1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu em đến đau lòng - Đào Nhạc Tư (Chương 10/10) Hoàn - Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2.2:

      Editor: Quinn Dun

      Bởi vì muốn cắt đứt suy nghĩ phát triển tình cảm với Diệp Bằng Huyên, Mạnh Chấn Sênh sau khi giúp làm xong thủ tục xuất viện liền chủ động liên lạc với nữa. Còn Diệp Bằng Huyên vì muốn hiểu hơn về bạn trai của mình, hoàn toàn bỏ phòng bị của mình với Mạnh Chấn Sênh ngược lại còn thường xuyên chủ động gọi điện thoại hỏi thăm, nhiều lần đề cập mời đến chỗ làm để mời ăn cơm nhưng đều bị khéo léo từ chối.

      biết những điều này đều là vì muốn cảm ơn mình chăm sóc trong thời gian nằm viện, nhưng tuyệt đối hiểu được chuyện đơn thuần mời ăn cơm, chuyện phiếm điện thoại lại là đòn trí mạng hấp dẫn đối với nội tâm cố gắng bình tĩnh của ! Chỉ là kiếm cớ từ chối nhưng nghe thấy giọng của , trong lòng cũng bày ra trận chiến kịch kiệt. Nhưng việc phiền phức chính là biết lý do gì càng kháng cự lại càng phản hiệu quả.

      Mặc cho việc cố gắng xa lánh Diệp Bằng Huyên nhưng lại thể tránh được việc gặp gỡ Mạnh Tổ Minh, bởi vì hai người cùng làm chung công ty mà quan hệ cũng thân thích nên mỗi khi nhìn thấy Mạnh Tổ Minh cũng đều nghĩ đến Diệp Bằng Huyên, thậm chí cần nhìn thấy Mạnh Tổ Minh , chỉ cần nghĩ đến ta cũng nhớ đến . Giống như giờ phút này --- Bước vào bộ phận công trình, đến phòng giám đốc ở cuối hành lang.

      hứa với Mạnh Tổ Minh, khi nào đến công ty tìm ấy, vì vậy sau khi chuyện với ông nội trong phòng chủ tịch ở tầng cùng xong , liền xuống lầu đến bộ phận công trình.

      " Ồ ? có ai ở đây?" Nhìn chiếc ghế thư ký trống , Mạnh Chấn Sênh buồn bực thầm .

      về phía cửa phòng, thông qua cánh cửa thủy tinh thấy được bóng người ở bên trong, trực tiếp gõ cửa, đợi bên trong lên tiếng liền đẩy cửa bước vào.

      " Tổ Minh, là em.... " ngờ bên trong còn có người khác, mà chính xác là dựa tay ghế của Mạnh Tổ Minh, giọng Mạnh Chấn Sênh bỗng chốc biến mất, vội vàng phản xạ lại : " Thực xin lỗi, em biết có khách."

      Thái độ kia tự nhiên, ta chậm rãi nhấc mông khỏi tay vịn của chiếc ghế rồi ngồi xuống, hề xấu hổ khi bị người khác bắt gặp mình hôn.

      " có gì." Mạnh Tổ Minh ung dung đứng dậy, tươi cười nghênh đón ." Chu Lệ Nhi phải là khách."

      phải là khách, vậy là ai? Trong lòng Mạnh Chấn Sênh liền đặt nghi vấn.

      " Chu Lệ Nhi, cậu ấy là em họ của - Mạnh Chấn Sênh, cậu ấy vừa trở về từ Mỹ cách đây lâu, rất nhanh tiếp nhận bộ phận thiết kế của chúng ta." Mạnh Tổ Minh giới thiệu với người bạn bên cạnh.

      Chu Lệ Nhi nghe tên người con trai trước mắt , ta cũng là đời thứ ba của dòng họ Mạnh, còn thân thích với bạn trai mình, lập tức nở nụ cười thân thiện.

      " Xin chào, tôi là Chu Lệ Nhi, hay gọi là Julia, là bạn của Tổ Minh." tao nhã đưa bàn tay sơn móng mềm mại ra, hiển nhiên là quen thuộc với lễ nghi xã giao.



      Bạn ? !

      Mạnh Chấn Sênh chấn kinh nhìn Mạnh Tổ Minh, chỉ thấy ta lặng lẽ ra hiệu mắt với mình.

      Ánh mắt kia có ý gì đây? Muốn trước hết hỏi điều gì, đừng phá sao? Nếu như Chu Lệ Nhi là bạn của ấy, vậy Diệp Bằng Huyên là gì? Tổ Minh đem tình cảm làm trò chơi, chính là muốn bắt cá hai tay hay sao?

      " Rất vui được quen biết ." Mặc dù vẫn thắc mắc nhưng vẫn thất lễ ,cầm tay của Chu Lệ Nhi.

      " xác định khi nào nhận chức chưa?" Mạnh Tổ Minh kêu đến sô pha ngồi xuống sang chuyện khác.

      " tuần nữa." Mạnh Chấn Sênh đơn giản trả lời, tâm tư bây giờ của chỉ suy nghĩ về Diệp Bằng Huyên.

      " Hahaha.... nhất định là ông nội quen thấy cậu rảnh rỗi nên muốn cậu mau nhận chức đúng ?" Mạnh Tổ Minh vui sướng khi người khác gặp họa.

      Ông Mạnh áp dụng chính sách đàn áp dữ dội, con cháu như bọn họ có ngày nào sống thảnh thơi thoải mái, từ việc tuy năm nay ông bảy mươi tám tuổi nhưng vẫn tự mình quản lý công ty là có thể thấy được điều đó.

      " sao cả, dù sao khi trở về em chuẩn bị tâm lý tốt rồi." Mạnh Chấn Sênh nhún vai mỉm cười.

      " cũng đúng." Mạnh Tổ Minh mỉm cười gật đầu . " Đến giờ ăn trưa rồi, làm chủ, chúng ta ăn bữa !"

      "Ách.... Hai người được rồi, em quấy rầy nữa." Mạnh Chấn Sênh khéo léo từ chối.

      Có lẽ vì lòng hướng về Diệp Bằng Huyên nên thể tự nhiên đối mặt với xuất của Chu Lệ Nhi.

      " Đừng như vậy, nếu như cảm thấy tiện hay là em hai người với nhau được rồi." Chu Lệ Nhi cực kỳ hiểu chuyện lập tức .

      " phải..." lấy lùi để tiến khiến Mạnh Chấn Sênh muốn cự tuyệt cũng khó.

      " Nếu như vậy đừng từ chối nữa, thôi!" Mạnh Tổ Minh nhìn Chu Lệ Nhi khen ngợi, đứng dậy vỗ vai em họ.

      Thịnh tình thể chối từ, Mạnh Chấn Sênh đành phải cùng bọn họ.
      SnowChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.1:

      Editor: Quinn Dun

      Bọn họ chọn nhà hàng Hồng Kông gần đó , sau khi chọn món xong Chu Lệ Nhi toilet. Nhân lúc này Mạnh Chấn Sênh tranh thủ hỏi Mạnh Tổ Minh nghi vấn trong lòng mình.

      " và Bằng Huyên chia tay rồi hả?" Mạnh Chấn Sênh tiến sát Mạnh Tổ Minh thấp giọng hỏi.

      " có, bọn rất tốt mà." Mạnh Tổ Minh thẳng thắn đáp.

      " Vậy sao Chu Lệ Nhi ấy là bạn của ?" Mạnh Chấn Sênh buồn bực thôi.

      " sai, ấy cũng là bạn của ." bình thản ung dung trả lời.

      Quả nhiên là bắt cá hai tay! Mạnh Chấn Sênh tự chỉ chau mày lại.

      " Aiz, trước khi kết hôn qua lại với mấy người bạn quá đáng chứ? " Thấy bộ dáng của , Mạnh Tổ Minh nhịn được bật cười.

      sai, nhưng dưới tình huống bình thường là lần quen người, nếu lần quen nhiều tốt lắm! Hơn nữa còn hứa hẹn với người ta, khỏi phải có trách nhiệm với điều đó chứ ! Trong đầu lên dáng vẻ làm nũng của Diệp Bằng Huyên trong lòng Mạnh Tổ Minh, Mạnh Chấn Sênh lo lắng đau lòng : " Các ấy cũng biết người còn lại sao?" hỏi.

      " Đương nhiên là biết rồi!" Mạnh Tổ Minh tràn đầy tự tin đáp, cợt nhã nháy mắt với : " Cậu cũng đừng có lỡ miệng ra đó!"

      Bởi vì là em họ nên biết Mạnh Chấn Sênh đứng về phía , vì thế nên lúc bị bắt gặp trong phòng làm việc che giấu việc gì.

      " Em cũng phải là tam lục bà ." nhếch môi .

      ( " Tam lục bà" : đại diện cho hình ảnh xấu, chỉ những người phụ nữ kinh doanh trong nô lệ , thê thiếp: nữ lưu manh...)

      " Chu Lệ Nhi là thiên kim của trung tâm thương mại Tân Đông vì vậy trong nhà và trong công ty ai cũng biết ấy." Câu bổ sung phía sau, Mạnh Tổ Minh tin tưởng Mạnh Chấn Sênh nghe hiểu được nặng . Ngụ ý là tuy các đều là bạn của nhưng Chu Lệ Nhi có tiền,có thân phận nên được công khai là bạn của .

      " Vậy Bằng Huyên sao?" Mạnh Chấn Sênh theo bản năng hỏi, nhớ tới lời ám chỉ muốn kết hôn với của Mạnh Tổ Minh từng trong bệnh viện. ra là lời ngon ngọt để vui mà thôi, nhưng lại tin là , việc này sao chịu được đây?

      " Là đàn ông với nhau , em cũng biết mà, ăn nhiều thịt cá , thỉnh thoảng cũng nghĩ đến việc nếm thử cháo trắng rau dưa... " Nụ cười của lên vẻ bỡn cợt .

      " Nhưng vừa nhìn là biết ấy hợp với chuyện đùa giỡn tình cảm !" Mạnh Chấn Sênh cắt ngang lời , trong lòng vì Diệp Bằng Huyên mà lo lắng.

      " Yên tâm, Huyên Huyên dịu dàng đơn thuần lại hay chăm sóc , dễ dàng phát ra đâu." chắc chắn biết chuyện gì.

      "Nếu như biết ưu điểm của ấy, vì cái gì mà vẫn...." Bắt cá hai tay! Mạnh Chấn Sênh dừng chút, theo bản năng bất bình vì .

      " Bởi vì người lớn nhất định thích Chu Lệ Nhi." Còn chưa nghe hết Mạnh Tổ Minh liền giải thích thắc mắc cho , ngăn chặn lời .

      Mạnh Chấn Sênh hiểu điều ám chỉ chính là môn đăng hộ đối, nhất thời gì. nếu dựa vào tính cách của chú và thím , tuyệt đối hy vọng con trai lấy danh môn thiên kim, có thể giúp cho công việc và địa vị của .

      " Nếu như biết mình cùng Bằng Huyên có kết quả sao dốc lòng qua lại với Chu Lệ Nhi tốt hơn?" Mạnh Chấn Sênh nhịn được lấy lòng riêng chất vấn.

      Nếu Tổ Minh có thể bỏ qua cho Bằng Huyên, lừa gạt giấu giếm nữa cũng khổ sở đè nén bản thân mình rồi!

      " Thẳng thắn mà nếu bỏ qua điều kiện gia đình, Bằng Huyên và Chu Lệ Nhi đều thích." Mạnh Tổ Minh hào phóng thừa nhận lòng tham của mình, vừa thích Diệp Bằng Huyên đơn thuần dịu dàng lại vừa thích Chu Lệ Nhi thành thục quyến rũ.

      Nếu như đàn ông đời này đều phạm lỗi giống nhau vậy việc Tề Nhân Chi Phúc đương nhiên thể bỏ qua rồi . Mạnh Chấn Sênh buồn bực dời ánh mắt , vẻ mặt cho là đúng, cách nào gật bừa phản đối tâm tình.

      dfienddn lieqiudoon

      ( Tề Nhân Chi Phúc : chỉ sung túc hạnh phúc khi vợ thiếp .)

      Mạnh Tổ Minh thoáng thấy Chu Lệ Nhi sắp trở lại sau cùng thấp giọng dặn dò Mạnh Chấn Sênh : " Là em với nhau , nhớ giữ kín chuyện này."

      Mạnh Chấn Sênh từ chối cho ý kiến, suy nghĩ cũng bay xa.

      Nếu như biết người đàn ông mình lòng thương lại phản bội lừa gạt , có bao nhiêu đau lòng, bao nhiêu khổ sở ? có cách nào tưởng tượng được gương mặt khóc của ...... Đúng vậy, giữ kín chuyện này nhưng phải vì che giấu tội trăng hoa của Tổ Minh mà vì sợ Bằng Huyên đau lòng rơi lệ.

      Khi biết có thể bị tổn thương, tình cảm của với phải sâu sắc như thế nào? Hiểu rằng Tổ Minh và có kết quả, trong lòng khống chế được lại hướng về , mà nhớ thương trong lòng đối với cũng trở nên ràng , có cách nào để ý được.....
      Last edited: 6/12/15
      SnowChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.2:

      Editor: Quinn Dun

      Diệp Bằng Huyên là tổng kế toán của chuỗi các xí nghiệp ăn uống, xí nghiệp ở phía Bắc có tất cả tám cửa hàng kinh doanh các loại hình ăn uống giống nhau lần lượt là PUB, món nướng kiểu Nhật, lẩu cay, loại hình nhà hàng vườn hoa... Rất nhiều nhà hàng. Mỗi cửa hàng đều có kế toán, cứ tuần là chu kỳ và có ngày được nghỉ, vì tổng kế toán đem sổ sách về tổng công ty ghi chép.

      Trong biên chế có ba tổng kế toán, Diệp Bằng Huyên là trong số đó. Đảm nhiệm chức vụ này tính linh hoạt phải rất cao bởi vì phải làm thay các kế toán của mỗi cửa hàng vào ngày họ nghỉ lễ , vì vậy trong vòng tháng có hai phần ba thời gian là phải chạy tới chạy lui các cửa hàng, nhưng ngược lại có thể học được nhiều thứ, kinh nghiệm thu được cũng rất nhiều.

      Mạnh Chấn Sênh biết , nhất thời nảy ra ý dựa vào địa điểm lần trước trong điện thoại mà đến, ngờ lại chụp hụt, sau khi hỏi nhân viện phục vụ mới biết--- Hôm nay làm ở đây.

      Kỳ lạ, làm làm, còn phải phân nơi làm sao? Tìm được người, chỉ còn cách gọi điện thoại cho ------

      " tìm em hả? Hôm nay em ở cửa hàng khác ! Haha.... Lúc trước hẹn lại chịu, lần này lại đến liền đến, chụp hụt đáng đời." Khó khi nào Mạnh Chấn Sênh chủ động gọi điện thoại, Diệp Bằng Huyên vui vẻ ngay cả giọng cũng trở nên nhàng.

      " Ai biết được chỗ em làm cũng đổi tới đổi lui chứ.” giả bộ oán giận.

      " Ai kêu chịu liên lạc với em trước." Lời của có ý cười vì tự tìm lấy phiền phức.

      " nghĩ tới để em mời bữa cũng khó như vậy! Bây giờ lời mời của em còn tính hay ?" có chút tức giận .

      " Đương nhiên có tính rồi, em đây là người có ơn trả nha." khẽ cười.

      biết Mạnh Chấn Sênh là người chính trực rất thích hợp làm bạn tốt, mà còn là em họ của bạn trai vì vậy càng muốn kết bạn với .

      " Vậy rốt cuộc hôm nay em làm ở đâu vậy ?" hỏi.

      biết vì cái gì , buổi trưa sau khi gặp Mạnh Tổ Minh và Chu Lệ Nhi xong, rốt cuộc kiềm nén được khát vọng muốn gặp .

      " Ở PUB, ở...." Diệp Bằng Huyên cười, địa chỉ cho hay.

      Hai mươi phút sau hai người gặp nhau. Sau khi Diệp Bằng Huyên hỏi ý của Mạnh Chấn Sênh, đưa đến quầy bar, gọi vài món ăn còn mở chai Johnnie Walker đen.

      Mạnh Chấn Sênh há hốc mồn nhìn bàn đầy thức ăn chắc chắn hỏi : " Em.... có thể ăn cùng sao?"

      " Em?! " Diệp Bằng Huyên chỉ chính mình , bật cười : " Đương nhiên là được rồi! Bây giờ là giờ làm của em, có thể chuyện chút thôi."

      " Nhưng mà nhiều như vậy.... lại phải là cứu rỗi chúng sinh vào rằm tháng bảy." lắc đầu bật cười, những thứ này chia cho ba người ăn cũng hết.

      ngẩng đầu nhìn mặt bàn, lại nhìn biểu tình bị dọa của , bất giác bật cười. Ha... hình như gọi hơi nhiều! chỉ vì muốn tiếp đãi tốt,báo đáp , vì vậy xét về tình có thể tha thứ.

      " A, hay là em gọi điện thoại cho Tổ Minh , gọi ấy đến đây luôn." Vừa nghĩ tới điều này Diệp Bằng Huyên nhanh chóng cầm điện thoại gọi cho Mạnh Tổ minh . nghĩ nhiều, chỉ vì cho rằng hai người là em họ, nên nhất định hai người rất thích gặp gỡ nâng cốc cười, mà cũng muốn thấy , từ lần gặp mặt lần trước đến giờ ba ngày rồi. Mạnh Chấn Sênh kịp cự tuỵêt, thực tế cũng có lý do gì tự tuyệt chỉ có thể ngầm than thở, yên lặng đợi liên lạc với Mạnh Tổ Minh.

      hiểu mâu thuẫn tình cảm của , nếu gọi cho Tổ Minh tới , công sức che giấu ngụy trang của càng phải cao hơn mới được. lúc sau , Diệp Bằng Huyên hứng thú gọi điện thoại bây giờ thất vọng đặt điện thoại xuống.die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

      " Lại có người bắt máy." nhướn mày nhún vai cười.

      " ai bắt máy thôi vậy." Nhìn ra đơn trong mắt , cũng hiểu được đại khái tình hình " Lại có người bắt máy." , Mạnh Chấn Sênh sao để động viên .
      Diệp Bằng Huyên tựa như nghe thấy , tiếp tục lẩm bẩm : " Lần trước ấy đáp ứng để lúc em tìm lại tìm được , đúng là vẫn như cũ...... sắp chín giờ rồi, hẳn bận việc chứ? "

      " Chắc là nghe thấy! Tuy vẫn chưa chính thức nhậm chức nhưng biết Tổ Minh quản lý bộ phận công trình rất nhiều việc." phải vì Tổ Minh mà tận lực che giấu chỉ là theo bản năng muốn an ủi .

      bất đắc dĩ cong môi, gật gật đầu.

      " Yên tâm , nghĩ cách tiêu hóa hết toàn bộ đồ ăn này." Mạnh Chấn Sênh cầm đũa lên , dời chú ý của : " Ùhm , miếng bò thăn rất mềm... Đậu hũ chiên cũng rất ngon... Còn Bồi Căn bắp cải xào rất thanh thúy..."

      Thấy hài lòng khen ngợi, lúc này mới tươi cười rạng rỡ " Em giúp gọi những món được chào đón trong tiệm nhất, đương nhiên đều ngon rồi!"

      " Vì vậy ăn cái gì vẫn nên dẫn theo người trong nghề mới được." thích thú ăn , thuận miệng hỏi : " Em tự nấu ăn hả?"

      " Em nấu, nhưng thỉnh thoảng mới làm, bởi vì em chỉ có mình nên bình thường rất lười." Thừa dịp có đám đông tính tiền, có thể chuyện với .

      Quán Pub này là từ lầu đến lầu ba, lầu là Open-Bar chỉ đơn thuần là uống rượu ăn cơm, lầu hai và ba thiết kế cao, có ca sĩ và dàn nhạc, vì vậy mỗi khi biểu diễn xong đám đông tính tiền, đặc biệt mỗi khi buổi diễn được hoan nghênh người đến tính tiền xếp thành hàng dài, nhưng mà thời gian còn lại , kế toán lại bận chuyện gì.

      "Nghe ra là đảm , theo biết , con trẻ bây giờ rất ít khi xuống bếp." Trong lòng thầm đánh giá cao hơn chút.

      " Đó là bởi vì mẹ em mất sớm, trong nhà chỉ có mình em là con , mỗi ngày ba làm vất vả nên chuyện nấu cơm làm đồ ăn đều do em làm." về ba mẹ còn, nụ cười của nụ cười của có chút buồn bã.

      " Vậy bây giờ em sống cùng ba sao?" Hớp ngụm Whisky, trực giác hỏi.

      nhàng lắc đầu, ánh mắt ảm đạm : " , ông cũng mất rồi."

      " A, xin lỗi." lần nữa bưng ly rượu lên rồi lại đặt xuống, áy náy nhìn . Chỉ là nghe vậy ngực tự chủ được lại nhói đau. Người con dịu dàng nhu thuận như vậy tại sao lại có được tình chân thành ? Tổ Minh lẽ nào muốn thương , che chở cho nhiều hơn sao?

      " sao cả, là chuyện của năm, sáu năm trước rồi." nhợt nhạt cười , thấy uống rượu mạnh pha loãng bảy phần " Tuy Whisky bỏ thêm đá cũng mạnh nhưng say, ..... tử lượng của có tốt vậy?"

      "Ách... nên vẫn được." ra bản thân cũng khẳng định, nhưng vì mặt mũi đàn ông vẫn cứng rắn trả lời.

      " Nên?" nghi ngờ.

      " Em yên tâm , nếu mà uống rượu lái xe, bắt taxi về." lo lắng chút nào.

      Đôi mắt đẹp liếc xéo , ôn nhu tươi cười.

      " Được rồi, hôm nay em mời khách, nếu mặc sức uống, nếu có say em phụ trách đảm đương Hộ Hoa sứ giả." vỗ ngực, giọng hào phóng đảm bảo.

      " Hộ hoa? Haha... " Mạnh Chấn Sênh khỏi cười ra tiếng. đường đường là đấng mày râu vậy mà bị gọi là "Hoa" ?

      cười khiến khỏi đỏ mặt, đôi má đỏ lên, liếc hỏi lại : " sai rồi sao ? Chẳng lẽ muốn hộ thảo?"

      " Hộ thảo nghe ra kém quá nhiều, vẫn là em đúng." vừa cười vừa hơi nhíu mày lại.

      Đúng lúc này có khách từ tầng hai xuống, Diệp Bằng Huyên thu lại nụ cười, nhìn phía trước, biết biểu diễn kết thúc, đám đông cũng trào ra.

      " Em muốn bắt đầu chiến tranh rồi." thấp giọng tuyên bố với .

      Chiến tranh?die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

      Mạnh Chấn Sênh nghe được, cả đầu mờ mịt, chỉ thấy ưỡn ngực ngồi thẳng, hai tay bắt đầu nhanh chóng thu dọn mặt bàn, nhận hóa đơn của khách , tươi cười đợi chút.

      ra chiến tranh là muốn bắt đầu tính tiền! bật cười. quấy rầy nữa , Mạnh Chấn Sênh vẫn uống rượu dùng bữa, tùy ý đánh giá hoàn cảnh quanh mình, thỉnh thoảng hứng thú tán thưởng dáng vẻ làm việc của .

      khỏi nhìn với cặp mắt khác xưa. nghĩ tới tính cách dịu dàng của khi làm việc lại nhanh nhẹn gọn gàng như vậy , hoàn toàn phá vỡ ấn tượng mà cho người khác thấy.

      Chỉ có hai tay mà lại lật hóa đơn, đánh máy, viết chữ, lấy tiền, quét thẻ , có lúc còn nghe điện thoại.... Tựa như bạch tuột tám chân, bận tối mày tối mặt nhưng động tác lại có thể lưu loát tao nhã như vậy, khó nhất chính là từ đầu đến cuối mặt luôn nụ cười , vẫn như cũ thân thiết đối đáp lịch , bội phục chỉ thiếu mỗi việc đứng dậy vỗ tay trầm trồ khen ngợi thôi.

      Theo ánh nhìn của , ly rượu trong tay lần lại lần trống , ánh mắt thưởng thức từ ngẫu nhiên chuyển thành chú ý quan sát. Theo góc độ nhìn , tóc dài đen xõa sau lưng, mấy sợi tóc bướng bỉnh rơi gò má của trông càng quyến rũ đáng , vì nhìn xuống hóa đơn mà hàng lông mi dày thon dài rũ xuống, chiếc mũi thẳng thắn thanh tú, , hai làn môi mềm mại như cánh vì cười mà khẽ nhếch lên, ngón tay mềm mại giống như nhạc cụ đời Tần lưu loát làm loạt động tác khiến nhìn chớp mắt, trong lòng loạn nhịp.
      Là do tác dụng của cồn phát huy sao? Hay do ban đêm khiến cho người ta dễ dàng mất phòng thủ? , phải cồn, cũng phải ban đêm, đối với nhớ mãi quên là bởi vì tình cảm trong lúc vô tình đâm chồi mạnh mẽ....

      giống như hai bờ sông, lí thuyết hoàn toàn hiểu mình chỉ đứng bên bờ nhìn xa mà cũng ràng đối với nhớ thương , rơi vào dòng chảy xiết thăng trầm của con sông nhưng vẫn mãnh liệt thu hút cái nhìn của , để do dự mâu thuẫn.

      Nhưng biết được tình của chỉ là vỏ bọc đẹp đẽ bên ngoài, ra giấu chất độc nguy hiểm , khiến vui vẻ hạnh phúc ăn mòn, khiến nhẫn tâm khoanh tay đứng nhìn ?

      Chịu rồi!

      muốn bảo vệ , đó là khát vọng hiểu phát ra từ đáy lòng. Cho dù là lẳng lặng đứng chờ sau lưng , cũng... bằng lòng.

      Khóe miệng nhàn nhạt giương lên tự giễu, ngửa đầu uống ly rượu mạnh, cảm giác chua sót ở ngực mất .

      *** Phượng Minh hiên độc chế tác*****


      Ai tửu lượng của chính mình " Nên, vẫn, được" ?

      Rạng sáng gần mười hai giờ , là lúc tan ca mà cũng đúng lúc tử trận.

      Diệp Bằng Huyên chỉ có thể nhìn Mạnh Chấn Sênh tựa lên vai mình , lắc lắc người , biết nên cười hay khóc.

      " Chấn Sênh? vẫn ổn chứ?" Bàn tay mềm mại vỗ vỗ má , nỗ lực gọi tỉnh dậy.

      " Ổn, rất ổn, thể tốt hơn , haha... " phấn khởi đáp lại, duy trì trong ba giây rồi lại trở về trạng thái bùn đen. Phản ứng của khiến lặng lẽ trợn trừng mắt.

      Bị dọa bởi tửu lượng vẫn ổn của , thế nhưng vẫn quên giáo huấn! nên hỏi như vậy bởi vì đáp án đáng tin chút nào?

      " sống ở đâu? cho em biết địa chỉ, em đưa về." ghé hỏi bên tai .

      “#$%《&……”Mạnh Chấn Sênh ríu rít chuỗi.

      há hốc mồn. lại có thể tiếng ! Đại khái từ Mỹ trở về chưa tới tháng cho nên uống say , lại chưa thay đổi thói quen nên chừng địa chỉ mà chính là địa chỉ ở Mỹ của .

      ngờ đến người thành thục ổn trọng như Mạnh Chấn Sênh cũng mặt mơ hồ thú vị như vậy! Tuy nhiên tại có chút dở khóc dở cười, nhưng cảm giác như vậy đáng .

      " Thôi bỏ ." cười nhạo lắc đầu, bỏ qua địa chỉ chính xác từ miệng , lại hỏi tiếp : " có mang theo giấy tờ tùy thân ?"

      " Ưm.... biết...." Trong lúc trả lời , động tác chậm chạp từ trong túi áo lấy ra bóp da, vô thức tin tưởng tín nhiệm .

      Diệp Bằng Huyên nhận lấy, tay mở bóp ra kiểm tra, bởi vì còn phải đỡ nên động tác có chút khó khăn, nhưng nhìn lúc lâu mới phát trừ tiền mặt , thẻ tín dụng ra giấy chứng nhận này nọ đều có, đột nhiên đau đầu.

      " Làm sao bây giờ?" buồn rầu lẩm bẩm.

      " muốn ngủ, muốn về nhà..." nhăn mày lại, tuy được đỡ nhưng cồn làm nhức đầu đứng vững, đứng lâu là mệt.

      " Về nhà cũng phải để em biết địa chỉ chứ?" thở dài.

      Coi như tửu lượng của cũng còn tốt, có số người vừa say liền làm trò hề, cãi lộn, lại có cử chỉ kỳ lạ nhưng chỉ chậm chạp muốn ngủ, đây là việc duy nhất trước mắt đáng ăn mừng.

      Để bóp da trả lại trong túi , muốn thử thời vận gọi điện thoại cho Mạnh Tổ Minh, nếu như gọi được tuy thể qua giúp ít nhất cũng có thể hỏi được địa chỉ của Chấn Sênh.

      Nhưng vận khí của ràng tốt lắm, kết quả vẫn giống như mọi khi ----- vẫn gọi được cho Tổ Minh. Vẫn là dựa vào chính mình ! đồng ý hôm nay chăm sóc đến cùng nên thể bỏ lại được, hai người cũng thể cứ bên bên đường mãi, đành phải đưa về nhà mình.

      " Chúng ta gọi taxi về, cẩn thận." Diệp Bằng Huyên ra sức đỡ đến bên đường ngoắc xe.

      Chỉ có buổi tối mà thôi, huống hồ phòng của ba mẹ đặt ở lầu ba, nếu như tình hình của vẫn Ok có thể dắt lên lầu ba ngủ, nếu như kéo được để ngủ sôpha trong phòng khách ở lầu , sau đó khóa phòng mình lại còn lo ngại nào nữa.
      Last edited: 6/12/15
      SnowChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4.1:

      Editor: Quinn Dun

      Ngày hôm sau Mạnh Tổ Minh tỉnh lại trong hoàn cảnh xa lạ. ngồi dậy xoa mạnh huyệt thái dương co rút đau đớn, sững sờ nhìn quanh bốn phía, đầu như có chì hoạt động chậm chạp. Xem ra là hộ gia đình bình thường nhưng hoàn toàn biết đây là nơi nào...

      nhớ tối qua đến PUB tìm Diệp Bằng Huyên , lòng đầy tâm bất giác cứ uống ly lại ly càng về sau căn bản là quên mình uống say từ lúc nào , đương nhiên cũng hiểu được làm thế nào đến nơi xa lạ này. Sau khi tắt điều hòa , gấp chăn bông giường lại, bước ra khỏi phòng, nhìn thấy cầu thang , khí còn tràn ngập mùi thơm đồ ăn thu hút bước chân của . xuống dưới, biết đây là lầu mấy, có cánh cửa phòng ngủ được mở ra lên tiếng nhắc nhở , lại thò đầu vào xem

      " Hello, có ai ?"

      tiếng đáp lại nhưng nhìn bài trí bên trong phòng, chăn gối màu vàng nhạt, rèm cửa màu kem, mấy con rối được đặt ngồi tủ đầu giường, còn có mấy lọ chăm sóc bàn trang điểm... Cảm giác hoàn toàn nữ tính mà còn vô cùng trang nhã. Trực giác của cho biết đây chắc là phòng của Diệp Bằng Huyên ! Cánh môi tuấn cười tiếng.

      Con rối, vẫn còn tính con nít! Nhưng đơn thuần này có hơi cảnh giác rồi, liền như vậy dẫn về nhà ? ! Lẽ nào sợ say rượu làm bậy hay là sói đội lốt cừu sao ? Hay là ý thức mối nguy hiểm , vẫn quá tin tưởng ?

      Ôi ! có lẽ là tâm tư quá đơn giản mới bị người khác đùa giỡn vòng vòng mà lại biết !

      cười khổ ,thở dài tiếp tục bước xuống phía dưới, đột nhiên băn khoăn bộ dạng của mình có thể có chút bừa bộn hay nên lập tức dùng tay chải tóc , vuốt vuốt áo sơ mi. Theo mùi thơm tìm được nhà ăn , ngờ trong nhà bếp kiểu mở thấy được bóng dáng yểu điệu của Diệp Bằng Huyên.

      bàn dọn ra ba đĩa dưa cải, bàn bếp còn có trứng chiên cà chua , còn đứng trước bếp gas vừa nấu cháo vừa xào rau. Ngực bỗng nhiên chảy qua dòng nước ấm đồng thời cũng cảm thấy đáng tiếc. Nếu như mỗi ngày có thể ăn bữa sáng do làm tốt ! !

      Nếu như có thể giống như hôm nay , vừa rời giường liền có thể lập tức thấy tốt ? Nếu như... có thể thuộc về tốt ?

      " Ồ, rời gường rồi sao?" Diệp Bằng Huyên thấy lập tức lên tiếng chào hỏi cũng gọi từ trong suy nghĩ chua xót trở về.

      " Ách... ngại quá, biết tửu lượng của mình lại kém như vậy, lại say đến mơ mơ màng màng... " Mạnh Chấn Sênh cười xấu hổ.

      " Đúng vậy, biết là ai tửu lượng bản thân nên vẫn được ? " liếc cái khách khí mà cười.

      gãi gãi đầu, nghĩ nên giải thích cho mình chút nhưng lại mở miệng sớm hơn.

      " Lát nữa tiếp , em chuẩn bị bữa sáng xong rồi , đến nhà vệ sinh lầu đánh răng rửa mặt , bàn chải đánh răng và khăn mặt mới đều ở trong đó ."

      " Cảm ơn." gật đầu, theo hướng chỉ đến nhà vệ sinh rửa mặt, đợi đến khi trở lại nhà ăn Diệp Bằng Huyên ngồi trước bàn cơm đợi .

      " ăn , em biết thích ăn gì nên tùy tiện làm , hy vọng ăn quen." thân thiết tươi cười.

      nghĩ đến sandwich và các loại bánh mì nhưng ngẫm lại cảm thấy từ Mỹ trở về chừng nhớ buổi sáng kiểu Trung hơn.

      " Tùy tiện làm mà lại phong phú như vậy , nếu làm chẳng phải là bữa tiệc lớn Mãn Hán sao?" bưng chén lên suy nghĩ nên gắp món nào trước " ra em biết nấu cơm, hề khoác lác."

      " Thậy là tùy tiện làm, rau trộn dưa chuột này , trứng chiên cà chua còn có đồ ăn đều là vật liệu em chuẩn bị để ngày thường làm sandwich , chà bông và măng đều là đồ hộp." giải thích, được khen như vậy có chút xấu hổ . ăn hai hớp cháo khoai lang ấm bụng, thỏa mãn mỉm cười.

      " biết bao lâu ăn bữa sáng kiểu Trung rồi, nếm mùi vị của chén cháo này cảm thấy rất cảm động." Đây phải khoa trương, sống ở Mỹ mấy năm , rất nhớ món ăn Trung .

      " Vậy ăn nhiều chút , tốt nhất là ăn sạch toàn bộ." thay gắp đồ ăn.

      " thành vấn đề." cao giọng đáp ứng. tự làm cháo trắng rau dưa so với sơn hào hải vị còn ngon hơn , muốn ăn nhiều.

      Nhìn thấy Mạnh Chấn Sênh hiền lành cổ vũ như vậy , Diệp Bằng Huyên nhớ đến Mạnh Tổ Minh. có vẻ kén chọn, dường như thích ăn ở nhà, càng đến quán ven đường, mỗi lần hẹn ra ngoài ăn cơm đều tìm những nhà hàng nổi tiếng... cách nào tưởng tượng tình huống chung sống sinh hoạt gia đình với Mạnh Tổ Minh như thế nào ? Bởi vì cảm thấy tuy nhưng vẫn duy trì khoảng cách, cũng để chân chính bước vào cuộc sống của , nếu tại sao mỗi lần tìm đều tìm được, khiến ba năm lần cảm thấy nỡ.

      " Nếu em ăn bị giành hết đó." Thấy suy nghĩ liền lên tiếng gọi, thuận tiện cũng gắp miếng dưa chuột bỏ vào chén của .

      " Đúng rồi , xe của vẫn ở gần PUB đó! Giữa trưa em làm, có muốn trễ chút rồi chúng ta gọi xe , em cũng phải lấy xe của em." nhớ đến vấn đề giao thông.

      " cho rằng em lái xe của ."

      " À, ngay cả bản thân ở đâu cũng biết, sao có thể nhớ đỗ xe ở đâu ? chừng ngay cả họ tên là gì cũng đều quên hết ! " Nghĩ đến tối qua say đến mơ mơ màng màng , Diệp Bằng Huyên nhịn được trêu chọc liếc cười.

      " vậy hả?" kinh ngạc cười : " uống say rồi khoa trương như vậy sao?"

      Thẳng thắn mà , nếu uống rượu, từ trước đến nay đều biết chừng mực , cảm thấy hơi say ngưng lại hẳn say đến nỗi thần trí mơ hồ...

      Lần này lại uống say đến như vậy, đại khái là vì chuyện tình cảm xuất quan hệ quấy rối mới có thể bất tri bất giác uống nhiều chút!

      " Đương nhiên , hỏi ra địa chỉ cộng thêm người mang theo giấy tờ tùy thân, lại liên lạc với Tổ Minh được, em đành lòng bỏ ở bên đường , chỉ có thể từ bi đem trở về nhà !" Diệp Bằng Huyên tự thuật trêu ghẹo chuyện trải qua.

      " Vậy đúng là cảm ơn em thu nhận giúp đỡ , để lưu lạc đầu đường." cũng khoa trương chắp tay thi lễ trêu chọc lại . Hai người vừa vừa ăn , trải qua lúc vui vẻ, cho đến khi ---- tiếng chuông ngoài cửa vang lên.

      Diệp Bằng Huyên đầy bực bội rời ghế đến cửa, đoán ra lúc này là ai đến tìm . Đúng rồi chừng là Tổ Minh, lúc bọn họ vừa nhau thường thình lình đến vì muốn cho bất ngờ, cũng từng đón tan ca khi làm ca tối...

      " Ai vậy?" Trước khi mở cửa hỏi qua bộ đàm.

      " Huyên Huyên là ." Tiếng nhàng truyền qua máy bộ đàm nhắn nhủ.

      " Tổ Minh ?! " Đoán đúng rồi! vui vẻ lên giọng, nhanh chóng mở cửa.

      Mặc dù biết tốt nhưng chỉ cần xuất , chuyện trước đó đơn buồn bực tìm được đều tự động ném lên chín tầng mây,

      " nghĩ đến vừa lúc em ở đây, xem ra vận khí của tệ." Mạnh Tổ Minh vừa thấy liền thân mật hôn , véo má .

      " có liên lạc với em trước , sao lại đột nhiên đến vậy?" Gương mặt cười vì thấy người mà kiều mị phấn hồng.

      " phải thị sát công trường, đúng lúc thuận đường , đến gần đây lại nhớ em nên đặc biệt vòng lại đây xem, muốn cho em bất ngờ." cầm lên cành hoa hồng , hôn lên tóc .

      nửa là nửa là bởi vì tối qua ở cùng với Chu Lệ Nhi, cố ý khóa máy di động dành riêng cho Diệp Bằng Huyên lại, sáng nay lúc kiểm tra mới phát mấy thông báo từ , lo lắng tức giận nên chạy sang đây dỗ .

      " tồi, hôm nay em làm từ mười hai giờ đến tám giờ. Nếu như em có ở đây chẳng phải đến uổng công sao?" vui vẻ nhận hoa.

      " Công việc của bận ,thời gian làm của em lại đổi tới đổi lui, muốn gặp nhau cũng khó, thấy em cũng cần vất vả như vậy nữa , dứt khoát xin nghỉ ." ích kỷ cầu, hi vọng lúc làm việc ở cùng với Chu Lệ Nhi, còn lại lúc nào muốn gặp đều có thể gặp.

      nghiêng người để vào nhà, liếc cái rồi hỏi : " Xin nghỉ rồi nhịn đói à ?"

      " Sợ gì chứ? nuôi em !" ôm cái eo nhắn của phóng khoáng .

      đẩy ra : " Đừng như vậy, em có khách."

      hài lòng cự tuyết của , nhăn mày hỏi : " Khách? Ai vậy?"

      "Là người nhất định ngờ tới." thần bí .

      Bởi vì quang minh chính đại nên chút nào ý thức được việc nam quả nữ chung sống nhà khiến cho người khác hiểu sai , vẻ mặt lại thừa nước đục thả câu dí dỏm cười.

      Mạnh Tổ Minh cảm thấy buồn bực theo sau đến nhà ăn, ngạc nhiên nhìn thấy Mạnh Chấn Sênh , sắc mặt khẽ biến đổi, trong lòng hiểu run lên.

      nghĩ đến gặp Mạnh Tổ Minh , Mạnh Chấn Sênh sửng sốt, vẻ mặt cũng cứng đờ , chậm rãi đứng lên, biết mở đầu nên những gì.

      " Sáng như vậy cậu làm sao có thể ở đây?" Mạnh Tổ Minh khách khí hỏi.

      thậm chí nghi hoặc nhìn đồng hồ đeo tay hòai nghi có phải mình nhìn giờ sai , nếu buổi sáng chưa tới chín giờ nhìn thấy Mạnh Chấn Sênh ở nhà bạn của ăn sáng? Là sáng sớm chạy đến hay là.... còn đoán Mạnh Chấn Sênh bắt đầu giải thích.

      " Tối qua em cẩn thận uống say tại PUB mà Bằng Huyên làm, Bằng Huyên lại biết nhà em thể đưa em về nên mới để em qua đêm ở đây." đơn giản ràng đáp.

      " Qua đêm ? " Mạnh Tổ Minh trừng lớn mắt, nhịn được lớn tiếng, lại quay sang chất vấn bạn : " Có lầm vậy, em để đàn ông ngủ qua đêm ở nhà ?"

      thấy giống như trong dự đoán lại bị bạn trai cao giọng kịch liệt phản ứng , Diệp Bằng Huyên chỉ kinh ngạc mà còn luống cuống.

      " Chấn Sênh là em họ của mà! Mà ấy ngủ ở lầu ba... " vội vã giải thích.

      " Em họ phải là đàn ông sao ? Lầu ba cũng ở trong nhà !" Lý trí của Mạnh Tổ Minh bị lòng đố kỵ thiêu hủy, tránh khỏi lớn tiếng giận dữ với Diệp Bằng Huyên. Chưa từng bị bạn trai hung dữ như vậy, nháy mắt hốc mắt Diệp Bằng Huyên đỏ lên.

      Làm sao lại có thể như vậy ? vốn cho rằng vì Chấn Sênh thân thích với nên Tổ Minh hẳn để ý... xem ra là đánh giá cao độ lượng khoan dung của Tổ Minh.

      Thấy thế Mạnh Chấn Sênh theo phản xạ bảo vệ , giọng điệu cũng thay đổi kém : " Bọn em trong sạch , có cần hung hăng như vậy ?"

      " Nếu như bạn của em để người đàn ông khác tiến dần từng bước còn ở cùng đêm chẳng lẽ em tức giận sao?" Mạnh Tổ Minh tức giận hỏi lại : " Trừ phi em ấy."

      Ngụ ý là vì nên mới tức giận... Lời này đến tai Diệp Bằng Huyên , hiểu lầm trách cứ ủy khuất nhất thời giảm bớt rất nhiều, cả lòng như tan ra. Mạnh Chấn Sênh bị hỏi lại á khẩu trả lời được.


      sai, nếu như đổi lại là nhất định cũng vui. Nhưng trước khi trách móc người khác Tổ Minh có kiểm điểm mình trước ? Nếu như có kiểm điểm qua , biết xấu hổ trách cứ hợp tình hợp lý như vậy ! Bởi vì lấy thân phận bạn trai của , mặc dù có lập trường tính toán so đo nhưng mà hành động việc làm của căn bản có tư cách !

      Chính bắt cá hai tay, Bằng Huyên tốt bụng thu nhận giúp đỡ bạn cũng được sao ? Đây tính cái gì ? Có hơi bá đạo ?

      Chẳng lẽ ý tứ của là muốn mặc kệ cứ vứt say bên vệ đường mới vừa lòng sao ? bởi vì bận tâm Tổ Minh là họ của mình mà thu lại tình cảm của mình với Bằng Huyên, chỉ cầu có thể là bạn của , hy vọng lúc cần giúp đỡ chìa tay ra giúp. Nhưng Tổ Minh sao ? những dốc lòng đối đãi với Diệo Bằng Huyên mà lại so đo chuyện này với ?

      Lòng nổi lên trận lửa, vì Diệp Bằng Huyên cảm thấy bất bình cũng vì chính mình cảm thấy đáng.

      " Ít nhất em : “ chỉ cho quan đốt lửa cho dân thắp đèn” ." Mạnh Chấn Sênh sắc mặt lạnh lùng , ngụ ý .

      Nghe ra lời ý của , sắc mặt Mạnh Tổ Minh liền biến đổi, đột nhiên hoảng hốt, ngờ trong lúc này cậu ta đột nhiên lại ra câu đó .

      Mạnh Tổ Minh nhìn Diệp Bằng Huyên , lo lắng phát ra manh mối. Theo quan sát lời bình thường , biết phương diện tình cảm là người có khuynh hướng thích sách , nếu để cho biết còn có những phụ nữ khác, đoạn tình cảm này nhất định thất bại.

      Nhưng Mạnh Chấn Sênh lại ở trước mặt ra những lời kỳ lạ này.... là muốn dắt chân ra sau sao ? Tầm mắt tức giận nhìn về phía Mạnh Chấn Sênh.

      " Cậu ra đây với tôi." cắn răng ra lệnh.

      " Tổ Minh, đừng như vậy..." Diệp Bằng Huyên vội vàng lên tiếng can ngăn.

      khí giương cung bạt kiếm, lo lắng bọn họ ra ngoài lời bất hòa lại xảy ra xung đột, khẩn trương giữ chặt tay .

      " Em đừng ra ngoài." Mạnh Tổ Minh gạt tay ra, bước chân dừng, ra ngoài.

      Rất nhiều lời thích hợp trước mặt vì vậy mới muốn tránh . Mạnh Chấn Sênh trấn an vỗ vai , ánh mắt nhìn muốn an tâm, sau đó căng mặt bước ra ngoài. có chuyện gì.

      Tổ Minh tại chỉ sợ chuyện bắt cá hai tay bị vạch trần nên dám chọc trêu tức , mà nếu coi như thích Bằng Huyên cũng tệ đến mức biết bọn họ là đôi mà vẫn cứ muốn can dự vào,đạo đức luân lý này chắc chắn biết.

      Là phản ứng của Tổ Minh quá đáng nên mới câu ám chỉ kia, đơn giản là muốn cảnh cáo Tổ Minh cần mượn đề tài chuyện của minh mà quá mức. Về phần tại sao muốn tránh Bằng Huyên để chuyện? cần nghĩ nhiều cũng biết.
      Last edited by a moderator: 19/12/15
      Snow thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4.2

      Editor: Quinn Dun

      " Cậu làm cái gì vậy?" Vừa thấy Mạnh Chấn Sênh ra phòng ngoài đưa tay đóng cửa lại , Mạnh Tổ Minh lập tức bước đến chỗ tức giận khiển trách.

      " Làm cái gì là làm gì?" Mạnh Chấn Sênh chút thay đổi nhìn lại đôi mắt tức giận kia.

      "Cậu là muốn bán đứng sao?" ta vô cùng tức giận mà chất vấn.

      Từ lúc bắt đầu cho rằng em họ thay giấu giếm việc bắt cá hai tay, giờ hôm nay xem ra hẳn như thế.

      hối hận khi để Mạnh Chấn Sênh biết đến tồn tại của Chu Lệ Nhi, cảm giác của bây giờ giống như bị người khác nắm được điểm yếu, khiến luôn cảm thấy phập phồng lo sợ.

      " Nếu như em muốn bán đứng em đợi đến bây giờ mà vào hôm qua rồi! " Mạnh Chấn Sênh bĩu môi đáp.

      Mạnh Tổ Minh lúc này hiển nhiên là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử rồi !

      " Vậy lúc nãy em cố ý như vậy là có ý gì?" Mạnh Tổ Minh thoáng thở nhõm nhưng vẫn vui .

      Mạnh Chấn Sênh như cười như nhếch mép : " Ý là bênh vực người bị bắt nạt."

      thẳng thắng ngược lại làm cho Mạnh Tổ Minh giật mình. Có lầm hay vậy? Chấn Sênh, cậu là em họ của , Huyên Huyên cũng phải là gì của cậu mà cậu lại đứng về phía ? !

      " Cậu rất kỳ quái ! Đây là chuyện của và bạn ,cậu bất bình cái gì ?" nhìn Chấn Sênh đánh giá , mơ hồ ngửi ra mùi vị bình thường.

      Bất bình cái gì ? Mạnh Chấn Sênh bực tức quay mặt bất bình. Bất bình vì người con trong lòng của được đối đãi lòng dạ, bất bình vì Mạnh Tổ Minh trăng hoa, bắt cá hai tay lại có được tình tinh tưởng toàn tâm toàn ý của Diệp Bằng Huyên, bất bình vì sao phải trơ mắt nhìn bị lừa gạt mà thể bày tỏ tâm ý của mình.....

      Bất bình rất nhiều , bất bình cuồn cuộn trong ngực nhưng thể ra, chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng mà mím chặt môi.

      Nhưng việc im lặng lại khiến cho trí tưởng tượng của Mạnh Tổ Minh tăng thêm , sắc mặt càng thêm khó coi.

      " Cậu hẳn ngấp nghé bạn chứ?" chắc chắn giọng hỏi, cảm thấy ổn.

      " Hôm nay chuyện khó nghe." Mạnh Chấn Sênh nhíu mày hài lòng với cách dùng từ của .

      kiên nhẫn bĩu môi : " đủ tức giận rồi , chẳng muốn sửa đổi cách dùng từ."

      " phải là ngấp nghé nhưng em phủ nhận chuyện em thưởng thức Bằng Huyên." Mạnh Chấn Sênh đơn giản làm .

      Mạnh Tổ Minh đột nhiên trừng mắt , cảm giác mạnh mẽ uy hiếp khiến khẩn trương.

      Thưởng thức chính là tiêu biểu cho mức độ ấn tượng tốt nào đó ! Ấn tượng tốt chính là tiêu biểu có ý tứ với Diệp Bằng Huyên !

      Mặc dù muốn thừa nhận nhưng rất Mạnh Chấn Sênh rất ưu tú , nếu như cậu ấy có ý muốn tranh Bằng Huyên , cứ cho là bây giờ Bằng Huyên , nhưng thời gian lâu sau cũng khó đảm bảo động lòng.

      " Ít khi quang minh chính đại như vậy , cậu ràng là có ý định cướp bạn của ! " Hai hàng lông mày nhíu lại, tóm lấy cổ áo của Mạnh Chấn Sênh.

      Mạnh Chấn Sênh cũng phải mẫu người bị người khác đối xử thô lỗ mà im lặng , bàn tay nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Tổ Minh, Mạnh Tổ Minh lập tức đau đớn buông tay ra.

      " tốt nhất đừng có động tay động chân với em , em muốn đánh nhau với ." trầm giọng cảnh cáo.

      tin Mạnh Tổ Minh quên từ học Taekwondo, nên rất ràng nếu có đánh nhau, ta tuyệt đối thua. Cổ tay Mạnh Tổ Minh bị nắm đau quả có kiêng dè, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ thể bất mãn.

      " Quân tử đoạt thứ người khác thích, cậu hiểu ?" Mạnh Tổ Minh cắn răng hỏi.

      " Nếu như phải căn cứ vào ý nghĩ này , nếu phải nhớ họ của em em chỉ đem Bằng Huyên trở thành bạn." Mạnh Chấn Sênh trả lời câu hỏi của , liếc nhìn , con mắt chất chứa phiền muộn ảm đạm dễ để người khác phát ra. " Cho nên trước mắt em và Bằng Huyên là trong sạch, cần suy đoán lung tung, nghĩ việc kinh khủng như vậy."

      Có lẽ là tính cách chính trực cho phép thừa nhận ý nghĩ thích với Diệp Bằng Huyên, cũng cho thấy can vào lập trường của bọn họ, Tổ Minh cần nghi ngờ hiềm nghi , chính cũng cần lo lắng che giấu.

      Mạnh Tổ Minh cứng họng nhìn . Cho nên , cậu thích Bằng Huyên nhưng vì quan hệ nhưng vì quan hệ của nên mới quyết định rút lui mà mong việc khác? Vậy bây giờ nên vui hay tức giận đây ?

      Mạnh Chấn Sênh thấy phản ứng kịch liệt, dường như cho rằng nghe như vậy có chút yên tâm , khỏi ngẫm nghĩ để cho Mạnh Tổ Minh hiểu có người cạnh tranh chờ bất cứ lúc nào cũng có thể cướp Bằng Huyên , có thể Tổ Minh hiểu được và quý trọng Bằng Huyên.

      số người có cách nghĩ kỳ lạ như vậy, giống như càng có sức cạnh tranh càng hiểu được đáng quý , chừng Mạnh Tổ Minh chính là người như vậy.

      " Nhưng trước mắt tuy em xem Bằng Huyên là bạn có nghĩa là em vĩnh viễn coi ấy là bạn, chỉ cần đối xử với ấy tốt , em lập tức nghĩ cách cướp ấy về, tự đánh giá cân nhắc ." Vẻ mặt nghiêm túc tuyên bố uy hiếp.

      Nếu thể làm tiểu nhân mật báo , có cách nào cho Diệp Bằng Huyên biết trường hợp của vậy tranh thủ đòi quyền lợi và cư xử cho .

      Lời của lại khiến Mạnh Tổ Minh sửng sốt lần nữa, sắc mặt xanh hồng lần lượt thay đổi. Đây chẳng phải là muốn bỏ Chu Lệ Nhi ? Ý tứ của Chấn Sênh chính là muốn chỉ qua lại với Bằng Huyên , nếu can dự vào?

      " Nhưng.... Chu Lệ Nhi cũng làm sai chuyện gì! " khó xử .

      Hai đều có ưu điểm nên mới khó lựa chọn , chỉ có thể bắt cá hai tay!

      " nghĩ ràng xem người mình rốt cuộc là ai !"

      Mạnh Chấn Sênh vỗ vai , lập tức bước vào nhà , hề ở lại mà vội vàng chào tạm biệt Bằng Huyên. Ví như nếu tiếp tục ở lại chỉ sợ chỉ là giày vò.

      ai biết tâm tình lúc này của mâu thuẫn bao nhiêu, hy vọng Mạnh Tổ Minh chọn Chu Lệ Nhi lúc đó tiếp tục theo đuổi, khôi phục tự do cho Bằng Huyên ; mặt khác lại muốn Bằng Huyên tổn thương đau lòng, hy vọng Mạnh Tổ Minh buông Chu Lệ Nhi.

      Cảm xúc vướng mắc giống như loại dây leo giăng đầy trong lòng, quấn lấy, ghim lấy, cách nào tránh được.....
      Last edited by a moderator: 19/12/15
      Snow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :