1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Yêu Phu Sủng Thê - Lung Trung Phi Điểu (32/128c) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3: Bảo vệ phần tình này

      Nguyệt Tinh Thạch thành trấn cung chi bảo Nguyệt Tinh Cung, là vì nó có linh khí sung túc, còn có thể ngừng tụ tập linh khí, đứng ở trong vòng mười thước chung quanh nó, có thể cảm giác được độ dày linh khí ràng cao hơn rất nhiều. Nhưng nếu như ở địa phương thiếu thốn linh khí, thể phát huy tác dụng lớn nhất của nó lớn. Ở dưới Điệp Huyễn Cốc có sơn động chính là nơi lúc trước Nguyệt Lạc Vũ tu luyện, linh khí cũng thực sung túc.

      Trước mắt chỉ tìm được cấm địa Nguyệt Tinh Cung và Điệp Huyễn Cốc là thích hợp Nguyệt Tinh Thạch phát huy công dụng, Nguyệt Tinh Cung là có biện pháp trở về, dám mạo hiểm, đành phải ở trong này làm cho Nguyệt Tinh thạch bảo trì linh khí, bảo trụ Mộng Điệp Y. Cho nên Nguyệt Lạc Vũ liền mang theo Mộng Điệp Y ở trong này, cải biến lại sơn động, còn điểm tô bên ngoài cho đẹp lên, gọi là Điệp Huyễn Cốc.

      Mất Nguyệt Lạc Vũ và Nguyệt Tinh Thạch, Nguyệt Tinh Cung rất nhanh liền tiêu điều xuống , hai vị trưởng lão ngừng tìm kiếm Nguyệt Lạc Vũ, rốt cục ở năm trước biết được nơi ở. Nhưng tổ chức vài lần công kích đều bại trận, giảng hòa xen vào chuyện Nguyệt Lạc Vũ nữa, làm cho mang theo Nguyệt Tinh Thạch hồi Nguyệt Tinh Cung, Nguyệt Lạc Vũ tự nhiên là đáp ứng, cho nên lần này tính đập nồi dìm thuyền .

      Sau khi Lạc Nhất Nhất nghe xong, bỗng nhiên ý nghĩ nóng lên : "Chúng ta lưu lại giúp ngươi được , tuy rằng thực lực đủ, nhưng vẫn là có khả năng ." Nguyệt Lạc Vũ sửng sốt chút, gật gật đầu, cười ly khai. Trước khi còn cho Phong Liệt quả trái cây, : "Trái cây này thích hợp ngươi, đợi ngày nào đó ngươi tu luyện đến bình cảnh thể đột phá nó có thể giúp ngươi."

      Ba người cả kinh, nghĩ tới Nguyệt Lạc Vũ thế nhưng có thể nhìn thấu thân phận Phong Liệt. thể biến thân, huyết mạch thú trong cơ thể Phong Liệt thực mỏng manh, ít người có thể nhìn thấu thân phận của .

      Nguyệt Lạc Vũ rời , Lạc Nhất Nhất nhìn Phong Liệt hỏi: "Tại đại lục này, tình của nhân loại và thú, làm cho thế tục tha như vậy sao?" Phong Liệt cau mày, gật gật đầu : "Đại lục Tinh Thần thú có thể biến ảo, cho nên nhân loại cũng gặp được loại chuyện phức tạp này. Nhưng là, ở đại lục Phong Vân, tỉ lệ nhân loại, ma thú, thú sai biệt. Cho nên ngẫu nhiên xuất chuyện nhân loại cùng thú mến nhau. Nhưng cũng là được chúc phúc , thú khinh thường nhân loại, cảm thấy nhân loại thực lực quá thấp, quá mức bé. Nhân loại cũng khinh thường thú, cảm thấy bọn họ cứ việc có thể biến ảo, lấy trạng thái hình người, nhưng bọn chỉ là ma thú tiến hóa mà thành , mặc dù là hậu duệ thú, sinh hạ nhân thú cần tu luyện liền có thể biến ảo, nhân loại cũng cảm thấy trong cơ thể bọn họ cũng là chảy dòng máu ma thú"

      Lạc Nhất Nhất có thể tưởng tượng đến, tại thế tục, Phong Liệt là đứa thú và nhân loại, cuộc sống có bao nhiêu gian nan. nhàng vuốt ve mi tâm Phong Liệt, muốn vuốt lên nỗi đau trong lòng .

      Sáng sớm hôm sau, Phong Liệt chuẩn bị bữa sáng, chợt nghe Mộng Điệp Y hơi khóc nức nở kêu Nguyệt Lạc Vũ. Vừa thấy Lạc Nhất Nhất, Mộng Điệp Y nước mắt liền ngừng được , đứt quãng : "Nhất Nhất, Lạc Vũ... Lạc Vũ thấy , làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ a, ngươi dẫn ta tìm Lạc Vũ được ..."

      Lạc Nhất Nhất giống dỗ tiểu hài tử nàng, Lạc Vũ khẳng định có chuyện cần sắp xếp, tối nay trở lại , khuyên nàng ăn cơm trước. vất vả dỗ nàng ăn cơm, mới ăn hai khẩu, nước mắt lại rơi xuống. Bỏ lại bát đũa, muốn tìm Lạc Vũ.

      Thời điểm Lạc Nhất Nhất như giáo nhà trẻ kiên nhẫn dỗ Mộng Điệp Y, Nguyệt Lạc Vũ rốt cục trở lại. Mộng Điệp Y nín khóc mỉm cười, bổ nhào vào người Nguyệt Lạc Vũ khóc : "Lạc Vũ... Lạc Vũ, ngươi trở lại, ta nghĩ đến... Nghĩ đến thấy ngươi." Nguyệt Lạc Vũ cười cười sờ sờ đầu Mộng Điệp Y, rất nhanh liền an ủi nàng xong.

      Từ đêm qua Nguyệt Lạc Vũ bắt đầu gia cố tăng thêm ảo trận ở Điệp Huyễn Cốc. Ăn qua điểm tâm, Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt đến các nơi bố trí cơ quan trong Điệp Huyễn Cốc, Phong Liệt còn luyện chế ít độc dược dược tính rất mạnh rải ở trong cốc. Mạc Vân dùng tài liệu luyện khí Nguyệt Lạc Vũ cung cấp luyện chế huyễn khí.

      Làm xong hết thảy, Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất ngồi cành đại thụ hưởng thụ dương quang. Lạc Nhất Nhất hưởng thụ nằm ở trong lòng Phong Liệt nhàng hỏi: "Liệt, ngươi trách ta tự chủ trương lưu lại ?" Phong Liệt sủng nịch cười lắc lắc đầu.

      Lạc Nhất Nhất lẩm bẩm : "Ta biết lần này là xúc động , ta bị tình của Nguyệt Lạc Vũ và Mộng Điệp Y cảm động, tình của họ đẹp, cho dù Mộng Điệp Y quên hết tất cả, nhưng vẫn nhớ Nguyệt Lạc Vũ, mà Nguyệt Lạc Vũ cho Mộng Điệp Y mảnh trời. Trước khi gặp ngươi, ta đối tình có ôm quá lớn ảo tưởng, cho nên ta nghĩ bảo vệ tình của họ. Nhưng là tại ta có điểm lo lắng liên lụy đến ngươi và sư phụ."

      Phong Liệt quát quát cái mũi Lạc Nhất Nhất khẽ cười : "Đứa ngốc, ta thực vui vẻ, ta hẳn là cám ơn ngươi, cám ơn ngươi nguyện ý hỗ trợ bảo vệ phần tình giống tình của chúng ta"

      Mấy ngày ở chung, mọi người đều hiểu Nguyệt Lạc Vũ đối Mộng Điệp Y cẩn thận, Mộng Điệp Y đối Nguyệt Lạc Vũ ỷ lại. Điệp Huyễn Cốc mảnh hoà thuận vui vẻ, nhưng trừ bỏ Mộng Điệp Y, mọi người đều biết này chẳng qua là bình tĩnh trước khi bão táp đến.

      Quả nhiên, ảo trận bên ngoài rất nhanh bị xao động .

      Chương 4: Quyết chiến ở Điệp Huyễn Cốc

      Thanh Sơn đạo nhân đối ảo trận nghiên cứu thâm hậu, rất nhanh liền giải hai ảo trận Nguyệt Lạc Vũ bày ra ở ngoại vi, khi tất cả mọi người khinh thường theo phía sau Thanh Sơn đạo nhân, ảo trận thứ ba xuất , bước vào ảo trận Thanh Sơn đạo nhân đồng thời tác động đến cơ quan do Lạc Nhất Nhất bố trí. Lập tức Nguyệt Tinh Cung tổn thất ít người.

      Nguyệt Lạc Vũ ninh mi nhìn đoàn người ở trong ảo trận loạn thành đoàn đối Lạc Nhất Nhất : "Ảo trận chắn được bao lâu, cầu xin các ngươi chiếu cố tốt Điệp Y." Lạc Nhất Nhất lắc đầu : "Chúng ta cùng , ngươi nếu có chuyện gì, với thực lực của chúng ta làm sao bảo vệ nàng." Nguyệt Lạc Vũ nghĩ nghĩ, dỗ Mộng Điệp Y vào sơn động cần ra, Mộng Điệp Y nhìn mặt mọi người ngưng trọng, ngoan ngoãn gật gật đầu.

      Tuy rằng bố trí ảo trận, cơ quan, độc dược, nhưng lần này bọn họ hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, rất nhanh, Thanh Sơn đạo nhân liền phá tất cả ảo trận Nguyệt Lạc Vũ thiết đặt ở ngoài cốc.

      Hai vị trưởng lão Nguyệt Tinh Cung nhìn ba người Nguyệt Lạc Vũ ra cười to : "Tìm giúp đỡ cũng tìm thực lực cao chút, ngoan ngoãn đem Nguyệt Tinh Thạch giao ra đây, có lẽ có thể tha các ngươi mạng." Nguyệt Lạc Vũ hai lời, thả ra huyễn thú Tam Túc Hỏa Phượng.

      Đại trưởng lão hướng bên cạnh ra hiệu, người toàn thân hắc y, đầu đội hắc áo choàng thấy diện mạo ra, vung tay lên thả ra Hóa Xà. Hóa Xà sải hai cánh, mặt người thân rắn, bừa bãi cười to. Nguyệt Lạc Vũ ngưng trọng : "Cẩn thận chút, Hóa Xà này tuy rằng vị thành niên, nhưng trải qua hắc y nhân linh hồn hiến tế, thực khó đối phó."

      Lạc Nhất Nhất kỳ quái : "Tiếng cười của nó như lão phụ, như thế nào còn trưởng thành? Hắc y nhân kia phải chủ nhân nó sao?" "Thanh Hóa Xà đều như vậy, nó mới là chủ nhân hắc y nhân kia, ta đến đối phó Hóa Xà." xong, Nguyệt Lạc Vũ và huyễn thú liền hướng về phía Hóa Xà mà .

      Rất nhanh, song phương liền đánh nhau, có Thanh Sơn đạo nhân, rất nhanh ảo trận trong Điệp Huyễn Cốc liền bị phá hết, tuy rằng ảo trận phối hợp với cơ quan làm bị thương ít người, nhưng lần này Nguyệt Tinh Cung là hạ vốn gốc, càng ngày càng nhiều người dũng mãnh vào trong cốc.

      Lạc Nhất Nhất cùng Băng Phách phối hợp hoàn mỹ đến cực điểm, Banh8 Phách được cải tạo qua tại nơi linh khí sung túc, uy lực phát huy lớn. Nhưng dù sao ở trong này Lạc Nhất Nhất chỉ có linh lực cấp sáu, rất nhanh địch lại. Phong Liệt tuy rằng lo lắng, nhưng căn bản thể phân thân, mỗi người đều tự cố chống trả.

      lúc Lạc Nhất Nhất bị vây công thể hoàn thủ, Nguyệt Lạc Vũ hét lớn tiếng "Vạn Phượng Hỏa Vũ", đại phiến hỏa diễm hạ xuống, giúp Lạc Nhất Nhất giải vây, tuy rằng hỏa diễm rất lợi hại, nhưng Hóa Xà vung cái đuôi trận thủy triều đánh úp lại, tiêu diệt đại bộ phận Hỏa Diễm. Tam Túc Hỏa Phượng cơ bản bị Hóa Xà ngăn chặn . Phát ra kỹ năng đặc biệt, thân thủ Nguyệt Lạc Vũ ràng chậm rất nhiều.

      Lạc Nhất Nhất lo lắng gọi Chíp Bông, cho nó giúp Nguyệt Lạc Vũ. Có Chíp Bông gia nhập, Nguyệt Lạc Vũ thoải mái hơn, thủy của Hóa Xà khắc chế được hỏa diễm của Chíp Bông, nghĩ tới, còn có thể bị tổn thương. Hóa Xà tức giận : "Chết tiệt, xem ta cho các ngươi chết đuối, Vạn Triều" . Theo tiếng Hóa Xà, trận hồng thủy theo bốn phương tám hướng dũng tiến Điệp Huyễn Cốc.

      Nguyệt Lạc Vũ chém ra chưởng đánh người quây quanh Lạc Nhất Nhất, lo lắng đối Lạc Nhất Nhất hô: "Nhanh cứu Điệp Y, nàng bị chết đuối ." Lạc Nhất Nhất nhanh chóng chạy tới sơn động, có đại bộ phận dòng nước vào sơn động, ngập đến eo Mộng Điệp Y. Vừa đưa Mộng Điệp Y rời sơn động lại gặp công kích. Mộng Điệp Y vừa xuất , đại bộ phận người liền phóng tới, tất cả mọi người đều biết địa vị Mộng Điệp Y ở trong lòng Nguyệt Lạc Vũ.

      Sau khi Hóa Xà phát ra chiêu Vạn Triều có điểm kiệt lực , nhưng lại có nhiều người hơn lên cuốn lấy Nguyệt Lạc Vũ. Rất nhanh Mộng Điệp Y bị bắt giữ, vừa định uy hiếp Nguyệt Lạc Vũ cần hành động thiếu suy nghĩ, đệ tử bỗng nhiên kinh hỉ kêu lớn: "Sư phụ, ta cảm giác được Nguyệt Tinh Thạch ở trong cơ thể Mộng Điệp Y"

      Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão liếc nhau, Nhị trưởng lão xuất toàn lực cuốn lấy Nguyệt Lạc Vũ, đại trưởng lão lắc mình cái lắc đến bên người Mộng Điệp Y, dùng linh lực bao lại toàn thân Mộng Điệp Y. lát sau, viên tiểu bảo thạch lóe ngũ sắc quang mang từ mi tâm Mộng Điệp Y chậm rãi ra.

      Nguyệt Lạc Vũ thấy màn như vậy, hai mắt đỏ đậm, toàn thân hơi thổ bạo ngược tăng vọt, hút Nguyệt Tinh Thạch, nháy mắt ngũ thải quang mang bao phủ toàn thân, quát lên tiếng lớn "Vạn Phượng Hỏa Vũ", đầy trời hỏa diễm phi vũ, đồng tử đại trưởng lão phóng đại, Phong Liệt chạy lại mang Lạc Nhất Nhất và Mộng Điệp Y , Lạc Nhất Nhất cũng nhanh chóng mở ra Quang Thuẫn, bao lại ba người chặn hỏa diễm.

      Sau khi dùng tài liệu Kình Thiên Kiếm thay đổi Quang Thuẫn, Lạc Nhất Nhất mở ra lần là cực hạn, hơn nữa thời gian thực ngắn. Mạc Vân nhìn đầy trời hỏa diễm cũng nhanh chóng mở ra tất cả huyễn khí phòng ngự người, nhưng giờ phút này vẫn là cả người cháy đen.

      Trong khoảnh khắc Điệp Huyễn Cốc bị hỏa diễm bao trùm còn tốt đẹp như ngày xưa nữa, theo nó bị giết còn có mọi người đột kích.

      Vạn Phượng Hỏa Vũ là Nguyệt Lạc Vũ và huyễn thú của cộng đồng kỹ năng đặc biệt, giờ phút này Tam Túc Phượng kiệt lực, từ trung rớt xuống. Nguyệt Lạc Vũ cũng từ trung hạ xuống nghiêng ngả lảo đảo hướng Mộng Điệp Y tới. Ánh mắt Mộng Điệp Y có chút trống rỗng rốt cục ngắm nhìn , suy yếu cầm tay Nguyệt Lạc Vũ, chậm rãi nở nụ cười.

      Nguyệt Lạc Vũ áy náy : "Điệp Y, thực xin lỗi, gặp ta, cho ngươi cả đời này qua vất vả như thế." Mộng Điệp Y cười lắc đầu: "Đứa ngốc, ta thực may mắn gặp ngươi, ngươi là hạnh phúc của ta" Trong mắt hai người thâm tình, làm cho Lạc Nhất Nhất nhịn được đỏ đôi mắt. Lạc Nhất Nhất hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Phong Liệt, Phong Liệt bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Mộng Điệp Y là dựa vào Nguyệt Tinh Thạch duy trì đến hôm nay , Nguyệt Tinh Thạch hút ra, sinh mệnh của nàng cũng đến cuối, chiêu kia của Nguyệt Lạc Vũ cũng dùng hết tất cả linh lực, cùng huyễn thú của dùng phương thức thiêu đốt sinh mệnh đánh xong trận chiến đấu này.

      Mộng Điệp Y quay đầu nhìn Lạc Nhất Nhất : "Nhất Nhất, ta vui vẻ, ở cuối cùng trong cuộc sống nhận thức ngươi, ngươi chưa bao giờ dùng ánh mắt chán ghét nhìn ta, trừ bỏ Lạc Vũ, ngươi là người duy nhất rất tốt với ta, ngươi nhất định là lễ vật trời đưa cho chúng ta. Cuộc đời này cửa ta xem như uổng ."

      Lạc Nhất Nhất nức nở : "So với nhân loại dối trá dơ bẩn, tình của các ngươi có vẻ càng thêm cao thượng, Điệp Y, ngươi cùng Lạc Vũ mãi tách rời"

      Trong tay Nguyệt Lạc Vũ cầm Nguyệt Tinh Thạch đưa cho Lạc Nhất Nhất : "Ta đem linh khí bên trong toàn bộ rút hết, các ngươi ở sơn động phía dưới Điệp Huyễn Cốc tu luyện, nơi đó linh khí sung túc, rất nhanh Nguyệt Tinh Thạch hấp thu đủ linh khí, về sau mặc kệ ở nơi nào, mang theo Nguyệt Tinh Thạch tu luyện đều có lợi . Nó còn có thể giúp ngươi rất nhanh khôi phục linh lực, nhưng là vĩnh viễn cần như ta rút hết linh khí trong Nguyệt Tinh Thạch, bằng ngươi phải trả giá bằng sinh mệnh"

      Nguyệt Lạc Vũ ôm Mộng Điệp Y đến chỗ cao trong Điệp Huyễn Cốc ngồi xuống, đó là nơi các nàng thường xuyên cùng nhau xem mặt trời mọc mặt trời lặn. Bọn Lạc Nhất Nhất đành lòng quấy rầy họ, lâu sau, qua xem hai người đều muốn còn hô hấp. Nhưng hạnh phúc mặt hai người là rất nhiều người vĩnh viễn cũng cách nào có được.

      Phong Liệt chuẩn bị cho hai người hợp táng, nhưng bị Lạc Nhất Nhất ngăn trở. Nàng đem Nguyệt Lạc Vũ cùng Mộng Điệp Y tính cả Tam Túc Phượng thủ hộ các nàng đến cuối cùng cùng nhau hoả táng . Sau đó ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Phong Liệt, đứng ở chỗ cao đem tro cốt các nàng thả theo gió bay đến khắp nơi trong Điệp Huyễn Cốc. thào : "Hi vọng các nàng có thể được chân chính an bình, hề bị thế nhân quấy rầy, Điệp Huyễn Cốc là thuộc về các nàng , mà ở trong Điệp Huyễn Cốc các nàng chỗ ở."
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5: Long Hổ Thành, trong thành đóa kỳ ba


      Lần này trơ mắt nhìn Nguyệt Lạc Vũ và Mộng Điệp Y chết ở trước mặt lại bất lực, ba người đều bị đả kích, Lạc Nhất Nhất lại ở trong sơn động điên cuồng tu luyện. Nàng muốn nhanh trưởng thành, cho phép người bên người nàng lại bị thương tổn.

      Ngoại giới chỉ biết là Nguyệt Tinh Cung chiêu tập đại lượng nhân thủ tiến công Điệp Huyễn Cốc, nhưng người còn sống, đối Điệp Huyễn Cốc càng thêm e ngại. Lạc Nhất Nhất bảo Phong Liệt luyện chế ít độc dược đặt ở cửa cốc, còn tại cửa cốc che kín chướng khí độc tính rất mạnh, vừa bố trí cơ quan mới.

      số người sợ chết tò mò muốn nhìn chút Điệp Huyễn Cốc rốt cuộc xảy ra chuyện gì, kết quả người cái còn sống trở về . Hơn nữa tử trạng cực kỳ thảm thiết, từ đó, lại người dám bước vào Điệp Huyễn Cốc.

      Ba người Lạc Nhất Nhất ở trong sơn động ngẩn ngơ suốt hai tháng. Qua hai tháng, dựa theo đại lục Phong Vân, thực lực Phong Liệt đạt tới cấp chín, Lạc Nhất Nhất đạt tới cấp tám cao nhất, Mạc Vân cũng bước vào cấp tám. chỉ có thực lực ba người tăng lên ít, thực lực Đằng Long và Chíp Bông cũng ràng có tiến bộ. Đằng Long đạt tới cấp sáu. Phong Liệt cũng biết tại Chíp Bông rốt cuộc là tới cấp bậc nào.

      Chíp Bông cho Lạc Nhất Nhất biết trước kia nó cần tu luyện , có thể tự động hấp thu linh khí, nhưng trải qua đoạn thời gian trưởng thành, tại nó cũng muốn tu luyện mới có thể đề cao thực lực của mình . Cho nên nó và Đằng Long đều ở lại trong Phượng giới tu luyện, bình thường trở ra. Vì cho chúng nó tu luyện tốt, Lạc Nhất Nhất đem Nguyệt Tinh Thạch phóng vào Phượng giới.

      Tuy rằng có biểu ra ngoài, nhưng trong lòng Phong Liệt còn có chút rối rắm . Bởi vì quan hệ huyết mạch, tốc độ tu luyện có vẻ thong thả, nếu lúc trước Lạc Nhất Nhất dùng Thần Quả Long Lưỡi, phỏng chừng tại cả Nhất Nhất đều đuổi kịp. Tuy rằng tại có phương pháp tốt hơn, nhưng vẫn liều mạng tu luyện, mới có thể bảo vệ tốt Nhất Nhất.

      Mấy ngày sau, ba người chuẩn bị đơn giản chút, liền lặng lẽ ly khai Điệp Huyễn Cốc . Lạc Nhất Nhất vốn định cùng Phong Liệt hồi giới, điều tra mọi chuyện, nhưng Phong Liệt lo lắng độc người Lạc Nhất Nhất, cho nên cố ý tìm Xích Ly Thảo trước.

      Rời Điệp Huyễn Cốc bao lâu, liền phát đến mỗi chỗ, các nơi đều ở canh phòng nghiêm ngặt, Phong Liệt giải thích khẳng định là ma thú lại bắt đầu thú triều. Cái này giống như từ thượng cổ lưu truyền tới nay, hơn phân nữa thời gian là nhân loại và ma thú bị vây trong trạng thái giao chiến, nhưng ma thú chiến thắng được nhân loại, nhân loại cũng tiêu diệt được ma thú.

      Vẫn chiến chiến ngừng ngừng, cũng may thú cũng tham dự, bọn họ khinh thường ma thú ngu muội, cũng khinh thường nhân loại yếu. Lạc Nhất Nhất buồn cười nghĩ, hơn phân nữa ma thú hòa nhân loại đại lục Phong Vân đều là vì lịch sử lưu truyền vấn đề đấu lâu như vậy.

      Mỗi tòa thành đều có lực lượng phòng ngự riêng, vài toà thành gần nhau liên hợp lại đề cử vị minh chủ đức cao vọng trọng chỉ huy mọi người cùng nhau chống cự ma thú xâm nhập. Bọn Lạc Nhất Nhất nghĩ lẫn vào việc này, liền tiếp tục điệu thấp mà , lại phát dần dần thường xuyên lọt vào ma thú công kích, còn đều là lấy trạng thái quần thể xuất .

      Phong Liệt đề nghị đợi thú triều qua rồi lại . Lạc Nhất Nhất còn lại là bị chọc dựng lông, lôi kéo Phong Liệt đến phụ cận rừng rậm vòng vo hai vòng, đánh đám ma thú. Còn thu phục đầu Hổ Vương thực lực tệ, gián tiếp có đàn tiểu đệ.

      Đằng Long tu luyện Đằng nhìn thấy Hổ Vương mang đàn tiểu đệ tiến vào, vui sướng hài lòng : "Lão tử có người sai sử ." Hổ Vương vừa nghe, vui, đều là nó sai sử người khác , như thế nào tiến vào Phượng giới bị sai sử? Vì thế phản bác : "Ta là Hổ Vương, như thế nào có thể cho rắn như ngươi sai sử."

      Đằng Long vừa nghe liền nỗi giận, nha , nhìn ra nó là con Long sao? Tuy rằng tại hình thể là có chút giống xà, nhưng vẫn là có khác nhau a. hai lời, liền lên đánh Hổ Vương, đáng thương vừa mới bị Lạc Nhất Nhất đánh mình đầy thương tích, tại lại bị Đằng Long đánh thêm.

      Đằng Long đơn phương đánh Hổ Vương, Chíp Bông đối với Đằng Long và Hổ Vương hô phun ra ngụm hỏa, Đằng Long là biết lợi hại , rất nhanh tránh ra , đáng thương Hổ Vương bộ lông tuyết trắng nháy mắt cháy rụi. Hổ Vương gì hỏi thương thiên, hôm nay chính là ngày nó gặp xui xẻo sao? Về sau trước lúc xuất môn muốn xem hoàng lịch a, cái gì thế đạo a.

      Chíp Bông nỗi giận kêu lên: "Lại ầm ỹ, ta thiêu cả nhóm ngươi" Nó đến bây giờ còn vì Mộng Điệp Y chết mà đau buồn, trừ bỏ Lạc Nhất Nhất, nó liền thích cùng Mộng Điệp Y thân cận. Đương nhiên còn có Phong Liệt mỗi ngày nhân tiện giúp nó chuẩn bị đồ ăn.

      Lúc này thanh Lạc Nhất Nhất truyền đến: "Muốn làm lão đại, a, ngươi dẫn ta giải quyết hết đám ma thú có thực lực tệ ở phụ cận, chúng nó là tiểu đệ ngươi" Những lời này của Lạc Nhất Nhất lập tức đề cao tình tích cực của Hổ Vương, ma thú phụ cận có thực lực cao hơn nó có rất nhiều, về sau có ma thú thực lực cao hơn mình làm tiểu đệ sử, ngẫm lại đều phong cách.

      Hổ Vương ân cần mang Lạc Nhất Nhất dạo vòng rừng rậm, Lạc Nhất Nhất chọn lựa lấy ít ma thú có thực lực thân thể cao hoặc ma thú có thực lực đoàn thể cao.

      Mạc Vân khẩn trương quan sát Lạc Nhất Nhất, rất sợ nàng thường xuyên thu phục nhiều ma thú như vậy cái cẩn thận liền biến thành ngu ngốc. Nhưng Lạc Nhất Nhất giống như có gì khoẻ, thu phục xong liền hướng Phượng giới quăng vào xem xong việc. Thực lực đám ma thú này so với Đằng Long và Chíp Bông kém nhiều lắm, nàng đều lười khế ước, càng đừng xuất ra tặng người .

      lâu, bọn họ đến tòa tên là Long Hổ Thành, Lạc Nhất Nhất rất hứng thú dối với tiểu thành tương đối lạc hậu này. Tiểu thành này có minh chủ cai quản, nhưng nó lại có thể mình sừng sững ở nơi này, xem kiến trúc , nó trải qua ở vô số lần ma thú sóng triều. Trong thành từng nhà mặt đều là bộ dáng hoà thuận vui vẻ.

      Lạc Nhất Nhất vừa vào thành vừa hướng Phong Liệt : "Liệt, Thành Chủ Long Hổ Thành là có bản lĩnh, có cơ hội muốn nhận thức (làm quen) chút." Phong Liệt gật đầu đồng ý với cái nhìn của Lạc Nhất Nhất. Long Hổ Thành có thể đối mặt vô số lần ma thú triều dâng, chỉ dựa vào lực lượng của chính mình mà sống sót, quả làm cho người ta bội phục.

      Lạc Nhất Nhất nghĩ tới trong lúc vô ý câu làm cho Lộ Vân Hổ ở bên cạnh trong quán ăn ăn mỳ bị sặc nửa ngày, nhịn được lẩm bẩm: "Tiểu nha đầu này thực tinh mắt."

      Chuẩn bị ăn xong rồi liền đuổi theo, kết quả, còn có ăn xong, chợt nghe có tiếng kèn khẩn cấp. Bỏ lại bát liền chạy nhanh thẳng đến thành lâu xem xét tình huống, trong thành ít người có năng lực chiến đấu thực tự giác lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào trạng thái chiến đấu.

      Ba người Lạc Nhất Nhất bộ dáng chuyện liên quan mình ngồi ở tiểu quán trà uống trà. Chưởng quầy nghe được tiếng kèn câu: "Khách quan, xin lỗi ." Liền cầm lấy tên vọt tới phía cửa thành.

      Ở thú triều tiến đến, vì an toàn, các thành đều là thực ít có người xuất nhập . Đối với người ngoại lai như bọn Lạc Nhất Nhất, tuy rằng rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn chưa để trong lòng. cái tiểu tử mười bốn tuổi nhìn ba người Lạc Nhất Nhất còn ngồi ở trong quán trà : "Ta mang bọn ngươi trốn vào hầm, ở trong này rất nguy hiểm ."

      Ba người mang tâm tò mò theo tiểu tử đến chỗ gọi là hầm. Nguyên lai mỗi hộ gia đình trong thành đều đào hầm, để người có năng lực chiến đấu tránh né nguy hiểm, còn tại trong phòng trang bị các loại cơ quan.

      Vừa đưa người đến nơi, tiểu tử liền vội vàng rời , Lạc Nhất Nhất kỳ quái : "Ngươi cái tiểu hài tử chạy ra ngoài làm gì?" Tiểu tử kiêu ngạo : "Qua hai năm, ta cũng có thể giết địch , ta muốn xem trước." Linh lực tiểu tử ở cấp bốn cao nhất, thêm thời gian liền có thể đột phá cấp năm, thiên phú thực sai.

      Lạc Nhất Nhất tiếp tục hỏi: "Ngươi tên là gì" "Ta gọi là Lộ Vân Phi, phụ thân ta là Lộ Vân Hổ, rất nhanh ta giống như phụ thân ta làm người hùng." Tiểu tử chỉ có báo ra tên , còn tiện thể đem phụ thân cũng khoa phen.

      Lộ Vân Phi sau khi rời khỏi đây, ba người Lạc Nhất Nhất cũng lặng lẽ ra ngoài, nghĩ muốn nhìn Lộ Vân Hổ là đối phó ma thú như thế nào. Ở góc thành lâu, ba người thu liễm hơi thở, nhìn xuống dưới.
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6: Long Hổ Thành đại chiến cùng ma thú


      Lộ Vân Hổ rất nhanh đưa đám người có sức chiến đấu tập trung đến cùng nhau. Đại khái chia làm năm đội. Người đội thứ nhất đều có linh lực cao, trang bị huyễn thú thực lực cũng tệ, nhưng nhân sổ nhiều lắm. Đội thứ hai lấy huyễn thú loài báo có tốc độ kỳ mau tạo thành. Mọi người đội thứ ba có được loại huyễn thú phi cầm, thực lực so đội thứ nhất tương xứng, nhân sổ so với đội thứ nhất nhiều hơn rất nhiều.

      Tiểu đội thứ bốn có vẻ hỗn độn, thực lực so le đồng đều, nhưng mỗi người cũng đều có huyễn thú riêng, có vài người thực lực của bản thân cùng huyễn thú đều kém rất nhiều, chủng loại huyễn thú của mỗi người cũng giống nhau. Đội thứ năm là ít người có sức chiến đấu, linh lực cũng cao, nhưng nhân sổ phần đông, chỉ có bộ phận là có huyễn thú.

      Lộ Vân Hổ phái đội thứ tam chống cự ma thú trung, đội thứ tam đối phó loài ma thú phi cầm trung hiển nhiên là kinh nghiệm phong phú, phối hợp rất tốt, căn cứ thuộc tính sở trường bản thân cùng huyễn thú, rất nhanh tách ra lựa chọn đối tượng công kích.

      Ở thời điểm ma thú triều dâng tới, tiểu đội thứ nhất cầm ngân chất tấm chắn sắp xếp thành hình chữ nhất, ở chỗ cách ma thú xa, đem mặt tấm chắn hướng phía ma thú, tấm chắn được phong phú linh lực bao vây lấy khiến cho ngân quang bắn ra bốn phía, ma thú vọt tới đều tránh né mở mắt ra được, trong lúc nhất thời đại loạn, rất nhiều ma thú dừng lại, nhưng lập tức bị ma thú phí sau đụng ngã, ma thú ngã sấp xuống rất nhanh bị ma thú xông lên từ phía sau dẫm đạp mà chết.

      vòng qua , tiểu đội thứ nhất nhanh chóng thoái lui về sau vào trong thành, đem cửa thành đại khai, đội thứ hai chia thành hai tiểu đội tách ra, sáp nhập vào hai bên cửa thành, chính triều ma thú ở cửa thành lại bị rối loạn trận tuyến, mà bộ phận ma thú bị để vào thành, bị cơ quan trong thành quét lần, sau đó lại bị đám người đội thứ năm vây ở bên trong quần ẩu. Rất nhanh thú đàn bị đánh chết quá nữa. Người đội thứ nhất và đội thứ tư thừa dịp ma thú đại loạn, nhảy vào thú đàn đại khai sát giới.

      Giải quyết xong ma thú trong thành, mở ra cửa thành, mọi người phong dũng mà lên, Cả Lộ Vân Phi đều thừa dịp loạn lên. Lộ Phi Hổ có được đội ngũ thực đáng giá kiêu ngạo, mặc dù là chống lại ma thú so với mình cường đại (mạnh hơn), cũng có bất luận kẻ nào thoát khỏi chiến trường, cho dù chết cũng dùng năng lực lớn nhất của mình khiến cho ma thú bị thương nặng. Rất nhanh chiến đấu liền lấy Long Hổ Thành áp đảo thắng lợi mà kết thúc.

      Quét tước xong chiến trường, chiến lợi phẩm phân phối cơ bản có chia đều, đều là ấn cá nhân công tích đến phân phối . Người đội thứ năm nhắc tới thành tích văn hóa đội thứ tư, mà người đội thứ tư ấn tình huống đều đề cao các phương diện chuyển đến đội thứ nhất hoặc đội thứ ba. (Mọi người thông cảm, chỗ này Mạn cũng rối. Đại ý là tản thưởng điểm tốt của các đội khác)

      Trải qua Thần Thú Sư hàng phục ma thú, ít chuyển đến đội thứ hai, chút phân phối cho người đội thứ năm. Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất nhìn nhau cười, Lộ Vân Hổ chỉ có chiến lược ánh mắt, còn có thể thông qua phương thức này đề cao tính tích cực của đám người.

      Mạc Vân say mê : "Bọn họ nếu có Luyện Khí Sư như ta vậy, sức chiến đấu khẳng định mạnh hơn so với tại." Lạc Nhất Nhất : "Sư phụ, đến lúc đó có người bận . Liệt, chúng ta gặp Lộ Vân Hổ ." Phong Liệt gật gật đầu, ôm lấy Lạc nhất nháy mắt biến mất, Mạc Vân nghi hoặc theo , sau lưng cảm thấy lành lạnh , giống như nghĩ .

      Lộ Vân Hổ vừa nghe xong các đội báo cáo tình hình chiến đấu, nghe được thủ vệ bên ngoài có lão nhân, nam tử tuổi còn trẻ ôm tiểu nương muốn gặp , lập tức nghĩ đến lúc nãy khi ăn mỳ gặp được tiểu nha đầu thực tinh mắt kia, lập tức cho người tiến vào.

      Lộ Vân Hổ vừa thấy Lạc Nhất Nhất, liền thân thủ muốn ôm nàng, bị Phong Liệt cái né tránh, xấu hổ bắt tay rụt trở về, các đội trưởng đều còn chưa , khó được gặp lão đại của mình kinh ngạc, đều cười ha ha, đơn giản cũng rồi. Lộ Vân Hổ rít gào tiếng: "Cười cái gì cười, đều câm miệng cho lão tử" Bất quá hảo cảm với Lạc Nhất Nhất cũng bởi vậy biến mất, hành động vừa rồi cũng biết phải đối thủ của vị nam tử đầu bạc kia.

      Lạc Nhất Nhất đơn giản giới thiệu chút, liền nhập thẳng chủ đề: " Năng lực chỉ huy của Lộ thành chủ lợi hại, đại chiến lần này là phấn khích." Lộ Vân Hổ cười hắc hắc, còn chưa kịp khiêm tốn chút, chợt nghe Lạc Nhất Nhất vừa chuyển, tiếp tục : " đội ngũ tốt như vậy, nếu như Lộ thành chủ có Thuần Thú Sư và Luyện Khí Sư thực lực cao, cùng năng lực chỉ huy của Lộ thành chủ, tin tưởng nhất định đánh đâu thắng đó gì cản nổi , biết Lộ thành chủ vì sao giống các thành khác cùng liên hợp lại"

      Nghe như thế, đại bộ phận mọi người cho rằng ba người bọn họ ba là tới khuyên nhủ Long Hổ Thành hướng minh chủ thần phục , nhưng Lộ Vân Hổ hòa Lộ Vân Long cũng nghĩ như vậy, trước kia minh chủ phụ cận phái người xuống, đều là tư thái cao cao tại thượng. bộ dáng ta chỉ là đáng thương các ngươi mà thôi. Cho nên Lộ Vân Phi mở miệng hỏi: " biết vài vị từ đâu tới đây?"

      Lạc Nhất Nhất cười khẽ: " ngang qua , cảm thấy Long Hổ Thành giống người thường, nay trùng hợp gặp ma thú đột kích, đối năng lực thực chiến của các vị rất bội phục, cho nên mới đến quấy rầy thành chủ." Mọi người ngay từ đầu đều nghĩ Phong Liệt hoặc Mạc Vân mới là thủ lĩnh, nhưng từ khi tiến vào, hai người đều bộ dáng thèm để ý.

      Phong Liệt còn ngại trà người ta tốt, tự mình từ gian giới chỉ lấy ra lá trà vội vàng pha trà cho Lạc Nhất Nhất, Mạc Vân biết ở suy nghĩ cái gì. Lúc này mới phát chỉ có Lạc Nhất Nhất là nhân vật chính.

      Mọi người vốn là người bám vào khuôn mẫu, nghe đến Lạc Nhất Nhất vậy, cũng có bởi vì nàng là oa nhi mà khinh thị. đội trường tức giận : "Theo chân bọn họ liên hợp có cái gì tốt, đám lỗ mũi hướng lên trời, khinh thường người khác, cảm thấy trang bị chúng ta kém, huyễn thú kém."

      Tứ đội trưởng tiếp tục : "Cũng phải là muốn cho chúng ta làm vật hi sinh, chiến lợi phẩm cũng là người khác chọn hết cần cho chúng ta." Vừa xong, ngũ đội trưởng sảm hòa : "Chúng ta tại tốt a, ấn công tích bản thân mà phân phối, thực lực cao lấy tốt, bản thân bản lĩnh có cũng trách được người khác."

      Nhị đội trưởng thống lĩnh huyễn thú cùng tam đội trưởng có được trung phi cầm trầm mặc hơn, hai đội tiếp tế tiếp viện càng ngày càng theo kịp . Hàng phục huyễn thú thực lực cao, Thuần Thú Sư thể thu phục, đội trung phi cầm cùng đội huyễn thú đều giảm bớt rất nhiều.

      Lộ Vân Long khoát tay áo : "Được rồi, được rồi, đám ở trước mặt khách nhân kể khổ, cũng sợ người chê cười." Lạc Nhất Nhất cười : "Cùng người hào sảng như vậy giao tiếp mới thống khoái."

      Lộ Vân Hổ ha ha cười : "Tiểu nha đầu rất đúng, ta Vân Long, ngươi chính là gương mặt nhăn mặt nhăn, cũng ngại mệt. Tiểu nha đầu, gọi Lộ Vân Long, bình thường cứ như vậy, ngươi đừng để ý." Ai ngờ Lộ Vân Long lập tức tiếp lời : "Ngươi gọi ta là gì, còn có, ta là ca ca ngươi."

      Lộ Vân Hổ đầu vung: "Cái gì ca ca ca ca , ngươi phải so với lão tử ra sớm nửa nén hương sao?" Lộ Vân Long vỗ cái bàn cả giận : "Sớm ra cái chân cũng là đại." Lạc Nhất Nhất nhìn hai người gì, vừa mới còn cảm thấy Lộ Vân Long có vẻ giống phần tử trí thức, nghĩ tới cũng là kẻ dở hơi.
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7: Coi trọng đội ngũ này của các ngươi

      Lộ Vân Hổ để ý tới Lộ Vân Long, tiếp: "Vài năm trước, lão tử nghĩ tới cùng vài cái thành phụ cận cùng nhau liên hợp, nhưng người ta chướng mắt ta, còn bằng làm mình, cho nên liền rời khỏi . Long Hổ Thành ta tuy rằng thoạt nhìn thiếu thốn, nhưng mỗi người có thịt ăn, có rượu uống. So người khác kém, Lộ Vân Hổ ta tham, có bao nhiêu chén lớn dùng bao nhiêu mễ (gạo, thóc)."

      Lạc Nhất Nhất buông ly trà : "Lời tuy như thế, bất quá lấy trang bị tại của Lộ thành chủ, mỗi lần ma thú đột kích, đều tổn thất ít người . có gia nhập liên minh, cùng với thành lân cận giao dịch nhiều lắm, ngẫu nhiên kinh tế cũng túng quẫn ."

      Lộ Vân Long gật gật đầu: "Lạc nương phân tích sai, bất quá tại là chúng ta lựa chọn tốt nhất ." Lạc Nhất Nhất cầm lấy ly trà phất hai hạ: " biết Lạc thành chủ có ý cùng ta kết minh. Khác dám , cam đoan các ngươi chân chính có rượu uống, có thịt ăn."

      Mọi người trận hai mặt nhìn nhau, vừa rồi Lạc Nhất Nhất nhắc tới ba người bọn họ là ngang qua, sau lưng giống như có thế lực gì, lấy cái gì cam đoan. Mạc Vân thần du trở về nghe Lạc Nhất Nhất gì, nào có người lấy rượu thịt loại này nọ chiêu mộ người ta .

      nghĩ tới Lộ Vân Hổ sau trận cười to : "Tiểu nha đầu, chỉ bằng ngươi trong khoảng thời gian ngắn căn cứ tình huống trước mắt phân tích như vậy, lão tử tin ngươi. Lão tử có dã tâm gì, chỉ cần các huynh đệ của ta qua ngày lành là được." Lộ Vân Long trừng mắt nhìn Lộ Vân Hổ liếc mắt cái, chắp tay hướng Lạc Nhất Nhất : "Nghe Lạc nương khẩu khí, biết là cỗ thế lực nào đâu?"

      Lạc Nhất Nhất uống lên hai ngụm trà, cười lắc lắc đầu: "Trước mắt chỉ có ba người chúng ta, về phần thế lực sau lưng, ta xem đội ngũ Long Hổ Thành này, nghĩ đem nhóm các ngươi phát triển trở thành ta cỗ thế lực thứ nhất" Nhìn bộ dáng bừa bãi của nàng, làm cho mọi người trận gì, lại rước lấy Lộ Vân Hổ trận sang sảng cười to: "Ngươi tiểu nha đầu này, ngày sau cũng phải vật trong ao a."

      Lộ Vân Long đá Lộ Vân Hổ cước, tiếp tục lễ phép hỏi: " biết Lạc nương làm sao lại tin tưởng đâu?" Lạc Nhất Nhất còn có trả lời, nhị đội trưởng Vương Hổ cũng lớn tiếng giảng đạo: "Đúng vậy, chỉ với ba người các ngươi dựa vào cái gì muốn chiêu mộ Long Hổ Thành chúng ta a, Long Hổ Thành chúng ta cũng phải là ngồi , ngươi có cái gì bản a?"

      Lạc Nhất Nhất kinh ngạc trả lời: "Ta vừa mới phải , cho các ngươi có rượu uống, có thịt ăn sao, cho các ngươi ăn chay." Lộ Vân Hổ đối Lạc Nhất Nhất nghiêm trang khôi hài trả lời liền cười ha ha.

      Vương Hổ đứng ra : "Vậy cho ta xem các ngươi có bản gì" xong, triệu hồi ra huyễn thú báo săn của mình. Lạc Nhất Nhất tiếp tục uống trà của nàng, tùy tay đưa Chíp Bông từ Phượng giới phóng xuất, : "Chíp Bông, uống hết ly trà này phải thu phục xong nga."

      Mọi người thấy tiểu sủng vật màu trăng chỉ có thể ái gì, chẳng lẽ dùng đáng thế công? Vương Hổ nhìn thấy Chíp Bông, lập tức nỗi giận, đây là ý tứ gì, liền thả ra cái sủng vật như vậy, còn cho thời gian ly trà thu phục , này quả thực là lõa lồ ô nhục. muốn cái tát chụp qua, Chíp Bông linh hoạt lên, thuận tiện ngụm hỏa phun ra, thiêu bên tóc Vương Hổ.

      Mọi người cười ha ha, nghĩ tới Chíp Bông còn có tài. mặt Vương Hổ lập tức nhịn được , nếu bại bởi tiểu sủng vật này, vậy ở Long Hổ Thành cả đời này đều nâng đầu dậy nổi.

      Lúc này Chíp Bông muốn chạy tới cửa, Vương Hổ lập tức đuổi theo, tất cả mọi người chạy tới xem náo nhiệt, cả Mạc Vân đều chạy ra vô giúp vui, còn lấy mỹ kỳ danh là giải thực lực của bọn họ. Trong đại sảnh chỉ còn lại có Lạc Nhất Nhất, Phong Liệt, Lộ Vân Long. Chỉ chốc lát sau, chợt nghe đến bên ngoài Vương Hổ tiếng kêu thảm thiết cùng thanh ồn ào của mọi người.

      Cái này chết, Lộ Vân Long cũng ngồi yên, nhìn Lạc Nhất Nhất thảnh thơi uống trà cùng Phong Liệt thờ ơ, nhịn được cũng đứng dậy ra ngoài, cũng nghĩ ra tiểu sủng vật kia rốt cuộc có chỗ nào lợi hại.

      đến ly trà , Chíp Bông nhảy dựng trở lại vai Lạc Nhất Nhất, người theo phía sau vẻ mặt cháy đen, quần áo bị thiêu nơi nơi là động (lổ hỏng), tóc cũng sai biệt lắm bị thiêu hết. Mọi người ở phía sau hưng tai nhạc họa, cười ha ha, trong lòng đối lai lịch Lạc Nhất Nhất càng thêm tò mò .

      Vương Hổ đến trước mặt Lạc Nhất Nhất, lớn tiếng : "Lão tử nhận thua ." Lần này thua tâm phục khẩu phục, tiểu sủng vật khinh thường kia nếu như phải khẩu hạ lưu tình, cùng huyễn thú của sớm hóa thành tro . Lạc Nhất Nhất thực thưởng thức có tính tình thẳng thắn.

      Lộ Vân Hổ nhìn Chíp Bông hai mắt tỏa ánh sáng, hỏi: "Tiểu nha đầu, ngươi thế nào có được huyễn thú lợi hại như vậy, cho ta biết chút ." Lạc Nhất Nhất cười : "Chíp Bông nhà chúng ta là độc nhất vô nhị." Chíp Bông ngồi xổm vai Lạc Nhất Nhất nghe được Lạc Nhất Nhất vậy, thối thí mãnh gật đầu.

      Vừa mới áp chế khiếp sợ Lộ Vân Long : "Huyễn thú Lạc nương quả nhiên rất lợi hại, bất quá muốn chiêu mộ Long Hổ Thành ta, dù sao cũng phải làm cho mọi người cao thấp Long Hổ Thành tâm phục khẩu phục."

      Lạc Nhất Nhất buông ly trà tự tin : "Tuy rằng các ngươi thu được ít chiến lợi phẩm, nhưng tại đều có biện pháp dùng tới. Nửa tháng, cho ta thời gian nửa tháng, ta cho các ngươi tất cả trang bị rực rỡ hẳn lên, thực lực chỉnh thể thăng lên cái bậc thang." Mọi người kinh ngạc nhìn nàng, tự tin trong mắt làm cho mọi người bỗng nhiên cảm thấy, nàng có thể làm được.

      Rất nhanh, ba người Lạc Nhất Nhất được dàn xếp chỗ ở, vẻ mặt Mạc Vân đau khổ nhìn Lạc Nhất Nhất, tuy rằng thích luyện khí, nhưng thế này cũng nhiều quá . Phong Liệt tỏ vẻ lạnh nhạt, chỉ giúp bọn luyện chế ít đan dược bọn họ thể luyện chế được.

      Ngày hôm sau, ba người Lạc Nhất Nhất liền bận rộn, Lộ Vân Hổ góp nhặt rất nhiều tài liệu luyện khí và dược liệu, nhưng ma thú lại chỉ có lần này chiến đấu hàng phục ít, ma thú có vẻ lợi hại Thuần Thú Sư bọn họ thể thu phục, lưu trữ lại rất nguy hiểm. Cho nên Mạc Vân và Phong Liệt bận túi bụi, mà Lạc Nhất Nhất dùng non nửa ngày thu phục ma thú chiến dịch lần này, hàng phục ma thú xong, liền rảnh rỗi .

      Đầu nhị đội trưởng Vương Hổ bị Chíp Bông thiêu còn mấy căn tóc trực tiếp cạo trọc, lúc này ngừng vỗ đầu bóng lưỡng của mình, hối hận nảy ra, nếu sớm biết rằng bọn họ đến cái Thuần Thú Sư hung hãn như vậy, mặc kệ có bao nhiêu nguy hiểm, đều phải lưu trữ đám ma thú lúc trước. Lạc Nhất Nhất buồn cười nhìn mặt nhị đội trưởng thành mướp đắng, cười : "Ta đưa ngươi kiện lễ vật." Dứt lời, liền đưa huyễn thú trong Phượng giới toàn phóng xuất , đương nhiên ngoại trừ Đằng Long và Chíp Bông.

      Nhị đội trưởng nhìn huyễn thú nháy mắt xuất ở trước mặt , nhất thời mộng , nha nha : "Trời ạ, chẳng lẽ ta xuất ảo giác , nên có huyễn thú nhiều như vậy, cho dù là Thuần Thú Sư lợi hại, cũng có huyễn thú gian lớn như vậy cất chứa nhiều huyễn thú thế này"

      Mà Hổ Vương phong cách lão đại mộng thời gian ngắn tan biến , nhớ tới kiêu ngạo đối này ma thú thực lực cao hơn tuyên bố chuyện là tam lão đại bọn họ, có loại dự cảm bất hảo. Quả nhiên, ma thú này như hổ rình mồi nhìn đến da đầu run lên, ông trời ngoạn như vậy ?

      Lạc Nhất Nhất để ý tới nhị đội trưởng kinh ngạc và Hổ Vương bộ dáng muốn khóc. Xoay người phòng bếp , mấy ngày nay nhìn Phong Liệt cùng Mạc Vân vất vả như vậy, thực cảm động, bọn họ cũng đều biết nàng là muốn ở đại lục Phong Vân thành lập thế lực, mới có thể tận hết sức lực giúp nàng như vậy. Hôm nay nàng xuống bếp, hảo hảo khao khao bọn họ.

      Nửa tháng sau, thực lực chỉnh thể Long Hổ Thành giống như Lạc Nhất Nhất hứa hẹn lên cái bậc thang, Vương Hổ tại đối Lạc Nhất Nhất là sùng bái đến cực điểm, trừ bỏ cho tam đội trưởng ít huyễn thú phi cầm, đội huyễn thú tại của nhưng là khổng lồ vài lần, giờ chỉ là lấy đoàn thể xuất động còn có báo đội, hổ đội, lang đội, còn có đàn Phong Nghĩ số lượng dọa người, toàn bộ nhà giàu mới nổi.

      Vì thế, thường xuyên có thể nhìn thấy nơi có Lạc Nhất Nhất ở , Vương Hổ biểu ra bộ dáng so với đối thành chủ còn muốn ân cần hơn. Vài cái tiểu đội trưởng khinh thường : "Ngươi đúng là đem ngã theo chiều gió phát huy đến cực điểm a?" Vương Hổ đầu vung, phản bác : "Các ngươi còn phải cũng thế sao, trừ bỏ thành chủ, đối ai nhiệt tình như vậy, ta chẳng qua biểu so với các ngươi nhiều hơn mà thôi."
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8: Thổ tài chủ Băng Tuyết Thành

      Lộ Vân Hổ mấy ngày nay cũng là chỗ nào đều vui tươi hớn hở , đối Lạc Nhất Nhất : "Ha ha, tại lão tử sống lưng có thể thẳng thắn , người trong tay đều có thể vượt qua thành minh chủ, tiểu nha đầu, ngươi yên tâm, có chuyện gì, tiếng, Long Hổ Thành ta tuyệt đối nghiêm túc tuân theo". Lạc Nhất Nhất cười : "Lộ thành chủ nghiêm trọng rồi, tin tưởng lấy thực lực của Lộ thành chủ, them thời gian, Long Hổ Thành nhất định trở thành thành đệ nhất đại lục Phong Vân"

      Lộ Vân Hổ say mê : "Hắc hắc... Có tại trang bị, là nên phát triển phát triển . cần gọi gì Lộ thành chủ, kêu ta Lộ đại ca tốt rồi, ta Lộ Vân Hổ chính là người nha đầu ngươi, khối bài tử này là tín vật Long Hổ Thành chúng ta, tại tặng cho ngươi, có cái gì cần giúp đỡ, cứ việc ." Lạc Nhất Nhất tiếp nhận bài tử tối đen tỏa sáng, bài tử có cái điêu khắc hình Phượng, chính là đầu Phượng có chút kỳ quái.

      Bài tử nhìn qua có niên đại cổ xưa. Lạc Nhất Nhất lo lắng muốn hay thu, Lộ Vân Hổ ha ha cười : "Cầm , coi như là cái tín vật, nhìn đến khối bài tử này, người Long Hổ Thành biết là người nhà, ta cần nó, ở Long Hổ Thành, ai biết lão tử a." Lạc Nhất Nhất hề từ chối, chắp tay : "Ta đây liền cám ơn Lộ đại ca ."

      Lúc này Lộ Vân Long vẫn lên tiếng mở miệng : " tại thực lực Long Hổ Thành tuy rằng đại tăng, nhưng là còn thể nóng lòng phát triển, chỉ có thể thầm chậm rãi lớn mạnh, dẫn người chú ý, khó bảo toàn người khác trực tiếp đem chúng ta bóp chết ." Lạc Nhất Nhất gật gật đầu, nàng tin tưởng ánh mắt của Lộ Vân Hổ, hơn nữa Lộ Vân Long trầm ổn, Long Hổ Thành lớn mạnh là thời gian sớm muộn mà thôi.

      Hai ngày sau, Lộ Vân Hổ vì ba người Lạc Nhất Nhất cử hành bữa tiệc tiễn đưa long trọng, cáo biệt người Long Hổ Thành, ba người Lạc Nhất Nhất tiếp tục về hướng bắc. Lạc Nhất Nhất thành cái truyền kỳ ở Long Hổ Thành sau Lộ Vân Hổ và Lộ Vân Long.

      Phong Liệt tuy rằng biết làm sao có thể tìm được Xích Ly Thảo, nhưng biết ở đại lục Phong Vân nơi rét lạnh là Bắc Bộ dựa vào dãy núi Vân Đỉnh. Dãy núi Vân Đỉnh cũng như tên của nó cao ngất trong mây, phía dưới là rừng rậm xanh um tươi tốt, mặt là tuyết đọng bốn mùa tan, tính hung hiểm so với Tử Vong Chi Hải của đại lục Tinh Thần chỉ có hơn chớ kém.

      Càng về bắc, thời tiết càng lạnh, Lạc Nhất Nhất cơ bản lại ở trong lòng Phong Liệt ra. Đến Băng Tuyết Thành - tòa thành gần dãy núi Vân Đỉnh nhất, tinh thần Lạc Nhất Nhất rốt cục tỉnh táo. Băng Tuyết Thành trước mắt là danh phù kỳ thực, kiến trúc đều là băng làm , thời tiết nơi này vốn là rất lạnh, chỉ cần rót vào chút linh khí, băng này hòa tan. Lạc Nhất Nhất cảm giác nàng đến tòa thành thị khắc băng, xa hoa.

      Băng Tuyết Thành so với các tòa thành qua lúc trước đều phồn hoa náo nhiệt. đường nơi nơi là ít người đến dãy núi Vân Đỉnh mạo hiểm tầm bảo. Có tòa nhà giao dịch rất lớn, tên là Tụ Bảo lâu. Nghe là hai năm trước thành chủ lấy tòa nhà của mình, cải tạo tân kiến tạo ra nơi này, trở thành nơi mạo hiểm giả đến giao dịch.

      Bên trong Tụ Bảo lâu tổng cộng có ba tầng, tầng thứ nhất là bình thường, bên trong tựa như đường dành riêng cho người bộ, bất luận kẻ nào đều có thể vào đào bảo, tầng thứ hai cao cấp, muốn vào cửa liền giao mười lượng bạc, tầng thứ ba là cấp đặc biệt, vào phải giao trăm lượng bạc, còn phải cho xem tinh tạp chứa ngàn lượng hoàng kim tiền vốn. Tự giao dịch rút 10% nộp thuế, nếu như cho Tụ Bảo lâu thay bán ra, phải giao 20%.

      Người Vân Đỉnh thám hiểm cũng phải ở cửa thành giao mười lượng bạc, mới có thể thông hành. Đầu mỗi tháng , Tụ Bảo lâu còn có thể cử hành hội đấu giá quy mô lớn, sau khi giao dịch thành công cũng phải bỏ ra 10% cho Tụ Bảo lâu. Tuy rằng thu phí rất cao, bất quá Tụ Bảo lâu hứa hẹn, cam đoan hàng hóa ở bên trong tuyệt đối an toàn. Cho nên rất nhiều người vẫn là nguyện ý tiến hành giao dịch ở bên trong.

      Lạc Nhất Nhất sau khi hiểu biết tình huống, bĩu môi, : “ Băng Tuyết Thành này đúng là cái tụ bảo thành, thực muốn nhìn chút thành chủ Băng Tuyết Thành rốt cuộc là thổ tài chủ dạng gì, vơ vét của cải như vậy." Phong Liệt xem bộ dáng Lạc Nhất Nhất, trong lòng buồn cười, xem ra Nhất Nhất nhà bọn họ chỉ thích ăn, còn ái tài a.

      Ba người nhất trí quyết định Tụ Bảo lâu đào bảo trước, lại dãy núi Vân Đỉnh. Lầu thực hỗn độn, đan dược, tinh thạch, huyễn khí cái gì đều có. Bên trong tiếng người ồn ào, chật chội chịu nổi. Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất chuẩn bị lên lầu hai, lại phát ánh mắt Mạc Vân đều di ra , Lạc Nhất Nhất còn gì để : "Sư phụ, vật ở lầu hai ngươi khẳng định càng thích." Mạc Vân gật gật đầu theo kịp, bộ dáng hết nhìn đông tới nhìn tây, cực kỳ giống thổ bao tử vào thành, nhận đến ánh mắt khác thường từ chung quanh, Phong Liệt ôm chặt Lạc Nhất Nhất mau hai bước, tạo ra khoảng cách.

      Ở lầu hai giao ba mươi lượng bạc, ba người mới vào cửa. Bên trong vờn quanh, người giảm thiếu còn chật chội. Bên trong, quầy hàng bài bán cũng chỉnh tề rất nhiều, mỗi loại đều quy cùng chỗ, tưởng mua cái gì, trực tiếp đến nơi thuộc loại đó là có thể tìm được rồi. Người ở bên trong cũng rất nhiều, nhưng cũng la hét ầm ĩ.

      Mạc Vân chạy đến nơi có tài liệu luyện khí, đông nhìn tây xem, mãn nhãn ý cười. Lạc Nhất Nhất mắt sắc nhìn nhìn giá, giật ống tay áo Mạc Vân, chỉ chỉ giá, Mạc Vân ở say mê lập tức thanh tỉnh. Tiền của cả ba người bọn họ cũng chỉ có thể mua hai khối tinh thạch.

      Lạc Nhất Nhất tìm đến nhân viên tiếp tân tỏ vẻ nàng muốn bán hàng, nhân viên tiếp tân lĩnh vật phẩm của bọn họ đến nơi phán định giá, Mạc Vân lấy từ gian giới chỉ ra toàn bộ huyễn khí và Ma đan thu hoạch được ở đường , ma tinh cũng đều lấy ra, đặt tràn đầy bàn lớn, làm ánh mắt của nhân viên đều đăng thẳng , tuy rằng vật xuất ra tính quý trọng, nhưng số lượng nhiều, làm cho người ta nghĩ lầm có phải đánh cướp người khác hay .

      Rất nhanh, Tụ Bảo lâu liền phái người lấy ra bên ngoài bán hộ, vài thứ kia chỉ có thể tiến hành tiêu thụ ở lầu và lầu hai, đủ cấp bậc lầu ba, làm cho Lạc Nhất Nhất đối lầu 3 càng thêm tò mò .

      Ba người ở lầu hai dạo qua vòng, người Tụ Bảo lâu đưa tinh tạp đến đây và danh sách giao dịch kim ngạch. Vật do Tụ Bảo lâu bán hộ đều là trải qua phán định , Lạc Nhất Nhất vừa vội cần dùng Tiền, cho nên làm cho giá tiêu hao giảm thấp nhất. Tuy rằng cảm thấy bọn họ thu phí giống hắc điếm, nhưng phục vụ và hiệu suất vẫn là làm cho người ta thực vừa lòng.

      Mạc Vân cầm tinh tạp chạy đến chỗ tài liệu luyện khí làm trận cuồng xoát. Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt đối vật bên trong có hứng thú nhiều lắm, chỉ mua ba hạt châu có thể chống lạnh. Khi bên trong bị xoát sai biệt lắm, Mạc Vân mới cảm thấy mỹ mãn.

      Ba người rất nhanh liền ra Băng Tuyết Thành, dãy núi Vân Đỉnh dãy. đường cũng có thể gặp được ít tốp năm tốp ba tiểu đội mạo hiểm. Buổi tối ở chỗ tránh gió mặt sau triền núi đóng quân dã ngoại, lúc Lạc Nhất Nhất hưởng thụ Phong Liệt chuẩn bị bữa tối, vị đại hán mặt chữ quốc, lưng hùm vai gấu mang theo tiểu đội nhân mã tới, sang sảng nở nụ cười hai tiếng, : "Tiểu huynh đệ tay nghề sai, có thể cho huynh đệ chúng ta cũng nếm thử a?"
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :