1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu nghiệt xâm nhập

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      26. ☆, Nghĩ cũng đừng nghĩ!

      Edit: Ái Nhân

      Beta:yunafr



      “Bà nội, bà nhanh chút cho con biết những chuyện trước đây của Lục Cẩm .” Trong tay cầm khoai lang nóng, tựa vào bên cạnh bà nội ngồi xuống, vẻ mặt chờ mong nhìn bà nội.

      kiên nhẫn, đứa này đừng có gấp, bà nội đáp ứng với con nhất định cho con,” bà nội cười cười, sau đó lấy khoai lang trong tay dùng khăn tay bao lại rồi đưa cho , “Như vậy ăn làm nóng tay con.”

      “Hắc hắc.” nhàng cắn ngụm khoai lang rất nóng, nhìn vào bên trong thấy màu tím ở giữa, trong nháy mắt cảm thấy vô cùng hạnh phúc, lâu chưa ăn khoai tím.

      “Con biết ? A Cẩm cũng rất thích ăn cái này.” Bà nội mang vẻ mặt mỉm cười nhìn , với : “Đương nhiên là sau này nó mới thích.”

      “Hả? Sau này mới thích?” nghi hoặc nhìn bà nội, ý sau của câu hỏi kia.

      Nhưng bà nội cũng giải thích nhiều, ánh mắt nhìn về phía trước, tiếp tục : “Trước đây A Cẩm chính là đứa trẻ ngoan, nhưng có đôi khi tính tình cũng thực ngang tàng, bà vốn tưởng rằng nó giống như trai nó, cả đời kết hôn, nhưng may mắn nó tìm được con.”

      “Đợi chút, trai?!” Vẻ mặt kinh ngạc nhìn bà nội, nghiệt như thế nào còn có trai, cũng chưa từng với , tuy rằng cũng chưa từng hỏi về gia đình

      “Ừ? A Cẩm với con sao?” Nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của , bà nội cũng mang vẻ mặt khó hiểu.

      "Đúng vậy." gật đầu.

      “Ha ha, bà đây cũng , có số việc chờ nó cho con .” Bà nội bỗng nhiên quay đầu .

      “…” Bà cố nội, ngờ bà lại như vậy, trong lòng bất đắc dĩ

      “Ai, kỳ trong vài năm đầu đó A Cẩm thực khổ,” đến đây, bà nội tiến đến bên tai giọng : “Con gặp qua bộ dáng ngủ ?”

      “Con…” vừa định vâng, nhưng nghĩ nghĩ hình như mỗi lần đều có thấy qua, bởi vì mỗi lần cùng nghiệt lên giường đều làm cái kia cái kia, sau đó đều rời giường sớm hơn , “Con có nhớ , bộ dáng ấy ngủ có gì kỳ quái sao?”

      "Bà cho con." Bà nội lại dừng đề tài vừa chuyển.

      “Con…” Khóe miệng nhàng co lại, nhìn bà nội hỏi: “Vậy bà nội có thể cho con biết cái gì?”

      “À… Này…” Bà nội nhíu mày suy nghĩ, sau đó cười với : “Hình như rất ít.”

      "..." Được rồi, yên lặng ăn khoai tím của tốt hơn.

      “Vũ Vũ, trước kia khi xí nghiệp A Cẩm thành lập chưa trở thành trong năm tập đoàn đứng đầu thế giới, thời gian ngủ của nó đều chỉ có ba giờ.” Bà nội bắt tay vào nhàng bắt tay vào lột làm khoai tím, chậm rãi .

      “Ba… Ba giờ?!” có chút thể tin nhìn bà nội, làm sao có thể?! Ách… Nhưng mà hình như cũng có thể, bằng mỗi lần nghiệt XXOO xong tinh lực dư thừa như vậy.

      “Ừ, hơn nữa khi nó muốn thành lập xí nghiệp, ông nó liền với nó, ông ấy giúp nó chuyện gì, bao gồm tài chính,” Bà nội cắn ngụm khoai tím, quay đầu nhìn : “Lúc ấy A Cẩm cũng thập phần kiên định với lời của ông nó, nó cũng cần bất kỳ kẻ nào giúp, nó mình nó cũng có thể làm xí nghiệp này phát triển tốt.”

      ngồi bên cạnh bà nội, lẳng lặng nghe.

      “Lúc trước bà cũng rất ngạc nhiên, vì sao trước đây A Cẩm tin tưởng là nó có thể làm xí nghiệp phát triển tốt như vậy?” Bà nội đến đây, mĩm cười với , : “A Cẩm , bởi vì trong lòng nó bảo vật cần bảo vệ, nó vẫn với chính mình, nhất định phải trở nên lớn mạnh, bằng chờ đến lúc bảo vật trưởng thành khỏe mạnh, nó đủ mạnh để bảo hộ”

      đến này, bà nội bỗng nhiên bắt lấy tay , với : "Vũ Vũ, con chính là bảo vật của nó."

      “Con biết.” nhàng , tuy rằng có trí nhớ trước kia, nhưng là phải đứa ngốc, cái gì cũng biết. cách khác cũng tùy ý để nghiệt dính vào người !

      , con còn chưa biết hết,” Bà nội nhìn ánh mắt của , chậm rãi : “Bằng bà cũng cảm thấy trong mắt con thoáng lên tia nghi hoặc.”

      “Ách…” Bị bà nội trúng tim đen, có chút xấu hổ gãi gãi đầu, “Kỳ con đối với Lục Cẩm còn ít nhiều biết, bởi vì dù sao ấy cũng là… À… Chính là giống như đột nhiên xuất trong cuộc sống của con vậy, có chút…”

      “Bà rồi, A Cẩm đứa này quá mau.” Bà nội hé miệng cười.

      “Hì hì.” đem ngụm khoai cuối cùng nhét vào miệng, sau đó tiếp tục đưa tay lấy khoai tím nướng ở bên trong lừa.

      “Vù vù… Nóng quá nóng quá…” Nhưng tay vừa đụng đến khoai liền lập tức thu lại, lập tức thổi thổi tay của mình.

      “Xem con đứa này, chỉ lòng muốn lấy,” Bà nội cười gỏ trán cái, sau đó dùng giấy bao củ khoai tím đưa cho , “Này, cho con.”

      "Hắc hắc, cám ơn bà nội." tiếp nhận khoai, sau đó cẩn thận lột vỏ.

      “Vũ vũ, con có thích Tằm cưng hay ?” Bà nội lại đâm đũa sắt vào củ khoai tím, sau đó đặt lên nướng.


      “Tằm cưng?!” vươn đầu lưỡi liếm liếm khoai tím dính ở bên môi, nghĩ nghĩ : “Tuy rằng chưa từng nuôi qua, nhưng con cũng rất  muốn nuôi.”


      “Vậy được rồi, hèn gì mấy ngày hôm trước A Cẩm đến nơi này mua Thú cưng đem về.” Bà nội  hướng đống lửa cho thêm củi vào, nhìn .


      vậy chăng?” Hai mắt nhất thời sáng lên nhìn bà nội, bởi vì tuy rằng rất muốn nuôi Tằm cưng, nhưng lại sợ phải chạm loại động vật này, cho nên vẫn dám nuôi.


      “”Ừ, phỏng chừng lúc con trở về là có thể thấy được,” Bà nội dừng lại chút, lại tiếp: “A Cẩm còn mua con chó con, đến lúc đó con có thể cùng A Cẩm hai người cùng nhau chăm sóc nó.”


      “Chó con hẳn là cắn người ?” Tuy rằng chờ mong, nhưng cũng sợ bị nó cắn…

      "Đương nhiên , dù sao có A Cẩm tại bên cạnh con, con sợ cái gì." Bà nội vỗ vỗ bả vai , làm cho yên tâm.

      “Hắc, cũng đúng.” Bà nội cũng có đạo lý, cũng an tâm

      Ban đêm.

      nằm ở giường, nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ.

      Kỳ cần bà nội , cũng biết nghiệt đối với rất tốt, tuy rằng dục vọng nghiệt quá nặng.

      Nhưng mà, nhanh vậy mười hai giờ, chút buồn ngủ đều có, quả nhiên phải là loại người có thể nhanh chóng thích ứng hoàn cảnh sao?

      Đột nhiên, điện thoại của vang lên.

      Trong lòng trận nghi hoặc. sao trễ như vậy còn có người gọi điện thoại đến. Cầm lấy di động vừa thấy, ra là nghiệt gọi tới.

      "Vâng?" đặt điện thoại ở bên tai, nhàng câu.

      “Ngủ được?” Bên trong điện thoại truyền đến thanh gợi cảm của nghiệt

      ngủ, nhưng bị đánh thức.” mặt đổi tâm động xong lời dối.

      Nghe vậy, Lục Cẩm khẽ cười tiếng, hỏi: "Cùng bà nội chơi vui vẻ ?"

      chơi, nhưng hai bà cháu nướng khoai tím ăn, hắc.” đến đây, quyết định ngày mai lại quấn quít lấy bà nội nướng khoai tím ăn, bới vì ăn rất ngon.

      "Được rồi, ngày mai đón em." Lục Cẩm .

      "Nhanh như vậy?!" kinh ngạc, chơi cũng chưa chơi mà.

      " muốn?" Lục Cẩm cười .

      “Đương nhiên.” Nơi này làm người ta cảm giác bình yên như vậy, hơn nữa khí cũng tốt, trọng yếu nhất là còn có chơi .

      "Nga, Vậy..."

      “Đúng rồi, em hỏi nha,” nghiệt còn chưa xong, liền bị giành : “Sao lại đột nhiên nghĩ muốn dẫn em đến chỗ bà nội ?”

      “Vì muốn em có cảm giác thực mờ mịt.” Lục Cẩm giọng .

      "..."

      “Cũng vì, cho em lần nữa hiểu , hiểu gia đình .” Lục Cẩm tiếp.

      biết vì sao, nghe được câu này của nghiệt, bỗng nhiên có cảm giác thực cảm động?!

      cắn cắn môi, hô tiếng, "Lục Cẩm."

      "Ừ?" Lục Cẩm đáp.

      giọng hỏi: "... có phải quên việc hay ."

      "Chuyện gì?" Lục Cẩm hỏi.

      "Chính là..." do dự mà, biết nên ra miệng như thế nào.

      Bên kia điện thoại Lục Cẩm cũng vội, lẳng lặng chờ .

      "Chính là... Chính là..." cắn răng cái, thoáng lớn tiếng : "Cầu hôn."

      xong, bên kia điện thoại liền lâm vào trầm lặng khá lâu.

      Vì thế, ngay lập tức : “Em… Em…Em có phải dọa rồi hay , ha… Ha ha, kỳ đó chỉ là đùa.” cũng biết vì sao bỗng nhiên lại ra câu như vậy

      Bỗng nhiên, bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười sung sướng của nghiệt.

      “Bạn Vũ Vũ, em rốt cục nghĩ thông suốt.” Ngữ khí Lục Cẩm tựa hộ cũng có chút kích động, giọng .

      "Ách..." dùng sức gãi gãi đầu, trong lòng có chút rối rắm, biết nên cái gì, vì thế liền câu, "Ai bảo đưa em đến nơi này chi."

      “Bằng đầu heo như em khi nào mới có thể nghĩ thông suốt.” Lục Cẩm thản nhiên .

      Nghe nghiệt như vậy, bỗng nhiên có cảm giác bị người ta tính kế, “Lục Cẩm, thành khai báo, nếu tối hôm nay em đúng những lời này, sau này còn chuẩn bị nhiều kế hoạch nữa chờ em đúng hay ?”

      "Khi nào trở nên thông minh như vậy?” Lục Cẩm thấy vậy cũng gạt , thành đáp.

      “Em…” nha nha, quá thể, được! tuyệt đối thể khinh địch mắc mưu như vậy, “Lục Cẩm, bây giờ em chính thức tuyên bố, em vừa rồi lời xong hoàn toàn có hiều quả.”

      " có hiệu lực?" Lục Cẩm thản nhiên hai chữ này, khẽ cười tiếng, làm cho người ta cảm giác rét mà run.

      Tuy rằng bị tiếng cười nghiệt sợ tới mức trong lòng run sợ, nhưng vẫn như trước mạnh miệng : "Ai... Ai bảo tính kế em."

      "Sao? Muốn hối hôn?" Lục Cẩm cười cười, dùng thanh câu hồn như chém đinh chặt sắt : "Em nghĩ cũng đừng đừng nghĩ!"
      Khủng LongBưởi!!! thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      27. ☆, Lục Cẩm phiên ngoại hai

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: Quảng Hằng





      Sáng sớm hôm đó, liền từ giường tỉnh dậy, nghiêng đầu nhìn Ly Vũ Vũ ngủ say trong mộng, khóe miệng lơ đãng mỉm cười. Này sâu ngủ, dù cho cả ngày để ngủ, đều có thể đem toàn bộ thời gian đó để ngủ.

      Nhưng mà.

      nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở bàn, tại mới sáu giờ mà thôi, nhưng mà muốn sớm chút xuất phát, bằng nhỡ ấy muốn ăn bánh sinh nhật lại mua được , hôm nay là sinh nhật của tiểu sâu lười kia.

      Vũ Vũ đã lâu coi trọng sinh nhật của mình, còn nhớ trước kia lúc còn ở nhà , mỗi lần sắp đến sinh nhật , luôn thập phần hưng phấn quấn quít lấy mẹ , ríu rít hỏi mẹ chuẩn bị cái gì. Thời điểm trước kia khi nhìn vẻ mặt thiên chân tươi cười, nghĩ, khi đó thật là ngây thơ chất phác quá ?

      Mặc quần áo, trước khi quay đầu nhìn thoáng qua ôm chặt lấy người Vũ Vũ, trong mắt ý cười chợt lóe, quả là đáng

      xuống lầu, lái xe hướng cửa hàng chạy tới, sắp đến giờ mắt thỉnh thoảng nhìn lướt qua tay đeo đồng hồ, tại mới có sáu giờ ba mươi, cửa hàng kia hẳn là có nhiều người.

      Nhưng đã đoán sai, bởi vì khi đến cửa hàng kia, liền thấy ở cửa có rất nhiều người đứng xếp hàng, nam nữ già trẻ đều có. Nhìn đội ngũ một hàng dài kia, bất đắc dĩ khóe môi nở nụ cười, được rồi, cũng chỉ có thể đợi, Vũ Vũ rất thích bánh gato ở đây, bởi vì chính là người thích ăn vặt.

      Sau khi mua bánh sinh nhật lấy lòng còn chợ mua một ít thức ăn mang về, quả nhiên sâu lười kia còn ngủ. Nhưng mà giống như thực thích vua hải tặc, bởi đến bây giờ vẫn có buông ra cái lộ phi công tử kia.

      Nếu như vậy, đây để cho người ta chặt chẽ chú ý vua hải tặc, mọi thứ chuẩn bị tốt dù là bất cứ cái gì, đều có thể mua cho , làm cho cao hứng.

      Nhưng tại, nhìn mặt bàn xếp đầy nguyên liệu nấu ăn, cầm lấy tạp dề ghế, mặc vào người, vỗ vỗ tay. Thật nhanh làm bàn đầy đồ ăn, nếu để Vũ Vũ tỉnh lại, nhìn đến có cơm ăn khẳng định lại lắc lắc cái mặt ai oán nhìn .

      Sau khi mang món ăn cuối cùng đặt bàn thì Vũ Vũ tỉnh dậy . Nhìn vẻ mặt thể tin vào mắt mình, lòng thầm đắc ý, hắc, này nha đầu kia khẳng định thể tưởng được dậy sớm nấu cơm, đương nhiên chờ ăn, sau đó càng thêm kinh ngạc cho tài nghệ của .

      Hơn nữa cho Vũ Vũ biết hôm nay là sinh nhật , nhìn thấy trong mắt ấy lên sự hí hửng cùng chờ mong. Vì thế, từ sâu thẳm trong nội tâm nho lên tia áy náy, thực xin lỗi, về sau như vậy nữa .

      Nhìn Vũ Vũ càng phát ra vẻ mặt chờ mong, đem toàn bộ đèn tắt , đem đốt ngọn nến bánh gato mang đến, thúc giục nhanh cầu nguyện thổi nến. Vì thế hai tay khép lại, miệng nhàng xong cái gì đó; lát sau, mở mắt ra nhìn , mời cùng cùng nhau thổi tắt nến.

      Hiện tại ấy rất vui vẻ , dù sao như vậy có thể chứng minh trong lòng có chút địa vị ? phải sao?

      Sau khi cùng nhu thổi tắt nến, liền rút nến ra, sau đó hỏi đã cầu nguyện cái gì, nhưng nha đầu này cũng đồng ý cho biết, nguyện vọng ra linh nghiệm . Được rồi, nhìn bộ dạng ́ chấp, chỉ còn cách từ bỏ , cũng chỉ là muốn giúp thực nguyện vọng này mà thôi.

      nghĩ tới là lúc ăn cơm Vũ Vũ tự nhiên bắt đầu hỏi về chuyện của trước kia. có chút do dự, biết có nên đem chân tướng cho hay , bởi vì muốn phá vở cuộc sống vui vẻ hiện tại của , tuy rằng bị mất một phần trí nhớ.

      Nhưng cũng biết Vũ Vũ sớm hay muộn hỏi vấn đề này , bởi vì nhìn ra được thực muốn biết chuyện trước kia như thế nào, đoạn trí nhớ bị lãng quên rốt cuộc xảy ra cái gì.

      Vì thế, liền đem chuyện trước kia kể cho nghe, đương nhiên, cũng phải toàn bộ . Khi nói đến chuyện mẹ đã chết, bèn nói dối, bởi vì cảm thấy như vậy sẻ tốt hơn, có lẽ trong lòng sẻ dễ chịu ít, ít nhất mẹ cũng vì bỏ theo người khác mà chết , cũng phải...

      Nhưng là, thấy được trong mắt lên kia tia thống khổ, có lẽ tại trong cảm nhận của , thà rằng mẹ dù là vứt bỏ nhưng dù sao bà còn sống , chứ phải chết .

      cảm thấy chính mình quá tàn nhẫn, tâm cũng rất đau. ôm chặt lấy Vũ Vũ, trịnh trọng nói với :” luôn luôn ở bên cạnh em, bao giờ rời xa.”

      Vũ Vũ cũng cật lực gật gật đầu, xem ra đối với lời nói của có chút hoài nghi, mặc kệ là đã dối, vẫn là đối ưng thuận hứa hẹn.

      Nhưng mà, đối tín nhiệm như vậy là đủ rồi, những người khác cần cho loại này tín nhiệm.

      Đương nhiên, về hôm nay sinh nhật , cũng cho đám cầm thú kia của .

      Nhìn kích động nắm lấy điện thoại, hơn nữa kích động giải thích, hơn nữa sau đó liền lập tức muốn mang đến bãi biể đó.

      Xem ra nhóm cầm thú này trong cảm nhận của chiếm vị trí rât quan trọng, nghĩ vậy lòng hiện lên vẻ đố kị, lập tức lại cười cười, đây là làm sao vậy? Tự nhiên còn cùng đám con tranh giành tình cảm .

      Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chuẩn bị ra ngoài lái xe, Vũ Vũ lại ngoài ý muốn giúp mặc thêm áo khoác, có chút kinh ngạc nhìn , cũng có chút ngượng ngùng.

      gợi lên khóe miệng cười cười, sau đó nắm tay nhét vào túi áo của , cùng nhau ra cửa phòng.

      Đến bãi biển sau, đứng ở bên, lẳng lặng nhìn Vũ Vũ bị nhóm cầm thú của thẩm vấn, nhìn Vũ Vũ vẻ mặt khổ sở giải thích, nhìn cùng lão đại cùng nhau trao đổi; trong lòng thầm cảm thán, may mà lúc có ở bên cạnh còn có đám cầm thú kia làm bạn với Vũ Vũ, cách khác, Vũ Vũ tại có khả năng cũng lấy lại tính cách hoạt bát như xưa.

      Nhưng mà mặc kệ như thế này cũng tốt, vẫn như cũ là Vũ Vũ cuả , trong lòng nhất Ly Vũ Vũ.

      Nhìn Vũ Vũ đứng lên rất nhanh hướng toilet chạy tới, cười cười, khẳng định

      Là ăn hơi nhiều. Nhưng là khi nhìn thấy khi Vũ Vũ vào, sau đó Hướng Văn kia theo vào, cười nổi .

      Vì thế, cũng rất nhanh hướng toilet chạy tới.

      đứng cạnh cửa toilet, tự nhiên muốn biết Hướng Văn làm như vậy là có mục đích gì, tránh ở một góc khuất, lẳng lặng quan sát tình hình bên trong.

      Nghe Hướng Văn kêu Vũ Vũ là chị, nghe Hướng Văn hướng Vũ Vũ nói, sau đó, nhìn Hướng Văn cường hôn Vũ Vũ.

      Kia khắc, mặt nhiều năm tu luyện dù bất cứ tình huống gì cũng mất bình tỉnh, trong nháy mắt bị kích động chỉ mốn bạo khởi!

      Hướng Văn tự nhiên dám hôn Vũ Vũ? tự nhiên dám hôn ? ! tự nhiên dám hôn ? ! !

      vừa định chạy vào, đem tên tiểu tử Hướng Văn biết trời cao đất rộng giáo huấn chút, nhưng là nghĩ tới Vũ Vũ nên đành từng bước, cũng nghĩ đến Vũ Vũ giành trước đánh trúng chỗ hiểm của hắn.

      Nhưng là Hướng Văn tiểu tử kia, tự nhiên còn muốn giả bộ đau khổ lừa gạt Vũ Vũ, có mắc mưu, hơn nữa lập tức rời khỏi .

      Nhìn bóng dáng Vũ Vũ rời , trong mắt lên tia khen ngợi, quả nhiên rất thông minh .

      Đã đến lúc ra mặt.

      khỏi chỗ góc khuất, từng bước đến cửa tolet, cười như nhìn thấy khuân mặt có chút thay đổi của Hướng Văn.

      Hướng Văn nhàng xoa xoa miệng, bỗng nhiên vẻ mặt mỉm cười nhìn hỏi: "Lục Cẩm, nhìn bạn mình bị nam nhân khác cưỡng hôn cảm giác như thế nào?"

      cũng gợi lên tia mỉm cười, hai tay xỏ túi quần tựa vào cánh cửa, nhìn Hướng Văn : “Nên để tôi hỏi cậu, bị Vũ Vũ cự tuyệt cảm giác như thế nào?"

      "..." Hướng Văn tựa hồ cũng thực sự buồn rầu khi Vũ Vũ đối cũng có hứng thú, cắn chặt răng, hừ lạnh tiếng, "Cái chính là vấn đề thời gian, ai cho so với tôi đến trước bước ."

      Nghe được Hướng Văn như vậy, chút lo lắng Vũ Vũ sẻ bị cướp , bởi vì căn bản biết thứ Vũ Vũ cần là cái gì, chỉ biết mặt bộ dạng đáng thương tranhthủ tình cảm của Vũ Vũ, hoặc là dùng thái độ vọng tưởng Vũ Vũ sẻ bị chinh phục.

      Được rồi, từ giờ khắc này thừa nhận chính mình thực vui vẻ.

      Vì thế, nhịn được khinh cười ra tiếng.

      Hiển nhiên, tiếng cười của càng thêm chọc giận Hướng Văn, nhìn tức giận hét: "Ngươi cười cái gì. Tôi thừa nhận vừa rồi là tôi sốt ruột , nhưng là tôi nhất định sẻ đem Vũ Vũ cướp về bên cạnh mình, nhất định sẻ!"

      nhìn ánh mắt cam lòng của Hướng Văn cùng người bị kích phát động, trong lòng cười lạnh tiếng, ra là thế, là tôn nghiêm của người đàn ông thúc đẩy ngươi bắt buộc hắn phải theo đuổi Vũ Vũ sao?

      khi như vậy, ngẩng cao đầu, trong mắt mang theo chút đắc ý, nhìn vươn cái ngón tay, giọng : “Trong vòng một tuần, tôi làm cho toàn bộ hy vọng của cậu tan biến." xong, cũng quay đầu lại bước .

      Vì thế, mấy ngày kế tiếp, đều suy nghĩ, như thế nào mới có thể làm cho Vũ Vũ nhanh chóng ngã vào lòng của ? Bởi vì cảm thấy, nếu làm được như đã nói, cảm thấy tình ̣ch càng ngày càng nhiều, cũng phải là chuyện tốt.

      Nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nhận được điện thoại của bà nội.

      Bà nội gọi điện thoại tới. mấy câu sau, bỗng nhiên ý nghĩ chợt lóe, Vũ Vũ phải lớn lên ở nông thôn sao? Nếu đem Vũ Vũ đến sống cùng bà nội, để cho bà nội lặng lẽ nhắc nhở về cuộc sống ở nông thôn, hiệu quả chừng lại tốt lên một chút?

      Nghĩ đến liền làm, ngày đó liền nói với Vũ Vũ, muốn dẫn thăm bà nội ở nông thôn, nghĩ tới thực sảng khoái đáp ứng rồi, hơn nữa xem ánh mắt của , tựa hồ muốn chờ mong lâu ?

      Như vậy xem ra, kế hoạch này của có cơ hội thành công ?

      Vì thế, sáng sớm hôm sau liền theo giường đánh thức Vũ Vũ dậy, tuy rằng thực chờ mong chuyến nông thôn lần này, nhưng là đối với ngủ mà , vẫn như cũ dậy nỗi, ngồi xuống ở xe liền lại ngã đầu ngủ tiếp.

      Nha đầu kia, đúng là heo, xem , bất đắc dĩ lắc đầu.

      Khi đem dến chỗ bà nội, hiển nhiên có chút kinh ngạc khi bỏ mình ở lại. Bắt đầu có điểm ỷ lại sao? Trong lòng mừng thầm.

      Nhưng là, để kế hoạch có thể thành công, lặng lẽ dung ánh mắt hướng bà nội , bà nội lập tức lĩnh hội, sau đó bắt đầu sử dụng hiền lành chiến thuật, chỉ chốc lát sau Vũ Vũ xiêu lòng , lập tức đồng ý ở lại.

      Đương nhiên, phía trước cũng hướng bà nội vụng trộm lấy tay ra hiệu, sau đó đóng cửa xe, trong lòng thầm cầu nguyện lần này nhất định phải thành công. Bà nội, hạnh phúc của đứa cháu phải dựa vào người .

      Sau khi trở lại thành phố, vẫn ở trong nhà, nội tâm lẳng lặng chờ đợi , Vũ Vũ nha đầu này có thể trải qua sự chỉ bảo của bà nội, suy nghĩ của sẻ thông suốt.

      Ai, Vũ Vũ này, đúng là muốn biến từ chàng trai hào hoa phong nahx trở thành 1 người hầu mà..

      Tại mong chờ sau này, Vũ Vũ nha đầu này một lòng hướng về . Quên , còn chưa gọi điện thoại cho , biết có quen ở cùng với bà nội ?

      Vì thế, bắt đầu điện thoại của , quả nhiên ngủ, lập tức nghe máy . Nhưng là nha đầu kia chịu thừa nhận ngủ được, lại còn bị đánh thức , trong lòng cười thầm.

      chuyện lúc sau, đột nhiên có chút thần bí hỏi có phải hay quên việc. bị hỏi, trong lòng cũng hiếu kì, quên việc gì ?

      Nhưng là nghĩ tới, nha đầu kia lại còn quên cầu hôn !

      Cầu hôn! !

      Vào thời điểm nghe vừa câu kia, nhất thời cao hứng giống như đứa tre mười tuổi vậy, liều mạng vung tay múa chân dể phát tiết nội tâm vui sướng đến mức muốn nổ tung của .Vũ Vũ nha đầu kia rốt cục đã nghĩ thông suốt , rốt cục đã nghĩ thông suốt , tốt quá!

      Nhưng là, nghĩ tới này tiểu nha đầu tự nhiên đem lời thu hồi ? !

      Hừ, cần suy nghĩ!

      Ly Vũ Vũ, em liền ngoan ngoãn chờ Lục Cẩm ta đem em tiến vào gia môn !
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Khủng LongBưởi!!! thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 28.Đêm trước hôn lễ

      Edit: Ái Nhân

      Beta:yunafr





      Ngày hôm sau

      Sáng sớm ngồi xe của nghiệt chuẩn bị rời .Bà nội nhìn với ánh mắt chăm chút môi nở nụ cười sáng lạn, Thời điểm xe chuẩn bị rời , bà nội bước bước nhanh lên, gõ kính xe. ngay cả việc mở ra như thế nào cũng biết, có chút giận mình nhìn bà nội

      “ Vũ Vũ, bà hỏi con vấn đề này”. Bà nội nhìn , khuôn mặt tươi cười lúc đầu trở nên có chút thâm trầm

      “ Ân”? nên nhìn bà nội

      Bà nội đầu tiên là nhìn thoáng qua chỗ ngồi của nghiệt, sau đó tiến đến bên tai , giọng : “ Vũ Vũ , thời điểm này nên sinh cho bà nội tôn tử để chơi đùa nhé”

      “…” Nghe vậy, khóe miệng muốn co rút, có chút bất đắc dĩ nhìn bà nội : “ Bà nội, tại đến vấn đề này có phải hơn sớm

      Ai ngờ , bà nội nghe được như vậy, lập tức lớn tiếng : “ còn sớm , các con đều là những người có tuổi rồi, làm sao mà còn sớm?”

      “...” cùng nghiệt cũng có nhiều tuổi lắm a, trong lòng thầm nghĩ đến

      “ Đúng rồi, còn có chuyện”, bà nội nháy mắt đem ánh mắt chuyển hướng sang nghiệt, thập phần nghiêm túc với : “ A Cẩm, cháu phải nhớ kỹ, phụ nử là cần phải ôn nhu, nhất là vào lúc buổi tối, phải chú ý bào vệ tốt cho cục cưng trong bụng của Vũ Vũ, đừng quá kịch liệt”

      Phốc... nhất thời trợn tròn hai mắt, vẻ mặt thể tin được nhìn bà nội, người này có phải là người gia ?

      Lục Cẩm khẽ cười tiếng, chậm rãi : “ Bà nội, yên tâm, cháu chú ý”

      Chú ý cái gì nha, cục cưng tại ở nới nào đều còn biết , còn chú ý cái gì.Được rồi, tuy rằng bọn họ mỗi lần XXOO đều có phòng hộ an toàn, nhưng là do nghiệt muốn làm! Nghĩ vậy, quay đầu , mặt vẻ phận nộ đỏ ửng nhìn nghiệt

      Lục Cẩm hiển nhiên biết nghĩ gì, muốn biểu đạt ý tứ gì, hướng bà nội hơi hơi gật đầu, sau đó tay thon dài nhàng chuyển động tay lái, khỏi động xe rời khỏi chỗ này

      “Lục Cẩm, cho em biết, đem em tới chỗ này, có phải hay có mục đích này? “ Nhìn đến bà nội cách côngày càng xa, côlập tức trừng mắt tức giận nhìn nghiệt hỏi

      “Nga?” Lục Cẩm tuấn mi điều, cười cười, liếc mắt nhìn côhỏi cái: “ Em cho rằng, có mục đích gì?”

      “Dụ em kết hôn!” lập tức hồi đáp, hơn nữa trong lòng cũng thập phần khẳng định

      Lục Cẩm nghe vậy, đem xe dừng ở bên, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của

      Cảm giác được người nghiệt phát ra khí thế cường đại, có chút chịu thua kém hỏi: “ ... muốn làm gì em?”

      Lục Cẩm bàn tay kéo lại gần bên cạnh , mặt khác bàn tay nắm lấy cằm của ,

      Khuôn mặt tuấn tú của tiến đến gần mặt , bạc môi khẽ mở: “ Ly Vũ Vũ đồng chí, em đừng quên, em là người chủ động muốn cùng kết hôn, chẳng lẽ là áp bức em bất thành ?

      “ Nhưng em nghĩ lại rồi, em muốn.. muốn đổi ý có được ”. lập tức , nhưng là nhìn nghiệt lộ ra nụ cười mê người, biết là sắp thảm đến nơi rồi

      “Nga? Phải cuối vang lên, Lục Cẩm kiềm chế buông cằm đáng thương của ra , ngược lại nhàng vỗ về chơi đùa sợi tóc của

      đúng đúng,” ngay cả việc lắc đầu, đối với nghiệt thập phần nịnh nọt cười : “ Em chỉ là giỡn thôi, xem làm sao mà là được

      nghiệt hiển nhiên thập phần vừa lòng với câu trả lời tức thời của , lập tức ngồi dậy khởi động ô tô tiếp tục lái xe

      , cũng thầm thở phào nhõm hơi, bởi vì vừa rồi nhìn được trong ánh mắt của nghiệt thấy được tia dục vọng, cho nên thập phần khẳng định nếu tiếp , nghiệt khẳng định đem ra mà xử lý. Răng rắc !

      “ Đúng rồi,” bỗng nhiên nhớ tới chuyện bà nội với đêm qua , có chút hưng phấn nhìn nghiệt hỏi: “ Lục Cẩm, em nghe bà cố nội , mua thú cưng?”

      “Là, còn mua cả nhà mới cho chó con”. Lục Cẩm ánh mắt nhìn thẳng về phía trước lái xe chậm rì rì đáp

      “Oa, nhà mới? !” nhất thời hai mắt lóe sáng phát ra hào quang, vốn có thể dưỡng thú cưng khiến cho thực vui vẻ, nghĩ tới nghiệt còn mua cả nhà cho chúng?!

      “Ân , phải em sau tân hôn thực đơn sao, cho nên mua để làm bạn với em.”. Lục Cẩm thừa dịp đèn đỏ quay đầu sủng nịch liếc mắt nhìn cái, nháy mắt vươn tay búng lên trán của , “ nhớ , mới trước đây em rất muốn nuôi chó con, vì mẹ đồng ý cho nên em vẫn thực được sao”

      “Hắc hắc,” vẫn bị nghiệt búng tay lên tráng, tay kia bắt lấy cánh tay của nghiệt, cười hỏi : “ Lục Cẩm , nhà mới cho chó con có phải là rất lớn?

      “Này chẳng phải chờ em xem rồi biết sao?” Lục Cẩm đáp lại câu hỏi của

      “ Vậy lái xe chạy nhanh ,” nhíu mày nghĩ nghĩ, lập tức lại: “ Ôi chao được, vẫn là phải chậm chút, an toàn là hết”

      “ Em làm người như thế nào vậy sao lại mâu thuẩn như thế ?” Lục Cẩm cười hỏi

      “Mâu thuẩn liền mâu thuẩn , tóm lại an toàn là hết”. cầm lấy dây an toàn người, thập phần mong chờ nhìn về phía trước

      Bỗng nhiên, điện thoại của vang lên

      “Uy, lão đại”. Lão đại sớm như vậy gọi điện cho em làm gì vậy? Lòng đầy nghi hoặc hỏi

      “Nha đầu, em ở đâu?” Trịnh Phi Diễm hỏi

      “ Ở xe , có chuyện gì sao?” có chút hồ nghi nhìn nghiệt bên cạnh liếc mắt cái, bởi vì lão đại có khả năng vô duyên vô cớ lại gọi điện cho

      cho , là mèo lười ngủ sao thời điểm sáng sớm này lại ở xe

      “Nam nhân nhà em có ở bên trong xe ”.Trịnh Phi Diễm tiếp tục hỏi

      “Ân có chuyện gì sao?” lại hỏi

      “ Bảo nam nhân nhà em mang em đến nhà chị, hôm nay ở đậy , tốt lắm, cứ như vậy nhé, tạm biệt” Trịnh Phi Diễm xong, liền lập tức tắt điện thoại

      tỏ vẻ nghi hoặc buông điện thoại, sau đó quay đầu nhìn chăm chằm vào khuôn mặt tuấn của nghiệt

      “ Như thế nào?” Lục Cẩm kỳ quái quét mắt liếc cái

      có phái hay cùng với lão đại có chút việc gì sao?” nhìn nghiệt hỏi

      có cái gì cả, chỉ là ngày hôm qua Trang Minh tới nhà của ,cùng với lão đại của em, sau đó ấy hỏi giấu người đâu, đưa em đến nhà bà nội, chỉ có vậy thôi. Lục Cẩm thành trả lời toàn bộ câu chuyện

      “Nga”. gật đầu, ra là vậy

      “ Có vấn gì sao?” Lục Cẩm hướng ánh mắt về phía trước hỏi

      có gì, vừa rồi lão đại gọi điện cho em, muốn em đến nhà chị vào buổi tối này”. có chút rối rắm cắt cắt ngón tay, sau đó nhìn nghiệt

      “ Vậy thôi”. Lục Cẩm sảng khoái đáp ứng cầu

      “ Nha, là tốt quá”. hôn lên má của nghiệt cái, vốn tưởng rằng như vậy sớm chuẩn bị hôn lễ, muốn chạy về nhanh để chuẩn bị hôn lễ muốn lãng phí giây nào, cho nên vừa rồi thời điểm lão đại trong lòng để ý, hoàn hảo là hiểu lầm rồi

      như thế nào lại đáp ứng như vậy?” Bởi vì trong lòng được yên, còn hỏi lại câu

      “ Dù sao hôn lễ còn có rất nhiều cái phải chuẩn bị cho tốt, còn số việc còn lại cũng được tiến hành, nhưng cũng thể để ý đến việc khác, dù sao lão đại cũng là người mà em kính trọng nhất, phải sao?” Lục Cẩm nhìn , cười cười

      “ Ân đúng, đúng như vậy” thập phần gật gật đầu đồng ý, lão đại quả đối với là người mà kính trọng nhất

      “ Hơn nữa, dù sao em cũng thoát khỏi , còn sợ cái gì ?” Nghiệt Lục Cẩm thập phần bỏ lửng lại câu như vây

      “…”

      lát sau

      “Lão đại”. Trịnh Phi Diễm vừa đem cánh cửa mở ra, lập tức nhảy vào trong lòng, còn dùng sực cọ cọ

      “ Được rồi được rồi, cũng phải tiểu hài tử, như vậy thấy ghê ghê sao”Trịnh Phi Diễm lui ra phía sau vài bước, sau đó ánh mắt chuyển về phía đằng sau co

      “ Lão đại, chị nhìn cái gì vậy?” cũng nhìn theo ánh mắt của lão đại , nhìn hết vòng phát ra cái gì a

      “ Còn có thể nhìn cái gì nữa, nhìn nam nhân nhà em a” Trịnh Phi Diễm gõ lên đầu cái

      “ Nha nha, ấy về rồi, yên tâm , hì hì”. cười

      “Em nha đầu này rốt cuộc có thông minh chút được ” Trịnh Phi Diễm quăng đôi dép trong nhà, sau đó xoay người vào trong phòng khách

      mang dép vào , vẻ mặt ai oán theo đằng sau lão đại . “ Lão đại , em vẫn được thông minh cho lắm”

      “ Chị còn biết tính em.” Trịnh Phi Diễm từ phòng bếp ra, ném cho ánh mắt bén nhọn, sau đó ném cho hộp sữa chua cầm tay

      lập tức tiếp nhận, sau đó mở ra uống ngụm, ngồi đối diện ở bên cạnh lão đại cười hì hì cái

      “ Thế nào, thăm bà nội có vui vẻ ?” Trịnh Phi Diễm lấy viên thánh nữ quả, bên cắt bên hỏi

      “ Ân , vui vẻ,em còn cùng bà nội nướng khoai”. hưng phấn đáp, vốn tính hôm nay nướng tiếp, nhưng lại nghĩ nghiệt lại nhanh như vậy liền đến mang em về, kỳ còn rất nhiều chổ để du ngoạn

      “ Còn có,lão đại …” buông sữa chua, bắt lấy tay lão đại nhìn ấy : “ Em… Em chủ động hỏi Lục Cẩm vì sao lại hướng em cầu hôn, sau đó… Liền…Kia gì…Chị hiểu được ”

      “Nga”, nghĩ tới Trịnh Phi Diễm mặt chút sợ hãi,thản nhiên buông câu

      “Lão đại, chị như thế nào chút cũng có giật mình?” vốn nghĩ lão đại lúc đó tức giận quát mắng ,nhưng nghĩ tới lão đại lại bình tĩnh như vậy?”

      “Này có cái gì mà phải ngạc nhiên, Lục Cẩm là nam nhân tốt, nữ nhân muốn theo đuổi cũng được?” Trịnh Phi Diễm vươn đầu lưỡi liếm môi mình, quay đầu nhìn : “ Chẳng lẽ em quên, Trang Minh cũng là người mà chị theo đuổi mới có được sao?”

      “Nga, cái này là”. có chút suy nghĩ gật gật đầu, nhưng mà lại cảm thấy có chỗ giống

      Trịnh Phi Diễm nhìn bộ dạng của , khẽ thở dài tiếng, vươn cánh tay nâng đầu lên đối mặt với ấy, “ Vũ Vũ , chị chỉ biết em là người như thế nào, nên hôm nay mới gọi cho em tới nhà chị”

      “Lão đại”. nhìn nhìn lão đại, vừa định mở miệng chuyện, lão đại lại lấy tay đặt ở môi

      Trịnh Phi Diễm nhàng tiến tới ôm vào trong lòng, chậm rãi : “ Vũ Vũ, kỳ nhiều năm như vậy, chị biết em trong lòng vẫn tiếc nuối, tiếc nuối cuộc sống tại của em người bạn thân nào, mọi thứ đều có”

      giật giật môi, lại chậm rãi khép lại

      “Nhưng là chị biết em thực kiên cường, rất kiên cường, em luôn đố xử tốt với mọi người, cho dù có những người đáng được đối xử như thế nhưng em vẫn luôn thân thiện với họ,” Trịnh Phi Diễm bỗng nhiên nắm lấy bả vai , nhìn mâm mê môi , hung hăng : “ Đây là điều chị ghét nhất ở em”, bỗng nhiên lại thở dài cái, bất đắc dĩ nhìn

      “ Cũng là làm cho chị can tâm tình nguyện cho em đến địa phương này để đào tạo lại”

      “Lão đại…” vừa hé miệng, lại bị lão đại che miệng lại

      “Hư…”Trịnh Phi Diễm, cúi đầu , lẳng lặng tựa đầu lên vai

      lát sau, Trịnh Phi Diễm bỗng nhiên đẩy mạnh ra, lớn tiếng : “ Tốt lắm xú nha đầu, như vậy phiến tình làm sao?” nhiều với em lên bụng chị phản đối rồi, đói bụng quá, chị muốn nấu cơm.” xong, chị liền đứng lên hướng phòng bếp đến

      ngồi yên ghế sô pha nhìn theo bóng dáng lão đại , vụng trộm cười cái

      Ban đêm

      “ Xú nha đầu, em thành khai báo cho chị biết, buổi tối lúc ngủ em có hay đá chăn ra vậy ?” Trịnh Phi Diễm trong tay ôm chặt lấy chăn bông, vẻ mặt cảnh giác nhìn

      “Ngạch..Này..” nhăn mặt nghĩ được, giống như nghiệt thê, vì thế đối với lão đại : “ có”

      Nghe được như vậy, Trịnh Phi Diễm hiển nhiên tin lời , lại tiếp tục hỏi:Kia có thừa hơi đâu”

      ấy là… cũng có”. Bởi vì nghiệt cũng như vậy với

      ?” Trịnh Phi Diễm càng tin

      ”. gật đầu, vẻ mặt thành nhìn lão đại

      “Ai quên , dù sao cũng chỉ có thể như vậy, ngủ ” Trịnh Phi Diễm xong liền nằm ở giường, hơn nữa ném cho nửa phần chăn bông

      “Ừ” lập tức nằm xuống, hơn nữa lại chui vào trong lòng lão đại

      “Ngươi cái nha đầu này”. Trịnh Phi Diễm bắc đắc dĩ sờ sờ sau đó nhàng : “ Vũ Vũ, Lục Cẩm quả là nam nhân tốt, bọn chị giúp em trấn áp , yên tâm . Chờ đến khi trở thành ông xã của em, em còn tiếc nuối nữa”

      “Ân” nhành gật đầu, càng hướng vào trong lòng của lão đại

      Lão đại. cám ơn chị

      Đêm Khuya

      “Trời ạ…” Trịnh Phi Diễm có chút phát điên ngồi dậy, sau đó nhìn ngủ giường thành hình cái bao to, hơn nữa đá chăn, chị gãi gãi đầu, bất đắc dĩ giọng : “ Còn có đá chăn chiếm giường, là…”

      xong Trịnh Phi Diễm đem tư thế ngủ xấu tính của sửa lại, hơn nữa còn đem chăn đắp lại lên người , lấy tay đè chặt hai bên, sau đó lại nằm trở lại lên giường , từ từ nhắm mắt lẳng lặng ngủ
      Khủng LongBưởi!!! thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 29

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta : Quyên.Trần



      “Chú chó cưng ở đâu đâu? Tằm cưng ở đâu đâu?” sau hồi đến nhà nghiệt, liền nghiêng đông ngó tây, nhưng phát hiện ra chút bóng dáng của hai động vật kia đâu.

      “Gấp cái gì?” Lục Cẩm có chút buồn cười nhìn bộ dạng sốt ruột của , cầm trong tay tây trang thả ở ghế bên cạnh, sau đó nhìn ánh mặt trời nổi giận bĩu môi, “Ngay tại ban công đó.”

      Nghe vậy, lập tức chạy ra hướng ban công, liếc mắt cái liền nhìn thấy chú chó cưng lạnh run trốn ở góc tường, vội vàng đem chú cún ôm vào trong ngực, sau đó giận dữ trừng mắt nhìn nghiệt : “Lục Cẩm, rất có tình người, lạnh như thế tự nhiên đem con chó nhốt ở ngoài ban công.”

      Lục Cẩm có chút vô tội nhún vai, nhìn : “ lại có hứng thú với mấy thứ này, làm sao mà biết nó lại sợ lạnh, người nó có nhiều lông như vậy.”

      “...” Nghe nghiệt như vậy, nghĩ nghĩ giống như cũng là thôi quên . bắt tay vào làm sạch màu rám nắng của con chó , thương vuốt ve đám lông người nó, bỗng nhiên nó vươn cái lưỡi đáng hồng nhạt liếm liếm tay của .

      “Lục Cẩm, xem, xem…” lập tức nhìn nghiệt, vui mừng : “Chú chó bây giờ hoạt bát, hoàn hảo có bị lạnh làm sợ hãi.”

      “Ân!” Lục Cẩm khinh khẽ lên tiếng, kéo kéo nới lỏng caravat, sau đó cầm lấy cái chén bàn hướng tới.

      “Còn có tằm cưng đâu?” ôm chặt lấy chú chó cưng, nhìn chén nước tay nghiệt.

      “Ngay tại cái hộp bàn bên cạnh.” Lục Cẩm uống ngụm nước . vừa quay đầu liền tìm, quả nhiên thấy bàn có cái hộp, bên trong rãi đầy lá dâu, còn loáng thoáng truyền đến thanh sột soạt. tò mò ngồi xuống xem, phát phía dưới lá tằm có rất nhiều tằm cưng đáng ở đó ăn lá.

      “Oa, hảo con lớn nha!” đem chú chó để sang bên, đầu ghé vào mặt bàn lẳng lặng quan sát chúng nó.

      “Em nghĩ là chúng cho là rất lớn?” Lục Cẩm đến sô pha ngồi xuống, cầm lấy điều khiển tí tách tiếng mở tivi.

      Sau đó, ngẩng đầu hoài nghi nhìn nghiệt liếc mắt cái, bởi vì nghiệt rất ít xem tivi, phần lớn thòi gian là dung máy tính, cho nên trong nhà tivi cơ bản là để làm cảnh!

      “Lại đây.” Lục Cẩm hướng vẫy vẫy tay, ý bảo ngồi ở bên cạnh hắn. ôm lấy chú chó , sau đó đến ngồi sô pha bên cạnh nghiệt, khó hiểu nhìn .

      “Em xem.” Lục Cẩm chỉ chỉ tivi. thuận mắt nhìn lại, trong nháy mắt liền biết hôm nay nghiệt vì sao hội muốn xem tivi. Bởi vì tại trong tivi, hình ảnh xuất đều là kết hôn cùng với hình ảnh áo cưới, hay nói cách khác là nghiệt muốn chọn lựa áo cưới sau đó phải nhanh chóng kết hôn!

      vừa định mở miệng chuyện, nghiệt liền giành : “Kỳ cái này phải tivi mà là đến cửa hàng lấy cái ̃a về, tại trong tivi chiếu triển lãm đều là áo cưới của cửa hàng áo cưới kia sở hữu.”

      “Nga!” ra kỳ cũng thèm để ý này đó, vì thế đối nghiệt : “ chọn , em đều có thể.”

      Lục Cẩm bật cười, xoa đầu : “Làm sao có thể chọn? Chẳng lẽ mặc áo cưới?”

      “Ôi chao, đây là ý kiến hay.” lập tức hai mắt sáng lên nhìn nghiệt, nếu đến lúc đó nghiệt mặc áo cưới, mặc tây trang, kia phải hay sao! Lục Cẩm mỉm cười, sau đó chậm rãi : “Này em tưởng có thể thực hiện sao?”

      “Thiết nghĩ a!” biết nghiệt đồng ý.

      “Cho nên tại, em hãy nhanh chọn lựa áo cưới , chọn lựa được cái em thích lại mang em đến cửa hàng áo cưới mặc thử.” Lục Cẩm .

      “Sao đến cửa hàng thử luôn.” đáp, sao lại muốn xem trước áo cưới rồi đến cửa hàng áo cưới mặc thử?

      “Bởi vì bên trong áo cưới đều là đặc biệt có giá khoản tiền chính thức, cho nên muốn em chọn lựa vài cái để cho cửa hàng áo cưới kia làm theo cầu.” Lục Cẩm nhìn , tiếp tục : “Nếu em mặc thử mà thích, vậy chọn lại, đến khi em thích mới thôi.”

      cần phải như vậy, quá lãng phí a.” Khóe miệng co giật, cho dù nghiệt có nhiều tiền cũng nên như vậy, bởi vì xem áo cưới này khẳng định cần phải phô trương.

      có gì?” Lục Cẩm nhún vai, sau đó vươn ngón tay thon dài vuốt vuốt chóp mũi của , cười : “Bởi vì muốn em, trở thành dâu xinh đẹp nhất.”

      “Ai!!!” hơi hơi cúi đầu, vuốt ve chú chó trong tay, tuy rằng lòng thực cảm tạ nghiệt đã đối với tốt như vậy, nhưng là cảm thấy quá lãng phí , nhưng mà cũng sợ, chỉ chọn mỗi áo cưới tốt rồi! Vì thế, ngồi ngay ngắn tại sô pha, bắt đầu xem tivi bên trong giới thiệu áo cưới.

      “Nhưng mà, hy vọng em có thể lần chọn cái mình thích, bởi vì thời gian kết hôn cũng gần đến, nghĩ cũng còn nhiều thời gian.”

      Hiện tại hết sức chuyên chú nhìn áo cưới, nghĩ tới nghiệt bỗng nhiên một câu như vậy.

      “Cái gì?” kinh hãi, lập tức quay đầu nhìn nghiệt.

      “Nga, đúng rồi, quên cho em, lúc trước cùng lão đại nhà em thương lượng qua, và em kết hôn vào mồng tám tháng sau.” Lục Cẩm mỉm cười nhìn , biểu tình thập phần vô tội.

      ... ... Các ngươi làm sao có thể như vậy?” lập tức cúi đầu, vẻ mặt ai oán lên án nghiệt, còn có nhà lão đại, nếu ấy biết, đêm kia sao ấy cho biết, này đồ lão đại nhóm cầm thú!

      “Kỳ từ giờ đến hôn lễ cũng còn có đoạn thời gian dài, em cần phải tức giận.” Lục Cẩm cười đem chú chó cưng trong tay thả mặt đất, giọng .

      “Choáng váng a, làm sao còn có đoạn thời gian dài chứ, tại đã là hai mươi ba, thời gian cũng chỉ còn hơn mười ngày mà thôi.” liền nói, nhìn chú chó bị nghiệt thả kêu ô ô mặt đất, lập tức đưa tay đem cún cưng ôm vào trong ngực, nhưng lại bị bàn tay của nghiệt ngăn lại.

      làm sao vậy?” nhìn nghiệt, biểu tình khó hiểu. Lục Cẩm cầm lấy điều khiển đem tivi tắt , sau đó cầm lấy rèm cửa sổ kéo hết lại, sau đó trưng vẻ mặt mỉm cười nhìn , trong mắt lóe lửa nóng hào quang.

      ... ...” Nhìn đến nghiệt biểu tình như vậy, lòng thầm nghĩ, phải là… , chẳng lẽ nghiệt nghĩ muốn tại phòng khách cùng XXOO sao!!!

      Lục Cẩm tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng , nháy mắt đem kéo gần vào trong lòng hắn, “Vũ Vũ, chúng ta lâu có cái kia.” xong, tay liền xoa phía trước mật đào, nhàng ôn nhu làm.

      “Ngô...” nhất thời thở tiếng, nhưng là vẫn cố gắng muốn đẩy nghiệt ra. Dù sao ở trong này XXOO, trong lời kia còn là có điểm quái dị, hơn nữa tuy rằng cửa sổ đóng lại nhưng mà ai ngờ đến có thể hay có tình huống gì đột nhiên xảy ra, đây đến lúc đó phải bị xem trống trơn!

      “Đến đây , bảo bối cần kháng cự.” Lục Cẩm đem nằm thẳng sô pha, lập tức chính cũng cúi xuống, cúi đầu nhàng hôn lên ̉ .

      cần được ?” tội nghiệp nhìn nghiệt, tuy rằng hy vọng lớn.

      “Em gì đâu vậy?” Lục Cẩm thanh bỡn cợt nhanh chậm bay tới, tay lướt qua thân thể của , ôn nhu hôn lên môi của , tiện đà được tấc lại muốn tiến thước xâm chiếm . Trong miệng mỗi tấc lãnh địa, dây dưa ở đầu lưỡi của làm cho có nửa điểm lùi bước, hút triền miên, thâm tình mà liều lĩnh.

      “Ân... Ân...” mê ly hai mắt chống lại ánh mắt đẹp tối đen của nghiệt, cử chỉ của nghiệt, là đẹp mặt phản đối.

      “Bảo bối...” Lục Cẩm cất giọng trầm thấp khàn khàn chậm rãi vang lên, bàn tay to thon dài từ từ cởi bỏ quần áo của , càng phát ra thanh trầm ấm. Đôi mắt dừng lại đầu tiên là tại trước bộ ngực đào của , sau đó tiếp theo lột bỏ chiếc quần mỏng manh ra khỏi mông , ngón tay như có như lướt qua cặp đùi thon dài, lại xuyên qua đôi chân mảnh khảnh, nhìn người bị vuốt ve mà khỏi tự do run rẩy, tuấn mỹ mặt hiện lên nét tà khí, “Bảo bối, chuẩn bị tốt sao... nghĩ muốn em...”

      “Lục Cẩm, em... Chúng ta lên giường được ?” Nhìn nghiệt ngừng cởi bỏ chướng ngại vật người hắn, tâm trí thầm kinh hoảng thôi. Rốt cuộc, bụng cơ bắp hoàn mỹ, làm người ta dâng trào tán thưởng chậm rãi bày ra ở trước mặt .

      liền nhắm lại hai mắt, nha nha,… này thối nghiệt, đúng là muốn ở trong này XXOO, quả nhiên là mặt người dạ thú.

      “Làm sao vậy? Có phải hay muốn sờ sờ?” Lục Cẩm thanh khêu gợi truyền đến, mê muội thưởng thức mặt đỏ ửng đáng , cánh tay thon dài dụ hoặc giống như cầm lấy tay của , cảm nhận được trong lòng bàn tay chảy ra mồ hôi, trong mắt ý cười dần dần làm sâu sắc.

      cần.” ngay lập tức rút tay về giấu ở phía sau, cũng để cho nghiệt làm như vậy, ừ!

      Lúc này, nghiệt háo sắc ôn nhu nắm lấy tay của , bạc môi dọc theo tay của , hôn qua lòng bàn tay, cổ tay, cổ bóng loáng, lại lần nữa chiếm lấy môi phấn hồng của , trằn trọc xâm nhập, hai tay lại cưỡng chế hai tay của , vờn quanh tại sau gáy của hắn.

      “Vũ Vũ...” Lục Cẩm ngẩng đầu, cố định còn muốn dãy dụa ở dưới thân, ôn nhu kêu gọi dụ hoặc , “Nhìn ... muốn vào... Nhìn ... Cảm thụ ...”

      “Ân...” Bị nghiệt hôn đầu óc choáng váng nháy mắt mở to mắt, chống lại cặp con ngươi đen kia thiêu đốt, hít mạnh hơi, bắt đầu bất an lắc lắc thân hình, ý đồ tránh được kiếp. Nhưng là ngay sau đó lại bị nghiệt dùng lực cánh tay gắt gao cố định, chỗ thối lui, chỉ có thể hô hấp dồn dập nhanh nhìn chằm chằm ánh mắt nghiệt kia.

      đến đây...” Lục Cẩm nháy mắt chú ý biểu tình của , lớn dâng trào thong thả khai nhanh tiến vào, tấc tấc xâm nhập...

      “Ân... Đau quá...” Vù vù, này nghiệt háo sắc, thế nhưng liền như vậy vọt vào đến!

      “Đừng sợ!” nghiệt ôn nhu ánh mắt hướng an ủi, thân mình mạnh mẽ trầm xuống, lập tức rốt cuộc xỏ xuyên qua!

      “A...” nhất thời kinh thanh thét chói tai ! đau muốn chết!!!

      Tại nghĩ chửi ầm lên nghiệt vô sỉ, hắn lại cúi đầu đem sợ hãi của nuốt vào trong lời . Khát vọng lâu, nghiệt hung hăng va chạm, lần so với lần xâm nhập, lần so với lần dùng sức, giống như ý muốn khám phá trong cơ thể mới cam tâm...

      “Đừng... Đừng... Đừng nhanh như vậy...” hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn nghiệt hung hãn ở , giọng cầu xin.

      “Vũ Vũ...” Lục Cẩm thương hôn vì đau đớn mà nhăn lại mày, nhưng vẫn như trước có buông tha , liều lĩnh luật động...

      “A...” thét chói tai , cảm nhận được bởi vì nghiệt va chạm mà làm cho sô pha phát ra thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, khỏi trong lòng thầm mắng, nghiệt ngươi cần dùng sức như vậy a! Nhưng là kế tiếp, nghiệt tự nhiên bắt đầu biến hóa các loại tư thế, các loại góc độ bắt đầu xỏ xuyên qua , ngừng xâm nhập, ngừng xoa nắn.

      “Ô… ô, đủ... Đủ... Em... cần.” Qua hồi lâu, từng ngụm từng ngụm thở phì phò, vô lực phản kháng chỉ có thể sử dụng ánh mắt biểu đạt sự kháng nghị của , nghiệt ngươi rốt cuộc phải làm tới khi nào?

      đủ, đến,… Vũ Vũ, theo cùng nhau đến.” Lục Cẩm có chút tính phản kháng qua, dưới thân ngược lại càng thêm dùng hết.

      “Ngô...” đáng thương, chỉ có thể bị động tiếp nhận nghiệt mạnh mẽ đánh sâu vào, tùy ý thân thể của chính mình chút chút ở dưới thân hắn trầm luân.

       
      Khủng LongBưởi!!! thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      30☆, Vấn đề sinh con

      Edit: Ái Nhân
      Beta : Quyên.Trần



      Ngày hôm sau, bắt đầu cùng nghiệt thảo luận đề tài nghiêm túc, đó là thời điểm XXOO phải tránh thai, bởi vì muốn làm mẹ khi tuổi còn trẻ!

      phải mang áo mưa.” vẻ mặt nghiêm nghị nhìn nghiệt, hy vọng hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề .

      “Vì sao? Mang theo cái kia chút kích tình đều có.” Lục Cẩm hiển nhiên thập phần đồng ý đề nghị của .

      được, tóm lại nhất định phải mang theo cái kia, bằng em cự tuyệt tiếp tục cùng XXOO.” Ngữ khí thập phần kiên định, nên cũng thể nhượng bộ. Lục Cẩm nhìn biểu tình của , thở dài hơi, sau đó ngồi ở bên cạnh , nhìn hỏi: “Vì sao muốn có đứa ?”

      phải muốn có, là tại chưa muốn thôi, bởi vì chính em còn chưa chơi mà.” giải thích, nhưng đây là lý luận của lão đại, tuy rằng, khu… khụ,… biết lão đại cùng nam nhân nhà cũng thường xuyên XXOO, thường xuyên bị sắc dụ mà thần hồn điên đảo nhưng lão đại đối với chuyện tránh thai là cố định.

      quan hệ, em chơi của em. Chờ đứa sinh ra, giúp em nuôi tốt rồi.” Lục Cẩm thập phần thoải mái .

      “…” Khóe miệng hơi run rẩy, sau đó nhìn nghiệt chậm rãi hỏi: “Bạn Lục Cẩm, chẳng lẽ biết phụ nữ trước khi sinh con còn phải mang thai 10 tháng sao?”

      “Biết, cũng chỉ mang thai 10 tháng thôi,” đến đây, Lục Cẩm chỉ chỉ chú chó xù chơi mặt đất, sau đó nhìn : “Em với chú động vật chơi cùng nhau giải buồn, bằng sinh đứa .”

      “Nhưng mà động vật lại cần em dành nhiều tâm tư để ý nó, chỉ cần em cho nó ăn, ngẫu nhiên giúp nó tắm rửa tốt rồi, nhưng đứa như vậy,” giơ ngón tay tính từng bước từng bước, vừa tính vừa : “So với việc dỗ tiểu động vật, buổi tối động cũng động chút khóc nháo.”

      “Những gì em đều có thể giúp em làm tốt.” Lục Cẩm cười cười, chút hiển nhiên cũng thèm để ý đến vấn đề , “Như vậy, bây giờ em còn vấn đề gì ?”

      Nếu như vậy, cắn môi, nhìn Lục Cẩm : “Nhưng có thể giúp chăm đứa mãi sao? có thể làm tốt sao!” xong, thầm cười trộm, nhìn lần này cãi lại như thế nào

      “Này càng đơn giản, nếu em lười tự tay chăm, có thể ôm em cùng đứa vào trong ngực, chính tự tay chăm.” Lục Cẩm vẻ mặt mỉm cười nhìn .

      “…” Sắc lang quả nhiên là sắc lang, thập phần gì nhìn nghiệt trước mắt này cười đến thập phần đáng đánh đòn. Lục Cẩm nhìn thoáng qua đồng hồ, rồi nhìn : “ đến giờ, chúng ta nên đến cửa hàng áo cưới.”

      “Cửa hàng áo cưới? Nhanh như vậy sao?” vẻ mặt kinh ngạc nhìn nghiệt, khoảng cách chọn được áo cưới tốt cũng mới có vài ngày thôi, nhanh như vậy làm tốt sao?

      “Ừ, thôi!” Lục Cẩm gật đầu, sau đó dắt tay liền hướng về phía trước đến. Chờ sau khi nghiệt dẫn đến cửa hàng, cư nhiên phát lão đại ở trong tiệm áo cưới.

      “Lão đại.” lập tức phốc vào lòng lão đại, cao hứng kêu lên.

      “Oa, ngươi xú nha đầu này, có thể cẩn thận chút hay , cà phê của chị thiếu chút nữa bị em làm đổ.” Trịnh Phi Diễm vội vàng cầm cà phê trong tay đặt ở bàn, sau đó đưa tay dùng lực lớn gõ đầu của chút.

      “Lão đại, sao chị lại ở chỗ này?” cười hì hì nhìn lão đại hỏi.

      Trịnh Phi Diễm gì đảo cặp mắt trắng dã, nhìn : “Hôm nay, phải là ngày nha đầu em thử áo cưới sao? Xét thấy ánh mắt ngu ngốc của em, đương nhiên muốn qua xem.”

      Ánh mắt... Ngu ngốc... Được rồi, nhìn được lão đại vẫn có tâm, tự động nghe thấy những lời này .

      “Nhìn em kích động như vậy, đem nam nhân nhà em để qua bên.” Trịnh Phi Diễm hướng Lục Cẩm bên cạnh gật đầu, sau đó trừng mắt liếc nhìn cái.

      có việc gì, các ngươi cứ tán gẫu.” Ngữ khí Lục Cẩm thản nhiên, sau đó gọi nhân viên cửa hàng tới : “ đem áo cưới đem ra đây, đưa cho vị tiểu thư này mặc thử.”

      “Vâng.” Nhân viên cửa hàng kia cẩn trọng hướng nghiệt cúi đầu, sau đó hướng : “Tiểu thư, xin mời theo tôi.”

      “Được.” Vì thế, lôi kéo tay lão đại theo nhân viên cửa hàng kia.

      “Ngài khỏe, chính là cái áo cưới này, xin hỏi ngài có thích ?” Nhân viên cửa hàng đem chiếc áo cưới thuần trắng triển lãm trước mắt , mặt thêu hoa văn tinh xảo mà tinh tế, làm đẹp thêm mấy hạt trân châu trắng, khiến áo cưới đơn giản mà mộc mạc.

      “A, đây a, lần này nha đầu ánh mắt sai nha.” Trịnh Phi Diễm tiếp nhận áo cưới trong tay nhân viên cửa hàng, cẩn thận quan sát áo cưới, thuận tiện còn khen thưởng liếc nhìn cái.

      “Hì hì.” có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, kỳ cũng là nghiệt cùng chọn, hai người họ đều nhìn trúng bộ áo cưới đó.

      “Đến, nhanh thử xem.” Lão đại đem áo cưới ném vào trong tay , sau đó với nhân viên cửa hàng: “ giúp ấy mặc áo cưới , miễn cho đến lúc đó ấy mặc liền dọa người.”

      “Vâng.” Nhân viên cửa hàng kia gật gật đầu, sau đó hướng cười cười ý bảo theo ấy.

      “Lão đại, phai mang theo chị để chị chửi bới em.” phía trước, ai oán nhìn lão đại câu.

      lát sau, nắm chặt hai áo cưới, sau đó từng bước vào bên trong phòng thử áo cưới. Mới vừa vào phòng thử áo cưới, liền nhìn thấy mắt lão đại ngồi ghế ở xa ánh mắt sáng lên, sau đó rất nhanh hướng bên này đến, vây quanh tinh tế đánh giá.

      “Chậc chậc chậc, áo cưới này thực thích hợp với em, có thể đem khí chất của em toát ra, tuy rằng cũng được là bao.” Trịnh Phi Diễm bên vây quanh , vừa xem vừa .

      “Lão đại, chị có thể hạ thấp em sao?” vẻ mặt ai oán nhìn lão đại .

      “Mau ra, cho nam nhân nhà em nhìn, phỏng chừng bây giờ nam nhân nhà em đợi đến nóng nảy.” Trịnh Phi Diễm với .

      “A… Vâng…” Vì thế, ra bên ngoài, đồng dạng theo nghiệt trong mắt kinh diễm, hơn nữa giờ này khắc này cũng mặc thân âu phục màu đen. Lục Cẩm chậm rãi đến trước mặt , nâng tay của lên khẽ hôn cái, thâm tình nhìn : “Vũ Vũ, em đẹp.”

      “Ôi, buồn nôn chết!” Trịnh Phi Diễm từ bên trong ra, nhìn thấy bọn họ như vậy liền lớn tiếng : “Đến… đến, đến, đứng vững, tôi đến giúp các vị chụp ảnh.”

      Sau đó, Lục Cẩm nhanh chóng ôm thắt lưng , nhìn màn ảnh lão đại, chỉ có còn có phản ứng lại, ngây ngốc nhìn lão đại. Răng rắc tiếng, Trịnh Phi Diễm hướng bọn họ giơ giơ tay lên, “Chụp tốt lắm, đến xem bộ dạng Vũ Vũ, thực khôi hài.”

      “A, phải đâu.” Bây giờ mới phản ứng lại, sau đó vội vàng chạy đến bên cạnh lão đại, nhìn ảnh chụp bên trong di động của lão đại, khỏi đưa tay muốn đoạt lấy.

      “Ôi chao, em muốn làm gì? Muốn tạo phản sao?” Trịnh Phi Diễm bắt tay bỏ điện thoại vào trong túi liền, hung ác trừng mắt .

      “Lão đại, đem ảnh chụp kia xóa , xấu như vậy.” lắc lắc cái mặt, với lão đại.

      “Nghĩ cũng đừng nghĩ.” Trịnh Phi Diễm hừ tiếng, sau đó hướng Lục Cẩm phất phất tay : “Lục Cẩm, tôi về trước, các người chậm rãi chụp ảnh áo cưới .”

      “Ừ.” Lục Cẩm nhàng gật đầu.

      “A… Lão đại… được a…” vô cùng ai oán nhìn bóng dáng lão đại đắc ý rời , khỏi đem tức giận rơi người nghiệt, sau đó đến bên người nghiệt trừng mắt , “Lục Cẩm, tên ích kỷ này, chỉ lo tạo dáng chi chính mình, cũng cho em biết tiếng.”

      ấy phải lão đại nhà em sao?” Lục Cẩm cười cười : “Có quan hệ gì sao?”

      “Làm...” Ngạch... Được rồi, quên , dù sao cũng là lão đại của .

      “Tiên sinh tiểu thư, xin hỏi có thể chuẩn bị chụp áo cưới sao?” Thanh nhân viên cửa hàng chậm rãi vang lên.

      “A, ra hôm nay còn chụp áo cưới a.” có chút kinh ngạc, sau đó nhìn nghiệt.

      “Ừ.” Lục Cẩm gật gật đầu. hơi hơi mị hí mắt, phát ra ánh mắt uy hiếp, giọng : “Vậy tối qua còn làm em ngủ trễ như thế, hại em giờ này thiếu ngủ nghiêm trọng.”

      Lục Cẩm dắt tay , theo sau nhân viên cửa hàng, giọng : “Đêm nay cho em ngủ bù.”

      “...” .

      “Đến, tiểu thư mời đến gần tiên sinh chút nha.” Nhân viên cửa hàng đứng ở bên cạnh nhiếp ảnh gia, ôn nhu với bọn họ.

      “Nha nha.” càng dựa thêm vào nghiệt.

      “Tiểu thư mỉm cười muốn tự nhiên chút nga.” Nhân viên cửa hàng lại tiếp tục .

      “Nga nga.” Kỳ bây giờ tươi cười đúng là có chút cứng nhắt, bởi vì có điểm trở tay kịp.

      “Tốt lắm, tiên sinh tiểu thư, chúng ta ra ngoài chụp ngoại cảnh .” Nhân viên cửa hàng mỉm cười .

      “Còn ngoại cảnh nữa hả?” nháy mắt nhìn về phía nghiệt hỏi.

      “Ừ, có ngày chụp xong , dù sao lễ kết hôn của chúng ta cũng càng ngày càng gần.” Lục Cẩm .

      “...”

      Vì thế, đến lúc bị nhân viên cửa hàng áo cưới cùng nghiệt tra tấn tới hoàng hôn, mới thở hồng hộc ngồi nghỉ xe của nghiệt.

      “Mệt như vậy sao?” Lục Cẩm vặn mở chai nước khoáng, đưa tới trước mặt .

      “Đương nhiên.” vội vàng tiếp nhận uống mấy ngụm, sau đó hưởng thụ để nghiệt dùng khăn mặt giúp lau mồ hôi. Lục Cẩm khẽ cười tiếng, sau đó khởi động ô tô, ánh mắt nhìn về phía trước, “Kế tiếp đến nhà ăn cơm.”

      “Nga!” lên tiếng, có chút kỳ quái vì sao nghiệt những lời này, trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều ở nhà ăn cơm sao? Nhưng lại ngủ ở nhà .

      “Phải đến đại gia đình của , ông cùng ba đều có gặp qua em.” Lục Cẩm liếc nhìn cái, giọng .

      “Ha?” nhất thời sợ tới mức thiếu chút nữa phun hết nước trong miệng ra, sau đó vẻ mặt hoảng sợ nhìn sườn mặt nghiệt lái xe.

      “Em cần sợ hãi như vậy, bọn họ ở chung tốt lắm, bọn họ vốn sớm muốn gặp em, nhưng bởi vì công việc bận rộn, cho nên vẫn chậm lại đến bây giờ.” Lục Cẩm chậm rãi .

      “Em…” cầm nước khoáng trong tay đậy nắp lại đặt qua bên, trong lòng có chút do dự, tuy biết rằng con dâu xấu này sớm hay muộn cũng phải gặp cha mẹ chồng. Lúc này, Lục Cẩm giơ tay ra nhanh nắm chặt lấy tay , cười : “ cần lo lắng, có ở đây.”

      Nghe vậy, thở dài hơi, được rồi, vậy .

      Vì thế, Lục Cẩm liền lái xe chở đến nhà .

      lát sau, liền nhìn thấy nghiệt dừng xe tại tòa cổ bảo tràn ngập mãnh liệt hơi thở cổ đại. Hai bên cổ bảo sắp xếp hai hàng quân nhân rất đều, gặp xe nghiệt dừng lại, đồng loạt hướng nghiệt kính cái quân lễ, sau đó cửa lớn chậm rãi mở ra.(AN: a!! Dinh tổng thống a!! *mắt chớp chớp*)

      Lục Cẩm khẽ gật đầu, sau đó chạy xe vào. Sau khi chạy xe đến bãi đỗ xe dừng lại, liền tới bên mở cửa xe, vươn cánh tay thon dài tới : “ thôi.”

      “Được.” đem tay đặt tay nghiệt, nghiệt nháy mắt nắm chặt, nắm tay vào bên trong. Dọc theo đường , đều nhìn thấy ít người mặc quân trang canh gác, thậm chí còn có người tuần tra. Chậc chậc, hổ là nhà cán bộ cao cấp, trong lòng thầm than.

      “Cúi chào.”

      Lúc nghiệt mang đến trước cửa lớn, quân nhân đứng ở hai bên đồng loạt cúi chào nghiệt, sau đó đẩy cửa lớn ra. Lúc này, hai tay nắm chặt cánh tay nghiệt, từng bước theo nghiệt vào bên trong. Nhìn gia sản cùng vật trang trí vô cùng sang quý, trong lòng lại thầm than, quả nhiên là gia đình danh giá, tuy rằng mấy thứ này trong nhà nghiệt cũng có rất nhiều.

      Nhìn nhìn, bỗng nhiên nghe được phía trước truyền đến thanh sang sảng khí phách.

      “Nga, A Cẩm, Vũ Vũ, tới.”

      Di, nơi này cư nhiên có người biết tên ? nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy hai người ngồi sô pha vô cùng xa hoa phía trước, người tóc trắng xóa, nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời hữu thần như trước, vị khác là người trung niên diện mạo ôn hòa. khó đoán ra, hai vị này là ông và ba nghiệt.

      “Ông, ba.” Lục Cẩm đứng trước mặt bọn họ, cung kính hô. Mà , đứng bên cạnh nghiệt, vẻ mặt có chút xấu hổ nhìn bọn họ, nhàng hô câu: “Chào ông, chào bác, khỏe.”

      “Ôi chao, như thế nào lại kêu như vậy.” Ông nội vẻ mặt hài lòng, cau mày : “Con đều là người gả vào Lục gia, con hẳn là cùng A Cẩm giống nhau, kêu ông nội, kêu ba .”

      “Đúng vậy, đúng vậy.” Bác trai ôn hòa cười cười.

      “Ông nội, cần nghiêm túc như vậy.” Khóe miệng Lục Cẩm mang theo ý cười, sau đó nhìn : “Lần đầu tiên Vũ Vũ đến nhà chúng ta, có bao nhiêu điểm thích ứng.”

      “Ha ha ha, ngươi tiểu tử này, con dâu còn chưa có cưới vào, liền nhanh như vậy quên chúng tôi.” Ông nội nhất thời cười to, sau đó hướng vẫy vẫy tay, ý bảo qua. sửng sốt chút, sau đó hướng bước đến ông nội.

      “Ôi chao, cúi đầu.” Ông nội .

      “Nga.” nghe lời cúi đầu, ông nội muốn làm gì.

      “Ta hỏi con vấn đề, bởi vì mỗi lần ta hỏi A Cẩm, A Cẩm đều sang chuyện khác cho ta biết.” Ông nội giọng vào bên tai .

      “Ân, Ông hỏi .” đáp.

      Ông nội cười với , sau đó hỏi: “Có thai ?”

      “Ông đùa phải ?” có phản ứng lại, ngây ngốc nhìn ông nội.

      phải đùa, là có hỉ, có đứa ?” Ông nội kích động mạnh, liền lớn tiếng giải thích.

      “...” choáng váng, ông nội sao giống bà nội như vậy, đều thích hỏi cái này.

      “Ha ha, ba ba! Ba dọa người ta rồi kìa.” Ba nghiệt cười .

      Lục Cẩm nhịn được đến bên cạnh , đưa tay ôm thắt lưng , có chút xấu hổ với ông nội: “Ông nội, việc này cần gấp.”

      “Được rồi được rồi, thuận theo tự nhiên .” Ông nội cười ha ha, sau đó nhìn : “Vũ Vũ, nghe con thích ăn cháo thịt viên, ông cho phòng bếp chuẩn bị chút, đến lúc đó con thử xem tay nghề nơi đây được . Nếu thấy ngon, con liền thường xuyên trở về ăn, thuận tiện đem tiểu tử hỗn đản này về đây cho ông, bây giờ cả ngày nó chỉ biết ở nơi của nó, vài cái người già mẹ góa con côi chúng tôi cơ bản ít nhất hai tháng mới có thể nhìn thấy lần.”

      “A, như vậy, tốt lắm.” xong, nhìn nghiệt đầy chỉ trích liếc mắt cái, sao có thể có hiếu tâm như vậy? Lục Cẩm hướng vô tội nhún vai, ai bảo em ôm lấy hồn rồi, khiến làm sao cũng được.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Khủng LongBưởi!!! thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :