1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Y LỘ PHONG HOA - Linh Khê (65.2/81)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 58.2 có ý định làm khó dễ


      Editor: Tử SắcY


      "Các nàng bàn tán cái gì?" Vô Ưu hỏi.


      Sau đó, Liên Kiều lại lải nhải đem những điều nghe được cho Vô Ưu nghe."Nghe sau khi Tần Hiển Tần đại nhân thành thân, Tần gia cùng Thẩm gia đều có ý muốn xử lý hôn của Thẩm tướng quân với Ngọc quận chúa, nhưng ai biết là Thẩm tướng quân đồng ý cưới Ngọc quận chúa đâu, cho nên sau khi Ngọc quận chúa nghe rồi đến tìm Thẩm tướng quân, cũng biết Thẩm tướng quân cùng Ngọc quận chúa cái gì, mà Ngọc quận chúa khóc rồi chạy !"


      Nghe như thế, Vô Ưu cúi đầu . Nghĩ rằng: chuyện Ngọc quận chúa thích Thẩm Quân hầu như toàn thành này đều biết, bằng cũng thể để đến hai mươi tuổi chưa xuất giá. Nàng luôn đều cho rằng Thẩm Quân vô tình Ngọc quận chúa có ý, hôm nay quả nhiên xem ra là . Chỉ là biết Thẩm Quân đến cùng là thích Ngọc quận chúa, hay là trong lòng có người khác? Thẩm Quân năm nay đại khái cũng đến hai mươi tư tuổi rồi, ở Đại Tề tuổi này hầu như đều làm cha rồi ? muốn vì phụ thân giữ đạo hiếu ba năm, tại kỳ hạn ba năm này cũng đến rồi.


      Gặp Vô Ưu chuyện, Liên Kiều còn : "Đúng rồi, nghe Thẩm tướng quân có hồng nhan tri kỷ, mà hồng nhan tri kỷ kia lại là người ở trong kinh thành mở tửu phường, họ còn là Ngọc quận chúa cho rằng Thẩm tướng quân đối với nữ tử mở tửu phường kia có tình cảm cho nên mới chịu cưới nàng, vì vậy Ngọc quận chúa bỏ chạy đến chỗ tửu phường đó đại náo hồi!"


      "Còn có loại chuyện này?" Nghe như thế, Vô Ưu khỏi nhướng mày. Nghĩ rằng: Ngọc quận chúa cũng quá mất lý trí , làm như vậy chẳng khác nào là cam chịu làm bia cho người cắn nuốt, về sau nàng phải làm như thế nào? Nhưng ngẫm lại Ngọc quận chúa khổ luyến Thẩm Quân nhiều năm như vậy, đợi đến khi thành lỡ , hơn nữa tính cách lại thiên chân hồn nhiên, từ cha mẹ song vong, còn được vợ chồng Tần thừa tướng cùng Tần Hiển cực kỳ sủng ái, cho nên tính cách mới có chút tùy hứng, nhất thời bị xúc động mới làm nên tình này cũng là điều dễ hiểu.


      "Nghe Tần lão phu nhân vì việc này mà rất tức giận, hai nhà Tần Thẩm qua lại lâu năm, mà Thẩm tướng quân cùng Tần Hiển Tần đại nhân cũng là bạn tốt với nhau, và cũng bởi vì việc này mà làm cho hai nhà được thoải mái. Vừa vặn ở ngoài biên cương có bộ tộc Di gây chuyện, cho nên Thẩm tướng quân tự mình xin mang quân tới biên cương đâu, ra kỳ thực là vì tránh Ngọc quận chúa !" Liên Kiều tiếp tục .


      "Ngọc quận chúa đúng là đáng thương !" Vô Ưu nghĩ rằng: Có điều gì làm cho người ta thống khổ hơn so với chuyện chính mình khổ luyến si chờ đợi người nhiều năm mà người đó vốn là đối với bản thân vô tình? Điều này làm cho Vô Ưu cũng có chút muốn biết suy nghĩ của Thẩm Quân, chẳng lẽ đúng như người ngoài truyền tai nhau, nữ tử ở trong lòng Thẩm Quân kia là người mở tửu phường? Chắc là vì thân phận đối phương cho nên mới khó có thể vào được cửa Thẩm gia? Nếu như là như vậy, Thẩm Quân cũng được coi như là người vì tình, nếu muốn danh vọng chỉ gia thề của Ngọc quận chúa thôi, cưới nàng, Thẩm Quân khẳng định là bước lên mây, đây là hôn được rất nhiều công tử thế tộc tha thiết ước mơ, nhưng Thẩm Quân lại chút do dự buông tha, biết nữ tử mở tửu phường kia là người ra sao, thế nhưng lại có thể làm cho người lạnh lùng như băng Thẩm Quân kia đối đãi như thế, Vô Ưu muốn được nhìn thấy vị nữ tử kia có phải hay là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành? Mà trong lòng, Vô Ưu đối với Thẩm Quân cũng có thêm chút hảo cảm. Dù sao tại đây chuyện hôn nhân thường được xem như đá kê chân cho giới quý tộc , người có thể chân chính theo đuổi tình cùa mình ít lại còn ít hơn. Đương nhiên, Tần Hiển cũng coi như người như vậy, trách được hai bọn họ hai là bạn tốt của nhau, phải người chơi theo bầy, vật họp theo loài sao? Xem ra là có chút đạo lý. Nhớ tới Tần Hiển, nàng khỏi nghĩ tới Lan Hinh, biết nàng ở Tần gia thế nào rồi? Có cùng Tần Hiển ở chung hòa hợp hay ? Chuyện đó nàng giúp được gì, cũng chỉ có thể ở bên thầm chúc phúc cho bọn họ !


      "Cũng phải là vậy đâu! Ngài Ngọc quận chúa muốn gia thế có gia thế, muốn tướng mạo có tướng mạo, lại còn đối với Thẩm tướng quân có tình cảm thắm thiết, thế nào Thẩm tướng quân lại chướng mắt đâu? A, xem ra nhất định là Thẩm tướng quân là có ý trung nhân. Đoán chừng chính là nữ tử mở tửu phường kia ! Ai, nhưng mà nữ tử mà mở tửu phường nếu muốn gả cho Thẩm tướng quân làm phu nhân, ân, vậy cũng là người si mộng!" Liên Kiều ở bên tai Vô Ưu tiếp tục lải nhải.


      xe ngựa xóc nảy hồi, xe ngựa mới ngừng lại ở trước cửa Tiết gia. Sau khi xuống xe, lập tức có mã phu đem xe ngựa dẫn , Vô Ưu với Liên Kiều mới vừa bước tới cửa lớn, nghĩ đến gã sai vặt trông cửa tiến lên thỉnh an : "Cấp nhị tiểu thư thỉnh an, truyền lời của lão thái thái, là khi nhị tiểu thư trở về lập tức cho ngài vào phòng của nàng đâu!"


      Nghe như thế, Vô Ưu khỏi sửng sốt chút, bởi vì lão thái thái mặc dù có việc gì cũng bao giờ cho người bảo nàng như vậy, hơn nữa tại người nàng vẫn mang thân nam trang, ngay cả quần áo cũng cho thay? Biết gã sai vặt này chính là người trông cửa, nàng còn hỏi thêm câu."Biết lão thái thái tìm ta có chuyện gì sao?"


      "Tiểu nhân biết, là Yên nhi nương bên người lão thái thái đến truyền lời ." Gã sai vặt kia nhanh trả lời.


      "Uh, biết." Nghe như thế, Vô Ưu liền quay đầu về phía phương hướng phòng ở của lão thái thái.


      Ở sau lưng là cái hòm thuốc, trong tay còn mang theo hộp thức ăn Liên Kiều vừa vừa : "Nhị tiểu thư, lão thái thái làm gì mà kếu ngài gấp như vậy?"


      " tới đó chẳng phải là biết?" Vô Ưu nhàng bâng quơ câu, nhưng trong lòng biết là khẳng định có duyên cớ.


      Lại vài bước, tới thời điểm đến hậu trạch, Bình Nhi bỗng nhiên lên đón. Vội vã : "Nhị tỷ, ngài trở lại!"


      "Xảy ra chuyện gì?" Gặp Bình Nhi tại đây chờ mình, Vô Ưu cau hạ mày.


      "Đại nãi nãi, Nhị nãi nãi, còn có Dung tỷ tại đều ở ở trong phòng của lão thái thái đâu, là phải đợi ngươi đến chuyện khoản gì đó. Ta ở ngoài cửa nghe được hai câu, liền chạy tới tìm ngươi !" Bình Nhi mặt tràn đầy lo lắng.


      Nghe như thế, Vô Ưu cúi đầu suy nghĩ chút, sau đó giật giật khóe miệng : "Chuyện đến cũng nên đến!"


      "Ngươi phải cẩn thận chút!" Bình Nhi dặn .


      "Ta tự có chừng mực, Liên Kiều, theo ta chuyến!" Vô Ưu đối với Liên Kiều phía sau câu, Liên Kiều nhanh đem hòm thuốc tím lưng lấy xuống đưa cho Bình Nhi, sau đó mới mang theo hộp thức ăn ở trong tay theo sau Vô Ưu vào phòng ở của Tiết lão thái thái.


      Vừa vào phòng Tiết lão thái thái, nàng cảm thấy khí có chút khẩn trương, chỉ thấy Tiết lão thái thái ngồi ở chính đường, Chu thị ngồi ở ghế tựa bên trái, Lí thị ngồi ở ghế tựa bên phải, còn Dung tỷ lại ngồi ở dưới Lí thị. Vừa thấy Vô Ưu tiến vào, Tiết lão thái thái nghiêm mặt bộ dáng này dạo gần đây rất ít thấy, còn Chu thị lại là mặt lo lắng, mà khóe miệng Lí thị cùng Dung tỷ lại nâng lên hai phân cười lạnh, rang là bộ dáng xem náo nhiệt!


      Xem đến đây, dường như trong lòng Vô Ưu biết , lập tức lên phất tà áo nam trang quỳ xuống bái. : "Vô Ưu cấp tổ mẫu thỉnh an!"


      đợi Tiết lão thái thái chuyện, Lí thị trách móc : "U, ta nhị tiểu thư ngài mặc thân trang này là hầu phủ Yên Ổn xem bệnh ?"


      Thấy bộ dáng Lí thị như lai giả bất thiện*, Vô Ưu biểu cảm hỏi: " biết nhị nương có gì muốn chỉ giáo?"


      [*Lai giả bất thiện: giả nhân giả nghĩa]


      "Ai nha, ai dám chỉ giáo ngươi? nghĩ tới ngươi còn mà lòng dạ lại , thấy nương được chức quản gia thế nhưng lại đem tất cả tiền thâu vào hầu bao của mình . Tỷ tỷ, ngài dạy nữ nhi tốt!" Câu cuối cùng, là Lí thị đối với Chu thị châm chọc khiêu khích .
      Sắc: tức chết ta, mấy nàng đọc có thấy bực vì nhu nhược của Chu thị , con mình mà chính mình bảo vệ cũng xong, người bị đưa vào cung, người bị người khác hãm hại, nếu TVƯ thông minh chết rồi. Chương này mấy nàng k tức đến nỗi nào đâu, chương sau kìa, thậm chí ngay cả mánh kế của Dung tỷ cũng biết mà còn bắt Ưu tỷ xin lỗi mấy con mụ nhà kế kia http://***************.com/images/smilies/icon_boxing3.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_boxing3.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_boxing3.gif

      ☆, Chương 58.3 có ý định làm khó dễ



      Editor: Tử SắcY


      "Muội muội, Vô Ưu phải là loại người như vậy!" Chu thị đương nhiên là giúp đỡ nữ nhi của mình chuyện.


      Nhìn đến sắc mặt kia của Lí thị, Vô Ưu tà nghễ hỏi nàng: "Lời nhị nương có ý tứ gì? Vô Ưu !"


      Lúc này, Tiết Dung chuyện."Nhị tỷ, ngươi mua thôn trang cũng tốt, mua xe ngựa cho tổ mẫu cũng tốt, nhưng tiền đó là tiền ngươi sử dụng của bản thân, ngươi thể dùng tiền Tiết gia có phải hay phải? Phải biết rằng Tiết gia chúng ta mặc dù chỉ có hai cửa hàng mấy trăm mẫu nhưng là người ở cũng ít, vốn cảnh nhà đặc biệt dư dả, mà ngươi cứ như vậy ngày sau người nhà chúng ta còn phải là ăn khí kia?"


      Lời của Tiết Dung làm cho Vô Ưu cười lạnh tiếng."Hừ, có cái gì muốn ngươi cứ ràng là được rồi, cần bên trái chút, bên phải xả chút!"


      "Ta nhưng nên lời!" Tiết Dung đem mặt quay sang chỗ khác.


      Lí thị lúc này tiếp nối lời: "Chính ngươi làm việc đương nhiên là tự mình biết , nếu tại ngươi cầu lão thái thái tha thứ như lời , chúng ta cũng liều chết mà đánh, dù sao đều là người nhà cả!"


      "Hừ, ta biết bản thân làm nên tình gì mà phải cầu tổ mẫu tha thứ, thỉnh nhị nương chỉ !" Vô Ưu khinh thường .


      "Đủ!" Lúc này, ngồi ở chính đường Tiết lão thái thái quát lớn tiếng, ai cũng dám thêm nữa. Lát sau, Tiết lão thái thái liền thần thái nghiêm túc đối với Vô Ưu : "Vô Ưu, tại Dung tỷ ngươi tham số bạc trong nhà, ngươi như thế nào?"


      "Bạc? biết tổ mẫu là bạc gì? Nếu là muốn chỉ nhân chứng lời của Vô Ưu cũng cần phải đem lời ?" Vô Ưu hiểu hỏi.


      "Ân." Tiết lão thái thái cảm giác Vô Ưu đúng, liền quay đầu với Tiết Dung ngồi đối diện ở ghế tựa : "Dung tỷ, ngươi nhị tỷ người đến cùng là tham kia số bạc gì? Phải tỉ mỉ, chuyện như vậy thể oan uổng người!"


      Nghe được lời Tiết lão thái thái , Lí thị hướng về phía Tiết Dung chuyển ánh mắt, Tiết Dung lập tức đứng lên, trả lời: "Bẩm báo tổ mẫu, mấy ngày trước đây tổ mẫu phải là cho cháu giúp đỡ quản gia vài việc vặt sao? Cho nên cháu liền thăm chung quanh chút, trong lúc vô ý mà đến phòng thu chi lật xem chút sổ sách, mới phát nhà chúng ta có tiêu bút ngân phiếu vạn lượng bạc, mà bút bạc ngân phiếu viết này được để từ ngân hàng tư nhân hơn nửa năm, mà ngân hàng tư nhân mỗi khi đến nửa năm kết lợi tức lần, cho nên vạn lượng bạc này còn có thêm lợi tức là bốn năm trăm lượng bạc, nhưng cháu phát bút bạc này bị thiếu hụt, vừa hỏi tiên sinh phòng thu chi mới biết được, ra là nửa tháng trước nhị tỷ lấy rồi, biết chuyện này nhị tỷ có hay thông báo tổ mẫu cùng đại nương?" Năm trăm lượng bạc phải là số lượng , nếu muốn ở phòng thu chi lãnh bút bạc như vậy theo lời , được Tiết lão thái thái cho phép, như vậy ít nhất Chu thị cũng hẳn là biết được.


      Nghe xong Tiết Dung , Vô Ưu khẽ cau mày. Lúc này, Tiết lão thái thái lại hỏi: "Vô Ưu, bạc này có phải ngươi lấy ?"


      "Hồi tổ mẫu theo lời bạc là Vô Ưu lấy ra!" Vô Ưu gật đầu xưng là.


      câu lập tức làm cho khóe miệng Lí thị cùng Tiết Dung nâng lên, mà chỗ ngồi Chu thị cũng như đứng đống lửa, như ngồi đống than, Tiết lão thái thái quay đầu hỏi Chu thị."Chuyện Vô Ưu lấy bạc ngươi có biết ?"


      "Này..." Chu thị tuy rằng lo lắng cho nữ nhi, nhưng nàng cả đời biết láo. Cho nên nhất thời nghẹn lời, biết nên như thế nào để trả lời.


      "Biết chính là biết, biết là biết, ngươi ấp úng là có ý tứ gì?" Chu thị quanh co làm cho Tiết lão thái thái tức giận thôi.


      "Lão thái thái, ngài còn nhìn ra? Đương nhiên là có." Lí thị trách móc câu.


      "Ta hỏi ngươi, ta hỏi nàng đâu!" Ánh mắt Tiết lão thái thái lợi hại liếc mắt quét Lí thị cái, Lí thị liền dám lời.


      Gặp dáng vẻ Chu thị sợ hãi lo lắng, Vô Ưu đối với mẫu thân : "Nương, ngươi ăn ngay là được rồi!"


      "Tỷ tỷ nhưng là dám làm dám chịu!" Tiết Dung câu.


      "Ta dám làm đương nhiên là dám đảm đương, nhưng ta chưa làm qua chuyện mà ngươi , ai cũng đừng muốn oan uổng ta!" Vô Ưu kiêu ngạo siểm nịnh với Tiết Dung câu.


      "Đến cùng có biết hay ?" Lúc này, Tiết lão thái thái còn nhẫn nại.


      " biết!" Cuối cùng, ở dưới ánh mắt nghiêm khắc của bà bà, thanh Chu thị trả lời giống như muỗi.


      Vừa nghe lời này, Tiết lão thái thái là tức giận đánh đến chỗ! Kìm chế lại nội tâm tức giận hỏi: "Vô Ưu, năm trăm lượng bạc phải là số lượng , ngươi thế nào với nương ngươi tiếng lấy rồi? Ngươi lấy bạc đó làm cái gì?"


      "Tổ mẫu, chuyện này Vô Ưu trước thể trả lời ngài được, qua vài ngày tổ mẫu biết!" Đối với câu hỏi Tiết lão thái thái gần như chỉ trích, mặt Vô Ưu vẫn bình thản vô kinh.như cũ


      "Ngươi này cái gì? Ngươi làm cái gì chính là làm cái đó , còn qua vài ngày lại với ta làm cái gì?" Tiết lão thái thái đối với câu trả lời của Vô Ưu rất vừa lòng.


      Lúc này, Lí thị : "Lão thái thái, cái này còn phải hỏi sao? Khẳng định là nhị tỷ có lý do gì ?"


      "Tỷ tỷ, ngươi phải là lấy bạc này mua xe ngựa cho tổ mẫu hoặc là trợ cấp đến nông trang của ngươi ? Trách được ngươi làm nghề y có thể kiếm được nhiều bạc như vậy trở về, hừ, kỳ thực cũng là tham trong nhà ít ?" Tiết Dung ở bên giúp đỡ mẫu thân đem lời chỉ ra.


      "Ta thanh giả tự thanh*, cần nghe các ngươi vô nghĩa!" Vô Ưu nghĩ nhiều cùng các nàng phí lời chấm .


      [*Thanh giả tự thanh, tục giả tự tục” ~~>Trong sạch tự mình biết, ô uế tự mình hay]


      "Ngươi cầm tiền trong nhà còn cường ngạnh như vậy, lão thái thái, ngài phải đòi lại công đạo nha!" Gặp Vô Ưu có nửa điểm yếu thế, Lí thị lập tức về phía lão thái thái làm khó dễ.


      Tiết lão thái thái tuy rằng tại rất thưởng thức Vô Ưu, nhưng chuyện quản gia tham tiền rất là chuyện lớn, cho nên nàng cũng tiện duy trì nhân nhượng, dưới cơn thịnh nộ vỗ cái bàn, chất vấn : "Ngươi còn nhanh chút cho ta, bút bạc này đến cùng là nơi nào? Có phải hay đúng như lời nhị nương ngươi là bị ngươi tham dùng vào thôn trang của ngươi?"


      "Hồi tổ mẫu, Vô Ưu nhận được tín nhiệm của tổ mẫu cùng cha giúp đỡ nương quản lý gia , thực dám ở giữa kiếm lời cho túi tiền riêng, hết thảy đều là lời nhị nương cùng Dung tỷ xấu!" Vô Ưu thong dong trả lời.


      " xấu, vậy ngươi bút bạc kia đến cùng là nơi nào, ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi có lý, tổ mẫu nhất định trả lại trong sạch cho ngươi!" Tiết lão thái thái tận tình khuyên nhủ.


      "Vô Ưu thể !" Vô Ưu chỉ vài lời này.


      Lời Vô Ưu làm cho Tiết lão thái thái tức giận đến cực điểm, mà ở bên cạnh Lí thị cùng Dung tỷ lửa cháy đổ thêm dầu."Lão thái thái, nàng nơi nào thể nó, là nên lời , cái này ràng rồi, chính là nàng đem tiền tham, lão thái thái, tình này rất ác, thế nhưng nàng lại tham bạc ở trong nhà, ngài nếu giết người răn trăm người như lời , vậy về sau chắc ai cũng đều có thể tùy tiện lấy bạc trong nhà hay là bất cứ thứ gì trong nhà quá?"

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 58.4 có ý định làm khó dễ


      Editor: Tử SắcY


      Lời của Lí thị cùng Dung tỷ làm cho sắc mặt của Tiết lão thái thái càng thêm hung ác, phát ra tối hậu thư*, "Vô Ưu, tổ mẫu hỏi lại ngươi lần nữa, ngươi đến cùng có hay là ?"


      [*Chiêu cuối cùng, ép buộc tàn nhẫn bắt đối phương phải thực hiẹntheo ý mình]


      "Vô Ưu vẫn là câu thể !" Vô Ưu đứng ở nơi đó sắc mặt vẫn như cũ.


      "Gia pháp hầu hạ!" Lập tức, Tiết lão thái thái cầm quải trượng hung hăng gõ xuống mặt đất.


      Nghe như thế, Chu thị cùng Liên Kiều cả kinh! Mà khóe miệng Lí thị cùng Dung tỷ dắt lên kiểu vui sướng khi người gặp họa. Sau đó, hai tay nha đầu Yến nhi nâng gậy trúc làm bản tử đến. Chu thị vừa thấy, nhanh nhảy xuống ghế dựa quỳ rạp xuống đất, cầu xin : "Lão thái thái, Vô Ưu tuyệt đối bao giờ tham bạc, ngài thể nào động tới gia pháp được! Nàng chỉ nữ hài tử, thân mình như thế nào lại có thể chịu được đâu?" xong, nước mắt trong mắt chảy xuống dưới.


      "Ta phải là cho nàng cơ hội, nàng chính là cứng đầu , nếu người người đều giống như nàng này, ta đây còn thế nào quản gia được?" Tiết lão thái thái đối với Chu thị câu, sau đó đối với Yến nhi hô: "Đánh cho ta!"


      "Này..." Yến nhi cúi đầu nhìn bản tử trong tay, khỏi khó xử.


      "Có nghe hay ?" Tiết lão thái thái gặp Yến nhi bất động, thanh lại lớn chút.


      Yến nhi thể làm gì được, đành phải cầm bản tử từng bước về phía Vô Ưu, Liên Kiều thấy thế, nhanh mang theo hộp thức ăn trong tay chạy tới quỳ rạp xuống đất ngừng dập đầu."Lão thái thái ngài tạm tha nhị tiểu thư ! Lão thái thái được trừng phạt..."


      Đối mặt với Liên Kiều cùng Chu thị đau khổ cầu xin, Tiết lão thái thái sắc mặt vẫn trầm trọng như cũ, Yến nhi thấy thế, thể cầm lấy bản tử trong tay giơ lên trung...


      "Các ngươi đây là làm cái gì?" lúc tất cả mọi người cho rằng bản tử lập tức rơi xuống người Vô Ưu, hơn nữa ngay tại thời điểm phát ra tiếng đánh đau, nghĩ tới đột nhiên truyền đến thanh lớn tiếng!


      Sau đó, Tiết Kim Văn đến, nhìn thấy Yến nhi đứng ở bên người Vô Ưu, trong tay còn giơ lên gia pháp, khỏi lập tức nhíu mày!


      Lúc này, Lí thị nhanh đứng lên, ác nhân trước cáo trạng : "Đại gia, ngài trở lại, nhị tỷ làm sai chuyện, nên lão thái thái muốn lấy gia pháp giáo huấn nàng đâu!"


      Giờ phút này, quỳ mặt đất Chu thị nhanh xê dịch người tiến lên, tay túm lấy áo choàng của Tiết Kim Văn, cầu: "Đại gia, ngài nhanh cứu Vô Ưu ! Nàng chỉ nữ hài tử chịu được gia pháp."


      Cúi đầu nhìn đến thê tử quỳ đất lệ rơi đầy mặt, trong lòng Tiết Kim Văn mềm nhũn, xoay người tay đem Chu thị dìu lên, sau đó lại cúi đầu đối với Tiết lão thái thái : "Nương, đến cùng là xảy ra chuyện gì?"


      "Kêu Dung tỷ với ngươi !" Tay Tiết lão thái thái chỉ chỉ về phía Tiết Dung đứng lên.


      "Dung tỷ, ngươi , đến cùng sao lại thế này?" Tiết Kim Văn đảo mắt nhìn Dung tỷ .


      Nghe được câu hỏi của phụ thân, Tiết Dung nhìn lướt qua mẫu thân Lí thị, sau đó mới trả lời: "Cha, tỷ tỷ ở phòng thu chi lấy năm trăm lượng bạc rồi, tổ mẫu hỏi nàng lấy bạc làm cái gì, nhưng nàng chịu , cho nên mới làm tổ mẫu tức giận động tới gia pháp!"

      "Năm trăm lượng bạc gì?" Tiết Kim Văn nhướng mày hỏi.


      "Nhà chúng ta phải là có vạn lượng bạc ở trong ngân hàng tư nhân sao? Nửa năm có tổng kết lợi tức lần, năm trăm lượng này chính là lợi tức đó. Cha, nhiều ngày bọn hạ nhân đều ở đây bàn tán đâu!" Tiết Dung đem lời chỉ nửa, sau đó dõi mắt nhìn theo Tiết Kim Văn nữa.


      "Đều ở đây bàn tán cái gì?" Đôi mắt Tiết Kim Văn nhìn chằm chằm mãnh liệt vào người Tiết Dung.


      "Bọn hạ nhân nhị tiểu thư bỗng chốc nơi nào có nhiều bạc như vậy, lại còn mua xe ngựa cho lão thái thái, lại còn mua thêm thôn trang, mà chỉ bằng cái nghề xem bệnh lại có thể thu được nhiều tiền như vậy sao? Cho là nhân gia nhà giàu thỉnh nhị tiểu thư xem bệnh cũng có đạo lý trả thù lao như vậy nha. Cho nên... Đám người ấy đều hoài nghi là thời điểm nhị tỷ giúp đỡ đại nương quản gia thầm tham bạc trong nhà!" Tiết Dung ở giờ khắc này biểu rất là khó xử, giống như bộ dáng thể .


      "Đám người kia là ai?" Tiết Kim Văn bên hỏi bên xoay người ngồi ở bên ghế tựa.


      "Chính là người làm từ xuống nhà chúng ta ấy!" Tiết Dung trả lời.


      "Chuyện tổng kết lợi tức ngân phiếu này chỉ có ở phòng thu chi mới biết được, ngươi làm sao mà biết đến chuyện này ?" Tiết Kim Văn lại hỏi.


      "Hồi lời cha, tổ mẫu phải là cho nữ nhi giúp đỡ quản lý gia sao? Lúc nữ nhi phòng thu chi mới vô ý phát , dù sao năm trăm lượng bạc cũng phải là con số , cho nên nữ nhi mới trở về cho tổ mẫu." Tiết Dung cẩn thận trả lời.


      Sau đó, Tiết Kim Văn mất lúc lâu gì, chỉ dùng đôi mắt nhìn chằm chằm về Tiết Dung, nhìn đến nỗi cả người Tiết Dung đều được tự nhiên. Mà lúc này Vô Ưu đứng ở giữa phòng lại giật giật khóe miệng, chút ý cười lạnh lùng như có như ở tại mặt!


      Đùng!


      Quả nhiên, bao lâu sau, chỉ thấy tay Tiết Kim Văn hung hăng vỗ bên bàn, cái bàn phát ra từng trận thanh lay động, ngay cả bát trà bàn cũng phát ra thanh va chạm với bàn. Thanh đó cũng làm cho người Tiết Dung run lên chút!


      "Tổ mẫu ngươi cho ngươi hỗ trợ quản lý gia , có cho ngươi kiểm toán!" Tiết Kim Văn giận la nữ nhi.


      "Ta..." Tiết Dung bị dọa đến biết cái gì cho phải.


      Nhưng là Lí thị, lập tức tiến lên : "Đại gia, ngài này cũng quá công bằng, nhị tỷ tham tiền trong nhà, cũng phải là Dung tỷ, ngài thế nào lại có thể đối với Dung tỷ phát giận đâu?"


      "Đều là ngươi làm nương tốt mới đem con trai con đều dạy thành dạng này! Vô Ưu tham tiền, ngươi có chứng cớ sao? Chỉ sợ cái chỗ này loạn lên mà thôi! Tiết Kim Văn chỉ vào mũi Lí thị khiển trách.


      "Chuyện này còn muốn chứng cớ gì nữa? Tiên sinh phòng thu chi ràng là năm trăm lượng chính là bị nhị tỷ lấy , lời này còn có thể thể oan uổng nàng?" Lí thị rất là phục .


      Nhìn đến bộ dáng Lí thị nhất quyết tha, Tiết Kim Văn phiền chán : "Năm trăm lượng bạc kia là ta bảo Vô Ưu lấy ! Các ngươi cả ngày nhàn rỗi có việc gì đoán đông đoán tây, đem trong nhà biến thành chướng khí mù mịt."


      Vừa nghe lời này, mọi người sửng sốt, chỉ có riêng Vô Ưu là mắt lạnh xem trò hay, Lí thị sửng sốt chút, lập tức tin : "Đại gia, gần đây ngài lại có tiệc mời gì, ngài lấy nhiều bạc thế này để làm cái gì chứ? Ngàn vạn lần ngài đừng vì che chở cho Vô Ưu mà bản thân nhận lấy bút sổ nợ rối mù này chứ?"

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      ☆, Chương 58.5 có ý định làm khó dễ


      Editor: Tử SắcY


      Lần này, lời Lí thị làm cho Tiết Kim Văn giận thể tả, bị tức gật đầu : "Hảo, hảo, ngươi thế nhưng lại là ta che chở cho Vô Ưu, ta đây liền cho ngươi số bạc đó nơi nào. Hưng Nhi!" Sau đó, hô về phía ngoài cửa.


      "Đại gia, tiểu nhân ở đây!" Dường như lập tức, Hưng Nhi nhanh xoay người đến.


      "Ngươi đem đồ vật ta vừa mới mua trở về chuyển tới đây !" Tiết Kim Văn nghiêm mặt phân phó .


      Nghe như thế, Hưng Nhi sửng sốt chút, sau đó cười bồi : "Đại gia, phải ngài vật kia trước đừng lấy ra sao?"


      "Cho ngươi ngươi , nơi nào lại vô nghĩa nhiều như vậy?" Câu hỏi của Hưng Nhi làm cho Tiết Kim Văn kiên nhẫn .


      "Là, tiểu nhân lập tức !" Hưng Nhi ngay lập tức lui ra ngoài.


      Sau khi Hưng Nhi , trong đại sảnh lại là mảnh yên tĩnh, Lí thị với Tiết Dung biết trong hồ lô Tiết Kim Văn muốn làm gì, còn Chu thị cùng Liên Kiều lại là mặt khẩn trương, mặt Tiết Vô Ưu vẫn lạnh nhạt có chuyện gì như cũ, nhưng Tiết lão thái thái lại nhịn được hỏi con."Kim Văn, đến cùng là chuyện gì xảy ra vậy?"


      "Nương, lát ngài hiểu!" Tiết Kim Văn đối với mẫu thân cung kính .


      bao lâu sau, chỉ thấy Hưng Nhi mang theo gã sai vặt bưng cái hòm dài thước lại, gã sai vặt kia thả hòm xuống theo gợi ý của Hưng Nhi đặt ở bàn bên cạnh Tiết lão thái thái, sau đó Hưng Nhi mở hòm, từ trong hòm lấy ra vật bị che vải tơ lụa màu đỏ. Đôi mắt mọi người khỏi nhìn chằm chằm vật đó, biết phía dưới khối lụa màu đỏ ấy đến cùng là cái gì!


      "Đây là vật gì?" Tiết lão thái thái ở bên tò mò hỏi.


      Lúc này, Tiết Kim Văn đứng lên, xua tay ý bảo Hưng Nhi cùng gã sai vặt lui xuống, sau đó đến trước cái bàn, tay đặt ở khối lụa đỏ mà mọi người nghi hoặc vén lên khối lụa màu đỏ. Sau đó, chỉ thấy bàn xuất gốc cây san hô màu đỏ dài hơn nửa thước, ở dưới ánh sáng tản ra nhiều tia sáng lấp lánh, làm cho những người ngồi phía trước mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm vào cây san hô thưởng thức hơn nửa ngày, sau đó mới về nguyên đề.


      "Cây san hô đẹp quá!" Tiết lão thái thái khỏi nhìn cây san hô kia tán thưởng .


      Lúc này, Tiết Kim Văn cúi đầu : "Mẫu thân thích là tốt rồi, đây là vật con vì sinh thần tháng sau của ngài mà chuẩn bị. Vốn định cho lão nhân gia ngài kinh hỉ, nghĩ tới hôm nay phải đem ra trước!"


      Nghe như thế, Tiết lão thái thái tự nhiên là cao hứng vô cùng, tay vỗ về thân cây san hô hỏi: "San hô tốt như vậy chắc là tốn nhiều bạc lắm? Có phải là rất quý hay ?"


      "Tuy rằng này san hô này tính là lớn, nhưng đến cùng tỉ lệ như vậy cũng khó tìm, đây là đồ của bằng hữu con, bởi vì cấp bách cần tiền, thấy con thích, nên chỉ lấy của con năm trăm lượng!" Tiết Kim Văn trả lời.


      Ở giờ khắc này, tình tựa hồ sáng tỏ, mặt Lí thị cùng Tiết Dung đều còn đắc ý lúc vừa rồi, trong lòng cũng bắt đầu bồn chồn! Mà Chu thị cùng Liên Kiều còn lo lắng như vừa rồi. Ngay sau đó, Tiết lão thái thái nhìn con hỏi: "Vậy năm trăm lượng bạc kia là ngươi cầm mua san hô này ?"


      "Đúng là!" Tiết Kim Văn gật đầu.


      Nghe như thế, Tiết lão thái thái khỏi tự trách : " như vậy là tổ mẫu trách lầm ngươi ? Đứa này, vừa rồi tổ mẫu hỏi ngươi ngươi vì sao lại ? Là bạc này phụ thân ngươi cầm mua thọ lễ cho tổ mẫu, việc này cũng phải là chuyện gì khó ?"


      "Đúng vậy, ngươi nhưng lại đem nương sợ hãi như thế, vì sao ra?" Chu thị cũng ở bên oán trách .


      Ngay sau đó, Vô Ưu hơi hơi hạ khóe miệng, : "Hồi lời tổ mẫu, ngày đó cha muốn cho tổ mẫu kinh hỉ, cho nên cho ta là giúp cha ở trong phòng thu chi lấy bạc, chờ đến sinh thần của tổ mẫu, nhất định tổ mẫu nhìn san hô rất cao hứng. Nhưng việc này cũng tại Vô Ưu, Vô Ưu nên trước cho mẫu thân tiếng, nhưng mấy ngày nay nhiều việc vội nên quên!" Thời điểm lời này, Vô Ưu cố ý đem ánh mắt liếc cái qua hai mẹ con Lí thị cùng Tiết Dung, giờ phút này, các nàng nhưng đều mặt xám mày tro.


      "Chuyện này ngươi có gì sai? Muốn trách trách ta, ngày đó bản thân ta nên phòng thu chi cùng tiên sinh phòng thu chi tiếng là tốt rồi, cũng tạo thành hiểu lầm như hôm nay!" Tiết Kim Văn nhanh gánh vác trách nhiệm.


      Hiểu lầm được sáng tỏ, mặt Tiết lão thái thái khỏi có chút tự trách, đem hỏa phát ở người mẹ con Lí thị. khỏi đối với các nàng trách cứ : "Các ngươi cũng là, chưa tra ràng đến chỗ ta loạn cáo trạng, làm cho ta thiếu chút oan uổng người tốt!"


      Nghe được lời răn dạy, Lí thị nhanh : "Lão thái thái, Dung tỷ cũng là vì suy nghĩ cho gia, chỉ là nàng tuổi còn làm việc lỗ mãng mà thôi!"


      "Nàng tuổi còn , tuổi của ngươi vẫn còn sao? Theo nàng hồ nháo như vậy còn biết khuyên can?" Từ chuyện lần trước nhà mẹ đẻ huynh đệ nàng bắt đầu, trong lòng Tiết lão thái thái luôn luôn bất mãn đối với Lí thị.


      "Đều là lỗi của thiếp thân!" Lí thị giờ phút này chỉ còn biết vâng lời.


      "Dung tỷ, ngươi biết sai rồi sao? Về sau còn xấu tỷ tỷ như vậy sao? Phải biết rằng các ngươi là thân tỷ muội, nếu trong lòng có nghi vấn gì, có thể lén hỏi tỷ tỷ, mà phải ở trước mặt người khác chỉ trích xấu nàng!" Tiết lão thái thái nghiêm mặt hỏi Tiết Dung.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 59.1 Tuyệt địa phản kích


      Editor: Tử SắcY



      Nhưng, lúc này, Vô Ưu luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt cũng lên tiếng chuyện."Tổ mẫu, cha, tuy rằng các ngươi đều tin là nương làm người tốt, nhưng hôm nay dù sao Dung tỷ cũng ra, nếu đem chuyện này rang như lời , chỉ sợ về sau nương rất khó có thể chưởng quản được, lại cũng có hại thể diện cho nương, cho nên ta vẫn khẩn cầu tổ mẫu cùng phụ thân gọi tiên sinh phòng thu chi đến, sau đó tra chút khoản này cho thỏa đáng, hi vọng có thể còn cho mẫu thân với Vô Ưu trong sạch!"


      Nghe như thế, Lí thị có chút sốt ruột, nàng nhanh cười đối với Vô Ưu : "Nhị tỷ, cần tra xét, tỷ tỷ làm người như thế nào chúng ta trong phủ từ xuống đều biết, Dung tỷ hiểu chuyện, các ngươi đừng chấp nhặt với nàng!"


      "Nhị nương, ngài phải mới vừa rồi còn mẹ con chúng ta cầm năm trăm lượng bạc trong nhà sao? Thế nào tại lại sửa miệng tin tưởng nương ta làm người, phải tự mâu thuẫn sao?" Vô Ưu giương mắt mắt lợi hại dường như muốn xem thấu trong lòng Lí thị.


      "Này..." Vô Ưu làm cho Lí thị nhất thời thể .


      Mà giờ phút này, Tiết Dung còn lại : "Nương, tỷ tỷ tự mình muốn kiểm toán, vậy kiểm toán , ngài sợ cái gì?"


      "Ta... Ta có cái gì sợ chứ!" Lí thị câu, bản thân quay đầu đến trước ghế dựa ngồi xuống, chỉ là trong mắt còn nét chanh chua vừa rồi.


      Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn liếc mắt nhìn nhau, sau đó : "Ta xem Vô Ưu cũng có đạo lý, bằng cho tiên sinh phòng thu chi cầm sổ sách lại chuyến ?"


      "Nương rất là." Tiết Kim Văn gật gật đầu, sau đó phân phó người kêu tiên sinh phòng thu chi đem sổ sách lại.


      Sau đó, Vô Ưu lui hai bước, ngồi xuống ghế tựa ở sau người, bưng lên nước trà nha đầu đưa qua cúi đầu nhàn nhã uống trà, bộ dáng khí định thần nhàn. Ngẩng đầu lườm liếc mắt phương hướng Lí thị cùng Tiết Dung ngồi xuống cái, chỉ thấy các nàng tại người phảng phất như đứng đống lửa, như ngồi đống than còn cố gắng trấn định, người tựa hồ như tràn đầy tin tưởng nhưng vẫn còn có chút khẩn trương. Đại khái đến ly trà , thấy nha đầu Yến nhi lão thái thái dẫn Từ tiên sinh phòng thu chi đến.


      "Thỉnh an lão thái thái, thỉnh an đại gia, thỉnh an Đại nãi nãi Nhị nãi nãi cùng các tiểu thư!" Từ tiên sinh trong tay ôm vài bản sổ sách cúi đầu thả lỏng hành lễ.


      "Miễn lễ !" Tiết lão thái thái nâng nâng tay .


      " biết lão thái thái kêu tiểu nhân cầm sổ sách đến là vốn muốn nhìn sổ sách? Mỗi bút viết xuống tiểu nhân đều nhớ rất ràng!" Từ tiên sinh .


      "Ngươi đem sổ sách cho Dung tỷ! Dung tỷ, ngươi chỉ ra những điểm đáng ngờ xem, cho đại gia nghe chút đến cùng là có tham ô gian lận hay ." Tiết lão thái thái xong, Từ tiên sinh nhanh đem quyển sổ sách trong tay dâng lên Dung tỷ.


      Dung tỷ nhận lấy sổ chính, nghiêm cẩn lật xem tìm chỗ bản thân cho rằng có điểm đáng ngờ."Tổ mẫu, phụ thân, đầu tiên là than chúng ta dùng vào mùa đông năm trước, than bên ngoài giá là trăm văn khuôn, nhưng trong sổ sách chúng ta than lại là trăm mười văn khuôn. khuôn than này so với bên ngoài đắt hơn mười văn tiền, hơn nữa nhà chúng ta dùng số lượng lớn, tóm lại là chín mươi văn là có thể mua khuôn, có thể thấy được này tham khuôn là tham hai mươi văn, với lại mùa đông từ xuống dưới nhà chúng ta tổng cộng dùng hết hơn hai trăm khuôn, đầy đủ là dùng hơn năm ngàn văn tiền, tính toàn thành bạc là năm sáu lượng bạc!"


      Nghe được Tiết Dung , Tiết Kim Văn cùng Tiết lão thái thái đều gật gật đầu, sau đó Tiết Kim Văn : "Nhưng mà tỉ lệ than tốt xấu gì lẫn lộn cũng có, than tốt khuôn đắt hơn mười mấy đến hai mươi văn, kém chút cũng tiện nghi điểm!"


      "Cha, than nhà chúng ta mấy năm nay đều là dùng trong cửa hàng, cho nên Dung nhi thể tính sai !" Tiết Dung .


      " sai, than chúng ta quả chỉ dùng than ở thành nam Ấm Xuân các." Tiết lão thái thái cũng gật gật đầu.


      "Tại sao có thể như vậy đâu?" Mà nghe như thế, ngồi ở ghế tựa Chu thị rất sốt ruột. Vô Ưu ở bên giọng khuyên nhủ: "Nương, ngài đừng có gấp, nghe Dung tỷ tiếp!" Chu thị mới an tâm chút. Mà Vô Ưu còn lại nghĩ: Tuy rằng Tiết Dung có bụng ý nghĩ xấu, hơn nữa bụng dạ hẹp hòi, rất dễ ghen tị người khác, nhưng đừng nàng quan sát rất tỉ mỉ, tuy rằng chỉ có mười lăm tuổi, nhưng có thể thấy ràng rất thông minh, chỉ là tư tâm quá nặng, đem thông minh dùng ở chỗ nên dùng!


      Nhìn đến bộ dáng Chu thị phảng phất ngồi được, Tiết Dung khóe miệng hạ lên chút, khỏi có chút đắc ý !


      "Còn có gì ngươi tiếp tục !" Tiết Kim Văn đối với Tiết Dung .


      "Là." Tiết Dung gật gật đầu, sau đó còn : "Còn có xuân sam mùa xuân năm nay, trong phủ chúng ta từ xuống dưới ngay cả chủ tử với nô tài tổng cộng là làm năm mươi kiện xuân sam, theo lý thuyết làm nhiều như vậy cửa hàng cắt may hẳn là phải tính rẻ hơn cho chúng ta điểm mới đúng, nhưng chất liệu vải thô cho nhóm nô tài so với bên ngoài còn muốn đắt hơn điểm, chủ tử dùng tơ lụa lĩnh la vậy càng cần . Ta giản sơ lược chút, chuyện này đại khái là cần hơn mười mấy đến hai mươi lượng bạc!"


      Nghe như thế, sắc mặt Tiết lão thái thái càng trầm trọng, mà sắc mặt Tiết Kim Văn cũng khôn dễ nhìn. ý bảo Dung tỷ tiếp tục , Dung tỷ càng càng đắc ý, thanh cũng so với vừa rồi lớn điểm. "Còn có xà bông thơm dùng hằng ngày, son phấn cùng với lá trà đồ ăn, thịt, rau dưa trái cây đại khái đều so với bên ngoài đắt hơn ít, tóm lại, nửa năm sở hữu ăn mặc chi phí cộng lại đại khái là dùng nhiều hơn ít nhất là hai ba trăm lượng bạc!"



      ☆, Chương 59.2 Tuyệt địa phản kích


      Editor: Tử SắcY



      Nghe như thế, Tiết lão thái thái mày khẽ động, sau đó đảo mắt nhìn xem Chu thị bộ dáng bị oan uổng, mà Vô Ưu lại khí định thần nhàn, mặt chưa từng có nhiều biểu cảm. Giờ khắc này, dường như nàng nghĩ tới cái gì, cho nên cũng . Nhưng Tiết Kim Văn nhịn được đảo mắt hỏi Chu thị cùng Vô Ưu."Theo như lời Dung tỷ các ngươi có cái gì để ?"


      "Vô Ưu, chuyện này đến cùng là xảy ra cái gì vậy?" Chu thị mặt khó giải nhìn nữ nhi.


      Vô Ưu đối với phụ thân : "Cha, theo lời Dung tỷ sai, chi phí ăn mặc trong nhà quả là sổ sách báo giả!"


      Vừa nghe lời này, Chu thị kinh hãi! Mà Tiết Kim Văn cũng dám tin : "Vô Ưu, ngươi cái gì? Chẳng lẽ Dung tỷ đều là ? Ngươi cùng mẫu thân ngươi là cắt xén bạc trong nhà đem cất vào túi tiền riêng?"


      Đối mặt với mẫu thân sợ hãi, phụ thân trách cứ, Vô Ưu chỉ cười . : "Dung tỷ sai, bạc ở trong nhà quả là bị cắt xén, nhưng cũng bị cất vào túi tiền ta với nương!"


      "Vậy bạc kia nơi nào ?" Tiết Kim Văn truy vấn .


      Giờ phút này, Tiết Dung vui sướng khi người gặp họa : "Tỷ tỷ, là ngươi làm, ngươi cũng thừa nhận, lại sạo lần nữa! Ngươi dù sao cũng là đích nữ trong nhà, nhiều lắm là tổ mẫu cùng cha trách phạt ngươi chút là thôi, là hại ngươi thế nào đâu."


      Vô Ưu vốn để ý tới lời Dung tỷ , nàng quay đầu đối với Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn : "Tổ mẫu, cha, thỉnh bước cùng Vô Ưu nhìn những thứ này!"


      Mọi người mang theo hồ nghi, sau đó, theo Vô Ưu ra phòng, đường tới phía hậu viện sài phòng. Đứng ở cửa sài phòng, Tiết Dung cười lạnh : "Tỷ tỷ, ngươi dẫn chúng ta đến sài phòng làm cái gì? Ngươi nếu giải thích ràng tính thôi , làm gì mà giữa trời nóng mời tổ mẫu cùng cha chạy đến nơi đây đâu?"


      "Hưng Nhi, mở cửa sài phòng ra!" Vô Ưu vẫn như cũ để ý tới Dung tỷ, mà phân phó Hưng Nhi bên .


      Hưng Nhi lên tiếng trả lời, nhanh lên lấy ra chìa khóa mở cửa sài phòng ra, chỉ thấy, trong sài phòng trừ bỏ củi được sắp đặt ngay ngắn chỉnh tề bên ngoài, còn chất đống khoảng chừng hơn mười khuông than, năm sáu cuộn vải vóc, còn có mấy túi gạo và mì to cùng với ít hoa quả khô. Nhìn đến mấy thứ này, mọi người khỏi đều mở to hai mắt nhìn, biết trong sài phòng này thế nào lại đột nhiên toát ra nhiều thứ này như vậy, trách được còn phải khóa lại, vốn là trong sài phòng này chỉ là chứa ít củi tạp vật linh tinh, hơn nữa cũng chưa bao giờ khóa lại, cho nên nơi này ít có người đến, cũng có người lưu ý quá đến chuyện nơi này bị khóa lại.


      "Gạo đó, mì, vải vóc rồi còn than linh tinh gì đó đều là từ nơi nào đến?" Tiết lão thái thái nghi hoặc hỏi.


      "Hồi tổ mẫu, đó chính là ngân lượng từ miệng Dung tỷ cháu cắt xén xuống!" Vô Ưu hồi đáp.


      "Vô Ưu, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Ngươi nhanh ràng cho nương! Nương biết ngươi khẳng định phải là loại người theo trong miệng Dung tỷ là tham bạc trong nhà, đỡ phải làm nương lo lắng!" Chu thị tiến lên lôi kéo nữ nhi lo lắng .


      "Đúng vậy, Vô Ưu, này... Đến cùng là chuyện gì xảy ra?" Tiết Kim Văn cũng có chút bị Vô Ưu làm cho hồ đồ.


      Đôi mắt ở người Lí thị cùng Dung tỷ quét chút, sau đó Vô Ưu cúi đầu trả lời: "Hồi cha, bởi vì nương thân mình tốt, cho nên chọn mua chi trong nhà đều là qua tay Vô Ưu, bởi vì ăn mặc trong nhà luôn luôn đều chọn mua trong cửa hàng, những năm gần đây vì nhu cầu sử dụng của người trong nhà, cho nên Vô Ưu vẫn như cũ chọn mua những thứ kia trong cửa hàng đó cũng đổi cửa hàng, ai biết sau khi chờ lão bản cửa hàng đem tới những thứ này, rồi còn đưa cho Vô Ưu bạc, Vô Ưu rất là sợ hãi, cho nên mới hỏi thăm về sau ra là những thứ nhà chúng ta chọn mua ở chỗ bọn họ đều được cho ít tiền hoa hồng , có thể là ở xung quanh thành. Vô Ưu đương nhiên là chịu thu, nhưng bất đắc dĩ là bọn họ nhất định đưa cho, còn nữa Vô Ưu cảm thấy tiền này cũng là của nhà chúng ta, Vô Ưu thu theo lời cũng tiện nghi cho thương gia. Cho nên ta suy nghĩ biện pháp này, lấy tất cả tiền hoa hồng bọn họ đưa tự mua gì đó, sau đó cho bọn họ đem những vật dụng đó đưa đến quý phủ của chúng ta, như vậy chúng ta ăn dùng nếu thiếu có thể mua ít. Vô Ưu sợ ngày sau ràng, cho nên động vào mấy thứ này, chỉ là gửi ở trong sài phòng . Vô Ưu còn chưa suy nghĩ tốt nên thế nào hồi báo tổ mẫu cùng cha, nghĩ tới Dung tỷ phát việc này!"


      Nghe như thế, Lí thị rất dám nhìn thẳng vào mắt Vô Ưu, mà Dung tỷ lại hoảng thần, bởi vì nàng luôn luôn đều cho rằng Tiết Vô Ưu quả là tham bạc trong nhà, nhưng ngờ nàng thế nhưng lại thâm tàng bất lộ như thế. Mà Chu thị nghe xong lời này, lập tức vui sướng : "Vô Ưu, ngươi đứa này nhưng lại làm nương sợ hãi, ngươi thế nào chịu sớm đâu?"


      Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn nhìn đến đống lớn trong sài phòng, lại nghe đến lời Vô Ưu giải thích, sắc mặt buông xuống nét trầm trọng, hai người nhìn nhau chút, sau đó cười : "Đúng vậy, còn làm chúng ta thiếu chút trách lầm ngươi đâu!"


      Thấy thế, Lí thị nhanh đẩy Dung tỷ phen, : "Dung tỷ, ngươi nhanh xin lỗi tỷ tỷ ngươi , oan uổng tỷ tỷ, ngươi muốn chết mà!"


      Bị đẩy phen Dung tỷ vẫn đứng như cũ ở nơi, bộ dáng điểm cũng tỉnh ngộ, trong đôi mắt ngược lại là toát ra rất nhiều phục! Lí thị vẫn như cũ đẩy nàng, hơn nữa còn cười bồi : "Vô Ưu, đều do nhị nương nghe xong lời của bên Dung tỷ, ta ngươi phải là người như vậy, nàng chỉ là tiểu hài tử, ngươi đừng chấp nhặt với nàng, cần để trong lòng! Nhị nương ở đây chịu tội với ngươi."


      Tóm lại, Lí thị đống lời tốt, nhưng Vô Ưu ngay cả mí mắt cũng nâng chút. Lúc này, Tiết Kim Văn nhìn đến Dung tỷ điểm cũng có ý tứ tỉnh ngộ, thập phần vui, răn dạy Lí thị : "Dung tỷ còn , ngươi vẫn còn sao? Ngươi theo nàng hồ nháo như vậy? Oan uổng tỷ tỷ, phỉ báng đại nương, nàng tuổi như thế, về sau còn như thế nào ?"

      ☆, Chương 59.3 Tuyệt địa phản kích


      Editor: Tử SắcY


      Mới bị răn dạy Dung tỷ ủ rũ đứng ở nơi đó lời, còn Lí thị lại nhanh đến chịu tội."Đại gia bớt giận, lão thái thái bớt giận, tỷ tỷ bớt giận, tất cả đều do là ta làm nương sai, khi trở về nhất định ta hảo hảo dạy Dung tỷ, nàng còn , tạm tha nàng này lần này !"


      Sau đó, Tiết lão thái thái lên tiếng ."Tuy rằng Dung tỷ tuổi còn , nhưng trước tình chưa điều tra trước mà vọng động đến tỷ tỷ, phỉ báng đại nương, loại hành vi này quả thực là tôn trọng trưởng bối, thể trách phạt. Nếu vậy phạt nàng được chu cấp tiền tiêu vặt trong ba tháng, ba tháng bế môn tư quá, được lời của ta với cha ngươi trong vòng ba tháng này cho ngươi xuất môn!"


      Nghe như thế, Dung tỷ tự nhiên là phục, nhưng dù sao tình ở trước mắt, nàng cũng có gì để lại đâu, chỉ có thể cúi đầu . Lí thị thấy thế, nhanh giúp: "Lão thái thái trách phạt là, thiếp thân nhất định hảo hảo dạy nàng!"


      " biết ngươi bình thường dạy bọn họ thế nào, ca ca tỷ tỷ đều bị ngươi dạy hư! Hôm nay xảy ra tình này ngươi phải có trách nhiệm, phạt ngươi được phát tiền tiêu vặt trong ba tháng, ba tháng bế môn tư quá, trong vòng ba tháng này ngươi cũng được xuất môn!" Tiết lão thái thái liếc trắng mắt Lí thị cái .


      "Này..." Nghe được bản thân cũng bị trách phạt như thế, Lí thị quả thực giống như là cà tím bị sương đánh—— ủ rũ!


      Thấy các nàng vốn chịu ăn năn, tay Vô Ưu lấy hai bản sổ sách từ trong tay Từ tiên sinh, hai tay dâng lên trước mặt Tiết Kim Văn : "Cha, hai bản này này là hai bản khác nhau từ năm trước với hai năm trước, mời cha xem qua chút!"


      Nghe kỳ quái như thế, Tiết Kim Văn nghi hoặc liếc mắt quét Vô Ưu cái, tay nhận lấy sổ sách. Hỏi: "Sổ sách này có cái gì ổn sao?"


      Giờ phút này, Lí thị vừa thấy Vô Ưu lấy ra sổ sách của hai năm trước sợ tới mức sắc mặt màu vàng đất, và ngay thời điểm Tiết Kim Văn nhận lấy sổ sách kia tay nàng có chút run run, sau đó, đôi mắt nàng vừa chuyển, ánh mắt nhíu lại, tay đỡ đầu : "Ai nha, đầu ta choáng váng mà!"


      "Nương, ngài như thế nào?" Dung tỷ thấy thế, nhanh lên nâng mẫu thân.


      "Ta được thoải mái, ngươi dìu ta trở về phòng nghỉ ngơi !" Lí thị .


      "Hảo." Dung tỷ vừa gật gật đầu, ngờ, Vô Ưu lại là trước bước, ngăn cản lại đường của Lí thị cùng Dung tỷ. : "Nhị nương, vừa rồi ngài tinh thần phải còn tốt lắm sao? Thế nào nhanh như vậy bị bệnh rồi? Là bệnh hay là sở hãi trong lòng mà giả bệnh vậy?"


      Vừa nghe lời này, tay Lí thị run rẩy chỉ vào Vô Ưu : "Vô Ưu, tuy rằng ta chỉ là nhị nương, ở Tiết gia đây cũng chỉ là cái thiếp, có địa vị gì, nhưng dù sao ta cũng được coi như là mẫu thân ruột của huynh đệ với muội muội ngươi, ngươi... Ngươi chuyện với ta như vậy, có phải hơi quá đáng hay ?"


      "Đúng vậy, tỷ tỷ, nương ta như thế nào cũng được coi như là trường bối của ngươi ?" Dung tỷ ở bên phụ họa .


      Chu thị thấy thế, sợ Vô Ưu lỗ mãng, chạy nhanh qua, giữ chặt lại Vô Ưu, khuyên nhủ: "Vô Ưu, ngươi thể chuyện với nhị nương ngươi như vậy, mau tránh ra !" Vô Ưu lại nhường.


      Tiết Dung thấy thế, hô về phía Vô Ưu: "Ngươi mau tránh ra ! Nương ta cần nghỉ ngơi."


      Mà Vô Ưu quay đầu đứng ở trước sài phòng với Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn: "Tổ mẫu, cha, Vô Ưu chỉ có mấy câu muốn , chờ Vô Ưu cho hết lời, cho nhị nương cũng muộn!"


      Lần này dù sao cũng là Lí thị cùng Dung tỷ cố tình gây , cho nên Tiết Kim Văn gật đầu : "Ngươi !" Mà trong ánh mắt khôn khéo kia của Tiết lão thái thái kia dường như cũng thấy cái gì, đứng ở bên thờ ơ lạnh nhạt, cũng .


      "Cha, sổ sách này ghi lại chi phí ăn mặc của nhà chúng ta trong hai năm trước, theo như lời vừa rồi của Dung tỷ than, gạo, mì, hoa quả khô, còn có quần áo mùa xuân từ xuống dưới trong nhà chúng ta, quần áo mùa đông, còn quần áo mùa hạ, vần mua những thứ kia ở trong cửa hàng như trước, giá cũng kém nhiều so với nửa năm này ta cùng nương ta chưởng quản!" Thời điểm Vô Ưu tới đây, cố ý dừng lại chút.


      Quả nhiên, lời Vô Ưu làm đôi mắt Tiết Kim Văn mị lên, mà đám người Chu thị dường như cũng ràng, xem ra hai năm trước đó thương gia hẳn là cũng đều cho người quản gia trong Tiết gia tiền hoa hồng ? Mà hơn nửa năm trước Vô Ưu cùng Chu thị mới bắt đầu chưởng quản Tiết gia, còn trước kia đều là Nhị nãi nãi Lí thị quản gia, Nhị nãi nãi này quản gia cũng được mười sáu mười bảy năm, mà vừa rồi Dung tỷ tính sai, làm quản gia nửa năm ít nhất có thể tham hai ba trăm lượng bạc, vậy nếu quản gia trong mười sáu mười bảy năm kia vậy có thể tham bao nhiêu bạc nha? Tính toán sơ sơ qua, đại khái cũng muốn hơn vạn lượng bạc đâu! Mọi người khỏi đều thầm thổn thức.


      Nghe như thế, Dung tỷ nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của Lí thị gần nửa ngày, trong mắt có chút kinh dị, mà trong mắt Tiết lão thái thái lại có bao nhiêu gợn sóng, còn Tiết Kim Văn lại dùng ánh mắt lợi hại nhìn, Chu thị cứ như vừa ở trong mộng mới tỉnh, ánh mắt Vô Ưu lạnh lùng, bọn hạ nhân bên ngoài lại ở bên giọng bàn tán.


      Tiết Kim Văn cúi đầu lật xem sơ qua chút sổ sách trong tay, phát chữ số bên trong sai biệt lắm với lời Vô Ưu , sau đó liền tức giận cầm sổ sách trong tay hung hăng ném dưới đất cái!


      Đùng!


      Sổ sách bị hung hăng ném dưới mặt đất, phát ra thanh làm cho Lí thị giật mình, sau đó, Tiết Kim Văn phẫn hận chỉ vào Lí thị chất vấn: "Kim Hoàn, ngươi giải thích thế nào đây?"


      "Ta... Ta..." Sau khi hai từ ta, Lí thị phịch tiếng quỳ xuống
      đất, dập đầu liên tục về phía Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn nức nở : "Kim Hoàn biết sai rồi, cầu lão thái thái, đại gia tha thứ! Đều là Kim Hoàn tốt, sau này Kim Hoàn... Cũng dám ..."


      Đối mặt với Lí thị cầu xin, Tiết Kim Văn xanh cả mặt, hiển nhiên là ngờ những năm gần đây Lí thị cắt xén tiền trong nhà như thế, mà sắc mặt Tiết lão thái thái trầm trọng lại, nàng dự đoán được nàng ta có lòng tham đáy như thế, mười mấy năm qua thế nhưng lại tham nhiều bạc như vậy! Còn Chu thị đứng ở bên cạnh nhìn thấy bộ dáng Lí thị nỉ non dập đầu có chút đành lòng, nhưng Vô Ưu, Liên Kiều, đám người Hưng Nhi Bình Nhi chỉ thờ ơ lạnh nhạt nhìn.


      Sau đó, Tiết lão thái thái lên tiếng."Kim Hoàn, ta hỏi ngươi, mười mấy năm qua đại khái ngươi cũng cắt xén hơn vạn lượng bạc trong nhà, vậy bạc đó ngươi dùng nơi nào? Nếu ngươi có thể đem số bạc đó bổ sung lại, ta có thể khuyên nhủ Kim Văn so đo với ngươi!"


      Vừa nghe lời này, Lí thị lập tức trợn tròn mắt! Nàng tại còn bạc ở nơi nào chứ? Nhiều lắm cũng chỉ có mấy trăm bạc lấy qua ngày mà thôi, còn có mấy thứ như trang sức, những số bạc đó sớm bị nàng sử dụng ở người cũng là trợ cấp cho nhà mẹ đẻ! Nhớ lần trước nàng có thay đệ đệ lấy ra mấy ngàn lượng, bây giờ còn gì làm riêng đâu chứ.


      Sau đó, Lí thị khóc lớn : "Lão thái thái, tuy rằng lúc thiếp làm quản gia có... Tham chút bạc, nhưng có tham nhiều vạn lượng như vậy! Lại thiếp thân cũng có dùng số bạc này ở người, vì thiếp thân đều dùng ở người hai đứa con. Ngài xem Nghĩa ca từ nghịch ngợm thích đọc sách, cho nên thiếp thân luôn vụng trộm cầm lễ vật bái phỏng Tư Thục tiên sinh, bằng Nghĩa ca lại làm họa ở bên ngoài, chuyện đó thiếp thân dám cho ngài với đại gia biết, cho nên mới vụng trộm cầm bạc bổ sung vào chỗ thiếu. Còn Dung tỷ nữa, từ nàng bái Công Tôn đại nương dạy ca múa có tiếng ở trong kinh thành chúng ta làm vi sư, những chuyện đó đều phải cần bạc hết! Lão thái thái, đại gia, các ngài cũng đều là người làm cha làm mẹ, các ngài hãy thông cảm cho lòng của người mẹ ta ..." xong, Lí thị khóc thành tiếng.


      Lí thị khóc kêu làm sắc mặt Tiết lão thái thái với Tiết Kim Văn đều trở nên cực kém. Bởi vì lời Lí thị sai, Nghĩa ca quả là từ thích đọc sách, ở sau lưng Lí thị ra biết bao nhiêu công phu bọn họ cũng có biết, càng thêm lần này khảo trúng tú tài, đại khái là thiếu phần lễ vật tặng cho vị Tư Thục tiên sinh kia . Hơn nữa Dung tỷ từ học tập cầm kỳ thư họa khiêu vũ, cho nên lão sư khiêu vũ nhận được quần áo giày trang phục và đạo cụ cũng tiêu hao ít. Nàng làm mẫu thân như vậy cũng coi như vô tư, nuông chiều đôi ca muội đến hỏng rồi, đáng giá để người khác thương xót!


      Thấy mẫu thân nỉ non đáng thương, Dung tỷ cũng quỳ xuống cầu tình : "Tổ mẫu, cha, nương tuy rằng đúng, nhưng những năm gần đây cũng có khổ lao, cầu tổ mẫu với cha tạm tha cho nương chuyện này !"


      "Phạm lỗi như vậy, trừng phạt chút về sau người trong nhà ào ào noi theo như thế nào cho phải?" Tiết lão thái thái mặt trầm xuống.


      Tiết Kim Văn nổi nóng, hô: "Gọi gia pháp!"


      Vừa nghe đến muốn gọi gia pháp, Lí thị lập tức sợ tới mức run run đứng lên, còn Dung tỷ lại nhanh dập đầu : "Cha, được! Thân mình nương chịu nổi. Cầu cha khai ân!"


      "Đại gia, ta gả cho ngươi làm thiếp cũng mười bảy mười tám năm , tuy rằng ta nên cắt xén bạc trong nhà, nhưng ta cho cũng sinh cho ngươi đôi ca muội, có công lao cũng phải có khổ lao, thế mà ngươi lại tuyệt tình như vậy, muốn lấy gậy trúc kia để đánh ta sao? Ô ô..." Tay Lí thị vỗ ngực khóc rống thôi.


      "Đây đều là ngươi gieo gió gặt bão!" Tiết Kim Văn quay mặt qua chỗ khác, liếc mắt xem Lí thị cái.

      Sau đó, hồi nãy Yến nhi được sai gọi gia pháp thỉnh Vô Ưu, bây giờ hai tay nâng gia pháp tới. Cúi đầu : "Đại gia, gia pháp đến!"

      "Đánh mạnh năm mươi roi cho ta!" Tiết Kim Văn đen mặt .

      "Này..." Vừa nghe muốn đánh năm mươi roi, Yến nhi mày nhíu lại.

      "Đại gia tha mạng! Kim Hoàn về sau dám nữa. Kim Hoàn còn có ít trang sức với bạc vụn, Kim Hoàn nguyện ý lấy ra mà..." Lí thị sợ tới mức khóc lớn. Bởi vì theo lời kia mà đánh năm mươi roi phỏng chừng ngay cả mông cũng bị đập nát, chuyện này cũng phải là đùa giỡn!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 59.4 tuyệt địa phản kích


      Editor: Tử SắcY



      "Cha, cầu ngài tha nương ! Tổ mẫu, ngài tha nương !" Tiết Dung lập tức quỳ mặt đất cầu xin Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn, nhưng bất đắc dĩ hai người đều động đậy gì, cuối cùng, Tiết Dung biết Chu thị dễ mềm lòng, nên đến trước mặt Chu thị, hai tay lôi kéo váy Chu thị, đau khổ cầu xin : "Đại nương, ngài giúp mẹ ta câu tốt , tha cho nương ta , nàng là chịu được năm mươi roi kia! Đại nương..."
      Lúc này, Chu thị nhìn thấy Lí thị cùng Dung tỷ khóc rất đáng thương, cho nên lên khuyên nhủ: "Lão thái thái, đại gia, muội muội dù sao cũng là nữ tử, trách phạt đánh năm mươi roi là ăn tiêu, bằng theo luật thường xử lý ?"


      "Đều là nàng gieo gió gặt bão, đánh năm mươi roi là theo luật xử lý rồi!" Tiết Kim Văn nổi nóng, cho nên ngôn ngữ cực kỳ nghiêm khắc.
      Thấy Tiết Kim Văn động đậy gì, Chu thị lại : "Kim Hoàn tuy làm việc này rất đáng giận, nhưng dù sao nàng cũng vì Tiết gia mà sinh ra ca muôi, chúng ta cũng nên nghĩ đến phân lượng của Nghĩa ca cùng Dung tỷ, như vậy đại gia cũng muốn theo luật xử lý sao!"


      Lúc này, Tiết lão thái thái cũng lên tiếng."Kim Văn, nàng dâu ngươi rất đúng, chủ yếu nên nể mặt Nghĩa ca, cho nương giữ chút mặt mũi!"
      Cơn giận còn sót lại chưa tiêu hết sau khi Tiết Kim Văn trầm mặc lâu, mới : "Lão thái thái cùng Đại nãi nãi van xin hộ cho ngươi, vậy đánh hai mươi roi là được rồi!"


      Nghe như thế, Lí thị ngồi sững đất, Dung tỷ vẫn đau khổ nỉ non cầu xin như cũ: "Cha, hai mươi roi cũng da tróc thịt bong rồi!"


      "Ta muốn cho nàng nhớ kỹ lần da tróc thịt bong này! Người tới, đánh cho ta, được phép lưu tình, bằng đều bị đuổi ra ngoài hết!" Tiết Kim Văn tha bất cứ kẻ nào cầu tình tiếp.


      Sau đó, có hai cái bà tử lên mang Lí thị , còn Dung tỷ vẫn nỉ non ngồi sững đất, Nghĩa ca bây giờ ở nhà, còn trong trường học, Hồng Hạnh cùng Liễu Xanh sợ tới mức quỳ rạp xuống đất. Lát sau, bên tai truyền đến tiếng la khóc thê lương của nữ nhân cùng với tiếng gậy gỗ đập ở thân thể, làm cho người ta nghe sợ đến nổi da gà!


      bao lâu sau, bà tử trở về bẩm báo : "Hồi bẩm lão thái thái, đại gia, Đại nãi nãi, hai mươi roi được đánh xong ! Nhị nãi nãi đau ngất rồi."


      Nghe như thế, trong mắt Tiết Kim Văn lướt qua chút thương tiếc, thanh cũng hòa hoãn lại, sau đó phân phó bà tử kia : "Phái người thỉnh đại phu trị liệu cho Nhị nãi nãi!"


      "Là." Bà tử kia lên tiếng trả lời rồi .


      Sau đó Dung tỷ đứng nhanh dậy muốn xem thương thế của Lí thị, lại bị Tiết Kim Văn gọi."Đứng lại!"


      Nghe được tiếng kêu của phụ thân, Tiết Dung cũng dám vọng động gì, dừng lại bước chân, quay người cúi đầu nghe phụ thân phân phó. Sau đó, bên tai nhanh truyền đến thanh của Tiết Kim Văn."Ngươi cứ như vậy mà ? Vừa rồi nghe lời cầu tình của đại nương ngươi cho nương ngươi sao? Ngươi có phải cần lời cảm tạ với đại nương ngươi hay mà lại bỏ ?"


      Nghe như thế, Tiết Dung cúi đầu răng nanh cắn môi cái, sau đó mới lên hai bước, phúc phúc thân mình, : "Đa tạ đại nương!"
      "Miễn ! Miễn !" Chu thị nhanh .


      " thôi, chăm sóc thương thế của mẹ ngươi cho tốt!" Tiết Kim Văn câu.


      "Là." Tiết Dung gật gật đầu, sau đó xoay người rời .


      Chờ sau khi Tiết Dung rời , Tiết Kim Văn lên đỡ lấy mẫu thân : "Nương, ngài cũng đứng nửa ngày rồi, để con dìu ngài trở về nghỉ ngơi chút?"


      "Ân." Tiết lão thái thái gật gật đầu. Sau đó, Tiết Kim Văn, Chu thị cùng với Vô Ưu chờ Tiết lão thái thái về phòng nàng mới theo vào.


      Tiết lão thái thái mệt nhọc nửa ngày, có chút mệt mỏi, cho nên nghiêng người qua sạp, Yến nhi ở bên xoa bóp chân cho nàng, còn Tiết Kim Văn cùng Chu thị ngồi ở ghế thêu đôn, Bình Nhi đứng bên rót nước trà, Vô Ưu đứng đất, nhàn nhã việc nhà.


      "Đều do con bình thường để ý đến gia vụ, mới cho Kim Hoàn làm ra chuyện sai như thế, là làm nương quan tâm tức giận rồi!" Tiết Kim Văn cúi đầu nhận sai với mẫu thân.


      Nghe được lời con , Tiết lão thái thái : "Ngươi cả ngày bận chuyện nha môn còn xong, nơi nào rảnh rỗi quản lí mấy việc vặt này? Lại , thường ngày chuyện Kim Hoàn làm ta cũng biết chút. Bình thường ta cũng biết nàng có cắt xén phần chi tiêu vật dụng trong nhà, ta chỉ nghĩ nàng cắt xén nhiều lắm cũng chỉ mười hai bát hai bạc vụn mà thôi, nào biết đâu nhiều năm như vậy lại gom góp được nhiều như thế. Mới đầu ta cũng nghĩ ngươi dù sao cũng chỉ có mình Nghĩa ca là con nối dõi, về sau tất cả gia nghiệp còn đều là của ? Mà Kim Hoàn lại là nương của Nghĩa ca, nàng ta cắt xén bao nhiêu tương lai cũng đều dành cho Nghĩa ca, cho nên cũng mở mắt nhắm mắt. nghĩ tới ta thế nhưng lại dung túng cho nàng, mới làm cho lá gan của nàng càng lúc càng lớn, cho nên cắt xén hơn vạn lượng đâu!" Khi chuyện, trong mắt Tiết lão thái thái chứa đầy hối hận.


      "Chả trách cách năm ngày tiền lại nhanh hết như thế, kỳ thực chúng ta vốn có hai cửa hàng, ngoài thành còn có mấy trăm mẫu ruộng, hơn nữa còn có bổng lộc của ta, từ xuống dưới hai trăm ba mươi miệng người chúng ta cũng có thể đủ dùng ! Đây đều là lỗi của con, để ý Kim Hoàn cho tốt." Tiết Kim Văn .


      "Nhưng Kim Hoàn cũng có tiêu tiền vào nơi khác, Nghĩa ca cùng Dung tỷ từ đến lớn, từ chi phí ăn mặc đến nghiệp học vấn cũng cần tiêu ít bạc, tuy rằng có khả năng là nàng có trợ cấp cho nhà mẹ đẻ chút, nhưng dù sao cũng là ngươi sinh dưỡng nàng. Lần này cũng giáo huấn nàng chút thôi, về sau được cho nàng xen vào chuyện tiền nong nữa. Ai, đề cập tới cũng thế thôi!" Tiết lão thái thái khoát khoát tay ý bảo cần lại đến đề tài này nữa.


      Lúc này, Chu thị ngồi lại cười : "Lão thái thái, hôm nay Vô Ưu từ hầu phủ Yên Ổn mang điểm tâm về cho ngài, ngài nếm thử ?"


      "Lại có điểm tâm mang về sao? Ân, vừa vặn ta cũng có chút đói bụng." Tiết lão thái thái mỉm cười gật gật đầu.


      Sau đó, Vô Ưu nhanh từ trong hộp thức ăn lấy ra mâm điểm tâm lại, đưa tới trước mặt Tiết lão thái thái, cười : "Tổ mẫu, đây là hoa quế bơ cao, nghe là điểm tâm ngon nhất mà đầu bếp hầu Yên Ổn làm, còn được nương nương trong cung thường xuyên truyền lời chon nha đầu đưa điểm tâm vào đâu!"


      "Phải ? nghĩ tới ta còn có lộc ăn!" xong, tay Tiết lão thái thái cầm khối điểm tâm màu vàng kim hoàng, đưa vào trong miệng, nhấm nuốt lúc sau, khỏi gật đầu : "Uh, quả nhiên sai! Sauk hi vào miệng lập tức mềm ra, hương vị lại ngọt lành ngấy, là ăn rất ngon, các ngươi cũng đều nếm thử !" xong, xua tay kêu Vô Ưu đưa sang Tiết Kim Văn cùng Chu thị nếm thử. Vô Ưu nhanh bưng điểm tâm đưa đến trước mặt Tiết Kim Văn với Chu thị, hai người đều tự cầm khối, ăn xong cũng đều khen dứt miệng!


      "Lão thái thái, ngài lại ăn thêm khối ?" Chu thị cầm loại điểm tâm khác lại dò hỏi.


      " ăn!" Tiết lão thái thái vẫy vẫy tay, ý bảo ăn nữa.


      Chu thị thấy vậy nhanh cầm điểm tâm trong tay đưa cho Yến nhi ở bên, phân phó : "Đem điểm tâm này cất cho tốt, khi nào lão thái thái thích lấy ra cho lão thái thái ăn!"


      "Là." Yến nhi cúi đầu nhận.


      Sau đó, Tiết Kim Văn đứng dậy : "Nương, đêm nay có mấy đồng nghiệp uống rượu, lúc này cũng sai biệt lắm, con cáo lui trước!"


      " thôi! thôi! Sớm trở về chút, đừng cho nàng dâu ngươi lo lắng." Tiết lão thái thái dặn.


      "Là." Tiết Kim Văn gật gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Chu thị cái, rồi liền xoay người rời khỏi.


      Tiết Kim Văn rồi, trong phòng chỉ còn lại Tiết lão thái thái, Chu thị và Vô Ưu, cùng với Yến nhi ở bên hầu hạ, đột nhiên Tiết lão thái thái kéo tay Vô Ưu lại, cười : "Vô Ưu, vừa rồi tổ mẫu hiểu lầm ngươi, ngươi trách tổ mẫu ?"


      Nghe như thế, Vô Ưu nhanh cung kính : "Vô Ưu làm sao có thể trách tổ mẫu đâu? Đều là do người cố ý vu oan hãm hại, thể trách người khác tin!"


      Tiết lão thái thái gật gật đầu."Tổ mẫu biết ngươi là hài tử hiểu lý lẽ tốt! Nhị nương ngươi với muội muội ngươi cũng bị trừng phạt, dù sao đến cùng cũng vẫn là người nhà, ngươi cần để trong lòng. Về sau có việc gì tổ mẫu cùng cha ngươi làm chủ cho ngươi!"


      "Vô Ưu tuân theo lời tổ mẫu dạy bảo!" Vô Ưu gật gật đầu.


      "Ân." Nghe được Vô Ưu , Tiết lão thái thái vừa lòng gật gật đầu.


      Vô Ưu thấy sắc mặt Tiết lão thái thái có chút hòa hoãn lại, huống hồ lần này nàng lại có chút cảm giác muốn xin lỗi bản thân, nhưng bằng rèn sắt khi còn nóng, nhắc tới kiện kia, chỉ sợ tổ mẫu nàng nhất định đáp ứng! Cho nên, ngay sau đó, Vô Ưu mở miệng : "Tổ mẫu, Vô Ưu có việc muốn thương lượng với tổ mẫu!"


      "Chuyện gì ngươi cứ !" Tiết lão thái thái cầm bát trà Chu thị đưa qua, vừa dùng nắp trà gạt lá trà sang bên vừa .


      Vô Ưu đứng ở bên cạnh tổ mẫu cười bồi : "Tổ mẫu, bên cạnh ngươi phải có nha đầu thô sử tên Phương Nhi sao? Cháu thấy nàng thành chịu khó, vừa vặn trong thôn trang của cháu cũng thiếu người quét dọn hồ với chăm gà chăm vịt, bằng cho Phương Nhi qua đó, rồi Vô Ưu mua nha đầu khác ở bên ngoài đưa lại cho tổ mẫu, người thấy như thế nào?"


      Nghe như thế, Tiết lão thái thái cúi đầu suy nghĩ lát, mới : "Phương Nhi? Nàng đến trong phòng ta, nhưng mà cũng có chút ấn tượng, là nữ nhi của Hưng Nhi với Bình Nhi phải ?"


      "Đúng là!" Vô Ưu gật gật đầu.


      Nghe như thế, Tiết lão thái thái cười. : "Khẳng định là lão tử nương ngài cầu ngươi đến dùm ?"


      "Chuyện này phải như vậy đâu. Bình Nhi với Hưng Nhi đều là người thành biết bổn phận mình, bọn họ chưa từng nhắc tới cầu như vậy. dối gạt tổ mẫu, là ca ca của Phương Nhi tên Vượng Nhi cầu cháu , cho nên cháu mất mặt, đành phải đáp ứng Vượng Nhi lại cầu tổ mẫu!" Vô Ưu ăn ngay .


      "Vượng Nhi kia là đứa có khả năng, tuy rằng tuổi lớn, nhưng cũng là người già dặn. Với lại trong thôn trang ngươi dùng , thế nào cũng phải lung lạc chút mới phải. Nương Vô Ưu, ngày mai ngươi cho Phương Nhi dọn dẹp chút, rồi phái người đưa nàng đến thôn trang!" Tiết lão thái thái quay đầu với Chu thị.


      Nghe được lời đáp ứng của Tiết lão thái thái, Vô Ưu tự nhiên là vui mừng quá đỗi, nhanh phúc phúc thân mình : "Đa tạ tổ mẫu!"


      Nhìn đến bộ dáng Vô Ưu vui vẻ, tay Tiết lão thái thái sờ sờ búi tóc của Vô Ưu, cười : "Ngươi đứa này hết đoan trang tri lễ, lại thông minh bình tĩnh, trước kia tổ mẫu còn tưởng ngươi là hài tử si ngốc đâu, đều là trách tổ mẫu có mắt nhìn, mà từ ta đối với ngươi để bụng, bằng với tuổi này của ngươi, tài hoa như vậy khẳng định là có thể kết cửa hôn nhân tốt!" Khi chuyện, trong mắt Tiết lão thái thái toát ra chút tiếc hận.


      Tiết lão thái thái cũng trúng với tâm của Chu thị, nàng khỏi có chút xót xa. tại khắp làng giềng hàng xóm truyền thanh danh phải với Vô Ưu, về sau muốn kết thân như lời chỉ sợ là rất khó khăn, nàng khỏi lặng lẽ nổi lên nước mắt!


      "Tổ mẫu, Vô Ưu cảm thấy bây giờ rất tốt, nghĩ là lập gia đình!" Vô Ưu .


      "Nơi nào lại có nữ hài tử gả đâu?" Tiết lão thái thái oán trách câu, sau đó liếc mắt thấy Chu thị lau nước mắt, khỏi : "Ngươi cũng cần rất lo lắng, đứa Vô Ưu này phải là loại nam tử nào cũng có thể xứng đôi, về sau nhất định là có thể tìm được người có tuệ nhãn thức châu*, nếu đem nàng hứa gả cho tục vật, vậy mới chân chính muốn đạp hư!"

      [*Tuệ nhãn thức châu: có mắt nhìn nhận ra châu ngọc, ý là có mắt nhận ra Ưu tỷ là vật báu]


      "Lão thái thái là!" Chu thị nhanh gật đầu.


      Còn lát, Tiết lão thái thái mệt mỏi, Chu thị với Vô Ưu cùng lui ra. Cùng đến phòng của Chu thị, Bình Nhi nghe là lão thái thái đáp ứng cho Phương Nhi thôn trang, cho nên cao hứng rồi nhân lúc đó quỳ rạp xuống đất, cảm động đến rơi nước mắt : "Lần này Phương Nhi có thể thôn trang ít nhiều gì cũng nhờ vào Đại nãi nãi cùng nhị tỷ, Bình Nhi ở trong chỗ này dập đầu thay nữ nhi lời cảm tạ!"


      "Mau đứng lên ! Hôm nay chuyện này đều là công lao của Vô Ưu, ngươi cần quỳ lạy ta." Chu thị cười .


      Nghe như thế, Bình Nhi nhanh từ mình dập đầu với Vô Ưu cái, Vô Ưu thấy thế, dù sao nhìn chịu nổi, bởi vì Bình Nhi so với tuổi mẫu thân Chu thị nàng chỉ hơn mấy tuổi, lại còn là người ở bên cạnh mẫu thân hầu hạ, nàng nhanh dìu Bình Nhi đứng lên."Mau đứng lên! có chuyện gì lớn hết, ngươi cần gì phải như thế !"


      bên Tống mụ cười : "Nhị tỷ cần gì, về sau ngươi cứ bảo Phương nhi cùng với ca ca nàng chăm sóc thôn trang cho tốt cũng chính là báo đáp với nhị tỷ rồi!"


      "Là! Là! Phương Nhi khẳng định làm tốt." Bình Nhi nhanh gật đầu .
      " nửa ngày, ở trong phòng tổ mẫu cũng chưa uống được ly trà, Bình Nhi, nhanh ngâm trà cho ta !" Vô Ưu cười ngồi ở ghế thêu đôn.
      "Là! Là!" Bình Nhi lên tiếng trả lời rồi chạy nhanh ngâm trà.


      Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn lại có Chu thị, Tống mụ, Vô Ưu cùng với Liên Kiều. Liên Kiều khỏi cười : "Tống mụ, nãy ngươi thấy được, Nhị nãi nãi lãnh đủ hai mươi roi đòn, đúng là sảng khoái lòng người mà!"


      "Đừng thấy ta xuất môn, nhưng ta cũng sớm nghe qua. Đây là phải là có quà báo, mà là thời điểm chưa tới!" Tống mụ cười .


      "Ngẫm lại hết giận, nhiều năm như vậy chi thứ hai các nàng đối đãi thế nào với nãi nãi và nhị tiểu thư chúng ta? Cắt xén đồ ăn đổ dùng của chúng ta , còn xúi giục lão thái thái với đại gia gặp người trong phòng chúng ta. Chỉ chừng này thôi cũng đủ làm lão thái thái cùng đại gia biết các nàng là dạng người gì rồi. Lão thái thái , về sau cho Nhị nãi nãi xen vào chuyện tiền nong nữa!" Liên Kiều .


      Nghe như thế, Chu thị thở dài : " Lí Kim Hoàn cũng là người đủ đáng thương, nhiều năm tân tân khổ khổ thu nhiều tiền như vậy lại tiêu xài hết ở người ca muội với nhà mẹ đẻ, dù như vậy nhưng đôi ca muôi người cũng vì nàng mà chịu tranh đua!"


      "Nãi nãi, tuy rằng ngươi phải, nhưng là ai cho cơ hôi nam đinh duy nhất ở Tiết gia chúng ta từ trong bụng nàng bò ra chứ. Cho dù nàng phạm lỗi giết người phóng hỏa, lão thái thái cùng đại gia cũng thể làm thế nào được nàng, nhiều nhất cũng chỉ giống như hôm nay đánh chút roi đòn thôi!" Tống mụ .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :