1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Tú mỹ nhân - Điền Tiểu Điền (22C Full+ebook) - đã fix

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Cẩm tú mỹ nhân
      [​IMG]

      Tác giả: Điền Tiểu Điền.
      Thể loại: Cổ đại, giả điền văn, giả võ hiệp, nam phúc hắc vs nữ cường, oan gia, hài.
      Nguồn convert: nothing_nhh
      Số chương: 22C.
      Editor: LạcLạc


      Văn án

      Bức họa mỹ nhân của đệ nhất họa sĩ đương triều tiến cống bị trộm, khiến mọi người suy đoán đủ kiểu.

      Là tàng bảo đồ ư? Là bản đồ quân à? Hay chứa bí mật gì đó của hoàng đế?

      Tân khoa thám hoa phụng chỉ điều tra tung tích của bức họa, nhưng vì sao làm việc đàng hoàng, mà dây dưa mập mờ với Tây thi đậu hũ?

      Đơn giản mà , chính là.

      Do bức họa mỹ nhân mà ra…

      Nội dung thoải mái vui vẻ, giả võ hiệp, giả điền văn, miễn kiểm chứng.

      Truyện này là hệ liệt của Tú tài nương tử, mọi người xem để giải trí là tốt rồi, đừng tưởng .

      Diễn viên: Hạ Tiểu Muội, phối hợp diễn: Thẩm Gia Cẩm, cùng các mỹ nhân khác.

      Nam chính nằm vạ muốn ở nhà nữ chính đêm, nam chính nằm vạ như thế nào?

      Trích dẫn:
      nương ơi, Tục ngữ đánh là thương mắng là … Nàng đánh tại hạ, tại hạ là người của nàng, nếu tại hạ ngã ở cửa tiệm nàng, sinh là người của Hạ gia, chết là ma của Hạ gia… Hạ Tiểu Muội… Hạ nương… Hạ lão bản… , nương tử… mở cửa … đầu vi phu đau quá…”

      Sau khi nằm vạ đêm, muốn nằm vạ tiếp, nam chính dùng chiêu gì nữa????

      khóc, hai nháo, ba thắt cổ”

      Trời ơi, đây là độc quyền của nữ nhân mà! Nam chính sao dùng được???

      khóc: “Nàng. . . Nàng nàng nàng. . . Nương tử. . . Nàng tính cần vi phu nữa sao? Tối qua vi phu đắp chăn của nàng… Sao nàng lại nhẫn tâm thế… a a a a” Khóc ngay trước mặt mọi người, còn che tay áo khóc! Nữ chính thể tin nổi…

      Hai nháo: Nháo tới mức đám bà tám trong trấn dùng nước miếng nhấn chìm nữ chính! Nữ chính tức giận muốn xẻng chém chết đám bà tám…

      Ba thắt cổ: “Nếu Hạ nương muốn, ta đây cũng làm khó nàng! Hạ nương, nàng hãy bảo trọng! a a a a…”
      “Thắt cổ kìa! muốn thắt cổ kia!”
      “Đừng lôi kéo ta, để ta chết , để ta chết …”
      “Rốt cuộc ngươi muốn sao hả?”
      “Ta muốn cùng nàng về nhà.”
      thôi.”
      Kết luận: vô sỉ, mặt dày lúc nào cũng thắng… Nam nhân dùng chiêu này, nữ nhân cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu cho dù là ngự tỷ

      Tóm lại:
      Nữ chính là nàng Tây Thi đậu hũ muốn xinh bao nhiêu có bấy nhiêu, muốn cường bao nhiêu có bấy nhiêu, hình tượng ngự tỷ, nữ cường đúng chuẩn.
      Còn nam chính... Chậc chậc... phúc hắc, vô sĩ, mặt dày, cuồng tự kỷ, lúc nào cũng ra vẻ mong manh dễ vỡ :th_109:

      [​IMG]


      HOÀN
      [​IMG]
      Last edited: 16/9/16

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1: Trăng mờ gió lớn thích hợp làm chuyện đen tối… trộm bảo…
      Bên trong ngự hoa viên rực rỡ gấm hoa, bướm bay ong múa, cảnh xuân tươi đẹp.

      tay Hoàng đế cầm bức tranh, nhìn đắm đuối, tấm tắc khen ngợi, “Hà họa sĩ hổ là đương triều đệ nhất họa sĩ, bức《 Cẩm tú mỹ nhân 》này quả nhiên xuất sắc. Nhìn dung mạo này, đẹp bao nhiêu, thanh tú bao nhiêu… Xem dáng người này… Chậc chậc, đẹp quá!”

      Hà Quang Diệu hờ hững, mi mắt cũng chả màng nâng lên, “Hoàng thượng thích tốt rồi.”

      Hoàng đế vuốt ve tiểu mỹ nhân trong tranh, sắp chảy cả nước miếng, “Được được, ban thưởng! Hà họa sĩ muốn gì? Trẫm thưởng cho ngươi!”

      Hà Quang Diệu nghe vậy lập tức ngẩng đầu, “Hoàng thượng chứ?”

      Hoàng đế lưu luyến cuộn tròn bức họa, “Quang Diệu à, quan hệ giữa chúng ta thế nào! lời của trẫm đáng giá ngàn vàng, ngươi muốn gì trẫm cho ngươi hết!”

      “Thần thỉnh cầu hoàng thượng, đừng để thần vẽ cái gì mà —— tranh, mỹ, nhân nữa!” Sắc mặt Hà Quang Diệu cực kỳ khó coi.

      Hoàng đế lúng túng sờ mũi cười, “Haha, được. Có bức họa này, về sau ngươi có thể vẽ tranh ngươi thích rồi, trẫm quấy rầy ngươi nữa haha.” trách hoàng đế chân chó được, để có bức mỹ nhân này, giày vò Hà Quang Diệu tháng trời, còn chẳng dám để Đế sư biết, nếu Đế sư trầm mê mỹ sắc gì đó.

      Làm hoàng đế cay đắng mà, cầu bức họa cũng khó khăn!

      “Hừ, hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, sau này đừng để thần vẽ loại tranh này nữa!” trách Hà Quang Diệu tức giận được, thực bức mỹ nhân này… Được rồi, thừa nhận, bức tranh này là tác phẩm xuất sắc mà người khác khó có được.

      Hoàng đế cười ha hả, bức họa đẹp quá! đẹp! quyết định giấu nó trong bảo các, quyết để bức tranh có chút tổn hại nào, ngắm mỹ nhân trong tranh, đẹp quá à!

      Ngày nào đó tháng nào đó năm nào đó, đế có bức họa bảo bối, tên là《 Cẩm tú mỹ nhân 》, do đệ nhất họa sĩ đương triều Hà Quang Diệu hiến tặng, đế quý như mạng, trong tranh chứa bí mật khủng khiếp, là nguyên nhân khiến đế thích.

      tháng sau, đêm đến tối đen như mực, tầng đám mây bầu trời che kín ánh trăng, thực là đêm trăng mờ gió lớn thích hợp làm chuyện đen tối, làm chuyến du lịch, vào cung trộm bảo, chuẩn bị cho đêm dài thú vị!

      bóng đen xuất , nhanh nhẹn lẻn vào hoàng cung, tránh né thị vệ, tìm cửa Trân Bảo Các. Gian này… phải! Gian kia… cũng phải!

      thị vệ qua, khụ tiếng, bóng đen vội vàng tựa vào tường dám động. lúc sau, thị vệ dường như xa, bóng đen lặng lẽ tới, chỉ thấy thị vệ đứng ở nơi có bài tử to, Trân Bảo Các —— rẽ phải!

      Bóng đen trong nháy mắt hóa đá!

      Nghi ngờ hướng bên phải đó, nên mấy bước, quả nhiên trông thấy bảng hiệu to đùng —— Trân Bảo Các! Chính là chỗ này! Tại sao xung quanh chẳng có thị vệ nhỉ? dám tới gần, nín thở tập trung lúc lâu, xác định ai tới mới chậm rãi mò tới cửa chính Trân Bảo Các. Dáo dát nhìn xung quanh, lấy con dao nhàng cạy chốt cửa ra. Vẫn chưa tiến vào, thị vệ gần đó lại đến đây, hai người chạm mặt.

      Bóng đen thấy thị vệ, tay lặng lẽ tiến vào lòng, chỉ chờ thị vệ tới gần, là ra tay trước khống chế người!

      Thị vệ ràng thoáng sửng sốt, sau đó đột nhiên như nhớ tới điều gì, cúi đầu bắt đầu tìm đồ, “Túi tiền… Túi tiền của ta đâu? Bọn khỉ này, dám thừa dịp ta uống nhiều trộm túi tiền của ta sao? Xem ta tóm được các ngươi chặt chân các ngươi…” Giống như thực uống say, thị vệ lảo đảo nghiêng ngã rẽ vào khúc quanh.

      Bóng đen lần nữa hóa đá!

      Đây rốt cuộc có phải hoàng cung ? !

      Mặc kệ, lấy bảo vật quan trọng hơn, bóng đen nhanh chóng tiến vào Trân Bảo các.

      Ngày hôm sau, bức họa《 Cẩm tú mỹ nhân 》mà hoàng đế thích nhất bị trộm, đế nổi giận!

      Bên trong đại sảnh kim quang rạng ngờ, hoàng đế ngồi long ỷ, oai nghiêm. đám thị vệ quỳ dưới đất run lẩy bẩy, thị vệ đứng đầu bất ngờ chính là cái người uống quá nhiều rượu kia, bên cạnh còn có họa sĩ Hà Quang Diệu.

      “Các ngươi là lũ phế vật! Nhiều người trông coi như vậy cũng để kẻ khác lẻn vào đánh cắp bức họa! Phế vật phế vật phế vật!" Hoàng đế tức giận run cả người!

      Bọn thị vệ đồng loạt dập đầu, “Hoàng thượng bớt giận!”

      “Quang Diệu… ngươi xem … haha…” Hoàng đế tức giận xong, lại bày bản mặt chân chó cười với Hà Quang Diệu.

      Mặt mày Hà Quang Diệu bất động, “Hoàng thượng đừng quên đáp ứng chuyện gì với vi thần.”

      Hoàng đế lúng túng cười lấy lòng, “Ta là , để Cẩm ca nhi tra chuyện này . Bức họa… thể truyền ra ngoài!”

      đến《 Cẩm tú mỹ nhân 》, Hà Quang Diệu lại nổi giận, lửa giận ngừng bốc lên mắt bắn thẳng về phía hoàng đế, ý tứ rất ràng, đều, tại, ngươi!

      Hoàng đế cười khà khà, nhanh chóng nghiêm mặt, “Truyền Thẩm Gia Cẩm.”

      Thẩm Gia Cẩm năm nay hai mươi mốt tuổi, là tân khoa thám hoa. Mặt mày tuấn tú, dung mạo như ngọc, thân bạch y rất có khí chất tiên nhân. Thực là nam nhân phong độ, nhanh nhẹn tuấn, phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, tuấn tú nhã nhặn!

      Khi vừa vào điện, trước giật mình vì trông thấy đám người, sau lại thấy vẻ mặt tức giận của cữu cữu Hà Quang Diệu, còn hoàng đế chân chó, cũng biết cữu cữu tức giận vì bức họa mỹ nhân.

      “Vi thần Thẩm Gia Cẩm tham kiến hoàng thượng.”

      Hoàng đế đích thân tới gần nâng Thẩm Gia Cẩm dậy, vẻ mặt tươi cười, đặc biệt ôn nhu hỏi, “Cẩm ca nhi là thám hoa lần này nha, thực rất giỏi! Nghe ngươi lòng muốn nhậm chức ở Hình bộ, như vậy , bảo đồ bị trộm bèn giao cho ngươi điều tra, xem như rèn luyện trước khi vào Hình bộ, được ?”

      Thẩm Gia Cẩm liếc nhìn cữu cữu đứng ở bên, khó hiểu , “ phải bức mỹ nhân đó chứ, để cữu cữu vẽ lại bức là được rồi? Nghe hình mẫu mỹ nhân trong bức họa là Thục phi nương nương, chắc hẳn vẽ lại bức cũng khó gì?”

      vừa dứt lời, Hà Quang Diệu bèn hừ lạnh tiếng. Hoàng đế vội vã giọng, “Cái này… lời khó hết, chốc nữa trẫm kể tình hình chi tiết cho ngươi nghe.” Sau đó hoàng đế trở lại ngồi long ỷ, “Thẩm Gia Cẩm nghe lệnh, chỉ thị ngươi làm khâm sai đại thần, thay mặt trẫm tìm bảo đồ trở về! Trẫm lại ban cho ngươi miếng ngọc bội, mọi người thấy ngọc bội như thấy trẫm, Thẩm khanh nhất định đừng để trẫm thất vọng!”

      Lời cũng đến đây rồi, Thẩm Gia Cẩm đành phải quỳ xuống tiếp chỉ.

      “Thần lĩnh chỉ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Vi thần chưa thấy qua bảo đồ, chẳng hay bảo đồ trông như thế nào?”

      Hoàng đế mặt nghiêm chỉnh, “Bức họa mỹ nhân có đặc trưng rệt.”

      Thẩm Gia Cẩm khẽ nâng gương mặt như ngọc, “Mời hoàng thượng chỉ bảo.”

      "Khụ khụ, đó chính là... bức họa mỹ nhân có năm chữ lớn —— cẩm, tú, mỹ, nhân, đồ!”

      Mọi người cười ngất.

      Chờ sau khi những người có nhiệm vụ lui ra, hoàng đế và Hà Quang Diệu cẩn thận kể lại tình hình《 Cẩm tú mỹ nhân 》cho Thẩm Gia Cẩm, sau khi nghe xong, Thẩm Gia Cẩm “Vâng ——" tiếng, ánh mắt quái dị quét qua hoàng đế và cữu cữu.

      Hà Quang Diệu mặt dày như hoàng đế, vỗ vai Thẩm Gia Cẩm, “Bức họa ấy là tâm huyết đời của cữu cữu, vẽ cực kỳ tâm đắc! Con nhất định phải giúp cữu cữu tìm lại!” xong bỏ trối chết.

      Hoàng đế ai oán, “Thục phi nương nương của trẫm dung mạo như tiên, sao có thể lưu lại ở dân gian, ái khanh, toàn bộ hy vọng của trẫm đều gửi gắm người khanh… Mạng của trẫm sao mà khổ thế này, vất vả mới có bức họa mỹ nhân còn bị trộm! có thiên lý có thiên lý mà! Ô ô…”

      Trêm mặt Thẩm Gia Cẩm sớm nổi gân xanh, lúc này cắt ngang hoàng đế lảm nhảm, “Vi thần phải tìm bảo đồ ngay!”

      Bỏ lại hoàng đế ai oán, Thẩm Gia Cẩm nhanh chóng ra ngoài, hoàng đế thực càng già càng lải nhải!

      Muốn tìm hướng của bức họa, Thẩm Gia Cẩm trước tìm thị vệ có liên quan, rất tò mò, “Các ngươi nhiều người tới vậy vì sao đều thấy bức họa hả? Hoàng cung canh phòng khi nào lại lỏng lẻo thế?”

      Vẻ mặt thị vệ cầm đầu oan ức, “Hôm qua hoàng thượng muốn trải nghiệm cảm giác làm đạo tặc, thân thủ hắc y nhân kia nhanh nhạy có thừa, nhưng công phu lại cao cường lắm, bọn ta cho rằng…”

      “Cho rằng là hoàng thượng?”

      Bọn thị vệ gật đầu tập thể, bọn họ sớm phát tiểu tặc đó, có điều…

      Thẩm Gia Cẩm đỡ trán, hèn gì hoàng đế lại chân chó vậy, hóa ra hết thảy tai họa đều tại ! Có lẽ tối qua lại qua đêm với nương nương nào đó trong cung, nên quên sạch chuyện bản thân muốn làm phi tặc rồi! Thảo nào tiểu tăc kia dễ dàng lẻn vào hoàng cung như vậy, dĩ nhiên là được buông thả rồi, tiện nghi cho tên tiểu tặc đó!

      Aizz, hoàng đế thực càng lúc càng hổ nháo, tuổi cao, cũng sợ bản thân đứng tiện, còn làm phi tặc gì đó nữa! Ngẫm lại, ai bảo mình là thần còn là quân chứ!

      “Được rồi, dẫn ta xem nào.”

      Thị vệ cầm đầu dẫn Thẩm Gia Cẩm xem xét tuyến đường tên hắc y nhân qua, khi Thẩm Gia Cẩm thấy Trân Bảo các —— bảng hiệu rẽ phải, thực hận đến mức thể tát chết hoàng đế mà!

      Thị vệ cầm đầu xấu hổ dẫn vào Trân Bảo các, Thẩm Gia Cẩm dạo vòng bên trong, sờ đông, ngửi tây, lại quan sát nửa ngày mới lui ra ngoài.

      Thị vệ cầm đầu chân chó hỏi, “Thẩm đại nhân nhìn ra cái gì sao?”

      Trầm Gia Cẩm phủi phủi bụi tay, gật đầu, “Nhìn ra, Trân Bảo Các lâu lắm rồi ai quét dọn, nhiều bụi thế này. Nhanh chóng phái người tới quét , bẩn chết được.”

      Thị vệ cầm đầu ngượng ngùng.

      Hoàng đế chiêu cáo thiên hạ, tìm kiếm bảo đồ《 Cẩm tú mỹ nhân 》, dẫn tới dân gian phỏng đoán đủ kiểu, có người mỹ nhân trong bức họa thực ra là nam nhân, vì hoàng đế ham mê nam sắc, nên bảo đồ bị truyền ra ngoài hoàng đế mới gấp gáp tới vậy. Cũng có người bức họa mỹ nhân thực ra chỉ là cơ quan, mặt bức họa kỳ thực là phòng thủ quốc gia. Còn có người bức họa mỹ nhân kỳ thực là tàng bảo đồ tiền triều, được bức họa này có thể có được bảo tàng phú quý sánh ngang với nước.

      Lời đồn rất nhiều, nhất là tàng bản đồ vừa đồn đãi dường như chiếm được phần lớn lòng tin của người dân, trong thời gian ngắn, cả nước đều náo động, mọi người ngoài sáng trong tối đều truy tìm bức họa mỹ nhân.

      Khi lời đồn lan truyền, Thẩm Gia Cẩm thảnh thơi ở thôn trấn nào đó của Giang Nam, uống trà trong trà lâu nào đó.

      Mấy thị vệ bên cạnh mặc thường phục, nhìn Thẩm Gia Cẩm ngồi vài canh giờ rồi, thị vệ cầm đầu nhịn được mở miệng, “Thẩm đại nhân, chúng ta ngừng truy xét chỗ này, ở cái trấn thế có thể có manh mối gì?”

      Thẩm Gia Cẩm chỉ trà bánh bàn, “Điểm tâm Giang Nam là món ngon nổi tiếng, các ngươi cũng ăn chút .”

      Đám thị vệ bất đắc dĩ liếc mắt nhìn, cúi đầu bắt đầu yên lặng ăn điểm tâm uống trà, nhiệm vụ của bọn họ hết thảy đều phải nghe lệnh Thẩm Gia Cẩm. Thẩm đại nhân trà bánh ngon, vậy cứ ăn , dù sao cũng chi trả bằng công quỹ mà.

      Ngày đầu tiên, trà lâu nào đó, vị trí gần cửa sổ nào đó, ăn điểm tâm uống trà, đám thị vệ còn có chút được tự nhiên.

      Ngày thứ hai, trà lâu nào đó, vị trí gần cửa sổ nào đó, ăn điểm tâm uống trà, đám thị vệ chậm rãi an nhàn rồi.

      Ngày thứ ba, trà lâu nào đó, vị trí gần cửa sổ nào đó, ăn điểm tâm uống trà, đám thị vệ thành thói quen.

      Ngày thứ tư, trà lâu nào đó, vị trí gần cửa sổ nào đó, ăn điểm tâm uống trà, đám thị vệ cho rằng cuộc sống như thế cực kỳ thỏa mãn.

      Ngày thứ năm, trà lâu nào đó, vị trí gần cửa sổ nào đó, ăn điểm tâm uống trà, Thẩm Gia Cẩm lên tiếng.

      “Từ ngày mai trở các ngươi bắt đầu…” Sau khi dặn dò hồi, Thẩm Gia Cẩm tự mình rời khỏi.

      Đám thị vệ ai oán thứ hạnh phúc mỗi ngày đều ăn điểm tâm uống trà trở lại, phải bắt đầu làm việc rồi! Thị vệ cầm đầu vỗ vai huynh đệ ai oán, “Chúng ta ăn lương từ thuế của dân, chính là hết lòng với vua, thôi, làm xong chuyện tệ hại rồi phải nghiêm chỉnh thôi, chưởng quỹ! Đem toàn bộ điểm tâm gói thành mười phần mang về!”

      Nhìn bọc điểm tâm lớn đầy tay, thị vệ cầm đầu cảm thán, “Tiêu tiền công quỹ sướng ! ăn hết còn có thể mang !”
      Last edited: 5/3/15

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      co @LạcLạc tiep tuc an chay hanh nghe a.......dien van cung la mon ngon nha, phai lao vao danh phan moi duoc
      Tiểu yêu tinh, malLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @linhdiep17 hàng thịt tui bị bí từ à :yoyo59: edit H mà tui edit chậm hơn bt nữa :018: vẫn là hài hợp với tui hơn :062:

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      lại đào hố mới à............tiếp tục ủng hộ thôi.......
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :