1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Yêu em thì phải ăn em trước - Kim Cát

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3:

      Edit: Tịnh Hảo

      Kích tình qua, cả người Trương Linh Ngọc ngồi người Nhạc Hiên Lam, ngay cả hơi sức để động cũng có.

      Hình như Nhạc Hiên Lam định rút ra khỏi cơ thể , dựa lưng vào ghế sofa, ôm ngừng hôn.

      “Hiên Lam?” Trương Linh Ngọc kêu tiếng.

      Động tác hôn của Nhạc Hiên Lam dừng lát, nhìn chằm chằm.

      “Cậu tỉnh chưa?” khẩn trương hỏi.

      Lông mày xinh đẹp của Nhạc Hiên Lam khẽ nhíu lại.

      “Tớ vẫn luôn tỉnh.”

      Như muốn chứng minh độ tin cậy của những lời này, cảm thấy phần đó của trong cơ thể lại to lên.

      “Ngừng!” Dường như chỉ cần kêu lên, nó ngừng sưng to, nên Trương Linh Ngọc hét lớn.

      Nhạc Hiên Lam vô tội nhìn .

      “Tớ muốn ngủ.” xin khoan dung, uống say rồi, căn bản thần trí mơ hồ, chỉ có thể dụ dỗ.

      Nhạc Hiên Lam gật đầu cái.

      Trương Linh Ngọc vui mừng, con chó lớn Nhạc Hiên Lam vẫn chịu nghe lời chủ nhân.

      rời khỏi cơ thể của , kéo quần áo xốc xếch của mình cho đàng hoàng, bế ngang Trương Linh Ngọc trở về phòng ngủ của .

      Lúc này Trương Linh Ngọc mới phát , lần đầu tiên quý giá của , chỉ là cùng con ma men, mà cơ thể còn trần như nhộng, vậy mà người đó lại quần áo chỉnh tề! vừa xấu hổ vừa tức, cả khuôn mặt và tai đều đỏ đến sắp chín.

      Nhạc Hiên Lam cẩn thận đặt Trương Linh Ngọc lên giường, Trương Linh Ngọc lập tức bùng nổ.

      “Nhạc Hiên Lam! Vậy mà cậu còn mặc quần áo, còn tớ cậu làm ra cái gì hả?”

      Nhạc Hiên Lam đứng ở trước giường, vẻ mặt có chút phức tạp và vô tội.

      “Tớ cởi quần áo, cho nên cậu rất tức giận sao?” Cái này có gì mà tức giận nhỉ?

      nhảm, cậu như vậy giống như… giống như…” biết phải thế nào, cảm thấy mình giống như là đối tượng để phát tiết, chỉ phục vụ dục vọng của .

      Mặc dù, tình huống là thế, nhưng Trương Linh Ngọc chợt cảm thấy rất bi thương.

      Vốn chính là thế! Nếu tỉnh táo căn bản muốn chạm vào .

      Trương Linh Ngọc rơi vào hối hận mới lấy lại tinh thần, lại phát Nhạc Hiên Lam làm hai ba cái cởi sạch quần áo của mình, lộ ra cơ thể màu lúa mì, khỏe đẹp, rắn chắc và thon dài.

      Nếu như đây là lúc bình thường, nhất định huýt gió bày tỏ tán thưởng, gương mặt của Nhạc Hiên Lam tuấn như model, lại có chiều cao gần 1m90, dáng người cao lớn, bắp thịt rắn chắc như vận động viên, chụp bộ ảnh chân dung là đáng tiếc rồi.

      “Cậu. . . . . .” Trương Linh Ngọc vội lấy tay che kín mặt, mặc dù năm ngón tay vẫn mở ra để nhìn.

      Làm mở to mắt chính là, phía dưới bụng của , ở đùi, phần đó ngẩng đầu lên.

      “Cậu. . . . . . Cậu làm gì thế?” ngừng lui về phía sau, thân thể núp ở góc giường cách xa nhất.

      “Cởi quần áo.” Tiện tay vứt quần lót sang bên, cả người Nhạc Hiên Lam trần trụi có chút gượng ép nào, thoải mái đứng trước giường để Trương Linh Ngọc nhìn đủ.

      “Đương nhiên tớ biết cậu cởi quần áo, đây phải là nhảm sao? Tớ hỏi cậu cởi quần áo làm gì?” Trương Linh Ngọc vừa , vừa thuận tay ôm lấy con Doraemon gấu bông lớn ở bên cạnh, che ở trước người.

      Động tác này làm Nhạc Hiên Lam nhíu mày lần nữa, cặp mắt như ngọn đuốc nhìn chằm chằm con mèo màu xanh dương kia, như muốn róc xương lóc thịt nó.

      “Tớ cởi, cậu tức giận.” .

      Mặt khẽ co rút, “Tớ thế hồi nào hả?” Gần như là quát lên.

      giống như là sắc nữ vậy.

      Nét mặt của Nhạc Hiên Lam vô cùng vô tội, “Cậu ràng có .”

      “Tớ. . . . . .” Trương Linh Ngọc há hốc mồm cứng lưỡi.

      Giống như có chuyện như vậy! Bên tai lại đỏ lên.

      ngẩng đầu lên, lại thấy Nhạc Hiên Lam bò lên giường, giống như con báo tiến tới gần con mồi bò về phía .

      “Cậu. . . . . . Cậu đừng tới đây!” Trương Linh Ngọc lấy con Doraemon ngăn ở trước người.

      Dường như Nhạc Hiên Lam chờ đợi rất lâu, phát bắt được con gấu bông lớn màu xanh dương.

      Con mèo màu xanh đáng chết, vậy mà lại trộm ăn đậu hũ của , muốn chết à! tức giận, tay tóm lấy nó vứt xuống ngoài cửa.

      “A!” Doraemon của ! Trương Linh Ngọc khóc ra nước mắt, nhìn con gấu bông nằm ở sàn phòng khách.

      “Linh Ngọc.” Tay Nhạc Hiên Lam nắm lấy mắt cá chân của Trương Linh Ngọc, đôi mắt tràn đầy dục vọng trắng trợn, nhìn Trương Linh Ngọc chằm chằm dứt.

      “Cậu. . . . . . Cậu còn biết là tớ, vậy càng nên làm chuyện này với tớ!”

      Trương Linh Ngọc co rụt lui về sau, Nhạc Hiên Lam liền kéo về phía , hai người người tránh người kéo, động tác giống thế dưới mười lần.

      “Chúng ta là em, cậu từ trước đến giờ cậu hề muốn ôm tớ.” Toàn thân run rẩy nhìn cơ thể to lớn của nằm sấp giường, và bụng dưới ngẩng cao đầu.

      “Tớ muốn.” Giọng điệu của giống như đứa bé muốn ăn đường.

      được!”

      Dưới tình huống say rượu, nhiều lần phóng túng , công bằng với , nếu sau khi tỉnh táo lại, chắc chắn hối hận.

      “Lần này tớ rất dịu dàng.” , tay kéo về phía mình, nhanh chóng đè ở dưới người, cơ thể run rẩy của làm nhịn được muốn hôn nồng nàn, ở bên tai làm nũng tựa như nỉ non, “Mèo ngoan, bảo đảm tớ rất dịu dàng.”

      Trương Linh Ngọc có chút mềm lòng, cơ thể trần trụi nóng rực của , ngừng mang theo tình và dục vọng ma sát , để ham muốn của bắt đầu sôi trào, phòng tuyến cao lớn tan rã lần nữa.

      lần cuối
      [​IMG]
      daovan210, ChrisM è o Q u ê n T h ở thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4:

      Edit: Tịnh Hảo

      Trương Linh Ngọc mới vào phòng làm việc, liền phát mọi người vây quanh chỗ, nhìn chằm chằm phòng làm việc của Nhạc Hiên Lam bàn tán xôn xao, tò mò nhìn theo ánh mắt của mọi người.

      “Sao vậy? Bên trong có minh tinh nước ngoài à?” .

      Mọi người thấy Trương Linh Ngọc xuất , lời tôi lời, “Người quá vượt trội! Xem ra chúng ta có vụ làm ăn lớn rồi.”

      “Đúng vậy! ngờ bà ấy còn trẻ hơn so với tạp chí, quả nhiên làm model chính là giống.”

      Trương Linh Ngọc nghe xong, lập tức vào phòng nghỉ của Nhạc Lam.

      “Cũng hơn mười giờ còn chưa làm, mẹ muốn phê bình thái độ làm việc của các con.” Ngũ Kha Phương đứng bên trong phòng nghỉ nhìn bức ảnh phong cảnh đến 30 lần .

      Trương Linh Ngọc vừa thấy người tới, liền vội vàng khép cửa lại, khẩn trương : “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

      “Mẹ đến thăm phòng làm việc của con , còn cần lý do sao?” Ngũ Kha Phương ngồi xuống ghế sofa, quan sát phòng nghỉ ngơi kiêm phòng làm việc này, “Sao Nhạc Hiên Lam còn chưa làm?”

      lát nữa cậu ấy tới, hôm nay cậu ấy…” Tay chân Trương Linh Ngọc có chút luống cuống, “Có chút thoải mái.”

      luôn sợ mẹ, ở trước mặt bà, Trương Linh Ngọc ngay cả chân tay cũng dám đặt loạn.

      phải lại cùng người phụ nữ nào quấn lấy nhau đến sáng sớm chứ?” Vẻ mặt của Ngũ Kha Phương mang theo xem thường.

      có chuyện này.” Trương Linh Ngọc lúng túng cười.

      Ngũ Kha Phương kỳ quái nhìn , lúc này mới phát mặc áo sơmi dài tay cao cổ màu đen

      “Con bị cảm à?” Bà hỏi.

      “Gì ạ?” Trương Linh Ngọc sửng sốt lát, “ có ạ. . . . . .” cúi đầu nhìn thấy quần áo của mình, mới bừng tỉnh hiểu ra, làm bộ ho khan hai tiếng, “Khụ, khụ, chỉ là cổ họng có chút thoải mái.”

      Ngũ Kha Phương nhíu cặp mày xinh đẹp, dường như bắt được cơ hội, trực tiếp vào đề tài.

      “Xem ra, Nhạc Hiên Lam cũng chỉ biết tự mình vui đùa, con lại biết cách chăm sóc mình, lần này con hãy cùng mẹ trở về Paris ! Vé máy bay và nơi ở mẹ chuẩn bị giúp con xong xuôi hết rồi, con cũng từng du học ở bên Pháp, đến bên đó, con làm nhiếp ảnh gia cho công ty chúng ta.”

      “Dạ?” Trương Linh Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối.

      Đúng với phong cách của mẹ, mạnh mẽ lại có hiệu suất, xem ra bà căn bản định cho đường sống phản đối.

      Ngũ Kha Phương nhíu mày, “Sao vậy? bỏ được Nhạc Hiên Lam à?”

      phải.” Trương Linh Ngọc khẩn trương đến đầu lưỡi cũng sắp níu lại, “Con … chuyện này đột ngột quá.”

      “Hôm qua mẹ với Nhạc Hiên Lam, cậu ấy nhắc với con sao?”

      Trương Linh Ngọc ngẩn người, ra là Hiên Lam sớm biết.

      lúng túng cười hai tiếng, “Có, cậu ấy có .” Trương Linh Ngọc có sở trường dối, mắt dám nhìn Ngũ Kha Phương, nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua, còn có sáng sớm hôm nay Nhạc Hiên Lam cầu hôn…

      Cho dù như thế nào cũng bỏ Nhạc Hiên Lam được, nhưng cũng thể thừa nhận, cho dù Nhạc Hiên Lam muốn trở lại mối quan hệ thuần khiết như trước, cũng làm được, lại càng muốn vì trách nhiệm mà cầu hôn .

      “Con muốn suy nghĩ thêm chút ạ.” Trương Linh Ngọc .

      Đây có lẽ là cơ hội, để cho rời khỏi Nhạc Hiên Lam, ngay cả muốn, cũng chỉ là thời gian tách ra sớm chút thôi.

      ngày nào đó phải nhìn người phụ nữ khác, cũng vậy, bằng đừng chờ đến ngày đó, chính tự rời xa trước.

      “Cũng tốt, cho con chút thời gian chuẩn bị, lần này mẹ trở về Đài Loan muốn ở lại khoảng 1 tháng, con có 1 tháng để chuẩn bị, Mặt khác,…” Giống như vấn đề đằng trước ra quyết định cuối cùng, Ngũ Kha Phương chuyển đề tài, lấy ra phần tài liệu, “Lần này mẹ trở về Đài Loan là vì buổi trình diễn này, Hi Nhã chuẩn bị làm cuộc chọn lựa, vì năm sau sản phẩm mới của công ty chúng ta tuyển model làm người phát ngôn riêng, cầu là người phương Đông, chúng ta phải mời tất cả model châu Á và model của công ty chúng ta tới tham gia, Hi Nhã cử ra ba vị tuyển thủ, cho nên muốn mời Nhạc Hiên Lam khoảng thời gian này chụp hình cho bọn họ.”

      Trương Linh Ngọc nhận lấy tài liệu, lập tức thấy Tân Ny cũng trong danh sách thí sinh Hi Nhã cử .

      Tiểu thư khó hầu hạ này, nhận công việc này, Hiên Lam lại sắp đau đầu.

      “Con giúp mẹ chuyển cho Nhạc Hiên Lam ! Mẹ còn có chuyện, trước.” Ngũ Kha Phương đứng dậy, mở cửa ra ngoài, trước khi rời lại : “Đừng quên mẹ vừa mới đề cập với con, chuẩn bị cẩn thận.”

      “Chuẩn bị cái gì?” Nhạc Hiên Lam đúng lúc vào phòng làm việc.

      Ngũ Kha Phương chỉ nhìn cái, sau đó : “Tình hình cặn kẽ cậu hỏi Linh Ngọc !” Sau đó hề quay đầu lại.

      Nhạc Hiên Lam nhìn tài liệu Ngũ Kha Phương đưa tới, Trương Linh Ngọc dựa theo lời của Ngũ Kha Phương thuật lại lần cho nghe, ngồi ghế sofa đối diện có chút cảm thấy đứng ngồi yên.

      “Cậu từ từ xem, tớ ra ngoài trước.” đứng lên .

      “Linh Ngọc.” Nhạc Hiên Lam vội vàng để tài liệu xuống đứng dậy, “Khoan hãy , tớ nhất định phải chuyện đàng hoàng với cậu.”

      Trương Linh Ngọc dám nhìn .

      “Bây giờ là giờ làm việc, có chuyện gì về nhà tiếp.”

      Hai tay của Nhạc Hiên Lam đặt vào trong túi quần, lòng quyết định, trái ngược với biểu ưu nhàn tự do.

      “Hiếm khi trợ lý Trương phân thời gian làm việc và cá nhân của mình.” chế giễu , giọng điệu hoàn toàn mang theo cưng chiều.

      Trương Linh Ngọc cười cười xấu hổ, “Dĩ nhiên, bởi vì, có thể. . . . . . làm tiếp tháng làm nữa.”

      ra muốn quyết định nhanh như vậy, lại bị ép ra câu này, Trương Linh Ngọc có nhiều tâm tình để hối hận rồi.

      Nhạc Hiên Lam thoáng cái khiếp sợ, rất nhanh che giấu , sau đó hiểu gật đầu, “Cậu định cùng với mẹ trở về Paris à?”

      “Có lẽ vậy.” Quả nhiên sớm biết.

      Nhạc Hiên Lam bình tĩnh nhìn lúc lâu, luôn luôn dễ dàng buông tha theo đổi của mình, vì vậy mới có thành tích như ngày hôm nay trong giới chụp ảnh. cố đè xuống lo lắng trong lòng vì câu của Trương Linh Ngọc, quyết định dùng bất cứ cách gì cũng phải giữ lại!

      vòng qua khay trà, đứng ở trước mặt Trương Linh Ngọc, chặn mất lối duy nhất của , bên phải Trương Linh Ngọc là ghế sofa, bên trái là khay trà, vì né tránh Nhạc Hiên Lam nên làm có cảm giác bị áp bức, lưng đành phải chống đỡ vách tường.

      “Cậu muốn bỏ sao?” Vẻ mặt chợt trở nên đau thương.

      Sống lưng Trương Linh Ngọc run rẩy nhìn .

      Mỗi lần giả bộ dối trá làm vẻ mặt như vậy— cho dù là nụ cười đào hoa phóng điện 100%, hay là giả bộ u buồn, giả bộ vô cùng bi tình, những thứ này đều dùng để đối phó với người ngoài để mình đạt được mục đích, bình thường có thể lừa gạt người ngoài đến xoay vòng, nhưng nếu như nhằm vào , mười lần có chín lần chính là điềm báo muốn chỉnh đến kêu cha gọi mẹ.

      “Bỏ gì?” Trương Linh Ngọc phát mình tương đối có can đảm, ngay cả giọng cũng phát run.

      Nhạc Hiên Lam bước từng bước đến gần , cho đến khi cơ thể kề sát vào
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5.1

      Edit: Tịnh Hảo

      Trương Linh Ngọc gọi điện thoại cho Ngũ Kha Phương, mới biết ra bà họp ở tổng công ty Tùng Cơ Đài Loan

      Khi và Nhạc Hiên Lam tới đại sảnh dưới lầu công ty Tùng Cơ Đài Loan, nhịn được lại lo lắng, kéo Nhạc Hiên Lam.

      “Tớ thấy. . . . . .” Trương Linh Ngọc quanh co, “ lát đừng với mẹ tớ mối quan hệ của hai chúng ta.”

      “Tại sao?” Nhạc Hiên Lam kỳ quái nhìn .

      Từ lúc bắt đầu ra quyết định đó, chần chừ chút nào.

      “Chỉ cần với bà, tớ có ý định rời khỏi Đài Loan, cái này được ?” cũng đến tuổi tự mình ra quyết định rồi, cùng mẹ đến Paris cũng có gì ghê gớm.

      “Nhưng tớ định nhân tiện với bà ấy chuyện hôn của hai chúng ta.” làm dáng vẻ như đương nhiên.

      Trương Linh Ngọc hất tay của ra, kiên quyết : “ được, cậu thể , tớ còn chưa muốn gả cho cậu.”

      “Cậu muốn đổi ý?” Nhạc Hiên Lam cười nho nhã, làm người qua đường biết hành động lúc này của có điểm khả nghi, ánh mắt như ác ma chỉ có Trương Linh Ngọc là thấy .

      Trương Linh Ngọc chợt nghĩ, nếu như Nhạc Hiên Lam sinh ra ở thời cổ đại, làm bọn cướp, khi cướp bóc làm chuyện đúng còn cười đến làm người ta như tẩm gió xuân…

      ôm Trương Linh Ngọc ở trong lòng mình, cúi đầu giống như cắn vào lỗ tai .

      “Cậu cảm thấy lúc ở đường tớ hết cách với cậu sao?” Dứt lời, hoàn toàn chú ý đến ánh mắt chằm chằm của người đường, hôn rồi lại hôn lỗ tai , làm mặt đỏ tim đập nhanh, sau đó tay bất ngờ trượt vào trong quần áo .

      Trương Linh Ngọc đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa giận, đè nén tính cáu kỉnh nhưng cũng phát tác, thở phì phò đẩy ra.

      “Cậu bệnh à, tại sao tớ nhất định phải gả cho cậu?”

      Đúng vậy, rất thích , thậm chí muốn ở bên cạnh mãi mãi, nhưng bây giờ lại vì chủ nghĩa đàn ông của mình mà nổi loạn muốn cưới … Hay là nên , là bị làm hư, giống như đứa trẻ tùy hứng, lúc nào cũng tự mình tính toán, người khác có ý kiến đùa giỡn đến tức!

      cầu hôn cái gì, kết quả ngay cả chiếc nhẫn, hoa tươi cũng có. . . . . .

      Trương Linh Ngọc phồng má, xoay người muốn để ý đến .

      “Cậu lấy tớ, chẳng lẽ muốn lấy người khác?” Nhạc Hiên Lam tức giận xoay người qua, “Tớ cho phép.”

      Nghĩ đến hình ảnh dựa vào trong ngực đàn ông khác… ! Sao loại hình ảnh này có thể tồn tại? Trong lòng chua xót ngất trời, lại nỡ làm khóc, vì vậy mặt lại lộ ra vẻ mặt cố tình gây , tựa như đứa bé.

      Trương Linh Ngọc trợn to mắt, chưa từng thấy người đàn ông nào ngang ngược phân biệt phải trái, lại vô cùng tùy hứng như thế.

      Còn nữa, làm diễn viên đáng tiếc, sắc mặt biến đổi còn nhanh hơn lật sách!

      “Tớ muốn gả cho ai còn phải với cậu sao? Cậu là gì của tớ?” tức giận, càng càng tức giận, nổi giận đập vào lồng ngực của , “Tại sao tớ phải gả cho cậu? gả trời cũng có sập xuống, đất cũng có nứt ra.”

      Nhạc Hiên Lam bật cười rồi, bị logic của làm cho dở khóc dở cười.

      “Tại sao nhất định trời phải sập xuống, đất phải nứt ra, mới gả được? Hai người chúng ta ở chung rất vui vẻ, để vui vẻ kéo dài tiếp tục là chuyện rất tự nhiên, có liên quan gì đến chuyện long trời lở đất?”

      sai, nhưng. . . . . . Vẻ mặt của Trương Linh Ngọc ai oán ngập ngừng : “Nào có ai cầu hôn mà ép buộc? Cậu lại theo đuổi tớ, ngay cả hẹn hò cũng có…”

      Khóe miệng Nhạc Hiên Lam càng cười rộng hơn, là con mèo ngốc này vừa làm buồn cười vừa đau lòng.

      ra là nửa ngày, chính là để ý cái này?

      “Tớ biết rồi, là tớ đúng.” vươn tay xoa tóc của , hôn cái lên trán của , “Dù sao tớ có thể dành thời gian cả đời để theo đuổi cậu, đến khi nào cậu đồng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5.2

      Edit: Tịnh Hảo

      Mặc dù là mình dõng dạc như thế, nhưng khi Trương Linh Ngọc tỉnh táo lại, cả người ngốc hết.

      Bởi vì muốn để Hiên Lam công khai mối quan hệ của hai người ở trước mặt mẹ, cho nên chút suy nghĩ đồng ý điều kiện của mẹ.

      Nhìn hoảng sợ lại thất thần mở to mắt, mặc dắt , khóe miệng Nhạc Hiên Lam nhịn được chứa đựng ý cười.

      nhớ đến lời kia của Ngũ Kha Phương, ôm bả vai Trương Linh Ngọc, để ý những ánh mắt liên quan kia, cũng nhịn được hôn cái lên trán và gương mặt của .

      làm trái lề thề của mình nhiều năm như vậy, chỉ hy vọng trời cao có thể cho cơ hội đền bù, để chịu bất cứ uất ức nào…

      “Tớ bảo vệ cậu cả đời…” thào , nhưng mà Trương Linh Ngọc vẫn còn trong trạng thái đờ đẫn, hồn phách còn chưa trở về vị trí cũ.

      Cho đến khi hai người ngồi lên xe, sau khi xe chạy qua hai đèn giao thông, dường như Trương Linh Ngọc mới phục hồi tinh thần lại.

      “Tớ nhất định điên rồi.” ôm đầu, nhịn được gào khóc, “Đừng đến top 3, ngay vòng đầu tiên tớ cũng bị đá xuống.” Huhu… Sao lại ngốc như vậy! Nhưng mà có lựa chọn khác sao? Để Hiên Lam công khai , hôm nay cũng đừng hòng chạy ra khỏi năm ngón tay của mẹ.

      “Cậu yên tâm ! Ít nhất cậu chống đỡ đến vòng bán kết.” Nhạc Hiên Lam thấy phản ứng của , kiềm nén nụ cười.

      “Tại sao?” Trương Linh Ngọc ngẩng đầu lên nhìn về phía , “Tớ biết ra cậu có lòng tin với tớ như thế.” rất cảm động, qua nhiều năm như vậy, là người đánh giá có mặt tích cực như vậy!

      “Bởi vì vòng loại qua rồi, cậu trực tiếp được tiến vào vòng bán kết.” nhịn cười ra tiếng.

      Nào có như vậy? Trương Linh Ngọc trợn to mắt, rảnh kháng nghị gương mặt tươi cười ghê tởm của Nhạc Hiên Lam.

      “Cậu là tuyển thủ được bổ sung của Hi Nhã, vốn về quy định thể làm như vậy, nhưng mẹ của cậu, thân là tổng giám đốc tập đoàn ban lệnh xuống, quy định cũng phải phá bỏ.” Nhạc Hiên Lam giải thích.

      Từ sau khi nhận vụ làm ăn với Hi Nhã, xem hết tất cả tài liệu.

      Thấy vẻ mặt của Trương Linh Ngọc như là tới tận thế, chỉ cảm thấy vừa đáng vừa buồn cười, ra có ý định thoả hiệp với Ngũ Kha Phương, nhưng lời của Ngũ Kha Phương, lại làm cho bắt đầu nghĩ có lẽ Trương Linh Ngọc có thể thay đổi được con đường của mình.

      Vóc người của Linh Ngọc là trời sinh, thân thể cân xứng, tỷ lệ hoàn mỹ, làn da tinh tế, tuyệt đối có đủ tư cách để đứng sân khấu thế giới.

      Dù sao cũng được xem là người duyệt qua vô số người, tin tưởng ít nhất điều kiện bên ngoài, Linh Ngọc được phần lớn người ưa thích, đương nhiên Ngũ Kha Phương cũng biết điểm này, mới có thể muốn tham gia.

      Chỉ cần Linh Ngọc muốn Paris, nghĩ Ngũ Kha Phương cũng có cách bắt , nhưng nhìn dáng vẻ phiền não lại có cảm giác nỡ.

      “Đừng buồn rầu, hôm nay cho cậu nghỉ ngày, buổi tối chúng ta hẹn hò.” Chợt Nhạc Hiên Lam .

      Gương mặt Trương Linh Ngọc lập tức đỏ biến thành trái cà chua.

      “Sao đột nhiên muốn hẹn hò vậy?” Miệng như vậy, nhưng trong lòng lại kích động dứt, “Hơn nữa phải buổi chiều hôm nay còn có việc sao, cậu cho tớ nghỉ, ai giúp cậu?”

      “Có người khác có thể giúp tay, dù sao lâu rồi cậu chưa nghỉ ngơi.”
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6.1:

      Edit: Tịnh Hảo

      Trương Linh Ngọc lo lắng nhìn bốn phía, từng hộ nhà ở khu dân cư này cách nhau khá xa, mặc dù có đèn đường, nhưng cảm giác tương đối trống trải.

      cũng biết mình đợi bao lâu, thỉnh thoảng có tốp năm tốp ba người trẻ tuổi lái xe qua, năng tùy tiện huýt gió với , khẩn trương lùi về chỗ bóng tối của căn nhà.

      Cho đến khi chiếc xe màu trắng chạy tới từ dưới chân núi, Trương Linh Ngọc liếc mắt liền nhận ra chiếc xe quen thuộc kia, khẩn trương đến cả người cứng ngắc.

      Xe dừng lại ở chỗ trống duy nhất gần đây, Nhạc Hiên Lam mặc đồ Tây, phóng khoáng đẹp trai xuống xe, vừa ngắm nghía chìa khóa trong tay, vừa bước nhàng, xem ra tâm tình tương đối tốt.

      Rốt cuộc, khóe mắt thoáng nhìn thấy bóng dáng lén lút ở cửa lớn nhà Nhạc Tương Phỉ.

      Dựa vào ánh đèn vàng nhạt, Nhạc Hiên Lam nhìn về phía Trương Linh Ngọc, biểu có chút giật mình dám tin.

      Gương mặt thay đổi, vóc người thay đổi, chỉ là hơi thay đổi kiểu tóc, mang đồ trang sức, nhưng ngờ có thể làm người phía trước thay đổi lớn đến thế.

      Trương Linh Ngọc biết phải làm thế nào, ngây ngô đứng tại chỗ, hai người cách khoảng nhìn nhau, khẩn trương cúi đầu, biết tại sao Nhạc Hiên Lam vẫn nhìn .

      Có phải cảm thấy rất buồn cười ? Trương Linh Ngọc uất ức bĩu môi.

      muốn mặc như vậy mà! Vậy mà lại buộc , còn lừa gạt đẩy ra ngoài.

      Nhạc Hiên Lam xoay người trở về, Trương Linh Ngọc ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn trở về bên trong xe.

      . . . . . . muốn làm bộ biết sao? Tại sao có thể như vậy? thất bại như thế sao?

      Lòng tự ái và trái tim bể thành từng mảnh, hốc mắt nóng lên, cũng sắp khóc rồi.

      cảm thấy mình giống như đứng ở nơi Bắc Cực băng tuyết ngập trời, thấp kém rụt lại thành con kiến vậy, ngay cả bông tuyết cũng có thể đè chết , đáng thương…

      "Tặng cậu." Hoa hồng trắng buộc thành bó xuất trước mặt .

      “Hả?” Trương Linh Ngọc sững sờ nhận lấy, ngẩng đầu lên, thấy Nhạc Hiên Lam đẹp trai tiêu sái đứng trước mặt , đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm.

      luôn tặng hoa hồng đỏ cho “đám bạn ” của , bởi vì cảm thấy hoa hồng đỏ tràn lan đến giá rẻ, nhưng vẫn có thể dễ dàng chiếm được niềm vui của phụ nữ.

      Ở trong lòng có vô số hoa hồng đỏ, tặng cho các ấy dễ như trở bàn tay, có thể thấy được ở khắp nơi. Nhưng mà chỉ có đóa hoa hồng trắng, trân trọng giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng, mãi mãi quý trọng, che chở…

      Trong hốc mắt của Trương Linh Ngọc còn nén lệ, ngây ngốc, hiển nhiên giống như mèo vừa bị vứt bỏ, đôi mắt và vẻ mặt kia làm ngực Nhạc Hiên Lam níu chặt.

      Buổi chiều ngày hôm đó, Linh Ngọc ở bên cạnh, cả ngày thất thần, vừa nghĩ đến buổi tối hẹn hò với Linh Ngọc, hận mặt trời mau mau xuống núi.

      từng vô số lần đùa giỡn , muốn ra ngoài hẹn hò với Linh Ngọc! Nhưng khi mối
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :