1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      @quỳnhpinky nàng cứ bình tĩnh chuyện hay còn ở phía sau :yoyo55:
      quỳnhpinky thích bài này.

    2. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      chuotanmeo thích bài này.

    3. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Chương 2.4:

      Ánh mắt mông lung, sáng chói làm cho thiếu niên nheo mắt lại nhìn.

      Cho đến khi thân ảnh của đứng trước mặt của , thiếu niên vẻ mặt cứng đờ, lập tức bước đến trước mặt , "! "

      "Tôi chỉ là trong lúc vô tình đến nơi này, phải cố ý muốn nhìn lén cậu cùng bọn họ..." Lời chưa xong, mặt của giống như là bánh quy kẹp nhân, cổ bị bóp chặt .

      Hai người cao sấp sỉ nhau, cho nên tầm mắt cũng coi như song song .

      Hai người cách nhau quá gần, làm cho nhìn đôi mắt sáng như ngọc của .

      Này… đây có được là sàm sỡ, mà sàm sỡ lại là thằng nhóc…!!

      "Uy, mau thả tôi ra, nếu ..."

      "Kỷ Kỷ." Thiếu niên trong miệng bỗng dưng ra hai chữ này.

      "Cái gì?" thoáng cái ngây ngẩn cả người, thiếu niên này làm sao biết tên của ?

      " ra là truyện cổ tích đều là gạt người, ra là thiên sứ căn bản cũng giữ lời hứa." hung hăng chằm chằm nhìn .

      đôi mắt xinh đẹp hung ác nhìn chằm chằm, tuyệt đối phải là chuyện tốt gì, Vương Kỷ Hoa kêu lên: "Tôi hiểu cậu cái gì, cậu tốt nhất mau buông tay."

      "Chẳng lẽ quên, cậu với tôi cái gì sao?"

      "Tôi căn bản cũng biết cậu, có thể đối với cậu cái gì a?"

      " lại dám biết tôi? !" nghiến răng nghiến lợi , " tại sao có thể quên tôi, tôi nhớ lâu như vậy, sao có thể!"

      "Lời cậu tôi đều hiểu!"

      " ràng qua, là thủ hộ thiên sứ của tôi!"

      Vương Kỷ Hoa đột nhiên cả kinh.

      Những lời này, đối với người qua, đúng là vậy hẳn là là ở trong mộng ...

      Hay là , bây giờ cũng là ở trong mộng?

      Nhưng là vì cái gì cảm giác này, căn bản là giống như là - - thực tế? !

      Đúng là, nếu như là thực tế , có đạo lý... có đạo lý...

      Môi của run rẩy, nhìn cậu thiếu niên tìm hình bóng của Đỗ Quân Điển, "Cậu là... Đỗ Quân Điển?" Trời mới biết, mấy chữ này có xong có bao nhiêu gian nan.

      " cuối cùng cũng nhớ ra sao." Đỗ Quân Điển buông ra hai tay, khóe miệng giương lên cười trào phúng, "Mặc dù đem tôi để ở trong lòng, bất quá tôi lại đem lời của đều nhớ kỹ, tôi còn ghi nhớ những lời , cho nên tại ai dám ăn hiếp tôi."

      Những kể nằm đây, chính là minh chứng tốt nhất!!!

      "Cậu tại sao phải cùng nhiều người như vậy đánh nhau?"

      " có gì , chỉ là xem bọn họ vừa mắt mà thôi." tùy tiện , "Tôi tại rất mạnh ."

      Này... Này... Lời trước đây của , có phải hay phản tác dụng.

      "Ngu ngốc!" cốc cái.

      Mặc dù hơi đau nhưng có làm cho chán ghét

      " đánh tôi." hơi nhíu mày.

      "Cậu cho rằng đem tất cả mọi người đánh thành như vậy là mạnh mẽ sao? Những điều tôi với cậu là để cho cậu bảo vệ chính mình chứ phải là ăn hiếp kẻ khác!" Vương Kỷ Hoa tức giận .

      Đỗ Quân Điển trầm mặc, lâu mới xê dịch môi, "Tôi hiểu." mới có cảm giác mình làm sai!

      giơ tay lên, dùng sức dí vào vết thương mặt .

      "A!" khỏi kêu đau tiếng, vẻ mặt kỳ quái nhìn .

      "Vẫn còn biết đau sao?" ngón tay dời , gõ gõ trán của , "Những người kia so với cậu còn đau hơn. Kẻ mạnh chân chính, phải là như thế!’’

      Tiếng thanh thúy của , chạm vào đáy lòng

      , chỉ là trợn to hai mắt nhìn .

      " có ai... với tôi như vậy." Thiếu niên lầm bầm. là người đầu tiên cho biết, phải hiểu được người bảo vệ mình, cũng là người thứ nhất cho biết, cường đại là dựa vào sức lực để quyết định.

      "Tóm lại về sau còn đánh nhau, làm cho tất cả mọi người quỳ phục dưới chân cậu, cũng là chuyện gì tốt!" Lúc này đây, tay xoa lên mặt "Rất đau sao?"

      "Vết thương thôi mà." bĩu môi, muốn trước mặt tỏ ra yếu đuối.

      "Có băng dán ?" Vương Kỷ Hoa hỏi.

      Thiếu niên lắc đầu.

      "Đây chỉ có thể dung miệng liếm, làm cho vết thương bị nứt ra.’’

      “ Dùng miệng liếm?"

      "Đúng vậy, cậu dùng đầu lưỡi liếm qua miệng viết thương ."

      "Liếm như thế nào?"

      "Chính là như vậy !" có nghĩ nhiều trực tiếp bắt đầu với làm mẫu, nâng qua mặt , trực tiếp vươn ra đầu lưỡi, liếm miệng vết thương của .

      Mang theo ấm áp, giống như là động vật liếm láp miệng vết thương, làm cho thiếu niên tim đập mạnh và loạn nhịp .

      Cho đến loạt động tác làm xong, Vương Kỷ Hoa mới phát mới vừa rồi bị liếm đối tượng còn cậu bé sáu tuổi, mà là cậu nhóc 13,14 tuổi.

      Đối phương thân thể ràng cứng đờ, cho tới bây giờ, chỉ hy vọng có thích sạch .

      "Cậu sao chứ." có chút lúng túng hỏi.

      " sao." khôi phục vẻ mặt, ngón tay lơ đãng mơn trớn khóe miệng. hiểu tại sao , chỉ cảm thấy miệng càng ngày càng nóng.

      Là vì liếm miệng vết thương có hiệu quả sao? Hay là bởi vì ?

      "Về sau, cậu khong được đánh người !" Vương Kỷ Hoa được tự nhiên tránh khỏi miệng , nhìn về phía ngón tay của .

      Đó là đôi tay rất đẹp, mảnh mai, thon dài, mặc dù chưa phát triển hêt, mặc dù bởi vì đánh nhau mà có chút sưng đỏ - - nhưng cũng ảnh hưởng đến đôi bàn tay này.

      "Biết ? Cậu có đôi tay rất đẹp." nắm tay , tỷ mỉ quan sát.

      "Tay của tôi rất đẹp sao?"

      gật gật đầu, “ đôi tay này của cậu, rất thích hợp với đánh đàn dương cầm, mà phải thích hợp đánh nhau. Khi còn bé, cậu phải muốn làm nghệ sĩ đàn piano sao?"

      Đây là vì muốn đánh cho nghe! Đỗ Quân Điển kinh ngạc nhìn qua Vương Kỷ Hoa. Khi còn bé, đột nhiên xuất ở thế giới của , lại làm trở tay kịp biến mất trong thế giới của .

      , vô luận tiếp tục đánh ra bất kỳ khúc nhạc, đều có tình cảm, còn dư lại chỉ là kỹ xảo mà thôi.

      "Đúng rồi, cậu bây giờ còn có đánh đàn dương cầm chứ? Tôi nhớ cậu khi còn bé đánh đàn đánh cực kỳ hay a! Nếu như nếu có thể, tôi còn muốn nghe bản nhạc của cậu nữa."

      "Như vậy nếu như tôi đánh, tuân thủ lời hứa sao?"

      Vương Kỷ Hoa mờ mịt nháy mắt mấy cái.

      "Nhìn tôi." lẳng lặng , ánh mắt kia, toát ra giống như trước đây chờ đợi.

      khắc kia, kìm lòng được, - - "Được."

      Nếu như đây là ngủ mơ, cũng có biện pháp thuyết phục chính mình.

      Đúng là nếu như đây phải là ngủ mơ, vậy tại sao chỉ là ngủ giấc, mở mắt ra lại là nơi hoàn toàn xa lạ

      Đỗ Quân Điển mang tới trường học, xem ra là đến cái ký túc xá trong trường học, mà phòng của ... Được rồi, Vương Kỷ Hoa thừa nhận mình là đồ nhà quê, gian phòng ngủ kia, khoảng chừng hai trăm mét vuông.

      cái phòng ngủ của học sinh trung học, liền lớn như vậy, căn phòng trọ bé của có thể tính là gì.

      Vẫn giống như lần trước, ngoài Đỗ Quân Điển ai nhìn thấy , vẫn tieps tục cuộc sống tàn hình…

      " là thiên sứ sao?" Đóng cửa lại, Đỗ Quân Điển đứng bên cạnh cửa, quan sát Vương Kỷ Hoa nhì đông ngó tây.

      Đột nhiên trượt chân, suýt té ngã.

      "Nếu phải như vậy, sao bao năm cũng có già ?" lại lầm bầm lầu bầu .

      Vương Kỷ Hoa thanh thanh cổ họng: " Tôi biến mất, qua bao lâu rồi?"

      " muốn biết sao?"

      hơi mím môi, gật đầu.

      "Tám năm , sau khi biến mất tôi đơn tám năm ." cười đến trước mặt , " nhìn thấy phía sau, tôi tìm , nhiều người tôi trúng tà, còn chỉ trích tôi…nhưng tôi chỉ mực muốn tìm thấy cố"

      Nụ cười của , tươi tắn là vậy, nhưng cũng nông đậm bi thương cùng đơn "Gặp lại , cái gì tôi cũng muốn chỉ muốn giữ ở lại."

      Vương Kỷ Hoa giơ tay lên, nhàng chạm vào gò má , nhiệt độ da, hai bên tiếp xúc, là chân như vậy. tồn tại sao? Cái này gọi là Đỗ Quân Điển thiếu niên, từng là người tên là Đỗ Quân Điển đứa trẻ.

      Những ngày tháng sống chung kia, sớm biết rất sợ đơn, tịch mịch, sớm hiểu, xuất của , làm cho cảm thấy hạnh phúc. Tám năm sao... Vì cái gì trong đầu của , chẳng qua là cách mấy tháng mà thôi?Với , nhưng lại suốt tám năm?

      "Thực xin lỗi." lầm bầm.

      "Tôi tiếp nhận!" đem tay nắm trong long bàn tay, "Tôi mặc kệ là thiên sứ cũng tốt, là ma quỷ quái hay là cái gì khác đều tốt, nếu chỉ có mình tôi có thể trông thấy , như vậy chính là thủ hộ thiên sứ của tôi !" còn là thằng nhóc sáu tuổi,giờ có năng lực nhận biết mọi thứ.

      biết , Kỷ Kỷ xuất rất kì lạ, hoàn toàn có năng lực gì đặc biệt, ngoại trừ những người khác nhìn thấy , giống như là người bình thường như vậy tồn tại. Đúng là tám năm , trưởng thành, lại có già , duy chỉ có điều này làm cảm thấy kỳ quái.

      Nếu truy cứu lai lịch của , Vương Kỷ Hoa tự nhiên cũng vui vẻ, "Vậy chúng ta về sau sống tốt với nhau!"

      "Tốt." cũng có cùng ý nghĩ với . ra, đối với tưởng niệm, so với suy nghĩ của còn sâu hơn.

      "Bất quá trở lại, cậu mặc đồ này là như thế nào?" Vương Kỷ Hoa ra. tại, giống như bọn nhóc lưu manh, còn thấy bóng dáng của đứa trẻ ngoan ngoãn trước kia.

      " tốt sao? Tôi cảm thấy rất Men nha ." nhún nhún vai.

      " tốt!" rất dứt khoát phủ quyết , "Cậu bây giờ là học sinh, cho dù muốn mốt thời thượng, cũng phải mặc loại quần sao này. Đúng rồi, tủ quần áo của cậu ở nơi nào? Còn có lược, keo tóc?

      Mỗ nữ bắt đầu tiến hành bắt đầu quá trình cải tạo của mình.

      "Uy, đồng phục đồng phục của cậu đây?"

      "Tóc của cậu rất đẹp, lúc đẹp lớn lên lại càng đẹp hơn’’

      "..."

      "Còn có, cậu có biết hay bộ dáng của cậu bây giờ, kỳ tuyệt tuấn, căn bản giống như con chim công, thực xấu."

      Nữ nhân vừa càu nhàu, hai tay vừa nhanh chóng, hung ác, chỉnh lại cổ áo cho , đem từ đầu đến cuối chỉnh chu lại. Nghĩ lại, khi ở tuổi , kỳ cũng phải dịu dàng nữ tính gì, luôn luôn bị lão ba lão mẹ trách mắng, nhưng vẫn có thẹn mà còn có điểm tự hào.

      Chỉ là khi trưởng thành, mới hiểu được, kẻ mạnh chỉ dựa vào cách ăn mặc mà phải dựa vào chính bản than mình.

      Thiếu niên tia dãy dụa, ngoan ngoãn để bàn tay ai kia di động chỉnh quần áo cho

      Trong đầu bay giờ chỉ nghĩ đến chuyện, là trở lại.

      trở lại bên cạnh !!!
      Last edited: 12/9/14

    4. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      ta trở lại và ăn hại :ex10: gấp n lần :063: các nàng có nhớ ta :tt1::055:
      B.Catngocthach thích bài này.

    5. ngocthach

      ngocthach Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      57
      Có ah @Mục Huyền . Mà lâu chút nữa chắc quên lun ah:yoyo60:
      Mục Huyền thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :