Chương 7.1:
Editor: Quinn Dun
Mười tháng sau ----
Gần nửa đêm chiếc xe của Mạnh Chấn Sênh lao nhanh đường, chiếc ghế phía sau ngừng phát ra tiếng rên khiến càng khẩn trương lo lắng, giẫm mạnh chân ga.
" A... Chấn Sênh, nhanh lên nhanh lên, bụng em đau quá..." Người phụ nữ phía sau ngoài kêu la cũng quên thúc giục.
" rất nhanh rồi, cố hết sức! " Ánh mắt chuyên chú chăm chăm nhìn mặt đường, cất giọng trấn an : " Phía trước là bệnh biện XX , em cứ đến bệnh viện XX sinh có được ?"
Tay chân luống cuống, chỉ muốn nhanh chóng đưa đến bệnh viện , đúng lúc
thời gian phù hợp.
" được, em nhất định phải sinh ở khoa phụ sản Ôn Hinh! " Người phụ nữ kiên trì đến lưng ghế tay lái.
" Chỉ cầm bây giờ có thể đỡ đẻ là tốt rồi, làm gì nhất định phải chỗ đó ?" Chỗ nào gần đến chỗ đó sinh !
" Em đều khám thai ở chỗ đó, đương nhiên phải sinh ở đó rồi.... a ! Đau quá..... nhanh lên , hình như sắp sanh rồi...." Người phụ nữ xong lại kêu rên.
" Được được được, em nhịn chút, rất nhanh tới thôi! " Trong xe truyền ra khí lạnh nhưng đầu Mạnh Chấn Sênh lại đầy mồ hôi.
Muốn chết ! ràng chặng đường này vốn vài phút là có thể đến thế nhưng sao hôm nay lại cảm thấy rất xa vậy ?"
Điện thoại di động lúc này vang lên, Mạnh Chấn Sênh thoáng nhìn cái tên màn hình lập tức lấy tai nghe màu xanh nghe máy, vừa nối máy liền : " Bạn thân của em sắp sinh rồi, em mau đến đây ..... đúng, chính là chỗ ấy khám thai ! Tay chân luống cuống, em mau đến ! " Toàn thân như treo cao , khỏi lớn tiếng.
Đối phương mấy câu chợt ngắt máy.
lát sau đến khoa phụ sản Ôn Hinh, Mạnh Chấn Sênh ngừng xe xong liền hướng về phía phòng khám kêu nhân viên và bác sĩ ra giúp đỡ .
Thai phụ rất nhanh được đưa vào phòng sinh nhưng vẫn cách nào thở ra , chỉ có thể ngừng lau mồ hôi, bởi vì từ phòng sinh truyền đến tiếng thét chói tai, tiếng kêu rên làm cho thần kinh của cũng căng thẳng theo.
Phụ nữ sinh con đáng sợ như vậy sao? Những kẻ đàn ông bạc tình phụ lòng nếu thấy trường hợp như thế này có biết bản thân chính mình có bao nhiêu khốn nạn rồi !
biết thời gian qua bao lâu, rốt cuộc em bé cũng ra đời, tiếng thét chói tai trong phòng sinh ngưng , thay vào đó là tiếng oa oa khóc lớn.
" Sinh rồi! Có phải là sinh rồi ?" ngạc nhiên vui mừng từ ghế nhảy lên , liên tiếp hỏi y tá.
" Đúng, sinh rồi, mười hai giờ bốn mươi ba phút." y tá mặc đồng phục màu hồng chứa ý cười trả lời .
Chốc lát sau y tá mặc áo vô khuẩn màu xanh trong tay ôm em bé sơ sinh bước ra từ phòng sinh, trực tiếp đến chỗ của Mạnh Chấn Sênh.
" Đến cho ba xem cái nào, là bé trai cực kỳ khỏe mạnh, nặng 3 ký 3."
cảm thấy kỳ lạ hiếm thấy, đối với việc tự mình đưa mẹ con bọn họ đến đây , đón nhận bảo bảo sinh ra , cảm thấy vô cùng kỳ diệu. Nhưng chốc lát đột nhiên cảm thấy đúng.
"Ách... ơi, tôi phải là ba đứa trẻ." khẩn trương phủ nhận sai lầm này.
"Hả ?" Y tá sửng sốt. Thấy bộ dáng khẩn trương nhiệt tình vừa rồi của , phải ba của bảo bảo đúng là ngoài dự đoán của mọi người.
Nhưng vào lúc này mệt mỏi vất vả chạy đến , nhìn thấy Mạnh Chấn Sênh vội vàng đến bên cạnh , hỏi thăm y tá ôm em bé
" Sinh rồi sao? Đây chính là em bé sao ?" vui mừng than thở.
Hành động đến gần của khiến cho Mạnh Chấn Sênh mừng rỡ, ánh mắt dịu dàng nhìn : " Đúng vậy, vừa mới sinh lúc mười hai giờ bốn mươi ba phút."
" đáng !" Lực chú ý của hoàn toàn đặt người bảo bảo.
" Bảo bảo trước tiên phải đến phòng tắm, hai người muốn thăm bảo bảo đợi đến giờ thăm..." Y tá mặc áo màu xanh xong liền rời .
" Sản phụ đợi lát nữa đưa đến phòng bệnh, hai người có thể đến phòng bệnh đợi." Y tá ra muốn dẫn bọn họ đến chuẩn bị phòng bệnh tốt.
" Được, cảm ơn." Mạnh Chấn Sênh nở nụ cười cảm ơn " Chúng ta ."
đưa tay ra muốn đỡ phía sau lưng nhưng lại bị dấu vết tránh ra, tự mình đuổi theo y tá .
mỉm cười cái thầm than thở ,liền đuổi theo phía sau.
Người phụ nữ này chiến tranh lạnh với mười tháng rồi, người này phải ai khác chính là người lòng thương - Diệp Bằng Huyên ! Mà người vừa sinh ra bảo bảo chính là bạn tốt của Diệp Bằng Huyên - Tào Ánh Hồng.
Về phần tại sao là do lái xe đưa Tào Ánh Hồng sinh , ra rất dài, toàn bộ là từ ngày hôm đó của mười tháng trước ---
Dưới tình huống mấy lạc quan, sau khi Mạnh Tổ Minh hôn mê ba ngày bác sĩ tuyên bố trị được, trong ba ngày đó cho dù Diệp Bằng Huyên quyết định muốn kết thúc tình cảm nhưng ngày nào cũng đến, về sau cũng tham dự lễ vĩnh biệt Tổ Minh, có thể là hết lòng quan tâm giúp đỡ . Nhưng đối với lại khoan dung như vậy !
Từ sau khi biết đồng lõa giúp Tổ Minh giấu chuyện bắt cá hai tay bắt đầu quan tâm , mặc cho dốc hết khả năng xin lỗi , giải thích, lấy lòng đều có tác dụng.
Mười tháng nay còn như lúc trước cười duyên dáng, thân thiết hòa nhã với nữa , thái độ từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt , dùng chiến tranh lạnh nghiêm khắc trừng trị .
Tám tháng trước Tào Ánh Hồng đột nhiên chuyển đến nhà của Diệp Bằng Huyên. ra và bạn trai ở cùng chia tay nhau, mà chuyện khiến người khác kinh ngạc chính là lại có thai gần hai tháng, muốn sinh đứa bé ra, nhưng người nhà nhất định phản đối nên tính tiền trảm hậu tấu, Diệp Bằng Huyên cũng vui vẻ vì bạn tốt ở cùng.
Vì Mạnh Chấn Sênh thường qua chỗ Diệp Bằng Huyên lấy lòng nên cũng trở nên thân thiết với Tào Ánh Hồng hơn.
Hôm nay mua điểm tâm đến nhà Diệp Bằng Huyên định sau khi tan ca trở về nhà có thể ăn khuya, đúng lúc hôm nay tăng ca nên ở lại hàn thuyên với Tào Ánh Hồng lúc, ngờ Tào Ánh Hồng lại bắt đầu đau bụng sinh, tự nhiên coi như là tài xế có sẵn.
Có thể khiến cho người ta thất bại chính là cho dù giúp bạn thân việc lớn như vậy nhưng vẫn chịu tha thứ cho !
Ôi! Chiến tranh lạnh như vậy rốt cuộc khi nào mới có thể kết thúc đây ?
*** Phượng Minh hiên độc chế tác*****
Tào Ánh Hồng sau khi sinh xong tuy nhìn trông có vẻ suy yếu nhưng tinh thần vẫn cực kỳ phấn khởi, nằm giường bệnh miệng thao thao bất tuyệt chuyện :
" .... Bằng Huyên cậu biết ? Lúc mà nước ối vỡ ra mình còn cho là nước tiểu của mình khống chế , đột nhiên cảm thấy đau rất là sợ, nếu như hôm nay phải Chấn Sênh đúng lúa mua đồ ăn đêm cho bọn mình, mình mình nhất định sợ chết mất, căn bản biết nên làm như thế nào mới tốt !" đến đây, con mắt Tào Ánh Hồng chuyển sang nhìn Mạnh Chấn Sênh, lời xoay chuyển : " Chấn Sênh , phải làm ba nuôi của bảo bảo nha !"
" ?" Mạnh Chấn Sênh kinh ngạc chỉ chính mình.
" Bảo Bảo có mẹ nuôi là mình rồi , làm gì lại vẫn muốn ba nuôi gì đó nữa ?" Trước khi kịp phản ứng Diệp Bằng Huyên bày tỏ ý kháng nghị trước.
" Là Chấn Sênh đưa hai mẹ con bọn mình đến đây sinh , chào đón bảo bảo, đây là duyên phận khó có được mà ! " Tào Ánh Hồng theo lý thường mà : " Huống hồ.... ba nuôi, mẹ nuôi mới vừa vặn mà !"
Diệp Bằng Huyên nhíu mày : " Nhưng... " Mẹ nuôi, ba nuôi nghe ra rất giống như đôi , lúng túng!
" Được, vậy cứ quyết định như thế !" Lờ mờ hiểu được dụng ý muốn tác hợp hai người với nhau của Tào Ánh Hồng, Mạnh Chấn Sênh vui vẻ đồng ý.
Diệp Bằng Huyên trố mắt nhìn , lại tủm tỉm cười làm nhịn được phồng hai má.
" Làm ba nuôi phải ngày ngày hai, mà là phải lâu dài, kiên trì bền bỉ , khẳng định sao ?" cố ý nghi ngờ hỏi.
" Nếu như muốn đến nhẫn nại , nghĩ thành vấn đề." Khóe môi tuấn tươi cười : " Dựa vào việc xin lỗi em mười tháng nhưng em vẫn tha thứ có thể chứng minh ."
Diệp Bằng Huyên bỗng dưng nghẹn lời.
" Đúng đó đúng đó, cậu giận ấy mười tháng rồi , mệt sao ?" Tào Ánh Hồng kéo lấy vạt áo của Diệp Bằng Huyên, nắm lấy cơ hội mà bênh vực , Mạnh Chấn Sênh lập tức nhìn cảm kích.
" Cậu hỏi ấy trước , lúc ấy giấu mình chuyện đó có mệt ?" Diệp Bằng Huyên cười cười, ràng là muốn hỏi Mạnh Chấn Sênh nhưng lại muốn Tào Ánh Hồng chuyển ý.
" Mệt." Mạnh Chấn Sênh thẳng thắn , trái lại Diệp Bằng Huyên ngẩn ra, tiếp tục giải thích cho mình :
" qua, phải cố ý muốn giấu em, em có nhớ ? Buổi sáng hôm uống rượu ở nhà em qua đêm, lúc bên ngoài với Tổ Minh chuyện vui vẻ chính là vì chuyện này."
" Đúng đó đúng đó, ấy là bất đắc dĩ mà ! " Tào Ánh Hồng lập tức phụ họa. Mấy tháng nay nghe đến thuộc lòng rồi, còn hiểu đạo lý , nhưng Bằng Huyên hết lần này đến lần khác còn để tâm chuyện vụn vặt này .
" Vừa phải chú ý đến tình nghĩa em , lại phải suy nghĩ giúp cho cậu, đương nhiên là cho Tổ Minh thời gian hy vọng ấy giải quyết viên mãn , là người kia giở trò xấu gạt ấy cho nên mới bày trò bịp phía sau, Chấn Sênh căn bản biết chuyện lại còn bị cậu trách móc lâu như vậy , rất oan !"
Diệp Bằng Huyên rầu rĩ liếc bạn tốt.
còn chưa lên tiếng , Tào Ánh Hồng đống , làm sứ giả chính nghĩa cho Mạnh Chấn Sênh , giống như cố tình gây vậy.... Nhưng trong lòng đầy oán giận, Mạnh Tổ Minh chết rồi , còn chỗ phát tiết bất tri bất giác đem tất cả cảm xúc trút lên người Mạnh Chấn Sênh.
" ra cho dù em oán giận như thế nào , tức giận ra sao , có thể cần để ý đến em." Diệp Bằng Huyên liếc nhìn Mạnh Chấn Sênh, phát ra trong lời chứa ý tứ làm nũng.
" để ý đến em ! Làm sao có thể để ý tới chứ ?" bật thốt ra.
hề sửa chữa cách chuyện khiến cho lòng áy náy của Diệp Bằng Huyên trỗi dậy.
Tào Ánh Hồng nhịn được che miệng cười trộm, thấy Diệp Bằng Huyên đỏ mặt lập tức phản bác, tiếp tục lấy tình cảm riêng tấn công thuyết phục Diệp Bằng Huyên.
" Đúng đúng, nhân sinh khổ đoản , làm sao cứ chấp nhất chuyện qua ? Ký ức vui vẻ cứ vứt , gánh vác nhiều gánh nặng sao có thể bước lên phía trước ? Thấy biểu trong thời gian vừa qua của Chấn Sênh , rồi cộng thêm ấy giúp mình chuyện lớn như vậy, cậu làm hòa với ấy !" vừa vừa kéo tay của Diệp Bằng Huyên, tay còn lại với tới Mạnh Chấn Sênh kéo bàn tay to của qua để tay của hai người chồng lên nhau.
Bầu khí như vậy có chút xấu hổ , nhưng Mạnh Chấn Sênh hề bỏ qua cơ hội tốt như vậy, từ bị động đổi thành chủ động nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của Diệp Bằng Huyên đề phòng tụt tay lại.
" Xin lỗi, nên giấu em." lần nữa xin lỗi .
" Về sau phải thành mới có thể làm bạn tốt, thể như vậy nữa ! " Diệp Bằng Huyên bĩu môi, giận dữ liếc cái.
ra mười tháng nay quan tâm và lấy lòng của với , đều thấy chỉ là đánh cuộc cam lòng thôi , tại mọi chuyện thay đổi , nhân cơ hội này xóa bỏ bóng mờ che phủ giữa bọn họ !
" Ừ, đảm bảo ." Mạnh Chấn Sênh mừng rỡ cao giọng đáp lại .
là tốt quá , mây mờ trăng tỏ, cuối cùng cũng thoát khỏi khó khăn rồi !
" Được rồi ! Hòa hợp là vui ! " Tào Ánh Hồng mừng rỡ vỗ tay : " Con của mình là Tiểu Phúc Tinh, vừa ra đời cho ba mẹ nuôi hòa thuận , kết thúc chiến tranh lạnh mười tháng. Nhưng mình cũng là giỏi, vừa sinh xong liền phải làm hòa cho hai người, rất là mệt đó..."
Nghe oa oa , Mạnh Chấn Sênh và Diệp Bằng Huyên nhìn nhau cười , tình cảm lạnh lùng mấy tháng nhanh chóng khôi phục ấm lên.
Chương 7.2:
Editor: Quinn Dun
Do sinh tự nhiên nên rất nhanh Tào Ánh Hồng được xuất viện, đến ngày thứ tư Tào Ánh Hồng trở về nhà , Diệp Bằng Huyên giúp chuyện ở cữ trong tháng , phát huy tài năng nấu nướng trước giờ của .
Lần đầu tiên Mạnh Chấn Sênh làm ba nuôi nên cũng vô giúp vui, nhân lúc ngày nghỉ kéo Diệp Bằng Huyên dạo trung tâm mua sắm để mua thêm ít quần áo và vật dụng cho con trai , cho rằng như thế mới phụ chức ba nuôi của mình.
" Em nghĩ từ giờ đến tuổi còn có cái gì chúng ta chưa mua , hôm nay mua bổ sung hết." Mạnh Chấn Sênh nhìn những đồ dùng rực rỡ muôn màu của trẻ sơ sinh , trong đầu nhận thức rằng trước đó hai người các mua phần rồi mà còn là do Diệp Bằng Huyên đích thân giúp đỡ chọn lựa.
" Mua bổ sung hết ? Đúng là công trình lớn nha !" Diệp Bằng Huyên cười liếc nhìn : " Đồ chưa mua cũng hơi nhiều đó ! Sau khi mang thai Ánh Hồng rất lười căn bản thích ra khỏi cửa vì vậy đồ dùng chuẩn bị cho em bé cũng đủ , trước mắt ngoài giường em bé, bồn tắm , bình sữa, và vài bộ quần áo cho trẻ vừa sinh ra , những cái khác hầu như chưa mua ." Thấy tận tình làm ba nuôi , khách khí thay Ánh Hồng.
" Đồ trẻ em chắc đắt đâu , mình đâu đây ?" Mạnh Chấn Sênh lơ đễnh hỏi , hiển nhiên chưa tình hình .
" Vậy lầm rồi . Đồ trẻ em mới đắt đó ! " chê cười , thuận tay cầm lên bộ quần áo : " Giống như cái này nè , như vậy nhưng khoảng ba trăm, bốn trăm đồng . " Đồ người lớn trăm chín mươi chín đồng là mua được rồi !”
" sao ! Khó khi làm ba nuôi mà ! " Mạnh Chấn Sênh nhún vai cười , vừa vừa : " Hạo Hạo là khiến người khác thích, mà Ánh Hồng làm mẹ đơn thân cũng rất vất vả , chúng ta là bạn bè với nhau nếu khả năng cho phép, giúp ít nhiều cũng sao ."
Bảo bảo tên là Tào Gia Hạo , là suy nghĩ ý kiến của ba người Tào Ánh Hồng, Diệp Bằng Huyên và Mạnh Chấn Sênh hợp lại nên khó trách Mạnh Chấn Sênh đặc biệt thích đứa này.
Diệp Bằng Huyên chợt dừng bước chân , nhìn bóng dáng cao lớn rắn rỏi của , trong lòng chảy dòng nước ấm . Ngay từ đầu biết là người tốt , đến bây giờ cảm giác ấy vẫn thay đổi - chỉ là người tốt mà còn là người đàn ông tốt !
" Làm sao vậy ? Làm gì nhìn vậy ?" Phát đuổi kịp Mạnh Chấn Sênh quay đầu lại xem , ngoài ý phát ánh mắt của nhìn người .
nhanh chóng hoàn hồn , nhìn cười rồi bắt kịp bước chân .
" có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy sau này nhất định là người ba tốt." lại nghĩ đến dáng vẻ ôm ấp Hạo Hạo hai ngày nay , nụ cười lại càng nhu hòa thêm mấy phần.
" Hẳn là vậy , trước tiên thực tập làm ba nuôi , sau này liền có kinh nghiệm rồi." Được khen khỏi xấu hổ.
Nếu như nghĩ như vậy liệu có phải có cảm giác với ?
" Cũng đúng." đồng ý gật đầu , chợt vui vẻ nghĩ, ánh mắt xinh đẹp nhịn được nhìn , dùng khủy tay đẩy : " Nếu như sau này em có con , cũng phải làm ba nuôi cho con em đó ! "
"Ách... " vì cầu bất ngờ của mà sững sờ lúc.
Nếu như theo lời , lại muốn làm ba ruột hơn làm ba nuôi ! Nhưng xác định tình cảm đối với có ngòai tình bạn thông thường hay vì vậy dám ra .
" Làm gì do dự vậy !" Đúng lúc trong tay cầm bộ quần áo hình thỏ , kháng nghị đánh cái.
" phải , chuyện sau này để sau này ! " vội vàng giải thích.
Diệp Bằng Huyên bĩu môi , vui lựa đồ em bé. nhất định là ghi hận trách lạnh nhạt làm khó dễ mười tháng qua , vì vậy tình nguyện làm ba nuôi cho con của Ánh Hồng chứ chịu đồng ý hẹn trước của .
dùng cánh tay huých , dỗ dành an ủi hỏi : " Sao vậy ? Như thế liền vui hả ?"
Cho dù vui cũng thể tùy tiện đồng ý , đây chính là quan hệ về sau của hai người đó !
" Tuy thừa nhận như thế này rất mất mặt nhưng em cảm thấy có chút ganh tị , đối với Ánh Hồng hình như tốt hơn với em..." cúi đầu ấp úng thừa nhận , cảm thấy xấu hổ với cách nghĩ như vậy.
Mạnh Chấn Sênh sững sờ , lập tức mỉm cười . Đây hẳn là dấu tốt ?
Nếu như để ý đến địa vị của mình trong lòng liệu có phải cảm giác của đối với giống lúc trước hay ?
" Làm ơn , em biết đối tốt với Ánh Hồng là bởi vì ... .... " ai cả đường lối về ! dừng lại, những lời kia đổi qua cách khác : " ấy là bạn tốt của em ! "
bất mãn biến mất , mà thay vào đó là ngọt ngào ấm áp trong lòng. lặng lẽ mím môi khẽ cười , nhưng lúc sau lại đột nhiên nghĩ đến chuyện gì vẻ mặt lại ảm đạm.
" Tựa như đối tốt với em có phải vì em là bạn của Tổ Minh ?" nhịn được ví dụ như vậy.
Thời gian là liều thuốc tốt để chữa lành mọi vết thương, nó từ từ xóa bỏ những đau khổ , đẩy lùi những đám mây đen trong lòng , đối với kết quả trong khoảng thời gian chữa lành vết thương này rất tốt , còn hận Tổ Minh nữa đồng thời cũng xóa bỏ hết tất cả tình mà giành cho , vì vậy bây giờ mới có thể bình tĩnh mà nhắc về .
" đúng. đối tốt với em phải vì bất kỳ quan hệ của ai cả, đơn thuần chỉ là vì bản thân muốn đối tốt với em thôi." Mạnh Chấn Sênh theo phản xạ suýt nữa lắc đầu, sửa chữa ví dụ sai lầm của : " Em đừng quên là biết em trước sau đó mới biết thân phận của em."
Tổ Minh còn, hy vọng giữa hai người lại dính đến ấy , lại trở thành trở ngại tên.
Trong lời giấu được dịu dàng khiến cho ngẩn người, ngước mắt nhìn lại bị bắt được, ánh mắt đen láy khiến tim đập nhanh , bên trong giống như giấu chân tình mà biết dẫn dụ tìm kiếm đến cùng....
như thế này là sao vậy ? Lại có thể đỏ mặt tim đập dồn dập với Mạnh Chấn Sênh ?!
" Xin hỏi có thể giúp gì cho hai vị ? Hai vị muốn tìm quần áo hình thỏ cho em bé sao ?" Giọng chuyên nghiệp của nhân viên bán hàng từ bên cạnh truyền đến , cắt đứt cuộc chuyện của hai người , cũng kéo tâm trạng của Diệp Bằng Huyên trở lại.
" Chào , chúng tôi muốn chuẩn bị tất cả những đồ dùng cho em bé vừa sinh đến khi tuổi , giới thiệu giúp chúng tôi !" Mạnh Chấn Sênh mỉm cười trả lời , quyết định vẫn nên hỏi người chuyên nghiệp còn hơn là hai người có kinh nghiệm trong việc này tìm tới tìm lui cũng có kết quả.
Nghe vậy nhân viên bán hàng theo bản năng nhìn Diệp Bằng Huyên. Bụng của người mẹ còn chưa lộ ra, nên hẳn trong vòng bốn tháng , nếu muốn cung cấp ý kiến nên bắt đầu hiểu biết từ vấn đề cơ bản .
" Xin hỏi ngày sinh dự tính của phu nhân là khi nào ? Có biết em bé là trai hay chưa ạ ?" Đối với những khách hàng vừa mới làm cha mẹ rất dễ thăng chức !
Phu nhân ?! Nghe thấy xưng hô xa lạ như vậy Diệp Bằng Huyên ngạc nhiên há hốc mồm , chưa lên tiếng trả lời liền lắc đầu liên tục.
Mạnh Chấn Sênh lại khẩn trương phủ nhận , nhếch miệng cười tựa như xem kịch vui ?!
" , phải , hiểu lầm rồi, phải tôi có thai, chúng tôi cũng phải vợ chồng, chúng tôi muốn mua tặng người khác, em bé là trai , sinh được tuần rồi." giải thích liên tục, gò má đỏ hồng như áng mây lan tận đến bên tai.
" ra là như vậy, kích cỡ của em bé mới sinh ở phía tủ bên kia , xin mời theo tôi." Nhân viên bán hàng dẫn bọn họ đến hướng khác, thân thiện bắt chuyện : " Tôi thấy hai người xứng với nhau như vậy còn tưởng là vợ chồng ! ngaị quá , tôi hiểu lầm rồi ."
" sao." rất vui để cho hiểu lầm ! Mạnh Chấn Sênh hào phóng đáp.
Diệp Bằng Huyên bỗng chốc liếc cái, dùng ánh mắt với - sao, em có sao đó !
đón nhận ý tứ trong mắt kiêng kỵ ngược lại còn cười ra tiếng. nhịn được tức giận đánh lên vai cái , nhưng lại đau nhột , vẻ mặt rất vui sướng.
Người đàn ông này...... thay đổi rồi !
ở phía sau nhìn và nhân viên bán hàng thảo luận số lượng , kiểu dáng , bộ dáng chăm chú chuyên tâm cùng với vẻ mặt dịu dàng lúc ngắm nhìn quần áo trẻ em khỏi hấp dẫn . Người đàn ông như nếu nào có được tình của nhất định hạnh phúc, khiến người khác hâm mộ ?
biết vì sao , nghĩ đến có ngày có xuất chiếm lấy toàn bộ tâm tư của , tâm tình của lại đung đưa.....
Giống như vừa rồi , lại tự chủ được so đo với chuyện đối với Ánh Hồng và ai tốt hơn ! Lắc đầu , vội vàng gia nhập hàng chọn lựa đồ cùng bọn họ , ngừng lại những ý nghĩ ích kỷ tiếp tục kéo dài này. Giữa bạn tốt với nhau nên có loại cảm giác ham muốn chiếm hữu kỳ lạ như thế này !
Last edited by a moderator: 11/1/16