1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu nghiệt - Thảo Môi Tương (27c) [NP - H nặng]

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 21:

      Bích tộc là chủng tộc được ghi chép lại trong lịch sử loài người, những người biết đến bọn họ nhiều , nhưng cũng thể biết được chính xác những gì liên quan tới bọn họ. Từ khi bắt đầu điều tra, suốt hơn năm nhiều có bất kỳ tiến triển nào,đến lúc Tống Đạt Cơ cho rằng chủng tộc này hề tồn tại 1 thiếu nữ xinh đẹp như thiên tiên đánh rơi ý nghĩ từ bỏ kế hoạch này của .

      Đó là 15 tuổi xinh đẹp tuyệt trần, cho dù các mỹ nữ luôn luôn vây quanh Tống Đạt Cơ cũng thể bằng góc của . Hơn nữa , lại còn là 1 trong số những hậu nhân còn sót lại của Bích tộc ,đây phải là niềm vui bất ngờ với hay sao?

      Thiếu nữ ấy tên là “Bích Úc”, đồng “Ngọc bích”, như viên ngọc tỏa sang được cất giấu tận vữ thẳm , toàn thân toát ra hơi thở hấp dẫn quyến rũ . Mỗi lần nhìn Bích Úc trầm tĩnh ngây ngốc ngồi bên cạnh, Tống Đạt Cơ luôn nhịn nổi ôm vào ngực rồi thương, dù cho hai người kém nhau tới hai mươi bảy tuổi, hay cách khác , có thể làm cha được rồi.

      Nhưng mà mỹ nữ tuyệt thế như vậy , có người đàn ông nào chống cự lại nổi mê hoặc của mỹ nữ bao giờ . Cho nên sủng ái trong suốt 5 năm , hề lăng nhăng với nào khác, ngay cả Tống gia cũng rất ít khi trở về, xây căn nhà lớn ở ngoại ô rồi ở đó với .

      Trong khoảng thời gian sống cùng , hiểu hơn về “Bích tộc” , ra trước kia có rất nhiều nhận thức sai lầm. Kỳ , chỉ có phụ nữ Bích tộc sinh con mới có được gene di truyền xuất sắc của bọn họ, mà sinh con trai tuy vẫn có những ưu điểm hơn người nhưng gene di truyền bị hạn chế . Như vậy nếu hai người bọn họ sinh con , đứa bé đó vĩnh viễn bị mắc căn bệnh quái lạ của gia tộc vì nó có gene của “Bích tộc”, còn nếu sinh con trai, tuy thằng bé mắc bệnh, nhưng cũng bảo đảm các đời tiếp theo , tiếp theo nữa mắc căn bệnh quái lạ ấy.

      Vì thế mà “Bích tộc” có tác dụng tẩy sạch bệnh cho các gia tộc như , mấy trăm năm trước, 1 cuộc chiến tranh giành phụ nữ “Bchs tộc” bắt đầu. Từ phú thương, hậu duệ quý tộc đến hoàng thân quốc thích chẳng ai là muốn giữ làm của riêng, để gia tộc của mình ngày càng xuất nhiều tinh hơn.

      Do cá nhân nhân loại ham muốn quá nhiều khiến cho vô số thiếu nữ Bích tộc vô tội sa vào làm đồ chơi quyền quý, mỹ mạo của những này càng ngày càng khiến cho cuộc chiến tranh càng lúc càng kịch liệt. Mà sau nhiều năm tháng, hoặc là thê thiếp của bọn đàn ông đố kỵ mãnh liệt dẫn tới đầu độc, hoặc là do thiếu nữ bị đùa giỡn thể chịu đựng được mà tự kết liễu cuộc sống, đủ loại nguyên nhân làm cho nhân số Bích tộc giảm mạnh.

      Đến ngày nay, hậu nhân “Bích tộc” chỉ còn lại vài chục người, hơn nữa đặc tính di truyền cũng được như trước nữa, bởi vì bọn họ gần như khác gì người thường nữa rồi.

      Hết chương 21.

    2. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 22:

      Và Bích Úc chính là 1 trong số mấy chục người ấy!

      Tuy có mỹ mạo như hoa thơm cỏ lạ, thế nhưng thể chất của lại vô cùng kém, thời tiết chỉ cần thay đổi chút là thấy khó chịu trọng người rồi, oái oăm hơn , cái bệnh nho đáng kể của người thường với nó lại thành vô cùng nghiêm trọng. Sau khi đoàn nghiên cứu tiến hành kiểm tra, bọn họ phát có 1 khuyết điểm đả kích Tống Đạt Cơ khá nặng—— thể chất dịch thụ thai!

      Như vậy từ năm 15 tuổi , sủng ái đến năm 20 tuổi, ưu ái ấy có bất kỳ nào được hưởng,bởi ngoài lúc làm việc , thời gian còn lại của đều dành cho , đáng tiếc chưa từng hoài thai con của . Điều này khiến rất thất vọng.

      Dù người thích nhất là , nhưng vai còn trọng trách về người nối dõi , thể lãng phí thời gian cho được. Dần dần , ít đến chỗ hơn, đến khi đột nhiên mất tích mới cho người tìm. Lúc ấy toàn bộ lực chú ý của đều đặt người khác, này dị vực phong tình có năng lực khống chế suy nghĩ của con người làm cảm thấy hứng thú, cũng bởi vậy mà Bích Úc có thể thuận lợi né tránh để bắt đầu cuộc sống mới. Sợ bị bắt được, đành phải liên tục di chuyển từ thành phố này đến thành phố khác, từ quốc gia này đến quốc gia khác, à đúng , phải cảm tạ Tống Đạt Cơ ngày thường ra tay hào phóng, để bây giờ bị chết đói ngoài đường.

      Trong quá trình chạy trốn, gặp cậu bé kết bạn với phải vì sắc đẹp. Vì sao biết ư ? Bởi vì đẹp thua kém , có lẽ do là con lai, cho nên ngũ quan vuông vắn người phương Đông, da rất trắng cộng thêm mái tóc quăn màu nâu, trông như búp bê khả ái xinh đẹp trưng bày trong tủ kính vậy.

      điều là tại sao cũng giống bôn ba khắp các nước, hai ba năm liền bọn họ lần lượt gặp nhau ở ngã tư con đường lớn, trùng hợp này quả thực có thể xem là kỳ tích , dường như giữa hai người có mối nhân duyên ràng buộc .

      Cậu bé tên “” đó có nụ cười xán lạn như ánh mặt trời, tiếng cười của có thể lan tỏa sang bên cạnh khiến mọi người quên phiền não, cho nên Bích Úc vừa thấy nụ cười của liền bị mê hoặc hấp dẫn. Đến khi đột nhiên giật mình biết bắt đầu từ lúc nào, nmắt luôn dõi theo bóng dáng của , nụ cười của khi nhìn thấy cũng rực rỡ chói mắt hơn bao giờ hết.

      Khoảng thời gian chung sống với là đoạn đường đời cảm thấy khoái lạc nhất của mình, bọn họ cùng nhau đến Thụy Sĩ vào mùa đông ở vùng ngoại ô để ngắm tuyết, mùa xuân đến Nhậ Bản ngắm hoa đào nở , cánh hoa tung bay rực mảng hồng. Ở bên , mới được trải nghiệm tình ngọt ngào và sức sống thanh xuân, đếm được bao đêm nằm trong lòng , hai thân thể trẻ trung chỉ cần 1 cái vô ý đụng chạm liền dẫn đến liệt hỏa hừng hực. Trong lúc hai người nóng bừng dán vào nhau, cả hai đều thể tưởng tượng có mầm mống bé thai nghén trong bụng và dần dần lớn lên ở đó.

      ngờ số phận trêu người , thời gian vui vẻ chẳng được bao lâu —— đột nhiên vào ngày, mất tích ! Vào đúng ngày biết mình mang thai , định với . Căn nhà của bọn họ tan hoang tiêu điều , quần áo rơi vãi lung tung , nền nhà còn có vết máu loang lổ, cảnh tượng này khiến bị sốc nặng . Thế rồi hai vợ chồng ông lão ở nhà bên với rằng, có mấy người đàn ông cao lớn tới tìm “”, cũng biết vì sao lời nào đánh đập vô cùng tàn nhẫn, sau đó “” bị bọn chúng trói lại rồi bắt “” lên cái xe cao cấp.

      ngồi đó đợi dai dẳng suốt 2 tháng trời, bởi vì ngay cả tên của cũng biết nên thể báo cảnh sát , đành chờ đợi trong mỏi mòn. Ngày thứ 65, chuông cửa bỗng vang lên!

      Nhưng đứng ngoài cửa phải người luôn mong nhớ “” mà là —— Tống Đạt Cơ!

      chơi lâu như vậy, cũng nên trở về cùng tôi thôi!” Ánh mắt của từ đầu tới cuối chưa từng rời khỏi cái bụng nhô lên làm rùng mình.

      Tất cả chấm hết !

      trở lại cái lồng sắt giam giữ mình trước đây, chỉ khác điều mục đích lần này của còn là mà là đứa bé trong bụng. Theo như biết, trước mắt ít con trai khỏe mạnh thông minh, tại sao còn chưa buông tha cho ? Huống hồ, đứa bé này phải của .

      đương nhiên biết ý định của Tống Đạt Cơ, tuy con trai khỏe mạnh, nhưng chắc rằng cháu cũng may mắn như thế. Cho nên tìm biện pháp phòng ngừa chu đáo, sớm tìm tốt để “lai giống” trong tương lai với các con của , ý nghĩ này hình thành khi nhận được tin ở Nhật Bản và mang thai.

      Thân là “Bích tộc”, lẽ con là ứng cử viên sang giá nhất cho việc lai giống ư?

      tưởng có khả năng sinh đẻ nên thả , bây giờ lại bị tên đáng ghét nào đó làm cho lớn bụng, bất quá sao , như vậy càng tốt , đúng a? Nếu đứa bé này là con ông là em của mấy thằng bé kia! Loạn luân sinh con chưa chắc có gene xuất sắc mà.

      Hết chương 22.

    3. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 23:

      việc diễn ra theo đúng ý của , Bảy tháng sau Bích Úc sinh được xinh xắn khỏe mạnh.

      Quả là sinh linh bé đáng ! Đôi mắt bé vừa tròn vừa đẹp giống hệt mẹ, mới sinh ra chưa được bao lâu linh hoạt ngóng nhìn 4 phía. Tống Đạt Cơ vừa nhìn thấy bị mê hoặc, khuôn mặt nhắn như búp bê và đôi tay mập mạp xinh xắn khơi dậy tình thương trong . Lập tức phá vỡ quy định chỉ cho con trai nhập hộ tịch, nhập luôn bé này vào Tống gia , danh chính ngôn thuận trở thành ba ba của .

      Do Bích Úc phản đối mãnh liệt rằng bé còn quá , nên cho mang con về Tống gia, tuy nhiên chỉ cần có thời gian rảnh rỗi , lập tức đến chơi với đứa bé. thích hôn lên khuôn mặt khả ái rồi trêu chọc nó ngừng cười, ngay cả lão Vinh- tổng quản cùng cũng phải thốt lên : “Lão gia còn chưa từng coi các thiếu gia là bảo bối như thế này đâu!”

      Đúng , đến con ruột của cũng chưa từng nhận được đãi ngộ đặc biệt như bé này!

      Vì sao ư? Bởi vì con trai có nhiều rồi, còn người của ‘Bích tộc’ tìm đến 10 năm mà vẫn chỉ thấy 1. , tại là 2 mới đúng. Bảo vật quý giá thế này đương nhiên phải nâng như nâng trứng , hứng như hứng hoa rồi, chờ con bé khỏe mạnh lớn lên , hưng vượng của gia tộc còn đáng lo ngại nữa rồi .

      Thời gian trôi nhanh như thoi đưa , chớp mắt cái đứa bé đầy tuổi .

      Mà thân thể Bích Úc sau khi sinh nở càng ngày càng yếu . thể tự chăm sóc con nữa, nhưng lại chịu để bảo mẫu nhúng tay vào, điều này khiến rất nhức đầu. lo nếu còn tiếp tục như vậy, chẳng may truyền nhiễm vi khuẩn cho con bé có sức đề kháng mong manh, chỉ cần sơ suất tý xíu này thôi, gia tộc của —— phải thành bọt nước hết sao?

      Bây giờ mà tìm thêm người của ‘Bích tộc’ biết đến bao giờ mới thấy tiếp. được! thể mạo hiểm. Đứa bé phải được yên ổn lớn lên trong môi trường tốt, thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài và – cả mẹ nó.

      Bích Úc lê thân thể suy yếu trốn dưới bụi cây, thể để Tống Đạt Cơ ôm con !

      Bây giờ Nhân Nhân chính là lý do tồn tại duy nhất, mất nó rồi biết sống ra sao, nó là quà tặng ‘’ để lại cho , bất luận thế nào cũng thể để Tống Đạt Cơ được như ý muốn. ôm Nhân Nhân trốn xa,còn ở lại đây bị tên ác ma kia hãm hại.

      tại trốn trong vườn hoa bên ngoài Tống gia, người gác cổng nghiêm khắc để vào trong, hôm nay Tống gia có yến tiệc, hình như là chúc mừng chuyện vui gì đó. Mặc kệ , quan tâm, chỉ muốn biết bọn họ giấu Nhân Nhân ở đâu , nhất định phải tìm thấy Nhân Nhân, thân thể dần dần vô lực mềm nhũn, biết bản thân mình còn chống đỡ được bao lâu nữa.

      Sức khỏe của bây giờ rất kém,chỉ ngồi xổm ở đây mà cũng thấy váng đầu , dám công khai vào, người của Tống Đạt Cơ từng gặp , vạn nhất để bọn chúng nhìn thấy , thể tìm con mình nữa . đến gần được vì sợ bị phát , cũng thể quá xa sợ bỏ qua cơ hội trông thấy con , cuối cùng đành tiếp tục trốn trong bụi hoa .

      Bữa tiệc này là của con trai trưởng Tống Đạt Cơ—— Tống Luật sinh nhật mười tám tuổi!

      Tống Đạt Cơ khẩn cấp vội vã muốn đám con trai ra mắt tiểu công chúa nhà mình, bé ấy hơn chục năm nữa thôi thuộc về bọn chúng. Lần này giới thiệu con bé với các gia tộc lớn trong bữa tiệc này, ngoài 5 người con được tuyển định làm người thừa kế tương lai được tham gia, còn lại ai có tư cách tham gia kể cả là con trai của .

      5 đưa này là 5 cậu nhóc nổi bật nhất , xuất sắc nhất, thành tựu sau này của chúng chắc chắn chỉ con hơn chứ kém . Tin rằng cháu nối dõi của cũng khác gì bọn chúng đâu, nhưng với điều kiện tiên quyết là —— mẹ của mấy đứa trẻ đó phải là Nhân Nhân. Bằng dù sinh con với người phụ nữ khỏe mạnh xác suất mắc bệnh là 1/10.

      Quản gia trẻ tuổi – lão Vinh bước nhanh tới bên tai mấy câu, sau đó sắc mặt Tống Đạt Cơ trầm xuống, “Lại để ấy trốn thoát? Thôi, dù sao bây giờ ta cũng còn quan trọng nữa, tôi chỉ cần Nhân Nhân thôi.” phất phất tay bảo lão Vinh lui ra.

      1 hồi thanh thanh thúy truyền tới, người nước ngoài tinh khiết như thủy tinh xuất ở ngưỡng cửa, làn da trắng hồng, con ngươi màu tím bắn ra những tia sáng lạ kỳ. mặc chiếc váy màu xanh thẫm, cánh tay thon dài là mấy cái vòng tinh xảo , mỗi chiếc lại được gắn quả chuông tý.

      theo đằng sau cậu bé xinh đẹp như thiên sứ, ngũ quan xinh đẹp non nớt khác gì mẹ nó. ràng chỉ mới ba tuổi mà trong đôi mắt của nó lên vẻ thành thục ổn định lạ thường, giờ phút này nó chỉ cần biểu mình là cậu bé hiền lành hiểu biết.

      “Mạt Lỵ tới rồi hả ! Nga, Ngạn Ngạn vẫn rất ngoan a!” Tống Đạt Cơ nở nụ cười, sờ sờ mái tóc màu vàng của con trai. Đứa bé này khá cao vì dòng máu nó mang trong mình có 1 nửa là ngoại quốc, có năng lực thôi miên và đặc thù khống chế tâm trí người khác.

      “Thời gian giao hẹn đến .” Giọng của mang hưởng của người nước ngoài, còn gương mặt thể ý kiên quyết vô cùng mãnh liệt.

      Mắt chợt lóe, lập tức thong dong : “Thời gian trôi nhanh , chắc tôi cũng nhớ đâu . Đúng a, Ngạn Ngạn ba tuổi rồi đấy nhỉ! Chuyện cầu tôi xử lý xong , trừ cái chân hơi thọt sức khỏe của coi như còn gì lo ngại nữa . Còn cả kẻ thù của cũng tìm đến nữa!” gọi lão tổng quản bên cạnh.

      “Lão gia!” Lão Vinh lập tức hiểu ý đưa ra xấp giấy.”Đây là địa chỉ của người đó, bên trong còn có thù lao được trả trong mấy năm qua, nhưng cũng nên hiểu , phải để con lại đây.” xinh đẹp nghe đến câu cuối cùng ,toàn thân liền cứng đờ, nhưng lập tức đưa tay nhận xấp giấy “Nó là con trai ông, đương nhiên tôi mang .”

      xoay người nhìn thấy đôi mắt trong trẻo của con trai lại mềm lòng, nhưng biết nếu nó theo chắc chắn thể vui vẻ,bởi vì tư chất của nó cần phát huy trong gian rộng rãi, thể cung cấp cho nó được. Vì con trai, cũng vì chính mình, đành phải dứt bỏ đoạn tình thân này thôi.

      Bước chân kiên định tới ngưỡng cửa, trước khi rời quay lại : “Coi như lễ vật chào tạm biệt , hôm nay vẫn muốn giới thiệu con bé này cho mọi người ư, để nó tránh mặt tốt hơn đấy.”

      Tống Đạt Cơ sợ run người, Mạt Lỵ rất ít khi tiên đoán, nhưng mỗi lần tiên đoán đều vô cùng chính xác. Xem ra, tiểu công chúa muốn nhìn thấy các ca ca còn phải đợi thêm thời gian nữa.

      Trán Bích Úc nóng rực, gò má đỏ hồng và hơi thở dồn dập cho thấy lên cơn sốt cao, trước khi chỉ sốt , đứng đây hứng gió tận 2 tiếng đồng hồ , sao có thể bệnh nặng đây?

      Nhưng thể ngã xuống, Nhân Nhân vẫn chờ , nhất định nó tìm a!

      “Nhân Nhân!” Đôi mắt mơ hồ thấy bóng dáng xinh đẹp bước tới, chắc là con ! Bảo bối của mẹ , mẹ ở đây.

      Sau khi kéo thân thể bé vào lòng , liền bất tỉnh.

      “Tiểu thiếu gia! Đừng để ý đến người lạ làm gì , thôi!” Bảo mẫu gọi . Thế nhưng cậu bé này nghe bà , bị khí tức của kia mê hoặc, đây mới là hương vị của mẹ ! Có mùi thơm ,có cảm giác ấm áp, chứ giống người mẹ lạnh lùng vừa vứt bỏ .

      “Nhân Nhân, bảo bối của mẹ!” nỉ non tên con ngay cả khi hôn mê.

      Nhân Nhân? Là gọi à? ấy ôm rất thoải mái, chưa từng được người nào ôm ấp kể cả mẹ ruột của mình , chẳng bằng để ấy làm mẹ còn hơn.

      “Tiểu thiếu gia!” Bảo mẫu thấy động đậy, liền mở cửa xuống xe , ngờ lại nghe thấy : “Bế ấy lên xe, từ hôm nay trở ấy chính là mẹ ta!”

      Hết chương 23.

    4. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 24:

      Chiếc xe thể thao màu đen lại chạy con đường làng hẹp, ánh nắng ấm áp được thay thế bởi mây mù u ám ,mới mấy tiếng đồng hồ thôi mà thời tiết chuyển biến bất thường như vậy.

      Tống Nhân Dụ ngồi im ghế , hai bàn tay nắm chặt vào nhau, bây giờ yên lặng biết nghe lời. Đôi mắt xa xăm nhìn về cảnh vật phía bên ngoài cửa kính. Con ngươi xinh đẹp linh hoạt chuyển động dưới làn mi dày rậm, từ lúc gặp qua mẹ đến nửa ngày tới giờ, từ 1 người bị quản chế làm đồ chơi biến thành nghiệt hại nước hại dân!

      “Nhân Nhân, tuy con bước vào số mệnh của ‘Bích tộc’, nhưng có nghĩa con bước vào vết xe đổ của mẹ. Muốn trốn thoát khống chế của người đàn ông khó, nhưng nếu người đàn ông đó là người có tiền tài quyền thế hùng hậu thể , đặc biệt là khi còn chưa chịu buông tha cho con. Thay vì cả đời mất tự do phải trốn chui trốn nhủi,con hãy nắm giữ trái tim của người đàn ông đó. Phải trải qua rất nhiều năm mẹ mới ngộ ra điều này nhưng mẹ thể làm được, bởi vì trái tim mẹ trao cho 1 người khác.”

      “Mẹ làm được , con phải làm, hơn nữa nhất định phải làm bằng được. Nếu con giống mẹ, giống vô số thiếu nữ Bích tộc bất hạnh khác, bị ràng buộc bởi người con , cả đời phiền não thể hạnh phúc…”

      Nhưng mẹ biết rằng, chỉ thuộc về 1, mà là 5 người đàn ông!

      Nhưng mà bà sai, Tống Nhân Dụ quả có năng lực trốn tránh bọn họ . Bởi vì những người đàn ông này những giàu có, có quyền thế, hơn nữa sau lần đầu tiên hưởng mùi vị của liền bị nghiện, với cái tình trạng này bảo họ buông tha được ư?

      Nếu thể thoát vậy làm theo ý mẹ ! Coi như cũng hoàn thành mong mỏi của Tống Đạt Cơ nhỉ? Từ lúc còn chưa chui ra khỏi bụng mẹ , ngày sau định phải thuộc về 5 cậu con trai quý tử của rồi , thuộc về bọn họ bằng xoay chuyển thành bọn họ thuộc về a!

      Ánh mắt của trong suốt lóng lánh như bảo thạch, gương mặt vốn được cho là xinh đẹp nay toát ra thần thái mị hoặc mê người, 15 tuổi – con búp bê – vẫn là bộ dáng Tống Đạt Cơ dưỡng dục để hoàn thành sở nguyện của . Nhưng tại là lúc vứt bỏ rồi .

      từng xây dựng thế giới đồng thoại hư ảo vì , rằng tuy mẹ mất sớm, nhưng vẫn có người cha nuôi thương che chở. Để bù đắp cho , cung cấp cho thiếu bất cứ thứ gì, chẳng những mời giáo sư giỏi nhất dạy kèm ở nhà, còn mới chuyên gia về chú ý tới sinh hoạt cho , để cuộc sống an nhàn vô ưu vô lo.

      Kỳ chỉ là bước đệm cho kế hoạch ích kỷ của thôi, mục đích của là dưỡng dục thành thiếu nữ ngây thơ trong sáng biết phản kháng chống cự. để tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thậm chí ngay cả sách và các chương trình TV đều phải qua kiểm tra mới được xem, mấy tháng trước, còn biết “Tính” là gì(có lẽ tính trong tính phúc = ]] ), cho dù là hình ảnh thân mật cũng ít được thấy.

      dùng 15 năm để đắp nặn ra món đồ chơi cho con trai, mà bị khống chế, hề phát giác mình bước lên con đường vận mệnh của các thiếu nữ Bích tộc—— bị 5 người đàn ông vây hãm, hơn nữa trừ phi bọn họ đồng ý buông tay, bằng có chạy đằng trời .

      Chỉ là sau khoảng thời gian ngắn ngủi gặp mẹ của ngày hôm nay, muốn thay đổi, thay vì thụ động để bọn họ muốn làm gì làm, trở thành người chủ động. Nếu như bọn họ là ác ma vậy hãy để kéo họ chìm đắm trong tình ! Dù sao cả 6 người quấn thành đoàn rồi, nếu để cũng bị kéo xuống địa ngục với bọn họ, chắc chắn lại trở thành nghiệt khác.

      nghĩ gì thế?” 1 cánh tay đàn ông lướt qua eo , thổi khí nóng gần trong gang tấc.

      —— có mục đích gì?

      Nhìn cử chỉ của chắc chắn là biết chuyện của mẹ , , phải là từ lúc bắt đầu, đứa con biết kế hoạch của Tống Đạt Cơ . Tóm lại trong vở kịch này, sắm vai kiểu người nào? Con ngoan nghe lệnh ba ba? Hay là người chủ mưu sau cùng? có thể ghi lại tất cả mọi lần hoan ái của và các ca ca, còn vì xem Tam ca từ thiên sứ biến thành ma quỷ như thế nào mà xem là mồi nhử, thiếu niên thuần khiết như khác gì người đàn ông có tâm tư kín đáo cả.

      hận tôi, vì mẹ ?” hỏi cậu thiếu niên xinh đẹp, muốn tìm ra dấu vết của việc ở đáy mắt . Thế nhưng đành để thất vọng,bởi vì mới là người nguy hiểm nhất ở Tống gia chứ phải Tống Đạt Cơ.

      Nụ cười của vẫn khả ái như trước , bàn tay của còn dao động nhàng bụng .

      “Đúng, hận em! Bởi vì —— em quên quá nhiều.” Dứt lời , con mắt của ánh lên tia sáng màu tím kỳ lạ. Và rồi cứ như xem bộ phim điện ảnh, từng thước phim ngắn vừa quen thuộc vừa xa lạ xuất , đôi mắt của lập tức ảm đạm trống rỗng ——

      Hết chương 24.

    5. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Chương 25:

      cậu bé đẹp trai!

      Làn da trắng trẻo nhìn như sữa bò, tóc màu nâu nhạt hơi xoăn, đặc biệt , màu mắt của đen láy giống cũng phải màu xanh như vú Ngọc chăm sóc hồi . Mà là màu tím đậm của tinh trong truyền thuyết, như vậy chính là tinh , phải con người a!

      nằm bò sàn ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài thông qua khung cửa sổ sát đất, ngoài cửa lớn có cậu bé 7 tuổi nhìn xuyên qua cánh cổng sắt. Gần đây thường thấy xuất ở đó, chỉ cần vú Ngọc vừa ra khỏi cửa, liền chạy đến.

      Chỉ là mỗi lần đến ấn chuông gọi cửa hay bỏ chạy khi bắt gặp mà cứ đứng đó nhìn cho đến khi vú Ngọc trở về. Đúng là cậu bé kỳ quái!

      Sau thời gian, có lần vú Ngọc ra ngoài liền leo lên cửa sổ, quả nhiên khi nghe thấy tiếng cổng sắt va chạm vào nhau, lại có mặt ở vị trí cũ nhìn vào trong. Lần này đánh bạo chạy đến gần, ném toàn bộ lời dặn dò ra sau đầu thèm quan tâm bởi vì ánh mắt trong veo màu tím mê hoặc của cậu bé đẹp trai này hấp dẫn .

      “Em tên là Nhân Nhân?” Cậu bé hỏi Tống Nhân Dụ. Khi lại gần mới biết đẹp trai đến nhường nào , chẳng khác gì hóa thân của thiên sứ cả. Đồng tử trong suốt lướt qua thân thể màu hồng nhạt, nhếch khóe miệng trào phúng cười, trang điểm kinh quá nhỉ, đằng nào cũng chỉ là đứa bé xấu xí mà thôi!

      “Đúng vậy, tìm em hả?” duỗi tay định chạm vào đôi mắt của như bị thôi miên , thế nhưng chưa đụng tới mặt bị vẻ mặt lạnh lùng ấy dọa cho sợ hãi. hoảng hốt tránh vào góc tường.

      “Mẹ gọi em là Nhân Nhân đúng ? Còn nữa , là bảo bối đúng ? Hừ, hóa ra chỉ là con bé bình thường nổi bật thế này.”

      “Mẹ?” bé ngẩn người, hình như đối với từ mẹ là danh từ rất mới mẻ.

      “Em nhớ bà ấy sao?” duỗi tay nâng cái đầu nhắn lên rồi quát , “Nghe đây , bảo bối của mẹ bây giờ chỉ có thôi, em còn là bảo bối của bà ấy nữa . À, Nhân Nhân thân ái, chính là tiểu ca ca của em, từ nay về sau chúng ta thường xuyên gặp mặt nhé.”

      bé chăm chú nhìn cậu bé với đôi mắt vô thần, tựa như bây giờ chỉ là con rối gỗ để người ta điều khiển , từng giọt từng giọt xoáy nước màu tím xoáy sâu vào tâm hồn…

      Cũng là cảnh tượng ấy,vẫn là hai con người đó, chỉ là đứa bé trai cao hơn , đồng phục tiểu học nay được thay bằng đồng phục trung học sơ cấp, mà lại trưởng thành khá chậm , chỉ kém có 2 tuổi mà thấp hơn rất nhiều. Cơ thể của vẫn chỉ là của đứa bé tiểu học, lại trở thành thiếu niên tuyệt mỹ cao lớn, đặc biệt là đôi mắt , khi nào muốn thôi miên hay khống chế người khác , đôi mắt ấy lại bắn ra những tia sáng kỳ lạ.

      chỉ xuất lần trước mặt , mà còn khống chế nhờ năng lực siêu nhiên của mình, chỉ là để trả thù khiến biến thành thế thân cho người ta. khỗng những xinh đẹp, mà còn có sức quyến rũ, nếu có quần áo công chúa đẹp đẽ chắc chắn bé này vô cùng xấu xí.

      đứa con xấu xí như thế mà lại được sinh ra bởi người mẹ xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa trong suốt 11 năm qua bà ấy vẫn coi . Ngay cả người cha luôn giữ quy định nhận con cũng phá lệ nhập vào hộ tịch Tống gia và thương chiều chuộng hết mực.

      rất nhiều lần phải ghen tị với hàng vạn hàng nghìn sủng ái nhận được bởi vì thế giới của chưa từng có những sắc màu thương rực rỡ như của ,từ lúc chào đời , người mẹ ruột của chưa hề thương nên vứt ở lại đây. Bởi vì trái tim của mẹ giao cho người đàn ông khác, cho nên bà ấy vô cùng chán ghét đứa con của người bà ấy , cho dù ngoại hình của rất giống mẹ , lại mang trong người những năng lực di truyền đặc thù của mẹ nhưng vẫn thể thu hút chú ý của bà ấy.

      Còn thái độ của cha ngược lại,do có thuật thôi miên nên người đàn ông trung niên này vô cùng thích thú, đặt lên người bao chuyện huấn luyện nặng nề để trở thành người thừa kế.

      Hết chương 25.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :