1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Chương 7.2
      Chết tiệt, lại bị giam lại! Mặc dù lần này bị dùng dây xích khóa lại, nhưng lại đem khóa trái trong phòng ngủ. Cửa ra vào cùng cửa sổ đều bị khóa cứng! Hơn nữa gian phòng này ở lầu ba, cho dù có thể phá cửa sổ, dùng rèm cửa và tấm chăn đơn kia cũng đủ dài cho leo xuống dưới. Hơn nữa này thủy tinh… Hay là phòng bị đánh a!

      Vương Kỷ Hoa nhức đầu, trừng mắt nhìn phòng ngủ cùng chiếc giường rộng rãi kia. Trời tối, muộn như vậy, cũng chưa gọi điện thoại thông báo cho Tiểu Mẫn tiếng, biết có phải Tiểu Mẫn tìm khắp nơi ?

      Đương nhiên, Vương Kỷ Hoa hoàn toàn biết, ở căn phòng khác, Đỗ Quân Điển nghiên cứu tài liệu mà Hàng Trác vừa điều tra được.

      “Vương Kỷ Hoa sao?” Đỗ Quân Điển lầm bầm. Đây là tên đầy đủ của Kỷ Kỷ sao?

      “Đúng vậy, ấy là nhà thiết kế cho WZ, lần này đến tham gia buổi biểu diễn thời trang của CT. tay cậu chính là vài thông tin cơ bản của ấy, tớ dùng tốc độ nhanh nhất có được, nếu như muốn có thông tin chi tiết hơn, chỉ sợ phải đợi mấy ngày nữa.”

      Đỗ Quân Điển cúi đầu , toàn bộ chú ý đều tập trung vào bản báo cáo. Hàng Trác dè dặt hỏi: “Tớ nghe Liễu Ái , cậu gọi kia là Kỷ Kỷ?”

      Kỷ Kỷ, phảng phất chính là cái tên cấm kị. Cái tên này, chiếm cứ tất cả hỉ nộ ái ố của Đỗ Quân Điển.

      “Đúng vậy.”

      ấy chính là người mà cậu bỏ sao?”

      “Đúng vậy.”

      “Có thể dựa theo phần tài liệu này, ấy khi đó còn rất , hơn nữa học trường cách chúng ta rất xa, căn bản có khả năng…”

      , chính là ấy.” Đỗ Quân Điển chắc chắn , “Có số việc tớ cũng hiểu , bất quá, sao, ít nhất tại tớ bắt được ấy.”

      “Tớ nghe cậu nhốt ấy trong phòng ngủ, như vậy chỉ sợ tốt đâu.” Hàng Trác cũng đồng ý cách làm như vậy.

      “Phải ?” nhàng nhắm mắt, “Hàng Trác, nhốt ấy lại, là vì tớ biết nên đối mặt với ấy như thế nào. Tớ như vậy, cậu có cảm thấy buồn cười ? Tớ hận ấy, tớ nghĩ ra trăm ngàn phương pháp hành hạ ấy, nhưng là ngay lúc gặp ấy, tớ ngoại trừ khóc lóc kể lể, tựa hồ biết nên làm tiếp những gì.”

      Khóc lóc kể lể? Hàng Trác đầu đầy hắc tuyến, thực khó có thể tưởng tượng bộ dáng bạn tốt của khóc lóc kể lể. “Cậu có nghĩ tới hay , cậu hận ấy, có lẽ vì cậu ấy quá nhiều?”

      “Quá sao…” chỉ biết là, bây giờ trong đầu, toàn bộ đều là đôi mắt kia, đôi môi mềm mại kia… Trong ngực dâng cao dục vọng, là vì . Muốn gặp ! Muốn xem có phải hay vẫn còn! Đỗ Quân Điển đột nhiên đứng dậy, để tài liệu trong tay xuống, đẩy cửa ra.

      “Cậu đâu?” Hàng Trác kêu lên. Trả lời chỉ là tiếng cửa đóng lại. Kỳ , cần hỏi, liền biết, Đỗ Quân Điển đến đâu, chỉ có … Nơi có Kỷ Kỷ!

      Hành lang yên tĩnh, từng bước chân đạp lên hành lang, càng ngày càng đến gần phòng ngủ. Kỷ Kỷ… là ngủ thiếp sao? Có phải là tức giận? Qua bao năm như vậy, với vẫn là có ảnh hưởng, có giảm mà chỉ càng tăng lên.

      Lắng đọng lại quá lâu, nên tại thời điểm nhìn thấy , lại như núi lửa bình thường bộc phát. Đỗ Quân Điển lấy ra chìa khóa, mở cửa, nhìn thấy chính là gian phòng tối đen. Ngủ thiếp sao? đến bên giường, sắc mặt mãnh liệt thay đổi, giường bóng người.

      Mở đèn lên, Đỗ Quân Điển tìm kiếm cả khắp phòng, thậm chí ngay cả hợp với phòng ngủ phòng vệ sinh, tủ quần áo, gầm giường đều tìm qua. có! ấy có ở đây! Lại biến mất sao? Tâm của thoáng cái giống như trống rỗng, ngay cả thần chí đều có chút lơ lửng.

      ! Bây giờ cùng trước kia giống nhau, là chân tồn tại, mọi người đều thấy , như vậy, là … Đào tẩu? Vừa nghĩ tới, Đỗ Quân Điển lao ra ngoài, chạy xuống cầu thang.

      Trong phòng yên tĩnh, sau lúc lâu, rèm cửa giật giật, Vương Kỷ Hoa chui ra từ sau tấm rèm, nhìn cánh cửa mở rộng, thở phào nhõm. Cái phương pháp này hơi vụng về ngốc nghếch chút, nhưng là vẫn có hiệu quả, cảm thấy may mắn Đỗ Quân Điển nóng lòng tìm kiếm, mà quá mức cẩn thận kiểm tra. Có lẽ, nên đợi tâm tình Đỗ Quân Điển ổn định chút, cùng chuyện tốt, bây giờ trước tiên là tìm Tiểu Mẫn.

      Vừa nghĩ vậy, Vương Kỷ Hoa cẩn thận ra khỏi phòng ngủ, dựa vào trí nhớ tìm đường ra ngoài. Nơi này, đúng! Chỗ đó, cũng đúng! Vương Kỷ Hoa xuống lầu, trước đó bị Đỗ Quân Điển kéo vào. ràng rất đơn giản a, vì cái gì muốn ra ngoài, chính là tìm mãi thấy đường ra?

      Đột nhiên, nghe có tiếng bước chân truyền đến. Vương Kỷ hoa cả kinh, được, như vậy bị bắt gặp, phải tìm chỗ trốn! Bản năng, đẩy ra cánh cửa gần nhất, trốn vào. Trong phòng mảnh hắc ám, rèm cửa sổ dày che ánh trăng, làm người ta thấy trong phòng có những gì.

      Vương Kỷ Hoa dựa lưng vào cửa, loáng thoáng thấy được căn phòng này, tựa hồ bày biện rất nhiều mô hình. Là pho tượng? Tượng sáp? Hay là búp bê mô hình SD người lớn ? Ánh sáng quá mờ, thấy . mặt đất, tựa hồ rơi lả tả rất nhiều giấy. Đây là gian phòng kì quái, khó hiểu, tò mò muốn biết trong phòng có những gì.

      Ánh trăng vô ngần, xuyên thấu qua thủy tinh rơi vãi vào gian phòng. Vương Kỷ Hoa dõi mắt, theo rèm cửa sổ kéo ra chút mà từ từ trợn to. Những mô hình kia, toàn bộ đều là model bằng nhựa, mà quần áo khoác model, đều là mẫu thời trang của CT bao năm qua.

      Những model này tư thái khác nhau, nhưng đều có điểm giống nhau: tóc đen dài, người da vàng, khuôn mặt, đều có thể thấy được là cùng khuôn mặt. Gương mặt này… giống như từng quen biết a! Bởi vì chúng rất giống !

      Vương Kỷ Hoa hít hơi, tầm mắt lướt qua những mô hình kia, thấy bốn vách tường, đó tất cả đều dán tranh vẽ . Tất cả lấy hình tượng người, dù chính diện, hay góc mặt, cười to, hay ngủ say, đều là cùng !

      Trong mắt ánh vào càng ngày càng nhiều hình vẽ. Nhiều đến nỗi đếm được, đến tột cùng là có bao nhiêu bức. Tranh vẽ đen trắng, hay màu sắc rực rỡ, bức nào là cùng khuôn mặt, mỗi ngày soi gương, cũng nhìn thấy gương mặt đó… Làm sao có thể? Làm sao có thể như vậy?!

      Mắt mở to, trái tim cuồng loạn. Ai tới cho biết đáp án, cho biết cuối cùng là thế nào? Bước chân, cơ hồ lảo đảo về phía trước, tay từ từ vuốt ve bức tường kia từng chút . Vẽ ra những bức tranh như vậy, là… Đáp án, ra sống động.

      Đột nhiên, dừng lại trước bức tranh, vẽ với vẻ mặt say mê ngồi trước dương cầm đánh đàn, bức tranh hoàn chỉnh nhìn qua có vẻ lãng mạn mà duy mỹ, nhưng dưới bức tranh có dòng chữ, cùng hình ảnh có ý nghĩa hoàn toàn trái ngược.

      “Kỷ Kỷ, rất nhớ em, luôn nghĩ tới, trong sinh nhật tôi, em dùng dáng vẻ như thế nào đánh lên bài hát ‘Chúc mừng sinh nhật’. Nghĩ đến quá nhiều, nên tôi càng hận em hơn, hận em tại sao vẻ mặt khi đó lại chỉ có thể để tôi tưởng tượng.”

      Hận… lại là hận. hận đến cùng là sâu như vậy sao? Vương Kỷ Hoa kinh ngạc nhìn bức họa, chỉ cảm thấy tim giống như bị vặn chặt. cho đó là an bài tốt nhất cho , hóa ra phải như vậy. cho rằng mình có thể buông xuống được, lại nghĩ qua, thể ? Vì cái gì lại trở nên khó khăn như vậy?

      Trái tim… Hô hấp… Chỉ bởi vì thất hứa, cuối cùng hận sao? (chỗ này ta hiểu lắm nên chém bừa nha) Nhưng là, biết chỉ vì điều đó, còn có những thứ khác, điều mà chưa từng nghĩ đến. Bước chân, lảo đảo lui về phía sau, đụng phải mô hình sau lưng. Bịch! Mô hình ngã mặt đất, kéo theo những mô hình chung quanh đều đổ rạp, phát ra thanh rất lớn.

      Spoil chương sau: các nàng chuẩn bị sẵn tinh thần nha :yoyo60:
      “Kỷ Kỷ, tôi tại còn là đứa trẻ nữa!” , vụn hôn lên gương mặt .
      ...
      Cả người bị áp mặt đất, hai cổ tay gầy mảnh bị tay phải của vững vàng cầm lấy, giơ cao khỏi đỉnh đầu, mà tay trái của đưa vào trong y phục của . Tay hơi lạnh buốt, đụng chạm vào da khiến hồi run rẩy.
      Anastasia Huỳnh, biu~biu~biu, lyly8 others thích bài này.

    2. Bò đeo nơ

      Bò đeo nơ Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      30
      =.= Êm từ chối đọc H...
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    3. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      ko có mà từ chối đâu nàng T.T edit chương tiếp mí bit tất cả chỉ là lừa tềnh @Bò đeo nơ
      ngocthach thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    5. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      @Miho dự là ko có H đến cuối luôn :3 ta dk nghỉ ùi nên post chương mới đều đều
      chắc hoàn trc giao thừa
      Ty~Ty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :