1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Y LỘ PHONG HOA - Linh Khê (65.2/81)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 35 Soái ca lãnh tình
      Coverter: LySanSan828
      Editor: Tiểu Y




      "Trị được cứ việc thẳng là được!" Đại khái là thấy được Tiết Vô Ưu nhíu mày, Thẩm Trấn lạnh lùng . Dĩ vãng biết thỉnh bao nhiêu cái đại phu, thời điểm nhìn đến hai chân đều là biểu cảm này.



      "Trấn nhi, vị đại phu tiểu vương tốt xấu là Hiển nhi mời đến, ngươi làm sao có thể như vậy?" Thẩm lão phu nhân trách cứ con.



      Tần Hiển nhanh : "Bá mẫu, đại ca tâm tình tốt, ngài cũng đừng trách ! Lại vị đại phu tiểu vương này cũng là bằng hữu chất nhi, để ý!"



      "Tiểu vương đại phu, chân Hầu gia thế nào?" Tuy rằng có ôm hi vọng quá lớn, nhưng Diêu thị vẫn cứ nhịn được vội vàng hỏi.



      Tiết Vô Ưu nhìn ra được Diêu thị làm thê tử đối với Thẩm Trấn thân thiết, cho nên nghiêm cẩn trả lời: "Hầu gia lúc trước chẳng phải chân sơ suất hỏng, mà là sơ suất hỏng ở phần eo vì vậy chân thể động !"



      Nghe như thế, mọi người sửng sốt! Ý kiến phi thường đặc biệt, dĩ vãng đại phu cho tới bây giờ đều qua, cho nên trong lòng mọi người bỗng nhiên khỏi lại dấy lên hi vọng. Ngay sau đó, Thẩm lão phu nhân ngồi thẳng thân mình hỏi: "Kia còn có thể trị sao?"




      "Ta có mười phần nắm chắc, bất quá có thể thử lần! Bất quá cơ bắp chân Hầu gia héo rút, cần trước giải quyết vấn đề này." Tiết Vô Ưu trả lời. Tại đây cổ đại lạc hậu cổ đại dụng cụ của đại cái đều có quả có chút khó làm.



      Nghe được những lời này của Tiết Vô Ưu, khóe miệng Thẩm Trấn nhất xả, ràng là tràn ngập khinh thường, cho rằng chẳng qua là cái đại phu chân trần thôi! Bất quá người khác trong Thẩm gia đều lại ôm thái độ thử lần.



      "Kia muốn làm như thế nào?" Thẩm Quân hỏi.



      "Mỗi ngày sớm tối ba lần lấy nước ấm làm nóng chân hơn nữa mỗi lần mát xa canh giờ, mỗi ngày này ta tới vì Hầu gia ghim kim lần, tại cơ bắp héo rút cũng có nghiêm trọng, ta nghĩ ba tháng sau hẳn là nhìn ra hiệu quả!" Tiết Vô Ưu với Thẩm Quân.



      Nghe xong lời Vô Ưu , Thẩm lão phu nhân cuối cùng đánh nhịp : "Vậy như vậy định rồi! Quân nhi, phân phó trướng phòng cấp tiểu vương đại phu gấp ba chẩn kim."



      Thẩm Quân vừa định là, nghĩ Tiết Vô Ưu cũng là cười : "Lão phu nhân, chẩn kim tiểu vương tạm thời thu!"



      "Đây là vì sao?" Thẩm lão phu nhân hiểu hỏi.



      "Chờ ba tháng sau, nếu chân Hầu gia có chút khởi sắc, tiểu vương chắc chắn nhận ít phần chẩn kim. Nếu điểm khởi sắc có, xu như vậy tiểu vương thu!" Thời điểm câu cuối cùng, Tiết Vô Ưu nhìn thoáng qua Thẩm Trấn vẫn nửa nằm ở xích đu, vẫn cứ nghiêng đầu thèm liếc mắt bất luận kẻ nào cái. Ý tứ của nàng rất ràng, bệnh nhân tín nhiệm nàng, như vậy nàng trị hết bệnh là lấy tiền!



      Nghe như thế, Thẩm lão phu nhân nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Thẩm Quân liếc mắt cái, cười : "Kia làm sao có thể? Liền tính nếu có gì khởi sắc, chúng ta đây cũng phải trả ít tiền vất vả mới là!"



      Lúc này, Tần Hiển cùng Tiết Vô Ưu liếc mắt nhìn nhau, sau đó đối Thẩm lão phu nhân : "Bá mẫu, đây luôn luôn là quy tắc mà đại phu tiểu vương làm nghề y. Nếu như ba tháng về sau chân đại ca thực khởi sắc, ngài cấp nhiều ít chẩn kim cũng sai chỗ nào!"



      " khi như vậy, lão thân cũng ép buộc làm khó người khác. Quý phủ chúng ta có chút điểm tâm làm ăn cũng tệ, ngươi liền cầm về cấp người trong nhà nếm thử !" cần bạc cho vài thứ là có thể ? Cũng thể làm cho người ta hầu phủ Yên Ổn các nàng keo kiệt mới là.



      "Tiểu vương tạ qua lão phu nhân! Kia hôm nay liền là lần đầu tiên ghim kim cho Hầu gia ?" Tiết Vô Ưu gật đầu cười .



      "Nhanh đưa Hầu gia dìu đến sạp !" Trong lúc nhất thời, Diêu thị chỉ huy bọn nha đầu chuẩn bị.



      Tuy rằng Thẩm Trấn tin đùi còn có thể chữa khỏi, nhưng là dù sao mẫu thân vẫn ở đây, dám lỗ mãng, chỉ có thể nhắm mắt lại tùy ý Tiết Vô Ưu thi châm. Tiết Vô Ưu đứng ở trước sạp, đem căn ngân châm ổn mà chuẩn ghim lên Thẩm Trấn chân cùng phần eo Thẩm Trấn, vẻ mặt kia phi thường chuyên chú, ánh mắt cũng dị thường trầm ổn. Tuy rằng là rét lạnh nghiêm đông, nhưng là trong phòng lai dị thường ấm áp, chờ Tiết Vô Ưu đem thất thất bốn mươi chín căn châm đều ghim lên, cơ hồ nàng mồ hôi ướt đẫm!



      "Song Hỉ, mang đại phu tiểu vương đổi thân quần áo mới!" Sau khi thi châm xong, Thẩm lão phu nhân phân phó nha đầu bên cạnh .



      " cần!" Nghe nhường nàng thay quần áo Tiết Vô Ưu ngụm từ chối. Phải biết rằng nàng là thân nữ nhi, khi thay quần áo chẳng phải là lòi sao. Cảm giác bản thân giống như cự tuyệt, có chút vội vàng, Tiết Vô Ưu còn : "Tạ lão phu nhân thể tuất, tiểu vương hoàn hảo!"



      bên Tần Hiển tựa hồ hiểu tâm tư của nàng, nhanh giải thích : "Bá mẫu, đại phu tiểu vương còn có bệnh nhân muốn xem, chúng ta trước hết cáo từ!"



      Nghe như thế, Thẩm lão phu nhân đối với con : "Quân nhi, ngươi đưa !"



      "Là!" Thẩm Quân lên tiếng trả lời, liền mang theo Tần Hiển cùng Tiết Vô Ưu Liên Kiều chờ ngoài cửa phòng, đường hướng ngoài cửa đến. Thẩm Quân cùng Tần Hiển phía trước, Tiết Vô Ưu cùng Liên Kiều theo ở phía sau, bởi vì khoảng cách gần, đối thoại của bọn họ nàng đều nghe vào lỗ tai.



      "Nhìn thấy Ngọc nhi sao?" Tần Hiển cười hỏi.



      "Trở về ngày thứ hai liền gặp được." Thẩm Quân trả lời.



      "Nghe ngươi muốn khải hoàn mà về, mấy ngày nay nàng đều ngày ngày ngóng trông ngươi trở về đâu!" Tần Hiển cười .



      "Ha ha, hơn ba năm thấy, nàng cũng lớn thành đại nương!" Thẩm Quân .



      "Đúng vậy, qua năm liền hai mươi tuổi, hai năm này biết có bao nhiêu người tới cửa cầu hôn, nhưng nàng đều đồng ý, tổ phụ cùng tổ mẫu đều phải vội muốn chết!" Tần Hiển xong, quay đầu như có đăm chiêu nhìn phản ứng của Thẩm Quân.



      "Ngọc quận chúa xuất thân danh môn lại huệ chất lan tâm, về sau khẳng định tìm được vị lang quân như ý! Đại phu Tiểu vương, hôm nay có việc." câu, Thẩm Quân liền xoay người hướng Tiết Vô Ưu chắp tay .



      "Thẩm tướng quân khách khí !" Tiết Vô Ưu vội .



      "Ta còn có công vụ trong người, nhiều lời!" xong, liền xoay người cái hướng cái phương hướng khác mà .



      Nhìn cái bóng lưng màu đen thon dài kia, Tiết Vô Ưu khỏi ngẩn ra. Nghĩ rằng: Niên đại này thế nào còn có khốc soái ca như vậy? Chẳng những bất cẩu ngôn tiếu*, hơn nữa mặt đều lạnh như băng có biểu cảm gì, người này khẳng định là ở chung tốt! Quay đầu nhìn sang Tần Hiển, giống như mặt của tia thất vọng. Theo đối thoại vừa rồi của bọn họ Tiết Vô Ưu đại khái tựa hồ có thể nghe ra là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.



      [Bất cẩu ngôn tiếu: tính cách nghiêm túc, cười linh tinh – lấy từ ***************]



      Thẩm Quân rồi, Tần Hiển cùng Tiết Vô Ưu vai kề vai hướng cửa lớn đến.



      "Chân hầu Yên Ổn có thể trị tốt sao?" Tần Hiển tò mò hỏi.



      "Ta phải sao? Có hi vọng." Tiết Vô Ưu cười cười.



      "Ta đây có phải cho rằng ngày sau ngươi khẳng định có thể thu gấp ba chẩn kim hay ?" Lời của đại phu đương nhiên thể quá vẹn toàn, vạn nhất được, kia phải chiêu bài sao?



      "Đây là ngươi !" Tiết Vô Ưu ánh mắt hướng Tần Hiển chớp chớp, sau đó nghịch ngợm .



      Nhìn đến Tiết Vô Ưu vẫn thừa nước đục thả câu, Tần Hiển chỉ nhún vai, bất đắc dĩ cười. Xem ra hôm nay hai người kia cũng cho cái đáp án .



      ~ Hết chương 35~

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 36 Cố ý khóc than
      Coverter: LySanSan828
      Editor:Tiểu Y




      Sau khi cùng Tần Hiển phân biệt, Tiết Vô Ưu thấy sắc trời còn sớm, liền xưởng chế được nàng cùng Tôn tiên sinh hợp tác kinh doanh, chờ thời điểm trở lại Tiết gia trời lúc hoàng hôn.



      Vừa vào cửa, liền nhìn đến Bình Nhi lên, lôi kéo nàng : "Nhị tỷ, ngươi trở lại, nãi nãi cùng đại gia ở trong phòng lão thái thái chờ ngươi nửa ngày!"



      " biết." Tiết Vô Ưu kỳ thực sớm đoán được, đuổi theo sau sát Bình Nhi, Liên Kiều ở phía sau mang theo hai cái hộp sơn theo.



      Rảo bước tiến lên phòng lão thái thái, liền nhìn đến Tiết Kim Văn, Chu thị cùng với Lí thị Dung tỷ đều chờ ở trong phòng lão thái thái, Tiết Vô Ưu vào, phúc phúc thân mình."Bái kiến tổ mẫu, cha, nương, nhị nương!"



      "Thế nào đến giờ phút này mới trở về?" Tiết lão thái thái vội vàng hỏi.



      "Hồi lão thái thái , Tần lão phu nhân luôn luôn lôi kéo nhị tiểu thư chuyện, cho nên liền về trễ!" đợi Tiết Vô Ưu trả lời, phía sau Liên Kiều trả lời.



      Nghe như thế, trong lòng Tiết lão thái thái tựa hồ có điểm để ý, phân phó Yến nhi bên người : "Còn đứng làm cái gì? Còn nhanh dọn chỗ cấp nhị tiểu thư, lại châm nước trà đến. Nàng đều ngày!."



      Tiết lão thái thái ràng đối với Tiết Vô Ưu nhiệt tình rất nhiều, bên Chu thị rất vui mừng, dù sao sau khi tiến vào cửa Tiết gia, bà bà chưa từng có coi trọng qua nàng cùng hai cái nữ nhi của nàng như vậy. Mà bên Lí thị cùng Dung tỷ lại là mặt ghen tị cùng khinh thường.



      Tiết Vô Ưu ở bên người Tiết lão thái thái ngồi xuống, uống hết hai khẩu nước trà, Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn liền thay nhau hỏi Tiết Vô Ưu ở Tần phủ làm cái gì, Tần lão phu nhân đều với nàng cái gì, Tiết Vô Ưu đều đem những điều nghĩ trước đó nhất nhất trả lời, nhìn ra được Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn phi thường vừa lòng. Cuối cùng, Tiết Vô Ưu nhường Liên Kiều đem hai cái hộp sơn kia đặt trong bàn bát tiên trong phòng. Cười : "Tổ mẫu, cha, đây là điểm tâm các màu mà Tần lão phu nhân cố ý làm cho ta mang về đến, là cho các ngươi đều nếm thử đâu!"



      Vừa nghe Thừa tướng phu nhân cố ý nhường mang, đó là loại thể diện nào, Tiết lão thái thái dị thường cao hứng, nhanh sai nha đầu mở ra cho mỗi người khối. Yến nhi đến trước bàn bát tiên, tay mở ra hộp sơn, theo bên trong mang ra mâm điểm tâm, phân phó cho mọi người, Tiết lão thái thái vừa ăn bên : "Uh, so lần trước các ngươi mang về còn ăn ngon hơn!"



      "Di, sau hộp sơn này thế nào còn viết chữ vàng a?" Cầm nắp hộp Yến nhi đột nhiên cúi đầu .



      Nghe như thế, Tiết Kim Văn chạy nhanh qua, bởi vì Yến nhi vốn là biết chữ, cúi đầu vừa thấy, khỏi thấp giọng : " Hầu phủ Yên Ổn?"



      Nghe thế, Tiết Vô Ưu bưng bát trà uống mày khỏi hơi hơi giật. Nghĩ rằng: Hai cái hòm này đều là Thẩm lão phu nhân cấp, chẳng lẽ hòm thượng nhà nàng đều khắc chữ vàng?



      "Hầu phủ Yên Ổn? đúng a, hẳn là mặt viết Tần thừa tướng phủ mới đúng thôi!" Tiết lão thái thái .



      bên Chu thị có chút khẩn trương, mà bên Lí thị còn lại là thờ ơ lạnh nhạt, Tiết Vô Ưu nhàng cười, giải thích : "Tổ mẫu, ngài có điều biết, hôm nay Tần lão phu nhân còn thỉnh Thẩm lão phu nhân hầu phủ Yên Ổn phẩm trà, Thẩm lão phu nhân mang theo rất nhiều điểm tâm, Tần lão phu nhân cho cháu cũng mang theo hai hộp trở về!"



      Nghe như thế, Tiết lão thái thái có chút kinh ngạc, quay đầu hỏi con."Này hầu phủ Yên Ổn ta cũng nghe qua điểm chút, đại gia nhà là kế tục hầu tước vị Yên Ổn, chức quan của nhị gia là đại tướng quân uy vũ, nhà bọn họ còn có nãi nãi ở trong cung làm nương nương đâu!" Tiết gia tuy rằng dòng dõi cao, nhưng tổ tiên cũng có hai vị quan viên lớn , Tiết lão thái thái cũng rất lưu ý đến gia này đó của quan to quý nhân, chính là ngóng trông có ngày con trai của nàng cũng có thể phi phú tức quý*!



      [*Phi phú tức quý: phú cũng quý]



      "Là nhà hoàng thân quốc thích, nghe Thẩm gia nhị gia gần đây ở biên quan đánh thắng trận, rất được hoàng thượng thưởng thức!" Tiết Kim Văn gật đầu .



      "Vậy ngươi có cùng vị Thẩm lão phu nhân này hỗn thục hay a?" Tiết lão thái thái lại truy vấn.



      "Cũng có mấy câu!" Thời điểm Tiết Vô Ưu lời này mặt có chút đỏ, vẩy dối cái, về sau rất nhiều dối hết cái này đến dối cái khác.



      "Về sau nhớ lại lại nhiều ở Tần gia chút, hầu quý phủ Yên Ổn này cũng có thể bái phỏng hai thứ, chừng về sau cha ngươi có thể sử dụng được đâu!" Tiết lão thái thái dặn .



      Lúc này, Lí thị luôn luôn đều gì lại ."Lão thái thái, ngài dễ dàng, chúng ta như thế nào có thể cùng quan to quý nhân kết giao mật thiết đâu? Nhân gia người ta tùy tiện lấy chút này nọ đến nhà chúng ta chính là bảo bối, chúng ta lấy cái gì đáp lễ a? nhân gia chướng mắt, là chúng ta chậm trễ, nặng chúng ta có thể đều có cơm ăn!"



      Lời Lí thị làm Tiết lão thái thái mất hứng, tuy rằng nàng đúng, nhưng là Tiết lão thái thái vẫn nghiêm mặt : "Tiết gia chúng ta tuy cùng người ta thể so, nhưng là đến cùng ngoài thành còn có mấy trăm mẫu, trong thành còn có hai gian cửa hàng, hơn nữa bổng lộc đại gia nhà ngươi còn đến mức nghèo túng đến cái loại trình độ này ?"



      mấy câu khiến cho Lí thị từ ghế tựa nhảy xuống tới, đếm đầu ngón tay cùng Tiết lão thái thái : "Lão thái thái, ngài cũng phải biết này hai năm này mùa màng tốt, địa tô vốn là thu xong, chính là hai cái cửa hàng kia năm bất quá cũng kiếm đến ngàn lượng bạc, bổng lộc đại gia chẳng qua cũng là mấy trăm hai thôi, này đại gia chết lên chết lên xuống là khẩu ăn ba mươi người ăn uống vệ sinh nơi nào đủ a? là hủy tường Đông bổ tường Tây đâu!"



      Lời Lí thị làm cho Tiết lão thái thái được, tình huống ở nhà nàng cũng biết, quả là xuất ra nhiều tiến vào ít. Mà Tiết Kim Văn bên cũng khỏi nhíu mày, giận dữ : "Lập tức liền đến cuối năm, năm nay ta lên chức, còn tính toán chuẩn bị phần hậu lễ lại tới thượng thư đại nhân cùng hai vị thị lang đại nhân gia, còn có mấy đồng nghiệp tốt cũng tính toán thỉnh mời, tại xem ra đều là thể!"



      "Thỉnh vài vị đồng nghiệp bạc thiếp thân có thể lấy ra, nhưng hậu lễ này liền..." Lí thị tới đây liền nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Tiết Kim Văn.



      "Trời tuyệt đường người, cách cửa ải cuối năm còn hơn tháng sao? Đến lúc đó chừng liền có biện pháp. Tốt lắm, nửa ngày vậy đều đói bụng, cho phòng bếp bưng cơm lên !" Tiết lão thái thái cuối cùng quyết định xong trận chuyện này.



      Cơm chiều qua , Tiết Vô Ưu vừa vào phòng, Liên Kiều phía sau liền tức giận lải nhải lên."Nhị nãi nãi thực mặt dày mới vậy? Ai chẳng biết trong thành lợi nhuận hai cái cửa hàng đều bị huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng mang số lớn, chính là hàng năm ngoài thành thu địa tô huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng cũng là nhạn quá bạt mao*. Còn như vậy toàn bộ xuống Tiết gia đều bị nàng chuyển nhanh đến nhà mẹ đẻ ! Ngươi đại gia cùng lão thái thái như thế nào nhiều năm như vậy đều bị nàng lừa mà chẳng biết gì?"



      [*nhạn quá bạt mao: chim nhạn bay qua còn muốn đưa tay rút mấy cọng lông, ý là phàm chuyện gì qua tay mà thấy có lợi ích tốt hơn, dễ dàng bỏ qua.- Trích từ tamvungnguyetlau]



      Ngồi ở trước bàn bát tiên Tiết Vô Ưu lẳng lặng nghe lời Liên Kiều , cúi đầu ngưng thần nghĩ cái gì. Chờ Liên Kiều thay nàng bày sẵn giường, nàng mới ngừng trầm tư, từ trong lòng xuất ra tấm ngân phiếu đưa cho Liên Kiều : "Thu tốt lắm, hai ngày nay giúp ta đổi thành ngân phiếu trăm lượng trương!"



      Liên Kiều tiếp nhận ngân phiếu, cúi đầu vừa thấy, mắt khỏi trừng lớn hô ."Tám trăm lượng? Đây đều là Tôn tiên sinh đưa cho ngươi? Mới mấy tháng a chẳng những tiền vốn trở lại còn buôn bán lời ba trăm lượng?"



      "Đúng vậy! Đúng vậy!" Liên Kiều biểu cảm làm cho Tiết Vô Ưu buồn cười.



      ~ Hết chương 36~

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      ☆, Chương 37 tình bại lộ

      Converter: LySanSan828
      Editor: Tiểu Y




      Đảo mắt vào tháng chạp, trời chẳng những lãnh, hơn nữa còn sớm tối. Hôm nay lại mùng đầu tháng, sau ngày ngồi chẩn ở hiệu thuốc Triệu, thời điểm Tiết Vô Ưu cùng Liên Kiều vội vàng từ cửa sau trở về trong phòng thắp đèn!



      "Rất lạnh a!"



      "Đông chết!" Tiết Vô Ưu cùng Liên Kiều trước sau đẩy cửa mà vào, nghĩ vừa vào cửa, liền nhìn đến đám người ngồi hoặc đúng đông nghìn nghịt ở trong gian khuê phòng lớn của nàng. Giương mắt nhìn xem tổ mẫu ngồi ở ghế tựa, nương nàng ngồi giường, còn có cha, Lí thị, Dung tỷ, cùng đám người Bình Nhi Tống mụ, lại cúi đầu xem xem thân nam trang người, Tiết Vô Ưu khỏi sửng sốt! Nghĩ rằng: Sao lại thế này? Thế nào đều ngồi trong phòng của nàng? Ngay sau đó, nàng liền cúi đầu rồi bái lễ."Bái kiến tổ mẫu, cha, nương, nhị nương!"



      Lúc này, Bình Nhi cùng Tống mụ đều hướng về phía các nàng nháy mắt, Liên Kiều sau lưng Tiết TVô Ưu định chuồn ra đem hòm thuốc lưng giấu , nghĩ tới bị Hồng Hạnh bên cạnh Lí thị tiến lên vừa vặn thấy. Hồng Hạnh đoạt lấy hòm thuốc lưng Liên Kiều, rất đắc ý mà tiêu sái đến trước mặt Tiết lão thái thái, : "Lão thái thái, người xem!"



      Tiết lão thái thái cúi đầu vừa thấy, khỏi nhíu mày, lập tức liền lên tiếng."Tiết Vô Ưu, ngươi cùng Liên Kiều thân nam tử trang, còn cái hòm thuốc lưng làm gì ?"



      Đảo mắt nhìn sang Lí thị cùng Dung tỷ tại vui sướng khi người gặp họa, Tiết Vô Ưu biết tình nàng làm nghề y xem bệnh khẳng định là bị bại lộ , lại ngẩng đầu nhìn sang Chu thị, chỉ thấy nàng mặt khẩn trương, Tiết Kim Văn giờ phút này cũng lên câu."Vô Ưu, ngươi với tổ mẫu , ngươi cùng Liên Kiều đến cùng là làm gì?"



      Ngữ khí của lại nghiêm khắc, tựa hồ còn thay nàng yểm trợ đánh hiềm nghi. Tuy rằng Tiết lão thái thái lên tiếng nghiêm khắc, nhưng sắc mặt cũng phải giống như rất khó xem. Xem đến nơi đây, Tiết Vô Ưu ở trong lòng cân nhắc chút, sau đó liền ngẩng đầu trả lời: "Tổ mẫu, ta ra ngoài làm nghề y. Bởi vì nữ trang tiện, cho nên ta mặc nam trang!"



      "Ngươi làm nghề y? Nơi nào có đạo lý nữ nhân làm nghề y?" Vừa nghe lời này, Tiết lão thái thái phản ứng rất lớn.



      "Đúng vậy! Ta nhị tỷ, ngươi cũng quá kinh thế hãi tục thôi? Nhà chúng ta tuy rằng là loại nhà cao cửa rộng giàu sang gì, nhưng đến cùng cũng là dòng dõi thư hương, ngươi cái nữ hài gia chưa lấy chồn ra ngoài làm nghề y tọa chẩn, này nếu truyền ra ngoài Tiết gia chúng ta phải là dọa người sao? Cha ngươi đến cùng cũng là quan viên Lại bộ lí nhậm chức chính lục phẩm, trước mặt người bên ngoài thế nào có mặt mũi a? Lão thái thái, đại gia, các ngài đạo lý này có đúng ?" Lúc này, những câu Lí thị đều đến những chuyện Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn kiêng kị.



      Tọa chẩn? Bản thân vừa rồi chỉ làm nghề y cũng tọa chẩn, nàng làm sao mà biết bản thân tọa chẩn? Ngẩng đầu nhìn xem sắc mặt Lí thị kia buông tha, còn có Hồng Hạnh mới vừa rồi cứng rắn bắt lấy cái hòm thuốc lưng Liên Kiều, lúc này Tiết Vô Ưu minh bạch, xem ra hết thảy này đều là Lí thị an bày ?



      "Ngươi nghĩ như thế nào mà làm nghề y đâu? Còn có ngươi làm thế nào biết y thuật ?" Tiết Kim Văn thể tin nhìn chằm chằm nữ nhi.



      "Cha, ta từ liền đối y thuật cảm thấy hứng thú, nhà chúng ta cũng cất chứa rất nhiều sách thuốc, sách thuốc này ta đều nhìn qua, còn có nương bị bệnh nhiều năm như vậy, nhĩ huân mục nhiễm* nhiều lần đại phu đến xem bệnh, coi như là bệnh lâu thành y thôi? Theo nhiều năm trước ta liền cùng Liên Kiều phải bốc thuốc cho nương, cho nên cũng đạt được thành nửa đại phu, lại được Tôn tiên sinh ở hiệu thuốc Triệu chỉ điểm liền bắt đầu toạ chuẩn ở hiệu thuốc Triệu." Tiết Vô Ưu coi như là theo thực tế mà trả lời.



      [*Nhĩ huân mục nhiễm: tượng tự như lâu ngày thành quen]



      "Ngươi xem ngươi phẫn trang thành như vậy còn ra cái thể thống gì?" Tiết lão thái thái vỗ xuống bàn.



      Lúc này, Tiết Dung lại đổ thêm dầu."Đúng vậy, nhị tỷ, nếu truyền ra ngoài ngươi liền càng gả ra! Về sau cũng ảnh hưởng đến chuyện tình muội muội ta lập gia đình, nhân gia kia nữ nhi nhà chúng ta biết kiểm điểm!"



      Lời Tiết Dung làm Tiết Vô Ưu tức giận, liền lần đầu tiên xuất ra tư thế đích tỷ đến khiển trách: "Dung tỷ, làm nghề y ăn trộm thưởng có cái gì mà biết kiểm điểm? Ngươi tuy rằng xem như những tiểu thư khuê các, nưng đến cùng cũng là tiểu thư nhà nhân gia quan lại, miệng đầy chữ lập gia đình gả được, ngươi như vậy mới có thể làm cho người ta thuyết tam đạo tứ mới đúng!"



      " ràng là ngươi sai lầm rồi, ngươi... Ngươi dựa vào cái gì ta?" Tiết Dung phục đỏ mặt.



      "Chỉ bằng ta là đích tỷ của ngươi, đích tỷ giáo huấn thứ muội thiên kinh địa nghĩa, huống chi ta như vậy là vì tốt cho ngươi!" Tiết Vô Ưu bác bỏ .
      Tiết Dung bị đến á khẩu trả lời được, bởi vì ở Đại Tề đích nữ quả là có thể quản giáo lại thứ nữ. Lí thị thấy nữ nhi bại hạ trận, liền hát đệm : "Nhị tỷ, trước người khoan vội giáo huấn Dung tỷ chúng ta, vẫn là chuyện chính ngươi làm !"



      " nhọc nhị nương quan tâm, bản thân ta có giải thích!" Hướng về phía Lí thị xong, Tiết Vô Ưu quay đầu đối Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn : "Tổ mẫu, cha, ta ngay từ đầu làm nghề y nửa là hứng thú nửa là vì có thể kiếm chút bạc trợ cấp cho ít gia dụng. Đến sau này khi ta cứu vài người, thời điểm ta nhìn thấy bọn họ đối với ta mang ơn, ta liền nghĩ chuyện này coi như vì Tiết gia chúng ta mà tích phúc khí, phải cứu mạng người hơn là xây bảy toà tháp ? Tuy rằng ở Đại Tề nữ tử làm nghề y rất ít, nhưng đến cùng cũng là công sức của bản thân, Tiết Vô Ưu có cảm giác gì quá mất mặt . Nếu tổ mẫu cùng cha cho rằng Tiết Vô Ưu đánh mất mặt Tiết gia, Tiết Vô Ưu nguyện ý nhận trách phạt!" xong, Tiết Vô Ưu liền quỳ xuống.



      Nghe xong lời Tiết Vô Ưu , Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn liếc mắt nhìn lẫn nhau, cảm giác được những lời nàng có chút đạo lý, nhưng dù sao ở Đại Tề nữ tử xuất đầu lộ diện ở bên ngoài có điều ổn, lúc cân nhắc, Liên Kiều đột nhiên phịch tiếng quỳ xuống đất, cầu xin : "Lão thái thái, đại gia, ngàn vạn cần trách phạt nhị tiểu thư. Nhị tiểu thư ở bên ngoài chỉ thay các ngươi tranh sĩ diện thôi, điểm cũng có đem Tiết gia dọa người, liền ngay cả Tần lão phu nhân, Tần đại nhân tự khanh Đại Lý, còn có Thẩm lão phu nhân hầu Yên Ổn cũng tán thưởng nhị tiểu thư y thuật hảo đâu! Còn có rất nhiều khổ nhân gia, nhị tiểu thư xem bệnh cũng lấy tiền, các nàng đều trong miếu quỳ cầu bồ tát phù hộ nhị tiểu thư cùng người nhà của nàng đâu!"



      "Có tình này? Ngươi còn thay Tần lão phu nhân cùng Thẩm lão phu nhân xem qua bệnh?" Tiết lão thái thái cả kinh.



      "Xem qua! Xem qua!" Luôn luôn biết cái gì Chu thị đột nhiên mở miệng."Lão thái thái, muốn đến ta cùng Tần lão phu nhân họ hàng xa rất nhiều năm chưa gặp mặt, còn là vì y thuật của Tiết Vô Ưu làm cho lão nhân gia nàng mới nhớ tới Chu gia chúng ta. Lần này ta cầu nàng, nàng cũng là xem y thuật ở Tiết Vô Ưu vì nàng mà chữa bệnh tình! Bằng làm sao chỉ có thể thỉnh mình Tiết Vô Ưu phẩm trà đâu? Ngươi đứa này mang danh là có bệnh ở ngoài, về sau chỉ sợ nàng thể gả đến được người trong sạch, tốt xấu gì cũng chỉ có tay nghề xem bệnh, cuối cùng cũng đến mức kịp ăn cơm ? Ô ô..." tới đây, Chu thị đột nhiên nghẹn ngào đứng lên. Này cũng là chân tình thực lòng, dù sao Chu thị cũng biết Tiết Vô Ưu bệnh là giả!



      ~ Hết chương 37~

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38 tuyệt địa phản kích:




      Converter: LySanSan828
      Editor: Tiểu Y




      Chu thị nỉ non làm cho Tiết Kim Văn có chút đau lòng, đến cùng cũng là cốt nhục của chính mình, Tiết Vô Ưu qua năm liền mười bảy tuổi, bởi vì tình lần trước đến bây giờ cũng có người vội tới cầu hôn, cho nên lần này Chu thị cũng động đến đáy lòng . Sau đó, Tiết Kim Văn liền hướng mẫu thân mở miệng : "Nương, đứa Vô Ưu này cũng đáng thương, bằng lần này liền coi như hết? Về sau cho nàng ra ngoài tọa chẩn là được!"



      Tiết lão thái thái liếc mắt quét qua Tiết Vô Ưu quỳ mặt đất cái, vừa rồi nghe nhiều mọi người miếu vì nàng cùng Tiết gia cầu phúc, nàng là người tin chuyện nhân quả báo ứng linh tinh của bồ tát. Hơn nữa còn vì Tần lão phu nhân cùng Thẩm lão phu nhân trị bệnh, cho nên muốn chút, liền với Tiết Vô Ưu: " Cha ngươi thay ngươi cầu tình, còn nữa ngươi dù sao cũng là vì hảo mà trị bệnh cứu người, chuyện trách phạt liền miễn. Bất quá về sau cho phép ngươi lại mặc nam trang đến loại địa phương hiệu thuốc đó ngồi xem bệnh! Chuyện này liền dừng lại ở đây, về sau ai cũng cho nhắc tới, nếu về sau ai làm cho ta nghe được liền đánh bằng roi rồi đuổi ra ngoài!"



      "Tạ tổ mẫu, tạ cha!" Tiết Vô Ưu vừa nghe quá quan, lập tức mặt lộ ra vẻ sắc mặt vui mừng, Bình Nhi bên vội lại nâng nàng dậy. Chỉ có Lí thị tọa ở bên cùng Tiết Dung đứng ở phía sau mặt chút tươi cười đều có, vất vả mới động đến bím tóc của nàng, vốn muốn nhìn trò hay hồi, nghĩ tới khiến cho đối phương quá quan dễ dàng như vậy, các nàng trong lòng nhịn được buồn bực!



      Tiết Vô Ưu được Bình Nhi nâng dậy, liền từ trong lòng lấy ra mấy tấm ngân phiếu, đến trước mặt phụ thân, hai tay dâng : "Cha, đây là bạc nửa năm nữ nhi làm nghề y nửa tọa chẩn, thỉnh cha giúp nữ nhi thu !" Kỳ thực thu cũng chính là tương đương với ý tứ, chính là cho cha nàng cái bậc thềm xuống mà thôi.



      Tiết Kim Văn nhìn Tiết Vô Ưu liếc mắt cái, sau đó hồ nghi tay tiếp nhận ngân phiếu trong tay nàng, chiết khai vừa thấy, chỉ thấy là ba trương mỗi trương là ngân phiếu trăm lượng bạc, khỏi kinh ngạc : "Ba trăm lượng?" Này cũng tính là số lượng , năm bổng lộc của chẳng qua cũng chỉ nhiêu đó mà thôi.



      "Đúng vậy, trừ bỏ cấp nương mua thuốc cùng ít thuốc bổ ta đều tích góp từng li từng tí !" Tiết Vô Ưu lời hai ý, thuyết minh dược cùng thuốc bổ của Chu thị ngày thường đều là bạc do bản thân trợ cấp, Lí thị này quản gia cũng làm được gì, còn phải đem bạc do bản thân tích góp từng tí đều lấy ra.



      "Là cha vô năng, có đem nương ngươi chiếu cố hảo!" xong, Tiết Kim Văn quay đầu mang theo lời xin lỗi nhìn Chu thị liếc mắt cái. Sau đó, cúi đầu đem ngân phiếu chiết hảo, tay đưa trả cho Tiết Vô Ưu : "Đây là bạc ngươi vất vả kiếm đến, cũng là bản thân ngươi tương đối thu mới hảo!"



      Bất quá Tiết Vô Ưu cũng có tiếp, cười : "Cha thu cùng Vô Ưu thu đều giống nhau!"



      "Này..." Cửa ải cuối năm gần đến, tuy rằng Tiết Kim Văn là cần bạc, nhưng là lấy tiền nữ nhi vất vả kiếm là rất có thể diện.
      Lúc này, Chu thị khuyên nhủ: " nữ nhi cho ngươi thu, ngươi liền giúp nàng thu là được!"



      "Đúng vậy, ngươi tại thu, chờ về sau đặt mua cho nàng giống dạng đồ cưới phải được sao?" Tiết lão thái thái cũng hát đệm. Dù sao có bút bạc này, cửa ải cuối năm này Tiết Kim Văn có thể có thể diện cũ.
      Thấy mẫu thân cùng thê tử đều như vậy, Tiết Kim Văn liền cười đem ngân phiếu nhét vào trong tay áo. Rất cao hứng : "Kia vi phụ trước hết thu cho ngươi, về sau thuận lợi vui vẻ đem ngươi gả ra ngoài!"



      "Nguyên lai thấy nhị tỷ lời, ta còn tưởng rằng nàng là người cái gì đều biết, xem ra là mắt ta mờ rồi, nàng thế nhưng lại thông dụng như thế!" Tiết lão thái thái đột nhiên khen khởi Tiết Vô Ưu đến. Dù sao đại Tiết gia gần nhất cũng đều do như nàng thu phục.



      Thấy Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn chẳng những có trừng phạt Tiết Vô Ưu, còn càng thêm thương nàng, Lí thị cùng Dung tỷ giống như ăn phải loài ruồi bọ ghê tởm, bất quá thể thiếu chịu đựng trước, ai biểu người ta tại làm đường quan rộng mở, lại có bạc lấy ra đâu?



      " nửa ngày, bụng đều đói, ăn cơm ! Vô Ưu, ngươi cũng thay đổi quần áo rồi mau tới đây." Tiết lão thái thái càng , tất cả mọi người cùng nàng đứng dậy ly khai phòng ở của Tiết Vô Ưu.



      Sau khắc chung, tất cả mọi người ngồi vây quanh tại bên trong nhà ăn, bàn bài vài cái thức ăn chay, canh, chỉ có hai món ăn mặn. Đây là Lí thị cố ý phân phó phòng bếp, trong lòng nàng khởi tính toán nhặt: Cửa ải cuối năm gần đến, liền khóc than là tốt lắm, làm cho Tiết Kim Văn đem ba trăm lượng bạc kia xuất ra hết trăm tám mươi hai để trợ cấp gia dụng. Hừ! Tương lai còn muốn thuận lợi vui vẻ gả ra ngoài? Đến lúc đó trong nhà chính là còn tiền để xem bọn lấy cái gì làm của hồi môn?



      "Lão thái thái, đại gia, các ngươi ăn cái này!" Lí thị đem hai món ăn mặn kia đặt ở trước mặt Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn.



      Tiết lão thái thái vừa nhìn đồ ăn bàn cơm, khỏi nhíu mày, hỏi Lí thị : "Đây là có chuyện gì? Hôm nay xanh xao thế nào kém như vậy?"



      "Lão thái thái, cửa ải cuối năm gần đến, nhà lên lên xuống xuống như vậy nơi nào đều là bạc, nàng dâu quên chút, lại tiết kiệm tiền cho thân thích năm sau lui tới lại nên bạc đủ, địa tô trong vườn tới năm mới có thể thu, hai cái cửa hàng mua bán tại cũng chi ra bạc đến. Cũng thể mất mặt mũi trước mặt thân thích bằng hữu vào năm sau ? thiếu được nên mấy ngày nay ủy khuất chúng ta chút!" Bộ dáng Lí thị bột đố gột nên hồ.



      Nghe như thế, Tiết lão thái thái trầm mặc, bởi vì Lí thị đúng, Tiết gia là sĩ diện, như vậy chỉ có thể là trước ủy khuất bản thân! Tiết Kim Văn thấy mẫu thân như thế, chỉ có tự trách : "Nương, đều do con vô năng!"



      "Cái đó và ngươi có cái gì quan hệ, thời điểm phân gia nghiệp này đến tay chúng ta còn bằng hôm nay đâu! Nương già , ăn ở bất động, chính là thời điểm bọn vẫn là trường thân thể, Yến nhi, đem đồ ăn cùng thịt đến trước mặt bọn họ !" Tiết lão thái thái chỉ vào Nghĩa ca đối diện nàng, Dung tỷ cùng Tiết Vô Ưu .



      Yến nhi đem mâm món ăn mặn đoan đến trước mặt Nghĩa ca, Tiết Vô Ưu cùng Dung tỷ, trước mặt Tiết Kim Văn thấy thế tay đem món ăn mặn khác bàn đến trước mặt mẫu thân, người nhà ngồi vây quanh ở bàn bát tiên tiền đều bất động thanh sắc cúi đầu ăn cơm. Tiết Vô Ưu ngẩng đầu nhìn sang Lí thị bên kia, sau đó làm lơ đãng mở miệng : "Cha, lương điếm Lí viên ngoại gia có phải hay phải cùng lương điếm nhà chúng ta là cái?"



      "Đúng vậy! Thế nào ngươi lại biết Lí viên ngoại?" Tiết Kim Văn vừa ăn bên hỏi.



      "Tiền mấy tháng ta cấp lão nương Lí viên ngoại xem trọng bệnh, cho nên trong lúc vô tình ta thấy cùng gia nhân hàn huyên vài câu. là cái lương điếm kia đường nhà cùng lương điếm chúng ta sinh ý tốt nhất đâu! Nghe hạ nhân nhà lương điếm nhà bọn họ năm liền kiếm hơn hai ngàn bạc. Tuy rằng chúng ta là bình dân dân chúng phổ thông, gia đình Lí viên ngoại là gia đình ít người phú quý về đất đai. Nhưng lợi nhuận này cũng đến khả năng thiếu nhiều như vậy a? phải hai cái cửa hàng nhà chúng ta tổng cộng năm kiếm đến ngàn bạc sao?" Tiết Vô Ưu làm bộ dáng làm cái gì cũng đều hiểu hỏi Tiết Kim Văn.



      Lời này vừa ra, người đầu tiên ngồi được chính là Lí thị, mà Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn cũng đều dâng lên hồ nghi, hai người đều lần lược nhíu mày, đại khái là lời bừng tỉnh mộng ?



      ~ Hết chương 38~












      Chương 39 như đứng đống lửa, như ngồi đống than




      Converte: LySanSan828
      Editor: Tiểu Y




      Thấy sắc mặt Tiết lão thái thái cùng đại gia đều là tràn ngập hồ nghi, Lí thị vội nhanh : "Nhị tỷ, cửa hàng cùng cửa hàng chúng ta giống nhau, ngươi cũng chúng ta là dân chúng tóc húi cua mua bán, người nhân gia Lí viên ngoại đều là người gia phú quý mua bán, tự nhiên lợi nhuận này liền kém xa! tại lương điếm nhiều như vậy, mua bán hàng năm đều có thể có lợi nhuận duy trì xuống cũng sai lầm rồi!" Kỳ thực, Lí thị cũng là chột dạ , dù sao nhiều năm như vậy đến nàng đều có nhường cho huynh đệ nhà mẹ đẻ rút ra từ lợi nhuận cũng lấy từ đó phần làm tiền riêng của nàng.



      Tiết Vô Ưu cũng có đối chọi gay gắt, mà là cười : "Nhị nương, ta hiểu tình mua bán lí, chính là cảm thấy kỳ quái thôi, mặt tiền cửa hiệu thế nào cũng sai biệt lắm, mua bán thịnh vượng cũng sai biệt lắm, thế nào lợi nhuận này lại kém nhiều như vậy đâu?" xong, nàng quay đầu nhìn sang tổ mẫu cùng phụ thân, chỉ thấy bọn họ nổi lên lòng nghi ngờ, nàng trong lòng cười lạnh tiếng, tại chỉ cần trong lòng các nàng có hoài nghi tốt rồi, bởi vì có hoài nghi các nàng mới rời điều tra chuyện xa này!



      Tiết Vô Ưu mấy câu khiến cho Lí thị phát ra thân mồ hôi lạnh, bàn cơm nàng có loại cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Quả nhiên, sợ cái gì đến cái đó, sau đó Tiết Kim Văn liền đối với Tiết lão thái thái : "Nương, ta có thời gian hảo lâu dài cũng chưa nhìn quá sinh ý lương điếm, ngày mai sáng sớm ta liền quá xem!"



      "Cũng tốt, tuy rằng huynh đệ Kim Hoàn phải ngoại nhân, nhưng đến cùng vẫn là sinh ý nhà mình người muốn ở lâu lòng mới là, đem các điều khoản luật đều biết đến ràng điểm!" Tiết lão thái thái gật đầu , dù sao tại người nhà Tiết gia ngay cả thịt đều có ăn, quả là hẳn nên tra lần tra như thế nào lợi nhuận năm của lương điếm đều bằng năm.



      "Là." Tiết Kim Văn gật gật đầu. Cái này, Lí thị là ăn vô, buông xuống đầu, ngay cả tay cầm đũa đều run lên rất . Ngày mai sáng sớm thăm dò trướng sao? Vậy phải làm sao bây giờ? Mấy năm nay đại khái nàng từ bên trong rút hai khiếm lượng bạc lợi nhuận. Này nếu như bị tra ra nàng khả thế nào có mặt ở lại Tiết gia xuống a?



      Lí thị như đứng đống lửa, như ngồi đống than đều rơi vào giữa ánh mắt Tiết Vô Ưu, nàng hàm chứa nhàn nhạt mỉm cười ăn thức ăn chay trước mắt. Nghĩ rằng: Lí Kim Hoàn, ngươi về sau nhưng thể chỉ là tự ăn thịt thôi?



      Cơm chiều qua , hôm nay Tiết lão thái thái phảng phất cao hứng, nhường Chu thị, Lí thị cùng với Tiết Vô Ưu, Dung tỷ cùng nàng lại sờ soạng quân bài hồi lâu sau mới trở về phòng nghỉ ngơi. Thời kì, Tiết Vô Ưu thờ ơ lạnh nhạt phát ra biểu cảm Lí thị rất được tự nhiên, nhưng lại dám rời trước, cho nên liền bất động thanh sắc lại dỗ lão thái thái nhiều chơi lát.



      Thời điểm chờ Lí thị trở lại phòng ở, đều qua hai canh giờ, nàng ở trong phòng qua lại yên, vội vàng : "Vậy phải làm sao bây giờ? Hồng hạnh!"



      "Nhị nãi nãi?" Hồng hạnh bưng nước trà đến.



      "Liễu Xanh chưa có ?" Từ lúc Tiết lão thái thái từ phòng ra, Lí thị liền phân phó Liễu Xanh nhanh tới chỗ báo tin huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng, sáng mai đại gia thăm dò trướng!



      "Nhị nãi nãi, Liễu Xanh vừa mới , nhanh như vậy trở về, ngươi đừng có gấp, uống trước ly trà ?" xong, Hồng Hạnh đặt ly trà ở trước mặt Lí thị.



      Lí thị ngồi xuống, tâm lại vẫn như dây cung, vừa mang bát trà lên đến còn chưa kịp uống vào ngụm, chợt nghe đến thanh của Liễu Xanh."Nhị nãi nãi! Nhị nãi nãi!"



      Nhìn đến Liễu Xanh vội vội vàng vàng chạy vào, Lí thị nhíu mày hỏi: "Ngươi thế nào nhanh như vậy trở lại ?" Thời điểm như vậy phỏng chừng ngay cả chỗ gia huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng đều đến xong.



      "Nhị nãi nãi, hai ngày trước mỗi ngày buổi tối phía sau cửa môn liền khóa, hôm nay là Hưng Nhi trực đêm, vốn là ra được!" Liễu Xanh vội vàng trả lời.



      Nghe như thế, Lí thị : "Này lập tức tới canh ba, trời canh ba liền ngừng cấm, giờ ngươi ra ngoài cũng xong!"



      "Nhị nãi nãi, vậy phải làm sao bây giờ a?" Liễu xanh cau mày hỏi.



      Chỉ thấy Lí thị khí thế bại hoại cầm bát trà trong tay mà hung hăng ném mặt đất, ầm tiếng, bát trà liền tạo ra tiếng lớn! Lí thị nảy sinh ác độc : "Loại tình này khẳng định là cái ma ốm kia làm ngờ cũng thể tưởng được, là chó cắn người chưa bao giờ kêu, nghĩ tới cái ngốc tử kia thế nhưng điểm cũng ngốc, ngay cả ta đều tiến vào bẫy của nàng!"



      "Nhị nãi nãi bớt giận, vẫn là ngẫm lại ngày mai đại gia tra ra sổ sách có cái gì ổn a..." Hồng Hạnh cùng Liễu Xanh ngồi bên xổm xuống nhặt những mảnh vỡ đất vừa .



      "Mấy năm nay chẳng qua là từ giữa rút ra hai ngàn lượng bạc mà thôi, khiến cho đại gia ngươi giúp ta ra mặt là được, đến lúc đó ta lại cùng đại gia ngươi đến trước mặt lão thái thái van cầu tình có cái gì lớn lao, có Nghĩa ca ở đây các nàng chủ yếu cũng lưu lãi chút tình cảm cho ta. Chính là thua tay con nhóc là làm cho người ta buồn bực!" Lí thị cưỡng chế buồn bực trong lòng, suy nghĩ chút rồi .



      " nghĩ tới vị nhị tiểu thư này lại lợi hại như vậy, nàng kia sớm trễ , lại ngay thời điểm cơm chiều , rồi còn dỗ lão thái thái chơi bài, đêm nay lại trực đêm là tâm phúc của Đại nãi nãi Hưng Nhi. Nhị nãi nãi, ngài về sau nên để ý đâu!" Liễu Xanh nhắc nhở.



      "Hừ, cái con nhóc tóc máu còn chưa có trưởng thành, ta chỉ khinh thường mà thôi!" Lí thị căn bản vẫn là đem Tiết Vô Ưu để vào mắt.
      ...



      Bóng đêm thâm trầm, trong phòng còn đốt đèn đuốc.



      Tiết Vô Ưu ngồi ở trước án thư, buồn ngủ, ngồi bên xem thời điểm tọa chẩn hôm nay ghi lại trong hồ sơ bệnh lịch, bên cầm bút lông ở trương giấy viết cái gì. Đại khái mau thời điểm canh ba, Liên Kiều xông vào.



      "Nhị tiểu thư, quả nhiên ngoài sở liệu của ngươi, Liễu Xanh ở trong phòng Nhị nãi nãi cửa môn phía sau chạy vòng cũng ra khỏi Tiết gia, sau đó chạy đến phòng Nhị nãi nãi! Này có tín nàng nhưng lại báo xong." Liên Kiều đắc ý dương cằm .



      Nghe xong lời Liên Kiều , Tiết Vô Ưu hé miệng mỉm cười. Chỉ nhàng câu."Kia đêm nay khả là có người ngủ tốt!"



      "Nhị tiểu thư, ngài thuyết phục đại gia lương điếm có thể tra ra được cái gì sao?" Liên Kiều còn có chút lo lắng, đến lúc đó cũng tra ra được cái gì ra ?



      "Nếu các nàng chẳng có lòng tham lấy nhiều như vậy theo lời có lẽ !" cái cửa hàng lấy mười mấy đến hai mươi mấy phần trăm lợi nhuận chỉ sợ rất khó tìm ra được lỗi phạm, nhưng nếu lấy so với lợi nhuận nhiều hơn, vậy nhất định tra ra được vấn đề.



      "Kia ngày mai chỉ cần nhìn diễn hảo?" Liên Kiều cười vỗ tay. Tiết Vô Ưu mỉm cười, sau đó tiếp tục cúi đầu viết chữ giấy. Liên Kiều tò mò hỏi: "Nhị tiểu thư, ngươi làm cái gì a?"



      "Ai, về sau thể đến hiệu thuốc Triệu tọa chẩn, ta đem vài cái tình huống bệnh nhân nghiêm trọng viết ra tốt, cấp cho Tôn tiên sinh, cho hảo hốt thuốc đúng bệnh, bệnh bọn họ trị sai biệt lắm, thể bỏ dở nửa chừng a!" Tiết Vô Ưu trả lời.



      Nghe như thế, Liên Kiều đối với Vô Ưu giơ ngón tay cái."Nhị tiểu thư, ngài là tài đức song hành!"



      "Đây là y đức tối thiểu!" Tiết Vô Ưu sửa chữa .



      ~Hết chương 39~

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40. hái tâm hái phế




      Converter: LySanSan828
      Editor: Tiểu Y




      Thời điểm ngày thứ hai còn chưa đến trưa, Tiết Vô Ưu ngồi ở trong phòng Chu thị câu câu chuyện phiếm, nghĩ Bình Nhi vội nhanh chạy tiến vào.



      "Đại nãi nãi, đại gia vừa trở về, lúc này ở trong phòng lão thái thái đâu! Sau đó huynh đệ mẹ đẻ nhị nãi nãi cũng tới rồi, chính là quỳ gối trước cửa phòng lão thái thái cầu xin tha thứ đâu!" Bình Nhi hơi .



      Bình thường Tiết Kim Văn đều là chạng vạng mới trở về, xem ra hôm nay sáng sớm lương điếm, hơn nữa hẳn là tra ra Lí Kim Quý kia ở giữa kiếm lời túi tiền riêng thôi? Tiết Vô Ưu ngồi ở bên giường . Chu thị cau mày hỏi: "Hôm nay buổi sáng đại gia lương điếm nhìn xem khoản thu chi, xem ra Lí Kim Quý kia là tham tiền nhà chúng ta. Đại gia cùng lão thái thái như thế nào?"



      "Thời điểm đại gia trở về mặt đẹp mắt, nghe còn ở trong phòng lão thái thái đập cái cốc, là muốn đưa Lí Kim Quý gặp quan đâu!" Bình Nhi trả lời.



      "Nên đưa gặp quan, mấy năm nay nhưng tham Tiết gia ít bạc, bằng nhà chúng ta làm sao có thể gian nan như vậy?" Tống mụ ở bên lạnh lùng .



      "Đến cùng là thân thích, làm cho gặp quan cũng tốt lắm đâu?" Chu thị giọng .



      "Nãi nãi ngài rất mềm lòng, ngẫm lại Nhị nãi nãi bình thường đối chúng ta khắc nghiệt kính, là phải làm cho các nàng hảo hảo chịu chút giáo huấn!" Bình Nhi tức giận bất bình .



      "Có biết tham nhà chúng ta bao nhiêu bạc hay ?" Luôn luôn gì Tiết Vô Ưu mở miệng hỏi.



      "Nghe Hưng Nhi ít nhất cũng đến ngũ sáu ngàn lượng bạc!" Bình Nhi .



      "Ngoan ngoãn! Này bạc đó đủ để mua cái tiểu thôn trang ở ngoài thành. Nãi nãi, lần này hãy xem hảo diễn, xem Nhị nãi nãi lần này như thế nào ? Huynh đệ nhà mẹ đẻ như vậy là tai họa Tiết gia, mặt mũi nàng lần này nhưng là mất hết!" Tống mụ mặt lộ ra khoái ý hết, mấy năm nay tuy trong phòng nhưng là bị Lí thị này gây lãng phí đủ!



      "Ngươi lại xem đại gia cùng lão thái thái đến cùng là xử trí Lí Kim Quý thế nào!" Chu thị phân phó Bình Nhi .



      "Nương, cần ! Lão thái thái cùng phụ thân đối với các nàng thế nào, nhiều nhất cũng chính là đem bạc tham bổ sung, về sau dùng lại làm chưởng quầy cùng thu địa tô là được!" Tiết Vô Ưu đột nhiên .



      Nghe như thế, Chu thị nghi hoặc hỏi: "Vì sao?"



      Tiết Vô Ưu cười, : "Lí Kim Quý đến cùng là huynh đệ nhà mẹ đẻ với nhị nãi nãi, lại là thân cậu Nghĩa ca cùng Dung tỷ, nếu nháo đến quan phủ , đối với Tiết gia chúng ta cũng phải chuyện tốt!"



      Nghe Tiết Vô Ưu vừa , mọi người cũng đều gật đầu với đạo lý này. Tiết Vô Ưu nhìn nhìn Chu thị, hỏi Tống mụ: "Nếu Lí Kim Quý làm chưởng quầy lương điếm, ngươi ai tương đối thích hợp?" Trong những người này, cũng chỉ có Tống mụ là có chút tâm kế cùng kiến thức, dù sao cũng là ở trong nhà phú thương nửa đời người, tình lớn hẳn vẫn là biết ít.
      Tống mụ vừa nghe gặp ý, cúi đầu suy nghĩ chút, sau đó : "Nãi nãi, ngài còn nhớ ta ở kinh thành có bổn gia huynh đệ sao?"



      "Ngươi là Tống Thanh?" Chu thị suy nghĩ nửa ngày mới nhớ tới.



      "Đúng vậy! Bổn gia huynh đệ ta trước kia ở lương điếm nhà chúng ta cũng làm quá, sau này huynh đệ nhị nãi nãi làm chưởng quầy liền đem mọi người lánh xa , mấy năm nay luôn luôn đều làm nhị chưởng quầy trong tiệm ở gia lương khác, trước mấy tháng gia lương điếm làm việc kia được Đông gia cử Thái Châu, lương điếm liền đóng, lo có việc gì làm đâu. Nãi nãi, nhị tiểu thư, ngài thế nào?" Tống mụ nhìn Chu thị cùng Tiết Vô Ưu hỏi.



      "Cái thời điểm kia tuổi ta còn , thế nào gặp qua !" Tiết Vô Ưu nhớ được thời điểm nàng mới mấy tuổi hình như Tống Thanh này có tới Chu thị thỉnh an.



      "Tống Thanh người này ta nhớ được, là cái người trung hậu thành , hơn nữa cũng rất chăm chỉ." Chu thị gật đầu , tỏ vẻ là tán thành Tống Thanh này.



      " khi như vậy, kia hôm nay buổi tối nương ngài xem xem lời của cha, nếu chưa có chọn người thích hợp vậy cho Tống Thanh này giúp quản lương điếm làtốt lắm!" Tiết Vô Ưu cười .



      Chu thị gật đầu : "Cha ngươi tại đối ta rất hảo, chỉ cần ta mở miệng , ta nghĩ nhất định đáp ứng!"


      "Vậy là tốt rồi!" Tiết Vô Ưu nghĩ: Chỉ cần là người nhà quản lý lương điếm, như vậy về sau Lí thị muốn cũng ngoạn xong các thứ. Quản gia du thủy đơn giản là làm tiến bạc có chảy ra thêm bạc, về sau này gia thu vào có sổ, như vậy bạc thừa lại tung ra ngoài là tốt rồi, Lí thị quản gia nhiều năm như vậy, đối với hạ nhân rất là hà khắc, vậy là cũng mò được ít ?



      Hôm nay, Lí Kim Quý luôn luôn quỳ tại phòng Tiết lão thái thái đến thời gian cầm đèn( chỉ trời tối), vẫn là Lí thị quỳ mặt đất đau khổ cầu xin mới làm cho Tiết Kim Văn quyết định tạm thời báo quan, nhưng phải đem bạc tham từ lương điếm cùng thu địa tô bạc đều nhổ ra, tổng cộng là bảy ngàn lượng, bằng đưa Lí Kim Quý tiến vào nhà tù. Lí thị cùng Lí Kim Quý sợ hãi đành phải toàn bộ đáp ứng xuống.



      Buổi chiều, Lí thị ngồi trong phòng uống trà, bát trà, bình hoa đều bị vỡ nát.



      "Ngươi đến cùng có phải hay phải huynh đệ ta? Mấy năm nay ta chẳng qua sinh ý từ địa tô lấy hơn ba ngàn lượng mà thôi, nhưng là ngươi đâu? Ngươi thế nhưng tham so với ta còn nhiều hơn, ngươi cầm bốn ngàn lượng. Ngươi thế nào lại hắc tâm* như vậy a?" Lí thị tức giận kể lể huynh đệ.



      [*Hắc tâm: lòng dạ đen tối, mưu mô xảo quyệt]



      Lí Kim Quý thấy thế, chỉ phải bùm tiếng quỳ mặt đất, lôi kéo la quần tỷ tỷ cầu xin : "Tỷ, nhà chúng ta mấy năm nay gian nan ngươi phải biết, từ sau khi cha bị bệnh, thịt lát thành đóng, cả nhà mọi người mười khẩu ăn đều chỉa vào người ta ăn cơm, ta cũng có cách nào vậy a!"



      "Ta thế nào biết? Những năm gần đây bản thân ta phải mưu tính bạc đó sao? Còn phải hơn phân nửa đều cầm cho các ngươi trợ cấp gia dụng? Đừng cho là ta biết ngươi đem bạc nơi nào, mấy năm nay ngươi ném bạc ít vào hướng Túy hoa lâu kia ?" Lí thị mệt mỏi ngồi cái thêu đôn trước bàn bát tiên.



      "Tỷ, chuyện trước kia liền đừng nữa! tại mau nghĩ lại thế nào đem này bảy ngàn lượng bạc bổ sung ? Ngày mai đem lên, huynh đệ ngươi bị tỷ phu đưa ngồi tù!" Lí Kim Quý khóc sướt mướt .



      Lườm liếc mắt huynh đệ quỳ gối trước mắt bản thân, Lí thị liếc trắng mắt cái. Tức giận : "Đó là chuyện của ngươi, đừng kéo thêm ta!"



      Nghe như thế, Lí Kim Quý quỳ thẳng thân mình, đôi mắt tam giác nhìn chằm chằm Lí thị : "Tỷ, ngươi cũng thể có lương tâm! Việc hôm nay này ta nhưng chỉ là người dẫn đầu, căn bản đều có lấy nhiêu bạc từ lương điếm cùng địa tô. Ngươi nếu mặc kệ ta, ta tại phải cho tỷ phu hết thảy đều là ngươi kêu ta làm, bạc cũng bị ngươi cầm !"



      "Ngươi..." Lời huynh đệ đem Lí thị tức giận đến ngã ngửa.



      "Tỷ, chúng ta cùng tỷ đệ nhưng nếu người tốt hai người đều qua a! Nếu hảo, liền cùng nhau rớt xuống!" Thấy tỷ tỷ tựa hồ bị dọa, Lí Kim Quý nhanh nhuyễn.



      Cuối cùng, Lí thị còn cách nào, chỉ phải từ trong ngăn tủ xuất ra sổ tấm ngân phiếu ném ở bàn. Xem cũng xem liếc mắt sang huynh đệ quỳ đất cái, : "Đây là tiền riêng ta gả đến Tiết gia mười mấy năm tích góp từng tí , tổng cộng là bốn ngàn năm trăm lượng, ngươi đều cầm !"



      Lí Kim Quý nhanh chóng lấy quá ngân phiếu nhìn nhìn, là bốn ngàn năm trăm lượng sai."Nhưng còn có hai ngàn năm trăm lượng khả làm sao bây giờ a?"



      "Ngươi cũng thể chết cũng lấy ? Tóm lại, ta chỉ có nhiều như vậy, chính ngươi tự xem mà làm !" Lí thị cũng nghĩ lại chuyện với , nàng nhíu mày vỗ về đầu đau giống muốn rạn nứt.



      Thấy tỷ tỷ cũng tìm ra cái du thủy gì, cho nên Lí Kim Quý liền vội thu tốt ngân phiếu, đứng lên từ đất : "Kia tỷ ta !" xong, liền xoay người bước nhanh rời .



      "A..." Lí Kim Quý rồi, Lí thị lấy tay đánh ngực. Trời ạ! Bốn ngàn năm trăm lượng, toàn bộ tiền riêng của nàng, lòng của nàng giống như bị người lấy rồi!



      "Nhị nãi nãi, ngài như thế nào?" Thấy cữu gia rồi, Hồng Hạnh tiến vào, nhìn đến bộ dáng Lí thị vỗ ngực liên tục khó chịu, chạy nhanh lại đỡ nàng.



      "Ai nha! Ngày này có cách nào khác, sống..." Sau đó, trong phòng liền vang lên tiếng khóc Lí thị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :