1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn (47c + kết + 8NT)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 40 - Tiểu thực tập sinh
      "...có điều Hách my em đừng gọi là Mô-za-a."
      "Vậy gọi là gì?" Chắc thể gọi "Đẹp quá" chứ...
      Ngu Công đáp gọn: "Giang hồ xưng tụng Mi Ca."

      Bất chấp Vi Vi sau cùng có sắc đẹp để hối lộ hay , quá trình như thế nào, tóm lại vẫn là buổi sáng thứ hai, Tiêu Nại xuất dưới nhà Hiểu Linh rất đúng giờ, đón Vi Vi cùng đến công ty.

      Hôm nay Vi Vi mặc chiếc sơ mi trắng, phía dưới phối chiếc váy đen, ra có vẻ rất chi là dân văn phòng, nhưng thực ra chẳng phải thế. Áo sơ mi thuộc dạng hơi có vẻ trẻ con, hai bên váy có những đường xếp nếp, ở eo lưng thắt chiếc thắt lưng nơ bướm, nhìn rất đáng lại đoan trang.

      Trùng hợp nữa là, hôm nay Tiêu Nại cũng mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và quần dài đen. Hai người cùng nhau, tựa hồ như cố ý vận trang phục tình nhân vậy, nhìn ngời ngời mà lại thanh thoát, thu hút biết bao cặp mắt của người đường.

      Vì Hoa Viên Bảo Quế xa công ty Tiêu Nại nên hai người cùng bộ đến đó. Vi Vi khoác tay Tiêu Nại, đường vừa vui sướng vừa căng thẳng, "Em đến đó phải làm gì?"

      "Em thích làm gì?"

      "Hừm, biết nữa, dù sao đừng để em ngồi là được." Cứ ngồi đờ ra ngại lắm.

      Tiêu Nại ngẫm nghĩ lúc rồi : "Em đến phòng test game làm thử vài ngày , quen với Mộng Du 2 rồi đến phòng kế hoạch. Ngu Công đều làm ở hai phòng này, em cứ theo cậu ấy."

      "Vâng." Vi Vi gật đầu, dù gì cũng vẫn là sinh viên, hoàn toàn quy trình làm việc của công ty, Tiêu Nại nghe theo đó.

      Lúc gần đến công ty, Vi Vi nghĩ ra gì đó và : "Lát nữa vào trước , tự em tìm Ngu Công là được."

      Tiêu Nại cúi xuống nhìn : "Tại sao?"

      " tại sao cả!" Vi Vi lại ra câu cửa miệng của mình, rất thẳng thắn: "Em mắc cỡ mà."

      Tiêu Nại đột nhiên hiểu ra thế nào gọi là nhấc tảng đá lên đập xuống chân mình.

      Có điều, kế hoạch phân binh của Vi Vi bị "sẩy thai" nhanh chóng.
      Khi chỉ còn cách tòa nhà công ty hai trăm mét, Vi Vi vừa định chia tay với Tiêu Nại cậu chàng đeo mắt kính gọng đen, bấm lỗ tai, trang phục rất xì tai chạy ngang qua họ. Chạy được mười mấy mét, cậu chàng lại quay đầu chạy lại, ánh nhìn liên tục di chuyển từ Vi Vi sang Tiêu Nại, vẻ rất kinh ngạc: "Lão đại, em nhìn nhầm đó chứ... Đây... đây chẳng lẽ là nhân viên mới của công ty chúng ta?"

      Tiêu Nại gật đầu: "Là thực tập sinh."

      Vi Vi cười lịch với cậu ta, trong lòng có phần tò mò, người này sao lại gọi Đại Thần là Lão đại nhỉ? Chẳng lẽ là nickname ở công ty của ?

      Hôm nay Vi Vi khá là chải chuốt, ràng là xinh đẹp nổi bật, vì thế lực sát thương của nụ cười cực lớn, cậu chàng xì tai bị nụ cười của làm choáng váng xây xẩm mặt mày, trái tim bắn ra tung tóe, nhưng mà, cậu chàng rất nhanh chóng phát ra tay của người đẹp...

      khoác vào cánh tay của Lão đại.

      "Lão đại, chẳng lẽ, chẳng lẽ là..."

      Tiêu Nại lườm cậu ta cái, đến mở miệng cũng lười.
      Cậu chàng hiểu ý cấp tốc, lùi lại hai bước vẻ rất khoa trương, sau đó nghiêng người, chạy nhanh vào trong tòa nhà, Vi Vi thấy cậu ta vừa chạy vừa móc điện thoại ra... loáng thoáng nghe thấy tiếng ...

      "... mỹ nữ siêu cấp đến đây... tiếc là lại là vợ của Lão đại... thế thà đến cho xong..."

      Vi Vi ú ớ nên lời, Tiêu Nại an ủi: "Phòng mỹ thuật, sau này em nên cố hết sức tránh xa bọn họ."

      Nhờ công đức của cậu chàng xì-tai, Vi Vi chưa đến công ty mà tin tức Tiêu Nại dẫn bà chủ tương lai đến làm việc lan tỏa khắp Chí Nhất. Kế hoạch lén lút xâm nhập của Vi Vi hoàn toàn thất bại.

      Tiêu Nại tuy đưa Vi Vi đến công ty, nhưng hoàn toàn có thời gian để đưa làm quen tình hình, vừa đến công ty bị người ta gọi mất tích. Dù gì người Vi Vi bị đóng cái dấu vô hình "Sở hữu của Tiêu", nên rất chi là yên tâm.

      Ngu Công có vẻ rỗi rãi hơn nên tiếp nhận nhiệm vụ đưa người mới giới thiệu.

      Ngu Công rất đắc ý đưa Vi Vi đến phòng test game dưới ánh nhìn ganh tỵ của mọi người, vừa vừa giới thiệu tình hình công ty: "Công ty chúng ta trước mắt sức mạnh chủ yếu tập trung ở phần phát triển game, nên kết cấu vẫn còn đơn giản, cũng gồm năm phòng: kế hoạch, lập trình, mỹ thuật, test game và hành chính."
      "Phòng mỹ thuật đám đó." Ngu Công chỉ về phía đông, "Người phòng đó nhiều nhất, cũng biến thái nhất, tam tẩu em chớ có đến gần bọn họ. Gần đây họ bắt người đến để tạo hình cho NPC, đến cả dung mạo của cũng tha, tam tẩu em nhất định phải cẩn thận."

      Vi Vi tò mò hỏi: "Tức là làm NPC dựa theo dáng vẻ của ấy ạ?"
      Ngu Công gật đầu.

      "Vậy thú vị quá chứ."

      Ngu Công mặt biểu cảm, : "Nếu NPC đó là mụ tú bà sao?"

      "..."

      "Tên còn gọi là Như Hoa."

      "..."

      Ngu Công tổng kết: "Tóm lại là bọn họ dạo gần đây làm NPC cảnh lầu xanh, em..."

      Vi Vi vẻ kiên định ngờ: "Em chắc chắn cách xa bọn họ!"

      Lại thêm vài bước, Ngu Công bảo: "Bên đó là phòng kế hoạch, chủ kế hoạch là chồng em, có kế hoạch về kịch bản, kế hoạch về dữ liệu, sau này em tiếp xúc nhiều , trong đó có hai người thuộc khoa số học trường ta."

      Vi Vi rùng mình bởi hai chữ "chồng em", bỗng nghĩ ra vấn đề nên đánh trống lảng: "Vừa rồi em nghe như có ai gọi Đại Thần là Lão đại ấy?"

      "Trong công ty có người gọi thế, cũng có người gọi Tiêu ca."

      "... xã hội đen?"

      "Haizzz, chúng ta người làm game online cũng tương tự xã hội đen rồi còn gì, đen từ đời nào rồi, vả lại, tuổi tác mọi người ở đây đều tương đương nhau, gọi Tiêu tổng hay giám đốc gì gì đó nghe chán lắm."

      Vi Vi nhớ đến hôm nay chàng gọi "tổng giám đốc Tiêu" ở trường hợp nào đó... tự nhiên dùng ánh mắt phi về phía Ngu Công hai ngọn dao.

      Ngu Công mặt dày, làm sao hiểu được, chỉ chỉ về phía Tây, : "Phòng lập trình bên kia, toàn những kẻ trâu bò, đặc biệt là những người tổ A, xưng tụng là Tam Đại Thần Thủ của công ty chúng ta."
      Thần thủ?

      Vi Vi mắt sáng lấp lánh: "Đại Thần?"

      "Cậu ta tính." Ngu Công huơ huơ tay, "Tổ A có 4 thành viên, ngoài chồng em ra, còn có ba người gọi là Tam Đại Thần Thủ, nhìn thấy cái gã mặc áo thun đầu lâu màu nâu ?"

      Vi Vi nhìn theo ánh mắt của chàng.

      Ngu Công thấp giọng thầm vẻ bí : "Hacker KO nổi tiếng em biết chứ?"

      Vi Vi gật đầu. Đại danh của KO đến cả Vi Vi là người quan tâm đến giới hacker mà cũng nghe đến, bảo rằng ấy là hacker đẳng cấp nhất nhì trong nước quả cũng quá đáng.

      "Chính là , trong công ty chúng ta, ta tên là Lão K."

      "... lừa em hả, KO?" Vi Vi há hốc mồm ú ớ.

      "Cũng do Lão Tam kéo đến, hình như họ chiến đấu đơn độc mấy lần rồi, tóm lại bây giờ ta ở trong công ty ta, người biết ta là KO nhiều, em đừng nhé, chúng ta là người nhà nên mới bảo em biết."

      ... Thực ra chắc thế với nhiều người rồi nhỉ.

      " ra , người này cho đến bây giờ vẫn biết tên ta, tiền lương đều do Lão Tam trực tiếp phát tiền mặt, đúng là sành điệu quá." Ngu Công vẻ cay đắng, "Có điều thấy nguyên nhân ta tên là vì..."

      Vi Vi nhìn chàng vẻ chờ đợi mong mỏi.

      "Tên ta quá gớm." Ngu Công ráng sức gật mạnh đầu để tăng cường thêm cho độ tin cậy.

      "..."

      Vi Vi giữ im lặng.

      Ngu Công lại chỉ người, "Người bên cạnh ta là A Sảng, cao thủ khác của tổ A, có điều người này hễ em mà thấy là phải vòng đường khác tránh ngay, cố hết sức đừng diễu qua lại trước mặt ."

      Vi Vi thắc mắc: "Sao thế?"

      "Tam tẩu, em chưa phát ra công ty chúng ta chính là cái miếu hòa thượng à, đến quầy tiếp tân cũng là nam sao? Chính là do tên đó mà ra!" Ngu Công sắc mặt phẫn nộ, nghiến răng kèn kẹt ,
      "Tên này nghe đồn là hễ thấy con lập trình cho ra hồn nổi."

      Mạnh đến thế à? Vi Vi rung động.

      "Nhưng em chớ có nghĩ họ là chính nhân quân tử," Ngu Công tiếp tục phát biểu ý kiến, " thấy là, do tên đó quá háo sắc, sức kiềm chế quá yếu, nhìn thấy con nhà người ta là đầu óc xoay mòng mòng, nên đành chịu đựng thấy cho xong."

      Vi Vi trong phút chốc tỉnh ngộ ra, mình rơi vào hang động giang hồ, những người này như những cao thủ võ lâm có đủ mọi tật quái dị. Vi Vi tiếp tục truy vấn: "Còn người nữa?"

      "Còn người nữa..." Ánh mắt Ngu Công bi thương, nhìn chằm chằm góc nào đó, "Còn người, chính là cái tên Mặt búng ra sữa kia kìa."

      Vi Vi nhìn theo ánh mắt của ta, lên tiếng vẻ nghi hoặc: "Có ai đâu."

      Ngu Công bảo: "Nhìn kỹ lại ."

      Vi Vi nhìn kỹ thêm lần nữa, vẫn thấy ai, " có ai mà, chỉ có Mỹ Nhân..."

      Vi Vi đột ngột khựng lại, quay đầu nhìn Ngu Công vẻ bàng hoàng.
      Ngu Công thở dài nặng nề: " biết là em khó chấp nhận thực này mà. Nhưng, đúng vậy đấy, chính là cậu ta."

      "Tuy mặt cậu ta búng ra sữa, nhân phẩm cũng chẳng ra gì, rất là giảo hoạt, nhưng tục ngữ rất đúng, Thượng đế cho toàn những khuyết điểm tất có ý cho ưu điểm nào đó, ưu điểm duy nhất của cậu ta chính là đầu óc rất giỏi."

      "Cậu ta từng là thủ khoa tự nhiên tỉnh Z."

      Vi Vi choáng váng như bị sét đánh, Mỹ nhân sư huynh lại là thành viên trong đội ngũ đắc lực nhất của Đại Thần, cao thủ lập trình trong truyền thuyết? Được thôi, cũng biết trường mình vốn rất nhiều người giỏi, nhưng mà nhưng mà... Mô-za-a...

      Quả thực là khó tưởng tượng quá!

      Bạn có thể tưởng tượng ra ông kế bên luôn vui tươi luôn ngơ ngác... thoắt chốc lắc người biến thân thành cao thủ võ lâm ?

      Ngu Công hỏi: "Vỡ mộng rồi chứ gì?"

      "Vẫn ổn... thực ra Mỹ nhân sư huynh cũng rất có khí chất..." Vi Vi khó nhọc lên tiếng.

      Ngu Công gật đầu nghiêm túc: "Cũng phải, có khí chất có lúc cũng là dạng khí chất của cao thủ."

      "Đúng rồi". Ngu Công bỗng sực nhớ ra, "Trong công ty em cũng có thể gọi là Ngu Công, mọi người đều gọi thế, có điều Hách my em đừng gọi là Mô-za-a."

      "Vậy gọi là gì?" Chắc thể gọi "Đẹp quá" chứ...

      Ngu Công đáp gọn: "Giang hồ xưng tụng Mi Ca."

      "..."

      "Sao thế?"

      " có gì." Vi Vi cũng đáp gọn lỏn, "Chỉ là bỗng muốn biểu diễn cảnh đá nặng rơi khỏi ngực."

      Vi Vi tiếp tục theo Ngu Công trong trạng thái tê liệt.

      Phòng hành chính có gì để giới thiệu, Ngu Công chỉ dặn dò câu rất trịnh trọng: "Phải khách sáo với người của phòng hành chính, chính bọn họ quyết định phát cơm hộp cho em là ba mặn chay hoặc là ba chay mặn."

      Vi Vi nghiêm túc gật đầu tỏ ý mình ghi nhớ.

      Cuối cùng mới là phòng test game: "Phòng test game trước mắt nhân viên vẫn chưa đủ, có lẽ khoảng tháng Chín mới tuyển người với quy mô lớn. Tam tẩu tạm ở đây vậy."

      Đến phòng test game rồi, sau khi giới thiệu lượt với trưởng phòng và các nhân viên, Ngu Công rút lui thành công.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 41 - Thế giới của
      " có mặt khắp nơi, hoàn mỹ và mạnh mẽ."

      Phòng test game là nơi cầu kỹ thuật tương đối thấp trong công ty game, những nhân viên bình thường chỉ cần có kinh nghiệm và nhiệt tình đối với game là có thể đảm nhiệm, Vi Vi dù gì cũng là cao thủ game online, làm công việc này ràng là thừa sức.

      Công việc của nhân viên test game thực ra rất khô khan, có thể phải đối thoại mãi trong cùng NPC, xem có bug hay , có thể phải qua lại hoài trong cùng cảnh... Hoàn toàn đơn giản như người ta tưởng tượng là chỉ cần chơi game là đủ.

      Hôm nay phòng test game vừa định làm cuộc thử nghiệm về nhiệm vụ lớn, vốn nhân lực đủ, nên thêm người đương nhiên là tốt quá rồi. Thành viên phòng test game vốn vẫn lo lắng đại mỹ nữ bạn của sếp lớn đến công ty để chơi cho vui, ai ngờ người ta chỉ cần hơi quen với thao tác của Mộng Du 2 thôi là lập tức lên tay chơi rất giỏi.

      Trưởng phòng test game như vớ phải báu vật, nhanh chóng phát sinh cảm giác hài lòng với bà chủ tương lai của công ty.

      Vi Vi vừa vào Mộng Du 2 say sưa quên hết mọi thứ, đến "Giang hồ xưng tụng Mi Ca" hứng chí chạy đến gần, cũng rảnh để quan tâm, hại Mô-za-a hụt hẫng thất vọng bỏ . Buổi trưa ra ngoài ăn cơm với Tiêu Nại, thuận miệng hỏi: "Công việc buổi sáng thế nào?"

      Đôi mắt Vi Vi chợt sáng rực: "Em test nhiệm vụ Thủy Hoạn."

      Vì Mộng Du 2 mô phỏng thực rất giống với khí hậu biến đổi ngày nay, nên trong game cũng có mặt trời mọc mặt trăng lặn, có gió sương sấm sét, có ngày đẹp quang đãng, có ngày mưa dầm dề. Và có những ngày mưa dầm dề tất nhiên dẫn đến lũ lụt ở nơi nào đó, vậy nên nhiệm vụ Thủy Hoạn ra đời.

      Khi thị trấn nào đó bị nhấn chìm, hệ thống phát thông báo, kêu gọi các game thủ đến cứu giúp người già và trẻ , cứu lấy tài sản của NPC, rồi đạt được phần thưởng nhất định. Game thủ bắt buộc phải học được chức năng bơi lội, sau đó trong thời gian nhất định phải cứu và đưa NPC đến nơi an toàn, vì lượng máu trong nước cứ tiếp tục hạ xuống, nếu thể đưa đến đó kịp thời, game thủ tử vong, nhiệm vụ thất bại.

      Do đó còn có nhiệm vụ xây dựng lại mọi thứ sau khi thảm họa xảy ra, song song đó tất nhiên còn có các nhiệm vụ khác như vận chuyển hàng hóa bằng đường thủy khi hạn hán v.v... Vi Vi chơi cũng kha khá game online, nhưng những nhiệm vụ đặc biệt thú vị như thế này lại là lần đầu tiên.

      Lúc test game còn nghe người trong phòng đến nhiệm vụ chăm sóc trẻ gì đó, nhiệm vụ biểu diễn nghệ thuật đường phố, đàn ông cày ruộng đàn bà thêu thùa của hệ thống gia đình v.v... Tuy trước mắt mới chỉ chạm đến góc của tảng băng game online, nhưng những nhiệm vụ đặc biệt trong Mộng Du 2 khiến Vi Vi sững sờ vui thích phen.

      Có điều ra , điều khiến Vi Vi shock nhất hôm nay, lại chính là phong cảnh trong Mộng Du 2.

      Những dãy núi hùng vĩ, sông hồ rộng lớn, trúc xanh u buồn, thâm cốc tĩnh lặng, những cảnh sắc nhìn quen mắt này khi ở trong Mộng Du 2, dường như càng trở nên xa vời vắng vẻ hơn.
      Tất nhiên là chỉ có cảnh vật thôi, còn có những động tác chiêu thức rất khoáng đạt đẹp đẽ, những biểu cảm phong phú sinh động của nhân vật...

      Vi Vi sớm biết rằng "Mộng Du Giang Hồ 2" là do Đại Thần lập trình bằng 3D, mà còn trực tiếp mua lại từ nước ngoài để thực , xét về chất lượng cảnh vật hay là động tác nhân vật đều rất phi phàm. Nhưng trước khi tự mình nhìn thấy, bao giờ nghĩ rằng Đại Thần lại lập nên cảnh sắc tuyệt vời, động tác tuyệt đẹp đến thế mức này.

      Nhưng ngẫm nghĩ lại chính bản thân Đại Thần, rồi nhóm người cao thủ của ấy, Vi Vi lại thấy vậy là bình thường...

      ra , lập trình mà tốt như thế, tương lai chẳng cần đến việc kinh doanh của "Mộng Du Giang Hồ 2" kiếm được bao nhiêu, chỉ cần bán mã lập trình cho các công ty khác công ty của Đại Thần cũng đủ sống khỏe rồi.

      Ăn cơm xong trở về công ty với Tiêu Nại, để tránh bị Đại Thần dẫn đến " trường phá án" hôm qua, Vi Vi rất chủ động, rất nhiệt tình đến thăm hỏi Mỹ nhân sư huynh sáng nay vừa bị làm tổn thương.

      Tiêu Nại cười cười, ngăn cản, thích những người cứ ôm ấp dính vào nhau ở nơi công cộng. Nhưng buổi chiều khi test game phát thấy bug, lại xuất ở phòng đó, tiện tay điều chỉnh lại những vấn đề về trình tự game.

      Lúc đó nhân viên phòng test game thấy trong lòng phức tạp vô cùng, cơ bản là đều tự nhủ thầm: Thực ra bọn tôi cũng có thể giải quyết mà! Lão đại đâu cần đích thân đến đây đâu!

      Mấy hôm làm việc ở bộ phận test game, Vi Vi cứ cảm thấy tính chất căn bản của Mộng Du 2 khác với những game mà từng chơi, chỉ vì cảnh tượng tinh tế đến từng chi tiết và di sản lịch sử hùng hậu v.v... mà còn ở những điểm khác. Nhưng cụ thể ra sao được, cho đến khi nhìn thấy sổ kế hoạch chi tiết của Mộng Du 2 mới chợt thấy vỡ lẽ.

      Mộng Du 2 có loại sinh khí nào đó.

      Thế giới của Mộng Du 2 có những việc bất biến, tĩnh lặng; hoa nở hoa tàn, trăng lúc tỏ lúc mờ, con người có hỷ nộ ái ố. Cây mẫu đơn trong sân, có thể mấy hôm trước vẫn còn e ấp chúm chím, mấy hôm sau bạn đến thăm lại, có lẽ nở bung rực rỡ. quán rượu nào đó trong kinh thành, có thể hôm qua khách khứa tấp nập, chớp mắt sập tiệm từ đời nào rồi, và đổi luôn cả chủ. ở Thành Tây có thể tháng này còn lặng lẽ trong khuê các, tháng sau cưới chồng ở Thành Đông. Thậm chí những nhân vật trong cửa hàng thuốc men tạp hóa cũng luân phiên làm và nghỉ ngơi.

      Chỉ là những cảnh tượng rất và NPC biến đổi mà thôi, nhưng khiến người ta có cảm giác sinh động, phát triển như cảnh , quét sạch cảm giác chết nặng nề trong các game online khác.
      Trong Mộng Du 2 mọi chi tiết về cơ bản đều được suy nghĩ cẩn thận, chẳng hạn cướp hôn trong phần kết hôn, như thiết kế chiêu thức tự chủ trong hệ thống vũ công, như sĩ tộc trong phần thiết kế nghề nghiệp...

      Vô số các ý tưởng độc đáo xuyên suốt cả game, nhưng đặc điểm lớn nhất của Mộng Du 2 đó chính là thực tạo ra hệ thống sinh hoạt và hệ thống giang hồ song song nhau, game thủ chơi trong Mộng Du 2, vừa có thể tiếu ngạo giang hồ, lại có thể làm game thủ có cuộc sống hoàn toàn cách biệt chốn giang hồ...

      Điều đó là rất hiếm thấy trong game. Game online trước giờ vốn phân biệt rạch ròi, chiến đấu là chiến đấu, sinh hoạt là sinh hoạt, cho dù game chiến đấu có hệ thống sinh hoạt cũng chỉ là phần phụ trợ nho mà thôi.

      Những người sáng tạo game phải là muốn làm, mà là làm nổi. Những người khai phá game online muốn tiết kiệm tiền bạc và công sức, đa số đều trực tiếp mua lại đoạn mã lập trình của nước ngoài, mà mã nước ngoài hoặc là lấy phần chiến đấu tăng cấp làm việc chủ yếu, hoặc là chú trọng sinh hoạt gia đình, phần chiến đấu khá đơn điệu, thế là những công ty game online trong nước sau khi tạo ra thành phẩm bằng đoạn mã lập trình của nước ngoài, tự nhiên cũng phải chịu giới hạn và câu thúc thể tránh khỏi, trở thành những dạng na ná như nhau.

      Nhưng Tiêu Nại tự mình viết mã lập trình, tất nhiên có thể hoàn toàn thoát khỏi những dạng đó, có thể tự do viết những thứ mình muốn.

      thế nào , những ý tưởng mới này vẫn chỉ giới hạn trong phạm trù của game, thứ được coi là ý tưởng mang tính chiến lược, lại là hệ thống sinh hoạt trong Mộng Du Giang Hồ 2, kết hợp C/S và B/S lại với nhau. [Client/ Server và Browser/Server].
      Giải thích đơn giản là, kết hợp giữa phần game online bắt buộc tự mình phải tải và cài đặt với trang chủ game cần tải và cài đặt lại với nhau.

      Lấy ví dụ đơn giản ra để thêm vậy.

      Chẳng hạn, trong Mộng Du 2, vườn nhà bạn có trồng cây hoa, nhưng lúc nó nở hoa lại là lúc bạn làm, trong văn phòng lại thể vào game phải làm sao? Thế chỉ cần bạn mở trang chủ của Mộng Du 2 lên là có thể thu hoạch hoa ngay tại văn phòng mình rồi.

      Lại ví dụ thêm rằng bạn nuôi đứa con trai, ngày phải cho ăn ba bữa cơm, bạn muốn đưa nó vào nhà trẻ của hệ thống, vậy phải làm sao? Thế lúc làm, bạn lên trang chủ cho nó ăn vậy.

      Có thể tưởng tượng ra rằng, trong tương lai những chức năng này mở rộng đến cả mạng điện thoại.

      Trước mắt các công ty game lớn khác đều dồn lực vào việc khai thác những game online phù hợp với dân văn phòng và những game thủ có máy tính cấu tạo đơn giản có thể chơi được, nhưng thị trường tương lai, hoàn toàn tin tưởng vào game kết hợp được giữa phần chơi game 3D và trang chủ game lại với nhau.
      Mộng Du 2 tiên phong trong lĩnh vực này.

      Điều này chắc chắn là ý tưởng mới mang tính thiên tài.

      " chỉ thế, em còn có thể lội ngược dòng tư duy." hôm nào đó đường tan sở về nhà, nghe Vi Vi tán dương ngừng như thế, Tiêu Nại vô cùng bình tĩnh, ít nhất là vẻ mặt cũng làm ra vẻ thản nhiên, thế.

      "Hử?"

      "Trước khi game ra phiên bản beta, bản hệ thống sinh hoạt của Mộng Du 2 được mở trước."

      Í? Mới lạ quá, nhưng như vậy có mục đích gì?

      Vi Vi bắt đầu suy ngẫm.

      Thấy nhất thời nghĩ ra, Tiêu Nại nhắc nhở thêm bước nữa: "Sau đó trước khi có phiên bản beta, chúng ta tuyên truyền đoạn clip về vườn nhà trong game 3D bản trang chủ."
      Vi Vi bỗng vỡ lẽ.

      Game thủ bản trang chủ nếu thấy hoa viên nhà mình trong game 3D hoàn mỹ tinh tế đến vậy, chắc chắn khao khát được thấy game , sau đó...

      Tất cả cần nghĩ cũng biết.

      Chiến lược này của Đại Thần quả thực quá tham vọng, thực đánh đòn chí mạng vào mọi loại game thủ.

      Vi Vi máu nóng sôi sục, tiếp tục liên tưởng xa hơn.

      Những game thủ thích chém giết nếu tham gia game thế nào đây, tất nhiên có thể cần giết quái cần luyện cấp, chỉ trồng rau hái rau, nuôi lợn nuôi vịt, thêu thùa may vá, nghiên cứu thức ăn... Nhưng nếu bạn cảm thấy làm nông dân quá nhạt nhẽo chán chường, bái sư phụ học chút võ nghệ hành tẩu giang hồ cũng chẳng ai cấm đoán. Hơn nữa, hệ thống nghĩ cách để dụ dỗ bạn, chẳng hạn, trồng rau trồng ra linh đơn, ăn vào công năng tăng thêm bội phần, chẳng hạn cày ruộng đào được mật tịch, chẳng hạn may quần áo lại làm ra loại trang bị cực tốt... vả lại khá là may ở chỗ, những thứ đồ này thể bán được.

      Thế là...

      Vậy nên, Đại Thần đúng là nhà mưu = =
      đúng, có lẽ nên là "dương mưu" mới đúng, sở trường nhất là đào hố rồi khiến người ta nhìn thấy hố mà vẫn nhảy xuống >o<

      Vi Vi ngày từng ngày chìm đắm trong Mộng Du 2, cơ hồ quên cả ăn uống, có lần Tiêu Nại đến gần bên cũng chẳng chú ý, thế là Tiêu Nại bị người trong phòng test game trêu chọc:

      "Tiêu ca, thua chính game của mình cảm giác thế nào?"

      Tiêu Nại cảm thấy rất bức bối, hơn nữa còn bức xúc đến mấy ngày liền. Ai mà chịu nổi bạn xa cách lâu ngày lúc nào cũng lảm nhảm đến game bên tai chứ, trong bất lực, Tiêu Nại dứt khoát cấm đoán: "Sau này ra khỏi công ty được nhắc đến từ game này nữa."

      Trong lòng Vi Vi có chút chút vui sướng, nhưng lại hơi oan ức, biện bạch: "Đó là game của mà."

      Mộng Du 2, là thế giới của .

      Game thể dựa vào sức người, trò chơi phải kết hợp đọng lại toàn bộ trí tuệ của nhóm người, nhưng Tiêu Nại thân là người thiết kế quan trọng nhất của game này, lại là linh hồn của toàn bộ trò chơi.

      Mộng Du Giang Hồ 2, nếu xét phương diện nào đó, chính là thế giới của ấy.

      Trong đó thể nhân sinh quan của , giá trị quan của , trong trò chơi này, có lúc Vi Vi thậm chí có thể cảm thấy mình bay bổng trong trái tim rộng mênh mang của .

      có mặt khắp nơi, hoàn mỹ và mạnh mẽ.

      Hình như.

      Càng càng thích hơn nữa rồi.

      Hết tuần làm việc ở phòng test game, Tiêu Nại đưa Vi Vi đến trong những phòng trực thuộc thẩm quyền của , phòng kế hoạch, bắt đầu công việc làm trợ lý kế hoạch.

      Vi Vi chẳng hề có ý kiến gì với điều động này.

      muốn đến phòng kế hoạch, cơ hồ như rất gấp gáp sốt ruột, muốn thêm vào đó số thứ thuộc về bản thân, trong thế giới của .
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 42 - Quần...bơi
      "Thấy em là cần thầy cũng học nên." Tiêu Nại khẽ cắn vành tai , "Còn nữa, trong đầu luyện tập nhiều lần rồi".

      Ánh nắng ban chiều rọi qua cửa sổ, chiếu lên hai người ngồi sàn gỗ gần cửa sổ.

      "Em thấy hệ thống gia đình có thể thêm ít đồ vật, đặc biệt là về mặt tương tác giữa gia đình và gia đình với nhau."

      Vi Vi ngồi gần Tiêu Nại, vừa vừa cúi đầu viết viết vẽ vẽ gì đó quyển sổ . Quyển sổ có bìa trước màu xanh này Vi Vi mới mua gần đây, trong đó viết ra rất nhiều những ý tưởng vụn vặt cho Mộng Du 2.

      game thủ cao cấp, ý kiến của Vi Vi vẫn rất hữu dụng, nhưng Tiêu Nại lại lơ đãng đâu đâu.

      "Khúc nhạc này thế nào?"

      Vi Vi bực bội: "Tiêu tổng, nghe vậy?"

      "Ừ," Tiêu tổng , "nghĩ chín rồi viết báo cáo cho ."

      "..."

      Vi Vi hậm hực, cúi đầu cắn lên cánh tay cái.

      Tiếng đàn vẫn hề lạc nhịp.

      Bản nhạc Tiêu Nại đàn là nhạc phối cho khung cảnh nào đó trong Mộng Du 2, cũng chính là trong những khúc nhạc mà hôm Vi Vi đến, phòng chế tác nhạc của vị giám đốc họ Phương nọ đưa đến.

      Đàn xong bản, Tiêu Nại ra vẻ suy ngẫm, viết vài chú thích lên bản nhạc phổ. Sau đó bỏ bút xuống, đôi tay dài vươn ra, ôm eo người nào đó lại, thuận thế đè xuống sàn nhà, lấy miệng đổi miệng, lấy răng đổi răng.

      "..."

      Vi Vi chưa kịp gì, bị bịt kín miệng. (>o<)

      Tuy mấy đợt trước Vi Vi từng được bế hôn, ôm hôn, ngồi đùi hôn, nhưng bị đè xuống sàn nhà thế này vẫn là lần đầu, thoắt chốc thấy nụ hôn này tốt cho trái tim bé tí nào.

      Thế nhưng oan gia ngõ hẹp người dũng cảm thắng, người nào đó những vũ lực cao thâm, lại còn gian xảo, Vi Vi kháng cự yếu ớt, đành phải để mặc ai đó muốn làm gì làm.

      Mấy phút sau, Tiêu Nại mới buông ra, nhưng ngồi dậy, hơi thở nóng hổi vẫn đọng hõm cổ . Vi Vi thở hổn hển, ánh mắt mơ màng mãi lúc sau mới hồi phục được, kìm được nghi ngờ: " là lần đầu... ừm... đương?"

      Chẳng giống chút nào hết! Lần nào cũng bị ... đến nỗi chẳng có sức lực nào.

      "Ừ." Giọng Tiêu Nài có vẻ lười nhác.

      "Vậy cũng thành thục quá rồi = ="

      "Thấy em là cần thầy cũng học nên." Tiêu Nại khẽ cắn vành tai , "Còn nữa, trong đầu luyện tập nhiều lần rồi". (Đấy!!! Ai còn bênh vực Tiêu BT nữa >o<)

      Lại luyện tập thêm vài lần nữa, thời gian nghỉ buổi trưa cũng qua. Tiêu Nại cài cúc áo lại chuẩn bị , Vi Vi chạy vội vào phòng vệ sinh, nhìn nhìn mình trong gương.

      Mắt long lanh... cái này có thể là buồn ngủ.

      Gò má đỏ ửng... Có thể là do phơi nắng.

      Nhưng đôi môi phải làm sao!

      Chẳng lẽ ăn ớt hay bị muỗi cắn?!

      Đám người tuy là bận rộn nhưng luôn có thời gian để trêu chọc người khác đó, chắc chắn chịu bỏ qua cho , nhất là khi có Ngu Công!

      Vi Vi ủ rũ bước ra khỏi phòng vệ sinh, Tiêu Nại thay giày, cúi đầu xuống, điềm nhiên : "Buổi chiều có ?"

      Hôm nay tuy là cuối tuần nhưng trong công ty vì có mục tiêu mới nên rất nhiều người phải làm thêm giờ, Tiêu Nại tất nhiên phải , còn Vi Vi là thực tập sinh hay chẳng quan trọng, thế là Vi Vi hất tóc: " !"

      "Thực tập sinh lại chẳng có lương, em muốn nghỉ phép!"

      Tiêu Nại cũng kì kèo gì thêm cách rất phong độ, có điều vẫn gọi đến cửa, hôn lên trán cái: "Vậy ở nhà trông nhà, đừng đến chỗ Hiểu Linh nữa!"

      "Ồ." Vi Vi nhìn mặt trời bỏng rực ngoài kia, cũng muốn ra ngoài cho lắm, nhưng sau khi Tiêu Nại lại kìm được cự nự lại câu: "... Ở đây có phải nhà em đâu!"

      Căn nhà Vi Vi phải nhà Hiểu Linh, mà là nhà bên ngoài của Tiêu Nại. Tiêu Nại cảm thấy rất khó chịu khi cứ phải ở nhà người ta mà thân mật em em, Vi Vi lại dám đến nhà bố mẹ , thế là căn nhà này trước kia hay ở được lợi dụng, thường là ban ngày Vi Vi và Tiêu Nại ở đây, buổi tối lại đưa về.

      Tiêu Nại rồi, Vi Vi rảnh rỗi có gì làm nên trở vào phòng lên mạng.

      đến công ty nên cảm thấy hơi chán, Vi Vi lên mạng đảo vòng, nhớ ra chú hổ mấy ngày cho nó ăn, thế là mở Mộng Du Giang Hồ ra.

      Chú hổ thuộc tính vốn kém cỏi dưới bồi dưỡng kiên trì của Vi Vi, bây giờ thăng cấp, Vi Vi cho nó ăn ít đơn dược, nhìn thấy trong kho còn hàng dự trữ, thế là đến chợ Trường An để mua.

      ngờ rằng, tại chợ Trường An lại nhìn thấy Điệp Mộng Vị Tỉnh lâu xuất , nàng bày gian hàng, bán đồ đạc. Vi Vi cảm thấy hơi bất ngờ nên gửi tin nhắn: "Điệp Mộng phải ?"

      Chắc cho người khác ID đó chứ.

      Quả nhiên Điệp Mộng hồi rất nhanh chóng: "Phải."

      Vi Vi: "Lâu quá thấy chị."

      Điệp Mộng: "Hà hà, công việc bận lắm."

      Vi Vi cứ ngỡ Điệp Mộng hoàn toàn bỏ game, ngờ ấy lại quay về, nên có phần sững sờ. Có ý muốn hỏi thăm, nhưng sợ lại đường đột quá nên thôi hỏi nữa. Hai người trò chuyện vớ vẩn lúc, Điệp Mộng bèn thu dọn gian hàng, đề nghị cùng đánh Boss.

      Cùng đánh Boss còn có Lôi Thần Ni Ni, ba người đến bản đồ nhiệm vụ khó lắm. Vốn dĩ ba người chơi màn này cũng tương đối thoải mái, nhưng vì Điệp Mộng lỡ tay nên suýt nữa cả đội chết sạch.

      Điệp Mộng cười khổ: "Hai tháng đến, đến Boss mà chị cũng biết đánh."

      Tâm trạng của Điệp Mộng dường như tốt cho lắm. Vi Vi nghĩ thế Lôi Thần Ni Ni gửi tin đến: "Bang chủ Điệp Mộng dạo gần đây tâm trạng tốt đó."

      "Sao vậy?"

      "Có lẽ vừa trở lại bang nên chưa quen. Hai tháng nay những người cũ trong bang bỏ khá nhiều, rất nhiều người mới xuất , đều xem Tiểu Vũ như thần thánh ấy, có quá nhiều người quen Bang chủ nữa."

      "Chiến Thiên Hạ trả lại ghế bang chủ cho chị ấy sao?"

      ", vả lại bây giờ trang bị, đẳng cấp của Bang chủ Điệp Mộng cũng cao bằng Chiến Thiên Hạ nữa."

      "T__T"

      "Tiểu Vũ Thanh Thanh cũng vẫn còn trong bang, con này đúng là đáng ghét chết được. Nếu phải vì thương tiếc bang phái tớ bỏ lâu rồi."

      Lúc này Vi Vi mới nhận ra vấn đề: "Điệp Mộng và Chiến Thiên Hạ..."

      Lôi Thần Ni Ni đáp: "Làm lành rồi, tớ hỏi Bang chủ Điệp Mộng, chị ấy bảo đợt trước bị bệnh, Chiến Thiên Hạ luôn săn sóc, chị ấy mềm lòng."

      đến đó Lôi Thần Ni Ni đột nhiên biến mất, mấy phút sau trèo lên lại kêu oác oác: "Choáng , ở nhà đúng là tốt, mạng viễn thông bị lag cũng bị rớt mạng, Vi Vi tốc độ bên cậu thế nào, cũng là mạng viễn thông?"

      "Đâu có, tớ về nhà rồi, là mạng Netcom."

      "Ố ồ? Tại lờm seo mà về thành phố B sớm thế?"

      "Thực tập hè ấy mà."

      "Suýt ngã... đừng nhắc đến thực tập nữa, tớ còn chưa đâu vào đâu nè."

      Mấy câu này là trong kênh đội nhóm, thế nên Điệp Mộng cũng thấy được, vậy là nàng vốn nãy giờ gì cũng lên tiếng hỏi: "Vi Vi em ở Thành phố B à?"

      "Vâng ^_^"

      Điệp Mộng gì thêm, đánh xong Boss, nàng bỗng : "Vi Vi giờ em có rảnh ? Hay là ra ngoài uống trà chiều ."

      Vi Vi rất bất ngờ trước lời mời này, xưa nay hề thích thú gặp bạn mạng, nhưng giờ đây tâm trạng Điệp Mộng bất ổn, nếu từ chối như có cảm giác "tuyết lại thêm sương" vậy (hình dung khó khăn này chưa qua, thứ tệ hại khác lại đến).

      Thế là cũng có phần do dự, lúc ấy Lôi Thần Ni Ni gửi tin nhắn riêng đến: "Vi Vi cậu cứ với Điệp Mộng , vì Chiến Thiên Hạ còn bận việc trong bang, tâm trạng chị ấy tốt lắm, cậu an ủi vậy."
      Nhớ đến những chuyện giữa Điệp Mộng và Chiến Thiên Hạ, Vi Vi chìm đắm trong niềm hạnh phúc vui vẻ nhoi cũng có phần mềm lòng, thế là nghĩ nhiều nữa mà nhận lời.

      trò chuyện với họ bỗng nhiên, màn hình vi tính nhảy ra khung cửa sổ chat, Vi Vi giật mình.

      "Vi Vi."

      Trong cửa sổ lên hai chữ.

      Vi Vi chần chừ gõ chữ: "Đại Thần?"

      "Ừ."

      " thể dùng công cụ chat bình thường ư? >o<"

      "Thế này tiện mà."

      "..." Nhưng làm người ta giật mình lắm có biết .

      "Tự nhiên nghĩ ra, biệt thự của người họ hàng nhà vẫn để trống."

      "Hả?"

      "Nhà chú ấy có hồ bơi."

      "@_@"

      "Có muốn bơi ?"

      "Muốn!" Vi Vi trả lời rất nhanh.

      "Biết bơi?"

      " biết!" Vi Vi khảng khái đáp, "Nhưng em muốn quan sát."
      Quan sát Đại Thần bơi í, đó là nguyện vọng nảy sinh lúc xem đấu bóng rổ!

      Bị Đại Thần phân tán tư tưởng nên theo kịp đối thoại trong game, nhân vật Lô Vĩ Vi Vi đứng im nơi đó nhúc nhích, Lôi Thần Ni Ni gào lên mấy tiếng.

      "Vi Vi."

      "Vi Vi?"

      "Vi Vi Vi Vi Vi Vi..."

      ...

      ....

      Vi Vi vội vã lên tiếng, ngăn cản bạn spam: "Đây đây, vừa nãy có chút chuyện."

      "Ồ, cứ tưởng cậu bị lag chứ."

      Điệp Mộng hỏi: "Vi Vi em cũng ở khu XX phải ?"

      Khu XX là nơi tập trung khá nhiều trường đại học của Thành phố B, Vi Vi trả lời: "Vâng."

      Điệp Mộng : "Vậy quán Tất Thắng Khách ở đường XX được ?"

      Vi Vi nghĩ ngợi lúc, đường XX xa đại học A, nên nhận lời: "Được ạ ^_^"

      Hẹn nhau thời gian và địa điểm xong xuôi, trao đổi số di động, Vi Vi lại mở khung chat với Đại Thần ra.

      "Lát nữa em gặp Điệp Mộng Vị Tỉnh chút."

      Tiêu Nại sau lúc mới trả lời: "Ừ."

      Tuy gì nhưng trực giác Vi Vi mách báo hề thích mình gặp gỡ bạn mạng, thế là vội giải thích: "Ở Tất Thắng Khách đường XX, chỉ uống trà với nhau thôi, lâu đâu."

      Tiêu Nại bảo: "Lúc ấy đến đón em, phải rồi, mang đồ bơi của theo."

      Đồ bơi của nam, thực ra chính là quần bơi mà...

      tồn tại thần kỳ của quần bơi của Đại Thần, Vi Vi chỉ cần nghĩ đến liền mặt đỏ tía tai, chứ đừng gì đến lúc lật tủ ra tìm. Vi Vi mở tủ quần áo của Tiêu Nại ra, hoàn toàn dám nhìn kỹ, tiện tay lấy đại món đồ màu đen, bề mặt trơn nhẵn, đoán chắc là quần bơi, nhanh chóng nhét vào trong túi, sau đó ra ngoài gặp Điệp Mộng.

      Hơn nửa tiếng sau, Vi Vi đến Tất Thắng Khách.

      Trong tin nhắn Điệp Mộng có mình tóc xoăn dài màu hạt dẻ, mặc váy dài màu xanh đen... Vi Vi đảo mắt vòng trong Tất Thắng Khách, nhìn thấy ấy ở góc trong cùng gần cửa sổ.
      Vi Vi cất bước tiến về phía đó.

      Điệp Mộng vốn ngắm cảnh sắc ngoài cửa sổ đến xuất thần, dần dần nghe thấy tiếng bước chân, khóe mắt liếc nhìn cơ hồ thấy có dải sáng quyến rũ đến gần , giật mình quay đầu lại, liền nhìn thấy đôi mắt đen láy sáng rỡ.

      Chủ nhân đôi mắt ấy nhìn , dần dần nở nụ cười, hàm răng trắng khẽ lộ ra, nụ cười ấy như nụ hàm e ấp, khiến người ta thoáng cảm thấy hào quang chiếu tỏa, thể phủ lấp.

      Trong lòng Điệp Mộng thấp thoáng ý nghĩ, nhưng lại thấy thể, thế nhưng ấy quả nhiên dừng trước mặt . Điệp Mộng gần như thất thần trong kinh ngạc sững sờ, ngẩn ra hồi lâu mới hỏi: "... Bạn là Lô Vĩ Vi Vi?"

      Vi Vi gật đầu, ngồi xuống đối diện, cười chào: "Chào chị, Điệp Mộng."

      Vi Vi và Điệp Mộng ngồi với nhau trong Tất Thắng Khách đến gần năm giờ mới .

      Khoảng thời gian đó đa phần là Điệp Mộng kể lể tâm , Vi Vi lắng nghe, có điều Vi Vi cũng hiểu, tâm trạng Điệp Mộng tốt, cái mà chị ấy cần cũng chỉ là lắng nghe mà thôi.

      Cuối cùng Điệp Mộng còn mời Vi Vi cùng ăn tối, nhưng Vi Vi ngại ngùng từ chối: "Buổi tối em còn phải bơi, trước khi bơi hình như được ăn gì cả."

      Điệp Mộng vỡ lẽ: "Với bạn trai?"

      Vi Vi gật đầu, nhớ đến Tiêu Nại, đôi mắt vô thức ngập tràn ánh sáng.

      "Người đẹp như em, bạn trai chắc chắn lòng dạ với em nhỉ." Điệp Mộng nhìn , ánh mắt thoáng vẻ ngưỡng mộ.

      Vi Vi ngẩn ra lúc, muốn gì đó nhưng thấy gì cũng ổn, thế là cười cười, cúi đầu hớp ngụm trà.

      Chia tay với Điệp Mộng rồi, Vi Vi gọi điện cho Tiêu Nại.

      "Em xong rồi đây."

      "Ừ, đến ngay." Thực ra Tiêu Nại làm xong việc từ lâu, nhưng phong độ vốn được bồi dưỡng trước đây cho phép gọi điện hối thúc.

      Vi Vi địa điểm xong, vừa định cúp máy Tiêu Nại bỗng hỏi: "Đồ bơi em có chưa?"

      "..."

      "Đợi cùng mua?" Tiêu Nại cầm chìa khóa xe vừa vừa ra ngoài.

      " cần đâu! Em tự mua cũng được!"

      Cạnh bên Tất Thắng Khách là siêu thị lớn, Vi Vi lẻn vào trong, chọn đại bộ đồ bơi, tất nhiên là loại kín kẽ nhất, bên dưới còn có viền váy nữa.

      Thanh toán tiền xong ra khỏi siêu thị, Vi Vi nhìn thấy xe Tiêu Nại đậu ở bên đường.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 43 - Bơi à bơi...
      " mỏng ngắn... lại còn bó sát >o<"

      Về chuyện bơi lội, cảnh trong tưởng tượng của Vi Vi là thế này, Đại Thần trần nửa thân , mặc chiếc quần bơi mỏng ngắn (>o<), thân thể khỏe mạnh nhấp nhô mặt nước lăn tăn... Còn , nằm ghế xếp bên hồ bơi, uống nước phơi nắng ngắm nhìn, tốt nhất là mang theo chiếc máy ảnh...

      Thế nhưng, thực là...

      Đến biệt thự rồi, Vi Vi lấy quần bơi của từ trong túi ra, Tiêu Nại đón lấy, khẽ nhướn mày.

      "Sao lấy cái này?"

      "A?" cứ lấy đại mà chẳng nhìn gì cả, có vấn đề gì sao?

      "Chiếc này là do của tặng sau khi đoạt giải quán quân bơi lội, chưa từng mặc bao giờ."

      " thích ư?"

      " sao cũng được," Tiêu Nại mỉm cười, "Chỉ là ngờ ra Vi Vi thích dạng này."

      vào phòng trong thay quần bơi bước ra, Vi Vi mới biết dạng mà ... là dạng nào...

      mỏng ngắn... lại còn bó sát >o<

      Vi Vi bị thứ sắc đẹp đàn ông lồ lộ này khiến choáng váng xây xẩm cả đầu óc, khi Đại Thần bảo "Sao em thay đồ ", Vi Vi rất ngoan ngoãn thay đồ bơi vừa mới mua khi nãy.

      Cũng may là lúc bước ra tỉnh táo, túm lấy chiếc khăn lông quấn quanh người.

      Tiêu Nại thong thả bơi dưới hồ rồi, thấy bước ra bèn bơi lại gần, đưa tay.

      "Xuống đây."

      ", em biết bơi." Vi Vi vịt cạn níu chặt lấy khăn lông, thà chết cũng chịu xuống nước.

      " dạy em."

      Vi Vi nghĩ ngợi rồi vẫn thấy có can đảm: "...Nhiều nhất là em ngồi bên hồ rửa chân là được."

      Tiêu Nại bó tay, lộ ra vẻ thèm đếm xỉa gì đến nữa rồi điềm nhiên bơi . Ánh mắt Vi Vi dõi theo , thấy lướt qua ngọn sóng, trồi lên hụp xuống, thân thể cao thon rắn chắc khỏe mạnh thoáng thoáng , mặt thoắt nóng hẳn lên.

      bị Đại Thần dẫn dụ đến mức càng ngày càng háo sắc mất rồi~~

      Vi Vi vừa kiểm điểm bản thân, vừa tiếp tục ngang nhiên theo dõi hề chớp mắt. Nhìn được lúc, cũng có ý muốn thử xem sao, thế là ngồi xuống bên hồ, đưa chân ra sục vào nước.

      Thoáng chốc cảm giác mát lạnh từ chân truyền lên, cả người từ xuống dưới như thể mỗi sợi lông đều thấy thoải mái bất ngờ.

      Vi Vi ngồi bên hồ nghịch nước rất vui sướng, nhất thời chú ý đến hành tung của Tiêu Nại, đợi đến lúc phát ra, bơi đến cạnh , bất thình lình tóm lấy bàn chân , kéo phắt xuống dưới.

      Vi Vi rơi tõm xuống nước cách hề phòng bị, thoáng chốc uống đến mấy ngụm... nước rửa chân của chính mình...

      Sau đó vì tay chân luống cuống, bị người nào đó hô hấp nhân tạo...
      Về sau lại vì sợ bị chết đuối, nên ôm chặt lấy thân thể trần nửa của người nào đó...

      Tóm lại là... lời khó ...

      Lúc trở về, Vi Vi chỉ biết bơi xíu xiu, nhưng mà... thân thể... lại nhận chịu tổn thất cực lớn T__T

      Bạn Tiêu Nại trước kia tuy là quán quân giải bơi lội liên minh các trường, nhưng đam mê bơi lội đến nỗi mỗi ngày đều phải tập luyện. Thế nhưng từ hôm ấy, lại bỗng thấy đam mê trở lại. Dù sao biệt thự họ hàng nhà trống vẫn cứ trống, thế là cứ đến chạng vạng lại đưa Vi Vi đến bơi hai tiếng đồng hồ.

      Vi Vi thích thú với việc bơi lội, nhưng đối với hành vi gì gì đó của người nào đó dưới cái mác dạy học , vẫn kiên quyết kháng cự. Thế nhưng tuy có quyết tâm chết cũng chịu khuất phục lại có giá trị vũ lực tương đương, vẫn thường xuyên cẩn thận bị...

      Thế là trong hồ bơi nhà họ hàng Đại Thần, thường xuyên thấy được bóng dáng quẫy đạp giãy giụa của trong nước... = = [Lạy Phật cho con nghỉ tu 5'...]

      lần nào đó cố gắng chống cự kịch liệt, Vi Vi đến cả câu "Chúng ta vẫn chưa đến mức tắm hồ uyên ương mà" cũng ra rồi. Nghĩ lại cũng phải, cái hồ bơi to như thế, chỉ có hai người họ, thế chẳng phải là hồ uyên ương hay sao = =

      Nhưng phản ứng của Tiêu Nại lại là - -

      " ra Vi Vi thích mãnh liệt hơn à?"

      Cái người quá sức vô sỉ này, Vi Vi đành phải ngoan ngoãn phục tùng.

      Vậy nên khi lại nhận được cuộc điện thoại từ Điệp Mộng, Vi Vi vẫn rất vui sướng. Ngày nào cũng ăn đại tiệc "bơi lội" kiểu này, thực quá mức dinh dưỡng ...

      Điệp Mộng hỏi: "Vi Vi, tối mai có rảnh ? Cùng ăn cơm với nhau ."

      "Ngày mai ư?" Vi Vi hơi suy nghĩ lúc rồi nhận lời, "Vâng được."
      Vi Vi nhận lời nhanh chóng như thế đương nhiên phải để tránh né chuyện bơi với Đại Thần rồi, mà nhớ ra lần trước ở Tất Thắng Khách là do Điệp Mộng mời, Vi Vi thấy mình nên mời lại lần mới phải.

      Vậy nên hôm sau, Vi Vi bỏ rơi người nào đó, xách chiếc ví mình đến điểm hẹn. Vậy nhưng khi đứng trước cửa nhà hàng mà Điệp Mộng , nhìn cảnh lộng lẫy xa hoa đó, Vi Vi cảm thấy có phần thấp thỏm, băn khoăn.

      Chắc đủ tiền chứ...

      Thôi mặc vậy, cùng lắm gọi Đại Thần đến cứu bồ.

      Vi Vi lấy di động ra gửi tin nhắn cho Điệp Mộng: Em đến rồi, chị ở đâu?

      Rất nhanh Điệp Mộng đáp lại: Cúc Hiên.

      Trong phòng, Điệp Mộng đút điện thoại vào túi.

      " ấy đến rồi."

      Tiểu Vũ Thanh Thanh hỏi với vẻ tin cho lắm: " ta là mỹ nữ? Có đẹp bằng ?"

      Mười mấy phút trước, ở buổi họp hội Bích Hải Triều Thanh Các và cả để hòa giải do Tiểu Vũ đề xướng này, Điệp Mộng ra chuyện gặp nhân vật Lô Vĩ Vi Vi ngoài đời cách "vô ý", còn ấy vô cùng xinh đẹp.

      Ở đây ngoài Chiến Thiên Hạ, Tiểu Vũ gia tộc, Chân Thủy Vô Hương, còn có mấy game thủ cũng ở thành phố B nữa, đa số đều quen hoặc biết đến Lô Vĩ Vi Vi, nhưng lại tin lắm rằng Lô Vĩ Vi Vi là mỹ nữ.

      Người của gia tộc Tiểu Vũ càng tin, bèn hùa nhau bắt Điệp Mộng hẹn Lô Vĩ Vi Vi đến đây.

      Thế là, Điệp Mộng bèn giả vờ ra ngoài gọi cú điện thoại, nhưng thực tế là để đề phòng sơ suất, tối qua ta hẹn với Vi Vi trước rồi.

      Điệp Mộng nghe câu hỏi đó của Tiểu Vũ Thanh Thanh trả lời ngay, để mọi người thắc mắc đến chịu nổi rồi mới đáp: "Đến rồi là biết ngay ấy mà."

      Tiểu Vũ Thanh Thanh "hờ" lên tiếng: "Tôi hiểu rồi, chắc chắn là đẹp bằng Tiểu Vũ , là đệ nhất mỹ nữ của toàn game mà."

      Tiểu Vũ nửa thẹn nửa giận bảo: "Cậu đừng khoa trương thế nữa, ai cũng lấy ra đem so với tôi."

      Tiểu Vũ Thanh Thanh thè lưỡi ra làm duyên: "Biết rồi biết rồi, hạ thấp giá trị của cậu nhỉ."

      Điệp Mộng nhìn Tiểu Vũ , trong lòng cười lạnh.

      Cười cười ! Lát nữa xem ngươi còn cười nổi nữa .

      Dựa vào đâu mà ngươi vênh váo kênh kiệu, dựa vào đâu mà gia tộc Tiểu Vũ các ngươi ngạo mạn kiêu căng trong bang phái ta lập ra, chẳng phải chỉ dựa vào cái khuôn mặt đó và cái danh hiệu Giang hồ đệ nhất mỹ nữ đó à? Dựa vào đâu mà ngươi hạnh phúc như thế, ngươi có biết hạnh phúc của ngươi xốn mắt lắm , ngươi có biết cái bữa tiệc hòa giải ngươi đề xướng ra là vô cùng giả tạo ?

      Nếu phải là ngươi, Thiên Hạ quen biết Tiểu Vũ Thanh Thanh.

      Ngươi có biết , ta rất căm ghét ngươi.

      Ngay đây thôi, khảo nghiệm cho ngươi có ngay đây.

      Tình của ngươi có thể vượt qua khảo nghiệm này ?

      Chắc qua nổi đâu!

      Vốn chỉ là tình được lập nên bởi diện mạo bên ngoài. Đàn ông như Chân Thủy Vô Hương lại động lòng vì sắc đẹp ư? Trước nhan sắc khuynh quốc khuynh thành như thế?

      Hơn nữa ta từng là chồng của Lô Vĩ Vi Vi, có gì đau khổ và tiếc nuối hơn người từng có tất cả lại đánh mất tất cả trong vô thức?

      Nhưng mà.

      Nếu vượt qua được, vậy , ta chúc phúc cho các ngươi! chúc mừng!

      Điệp Mộng uống cạn ly.

      Mọi người cười hi hi ha ha, mắt lại ngừng bắn về phía cửa. lúc sau, cửa mở ra, mọi người hẹn mà cùng nhìn về phía đó, nhưng chỉ thấy gương mặt tròn trịa tươi cười. Như thế mà cũng là mỹ nữ á? Tiểu Vũ Thanh Thanh định cười nhạo mới phát , ra chỉ là người phục vụ.

      Sau đó, mới là bước ra từ sau lưng người phục vụ ấy.
      phục vụ mặt tròn trịa nhiệt tình : "Xin chào, chính là đây."
      kia lịch gật đầu với phục vụ, theo động tác của , vài sợi tóc khẽ trượt xuống, rơi chiếc cổ trắng ngần của cách khêu gợi. Đợi khi quay lại, chỉ thấy mái tóc đen óng buông xõa lượn theo gương mặt mỹ miều khiến người ta tim đập cuồng loạn kiềm chế nổi, đôi mắt sáng như ánh sao. Trong đôi mắt ấy dường như thoáng nét kinh ngạc, đôi mi dày khẽ rung, đôi mắt đẹp long lanh, như có ánh sáng tuyệt vời vừa lướt qua vậy.

      Điệp Mộng nhìn thấy Vi Vi, nhưng lần này ấy mặc chiếc váy in hoa cổ chữ V màu hồng phấn ôm lấy thân người, lại khiến Điệp Mộng ngẩn ra lúc rồi mới đứng dậy gọi .

      "Vi Vi."

      Tiếng gọi "Vi Vi" này của ta khiến mọi người thoáng chốc tỉnh hẳn. Mọi người chỉ cảm thấy bước vào này cực đẹp, nhất thời thể liên hệ ấy với bốn chữ "Lô Vĩ Vi Vi" lại được. Bây giờ bị Điệp Mộng nhắc nhở, mới ý thức ra ấy chính là Lô Vĩ Vi Vi.

      ấy lại là Lô Vĩ Vi Vi?

      Sao ấy có thể là Lô Vĩ Vi Vi được?

      Nếu như là Lô Vĩ Vi Vi, vậy người được gọi là Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nữ...

      Mọi người hẹn mà đều quay lại nhìn Tiểu Vũ , cơ hồ cùng cảm thấy...

      Quá nhạt nhẽo!

      Trước nhan sắc mỹ miều rung động lòng người này, vẻ đẹp trong sáng của Tiểu Vũ thoáng chốc trở nên quá nhạt nhẽo.

      Vả lại...

      Dáng người quả kém xa quá.

      Tiểu Vũ thực ra cũng rất xinh xắn, chỉ có điều dung mạo của nàng mọi người thấy nhiều rồi, còn kinh ngạc nữa. diễn đàn có hình có clip, gặp được người lại thấy đẹp bằng trong hình, chí ít là nước da bằng rồi. So sánh ra , Lô Vĩ Vi Vi hề có danh hiệu mỹ nữ này lại có nhan sắc kiều diễm nổi bật, khiến người ta thể rời mắt được.
      Thế là mọi người lại bắt đầu nghi ngờ, nếu này là Lô Vĩ Vi Vi, thế Tiểu Vũ sao có thể cướp Chân Thủy Vô Hương từ tay ấy được?

      Mọi người lại như có thần giao cách cảm với nhau, liếc nhìn Chân Thủy Vô Hương.

      Đàn ông hiểu bản tính háo sắc của đàn ông nhất, lúc đầu Chân Thủy Vô Hương li dị với Lô Vĩ Vi Vi trong game, nhanh chóng cưới Tiểu Vũ , các game thủ nam trong bang phái tuy cảm thấy ta có đạo đức, nhưng trong lòng đều thầm ngưỡng mộ. Nhưng lúc này nhìn thấy Lô Vĩ Vi Vi, các game thủ nam ngồi đây đều thấy hớn hở, cảm thấy trong lòng Chân Thủy Vô Hương e là cũng tiếc nuối chết được.

      Điệp Mộng nãy giờ theo dõi phản ứng của Tiểu Vũ và Chân Thủy Vô Hương, lúc ấy mím môi vẻ rất hài lòng, với người phục vụ: "Này chị ơi, cho tôi thêm cái ghế ở đây."

      Sau đó lại với Vi Vi: "Vi Vi, ngồi đây."

      Vi Vi gật đầu, bước đến đó, thần sắc điềm tĩnh, nhưng trong lòng bắt đầu nghiên cứu tình hình trước mắt nhanh chóng.
      Thực ra ban nãy nhận được tin nhắn, Điệp Mộng bảo ở trong phòng bao nào đó, Vi Vi cảm thấy có gì đó khác thường, nhưng cuối cùng vẫn tin tưởng bạn bè nên nghĩ nhiều, ngờ vừa bước vào lại là tình cảnh thế này.

      Vi Vi quen biết ai ngoài Điệp Mộng, nhưng gương mặt Tiểu Vũ vẫn có chút ấn tượng, nếu Tiểu Vũ ở đây thân phận những người khác cần cũng biết.

      Chắc đây là cuộc hội họp của các game thủ ở thành phố B trong bang Bích Hải Triều Thanh Các chăng.

      Nhưng lại hiểu vì sao lại gọi đến.

      Vi Vi ngồi xuống bên cạnh Điệp Mộng, những người khác lúc này như mới trở lại bình thường, nhưng vẫn có chút cảm giác chân thực.

      Tiểu Vũ Thanh Thanh buột miệng: "Cậu là Lô Vĩ Vi Vi?"

      Tiếng ta hơi the thé, Vi Vi nhìn ta cái, gật đầu.

      "Phải."

      Nếu đến cứ theo vậy, Vi Vi rất hào sảng, gật đầu ra hiệu với mọi người, "Xin chào, tôi là Lô Vĩ Vi Vi."
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 44 - Hào quang
      "Trong khoảnh khắc tất cả mọi người xung quanh đều như trở thành cảnh nền, hình như chỉ mình cầm ô, bước thong thả trong bước tranh thủy mặc."

      bầu khí yên lặng lan tỏa, sau đó mới bùng phát dữ dội. Điệp Mộng bắt đầu tìm lại cảm giác là trung tâm buổi tiệc, cười bảo: "Mọi người tự giới thiệu chút !"

      "Mình là Lam Chi Mộng. Woa, Lô Vĩ Vi Vi, ngờ cậu lại xinh đẹp như thế đó!" mặc áo màu tím lên tiếng trước.

      "Đại Lãng Đào Sa, chúng ta từng đánh Thái Hồ Long Vương với nhau rồi đấy."

      "Hạn Yên."

      "Hi, mình là Đồng Khổng Thâm Thâm."

      "Tony."

      "Mình là Đình Đình Tẩu."

      "Chấn Ấp Bá Chủ, hì hì."

      Những người lên tiếng trước đều là những nhân vật từng quen biết với Vi Vi, sau đó là hai người mới gia nhập sau khi Vi Vi rút khỏi bang.

      "Tên mình rất khó đọc, cậu cứ gọi mình là Albus là được."

      "Người đẹp, mình là Hồ Thủy Lam."

      Cuối cùng vẫn còn bốn năm người chưa năng gì, chàng trai ngồi cạnh Tiểu Vũ dường như muốn mở miệng, thế nhưng mới xong chữ "Tôi" lại im bặt.

      Lúc này chàng ngồi cạnh Điệp Mộng đứng dậy, ngắm vẻ biểu bên ngoài ràng là người lăn lộn ngoài xã hội. ta nâng cốc rượu lên hướng về phía Vi Vi với dáng vẻ như muốn kính rượu: "Lô Vĩ, tôi là Chiến Thiên Hạ. Trước kia trong game có những chuyện vui, có điều bây giờ mọi người gặp nhau, những chuyện xưa kia trong game đừng để bụng nữa nhé."

      "Tất nhiên." Vi Vi với vẻ cực kỳ phong độ.

      Câu này Chiến Thiên Hạ chỉ với Vi Vi, mà còn hàm ý với người của gia tộc Tiểu Vũ ở đây nữa. Tiểu Vũ lúc này mới mở miệng vẻ yểu điệu thục nữ: "Mình là Tiểu Vũ , Lô Vĩ Vi Vi, nghe danh lâu."

      Tiểu Vũ tuy nghe có vẻ rất khách sáo, nhưng giọng điệu lại khiến người ta thấy thoải mái, mọi người trong phòng đều cảm thấy toàn thân lạnh toát. Vi Vi sao lại nghe ra ám chỉ trong lời ta, nhưng tuy rằng giọng lưỡi sắc nhọn song lại có hứng đối đáp với ta, thế nên Vi Vi chỉ cười cười, câu tênh để khéo léo chuyển hướng: "Chào cậu."

      Cậu chàng trẻ măng ngồi cãnh lại lần nữa mở miệng, cuối cùng ánh mắt cũng được quang minh chính đại nhìn Vi Vi: "Tôi... là Chân Thủy Vô Hương."

      Hai ngồi bên kia cùng nhìn nhau cái, lên tiếng với vẻ cam tâm tình nguyện cho lắm: "Tiểu Vũ Thanh Thanh."

      "Tiểu Vũ Miên Miên."

      Xong phần giới thiệu, mọi người kìm được ánh mắt cứ đảo qua đảo lại giữa Vi Vi và Chân Thủy Vô Hương với Tiểu Vũ cách mờ ám và nhiều chuyện, cho đến khi Tiểu Vũ thần sắc dần bực bội mới thu ánh nhìn về.

      Chân Thủy Vô Hương đứng dậy gọi phục vụ, chọn thêm mấy chai rượu vang đắt giá khác, với vẻ rất hào phóng: "Hôm nay tôi mời khách, mọi người cứ thoải mái ăn uống."

      "Chắc là đắt lắm."

      "Chân Thủy cậu đại gia đó."

      Mọi người đều đơ lưỡi vì giá tiền của chai rượu vang.

      Chiến Thiên Hạ cười : "Hôm nay nếu phải Chân Thủy mời chúng ta đâu dám đến đây, món ăn tùy chọn cũng giá mấy trăm tệ rồi."

      Tiểu Vũ cười với vẻ uyển chuyển: "Mình đề nghị họp mặt mà, tất nhiên phải là ấy mời rồi."

      Điệp Mộng thấy ta ra vẻ như nữ chủ nhân vừa cười thầm vừa thấy vui, cố ý với Vi Vi: "Vi Vi váy này của em đẹp quá, rất tôn dáng, bao nhiêu tiền đấy?"

      Vi Vi nhìn ta cái, rồi khẽ nhìn nơi khác, đáp: "Em mua đại thôi, quên mất rồi."

      Điệp Mộng hỏi câu này khiến ánh nhìn mọi người lại dần dần tụ hội về phía , lao nhao lên hỏi.

      Albus hỏi: "Lô Vĩ Vi Vi, phải gọi bạn là gì đây?"

      Câu này chắc là hỏi tên , Vi Vi quen với cậu ta nên vờ như hiểu, : "Gọi mình là Lô Vĩ ."

      "Vi Vi mình nhớ cậu cũng là sinh viên đúng , trường nào thế?"

      Câu này là do Lam Chi Mộng hỏi, Vi Vi và bạn ấy cũng xem như khá thân thuộc, nhưng câu hỏi này khiến Vi Vi thấy khó xử. Nếu trả lời hoặc qua quýt sợ khiến bạn ấy ngượng ngùng, nhưng cũng được. Vi Vi trước giờ rất biết bảo vệ bản thân để tránh phiền phức, trong tình huống phức tạp ấy, làm sao lại để lộ thông tin về mình được, thế là ngẫm nghĩ lúc rồi cười : "Món ăn của trường bọn mình rất ngon."

      Lần này , món ăn trường Đại học A quả thực rất ngon. Nhưng trong giới sinh viên thành phố B lại lưu truyền rộng rãi câu này – Danh tiếng trường A, món ăn trường X, người đẹp trường E, trai đẹp trường H...

      Lam Chi Mộng quả nhiên bị dẫn dụ, : " ra cậu là sinh viên trường X, học ngành gì thế?"

      Câu hỏi trước Vi Vi bỏ qua, chỉ đáp câu sau: "Công nghệ thông tin."

      "Tôi cũng là sinh viên khoa Công nghệ thông tin trường X đây!" Bỗng giọng vui mừng vẳng đến, game thủ nam tên "Hạn Yên" vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ nhìn Vi Vi, nhưng xong câu này, chàng lại tỏ vẻ nghi ngờ, "Nhưng sao tôi chưa bao giờ gặp bạn?"

      Mọi người cũng nhìn Vi Vi đầy thắc mắc.

      Xui xẻo thế ư?

      Trong lòng Vi Vi thầm than trời, nhưng gương mặt vẫn trấn tĩnh, vừa định Tiểu Vũ Thanh Thanh phì cười giễu tiếng, thẳng kiêng kỵ gì: "Nghe bây giờ có số nghề nghiệp đặc biệt ấy, rất thích mình là sinh viên đại học."

      Mọi người ngờ ta lại ra những lời như vậy, đều sững sờ ngồi ngẩn cả ra.

      Vi Vi nổi giận, ánh mắt sắc lạnh, nhìn ta dạy bảo thẳng: " như cậu, sao trong đầu lại có những ý nghĩ bẩn thỉu như thế?"

      vốn có dung nhan tươi thắm, nhưng lúc này sắc mặt trầm hẳn, lại toát ra khí thế cao ngạo của kẻ bề , đừng là Tiểu Vũ Thanh Thanh bị nhìn chằm chằm, mà đến những người khác cũng bị khí thế của trấn áp.

      Tiểu Vũ Thanh Thanh bị nhìn thế trong lòng hoảng lên, giật mình tránh né ánh mắt của .

      Vi Vi thấy rằng nhìn ta nữa càng chán ghét thêm, thế nên quay chậm rãi hỏi Hạn Yên: "Cậu học bộ môn nào?"

      Vi Vi biết dẫn dắt mọi người nghĩ rằng mình là sinh viên trường X, là do trước kia có lần Nhị Hỷ đến tìm bạn ở khoa công nghệ thông tin trường X để chơi, cũng theo nên khá am hiểu khoa Công nghệ thông tin trường đó.

      Hạn Yên đáp: "Bộ môn Tuyền Sơn."

      "Đến năm ba cậu mới chuyển đến phần đó phải ?" Vi Vi khéo léo hỏi.

      Hạn Yên như vỡ lẽ ra: " ra chị là sư tỷ, thảo nào em chưa gặp chị, nhưng chẳng nhìn ra chị lớn hơn em chút nào."

      Vi Vi cười cười, nhiều.

      Vi Vi tuy sắc đẹp kiều diễm, nhưng ánh mắt lại đoan trang trong sáng, tuyệt đối thể nào khiến người ta nghĩ đến những điều đen tối. Mọi người vốn thấy Tiểu Vũ Thanh Thanh năng đầu óc, bây giờ được Vi Vi "giải thích" như thế càng thấy Tiểu Vũ Thanh Thanh quá vô giáo dục, suy nghĩ đúng là quá bẩn thỉu.

      kiêu căng phách lối của Tiểu Vũ Thanh Thanh hoàn toàn bị Vi Vi đè bẹp, trong lòng ta tuy cam chịu nhưng cũng an phận hơn nhiều, nghiêng đầu sang thầm gì đó với Tiểu Vũ .

      Mọi người bị ta làm cho điêu đứng, khí có phần kỳ lạ hẳn, Điệp Mộng cảm thấy khoái chí, xuất để giảng hòa rất đúng lúc, mới khiến cả phòng náo nhiệt trở lại.

      Vi Vi có ý định dứt khoát là sớm muộn gì cũng rút lui nhưng cử chỉ lại tỏ ra gấp gáp, trong ánh mắt mọi người cứ nhìn tới nhìn lui, lặng lẽ ăn mà gì.

      Ngoài cửa sổ bỗng lướt ngang ánh chớp, tiếng sấm vang rền, lúc sau mưa rơi lộp độp lộp độp, chú ý của mọi người trong phòng đột ngột bị chuyển hướng.

      "Dạo gần đây sao cứ mưa mãi thế nhỉ."

      " sao, dù gì chúng ta cũng hát ngay mà, địa điểm ngay gần đây, dính mưa đâu."

      Trong tiếng bàn tán ồn ào, điện thoại Vi Vi chợt réo vang, lấy nó ra khỏi túi, quả nhiên là Tiêu Nại gọi tới. Vì Vi Vi ngồi tận trong cùng nên nếu ra ngoài rất bất tiện, thế là nghe luôn.

      "Mưa rồi, đến đón em."

      "Vâng," Vi Vi thấy mọi người cũng ăn khá no rồi, nên đáp, "Bây giờ đến nhé."

      "Ừ."

      Tiêu Nại biết chỗ nên gì nhiều mà cúp máy luôn.

      biết mọi người ngừng bàn tán từ khi nào, ánh mắt đều tập trung về phía Vi Vi, Lam Chi Mộng tò mò hỏi: "Vi Vi, bạn trai của cậu à?"

      Vi Vi gật đầu thừa nhận rất thẳng thắn.

      Điệp Mộng quan sát thần sắc của Chân Thủy Vô Hương và Tiểu Vũ , rồi vội : "Vi Vi sao em lại gấp về thế, xong đây rồi bọn chị định hát mà, em cũng cùng nhé."

      Bên cạnh có người hùa vào: "Phải đó, cho bọn mình nghe tiếng hát của mỹ nữ ."

      "Bạn trai cũng chung luôn!"

      "Mình hát dở lắm." Vi Vi lịch cười rồi , "Vả lại buổi tối còn có chuyện phải làm, xin lỗi."

      Mọi người vẫn chịu buông, nhưng Vi Vi quyết ý, khách sáo từ chối tất cả. Mọi người kết thúc bữa ăn rất nhanh chóng, Chân Thủy Vô Hương hào phóng trả tiền, mọi người cùng nhau ra ngoài.

      Tiêu Nại vẫn chưa đến, Vi Vi đứng ngoài cửa nhà hàng đợi . Nhưng những người khác lại cũng đứng đó đợi, hi hi ha ha cười bảo muốn xem xem bạn trai của đại mỹ nữ như thế nào.

      Trong lòng Vi Vi tuy có phần vui, nhưng nơi này cũng thuộc về , cũng chẳng thể được gì.

      Tiểu Vũ cũng đứng ở cửa , tuy ta ra vẻ rằng chỉ đứng đó theo mọi người thôi, nhưng trong lòng cũng muốn xem xem bạn trai của Lô Vĩ Vi Vi ra sao. Nghĩ đến người vừa đẹp trai vừa có tiền như Chân Thủy Vô Hương này vốn hiếm thấy, trong lòng thoáng có cảm giác chiếm được đến mấy phần thắng lợi.

      Mưa mỗi lúc lớn.

      chiếc xe dừng dừng chạy đến gần trong màn mưa, mọi người phán đoán dựa vào thần sắc của Vi Vi, đây chắc chắn là xe của bạn trai ấy, nên đều cảm thấy hứng chí hẳn.

      Tiêu Vũ Thanh Thanh châm chọc: "Xe này đúng chẳng ra sao, đâu có đẹp bằng xe Chân Thủy, há?"

      Tiểu Vũ liếc nhìn Vi Vi, khoác lấy tay Chân Thủy Vô Hương cách chiếm hữu. Chân Thủy Vô Hương giật mình nhìn Vi Vi, lại thấy ánh mắt chỉ tập trung về chiếc xe ấy, hoàn toàn chú ý đến phía chàng, nên trong lòng bỗng thấy buồn bực.

      Trong sắc đêm, chiếc xe ấy chậm rãi đậu dưới bậc thềm, cửa xe mở ra, trong màn mưa bóng người cao ráo nắm chặt chiếc ô về phía nhà hàng.

      Dưới màn mưa nhòa nhạt, người đường dù có ô mưa hay đều có phần thê thảm, vội vã lướt qua. Bóng dáng ấy cũng nhanh, nhưng lại cho người ta có cảm giác an nhiên tự tại. Trong khoảnh khắc tất cả mọi người xung quanh đều như trở thành cảnh nền, hình như chỉ mình cầm ô, bước thong thả trong bức tranh thủy mặc.

      Chậm rãi, bước lên bậc thềm, mày mắt lên nét dưới ánh đèn. Vốn những đường nét của Tiêu Nại là rất đẹp, chỉ là do khí chất quá mạnh mẽ nên thường bị che lấp, lúc này dưới ánh đèn ne-on tỏa chiếu, làm nổi bật lên hẳn, càng thanh tú đẹp đẽ hơn bội phần, khiến mọi người như đứng cả tim.

      Tiểu Vũ Thanh Thanh lúc này hoàn toàn nghệch ra, hoàn toàn bị hào quang của cám dỗ.

      Vi Vi vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn Tiểu Vũ Thanh Thanh, đợi Tiêu Nại đến bên mình lên tiếng cáo từ với Điệp Mộng và mọi người: "Mọi người chơi vui nhé, tôi phải trước đây."

      Điệp Mộng vẫn cố níu kéo: "Vi Vi, hay là bảo bạn trai em cùng luôn ."

      "," Vi Vi cười khẽ, ràng, "Tính cách ấy hướng nội, thích gặp người ngoài."

      ràng là có ý trong lời, Điệp Mộng nghẹn, nổi câu nào.

      Chỉ lúc như thế, Tiêu Nại đến bên , Vi Vi bước vào dưới chiếc ô cùng .

      " thôi."

      Tiêu Nại chỉ biết Vi Vi đến gặp mình Điệp Mộng, bây giờ lại thấy đám đông thế này nên có phần kỳ lạ, nhưng hỏi gì nhiều. ngạo mạn quen, đừng là chào hỏi, đến nhìn người ta cũng thèm nữa là... Thế nên cùng Vi Vi bước xuống bậc thềm.

      Mọi người im lặng nhìn theo bóng họ dần xa, thấy hai chiếc bóng tài tử giai nhân dưới chiếc ô mất hút trong màn mưa, Tiểu Vũ Thanh Thanh cắn môi, đột ngột gào lớn: "Này, bạn cưới biết bao nhiêu thằng đàn ông trong game, có biết ?"

      Vi Vi dừng lại vẻ tin được, nhìn về hướng ta với vẻ khinh bỉ. Họ chưa xa nên biểu của Tiểu Vũ Thanh Thanh vẫn thấy được, sắc mặt ta có phần méo mó xấu xí, đôi mắt phát ra thứ ánh sáng có thể gọi là hung ác cực kỳ.

      "Trong game ta hồng hạnh vượt tường hết lần này tới lần khác, vô cùng tệ hại, mọi người ở đây đều biết, đẹp trai đừng có để ta lừa gạt!"

      Vi Vi trước nay luôn sống trong môi trường đơn giản, người có phẩm cách hèn hạ bỉ ổi như Tiểu Vũ Thanh Thanh quả là gặp lần đầu trong cuộc đời, biết phải dùng từ gì để hình dung. Trong lòng Vi Vi gợn lên cảm giác buồn nôn, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, vừa định mở miệng bị Tiêu Nại ngăn lại.

      Vi Vi nhìn , nghĩ rằng mình là Nhất Tiếu Nại Hà, chẳng ngờ lại thấy thần sắc bỗng nhiên trở nên đơn lạ thường, nhìn , giọng ủ rũ nhưng lại vô cùng thâm tình, hề hối hận: "Chỉ cần ấy nguyện ở bên tôi tôi để ý những điều đó."

      Chiếc xe chạy xa, nhưng cứ nghĩ đến vẻ mặt Tiểu Vũ Thanh Thanh như ăn phải kiến hôi, Vi Vi vẫn nhịn được cười đến rung cả vai.

      Tiểu Vũ Thanh Thanh chắc muốn dùng kế ly gián để Đại Thần đá , nhưng ai ngờ rằng, Đại Thần lại làm ra vẻ cho dù có hồng hạnh vượt tường cũng than van hối hận, dáng vẻ si tình tuyệt đối. Lần này chỉ e rằng Tiểu Vũ Thanh Thanh càng đố kỵ càng khó yên ổn hơn thôi.

      Vi Vi đành thừa nhận rằng, về mặt khiến người ta tức chết mà đền mạng , Đại Thần tuyệt đối chỉ mạnh hơn chút chút mà thôi. ^_^

      Tiêu Nại vẻ mặt điềm nhiên lái xe.

      Vi Vi vui sướng hồi rồi bỗng hỏi Tiêu Nại: "Nếu em hồng hạnh vượt tường , thực quan tâm?"

      " quan tâm." Tiêu Nại đáp bẫng như .

      Í, Vi Vi kinh ngạc nhìn , cứ ngỡ chặt chém chứ.

      Phát giác ra ánh mắt nghi ngờ của , Tiêu Nại khẽ cười. Đèn đỏ, ngừng xe lại, quay nhìn , "Nhiều nhất là, em vượt tường phân, dời tường phân, em vượt tấc, dời trượng."

      Giọng lớn, nhưng Vi Vi lại thấy rung động trong lòng, dậy lên cảm giác khó nên lời.
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :