hai người đều chung ý định , huống hồ, giờ phút này bọn họ cũng nên cùng Bắc Yến quốc liên minh, bọn họ tình nguyện Bắc Yến quốc giành được chiến thắng, cũng nguyện để cho tiện nghi này rơi vào trong tay Đông Tần quốc. Trầm Hương nắm chủy thủ, cho An Ninh có cơ hội thở dốc, thân hình nhanh nhẹn chợt lóe, giống như con mèo, rất nhanh đánh về phía An Ninh, lúc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí thế của Trầm Hương, nhất là cổ sát ý ngoan lệ kia, bọn họ tựa hồ tưởng tượng được, nhị công tử tay trói gà chặt này, bị chủy thủ sắc bén này đâm trúng, xé rách như thế nào.

      Nam Chiếu quốc chủ, Sở thái tử cùng với đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực đều cười, cười đến tràn đầy tự tin, nhưng đột nhiên, bóng dáng hướng tới đối thủ tự nhiên khựng cứng lại, đứng ở nửa đường, mấy người biến sắc, ánh mắt nhìn về phía nhị công tử kia, lại chỉ thấy cười ôn hòa, làm cho người ta cảm nhận như gió xuân.

      Trầm Hương thể tin nhìn nam tử đối diện, nàng thậm chí biết là có chuyện gì xảy ra, thân thể của chính mình liền thể động đậy , giống như bị điểm huyệt, nàng đương nhiên biết có cái gì gọi là điểm huyệt, nhưng nàng lại nghĩ ra, chính mình cùng nhị công tử này còn cách có mấy bước, đối phương căn bản ngay cả chạm vào đều có đụng tới chính mình, nhưng….

      Giờ phút này, đây là cái tình huống gì? chỉ là bản thân Trầm Hương giật mình nghi hoặc, mà tất cả mọi người ở đây đều khó hiểu nhìn hai người này, tình huống giờ phút này.

      "Trầm Hương, động thủ!" Nam Chiếu quốc chủ lớn tiếng thúc giục, tươi cười mặt mới vừa rồi sớm biến mất hầu như còn, cũng để ý điều gì, thanh đủ để cho tất cả mọi người ở đây nghe ràng hiểu được.

      Trầm Hương trong lòng giật mình, động thủ?

      Nàng cũng muốn động thủ, nhưng thân thể của nàng cứng ngắc, chịu khống chế, nàng động thủ như thế nào? Nhị công tử này, rốt cuộc đối với nàng làm cái gì?

      Nhưng lại thần biết quỷ hay, ngay cả chính đương là nàng, đều có nhìn thấy ra tay như thế nào.

      thực tế, ở trong mắt mọi người, An Ninh cũng nhúc nhích chút nào, càng cần là ra tay, tình thế đột nhiên đại biến, làm cho bên Đông Tần quốc cũng giật mình , ngay cả Vân Cẩm cũng giống như mơ, Ninh Nhi nàng...

      Mới vừa rồi bỏ lỡ cái gì sao? Bọn người Hải Táp, Tô Cầm, Nam Cung Thiên Duệ, cùng với Thiều Hoa quận chúa cũng cùng ý tưởng với Vân Cẩm, mới vừa rồi bọn họ có phải bỏ lỡ cái gì hay ?

      Duy độc chỉ có Thương Địch khóe miệng gợi lên nụ cười, mơ hồ biết xảy ra cái gì, nhưng dù là như vậy, cảnh giác người cũng có biến mất An Ninh vẫn cười cách vô hại như trước, nhìn Trầm Hương trước mặt, đến gần nàng ta, ở trong tầm mắt của mọi người, đem chủy thủ trong tay nàng lấy ra, cố ý vô tình xẹt qua cổ tay áo của Trầm Hương, chỉ là đụng cái nhưng tay áo lập tức bị cắt thành hai đoạn rơi mặt đất.

      "Quả chủy thủ tốt" An Ninh nhíu mày, nhàn nhã thưởng thức , nếu cái chuôi chủy thủ này xẹt qua phải quần áo, mà là thân thể con người, như vậy kết quả có thể tưởng tượng được Trầm Hương giận trừng mắt nhìn An Ninh, giờ phút này nàng ta cả người cứng ngắc, ngay cả đầu lưỡi đều động đậy được, cả người giống như đông cứng, nhị công tử này, rốt cuộc là làm như thế nào ?

      Tựa hồ là nhìn ra nghi vấn của nàng, nhưng An Ninh làm sao có thể trước mặt công chúng đem bí mật ra? Nàng sở dĩ lựa chọn võ đấu, phải chính mình tìm thua, nàng có hoàn toàn nắm chắc, làm sao có thể quyết định? Đừng quên, nếu là Đông Tần quốc thua, như vậy mục đích mà nàng đến lần này liền thể đạt được . Cơ hội tốt như vậy, nàng có thể nào buông tha?

      Huống hồ, thời điểm đối mặt với Trầm Hương, nàng muốn chỉ là thắng mà thôi , đối với nữ tử từng mua người giết nàng, nàng làm sao có thể nhân từ nương tay?

      Mới vừa rồi tất cả mọi người thấy được, Trầm Hương muốn cũng chỉ là thắng, còn muốn mạng của nàng, mặc dù nàng trước mắt là "Nhị công tử", nàng ta vẫn như cũ đối nhị công tử này sinh ra sát ý, lần nàng cũng tha thứ, còn gì đến tận hai lần muốn giết nàng!

      Con ngươi của đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực căng thẳng, mặc kệ rốt cuộc là bởi vì sao, giờ phút này Trầm Hương kia lại thể động đậy, chuyện này thực làm cho tức giận mãnh liệt, Trầm Hương trước mắt này bây giờ trước mặt đối thủ giống như cá nằm thớt mặc người đến xâm lược.

      được, thể để cho Đông Tần quốc thắng như vậy, ván này Nam Chiếu quốc Trầm Hương hiển nhiên là thể có cục diện thắng lợi, nhưng nếu ván này thành ngang tay, như vậy cuối cùng bên thắng vẫn là Bắc Yến quốc!

      Nghĩ đến cái gì, nhãn tình đại hoàng tử Bắc Yến Thương Dực sáng lên, ra quyết định.

      Mà lúc này, Nam Chiếu quốc chủ đối với Sở thái tử ra hiệu bằng mắt, bọn họ cùng đại hoàng tử Bắc Yến giống nhau, tuyệt đối thể để cho ván này thua được, mặc dù là ngang tay, cũng để cho Đông Tần quốc chiếm được tiện nghi! Sở Thái tử là người thông minh, ánh mắt, liền hiểu được ý, thậm chí rất nhanh nghĩ tới biện pháp.

      "Ngươi nhận thua chưa?" Khóe miệng An Ninh khẽ nhếch, cao giọng mở miệng, biết Trầm Hương tại ngay cả đầu lưỡi đều động đậy, quả quyết là có cách nào mở miệng trả lời câu hỏi của nàng, mà đây cũng là điều nàng muốn, trước khi nàng ta chưa nhận thua, nàng muốn giết nàng ta có ai giám gì.

      Chính lúc này, hai luồng khí thế sắc bén hướng tới An Ninh đánh úp lại, từ hai phương hướng, phân biệt đến từ Bắc Yến Thương Dực cùng với Nam Chiếu Sở thái tử, An Ninh tự nhiên là có nhận thấy trước được, khi nàng nhận biết được có hai ám khí sắc bén hướng nàng bắn tới, nhưng hai mũi ám khí còn chưa kịp chạm vào thân thể nàng liền chỉ nghe hai tiếng "boong boong" giống như có cái gì va chạm vào nhau, hai mũi ám khí nguyên bản hướng tới chính mình nay lại bị lệch quỹ đạo, leng keng hai tiếng, cuối cùng ghim vào cây cột.

      "Đại hoàng tử, ngươi nhưng muốn can thiệp trận đấu của hai người bọn họ?" Thương Địch cao giọng mở miệng, thanh đủ để cho mọi người bên trong đại điện đều nghe được rành mạch, tầm mắt của mọi người đều nhìn về phía chỗ ngồi của Bắc Yến đại hoàng tử , chỉ thấy mi phong nhíu chặt, hình như cam lòng, lại hình như có tia thống khổ.

      Thương Dực thầm cắn răng thấp rủa, vì ý đồ của chính mình bị vạch trần, càng thêm đau đớn vỉ cổ tay chí mình ngừng chảy ra máu tươi.

      Thương địch chết tiệt, nhưng lại làm hỏng việc tốt của , còn...

      Mới vừa rồi dùng ám khí, ý đồ thầm làm nhị công tử đài bị thương, làm cho ván này biến thành ngang tay, nhưng ngàn tính vạn tính, nhưng lại dự đoán được nửa đường còn xuất tên Thương Địch, phá hủy việc tốt của , chỉ có như thế, còn làm bị thương ở tay.

      Người ngoài nhìn ra chút khác thường nào, nhưng cổ tay của cũng biết bị lợi khí gì cắt vào, trừ bỏ thương đến động mạch, thậm chí lan đến gần gân cốt, biết, nếu ly khai xử lý miệng vết thương, đổ hết máu mà chết cũng đứt hết gân tay, như vậy bàn tay này của xem như bị hủy. Trong lòng cam lòng, nhưng cân nhắc lại lợi hại, lại cũng thể đứng lên, giơ lên chút tươi cười, "Quy củ quy định, những người khác can thiệp trận đấu của hai người đài, ta làm sao có thể vi phạm quy củ? có lỗi các vị, bản cung có việc trước bước."

      Dứt lời, liền đối với Chiêm Quyết bên cạnh ra hiệu bằng mắt, ra lệnh cho làm chủ đại cục sau khi chính mình rời .

      Thương Dực cam lòng rời , làm sao biết được ngay từ đầu Thương Địch sớm phòng bị gian lận, làm sao có thể để Thương Dực đạt thành tâm nguyện?

      chỉ là vì ván thắng bại này, nguyên nhân lớn hơn chính là an nguy của Ninh Nhi. Thương Địch toàn tâm nghĩ thầm bảo hộ Ninh Nhi, tự nhiên là lưu tình, cho nên, dùng ám khí chặn lại ám khí mà Thương Dực công kích Ninh Nhi đồng thời, cũng hướng tới vị trí của Thương Dực phát ra ám khí , kia phải phi tiêu, mà là lưỡi dao, sắc bén vô cùng, trực tiếp bay về phía cổ tay của Thương Dực, mới vừa rồi nhìn thấy Thương Dực vội vàng rời , liền biết Thương Dực bị thương nhất định , này coi như là cho cái giáo huấn.

      bên khác, Sở thái tử cũng thầm hướng tới An Ninh phát ra ám khí, bất quá ám khí này cũng phải bị Thương Địch chặn đứng, mà là do người bọn họ lường trước được, người nọ phải người khác, đúng là Thuyền vương Hải Táp!

      An Ninh cảm kích nhìn thoáng qua Thương Địch, tầm mắt cuối cùng dừng ở người Hải Táp, lại thấy ánh mắt màu lam của nhíu lại, khóe miệng gợi lên chút tà mị.

      Hải Táp đón nhận tầm mắt của An Ninh, mâu trung hỗn loạn vài phần khiêu khích, lại nhìn hướng Sở thái tử, đáy mắt xẹt qua phần lãnh, hừ, muốn làm bị thương nô lệ của Thuyền vương Hải Táp ?

      được cho phép, ai có thể có cái lá gan kia? Nhị công tử này, mới vừa rồi thấy ra tay, cũng chế trụ được đối phương, năng lực của vượt qua dự tính của bản thân , bất quá, càng như thế , liền càng khơi dậy ham muốn chinh phục của Hải Táp , cũng có quên, đợi lát nữa hai người còn có cuộc đánh cuộc, là quân tử, tự nhiên là để cho đối thủ trước đó bị thương, chính mình chiếm tiện nghi, muốn đấu liền quang minh chính đại đấu, muốn quang minh chính đại làm cho nhị công tử này thần phục dưới chân , trước mặt mọi người nhận chủ.

      An Ninh giống như nhìn ra tâm tư của Hải Táp, nhíu mày, trong lòng nàng vẫn như trước cảm kích Hải Táp ra tay mới vừa rồi, Thuyền vương này, quả người quân tử đường đường chính chính.

      An Ninh thu hồi tầm mắt, đem lực chú ý lần nữa quay lại người Trầm Hương, trải qua cái nhạc đệm mới vừa rồi, mọi người càng thêm im lặng vài phần, Sở thái tử tuy rằng mới vừa rồi nấp ra tay, nhưng người sáng suốt cũng nhìn ra vài phần manh mối, giờ phút này đều khỏi thêm chú ý đên phía Nam Chiếu quốc, là chú ý, nên là giám sát, giám sát bọn họ có thể hay lại làm ra việc trái với quy củ.

      An Ninh thản nhiên quét mắt nhìn Sở thái tử liếc mắt cái, thân thủ đem Trầm Hương đổ lên ở, nắm chặt chủy thủ, chút do dự hướng về phía gân xanh nơi mắt cá chân của Trầm Hương, nhàng xẹt qua, Trầm Hương toàn thân cứng ngắc, cảm giác đau chút nào, chính là vì như vậy, ngay cả nàng chịu thống khổ lớn như vậy, cũng kêu ra tiếng, mà đều này chính là thứ An Ninh muốn, lúc này đau, có nghĩa là về sau đau, chỉ cần dược lực người nàng ta biến mất, khôi phục tri giác, nghênh đón nàng là cái gì, liền có thể nghĩ .

      "Ngươi nhận thua chưa?" An Ninh lại lần nữa mở miệng hỏi , từ trong mắt Trầm Hương, nàng thấy được lùi bước, sợ hãi, cùng cầu xin tha thứ, nhưng này lại như thế nào?

      Nếu chính mình ở trong tay Trầm Hương, Trầm Hương sợ là chút do dự giết chính mình, nàng hai lần đối với mình xuống tay, mình làm sao có thể thủ hạ lưu tình?

      Như mong muốn của An Ninh, đợi cho nàng ta trả lời, An Ninh đơn giản lưu loát đánh mấy đao, nhìn như mềm , lại đủ để cắt đứt gân tay gân chân của nàng ta, mà hành động của nàng ở trong mắt mọi người, lại chút phật lòng, đương nhiên , ở đây rất nhiều người cũng tính huống giờ phút này của Trầm Hương, làm sao có thể biết chỉ vài động tác của An Ninh cắt đứt gân tay gân chân của nàng ta?

      Nếu là bị cắt gân tay gân chân, làm sao có thể bình tĩnh như Trầm Hương giờ phút này?

      Đương nhiên là , đau đớn khi bị cắt đứt gân tay gân chân, dù chỉ nghĩ thôi cũng khiến da đầu người ta run lên, cả người phát run.

      Ngay cả Trầm Hương giờ phút này, sợ cũng biết thân thể của chính mình bị thương cái gì, cả người nàng cứng ngắc, giống như ngay cả ý thức đều bị đông cứng lại, từ đầu đến cuối, nàng cũng biết làm sai cái gì, nhị công tử trước mặt này rốt cuộc làm gì thân thể nàng.

      "Chúng ta thua." ngoài dự liệu , Sở thái tử chợt mở miệng, vẫn giả bộ ôn nhuận như trước ra.

      An Ninh nhún vai, bỏ chủy thủ trong tay ra, nếu đối phương nhận thua, như vậy cũng liền thôi, bất quá...

      Nghĩ đến chính mình cho Trầm Hương cái giáo huấn, chết cơ hồ so với chết còn thống khổ hơn.

      "Đa tạ !" An Ninh chắp tay, khóe miệng khẽ nhếch, gương mặt tuấn mỹ nở rộ nụ cười làm cho người ta đẹp mắt, tất cả mọi người nhìn xem khỏi ngây người, bọn họ căn bản đều đối với nhị công tử này ôm hy vọng gì, nhưng kết quả này...

      Bọn họ đúng là thấy rốt cuộc là ra tay như thế nào, liền chế trụ được đối thủ, thắng được ván này.

      "Ha ha..." Sùng Chính đế đầu tiên cười lớn ra tiếng, vui sướng đến mức có từ ngữ gì để , tự mình lên trước, "Tốt! Tốt!".

      Nhị công tử này, dọa nhảy dựng, nhưng chung quy là có làm cho thất vọng, "Ngươi lập công lớn rồi a!"

      Nếu là đặt ở thời điểm khác, thắng ván liền tính cái gì, nhưng ở cục diện như thế này, ván thắng của nhị công tử là mấu chốt quả nhiên là lập công lớn .

      " ngươi muốn thưởng cái gì, nếu nghĩ đến lời đề nghị mới vừa rồi của trẫm?" Sùng Chính đế cười đến cười toe tóe, càng xem nhị công tử này, trong lòng liền càng là thích.

      Đề nghị mới vừa rồi? Minh Nguyệt công chúa sao? Da mặt An Ninh co rút, "Tạ hoàng thượng ân điển, thảo dân chỉ hy vọng hoàng thượng có thể hứa hẹn tha thứ thảo dân tội liền tốt."

      Nàng tại là nữ phẫn nam trang, nếu đến lúc đó bị hoàng đế phát , phạt tội khi quân, như vậy mất nhiều hơn được .

      Sùng Chính đế giật mình, chút suy nghĩ liền đáp ứng, "Tốt, trẫm liền như ngươi mong muốn."

      nay, ván này thắng là đại cục định, An Ninh trở lại vị trí của mình , Vân Cẩm đầu tiên lên, cho nàng cái ôm, ở trong mắt người bên ngoài, đây là huynh đệ tình thâm, nhưng ở trong mắt Thương Địch vì biết được thân phận của An Ninh, cũng là tâm tư khác.

      Nắm chặt ly trà trong tay, ánh mắt ngưng tụ chút thâm trầm, trong lòng ghen tuông, thấy Ngân Diện công tử kia rất nhanh liền buông lỏng An Ninh ra, mi tâm mới thoáng giãn ra, tin tưởng, nếu hai người còn xa rời nhau, như vậy chắc chắn tiến lên đem hai người cách ra.

      "Hoàng thượng Đông Tần, nay tình thế, Bắc Yến quốc ta cùng Đông Tần quốc đều có bảy trận thắng, tại cao hứng, khỏi quá sớm." Bắc yến Thương Dực rời , mở miệng là mới vừa rồi thắng Triệu Thiên Lân, Chiêm Quyết.

      Chiêm Quyết sinh ra trong tam đại thế gia của Bắc Yến Chiêm gia, ở Bắc Yến quốc địa vị tự nhiên là thể khinh thường, đoàn người này, lấy Bắc Yến đại hoàng tử Thương Dực cầm đầu, dưới Thương Dực chính là Chiêm Quyết.

      Sùng Chính đế cũng có bởi vì lời của mà mất tươi cười, ngược lại cười đến đắc ý, " khi như vậy, kia liền nhờ Chiêm công tử phái người ra thi đấu!" Chiêm Quyết vừa nghe, tự nhiên là việc nhân đức nhường ai, nhanh ra, Sùng Chính đế nhìn cái, lập tức cấp Thương Địch ánh mắt, "Địch nhi, cái này giao cho con ."

      Khóe miệng Thương Địch khẽ nhếch, đứng dậy tiến lên, Chiêm Quyết nhìn thấy Thương Địch tiến lên, ràng nhíu nhíu mày, mới vừa rồi tuy rằng thắng Triệu Thiên Lân, nhưng chính mình so với Thương Địch , sợ là kém hơn vài phần, nhưng giờ phút này, cũng có đường lui.

      Sau khi rút thăm, Chiêm Quyết lấy được quyền quyết định, Chiêm Quyết trong lòng vui vẻ, "Văn đấu, thỉnh Thần vương điện hạ bồi tại hạ chơi ván cờ như thế nào?"

      Chiêm Quyết này là người chơi cờ rất giỏi, nghe Bắc Yến hoàng đế cũng là người chơi cờ cực giỏi, nhưng cũng từng liên tiếp bại bởi Chiêm Quyết, mọi người Bắc Yến gọi Chiêm Quyết là kỳ vương, chọn thứ mà mình am hiểu nhất đương nhiên là vì muốn thắng Thương Địch.

      Thương Địch lại chỉ mỉm cười, "Kia liền lấy đến đây !"

      bao lâu sau, cung nhân đưa lên bàn cờ, hai người ngồi đối diện nhau, Thương Địch chọn cờ đen, Chiêm Quyết chọn cờ trắng, thời gian từng giây phút qua, hai người thần sắc bình thản ung dung, nhưng càng về sau, sắc mặt Chiêm Quyết ràng có chút thích hợp, hai tròng mắt mơ hồ hàm chứa khẩn trương, càng về sau, con cờ trắng dừng lại tay thời gian càng dài, mà trái lại Thương Địch, lại mang vẻ mặt bình tĩnh như trước, chút dao động gì.

      "Ngươi thua!" Hạ xuống viên cờ đen cuối cùng, Thương Địch trầm giọng mở miệng. Sắc mặt Chiêm Quyết sớm đen đến thể đen hơn nữa, nhìn bàn cờ, cờ trắng còn đường ra, hít hơi sâu, Chiêm Quyết giương mắt nhìn về phía nam tử thân huyền y, nhưng lại bại bởi Thương Địch!

      Tuy rằng muốn, nhưng thể thừa nhận chuyện này, "Ta thua."

      "Ha ha, cái này trẫm nên cao hứng !" Sùng Chính đế cười lớn ra tiếng, vui mừng tiến lên, nhìn lướt qua mọi người, tầm mắt cuối cùng dừng ở người Nam Chiếu quốc chủ, "Có gì dị nghị ?"

      "Ha ha, Đông Tần quốc quả là nhân tài xuất lớp lớp, chúc mừng a!" mặt Nam Chiếu quốc chủ xả ra nụ cười, nhưng đáy mắt lại lạnh như băng như sương.

      Sùng Chính đế cũng để ý có phải nghĩ đằng nẻo hay , Đông Tần quốc thắng lợi liền tốt, vậy giống thông hành mậu dịch cùng với tín vật hình rồng kia, liền thuộc về Đông Tân quốc sử dụng trong mười năm sau, đó là điều khiến người Đông Tần rất vui sướng!

      Trong lúc Sùng Chính đế cao hứng, Hải Táp lại chợt đứng dậy, đến đài, "Đông Tần hoàng đế, chớ quên đáp ứng chuyện của ta, ta cùng nhị công tử đánh cuộc có phải nên bắt đầu hay ?"

      Hải Táp nhìn về phía An Ninh, sớm khẩn cấp , khẩn cấp muốn làm cho nhị công tử kia thần phục chính mình! An Ninh giật mình, đón nhận tầm mắt của , cũng đứng dậy hướng đến, "Hoàng thượng, kia liền bắt đầu , cũng thỉnh các vị thay chúng ta làm chứng!

      Chương mới nha @Ishtar. thanks

    4. Sue ú

      Sue ú Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      78
      Chờ chương tiếp của nàng ❤️
      Xuxu thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      N ty du doc nha......ta yeu chet cai doc ac do.....ra tay ko chan chu.......woaaaaaaaaaa......1 tap HOT 1 tap........lai phai nho thuong @XUXU nua roi........HP pk N ty..........t lai ve phe N ty lan nua
      Vũ Nguyệt NhaXuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :