1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu hận triền miên - Thịnh Hạ Thái Vi (98C+3NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Thế Giới Của



      Nhược Tuyết mực chờ , nhưng Lương Úy Lâm xuất ở đại trạch


      Những vệ sĩ trong đại trạch nhận ra ai cả, ra người đàn ông tên A Cánh cũng thấy


      nóng lòng nhưng biết nên làm như thế nào. Bởi vì vú Lâm ngoại trừ chăm sóc cuộc sống hằng ngày cho , với câu nào, những vệ sĩ kia khỏi phải . Ngày đó, chỉ muốn đến cuối hành lang hít thở mà thôi, ràng nơi đó có bóng người, nhưng lúc sắp đến ban công, thanh chợt vang lên :


      “ Tiểu thư, đây phải là nơi nên đến”


      bị dọa đến mấy phút sau vẫn chưa hoàn hồn


      Chẳng lẽ người đàn ông mặt lạnh kia cho rằng muốn chạy trốn?. có bản lĩnh đó sao?


      Chỉ có điều, kể từ ngày hôm đó, cũng dám lung tung nữa


      Lương Úy Lâm, phải đồng ý với tôi, chỉ cần tôi ngồi dậy được cho tôi về nhà rồi?. Tôi nuốt lời, trước mặt sao dám nuốt lời


      Trải qua mấy ngày, mới dần dần hiểu được. Lương Úy Lâm tuyệt đối phải là người làm ăn bình thường. người làm ăn bình thường có nhiều vệ sĩ như vậy, cũng tùy tiện giết người như vậy


      người đàn ông đáng sợ như vậy, khiến cho sợ hãi Hoàn cảnh như vậy khiến cho gần như sụp đổ


      Kể từ sau cái đêm đáng sợ kia, mỗi lần nằm mơ còn sợ đến mức toàn thân run rẩy, giật mình tỉnh giấc ngoại trừ ngọn đèn đầu giường, chung quanh đều u, sợ đến cả người co lại vào trong chăn, mở to mắt đến khi trời sáng


      Mỗi khi đến giờ phút đều có cảm giác tuyệt vọng vô cùng. Nhà cũng về được, quá khứ cũng trở lại được, bất lực, buông tha, mệt mỏi. Bây giờ, ngay cả tự do cơ bản nhất cũng có, hy vọng duy nhất của giờ là có thể về nhà thăm bố mẹ mà thôi, nhưng ngay cả hy vọng cuối cùng ta cũng cho sao?


      Tập đoàn Lương thị


      Trong phòng làm việc rộng rãi, cả người Lương Úy Lâm đứng trước cửa thủy tinh sát đất sáng ngời, ánh nắng ấm áp chiếu lên người , lại làm cho người ta cảm thấy nửa phần ấm áp. người luôn toát ra hơi thở lạnh lẽo


      “ A Cánh còn có chuyện gì sao?” Vẫn quay đầu lại, thanh lạnh lung từ bên kia truyền đến


      “Cậu chủ”


      A Cánh muốn lại thôi. biết nên mở lời như thế nào


      “ A Cánh, cậu theo tôi bao nhiêu năm rồi?”


      Lương Úy Lâm vẫn quay đầu lại, nhưng trong giọng lạnh thêm vài phần


      “ 7 năm rồi, cậu chủ”


      A Cánh biết cậu chủ tức giận, giọng điệu của càng bình tĩnh, chứng tỏ tức giận càng nhiều


      “ Gần đây Sneidier từ Thái Lan vận chuyển rất nhiều ma túy trở về nước, tổng cộng phân làm 3 lượt, vận chuyển toàn bộ”


      A Cánh dám do dự, tiếp tục báo cáo lại tin tức mới vừa nhận


      “ Vậy sao?”


      Lương Úy Lâm rốt cuộc quay người lại, mặt vẫn mang theo ý cười


      “ Nửa giờ sau, ta bắt đầu, tổng giá trị là 6 tỷ đô-la” cách khác, trong tài khoản cá nhân của Sneidier tại có nhiều hơn 6 tỉ đô la. Những chuyện giao dịch ma túy, cậu chủ quản lý vô cùng nghiêm khắc, Sneidier quả mượn gan trời mới dám ở địa bàn của Lương Úy Lâm thưc giao dịch lớn như vậy


      Lương Úy Lâm trở lại ngồi xuống ghế dựa, gì thêm, khóe miệng cong lên, ánh mắt phức tạp


      A Cánh cúi đầu, gì nữa. Đối với cậu chủ này, trong lòng vô cùng kính trọng, thề phải dùng tính mạng để bảo vệ cậu. chưa từng gặp người đàn ông nào, tuổi còn trẻ mà lòng dạ sâu như vậy, tính tình lại ngoan tuyệt


      Lương Úy Lâm nắm giữ tất cả giới hắc đạo ngầm của Đông Nam Á, từ lúc 20 tuổi tiếp nhận tập đoàn Lương Thị, tác phong tàn khốc, xử lý mọi chuyện đều gọn gang, sạch , đối với những người phản bội và những người nghe lời đều chút từ bi, cho nên ở ngoài luôn lưu truyền câu , thà rằng chết ngay lập tức, cũng nên đắc tội Lương Úy Lâm


      Trong truyền thuyết, chỉ lộ nụ cười ở trước mặt em thương nhất, những người có thể nhìn thấy nụ cười của chắc cũng còn có mặt thế gian rồi


      Mấy năm gần đây, dần dần chuyển nghiệp trọng tâm dời vào trong nước, ngoại trừ những sản nghiệp hắc đạo bên ngoài, phần lớn dồn công sức đầu tư vào kiến trúc, công nghệ, điện tử…. Chỉ cần ngành nghề nào kiếm được tiền, đều chen chân vào. Mục đích của rất ràng, muốn dần dần tẩy sạch tập đoàn Lương thị. Những năm qua, dưới nỗ lực của , trong mắt người ngoài, Lương thị là tập đoàn kiến trúc có tài lực hùng hậu mà thôi


      Có rất ít người biết sau lưng nắm giữ cả tập đoàn hắc đạo Đông Nam Á trong tay. Dĩ nhiên, bất cứ chuyện gì có hắc đạo làm chỗ dựa cũng thuận buồm xuôi gió. Đặc biệt là trong ngành kiến trúc, bao nhiêu đất đai cũng dễ dàng lấy được


      “ Báo cho Henry, đem nội tình của Sneidier ở Thái Lan báo cho


      Sneidier, chán sống rồi a, gần đây ở Thái Lan, việc tranh chấp địa bàn rất gay gắt, trong đó 2 thế lực mạnh nhất phải kể đến Sneidier và Henry


      “ Vâng, tôi lập tức phân phó”


      Sau đó, A Cánh ra ngoài, Sneider, mày cũng đừng tránh cậu chủ của bọn tao, muốn trách chỉ có thể trách mày nắm bắt tình hình, lại dám giao dịch ma túy địa bàn của Lương Úy Lâm


      Bây giờ, thời tiết tốt, trời xanh mây trắng. Lương Úy Lâm đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài, im lặng ngắm nhìn


      Ba phút sau, A Cánh lại đẩy cửa bước vào


      “ Cậu chủ, đem tin tức báo với bên Thái Lan”


      Lương úy lâm có lên tiếng, qua bên người A Cánh, sau đó ra ngoài, A Cánh cũng hỏi, sau đó theo
      lazybeeMin Cancel thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Chờ Đợi



      Buổi chiều yên tĩnh, ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua rèm cửa sổ chiếu vào bên trong phòng, đổ xuống sàn nhà bóng loáng.


      Nhược Tuyết ngồi trước cửa sổ sát đất, phòng nằm ở lầu 2, tầm nhìn tốt, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy những ngọn núi mỹ lệ phía xa xa, rừng rậm um tùm, phong cảnh xinh đẹp dưới ánh mặt trời quá gay gắt, nhưng lại có tâm tình để thưởng thức.


      Từ ngày hôm đó đến bây giờ, tháng trôi qua, ta vẫn chưa trở lại. Mà cũng biết làm thế nào để liên lạc với ta


      Đến bây giờ cũng , bên trong tòa nhà lớn như thế này, suy cho cùng có bao nhiêu người, trước mắt chỉ biết dạ. Lầu 3 nhà chính là nơi ở của ta, bởi vì ngày đó cảm thấy buồn chán, nên muốn men theo cầu thang lên lầu, kết quả là mới được phân nửa, lại bị người đàn ông lạnh như băng biết từ đâu ra ngăn lại :


      “ Tiểu thư, lầu 3 là chỗ ở của cậu chủ, được cậu chủ cho phép, thể tự tiện ra vào” Mà ở lầu 2, lầu 1 là phòng ăn và phòng khách


      Phía sau nhà chính còn có mấy phòng , chắc là phòng của quản gia và người giúp việc, …. Nhưng người thường xuyên xuất trước mặt là vú Lâm ít


      Nếu bọn họ Lương Úy Lâm ở lầu 3, vì sao chưa bao giờ thấy ta quay lại. Vậy là ta cố ý tránh mặt ?. muốn tìm ta câu cũng được. Chẳng lẽ ta quên mất chuyện ta đồng ý với ngày đó?


      Nếu như quên mất, hoặc là đổi ý, nên làm gì bây giờ?. Ngày qua ngày cứ chờ đợi như vậy, ngay cả chút hy vọng cũng có. Nhưng ngoại trừ chờ đợi ra chỉ có thể đợi chờ


      Mặt trời càng ngả về tây, nhưng vẫn ngồi chỗ đó hề nhúc nhích. Mặc cho ánh sáng chạng vạng bao phủ lên người, sau đó dần dần vụt tắt nơi chân trời, khi vú Lâm gõ cửa mang cơm đến cũng nghe thấy, cuối cùng, vú Lâm sợ xảy ra chuyện gì, nên bảo vệ sĩ lên mở cửa lay tỉnh, mới biết trời tối nhưng muốn ăn gì cả. Chỉ bảo vú Lâm ra ngoài trước, đợi lát nữa ăn


      Vú Lâm đối với ngày càng trở nên gầy gò, tái nhợt cũng gì thêm, dù sao làm việc ở chỗ này, nếu như thêm câu cũng có thể làm mình mất mạng. Huống chi, tiểu thư là người của cậu chủ, cho nên bà cũng phải thuận theo rồi


      Cho đến khi ánh đèn xe chói mắt bắn vào cửa sổ sát đất, Nhược Tuyết mới mơ mơ màng màng đứng lên, chân bởi vì ngồi tư thế quá lâu mà tê dại, lảo đảo dựa vào cửa thủy tinh mới đứng vững, lúc ngẩng đầu lên, thấy được bóng dáng cao lớn mà quen thuộc, Lương Úy Lâm về rồi.


      , phía sau vẫn là A Cánh


      rốt cuộc cũng trở lại, Nhược Tuyết chẳng quan tâm bản thân mình có phần choáng váng, xoay người chạy vội ra ngoài. cuối cùng cũng đợi được ta trở lại


      “ A Cánh, nếu có chuyện gì, cậu lui xuống trước . Đừng quấy rầy tôi” Lương Úy Lâm đứng ở cầu thang lầu 3, nhàn nhạt mở miệng


      “ Vâng, cậu chủ” A Cánh xoay người xuống lầu, lại thấy bóng dáng màu trắng vội vã chạy qua bên này


      " Lương. . . . . . Chờ chút."


      Nhược Tuyết ngờ bọn họ lại nhanh như vậy, mới từ trong phòng ra thiếu chút nữa kịp gặp


      A Cánh nhìn bởi vì chạy nên khuôn mặt tái nhợt hơi ửng hồng, dám ngăn cậu chủ. Nhưng cậu chủ cũng gì, đứng ở đó


      có lẽ nên thôi. Sau khi cùng Lương Úy Lâm trao đổi ánh mắt, biến mất


      Lương Úy Lâm chỉ nghiêng nửa người, ánh mắt bình tĩnh nhìn khuôn mặt mong đợi của , lần đầu tiên nghiêm túc quan sát


      Đó là dung mạo thanh thuần, chút son phấn, da thịt trắng như tuyết, môi đào đỏ tươi, lông mi tinh tế, phảng phất vẻ xinh đẹp hiểu đợi, lại giống như thiên sứ thuần khiết hạ xuống phàm trần. Thân thể nhắn mặc quần áo ở nhà hơi lớn nên trông có vẻ mảnh mai, lại làm cho người ta sinh ra ý nghĩ muốn thương , bảo vệ


      Thiên sứ sao?. Trong thế giới của làm sao có thiên sứ?. Lương Úy Lâm trong lòng lạnh lung cười tiếng, cho dù từng có, nhưng cũng trở thành nỗi chua xót nhất trong lòng


      này to gan lớn mật, nhất định phải bắt trả giá lớn, cái giá mà vĩnh viễn bao giờ nghĩ ra được. Bây giờ rất bận, tạm thời muốn để ý đến , nhưng lại tự dẫn xác đến


      “ Lần trước còn chưa đủ sao?” Thanh khát máu từ phía truyền xuống, giống như khối băng rét lạnh nện xuống đầu


      Gò má phấn hồng của Nhược Tuyết, trong khoảnh khắc đó, liền mất sắc. Hô hấp chợt dừng lại chút, khó chịu.


      biết là khí thế của quá lớn hay lá gan của quá , mỗi lần nhìn thấy đều cảm thấy lạnh từ đầu đến chân. Hơn nữa, còn lẳng lặng đứng ở bậc thang cao hơn, yên lặng nhìn


      về rồi. Tôi muốn cùng chuyện có được ?!” Dù bây giờ sợ đến muốn chết, nhưng vì có thể gặp mặt bố mẹ, vẫn run rẩy lên tiếng. Khi lạnh lùng nhìn , nhớ ngày đó ta cho gọi ta là Lương, nhưng dám gọi thẳng tên , vậy gọi là gì?


      chuyện?. muốn chuyện gì với tôi. Trở về chỗ của . Khi nào muốn tìm , tự khắc tôi đến”


      Lương Úy Lâm nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của , khuôn mặt tươi cười quen thuộc lại xuất trong đầu, cơn đau chợt xông lên đầu khiến khó chịu thôi


      nghĩ giữa còn có chuyện gì để , vừa nhìn thấy chỉ làm càng thêm giận, chỉ muốn từ thủ đoạn để hành hạ mới có thể làm vơi lòng thù hận trong lòng. Bảo bối che chở suốt 18 năm, lại cứ như vậy biến mất trước mặt , làm sao có thể hận. Nỗi hận của cho dù tất cả mọi người trong Lăng gia có chôn theo cũng thể giảm bớt nửa phần. Cho nên, để bọn họ sống yên ổn


      , chính là đối tượng mà muốn trả thù


      Vậy mà, lại dám muốn tìm chuyện. Tốt, để
      lazybee thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: Thoả Mãn Tôi, Tôi Đồng Ý Với



      đồng ý với tôi, thể nuốt lời”


      Mắt thấy sắp xoay người rời , Nhược Tuyết biết lấy dũng khí từ đâu ra, chạy lên lầu ngăn lại, người đàn ông phải giữ chữ tín chứ, tại sao có thể lừa gạt như chứ?


      "Tôi thể nuốt lời sao?"


      này lá gan càng ngày càng lớn. Bởi vì kéo vạt áo của mình nên Lương Úy Lâm quay lại nhìn bàn tay bé bắt đầu phát run. rang là sợ muốn chết, mà còn giả bộ dũng cảm?


      “ Tôi chỉ muốn trở về lần. lần thôi được ?”


      Nhược Tuyết thừa nhận, mình có cảm đảm nhìn vào mắt để chuyện. Mặc dù bây giờ cúi thấp đầu như vậy, nhưng khí thế lạnh lẽo mà cưỡng hãn kia cũng đủ để sợ đến tim đập mạnh. ta làm gì chứ?


      nghĩ dung phương thức gì để mặc cả với tôi?”


      Đôi môi mỏng cong lên nụ cười lạnh. 18 tuổi, đúng là lứa tuổi đơn thuần a! Lại dám đặt điều kiện với Lương Úy Lâm


      A!?. Lần trước phải ta chỉ cần có thể đứng dậy là ta đồng ý cho về sao ta lại đổi ý? Thuyết phục ta?. ta muốn thuyết phục ta?


      hiểu?. Vậy trở về chỗ của , nên tới đây làm phiền tôi”


      tay chỉ dùng chút sức đẩy ra, nhích chân muốn lên lầu. Hôm nay rảnh để để ý đến , cũng có thời gian dạy


      “ Đừng”


      Nhìn ta muốn rời , Nhược Tuyết lần thứ 2 tiến lên ngăn lại, lần này phải kéo vạt áo, mà ôm eo của , cánh tay mảnh khảnh dùng sức ôm chặt


      thể để cho , nhất định phải khiến đồng ý với . Cho dù phải bỏ ra bất kì giá nào


      Người con này, bề ngoài nhu nhược, yếu ớt, ai ngờ lá gan so với người khác cũng lớn hơn. Lương Úy Lâm sống 27 năm chưa từng gặp phải tình huống như vậy, mặc kệ là nam hay nữ đều dám ngăn cản


      Tốt, rất tốt, tốt vô cùng! Chỉ bằng việc này, muốn nhìn thử xem có thể làm được gì


      “ Trở về tắm sạch , tiếng sau đến phòng của tôi. Nếu như đến chậm giây kết quả tự hiểu”


      Bàn tay thon dài dùng sức kiềm chiếc cằm khéo léo của , giọng điệu bá đạo cho người ta được phép cự tuyệt. còn chút chuyện chưa xử lý, chờ xử lý xong, ngược lại còn muốn cùng chơi trò chơi


      Sau khi lạnh lung ra lệnh, Lương Úy Lâm quay đầu lại mà về phía thư phòng lầu ba


      Sững sờ nhìn bóng lưng của rời , phút sau, Nhược Tuyết mới phục hồi tinh thần lại. ta muốn đến phòng chờ ?.


      Có thể xảy ra chuyện như lần trưowsc ?. Khuôn mặt bé trong phút chốc lúc đỏ lúc trắng. Đau đớn như vậy phải thừa nhận lần thứ hai sao?. Thân thể 18 tuổi, đối với tình dục có biết bao lạ lẫm, phải ép buộc bản thân hầu hạ người đàn ông quen việc dễ làm


      Nhưng căn bản có quyền . Ban đầu là đồng ý với giao dịch có tôn nghiêm này, cho dù sợ hoặc đồng ý cũng có cách nào khác. , tại sao phạm phải lỗi như vậy?


      Lại dám có nửa giây chần chờ. Nhược Tuyết lập tức trở về phòng dưới lầu hai, mở nước nóng ra. Tựa hồ sợ trễ giờ, tới 15 phút tắm xong. Mặc áo choàng tắm để bên, sau đó lau khô tóc, nhìn đồng hồ, cũng may vẫn còn 20 phút


      Có lẽ lúc nãy ta phân phó, những hộ vệ thân thầm nghe bọn họ chuyện, cho nên lần này, Nhược Tuyết cẩn thận từng li từng tí lên lầu 3 cũng có người ngăn lại


      Nhưng, phòng của ta ở chỗ nào?. Đứng bên ngoài hành lang dài, Nhược Tuyết lập tức mất chủ trương. dám mở từng phòng ra xem, nhưng lại sợ trong thời gian quy định đến phòng chờ , đổi ý


      “ Lâm, Sneidier gần đây có khả năng trở về nước. Cậu cẩn thận chút”


      Trong thư phòng yên tĩnh, Lương Úy Lâm thoải mái ngồi ở phía sau bàn đọc sách để ý tới người đàn ông bên kia màn hình máy tính cười rất lưu manh. Ánh mắt của rơi người con mặc áo ngủ màu trắng trong máy theo dõi, như thiên sứ vô tội, lúng túng đứng hành lang. bóng dáng quyến rũ đó


      Lương Úy Lâm chưa từng đem Sneidier để ở trong mắt. Cho nên dám phạm quy địa bàn của , phải gánh chịu hậu quả


      "Lúc nào trở lại?" đầu kia máy vi tính đầu kia, người đàn ông lần nữa lên tiếng.


      " biết." Liếc mắt nhìn, người con này, vẫn ngây ngốc đứng ở đó


      “ Tôi nghe trong nhà cậu nuôi ?” Người đàn ông bên kia cảm thấy ánh mắt của Lương Úy Lâm lóe lên ánh sáng gì đó


      ". . . . . ."


      Ko phải nuôi, chỉ là công cụ để cho hả giận mà thôi


      “ Tôi còn nghe gần đây cậu gần phụ nữ. Công việc quá bận rộn cũng nên thư giãn chút”


      “ Lâm, có số chuyện xảy ra, cũng cách nào cứu vãn được” Chuyện của em Lương Úy Lâm, cũng có nghe . cũng biết Lương Úy Lâm rất thương em , nhưng đắm chìm trong hận thù có kết quả sao?


      Lương Úy Lâm tắt máy. Nghiêm Quân Hạo là người đàn ông nhiều chuyện
      lazybeeMin Cancel thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: Thoả Mãn Tôi, Tôi Đồng Ý Với (2)



      “ Gấp như vậy sao?”


      Thanh lạnh lẽo mang theo bất kì tình cảm nào vang lên ở sau lưng, cần phải , biết là ai. . Nhược Tuyết cúi đầu dám quay đầu lại cũng trả lời.


      "Sợ? làm được. làm được cần đến đây.”


      Đây có được xem là phép khích tướng ?. Chân thon dài bước bước, Lương Úy Lâm dễ dàng lướt qua người , về phía phòng bên trái bên trong cùng. Khi xuyên qua người , hơi thở nam tính mãnh liệt khẽ quét qua, khiến trái tim trẻ tuổi của run rẩy?


      Sợ rồi sao?. đuổi theo ? Lương Úy Lâm nhàng dùng dùng tay xoay nắm đấm cửa, quay đầu nhìn cái. ra đánh giá quá cao, ngay cả lá gan cũng


      xoay mở cửa phòng ra, chân sau vẫn còn ở bên ngoài, tiếng bước chân vụn vặt mà lo lắng mau mau chạy tới, khi đóng cửa phòng lại, người đứng sau lưng . Rất tốt, tối nay có trò vui để chơi rồi!


      " vào."


      Giọng trầm thấp vang lên đỉnh đầu. Nhược Tuyết thở cũng dám, theo vào trong


      “ Lên giường chờ tôi”


      Có như vậy xấu hổ sao?. Cũng dám nhìn . Người phụ nữ của sao có thể như vậy. Đợi, nhất định làm cho ngay cả chữ thẹn thùng cũng biết viết như thế nào


      Bên trong phòng, đèn ngủ mờ nhạt, Nhược Tuyết liếc mắt nhìn chiếc giường to lớn trong phòng, lập tức qua bên đó ngồi xuống


      “ Cởi quần áo xong, chờ tôi ra ngoài”


      Cái này, đối với mệnh lệnh của , ngoan ngoãn chấp hành, ngoan hiếm thấy a! ( Ngoan khi có điều kiện thôi ạ, còn sau này biết chị có ngoan ko :))


      “ A…”


      ta cố ý mở lớn đèn, tựa hồ muốn nhìn thấu cả nội tâm của con người, khiến Nhược Tuyết bắt đầu cảm thấy khẩn trương


      cho là ta mở đèn, như vậy, mặc kệ có làm gì, ít nhất cần cảm thấy khẩn trương và xấu hổ. Nhưng nguyện vọng này, lại bị hoàn toàn phá vỡ trong tích tắc


      “ Ở giường của tôi, phụ nữ cần quần áo. Đừng để cho tôi phải nhìn nó nữa”


      cố ý cúi thấp thân thể, ở bên tai của thầm giống như ác ma, sau đó xoay người về phía phòng tắm


      ta tạm thời rời khỏi khiến trái tim treo lơ lửng của Nhược Tuyết tạm thời buông lỏng, cũng lấy lại tâm tình quan sát phòng của


      Bố cục và trang trí trong phòng, khiến cho cảm thấy bị áp bức, bởi vì chủ nhân của gian phòng này sử dụng màu tối làm chủ đạo, khiến cho lòng của người ta cảm thấy tối tăm theo


      Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, làm cho quên mất việc muốn làm trước khi vào. cứ ngồi như vậy, ngồi ở giường lớn màu đen, gương mặt khẩn trương biết phải làm sao


      muốn thỏa mãn ?. Như thế nào mới gọi là thỏa mãn. Dùng tay như lần trước?. Hay là dùng miệng?


      Vừa nghĩ tới hình ảnh đó, cần làm, chỉ nghĩ thôi cũng khiến chịu nổi, khí huyết toàn thân đều xông lên mặt khiến ặt đỏ bừng ( Em cũng ghét edit cảnh đó lắm ạ. Cho nên em mới thích edit mấy chương này :-
      lazybeeMin Cancel thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Thoả Mãn Tôi, Tôi Đồng Ý Với (3)



      Biết, làm sao dám quên?. Nhưng, có thể cầu nho của mình ?


      “ Có thể tắt đèn hay ?” cuối mang theo run rẩy, vang lên ở trước lồng ngực bền chắc của


      cảm thấy có thể ?”


      Giọng ràng rất , nhưng lọt vào tai Nhược Tuyết lại là mệnh lệnh khiến người ta thể cự tuyệt


      nâng cằm của lên, thẳng tắp nhìn vào đôi mắt đơn thuần của :


      “ Chỉ cần có thể về nhà, phải có thể trả bất kì giá nào sao?”


      thể nhúc nhích, chỉ có thể bị động nhìn , cặp mắt sắc bén như chim ưng đáng sợ


      “ Đúng vậy”


      "Vậy bắt đầu !"


      Đại trạch giữa sườn núi, bóng đêm mông lung, xuân tình dập dờn


      “ Ưm….” Tiếng rên rỉ nam tính, trong phòng rộng lớn, có phần tà mị, lại mê hoặc lòng người


      Lồng ngực cường tráng và rắn chắc, lúc này phập phồng theo từng hô hấp lên xuống, vươn tay phủ lên cái đầu nho , lúc này trong mắt , dục vọng nồng đậm


      "Ưmh. . . . . ."


      được, miệng chua quá , mệt quá, hơn nữa sắp thở được, đầu là đau, tại sao qua lâu như vậy, talại vẫn. . . . . . Sức chịu đựng của ta thực đáng sợ, làm đến chết sống lại mà ta vẫn chịu buông tha


      "Tiếp tục. . . . . ."


      Thanh lạnh lùng vang lên đỉnh đầu, tại sao giọng vẫn tỉnh táo như vậy?. Còn mang theo cảnh cáo?


      "Có thể nghỉ ngơi chút ?" Người ta tranh tài đều được nghỉ ngơi giữa trân, huống chi dùng nhiều sức như vậy


      “ Có thể”


      Khóe miệng cong lên nụ cười mang theo mấy phần tà mị và lãnh khốc, đẩy nằm xuống chiếc giường êm ái :


      “ Tới


      "Cái gì?"


      Gò má nhắn đỏ bừng vì lúc nãy dùng sức lấy lòng


      “ Tôi để cho nghỉ. Nhưng có nghĩa là dừng lại, mà là dùng tay” hiểu sao, vậy dạy cho hiểu


      Bàn tay to lớn của , nắm lấy bàn tay bé của , dẫn dắt xuống thế giới nam nữ khác


      Gương mặt càng ngày càng nóng, dưới ánh đèn sáng rỡ, làm như vậy trước mặt người đàn ông, mới nghĩ thôi mà xấu hổ muốn chui xuống đất trốn, hoặc là chết ngay giây sau đó


      Tất cả của đều phơi bầy trước mặt , vừa xấu hổ lại kích thích quỷ dị, khiến cho tim của ngừng đập nhanh, hô hấp cũng trở nên nặng nề


      Lương Úy Lâm nhìn mảnh mai ở giường, cặp mắt trong veo như nước vừa quen thuộc khiến đau lòng. Chỉ có hành hạ như vậy, nhìn trầm luân trong dục vọng như vậy, tim của mới có thể bình tĩnh trở lại


      "Đủ rồi." Cánh tay dài duỗi ra, tắt công tắt đèn ngủ ở đầu giường, trong phòng vốn sáng ngời nay tối đen như mực


      muốn nhìn thấy cặp mắt trong veo đó nữa. Trò chơi tối nay chính thức kết thúc


      Tất cả ngôn ngữ vào lức này dường như trở nên dư thừa, có chăng chỉ còn lại chinh phục và chinh phục


      có ánh đèn, có ánh trăng, trong thế giới tối tăm, dục vọng như dòng nước xoáy, cuốn 2 con người trầm luân trong biển nước, mãi đến khi ánh mặt trời phía đông nhô lên mới dừng lại


      Ánh sáng rực rỡ chiếu vào cửa sổ sát đất trong phòng, cùng với gió mát mẻ thổi qua, những chú chim sơn ca thức dậy sớm, réo rắt cất tiếng hót bên tai


      tiếng sau có người đưa về. Đến buổi trưa phải về đây” Thanh của người đàn ông lại vang lên


      “ Có nghe ?”


      Thấy vẫn nằm lỳ giường trả lời, Lương Úy Lâm cúi đầu kéo mái tóc ra thầm bên tai của


      “ Được”


      Thanh mềm mại khàn khàn, lại che giấu được vui sướng và chờ đợi


      Rốt cuộc có thể tạm thời thoát khỏi nhà tù này rồi
      lazybeeMin Cancel thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :