1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Tin vui là ta edit gần xong rồi *tung hoa* mai post hết chương 8 và nếu kịp trong tuần này hoàn *lặn lội vất vả lấp hố đêm hôm thế này đây*:yoyo44::yoyo25: các nàng thương ta hơm
      Chris, B.Cat1012 thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    3. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      :yoyo14: cứ bị iu nàng í @Chris

    4. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Chương 8.2
      Tình ra là điều rất đơn giản. biết nó bắt đầu từ lúc nào, cứ mê mê mang mang, nhưng khi nhìn thấu nó, hiểu được tình cảm của bản thân, cứ như vậy tất cả đều ràng tường tận.

      nghĩ, rất người đàn ông này rồi! Nhìn Đỗ Quân Điển nằm giường ngủ say, Vương Kỷ Hoa nghĩ. biết được hóa ra từ khi rời khỏi biệt thự, ngủ được, vốn là còn có thể nghe khúc nhạc đàn trước kia miễn cưỡng vào giấc ngủ nhưng bây giờ làm sao cũng ngủ được. Nếu như quay lại, tiếp tục mất ngủ như vậy đến bao giờ, hay là tìm bác sĩ đến rồi uống thuốc ngủ như ăn cơm.

      giơ tay muốn vuốt lại mái tóc mất trật tự của , đột nhiên thấy bàn tay bị thương của mình được băng bó lại như xác ướp rồi cười khổ cái. luôn thích ngược đãi bản thân, nghĩ tới đến bây giờ, chính mình cũng tự làm khổ phen.

      Vương Kỷ Hoa nằm sấp ở bên giường, ghé mắt nhìn Đỗ Quân Điển. trưởng thành rồi. Cùng người thiếu niên ngày trước có nhiều nét bất đồng, bây giờ thành thục hơn, khuôn mặt ràng góc cạnh hơn so với trước kia, ngũ quan so với lúc còn thiếu niên có chút cường tráng hơn.

      Thân thể gầy gò, bờ vai rộng đối lập với vòng eo , mái tóc đen ngắn có chút mất trật tự dán vào khuôn mặt tuấn tú khiến bao phải thét chói tai, lông mi dày tạo thành bong nhàn nhạt khuôn mặt, mày kiếm giãn ra nhưng vẫn như cũ chìm vào giấc ngủ.

      Đỗ Quân Điển nằm giường rất giống vương tử trong truyện đồng thoại. Cứ như vậy trầm trầm ngủ, chờ đợi công chúa tới đánh thức bằng nụ hôn. phải là công chúa, chỉ có thể coi là bảo mẫu chăm sóc cho đại vương tử này, nhưng cho dù là bảo mẫu có được nụ hôn của vương tử.

      Môi của hơi mỏng, màu hồng nhạt nhưng lại khiến cho bất kì nào thấy được đều phải sôi máu, hơn nữa nhìn lại có vẻ - - rất mềm. Nhìn theo môi , Vương Kỷ Hoa khỏi nhớ lại vừa rồi chủ động hôn . Giống như là mê muội, giống như là… cẩn thận duỗi ngón tay, nhàng mơn trớn môi . Đôi môi mềm mại giống như kẹo đường vậy.

      Sau đó thân thể của chưa kịp chưa thông qua đại não hành động trước. Môi của đặt môi của . Cảm giác đầu tiên là rất mềm. duỗi đầu lưỡi liếm chút. Cảm giác thứ hai đó là rất ngọt. Nhắm mắt lại, cảm giác thứ ba của Vương Kỷ Hoa đối với lần đầu hôn môi là rất hài lòng. là nữ sắc lang sao?

      Được rồi, được rồi, thừa nhận hôn trộm con trai khi ngủ có thể sánh ngang với chữ “sắc” rồi. Nhưng mà ai bảo đây là người đàn ông ? Cho nên nhất thời phạm sai lầm chắc cũng có thể được tha thứ! Muốn thương , muốn bảo vệ , muốn sống vui vẻ. Những ý niệm này ngừng dâng lên trong đầu , ra hơn ai hết mong muốn điều này. luôn che chở cho người đàn ông này để được hạnh phúc.

      Lông mi dài của rung động, ngay lúc chưa kịp phản ứng mở mắt. Tầm mắt cứ như vậy giằng co lẫn nhau, Đỗ Quân Điển nhìn hồi, rốt cuộc mở miệng, “Kỷ Kỷ!”

      “Môi của … Ách, dậy rồi tốt!” Vương Kỷ Hoa lúng túng mặt đỏ bừng, hôn trộm bị bắt gặp, coi như da mặt đủ dày cũng có chút dám nhìn thẳng .

      “Còn muốn hôn sao?” Lời của Đỗ Quân Điển làm Vương Kỷ Hoa có chút ngoài ý định. nhìn , rất hào phóng, đôi môi tản ra lực hấp dẫn vô hạn. Nếu đối phương như vậy đương nhiên là - - “Muốn.”

      Vì vậy nụ hôn ngọt ngào lại bắt đầu nhưng lúc này là hôn . Nụ hôn của rất tinh tế, đầu lưỡi mơ hồ lướt qua từng nơi trong miệng . Giống như là được quý trọng, được che chở, hoặc như là được khát khao… bị động thừa nhận nụ hôn này cho đến khi thấy thở nổi, môi của mới rời ra, “Em… sao?”

      Mọi thứ đối với giống như giấc mơ. Có lẽ trong nội tâm nghĩ quá nhiều tới hình ảnh này, khi nó thực xảy ra ngược lại cảm thấy dám tin.

      “Đương nhiên!” ngẩng đầu muốn cốc cái cho tỉnh ra lại phát tay mình được băng bó lại dường như hành động này khó mà thực được.

      Tầm mắt Đỗ Quân Điển nhìn về phía hai tay được băng bó lại của Vương Kỷ Hoa. quên được cảnh ngày hôm qua khi nhìn thấy tay của chảy nhiều máu như vậy.

      Đỗ Quân Điển cầm tay Vương Kỷ Hoa, cách lớp băng gạc trắng nhàng hôn, “Lần sau đừng tự làm tổn thương bản thân như vậy.”

      “Vâng, em biết rôi!” hơi có chút thể làm gì, “Chẳng qua nếu như phải miếng ngọc kia bị vỡ, em cũng biết rốt cuộc bản thân lúc đó như thế nào.” Cùng với… lúc này ở bên nhau.

      “Vậy rốt cuộc là như thế nào? Miếng ngọc kia quan trọng như vậy sao?” Đỗ Quân Điển hỏi.

      muốn biết tại sao nó quan trọng như vậy ?” Nét mặt của có chút nghiêm túc, trong lòng hạ quyết tâm muốn đem bí mật xuyên qua thời cho biết, “Dù cho lí do ấy rất vô lí, tin em chứ?”

      “Đối với , em chính là điều kì diệu nhất tồn tại nên chỉ cần em , tin.”

      Vì vậy Vương Kỷ Hoa cho Đỗ Quân Điển mọi chuyện về miếng ngọc kia giúp xuyên qua thời . Sauk hi xong tất cả mọi chuyện, hỏi lại, “ tin tưởng những gì em vừa chứ?” dõi theo , cẩn thận nhìn từng phản ứng gương mặt .

      tin.” trả lời chút do dự.

      cảm thấy em rất đáng nghi sao? Dùng miếng ngọc mà có thể xuyên qua trong lúc ngủ, Tiểu Mẫn còn em mắc bệnh ảo tưởng đấy.”

      cũng biết, bởi vì trước kia là người duy nhất có thể nhìn thấy em, nếu như em mắc bệnh ảo tưởng, vậy có phải cũng bị bệnh như em ?” Đỗ Quân Điển giang hai tay, ôm Vương Kỷ Hoa vào trong lòng, “ may là có miếng ngọc đưa em đến bên .”

      Trong ngực tỏa ra hương vị nam tính nhàn nhạt, nhắm mắt lại, đem toàn bộ thân thể vùi vào trong lòng , “Ừ… may mắn.”

      Nếu nhờ miếng ngọc, có lẽ bỏ lỡ cơ hội ở bên nhau. Cho nên… mọi chuyện, là may mắn.
      Anastasia Huỳnh, biu~biu~biu, lyly5 others thích bài này.

    5. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Chương 8.3
      “Kỷ Kỷ, phải là tớ , cho dù cậu muốn người ta, cũng cần khoa trương như vậy. Đem bàn tay đầy máu chạy , bỏ tớ mình ở lại!” Đầu bên kia điện thoại, Trương Tiểu Mẫn ngừng oanh tạc, “Cậu có biết là tớ lo cho cậu như thế nào ? Cậu có còn coi tớ là bạn nữa hả?”

      Vương Kỷ Hoa nhức đầu “khiêm tốn” nhận lấy những lời oanh tạc từ bạn tốt, “Xin lỗi, tớ sai rồi, tớ nên để cậu lo lắng như vậy.”

      “Quá đáng nhất chính là, bạn trai của cậu lại là nhà thiết kế của CT, CRAZY!” Nếu như phải nghe được chính miệng Tổng quản lý của CT, Hàng Trác , có đánh chết cũng tin được.

      “Ha ha…” Vương Kỷ Hoa cười gượng.

      “Thành khai báo, cậu vì sao tán đổ được ta?”

      “Vì sao phải là ấy tấn công tớ trước?”

      “Tớ càng tin tưởng là cậu tấn công ta trước.”

      “…” Vương Kỷ Hoa trợn mắt cái, “Được rồi, chuyện dài lắm, cậu còn muốn nghe ?”

      nhảm, cậu có bạn trai, mà tớ lại hoàn toàn hay biết gì, đây là chuyện rất đáng giận!”

      Vì vậy Trương Kỷ Hoa lại lần nữa lãng phí nước miếng của mình kể cho Trương Tiểu Mẫn nghe từ đầu đến cuối câu chuyện tình của mình, nghe xong Trương Tiểu Mẫn líu lưỡi thôi, đợi đến khi cúp điện thoại tiếng sau.

      Lười biếng tới đình viện trong biệt thự, Vương Kỷ Hoa nhìn thấy Đỗ Quân Điển cầm bút vẽ vào cuốn sổ ghi chép rất chăm chú. Nghĩ lại đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẽ tranh, tước kia luôn là nhìn vẽ.

      thanh thản ngồi ghế, tay cầm bút bay lượn tờ giấy trắng, vừa nhìn thấy đến, lập tức đứng dậy chạy đến bên cạnh , “Gọi điện thoại xong rồi sao?”

      “Đúng vậy.” cúi đầu, nhìn xem vẽ gì tờ giấy trắng, “ thiết kế mẫu mới sao?”

      “Có rất nhiều linh cảm, nên liền vẽ xuống.” đem giấy bút đặt qua bên, “Muốn em có thể mặc quần áo thiết kế, rất muốn.”

      Vương Kỷ Hoa nội tâm tràn đầy cảm động.

      “Kỷ Kỷ, em có thể làm người mẫu cho lúc được ? muốn vẽ phác họa em.” Đỗ Quân Điển mở miệng hỏi.

      “A?”

      “Mặc dù mấy năm nay, vẫn ngừng vẽ em những những bức tranh đó đều là dựa vào trí tưởng tượng, hình dáng em trong trí nhớ của mà vẽ. Bây giờ em đứng trước mặt , muốn vừa nhìn em vừa vẽ lại.” muốn dùng đôi mắt của mình đem những nét đẹp nhất của vẽ lại giấy.

      cười tiếng, nhún nhún vai, “Được, bây giờ em nên tạo dáng như thế nào?”

      cần, em chỉ cần luôn ở trong tầm mắt của , về việc nên tạo dáng như thế nào em ngồi đọc sách hay nghe nhạc đều sao.”

      Vương Kỷ Hoa chọn lấy tư thế quen thuộc ngồi trong đình viện, “Vẽ tranh làm vui vẻ sao?”

      tại, rất vui.” nhìn qua , ánh mắt lộ ra tình cảm mãnh liệt muốn xa rời.

      vẽ, dưới ngòi bút ra phần bức vẽ, phải dựa vào trí nhớ để vẽ, mà là dùng đôi mắt mình để ngắm , đem tất cả những hình ảnh đó vẽ lại bằng ngòi but của mình.

      Còn nhàn nhã cảm nhận cơn gió mát thoảng qua, khóe mắt như có như liếc qua ngón tay . Ngón tay thon dài, đầu ngón tay trơn nhẵn mà mượt mà, khớp xương ràng, chính là đôi tay, từng vô số lần đàn cho nghe, sau này, lại vì thiết kế vô số bộ quần áo.

      Đôi tay đó, nắm chặt chiếc bút vẽ, liệu đôi tay đó có còn nhớ làm thế nào đánh lên bản nhạc nữa ?

      “Quân Điển, đàn nữa sao?” Vương Kỷ Hoa nhịn được hỏi.

      Đỗ Quân Điển dừng lại động tác tay, “Kỷ Kỷ, em muốn nghe đàn sao?”

      “Hình như từ khi gặp lại, em chưa được nghe tiếng đàn của , cảm giác có chút tịch mịch.” Có lẽ trở thành thói quen, có thể nghe được tiếng đàn của , bây giờ đột nhiên biến mất, cảm thấy có chút quen.

      “Nếu Kỷ Kỷ muốn nghe, đàn.” mỉm cười .

      sao?”

      “Chỉ cần là điều em muốn, làm.” câu đơn giản, thậm chí còn mang vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng lòng lại vì câu kia mà xúc động, phảng phất có cái gì đó lấp đầy. Rất nhiều… Sắp chứa nổi! Hóa ra, chỉ cần đơn giản như vậy thôi.

      Vương Kỷ Hoa yên lặng nhìn Đỗ Quân Điển, “Quân Điển, nếu tình của em, mãi mãi thể sâu đậm bằng tình của , thế nào đây?”

      “Như vậy em chỉ cần nhìn , luôn luôn chú ý đến , để ý nhiều hơn mọi người, ở lại bên cạnh .” như vậy, như vậy đủ rồi… Vậy là đủ rồi… Đủ để trấn an xao động trong lòng .

      “Tốt!” cười, như hứa hẹn, “Nếu như em ở bên , nhất định phải đến bên em.” Cả hai đều rời nhau, quấn quýt cùng chỗ, cứ như vậy quấn quanh đời đời kiếp kiếp.
      Thanh Nhã, lyly, Phong Vũ Yên5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :