1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu bà xã lạnh lùng - Thiên Mỹ Khả (45c Full + NT8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 30]- Nữ vương trừng phạt 2- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
      Rate: Hơi dính tí SM :))

      Triệu Mạn Di thấy các thứ chuẩn bị đầy đủ, thân thể cũng khá hơn nhiều, mang đồ ra xe, lái xe hướng biệt thự riêng của Cố Hạo Thần.

      ngồi trong nhà, hai mắt vẫn dán chặt vào màn hình điện thoại.

      Hai tuần, sai, chính là hai tuần thấy , sắp điên lên rồi. vẫn tìm mọi cách để liên lạc với , nhưng thể. vẫn bặt vô tín.

      Đúng lúc chán nản, có tiếng chuông ngoài cửa.

      Cố Hạo Thần uể oải đứng dậy, nếu là người lạ, ngại mà táng cho người đó cú.

      Cạch.

      Cố Hạo Thần sững người. Là - Triệu Mạn Di sao? suốt hai tuần trời, làm khổ suy nghĩ đến điên rồi.

      ôm chầm lấy . Hai mắt cay cay, trong lòng cũng xót xa chịu được, trái tim cũng quặn đau. chính là khiến lo lắng chết được.

      “Di, em có biết tôi sợ lắm ? Tôi sợ em đâu mất hoàn toàn rồi. Tôi sợ mất em…”

      Giọng Cố Hạo Thần nghẹn lại, lúc này, ngửi thấy người mùi nước hoa ngọt ngào. Chưa bao giờ thấy dùng nước hoa, giờ lại thấy người , có điểm kì lạ.

      Triệu Mạn Di môi nở nụ cười thâm sâu, thấy người hơi nóng lên, bắt đầu đẩy ra chút.

      “Hai tuần vừa rồi em bận rất nhiều chuyện, nên liên lạc với được. phải hôm nay em đến rồi sao?”

      đùa, hai tuần vừa rồi suối nước nóng ngâm mình, ai dám khẳng định giờ có thể đứng ở đây? Hơn nữa, gặp được người kia, cũng nghĩ ra kế sách hay lắm.

      nhìn , tay còn lướt vai , làm động tác quyến rũ ánh mắt .

      Cố Hạo Thần thở ra, tại sao trong người kì quái, muốn .

      Nhìn ánh mắt Cố Hạo Thần bắt đầu mờ mịt, Triệu Mạn Di ôm lấy .

      “Thần, em rất nhớ , mình lên phòng .”

      Tất nhiên Cố Hạo Thần bỏ qua cơ hội này, cúi xuống bế bổng lên, hai người cùng lên phòng.

      Mở cửa phòng, Cố Hạo Thần đặt Triệu Mạn Di xuống giường, chuẩn bị hôn lên môi , bỗng nhiên xung quanh mảng tối sầm.

      Triệu Mạn Di hài lòng nhìn kết quả đạt được, xuống xe mang các thứ lên. Hoàn thành tác phẩm của mình, Triệu Mạn Di lấy ra hai ly rượu đặt tủ.

      Nhìn Cố Hạo Thần hai mắt vẫn nhắm nghiền, khó tin nổi lại dễ ngất như thế, thứ đồ kia quả là cực phẩm. Nhưng nhìn , thấy cũng đáng thương, gầy trông thấy, râu cạo, da nhợt nhạt, giống như cái lần Hawaii về.

      Nụ cười bên khóe môi càng sâu, Triệu Mạn Di thấy Cố Hạo Thần mở mắt, vẫn ngồi ghế cạnh giường quan sát .

      kì lạ, tại sao lại thấy buồn ngủ như thế chứ? Hình như vừa ngất phải, nhìn sang, Triệu Mạn Di ngồi ghế, nhìn .

      Cố Hạo Thần hơi mỉm cười, ngồi dậy. Nhưng… tại sao kì lạ vậy? Tay chân thể cử động được.

      “Di… em…”- Cố Hạo Thần nhìn Triệu Mạn Di, khoanh tay trước ngực. Ánh nhìn ghim thẳng vào .

      nhìn về phía chân tay của mình. bị trói???

      “Di… sao em lại trói tôi?”

      ra cũng thông minh.”- đứng dậy, cầm ly rượu đỏ vòng quanh. Chậm rãi , thanh nhưng lạnh đủ làm Cố Hạo Thần khẽ run.

      “Cố Hạo Thần, còn nhớ cách đây hai tuần, hành hạ em thế nào chứ?”- nheo mắt như hồi tưởng- “Sau ngày đó, em tưởng mình sống nổi.”

      “Cả đêm, làm em suốt cả đêm đấy. Chân tay em mỏi mệt rã rời, cả người như thuê mượn. Em uống ba vỉ giảm đau nhưng vẫn hiệu quả, thậm chí… hôm nay em vẫn còn đau lắm.”

      nhìn , nghiêng đầu, nhíu mày lại.

      em nghĩ được? Nên tức giận, vội vã muốn chứng minh cho em thấy à?”

      Cố Hạo Thần mặt tái , lợi dụng lúc này mà giết chết đấy chứ? sau hôm đó cũng biết mình hành động vậy là hơi quá, nhưng kiềm chế được.

      “Cố Hạo Thần, hôm nay, em trả lại tất cả những gì làm với em. Và thêm vào đó, em cho biết đâu mới là thuốc kích dục thực .”

      lấy ly rượu bàn, tiến về phía .

      Cố Hạo Thần lắc đầu, hơi mỉm cười.

      “Di, em thể bắt được uống thuốc kích dục.”

      “Vậy sao?”- Triệu Mạn Di giương mắt- “Nhưng vội, trước hết cùng em uống ly rượu .”

      đặt miệng ly lên môi , hơi nghiêng, dòng rượu đỏ máu chảy ra.

      “Ồ… được rồi.”- Triệu Mạn Di lắc đầu- “Đành phải dùng cách nguyên thủy vậy.”

      đoạn nhấp ngụm, rồi kề lên môi . nghĩ trước hết tận hưởng , cũng hé miệng, rượu đỏ rất dễ mà chảy vào.

      như Cố Hạo Thần nghĩ, Triệu Mạn Di sau khi đưa rượu vào miệng rời luôn. nhìn chăm chú, xác định nuốt rượu, nở nụ cười gian mãnh.

      Chẳng bao lâu, Cố Hạo Thần có cảm giác điều gì ổn, loại rượu này hoàn toàn giống loại hay uống. Chảy tới đâu cả người nóng ran tới đó.

      “Di…”- nhìn , mặt biểu lộ cảm xúc-“Di, hãy với tôi rằng em cho thuốc vào rượu.”

      Triệu Mạn Di nhún vai , nhưng cũng đủ để Cố Hạo Thần biết câu trả lời của .

      “Di… em…”- Cố Hạo Thần quẫn bách, ngày đó điên rồi nên mới làm như vậy với .

      “Cố Hạo Thần, em rồi, em bị bạn gài, nên mới biết mọi chuyện, giờ em khiến cậu ta sống dở chết dở, nên người như cũng đừng mong có hậu quả tốt hơn cậu ta.”- khẳng định được giờ này Dương Nhậm Vũ bán mạng ngoài sa mạc, Triệu Mạn Di hài lòng, tới bên tủ rót thêm ly rượu cho mình, nở nụ cười với .

      “Để hôm nay em phục vụ tốt.”

      Bây giờ Cố Hạo Thần cũng hiểu được lí do tại sao Dương Nhậm Vũ phải uống gió sa mạc, trong lòng khỏi trận run. Liệu Triệu Mạn Di có để cứ thế này ra ngoài đường ?

      uống chút rượu, ra đứng trước Cố Hạo Thần, cởi bỏ đồ người , rồi lại đứng dậy thoát toàn bộ quần áo người mình.

      Cố Hạo Thần vì thuốc ngấm nên cả người sục sôi. Nhìn Triệu Mạn Di quyến rũ như vậy chỉ muốn xông lên chiếm giữ lấy , nhưng thấy mình bị kiềm lại bởi dây da và xích, chỉ biết nằm đó oán thán mình quá chủ quan.

      “Đừng cố giật dây nữa, chúng khiến bị thương đấy.”- Triệu Mạn Di giọng, cầm chai Bordeaux mở nút tiến đến chỗ .

      Cố Hạo Thần giờ hiểu định làm gì, vô phương phản kháng, chỉ biết lắc đầu.

      “Di… tôi biết lần đó tôi sai rồi. Nhưng giờ chúng ta có thể thỏa thuận mà.”

      Triệu Mạn Di lắc đầu, ngón trỏ đưa lên xua xua.

      , em thích thỏa thuận. Em chỉ chấp nhận hoặc thắng hoặc thua. bao giờ thỏa thuận.”

      Cố Hạo Thần tưởng tượng quả này tiêu đời, chính là nghiêm túc như vậy.

      Nghiêng chai rượu, màu rượu đỏ thẫm chảy xuống cổ Cố Hạo Thần, di chuyển tay xuống dưới, dòng rượu đỏ theo đó mà chảy xuống cơ ngực, cơ bụng của .

      “Cố Hạo Thần, có biết bây giờ nhìn rất đẹp ?”- Triệu Mạn Di lại đúng lời mà với .

      Cố Hạo Thần bị rượu lạnh làm cho bừng tỉnh, thuốc lại phát tác, phải cố gắng lắm mới giữ được bình tĩnh để với .

      sai rồi, Di à… đừng như vậy, cởi trói cho .”

      , Cố Hạo Thần, trói em, nhớ chứ?”- áp sát ngực mình lên thân thể , ma sát xuống, bàn tay vươn xuống nắm lấy nơi đó của .

      “A… Di… mau giúp …”- Cố Hạo Thần gầm , rất cần . rất cần.

      à, nếu vậy chẳng phải rất lợi cho hay sao?”- khiêu mi, từ tủ lấy xuống cây đinh , nhưng phía lại là hạt như viên bi , bằng bạc, sáng bóng.

      Cố Hạo Thần còn hiểu, Triệu Mạn Di dùng nó đâm vào lỗ đỉnh phân thân cực đại của .

      “Em… làm gì vậy.”- đau đớn xen lẫn khoái cảm lan khắp cơ thể, Cố Hạo Thần gầm lên.

      “Yên tâm, đây là đồ chơi tình thú, chuyên dùng cho những ai thích SM, hoàn toàn gây chết người.”- chính là khó khăn lắm mới gặp lại được người kia, có được mấy thứ này mới là lạ.

      Đồ chơi tình thú? SM? Cố Hạo Thần trợn mắt, muốn làm gì với đây?

      “Em nghe khi có thuốc kích dục, nam giới rất dễ xuất ra, nên em mua thêm thứ này, nó giúp bảo vệ được cái tôi to lớn trong .”- giọng đầy giễu cợt, nở nụ cười thâm sâu, hôm nay cho nếm đủ.

      cúi xuống, uống từng chút rượu cơ thể , ở mỗi nơi lại dừng lại chút, đầu lưỡi vươn ra khơi gợi dục hỏa trong .

      Cố Hạo Thần đổ mồ hôi ngày càng nhiều, sớm bị bức chết mất.

      Triệu Mạn Di sau khi uống hết chỗ rượu người , nhổm dậy, dang chân ra ngồi lên bụng .

      “Di… giúp tôi… tôi muốn em.”- Cố Hạo Thần giọng khàn vì dục vọng, muốn bỏ thứ chết tiệt kia ra khỏi .

      Triệu Mạn Di lắc đầu tỏ ra khó khăn.

      “Cố Hạo Thần, thực xin lỗi, vậy ngày đó có hỏi em là em có muốn hay muốn ?”

      “Tôi biết tôi sai rồi, em trừng phạt tôi thế nào cũng được, nhưng đừng làm thế này.”

      “Làm thế này là làm thế nào?”- Triệu Mạn Di nghiêng đầu, cúi xuống áp lên người .

      Cố Hạo Thần khó khăn cựa quậy người, đây chính là trừng phạt đáng sợ của sao? Quyến rũ , muốn dục hỏa đốt người nhưng lại chịu cùng ?

      Triệu Mạn Di hôn lên môi , cũng nhiệt tình đáp lại, bây giờ chỉ còn cách còn nước còn tát, muốn dịu rồi sau. Nhưng khó.

      Cố Hạo Thần cố gắng giằng tay khỏi dây da, cuối cùng trời phụ lòng , dây da bên tay phải bị giằng cho đứt. Lúc này Triệu Mạn Di lại để ý đến nên biết.

      Nghĩ ra kế, cố tỏ ra khó chịu.

      “Di… tôi khát nước.”

      Nhìn mặt Cố Hạo Thần đỏ bừng, Triệu Mạn Di cũng thấy mình hơi quá, nhưng lần đó cũng nghĩ cho .

      “Chờ chút.”- Triệu Mạn Di đứng dậy, khoác tạm khăn lên người, quay , định bụng xuống dưới nhà lấy nước cho .

      Còn Cố Hạo Thần ở phòng, ánh mắt phức tạp. Triệu Mạn Di, để xem tôi trừng trị em như thế nào.
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 31- H a~]- Lật ngược thế cờ- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
      Du: Nghe tên chương thấy đau lòng nhoi nhói :'(

      Lúc Triệu Mạn Di trở lên, mới bước vào phòng bị vòng tay to lớn ôm lấy.

      “Buông ra.”- Triệu Mạn Di ngạc nhiên, phải bị trói lại sao? Thế nào lại thành ra như vậy?

      Cố Hạo Thần , bế bổng ném lên giường. lao vào với những nụ hôn dồn dập. nhịn nhiều rồi, giờ như vậy nữa, trói chặt lại, làm cho nổi, mới dễ dàng thâu tóm .

      Cố Hạo Thần biết, nếu thể giam nổi bằng tình chính là tình dục, khiến đến đứng dậy cũng vững, như vậy mới ở cạnh .

      Triệu Mạn Di ra sức vùng vẫy, ngờ cái thứ được cho là cực phẩm kia lại mỏng manh như vậy?

      Trầm Khải, là người tiếp theo lọt vào sổ thù vặt của tôi. Triệu Mạn Di nhớ kĩ. cho ta sống còn tốt hơn cả Dương Nhậm Vũ.

      Cố Hạo Thần kéo hai chân ra, trực tiếp vào , chưa chuẩn bị tốt nên phát đau, ngừng kêu ngừng lại.

      “Dừng? có chuyện đó đâu. Lần trước tôi uống bát thuốc kia, làm em cả đêm. Lần này mọi chuyện là do em, em tự nhẩm tính thời gian xem.”

      vừa vừa mạnh mẽ ra vào trong cơ thể , cúi xuống cắn lên vai, lên ngực, phát điên lên rồi. Thuốc càng ngày càng khiến mất tự chủ. Cả người nóng ran, chỉ mong sao càng sâu vào trong . lấy hết sức dao động ra vào làm đau đớn. Lúc này, có lẽ động đất sóng thần cũng làm dừng lại được.

      Triệu Mạn Di đau đến hét lên, nơi đó như bị xé rách, kinh khủng hơn cả lần đầu tiên đó.

      ngày, hay hai ngày, tôi nhất định phụng bồi em.”- Cố Hạo Thần hôn lên đôi môi đỏ rực, lấp tiếng kêu đau đớn của . Nơi đó ra sức tiến đến, nhất định khiến rời giường được nửa bước.

      “Thần… mau dừng lại…”- Triệu Mạn Di trong nức nở. Tay nắm chặt hai tay , móng tay của miết tay đến chảy máu. Nhưng vẫn thèm để ý. Giờ chỉ muốn lầm với mà thôi.

      Đẩy lên vài chục lần, cuối cùng Cố Hạo Thần ở bên trong mà bắn ra, Triệu Mạn Di vì bị làm quá kịch liệt cũng ngất .

      Thuốc trong người Cố Hạo Thần cũng được hòa gần hết, cũng bớt khó chịu mà nằm xuống.

      “Em đừng mừng quá sớm.”- Cố Hạo Thần ghé tai . hành hạ đến chết sống lại, tình nguyện gắn lên trước ngực tấm biển “vô năng”.

      Triệu Mạn Di nửa tỉnh nửa mê, nghe xong như vậy làm muốn chết. Cố lấy hết sức, thều thào.

      nếu dám làm nữa, tôi bỏ .”

      “Em nghĩ tôi cho em cơ hội bước xuống giường sao?”- Cố Hạo Thần lạnh lùng. giờ này còn dám dọa .

      “Tôi người khác.”- chỉ câu của Triệu Mạn Di đủ làm Cố Hạo Thần chết lặng.

      người khác? Cố Hạo Thần cứng họng. có lẽ cả đời này ngẩng được đầu lên trước . Đây quả là uy hiếp chết người.

      “Tôi nhàng hơn, được ?”- Cố Hạo Thần .

      “…”- Triệu Mạn Di im lặng.

      “Vậy chỉ làm lần.”- Cố Hạo Thần cố vớt vát.

      “…”

      “Em chỉ cần dùng tay hoặc miệng, tùy em chọn.”- Cố Hạo Thần ngả đầu hết sức có thể.

      “…”- Triệu Mạn Di vẫn thủy chung yên lặng.

      “Hay là em dùng ngực giúp tôi.”- vẫn là rất khó chịu. Trong người còn thuốc, mà lại quyến rũ xinh đẹp nằm bên cạnh. Muốn bức chết sao?

      Triệu Mạn Di mở mắt. Cố Hạo Thần ta hết muốn sống rồi sao? Tại sao ta có thể cầu toàn những thứ đáng xấu hổ như thế.

      “Hay là…”

      còn nữa, tôi lập tức .”

      Cố Hạo Thần im bặt. Có lẽ phải cộng dồn những lần này để tính cho các lần sau.

      đứng dậy, vào nhà tắm, đóng cửa lại. Từ bên trong phát ra tiếng nước chảy mạnh.

      nơi nào đó, nam nhân tuấn hút điếu thuốc rồi phả khói vào khí, ánh mắt thâm trầm nhìn qua làn khói mỏng, môi nở nụ cười sâu.

      “Triệu Mạn Di, tôi xem hứng hậu quả như thế nào.”

      Dám trước mặt người của làm trò quỷ với , để kẻ ngốc kia tưởng mà hờn dỗi, vậy lại còn mặt dày hỏi mua của mấy món đồ chơi tình thú.

      Vậy nên ở những món đồ đó mà động tay động chân chút, hi vọng sớm bị người nào đó trừng trị.

      Vừa rồi có hắt hơi hai cái, khẳng định bị nguyền rủa. Nhưng sao, vẫn chết sau phải sao?

      Triệu tổng Triệu Thế Vương, bất quá cũng chỉ là nữ nhân bình thường thôi. Trầm Khải lắc đầu cười cười, đợi tin tốt của .

      Khi Triệu Mạn Di tỉnh dậy là gần tối, mệt, sớm nhận ra có Cố Hạo Thần ở bên cạnh, trong lòng có chút thất vọng.

      ngồi dậy, khoác tạm áo ngủ bên ngoài, nhìn dưới đất là mấy cái dây da bị vứt bỏ. Trái lại có chút buồn cười.

      Đường đường Cố tổng Cố thị mà lại bị trói giường, tin này mà truyền ra ngoài, có lẽ nhảy xuống Hoàng Hà cũng hết nhục.

      Xuống tầng , ra mải nấu ăn.

      bước đến ôm lấy .

      Cố Hạo Thần giật mình, Triệu Mạn Di ôm sao? Lại còn im lặng như vậy. khó tin.

      “Dịu dàng với tôi như vậy là có mục đích gì ?”

      Triệu Mạn Di nhủ thầm, chỉ là nghĩ phải dậy nấu nướng nên có chút thương hại mà thôi.

      im lặng gì, chỉ áp sát vào lưng khẽ dụi.

      “Mùa đông sắp đến rồi.”

      Cố Hạo Thần hiểu sao lại bỗng câu liên quan như thế, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp.

      Phải, mùa đông sắp đến, lạnh, nhưng họ bên nhau là đủ ấm áp rồi, phải sao?
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 32]- Ngọt ngào ngày đông- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Ngồi trong phòng tổng giám đốc, Triệu Mạn Di mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa sổ kính quan sát được mọi thứ bên ngoài.

      Ở đây, có thể nhìn thẳng ra tòa Cố thị, nơi Cố Hạo Thần làm việc. Khẽ mỉm cười, ngồi đó làm việc, ánh mắt có hướng tới nơi ?

      Gạt phắt , có biết là ai đâu mà ngắm với nhìn chứ?

      Dự án Triệu Thế Vương hợp tác với Cố thị tiến hành từ hơn sáu tháng trước, bước đầu gây ra chấn động mạnh đến thị trường cổ phiếu.

      Cổ phiếu của hai tập đoàn đều tăng mạnh, vì đây là dự án vô cùng lớn, hai tập đoàn hùng mạnh lại hợp tác cùng nhau nên khiến giới báo chí vô cùng chú ý. Triệu Mạn Di và Cố Hạo Thần đều để ý đến chuyện các tờ báo nhắc đến cổ phiếu tăng mạnh, nhưng cả đều có chút giật mình khi tờ báo có bài viết mang tên: “Hợp tác giữa nam đại tổng giám đốc và nữ vương bí liệu có gì khác ngoài kinh doanh?”

      Cố Hạo Thần ban đầu khá ngạc nhiên, nhưng rồi cũng mỉm cười cho qua. Muốn viết sao cũng được, như ngày trước, chỉ cần với , Triệu Mạn Di bình thường. Và với , là người đàn ông duy nhất là được.

      Nhưng giờ khác, muốn có thời gian để suy nghĩ, mà cái suy nghĩ này của , kéo dài tận gần hai tháng.

      tìm , cũng sốt ruột đến phát điên, để mọi thứ thuận theo tự nhiên theo như .

      Triệu Mạn Di bình thường được nữa. cảm nhận được điều gì đó xuất thứ cảm giác kì lạ lớn dần trong đầu.

      chợt nhận thấy càng ngày càng hay nhớ tới Cố Hạo Thần, càng nghĩ đến những lúc hai người bên nhau.

      sợ cảm giác đó. cũng sợ mình . Nhưng là vì sao? Vì Cố Thiên Tự làm mất niềm tin sao? Hay vì điều tra của ? biết nữa. Lặng lẽ nhớ đến , có lẽ chỉ là thói quen…

      Cũng chính vì cảm giác sợ hãi đó mà với hai người thuận theo tự nhiên trong thời gian. Cố gắng giam giữ mình trong nhà càng nhiều càng tốt.

      Những lúc gặp, chỉ là qua màn hình tối đen về kế hoạch hợp tác.

      Nhưng thể phủ nhận chuyện là nhớ vô cùng.

      Lắc đầu loại bỏ thứ suy nghĩ miên man kia , Triệu Mạn Di gọi Dương Nhậm Vũ vào. chuyển công văn tháng này và tháng sau xuống dưới. Xong xuôi mọi việc cũng là gần giờ tan sở. Triệu Mạn Di nhận được tin nhắn từ Cố Thiên Tự.

      mời ăn. Triệu Mạn Di xóa tin nhắn đó . hiểu sao cảm thấy ngại gặp Cố Thiên Tự. chán cái vẻ mặt tưởng chừng chân thành của . Quá chán rồi.

      Triệu Mạn Di mỉm cười, lần phát ra chuyện của bên Mĩ, rơi giọt nước mắt nào, vì đó đáng.

      Từ khi Cố Thiên Tự từ Mĩ trở về, tuyệt đối giữ khoảng cách với . muốn có gì đó quá sâu sắc với con người đó. vẫn muốn suy nghĩ.

      nực cười.

      Khi còn chút tình cảm gì với , vẫn có thể thản nhiên sao?

      Nghĩ lại lúc, soạn nhanh tin nhắn gửi .

      “Tối nay em phải về với cha mẹ, để hôm khác nhé.”

      Đọc tin nhắn Triệu Mạn Di gửi đến, Cố Thiên Tự khỏi buồn bã, cố gắng dành thời gian cùng , nhưng lại có quá nhiều kế hoạch, lại quá bận. Biết sao được chứ? phải của riêng , còn phải điều hành Triệu Thế Vương, còn là của Triệu gia.

      Nhưng… cho phép kế hoạch của mình thất bại.

      Ngay khi lái xe ra ngoài gara, Triệu Mạn Di lái thẳng tới khách sạn Thiên Định của gia đình.

      Vào phòng, vẫn căn phòng tổng thống xê dịch từ ngày đầu tiên và Cố Hạo Thần gặp nhau.

      Lướt tay sofa, nơi này từng dựa lưng vào khi đợi . Lặng lẽ tiến vào giường ngủ, nơi này, trải qua những phút giây ngọt ngào, khi trao lần đầu tiên.

      Phòng tắm vẫn như còn vương lại hương sữa tắm thơm mát. Cũng hơn nửa năm rồi còn gì, nhưng vẫn như thấy ở nơi đây. Từng mùi hương đều gợi nhớ tới .

      Nhưng thực rất sợ mình có cảm giác với .

      Vào lại phòng ngủ, nằm lên, khẽ nhắm mắt.

      “Cố Hạo Thần, em rất nhớ .”

      Nhìn mà xem, cứ như vậy chẳng phải rất bình yên hay sao? lạnh lùng giảo hoạt, sắc sảo đến chết người.

      Cứ nhàng, thuần khiết như vậy. Nụ cười khi ngủ cũng đáng đến thế.

      Cố Hạo Thần nhìn nữ nhân say sưa giấc ngủ, đắp thêm lượt chăn nữa cho .

      Trời đông trở lạnh, nhìn ăn mặc quần áo ít, yên tâm chút nào. Định gọi điện tới nhắc nhở, nhưng rất muốn gặp , vậy là lại phải liên lạc với Dương Nhậm Vũ hỏi xem ở đâu, giờ thấy ở chỗ cách đây nửa năm hai người lần đầu gặp nhau. lại có chút cảm xúc chân .

      Ngày đó biết mình thích , nhưng chưa biết tới mức nào, giờ biết mình thích theo hướng kì quặc, độc chiếm về thể xác, bá đạo giam giữ bằng những nụ hôn dồn dập. Khao khát có bên cạnh.

      Nhìn bình yên, chợt nhận ra mình biết khá nhiều về , hay ít nhất lại bên mình mà biểu lộ những cảm xúc nhất.

      Vuốt lên đôi má , cùng nằm xuống bên cạnh, ngắm nhìn ngủ say.

      Hơn chín giờ tối, Triệu Mạn Di bỗng có cảm giác đói. mở mắt, lại chợt nhận ra mình bị giam lại bởi vòng tay ấm áp.

      Ngửi mùi hương nhàng từ đối phương, biết là .

      Triệu Mạn Di quay lại, nhìn .

      tỉnh sao?”- nhàng hỏi, còn mỉm cười với .

      Triệu Mạn Di hơi choàng tới ôm , đặt lên môi nụ hôn sâu.

      Cố Hạo Thần cũng kiêng nể, kìm nén lâu rồi, ôm hôn , hai người trao nhau môi hôn ngọt ngào. Khi cả hai như thiếu oxi mới buông ra.

      “Cố Hạo Thần… em rất nhớ .”- trực tiếp bộc lộ, nhìn sâu vào đôi mắt .

      Cố Hạo Thần thấy óc mình như nổ tung, đây là lần đầu tiên vì quá trình quan hệ mà bộc lộ cảm xúc. nhớ , hơn hai tháng hai người gặp nhau, có phải là rất lâu rồi ?

      Nếu thuận theo tự nhiên mà họ có thể bình yên như thế này, tình nguyện.

      cũng nhớ em, rất nhớ…”- Cố Hạo Thần ôm lấy , để gối lên tay mình.

      Nắm tay , chợt thấy tay rất lạnh.

      “Di… trời lạnh mà em ăn mặc vậy sao? Sao bật điều hòa lên chứ?”- giọng chứa đựng tức giận, nhưng là lo lắng cho .

      Với tay lên chiếc điều khiển điều hòa đầu giường, bật điều hòa, cũng điều chỉnh nhiệt độ thích hợp.

      “Ba hai độ, được rồi, trước hết thế này .”

      Cố Hạo Thần dùng hai bàn tay mình nắm chặt hai bàn tay bé của .

      chỉ tựa vào vai , nắm chặt tay . Hai người đều gì, nhưng có thể cảm nhận được ôn như cùng dịu dàng của .

      Cố Hạo Thần cũng vậy, ở đây, lần này, thấy cả thể xác lẫn tâm hồn đều ở ngay bên . Hai người cần quấn lấy nhau rồi cùng thỏa mãn dục vọng, chỉ cần tay trong tay, gối đầu lên vai , trong căn phòng ấm áp là được. ủ ấm đôi tay lạnh ngắt của , lặng lẽ bên . Từng hơi thở đều đặn, từng dòng suy nghĩ của hai người đều hướng về nhau.

      Tuy ai ra, nhưng cả đều biết, sáu tháng hai người biết nhau đều rất quan trọng trong cuộc đời mình.

      “Di…”- Cố Hạo Thần khẽ gọi. khi thấy tay ấm áp trở lại, yên tâm hơn.

      “Em nghe.”- trả lời.

      “Đáp ứng tôi chuyện, được ?”

      Triệu Mạn Di nhàng gật đầu. lúc này đây, chuyện gì cũng đáp ứng . Khi cần, đến, sưởi ấm đôi tay lạnh giá của bằng ôn như, cũng như sưởi ấm trái tim .

      “Mùa đông rồi, em ăn mặc ấm chút.”- ngập ngừng lát, tiếp- “Tới ở cùng tôi .”

      Triệu Mạn Di khựng lại. ngẩng đầu nhìn . Sao có thể được chứ? Nếu tới ở cùng Triệu Thế Vương vứt cho ai? Mọi chuyện bị lộ sao?

      Thấy biểu lộ sợ hãi, Cố Hạo Thần mới nhớ ra chưa biết chuyện biết là tổng giám đốc Triệu Thế Vương.

      “À ra… chỉ muốn có nhiều thời gian chăm sóc em, nếu em muốn thôi.”

      Suýt nữa để lộ ra, nhưng cũng rất muốn ở gần hơn.

      Lông mày giãn ra, Triệu Mạn Di lại tựa vào vai Cố Hạo Thần, rút tay ra ôm ngang người .

      giọng.

      phải em muốn, nhưng em có điều khó , thể đáp ứng .”

      Cố Hạo Thần khi biết cũng muốn ở gần rất vui, có thể thấy được cũng có tình cảm với . Nắm chặt tay , hôn lên. Tay ấm hơn lúc nãy, véo mũi .

      “Nhớ lần sau phải ăn mặc đủ ấm, phải bật điều hòa nhiệt độ cao chút, đừng để bị lạnh thế này, nhớ chưa?”

      “Em nhớ rồi.”- dựa vòm ngực , bí mật nở nụ cười.

      Hai người cứ lặng lẽ ngồi bên nhau như vậy, cần quá cuồng nhiệt, cần đụng chạm thỏa mãn nhau, chỉ cần những lời nhắc nhở ngọt ngào, ngoan ngoãn của tạo nên ấm áp của mùa đông lạnh lẽo này...
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 33]- Tranh đoạt cùng quyến rũ- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Sau ngày mùa đông đó, Triệu Mạn Di cảm thấy mình Cố Hạo Thần mất rồi, đây là điều mà sợ nhất, thất vọng lần rồi. Tuy Cố Hạo Thần mang lại cho những cảm giác lạ, cảm thấy quan tâm nơi , nhưng vẫn thể xóa nỗi lo lắng mất tình lần nữa.

      Ngồi mãi trong phòng tổng giám đốc, thấy buồn chán, tâm trí lại cứ để nơi Cố Hạo Thần.

      Chợt nhớ tới, chưa từng tới Cố thị lần nào. Tuy muốn để lộ thân phận, nhưng điều đó có ảnh hưởng gì chứ?

      Cầm điện thoại, khẽ mỉm cười.

      “Nhớ tôi sao? Di?”- Cố Hạo Thần cười tươi, đây là lần đầu chủ động tìm .

      “Em tới Cố thị được ?”

      Cố Hạo Thần ngạc nhiên, chủ động muốn gặp , thậm chí còn muốn tới tập đoàn , có gì là thể chứ?

      “Được, tôi tới đón em.”- Cố Hạo Thần mừng rỡ, đứng dậy cầm vét chuẩn bị ra cửa.

      cần, em tới rồi.”

      “Vậy được, bao giờ tới gọi tôi, tôi trực tiếp xuống đón em.”

      Triệu Mạn Di cúp máy, thang máy xuống gara rồi lái tới Cố thị, cần biết có ai theo dõi , vì căn bản giữa Triệu Thế Vương và Cố thị có hợp tác, lại là chuyện bình thường.

      đường, Triệu Mạn Di tự cảm thấy mình ấu trĩ khi nghĩ ra trăm thứ cách khêu gợi Cố Hạo Thần ngay trong phòng làm việc của . bật cười vì những suy nghĩ mấy trong sáng của mình.

      Để đến điểm chung giữa và Cố Hạo Thần Triệu Mạn Di phải thừa nhận rất ghét những loại nữ nhân bám dai nam nhân như đỉa. Thế giới này thiếu gì đàn ông? Sao họ phải khổ sở vậy?

      “Tôi rồi, tôi muốn gặp Cố tổng.”- nữ nhân chanh chua trước lễ tân, gân cổ lên cãi, tay khua khoắng loạn xạ.

      “Lương tiểu thư, xin lỗi , nhưng nếu chưa có hẹn trước, chúng tôi thể đáp ứng.”- lễ tân cười gượng, những người xung quanh tỏ ra chán ghét cái người phụ nữ chanh chua này.

      Triệu Mạn Di bước đến bên lễ tân, mang theo luồng khí rét lạnh.

      Được rồi, thừa nhận đàn ông thế giới thiếu, nhưng cho phép ai đến gần Cố Hạo Thần nửa bước.

      “Tôi gặp Cố tổng.”

      Cả bàn lễ tân hướng mắt tới Triệu Mạn Di, hoàn hảo, trừ giọng lạnh lùng đáng sợ ấy.

      họ Lương khi biết muốn gặp Cố Hạo Thần hai mắt trợn ngược, ta hất hàm hỏi Triệu Mạn Di.

      gặp ấy có chuyện gì?”

      Lễ tân sợ có chuyện nên ngắt lời.

      “Thưa , có hẹn trước chứ ạ?”

      Triệu Mạn Di cười . Chỉ là cười thôi mà làm cho lạnh lùng của bớt nhiều lần.

      “Tôi gọi trước rồi.”- bỏ mặc họ Lương kia mắt rực lửa nhìn mình, Triệu Mạn Di tiếp- “Để tôi gọi lại cho ấy.”

      Triệu Mạn Di lấy máy, trực tiếp gọi Cố Hạo Thần, khi vừa đổ chuông, nghe, lập tức với .

      “Em tới rồi sao? Tôi xuống ngay đây.”

      Triệu Mạn Di mỉm cười, tiểu thư Lương gia sao? Được.

      kia thấy vậy rất bực tức, ta chỉ vào Triệu Mạn Di, hướng lễ tân hỏi.

      “Tại sao các người lại cho ta vào tới đây hả? Tôi mới là người Cố Hạo Thần phải gặp, có biết Lương thị cùng Cố thị chuẩn bị hợp tác hả?”

      Lễ tân chỉ cười gượng với ta, còn Triệu Mạn Di chỉ hướng mắt tới thang máy VIP của Cố Hạo Thần.

      Thang máy xuống, Cố Hạo Thần bước ra, thấy ngay kia đứng đó đợi .

      bước tới bên . Nở nụ cười, khiến mọi người trợn mắt há mồm còn chanh chua kia nghiến răng ken két.

      “Tới lâu chưa?”- thấy Triệu Mạn Di lắc đầu, hướng lễ tân - “Từ lần sau ấy tới, với tôi rồi đưa ấy lên thẳng phòng tôi. ấy cần hẹn trước.”

      Lễ tân lễ phép gật đầu, Lương Ngọc tức giận hét lên.

      ta nghĩ ta là ai chứ? Cũng chỉ là loại Cố Hạo Thần chán rồi bỏ thôi.”

      Cố Hạo Thần thấy vậy, chỉ mỉm cười với Triệu Mạn Di.

      “Nhất định .”

      Triệu Mạn Di gì, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lẽo ghê người.

      Lương Ngọc thấy Triệu Mạn Di phản ứng gì, tức giận cầm túi xách ra về.

      Cố Hạo Thần ôm eo Triệu Mạn Di, hai người tiến vào thang máy VIP, để lại bao người mắt to mắt nhìn theo.

      Lên tầng tổng giám đốc, trước khi vào phòng, Triệu Mạn Di cứ vào trước, phải gọi điện lát.

      Lấy điện thoại gọi cho trợ lí Dương Nhậm Vũ.

      “Tổng giám đốc, tôi nghe.”

      “Xử lí Lương thị.”

      Ngừng lại chút, Dương Nhậm Vũ mỉm cười hỏi lại .

      “Nữ nhân tranh đoạt sao?”- vừa nhận được thông tin mật báo từ Cố thị mà, sao có thể nhầm?

      Triệu Mạn Di lạnh lùng.

      xử lí Lương thị hay tôi xử lí ?”

      “Đừng, tôi là người tức thời.”- Dương Nhậm Vũ rơi bút máy xuống, cần chọc tức .

      “Tốt.”

      Vào phòng, Triệu Mạn Di ngồi xuống bên Cố Hạo Thần.

      “Sắp tới Cố tổng và Lương thị có hợp tác sao?”- giọng bên tai , bàn tay nhắn đặt lên vai Cố Hạo Thần.

      Cố Hạo Thần mỉm cười nhìn , phải là ghen chứ?

      “Ừm… có… nhưng tôi có hứng.”

      Triệu Mạn Di nở nụ cười nhạt, níu lấy tay .

      có hứng vì lợi nhuận cao? Hay có hứng với Lương tiểu thư?”

      Cố Hạo Thần khựng lại, quay sang nhìn Triệu Mạn Di.

      “Em đoán xem.”

      Triệu Mạn Di đứng dậy khỏi ghế, ngồi lên bàn, đẩy laptop và tài liệu sang chỗ khác. cởi giầy cao gót, đặt bàn chân lên đùi Cố Hạo Thần, hai tay chống ra sau. Quần lót ren dười váy ngắn màu đỏ rực.

      cất giọng mị hoặc.

      “Nếu có hứng với Lương tiểu thư, em vô cùng buồn, vì nếu ta đủ quyến rũ, có hứng với ta. Nếu có hứng vì lợi nhuận cao, tức là vẫn có hứng với ta. Vì thế…”- đưa chân lướt qua eo , nghiêng đầu, giọng như thầm , hơi ghé lại phía - “Em vô cùng cảm kích khi có hợp tác với Lương thị, và chẳng biết ta là ai.”

      Cố Hạo Thần chăm chú nhìn Triệu Mạn Di, là mười tám tuổi tiếp quản Triệu Thế Vương ? quá sắc sảo, quá thông minh, quá giảo hoạt.

      mỉm cười rồi tắt ngay, túm lấy đôi chân yên phận của , kéo ngồi lên đùi, mặt đối mặt, cởi phăng chiếc váy liền của ra.

      “Di, tôi sợ em rồi đấy, em làm tôi thấy còn ai quyến rũ
      hơn em nữa rồi.”

      Triệu Mạn Di mỉm cười ma mãnh, ghé bên tai .

      “Đó là đáp án mà em mong muốn nhất.”

      “Chết tiệt.”- liên tục quyến rũ , vậy có thể để ý ai được nữa đây?- “Đừng làm tôi muốn em nữa.”

      “Mục đích của em là làm muốn em mà.”- Triệu Mạn Di cắn lên vai Cố Hạo Thần.

      Cố Hạo Thần cởi hết đồ người , cũng cởi bộ vest cản trở mình ra. mãi mãi khiến cảm thấy đủ.

      Triệu Mạn Di mệt mỏi tựa vào người Cố Hạo Thần, cũng thỏa mãn ôm lấy , người hai người còn vương đầy dư vị tình dục nồng đậm. khẽ bên tai .

      “Chuyện của chúng ta có thể công khai chưa?”

      sững người, điều này, dường như chưa từng nghĩ tới.

      “Giờ chưa phải lúc.”- lắc đầu. Giờ chưa thấy thích hợp cho chuyện này.

      Cố Hạo Thần thở dài, thôi nếu muốn vậy cũng sao, chỉ cần tình cảm của dành cho là được.
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 34]- chấp nhận nữ nhân lòng dạ hiểm độc- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Vài ngày sau, khi Cố Hạo Thần ngồi làm việc, nhận được thông tin từ Bạch Phi Hằng mang tới.

      “Lương thị phá sản, giờ bị thu mua, hơn nữa nợ nần chồng chất, mọi hợp tác bị hủy, nguyên nhân vì sao. Nhưng may là chúng ta chưa hợp tác với họ.”

      Cố Hạo Thần cười nhạt, điều này sáng nay cũng vừa nghe qua, nhưng chưa biết tập đoàn nào thu mua Lương thị.

      “Cậu có nghe qua về tập đoàn nào thu mua Lương thị ?”

      Bạch Phi Hằng thở dài.

      “Lạnh lùng và hiểm độc còn ai trong giới kinh doanh này nữa?”

      Cố Hạo Thần giật mình, khóe môi nhếch lên.


      “Là Triệu tổng Triệu Thế Vương?”

      “Chính xác.”- Bạch Phi Hằng giơ ngón tay cái lên- “Ngoài ấy ra còn ai cả, mọi người trong giới kinh doanh đều biết Triệu Thế Vương gây sức ép buộc các tập đoàn hủy bỏ hợp tác với Lương thị, để rồi thu mua Lương thị với cái giá bèo như mua mớ rau héo ngoài chợ.”

      Bạch Phi Hằng có chút run.

      “Cũng chẳng biết vì sao lại thế, Lương thị bất quá chỉ là tập đoàn quy mô bình thường, chẳng giúp ích được gì cho Triệu Thế Vương, vả lại Lương thị chưa từng hợp tác với Triệu Thế Vương, hơn nữa cũng có đoạt của Triệu Thế Vương cái gì, cũng chắc chắn có gan chọc giận Triệu Thế Vương, chung chính là xưa nay dám phạm. Vậy mà…”

      Cố Hạo Thần che miệng cười. Triệu tổng Triệu Thế Vương quả là lòng dạ hiểm độc mà, nhưng… cũng phải có lí do.

      ghen. cười, mà ghen, ghen tới nỗi tâm phá hủy cả tập đoàn chỉ trong vòng hai ngày.

      Chuyện huyễn hoặc thế này, xưa nay từng xảy ra đâu?

      Bạch Phi Hằng ra ngoài, để lại Cố Hạo Thần ngồi nhìn ngắm tấm ảnh chụp trộm Triệu Mạn Di lúc ngủ.

      có thể ác độc cũng được, nham hiểm cũng sao, chấp nhận nữ nhân lòng dạ hiểm độc.


      gian rộng rãi sang trọng của nhà hàng trở nên ngột ngạt với Triệu Mạn Di, đây phải là điều muốn.

      Chiều vừa ra khỏi nhà, Cố Thiên Tự đợi sẵn bên ngoài, muốn đưa uống cà phê. Mà lại từ chối.

      “Dạo này em sao vậy Di? có cảm giác như em muốn gặp .”- Cố Thiên Tự chạm vào tay . chỉ sợ bây giờ ngay cả làm bạn cũng khó.

      Triệu Mạn Di nhìn , là vẻ lạnh lùng nhìn , ngờ có thể giả vờ hay như vậy.

      có mà, dạo này Triệu Thế Vương có nhiều việc, hơn nữa em còn trong việc vừa hợp tác vừa thu mua, nên rất bận.”

      Cố Thiên Tự nguôi phần nào, mỉm cười vui vẻ với .

      “Vậy tối nay em rảnh ? mời em qua nhà ăn cơm.”

      “Được.”- Triệu Mạn Di đồng ý. Dù sao gần tuần này chưa gặp Cố Hạo Thần.

      Cố Thiên Tự vui vẻ lái xe về Cố thị. rất mong đến ngày này.

      Triệu Mạn Di khóe môi nhếch lên, nghĩ chấp nhận lời giới thiệu mình là bạn với cha mẹ sao?

      “Thiên Tự, em hi vọng cha mẹ hiểu lầm về quan hệ của chúng ta.”

      Cố Thiên Tự mỉm cười.

      “Được rồi, Di, mọi thứ đều theo ý em.”

      Triệu Mạn Di hài lòng ngồi lại ghế, nụ cười ma mị của vẫn chưa phai nơi khóe môi.

      Tới Cố gia, Cố Thiên Tự dẫn Triệu Mạn Di vào bên trong, người đầu tiên Triệu Mạn Di nhìn thấy lại là Cố Hạo Thần.

      ngồi sofa, mệt mỏi ngả ra sau, vì hậu quả của Triệu Mạn Di để lại cho cuộc hợp tác hụt với Lương thị, nên phải ra tay giải quyết bằng cách hợp tác với tập đoàn khác cho đỡ mất công chuẩn bị kế hoạch.

      Thấy có tiếng giày cao gót bước vào, Cố Hạo Thần mở mắt.

      vô cùng ngạc nhiên khi thấy Triệu Mạn Di, còn dụi mắt vài lần để nhìn cho .

      “Chào .”- Triệu Mạn Di gật đầu, khẽ mỉm cười. Mới chỉ gần tuần chưa gặp mà thấy Cố Hạo Thần có phần gầy . Chợt hơi tự trách mình phá hợp tác của và Lương thị, nhưng vẫn hài lòng vì kết quả đạt được.

      Cố Hạo Thần chưa kịp gì, đằng sau Triệu Mạn Di, Cố Thiên Tự tiến vào.

      “Hạo Thần, đây là Triệu Mạn Di, như em gặp lần trước rồi đấy.”

      Cố Hạo Thần nheo mắt, cùng trai mình, thầm cười nhạo. Kết quả vẫn là trước mặt đây mà.

      “Phải rồi, chào , hai người hạnh phúc. Chúc mừng.”- đoạn quay lên phòng. Để lại Cố Thiên Tự ngây ngốc giữa nhà.

      Triệu Mạn Di đứng đó nhìn theo Cố Hạo Thần. Giờ hiểu, nghĩ vẫn Cố Thiên Tự dù chấm dứt và giờ lại tới đây cùng ta.

      quay người.

      “Cố Thiên Tự, em chợt nhớ ra hôm nay là ngày em phải về nhà có việc, hẹn khi khác.”

      “Kìa, Di…”- Cố Thiên Tự ngơ ngác hiểu vì sao. Sao lại trở nên như vậy? ràng khi nãy còn rất vui vẻ mà.

      “Để đưa em về.”

      cần đâu.”- Triệu Mạn Di nhanh ra cửa, thẳng ra bên ngoài khu biệt thự, nhanh chóng bắt chiếc taxi.

      Khi taxi vừa đỗ xuống, chuẩn bị mở cửa bàn tay nắm chặt tay .

      nhanh chóng giật lại, móc trong túi ra xấp tiền đuổi tài xế . Chiếc taxi như được gắn động cơ tên lửa phóng nhanh như gió. Toàn bộ diễn ra trong chưa đầy mười giây.

      Triệu Mạn Di định thần lại thấy trong vòng tay của Cố Hạo Thần.

      giằng tay ra. Đẩy ra xa.

      buông tôi ra, theo tôi làm gì?”- cao giọng- “ phải mong tôi xuất à? Tôi cho vui, mừng sao?”

      “Di, em gì vậy?”- Cố Hạo Thần mệt mỏi- “ xin lỗi, chỉ là…”

      “Chỉ là sao?”- đường vắng, Triệu Mạn Di cũng nghe những lời của mình lớn mức nào- “ cảm thấy sao? Trong khi gần tuần chưa gặp , tôi muốn tới đây, và giờ nghĩ tôi đến đây là vì trai - kẻ phản bội tôi để cặp với những con điếm ở New York, và giờ khi về nước, ta vẫn an phận mà cặp kè với ả thư kí của ta. Và giờ là tin tôi vì mới tới sao?”

      xong những lời này, Triệu Mạn Di thấy dường như suốt hai mươi hai năm qua chưa từng lần tức giận như vậy.

      Cố Hạo Thần ra xa.

      “Tránh xa tôi ra, về .”- trầm xuống, xoay người bước .

      cần ai đó hứa hẹn với đủ điều, luôn miệng trong khi vẫn thầm phản bội như Cố Thiên Tự, lại càng cần người tin tưởng vào tình cảm của .

      Cố Hạo Thần làm cách nào bước được. Vì đúng, là tin tưởng . vẫn mặc định còn Cố Thiên Tự mặc dù biết biết chuyện trai mình ở Mĩ.

      Chẳng lẽ do chưa từng , nên chưa tin tưởng sao?

      Nhìn bóng dáng lẻ loi bước muốn tiến đến ôm lấy , nhưng vô ích, biết phải đối mặt với ra sao nữa.

      Triệu Mạn Di bắt chiếc taxi khác rồi về, bây giờ chỉ muốn uống rượu để quên những chuyện vui. Chỉ còn cách đó.

      Cho dù có là tổng giám đốc Triệu Thế Vương sao chứ? vẫn là người bình thường mà…
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :