1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu phải oan gia - Mễ Lộ Lộ (update c4/10 NEW~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      Ủng hộ hố nhà nàng nhoa...
      Hờ Annh thích bài này.

    2. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      @tialia88 Thanks nàng nhiều a, chương mới đây. :yoyo51:

      ----------------------------------------------------------------------

      Chương 1.2
      Sau khi từ công sở của trấn trở thư viện, trưởng thư viện xinh đẹp uống trà xem tiểu thuyết như thường ngày, hay là nhàn rỗi dũa móng tay.

      Lúc này, nhăn ngũ quan, bên bàn làm việc đặt cây bút chì hiếm thấy, biểu khổ não như là uống chén cà phê đường.

      miệng rất dễ dàng, thực tế bắt tay vào cải cách là cả vấn đề lớn.

      Ở vài phương diện khác, quả bị Âu Thiếu Hạo nhìn thấu, từ đầu xuống chân chỉ là bình hoa, rất nhiều chuyện đều chỉ ba hoa cái miệng, sau lưng hành động bị chặn lại bởi đội quân kiên cường.

      Chỉ cần nghĩ tới nhan sắc vẫn đẹp trai khi phỉ báng , lửa giận của đầy bụng, cháy càng lúc càng mạnh.

      Lẽ nào biết làm bình hoa cũng rất khổ?

      Phụ nữ muốn duy trì nhan sắc xinh đẹp, là việc khó khăn đến nhường nào! Mỗi ngày phải dưỡng da mặt, hút mụn, cạo lông cơ thể từ xuống dưới, thậm chí lúc nào cũng phải bôi kem chống nắng, bảo vệ da, từ đầu đến chân thể bảo vệ thiếu thứ gì, chính là muốn duy trì dáng dấp xinh đẹp đến tối đa.

      Bình hoa cũng phải người nào đều có thể làm, cần trời sinh quyến rũ, còn cần khí chất người gặp là thích, mới có biện pháp duy trì hình tượng bình hoa.

      Có điều Âu Thiếu Hạo chỉ là thấy bình hoa này hợp mắt, thoải mái cố gắng gây khó dễ cho , lẽ nào là đố kị ngày tháng trải qua quá suông sẻ?

      Lúc này, cửa phòng làm việc bị gõ, tiến vào là nhắn xinh xắn Thường Tiểu Nhạc.

      Nếu phải thúc giục cầu xin, dụ dỗ trạch nữ trong thư viện có máy lạnh kiêm trà có thể thưởng thức vào buổi chiều, Thường Tiểu Nhạc: vốn muốn ra khỏi cửa bước.

      Đương nhiên, thân là bạn tốt Nhiễm Ấu Lam kiêm người dân thị trấn, Thường Tiểu Nhạc cũng rất hiểu là nhân vật như thế nào, chỉ cần công chúa vừa mở miệng, chắc chắn là có việc cần giúp đỡ.

      Có điều cũng phải nhân vật đơn giản, muốn làm việc, cũng cần có cái giá đánh đổi ngang nhau.

      "Ầy." Thường Tiểu Nhạc đưa tạp chí và tranh châm biếm đến trước mặt Nhiễm Ấu Lam, "Đây là tạp chí luôn luôn đứng đầu, thức ăn quần áo sinh hoạt ngủ nghỉ đều có trong đó hết, tranh châm biếm là tớ sưu tầm riêng, cho cậu mượn xem, phải trả đúng hạn đó."

      "Tiểu Nhạc, cậu cảm thấy tập san ba tháng lần của thư viện như thế nào?" Nhiễm Ấu Lam lòng hỏi.

      Thường Tiểu Nhạc ngồi xếp bằng thoải mái theo cách Châu Âu ghết salong, nhấp hớp hồng trà Cát Lĩnh vừa mới pha, "Khinh."

      Nhan sắc kiều chìm xuống, " có tí giá trị nào?"

      "Còn chẳng có khả năng làm nắp của bát mì." Thường Tiểu Nhạc cách thà.

      Sắc mặt Nhiễm Ấu Lam càng lúc càng khó coi, cuối cùng hét lowns một tiếng, tay chống tường, nhìn số liệu bàn, sau đó ánh mắt lại nhịn được dời về phía tạp chí Thường Tiểu Nhạc vừa đưa tới, lập tức há to mồm.

      Bìa ngoài là hình chàng trai cơ bắp mặc áo, cảnh ở đằng sau là trời xanh mây trắng, dưới là bãi cạt màu vàng nhạt cùng sóng nước làm nổi bật da thịt rắn chắc, vô cùng mê người.

      "Mê rồi!" Thường Tiểu Nhạc cười khanh khách hai tiếng, "Tạp chí này gần đây rất hot đó, chuyên tấn công vào thị trường nữ giới, cực kỳ được hoan nghênh bởi những thiếu thốn tình *."

      *Ở đây là thục nữ (熟女) nhưng trong phần nghĩa là kỹ càng sâu sa, sau đó còn có từ lề mề (婆婆妈妈) trong nghĩa nhu nhược, yếu đuối nên chỗ này mình tạm dịch như thế.

      Nhiễm Ấu Lam lật trang tiếp theo, chính là tờ áp phích của chàng trai cơ bắp trang trước, tuy rằng trong phòng làm việc thiết bị làm mát vẫn bật, thế nhưng có cảm giác nhiệt độ dần dần tăng lên.

      "Nếu như cậu có thể làm ra tập san ba tháng kỳ kiểu này, mình chắc chắn chạy tới công sở mua đầu tiên." Thường Tiểu Nhạc nằm nửa người ghế sa lông, miễn cưỡng mở miệng, đâu ai với thích thịt tính là động vật đâu.

      Ở trong mắt , bữa ăn sáng là chàng trai tuổi vị thành niên, thiếu niên đẹp trai là điểm tâm, còn chàng trai cơ bắp là... Loại thịt thượng hạng, ai nhìn lâu chăm chú đều phải chảy nước miếng.

      "Chà chà được..." Nhiễm Ấu Lam bên lắc đầu bên lật trang sau, đồng thời chăm chú vào bảng thống kê lấy từ công sở của trưởng trấn.

      phát trấn Đông Phương đa số là phụ nữ từ ba mươi đến sáu mươi tuổi... Ánh sáng lóe lên, trong nháy mắt mặt mày ủ rũ bỗng cười tươi.

      "Ác, Tiểu Nhạc thân mến, tớ biết ngay cậu là nữ thần, tớ biết cách cải tiến tập san." đứng lên, cuốn quyển sách lại. "Cậu cứ tự nhiên! Tớ tìm đồng nghiệp để bàn bạc chút, tí nữa tớ mua bánh gato tạ lễ cậu."

      Thường Tiểu Nhạc nhìn thấy chiếc giày cao gót màu hồng phấn bước ra khỏi phòng làm việc, khỏi bĩu môi, cầm bút lên ghi lại hiệu máy tính, thở dài.

      "Mình là nữ thần từ lúc nào chứ?"

      Trời ơi, tại sao để tờ áp phích lại!

      ※※※

      Người đẹp luôn luôn tự tin vào bản thân, hơn nữa bước còn có nét riêng.

      người Nhiễm Ấu Lam mặc trang phục mùa thu mới ra, tôn lên vóc dáng uyển chuyển hoạt bát, dưới váy ngắn bó sát người là đôi chân dài cân xứng, phối với giày cao gót màu đen, mặt có nụ cười hiếm thấy vào công sở của trấn.

      chói mắt nhưng cũng nghiêm chỉnh như là huấn luyện viên người mẫu, mái tóc xoăn màu trà theo bước của mà đong đưa, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

      Đáng tiếc điều duy nhất chính là, nụ cười mặt quá mức đáng sợ.

      A, Nhiễm Ấu Lam đương nhiên phải đáng sợ.

      Mấy tháng này vẫn ở trạng thái 'bế quan', hở ra chút là mẹ sắp xếp đẩy kiếm việc, để tạo nên thành tích tốt, để cái tên hồn luôn nguyền rủa kia nhìn với cặp mắt khác xưa.

      Lúc này trưởng trấn còn tạo áp lực cho mình, như cố tình để nhìn thấy đống tập san ai duyệt, rồi quyết định cắt hết tiền lương của .

      Đáng ghét! dám cắt lương của , chạy chặt đứt tay.

      Có điều chém người vẫn cần năng lực, có khả năng chém mà chạy chém người chẳng khác nào tự rước lấy nhục, vì để bảo vệ cho mức tiền lương ít ỏi kia, thể làm gì khác hơn là nghỉ ngơi kiềm chế, lòng tự mình xuống biển biên tập sách báo.

      nghĩ tới việc này, có thể gây hứng thú với .

      chưa từng nghĩ tới biên tập sách báo là việc thú vị như vậy, đặc biệt còn có người trả tiền lương, tập san ba tháng kỳ được in thành sách như là em bé vừa sinh ra, vừa hưng phấn vừa vui sướng.

      Điều quan trọng là, tập san ba tháng lần vừa mới xuất bản, mọi người đều chạy tới mua sạch, người người muốn cướp.

      tuần sau đó, cũng chính là ngày hôm nay, phải "tới thăm" tên hồn kia, tuyên bố Nhiễm Ấu Lam có tài năng tiềm .

      Bình hoa sao?

      chăm chú suy nghĩ, vận may vẫn tốt hơn người khác nhiều.

      Giày cao gót dẫm mặt đất phát ra tiếng vang biểu lộ kiêu ngạo, khí thế hung hăng, thẳng tới cửa phòng làm việc trưởng trấn, sau đó lễ phép gõ cửa.

      "Mời vào." Ngữ khí người đàn ông bên trong bình thản, rất ra dáng quản lý.

      Nhiễm Ấu Lam đẩy cửa, nâng lên cằm vào, hai mắt híp lại, cố gắng biểu hết dáng dấp của ngông cuồng tự đại, nhìn người bằng nửa con mắt.

      Âu Thiếu Hạo vùi đầu bên trong công văn, sống mũi cao đeo thêm mắt kính, khuôn mặt cương nghị, tăng thêm khí tức nhã nhặn.

      Rất nhanh, con ngươi giương lên, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng lộ ra điệu cười ngông cường, cặp hoa đào trong mắt tràn đầy kiêu ngạo, vậy là có chuẩn bị mà đến.

      Bốn mắt đối lập lúc, Nhiễm Ấu Lam lấy bên trong túi xách ra quyển tập san theo mùa*, sau đó mạnh mẽ ngã tại bàn của .

      *Đồng nghĩa với tập san 3 tháng kì nhưng mình thấy từ này lặp khá nhiều nên đổi thành theo mùa, Xuân Hạ Thu Đông."

      "Chắc là trưởng trấn cái gì cũng biết nghe kỳ tập san này vừa xuất bản được mua sành sạch!" vừa vừa vuốt mái tóc dài, "Có điều chúng ta là hàng xóm, tôi nhớ lên để lại quyển cho ."

      Âu Thiếu Hạo đầu tiên là sững sờ, lập tức khẽ mỉm cười, " sao? Mấy tháng này chắc em mệt lắm, con côn trùng bé bằng hạt gạo làm ra tí thành tích ở trấn Đông Phương to lớn này, tiền thuế của dân, rất cảm thấy vui mừng."

      "..." Miệng cười của trong nháy mắt xệch xuống, vất vả lắm mới tạo nên khí thế kiêu ngạo và ngông cuồng bị đánh tan nát. " chung, tôi tạo nên được thành tích, sau đó đừng tìm tôi gây phiền phức nữa."

      "Cũng phải là ăn no quá nhàn, hết việc tìm em gây phiền phức." lại vung lên khóe miệng đẹp đẽ, "Mà là bản thân em cũng là phiền toái lớn, thân là trưởng trấn đương nhiên phục vụ hết mình cho dân, giải quyết vấn đề của em."

      Kỳ quái! ràng là đến chỉnh người, tại sao vô tình lại bị người chỉnh, bị tên hồn nguyền rủa vài cú?

      được, đầu tiên phải ổn định khí thế của mình.

      Nhiễm Ấu Lam nâng cằm lên, hai tay xoa ở eo , muốn chịu thua trước nụ cười tươi rói của .

      " thế nào chả được, tôi quan tâm, dù sao tôi cũng tạo được thành tích rồi." theo thói quen mở miệng lêu lêu, "Nhớ mở tờ thứ nhất của tập san, tôi lấy nội dung thích nhất, còn đặc biệt giữ lại quyển cho , nhớ được khóc vì cảm động đó."

      Hừ hừ, tên tiểu nhân chết tiết. chửi thầm trong lòng, khinh bỉ xì tiếng, giày cao gót nhanh chóng bước tới trước cửa, là là kết thúc với tình huống hòa bình.

      Âu Thiếu Hạo để ý lắm, sớm quen tính nóng nảy kêu gió gọi bão của , đợi trong phòng làm việc chỉ còn lại mình , mới tò mò mở tờ thứ nhất của tập san ra.

      Tờ thứ nhất là trang trước của tấm áp phích, mở trang sau, đập vào mắt chính là chàng trai cơ bắp mặc chỉ mặc quần bơi hình tam giác, đầu đội mũ cứu hỏa, đứng ưới ánh mặt trời chói mắt, cầm tay vòi phun nước phòng cháy to đùng.

      Tuấn nhan lập tức trầm xuống, tiếng rống giận dữ hiếm có phát ra, "Nhiễm Ấu Lam..."

      (Hết chương 1)
      Last edited: 23/2/17
      Paru, Sơ Dương, minmapmap25059 others thích bài này.

    3. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      .
      Last edited: 23/2/17

    4. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      Chương 2.1:

      Tâm tình thoải mái.

      có ai chỉnh đó!

      Lẽ nào hồn chưa từng nghe tới có năng lực tiềm , vì vậy nên thể khích bác được?

      Nhiễm Ấu Lam chính là loại người điển hình này, bình thường làm việc, chỉ miệng suông, khi bị chọc giận, tận tâm tận lực, chừa thủ đoạn nào xông ra tạo thành tích tốt.

      Ngược lại Âu Thiếu Hạo chỉ quy định tập san ba tháng kì xây dựng mới cho trấn Đông Phương, làm theo hướng này là ổn rồi, cho nên làm sai nha!

      Tờ thứ nhất chính là tuyên dương cục phòng cháy chữa cháy của trấn Đông Phương, trần thuật có cơ quan nhà nướcc nào trong trấn, thậm chí còn biên tập số chuyên môn về việc phòng cháy.

      Tờ thứ nhất chiếm được thích của người dân trong trấn, đặc biệt với các thiếu thốn tình cùng nhau tuyên truyền, tập san ba tháng ế chổng thoáng chốc thành hàng hot.

      Cho nên vẫn làm theo quy định, chỉ là làm theo cách đứng đắn, thế nhưng, vẫn theo quy định được sao?

      có mà!

      Vì vậy, Âu Thiếu Hạo căn bản thể bắt lỗi được, tập san đàng hoàng vừa xuất bản nổi tiếng, nhanh chóng được lên tin tức truyền thông, rồi lên kênh truyền hình của trấn.

      Đồng thời, Âu Thiếu Hạo cũng rất biết điều, mấy ngày liên tiếp do Nhiễm Ấu Lam gây ra rắc rối, chỉ là trả lời nổi giới truyền thông, ngay cả người trong cục còn nghe tin phong thanh, có người còn xì xầm sau lưng .

      Nếu phải nhờ kiềm chế quá tốt, chạy vọt tới trước mặt Nhiễm Ấu Lam, bắt treo lên, hung hăng đánh trận vào mông.

      Có điều lại mặc kệ , từ sau khi hòa nhau, cả ngày vui vẻ có phải hay hơn .

      còn trằn trọc nghe khi Âu Thiếu Hạo nhìn thấy tờ thứ nhất sau đó tới áp phích, tuấn nhan trong nháy mắt trắng bệch như người chết, khiến cho nhịn được cười to vài tiếng, còn vỗ tay hoan hô vạn tuế.

      chung, mặc kệ trưởng trấn đại nhân có tức giận cỡ nào, trước sau ôm chặt cả thiên hạ có việc gì khó, chỉ kém thả pháo, chúc mừng mở đầu thành công.

      Sau khi Nhiễm Ấu Lam tự tin hãnh diện, lại lần nữa trở về cách sinh hoạt bừa bộn, đây mới là phương thức sống chân chính của .

      Mỹ nữ phù hợp để làm trâu làm ngựa, chỉ phù hợp để mọi người thưởng thức, mở miệng làm cho người khác vui là tốt rồi.

      Trở về tại ──

      Thân là con cưng của quán mai mối Nhiễm gia trăm năm, Nhiễm Ấu Lam độc thân hai mươi sáu năm rồi, đương nhiên nước phù sa màu mỡ dành cho người làm ruộng, nhớ năm đó chỉ thiếu chút nữa thành dâu mới cưới.

      Tính toán thời gian, nếu như lúc đó kết hôn, có thể năm nay có đứa bốn, năm tuổi cũng nên.

      Nhưng mà nhân sinh đều đối nghịch với ước mong của , năm đó chú rể trốn hôn, trở thành đàn bà bị chồng bỏ, thỉnh thoảng chịu đựng hồn Âu Thiếu Hạo chế nhạo.

      Nghĩ đến đây, liền thầm chửi bới thô tục khí chất, có điều thân là lạc quan đời, gặp khó khăn cản trở, trái lại đó là động lực chô tiến về phía trước.

      kiện năm đó, tích cực xem mắt, nhà trai bất luận cao thấp mập ốm đều sao cả, có cơ hội là tốt rồi, xác suất trúng thưởng tăng cao, từ đáy lòng nghĩ như thế.

      Chỉ cần mẹ sắp xếp đối tượng giúp , xem mắt hêm, và đêm nay là thời khắc quyết định.

      mặc trang phục tỉ mỉ từ đầu đến chân, tóc dài cuộn xoăn sóng được tết sang bên, lộ ra cổ thon dài, đeo dây chuyền hình kim cương, càng làm nổi bật da thịt trắng nõn của , khoác lên áo khoác kiểu Châu Âu hồng nhạt, để làm cho càng thêm uyển chuyển dịu dàng mà phong tình vạn chủng, dưới ánh đèn trong phòng ăn mờ nhạt, khuôn mặt với trang sức lộ ra càng thêm quyến rũ mê người.

      Dương Quý Phương ra mắt với mới vừa nhìn thấy bất ngờ trợn to mắt, sau đó cực kỳ lấy lòng.

      Ấn tượng đầu tiên của Nhiễm Âu Lam với Dương Quý Phương cũng tệ, thêm vào lại là trợ lý giám đốc của ngân hàng nào đó, bề ngoài nhã nhặn, thân cao mét bảy mươi lăm, vẫn đủ tiêu chuẩn, có nhiều đề tài chuyện cùng sở thích với .

      Quan trọng là, tuổi chừng ba mươi lăm, có xe, có nhà, còn có số lượng tiền dư ít, điều kiện trước khi kết hôn là có thể hẹn hò với .

      Người đàn ông như vậy vô cùng phù hợp với điều kiện của , gặp nhiều người đàn ông ưu tú hơn nhưng đều chậm chạp chịu kết hôn.

      khỏi cười trộm, ra mắt nhiều lần như vậy, hiếm được nhìn thấy "Hàng xịn", lần này nhất định phải biểu tốt mới được.

      "Dương tiên sinh, thích xem phim ?" thừa thắng xông lên, đúng lúc thả ra biểu nữ tính gợi cảm, để có ý định hẹn hò với .

      Dương Quý Phương cực kỳ vui mừng, lập tức gật đầu, "Đương nhiên, tôi rất thích xem phim, nếu như chủ nhật này Nhiễm tiểu thư rảnh, có thể xem phim với tôi khong?"

      Mắc câu. lộ ra nụ cười vui vẻ, "Đây là vinh dự của. . ."

      " ấy rảnh." giọng nam trầm thấp từ đằng sau vang lên, chặn lời của .

      Dương Quý Phương nhìn về nguồn thanh phát ra, thấy có chàng trai đẹp trai cao lớn đứng sau lưng của .

      Nhiễm Ấu Lam cũng quay đầu lại, như nhìn thấy quỷ vậy, nụ cười trong nháy mắt tắt lịm, sắc mặt trở nên tái nhợt.

      tới làm chi? dùng ánh mắt dò hỏi nhìn tên Trình Giảo Kim* vừa chạy tới.

      *Trình Giảo Kim: về kẻ hay nhảy ra chặn đường, hoặc hay chõ mũi, phá bĩnh chuyện của người khác

      "Xin chào, tôi họ Âu." tự giới thiệu mình, tự nhiên ngồi xuống, còn chủ động chào hỏi Dương Quý Phương, "Âu Thiếu Hạo, là trưởng trấn trấn Đông Phương. Thực rất xin lỗi quấy rối cuộc hẹn hò của , có điều tôi nghĩ có số việc chúng ta phải bàn bạc lại, bây giờ hẹn hò với , chính là bạn của tôi."

      Bạn ? !

      chỉ Dương Quý Phương giật nảy cả mình, cả Nhiễm Ấu Lam cũng trừng hai mắt nhìn .

      cái chuyện tào lao gì vậy? nhúc nhích môi, muốn biện hộ.

      "Ấu Lam, là tốt, gần đây vì quá bận nên quên em, thế nhưng em cũng biết, thân là trưởng trấn, mọi chuyện trắng đen đều phải xử lí, làm trọng tài công bằng, đặc biệt là ngày hôm nay giúp người già đàm phán với cảnh sát, mới đến muộn như vậy. Có điều rất vui mừng là ông già đó là người xã hội đen có ân tình với , sau đó nếu có gì phiền phức, có thể nhờ xử lý, mấy chuyện như ném bùn, ném người xuống đáy biển, đều cần tự mình hành động." Âu Thiếu Hạo cười nhạt , liếc về phía Dương Quý Phương.

      Dương Quý Phương trố mắt ngoác mồm, tuy rằng Âu Thiếu Hạo mặt mỉm cười, nhưng sâu trong hai con mắt lại có vẻ lạnh lẽo, tràn ngập ý cảnh cáo, khiến cho rùng mình cái.

      "Dương tiên sinh, biết bơi ?" cười hỏi.

      Dương Quý Phương nhặt lại tờ giấy bàn, đứng lên, "Xin lỗi, tôi đột nhiên nhớ là có việc gấp, xin phép trước."

      "Khoan. . . Chờ chút, vậy cuộc hẹn vào Chủ Nhật của chúng ta?" Nhiễm Ấu Lam buông tha, muốn cứu vãn chút hy vọng cuối cùng.

      "Nhiễm tiểu thư, xin lỗi, tôi xứng với , xin đừng liên lạc lại với tôi. . . , là vĩnh viễn đừng gặp." Dương Quý Phương liền vội vàng xoay người, nhanh chân ra khỏi phòng ăn.

      ". . . . . ." Nhiễm Ấu Lam tức giận đến run cả người, hung hăng trừng mắt về phía Âu Thiếu Hạo. Vốn tưởng rằng đêm nay đối tượng hẹn hò câu được rồi, nghĩ tới bị hồn đập phá. "Tôi có thù oán với sao? Tại sao cứ muốn phá hủy nhân duyên của tôi?"

      lười biếng giương lên cặp ngươi đen dài và hẹp, môi mỏng đẹp đẽ hơi vung lên, "Em cho rằng hại rơi vào trong nước sôi lửa bỏng, còn có thể được hưởng hạnh phúc sao?"

      "Cái...Cái gì?" nhíu lông mày lên, nghe ngữ khí của giống như ghi hận.

      Tuấn nhan chậm rãi chuyển qua trước mặt , "Nhiễm Ấu Lam, để em đẩy mạnh xuống hang sâu vực thẫm hoặc là vĩnh viễn vươn ra khỏi địa ngục được, bởi vì bất luận như thế nào, đều dùng mọi phương pháp để kéo em xuống, cùng hưởng thụ thống khổ và tuyệt vọng vô hạn này."

      câu đơn giản, chính là Âu Thiếu Hạo xuất đêm nay vì muốn trả thù hành động trước cùa .

      cách khác, Nhiễm Ấu Lam, báo ứng của mày tới rồi, đáng đời tự làm tự chịu.

      ----------------------------------------------------------
      Định câu like nhưng hẻo kiểu này chắc 5 likes + 1 cmt có chương mới quá. :7::th_34:
      Paru, Sơ Dương, xiu lão gia10 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Hờ Annh :052:chỉnh lại size font trong pic nhé bạn, bạn làm size kiểu này nhìn cực nhức mắt chả kém size như kiến. 1 chương chia quá nha, >4000 chữ mới đc cưa đôi, chứ 1000 mấy bạn cưa, nội dung đứt gãy hết, mod tuần thấy gộp chương lại bạn mất 10ruby, mod ko chịu trách nhiệm đâu.

      Mình nhắc nhở, chương sau bạn vẫn như cũ mình có lý do là bạn cố tình chỉnh font to to, chia chương để được post 2 lần kiếm thêm ruby, lúc đó mình báo lại và làm thẳng tay nhé. Thân!
      Hờ AnnhHaruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :