1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu nhau lắm cắn nhau đau ( Tương ái tương sát ) - Hội Giả Định Ly

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 05:

      Tô Tiếu kỳ thực rất muốn đứng ra phía sau. Tuy người chơi có thể xuyên qua người chơi, nhưng có vấn đề rất ràng, ấy là lúc này bản đồ chật ních người, cũng kẹt rồi.

      Hơn nữa còn kẹt tới mức khiến người ta phải lộn ruột, thiếu tí nữa chuyển động được cả con trỏ.

      【Gần 】 Lam Điều: Tránh ra.

      【Gần 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Thế lực bọn ta hoạt động đầu cầu ngắm trăng, liên can khỉ gì đến ngươi!

      【Gần 】 Thủy Nguyệt Nhi: Phù Sinh Các rác rưởi, ngay cả chuyện phá đám cưới vô sỉ như này mà cũng làm được, quả là có giới hạn!

      【Thiên hạ 】 Tích : Người trong toàn server đều biết Phù Sinh Các mấy người rốt cuộc rác rưởi đến thế nào rồi.

      【Thiên hạ 】 Hoa Vô Tình: ╮(╯▽╰)╭, chuyện này cũng đành chịu thôi.

      【Thiên hạ 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chịu thôi, người ta thích ngươi, đành lòng để ngươi kết hôn nha. . .

      Tô Tiếu hỏi mượn Trần Vi 50 nguyên bảo, lại phát cái thiên hạ truyền , dứt khoát phá là phá đến cùng!

      Trần Vi cười , “Bà bị kích động rồi à?”

      Tô Tiếu chẳng thèm ngẩng đầu lên, “Ờ, dù gì cũng thế rồi.”

      nhanh chóng đánh đoạn dài cực buồn nôn kênh gần, muốn nhấn enter gửi , lại thấy giữa màn hình nhảy ra khung thoại.

      Hệ thống: Bạn ngắt kết nối với máy chủ, hãy đăng nhập lại sau mười giây. .

      “M, tôi rớt mạng rồi!”

      Trần Vi quay đầu sang, “Tôi cũng động đậy nổi!”

      Sau 10 giây, Tô Tiếu nhập tài khoản mật mã vào, hệ thống thông báo thể kết nối với máy chủ, lật bàn!

      bên vẫn thử đăng nhập, người đứng lên, nghe ngóng tình huống bên màn hình của Trần Vi.

      Cả cái Thước Kiều Tiên chật kín là người, trong đám người thỉnh thoảng lòe ra ánh sáng trắng, ấy là có người chơi bị rớt mạng. . .

      “A! Tôi cũng rớt rồi!” Trần Vi hét tiếng, liền thấy game tiến hành đếm ngược thời gian đăng nhập lại, hai người dùng là mạng trường cà khổ, tại cái lúc này, mất kết nối đương nhiên là đứng mũi chịu sào.

      Nhưng mà, người của thế lực Thiên Nhai phần lớn cũng là mạng trường.

      Bọn họ là bạn học mà lại. . .

      Tô Tiếu đeo tai nghe lên.

      “Hứa Hứa?”

      “Bọn họ rớt mạng nhiều lắm!”

      “Lam Điều đâu? Mới nãy chả phải kiêu ngạo lắm à?”

      “Rớt rồi, ha ha ha ha!”

      Tô Tiếu chỉnh chỉnh micro, “Khụ khụ. . .”

      “Uầy, Hứa Hứa chịu rồi!”

      “Vừa mới là Hứa Hứa đấy hả?”

      “Ta bị rớt rồi, giờ vào được.”

      “Người của thế lực Thiên Nhai cũng rớt từng mảng từng mảng á, soạt soạt soạt, sáng lòe lòe này!” Người là Cố Hi Bạch, giọng điệu cứ phải gọi là cực kỳ hả hê.

      “Trong dự đoán.” Tô Tiếu nhàn nhạt .

      Cái mạng trường cà khổ này, chơi game phải biết.

      “Hứa Hứa, quả là đa mưu túc trí!”

      “Quá lời rồi.”

      . . .

      Vài phút sau, Tô Tiếu vất vả chen vào game.

      Quần chúng vây xem Thước Kiều Tiên càng tụ càng nhiều, chỉ có thể thấy đông nghìn nghịt người cùng khung thoại bốc lên như chớp đầu mấy người đó, ngay cả nội dung cũng chẳng thấy là gì.

      Bởi tốc độ spam quả là quá nhanh.

      Càng bực ấy là, rất nhiều người đều ở tại chỗ bắn pháo hoa, Bản đồ đều sắp kẹt cứng rồi trời ạ!

      Trần Vi bên cạnh rít gào, “M, sao liên tiếp vào nổi thế này!”

      Nhưng đúng lúc đó, tin tức đỏ tươi của hệ thống bắn ra.

      【Hệ thống 】Các bạn thân mến, máy chủ Bồng lai tiên đảo 9: 30 phút tiến hành bảo trì tạm thời, thời gian bảo trì là 30 phút, xin thứ lỗi vì bất tiện gây ra cho mọi người. Cuối tuần thứ ba sau khi trò chơi tiến hành đổi mới như thường lệ, các bạn có thể đến NPC Bổ Thường nhận lễ bao đền bù.

      “M, máy chủ phải bảo trì!” oai oai tiếng rống liên tục ngừng, Tô Tiếu trái lại ngẩn ra chút.

      Giờ mở cửa của Thước Kiều Tiên là 8 giờ sáng cho đến 10 giờ tối.

      NPC chủ trì hôn lễ cũng muốn nghỉ ngơi á. Cho nên Tô Tiếu suy nghĩ lẽ nào để huynh đệ trong bang tĩnh tọa ở đầu cầu cả tiếng đồng hồ? chỉ nghĩ phá rối chút, lúc sắp hết giờ tìm Lam Điều bọn họ bắt chẹt ít tiền mãi lộ, hề nghĩ làm người ta kết hôn được.

      Ngờ đâu bây giờ hệ thống bảo trì cần 30 phút, 10 giờ sau khi bảo trì hoàn tất, NPC chủ trì hôn lễ nữa, hôn lễ của Lam Điều, cứ như vậy sờ sờ bị phá hỏng bét.

      Trần Vi cũng nhìn thấy tin tức của hệ thống.

      nàng hướng Tô Tiếu dựng ngón giữa, sau đó nhanh chóng vào lại oai oai của thế lực Thiên Nhai, đồng thời còn rất chủ động nhổ tai nghe ra mở loa.

      Bên trong là đống hỗn loạn ầm ĩ.

      Chẳng là nội dung mà mọi người thảo luận đều là .

      “Mẹ kiếp!”

      đám rác rưởi Phù Sinh Các!”

      “Ta R, nghẹn bụng hỏa!”

      “Hôm nay kết được rồi.” Giọng này, là của Cố Mặc.

      “Vâng, ngày mai vậy!” Giọng nữ nhàng này, chắc là của Tích rồi.

      “Sáng mai có trận đấu bóng rổ, tối có khả năng ra ngoài liên hoan, đến giờ lại bị chặn xử lý được.”

      “Vậy rảnh rồi bàn sau.”

      Ai mà ngờ, buổi hôn lễ này cứ thế bị gác lại cơ chứ.

      T T. . .

      Mặc dù phá được hôn lễ, nhưng Tô Tiếu cũng chẳng vui vẻ là bao. Trường học tuy cắt điện, nhưng 11 giờ ngắt mạng, cho nên cũng lười vào lại game, dứt khoát đẩy cửa phòng, chuẩn bị ra ngoài dạo vòng.

      Lúc qua chỗ cầu thang, nghe thấy tiếng khóc thút thít cùng tiếng an ủi của .

      “Đừng khóc nữa, Cố Mặc chỉ kết hôn trong trò chơi thôi mà.”

      “Tớ biết là kết hôn trong trò chơi, nhưng tớ vẫn thể chịu được.”

      “Tích là đại thầy thuốc trang bị tốt nhất trong thế lực, mà cũng nổi tiếng nữa, bọn mình giờ cũng thiếu nhiều thầy thuốc, Cố Mặc cậu ấy cũng bất đắc dĩ thôi.”

      “Thế sao, ngoài đời cậu ấy cũng cự tuyệt tớ rồi.”

      “Nhưng cậu ấy có bạn đâu, vẫn còn cơ hội mà.”

      . . .

      Tô Tiếu đứng trong góc, thẳng đến lúc dưới cầu thang vang lên tiếng bước chân, mới hoàn hồn, bước vội xuống tầng.

      Bây giờ là mùa hè.

      Chỉ là thành phố B trời hè cũng chẳng nóng mấy, đặc biệt là trường bọn họ có hơn trăm năm lịch sử, cổ thụ che trời, che chắn phần lớn ánh mặt trời. Mà ban đêm, càng có nhiều gió mát, dọc theo con đường râm mát ấy, gió thổi vào mặt khiến con người ta thanh tỉnh sảng khoái.

      Thế lực của Tô Tiếu ra cũng rất thiếu thầy thuốc.

      Dù sao game cũng mới Open beta, thầy thuốc luyện cấp rất chậm, với lại chơi thầy thuốc phần nhiều là con , cũng chẳng đến nỗi liều mạng thăng cấp. Trong thế lực, số thầy thuốc tuy rằng ít, nhưng có thể đảm đương trọng trách cũng quá 5 người.

      Có lúc bọn họ đùa, bảo quân chủ Loạn Đánh Tỳ Bà bán rẻ trinh tiết quyến rũ các em thầy thuốc về, Loạn Đánh Tỳ Bà rất khí phách , “ ai thêm máu tự mình gặm thuốc! Danh phận là phải để cho người con mình !”

      Cho nên, người trong thế lực bọn họ vẫn là lợi hại, có số phụ bản cấp cao, trong tình huống có thầy thuốc, bọn họ vẫn tổ đội sống sống chết chết chém BOSS, đương nhiên, cũng có nhiều lúc bị chết gào khóc thảm thiết chờ Hoa Vô Tình hoặc thầy thuốc nào khác chạy tới cứu.

      . . .

      Tuy rằng đó chỉ là trò chơi.

      Nhưng Tô Tiếu hy vọng duy trì hôn nhân trong game chỉ vì chức nghiệp.

      Vừa vặn biết thêm máu, đối với thế lực mà thể thiếu.

      Nếu bạn vừa nãy , giờ, chẳng hề ghen tị với Tích chút nào. Trong đầu Tô Tiếu bỗng nhiên lóe lên hình ảnh về tiết công cộng hồi chiều.

      Cố Mặc quay lại khẽ cười, , “Bọn tôi cần thầy thuốc.”

      Tô Tiếu mím môi, trong lòng thầm với mình, kỳ thực, có lẽ mày cũng thích cậu ta như mày tưởng thế đâu.

      dạo qua dạo lại rồi thành dạo loạn, kết quả chú ý tới dưới ký túc xá nam.

      biết tầng của Cố Mặc, từ vị trí này nhìn lên, có thể thấy cửa sổ phòng bọn họ. Cái thứ năm từ bên trái, chính là phòng của Cố Mặc.

      Nơi đó rèm cửa kéo nửa, lộ ra quầng sáng mờ nhạt.

      Tô Tiếu hơi hoảng hốt, rốt cuộc thích cậu ta đến mức nào?

      Hay là chỉ thích cái cảm giác trong khoảnh khắc ấy mà thôi?

      Ngay lúc rối rắm vô cùng , tiếng xoạt vang lên làm phân tán chú ý của , nhìn theo hướng phát ra tiếng động.

      Ở đó nam sinh để trần nửa người đứng, cậu ta đối mắt với .

      Tô Tiếu sững sờ.

      Sau đó thấy cậu ta lạnh nhạt bĩu môi, tiếp tục thong thả kéo rèm cửa.

      Vừa nãy nghe được là tiếng kéo rèm cửa này đây.

      tại, cậu ta lấy tốc độ chậm như rùa bò kéo rèm, rồi thân mình của cậu ta bị che mất, dần dần toàn bộ ánh đèn đều bị chiếc rèm kia ngăn cách.

      Tô Tiếu cảm thấy cậu ta cố ý làm chậm.

      đột ngột ôm mặt, mới nãy đứng ở đây chừng 10 phút. Mặc dù mới đầu là ngửa đầu nhìn phòng của Cố Mặc, nhưng sau lại thất thần, ai ngờ trong mắt người ta, lại thành ra nhìn vào phòng họ.

      M, người ta khẳng định xem là nữ lưu manh rình trộm phòng nam sinh a!

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 06:

      Hôm sau.

      Người của thế lực đối địch đều onl, cho nên Phù Sinh Các chẳng có ai để đánh.

      Tô Tiếu làm xong nhiệm vụ hằng ngày, bắt đầu luyện kỹ năng sinh hoạt của mình. học đều là kỹ năng hệ thu thập, đào quặng với hái thuốc.

      Bởi vì trước đây các sư phụ đều thu thập là dễ kiếm tiền nhất, song là cái nghiệp thu thập là cái nghiệp dễ bóc lột nhất.

      người chơi chỉ có thể học hai kỹ năng sinh hoạt. Quáng thạch với thảo dược có rất nhiều loại, nên đào quáng thạch với dược thảo cũng chiếm bao rất nhiều, Tô Tiếu học hai kỹ năng đều là thu thập, thể tự sản tự tiêu tự chế tạo được. Với lại làm thầy thuốc, thường hay bị thế lực, hảo hữu, đồ đệ tha làm công, căn bản có dư thời gian mở quán, cho nên mấy thứ thu thập được phần lớn đều cống hiến cho thế lực.

      Lúc này, rất chi là nhàn nhã ngồi xổm trước khối quáng thạch trong quá trình hình thành.

      Tô Tiếu bỗng nhớ ra vấn đề, tại sao có thể nhàn rỗi thế này? Chỉ vì làm xong nhiệm vụ hàng ngày cộng với phe địch ai onl sao?

      【Thế Lực Nguyên Lão 】 Hoa Vô Tình: Đồ nhi cho 15 cái Quặng Sắt Tinh Luyện với, ta muốn giao nhiệm vụ sư môn.

      Giờ , Tô Tiếu rốt cuộc hiểu rồi.

      Đồ đệ Lạc Phong của lâu thấy làm phiền nữa.

      Tô Tiếu mở danh sách sư đồ ra, danh tự của Lạc Phong xám xịt,

      Trò Tiêu Dao này, vì để giúp nick trưởng thành, đồ đệ có thể có tối đa 3 sư phụ, mà đồng thời sư phụ chỉ có thể có đồ đệ, hình thức ba kéo điển hình, đương nhiên, nếu chung sống hài hòa, có thể xin giải trừ quan hệ sư đồ.

      【Thế lực Nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Trường An.

      Túi của Tô Tiếu sắp đầy rồi, đợi tí đào xong khối quáng thạch này, có thể về thành Trường An cất đồ vào Thương khố, hay cũng là, địa điểm hẹn giao dịch với Hoa Vô Tình.

      Mắt thấy quáng thạch thành rồi.

      Tô Tiếu muốn động thủ, lại bỗng phát nhân vật của mình đứng đờ tại chỗ, đỉnh đầu bốc lên trạng thái mê man.

      MẸ!

      Bị thích khách tập kích rồi.

      Tô Tiếu mở tin tức chiến đấu ra, liền thấy dòng thông báo đỏ như máu.

      Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm đại phát cuồng tính!

      Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 1080 điểm thương hại cho bạn, bạn vào trạng thái mê man 5 giây.

      Nếu người tập kích là Bất Niệm Tình Thâm, Tô Tiếu mặc kệ chống cự.

      Chỉ tiếc trạng thái chiến đấu thể dỡ trang bị xuống, bằng nhất định cởi sạch đứng đó chờ chết, cũng bớt tiền sửa trang bị.

      Nhưng, tình phát triển khác xa so với tưởng tượng của .

      Trạng thái mê man của vừa giải trừ, còn chưa kịp có động tác gì, lại mê man.

      Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 840 điểm thương hại cho bạn, bạn vào trạng thái mê man 5 giây.

      Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 289 điểm thương hại cho bạn, bạn vào trạng thái mê man 5 giây.

      . . .

      Làm cái khỉ gì đấy!

      Muốn giết giết , cứ mê man thế để làm gì hả!

      【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: có bệnh hả!

      Bị giày vò lâu như vậy, Tô Tiếu trơ mắt nhìn quáng thạch thành thục dần dần tan biến, mà thằng cha Bất Niệm Tình Thâm này vừa giết , cũng chẳng chuyện, cũng luôn thân, Tô Tiếu chỉ nhìn thấy bóng lưng lờ mờ của nhân vật xuất giữa mỗi lần bị mê man, thời gian còn lại hoàn toàn biết thích khách này ở chỗ nào, làm hận đến nghiến răng, trong lòng cũng bừng bừng thiêu đốt.

      【Thế lực Nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Đồ nhi, sư phụ đứng chờ rạc cả chân ở Trường An rồi nè. . .

      【Thế lực Nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cầu cung tiễn thủ, cầu đạo sĩ, ta ở hoang mạc bị thích khách đánh lén.

      Hệ thống: Hoa Vô Tình mời bạn gia nhập đội ngũ.

      Bạn gia nhập đội ngũ của Hoa Vô Tình.

      lát sau, cung tiễn thủ mãn cấp trong thế lực Mặc Mặc Vô Ngữ được thêm vào.

      <Đội trưởng> Hoa Vô Tình: Cố gắng, bọn ta lập tức qua đó.

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Hỏng xừ rồi, thích khách này cứ hôn mê con, giết cũng chả năng gì, con bị hôn mê ở đây 10 phút rồi.

      <Đội trưởng> Hoa Vô Tình: Cách 5 giây lại gõ con cái?

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Vâng.

      <Đội ngũ > Mặc Mặc Vô Ngữ: Hô!

      <Đội ngũ > Hoa Vô Tình: . . . Con đáng thương.

      đến nửa phút, Tô Tiếu thấy đầu của Hoa Vô Tình và Mặc Mặc Vô Ngữ trong đội mình sáng lên.

      lập tức hăm hở lên, tay ngừng thêm trạng thái cho mình, chuẩn bị tốt để chiến đấu.

      Đợi trạng thái thêm xong, bỗng tỉnh ngộ, sao mình lại cử động được rồi?

      Thằng cha thích khách kia sơ sẩy hay làm sao rồi? Lại thèm hôn mê nữa?

      <Đội ngũ > Mặc Mặc Vô Ngữ: Quanh đây có thích khách thân.

      Mặc Mặc Vô Ngữ là cung thủ mãn cấp, bởi chức nghiệp tương khắc, cho nên thích khách mặc cho mãn cấp ở trước mặt cũng bị nhìn thấu tung tích, giờ có, chứng tỏ tên thích khách ấy chạy mất rồi.

      Tô Tiếu bị chơi đầy bụng ủy khất mà thể phát tiết, bèn lôi Bất Niệm Tình Thâm ra mắng trận trong đội ngũ.

      <Đội trưởng > Hoa Vô Tình: Mắng xong chưa?

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Bực mình quá!

      <Đội trưởng > Hoa Vô Tình: Đưa quặng cho sư phụ.

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chỉ nhớ quặng thôi, đồ đệ bị bắt nạt cũng biết giúp gì cả.

      Mặc dù thế, nhưng Tô Tiếu vẫn đưa quặng chuẩn bị xong giao dịch cho Hoa Vô Tình, mới giao dịch thành công xong thấy Hoa Vô Tình nhanh đến phi thường rời khỏi đội, cưỡi tiểu mã chạy tới truyền tống thạch.

      . . .

      giờ trong đội chỉ còn hai người là Mặc Mặc Vô Ngữ với .

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi về Trường An dọn túi đây.

      <Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừ.

      <Đội ngũ > Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cảm ơn cậu nhé.

      Mặc Mặc Vô Ngữ người cũng như tên, bình thường nhiều, ngày ngày ngâm mình trong chiến trường. cho nên Tô Tiếu rất ít khi tiếp xúc với , tính là quen thân, nên ngữ khí cũng rất chi là khách khí, chẳng là đợi cưỡi tiểu mã chuẩn bị chạy ra truyền tống thạch, phát Mặc Mặc Vô Ngữ còn đứng nguyên tại chỗ động đậy, hơn nữa còn khóa vào mình, Tô Tiếu dừng lại, chẳng lẽ còn có chuyện gì à? Lẽ nào có chuyện cần giúp đỡ?

      ngờ đúng lúc ấy, cái tin khoan khoái nhảy ra.

      <Đội trưởng > Phí xuất trận.

      Tô Tiếu: . . .

      Lần này, đến lượt mặc mặc vô ngữ rồi.

      <Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: Hoa Vô Tình có Bí ngân cao cấp, ta thiếu khối.

      Bí ngân cao cấp là quáng thạch cấp 80, sinh trưởng chậm lại còn rất khó đào, bởi trò chơi này có thiết kế vận may, vận khí tốt đào toàn ra mấy bí ngân rách nát, cho nên thạch cấp cao kiểu này giá thị trường rất cao, Tô Tiếu may mắn đào được khối, được đặt trong Thương khố làm trấn thạch chi bảo.

      Đó là thứ duy nhất mà có thể khoe khoang, giá thị trường chừng 1000 vàng, tính ra nhân dân tệ cũng là 100 đồng.

      <Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: Ta giờ chỉ có 800 vàng, nhưng rất cần khối thạch ấy làm vũ khí. Còn thiếu trả sau.

      Tô Tiếu nghĩ chút, rồi đáp “ừ” tiếng trong đội.

      <Đội trưởng > Mặc Mặc Vô Ngữ: Về sau giúp bắt thích khách miễn phí.

      Tô Tiếu: ORZ. . .

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 07:

      Sau khi trở lại Trường An, Tô Tiếu giao dịch quáng thạch cho Mặc Mặc Vô Ngữ.

      Mặc Mặc Vô Ngữ vẫn ít lời như trước, câu cảm ơn trong đội rồi chạy chiến trường xếp hàng, Tô Tiếu truyền tống vào lãnh địa của thế lực.

      Mỗi thế lực cấp ba đều có thể xin mảnh lãnh địa cho mình, thành viên của thế lực có thể ở đó làm ruộng dệt vải, bên trong có nhà ăn, phòng hội nghị, vườn rau, ao cá vân vân, có thể thu được cống hiến thế lực qua làm nhiệm vụ lãnh địa, từ đó đổi ít vật phẩm danh vọng với trang bị.

      Tô Tiếu là nông dân xứng chức nhất thế lực.

      Tự cũng trồng trọt gì, vì cần nhiều danh vọng đổi đồ nữa. Nhưng các bé làm ruộng trong thế lực lại nhớ tưới nước nhổ cỏ, lại còn quên cả thu hoạch. Mà trò Tô Tiếu thích chơi trước đây là Nông trại vui vẻ, cho nên phản xạ có điều kiện giúp mọi người chăm sóc ruộng, đợi rau quả chín rồi, cũng giúp thu hoạch luôn, rồi chat mật với người trồng, rau của cậu tôi thu hoạch giúp rồi, giờ đất trống rồi đó.

      là nhũ mẫu xứng chức nhất Phù Sinh Các, cũng là đệ nhất bảo mẫu.

      Quân chủ Loạn Đánh Tỳ Bà trong đời Hoa Vô Tình chỉ làm đúng được chuyện, đó là thu Hứa Hứa làm đồ đệ, đồng thời cũng kéo vào thế lực.

      Tuy là đùa, nhưng cũng thuyết minh Hứa Ngải Dĩ Thâm rất quan trọng.

      Mà chơi game, quan trọng nhất ấy là bạn bè.

      Tô Tiếu cuốc đất, bỗng nghe thấy tiếng giòn giã.

      Định!

      Hệ thống: Hứa Ngải Dĩ Thâm của Phù Sinh Các, đào được 【Lọ thuốc hít thần bít 】trong ruộng rau của thế lực.

      Tô Tiếu ngẩn ra, đây là cái gì, còn đủ để lên được cáo thị của hệ thống?

      【Thế lực Nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Hứa Hứa con lên cáo thị kìa, cái gì đấy, gửi thuộc tính lên xem?

      Tô Tiếu mở túi đồ, tìm hồi mới thấy vật đen sì nằm tận trong góc, di chuột kích lên, chỉ có hàng chữ.

      Lọ thuốc hít thần bí, thể giao dịch, thể vứt bỏ.

      Tô Tiếu gửi thuộc tính của lọ thuốc hít lên kênh thế lực.

      【Thế lực Nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Chẳng thấy gì cả, làm gì biết?

      【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Chẳng lẽ là nhiệm vụ mật?

      【Thế lực 】Khe Suối: Có là vật phẩm nhiệm vụ đâu.

      【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Nhiệm vụ mật, nhiệm vụ mật!

      Cái trò Tiêu Dao này có rất nhiều nhiệm vụ mật, website chính thức cũng công bố ràng tiến trình nhiệm vụ, chỉ nhắc nhở người chơi chú ý quan sát, kỳ tích nơi đâu cũng có.

      Độ khó của nhiệm vụ mật cũng là ngẫu nhiên, có nhiệm vụ được phát rồi mọi người đều có thể làm, nhiệm vụ kiểu đó thưởng cũng nhiều, mà có những nhiệm vụ mật là duy nhất, phần thưởng tương đối dày, nghe đâu còn có trang bị cực phẩm, tiếc là cho tới nay, diễn đàn chưa hề có câu chữ nào đề cập tới nhiệm vụ duy nhất kiểu ấy, cho nên người chơi đều có manh mối gì cả.

      oai oai, mọi người chỉ điểm loạn cào cào, Tô Tiếu dùng thử chuột trái chuột phải, con lăn đủ các cách lên cái ‘Lọ thuốc hít thần bí’ ấy, ấn rồi ấn, vẫn chẳng phát được dấu vết gì. lại đưa nó ra khỏi túi đồ thử vứt bỏ, kết quả nhìn thấy hệ thống thông báo : Vật phẩm này thể vứt bỏ.

      Rồi rồi, nếu bỏ được, lại biết dùng thế nào, đơn giản quăng vào Thương khố là xong, đỡ chiếm bao, kết quả Tô Tiếu tới chỗ NPC Thương khố, muốn đem Lọ thuốc hít thần bí bỏ vào, thông báo của hệ thống lại xuất .

      Hệ thống: Vật phẩm này thể cho vào Thương khố.

      T T. . .

      “Hứa Hứa! làm gì vậy?”

      Lúc này Tô Tiếu về lại ruộng rau, chuẩn bị thu hoạch cho xong, rồi thông báo cho mấy tên cần danh vọng về làm ruộng.

      “Thu hoạch rau.”

      “Ta vừa lên diễn đàn tra thử rồi, máy chủ Thanh Thành Sơn cũng có người đào được Lọ thuốc hít thần bí, nhưng người đó là lúc ra dã ngoại đào bảo đào được, bài post ở trang mấy trăm cơ, vẫn chưa có ai phát tác dụng của Lọ thuốc hít ấy cả, cũng gây ra nhiệm vụ mật nào cả.” Người ấy chính là người có chấp niệm rất mạnh mẽ với nhiệm vụ mật – quân chủ Loạn Đánh Tỳ Bà.

      “Thần bí quá , cứ giữ lại nhé.”

      “Vâng.”

      Tô Tiếu thầm oán, dù tôi có muốn cũng chả vứt được, rốt cuộc đây là cái của khỉ gì!

      Tô Tiếu thu hoạch rau củ xong, rồi truyền tống ra khỏi lãnh địa thế lực.

      Nơi này là thành Trường An.

      Ra khỏi khu vực thế lực nhìn thấy cái lôi đài rất lớn.

      Người chơi lúc nào cũng có thể luận võ lôi đài, hơn nữa chỉ cần tiêu tiền, còn có thể mở hoạt động lôi đài nữa.

      Tỉ như là, luận võ kén rể.

      Trước mắt, thế lực lớn nhất ở Bồng Lai Đảo là Bích Hải Lộng Triều Thanh, thế lực chiến mỗi tuần đều có thể giữ được 2 đài tế thiên trở lên. Với lại, bọn họ còn lập liên minh hùng, do bốn thế lực cấu thành,vào thời đầu của game, có thực lực rất mạnh.

      tại, người chơi đội chữ triều xanh lục của Bích Hải Lộng Triều Thanh tụ tập quanh lôi đài spam, nội dung là:

      Buổi chiều từ 2 giờ – 5 giờ, mỹ nữ Khuynh Thành Nhất Tiếu của Bích Hải Lộng Triều Thanh luận võ kén rể, hoan nghênh đông đảo các nam cao thủ độc thân tới tham gia!

      【Thiên hạ 】 Bích Hải Thanh Thiên: Chiều nay 2 giờ – 5 giờ, muội muội ta Khuynh Thành Nhất Tiếu luận võ kén rể, các hùng hãy tới đây, xem ai có thể ôm mỹ nhân về.

      【Thiên hạ 】Khuynh Thành Nhất Tiếu: Cảm ơn ca ca.

      Lúc này, kênh gần, kênh khu vực, thậm chí cả kênh thiên hạ truyền cũng đều bị người của Bích Hải Lộng Triều Thanh chiếm cứ, thành Trường An nơi nơi đều là người chơi spam, bản đồ kẹt đến độ hề thua kém Thước Kiều Tiên mấy hôm trước.

      Tô Tiếu vốn tưởng bày quán bán ít thạch với thảo dược, xem tình hình này, chỉ có thể bỏ thôi.

      【Thiên hạ 】Mạc Hùng: Ha ha, Tiếu Tiếu chờ ta đoạt hạng nhất cưới nàng về nhà!

      Tên gọi ở nhà của Tô Tiếu là Tiếu Tiếu, vì thế khi thấy cái thiên hạ này nổi đầy da gà, lắc lắc đầu, thúc ngựa chạy ra điểm truyền tống nơi cổng thành của thành Trường An.

      Mới được vài bước, thông báo của hệ thống bật ra.

      Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm xin thêm bạn làm hảo hữu, đồng ý OR từ chối?

      Tô Tiếu ngẩn hết cả người, sau khi click đồng ý lập tức gửi tin nhắn qua, “ muốn làm gì vậy?”

      Đối phương vẫn như cũ đáp.

      Rất lâu sau. . .

      Bất Niệm Tình Thâm với bạn: Đỡ tốn tiền Thiên Nhãn.

      Tô Tiếu phun máu.

      Trò Tiêu Dao này có thể tra được tọa độ của hảo hữu.

      Mà Thiên Nhãn, phải cần nguyên bảo mua ở chỗ Thương thành. thường dùng để báo thù lần ra vị trí của kẻ địch, lần dùng là 20 nguyên bảo, quy ra nhân dân tệ là 2 tệ.

      Đồ thần kinh!

      Tô Tiếu nổi giận gõ bàn phím.

      Bạn với Bất Niệm Tình Thâm: Tôi từng cướp BOSS của hay là cướp của hả?

      Đối phương lại trầm mặc.

      Đợi hồi lâu thấy hồi đáp, Tô Tiếu xóa Bất Niệm Tình Thâm ra khỏi danh sách hảo hữu.

      Thêm hảo hữu, có khác gì đeo lên mình quả bom hẹn giờ chứ? Thằng cha thích khách kia dù sao cũng thể dùng Thiên nhãn 24 giờ truy tung tích của , rốt cuộc là gây tội gì, mà lại chọc phải thằng điên này chứ?

      Quả thực là giống như cái đuôi sau người, hồn tan á, lật bàn!

      ~~~~~~~~~~~~~

      Thuốc hít: (Nghe giống thuốc phiện gớm, nhg nó là thuốc lá với 1 số hg liệu nữa, với lại mã ngoài cũng đẹp lắm, chứ k phải như thuôc xịt mũi đâu ^^)

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 08:

      oai oai, người của thế lực cũng thảo luận chuyện Bích Hải Lộng Triều Thanh luận võ kén rể.

      “Nghe Khuynh Thành Nhất Tiếu xinh cực kỳ!”

      diễn đàn có ảnh chụp đấy!”

      “Cái đầu ông ấy! Khi nào ngây thơ xài PS cơ chứ!”

      “Nghe bảo Khuynh Thành Nhất Tiếu có chân* với Bích Hải Thanh Thiên!”

      *ý chỉ quan hệ mờ ám

      “Chẳng phải ca ca với muội muội sao!”

      Mọi người: “Vì là ca ca muội muội mới có chân á!”

      “Bích Hải Thanh Thiên hơi bị có của đấy, làm em rể ta chắc cũng kiếm ít lợi đâu! Mà, để che giấu JQ giữa với muội muội, khẳng định phải thu mua em rể, đúng , ha ha ha ha! Tôi báo danh!” Vừa ấy là đạo sĩ hạ lưu của thế lực – Khe Suối, vừa xong bị toàn tập thể khinh bỉ, ồn ào cười nhạo tự tìm mũ xanh đội, thế nhưng Khe Suối vẫn chẳng thèm để ý, còn mặt dày : “Chuyện , tôi thích xì tai mũ xanh mà.”

      Nhưng vài phút sau, lại nghe rên tiếng: “Móa, điều kiện báo danh là người chơi cấp 80, trang bị phải đáng giá từ 48000 trở lên, tổ cha nó!”

      Trong Tiêu Dao, mỗi trang bị đều có điểm giá trị của nó, trang bị càng cực phẩm giá trị càng cao, mà luyện hóa thuộc tính với tăng bảo hộ cũng có thể nâng giá trị trang bị, đương nhiên, giá trị càng cao, càng cần nhiều thời gian và tiền bạc.

      Game này open beta chưa lâu, trang bị giá hơn 48000, cũng phải là người chơi trong top 200 bảng xếp hạng toàn serve mới có thể báo danh tham gia được.

      Tô Tiếu vô thức mở trang bị của mình ra xem chút.

      Trang bị người giá trị gần 41000, vẫn luôn thấy trang bị của mình tệ, giờ nhìn lại, ngay cả tư cách dự thi cũng có!

      “Hoa Hoa , trang bị chắc chắc là đủ, thầy thuốc đơn P cũng OK, mài cũng mài chết đối phương được mà!”

      được, tôi nick nữ!”

      “Chúng ta cũng làm cái luận võ kén rể cho Hứa Hứa !”

      Tô Tiếu: . . .

      “Đắt lắm!”

      “Ôi dời, cần qua hệ thống, chúng ta chọn đại chỗ, sau đó ai muốn cưới Hứa Hứa tự ra PK, chẳng phải là được sao.”

      là mất mặt, quá keo kiệt. . .”

      Tô Tiếu chỉnh lại tai nghe, sau đó ấn nút phát .

      “Mấy người còn ầm ĩ quáng thạch với thảo dược tôi đào được tuyệt đối cho vào Thương khố của thế lực nữa đâu đấy!”

      Oai oai trong nháy mắt im phắc.

      Tô Tiếu tiếp tục đào quặng.

      Chừng tiếng sau, thông báo của hệ thống bật ra.

      Hệ thống: Chúc mừng Mạc Hùng, Mặc Mặc Vô Ngữ, Bách Chiến Bách Thắng, Bất Niệm Tình Thâm, Phong Ngữ Giả, Lưu Luyến Vong Phản, Phượng Tê Ngô, Ca Thệ vào được bát cường của Luận võ kén rể, 20 phút sau thi đấu vòng tròn chính thức bắt đầu.

      Bởi có chức nghiệp tương khắc, cho nên hệ thống luận võ kén rể thiết kế khá là hợp lý, sau bát cường là đấu vòng tròn, người thắng được cộng điểm. Người có điểm số cao nhất đương nhiên là người thắng cuộc.

      【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Mặc Mặc Vô Ngữ tham gia rồi hả, chẳng hé răng tẹo nào, đánh cho tốt, giành vị trí thứ hai!

      【Thế lực 】Khe Suối: Sao phải là nhất?

      【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Được nhất khẳng định là phải sang Bích Hải Lộng Triều Thanh ở rể, với lại, đội mũ xanh làm quái gì!

      【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừm, đấu lôi đài tối thứ sáu của hệ thống vẫn chưa có cơ hội được tham gia.

      Cho nên, nhà ngươi tham gia luận võ kén rể chỉ là để so chiêu với người khác thôi sao? Tô Tiếu đột nhiên cảm thấy nếu tên này mà được nhất, sau đó lại cưới con nhà người ta, Bích Hải Lộng Triều Thanh có truy sát toàn thế giới đây?

      Nhưng chỉ có luận võ kén rể mà làm long trọng đến mức này quả hơi bị thừa cơm rồi, Tô Tiếu xem cái danh sách lại lần nữa, im lặng bĩu môi, rồi chat mật với Mặc Mặc Vô Ngữ.

      Bạn với Mặc Mặc Vô Ngữ: Bất Niệm Tình Thâm, là thích khách.

      Mặc Mặc Vô Ngữ với bạn: Ừ.

      Bạn với Mặc Mặc Vô Ngữ: Lúc đấu đập mạnh tay vào. Đánh cho đến mẹ cũng nhận ra được!

      Mặc Mặc Vô Ngữ với bạn: Được.

      Mặc Mặc Vô Ngữ là cung thủ, vừa vặn là chức nghiệp khắc thích khách, nghĩ tới Bất Niệm Tình Thâm bị Mặc Mặc Vô Ngữ ngược, trong lòng Tô Tiếu vui như mở cờ, đào quáng thạch cũng càng sung sức.

      Hệ thống: Hứa Ngải Dĩ Thâm ở Hắc Thạch Sơn Mạch may mắn đào được khối Bí ngân cao cấp.

      “Hứa Hứa, phát đạt rồi, cầu bao nuôi!”

      Tô Tiếu hưng phấn suýt tí nữa nhảy bật lên, vừa bán trấn thạch chi bảo cho Mặc Mặc Vô Ngữ xong, kết quả giờ lại đào được khối, quả là ra cửa giẫm phải phân chó, 100 nhân dân tệ đó, kiếm lớn rồi!

      Nhìn Bí ngân cao cấp xuất màn hình, Tô Tiếu cười híp cả mắt, nhưng khi click nhặt lại bị hệ thống thông báo, túi đồ của bạn đầy.

      Tô Tiếu vội vàng mở túi, ở trong chất đầy quáng thạch với thảo dược, quáng thạch cùng loại 50 cái là có thể xếp thành tổ, thảo dược cũng vậy, bắt đầu xếp lại túi, định bụng giành ra ô trống, nhưng ngay lúc xếp xong chuẩn bị nhặt , bị mê man.

      Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm đại phát cuồng tính.

      【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng giết tôi!

      Tô Tiếu rít gào, chờ tôi nhặt đồ rồi muốn giết muốn chém gì mặc kệ nhà , chờ tôi nhặt đồ a a a a a !

      Nhưng Bất Niệm Tình Thâm hề buông tha cho .

      Tô Tiếu liều mạng nhấn chuột.

      Hệ thống: Trong lúc chiến đấu thể tiến hành động tác này.

      Trong lúc chiến đấu thể tiến hành động tác này…

      . . .

      chiêu liên tiếp hạ xuống, Tô Tiếu, ngủm luôn.

      màn hình, nút thu thập bí ngân vẫn còn, thế nhưng, chết mất rồi.

      Mặc dù có thể chọn điểm truyền tống gần nhất sống lại, nhưng trò Tiêu Dao này thiết lập là, nếu rời khỏi phạm vi thấy được bằng mắt, vật phẩm tự động biến mất.

      Cho nên dù Tô Tiếu bây giờ chỉ là cái xác, vẫn như cũ nhấn nút nhặt, mặc dù tại cũng nhặt được.

      【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: đất có gói đồ của .

      Lúc này, chỏng chơ đất là gói đồ, viết tên Hứa Ngải Dĩ Thâm.

      “Sư phụ nhanh tới Hắc Thạch Sơn Mạch nhặt xác con, bí ngân của con còn chưa nhặt bị người ta giết rồi, nhanh lên, sắp biến mất rồi!”

      “Ta ở chiến trường mà!” Hoa Vô Tình , “Ai mua phù cứu cái!”

      Khe Suối: “Tôi , tôi , nhưng khối thạch phải chia tôi nửa!”

      “Khe Suối, cái đồ đục nước béo cò nhà ngươi, mau tới!” Tô Tiếu đập bàn hét.

      Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm sử dụng Gọi hồn phù với bạn, bạn có đồng ý sống lại tại chỗ hay ?

      màn hình đột nhiên nhảy ra mộ tin tức như thế, khiến Tô Tiếu hơi sũng ra, giây tiếp theo lập tức chọn sống lại, thi thể xoay vòng xinh đẹp từ đất sống dậy. lợi dụng có 30 giây bảo hộ khi phục sinh, Tô Tiếu nhanh chóng nhặt bí ngân lên, lúc này mới nhõm.

      cái Gọi hồn phù giá chừng 20 vàng.

      Tô Tiếu nghĩ ra trong đầu tên Bất Niệm Tình Thâm này chứa cái gì, ràng mới giết chút nương tay, giờ lại tiêu tiền cứu , có lẽ nào là bệnh thần kinh ?

      【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: , chúng ta có thù oán sao? Hay là người thế lực bọn tôi có thù với ?

      Bất Niệm Tình Thâm hé răng.

      Vừa nãy vì sử dụng Gọi hồn phù, thân hình ra, lúc này lại vội thân, mà tới cạnh Hứa Ngải Dĩ Thâm, ngồi xuống bên cạnh , thoạt nhìn vô hại, giống như là thủ hộ.

      Kiểu ngồi của thích khách rất đặc biệt, nếu ngồi đối mặt với bạn, khiến người ta có cảm giác như là được ta nhìn say đắm vậy.

      Tô Tiếu dịch sang bên hai bước, tiếp tục đánh chữ lên kênh gần.

      【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đừng có giả chết, !

      Đột nhiên, thích khách ngồi dưới đất đứng bật dậy, lại lần nữa biến mất.

      Tô Tiếu vội liếc thời gian bảo hộ bên cạnh biểu tượng nhân vật mình, còn lại 10 giây. dám lên ngựa, dùng hai cái chân ngắn ngủn lo lắng chạy tới điểm truyền tống.

      Còn chưa tới được điểm truyền tống, thời gian bảo hộ hết.

      Trang bị của Tô Tiếu là trang bị phụ bản. Công việc chủ yếu của là nấp sau màn thêm máu, cho nên bản thân kỳ giòn đến đáng thương. Ngoại trừ nguyên nhân chức nghiệp tương khắc ra, trang bị của với của Bất Niệm Tình Thâm cũng quá chênh lệch, thêm nữa là thao tác, dù cho có trong khoảng thời gian kỹ năng bị khóa, đánh Bất Niệm Tình Thâm, mỗi lần hệ thống đều thông báo phương hướng chính xác, thể công kích. Như vậy , đánh với Bất Niệm Tình Thâm, cũng bằng lấy trứng chọi đá, hoàn toàn có khả năng phản công.

      Cho nên, nếu Bất Niệm Tình Thâm tiếp tục ra tay, khẳng định lại nằm quay ra đất, điểm này chẳng phải nghi ngờ.

      Song thời gian bảo hộ hết, vẫn an toàn như cũ, hơn nữa còn tới được điểm truyền tống.

      Lẽ nào Bất Niệm Tình Thâm bỏ rồi?

      Đúng lúc ấy, điểm truyền tống lòe sáng lên, bóng hình xuất .

      Khe Suối tới.

      【Gần 】 Khe Suối: Hử, Hứa Hứa dậy rồi hả! Hại ta mua thừa cái Gọi hồn phù!

      oai oai.

      “Tí nữa trả tiền Gọi hồn phù cho .”

      Lúc trước có , Khe Suối là đạo sĩ. Trong Tiêu Dao, chỉ có cung thủ và đạo sĩ có thể thấy được thích khách thân.

      “Ô, Hứa Hứa sau lưng thích khách, mà còn là đại hồng danh!”

      Tô Tiếu vội vàng di chuột, màn hình, Hứa Ngải Dĩ Thâm quay đầu cười.

      “Xem ta đánh cho chui ra nè!” Khe Suối vênh vang đắc ý, “Hừm, xem ngươi chạy đâu!”

      Chờ tạo dáng xong, Tô Tiếu thấy vệt máu xẹt qua trước mặt mình, còn chớp mắt di động tới điểm truyền tống.

      Ấy là kỹ năng thoát thân của thích khách.

      “Móa, để chạy mất rồi!”

      Tô Tiếu: “Tôi thấy rồi. . .”

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 09:

      Lúc này, còn 20 phút nữa là bắt đầu đấu lôi đài.

      Tô Tiếu chuẩn bị truyền tống tới thành Trường An xem, nhưng mới ấn vào truyền tống thạch, nghe tiếng mở cửa phòng, xoay đầu nhìn, Trần Vi mồ hôi mồ kê nhễ nhại vào.

      Trần Vi là thành viên đội cổ động của câu lạc bộ bóng rổ.

      Giờ nàng mặc đồng phục đội, phía là áo ba lỗ mê người, dưới là quần siêu ngắn, lộ cặp đùi thẳng thon dài. Trần Vi là người đẹp có tiếng, dáng cao gầy ngực bự eo , đáng tiếc giờ này nàng chống tay bàn thở hổn hển, tóc mướt mồ hôi dính sát vào mặt, lại còn vắt thành từng nhúm , bổ mắt tẹo nào, Tô Tiếu lắc đầu, “Bên ngoài nóng đến thế cơ à?”

      lăn lê trong phòng ngủ cả ngày, ngay cả rèm cửa cũng kéo ra.

      “Siêu nóng.” Trần Vi nghỉ chút rồi tới cạnh Tô Tiếu, lấy khuỷu tay chọc lưng cái, “Vẫn chơi game hả?”

      Tô Tiếu vội mang Bí ngân cao cấp mới đào được ra cho Trần Vi xem.

      “Cố Mặc bị thương rồi!”

      Vẻ đắc ý của nháy mắt biến mất.

      “Bị trật, đụng đến xương, ở phòng y tế trường, muốn xem thử ?” Trần Vi vỗ vai Tô Tiếu cái, “ , cơ hội hơi bị tốt đấy.”

      Tô Tiếu im ỉm hé răng.

      dám hả? Tôi tắm, chờ tí tôi với bà cùng .” Trần Vi xong tiện tay cởi áo ba lỗ ra. Tô Tiếu quen với hành vi bỗ bã của Trần Vi rồi, mặt nịnh nọt nhìn bạn, “Vi Vi bà tốt bụng quá.”

      “Quá lời, Bí ngân trong túi bà chuyển sang tôi.” Trần Vi rồi rất chi là tự nhiên hất đầu, Tô Tiếu khóe miệng giật giật, có thôi thúc muốn kéo rèm, cho nàng chỉ mặc nội y này phơi ra dưới nắng mặt trời.

      Mà quên , đối diện họ là ký túc xá nam.

      Thừa lúc Trần Vi tắm rửa, Tô Tiếu thay quần áo, sửa sang lại mình chút. Rồi đắn đo suy nghĩ, lấy thẻ sinh viên và sổ khám bệnh ra, khi Trần Vi ra khỏi phòng tắm, thấy mấy thứ trong tay Tô Tiếu bật cười.

      “Bà định giả vờ khám bệnh rồi lén xem đấy chứ.”

      Bị vạch trần, Tô Tiếu im lặng nhún vai.

      “IQ của phụ nữ sa vào vực sâu thầm mến đều có vấn đề.”

      Tô Tiếu giật giật khóe miệng, lẳng lặng đặt thẻ sinh viên với sổ khám bệnh lại ngăn kéo, hít sâu vài hơi rồi , “Tôi chuẩn bị xong rồi.”

      “Đợi tôi sấy tóc! Bà chuẩn bị thổ lộ rồi hả?”

      , tôi biết mình rốt cuộc thích cậu ta đến mức nào.”

      Đây là vấn đề rất phức tạp, Tô Tiếu mở cửa phòng.

      Phía sau Trần Vi rống lên, “Này, đợi tôi với, mình bà dám à?”

      Tô Tiếu tới đầu cầu thang.

      Trần Vi mang cái đầu ướt nhẹp chạy ra, giơ nắm tay với , “Cố lên!”

      Tô Tiếu khẽ cười, rồi xuống cầu thang.

      liên quan tới việc thổ lộ, chỉ xem cậu ta thử thôi, còn sau đó có phát sinh chuyện gì, có nhất thời kích động , tạm thời nằm trong vòng suy xét.

      Nắng hôm nay nồng nàn, làm say cả lòng .

      . . .

      Vị trí của phòng y tế trường cách ký túc xá rất xa, bộ ít nhất là 20 phút. Tô Tiếu cúi đầu hấp tấp chạy, ngờ tới, đường, lại cùng đội của Cố Mặc ngõ hẻm gặp nhau.

      Đây là con đường được trải sỏi, rộng chừng hai người , hai bên là bãi cỏ với những cây ngô đồng cao lớn.

      Ánh nắng xuyên qua kẽ hở giữa tán cây rót xuống, đổ bóng loang lổ lên người họ.

      Cố Mặc được Trữ Lam dìu rất cẩn thận, sau lưng bọn họ còn có tốp đội viên của đội bóng rổ. Mặc cho những người phía sau cười đùa, hai người phía trước, vẫn tĩnh lặng tựa như bức họa điềm tĩnh an tường.

      Cảnh tượng lúc này, có chút giống như Thước Kiều Tiên trong trò chơi, chỉ là khi ấy, hai người gặp nhau nơi cầu hỉ thước, Tô Tiếu có thể trắng trợn ở kênh gần ta thích ngươi, mà giờ, lại chỉ có thể nghiêng người, bước ra sau, chân sau giẫm lên mặt cỏ.

      Chân của Cố Mặc bị thương, thấy mắt cá chân của cậu ta quấn gạc trắng, Trữ Lam làm gậy chống cho cậu ta, mặt chứa đầy ý cười ngọt ngào.

      Đoàn người này tựa như cảnh quay chậm từ từ qua trước mặt , trong lúc ấy, Tô Tiếu vẫn luôn cúi đầu, chăm chăm vào mặt đất, nhìn từng đôi giày thể thao bước qua con đường rải sỏi, nhìn dải gạc trắng chói mắt kia càng lúc càng xa. . .

      Ánh nắng hôm nay vẫn như cũ, tình cảm thầm lặng kéo dài năm, nên lời.

      Mặc dù chưa đến nỗi xé ruột xé gan, nhưng dù sao cũng có chút đau lòng, phải đau chết sống lại, mà là thăm thẳm lạnh lùng.

      Tô Tiếu chậm bước về lại phòng, trong phòng bóng người.

      Mở máy tính đăng nhập game, chờ tải xong, nhân vật của xuất ở thành Trường An.

      Lúc này là 5 giờ chiều, đấu lôi đài vừa kết thúc.

      màn hình tin tức hệ thống hết lần này tới lần khác cuộn lên.

      【Hệ thống 】 Chúc mừng người chơi Bất Niệm Tình Thâm lực áp quần hùng, giành được hạng nhất!

      Chưa từng nghĩ, tên thích khách thần kinh ấy lại có thể giành hạng nhất.

      Nhưng lúc này, có tâm trạng để ý mấy thứ đó.

      Phong cảnh trong Tiêu Dao rất đẹp, mưa bụi mịt mờ, non xanh nước biếc, nhân diện đào hoa*, là thế giới tiên hiệp cổ xưa mà trong lòng nhiều người hướng tới. Mà trong tất cả các bản đồ, Tô Tiếu thích nhất là Tiên Tung Lâm ở Thanh Khâu.

      * mỹ nhân như hoa, làm người ta phải tương tư

      Bản đồ Thanh Khâu cực kỳ bí , có NPC, cũng có tình tiết nhiệm vụ nào, quan trọng nhất là có điểm truyền tống. Người chơi muốn tới đó phải từ bản đồ khác chạy tới bến đò, sau đó bè theo hồ để vào, mặt hồ từ rộng trở nên hẹp lại, cuối cùng vào cửa động hẹp.

      Sau đó là tối sập xuống chừng 2 phút. Nếu có nhạc nền róc rách tiếng nước, thỉnh thoảng có cá màu bạc nhảy lên mặt nước, với ánh sáng li ti của đom đóm, người chơi tưởng là máy tính bị treo. . .

      Đương nhiên cũng từng có người chơi tính bộp chộp tưởng lầm là game bị lỗi còn lên diễn đàn post bài báo cáo BUG, mỗi lần vào bản đồ Thank Khâu đều treo máy, tổ thiết kế mấy người làm ăn kiểu đếch gì thế! Kết cục của kẻ post bài, khỏi cần nhiều.

      Tô Tiếu truyền tống tới Tầm Tiên Trấn ở Giang Nam. Sau đó cưỡi ngựa chạy đến bến đò, trả 50 tiền đồng thuê cái bè trúc. Theo hồ tới động cũng mất 10 phút, đối với game online mà , giành nhiều thời gian đường như vậy quả thực là thừa hơi, đặc biệt là vừa open beta, mọi người đều nỗ lực thăng cấp kiếm trang bị làm nhiệm vụ. Cho nên bản đồ Thanh Khâu, trừ ít hội ngắm phong cảnh tới xem, chụp ảnh lưu niệm ra, nhìn chung là nơi này có ma nào cả.

      Hệ thống: Bạn tiến vào Vô nhân chi cảnh.

      Ngay sau đó, là màu đen kéo dài 2 phút,

      Những tia sáng chợt này, lại càng làm cảnh vật đen đặc thêm hắc ám. nhìn thấy nhân vật của mình, thấy được bè trúc, cũng thấy được mọi thứ chung quanh.

      Cảnh ấy, suy cho cùng cũng có chút giống tâm trạng bây giờ.

      Tô Tiếu cười khổ cái, cuộn chân lên ghế, sau đó ôm lấy đầu gối, gác cằm lên đầu gối, mắt ngơ ngác nhìn màn hình.

      Mối tình ấy dài dài, giống người ta đến xé lòng đến oanh liệt, nhưng dù sao cũng luôn chiếm cứ trong lòng, từ trước tới giờ chưa từng tản .

      . . .

      Hai phút sau, trước mặt xuất tia sáng.

      Bè gỗ chầm chậm trôi lên phía trước, chui thẳng vào vùng sáng lạng ấy, rồi đột nhiên, đất trời bừng sáng, rộng mở phóng khoáng.

      Ngay cả tâm trạng của , cũng theo đó sáng sủa chút.

      Hệ thống: Bạn tiến vào Thanh Khâu.

      Bè gỗ cập bờ, Tô Tiếu nhảy lên bờ cỏ bên cạnh.

      Cửa vào của Thanh Khâu là rừng hoa đào, hoa đào hồng phấn tựa như mây chất chồng tới chân trời, Tô Tiếu điều khiển nhân vật, giẫm cánh hoa chậm rãi vào sâu trong rừng đào.

      cưỡi ngựa.

      Phía nhất của bản đồ Thanh Khâu là Mặc Trúc Lâm, đích đến của Tô Tiếu là nơi đó, nếu như cưỡi ngựa, từ rừng đào tới Mặc Trúc Lâm, phải chừng tiếng. Đương nhiên, chưa bao giờ, phải thử mới biết được.

      Tô Tiếu vẫn luôn để hình thức chụp ảnh, tức là màn hình có thanh kỹ năng, có khuông đối thoại, chỉ có phong cảnh và bản thân mình.

      Tiếng mật ngữ vang đinh nhạc nền, nhưng đều mặc kệ, giờ phút này, bất kể là phụ bản hay làm nhiệm vụ, hoặc bảo cống hiến quáng thạch thảo dược, đều muốn làm.

      Chừng 10 phút sau, tiếng mật ngữ điên cuồng tập kích như spam, tiếng đinh đinh ngừng vang, che hết nhạc nền của trò chơi, Tô Tiếu bất đắc dĩ, chỉ có thể đổi lại hình thức, bật tin chat mật ra.

      Spam ầm ĩ chỉ có người.

      MN, sao toàn thế lực đều M* nha.

      *ý là PM đấy mà

      Hoa Vô Tình: Hứa Hứa, kiếm tiền kiếm tiền!

      Mặc Mặc Vô Ngữ: Ở đó ?

      Khe Suối: Thù lớn của được báo rồi! Mau dùng thiên nhãn tra vị trí của , chúng ta kiếm tiền!

      Loạn Đánh Tỳ Bà: Có ở , chờ thiên nhãn đây!

      Tô Tiếu xem nửa ngày, đầu vẫn mờ mịt như cũ.

      【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Sao đấy?

      Mọi người mồm năm miệng mười giải thích, Tô Tiếu vui vẻ rồi.

      Trận chung kết đấu lôi đài là Mặc Mặc Vô Ngữ đấu Bất Niệm Tình Thâm. Vì Mặc Mặc Vô Ngữ muốn giành hạng nhất, cho nên trực tiếp rút lui. thực lời hứa giúp ngược Bất Niệm Tình Thâm, nên là, Mặc Mặc Vô Ngữ tìm , để xin lỗi.

      Nhưng Bất Niệm Tình Thâm giành hạng nhất sau, vốn nên thương lượng việc kết hôn với Bích Hải Lộng Triều Thanh, ngờ đâu tên đó chặn mật ngữ biến mất luôn. Nghe còn bỏ lại câu, chỉ tới đánh lôi đài, tới để cưới vợ. Kết quả, Bích Hải Lộng Triều Thanh đương nhiên là nổi giận, đây phải là khiêu khích sao, đây chẳng phải là giỡn mặt sao? Cho nên, bọn họ quyết định ngược sát Bất Niệm Tình Thâm trăm lần.

      Lại có vấn đề, Bất Niệm Tình Thâm là thích khách, đồng thời lại là độc hành hiệp, gia nhập thế lực nào cả. ràng hệ thống tra ra là online, nhưng lại tìm được vị trí. Bích Hải Lộng Triều Thanh chạy loạn khắp bản đồ vẫn tìm được người, bất đắc dĩ chỉ có thể khắp nơi tìm người có cừu nhân Bất Niệm Tình Thâm, vì cừu nhân có thể dùng Thiên nhãn tìm ra vị trí của đối phương, người cung cấp vị trí thu được 100 vàng. Cho nên mọi người đều nghĩ đến Tô Tiếu.

      【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: là thích khách, giết người phải ít chứ, đợt trước còn bạo chết tiểu đội 5 người của Thiên Nhai trước mặt ta mà.

      【Thế lực nguyên lão 】 Cố Hi Bạch: lầm, Bích Hải Lộng Triều Thanh tìm vòng, đều tìm thấy cừu nhân của Bất Niệm Tình Thâm, mấy đứa Thiên Nhai, hình như đều onl, lúc trước có Phượng Tê Ngô, sau cũng thoát rồi. Ta lên nick 007 này!

      【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Hứa Hứa mau lên chút, 100 vàng đấy!

      Tô Tiếu: . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :