1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu nghiệt xâm nhập

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      43☆ Bảo đại, bảo tiểu?


      Tại sao có thể như vậy? Lục Cẩm ở bên trong hành lang lạnh tanh của bệnh viện, trong đầu ngừng vọng tiếng bác sỉ nói với hắn.

      Hai người chỉ có thể giữ lại một!

      nghĩ tới Vũ Vũ thể chất tự nhiên suy nhược như vậy, nhưng mà ngay cả cũng biết? Thế nhưng vẫn còn dụ hoặc Vũ Vũ vì sinh đứa .

      đây là làm chồng cái gì?

      Lục Cẩm ảo não lấy tay đấm mạnh vào bức tường lạnh băng, hai người chỉ có thể giữ lại một, khẳng định lựa chọn Vũ Vũ . Nhưng Vũ Vũ thì sao? cũng đồng ý sao? Bởi vì có thể thấy được, Vũ Vũ cũng thực chờ mong, hơn nữa còn thực sự đứa này, nhìn ánh mắt liền có thể thấy được. Hoặc là có nên hay có thể gạt Vũ Vũ, sau đó vụng trộm đem thai nhi xoá sạch, sau đó làm bộ như vì cẩn thận nên sẩy hai?

      Được ? Như vậy được sao? Lục Cẩm nhíu mày nghĩ nghĩ, kỳ thể thực được. Nếu như vậy, Vũ Vũ kia khẳng định tự trách mình rằng chính bảo vệ tốt đứa . Nhưng mà xét đến hiện tại, đây là biện pháp tốt nhất phải sao?

      Nhưng là giấy làm sao bọc được lửa, có ngày Vũ Vũ biết được chân tướng này. Bởi vì bác sĩ tuyên bố, đồng thời cũng là cho Lục Cẩm, Vũ Vũ vĩnh viễn thể có đứa , bởi vì thể chất của thích hợp mang thai.

      Kỳ về điểm ấy đối với Lục Cẩm sao cả, đến lúc đó có thể nhận con nuôi hoặc nhận đứa của ai đó trong gia đình. Tuy rằng quả thực sự thích có con, nhưng chỉ cần Vũ Vũ có việc gì, như thế nào cũng đều nguyện ý.

      Nhưng trước mắt, rốt cuộc có nên hay đem chuyện này cho Vũ Vũ! rất sợ hãi, sợ hãi nhìn đến Vũ Vũ biết tin này chống đối, thậm chí biết nên an ủi như thế nào. Ông trời, người vì sao phải đối xử với Vũ Vũ tàn nhẫn như vậy? tận mắt nhìn mẹ chết , vì sao ngươi còn muốn tận mắt nhìn con chết ?

      Vì sao!

      “Lục Cẩm, bác sĩ gì thế?” vừa mở mắt ra, liền nhìn đến nghiệt ngồi ở bên, mặt có chút trầm trọng. Trong lòng khỏi bất ổn, bởi vì rất ít nhìn thấy Lục Cẩm có biểu hiện như vậy.

      “Vũ Vũ.” Lục Cẩm chậm rãi ngẩng đầu, nhìn ánh mắt bất an, giọng : “Tuy rằng này phải chuyện tốt, nhưng vẫn phải nói với em.”

      “Ân, nói .” Nghe được nghiệt như vậy, trong lòng càng thêm lo lắng, hơn nữa lại dự cảm khẳng định là có liên quan đến đứa nhỏ trong bụng . Chẳng lẽ là đứa trong bụng xảy ra vấn đề gì sao?

      “Bác sĩ nói với ,…” Lục Cẩm vươn tay, đặt lên vai , “Bởi vì thể chất của em quá yếu, cho nên... em cùng đứa , hai người chỉ có thể giữ lại một.”

      đôi mắt trợn to, thể tin nhìn nghiệt, khẽ cắn khóe môi. Tại sao có thể như vậy? Thể chất của rất yếu sao? Yếu đến mức ngay cả đứa nhỏ cũng thể giữ nổi sao? nắm chặt tay nghiệt, chậm rãi hỏi: “Nói như vậy chẳng phải gián tiếp bảo em thể mang thai sao!”

      “Đúng vậy.” Lục Cẩm nắm chặt hai tay của , gian nan gật đầu.

      “Làm sao có thể...” nước mắt chảy dài khôn mặt, bỏ tay nghiệt ra một bên, “Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy...”

      “Vũ Vũ, Vũ Vũ, có việc gì, có việc gì ...” Lục Cẩm lập tức ôm chặt , cảm nhận được thân mình run nhè , tim hắn như bị dao cắt.

      “Cái gì mà kêu có việc gì?” phen đẩy nghiệt ra, nhìn , gắt gao cắn môi, “ nghĩ tới em ngay cả làm mẹ cũng có tư cách.”

      “Vũ Vũ...” Lục Cẩm nhíu chặt mày, tuy rằng lòng cũng biết nghiệt giờ phút này trong lòng cũng chịu khổ sở, nhưng chính là khống chế được.

      “Lục Cẩm, chúng ta giữ lại đứa .” vươn tay nắm lấy cánh tay Lục Cẩm, nhìn ánh mắt của hắn, nghĩ nghĩ còn thêm: “, là nhất định phải giữ lại đứa .”

      “Vũ Vũ, em cái gì vậy. Đương nhiên là em phải sống, đứa ... Còn có thể lại có ...” Lục Cẩm hiển nhiên đồng ý với quan điểm của , mặt mày càng ngày càng nhăn lại.

      “Lục Cẩm, làm như thế là rất tàn nhẫn? Cho dù có giữ em lại, chẳng lẽ biết em về sau cũng thể mang thai sao? như thế nào lại có thể sát hại con của mình chứ?” hét lên tiếng, sau đó dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn nghiệt, “Lục Cẩm, van xin , nhất định phải giữ lại đứa nhỏ.”

      “Vũ Vũ, đứa có thể lại có, có thể lại có, em phải tin tưởng .” Lục Cẩm nhìn vào hai mắt của , hướng hứa hẹn , “Cho nên, tại em nhất ̣nh phải nghe .”

      “Làm sao có thể lại có? cho em biết làm sao có thể lại có? Mượn người sinh dùm hay là nhận con nuôi?” tin vào hứa hẹn của nghiệt, nhìn gằn từng tiếng : “ cảm thấy đây là hài tử của sao?”

      “Vũ Vũ, chúng ta cần giữ lấy đứa , chúng ta nhận nuôi đứa bên họ .” Lục Cẩm vươn tay đem tóc vuốt ra sau tai, mỉm cười, “Đời này, chỉ cần hai chúng ta thôi, được ?”

      Nghe được nghiệt như vậy, nhất thời khóc thành tiếng, liều mạng lắc đầu : “Lục Cẩm làm sao có thể như vậy, thể chiều chuộng em đến mức như vậy , đến ngay cả nguyện vọng lớn nhất đều có thể vứt bỏ. ràng là thích con nít như vậy, bằng nói muốn cùng em sinh đứa .”

      “Là…” Lục Cẩm nhấp nháy môi, trong mắt lên tia thống khổ, “Nhưng là đã phạm một sai lầm lớn, bởi vì thiếu chút nữa đem em vào chỗ chết!”

      xem vẻ mặt nghiệt, hơi hơi mở lớn miệng.

      “Cho nên thừa dịp tại còn kịp, phải đem điều sai lầm này sửa đúng tại đây.” Lục Cẩm nâng bàn tay của đặt ở bên miệng khe khẽ hôn cái, nhìn : “Cho nên, Vũ Vũ, em phải nghe , ngày mai bắt đầu dựa theo lời bác sĩ làm .”

      nói bác sĩ nói muốn cứu em mà giữ lại đứa nhỏ?” trợn to hai mắt, thể tin nhìn nghiệt.

      “Là,… cho nên kế tiếp bác sĩ dùng đợt trị liệu tiễn bước con gái của chúng ta.” Lục Cẩm gắt gao nhìn chằm chằm hai mắt của , chậm rãi .

      “Em đồng ý!” dùng sức bỏ tay nghiệt ra, sau đó che chở bụng của mình, nhìn trầm giọng : “Lục Cẩm, làm sao có thể tàn nhẫn như vậy, dù gì cũng là con gái của .”

      “Vậy em bảo phải làm thế nào, chẳng lẽ nhẫn tâm bỏ người thế giới này. Em muốn giữ lại đứa nhỏ, làm sao nghĩ tới? Nhưng là đối với , em mới là quan trọng nhất!” Lục Cẩm vẻ mặt ảm đạm, thập phần thống khổ với .

      “Tóm lại, em đồng ý!” cắn môi, tựa đầu chuyển tới bên.

      “Em đồng ý cũng phải đồng ý.” Lục Cẩm mặt chút thay đổi nhìn , lạnh lùng : “ cho em thời gian một tuần, tuần qua bác sĩ nói cho em biết phải làm thế nào.” xong, Lục Cẩm xoay người ra phòng bệnh. Vừa qua khỏi cửa phòng, liền dựa vào vách tường lạnh như băng, chậm rãi khép lại hai mắt, nước mắt chảy xuống.

      “Lục Cẩm, là người độc ác!” cầm lấy gối ném mạnh vào cạnh cửa, lấy tay che miệng lại ngừng khóc, ông trời người như thế nào có thể tàn nhẫn như vậy...

      Ngày hôm sau.

      “Ai, nha đầu kia, xem ánh mắt của con đều sưng lên kìa, đêm qua khẳng định ngủ được rồi.” Bà nội ngồi ở giường bệnh, vẻ mặt đau lòng nhìn .

      “Bà nội, ngươi giúp cháu khuyên nhủ Lục Cẩm được , làm cho giữ lại đứa .” nhìn bà nội, khẩn cầu, hy vọng bà có thể giúp thuyết phục nghiệt.

      “Nha đầu a, kỳ ta cảm thấy A Cẩm làm như vậy là đúng, quả nó là phải cứu lấy mẹ.” Bà nội hơi hơi thở dài, giọng .

      “Vì sao? Con trong bụng con là cốt nhục của Lục gia, vì sao các người muốn vứt bỏ nó?” có chút kích động nhìn bà nội, tuy rằng biết bọn họ cũng thực gian nan, nhưng là muốn giữ lại đứa này.

      “Nhưng con cũng là người nhà của Lục gia chúng ta a.” Bà nội cầm tay của , vươn tay lau khô nước mắt mặt , “Đứa trong bụng còn chưa sinh ra, cho nên cũng chưa có nhiều tình cảm đặc biệt với chúng ta. Nhưng con giống với nó, trước người chung quanh, hãy A Cẩm . A Cẩm đợi con suốt mười mấy năm, mười mấy năm nha bảo bối, con là thấy được nó trước kia mỗi ngày chăm chỉ cùng cố gắng, đều là vì muốn mang lại cho con cuộc sống ổn ̣nh, vô lo vô nghĩ.”

      “Nhưng cũng thể như vậy mà lấy tính mạng của con gái con.” lập tức cãi lại , tuy rằng hiểu những gì bà nội nói, nhưng còn cố chấp muốn giữ lại tính mạng cho đứa nhỏ.

      “Nha đầu, con vì sao ́ chấp như vậy?” Bà nội ánh mắt sắc bén nhìn , hy vọng có thể nhìn ra được chút gì. Nghe được bà nội như vậy, bên miệng lộ ra tia cười khổ, chậm rãi : “Bà nội, bà có biết con thể chất rất yếu, về sau cũng có thể mang thai sao?”

      Bà nội trong mắt lên tia kinh ngạc, sau đó nhàng lắc đầu : “Cái này ta thật ra nghe A Cẩm nói, nhưng cũng quan trọng, chúng ta phải gia tộc truyền thống, chỉ cần mọi người vui vẻ là tốt rồi.”

      “Bà nội, ngươi làm sao có thể nghĩ như vậy? Chẳng lẽ bà biết Lục Cẩm rất muốn có đứa sao? Muốn đến nổi điên sao? Các người như thế nào vì một người vô dụng, tài cán gì như cháu mà buông tha cho con gái của cháu?” cảm thấy thực bất khả tư nghị, hoàn toàn bọn họ là nghĩ như thế nào.

      “Bảo bối, ta chỉ có thể , con quá A Cẩm. Con biết A Cẩm thực muốn có đứa con, hơn nữa biết chính mình có tài cán gì nên muốn vì A Cẩm mà sinh đứa con, cho nên con nghĩ phải giữ lại đứa nhỏ, như vậy con ít nhất cũng hoàn thành một nguyện vọng của A Cẩm. Nhưng là,…” Bà nội nhìn , trầm giọng : “A Cẩm làm sao có thể ngừng con đây? Con biết nó thương đứa điều kiện đầu tiên là cái gì sao? Đầu tiên là con phải hoàn toàn khỏe mạnh!”

      “Cho nên, bảo bối, con cẩn thận suy nghĩ . Tuy rằng đối với con đây là một lựa chọn gian nan, nhưng con phải biết rằng, chúng ta mọi người đều thực thương con.” Bà nội vỗ chụp tay vào lưng , chậm rãi .

      ? Nhưng cũng thực con gái của a. Nghĩ đến đây, nước mắt của lại chịu thua kém chảy xuống dưới.

      “Ai, đừng khóc Vũ Vũ.” Bà nội rút ra khăn tay nhàng giúp lau nước mắt, với : “Ta biết con tại tinh thần ổn định. Tuy rằng ta thực nghĩ câu này, nhưng là ta tàn nhẫn đối với con câu, hãy buông tha cho đứa kia.”

      Nghe được câu nói của bà, nước mắt chảy càng thêm mãnh liệt. Vì sao mọi người đều nói phải buông tha cho con của , biết là rất ích kỷ sao?

      “Ai, Vũ Vũ, bà nội trước, con hãy tĩnh dưỡng .” Bà nội xong, bất đắc dĩ xoay người rời .

      được, thể như thế liền buông tha như vậy, mọi người giúp , đây tìm lão đại, ấy khẳng định giúp côi. Nghĩ đến đây, liền lấy điện thoại ra gọi cho lão đại.

      “Thực xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời liên lạc được...”

      Tắt máy... chậm rãi buông di động, quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, hai tay gắt gao bảo vệ bụng của . Con gái, con có biết ba ba là mong chờ con đến thế nào ? Mẹ vô dụng, mẹ thực vô dụng...

      Tác giả có việc muốn : các vị đồng hài có nghe qua tiểu thuyết kịch truyền thanh sao?



      44☆, Quanh co?


      nhiều ngày, cùng nghiệt bị vây trong gian đoạn khó khăn, hơn nữa nghiệt còn luôn ở bên cạnh , để ngừa làm chuyện gì theo ý mình. Mà , cũng chỉ có thể buồn khổ, hoàn toàn biết nên làm cái gì bây giờ. Trước kia chuyện gì đều cùng lão đại , nhưng tại điện thoại lão đại tự nhiên liên lạc được, thực làm cho người ta phiền chán.

      nhìn màn hình di động tối đen như mực, nghĩ nghĩ vẫn là quyết định gọi lại cho lão đại thử xem. Vì thế, vừa gọi cho lão đại, bên kia lại ngoài ý muốn truyền đến thanh của lão đại! kinh ngạc nhìn về phía ngoài cửa, sau đó bàn tay bảo vệ bụng, tay kia đỡ bên giường bắt đầu xuống giường.

      “Ôi chao, em làm gì a, mau nằm lại giường .” Trịnh Phi Diễm vừa vào cửa liền nhìn đến xuống giường, rất nhanh đến bên người giúp đỡ .

      “Lão đại.” hai mắt đẫm lệ trong suốt nhìn lão đại, sau đó ôm lấy ̉ lão đại.

      “Kêu cái gì, mau nằm lại giường cho chị.” Trịnh Phi Diễm hung tợn quát lớn , sau đó cẩn thận giúp đỡ nằm ở giường.

      “Lão đại, em cần ngủ.” lập tức ngồi dậy, nhìn lão đại ủy khuất .

      “Ai, được rồi.” Trịnh Phi Diễm cũng có miễn cưỡng, mà là theo bên cạnh tìm đến cái ghế sau đó ngồi ở bên giường , nhìn ánh mắt của hỏi: “Vũ Vũ, nghe em cùng Lục Cẩm giận dỗi?”

      “Lão đại, vấn đề phải là giận dỗi, nhưng là em rất muốn giữ lại đứa này.” liền nói, đưa tay nhàng sờ sờ bụng của , trong lòng quý bội phần.

      “Chờ... Đợi chút...” Trịnh Phi Diễm vẻ mặt khó hiểu, cau mày : “Em muốn giữ lại đứa nhỏ? Rốt cuộc sao lại thế này? Các ngươi phải giận dỗi bình thường sao?”

      phải, lão đại. Bác sĩ thể chất của em thích hợp mang thai, cho nên chỉ có thể lựa chọn giữ lại cái. Nhưng Lục Cẩm cho em biết, ấy cho bác sĩ muốn cứu em, hơn nữa đợt trị liệu là tuần sau.” tới đây, cầm lấy tay lão đại xin giúp đỡ, nhìn ấy : “Lão đại, chị nhất định phải giúp giúp em, tại có thể giúp em cũng chỉ có chị thôi .”

      “Này...” Trịnh Phi Diễm hiển nhiên cũng là vừa nghe tin tức cái đáng sợ thế, thể tin nhìn : “Tuy rằng chị biết thể chất của em là có điểm nhược, nhưng là làm sao có thể yếu đến mức độ này? Ngay cả mang thai cũng có thể?”

      “Kỳ em cũng hiểu được thể chất của em sao lại có thể yếu đến mức này, nhưng đây là chính miệng Lục Cẩm với em, hơn nữa đây cũng là bệnh viện tốt nhất.” biết lão đại giờ phút này trong lòng suy nghĩ cái gì, nhưng hiển nhiên tin tưởng đây là do chẩn đoán nhầm.

      được, Vũ Vũ, ta cảm thấy vẫn là nơi khác chẩn đoán lại chút mới được, dù gì cũng là sinh mệnh a, sao có thể làm qua loa như vậy?” Trịnh Phi Diễm vẫn là tin Vũ Vũ thể chất yếu đến mức này.

      nghe lão đại nói như vậy vừa, nghĩ chút: nhưng mà quả là, đây chính là tiểu sinh mệnh a, hơn nữa cùng nghiệt giằng co như vậy đối với ai cũng có lợi, còn bằng xin chút hy vọng đến bệnh viện khác.

      Được. “Lão đại, chúng ta ngay thôi.”

      “Ôi chao, này vội, em thấy bên ngoài có nhiều vệ sĩ sao?” Trịnh Phi Diễm nhìn thoáng qua ngoài cửa, sau nhìn trấn an ánh mắt, “Yên tâm , chị giúp em thu phục, chị gọi điện thoại ngay cho Lục Cẩm.”

      “Ân.” an tâm gật gật đầu, chỉ biết lão đại giúp .

      “Lục Cẩm, lại đây chút, tôi cùng Vũ Vũ có chuyện muốn nói với .” Trịnh Phi Diễm cầm di động xong, liền quyết đoán tắt điện thoại.

      “Lão đại...” cầm lấy cánh tay lão đại, trong lòng yên bất an.

      cần lo lắng.” Trịnh Phi Diễm cũng cầm lấy tay của , hung tợn : “Nếu chị biết được bệnh viện chẩn đoán nhầm làm cho hai người trở nên như vậy thì chị tha cho Lục Cẩm. Bởi vì căn bản có hoàn thành trách nhiệm của một người chồng tốt, gặp tình gì cũng kiểm tra lại chút!”

      Nghe đến lão đại nói như vậy, miễn cưỡng cười cười, giọng : “Lão đại, nếu vậy, em có thể tha thứ.” Bởi vì biết, nghiệt thực , vừa nghe đến cái gì tốt, đều phản xạ tính tìm cách bảo vệ .

      Răng rắc tiếng, Lục Cẩm mở cửa phòng, nhìn Trịnh Phi Diễm chút, sau đó ánh mắt thẳng tắp nhìn , hướng bên này tới. Trịnh Phi Diễm nhìn đến là Lục Cẩm, liền lập tức hỏi: “Lục Cẩm, tôi hỏi , về trường hợp mà bác sĩ đã nói, rốt cuộc có hay nghĩ tới muốn dẫn Vũ Vũ bệnh viện khác kiểm tra ?”

      “Tôi tin tưởng vào y thuật của vị bác sĩ kia, có sai, bởi vì người này trước kia là tùy tùng của ông nội tôi.” Lục Cẩm nhìn về phía Trịnh Phi Diễm, mặt chút thay đổi .

      được, cần qua loa như vậy được ?” Trịnh Phi Diễm quả thực cũng bị Lục Cẩm làm cho bất ngờ, trừng mắt nhìn hắn : “Tôi biết ngươi là vì Vũ Vũ, nhưng là đứa nhỏ trong bụng Vũ Vũ cũng là người của Lục gia các a, phải vẫn chờ đợi đứa này sinh ra sao?”

      “Trịnh Phi Diễm...” Lục Cẩm lạnh lùng nhìn , chậm rãi : “Tôi hy vọng cần khẳng ̣nh như vậy, cần để Vũ Vũ hy vọng như vậy. Nếu mang Vũ Vũ khác bệnh viện vẫn nói như vậy, có biết Vũ Vũ rất đau khổ sao? làm như vậy chẳng phải cho Vũ Vũ, nhất định phải giữ đứa , hy sinh bản thân mình sao!”

      “Lục Cẩm, lão đại phải có ý như vậy.” liền nói. Dù sao Lục Cẩm cùng lão đại đều là những người quý trọng, căn bản hy vọng bọn họ vì mà sinh ra mâu thuẫn.

      “Lục Cẩm, thật nhẫn tâm.” Trịnh Phi Diễm đứng lên, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lục Cẩm .

      “Tùy muốn như thế nào cũng được.” Lục Cẩm biểu tình thản nhiên, căn bản vẫn thèm để ý.

      “Lục Cẩm, lão đại.” nhìn hai người bọn họ, nghĩ mâu thuẫn lại kịch liệt như vậy, “ bằng như vậy , Lục Cẩm hãy để cho lão đại đưa em một bệnh viện khác kiểm tra tốt hơn. Nếu bệnh viện kia vẫn là như vậy, em đây... Em... em nhận mệnh!”

      Lục Cẩm đem ánh mắt rơi xuống người , chậm rãi hỏi: “Nhận mệnh là thế nào? Là thực theo ý , giữ lại bản thân em sao?”

      “...” Nghe được nghiệt như vậy, nhất thời lâm vào trầm mặc.

      “Vũ Vũ, em hãy nhận lời hắn ta, chị khẳng ̣nh là bác sĩ kia chẩn đoán sai.” Trịnh Phi Diễm lớn tiếng với . chậm rãi vuốt bụng của , trong lòng do dự, nhưng là vẫn là mạnh mẽ cắn răng cái nhìn nghiệt : “ Được.”

      “Hảo”, Lục Cẩm nghe được nói vậy , lập tức đáp ứng, sau đó nhìn Trịnh Phi Diễm, “ muốn dẫn Vũ Vũ bệnh viện nào kiểm tra.”

      “Đương nhiên phải bệnh viện của ông xã nhà tôi.” Trịnh Phi Diễm .

      , tôi đây ở bên ngoài chờ các ngươi.” Lục Cẩm xong, sâu liếc mắt nhìn cái, sau đó xoay người rời . Đợi Lục Cẩm ra ngoài cửa, liền nhìn lão đại : “Lão đại... Lão đại...”

      “Ân, có việc gì?” Trịnh Phi Diễm nhàng vuốt mặt của , cười : “Chị phỏng chừng khẳng định là lão bác sĩ kia chẩn đoán sai lầm rồi, có việc gì .”

      “Vạn nhất... Vạn ông ta có chẩn đoán sai lầm thì làm sao bây giờ?” Tuy rằng lão đại có việc gì, nhưng là thực lo lắng.

      “Vũ Vũ, vạn nhất ông ta có chẩn đoán sai, chị nghe Lục Cẩm, bỏ tiểu bảo bối sao!” Trịnh Phi Diễm thẳng tắp nhìn hai mắt của , ngữ khí nghiêm túc : “Đừng quên, em vừa rồi đã đáp ứng Lục Cẩm. Hơn nữa, em trước kia cũng đáp ứng mẹ em, tuân thủ hứa hẹn phải sao?”

      “Lão đại...” Nghe đến những lời này của lão đại, trong lòng sợ hãi cực kỳ, nước mắt nhịn được chảy xuống dưới, “Em rất rất muốn giữ lại con gái của em, rất muốn...”

      “Ai...” Trịnh Phi Diễm trong mắt lên tia đành lòng, rút ra khăn tay nhàng chà lau nước mắt mặt , “ khóc, mọi chuyện ổn cả thôi. Vũ Vũ, chị trước gọi điện cho Trang Minh để ấy cho người chuẩn bị mọi thứ, rồi trở lại ngay.”

      “Ân...” gật gật đầu, sau đó nhìn lão đại từng bước hướng ngoài cửa đến.

      Trong phòng bệnh.

      cứ yên tâm , Vũ Vũ hết lòng tuân thủ hứa hẹn.” Trịnh Phi Diễm nhìn Lục Cẩm .

      “Ân, cám ơn phối hợp.” Lục Cẩm ỷ tại vách tường, mắt liếc nhìn Trịnh Phi Diễm.

      khách khí, cái này cũng là tốt cho Vũ Vũ. Tuy rằng tôi cũng thực chờ mong đứa kia, nhưng ai biết ông trời lại tàn nhẫn như vậy chứ.” Trịnh Phi Diễm ở nơi này , hai mắt nhịn được hơi hơi phiếm hồng. Vũ Vũ thực xin lỗi, có cách nào. Làm thời điểm biết tin tức này, cũng rất thống khổ, nội tâm luôn luôn giãy dụa, cho nên mấy ngày nay đều bắt tay chuẩn bị mọi việc. Nhưng là thực xin lỗi, biết Lục Cẩm Vũ Vũ, cho nên chỉ có thể cùng Lục Cẩm diễn trò vừa diễn ra, để cho Vũ Vũ buông tha cho đứa .

      Nhưng là kiểm tra quả , tuy rằng hy vọng thực xa vời, bởi vì vị bác sĩ này cũng nghe qua, nghe chẩn đoán bệnh tình chưa từng có xuất sai lầm nào, cho nên lúc trước ông nội Lục Cẩm mới có thể để cho theo bên người lâu như vậy. Vũ Vũ, thực xin lỗi... Tuy rằng trong lòng ràng biết mất đứa là cái cái tư vị gì, hơn nữa Vũ Vũ về sau bao giờ nữa có thể mang thai.

      “Tôi ở dưới chờ các ngươi.” Lục Cẩm vỗ vai Trịnh Phi Diễm, sau đó mở cửa ra ra ngoài. Trịnh Phi Diễm cười khổ, sau đó lấy gương ra tiến hành trang điểm lại, bởi vì muốn làm cho Vũ Vũ phát sơ hở gì.

      “Vũ Vũ, chúng ta thôi.” Trịnh Phi Diễm đẩy cửa phòng ra, nhìn Vũ Vũ .

      “Ân!” nhìn lão đại đến bên người , sau đó giọng : “Lão đại, nhóm cầm thú kia đều có ở bệnh viện chứ.”

      “Ân, toàn bộ đều có.” Trịnh Phi Diễm lấy lược trong túi ra, bắt đầu giúp chải tóc, vừa chải đầu phát vừa : “Chị giúp em buộc tóc, nhìn em trong khoảng thời gian này tiều tụy nhiều như vậy, khó coi chết được.”

      “Hảo.” lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, hai tay gắt gao bảo vệ bụng. Trịnh Phi Diễm nhìn tay của , trong lòng đau xót, sau đó vội vàng đem ánh mắt nhìn về phía phương xa.

      “Tốt lắm.” Trịnh Phi Diễm cất lược vào trong túi, sau đó đánh giá , “Xem, như vậy tốt hơn nhiều.”

      “Ân.” chậm rãi đứng lên, sau đó kéo cánh tay lão đại từng bước hướng ngoài cửa đến.

      phòng bệnh khác.

      bất an nằm kiểm tra ở giường, ánh mắt nhìn đám cầm thú đứng ngoài cửa kia, cùng với vẻ mặt lo lắng của các mặt.

      “Trang Minh, thế nào?” Trang Minh kiểm tra xong, Trịnh Phi Diễm liền lập tức hỏi. Trang Minh gì, ngược lại sâu nhìn Lục Cẩm liếc mắt cái.

      Nhìn đến Trang Minh có vẻ mặt này, tâm của nhất thời lạnh nửa. Quả nhiên ông trời muốn tàn nhẫn như vậy sao? Căn bản muốn cho cơ hội làm mẹ? Cư nhiên chút hy vọng cũng cho .

      “Cậu cứ việc thẳng.” Lục Cẩm nhìn Trang Minh, chậm rãi .

      “Lục Cẩm, cậu xác định?” Trang Minh nhìn Lục Cẩm ánh mắt hỏi.

      đợi Lục Cẩm trả lời, Trịnh Phi Diễm phát điên : “Ai nha, Trang Minh cậu chừng nào trở nên lề mề như vậy, có chuyện gì cứ việc thẳng a.”

      “Được rồi!” Trang Minh bất đắc dĩ nhìn Trịnh Phi Diễm, sau đó nhìn Ly Vũ Vũ : “Chính như phía trước chẩn đoán, Ly Vũ Vũ thể chất quả rất yếu.”

      gắt gao cắn môi, nội tâm thập phần cam lòng. Trịnh Phi Diễm lập tức đến bên người, đem hung hăng ôm vào trong ngực.

      “Nhưng là…” Trang Minh biểu tình có chút nghi hoặc, nhìn Lục Cẩm hỏi: “ cậu xác định, cậu xác ̣nh người điều trị cho Ly Vũ Vũ là vị bác sĩ y giới trong truyền thuyết sao?”

      “ cậu nói như vậy là có ý gì?” Nghe được Trang Minh như vậy, Lục Cẩm tựa hồ thấy được tia hy vọng vội vàng hỏi.

      cũng lập tức nhìn về phía Trang Minh, cùng đợi câu trả lời của ta.

      Tác giả có việc muốn : T. T cầu tát hoa, hảo lãnh hảo lãnh nha.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Khủng Long thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      45☆,Đại kết cục


      “Ý của tôi là, dựa theo chẩn đoán của tôi, Ly Vũ Vũ chính là bình thường thiếu máu mà thôi, cũng có nghiêm trọng đến mức ngay cả đứa nhỏ cũng giữ được.” Trang Minh vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lục Cẩm, tỏ vẻ giờ phút này trong lời cũng có giả dối.

      “Này...” Lục Cẩm hiển nhiên cũng thập phần khiếp sợ, bởi vì bên là y giới bác sĩ trong truyền thuyết, bên là bằng hữu của mình, hơn nữa cũng thập phần tinh thông y thuật. Theo đạo lý mà , hai người chẩn đoán hẳn là muốn giống nhau mới đúng, nhưng là vì sao tại hai người lại chẩn đoán bất đồng ý kiến? Nhưng mà, càng hy vọng Trang Minh chẩn đoán mới là chính xác, như vậy tính mạng cả hai người đều có thể giữ được, mà cùng Vũ Vũ cũng cần lại đều tự thống khổ.

      “Thật sao ...” Trịnh Phi Diễm lập tức chạy đến bên cạnh Trang Minh, hai tay nắm chặt cánh tay Trang Minh, hai mắt sáng trong suốt nhìn hỏi: “ Cậu xác định có chẩn đoán sai lầm sao? Ngô... Tất nhiên sai, ông xã nhà tôi làm sao có thể có sai sót được.”

      “Trang Minh...” hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn Trang Minh, cảm giác giờ này khắc này là người tốt nhất thế giới, là ân nhân của .

      “Chậm ...” Trang Minh nhìn vẻ mặt hưng phấn của mọi người khi nghe hắn nói xong, ngược lại có điểm xác định chính mình rốt cuộc có hay chẩn đoán sai lầm rồi, bởi vì dù sao đối phương vào nghề lâu, tỷ lệ chẩn đoán nhầm hẳn là rất . Kia... Có thể hay là chính mình cẩn thận chẩn đoán lầm? Nghĩ đến đây, Trang Minh nhìn thoáng qua Ly Vũ Vũ, sau đó nhìn Lục Cẩm chậm rãi : “Lục Cẩm, để tôi kiểm tra cho Vũ Vũ một lần nữa, tôi muốn xác nhận chút, tôi rốt cuộc có chẩn đoán nhầm hay , bằng đến lúc đó nếu là tôi chẩn đoán sai, vậy tốt, dù sao cũng là hai cái mạng ở trong này.”

      Nghe được Trang Minh như vậy, tâm của lại run lên, vội vàng : “Trang Minh, làm sao có thể nói như vậy? Y thuật của phải tốt lắm sao? Làm sao có thể hội chẩn lầm đâu, nhất định là người kia chẩn đoán lầm mới đúng, có phải hay a lão đại?” xin giúp đỡ nhìn lão đại, hy vọng có thể cái gì.

      Trịnh Phi Diễm nhíu mày, hơi hơi thở dài chút, sau đó đến bên người , nắm lên tay của , giọng : “Vũ Vũ, em hãy nghe ông xã của chị . Vẫn là kiểm tra lại lần có vẻ tốt hơn, dù sao đây chính là hai mạng người a, em cũng thể đem đứa trẻ trong bụng ra đùa được đúng ?”

      “Ân.” gật gật đầu, lão đại cũng đúng, thể lấy đứa trong bụng ra giỡn.

      “Trang Minh.” Lục Cẩm chậm rãi đến trước mắt Trang Minh, gắt gao theo dõi nhìn vào hai mắt , cầm tay , “Hảo huynh đệ, dựa vào cậu.” xong, vỗ chụp bờ vai của . Trang Minh vẫn nhìn ánh mắt Lục Cẩm, cuối cùng trong lòng thở dài hơi, “Tôi biết, Lục Cẩm.”

      “Như vậy, tại, mời mọi ngươi ra ngoài trước , tôi muốn mình Ly Vũ Vũ ở lại làm kiểm tra thôi.” Trang Minh đứng lên, ánh mắt nhìn chung quanh bốn phía. Đợi mọi người ra ngoài, Trang Minh bắt đầu kiểm tra, động tay vào y học dụng cụ, kiểm tra bắt đầu.

      “Trang Minh.” nằm ở giường bệnh, nhìn Trang Minh thản nhiên : “Tôi hy vọng muốn gạt tôi, có vài thứ, gạt phải là tốt.”

      “Này tôi kiểm tra.” Trang Minh vẫn có phản ứng gì, mà là tiếp tục vì Ly Vũ Vũ kiểm tra.

      “Vừa rồi Lục Cẩm cùng động tác , tôi xem nhất thanh nhị sở, cho nên, Trang Minh...” đột nhiên vươn tay bắt lấy , dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn : “Tôi van cầu ... đừng thương hại tôi, tôi đời này cũng chỉ có thể lần làm mẹ, cho nên, tôi nghĩ muốn giữ lại đứa .”

      Trang Minh sửng sốt, vươn tay kéo hai tay Ly Vũ Vũ thả lại giường bệnh, nhìn Ly Vũ Vũ : “Ly Vũ Vũ, điểm thứ nhất tôi muốn hiểu được, tôi vừa rồi đối với các ngươi chẩn đoán kết quả, quả là như vậy, chính là đơn thuần thiếu máu mà thôi cũng lo ngại. Về phần tại vì sao muốn tái khám kiểm tra lại, bởi vì người trước kia kiểm tra là y giới trung trong truyền thuyết bác sĩ, cũng là người tôi kính nể nhất, cho nên tôi dám xác định có phải hay mình chẩn đoán nhầm. Cho nên nếu như vây, tôi hy vọng...”

      “Tôi biết, cần phải .” ngã đầu qua bên, nhìn vận hành dụng cụ, trong lòng phức tạp, “Tôi biết ấy đều là vì muốn tốt cho tôi, nhưng là tôi có thể chịu được bất luận kẻ nào cướp con của tôi.” chậm rãi nhìn Trang Minh, giọng : “ là bác sĩ chắc cũng biết, nếu đúng như người nọ chẩn đoán, như vậy tôi đây cả đời cũng có thể mang thai. Tôi quan tâm mình có thể sinh đứa hay , nhưng Lục Cẩm đối với tôi tốt như vậy, tôi như thế nào có thể tướt quyền làm ba ba của ấy?”

      “Ai...” Trang Minh bất đắc dĩ ọng nhìn người phụ nữ trước mặt này, trách được Lục Cẩm cùng Trịnh Phi Diễm như vậy thích , ra là vì nguyên nhân này.

      “Cho nên...” nhìn Trang Minh, khẩn cầu : “Van xin , hãy giữ lại con của tôi.”

      “Tôi nhất định đem kết quả tái khám chính xác cho của mọi ngươi.” Trang Minh nhìn Ly Vũ Vũ, trịnh trọng .

      lát sau.

      “Tốt lắm, các ngươi có thể vào được.” Trang Minh thanh chậm rãi theo bên trong truyền đến. Mà đứng ở bên ngoài Lục Cẩm và Trịnh Phi Diễm cùng với đám người sớm chờ kịp, đồng loạt đẩy cửa ra vọt vào, nhất là Trịnh Phi Diễm, rất nhanh chạy đến đứng phía trước Trang Minh, lo lắng hỏi: “Thế nào, thế nào? Tái khám kết quả thế nào?”

      “Các ngươi muốn nghe lời sao?” Trang Minh cũng có nhìn Trịnh Phi Diễm, mà là nhìn Lục Cẩm, thản nhiên hỏi. Nghe được Trang Minh như vậy, Lục Cẩm hai tay đặt ở bên sườn chợt nắm chặt, khẩn trương nhìn Trang Minh.

      “Trang Minh, nếu có chuyện gì liền thẳng, cần gạt tôi.” Nhìn đến thái độ Trang Minh như vậy, trong lòng cực kỳ sợ hãi.

      Trang Minh đứng lên, cầm lấy kết quả kiểm tra ở mặt bàn, từng bước bước đến bên cạnh Lục Cẩm, đem kết quả kiểm tra đưa cho , khóe miệng giơ lên tia mỉm cười : “Lục Cẩm, Ly Vũ Vũ, chúc mừng các ngươi. Trải qua lần tái khám của tôi, Ly Vũ Vũ quả chính là bình thường thiếu máu mà thôi, cũng lo ngại.”

      ... vậy chăng?” Lục Cẩm cầm lấy kết quả kiểm tra tay run nhè , thể tin được tin tức này quá kinh thiên.

      “Hảo huynh đệ, tôi tuyệt đối lừa cậu.” Trang Minh trịnh trọng gật gật đầu, chính cũng vui vẻ vô cùng. Dù sao Vũ Vũ này cũng chính là người mà bà xã quan tâm nhất, nếu có chuyện gì, bà xã khẳng định bị thương tâm chết.

      “Ông xã... quá lợi hại ...” Trịnh Phi Diễm hét lên tiếng, bay đến ôm Trang Minh trong lòng.

      là chẩn đoán lầm... là chẩn đoán lầm...” kích động nhìn Trang Minh, bởi vì phía trước đáp ứng muốn đem kết quả tái khám chính xác nói cho biết, nhất định nuốt lời. Kia... đây cùng con gái đều có thể giữ được, đều có thể giữ được. Nghĩ đến đây, chậm rãi nhìn về phía Lục Cẩm.

      Lục Cẩm nháy mắt đến bên người , đem hung hăng ôm chặt trong lòng của , thấp giọng quát lớn : “Em tên hỗn đản này!”

      mới hỗn đản đó.” nước mắt nhịn được rơi xuống, nhàng cúi vào trong ngực hắn.

      “Tốt lắm, tại mọi việc đều tốt, Vũ Vũ có việc gì, Vũ Vũ tình gì cũng đều có.” Còn lại nhóm cầm thú hoan hô .

      “Đêm nay chúng ta chúc mừng , tôi mời.” Trịnh Phi Diễm cười tủm tỉm .

      đúng, là chúng tôi mời mới đúng, đã làm cho mọi người lo lắng lâu như vậy.” liền nói.

      “Đúng, chúng tôi mời.” Lục Cẩm cũng theo đáp lại .

      “Hừ, coi như các ngươi có lương tâm.” Trịnh Phi Diễm mỉm cười đến bên người , sau đó nháy mắt đem ôm vào trong ngực, “Vũ Vũ, tốt quá, em có việc gì, là quá tốt.”

      hơi hơi hé miệng, ngẩng đầu nhìn hai mắt đẫm lệ mơ hồ của lão đại, nhất thời vươn tay đem lão đại ôm chặt, “Lão đại, em sao, em sao!”

      Mấy tháng qua.

      trong tay ôm tiểu công chúa ngủ của mình, nhìn khuôn mặt nó hồng hào, lại liên tưởng đến có nó dễ, trong lòng thương bội phần.

      “Bà xã.” Lục Cẩm theo ngoài cửa vào đến, trong tay cầm theo tập công văn.

      “Hư, cần lớn tiếng như vậy, bảo bối ngủ.” nhìn Lục Cẩm vội vàng .

      “Ân.” Lục Cẩm cầm túi công văn trong tay đặt ở bên, sau đó ngồi ở bên cúi đầu nhìn nữ nhi trong lòng, mặt lộ ra mỉm cười, “Con gái thật giống em a.”

      “Kia đương nhiên .” lộ ra vẻ mặt đắc ý.

      “Bà xã, chúng ta có một nữ nhi này tốt rồi, sinh thêm nữa.” Lục Cẩm nhìn , chậm rãi . Trời biết ngày đó Vũ Vũ thời điểm sinh sản có bao nhiêu sợ hãi, sợ hãi lại lần nữa mất , cho nên thầm quyết định, có như vậy bao giờ muốn trải qua nếu đến lần nữa!

      Nghe được Lục Cẩm như vậy, tự nhiên biết trong lòng suy nghĩ cái gì, đưa bàn tay đặt ở lưng , “Lục Cẩm, lần đầu tiên sinh đứa là như vậy, có gì phải lo lắng. Đợi đến lần thứ hai em có kinh nghiệm, cũng khó khăn như vậy.”

      “Nhưng là,…” Lục Cẩm cầm tay của , ngữ khí như trước lo lắng : “ muốn lại mạo hiểm.”

      “Ngốc!” cười cười, trong lòng kỳ cảm động lại bất đắc dĩ, “Lục Cẩm, như thế nào có thể nhìn con gái tương lai có bạn, làm cho nó mình thế giới này, chị em gì. Chờ khi chúng ta trăm tuổi, nó phải làm sao bây giờ? Cho nên a, làm người cần ích kỷ.”

      “Ai, bà xã, chẳng lẽ biết trong lòng em có suy nghĩ gì sao?” Lục Cẩm bất đắc dĩ nhéo nhéo khuôn mặt của tôi, “Em là vẫn muốn sinh con trai, bởi vì em biết bà nội tuy rằng cũng thực thích con , nhưng mà cũng rất thích con trai, bởi vì muốn bồi dưỡng thành cường đại quân nhân.”

      “Em cũng thích con trai a, như vậy lớn lên có thể bảo vệ chị mình, đồng thời có thể bảo vệ luôn cả em.” nhìn Lục Cẩm .

      Lục Cẩm mỉm cười, sau đó theo phía sau cặp tài liệu xuất ra phần văn kiện, đưa tới trước mặt , “Đến, đem con gái đây bế, em xem xem phần văn kiện này .”

      “Đây là cái gì?” cẩn thận đem nữ nhi đưa cho Lục Cẩm, sau đó cầm lấy mặt văn kiện, càng xem mày mặt nhăn càng chặt.

      “Nhìn xem hiểu ?” Lục Cẩm vẻ mặt buồn cười nhìn tôi hỏi.

      “Xem hiểu, phức tạp quá.” nhìn Lục Cẩm, quáng mắt choáng váng lắc đầu.

      “ Em xem hiểu, đơn giản sáng tỏ giải thích chút nha, văn kiện này ý là, về sau công ty của chính là của em.” Lục Cẩm nhàng bâng quơ giải thích .

      “Ha...” nhất thời có phản ứng lại, có ý tứ gì?

      “Cũng chính là…, đem toàn bộ ̉ phần công ty chuyển giao cho em.” Lục Cẩm vươn tay nhàng búng cái trán của chút, sau đó cười .

      “Hả !” nhìn nhìn văn kiện trong tay, lại xoay nhìn Lục Cẩm, “Lục Cẩm, bị điên sao? làm sao muốn làm như vậy?”

      “Bởi vì em là vợ của , nhiêu đây có là cái gì đâu ?” Lục Cẩm nhún nhún vai, tỏ vẻ thèm quan tâm.

      “Nhưng đây là nhiều năm như vậy vất vả dốc sức tâm huyết làm a, cứ như vậy chuyển cho em.” như trước khiếp sợ nhìn Lục Cẩm, vì sao Lục Cẩm muốn làm như vậy.

      “Kia lại như thế nào, công ty này vốn là để tặng cho em.” Lục Cẩm nghe thấy , biểu tình càng thêm thèm để ý . đem văn kiện ôm vào trong ngực, miệng hơi hơi cong lên, “Lục Cẩm, sợ em cầm tiền này bao trai sao?”

      “Nga?” Lục Cẩm hơi hơi nhíu mày, cười như có như nhìn : “Bà xã, em ở cữ cũng là đủ lâu, có phải hay nên đến phiên ông xã hưởng thụ hưởng thụ đâu... Ân... ?”

      lập tức che cái miệng của , mặt trướng lên đỏ bừng, “Uy uy, con gái còn ở đây, là ba ba như thế nào làm?”

      “Chúng ta đây cùng nhau ôm nữ nhi lên ngủ .” Lục Cẩm vươn đầu lưỡi liếm liếm tay của , ánh mắt nóng bỏng nhìn .

      “...” lập tức thu hồi tay, cúi đầu dám nhìn nghiệt.

      Lục Cẩm lập tức vươn bàn tay nắm tay , tay kia ôm lấy nữ nhi ngủ, chậm rãi hướng về căn phòng phía trước đến...


      Tác giả có việc muốn : có lỗi a các vị, đứt quãng càng lâu như vậy, rốt cục viết đến kết cục, cám ơn mọi người cho tới nay đối với truyện của tôi duy trì, tình cám ơn, chúc các vị cả đời hạnh hạnh phúc phúc, khai tâm vui vẻ.

      Toàn Văn Hoàn
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Khủng Long thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :