1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Yêu Phu Sủng Thê - Lung Trung Phi Điểu (32/128c) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 9: Cấm chế

      Lạc Nhất Nhất nhìn Mạc Vân : "Uh, cám ơn sư phụ. Mặt khác còn muốn thỉnh sư phụ đến nhà của ta, cho phụ thân mẫn thân ta biết ngươi thu ta làm đồ đệ, trong khoảng thời gian này ta muốn ở chỗ ngươi tu luyện, lập tức ra ngoài thời gian dài như vậy, ta sợ bọn họ lo lắng." Mạc Vân sờ sờ đầu Lạc Nhất Nhất : " thành vấn đề, các ngươi nhớ tự chiếu cố tốt chính mình. Cái khác cần lo lắng. Có ta ở đây rồi." tuy rằng để ý tới thế , nhưng nếu thu Lạc Nhất Nhất làm đồ đệ, thân nhân của nàng đương nhiên để mắt đến.

      Lạc Nhất Nhất đột nhiên nhớ tới vấn đề vẫn làm nàng phức tạp khó hiểu, liền hỏi: "Sư phụ, vì sao tứ đại gia tộc, học viện Tinh Diệu, hoàng cung, đều có phía sau núi, cả cấm chế cũng giống nhau."

      Mạc Vân sửng sốt, nghĩ nghĩ hồi đáp: "Kỳ phía sau núi là cửa vào Tử Vong Chi Hải, thiết lập cấm chế chỉ là vì cho ma thú trong Tử Vong Chi Hải xâm nhập nhân loại. Ai cũng biết là khi nào bắt đầu thiết lập cấm chế, thế cục này cũng là lưu truyền tới nay . Cấm chế dối ma thú là tuyệt đối hạn chế hành vi cho chúng ra ngoài, bằng nhân loại phiến đại lục này sớm bị diệt sạch . Nhưng cấm chế đối nhân loại hạn chế vốn có mãnh liệt như vậy, người có thực lực càng cao bị lực cản lại càng , nhưng nhân loại phiến đại lục này căn bản vào được.

      tại mọi người biết cửa vào Tử Vong Chi Hải, kỳ chỉ xem như bên ngoài Tử Vong Chi Hải. Bên trong cũng có rất nhiều ma thú cao cấp, nhưng chúng nó giống như thể rời bên trong quá xa, càng xa, thực lực liền yếu bớt càng nhiều. Giữa bên trong bên ngoài hẳn là còn có cấm chế ."

      Sắc mặt Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt đều ngưng trọng. Lạc Nhất Nhất là vì biết thực lực của nàng bé đến loại trình độ này. Mà Phong Liệt lại là nghe xong lời Mạc Vân về cấm chế. Nếu như phải có được huyết mạch nhân loại, căn bản là ra được, khó trách người đuổi giết đều có biện pháp truy (duổi theo) đến đây. Xem ra là cẩn thận xúc động Truyền Tống Trận, mới bị truyền tống đến phiến đại lục này.

      "Sư phụ yên tâm, chúng ta cẩn thận , vì thế giới còn có tồn tại cường đại như vậy, cho nên chúng ta mới muốn cho mình trở nên càng mạnh." Lạc Nhất Nhất thanh rất nhanh đem Phong Liệt chìm trong suy nghĩ kéo trở về. Phong Liệt gật gật đầu, xác thực bức thiết muốn biến cường.

      Ước định ba ngày sau xuất phát, Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt đều tự chuẩn bị . Mạc Vân cũng lén lút cho người biết mà gặp vợ chồng Lạc Đàn, đem chuyện Lạc Nhất Nhất giao phó lần hết cho hai người biết.

      Vợ chồng Lạc Đàn tự nhiên là vạn phần vui sướng, biết Lạc Nhất Nhất có đoạn thời gian dài ở nhà, liền chuẩn bị rất nhiều này nọ cho nàng, nhìn Lạc Nhất Nhất nháy mắt thu tất cả vào Phượng giới, Lạc Đàn kích động hỏi: "Nhất Nhất, ngươi như thế nào có gian giới chỉ a?" Tuy rằng chưa thấy qua, nhưng điểm ấy nhãn lực vẫn phải có. Lạc Nhất Nhất giải thích Mạc Vân đưa . Đương nhiên thể thừa nhận đây là lấy từ chỗ Phượng Liệt.

      Lạc Đàn lẩm bẩm : "bái vị sư phụ này sai." Liễu Trân Nhi lại khoa trương, sai biệt lắm thu thập toàn bộ vật dụng Lạc Nhất Nhất bình thường hay dùng làm cho nàng mang theo. Lạc Nhất Nhất là sao cả, Lạc Đàn vẻ mặt hắc tuyến : "Chỉ là đoạn thời gian, cũng phải trở lại , cần làm như là chuyển nhà" Liễu Trân Nhi trừng mắt nhìn Lạc Đàn liếc mắt cái: "Nhất Nhất cho tới bây giờ rời xa nhà, vạn nhất thói quen làm sao bây giờ, tại phải có gian giới chỉ thôi, dù sao cũng thuận tiện."

      ngày cuối cùng ngày, Lạc Nhất Nhất vào phòng Lạc Vũ Thần, đưa cho quyển sách tu luyện, đây đều là nàng sửa sang lại từ ít kinh nghiệm của bản thân. Lạc Vũ Thần muốn dừng lại ở cấp 7 cao nhất rất lâu đều có đột phá. Lạc Nhất Nhất biết Lạc Vũ Thần như bây giờ, đại bộ phận nguyên nhân đều là vì nàng. Ở dưới hào quang thiên tài của nàng, có vẻ càng tự ti. Thời gian dài nhận ánh mắt đồng tình của người khác, làm cho lòng tự trọng của cũng chịu thương tổn lớn. Cho nên trở nên có chút tự bế, khi tu luyện cũng thỉnh giáo người khác, đều là tự mình sờ soạng ra .

      Lạc Vũ Thần kinh hỉ nhìn nội dung sách, nha nha : "Cảm ơn." Lạc Nhất Nhất rất muốn vỗ vỗ đầu của cổ vũ phen, phát nàng căn bản có với tới đầu , đành phải buồn cười vỗ xuống hai cái lên bờ vai của : "Hảo hảo luyện, cũng đừng làm cho ta thất vọng, đệ đệ của Lạc Nhất Nhất ta sao có thể so với người khác kém hơn, lần sau ta muốn nhìn thấy Lạc Vũ Thần hoàn toàn mới."

      Nhìn tiểu bóng dáng ra cửa, Lạc Vũ Thần đột nhiên kêu lên "Tỷ, cám ơn ngươi, ta ." xong rất nhanh đóng cửa lại, rất nhiều năm kêu lên xưng hô này, đột nhiên có điểm biết làm sao. Lạc Nhất Nhất mới vừa đến bên ngoài nghe thấy vậy liền sửng sốt, khỏi nở nụ cười, ngốc tiểu tử. Sau khi cùng vợ chồng Lạc Đàn lời từ biệt, Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt liền lặng lẽ đến Tử Vong Chi Hải.

      Chương 10: Lần đầu khế ước


      Bước vào Tử Vong Chi Hải bao lâu, Lạc Nhất Nhất liền đề nghị nghỉ ngơi, ngày mai ra lại tiếp. Mắt thấy Lạc Nhất Nhất từ Phượng giới xuất ra lều trại, cái bàn, thậm chí chén bát đều có. Phong Liệt vẻ mặt hắc tuyến, nàng thế nhưng để mấy thứ này trong Phượng giới. Lạc Nhất Nhất nhìn biểu tình của Phong Liệt, cho là đúng : "Cái này gọi là vật dụng thiết yếu, khó trách ngươi thoạt nhìn như vậy cùng (bần hàn, nghèo), cái gì vậy cũng bỏ vào, gian lớn như vậy lưu trữ gì chứ? , chuẩn bị món ăn thôn quê, chúng ta ăn cơm" Phong Liệt buồn bực nghĩ, sai sử tự nhiên như vậy, là xem thành nô bộc mà dùng ?

      Rất nhanh, Phong Liệt bắt mấy con thỏ hoang và gà rừng trở về. Còn chưa buông xuống lại bị chỉ huy đem món ăn thôn quê xử lý sạch , mà Lạc Nhất Nhất trừ bỏ đem này nọ lấy ra, tựu thành vung bàn tay quỹ. Phong Liệt oán hận, trước kia như thế nào phát có ý thức bị nô dịch. Chỉ chốc lát sau, chóp mũi truyền đến mùi thơm, lập tức đánh tan Phong Liệt bất khoái. Ăn uống no đủ sau, Phong Liệt lại thực thể chịu thua kém thu thập .

      Sáng sớm hôm sau Lạc Nhất Nhất mang theo Phong Liệt hướng chỗ sâu trong Tử Vong Chi Hải đến, đường gặp được rất nhiều ma thú, nhưng đều là ít cấp thấp, cơ bản bị Lạc Nhất Nhất lấy đến luyện tập . Phong Liệt nghĩ tới Lạc Nhất Nhất thân thủ nhanh nhẹn kinh người, Băng Phách ở tay nàng tùy ý biến ảo thành các loại binh khí, đánh gục rất nhiều ma thú so với nàng còn lợi hại hơn, cơ bản cần phải ra tay. Lạc Nhất Nhất cũng nghĩ tới vài lần ra tay, nàng cùng Băng Phách càng ngày càng ăn ý , hơn nữa theo thực chiến, linh lực của nàng giống như cũng mau đột phá.

      chuẩn bị tiếp tục đến phía trước, cỗ uy áp kinh khủng uy truyền đến, Lạc Nhất Nhất nhịn được run rẩy, Phong Liệt ôm lấy Lạc Nhất Nhất nhảy dựng lên, "Oanh" tiếng, nơi họ vừa mới đứng, lập tức xuất cái hố to. đầu cự xà xuất ở trước mắt.

      Lạc Nhất Nhất nuốt nuốt nước miếng, đẩy Phong Liệt: "Ngươi lên" . Phong Liệt chán nản trừng mắt nhìn Lạc Nhất Nhất liếc mắt cái. Nhưng vẫn là lưu loát vọt lên, Lạc Nhất Nhất biết nàng lên cũng là thêm trói buộc, đứng ở bên cạnh, chờ cơ hội bổ thượng đao, đại xà phẫn hận trừng mắt Lạc Nhất Nhất, nhưng bị Phong Liệt quấn quít lấy, đến gần Lạc Nhất Nhất được. Nhưng Lạc Nhất Nhất cũng thoải mái, đại xà thường thường hướng nàng vung đuôi, nàng cũng tránh né có chút cố hết sức. Phong Liệt chịu nội thương vẫn chưa khỏi hẳn, dùng thời gian nửa nén hương rốt cục đem đại xà đánh nằm úp sấp .

      "Thử đem khế ước , là ma thú cấp 5, thực lực của có thể so với người có linh lực cấp 10 cao nhất" Phong Liệt thở phì phò , xem ra thể lại tiếp. Lấy thực lực hai người bọn họ, lại vào liền ra được . Lạc Nhất Nhất kinh hãi, nghĩ tới ma thú cấp 5 cư nhiên ngang ngửa với linh lực cáp 10 cao nhất. Tâm càng kinh ngạc thực lực của Phong Liệt, nhìn nhìn đầu đại xà, nhíu nhíu mày, : "Nhưng là nó quá xấu, mang theo nó ta gặp ác Mộng."

      Đại xà thiếu chút nữa hơi đề lên, tiểu nhân loại đáng giận, cư nhiên ghét bỏ . Phong Liệt quay đầu nhìn nhìn, gật gật đầu: "Uh, là thực xấu, bất quá ma thú cấp 5 muốn ngưng tụ Ma Đan , bắt nó đào ra, luyện hóa , có thể đề cao linh lực." Đại xà kinh hãi nhìn hai người, lập tức biến ảo thu bản thể thành bộ dáng mê người, lấy lòng vây quanh Lạc Nhất Nhất, nó thể bị người lấy Ma Đan, hồn phi phách tán.

      Thái độ trước sau sai biệt, làm cho hai người rất là im lặng. Dùng thời gian nén hương mới đưa đại xà khế ước, cảm giác được trong linh hồn nhiều hơn tia liên hệ, Lạc Nhất Nhất mới thở dài nhõm hơi, thực nổi giận hỏi: "Như thế nào muốn thời gian dài như vậy a, còn mệt chết ta." "Đó là bởi vì thực lực của nó so với ngươi cường rất nhiều, lại ngươi phải vừa học được thuần thú sao? Tính sai ."
      thienbinh2388, thuytDion thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 11: Đằng Long buồn bực

      Đúng lúc này trong đầu vang lên thanh : "Chủ nhân, Đằng Long chữa thương trước." Lạc Nhất Nhất sửng sốt chút, tuy rằng ma thú thể phun tiếng người, nhưng sau khi trải qua khế ước, có thể cùng chủ nhân tiến hành trao đổi trong ý thức." ràng là xà, sao lại kêu long?" Lạc Nhất Nhất thực nể mặt hỏi."Đó là bởi vì ta còn ở kỳ trưởng thành, sau khi thành thục chính là long " Đằng Long lớn tiếng phản bác.

      Ngẫm lại thực hay ho, biết như thế nào lại đến Tử Vong Chi Hải cửa phiến đại lục này, lại mới sinh ra bao lâu, điểm này thực lực dám xâm nhập Tử Vong Chi Hải, đành phải ở trung khu chuyển động, nghĩ tới địa phương người đến, đột nhiên có hai người đến, nhất thời quật khởi, nghĩ tới đến chơi đùa, lại đem mình bồi vào.

      "Nga, nguyên lai là còn có phát dục hoàn toàn a." Lạc Nhất Nhất bộ dáng ra là thế. Đằng Long quay đầu để ý tới Lạc Nhất Nhất, sợ Lạc Nhất Nhất tiếp lại nhượng tức chết.

      Lạc Nhất Nhất tâm niệm vừa chuyển, đem Đằng Long thu vào Phượng giới. Tuy rằng từng cái khế ước, mọi người tự động sinh thành cái huyễn thú gian, nhưng quá , người bình thường chỉ có thể khế ước đầu huyễn thú. Đằng Long cũng thực ngạc nhiên tiểu chủ nhân của cư nhiên có cái huyễn giới có thể cất chứa sinh mệnh.

      Lạc Nhất Nhất biết là, có thể khế ước bao nhiêu huyễn thú chủ yếu là xem thực lực và tinh thần lực, tinh thần lực cường đại, huyễn thú gian tự nhiên tăng đại, đương nhiên có thể khế ước thêm mấy con, nhưng thể hề hạn chế, nếu tinh thần lực hỏng mất.

      Điều chỉnh chút, Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt chuẩn bị hề tới, ở tại chỗ đóng quân tu luyện, linh khí trong Tử Vong Chi Hải so với ngoại giới cao hơn rất nhiều. Bởi vì là trung khu, cho nên đại bộ phận là ít ma thú cấp 3, 4. Bên ngoài có nhiều ma thú cấp 1, 2 , chỉ có nội đan, tựa như trái tim con người, đối Lạc Nhất Nhất mà có gì dùng, bất quá ma thú đến cấp 3 có thể ngưng tụ ma tinh , là thành quả ma thú tu luyện ngưng tụ ra , ma tinh có thể dùng để luyện khí.

      Ma thú cấp 5 liền có thể đem ma tinh chuyển hóa thành Ma Đan , tựa như linh hồn thứ hai. Có được Ma Đan ma thú thực lực đại trướng, bất quá hướng lên tu luyện rất chậm, nhưng mỗi lần lên 1 cấp thực lực cường đáng sợ. Cấp 5 tựa như điểm phân giới, lướt qua điểm này mới tính thoát khỏi ma thú cấp thấp, xâm nhập hàng ngũ ma thú cao cấp.

      Ma thú cấp 1, 2 trực tiếp gạt bỏ, ma thú cấp 3, 4, Lạc Nhất Nhất lấy ra ma tinh chuẩn bị cho sư phụ luyện khí, phải biết rằng ma tinh ở chợ vẫn là rất ít có. Nhiều bộ phận còn có thể bán lấy tiền. Rất nhanh phụ cận còn bóng dáng ma thú.

      Bất quá trong thời gian nửa tháng Lạc Nhất Nhất đột phá đến cấp 9 cao nhất , xem ra lịch lãm nhiều chút vẫn là sai . Nhưng là Lạc Nhất Nhất vẫn biết thực lực Phong Liệt mạnh như thế nào, phải biết rằng ở dưới tình huống có nội thương thế nhưng có thể thắng Đằng Long, mà Phong Liệt lại còn bị người đuổi giết đến chật vật như vậy, xem ra thực lực phiến đại lục khác so với bên này cao rất nhiều a.

      Vất vả lâu như vậy, Lạc Nhất Nhất chuẩn bị hảo hảo khao chính mình, ở dưới nô dịch của Lạc Nhất Nhất, Phong Liệt lại vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi ở kia thiêu nướng, xem ra đúng là thói quen bị nô dịch . Từng đợt mùi thơm bay tới, Lạc Nhất Nhất hung hăng hút cái mũi chút, lâu hảo hảo ăn chút .

      Vừa mới có ý tưởng này, hai người sửng sốt, bởi vì còn có thanh khác cũng hút cái mũi chút. Ngẩng đầu vừa thấy. cái tiểu động vật đáng đến bạo chỉ lớn bằng bàn tay ôm viên trái cây si ngốc nhìn gà nướng trong tay Phong Liệt.

      Chương 12: Chíp Bông đáng


      Lập tức, tình Lạc Nhất Nhất tràn ra, vẫy vẫy tay, tiểu động vật liền thí điên thí điên chạy tới ."Muốn ăn?" Lạc Nhất Nhất vẻ mặt tặc tiếu nhìn tiểu động vật toàn thân trắng mượt mà. Tiểu động vật ngây ngốc gật gật đầu, "Vậy ngươi về sau theo ta được , ta cho ngươi rất nhiều so với này hoàn hảo ăn gì đó." Lạc Nhất Nhất dụ dỗ. Viên mắt to của tiểu động vật trượt vòng vo vài vòng, làm hồi đấu tranh tư tưởng, rốt cục gật gật đầu.

      "Này cho ngươi ăn, " Tiểu động vật đem trái cây ôm trong ngực phóng tới tay Lạc Nhất Nhất, cái này , chỉ Lạc Nhất Nhất, Phong Liệt cũng sửng sốt, phiến đại lục này chưa thấy qua có ma thú có thể mở miệng a.

      "Ngươi có thể a?" Lần này đổi Lạc Nhất Nhất ngây ngốc mở miệng."Uh, nhưng ta thích chuyện, có người theo ta , hơn nữa ở trong này chuyện phải thực cố hết sức." Tiểu động vật gật gật đầu . Lạc Nhất Nhất cuồng hãn, kia đương nhiên , ma thú khác cũng có thể mở miệng chuyện được , nhân loại cũng ai dám xâm nhập nơi này, có thể mở miệng chuyện muốn khác thường.

      "Ngươi tên là gì, là ma thú gì a?" Lạc Nhất Nhất tiếp tục đặt câu hỏi. Tiểu động vật nghi hoặc lắc lắc đầu. Lại trông mong nhìn gà nướng, Phong Liệt thực tự giác xé cái đùi cho nó. nghĩ tới trong nháy mắt, nó liền ăn xong, lần này đợi nó phát biểu ý tưởng, Phong Liệt đem toàn bộ gà nướng đều đưa cho nó , nhận mệnh lần nữa lại làm cái.

      Nhìn ôm gà nướng so với nó còn lớn hơn mà gậm cắn , là thực buồn cười, "Nếu gọi ngươi" Có Thể Ăn " ?" Lạc Nhất Nhất buồn cười . Tiểu động vật phấn đấu cùng gà nướng phấn đấu, phỏng chừng có nghe thấy, tay Phong Liệt run lên, thiếu chút nữa làm gà nướng rớt xuống bếp lửa, này là tên tự? "Hay giỡn ,,,, ha ha, nếu kêu Chíp Bông , ngươi xem nó thân bạch mao mượt mà nhiều xinh đẹp a." Lạc Nhất Nhất cười . Phong Liệt là hết chỗ rồi, trình độ đặt tên cũng quá kém , bất quá may mắn kêu Bạch Mao. Đáng thương Chíp Bông, trong quá trình cùng gà nướng phấn đấu, bị đính hạ cái tên hề có trình độ như vậy.

      Ăn uống no đủ, Chíp Bông thực tự nhiên ở trong lòng Lạc Nhất Nhất tìm cái vị trí thoải mái nằm xuống."Chíp Bông, đây là trái cây gì a?" Lạc Nhất Nhất nhìn trái cây tay, nàng nghiên cứu nửa ngày cũng biết là gì, cả sách trong thư viện cũng ghi lại."Tốt lắm ăn , ta từ nơi rất xa truy đến nơi đây mới bắt được . Ăn có thể đề cao tu luyện, có thể chữa thương." Chíp Bông vẻ mặt thích ý đáp. Lạc Nhất Nhất hiếu kỳ : "Trái cây này còn có thể chạy sao?" Chíp Bông gật gật đầu. Quay đầu nhìn về phía Phong Liệt, Phong Liệt cũng vẻ mặt mê mang, quả chưa thấy qua.

      Nghĩ nghĩ, đem trái cây ném cho Phong Liệt : "Cho ngươi, ngươi nội thương lâu như vậy còn có tốt lên, trái cây này thần kỳ như vậy, chừng có thể trị được thương thế của ngươi." Nhìn Lạc Nhất Nhất bên đùa Chíp Bông, Phong Liệt thực ngoài ý muốn, đồ tốt như vậy, nàng liền khinh địch mà cho , nàng tại vọt tới cấp 9 cao nhất , trái cây này có khả năng giúp nàng đột phá cấp 10. Trong lòng bỗng nhiên ấm áp , trừ bỏ mẫu thân, lâu có cảm nhận được loại cảm giác này .

      Sau canh giờ, Phong Liệt mới hoàn toàn hấp thu trái cây này. Quả nhiên, nội thương hoàn toàn tốt lắm, hơn nữa, thực lực của lại lên cái bậc thang. Lạc Nhất Nhất biết Phong Liệt nội thương tốt lắm, cũng thực thay cao hứng, nhưng đảo mắt, mặt liền trầm xuống. Phong Liệt tưởng Lạc Nhất Nhất hối hận đem trái cây cho . nghĩ tới, Lạc Nhất Nhất xách chút đem Chíp Bông đảo ngược lại đây. Hung hăng : "Ngươi này tiểu ngu ngốc, vì con gà nướng, lấy vật quý trọng như vậy đến đổi, lần sau có thứ tốt cho phép tùy tiện cùng người khác đổi ăn , dù là đồ ăn ngon đều được. Đều phải hiến cho ta" Đáng thương Chíp Bông rưng rưng liều mạng gật đầu, đem Chíp Bông lần nữa ôm vào trong lòng, Lạc Nhất Nhất tiếp tục uy hiếp ."Cũng chuẩn (cho phép) ăn đồ người khác cho, ngươi này tiểu ngu ngốc lỡ bị người khác bắt cóc làm sao bây giờ." "Uh, ân,,, " Chíp Bông lấy lòng ở trong lòng Lạc Nhất Nhất cọ đến cọ , chọc Lạc Nhất Nhất cười ha ha. Nhìn màn này,tâm tỉnh Phong Liệt cũng cao hứng lên. Theo khi nào bắt đầu, tiểu nha đầu này chút hòa tan tâm của .
      thienbinh2388, thuytDion thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 13: Sinh tử đường

      "Ta rất thích Chíp Bông nga, Chíp Bông đáng như vậy, vạn nhất bị người quải chạy làm sao bây giờ, Chíp Bông khế ước với ta được , về sau ngươi liền là của ta ." lúc Lạc Nhất Nhất cùng Chíp Bông thương lượng, Phong Liệt chen vào : "Ngươi vừa mới khế ước Đằng Long, giờ lại muốn khế ước, tinh thần có thể hay chịu nổi?"

      Lạc Nhất Nhất suy nghĩ chút, : " quan hệ, nếu như phát đúng, ta lập tức đình chỉ." Nếu như Mạc Vân ở đây, khẳng định muốn giơ chân , nếu có thể tùy thời đình chỉ, cũng có người bởi vì thuần thú khế ước bất thành, biến thành ngu ngốc . Nhưng là Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt cũng chưa có kinh nghiệm ở phương diện này.

      Nhưng là khi Lạc Nhất Nhất thử đem cỗ linh hồn lực gửi đến Chíp Bông nơi đó, lại phát giống như đá chìm đáy biển, hề gợn sóng. tình huống này với Phong Liệt, cũng biết sao lại thế này, chỉ có thể Lạc Nhất Nhất có biện pháp khế ước Chíp Bông, bởi vì Chíp Bông đồng ý khế ước, cho nên có bị phản phệ.

      Thời điểm hai người suy tư, Chíp Bông cắn nát dầu ngón tay Lạc Nhất Nhất, hút búng máu. Rất nhanh, Lạc Nhất Nhất liền cảm giác trong đầu vang lên thanh , bất tri bất giác theo thanh kia niệm khởi ít chú ngữ phiền phức, rất nhanh linh hồn có thêm tia liên hệ. Chíp Bông thanh mỏi mệt vang lên: "Như vậy hẳn là có thể , ta muốn nghỉ ngơ" Lạc Nhất Nhất cứ như vậy mơ mơ màng màng cùng Chíp Bông khế ước .

      Biết thực lực Phong Liệt lại tăng vọt, quyết định lại tiếp tục xâm nhập Tử Vong Chi Hải, cũng muốn nhìn chút có thể hay trực tiếp đột phá cấp 10.

      Rất nhanh, hai người Lạc Nhất Nhất liền ra trung khu, dọc theo đường , Lạc Nhất Nhất lại thu hoạch ít ma tinh, thậm chí còn có mấy khỏa Ma Đan. lo lắng muốn tiến vào bên trong Tử Vong Chi Hải hay , đột nhiên phát khí ở phía trước có điểm đúng, vào mới phát , nguyên lai khí tất cả đều là chướng khí.

      Xem ra có biện pháp xâm nhập , vừa mới chuẩn bị lui về, chỉ nghe tiếng rống to, cái cùng loại Khủng Long rất nhanh chạy tới trước mặt bọn họ, trong mắt Khủng Long toát ra loại hưng phấn khi nhìn thấy con mồi, nghĩ tới thế nhưng lại có nhân loại đến nơi đây.

      Toàn thân Phong Liệt buộc chặt, đây chính là đầu ma thú cấp 8, mặc dù thực lực của đề cao, cũng phải đối thủ. Lạc Nhất Nhất cũng biến sắc, còn vào, như thế nào gặp được ma thú thực lực cao như vậy, chỉ có thể tìm cơ hội chạy thoát.

      Tuy rằng sau khi Phong Liệt dùng khỏa Thần Qủa biết tên, hào quang linh lực màu ngân bạch có vẻ càng thêm thuần túy, nhưng là đối Khủng Long cũng thể tạo thành thương tổn quá lớn.

      Trong chớp mắt, song phương cùng nhau giao đấu, Chíp Bông cùng Đằng Long cũng hỗ trợ, Đằng Long là ma thú cấp 5 chống lại ma thú cấp 8, xông lên chỉ có bị đánh, chớp mắt cả người đều là vết thương, Lạc Nhất Nhất lập tức đem nó thu vào Phượng giới. Nhưng Chíp Bông, thân hình linh hoạt, ngừng phun cầu lửa, ở Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất mãnh liệt công kích, Khủng Long vô thương, thế nhưng có điểm sợ hãi hỏa cầu của Chíp Bông, nhưng dù sao hỏa cầu quá , chỉ tổn thương mấy chỗ da Khủng Long. Xem ra hỏa cầu của Chíp Bông uy lực , Khủng Long xác ngoài cứng rắn, vô luận Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất công kích như thế nào, đều phá được. Hai người đành phải công kích vào vị trí bị Chíp Bông làm tổn thương.

      Tuy rằng thể đối Khủng Long tạo thành thương tổn rất lớn, nhưng hiển nhiên Khủng Long đối hai người mất kiên nhẫn."Oanh" tiếng, Khủng Long phát ra kỹ năng đặc biệt, lăng liệt linh lực màu ngân bạch lấy Khủng Long làm trung tâm hướng chung quanh khuếch tán, Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt vội vàng lui về sau né tránh, còn chưa tránh thoát linh lực công kích, Khủng Long lại hét lớn tiếng, phun ra vô số tiểu cầu màu ngân bạch đánh úp về phía hai người, tiểu cầu ngộ trở tắc bạo (gặp vật cản nổ). Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất chật vật bị oanh bay rất xa.

      Lạc Nhất Nhất cảm giác trừ bỏ ý thức, toàn thân đều đau đến còn tri giác , trận gió mạnh gào thét mà đến, Lạc Nhất Nhất biết nàng xong rồi, căn bản là trốn thoát.
      Chương 14: Dùng sinh mệnh thủ hộ ngươi

      Tử vong như trong tưởng tượng cũng có đến, lúc chỉ mành treo chuông, Phong Liệt lại ôm lấy nàng. Lạc Nhất Nhất cố hết sức triển khai quang thuẫn, nhưng đuôi Khủng Long vẫn là tảo bay Phong Liệt, vòng tay tay cũng lên tiếng trả lời mà liệt ( chỗ này ta cũng chẳng hiểu ). Lạc Nhất Nhất ở trong lòng Phong Liệt chỉ cảm thấy trận rung động mãnh liệt, cả người run lên. Có thể nghĩ, Phong Liệt bị trực tiếp đánh trúng bị thương nghiêm trọng cỡ nào.

      Còn có rơi xuống đất, Lạc Nhất Nhất chỉ cảm thấy trận trọng, chỉ biết là bọn họ hình như là tiến vào cái động, Chíp Bông chút do dự nhảy xuống theo.

      biết qua bao lâu, Lạc Nhất Nhất hơi hơi mở mắt ra, chỉ cảm thấy cả người đau lợi hại. Chíp Bông ngừng liếm nàng, lo lắng nhìn nàng. Mà Phong Liệt vẫn duy trì tư thế ôm nàng. Cảm thụ được Phong Liệt hô hấp, Lạc Nhất Nhất rốt cục yên lòng, hoàn hảo, mọi người cũng vô sư ( có chuyện gì). Nhưng là, đây là ở đâu?

      Lúc này, lão giả bảy tám mươi tuổi đến, nhìn Lạc Nhất Nhất nghi hoặc khẽ cười: "Tiểu nha đầu, ngươi tỉnh, ngươi cùng bằng hữu của ngươi đều bị trọng thương, nhưng vẫn ôm ngươi, ta có biện pháp tách ra, cho nên đành phải đơn giản giúp các ngươi ăn dược trị nội thương"

      "Lão gia gia, cám ơn ngươi cứu chúng ta, nơi này là chỗ nào?" Lạc Nhất Nhất chỉ nhớ nàng và Phong Liệt giống như tiến vào cái động, cái khác cũng biết."Nơi này là Ngọc Dược Cốc, ta là cốc chủ Ngọc Khinh Dương, các ngươi hình như là từ phía rơi xuống cửa Ngọc Dược Cốc, là tiểu sủng vật của ngươi chạy vào Ngọc Dược Cốc, nhìn thấy tiểu tôn tử Ngọc Tường của ta, mang cứu các ngươi." Lão giả mỉm cười đáp. Nguyên lai là như vậy, là may có Chíp Bông. Chính là nghĩ tới Phong Liệt ngốc như vậy, thế nhưng vì nàng đỡ đòn trí mạng kia.

      Bởi vì có biện pháp tách Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất ra, mà Lạc Nhất Nhất cũng cần nghỉ ngơi, cho nên liền tiếp tục bị Phong Liệt ôm, Chíp Bông cũng chui vào trong lòng Lạc Nhất Nhất. Hai người thú liền như vậy nặng nề ngủ.

      Ngày hôm sau, Phong Liệt rốt cục tỉnh, cả người giống như đều bị nghiền nát. Trong lòng ấm áp làm cho sửng sốt, mới nhớ tới, cùng Lạc Nhất Nhất gặp phải Khủng Long, cảm giác được tiểu nhân nhi trong lòng hô hấp đều đều, lòng cũng buông xuống. Thời điểm nhìn thấy cái đuôi Khủng Long quét về phía Lạc Nhất Nhất, tâm đều bị dọa ngừng, cho nên liều lĩnh nhảy qua, hoàn hảo tới kịp.

      Phong Liệt vừa động, Lạc Nhất Nhất và Chíp Bông liền tỉnh, người thú liền nhìn chằm chằm vào , làm cho Phong Liệt đột nhiên có điểm ngượng ngùng. Lăng lăng : "Các ngươi cũng vô , tốt quá." Nhìn Phong Liệt như vậy, mũi Lạc Nhất Nhất đau xót, lại ở trong lòng Phong Liệt củng củng, "Lần sau đừng ngu như vậy ." Nhược nhược thanh theo trong lòng truyền đến. Phong Liệt khóe miệng nhịn được giơ lên. Hai trái tim chậm rãi tới gần.

      Nguyên lai Ngọc Dược Cốc là ở phía dưới Tử Vong Chi Hải. Cơ bản ngăn cách với bên ngoài, người ở đây tâm chất phác, chủ yếu là nghiên cứu Luyện Dược. Cho nên dù Lạc Nhất Nhất và phong Liệt bị trọng thương như vậy, dùng đan dược, cũng rất mau liền tỉnh lại.

      Ở Ngọc Khinh Dương tỉ mỉ điều trị, thương thế của hai người rất nhanh chuyển biến tốt. Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất được Ngọc Tường dẫn dắt tham quan Ngọc Dược Cốc. Từ sau lần trước ngã xuống, Phong Liệt liền thích thường xuyên ôm Lạc Nhất Nhất, mà Lạc Nhất Nhất giống như cũng thói quen Phong Liệt ôm ấp.

      Phong cảnh Ngọc Dược Cốc rất đẹp, trong khí đều tản ra dược hương. Mười tuổi Ngọc Tường thực thích oa nhi Lạc Nhất Nhất, nhưng là Phong Liệt luôn cùng Lạc Nhất Nhất cùng chỗ, còn giữ lấy luôn ôm Lạc Nhất Nhất, cho nên Ngọc Tường đối Phong Liệt có tiểu tiểu địch ý.

      "Nhất Nhất, ta mang ngươi nhạc viên, nơi đó có rất nhiều động vật đáng lại xinh đẹp" Ngọc Tường vẻ mặt ý cười nhìn Lạc Nhất Nhất, Chíp Bông ở trong lòng Lạc Nhất Nhất tăng cái nhảy ra ngoài. Trợn mắt trừng mắt nhìn Ngọc Tường, giống như : có ta xinh đẹp sao, có ta đáng sao?

      Chương 15: Gặp cố nhân


      Từ khi vào Ngọc Dược Cốc, Chíp Bông chưa bao giờ mở miệng chuyện, nhiều lắm cùng Lạc Nhất Nhất ý thức trao đổi. Khả năng nó cũng biết, tại đây phiến đại lục ma thú mở miệng chuyện có điểm ngoại tộc .

      Lạc Nhất Nhất nhìn Chíp Bông dựng lông, buồn cười sờ sờ đầu của nó, : "Chíp Bông nhà chúng ta tối xinh đẹp, đáng nhất, đúng , Liệt." "Uh, " Phong Liệt nhiều ngày đem Lạc Nhất Nhất sủng lên trời , Lạc Nhất Nhất cái gì là cái đó, các phương diện đều hầu hạ chu đáo. Nghe được lời Lạc Nhất Nhất , Chíp Bông vừa lòng chui trở về lòng Lạc Nhất Nhất.

      Trong Phượng giới Đằng Long thực khinh thường đảo cặp mắt trắng dã, cũng dám ở trước mặt Chíp Bông biểu lộ, nhớ tới Khủng Long tam hai hạ liền đánh tìm ra nam bắc , lại cố tình sợ Chíp Bông hỏa cầu. Nó cũng dám so với cứng rắn xác ngoài của Khủng Long kia còn nại thiêu. nhiều ngày, Lạc Nhất Nhất cũng cho dùng rất nhiều đan dược, thương là sai biệt tốt lắm, liều mạng tu luyện, nó cũng muốn lần sau lại gặp được tình huống chỉ có thể bị đánh, còn có biến thành Long bị nhân chụp chết.

      Rất nhanh đến Nhạc Viện mà Ngọc Tường, kỳ chính là ở phía sau núi Ngọc Dược Cốc, bên trong xác thực rất được, rất nhiều thực vật xinh đẹp, và các loại động vật. Này đó động vật nhưng đến công kích bọn họ, có chút còn vô cùng thân thiết lại đây cọ cọ bọn họ.

      Ngọc Tường ôm lấy cái Tiểu Tùng Thử, quay đầu nhắc nhở Lạc Nhất Nhất: "Chúng ta và này đó động vật là bạn tốt, chúng nó công kích chúng ta, nhưng là bên trong này đó thực vật xinh đẹp trăm ngàn cần hái, có chút là có độc . Thời điểm chúng ta Luyện dược có rất nhiều dược liệu đều là đến nơi đây thải ."

      Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt đều thực ngoài ý muốn, cho tới bây giờ chưa thấy qua nhân loại và động vật ở chung hài hòa như vậy. Ngọc Dược Cốc mọi người chú trọng Luyện dược, cho nên linh lực đều cao lắm. Nhưng là động vật nơi này thực lực lại đều rất cao, tiểu động vật nhìn qua thực đáng đều là ma thú cấp 3, 4. Càng vào bên trong, đụng tới ma thú cao cấp càng nhiều.

      Vừa trở lại Ngọc Dược Cốc, chỉ thấy đại thẩm chạy tới với Ngọc Tường."Tường Nhi, Nhị thúc của ngươi diện bích ra , tại ở từ đường, cốc chủ ở đó, ngươi mau xem chút." Ngọc Tường vừa nghe, vẻ mặt ngưng trọng theo đại thẩm.

      "Liệt, chúng ta cũng xem, giống như phát sinh đại ." Lạc Nhất Nhất hiếu kỳ ."Hảo" Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất theo ở phía sau rất nhanh đến từ đường. Từ đường vây đầy người, chính giữa có nam tử trung niên hơn ba mươi tuổi quỳ, nam tử tao nhã, làm cho người ta loại cảm giác như gió xuân. Khi thấy ràng người quỳ bên trong, Lạc Nhất Nhất liền ngây ngẩn cả người, người này đúng là vị bạn cũ của Lạc Đàn.

      Vài năm trước, lúc ở Lạc phủ dưỡng thương, biết được tình huống của Lạc Nhất Nhất, từng nhìn qua Lạc Nhất Nhất, nhưng cũng chẩn ra nguyên nhân. nghĩ tới, dĩ nhiên là người Ngọc Dược Cốc.

      Lúc này, vẻ mặt Ngọc Khinh Dương ngưng trọng, phẫn nộ quát: "Ngọc Lâm, lần trước ngươi vì gốc cây Long Thiệt Thảo, mình xuất cốc, suýt nữa chết, nghĩ tới ngươi tự hối cải, lại vụng trộm ra ngoài, ngươi quên cốc huấn Ngọc Dược Cốc sao? Nếu như ngươi lưu luyến thế giới bên ngoài như vậy, về sau cũng cần trở về ." Ngọc Lâm vẻ mặt xấu hổ : "Cha, thực xin lỗi, ta về sau nữa."

      Ngọc Khinh Dương thương tiếc lắc lắc đầu, xoay người rồi ra ngoài. Những người khác cũng lục tục ra ngoài. Ngọc Tường vẻ mặt lo lắng nhìn Ngọc Lâm: "Nhị thúc, ngươi sao chứ?" Ngọc Lâm cười khổ chút, sờ sờ đầu Ngọc Tường, quay người lại thấy Lạc Nhất Nhất bị Phong Liệt ôm, kinh ngạc : "Nhất Nhất, ngươi như thế nào lại ở đây?" Lạc Nhất Nhất chi tiết báo cho biết tình huống của nàng và Phong Liệt.

      Ngọc Lâm nghe xong, cảm thán : " đúng là duyên phận, Ngọc Dược Cốc ở lâu trước kia vốn có ngoại nhân tới . có duyên tới nơi này, Nhất Nhất, ta mang ngươi tìm cha ta, trước đây ta có đem tình huống của ngươi cho ta biết cha, cũng quá ràng, tại vừa vặn ngươi ở trong này, có thể cho nhìn xem, có thể hay giải quyết hoang mang này"
      thienbinh2388, thuytDion thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 16: Lạc Nhất Nhất trúng độc

      Thế này, Lạc Nhất Nhất mới nhớ tới, trong khoảng thời gian này điều trị bị thương, đều thiếu chút nữa quên vấn đề vẫn làm cho nàng phức tạp. Ngọc Khinh Dương còn ở trong phòng sinh hờn dỗi, nhìn đến Ngọc Lâm mang theo bọn Lạc Nhất Nhất lại đây, lập tức chuyển tinh , tổng thể ở trước mặt khách nhân quá thất lễ.

      Ngọc Lâm đem tình huống Lạc Nhất Nhất cho Ngọc Khinh Dương, Ngọc Khinh Dương lại kiểm tra chút trạng huống thân thể Lạc Nhất Nhất. Sau đó vẻ mặt ngưng trọng lắc lắc đầu : "Trước đó lúc ta giúp Nhất Nhất chữa thương cũng có phát gì, vừa mới lại kiểm tra chút máu của nàng mới phát , nàng là trúng loại tên là Xích Vũ độc. Xích Vũ là loại độc sớm thất truyền . Nó là loại độc mạn tính lạnh vô cùng độc, ít nhất phải hạ độc liên tục trong hai năm, trung gian thể đoạn cách, nếu như đúng lúc phát , còn có thể giải, nhưng đợi hai năm sau dược tính phát tác, khó giải. Nhất Nhất sở dĩ có thể sống đến bây giờ, chủ yếu là thời điểm mẫu thân ngươi hoài ngươi dùng dược liệu trân quý tốt nhất điều trị thân thể, khi ngươi ở trong bụng mẫu thân, cũng hấp thu các dược liệu trân quý này. Cho nên ở thời điểm ngươi mỗi lần trúng độc, dược hiệu còn sót lại trong cơ thể hỗ trợ trung hoà ít dược tính của Xích Vũ, còn tuổi nhưng ngươi có linh lực cao, cho nên sau hai năm khi dược tính phát tác, chính là phong bế ở kinh mạch. Tuy rằng quả Long Lưỡi mở ra kinh mạch của ngươi, nhưng lại có cách nào giải Xích Vũ độc muốn hạ đủ hai năm"

      Mọi người nghe xong sắc mặt thoạt nhìn đều nan. Phong Liệt ninh mi hỏi: " có cách nào có thể giải sao?" Ngọc Khinh Dương gật gật đầu lại lắc đầu : "Tuy rằng Nhất Nhất bị ha độc suốt hai năm, lại tổng hợp lại bộ phận, vốn là có thể giải , nhưng bởi vì dược liệu trân quý dược lúc tổng hợp lại độc dược đồng thời cải biến í dược tính của Xích Vũ, tại muốn phối chế giải dược cần có loại dược liệu, cho nên có phương pháp giải nhưng tương đương có ."

      "Cái gì dược liệu?" Mọi người sốt ruột hỏi."Mặc kệ là thuốc gì, ta đều mang tới." Phong Liệt vẻ mặt kiên định . Ngọc Khinh Dương lắc lắc đầu : "Là loại dược liệu mà phiến đại lục này chưa từng có, kêu Xích Ly Thảo. Ta cũng chỉ là nhìn thấy trong sách cổ, nó cả vật thể lửa đỏ, sinh trưởng ở địa phương lạnh vô cùng, nhưng dược tính cũng là khắc hàn , sau khi thành thục có bản thân ý thức, hơn nữa có thể tu luyện xuất nội đan, tại khuyết thiếu loại dược liệu chính là nội đan của nó."

      Mọi người sắc mặt ngưng trọng, này vị dược liệu đều chưa từng nghe qua, hơn nữa Tinh Thần đại lục đều có, như thế nào tìm. Lạc Nhất Nhất suy tư hỏi: "Nếu như có biện pháp giải độc, ta còn có thể sống bao lâu?" Ngọc Khinh Dương uyển chuyển : "Muốn xem thời gian lần sau Xích Vũ phát tác, ta nơi này có viên đan dược, là lão Cốc chủ lưu truyền tới nay, vốn cũng là muốn chống đỡ hàn độc, nhưng có thành công, tuy rằng là tác phẩm thất bại, nhưng đối loại độc Xích Vũ lạnh vô cùng này vẫn là có tác dụng áp chế, thời điểm Xích Vũ phát tác ăn vào, lại áp chế hai năm là vấn đề gì, nếu như sau hai năm còn có giải dược, lại trở về tìm phương pháp khác."

      Lạc Nhất Nhất tiếp nhận đan dược đen tuyền Ngọc Khinh Dương theo trong phòng lấy tới hỏi: "Truyền lưu lâu như vậy, có phải hay quá thời hạn ." Ngọc Khinh Dương vẻ mặt hắc tuyến trả lời: " có, lần sau khi ngươi toàn thân rét run, tứ chi chậm rãi bắt đầu trở nên cứng ngắc dùng." Lạc Nhất Nhất lời cảm tạ rồi cáo từ , ở lúc Lạc Nhất Nhất khôi hài đặt câu hỏi, khí trầm trọng nhàng chậm chạp xuống.

      Phong Liệt ôm Lạc Nhất Nhất, tay khỏi nắm chặt, giờ phút này trong lòng Lạc Nhất Nhất cũng bình tĩnh, đối người hạ độc nàng trong hai năm gián đoạn, trở về nhất định phải bắt được. Cảm giác được Phong Liệt dị thường mới nhớ tới, hôm nay mới biết được nàng mười sáu tuổi, nhưng trừ bỏ vừa mới bắt đầu kinh ngạc, liền nhiều lắm phản ánh. Vì thế mở miệng hỏi: "Liệt, ngươi hôm nay mới biết được ta kỳ mười sáu tuổi , có cảm giác bất khả tư nghị sao?" Phong Liệt thản nhiên trả lời: "Trước kia cảm thấy tiểu nha đầu ngươi thành thục vượt quá tuổi, hôm nay mới biết được nguyên lai ngươi muốn mười sáu tuổi , Ngọc Khinh Dương phải , ngươi là trúng độc, có cái gì bất khả tư nghị ."

      Lạc Nhất Nhất nghe xong cười cười, nghĩ rằng: năng lực thừa nhận của Phong Liệt thực cường. Phong Liệt nhìn Lạc Nhất Nhất, đối Lạc Nhất Nhất cũng đối chính mình : "Nhất Nhất, ta nhất định tìm được giải dược , phiến đại lục này có, phải đại lục khác tìm." Lạc Nhất Nhất ngẩn người, giơ lên đại đại khuôn mặt tươi cười : "Hảo, chúng ta cùng tìm."

      Ngày thứ hai Lạc Nhất Nhất rời giường tìm nửa ngày phát Phong Liệt, sau lại mới biết Phong Liệt biết dùng phương pháp gì, làm cho Ngọc Khinh Dương thu làm đồ đệ, học Luyện dược. Bắt đầu học Luyện dược Phong Liệt liền có ít thời gian bồi Lạc Nhất Nhất . Lạc Nhất Nhất muốn hiểu biết Ngọc Lâm càng nhiều, nàng tổng cảm thấy Ngọc Lâm và Lạc gia có phải hay có quan hệ. Vì thế liền tìm Ngọc Tường cùng tìm Ngọc Lâm, khi Ngọc Tường biết Lạc Nhất Nhất kỳ muốn mười sáu tuổi, chỉ là vì trúng độc mới có bộ dáng tám tuổi, người mình ở trong phòng buồn . Thấy Lạc Nhất Nhất tìm đến, vốn tưởng rằng xấu hổ, nhưng xem Lạc Nhất Nhất giống bình thường đối , tâm liền thả xuống . cao hứng mang Lạc Nhất Nhất tìm Ngọc Lâm.

      vào chỗ Ngọc Lâm ở, phát thấy Ngọc Lâm, Ngọc Tường lôi kéo Lạc Nhất Nhất đến trước phiến cửa ngầm : "Nhị thúc bình thường ở bên trong nghiên cứu Luyện dược, ta cũng là trong lúc vô tình phát , Nhị thúc thời điểm chuyên tâm Luyện dược thích người quấy rầy, cho nên cho ta cho người khác." "Vậy ngươi còn cho ta biết?" Lạc Nhất Nhất cười . Ngọc Tường gãi gãi đầu : "Ngươi giống" Vừa vừa mở cửa, lại phát bên trong cũng có người. Bên trong quả nhiên là gian tiểu thất Luyện dược, còn có bàn sách và cái giá sách rất lớn, xem ra là thường xuyên nghiên cứu tân dược. Lạc Nhất Nhất nhìn bàn học còn hé ra giấy, tò mò muốn nhìn cái mặt là họa cái gì, khi nhìn đến người được họa giấy ngây ngẩn cả người. Người được họa cư nhiên là mẫu thân Liễu Trân Nhi.
      thienbinh2388, thuytDion thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 17: Người ái mộ mẫu thân?

      Lúc này Ngọc Lâm từ bên ngoài tiến vào, nhìn đến Lạc Nhất Nhất ngây người cầm họa, mắt lên tia bối rối, : "Nhất Nhất, các ngươi như thế nào đến đây?" Lạc Nhất Nhất ngẩng đầu nhìn Ngọc Lâm, trong mắt tràn ngập nghi vấn. Ngọc Lâm từ bàn học rút ra quyển sách đưa cho Ngọc Tường "Tường Nhi, mấy tề dược này là ta mới nghiên cứu ra , ngươi cầm luyện thử, muốn trở thành cao cấp Luyện Dược Sư cũng phải là dễ dàng, Nhất Nhất lần đầu tiên đến chỗ ta, ta dẫn nàng thăm quan" Ngọc Tường hưng trí cao mão tiếp nhận sách, nhất bính nhảy dựng ly khai.

      Chờ Ngọc tường xa, Ngọc Lâm nhìn Lạc Nhất Nhất muốn lại thôi, Lạc Nhất Nhất cũng chờ Ngọc Lâm chuyện. Lo lắng lâu sau, Ngọc Lâm rốt cục mở miệng : "Mười chín năm trước, Ngọc Dược Cốc cũng giống như bây giờ cùng ngoại giới tiếp xúc, cốc huấn cũng phải là cho người ra ngoài bại lộ vị trí Ngọc Dược Cốc, cho phép mang ngoại nhân tiến vào. Bởi vì Ngọc Dược Cốc trăm năm trước cư.

      Khi đó ta cũng thường xuyên xuất cốc, có lần, ta thí nghiệm loại dược mới, dùng xong da thịt mặt bị thối rữa, toàn thân ma túy, ngã vào đường, là nương ngươi lên núi cầu phúc ngang qua cứu ta. Tuy rằng lúc ấy nàng cũng thực sợ hãi, nhưng vẫn là cứu ta. Vì muốn dọa người, ta đội mặt nạ, nhưng hạ nhân đều ở sau lưng chỉ trỏ. Chỉ có nương ngươi, mấy ngày đầu tuy sợ hãi, nhưng dần dần đến xem ta, theo ta chuyện.

      Đoạn thời gian đó ta dần dần thích nàng. Sau, ta phát muốn luyện chế giải dược cần vài loại dược liệu chỉ có Ngọc Dược Cốc mới có, liền hướng nương ngươi cáo từ trở về Ngọc Dược Cốc, vốn định đợi mặt tốt hơn lại tìm nàng. Lại nghĩ rằng trong lúc này xảy ra đại .

      Mọi người trong Ngọc Dược Cốc chủ yếu là nghiên cứu Luyện dược. Cứ việc cẩn thận, mang đan dược ra ngoài, hi thế trân quả vẫn là đưa tới người xem xét. Rất nhiều thực lực cao nhân giết tới Ngọc Dược Cốc, ngay lúc đó cốc chủ, ông nội của ta suất lĩnh toàn cốc nhân đón đánh, nhưng người Ngọc Dược Cốc cũng chú trọng tu luyện linh lực, người tới lại đều có chuẩn bị, cho nên Ngọc Dược Cốc tổn thất thảm trọng, lại nghĩ, trong số những người tới có người đánh chủ ý lên ma thú phía sau núi, lại bị ma thú quần công, cuối cùng mới có thể đánh lui địch nhân.

      tiết lộ tin tức Ngọc Dược Cốc, giết sạch tất cả người đột kích khi đó. Gia gia suất lĩnh linh lực cao nhân trong cốc dùng tinh lực suốt đời lợi dụng Cổ Ngọc tổ tiên lưu truyền tới nay phong bế Ngọc Dược Cốc. Trong lòng ta mặc dù nhớ thương mẫu thân ngươi, nhưng bất hạnh tìm thấy cửa ra.

      ngày của sáu năm trước, ta đột nhiên phát , năm đó gia gia bọn họ hợp lực linh lực cũng có cách nào đem Ngọc Dược Cốc phong bế hoàn toàn, Ngọc Dược Cốc tại tựa như cái kết giới hình tròn ngừng chuyển động, cốc khẩu Ngọc Dược Cốc cũng theo ngừng chuyển động mà ở bất đồng vị trí. Người ngoài cốc là có khả năng tìm được, mà người trường kỳ sinh hoạt tại trong cốc lại có thể thông qua Cổ Ngọc cảm giác được nơi có cốc khẩu.

      Ta lúc ấy nghiên cứu loại dược mới, thiếu Long Thiệt thảo, chỉ có trung khu Tử Vong Chi Hải mới có, trong lòng ta lại còn nhớ thương mẫu thân ngươi, vì thế vụng trộm xuất cốc , nghĩ tới cửa vào Ngọc Dược Cốc vừa lúc ở trung khu Tử Vong Chi Hải, vừa ra ngoài liền đụng tới đầu ma thú cấp 4. Lúc ấy may mắn cha ngươi mang tộc nhân lịch lãm, cứu ta trở về.

      Ta nghĩ tới ở dưới tình huống này lại nhìn thấy nương ngươi. Bởi vì mặt ta muốn hoàn toàn tốt lắm, cho nên nương ngươi cũng có nhận ra ta. Ánh mắt nương ngươi nhìn cha ngươi, là ta chưa từng có nhìn đến, nhìn đến nương ngươi cùng cha ngươi ân ái như vậy, ta biết mình cần phải . Nhưng ta lại phát bọn họ ân ái như vậy cũng thường xuyên mặt co mày cáu, sau lại hỏi thăm mới biết được nguyên nhân là vì ngươi. Vì thế ta xuất ra ít cao cấp đan dược, cho bọn họ ta là vị cao cấp Luyện Dược Sư, nhìn tình huống của ngươi, lại có phát cái gì, vì thế lặng lẽ cáo biệt mà rời . Hi vọng trở lại trong cốc có thể tìm được phương pháp cứu ngươi"
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :