1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu cả đời - Bách Lý Nam (Full Sắp có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Phỏng đoán lẫn nhau 1

      Nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước, nếu em bước về phía bước đầu tiên, như vậy nốt 999 bước còn lại!

      Những lời này nhớ là ai ra đầu tiên, là rất sâu sắc ra thận trọng và phân vân của trai nhau, rất nhiều người lo lắng nếu đối phương có suy nghĩ giống nhau, bước ra bước kia ngay cả làm bạn bè cũng được nữa rồi.

      Nhưng có số việc, làm , thành lời, vĩnh viễn đặt ở đáy lòng, rất dễ dàng bỏ lỡ nhau, giờ phút này Lam Tuấn Kiệt chính là như vậy, dám thẳng ra tâm ý của mình, chính cũng vì sao đối mặt Hứa Mỹ An lại hề có tự tin với tình cảm như vậy, càng để ý lại càng sợ mất có lẽ chính là như vậy.

      Mới trước đây mỗi ngày Hứa Mỹ An đều thích , nhưng sau khi lớn lên từng thích rất nhiều người, lại lại thích , vẫn chán ghét tính tình thối tha của , cùng chỗ với đến ngày nào đó tức chết hoặc là buồn chết.

      Rốt cuộc thế nào mới có thể khiến vui vẻ đây? Lam Tuấn Kiệt là nghĩ mãi ra, lớn như vậy rồi còn chưa từng có kinh nghiệm lấy lòng con , từ sau mười lăm tuổi vẫn vì việc cự tuyệt các như thế nào mà phiền não, bởi vì mẹ, nên muốn làm thương tổn đến phụ nữ, cho nên hơn phân nửa chỉ dùng vẻ lạnh như băng để cự tuyệt cách tiếng động, nhưng cũng cố ý lấy lòng các , cho nên cảm thấy tại gặp phải bài toán khó.

      Để cho tiếp viên hàng mang cái chăn lông tới, nhàng phủ lên người Hứa Mỹ An, đắp lên xong, cũng nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, mấy ngày nay cũng mệt chịu nổi, chẳng qua quen lạnh nhạt, người bên ngoài nhìn thấy dao động trong lòng đấy thôi.

      lát sau có động tĩnh, Hứa Mỹ An lại mở mắt ra, cũng có ngủ, chỉ là vì tránh phải chuyện với Lam Tuấn Kiệt thôi, kỳ nghĩ lại Lam Tuấn Kiệt đối xử với rất tốt, vốn cho rằng tìm trợ lý như làm người đại diện chỉ là hứng thú nhất thời của mà thôi, mà đúng lúc có mặt ở trường nên mới bị chỉ đích danh.

      Nhưng năm nay, dạy cho ít vấn đề, tuy rằng tính tình tốt, có khi gào thét với , có khi cầu cầu này kia , nhưng thực tế lại chưa từng thực phạt , ngược lại, những việc làm tốt luôn có ở phía sau sửa chữa.

      Khả Ly sai, thực cẩu thả, trước kia làm sao lại có chú ý tới đâu? thức đêm chụp ảnh, phải ở bên cạnh, nhưng lại luôn cẩn thận ngủ quên, mà người được đắp lên áo khoác khoắc hoặc chăn lông, mỗi lần đều là sau khi kết thúc công việc mới bị đánh thức, mà lúc này còn luôn thầm oán ngược đãi , tước đoạt niềm hạnh phúc được ngủ giường của .

      Trong công việc càng cần phải rồi, sắp xếp tốt mọi chuyện cần thiết, chỉ cần làm việc theo lịch trình thời gian làm việc và hạng mục công việc của là được, vốn nghĩ rằng toàn bộ những việc này đều là phải làm, mà thực tế lúc nhàm chán sau khi chuyện với người đại diện của những người khác mới phát giống như rất nhiều việc phải là làm mới đúng. Người đại diện vốn phải chú ý trong ngoài, chu đáo, người nghê sỹ cần lo lắng những chuyện vụn vặt này.

      Trước kia cảm thấy Lam Tuấn Kiệt cho rằng năng lực của đủ nên mới tự mình làm, tại mới nghĩ đến vốn là có ý săn sóc có phải hay đây, nghĩ lại quả chiếu cố ở rất nhiều chỗ, nếu phải cả ngày nghiêm mặt, có việc gì quát , nhất định tự mình đa tình cho là thích .

      Chẳng qua điều này sao có thể chứ, nhìn lại bản thân, tài lại có sắc, có lẽ là quen tự mình làm mọi chuyện thôi, thích là Khả Ly xinh đẹp lại dịu dàng như vậy, chỉ là vì sao lại là Khả Ly chứ? Nếu như là khác nhất định cam lòng , thế nào cũng phải thử phá hoại mới được .

      Cơ thể vẫn nghiêng bên đều có chút cứng ngắc rồi, Hứa Mỹ An xoay người cái, quay đầu nhìn thấy Lam Tuấn Kiệt ngủ, thế này mới phát rất tuấn tú, giống số ngôi sao nam màn ảnh có sức quyến rũ khôn cùng mà trong thực lại bình thường, mà Lam Tuấn Kiệt tuy nhìn gần như vậy cũng hề có chút tỳ vết .

      Làn da sạch nhẵn nhụi, khuôn mặt tuấn tú vừa đủ, môi hơi mỏng, người khác người môi mỏng bạc tình, tin tưởngânh , là người nhận định việc là đúng rất chân thành làm tốt, lông mi của dài, ngủ mày cũng hơi nhíu lại, cũng có chuyện vui sao?

      Đúng rồi, thích khí hậu của Đông Nam Á, lần này tới chụp ảnh tuần là giới hạn cao nhất của rồi, hai cúc áo sơ mi của bị mở ra, cơ ngực được rèn luyện thường xuyên rất tự nhiên tản ra hơi thở đàn ông, đúng vậy, tất cả mọi người đều tia tà mị *, chính là loại hơi thở này làm cho tất cả các đều mê muội .

      "Thưa các hành khách, mọi người ngồi . . . . . ." Tiếng nhắc nhở ôn nhu của tiếp viên hàng đột nhiên truyền đến, Lam Tuấn Kiệt lập tức giật mình tỉnh dậy, Hứa Mỹ An vội vàng thu hồi ánh mắt của mình, mặt nhịn được ửng đỏ, vừa rồi thế nhưng muốn biết hôn môi có cảm giác như thế nào, là muốn chết!

      Chương 33: Phỏng đoán lẫn nhau 2

      "Khả Ly, nếu em mở cửa hàng quần áo !" Hứa Thành Lâm sau khi suy nghĩ liền , hôm nay là ngày sinh nhật của mẹ Khả Ly, mang theo lễ vật đến đây ăn tối, mẹ Khả Ly đưa Ngọc Ngọc tắm, lưu để lại hai người chuyện, mẹ Khả Ly thực bằng lòng tạo cơ hội cho bọn họ.

      "Nếu mình mở cửa hàng thời gian tự do hơn chút, ngẫu nhiên dì cũng có thể trông cửa hàng giúp em, có thể nhiều thời gian ở bên Ngọc Ngọc phải rất tốt sao?"

      "Mở của hàng nhất định kiếm được tiền, hơn nữa em cũng có nhiều vốn như vậy." Khả Ly lắc lắc đầu, rời khỏi Nghệ Tinh 1 tuần rồi, tìm việc vẫn thuận lợi, trong lòng cũng bắt đầu lo lắng.

      Hứa Thành Lâm chân thành : " đóng góp phần, trở thành nhà đầu tư được , tin tưởng em kinh doanh rất tốt."

      biết chắc chắn Khả Ly nhận giúp đỡ của , cho nên cố ý như vậy, bất quá Khả Ly cũng nghĩ như vậy, phải biết tâm tư của , chẳng qua thể tiếp nhận, tình cảm của đối với cũng giống như Mỹ An thôi, "Cám ơn Hứa, em thực có niềm tin với việc buôn bán!"

      "Khả Ly, . . . . . ."

      " Hứa, khi nào Mỹ An trở về vậy?" Khả Ly vội vàng cắt đứt lời khuyên bảo của Hứa Thành Lâm, cũng sợ hãi ra lời khiến khó xử.

      Hứa Thành Lâm bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Khả Ly cái, trong lòng thầm thở dài tiếng, làm sao biết Khả Ly có ý gì với , chỉ hi vọng kiên trì của mình ngày nào đó có thể khiến động lòng, chỉ cần chưa lấy chồng vẫn hy vọng.

      " về từ đêm rồi, mấy ngày trước con bé bị sao vậy? Rầu rĩ vui nhốt mình ở trong phòng, hỏi con bé cũng chịu ."

      Khả Ly hơi mỉm cười, "Ngày mai em tìm Mỹ An tâm , đúng lúc tại làm có thời gian. Ba Hứa bây giờ vẫn thích Mxy An làm việc trong giới giải trí sao?"

      "Đúng vậy! Nếu chỉ làm việc trong hậu trường còn được, có đoạn thời gian trước con bé theo Lam Tuấn Kiệt xuất TV vài lần, mẹ rất là cao hứng, ba vẫn thích, nhưng cũng có chuyện gì, Mỹ An vui vẻ là tốt rồi! thấy những lời đồn đại bình luận về cái chàng Lam Tuấn Kiệt kia cũng tệ lắm!" Hứa Thành Lâm cũng cười cười.

      "Đúng vậy! Tuấn Kiệt đối xử với người khác rất tốt, hề lạnh lùng đến mức quan tâm đến tình người giống như trong lời đồn như vậy đâu."

      "Em cảm thấy ta tốt?" Vẻ mặt Hứa Thành Lâm có chút khác thường, chẳng lẽ tin tức báo phải là căn cứ sao? Khả Ly thích Lam Tuấn Kiệt? thầm suy đoán.

      Khả Ly lại hoàn toàn phát , tiếp tục khen: "Đúng vậy! tại ấy nổi danh như vậy rồi, nhưng chút cái giá của ngôi sao cũng có, nhưng lại rất biết chăm sóc người khác, hai ngày trước còn gọi điện thoại đến hỏi em vết thương đầu có tốt hơn chưa mà."

      "Đúng rồi! Hứa, có công ty thông báo mai em đến phỏng vấn, hôm nay em muốn nghỉ ngơi sớm chút, ngày mai dùng trạng thái tốt nhất để phỏng vấn, cố gắng để được tuyển dụng."

      "À, vậy được rồi! về trước, Chủ nhật lại đến đưa em cùng dì còn có Ngọc Ngọc cùng ra ngoài ăn cơm."

      " ngại quá, lại khiến Hứa phải tiêu pha nữa rồi, nếu ngày mai mà em thông qua phỏng vấn, Chủ nhật để em mời cơm, nhưng thể ăn gì quá đắt được, ha ha!" Khả Ly xoa dịu khí chút, cũng hy vọng Hứa Thành Lâm vì mà khó chịu.

      "Được! Đừng khẩn trương! Ngày mai nhất định thuận lợi !" Tuy rằng Hứa Thành Lâm hi vọng Khả Ly có thể nghe lời mình mở cửa hàng, nhưng đối với việc lòng muốn tìm việc cũng chỉ có thể tỏ vẻ duy trì!

      Chương 33: Phỏng đoán lẫn nhau 3

      Ngày hôm sau, Khả ly lại lần nữa thất vọng ra khỏi tòa nhà, tổng cảm giác có chỗ nào thích hợp, Thiên Luân là công ty chuyên quần áo và phụ kiện, nhận lời mời phỏng vấn là chức trợ lý bộ phận kinh doanh tiêu thụ, phải bỏ qua công việc liên quan đến kế toán, mà là liên tục tuần cũng chưa tìm được công việc mới mở rộng phạm vi.

      ràng cái vị trưởng phòng bộ phận kinh doanh tiêu thụ khi phỏng vấn nhìn thấy rất là nhiệt tình, hỏi rất nhiều vấn đề đều trả lời hết, thoạt nhìn ông ta rất hài lòng, cũng sắp muốn đưa ra quyết định, sau người đó nhận cuộc điện thoại lại đột nhiên với là kinh nghiệm cảu đủ gì đó nên thể tuyển dụng.

      Kinh nghiệm gì chứ? hiểu nổi! ràng lúc trước chính có kinh nghiệm ở phương diện này rồi, ông ta vẫn với quan hệ, rất dễ học được thôi, sao đột nhiên lại dùng lý do này từ chối đâu?

      Nhớ lại lúc rời ánh mắt của vị trưởng phòng kia cảm giác hơi tiếc nuối, càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề, trước đó có lần thông qua phỏng vấn rồi, ngày hôm sau chuẩn bị nhận chức, đến lúc đó lại nhận được điện thoại của đối phương xin lỗi là hệ thống của bọn họ bị lỗi, cũng có được tuyển dụng.

      đúng là chưa từng lâu như vậy cũng tìm được việc làm, trước kia còn chưa lấy được bằng tốt nghiệp đại học mà tìm việc cũng chưa khó như vậy đâu, cuộc sống của bọn vẫn có vẻ túng thiếu, nếu lại tìm được việc, cuộc sống sau này trở thành vấn đề, thể vẫn dựa vào tiếp tế của hai em nhà họ Hứa được, cũng càng nghĩ đến cầu cứu người nhà họ Mạnh rồi.

      muốn đến chỗ Phon Chi Thu làm việc sao? Tập đoàn Tân Hải tuyển nhân viên thực ra cực kỳ khắc nghiệt, cầu phi thường nghiêm khắc, thành tích cao, tố chất cao là điều kiện cần thiết, rất nhiều người trẻ tuổi đều coi việc được làm việc trong Tập Đoàn Tân Hải là việc thực vẻ vang, đương nhiên điều quan trọng nhất là Tân Hải trả lương cao.

      Người từng làm ở Tập đoàn Tân Hải ra có rất nhiều công ty tranh nhau tuyển dụng, nhưng tổng bộ tập đoàn cũng rất ít sa thải người, lại càng có người nào chủ động rời , công ty săn đầu người trả lương cao cũng rất khó lấy được người ở tổng bộ.

      Khả Ly ngoại trừ sợ hãi tiếp cận Phong Chi Thu ra, niềm tin đối với năng lực của bản thân cũng cảm thấy rằng đủ, haiz! có việc làm mà phải làm sao đây, Ngọc nhi lập tức phải học tiểu học rồi, nếu như muốn vào trường học tốt chút cần nhiều tiền hơn. Bệnh của mẹ mặc dù có tái phát nhưng cũng thể làm việc nặng được, mặc dù dạy cắm hoa ở hội phụ nữ cũng phải công việc dùng thể lực, nhưng chạy chạy lại người cũng mệt mỏi, vẫn khuyên bà đừng làm, bà lại chịu, tại thấy vẫn chưa có việc làm lại càng nghỉ rồi.

      Tân Hải lương cao quả thực khiến động tâm, nếu có thể nhận được mức lương cao như vậy, cuộc sống của nhà ba người bọn tốt hơn rất nhiều. Nếu Phong Chi Thu cứ tiếp tục sống ở nước ngoài tốt rồi, nếu ở đó, còn có niềm tin cố gắng làm tốt phần công việc đó, nhưng nếu ở đó mà rất khó.

      Rốt cuộc có ý tứ gì đây? tại hoài nghi Nghệ Tinh sa thải ra lệnh, chẳng lẽ có hứng thú với ? Mặt Khả Ly đột nhiên đỏ lên, sau đó lại nghĩ, cho dù có hứng thú chỉ sợ cũng là tâm lý muốn chinh phục thôi! Suy cho cùng cũng phải đối mặt với tình hình thực tế thôi?

      Trời chợt đổ mưa, nhiệt độ hạ xuống, Khả Ly co người lại chút, vội vàng trú dưới trạm chờ xe buýt lấy điện thoại ra.

      PS: Đa tạ mọi người chuyển từ truyện vua chúa qua đây tiếp tục ủng hộ bạn của Nam, cũng cảm tạ duy trì của những người bạn mới, chúc mọi người mỗi ngày khoái hoạt!
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      sanone2112, laulaChris thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 34: Cầu mà được (1)

      “Mỹ An, cậu công tác về chưa?” Hình như mưa càng lúc càng lớn, hôm nay mang túi xách tương đối , nên mang theo ô, thực gay go, lâu lắm rồi mưa.

      về rồi!” Giọng Hứa Mỹ An thản nhiên.

      “Vậy tối qua nhà mình ăn cơm , tại mình có thời gian, làm đồ ăn ngon cho cậu.”

      “. . . . . , buổi tối mình còn có việc, . . . . . . . . Gần đây rất bận.”

      “Vậy à! Vậy cậu bận việc , lúc nào rảnh gọi điện cho mình.”

      “Được, mình cúp máy trước, có thời gian tìm cậu!” đợi Khả Ly tạm biệt, Hứa Mỹ An cúp điện thoại.

      Khả Ly cũng nghe ra cái gì khác thường, công việc của Hứa Mỹ An mà bận rộn là đảo lộn ngày đêm hết cả, hơn nữa tính ấy lại nôn nóng, vội vội vàng vàng gác điện thoại cũng phải lần đầu tiên.

      Khả Ly rất hâm mộ bận rộn của ấy, tại công việc của ấy thuận lợi, tình cảm cũng sắp có kết quả, mà bản thân nay càng thảnh thơi lại càng sợ, nhìn tờ báo trong tay, nhà họ Mạnh ở thành phố H cũng có công ty, nay thông báo tuyển dụng nhân viên, nhưng tại lại thể .

      Công ty này chắc là do Mạnh Khả Tình quản lý, bữa tiệc lần trước phải gặp Mạnh Khả Tình đến tham dự sao, Mạnh Khả Lệ có tới, tỏ vẻ hơn phân nửa là chị ta ở thành phố H, bằng với tính thích dự tiệc của chị ta nghĩ biện pháp tham dự mới là lạ.

      Mạnh Khả Lệ so sánh với Mạnh Khả Tình, tuy rằng xinh đẹp hơn chút, nhưng ý nghĩ lại đơn giản, Mạnh Khả Tình vẫn là có tâm kế, mới trước đây thiết kế những trò hãm hại hơn phân nửa là xuất phát từ ý kiến của chị ta, chẳng qua đa số từ Mạnh Khả Lệ thực mà thôi.

      Khả Ly buông báo xuống, chức vụ này rất thích hợp với , nhưng thể , thể lại nhấc lên quan hệ với nhà họ Mạnh được, tuy rằng năm gần đây người ba danh nghĩa kia giống như lương tâm trỗi dậy lại nghĩ tới mẹ, nhớ có lần tiện đường hội phụ nữ vừa vặn bắt gặp ông ta và mẹ chuyện gì đó, thấy lại cười cười, cũng biết làm sao ông ta lại tìm được bọn .

      Cũng khó, từ đến lớn cũng chưa từng nhận được khuôn mặt tươi cười nào của ông ta, may mắn mẹ ra ngoài vài năm thấy hình như cũng phai nhạt hơn rồi, nhận lời mời cùng ăn cơm của ông ta, nếu đúng là muốn đối mặt với ông ta.

      Sau đó mẹ lại giọng ông ta hi vọng mẹ con có thể trở về, trở về cái nhà kia, mà quay về thành phố G, ông ấy sắp xếp cho bọn căn nhà khác, cười lạnh, quay về thành phố G? Bên đó có thể giấu giếm được Trần Khiết bao lâu? tìm đến bọn náo loạn mới là lạ chứ! cảm thấy cuộc sống tại tuy rằng gian khổ chút lại tự do tự tại rất nhiều, thực bao giờ muốn chịu ức hiếp của nhà họ Mạnh nữa.



      Chương 34: Cầu mà được (2)

      “Mẹ Ngọc Ngọc à, xin lỗi! Đều tại tôi trông nom tốt bọn trẻ!” Hai ngày nay đều là Khả Ly đưa đón thằng bé, vừa đến nhà trẻ, giáo vừa nhìn thấy lập tức lời xin lỗi khiến trong lòng cả kinh.

      Vội vàng cúi đầu nhìn kỹ Ngọc Ngọc, phía bên trái khuôn mặt có hai vết cào có vẻ ràng, chắc là bọn trong lúc đùa giỡn gây ra thôi, Khả Ly : “ có việc gì! Trong lúc bọn trẻ đùa giỡn với nhau cũng thường xảy ra chuyện này mà.”

      “Bình thường Ngọc Ngọc đều cực kỳ ngoan ngoãn, hôm nay cũng biết sao vậy, đánh nhau với bé trai cùng lớp, lúc tôi chạy đến mặt của bé cũng có vài vết cào rồi, tôi tìm nhân viên y tá xử lý vết cào cho bé, buổi tối chị lại chú ý chút!” giáo này thích Ngọc Ngọc, biểu tình thương tiếc mặt cũng thuần túy chỉ là vì để phụ huynh trách cứ.

      “Được, sao! Ngọc Ngọc, tạm biệt giáo !”

      “Tạm biệt giáo!” Ngọc Ngoc buồn buồn câu liền liền tự mình ra ngoài trước, giống ngày thường nắm lấy Khả Ly rời.

      Khả Ly gật đầu với giáo viên rồi theo, nắm chặt tay thằng bé đoạn rồi mới hỏi: “ cho mẹ, Ngọc Ngọc là đứa trẻ ngoan, làm sao có thể đánh nhau với bạn học đâu?”

      “Cường Cường ăn hiếp Phương Phương, giật bím tóc của bạn ấy, cho nên con mới bạn ấy.”

      “Ừ, Ngọc Ngọc là con trai, biết thể bắt nạt bạn .” Khả Ly vội vàng khen ngợi câu, giáo dục trẻ em là thể đánh chửi, mà còn phải phát ưu điểm của trẻ, khen ngợi nhiều hơn, đây chính là học được từ mấy cuốn sách viết về việc giáo dục trẻ em, “Vậy làm sao đánh nhau chứ?”

      “Bởi vì. . . . , bởi vì cậu ấy . . . . . .” Ngọc Ngọc có chút do dự, dường như muốn .

      “Bất kể như thế nào cũng thể đánh nhau!” Khả Ly thích thấy người đánh nhau nhất, cho nên giọng cũng hơi nghiêm khắc.

      Ngọc Ngọc cong khóe miệng, ủy khuất : “Nhưng là Cường Cường cậu ấy con là đứa trẻ có ba!”

      Khả Ly ngây ngẩn cả người, thằng bé tên Cường Cường kia ở đối diện nhà bọn , nhưng lúc Khả Ly hoặc mẹ Khả Ly đưa Ngọc Ngọc sang công viên bên cạnh chơi đùa ngẫu nhiên cũng gặp phải, bọn cùng nhau chơi đùa, tự nhiên người lớn cũng muốn chuyện phiếm với nhau, quen biết hơn tự nhiên mẹ Cường Cường cũng nhìn ra nhà bọn có đàn ông rồi.

      Chẳng qua những lời này với đứa làm gì chứ! Nếu phải cha mẹ , làm sao đứa bé có thể ra những lời như vậy được, kia là, trong lòng Khả Ly có chút tức giận, mặt lại dịu , nắm chặt tay của Ngọc Ngọc : “Đừng nghe người khác , Ngọc Ngọc đương nhiên là có ba chứ, chẳng qua là công tác rất xa thôi.”

      vậy ạ? Là nước ngoài sao? Ba của Thiến Thiến cũng ở nước ngoài.” Ngọc Ngọc ngẩng khuôn mặt bé lên, vẻ mặt còn uể oải như lúc trước nữa.

      Khả Ly hơi mỉm cười : “Đúng vậy! Ba công tác ở nước ngoài, Ngọc Ngọc học giỏi, lớn lên là có thể gặp được ba rồi.” ngày nào đó cho Ngọc Ngọc ai là ba của thằng bé, chờ sau khi thằng bé đủ 18 tuổi, hi vọng thằng bé có thể hiểu cho .

      “Vì sao ba đến thăm chúng ta chứ?” Ngọc Ngọc vẫn quấn lấy chịu bỏ qua.

      “Công việc của ba rất bận rộn, hơn nữa nước ngoài rất là xa, cho nên thể thường xuyên trở về được, nếu Ngọc Ngọc ngoan ngoãn, nghe lời mẹ và bà ngoại mà , nhất định ba trở về thăm Ngọc Ngọc, tối hôm nay Ngọc Ngọc muốn ăn cái gì ngon nào? Cùng chợ với mẹ nhé!”

      “Vâng! Con muốn ăn tôm được ?”

      “Được chứ! Hôm nay mua tôm nhảy nhảy mà Ngọc Ngọc thích ăn nhất nào!”

      Ngọc Ngọc vừa nghe xong lập tức hoan hô, rốt cuộc vẫn là đứa trẻ, rất nhanh quên hết những vấn đề trước đó, tiếp đó còn muốn ăn ngô, Khả Ly cũng đồng ý theo, trong lòng lại đau xót, thằng bé này rất thích ăn hải sản, nhưng vì tiết kiệm tiền nên rất ít khi mua, nhưng bình thường Ngọc Ngọc cũng rất hiểu chuyện, cũng khóc đòi cái gì.

      Cho nên Khả Ly cảm thấy đứa bé này là món quà trời ban cho , vô luận vất vả thế nào, cũng cam nguyện. Có được ắt có mất, cuộc sống đâu có toàn vẹn đâu, cũng nên thỏa mãn, nghĩ nhiều nữa, hai mẹ con vừa thảo luận món ăn vừa mang thao nụ cười tươi khiến người thích về phía chợ.




      Chương 34: Cầu mà được 3

      "Chi Thu, cậu còn cậu đối Mạnh Khả Ly có hứng thú?" Ngụy Lam Thiên vẻ xem cuộc vui, còn đảm nhiệm vai trò thêm dầu vào lửa nữa.

      tại trong văn phòng làm việc của Phong Chi Thu có ba người, trừ bỏ Ngụy Lam Thiên ra còn có người đàn ông trung niên với biểu tình nghiêm túc.

      "Chi Thu, lão tổng giám đốc tuy rằng hi vọng cậu lấy Mạnh Khả Ly, nhưng cũng có cưỡng cầu, cũng cầu gì đối với gia đìn nhà cả, chỉ cần là người trong lòng của cậu là được, năm đó lão tổng giám đốc cho dù mất nhanh như vậy, cũng dự liệu được là cậu chịu kết hôn dễ dàng như vậy, cho nên sớm nghĩ đến kỳ hạn sáu năm này rồi."

      Khổ tâm khuyên bảo là thư ký trước kia của Phong tổng giám đốc Tề Đông, bây giờ là phó tổng giám đốc của Hải Liên, mấy năm nay ông vẫn điều hành kinh doanh sản nghiệp dưới danh nghĩa tập đoàn Hải Liên thay nhà họ Phong. Phong Hải có ân với ông, cho nên ông hi vọng tâm nguyện của Phong Hải có thể đạt thành, bởi vậy cứ có cơ hội là lại khuyên Phong Chi Thu kết hôn.

      "Tôi biết bây giờ cậu cũng đem Hải Liên để vào mắt, nhưng dù sao nó cũng là sản nghiệp mà trước kia ba mẹ cậu vất vả gây dựng lên, hơn nữa tại có rất nhiều nghiệp vụ liên quan đan xen cùng với Tân Hải, nếu ba tháng sau phải chuyển giao cho chính phủ, có rất nhiều thứ chúng ta vốn có quyền quản lý nữa rồi, bây giờ cậu cũng ba mươi hai tuổi rồi, cũng đến lúc nên kết hôn!"

      "Chú Đông, chú cũng hy vọng cuối cùng của ba cháu là cháu có thể tìm được người trong lòng, nhưng cháu lại thích rất nhiều người, đúng là biết cưới ai tốt đây." Phong Chi Thu vuốt vuốt chiếc bút ký trong tay cười , chút cũng có cảm giác khẩn trương vì bị ép lấy vợ.

      "Nghe A Thiên , phải tại cậu rất có hứng thú với tiểu thư a Ly sao? Năm đó toi cũng từng gặp hai lần, thực rất ôn nhu hiền thục, năm đó còn hơi , năm nay hai mươi lăm tuổi là phù hợp rồi!"

      "Chú được nghe a Thiên hết toàn bộ, Mạnh Khả Ly có con rồi!"

      Ngụy Lam Thiên vội vàng tiếp lời : "Có con sợ cái gì? Mình điều tra rồi, thực ra ấy chưa từng kết hôn, cũng vẫn quen bạn trai, nhà họ Phong có nuôi thêm đứa bé cũng thành vấn đề chứ!"

      "Phải đó, a Thiên rất có đạo lý, mặc dù Mạnh tiểu thư có con cũng khôgn tốt lắm, chẳng qua nếu như Chi Thu cậu bằng lòng lấy ấy cũng vấn đề gì." Tề Đông liền giật mình chút, lập tức phản ứng kịp, những năm gần đây việc chưa kết hôn có con cũng tính là cái gì, chỉ cần Phong Chi Thu đồng ý kết hôn là tốt rồi, bằng theo cái bộ dáng bất cần đời này của cậu ấy, còn biết khi nào có thể kết hôn đây, hơn nữa tâm nguyện của Phong Hải cũng chỉ có chuyện như vậy thôi.

      Phong Chi Thu ha ha cười : " nghĩ tới tư tưởng của Chú Đông cũng rất mới mẻ, với cháu mà ấy có con hay cũng phải là vấn đề, chẳng qua hứng thú của cháu đối với ấy cũng chưa đến mức muốn lấy ấy, chú Đông cũng cần lo lắng, cho dù xử lý tài sản của Hải Liên để chuyển giao cho chính phủ, đến lúc đó đội ngũ quản lý vẫn có sẵn, có ảnh hưởng gì ! tại chúng ta cũng thiếu tiền."

      "Cậu cậu hứng thú lớn nhưng mình tin, nếu cậu có hứng thú làm sao phải mang ấy đến bên cạnh chứ, còn khắp nơi cản đường người khác, hại người ta có chỗ nào làm việc, haiz! Mạnh tiểu thư đáng thương, đến bây giờ có lẽ cũng biết là ai làm hỏng việc của mình đâu!" Ngụy Lam Thiên thủy chung nghĩ buông tha cái đề tài này, khó có cơ hội nhin thấy Phong Chi Thu để bụng với như vậy, nhân cơ hội giễu cợt phen cũng phải là phong cách của .

      Tề Đông sau khi nghe xong mắt lại sáng rực lên, Phong Chi Thu lại trừng mắt Ngụy Lam Thiên : “Mình thấy cậu rảnh rỗi nhàm chán quá hả, cậu nhìn lại mình , kết hôn có cái gì tốt, tại giống hệt cái bà tám!”

      “Chà chà! Thẹn quá thành giận! Mình nghĩ nếu Mạnh tiểu thư vẫn chịu đến tổng bộ làm việc xem cậu làm gì đây, cùng lắm ấy đến công ty lớn làm việc, tùy tiện tìm công việc trong công ty cũng xong, chẳng lẽ cậu còn cảnh cáo mấy công ty của người ta cũng thể thuê ấy sao?”

      Phong Chi Thu lười biếng dựa lưng vào ghế : “Mình tin ấy đến! Lại , vạn nhất quả ấy chịu đến thôi, bất quá mình chỉ cảm thấy ấy hơi cổ quái mà thôi, ràng là biết mình, vậy mà mỗi lần thấy mình lại trốn, cũng biết có phải giả vờ hay !”

      “Thôi ! Cậu cho là con khắp thiên hạ hày đều thích cậu chắc! Vợ mình chỉ mình như vậy thôi chứ biết họ Phong cậu đâu, chừng Mạnh tiểu thư cũng cho rằng như thế, mình đoán trước kia có thể là ấy bị Hoa Hoa Công Tử (Play Boy) khi dễ, cho nên tại thấy Hoa Hoa Công Tử liền đường vòng thôi, phụ nữ mà, chỉ cần phải ấm đầu, tìm chồng vẫn là thành bổn phận tốt nhất, hắc hắc!”

      “Cậu thành ! Cậu bổn phận! Có muốn mình gọi điện thoại cho a Oánh chuyện tối qua cậu đến câu lạc bộ đêm với mình !” Phong Chi Thu thích nghe suy đoán của Ngụy Lam Thiên, lập tức bắt được bím tóc của ta, tuy rằng bọn họ câu lạc bộ đêm cũng làm gì, bất quá để cho vợ cậu ấy a Oánh người cho rằng cậu lạc bộ đêm chính là nơi đứng đắn biết suy nghĩ lung tung.

      “Được! Cũng là cậu ngoan độc, mình thấy cậu buồn mới xả thân theo giúp cậu, cậu. . . , mình nữa, bất quá! Mình vẫn có dự cảm nhất định cậu rơi vào tay nào đó, đến lúc đó chừng còn sợ vợ hơn mình đâu, mình rất có kiên nhẫn chờ. . . , hừ!”

      “Thôi ! Bớt nhảm, làm việc của cậu !”

      “Tôi tôi ! Cái thư ký ngoài kia của cậu nếu đổi, về sau mình nhật đúng là nghĩ đến đây, thấy người là phóng điện, là dọa người!” Ngụy Lam Thiên xong chuẩn bị .

      Vốn vẫn nghe hai người trêu chọc Tề Đông lại gọi : “A Thiên, tôi tìm cậu còn có chút việc! Chúng ta đến phòng làm việc của cậu chuyện!”

      “Được! Tôi cho người chuẩn bị dụng cụ pha trà, chúng ta pha bình trà ngon từ từ chuyện, dù sao hôm nay cũng có việc gì!” Hai người vừa vừa ra khỏi văn phòng.

      Phong Chi Thu lại lấy điện thoại di động ra xem, có số điện thoại của Khả Ly, lại tìm được lý do gì để gọi điện cho . nhóc kia vì sao vẫn chịu đến đâu, điều tra năm đó sau bữa tiệc đính hôn khỏi nhà họ Mạnh rồi.

      Mẹ của bị bệnh, mình chăm sóc mẹ nằm viện điều trị, lại sinh đứa bé có ba, mấy năm nay cuộc sống hình như rất vất vả, sau đó cũng tiếp xúc với người nhà họ Mạnh vài lần, đều là mấy người xu lợi, chắc hẳn cũng quan tâm đến mẹ con , bằng cũng cho đến tận bây giờ vẫn thuê phòng để ở rồi.

      biết cha là ai? Ngay cả a Thiên cũng điều tra được ba của con , đúng là kỳ quái, Phong Chi Thu mở tư liệu điều tra của trong máy tính ra, lại xem kỹ lần, hồn nhiên biết là Mạnh Khả Ly chiếm cứ rất nhiều suy nghĩ của .

      Kỳ lý do chịu kết hôn ai cũng biết nếu như là sáu năm trước, kết hôn khả năng cũng cưới đấy, khi đó cảm thất phụ nữ đều giống nhau, nên cưới ai cũng vậy thôi.

      Nhưng vẫn nhớ đêm hôm đó, cái loại cảm giác cá nước giao hòa này, mấy năm nay cũng còn tìm được nữa rồi, tìm rất nhiều phụ nữ khác nhau, nhưng thủy chung vẫn có cái cảm giác này, cái loại cảm giác khiến cho muốn thương ai đó.

      Cái mềm mại kia, khi ở dưới cơ thể uyển chuyển nức nở cả đêm, ngày hôm sau lại biến mất còn thấy tăm hơi đâu nữa, nếu phải có vết máu loang lổ giường , đều phải nghĩ đó là giấc mộng.

      Đáng tiếc nhớ khuôn mặt của , ánh sáng trong quán quá mờ, hơn nữa hình như hóa trang rất đậm, sau khi về đến khách sạn cũng chịu bật đèn, sau đó cũng để a Thiên và a Nguyên điều tra ở quán Bar đó rất lâu, cũng thấy xuất .

      Quả thèm để ý đến , phải tất cả phụ nữ đều thích , còn có cái Mạnh Khả Ly kia cũng giống vậy, có lẽ cũng vì né tránh của ấy mới gây hứng thú cho , nghĩ như vậy.
      Last edited: 13/6/15
      hoadaoanh, sanone2112Chris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35: Đẩy sóng lớn lên 1

      “Chi Thu có hứng thú với Mạnh tiểu thư sao?” Vừa đến văn phòng của Ngụy Lam Thiên, Tề Đông khẩn cấp hỏi.

      Ngụy Lam Thiên sờ sờ mái tóc mình mới cắt đầu cười : “Đừng có gấp! Chúng ta pha ấm trà rồi từ từ chuyện.”

      “Sao lại gấp được, chỉ còn đến 3 tháng nữa thôi, trước kia Chi Thu ở nước ngoài tôi cũng được vài câu, tại thừa dịp cậu ấy ở đây nhanh chóng khuyên còn đợi đến khi nào, vì Hải Liên, vì lão tổng tài cậu ấy nên kết hôn rồi.” Tề Đông đặt mông ngồi lên ghế sofa, biểu tình vẫn nghiêm túc như vậy.

      Ngụy Lam Thiên : “Bằng cảm giác của tôi Chi Thu tuyệt đối có hứng thú với Mạnh Khả Ly, mấy ngày trước cậu ấy còn biết Mạnh Khả Ly là ai để cho tôi điều tra, tôi vừa điều tra thấy khéo, sáu năm trước cậu ấy cũng muốn tôi điều tra về ấy, khi đó cậu ấy còn tưởng rằng Mạnh Khả Ly quyết định kết hôn với lão tổng của ông nữa.”

      như vậy đó cũng là duyên phận rồi, năm đó sau khi lão tổng tài ngẫu nhiên thấy Mạnh tiểu thư cảm giác đầu tiên chính là thích hợp với Chi Thu, cho nên mới định ra cho cậu ấy, kỳ ông ấy cũng biết Mạnh Huy ra sao cả.

      nghĩ tới ra ngoài ý muốn, việc vui thành, nhưng là cậu xem Chi Thu mới về nước bao lâu gặp lại Mạnh tiểu thư phải duyên phận là cái gì, vị Mạnh tiểu thư kia thực giống như Chi Thu trồn cậu ấy sao?” Tề Đông vừa mới nghe bọn họ chuyện xong, xem chừng vẫn là rất có ý tứ đâu.

      Ngụy Lam Thiên tự nhiên là e sợ cho thiên hạ loạn, cũng rất muốn nhìn thấy Phong Chi Thu cam chịu vì phụ nữ, ai bảo từ lúc bắt đầu đến trường cậu ấy có gì thắng đâu, còn trông chờ vào Khả Ly đến thu phục cậu ấy đây.

      Vì thế thêm mắm thêm muối : “Đúng vậy, Chi Thu vừa thấy người ta ngay cả tên cũng biết liền coi trọng rồi, lập tức để tôi điều tra lai lịch người ta, tôi cũng ấy làm mẹ rồi, cậu ấy vẫn chưa hết hi vọng, mấy ngày trước vô cớ để Nghệ Tinh sa thải ấy, sau đó cậu ấy tự mình mời ấy đến tổng bộ làm việc, ông đoán xem thế nào, căn bản là người ta cảm kích, hơi cự tuyệt luôn rồi!”

      như vậy? Tổng bộ Tân Hải của chúng ta là nơi mà ai cũng muốn vào, bộ dáng của Chi Thu lại tốt như vậy, mà bé kia lại cự tuyệt? Có phải trước kia Chi Thu từng khi dễ người ta hay ?” Tề Đông phân tích .

      “Sao có thể chứ? Trước đó Chi Thu cũng nhận ra ấy. Tôi thấy nhất định là người ta nghe đến danh tiếng đào hoa của Chi Thu, cho nên mới trốn tránh cậu ấy, tin tức về Chi Thu mục giải trí cũng kém Tuấn Kiệt đâu!” Ngụy Lam Thiên cười .

      bé này rất tốt, cầu tiền tài cũng coi trọng bề ngoài, nhất định là bé trọng tình cảm, nếu Chi Thu thực thích, chúng ta cũng giúp tay !” Tề Đông bưng chén trà tinh xảo lên uống hơi cạn sạch.

      Ngụy Lam Thiên lại rót cho Tề Đông ly trà nữa : “Chú tìm tôi chuyện, tôi biết là chuyện này rồi, Chi Thu còn chịu thừa nhận để ý người ta, để tâm đến lại có thể làm cho tôi điều tra các công ty ấy tìm việc còn đánh tiếng cho họ mướn người sao, nhưng quả Mạnh Khả Ly cũng hơi kì quái, vì sao lại chịu đến Tân Hải chứ, điểm này tôi cũng nghĩ ra được.”

      “Mặc kệ điều này , trị phần ngọn bằng trị tận gốc, biện pháp của Chi Thu là thành rồi, chúng ta nghĩ lại biện pháp khác để thuyết phục Mạnh tiểu thư đến làm việc là được!”

      “Phải, điều này ra cũng khó, nhà Mạnh tiểu thư còn có mẹ già và con , tại gặp khó khăn khắp nơi, nếu tìm được việc mà , cuộc sống khó khăn, tôi nghĩ biện pháp cho ấy công việc mức lương tệ, nhất định ấy đến.”

      “Đường vòng cứu nước?”
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      sanone2112Chris thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      cả đời

      Chương 35: Đẩy sóng lớn lên 2

      “Đúng vậy! Tôi nghĩ Mạnh tiểu thư muốn đến Tân Hải làm việc hơn phân nửa nguyên nhân là vì Chi Thu, vậy cấp cái cơ hội để cho ấy cần việc làm đến công ty tôi làm việc, khẳng định thành vấn đề! Chúng ta ở đây là lầu lầu dưới cũng coi như làm việc gần nhau rồi.”

      “Vậy cũng được! Về mặt thời gian nữa?” Tề Đông hỏi xong lại nghĩ thầm: “Quên ! Chỉ cần Chi Thu bằng lòng kết hôn, cũng quan tâm có trong kỳ hạn hay .”

      “Kỳ đến chỗ tôi làm việc cũng có ưu việt, ở chỗ tôi nhiều nhân viên nam, Mạnh Khả Ly lại xinh đẹp, nghe tính cách tính tình cũng tốt, vẫn khiến rất nhiều nam nhân viên thích, đến lúc đó có thể có trò hay nhìn!”

      “Ha ha! Cậu quỷ này!” Tề Đông cũng bị học cười.

      Nguỵ Lam Thiên dự định trước : “Chờ coi ! Chi Thu nhưng cho tới bây giờ chưa từng có loại cảm giác này, nếu người ta chính là để ý tới cậu ấy, lại có đống đàn ông đăm đắm thèm thuồng đối với ấy nhất định cậu ấy chịu nổi, đến lúc đó khẳng định trực tiếp đến chỗ tôi cướp người đâu! Những ngày này cuộc sống quá nhàm chán rồi, cuối cùng cũng có trò hay để xem!”

      “Được được được! Tuỳ cậu náo loạn đấy, bên này cậu nghĩ biện pháp thúc đẩy hứng thú của Chi Thu, bên kia tôi có việc gì thúc giục cậu ấy kết hôn, sợ cậu ấy nhanh chóng cưới Mạnh tiểu thư về nhà rồi.”

      xong hai người nhìn nhau cười, rất có vẻ cấu kết với nhau làm việc xấu.

      “Xin chào! Xin hỏi là Mạnh tiểu thư sao?” Thương lượng xong, Nguỵ Lam Thiên liền tự mình gọi điện thoại cho Khả Ly, luôn luôn là người thuộc phái hành động, huống chi lại là chuyện có ý tứ như thế này, tìm chức vụ trong công ty Thiên Vũ của cực kỳ dễ dàng.

      Bề ngoài Nghênh Hiệp vụ chủ yếu của Thiên Vũ là công việc bảo vệ, nhưng ra Nghênh Hiệp vụ bí mật là điều tra lấy chứng cứ là giỏi nhất, vẫn là số số hai trong giới này, hơn nữa, mở cái công ty này chính là hứng thú cá nhân của Nguỵ Lam Thiên mà thôi, bản thân cũng là cậu ba của tập đoàn Nguỵ thị, chỉ hơi ‘ làm việc đàng hoàng’ mà thôi.

      Sắp xếp chức vụ trợ lý cho Mạnh Khả Ly là có vấn đề gì, tiền lương do định đoạt, trả nhiều hơn ít tiền, để an tâm làm việc ở đây.

      Hai ngày nay Khả Ly lại tìm ít nơi, vẫn có nơi nào nhận , bản thân cảm thấy tệ lại hề được nhận, thất vọng nhận được điện thoại: “Tôi là Mạnh Khả Ly, ở đâu gọi đến vậy?”

      “Công ty tôi là công ty bảo an Thiên Vũ, thấy hồ sơ xin việc của mạng, xin hỏi Mạnh tiểu thư có hứng thú với chức vụ trợ lý hay ?” Nguỵ Lam Thiên vẻ trịnh trọng hỏi thăm.

      Khả Ly mừng rỡ trận, tuy rằng chưa từng nghe về công ty Thiên Vũ, nhưng khó có người chủ động gọi điện thoại tìm , hơn nữa còn là vào lúc này nữa, vội vàng hỏi: “Xin hỏi nội dung làm việc chủ yếu là gì vậy?”

      “Mạnh tiểu thư có thể lên mạng xem qua về Công ty tôi chút, địa chỉ website là XXXXXX, chức vụ trợ lý chủ yếu là hỗ trợ về mặt văn thư, số liệu, tôi xem sơ yếu lí lịch của Mạnh tiểu thư là thành vấn đề, thời gian làm việc 5 ngày 1 tuần, 6 giờ ngày, lương thàng 6 ngàn 5 trăm, nếu Mạnh tiểu thư cảm thấy thành vấn đề, ngày mai có thể đến đây….. phỏng vấn.” Nguỵ Lam Thiên vốn nghĩ thẳng ngày mai có thể làm, suy nghĩ chút vẫn là phỏng vấn.

      Chế độ làm việc 5 ngày, 6 giờ ngày, tiền lương như vậy đối với công việc văn thư mà là khó có được, lúc trước thử việc ở Nghệ Tinh còn chỉ được ba ngàn 5 trăm đâu, có chuyện tốt như vậy sao? Khả Ly kiềm chế tâm tình kích động tiếp tục hỏi: “Xin hỏi địa chỉ ở đâu vậy? Lúc nào tôi có thể đến được vậy?”

      “Mười giờ ngày mai, phòng 818 tầng 8 toà nhà Tân Vũ, gặp Nguỵ để phỏng vấn là được!” Nguỵ Lam Thiên xong liền cúp điện thoại, đột nhiên nghĩ đến Mạnh Khả Ly từng đến cao ốc Tân Vũ rồi, biết có thể vì vậy mà đến phỏng vấn hay đây? nên vì tiền bạc mà băn khoăn gì !

      Chương 35.3


      Quả , Khả Ly vừa nghe là Cao ốc Tân Vũ lập tức liền nhớ lại tổng bộ của Tân Hải đúng là ở cao ốc Tân Vũ, vội vàng lên mạng kiểm tra chút, trang web của công ty Thiên Vũ thiết kế phi thường tinh xảo đẹp đẽ hơn nữa còn rất đặc sắc, lại tìm hiểu tin tức về công ty này, phát tuy rằng công ty này quy mô lớn nhưng lại rất có danh tiếng hơn nữa cũng được đánh giá rất tốt, cũng phải dưới trướng Tân Hải.

      Nhưng khoảng cách gần như vật, ra ra vào vào cũng khó tránh khỏi gặp phải Phong Chi Thu, làm sao bây giờ? Khả Ly buồn rầu cắn đầu bút, lên mạng kiểm tra tài khoản ngân hàng chút, mày càng nhíu sâu hơn, quên , gặp gặp thôi, Mạnh Khả Ly, bây giờ kiếm tiền mới là quan trọng, mày đừng có tiền đồ như vậy, nhìn thấy ấy coi như người bình thường , có cái gì phải sợ!

      Khả Ly gõ đầu mắng bản thân chút lại xốc lại tinh thần cho bản thân, người ta chỉ là phỏng vấn, còn biết có được hay nữa, ngày mai trước xem thử chút rồi sau! Sáu ngàn rưỡi, bình thường làm gì có công ty nào làm chuyện tốt như vậy, nhìn , nếu tốt lại sau! Khả Ly quyết định chủ ý, trong lòng lập tức dễ chịu hơn.

      Nếu Nguỵ Lam Thiên muốn Khả Ly vào công ty của , tất nhiên cũng nghĩ tốt bộ lý do thoái thác rồi, ngày hôm sau vừa thử liền thuận lợi giữ Khả Ly lại, bởi vì điều kiện của công ty này rất hậu đãi, thứ nhất điều kiện văn phòng là hạng nhất, hơn nữa ngoài lương cơ bản ra, còn có trợ cấp tiền ăn, trợ cấp lại, bởi vì là chức vụ trợ lý, nếu hỗ trợ làm tốt công việc còn có tiền thưởng nữa, đâu tìm công việc tốt như vậy đây, Khả Ly vừa nghe xong đem Phong Chi Thu tạm thời để sang bên rồi.

      Thiên Vũ vẫn là dương thịnh suy, người đẹp thanh lệ như Khả Ly vừa tới, quả nhiên làm cho đám nhân viên nam kích động thôi, hơn nữa ông chủ Nguỵ Lam Thiên còn đùa giỡn làm cho mọi người bằng bản của mình, nước phù sa chảy ra ruộng người ngoài, tự nhiên rất nhanh liền đống đều ra vẻ săn đón lên.

      Môi trường quan hệ ở Thiên Vũ cùng Nghệ Tinh còn có các công ty bình thường khác cũng giống nhau, ông chủ và đồng Nghênh Hiệp giao tiếp với nhau đều có quan niệm giai cấp gì cả, đối xử bình đẳng, Nguỵ Lam Thiên có vẻ nặng tình nghĩa em, nhưng người theo từ viện ra cũng vậy, nhận vụ án đồng lòng làm việc, gặp lúc rảnh rỗi vui cười đùa giỡn thân mật khăng khít giống như chị em vậy.

      Thường ở văn phòng nhiều nhất cũng chỉ có hơn mươi hai người, những người khác đều làm việc bên ngoài, con chỉ có bốn năm người, đều là đối tượng bảo vệ trọng điểm, có ba người bị nội bộ thu nhận được, tại thêm Khả Ly nữa cúng chỉ có hai là chưa có chủ, còn bé khác cũng sai biệt lắm có mối rồi, tự nhiên Khả Ly trở thành đối tượng bị tranh đoạt nhiều nhất rồi.

      Nguỵ Lam Thiên cũng ngay cho Phong Chi Thu biết chuyệ Khả Ly đến chỗ làm, muốn cho cậu ấy niềm vui bất ngờ, hơn tuần lễ nay Phong Chi Thu bận rộ việc thương lượng chuyện thành phố điện ảnh và truyền hình với bên Nghệ Tinh, lại khảo sát thực địa, còn có vài chuyện gấp của công ty nữa, cũng chưa kịp hỏi chuyện của Khả Ly.

      Chờ đến lúc rảnh rỗi chút trở lại tổng bộ, Khả Ly làm ở Thiên Vũ được mười ngày rồi, Phong Chi Thu ở văn phòng xử lý xong việc lập tức lại nhớ tới Khả Ly, nhờ Nguỵ Lam Thiên để ý Khả Ly giúp , bất kể muốn đến chỗ nào làm, đều phải phá hỏng. Nguỵ Lam Thiên với , vậy hẳn là vẫn chưa tìm được việc , tháng, cũng tin vội đâu.

      “A Thiên, tình thế nào rồi?”

      tình gì?” Nguỵ Lam Thiên há miệng giả ngu, vở kịch hay cuối cùng cũng muốn lên sàn rồi, ngẩng đầu nhìn xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh về phía chỗ ngồi của Khả Ly, Tiểu Lưu lắm lời gì đó với ấy, làm cho cười tươi như hoa.

      Mấy ngày nay cảm thấy Mạnh Khả Ly từ câu nệ lúc ban đầu chậm rãi trở nên càng ngày càng buông lỏng, người cũng vui vẻ hơn rất nhiều, cho nên hoàn cảnh rất quan trọng, Thiên Vũ cầu về ăn mặc, tất cả mọi người đều là loại quần áo hàng ngày thoải mái, Khả Ly lại buộc tóc đuôi ngựa, thoạt nhìn liền thấy thanh thuần xinh đẹp giống như sinh viên mới tốt nghiệp đại học vậy.

      “Chuyện Mạnh Khả Ly!” Giọng Phong Chi Thu to hơn, tất nhiên biết Nguỵ Lam Thiên giả ngu, tại lại có nhờ cậu ấy làm chuyện gì khác cả.

      Nguỵ Lam Thiên đắc ý cười : “À, việc này sao? Cậu tới phòng làm việc của mình chuyến biết!”
      Last edited by a moderator: 16/6/15
      sanone2112Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 36: Lần đầu nếm thử ghen tuông 1

      "A! Vậy sau đó thế nào? có sao ?" Khả Ly hồi hộp che miệng lại, ánh mắt cũng trừng to. Ở đây những đồng nghiệp làm việc bên ngoài là có rất nhiều câu chuyện mạo hiểm, từ lúc ban đầu hoàn toàn hiểu biết gì cả đối với ngành này đến bây giờ dần dần sinh ra rất nhiều hứng thú với nó, cũng bội phục đối với các đồng nghiệp trí dũng song toàn.

      Kỳ các ấy kể cho nghe cũng chỉ là mặt nổi mà thôi, rất nhiều thứ thuộc về mặt chìm gì đó cũng chưa từng , dù sao Khả Ly vẫn là người mới, hơn nữa mọi người vì muốn chiếm được hảo cảm của , đương nhiên đều về khía cạnh hùng của mình rồi.

      Khả Ly ngu ngốc, có chút ít hiểu biết về vài nghiệp vụ đặc thù của Công ty rồi, nhưng đối với rất nhiều chuyện vẫn là xem thế là đủ rồi, hơn nữa khiến hâm mộ là, vô luận chuyện khó như thế nào mà đến tay bọn họ, dường như cũng phải vấn đề, có đôi khi là người ra tay, có đôi khi là đội hợp tác với nhau, bất kể như thế nào chung quy đều có thể hoàn thành nhiệm vụ, nghĩ, còn thiếu chút dũng khí.

      thực thích bọn họ, những người này đa số đều trong độ tuổi từ 25 đến 35 tuổi, tràn ngập nhiệt tình cùng tự tin, đặc biệt bị cuốn hút, những người có cuộc sống như thế là chưa từng tiếp xúc qua, thực thích phần công việc này, mặc dù có lúc đối với nhiệt tình quá mức của mọi người cũng hơi chống đỡ được, cũng may mọi người cũng biết đúng mực.

      "Đừng nghe Tiểu Lưu khoác lác! Có vấn đề cậu ấy còn có thể đứng ở chỗ này sao? Lần đó nếu phải là lão đại cứu cậu ấy, cậu ấy sớm treo rồi!" trung tuổi lớn hơn chút ở bên cười trêu .

      Tiểu Lưu gãi gãi đầu cười hắc hắc : "Người cũng có khi sẩy tay, ngựa có lúc trật vó thôi, nếu phải em lao ra trước, nhất định có thể cứu được người kia ra đâu!"

      "Khả Ly, đừng để ý đến cậu ấy, thằng nhóc này ngoài miệng có lông, làm việc nhọc, tối hôm nay vẫn là đưa em về nhà !" Lại thêm người ở bên cạnh xen vào , tất cả mọi người đều có xe, nếu có việc gì mà lúc tan ca đều tranh cướp đưa Khả Ly về nhà, ban đầu Khả Ly còn hơi ngượng ngùng, sau lại phát tất cả mọi người đều là có ý tốt, cũng phải toan tính điều gì với mới bằng lòng ngồi, hơn phân nửa đều là ngồi xe của Tiểu Lưu, bởi vì Tiểu Lưu là tiện đường nhất.

      "Làm trò! Em nhớ xe của Dã Ngưu năm nay vào nhà máy sửa chữa ba lần rồi đấy, hơn nữa còn có hai lần là đại tu! Công ty bảo hiểm đều muốn cự tuyệt bảo hiểm rồi!"

      Dã Ngưu cao lớn khỏe mạnh nghe xong lườm cái : "Cái đó có quan hệ gì với trang thiết bị, là do trong lúc làm việc mới bị, nếu Khả Ly ngồi xe của tôi, tuyệt đối xe của tôi so với xe của Tổng Thống còn muốn an toàn hơn."

      "Xe của an toàn, mà tôi lại lo lắng em Khả Ly an toàn đâu! Loại người thô kệch như sang bên chơi , em Khả Ly cứ để cho người trai lịch tao nhã này tới chiếu cố mới là tốt nhất." Bạch Tư Văn người đàn ông nhã nhặn mang theo nụ cười vô hại ôn nhu chân thành .

      "Tư Văn! Vạch trần bậy bạ thực chất của tôi, cẩn thận tôi đập cho cái bẹp dí bây giờ!" Dã Ngưu vẻ mặt hung ác.

      "Đến nào đến đây ! Con trâu to ngu ngốc, Văn thông minh đẹp trai sợ cậu!" Người đàn ông nhã nhặn sợ chết khiêu khích , Dã Ngưu lập tức xông tới, trong văn phòng lại bắt đầu cuộc đuổi giết mới, bọn họ luôn nháo với nhau như vậy, nhưng càng nháo cảm tình lại càng tốt.

      " Văn! Ngưu! Đừng đánh, cẩn thận!" Nhìn ‘ ám khí ’ bay tứ tung, tuy rằng Khả Ly biết bọn họ thực làm đối phương bị thương, vẫn lo lắng thay bọn họ, những người khác cũng mặc kệ, tất cả đều là bộ dáng xem cuộc vui, có người thậm chí đánh cược với nhau, trận đuổi bắt này kéo dài bao nhiêu phút.

      Cũng có người để ý tới trường hợp hỗn loạn nhân cơ hội đưa ra bông hoa hồng đỏ biết lấy ở đâu ra: "Hoa tươi tặng người đẹp, em Khả Ly, phát ra chuyện rất kỳ quái?"

      "Chuyện gì cơ?" Người nọ đưa hoa tươi lên sau đó nghiêm trang hỏi, Khả Ly cũng nghiêm túc nhìn ta còn tưởng rằng thực có chuyện gì.

      "Vì sao hoa hồng vốn rất đẹp mà đặt ở trước mặt em Khả Ly lại đẹp đâu?" Người nọ thào hỏi, sau đó lại giả bộ như bừng tỉnh đại ngộ , "A! hiểu rồi, đều do em Khả Ly quá đẹp, so với hoa tươi còn xinh đẹp hơn cho nên. . . . . ."

      Người bên cạnh đều phản ứng kịp, lập tức trận cảm thán, nhiều người trực tiếp cầm sách hoặc là bút tay ném về phía ta, Khả Ly là nhịn được phá lên cười, những người này là quá tốt chơi rồi.

      Lúc Phong Chi Thu tiến vào vừa vặn thấy cảnh náo nhiệt này còn có khuôn mặt tươi cười sáng lạn của Khả Ly nữa.

      nhịn được mà bước chậm lại, trong ấn tượng của chưa từng gặp Khả Ly cười hoàn toàn tự nhiên mà lại thả lỏng như vậy, trước kia vẫn luôn luôn bộ mặt hề gợn sóng hoặc là mỉm cười nhợt nhạt lễ độ, mà bây giờ lại là vui sướng cùng khoái hoạt phát ra từ nội tâm, đột nhiên cảm thấy bó hoa hồng kia hết sức chói mắt.

      cố nén xúc động muốn xông lên vứt bó hoa chướng mắt kia , mặt thay đổi vào văn phòng của Ngụy Lam Thiên, đồng thời dùng lực đóng cửa lại.

      Chương 36: Lần đầu nếm thử ghen tuông 2

      " ấy đến chỗ cậu làm từ khi nào?" Phong Chi Thu mặt tối sầm khởi binh vấn tội, dù sao quay lưng về phía cửa, người ở phía ngoài cũng nhìn thấy vẻ mặt của .

      Ngụy Lam Thiên lại làm như thấy với biểu tình tức giận của , cười : "Hẳn là mười ngày rồi !"

      "Mười ngày!" Phong Chi Thu gầm : "Mười ngày mà cậu cũng chưa muốn với mình?"

      "Gần đây cậu bận rộn nhiều việc, mình nỡ để loại việc này quấy rầy cậu, Khả Ly làm việc ở đây cũng tốt lắm, tuy rằng ấy chưa từng làm công việc này, nhưng lại rất thông minh, chỉ chút hiểu ngay, học được rất nhanh, hơn nữa nhân duyên cũng rất tốt, mình nghĩ vừa rồi chắc cậu cũng thấy, ấy quan hệ với các đồng nghiệp đều rất tốt!" Ngụy Lam Tthiên tiếp tục sờ chòm râu con hổ.

      Phong Chi Thu cắn răng : "Cậu cố ý phải ?"

      "Như thế nào? Cậu mất hứng? Mình thấy Khả Ly quả quyết tâm muốn đến chỗ cậu làm việc, mình cũng đành lòng nhìn ấy liên tục tìm việc thất bại, mình thấy nếu lại có công việc ấy sắp phải làm nhân viên phục vụ trong nhà hàng rồi, cho nên mới nghĩ dứt khoát mời ấy đến chỗ mình làm việc , ấy có thể tiếp nhận công việc này, hai là cũng cùng trong tòa nhà, cũng thuận tiện cho cậu!"

      "Khả Ly! Khả Ly! Cậu gọi tên ấy cũng thân thiết quá nhỉ!" Vẻ mặt của Phong Chi Thu vẫn mất hứng, biết bị Ngụy Lam Thiên chỉnh, nhưng nhất thời cũng nghĩ ra biện pháp gì cả.

      "Ôi chao! Còn có hứng thú đối với người ta, bình giấm lớn quá ! Ha ha!" Ngụy Lam Thiên nhìn Phong Chi Thu cười to cũng lưu lại chút mặt mũi nào cho .

      "Mình muốn đưa ấy đến tầng 38!" Phong Chi Thu đột nhiên đứng dậy.

      Ngụy Lam Thiên vội vàng thu lại tươi cười : "Cậu đừng xúc động chứ! Mạnh Khả Ly quả tệ, nếu cậu thực thích suy xét chút có thể lấy về nhà hay , nếu như tới bước kia vẫn đừng nên thương tổn người ta là tốt nhất, phải cậu chưa bao giờ miễn cưỡng phụ nữ đấy sao?"

      "Như thế nào? Bây giờ cậu lại biết thương hương tiếc ngọc đâu! Mình mà cần miễn cưỡng phụ nữ sao? Chúng ta đánh cuộc ! Trong tháng ấy nhất định lên giường của mình!" Phong Chi Thu nghiêng đầu nhìn Khả Ly vùi đầu làm việc liếc mắt cái tin tưởng tràn đầy .

      Ngụy Lam Thiên lắc lắc đầu, hài lòng vẫn bộ ra vẻ ta đây, "Quên ! Mình mặc kệ cậu, dù sao ấy cũng có con rồi, cũng coi là đơn thuần, chính mình cũng nên có chủ ý."

      "Vậy cậu đừng tham gia, nhưng tốt nhất nhắc nhở nhân viên của cậu chú ý chút!" Phong Chi Thu hơi bất mãn xong mới chuyển đề tài, "Đêm mai em cậu mời mình đến dự tiệc sinh nhật, mình tặng co ấy cái gì được? bé chắc hẳn trưởng thành rồi!"

      "Đúng vậy! Đừng nữa! Hai mươi tuổi cho nên trong nhà cho con bé làm bữa tiệc lớn, mình cũng thể về, nghĩ đến việc gặp ông nội mình liền đau đầu rồi!" Ngụy Lam Thiên suy sụp cúi đầu, suy nghĩ chút lại nhướng mày : "Tiểu Vũ dường như rất thích cậu, cậu đừng để con bé quấn quýt lấy nhé, con bé là nhân vật khiến tất cả mọi người trừ ông nội của mình ra đều phải đau đầu đấy!"

      "Có đáng sợ như vậy sao? Mình nhớ trước đây ấy rất đáng mà!" Phong Chi Thu dáng vẻ buồn rầu của Ngụy Lam Thiên nét mặt của mới dịu chút.

      "Đáng ?" Ngụy Lam Thiên cường điệu kêu lên: "Mình lại cho là như vậy, đừng để vẻ ngoài vô tội của con bé che mắt, con bé đó, rất giảo hoạt, giống như con hồ ly vậy!"

      "Đó là gien di truyền của nhà cậu tốt! Có điều đạo hạnh như thế nào so ra vẫn kém con cáo già là cậu rồi!"

      "Dù sao mình cũng chỉ trở về cho có mặt rồi tìm cơ hội trước, bà xã của mình cũng thích nhiều người, chuyện của Khả Ly cậu nghĩ làm thế nào bây giờ?" Ngụy Lam Thiên đem quyền chủ động trả lại Phong Chi Thu hỏi.

      Phong Chi Thu trầm mặc lát mới lạnh nhạt : "Trước hết cứ ở nơi này của cậu !"
      Last edited by a moderator: 28/9/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :