Tâm tình của Bùi Tử Nghị thay đổi rồi, chỉ coi mình như bạn trai của Tiểu An, mặc dù Tiểu An chưa bao giờ đồng ý làm bạn , bởi vì hiểu như thế có gì khác nhau, còn bắt đầu coi mình là người nhà của Tiểu An.
Bác sai, thích, , tồn tại được lâu, chỉ có người nhà mới thể thay đổi trách nhiệm vĩnh hằng này, trách nhiệm đó là chăm sóc Tiểu An, làm như vậy mới đúng, mới có thể ở bên Tiểu An trọn đời.
thương Tiểu An, cũng đau lòng Tiểu An, hi vọng có thể luôn vui vẻ cả đời, trời cao đoạt hết tất cả của , tuy nhiên nó cũng giống như cho tất cả, cho dùng nụ cười để đối mặt với mọi khó khăn, cho dũng khí và lòng tin.
Tiểu An tuyệt đối phải là người trọn vẹn!
Ngược lại, là người có trái tim tốt đẹp nhất thế giới này, thiện lương nhất, cũng ấm áp nhất... Bùi Tử Nghị cũng biết, hơn nữa cảm thấy may mắn khi tìm được .
bắt đầu dắt ra ngoài, lấy thân phận bạn trai hơn là thân phận người nhà ở cùng .
Kỷ Văn Hào và Tạ Thi rất vui mừng, mặc dù ba người con tra nhà họ Kỷ vẫn bất mãn, nhưng thấy nụ cười sáng lạn của chị họ cũng bắt đầu tiếp nhận.
Thậm chí con trai lớn nhà họ Kỷ còn xin lỗi với Bùi Tử Nghị, "Xin lỗi vì ra tay đánh , nếu muốn đánh lại, em cũng có ý kiến."
"Nếu đánh lại làm Tiểu An đau lòng. Huống chi... Em đánh rất đúng, nếu như cảm thấy có lỗi với về sau hãy cùng chăm sóc Tiểu An."
Dĩ nhiên, bác , mình thể chăm sóc Tiểu An được, chăm sóc người đặc biệt như Tiểu An đây có thể xem là cuộc kháng chiến trường kỳ, mà con người đều có lúc mệt mỏi, lúc này rất cần ủng hộ của người nhà.
"Dĩ nhiên, bọn em đều là người nhà của Tiểu An mà."
Tiểu An nhìn em trai chuyện với Nghị Nghị, hai người có cãi nhau, cười rất vui vẻ, kéo tay Nghị Nghị, cảm thấy cảm giác mình buồn lo, là người vui sướng nhất thế giới.
Mà Bùi Tử Nghị vẫn học, học cách ở chung với Tiểu An, phải khống chế được tâm tình của mình, làm cho mình co được dãn được, đối mặt với trưởng thành của Tiểu An.
cùng với Tiểu An, bước rất chậm, từng có thời gian ngắn cùng nhưng sau đó lại tăng tốc, để Tiểu An lại phía sau, tại muốn bước chậm lại cùng .
Ngày đó, Bùi Tử Nghị dắt Tiểu An dạo phố, vừa vừa chuyện, Tiểu An xong cười rất vui vẻ.
Buổi trưa, hai người đều đói bụng, Bùi Tử Nghị và Tiểu An đến tiệm ăn nhanh ăn cái gì đó, Bùi Tử Nghị gọi đống đồ ăn, Tiểu An hưng phấn ngừng kêu: "Lạnh lạnh... lạnh lạnh.. ăn lạnh lạnh, Tiểu An muốn ăn lạnh lạnh..."
" được! Trước hết phải ăn Hamburg ."
"Lạnh lạnh nữa."
Bùi Tử Nghị nghiêm mặt : "Ăn Hamburg trước, nếu ăn hết kem, chừa cho em miếng nào."
Tiểu An bĩu môi, vội vàng cầm lấy Hamburg liều chết gặm, ánh mắt lại cứ nhìn kem, sợ mình có cách nào ăn món mà mình thích nhất.
Bùi Tử Nghị hài lòng nghĩ, kem đúng là điểm yếu của Tiểu An, xem ra sau này phải vận dụng tốt, lúc đó mới có thể quản thúc giống như đứa bé này.
Cuối cùng Tiểu An cũng ăn hết Hamburg, "Ăn xong rồi... ăn lạnh lạnh."
"Làm ơn, sao em lại giống như hổ đói vậy? Sau này được như vậy nữa đó!"
"Ăn lạnh lạnh."
Bùi Tử Nghị thể làm gì khác hơn là đồng ý.
Tiểu An vui vẻ cầm lấy kem, ăn miếng lại ăn thêm miếng nữa, để vị kem tan trong miệng, giống như hồi còn bé.
Đột nhiên dùng thìa múc miếng muốn đút cho Bùi Tử Nghị, Bùi Tử Nghị cười, há mồm ăn kem.
Lúc này có bé trai ngang qua, bé trai rất vui vẻ, thậm chí còn đụng phải Tiểu An, Tiểu An để ý chỉ cười với bé trai ba tuổi này.
Wow! Đứa trẻ đáng .
Nhưng ba và mẹ đứa trẻ vội vàng chạy đến ôm lấy bé, miệng ngừng , "Đứng đến gần, nếu con cũng trở thành người ngu ngốc phải làm sao bây giờ?"
Chỉ cần nhìn dáng vẻ đó của Tiểu An, cũng biết người này đầu có vấn đề!
Tiểu An nghe hiểu, vẫn cười nhưng Bùi Tử Nghị lập tức đứng lên, cảm xúc tức giận tăng vọt, quá ghê tởm, đây là dạng cha mẹ gì vậy? Sao có thể dạy đứa bé như vậy? "Coi như hết! Cho dù tới gần, nhìn qua cũng thấy con hai người cũng đần như vậy!"
"Sao cậu lại như vậy?"
"Tôi cũng sai? Cha mẹ tùy tiện mắng người khác ngu ngốc, sanh ra đứa con cũng biết tốt hơn ở chỗ nào?" Bùi Tử Nghị mỉa mai .
Hai người trước mặt rất ngượng nhưng vẫn hùng hồn , "Nhìn ta giống người bình thường."
"Cũng giống như con của hai người!"
"Giống ở đâu? Cậu xem nào?"
"Con của hai người ba tuổi sao? Trước mắt trí năng* của Tiểu An là đứa trẻ mười tuổi, mười tuổi thông minh hơn ba tuổi. chừng con của hai người còn đần hơn!"
(*Trí năng: Lăng lực và trí tuệ.)
"Cậu..."
Mồm mép Bùi Tử Nghị lợi hại, vừa xong khiến hai vợ chồng trước mặt tức đến nỗi được gì, mà mọi người đều nhìn Bùi Tử Nghị dạy dỗ hai vợ chồng này.
Đây chính là giáo dục con người bằng hành động gương mẫu, vậy sau này đứa trẻ đứa trẻ, thấy người khác cũng tùy tiện mắng chửi.
Rất nhiều người còn kém hơn đầu ngón tay của Tiểu An, Tiểu An thiện lương như vậy, cũng mắng chửi người, đúng là thiên sứ đôi vợ chồng trước mắt này giống như cứt, trong miệng đều là lời ác độc.
"Con trai tôi sao có thể đần giống như ta? Cậu đừng lung tung!"
"Đúng vậy! Sao đần giống ấy được! Tôi thấy đần hơn có." Bùi Tử Nghị chính là như vậy, kiên trì muốn bảo vệ người con thích, Tiểu An thể nào cãi lại, chỉ có thể ngoan ngoãn bị người khác bắt nạt, lại như vậy!
Khi mọi người còn cãi nhau, Tiểu An và bé lại lại vui vẻ chơi cùng nhau.
"Chị."
"Ngoan!" Tiểu An lấy kẹo trong túi nhét vào tay bé trai.
Bé trai vui vẻ, cười với Tiểu An: "Cảm ơn chị!"
"Ha ha ha" Tiểu An mở kẹo giúp bé trai, bé trai ăn kẹo, cười tươi.
"Có ngon ?"
"Ngon ạ!"
"Ai nha! Con làm gì vậy? Người ta cho con ăn con cũng ăn, sao con lại ngu như vậy?" Đôi vợ chồng kia gì nữa, lập tức ôm bé trai .
Bùi Tử Nghị nhìn Tiểu An cười hì hì, hiểu được, cho dù là ngượi rộng rãi như thế nào cũng thể như Tiểu An, nhưng Tiểu An chính là người như vậy, đột nhiên Bùi Tử Nghị kinh hãi...
ra Tiểu An dạy họ, nghiêm túc chút, Tiểu An giống như giáo viên của họ, trong lúc vô tình lại dạy họ cách đối nhân xử thế.
so đo, ghi thù, dùng mỉm cười đối đãi với mọi người, dùng chân đối mặt với mọi người... Tiểu An lương thiện khiến tất cả người bình thường thấy xấu hổ, Tiểu An mới là người trưởng thành.
Ông trời, .
"Nghị Nghị, ăn lạnh lạnh."
"Được!" Ngồi ở trước mặt , cùng chia sẻ ly kem, khó trách thích ăn như vậy, vị ngọt này làm cho người ta khó có thể quên, chỉ là kem mà còn bao gồm vị ngọt trong lòng.
Tiểu An, tốt, có em tốt.
Last edited by a moderator: 1/2/15
Chris và xuxubungbu thích bài này.