1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn (47c + kết + 8NT)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 25 - Cuộc chiến chớp nhoáng
      "Dựa vào gần nhau, hóa ra lại là chuyện rung động lòng người đến như vậy!"

      lúc lâu sau, xung quanh mới vang lên những tiếng xì xầm to , Vi Vi loáng thoáng nghe thấy tên mình và Tiêu Nại được lặp lặp lại, dần dần, cũng có những cặp mắt lóe sáng thỉnh thoảng bắn về phía họ.

      Lại hồi sau, thanh lớn hơn chút, xì xào rì rầm, những ánh mắt tò mò nhìn họ cũng mỗi lúc nhiều, mỗi lúc trắng trợn táo tợn hơn.

      Trong mất bình tĩnh của mọi người, Vi Vi bỗng bìn tĩn hẳn (chú ý: phải là sai chữ, xin mọi người hiểu cho bình tĩnh kỳ lạ này).

      bắt đầu học theo Đại Thần, bình tĩnh theo dõi trận đấu, vừa mới nhìn lại kinh ngạc "a" lên tiếng.

      Tỷ số trận đấu sắp bị san bằng rồi!

      Tiêu Nại như hiểu được ngạc nhiên điều gì, dửng dưng : " cần lo đâu, đợi đến lúc họ quan tâm đến khán đài nữa tỷ số được dẫn trước lại ngay thôi."

      Vì nhà thi đấu rất ồn nên lúc , có phần dựa lại gần , hình thành nên tư thế nghiêng người thân mật, hơi thở gần ngay tích tắc, Vi Vi chỉ cần hơi hơi ngước mắt lên là có thể nhìn hàng mi đen rợp của ...

      Dựa gần, hóa ra lại là chuyện rung động lòng người như vậy!

      Vi Vi cụp mắt xuống, nhìn theo sợi tóc của mình rụng xuống cánh tay , "uhm" tiếng, thực ra vốn chẳng chú ý đến gì, chỉ lờ mờ cảm thấy, xung quanh lại tĩnh lặng...

      Hiệp thi đấu thứ ba kết thúc, Nhị Hỷ mới như tỉnh khỏi giấc mộng, la lên tiếng: "Sao khoa chúng ta chỉ dẫn trước có hai điểm thế này!"

      Vi Vi nghe thấy giọng của , mới sực nhớ ra chưa giới thiệu bạn cùng phòng mình với Tiêu Nại, có điều trước đó luôn chăm chú theo dõi trận đấu nên cũng tiện lên tiếng. Lúc này đây vẫn chú ý đến tình hình trong sân, Vi Vi muốn gọi tiếng, nhưng xem ra xưng hô thế nào cũng khó lắm đây.

      Gọi sư huynh kỳ quá...

      Gọi Nại Hà càng kỳ hơn, có phải là game đâu...

      Gọi Tiêu Nại... ối... hình như có chút xấu hổ... Tại sao Đại Thần lại có thể gọi là Vi Vi cách tự nhiên như thế chứ >o<

      Cũng may, Tiêu Nại thu ánh mắt về rất nhanh, đỡ cho Vi Vi phải lao tâm khổ tứ nữa.

      Vi Vi vội vàng : "À, họ là bạn cùng phòng của em." Ngầm ra hiệu cho Tiêu Nại nhìn ba người ngồi cạnh vừa hồi phục được khả năng ngôn ngữ, lần lượt giới thiệu, "Hiểu Linh, Nhị Hỷ, Ty Ty."

      Ánh mắt của Tiêu Nại lướt qua gương mặt ba người họ, sau đó mỉm cười đáp: "Chào các bạn."

      Thế là...

      Ba người ấy thần trí vừa phục hồi lại bị chấn động bay tán loạn.

      Vi Vi bình thường rồi.

      Con người quả nhiên vẫn cần so sánh mà, dưới so sánh ấy biểu của mình quả thực tốt quá mất.

      Hiệp thứ tư của trận đấu bắt đầu, quả đúng như lời Tiêu Nại , tỷ số lại được cách biệt hẳn, khoa Công nghệ thông tin cơ bản nắm chắc phần thắng rồi. Trước khi sắp kết thúc, Tiêu Nại đột ngột : "Ngu Công và Hầu Tử Tửu ở dưới kia, em có muốn đến chào hỏi ?"

      Vi Vi ngẩn ra, hỏi: "Là số 10 và 11 phải ?"

      Người chính là hai tên chạy đến bên Tiêu Nại khi vừa bước vào cửa lúc nãy.

      Tiêu Nại gật đầu.

      "Thế Mô-za-a đâu?"

      "Cậu ta chưa đến."

      Vi Vi nghĩ ngợi: "Họ có biết em là Lô Vĩ Vi Vi ?"

      "."

      Vậy sao lại biết được?

      Vi Vi nhìn , tâm trạng chấn động kinh ngạc dần dần biến mất, nghi vấn trong lòng lại mỗi lúc , có điều bây giờ người đông đúc náo nhiệt quá, ràng phải lúc để hỏi.

      Vi Vi do dự thêm, đáp cách dứt khoát: "Em ."

      Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, khoa Công nghệ thông tin thắng khoa Kiến trúc với tỷ số chênh lệch mười tám điểm rất tuyệt vời. Vi Vi với các bạn "Chút nữa cùng về", rồi cùng Tiêu Nại xuống phía dưới.

      Phía sau lưng họ, Ty Ty tròn mắt nhìn túi đồ ăn vặt, nghĩ lung tung ing, "Những thứ bọn mình vừa ăn này chẳng lẽ do Tiêu Nại mua?!"

      Hiểu Linh làm gì có thời gian nghĩ đến chuyện đồ ăn, vỗ vỗ lên tay Nhị Hỷ: "Thế giới này huyền ảo đấy Nhị Hỷ há."

      Nhị Hỷ , nhìn theo bóng dáng hai người ấy, hồi lâu sau mới vọt ra câu: "Vi Vi nhà ta ràng rất hợp với Tiêu Nại mà, ai hợp chứ, mấy người trong diễn đàn trường ta đúng là có mắt."

      Vi Vi và Tiêu Nại bước xuống sân đấu trong ánh nhìn chòng chọc của mọi người, vừa đến cửa vào của khán đài, Hầu Tử Tửu và Ngu Công sốt ruột đứng đợi ở đó.

      "Ha ha, Lão tam, cậu cuối cùng..."

      chàng mặt vuông cao to khỏe mạnh vỗ vỗ vai Tiêu Nại, dáng vẻ cảm thán đến mức nổi lời nào.

      Người kia mặt nhọn hơn chút, dáng người cũng cao hơn chút cũng cảm thán : "Độc thân suốt kiếp hoàn lương rồi."

      Cách "Độc thân suốt kiếp" này khiến Vi Vi nghĩ ngay đến cảnh lần đầu bọn họ gặp nhau trong game, hai người xa lạ trước mắt lập tức trở nên thân thiết dễ gần hẳn.

      Tiêu Nại đếm xỉa đến lời trêu ghẹo của bọn họ, giới thiệu với Vi Vi: "Số 10 Vu Bán San, người kia là Khâu Vĩnh Hầu."

      thân phận tương ứng của họ trong game vì có thể phán đoán được từ chính cái tên của họ rồi. Tiếp đó định giới thiệu Vi Vi chủ động trước bước, chặn lời lại và lên tiếng rất lễ phép: "Xin chào các , em là Vi Vi."

      Ngu Công – bạn Vu Bán San nghệch ra, lúc sau mới cười lên khà khà, vừa "Chào em chào em", vừa nghĩ thầm trong bụng, đương nhiên biết em là Bối Vi Vi, hoa khôi của khoa ta mà, ngờ lại cặp kè với Lão tam. Người trâu bò nhất khoa Công nghệ thông tin tìm được người đẹp của khoa, chỉ là chuyện "nước chảy vào mương" thôi, nhưng sao đối với hai người này, lại cảm thấy "nổi bật kinh người" thế nhỉ. (Xin chú ý đến trình độ sử dụng thành ngữ của bạn Ngu Công)

      Hơn nữa người đẹp này sao mà tự nhiên thân thiện đến vậy, mới lần đầu gặp nhau bảo người ta gọi là Vi Vi rồi.

      Hầu Tử Tửu cũng cười hà hà, suy nghĩ cơ bản cũng gần giống với Ngu Công.

      Vi Vi thấy vẻ mặt của họ là biết ngay họ chưa phản ứng theo kịp, thế là tỏ vẻ ngượng ngùng bổ sung thêm: "À, Ngu Công, Hầu Tử Tửu, ý em muốn , em là Lô Vĩ Vi Vi."

      Nghe thấy "Ngu Công", bọn Hầu Tử Tửu liền đờ người, bốn chữ "Lô Vĩ Vi Vi" vừa thoát ra, Hầu Tử Tửu lập tức có vẻ như bị sét đánh trúng, há hốc mồm đứng ngây ra đó nổi lời nào, Ngu Công còn diễn cảnh kinh điển hơn – quả bóng rổ tay chàng bị buông rơi lăn lông lốc đất.
      ...

      Vi Vi hôm nay lại thấy hài lòng thêm lần nữa.

      cảm thấy mình hơi hơi hiểu Đại Thần rồi, cảm giác nhìn người ta bị sét đánh quả thực quá sướng ha ha.

      Tiếc là Vi Vi chưa đắc ý được bao lâu, lúc sau đồng đội bạn bè của Tiêu Nại xúm lại, cuộc gặp bạn mạng trong tưởng tượng của Vi Vi lập tức diễn biến thành gặp mặt thân hữu...

      Thực ra Vi Vi chỉ cần có Tiêu Nại ứng phó rất tự nhiên. Nhưng mấy ông dai nhách năm tư này cứ chòng ghẹo, chút khả năng ứng phó của Vi Vi làm gì đủ dùng, Tiêu Nại lại luôn tỏ vẻ bàng quan khoanh tay đứng nhìn, cười cười đứng bên, chỉ đến khi bọn họ hô hào bắt cùng liên hoan mới giúp ngăn cản họ lại.

      Bạn Vi Vi chợt nghĩ đến cách cũ rích, đánh lại chạy thôi, thế là nhìn theo đám bạn mình đứng đợi ở cửa, : "Bạn của em đợi, em phải rồi."

      xong vừa định chuồn tiếc là lần này Tiêu Nại bỏ qua cho , nhanh mắt nhanh tay chụp lấy cánh tay .

      "Thường em mấy giờ tự học?"

      "... Bảy giờ rưỡi."

      Toàn bộ chú ý theo điều kiện phản xạ của Vi Vi đều tập trung vào cánh tay bị nắm chặt ấy.

      Tiêu Nại cười, sau đó nhàng thả cánh tay ra: " biết rồi, ngày mai đến dưới lầu đợi em, Vi Vi, nhớ giành chỗ giúp nhé."

      Vi Vi hoàn thành thắng lợi cuộc đại tẩu thoát ra khỏi nhà thi đấu, đường vẫn chìm đắm trong những việc xảy ra ngày hôm nay, trầm tư câu nào. được đoạn, chợt cảm thấy có gì đó kỳ quặc, sao bọn Nhị Hỷ cũng gì là sao?

      Nhìn về phía đám bạn, ra họ cũng im lặng với vẻ mặt rất khó hiểu. Vi Vi đột nhiên cảnh giác hẳn, như thế ổn rồi, đè nén quá lâu thể nào cũng bạo phát càng kịch liệt hơn, vẫn nên chủ động bị thẩm vấn còn hơn.

      Vi Vi ho tiếng rồi : "Các cậu có gì cần hỏi cứ tự nhiên ."

      Lúc chậm nhưng kỳ thực diễn biến cực nhanh, lời vừa phát ra, Nhị Hỷ lập tức bổ đến lắc lắc : "Cậu dám đương với Tiêu Nại lâu thế mà giấu giếm bọn tớ hả!"

      Giọng của Vi Vi bị bạn lắc đến rời rạc: "... Oan quá... chuyện này... tớ cũng mới biết đây thôi..."

      Nhị Hỷ gầm lên: "Cậu cho bọn tớ là đồ ******** à! Xem cảnh hai người hôm nay, lén lút tư tình với nhau hơn nửa năm rồi ai mà tin nổi."

      Vi Vi khổ sở, nửa năm? Nửa tiếng có! Vất vả chống cự thoát ra khỏi tay của bạn mình, Vi Vi liền hơi.

      "Tớ cầu có mười phút để kể tự do mà bị ngắt lời!"

      Nhị Hỷ và Ty Ty, Hiểu Linh nhìn nhau cái, phất phất tay ra vẻ khai ân: "Lại còn nhanh chóng kể cho !"

      Hiểu Linh : "Hai người đến giai đoạn nào rồi hả, Kiss chưa, lần đầu Kiss là lúc nào?"

      "..."

      Vi Vi phớt lờ, tằng hắng rồi : "Chuyện là như thế này, ngày nào đó của mấy tháng trước, bầu trời quang đãng, tuyệt có mây, trăng sáng sao mờ, tớ nhà vệ sinh chút..."

      Ba người chen nhau gào lên tức giận: " vào vấn đề chính!"

      phần chính là sau khi bước ra khỏi nhà vệ sinh mà, đúng là chẳng có kiên nhẫn gì cả, vẫn phải nhảm chút để sắp xếp lại tư tưởng , thực ra vẫn còn quay cuồng đây này...

      Haizzz, phải thế nào để bọn họ chuyển từ giận dữ sang thông cảm đây?

      Vi Vi bắt đầu nhớ lại tất cả mọi chuyện cách từ từ ing, là điển hình của sinh viên khoa tự nhiên, văn vẻ rất bình thường, dưới kể lể của , câu chuyện của và Tiêu Nại trở thành bộ phim đại chúng khi quen nhau, kết hôn trong game, sau đó mới gặp nhau ở ngoài đời. Có số chi tiết , cũng chẳng phải muốn giấu giếm gì cả, chỉ là những chỗ vẫn chưa hiểu tiện ra thôi, chẳng hạn như Tiêu Nại làm sao biết được ngoài đời. Và những lời Tiêu Nại với ... xấu hổ lắm, đâu >o<

      Nhưng với câu chuyện bị cắt gọt bớt này cũng đủ khiến bọn Nhị Hỷ thỏa mãn rồi.

      Truy vấn hồi sau, Nhị Hỷ bảo: "... Cho nên hai người mới gặp nhau có hai tiếng đồng hồ?"

      Vi Vi trịnh trọng gật đầu, biết oan uổng thế nào chưa!

      Ty Ty: "Cho nên, cậu mới gặp mặt Tiêu Nại mà bị người ta cưa đổ rồi?"

      Vi Vi im bặt ngó lơ, mong muốn mình trả lời là , nhưng vẫn là , chấp nhận xảo quyệt bao biện.

      "... Hình như là vậy." Nhìn thấy nét khinh thị mặt đám bạn cùng phòng, Vi Vi yếu ớt trả lời, "Nếu như còn có lần sau, tớ nhất định cố gắng kéo dài đến hôm sau..."

      Ty Ty thương hại nhìn : "Cậu yên chí , chẳng có lần sau đâu!"

      "Tớ bảo cậu ảo mà." Hiểu Linh đắc chí với tinh ý của mình, "Nhưng ai mà ngờ đối tượng lại là Tiêu Nại..."

      Giờ đây nghĩ lại đúng là vẫn thể chấp nhận nổi.

      Ty Ty sực nhớ ra: "Đúng rồi, Vi Vi cậu gì mà video clip ấy, chưa cho bọn tớ xem nhé!"

      "Về rồi cho các cậu xem." Vi Vi thuận miệng đáp ứng, chợt giật mình nhớ ra điều gì đó, bước chân khựng lại rồi đờ ra, video clip... clip...

      quên sạch chuyện video clip rồi!

      Vi Vi choáng!

      Bên này, Vi Vi hoàn toàn sụp đổ với trí nhớ của mình, bên kia, Nhị Hỷ tổng kết bằng giọng điệu rất ư ngưỡng mộ: "Tiêu Đại Thần quả là lợi hại quá, theo đuổi người ta cũng chớp nhoáng như trong truyền thuyết!"
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    2. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 26 - Đều là người mình cả
      " biết ngay mà, ân cần chỉ như thoáng phù vân..."

      Đêm khuya, Vi Vi trằn trọc xoay qua lật lại chiếc giường của mình.

      Bạn cùng phòng bàn tán xong ngủ say cả, chỉ có vẫn thể chợp mắt. Nhưng mà, có lẽ ngủ được mới là chuyện bình thường, sau khi trải qua ngày như hôm nay.

      Lại trở người, vẫn ngủ nổi, Vi Vi cương quyết lật chăn ra ngồi dậy, cằm tựa đầu gối, thở dài. Thực ra tâm trạng hề buồn khổ cũng chẳng hề ủ rũ, nhưng tình trạng phức tạp bây giờ chỉ có thể thở dài để diễn đạt mà thôi.

      Dường như thở ra hơi, cái thứ khuấy động tâm tư kia ít.

      Tiêu Nại à.

      Trong đầu lại lên dáng vẻ của người ấy, lúc tĩnh lúc động, khi khi cười, thế là thứ vừa nãy được thở ra lại quay về, tràn ngập tâm trí .

      Ôm chăn ngồi lúc lâu, cuối cùng Vi Vi cũng ru ngủ mình được chút, nằm xuống chợp mắt, lúc chuẩn bị vào giấc mộng loáng thoáng nghe thấy giường kế bên có động tĩnh gì đó, về sau ngủ say nên biết là gì. Cho đến khi tờ mờ sáng, đột nhiên bị ai đó lay cho tỉnh dậy, mở mắt ra thấy Nhị Hỷ đứng bên giường , vẻ mặt yếu ớt , "Vi Vi, tớ bị tiêu chảy ba lần rồi, sắp toi rồi."

      Vi Vi giật mình hoảng hốt, lập tức tỉnh hẳn. Vội vã nhảy xuống giường tìm thuốc cho bạn mình. Nhưng uống rồi vẫn tác dụng, Nhị Hỷ trong vòng nửa tiếng lại chạy thêm hai lần nữa, sắc mặt tái xanh. Hiểu Linh và Ty Ty nghe thấy tiếng động cũng thức dậy, ba người nghĩ chắc ổn rồi, thế là vội vàng mặc quần áo vào đưa Nhị Hỷ khám bệnh.

      Vì phòng khám nhà trường ban đêm thường đáng tin cậy, nên bọn Vi Vi dám đưa Nhị Hỷ đến đó mà ra khỏi cổng Tây, bắt chiếc taxi đến bệnh viện lớn gần đó. Bác sĩ hỏi tình trạng bệnh rồi làm xét nghiệm , chẩn đoán là viêm ruột cấp tính, phải truyền dịch.

      Đợi khi Nhị Hỷ truyền dịch rồi thiếp giường bệnh, ba người lúc này mới yên tâm, bàn bạc với nhau thấy cần thiết phải ở lại cả ba, thế là để Hiểu Linh về trước, Vi Vi và Ty Ty ở lại chăm sóc bạn.

      Nhị Hỷ truyền dịch xong lại chạy mất hai lần nữa, sau đó cũng khỏe hơn nhiều, Vi Vi và Ty Ty mới có thời gian chợp mắt được lúc. Nhưng vì ngủ được thoải mái nên Vi Vi chưa bao lâu tỉnh giấc, Nhị Hỷ cũng thức dậy, sắc mặt có vẻ hồi phục được ít nhiều. Vi Vi cúi đầu xem đồng hồ, bảy giờ rồi.

      Nhị Hỷ yếu ớt bảo: "Vi Vi à, tối qua túi đồ ăn vặt đó là do Tiêu Nại mua à?"

      "Ừ đúng rồi."

      "Haizzz ~ ~ Đồ của Thần quả nhiên ăn được, phải thứ mà dạ dày người phàm như tớ tiêu hóa nổi."

      thê thảm thế này rồi mà còn đùa được, Vi Vi dở khóc dở cười, đứng dậy đắp chăn lại cẩn thận cho bạn. Nghĩ đến Tiêu Nại mà Nhị Hỷ vừa nhắc, Vi Vi lại thất thần. Bây giờ bảy giờ rồi, chắc cũng đến lúc gọi điện thoại bảo Đại Thần cần chờ nữa, biết vì sao mà nghĩ đến chuyện hôm nay phải tự học với Đại Thần, trong lòng lại có cảm giác nhõm hẳn.

      Tâm tư còn trong phòng bệnh, tinh thần phiêu dạt khắp nơi. Nhị Hỷ nửa nằm nửa ngồi, thấy như thế ngẩn ra, vốn trước giờ luôn biết Vi Vi xinh đẹp, nhưng nhìn nhiều rồi cũng thành quen, có điều hôm nay Vi Vi đột nhiên lại cúi đầu dịu dàng giúp đắp chăn lại cẩn thận, thần tình như suy nghĩ lung lắm, đôi mắt lấp lánh sáng rực, lại thấy có nét đẹp mà trước kia chưa từng thấy bao giờ.

      Hai người đứng nằm chìm đắm trong suy nghĩ riêng, bỗng ánh sáng trong phòng chợt tối lại, Vi Vi như có linh cảm, bèn ngẩng lên nhìn về phía cửa.

      Tiêu Nại đứng ở đó, ánh mắt nhìn rất chăm chú.

      Lúc về trường ngồi xe Tiêu Nại, nhãn hiệu rất bình thường, Vi Vi ngồi ở ghế phụ, Nhị Hỷ và Ty Ty, Hiểu Linh ngồi phía sau.

      đường, Vi Vi nghe thấy Nhị Hỷ thầm hỏi Hiểu Linh: "Sao Tiêu sư huynh lại đến cùng với cậu?"

      Hiểu Linh cũng thầm trả lời: "Tớ gọi điện cho Đại Chung mà, ấy nhiều chuyện kể lại với Tiêu sư huynh, sau đó sư huynh lái xe đến cho tiện."

      Nhị Hỷ lo âu : "Sao tớ cứ thấy ổn lắm."

      Ty Ty chen vào: "Cậu đừng lo lắng, Tiêu sư huynh là người mình mà!"

      Vi Vi ngồi ở ghế phía trước lắng nghe với vẻ bất lực, họ tưởng giọng mình lắm ư, thế mà lại còn năng lung tung cách đường hoàng như thế, lại còn người mình, quá sức tự nhiên!

      Nhị Hỷ vẫn rất lo lắng: "Nhưng mà, xe của Đại Thần, chúng ta người phàm..."

      Vi Vi nghe thấy thế sợ bạn mình lại những lời đại loại như xe của Đại Thần người phàm mà ngồi ắt xảy ra chuyện, nên vội vàng quay đầu lại ngắt lời: "Ty Ty đúng đó, người mình cả người mình cả!"

      Trong xe đột ngột im phăng phắc, Vi Vi lúc này mới hiểu ra lúc gấp gáp mình gì, thoắt chốc đến cả dũng khí quay người lại cũng chẳng còn.

      Mang nét cười liếc nhìn người nào đó bên cạnh cố giảm thiểu tồn tại của mình, Tiêu Nại mở lời: "Các bạn chắc chưa ăn sáng phải , vậy ăn gì rồi hãy về?"

      Vi Vi giờ phút này trong lòng vô cùng cảm kích Đại Thần, giúp giải vây, đúng là quá ân cần, huh u.

      Hiểu Linh nhìn nhìn Vi Vi, thấy có ý lên tiếng cố thoái thác: " cần đâu ạ, hôm nay phiền sư huynh nhiều rồi."

      Tiêu Nại mỉm cười : "Đều là người mình cả, cần khách sáo."

      Vi Vi: "..."

      biết ngay mà, ân cần chỉ như thoáng phù vân...

      Cuối cùng vẫn ăn sáng, Nhị Hỷ tuy dạ dày ổn nhưng trong bụng trống rỗng cũng khó chịu, nên miễn cưỡng ăn chút cháo trắng, ăn xong Tiêu Nại chu đáo đưa họ về đến dưới tòa nhà ký túc xá.

      Vi Vi lê những bước còn nặng nhọc mệt mỏi hơn cả Nhị Hỷ về phòng, mở cửa ra là trèo thẳng lên giường nằm.

      Nếu thời gian có thể quay ngược lại tốt quá, tuyệt đối lời nào, im lặng là vàng! Haizzz ~ ~ ra ngủ đủ có ảnh hưởng lớn đến khả năng phản ứng của người đến thế.

      Vi Vi nằm giường âu sầu rồi lại ảo não, nghiêng qua lật lại còn nhiều hơn đêm qua, cuối cùng lăn lộn mãi rồi cũng ngủ thiếp lúc nào hay.

      Giấc ngủ này kéo dài đến mười hai giờ, sau đó bị hương thơm thức ăn thức tỉnh. Hiểu Linh nhắn tin gọi Đại Chung mang đến bốn phần cơm đến dưới lầu, đương nhiên, cho Nhị Hỷ vẫn là cháo trắng.

      Vi Vi trèo xuống giường ăn cơm, ngạc nhiên thấy Nhị Hỷ vẫn chơi vi tính, sắc mặt khá hơn nhiều, Vi Vi hơi lo lắng hỏi bạn: "Cậu khó chịu nữa à?"

      Sức hồi phục của gián cũng mạnh như thế chứ?

      "Lướt web thôi có gì gì đâu." Nhị Hỷ hứng chí : "Vi Vi, diễn đàn của trường có quá trời chủ đề về cậu và Tiêu Nại này! Còn có hình hai người nắm tay nhau ở nhà thi đấu bóng rổ nữa chứ!"

      Vi Vi vừa cầm hộp cơm lên ăn nghẹn lại, nhấc hộp cơm lên chúi vào xem cùng, quả nhiên màn hình là bức ảnh Đại Thần nắm lấy tay ở sân bóng rổ, có lẽ người chụp hình ở khá xa nên người nào cũng xíu, nhưng chắc chắn nhìn ra là Bối Vi Vi và Tiêu Nại.

      Vi Vi có phần ăn thấy ngon nữa, đặt hộp cơm sang bên, đón lấy vi tính của Nhị Hỷ xem.

      Nhị Hỷ bảo: "Cậu đừng xem nữa, chẳng có nội dung gì đâu, lúc đầu có rất nhiều người tin, về sau tấm hình này xuất , kinh ngạc ngã rầm cả đám, mọi người lại chuyển sang bàn tán xem hai người bắt đầu từ khi nào v.v... Ha ha, đúng rồi, chủ đề trước kia các cậu xứng đôi nhất cũng bị kéo lên rồi."

      Vi Vi lật giở mấy bài viết, quả nhiên cũng chẳng khác lời bạn mình là bao, thế là trả vi tính lại cho Nhị Hỷ, tiếp tục ăn cơm. "Trường chúng ta cũng nhiều chuyện quá lắm!"

      "Ây da, sắp thi rồi mà, càng gần kỳ thi mọi người càng lắm điều, cái này là cách xả stress như người ta vẫn ấy!"

      cũng có lý, nhưng mà, mình lại bị xem là chủ đề để xả stress.

      Vi Vi chỉ có thể cắn mạnh vào miếng sườn để biểu lộ buồn bực.

      Lúc ăn gần xong, điện thoại trong phòng bỗng réo vang, Hiểu Linh chạy đến nghe máy, lúc sau liền gọi Vi Vi: "Vi Vi, điện thoại của người mình!"

      Vi Vi choáng váng đến tiếp máy, alô tiếng, bên kia vang đến giọng .

      "Dậy rồi à?"

      Giọng trong máy vọng ra rất trầm, hình như giống lắm với giọng ngoài đời. Vi Vi bỗng sực nghĩ ra, đây là lần đầu tiên và Đại Thần chuyện điện thoại với nhau.

      "Ừm, em dậy rồi."

      "Buổi chiều có tự học ?"

      "Muốn lắm chứ, nhưng bây giờ mà tìm được chỗ ngồi đâu."

      Đây đúng là vấn đề, bên kia Tiêu Nại trầm ngâm lúc rồi : "Có nơi rất yên tĩnh, đưa em đến đấy."

      *** *** ***
      Tòa nhà ký túc mà Vi Vi ở là trong những kiến trúc phỏng theo thời Dân quốc mới được xây dựng cách đây vài năm, những căn phòng gạch đỏ khá nghiêm chỉnh đứng đắn, thấp thoáng sau những tán cây xanh rì, khung cảnh vô cùng đẹp đẽ hợp lòng người. Bên vườn hoa trước tòa nhà, thường xuyên có những chàng theo đuổi nữ sinh trong dãy nhà, hoặc mang hoa hoặc ôm quà, là những cảnh đều nhìn quen rồi. Vậy nhưng hôm nay đổi sang người đứng đó, tất cả lại trở nên kỳ lạ đến mức hài hòa nổi.

      Vi Vi ra khỏi tòa nhà, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tiêu Nại. đứng dưới những ánh mắt tò mò của mọi người mà vẫn an nhiên tự tại, lặng lẽ đứng bên vườn hoa, bên cạnh có chiếc xe đạp.

      Dưới những cặp mắt chằm chằm theo dõi, Vi Vi bước đến bên Tiêu Nại, vì vừa nãy chạy xuống lầu hơi nhanh nên có phần hụt hơi, hai gò má ửng hồng, sóng mắt lóng lánh nước.

      "Chúng ta đâu?"

      " đưa em ." Tiêu Nại thuận tay lấy túi xách tay Vi Vi treo vào trước xe.

      Đây là lần thứ hai Vi Vi ngồi lên xe đạp của Tiêu Nại, tâm trạng cũng tự nhiên hơn nhiều so với lần đầu tiên. Thực ra nếu để bây giờ lựa chọn, thà chọn ngồi xe đạp, vì luôn cảm thấy nếu vai kề vai bộ với Tiêu Nại xem chừng còn cần nhiều can đảm hơn. phải lướt qua ánh mắt của những người đường mà...

      Hình cũng lên mạng rồi còn lo lắng gì nữa, xem như thấy .

      để ý lắm nên Vi Vi ngồi phía sau phát ra đường lạ lùng, cho đến khi xe đạp ra khỏi cổng Tây rồi, mới sực nhận ra: "Í, tự học sao?"

      "Nơi đó ở phía ngoài."

      Ra khỏi cổng Tây của Đại học A, lại rẽ sang khúc quanh là khu công nghệ cao nổi tiếng của Trung Quốc. Mười mấy phút sau, Tiêu Nại dừng xe trước tòa nhà lớn, dẫn Vi Vi lên thẳng lầu sáu.

      Vừa ra khỏi thang máy, Vi Vi nhìn thấy ngay bốn chữ vàng lấp lánh "Chí Nhất Khoa Kỹ", ngẩn ra lúc rồi trong lòng thoáng vụt qua suy nghĩ, chẳng lẽ đây là...

      "Công ty của ?"

      "Ừ." Tiêu Nại mở cánh cửa khép chặt ra, "Vào , hôm nay chủ nhật, có ai ở đây đâu."

      Vi Vi với tâm trạng như hành hương, e dè bước vào lãnh địa của , đầu luôn ngó nghiêng quanh quất tứ phía.

      Diện tích công ty của Tiêu Nại lớn lắm, chỉ khoảng trong tầng lầu, có điều công ty phần mềm máy tính thông thường cũng chỉ cần lớn như thế là đủ, có hơn cũng lãng phí thôi. Trong công ty giờ có người, nhưng lại khiến Vi Vi có cảm giác sinh động, có thể là do bố cục của văn phòng, hoặc cũng có thể do cách bày trí cá tính tùy nghi các dãy bàn.

      Tiêu Nại dẫn thẳng đường vào phía trong, cuối cùng mở cửa văn phòng biển có đề chữ "Tiêu Nại".

      Văn phòng của Tiêu Nại?

      Vi Vi mang theo lòng hiếu kỳ, càng e dè cẩn thận hơn bước vào phòng, trong lúc chỉ chú ý đánh giá gian mới mẻ trước mắt, hề ý thức được rằng bản thân bị dẫn đến chỗ có người >_<

      Tiêu Nại tự nhiên mở điều hòa, đặt túi xách của Vi Vi lên ghế salon.

      "Tự học ở đây có được ?"

      Vi Vi gật gật đầu, ngồi xuống ghế salon, Tiêu Nại cũng chú ý đến nữa, mở vi tính ra bắt tay vào làm công việc của mình.

      Điều hòa lặng lẽ tỏa ra hơi lạnh, quét sạch những hơi nóng bên ngoài vừa mang vào, trong gian sạch thoải mái như vậy, Vi Vi cầm sách lên, nhưng có phần học vào.

      Như Đại Thần từng , ở đây rất yên tĩnh, nhưng lại yên tĩnh đến nỗi khiến người ta có hơi hoảng hốt, đặc biệt là, cuối cùng Vi Vi nhận ra, ở đây chỉ có hai người ...

      Mãi nghe thấy tiếng lật giở trang sách, Tiêu Nại ngẩng lên nhìn , thấy dáng vẻ ràng lơ là, mới cất tiếng: "Vi Vi, lại đây xem cái này."

      Í?

      Vi Vi đặt sách xuống, chạy đến cạnh , nhìn vào màn hình vi tính. Trong đó là những nhân vật tinh xảo, mặc những bộ y phục xinh đẹp của nam nữ thời cổ đại.

      "Đây là gì thế?"

      "Thiết kế nhân vật cơ bản của Mộng Du Giang Hồ 2."
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    3. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 27 - chịu nổi
      Trong đôi đồng tử đen nhánh lấp lánh ánh sáng, chiếu rọi lên những bóng dáng đầy ắp trước mặt, nhã nhặn cười: "Đa tạ quá khen, dám nhận vinh hạnh đó."

      Mộng Du Giang Hồ 2?

      Danh từ thân quen nhưng lại mang chút vẻ xa lạ này lập tức khiến Vi Vi chuyển tầm nhìn từ vi tính sang Tiêu Nại, buột miệng hỏi: "Mộng Du Giang Hồ sắp ra bản 2?!"

      Sao trước đây chưa từng nghe tin này nhỉ, hơn nữa lại còn thấy mẫu thiết kế nhân vật của Mộng Du 2 ở trong máy vi tính của Đại Thần, vậy là lên điều gì đây?

      "Game này là làm ư?" bậy ra câu suy nghĩ, Vi Vi lại nhanh chóng gạt bỏ: " đúng, em nhớ Mộng Du Giang Hồ là sản phẩm của Phong Đằng mà."

      "Mộng Du Giang Hồ chính xác là của tập đoàn Phong Đằng, nhưng Mộng Du 2 tương lai do bọn và Phong Đằng cùng hợp tác khai thác."

      Giọng và vẻ mặt của đều rất bình thản, dường như hề cảm thấy mình tiết lộ ra thông tin bất ngờ, Vi Vi đờ ra lúc sau mới tiêu hóa nổi: "Hình như em chưa từng nghe sắp ra Mộng Du 2."

      "Trước mắt vẫn chưa định công bố tin tức ra ngoài."

      Vi Vi bỗng nhớ ra: "Vậy đoạn video clip Nữ Tặc Cướp Chồng là ..."

      Tiêu Nại lắc đầu: ", chuyện video clip cũng chỉ mới biết sớm hơn em ngày thôi."

      Tuy hợp tác với Phong Đằng làm Mộng Du 2, nhưng Mộng Du 1 chẳng có chút liên quan gì đến cả. Mộng Du 1 là game võ hiệp do phòng công nghệ Phong Đằng dưới trướng tập đoàn Phong Đằng tự khai thác kinh doanh, quy thuộc giống nhau nên sách lược gì của bên đó, đương nhiên là biết, nếu như phải sách lược này còn dính líu đến Mộng 2, Phong Đằng hoàn toàn cần thiết phải tham mưu ý kiến của .

      Lúc đầu nếu suy xét đến vấn đề tiền vốn và cả khả năng nhận chịu thất bại của mình, Tiêu Nại cũng hợp tác với Phong Đằng làm Mộng Du 2, mà căn cứ theo quy ước hợp tác, phòng công nghệ của Phong Đằng chỉ phụ trách đầu tư vốn và kinh doanh hậu kỳ, còn chuyện khai thác và phát hành do bên chịu trách nhiệm. Cho nên khi phòng công nghệ Phong Đằng gọi điện thoại đến, mong muốn Mộng Du 2 tăng cường thêm cách chơi cướp chồng dạng mới, Tiêu Nại có phần bất ngờ. Đợi đến khi đối phương ý tưởng này xuất phát từ đoạn video Nữ tặc cướp chồng, Tiêu Nại bắt đầu dở cười dở mếu.

      Suy nghĩ trong thời gian ngắn rồi, đồng ý tăng thêm cách chơi cướp chồng mới cho Mộng 2, nhưng lại cho Phong Đằng biết, Nhất Tiếu Nại Hà trong đoạn video đó chính là .

      Bên phía Phong Đằng tất nhiên cũng biết Nhất Tiếu Nại Hà là , ID này là do lập ra đầu tiên sau khi Mộng Du Giang Hồ phát hành, dưới đề cử của bạn cùng phòng, chơi lúc rồi tiếp tục nữa, cho đến sau khi Phong Đằng kiến nghị hợp tác, mới có ý nghĩ quay lại với trò chơi quen thuộc trước kia.

      Tiêu Nại vừa giới thiệu ngắn gọn quan hệ giữa và Phong Đằng, vừa điều chỉnh cho nhiều nhân vật mới xuất để Vi Vi xem, Vi Vi chăm chú ngắm lát, rồi hỏi: "Vậy cách chơi cướp chồng mới là có ý nghĩa gì?"

      " đơn giản là, thiết kế hệ thống cướp chồng/vợ, các game thủ khác giới tính khi khởi động hệ thống này có thể tranh cướp lẫn nhau."

      Vi Vi lập tức phản ứng ngay: "Giống như đóng mở PK trong game vậy ư?"

      "Ừ."

      Hình như quả đúng là rất mới lạ rất thú vị, nhưng như thế chắc là loạn lắm? Vi Vi tưởng tượng ra cảnh các game thủ nam nữ cướp tới đoạt lui trong toàn game mà toát mồ hôi.

      Xem xong lượt thiết kế nhân vật, Tiêu Nại đứng dậy pha trà, Vi Vi nhìn màn hình vi tính, ngón tay vô thức cầm lấy con chuột vi tính của , click chọn xem lại các thiết kế, dần dần ngắm đến thần người, theo đà ngồi dựa nửa lên ghế của Tiêu Nại mà hay biết gì.

      Tiêu Nại pha xong hai cốc trà quay lại, liền nhìn thấy cảnh tượng như thế, có vẻ hơi ngẩn ra lúc rồi tự nhiên trở lại, đặt cốc trà trong tay trái lên tủ sách kế bên, dựa vào đấy, thong thả nhấm nháp.

      Bạn đứng cầu ngắm phong cảnh, người ngắm cảnh đứng lầu ngắm bạn.

      Vi Vi nhận ra mình nhập hồn, sau khi ngắm nghía kỹ lưỡng các nhân vật thêm lần nữa, ngẩng đầu lên ánh mắt lấp lánh với Tiêu Nại: "Em thích game này quá."

      Tiêu Nại tựa vào tủ sách, cười: "Chỉ xem thiết kế nhân vật?"

      " phải đâu, thiết kế nhân vật có thể nhìn ra được rất nhiều thứ." Vi Vi ngẫm nghĩ, tuy vấn đề này có hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn bộc lộ cách nghĩ của mình.

      " giờ các game có mặt thị trường đều vì muốn làm thỏa mãn các game thủ nam, nên các nhân vật nữ đều ăn mặc hở hang, vài nhân vật quả thực nhìn nổi. Lúc đầu em chọn nhân vật Hồng Y Nữ Hiệp, phần vì em rất thích chức năng của nó, mặt khác là do y phục của nó nhiều. Nhưng Mộng Du 2 khác, các nhân vật nữ trong đó đều ăn mặc rất chỉn chu, điều này chí ít lên được rằng người tạo ra game này tôn trọng sản phẩm của mình, có niềm tin với nó, cần dùng đến những thủ đoạn thô tục tầm thường theo thị hiếu số đông."

      Trong lòng Vi Vi cảm thấy vui sướng lạ kỳ. Các nhân vật nữ trong game Mộng Du 1 vẫn hở hang rất nhiều, chỉ tốt hơn chút ít so với các game khác thị thường thôi, còn Mộng Du 2 bây giờ lại có thay đổi lớn như vậy, chắc chắc là do quyết định của Đại Thần khi sáng lập ra chăng. Điều này có phải là, Đại Thần rất tôn trọng phái nữ hay ?

      Tiêu Nại hề nghĩ rằng lại ra những lời này, trong lòng chợt thấy rung động, ngắm gương mặt kiều thần thái sinh động của , bên mũi thoang thoảng hương trà, tận sâu trong đáy lòng chợt lướt qua nét vui sướng.

      Để "nhân vật nữ bị hở hang", chỉ mấy từ này nghe đơn giản, nhưng lúc đầu phải lao tâm khổ tứ rất nhiều mới đạt được kết quả như hôm nay. xuất thân từ gia đình học vấn danh giá, bản thân có kiên trì cứng rắn, nhưng thuyết phục phía đầu tư bằng nguyên tắc của mình? Quá ngây thơ quá ảo tưởng, chỉ có thị trường mới có thể thuyết phục thị trường, thế là tiến hành đủ loại điều tra nghiên cứu, để phía đầu tư ý thức được khả năng bỏ tiền ra cho game online của phái nữ, biết được rằng trò chơi có thể thu hút được game thủ nam chỉ dựa vào độ hở hang của các nhân vật nữ...

      Có điều những chuyện này với Vi Vi, bao nhiêu lời muốn ấy, đối với Tiêu Nại, mãi mãi là những chuyện nhàng đơn giản. Trong đôi đồng tử đen nhánh lấp lánh ánh sáng, chiếu rọi lên những bóng dáng đầy ắp trước mặt, nhã nhặn cười: "Đa tạ quá khen, dám nhận vinh hạnh đó."

      tỏ ra bình thản như thế, nhưng Vi Vi lại cảm thấy cách rất kỳ lạ, có thoáng rung động rất khác, tâm trạng Đại Thần dường như rất tốt, chẳng lẽ cẩn thận nịnh khéo Đại Thần rồi ư? Vi Vi có phần ấp úng, hỏi Tiêu Nại với vẻ mong chờ: "Mộng 2 khi nào hoàn thành nội bộ?"

      "Sớm nhất là cuối năm hoàn thành xong."

      Lúc đó muốn có tài khoản nội bộ chắc sao nhỉ, trong lòng vui sướng lúc sau, Vi Vi nghĩ đến chuyện chính. "Nếu hợp tác chuyện video đó lo liệu nhé? Thực ra làm là tốt nhất, tuy đoạn phim đó lấy tên em để post, nhưng thực tế là do làm mà."

      Tiêu Nại từ chối luôn mà cần cân nhắc: "Tất nhiên là được, tên của thể xuất hợp đồng được."

      Vi Vi thắc mắc: "Vì sao?"

      Tiêu Nại thẳng vấn đề: "Phí bản quyền."

      Lần này Vi Vi suy nghĩ ra mấu chốt – Nếu Đại Thần ký hợp đồng này, vậy những gì làm cho Mộng Du 2, những cống hiến sáng tạo là chuyện đương nhiên, Phong Đằng cần trả bản quyền nữa.

      "Vậy được, em ký mình, có được tiền bản quyền năm người chúng ta chia đều." Vi Vi tốt bụng hiền lành thế, có điều, vì sao ràng là chuyện hợp pháp, nhưng sao bỗng có cảm giác như lừa tiền người ta thế nhỉ >o<

      " cần chia cho bọn Ngu Công." Nhìn những phiến lá trà nổi lên trong cốc, Tiêu Nại điềm nhiên bảo.

      "Hử?" Như vậy được tốt lắm, dù gì người ta cũng đóng góp mà.

      "Em cứ cầm , xem như là lễ ra mắt của họ."

      Lễ ra mắt...

      Vi Vi há mồm cứng họng nhìn , vốn còn muốn hỏi vậy phần của phải làm sao, bây giờ lại hỏi nổi, lỡ như ... xem như sính lễ phải làm sao >o<

      Những lời trao đổi vừa rồi đều xoay quanh vấn đề game online, Vi Vi vẫn chưa cảm thấy gì, bây giờ tiếp lời, trong phòng đột nhiên tĩnh lặng, Vi Vi sực phát ra, sờ con chuột vi tính của Đại Thần, dùng vi tính của Đại Thần, ngồi ghế của Đại Thần?!

      Cái... cái... cái chuyện này... xảy ra từ khi nào vậy!

      Chầm chậm, rút tay ra khỏi vật thể thần kỳ là con chuột vi tính của Đại Thần lại, Vi Vi lúng túng cực độ liếc ánh mắt sang nơi khác, dám nhìn gương mặt Đại Thần, vừa nãy còn cảm thấy kỳ lạ, sao cứ đứng mãi đó làm gì... ra là có nhà mà về được >o<

      Trong văn phòng tĩnh lặng, Tiêu Nại dường như cố ý để càng lúng túng hơn, gì cũng động đậy, nhàn nhã uống trà của mình, ngón tay thon dài thỉnh thoảng vuốt thân cốc.

      Ánh mắt cố dời của Vi Vi lại bị động tác của hấp dẫn, nhìn chớp mắt ngón tay của . Lúc nãy chỉ toàn chuyện mà để ý, cầm trong tay hình như là...

      Lần này đoái hoài gì đến tình trạng ngượng ngùng nữa, Vi Vi hiếu kỳ đứng dậy, bước đến bên , cúi thấp đầu nhìn cốc trà trong tay , Tiêu Nại cười, đưa cốc trà cho .

      Vi Vi đón lấy, nâng lên trong tay thưởng thức kỹ lưỡng, đây là cốc trà bằng sứ trắng rất cổ điển, thân cốc được chạm khắc tỉ mỉ, sóng sánh lục trà màu xanh ngọc bích nhạt, rất đáng mà lại tinh tế. Nhưng điều thu hút Vi Vi phải nét đẹp đẽ của nó, mà là hình ảnh được vẽ ấy – mấy bụi trúc xanh, phía trước có Bạch Y Cầm Sư ngồi gảy đàn.

      "Bộ cốc trà số lượng giới hạn trong Mộng Du Giang Hồ?" Vi Vi có phần vui mừng kêu lên.

      "Ừ, còn có chiếc này, của em."

      Lại cốc trà thoang thoảng hương trà thơm được đặt vào tay , vẫn với phần thân trắng tinh khiết, nhưng đó khắc hình Hồng Y Nữ Hiệp múa đao.

      "Còn có cái khác ?" Trong Mộng Du Giang Hồ có 36 nhân vật, bộ chắc phải có 36 chiếc nhỉ.

      "Phong Đằng tặng bộ cho bọn , chỉ lấy có hai chiếc này, còn lại đều ở chỗ bọn Ngu Công."

      Chỉ lấy có hai?

      Vi Vi cầm chiếc cốc trong tay nhìn trái ngó phải, bỗng động tác khựng lại, ngẩng lên nhìn gương mặt tuấn tú kề gần mình, trong khoảnh khắc, rèm mi dài lại rủ xuống, che giấu sóng mắt lóng lánh của .

      Vậy nên, chiếc cốc này là chuẩn bị cho ư? sớm đoán được rằng có ngày đến văn phòng của ?

      Vi Vi tiếp tục ngắm chiếc cốc, nhưng vô hình trung động tác lại chậm hẳn, nhất cử nhất động đều tỏ vẻ lơ đãng, cuối cùng, khi bản thân cũng chưa có chuẩn bị tâm lý gì, Vi Vi khẽ khàng hỏi: "Tiêu Nại, hôm qua sao lại nhận ra em?"

      Hai chữ "Tiêu Nại" lần đầu tiên thốt ra, dường như mang đến ma lực kỳ lạ, cho dù trấn tĩnh như Tiêu Nại cũng có khắc thất thần. Có điều, khi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, trả lời câu hỏi này, người thất thần lập tức chuyển thành Vi Vi.

      " phải hôm qua." nhàng lấy chiếc cốc Bạch Y Cầm Sư trong tay , Tiêu Nại đáp: "Là khoảng tháng Ba, ở Cực Trí."

      Tháng Ba? Cực Trí... Nơi tên Cực Trí...

      "Tiệm internet?!" Vi Vi sững sờ.

      "Ừ, hôm ấy vừa có việc ngang qua đó, lúc có thấy em bang chiến"

      Vi Vi hoàn toàn đờ ra. từng nghĩ đến rất nhiều nguyên nhân Đại Thần nhận ra , giọng này, kiểm tra IP này, xem thông tin mạng này, những chuyện này khó với Đại Thần, vậy nhưng, lại là ở tiệm internet? Hơn nữa còn rất sớm, tháng Ba?

      Nhớ lại khoảng tháng Ba đúng là có lần đến tiệm net , vì mạng trong ký túc bị hư, đến thông báo cho người trong bang phái biết thể lên mạng trong thời gian, tiện thể cũng tham gia bang chiến ngày hôm ấy.

      Sớm như thế, mà Đại Thần biết rồi?

      "Thao tác của em rất đẹp, tốc độ tay rất nhanh."

      Ánh mắt Tiêu Nại dừng tay Vi Vi, hôm đó chính là đôi tay này, trong tiệm net ồn ĩ, chỉ nhìn lần thu hút chú ý của .

      Tốc độ tay à~ Trong đầu Vi Vi hỗn loạn, trong lúc chỉ có thể đờ đẫn nghe từng lời . "Hè năm lớp mười hai em có chơi SC thời gian, nên luyện tập được, thực ra APM của em cao, đến 150."

      "APM chẳng qua chỉ là số liệu tham khảo mà thôi."

      Vi Vi gật đầu, so với APM tần suất thao tác hiệu quả có lẽ quan trọng hơn chăng, có điều tuy đồng ý với , nhưng Vi Vi nhịn được hỏi: "Vậy APM của là bao nhiêu?"

      Có khi nào đạt đến mức cao nhất? Chẳng hạn biến thái cỡ 400...

      "Chưa trắc nghiệm thử, lúc chơi vẫn chưa có khái niệm APM."

      Vẫn chưa có khái niệm APM, vậy là bao năm về trước rồi? Vi Vi tưởng tượng lúc, bỗng nhiên thấy máu nóng chảy rần rật trong huyết quản, dáng vẻ Đại Thần chơi game chắc chắn là đẹp siêu cấp rồi.

      Càng nghĩ càng hứng chí, thế là Vi Vi theo điều kiện phản xạ, ánh mắt lóe sáng nhìn : "Khi nào đó chúng ta thử lần !"

      Vấn đề này hướng đến đâu đây? Tiêu Nại hơi nhướn mày, mang nét cười liếc : "Được, có điều vẫn cần phải xin..." dừng lại lúc mới tiếp, "... nương tay cho!"

      ràng gì, nhưng mặt Vi Vi lại đỏ bừng, sao cảm thấy chỗ dừng, là muốn "phu nhân" vậy?

      Choáng.

      Hôm nay nhất định là bị tẩu hỏa nhập ma rồi, cứ nghĩ toàn những điều kỳ quặc, nào là sính lễ nào là phu nhân, còn nữa, chừng còn nghĩ đến những điều kỳ quặc hơn... ối...

      "Ơ vậy... em xem sách."

      đợi Tiêu Nại đáp lời, Vi Vi nhanh chóng mang theo cốc trà ngồi xuống ghế salon, cầm sách lên giả vờ xem rất chăm chú.

      Thời gian trà chiều kết thúc.

      Vi Vi cuối cùng cũng có thể nghiêm túc xem được mấy trang sách, nhưng chưa được bao lâu lại lơ đãng, vẫn còn vấn đề chưa hỏi...

      Nếu biết từ rất lâu, tại sao trong game lại hề nhắc đến?

      Vi Vi vô thức chìm vào suy tư, hoàn toàn biết rằng, ánh mắt của lệch , từ trang sách chuyển sang người ấy ngồi sau bàn làm việc.

      Trong văn phòng vẫn yên tĩnh như cũ, chỉ có tiếng gõ bàn phím nhàng, nhưng về sau thanh ấy cũng dần mất , Tiêu Nại chợt ngừng tay, hề ngẩng đầu lên, : "Vi Vi, em mà còn nhìn nữa, chịu nổi."

      lơ đãng đâu đâu nên Vi Vi tuy nghe thấy thế, nhưng lại hiểu ra ngay ý tứ trong đó, lúc sau mới choàng tỉnh, sau đó...

      Được thôi, Vi Vi sắp tự thiêu rồi, còn muốn hỏi gì nữa T T

      Cả buổi chiều, Vi Vi vật vờ trong hiệu suất làm việc thấp đến thảm thương. Cơm tối ăn luôn ở gần bên tòa nhà văn phòng của Đại Thần, Vi Vi cứ lo lắng là lại ăn canh cá, cũng may Đại Thần vẫn chưa đến nỗi nhân đạo như thế.

      Chật vật mãi buổi chiều mà vẫn chưa xem sách được là mấy, ăn cơm tối xong, Vi Vi rất muốn trở về ký túc, vậy nhưng mong muốn này chưa kịp trở thành thực, bị câu của Đại Thần dập tắt ngay.

      Đại Thần hỏi: "Có muốn PK với ?"

      Thế là, Vi Vi ngoan ngoãn theo về lại công ty, mỗi người máy, bắt đầu PKing~~~ Bất hạnh là, từ Mộng Du PK tới SC, Vi Vi đều thua thảm hại, đến nỗi về sau bắt đầu oán trách . Bạn trai người ta đều nhường nhịn người mình, tại sao ấy nhà lại tàn ác như thế, lúc xử lý cũng chẳng hề chau mày.

      Tất nhiên, với suy nghĩ hi vọng Đại Thần nương tay này là hết sức vô sỉ, Vi Vi theo quán tính đá văng nó vào góc sâu nhất của đại não.

      Do Vi Vi càng thua càng hăng máu, cho đến tận chín giờ, Tiêu Nại mới đưa trở về. Cả ngày nay, Vi Vi bận rộn vô cùng, cùng Đại Thần vừa bàn luận game vừa PK, nhưng Vi Vi lại như tìm thấy được cảm giác trong game trước đây, và cũng chợt cảm thấy, Đại Thần quá gần gũi...
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    4. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 28 - lướt qua
      "Có biết thế nào là gần mực đen ? Bạn Vi Vi của chúng ta mới tiếp xúc với Tiêu Nại Chân Nhân có mấy ngày, mà từ khe suối trong biến thành Hắc Long Giang rồi."

      Khi Vi Vi đăng nhập vào Mộng Du Giang Hồ là thứ sáu của bốn ngày sau đó.

      Vốn là trong thời gian thi cử, Vi Vi tuyệt đối đụng đến game, để tránh khỏi phải phân tâm... Bây giờ người khiến quá sức phân tâm rồi >o<

      Lần này lên mạng là vì chuyện ký hợp đồng bán video clip.

      Mấy hôm nay, Vi Vi và phía Phong Đằng ký được hợp đồng với hiệu suất siêu cao, thứ Tư Vi Vi gửi hợp đồng đến tổng công ty Phong Đằng ở Thượng Hải, thứ Năm người ta nhận được, sau đó hẹn tám giờ tối thứ Sáu gửi thù lao theo hợp đồng cho Vi Vi.

      Thù lao của hợp đồng là bốn con thú cưng trong game.

      Lúc đầu bên phía Phong Đằng đề nghị thù lao là sáu ngàn tệ tiền mặt, nhưng Vi Vi suy nghĩ lúc rồi đề xuất suy nghĩ muốn dùng vật cưng trong game để thay cho tiền mặt. Phía Phong Đằng tất nhiên vô cùng vui mừng với đề nghị này, dù gì sáu ngàn tệ cũng là tiền , còn vật cưng trong game đối với họ chẳng qua chỉ là dữ liệu game thôi. Hai bên thống nhất tiến hành điều chỉnh vật cưng về số lượng và đẳng cấp, cuối cùng giá của Vi Vi đề ra thành công, bên phía Phong Đằng chấp nhận đưa Vi Vi bốn con thần thú thông thường với giá thị trường khoảng hai ngàn tệ và hai loại chất liệu làm thuốc tỷ lệ nổ cực .

      Đồ nhiều thế này tất nhiên chỉ là của riêng Vi Vi, bọn Ngu Công và Hầu Tử Tửu đều có phần, tuy là ý Đại Thần bảo để giữ phần thưởng mình, nhưng Vi Vi luôn cảm thấy chuyện tốt nên để mọi người cùng chia sẻ với nhau mới vui vẻ hơn.

      Thời gian hẹn là tám giờ tối, Vi Vi bảy giờ rưỡi lên mạng, lâu chơi game, dù gì vẫn thấy nhớ nhung.

      Lúc ăn tối Đại Thần bảo buổi tối có việc, lúc này chắc là có ở đây, nhưng online rồi, Vi Vi vẫn liếc qua trước avatar (hình đại diện) của – quả nhiên vẫn xám xịt.

      Ngu Công và Hầu Tử Tửu cũng có đó, avatar của Mô-za-a lại sáng. Vi Vi vừa định gửi tin nhắn chào hỏi chàng gửi đến bao nhiêu dấu ba chấm đến.

      Vi Vi cũng làm theo, đáp lại bằng những dấu chấm câu.

      Mô-za-a lại gửi đến gấp đôi những dấu ba chấm.

      Vi Vi cũng chịu thua gõ ra loạt những dấu chấm câu.

      Thế là đoạn đối thoại thần bí được triển khai như sau.

      "......"

      "........."

      ".................."

      "................................"

      Đúng vào lúc Vi Vi định chấm dứt màn chuyện vô duyên này, Mô-za-a cuối cùng cũng mở miệng oán trách: "Vi Vi sư muội à..."

      Cách xưng hô này khiến Vi Vi trong tích tắc cảm nhận được cảm giác "hổ khu nhất chấn" (hình dung động tác cơ thể của người có thân thể tráng kiện khi bị kích động), bị sét đánh , sau đó buột miệng đáp lại: "Mỹ nhân sư huynh..."

      "Khỉ !" Tên Mô-za-a lập tức bùng nổ: "Ai cho em biết cái biệt danh này hả, lão đây thân cao mét tám mươi, khỏe mạnh hơn trâu, đen hơn cả than, mỹ nhân cái *** có chứ mỹ nhân @%#%$#@#$#@#$.....##$$@$..."

      Nhưng ai bảo họ Hách, lại còn đầu thai ở núi Nga My, khiến cho mẹ cảm thấy đây là bé, trước khi sinh ra đặt luôn tên là Hách My làm chi? (Trong tiếng Hoa, tên Hách My và "hảo mỹ" (đẹp quá) phát giống nhau nên mới có biệt danh là "mỹ nhân" ^^) Vi Vi ngồi trước vi tính thông cảm, chàng trai cao lớn với cái tên thế này ràng khiến người khác nhảy nhổm lên.

      Mô-za-a xả stress xong, vẫn còn tức giận, hỏi: "Đứa nào cho em biết biệt danh này?"

      Đương nhiên là Đại Thần rồi. Thực ra Tiêu Nại chỉ tiện nhắc đến tên của Mô-za-a mà thôi, nhưng Vi Vi bị "vẻ đẹp" của cái tên này làm chấn động, hỏi thêm vài câu nữa, Tiêu Đại Thần thế là cũng thêm vài lời, khụ khụ...

      Vi Vi sao lại làm được chuyện đem Đại Thần nhà mình ra bán bao giờ! Có điều, dối cũng hay, thế là Vi Vi trả lời như thế này: "Hôm ấy ở nhà thi đấu bóng rổ, em gặp Ngu Công và Hầu Tử Tửu..."

      Biết thế nào gọi là nghệ thuật chuyện chưa?

      Bạn Bối Vi Vi chẳng gì cả, chỉ kể lại chuyện xảy ra, hoàn thành mục tiêu đổ tội cho người khác.

      Có biết thế nào là gần mực đen ? Bạn Vi Vi của chúng ta mới tiếp xúc với Tiêu Nại Chân Nhân có mấy ngày, mà từ khe suối trong biến thành Hắc Long Giang rồi.

      Mô-za-a hồi lâu sau vẫn trả lời, lát sau quay lại với Vi Vi: "Vừa nãy bọn PK rồi."

      Vi Vi ú ớ: "Ngu Công Hầu Tử Tửu?"

      Mô-za-a: "Ừ, yên tâm, lôi kéo em vào đâu."

      Vi Vi dù sao vẫn chưa đạt đến cảnh giới, thấy Mô-za-a nghĩa khí như vậy bỗng thấy hơi xấu hổ, nên rất có thành ý mở miệng: "Sư huynh à, thực ra em thấy vẫn rất may mắn mà."

      Mô-za-a gõ biểu tượng ngơ ngẩn.

      Vi Vi: "Tên của chẳng phải đến từ núi Nga My sao, nghĩ xem nếu như tên là Hách My, thế phải gọi là Hách Nga à, Hách Nga đói quá... Gọi ra càng kỳ quặc hơn." ("đói quá" phát giống tên Hách Nga ^^)

      Mô-za-a ủ rũ đáp: "Em chịu để người đàn ông được gọi 'đói quá' hay là 'đẹp quá' giữa đường giữa xá?"

      Vi Vi phì cười.

      Mô-za-a càng ủ rũ hơn: "Vấn đề này nghĩ nghĩ lại mấy năm rồi, thực ra có thể tên là Hách Sơn."

      Vi Vi cười nghiêng ngả.

      trò chuyện với Mô-za-a Lôi Thần Ni Ni cũng online, Vi Vi gửi biểu cảm mặt cười, lát sau tin nhắn đáp lại của Lôi Thần Ni Ni gửi đến, giọng điệu rất chi xúc động: "Hu hu hu hu, Vi Vi cậu đến rồi! Tớ cứ tưởng cậu chơi game nữa như Bang chủ Điệp Mộng chứ!"

      "Đâu có ^_^, chỉ là bận thi thôi mà!"

      "Lâu quá rồi cậu đến nhỉ."

      "Đến cũng hai lần rồi, lúc đó cậu online."

      "Vậy à, xui xẻo quá."

      Buôn dưa về những chuyện gần đây, Lôi Thần Ni Ni lại hỏi về chuyện thất hẹn của Nhất Tiếu Nại Hà hôm thi chung kết, Vi Vi nghĩ nếu Đại Thần bị đâm xe vào gốc cây e phàm tục quá, thế là ậm ừ cho qua chuyện, có điều cho dù là thế tin Nhất Tiếu Nại Hà rời bỏ Mộng Du cũng đủ cho Ni Ni "bà tám" hài lòng rồi.

      Tính nhiều chuyện được thỏa mãn, Ni Ni nhớ đến chuyện khác: "Đúng rồi, Vi Vi, cậu bây giờ có rảnh ?"

      "Sao vậy?"

      "Đến giúp giết U Minh Quỷ Lão, boss phụ bản mới ra, giết hai lần rồi vẫn chưa xong, chắc cậu cũng thế nhỉ."

      Vi Vi nhìn đồng hồ, sắp tám giờ rồi, chưa biết GM đưa vật cưng cho theo kiểu gì, lỡ như đúng lúc đánh quái hình như tiện lắm.

      "Sau tám giờ được ? Tớ có chút việc."

      Lôi Thần Ni Ni gật đầu.

      Cách mà công ty game thực quả là lặng lẽ dấu vết.

      Đúng tám giờ, bốn con thần thú lặng lẽ xuất tài khoản của Vi Vi, hệ thống chỉ phát tin nhắn cá nhân. Cũng phải, nhiều thần thú thế này bỗng chốc gửi cho người, nếu mà công bố chẳng phải là muốn bị **** hay sao.

      Vi Vi ngắm những con thần thú hình thái kỳ lạ trong bảng danh sách vật cưng mà trong lòng phấn khởi, hai mắt phát sáng lấp lánh. Thần thú à thần thú, đợi khi giao cho bọn Ngu Công, đến lúc đó mỗi người con, xếp hàng lần lượt, oách biết là bao...

      Tự sung sướng lúc lâu sau, Vi Vi nhìn vào bảng danh sách bạn thân, Mô-za-a vẫn còn đó, bèn gửi tin nhắn : "Mỹ nhân sư huynh, đến đây nhanh lên, phát thần thú."

      Nghe thấy hai chữ thần thú, Mô-za-a còn đâu tâm trí mà tính toán với Vi Vi về cách xưng hô, rất nhanh có mặt bên cạnh Vi Vi.

      Vi Vi cho chàng Tiên Nhân Cầu.

      Vật Tiên Nhân Cầu này chỉ là vật phẩm nho bình thường mà thôi, thể so sánh được với tiểu hổ của nhà Tiêu Nại. Vi Vi bỗng nhiên cần vật cưng nhiều như thế, tuy rằng đến nỗi đánh mất cân bằng nghiêm trọng quá, nhưng công ty game dù gì cũng phải suy xét đến suy nghĩ của những game thủ khác.

      Vậy nhưng Mô-za-a rất vui rồi, vì vật cưng mà Vi Vi cho rất hợp với nghề nghiệp của , là thứ mà Mô-za-a thèm dãi từ lâu mà vẫn chưa có được.

      Sau khi niềm vui sướng đầu tiên qua , chàng hỏi lai lịch của vật cưng này, Vi Vi rằng cái này là do công ty game trả thù lao khi ký hợp đồng bán video clip, những nhân vật chủ yếu trong đó đều có phần cả, còn về chuyện bên công ty vốn định gửi sáu ngàn tệ đả động đến.

      Mô-za-a dù sao cũng vẫn là người sắp ra ngoài xã hội lăn lộn rồi, tất nhiên là biết bên công ty game rộng rãi đến độ phát thần thú cho hợp với nhân vật, chắc chắn đa phần là do sư muội kiêm tam tẩu nhà ta đòi cho .

      Mô-za-a cảm động, đến nỗi cứ lặp lặp lại: "Lão tam gả cho người tốt, lão tam gả cho người tốt, người đắc đạo gà chó thăng thiên."

      Vi Vi hề để ý đến trình độ vận dùng thành ngữ siêu phàm thoát tục của bọn họ từ lâu rồi, đối với việc Mô-za-a tự nhận là gà chó cũng có ý kiến gì, nhưng mà...

      Vi Vi: "Gả >o<"

      Mô-za-a cười hề hề lúc rồi : " nhầm rồi nhầm rồi, đây là câu cửa miệng của Ngu Công, cẩn thận học phải, ngày nào cũng phải gả cho vợ giàu."

      Vi Vi ngờ Ngu Công lại có chí hướng như thế, nén được thốt lên kinh sợ: "Đúng là thể trông mặt mà bắt hình dong."

      Mô-za-a làm bại hoại danh tiếng của Ngu Công trong vô thức trong lòng vô cùng đắc ý, sung sướng lúc sau rồi chợt nhớ ra gì đó: "Tam tẩu, có việc này phải báo cáo với em."

      "A?"

      Vi Vi bị lời nghiêm túc của chàng làm cho tinh thần căng thẳng hẳn.

      Mô-za-a: "Hôm nay có người gọi điện đến ký túc xá tỏ tình với Lão tam!"

      Ối...

      Mô-za-a sợ rằng tin, tiếp: " đấy, điện thoại là bắt, là con , có điều nghe thấy Lão tam từ chối rồi."

      Vi Vi: "Tỏ tình..."

      Bị Vi Vi mua chuộc chỉ bởi con thần thú, Mô-za-a xem Vi Vi là người nhà rồi, nên tỏ ra rất phẫn nộ với hành vi của kẻ si tình vô danh kia, biết nhà Lão tam có hổ mà vẫn liều mạng xông vào.

      "Tam tẩu em yên tâm, có đây, tuyệt đối để Lão tam hồng hạnh vượt tường đâu. Em xem nữ sinh bây giờ nghĩ thế nào, ràng biết người ta có rồi mà còn xông vào! Đất có chủ mọi người đều giành, ruộng hoang bên cạnh lại chẳng ai cày..."

      Thấy Mô-za-a càng càng hăng máu, càng lúc càng kích động, Vi Vi toát mồ hôi, vội vã ngăn chàng lại.

      "Sư huynh à, bìn tĩn, tỏ tình có sao đâu...

      Vi Vi: "Em từ đến lớn bị người ta tỏ tình suốt này..."

      Trước khi quen biết bọn Ngu Công, cho dù là đùa, Vi Vi cũng thể được những lời kiểu này, nhưng dưới rèn luyện của bọn họ, bây giờ Vi Vi quen với "rồng vẽ thêm mắt" đối với người thân quen rồi.

      Đành phải rằng, trong trận chiến hôm nay của Lô Vĩ Vi Vi pk với Mô-za-a, Vi Vi dùng chiêu "Thiên lôi trận trận", giành được thắng lợi mang tính quyết định.

      Mô-za-a lần nữa biến mất tăm tích, nhân vật đứng đó bất động, Vi Vi lượn quanh hai vòng, cảm khái vô vàn, mỹ nhân sư huynh ổn, quá là ổn! Ngày ngày ở cạnh bọn Ngu Công, sức đề kháng yếu thế này làm sao chịu nổi đây.

      Lúc đảo đến vòng thứ ba, Mô-za-a cuối cùng hoàn hồn: "Tam tẩu..."

      Vi Vi định dùng biểu cảm khinh thị để trả lời, vậy nhưng chưa kịp gửi thấy Mô-za-a : "Ban nãy Lão tam vừa lướt qua cạnh ."

      Vi Vi: "..."

      Mô-za-a: "Đúng vào lúc em em từ bị người ta tỏ tình đến tận khi lớn ấy."

      Vi Vi thấy sức lực để gõ chữ của mình cũng yếu vài phần: " nhảm, ấy có ở trong trường đâu."

      Mô-za-a: "Hôm nay cậu ấy dọn về."
      Vi Vi: "..."

      Mô-za-a: "Bây giờ mở máy..."

      Hàng chữ của chàng chưa kịp biến mất, nghe thấy "ding" tiếng, hệ thống báo: Phu quân Nhất Tiếu Nại Hà của bạn online...
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    5. thuytinhtim_1102

      thuytinhtim_1102 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,916
      Được thích:
      3,133
      Chương 29 - Đội nhóm lạ lùng nhất lịch sử
      Yên lặng có đến phút.
      Nhất Tiếu Nại Hà: "Tạo đội."

      Vi Vi thoát khỏi mạng trong vòng 0.1 giây.

      Trong vòng phút sau khi thoát ra, ý nghĩ của Vi Vi là: May mà mình chạy nhanh.

      phút sau, Vi Vi bắt đầu nghĩ lại: Sao mình lại phải thoát mạng chứ, chẳng qua chỉ đùa thôi mà, chạy thế này há chẳng phải tỏ ra mình thiếu tự tin à, được! Làm người phải thẳng thắn, nếu thẳng thắn được mấy càng phải thẳng thắn hơn hơn nữa.

      Thế là Vi Vi lại lót tót vào lại, vừa online thấy phu quân đại nhân áo trắng phấp phới đứng cạnh Mô-za-a. Cướp lời bọn họ, Vi Vi gửi biểu cảm phẫn nộ:

      "Em vừa bị rớt mạng!"

      "..."

      Đại học A, trong căn phòng ký túc nào đó, nam sinh tên Hách My nào đó bị nghẹn, quay đầu lại nhìn người nào đó vì tìm được chỗ trống nên đành đặt laptop lên đùi mình để đăng nhập vào game: "Vợ của cậu là thiên tài!"

      "Quá khen." Tiêu Nại thuận miệng khiêm tốn câu, mặt lại có vẻ "Vợ tớ tất nhiên là thiên tài rồi", khóe môi nở nụ cười, đôi mắt nhìn chăm chú vào màn hình lóe lên tia sáng, ngón tay thon dài gõ chầm chậm lên bàn phím: "Mạng của trường quả thực được ổn định lắm."

      Lần này đến lượt Vi Vi bị nghẹn.

      Tại sao nhìn thấy câu trả lời hiền lành đáng của Đại Thần, trong lòng lại thấy sởn da gà vậy nhỉ. Vi Vi tự chủ được liền nghĩ đến tên xui xẻo Ma Đạo Thệ Huyết trước kia rất lâu từng đắc tội với Đại Thần, trước khi Đại Thần ra tay dấu hiệu báo trước. Thấy đúng là thuộc dạng tuyển thủ kiểu thừa kiên nhẫn đợi mười năm vẫn chưa muộn! Thôi rồi, nếu như bùng nổ, vậy cứ dẫn nổ cho sớm , để tránh khỏi phải giấu càng sâu nổ càng to.

      Có điều, bạn Vi Vi tuy quyết định đối diện thẳng với nhân sinh khốc liệt, nhưng tránh khỏi vật vã đấu tranh lát trước khi chết, tục ngữ , công kích chính là cách phòng thủ tốt nhất...

      Thế là.

      Vi Vi: "Ớ, nghe hôm nay có người gọi điện đến tỏ tình với ."

      Hàng chữ này vừa nhảy ra, Tiêu Nại liền liếc về phía Hách My cái, Hách Mi nhìn thẳng đơ vào máy tính, trán lại rịn ra giọt mồ hôi.

      Tiêu Nại mỉm cười, ung ung ứng đối.

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Hôm nay chỉ có người gọi điện đến mời diễn tấu đàn tranh cổ trong đêm dạ hội tốt nghiệp thôi."

      "..."

      im lặng đáng sợ.

      Mô-za-a: "Ngu Công gọi tôi đến chà lưng, out đây out đây."

      Chớp mắt biến mất.

      Vi Vi hận thể kéo ta lại đánh cho trận nhừ tử, để khỏi cái tật giỡn hại người , đúng là hại chết người đền mạng mà.

      Trong game, ao sen nở rộ, Bạch Y Cầm Sư ngồi xuống uyển chuyển tấu đàn. "Phu nhân xin yên tâm, từ đến lớn chưa bị tỏ tình."

      Vi Vi choáng váng thất thần, chưa bị tỏ tình chưa bị tỏ tình chứ, có cần phải nhấn mạnh bốn chữ "từ đến lớn" ? Đại Thần nhất định là cố ý đây mà.

      Đợi !

      Câu này lượn lờ trong đầu Vi Vi hai ba lần, Vi Vi sực phát ra có gì đó ổn, Đại Thần dám chưa từng bị tỏ tình bao giờ?! Sao có thể thế được! tận mắt chứng kiến mà, làm ơn !

      Vi Vi: "...Em từng thấy bị tỏ tình mà!"

      Vi Vi hồi tưởng lại cảnh tượng hiếm hoi khi vô tình gặp được Đại Thần trước khi gặp nhau chính thức, nhìn thấy hờ hững bước qua nàng nào đó chặn đường để đưa bức thư màu hồng rất lãng mạn.

      Tiêu Nại nhíu mày: "Khi nào vậy?"

      Vi Vi ngẫm nghĩ, bởi vì gặp được Đại Thần thuộc về những kiện thần kỳ, vậy nên thời gian đại khái Vi Vi vẫn nhớ được.

      "Hình như khoảng cuối học kỳ trước, con đường trước cửa thư viện, em nhìn thấy có người đưa thư tình cho mà."

      Sau lúc trầm tư suy nghĩ.

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Hình như cũng có chút ấn tượng."

      Nhìn kìa nhìn kìa, còn mình chưa bao giờ bị tỏ tình, Vi Vi khinh thị.

      Nhất Tiếu Nại Hà: " đó, chắc là phát tờ rơi."

      Vi Vi @_@

      Vi Vi: "... thể nào."

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Tại sao thể? Chẳng lẽ có người lại tỏ tình đường sao, hay là..."

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Phu nhân gặp rồi?"

      Vi Vi lập tức toát mồ hôi lạnh, đúng là từng gặp phải trường hợp này, mà chỉ lần.

      Bạch Y Cầm Sư thở dài: "Phu nhân quả nhiên rất được mến mộ."

      Tiêu rồi tiêu rồi, càng càng thảm, Vi Vi vội vã đáp: " có, thực ra những chuyện thế này mà nhiều cũng rất phiền."

      A, đúng, câu này khéo lại khiến người ta nhầm tưởng vênh mặt lên ấy chứ.

      Vi Vi cuống quýt đổi kiểu khác: "Ý em là, chuyện này nên cần chất lượng cần số lượng, có em là đủ rồi."

      Hậu quả của việc tay nhanh hơn đầu là, những lời thừa thãi hoàn toàn qua nghiệm chứng của đại não, chỉ việc tuôn ra từ những ngón tay.

      0.01 giây sau, Đại Thần vẫn ngẩn ngơ.

      Vi Vi lại lần nữa tháo chạy khỏi mạng.

      Vi Vi tự kiểm điểm mình.

      sai rồi.

      nên điều tốt học mà chỉ toàn học điều xấu, học kiểu thêm thắt dặm mắm dặm muối gì đó của bọn Ngu Công, nhìn xem, hậu quả của thói quen thành tự nhiên chính là, lúc thời khắc quan trọng nhất tự hại mình.

      Tiêu rồi, ngày mai làm sao gặp Đại Thần đây. được, ngày mai nhất định phải chạy trốn trước khi Đại Thần gọi điện đến. Vừa nghĩ đến điện thoại điện thoại trong phòng réo vang, khiến Vi Vi chìm đắm trong tư tưởng giật mình phen.

      Trong phòng chỉ còn mình , Vi Vi bèn chạy đến nghe máy.

      "A-lô."

      " đây."

      Đại Thần... lại còn gọi điện đến, Vi Vi thất thần: "... cũng out rồi?"

      " phải out." Tiêu Nại thong thả đáp: "Hôm nay mạng trường tốt, cũng bị rớt mạng."

      Vi Vi >_<, Đại Thần châm chọc em ngày ngủ được, đúng !

      Như thấy được bộ dạng Vi Vi choáng váng nổi câu nào, Tiêu Nại khẽ cười.

      "Vi Vi, rất vui."

      Giọng trầm thấp lởn vởn trong tòa nhà người thưa thớt, Tiêu Nại giữ điện thoại dựa vào tường, nhớ lại cảnh tượng vừa nãy cầm điện thoại bước ra khỏi phòng, đám bạn cười rộ lên trêu chọc.

      "Có phải ra ngoài gọi điện thoại cho người đẹp Bối của chúng ta ?"

      Họ đều biết ra ngoài để làm gì, chắc là vẻ mặt lúc ấy thể nào che giấu nổi chăng.

      Tuy trước giờ phải người hướng ngoại.

      Đại Thần rất vui... là vì câu đó của ư?

      Ngón tay Vi Vi cũng vô thức xoắn sợi dây điện thoại, hồi lâu sau mới "ừ" tiếng như gió thoảng.

      Hai đầu dây đều yên lặng, hình như chẳng cần gì cũng được. lúc sau, Vi Vi tìm ra chủ đề khác: "À, hợp đồng video em cầu công ty trả bằng thần thú rồi."

      "Hách My với rồi."

      "Em cần bốn con, có phần của đâu." Thực ra cũng có phần của , có điều là chưa chắc thành công, nên vẫn khoan hơn.

      Vi Vi cứ xoắn dây điện thoại hết vòng này đến vòng khác. "Em muốn con tiểu hổ, thuộc tính cao siêu như của , vả lại, giới tính cũng giống với con của ."

      Tiêu Nại hiểu ra rất nhanh nhưng lại gì, chỉ cười khẽ: "Vậy nên?"

      " có gì đâu, lần sau lên mạng để chúng nó kết hôn nhé, chừng còn có thể sinh ra tiểu thần thú nữa."

      "Ừ." Tiêu Nại , "Lần sau hỏi thử xem hổ của có chịu hay ."

      Còn phải hỏi nữa á?! Vi Vi giận: "Cả game này chỉ có mỗi con hổ cái, nó dám chịu à?"

      Tiêu Nại nén giọng cười : "Ừ, có lý, nó chắc chắn là đồng ý rồi."

      Hình như có sợi lông vũ lướt qua những chỗ nhạy cảm trong tim , Vi Vi chợt có cảm giác mình nắm nổi ống nghe nữa rồi, cho dù Tiêu Nại ở trước mặt, cũng kìm được phải nhìn nơi khác, khi ánh mắt lướt qua đồng hồ để bàn, chuyện nào đó bị ném đến tận dải ngân hà, cuối cùng xuất trở lại trong đầu.

      Vi Vi: "Bây giờ có rảnh ?"

      "Ừ?"

      "Vào game nữa nhé, giúp bạn em giết boss."

      Vi Vi hôm nay lần thứ ba lên mạng rồi, vừa online nhận được biểu cảm rầu rĩ của Lôi Thần Ni Ni: "Vi Vi sao cậu lại thoát rồi!"

      Vi Vi toát mồ hôi lạnh trả lời: "Hình như bị rớt mạng..."

      Lôi Thần Ni Ni: "Ồ, tớ cứ tưởng cậu cho tớ leo cây rồi chứ."

      Vi Vi lúng túng: "Đâu có... Bên cậu mấy vị trí rồi? Tớ dẫn cao thủ đến."

      Lôi Thần Ni Ni: "Vẫn chưa gọi ai cả, cậu cứ đến đây với bạn cậu trước ."

      Hẹn xong với Lôi Thần Ni Ni, Nại Hà xuất bên cạnh , Vi Vi gọi tiếng, phản ứng gì, phút sau, Bạch Y Cầm Sư mới : " đây, vừa nãy phải dọn dẹp đám người theo dõi chút."

      Đám người theo dõi...

      Vi Vi giả lơ kéo gia nhập đội, hai người mau chóng đến trước hang động U Minh.

      Lôi Thần Ni Ni đứng đó đợi họ, nhìn thấy cao thủ mà Vi Vi dẫn đến lại là Nhất Tiếu Nại Hà cả người lảo đảo trong gió, trong kênh tin nhắn riêng reo hò điên cuồng với Vi Vi: "Nhất Tiếu Nại Hà giúp tớ xử boss?!!!!"

      Vi Vi cười híp mắt: "Ừ, đánh quái với ấy thoải mái lắm, lát nữa để ấy chỉ huy."

      Lôi Thần Ni Ni gửi đến biểu cảm nước dãi rỏ ròng ròng.

      Vi Vi: "Tớ chưa từng đánh boss U Minh, Nại Hà sao?"

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Cũng chưa."

      Vi Vi: "Vậy em vào trang chủ xem thử."

      Tuy Vi Vi tự đánh quái thích tham khảo trước, nhưng giúp người ta đánh boss cũng nên bảo đảm chắc thắng mới được.

      " cần xem đâu." Nại Hà : "Gọi thêm người chuyên đánh xa đến, lúc giết nhanh hơn."

      Lôi Thần Ni Ni hoàn toàn nghe lời : "Được, tôi gọi người trong bang đến, chắc chắn cũng có người muốn giết."

      Lôi Thần Ni Ni vừa vừa gọi người kênh của bang phái.

      [Bang phái] [Lôi Thần Ni Ni]: U Minh Lão Thái Bà có ai cần qua , còn hai vị trí, cần tiễn thủ (người bắn cung) và người tùy nghi.

      nàng mới gọi tiếng có người đồng ý, có điều người ấy nằm ngoài dự kiến.

      [Bang phái] [Chân Thủy Vô Hương]: Hai vị trí? Tôi và đến ngay, đợi chút.

      Lôi Thần Ni Ni há hốc mồm trợn tròn mắt, vẫn chưa kịp nghĩ ra nên gì để từ chối khéo, Chân Thủy dẫn theo xuất trước động U Minh.

      Hai bên vừa gặp mặt nhau, Vi Vi thoáng chốc đờ ra.

      Lôi Thần Ni Ni muốn tự sát cho rồi, trong đầu ngừng nhảy ra những cái cớ như "Hôm nay thời tiết tốt, chúng ta để hôm khác vậy", "Hôm nay là ngày hòa bình thế giới, chúng ta sát sinh", "Tự nhiên tôi bị tiêu chảy" v.v... Cuối cùng những ý nghĩ lộn xộn này lần lượt tụ lại, hóa thành lời oán trách mạnh mẽ nhất – Tại sao bây giờ cúp điện!

      Trong hỗn loạn, Lôi Thần Ni Ni câu: "À ừ, có ai muốn chơi ?"

      Được thôi, vốn là Chân Thủy và Tiểu Vũ muốn rút lui, nhưng Ni Ni câu như vậy, họ muốn chạy cũng được nữa.

      Quá là mất mặt ấy chứ.

      Lôi Thần Ni Ni thuộc bang của họ, dựa vào đâu mà bắt họ .

      Vi Vi đương nhiên cũng muốn hợp tác với bọn Chân Thủy, nhưng là có mặt Lôi Thần Ni Ni ở đây, hai là... đến trước mà, người cần là họ mới đúng.

      Yên lặng dễ có đến phút.

      Nhất Tiếu Nại Hà: "Tạo đội."
      Hyunnie0302Jenny Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :