1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu bà xã lạnh lùng - Thiên Mỹ Khả (45c Full + NT8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 16]- Ghen- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Ngồi phòng làm việc, ngón tay nhắn khẽ sờ lên đôi môi đỏ, nhưng đỏ này phải là do son môi. Mà là… có người cắn.

      Lông mày nhíu lại, Triệu Mạn Di với lấy lọ thuốc mỡ trong ngăn kéo, bôi lên phần môi bị chảy máu, hơi sưng lên chút.

      Khốn , chỉ vì sơ suất mà gánh hậu quả thế này, vậy, ta còn bỏ lại câu đầy mờ ám.

      “Lần sau tôi về sớm thế này đâu.”

      Hôm qua, sau khi hành Cố Hạo Thần làm việc nhà, Triệu Mạn Di nhìn đồng hồ, vội đuổi về. Thế nhưng thủy chung rời sofa, cuối cùng phải ra hạ sách suy nghĩ gì chuyện của hai người nữa, rốt cục mới luyến tiếc về. Mà trước khi rời khỏi còn cắn vào môi cái đau đến chảy máu.

      nổi lên thú tính quái quỷ gì hả?”- Triệu Mạn Di tức giận, giọng lạnh lẽo hướng Cố Hạo Thần oán hận.

      “Hôm nay tôi rất mệt rồi, chỉ xin em chút “tiền lương” như vậy thôi.”

      TM* đau.

      Lát nữa xem chừng phải hảo hảo giáo huấn ta. Nhưng chờ , có biết là ai đâu mà trả thù cho mất công?

      “Tổng giám đốc, bên Cố thị đến.”- Dương Nhậm Vũ qua máy điện thoại nội bộ khiến giật mình, ra ấn nghe trong vô thức.

      “Được, sang đây chuẩn bị cho tôi.”- giọng còn có chút biến dạng do muốn chạm thuốc vào môi , dính dính rất khó chịu.

      “Khục…”- tiếng Dương Nhậm Vũ cười lọt vào máy.

      Triệu Mạn Di nhắm mắt, con người này chẳng lẽ muốn chọc tức chết sao?

      “Tổng… tài. sao chứ?”- Dương Nhậm Vũ giọng run rẩy, sáng nay nhìn Triệu Mạn Di được bình thường, buồn cười muốn chết rồi, cũng may bên ngoài môi vẫn là sưng nhiều. Nếu nhìn như vậy, nghe như vậy… quả rất… khó .

      Triệu Mạn Di mở mắt, nếu kìm lại tức chết.

      “Dương Nhậm Vũ, mau qua đây, xong công việc nhanh, tôi có chuyện muốn nhờ .”

      Dương Nhậm Vũ thầm kêu tiếng “thảm”. Sau đầu là hàng vạn sợi hắc tuyến rủ xuống. Xem ra ông trời muốn sống tốt.

      Bê chồng tài liệu sang phòng tổng giám đốc, cố gắng làm bộ dạng khó chịu trong người, ánh mắt nheo lại chẳng thấy Mặt Trời tỏ ra khỏe, đặt chồng tài liệu xuống, Dương Nhậm Vũ mở camera cho Triệu Mạn Di, biết sau lưng mình là tảng băng phóng những mũi tên băng vào mình, bằng , sao lại cảm thấy rét lạnh như thế.

      Cố Hạo Thần an vị ghế phòng họp, bên cạnh là Bạch Phi Hằng cùng vài giám đốc của hai bên.

      Dương Nhậm Vũ chỉnh micro.

      “Xin chào các vị, tôi là trợ lí Dương, đến hôm nay là tròn hai tháng dự án được tiến hành, bước đầu làm doanh thu của cả Cố thị và Triệu Thế Vương tăng lên nhanh chóng. Chúng ta hoàn thành xong phần ba dự án, hôm nay chúng ta cùng bàn tiếp về các bước tiếp theo.”

      Mỗi người cảm giác khác nhau, các giám đốc trong phòng họp cố gắng tập trung vào những gì Dương Nhậm Vũ , thầm cầu nguyện Triệu tổng lên tiếng. Cố Hạo Thần nhớ tới nụ hôn tối qua, Bạch Phi Hằng ghi chép lại những gì cần nhớ, rồi nhàng nhìn xung quanh xem có ai ngất .

      Cố Hạo Thần thi thoảng lại dùng bút gõ xuống mặt bàn, tạo nên những thanh nho . Tiếng Dương Nhậm Vũ văng vảng bên tai, nhưng thế nào cũng vào đầu. lại càng để ý tới, nhất nhất chỉ nghĩ tới Triệu Mạn Di.

      Triệu Mạn Di nhìn camera, có điểm hiểu, người được coi trong công việc là chú tâm như Cố Hạo Thần lại làm ra vẻ như vậy, ánh mắt xem ra chú ý tới bản kế hoạch trước mặt, ngược lại, là nhìn về phía màn hình tối đen cười ngây ngô.

      sai, chính là cười ngây ngô.

      Triệu Mạn Di nhìn gần hơn. ràng là cười. … khó hiểu.

      Kết thúc cuộc họp, Triệu Mạn Di cũng lời, vì biết, giọng của bây giờ thực rất quỷ dị.

      “Tối nay tôi ghé nhà em.”- nhận được tin nhắn của Cố Hạo Thần, Triệu Mạn Di biết nên mừng hay vui nữa.

      tốn cơm.

      Tầm chiều, Triệu Mạn Di có nhận được cuộc gọi của Cố Thiên Tự, qua Mĩ thời gian, ít tháng nữa về thăm , hi vọng suy nghĩ lại.

      Có việc? Sang thời gian? Triệu Mạn Di cười khẩy. Cố Thiên Tự nắm thóp người khác, nắm thóp Cố Thiên Tự, ta làm những cái gì chẳng lẽ biết?

      “Cứ tiếp tục làm những gì muốn. Quan trọng là tôi.”- Triệu Mạn Di đóng lại điện thoại. Xử lí xong số công việc, bao gồm cả chuyện thanh toán nợ nần với Dương Nhậm Vũ liền về nhà.

      Về nhà, mới nhớ tủ lạnh hết đồ ăn. Quay ra Dương Nhậm Vũ lái xe rồi. Định mở cửa gara, bỗng từ xa có chiếc xe lạ phóng tới.

      Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự của . Bước ra là Cố Hạo Thần.

      mặc vest, thay vào đó là chiếc quần thể thao, áo phông và khoác thêm chiếc áo khoác mỏng bên ngoài. Mắt Triệu Mạn Di vốn rất tốt, nhưng lúc này chính phải làm đủ mọi cách để nhìn kĩ hơn nữa.

      Thấy Triệu Mạn Di thất thần, Cố Hạo Thần bật cười.

      “Sao vậy? Là thấy tôi đẹp trai lắm sao?”

      Đương nhiên là Triệu Mạn Di thấy trẻ trung, khỏe khoắn và đẹp trai hơn mọi ngày, nhưng sao có thể ra những lời đó. Chỉ nhàn nhạt.

      thấy mặc vest, đồ ngủ đeo tạp dề hay quấn mỗi khăn tắm chính là bộ dạng khỏa thân. Hình tượng hôm nay chưa có nhìn qua nên tôi thấy hơi kì lạ.”

      Cố Hạo Thần sững người, như nghĩ ra điều gì đó, ghé vào tai .

      ra em rất nhớ bộ dạng tôi lúc khỏa thân.”

      xong câu này, Cố Hạo Thần lĩnh trọn cái nhìn chết người của Triệu Mạn Di. vội dời đề tài.

      “Di, hôm qua trong tủ lạnh của em hình như hết thức ăn, hôm nay chúng ta siêu thị mua được ?”

      “Tôi cũng vừa định .”

      Cố Hạo Thần nắm tay Triệu Mạn Di ra xe, lên xe, phóng nhanh tới siêu thị gần đó.

      “Cái này nhé.”- Cố Hạo Thần giơ lên hai phần đùi gà hướng Triệu Mạn Di gọi.

      “…”

      “Em thích ăn nấm kim đúng ? Tôi xào cho em…”

      “…”

      “Em có thích ăn chả tôm ? Lâu lắm tôi chưa làm món này.”

      “…”

      “Có thịt cừu này, lần trước tôi làm hơi mặn chút, lần này tôi làm kĩ hơn.”

      “…”

      Từ đầu tới cuối luôn duy trì là Cố Hạo Thần , Triệu Mạn Di phía , mặt chẳng lộ vẻ hào hứng, nhưng trong lòng khó tránh cảm giác ấm áp.

      vừa chọn đồ, vừa cho vào xe rồi đẩy. Mua thứ nào cũng hỏi , chẳng mấy chốc, xe dựng nên ngọn núi nho . Mà ở xung quanh có vài tiếng xì xào.

      “Nhìn kìa, chàng kia quả là chiều bạn .”
      “Đích xác là theo đuổi , xem chẳng tỏ ra chút nào vui vẻ cả.”
      “Người đàn ông như vậy còn mong chờ gì nữa.”
      “…”
      “Tôi mà là đó, nhất định rất hạnh phúc a…”

      Tất cả bình tĩnh của Triệu Mạn Di chỉ vì câu này mà chấm dứt. chợt dừng bước, quay lại phía sau, tiến đến Cố Hạo Thần cầm hộp nước xốt.

      “Loại này liệu có ngọt hơn loại kia nhỉ?”

      Tay trái ôm lấy bụng Cố Hạo Thần, tay phải kề lên vai, nửa người phía trước áp sát vào thân thể . nâng giọng kiều mị, thêm vào đó là nụ cười ngọt ngào.

      “Loại nào cũng ngọt bằng a…”- hơi kiễng, liếm lên môi Cố Hạo Thần. tin màn vừa rồi mọi người xung quanh đều thấy, gồm cả người trông camera. Nhưng quan tâm, chỉ cần biết, thấy khó chịu khi nghe người phụ nữ nào đó .

      gian xung quanh chợt im lặng đến quỷ dị.

      Mà Cố Hạo Thần, cũng tin nổi, hay do nằm mơ đây.

      , giấc mơ sao chân thực đến kinh khủng như vậy?

      “Di…”- giọng, thân thể cứng ngắc, mà tay, vẫn cầm hộp xốt cà chua.

      “Ưm…”- Triệu Mạn Di nâng mặt lên.

      “Em vậy đừng trách tôi.”- nhìn chằm chằm, rồi bỏ tay xuống, tay nắm tay , tay đẩy xe hướng quầy thanh toán tới. Mà khi cách quầy thanh toán khoảng hai mét, Cố Hạo Thần với tay lấy thứ kệ ném vào xe đẩy. lúc sau, nghĩ thế nào, lại lấy thêm bốn hộp nữa. (:))) cái gì a...:))))

      Ở thời điểm này, phát huy độ đẹp trai để được tính tiền trước là cả lợi thế, chính vì vậy, nhanh chậm, đồ của hai người được nhân viên nhanh chóng xử lí.

      Triệu Mạn Di khi thấy Cố Hạo Thần vừa lấy thứ gì … nét mặt đen đến cực điểm.

      TM. Người thảm nhất là ai??? Là .

      Giải thích: TM*: Con mẹ nó.
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 17 H cao a~ ]- Đằng sau cánh cửa- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
      Rate trẻ em dưới 3 tuổi a... Có tặng kèm giấy ăn khi đọc chap này.

      “Buông, mau buông em…”- Triệu Mạn Di cố đẩy Cố Hạo Thần ra, nhưng càng đẩy, càng khiến quá đáng hơn.

      Vừa vào tới cửa, Cố Hạo Thần ôm chặt lấy Triệu Mạn Di, cho kẽ hở, hôn lên đôi môi hôm qua bị mình cắn đến sưng đỏ, dùng lưỡi linh hoạt luồn đến mọi ngóc ngách trong cái miệng xinh.

      Triệu Mạn Di tha hồ quẫy đạp, nhưng càng phản ứng, Cố Hạo Thần càng lấn tới. tay cách lớp áo xoa lên ngực , còn bóp rất mạnh. Triệu Mạn Di kêu lên đau đớn.

      “A…”- dùng tay đẩy ra, nhưng rất nhanh cầm tay quàng ra sau lưng .

      Hai người đứng ở cánh cửa, Cố Hạo Thần lại dùng hết sức kích thích . nhanh chóng cởi bỏ váy công sở người . Bên trong là bộ đồ lót ren gợi cảm.

      “Em biết hôm nay tôi tới nên cố tình ăn mặc thế này đúng ?”- Cố Hạo Thần cắn xuống ngực bên phải có hình xăm của , cắn rất mạnh, thả ra, vết răng vẫn còn.

      “Em có thấy dấu vết tôi lưu lại đẹp hơn hình xăm của em hả?”

      Triệu Mạn Di đau đớn, hình xăm đó là bông hoa hồng nhắn, tinh tế, còn dấu răng, chỉ là hai đường vòm vòm, vậy mà làm như… cố dùng hai tay đẩy Cố Hạo Thần ra, nhưng lượng được sức của Cố Hạo Thần rất mạnh, ghim chặt vào cửa.

      Cúi xuống mạnh mẽ hôn lên bầu ngực căng tròn, Cố Hạo Thần dùng sức mút lấy đóa hoa tinh tế hơn hình xăm kia, tay trái ngừng dày vò ngực . áp sát hạ bộ vào . Triệu Mạn Di có thể thấy hưng phấn đến mức nào.

      “Thần… mau buông.”- chợt nghĩ tới kết cục rất khó coi là nằm liệt giường, Triệu Mạn Di giọng cầu xin.

      “Quá muộn rồi.”- chẳng biết từ khi nào tay luồn vào trong quần , trực tiếp thẳng vào bên trong .

      Triệu Mạn Di khẽ run lên, lập tức kẹp chặt hai chân lại.

      “Em nóng, lại chặt như vậy… đừng kẹp nữa, cứ kẹp như vậy sao tôi có thể thỏa mãn em chứ?”- giọng điệu cợt nhả- “Ngoan, thả lỏng ra.”

      Triệu Mạn Di ngước mắt lên nhìn Cố Hạo Thần. Tuy mắt trừng lên giận dữ, nhưng vào lúc này, mắt như có hàn quang vây quanh, nhìn mị hoặc vô cùng. Cố Hạo Thần cúi xuống hôn lên môi , bên dưới vẫn ra vào khiến xuân dịch của Triệu Mạn Di chảy ra, ướt đẫm bàn tay của Cố Hạo Thần, chảy xuống cả bắp đùi thon thả của .

      Cố Hạo Thần thả ra, quỳ xuống, nâng chân Triệu Mạn Di qua vai, khi còn chưa hiểu chuyện gì ngậm lên nơi đó của .

      Đầu óc Triệu Mạn Di trống rỗng, tất cả chỉ còn là mảng hoa mắt, khoái cảm lan dần trong tâm trí . Tay nhắn trong vô thức mà luồn vào tóc Cố Hạo Thần, rên lên những tiếng kiều mị.

      Lưỡi xâm nhập vào bên trong , mật dịch tràn lan, hề bỏ sót chút nào mà liếm toàn bộ, cúi thấp hơn nữa liếm từ dưới bắp đùi lên. Ngón tay lại vào lần nữa, thấy cơ thể Triệu Mạn Di phản ứng ngày càng mạnh, trêu đùa.

      ngọt, em xem, tôi càng liếm , em lại ra càng nhiều, em là muốn tôi uống hết thứ này của em phải ?”

      rút tay ra, tay đầy dịch trong suốt, đứng dậy khỏi đất, đưa tay tới bên môi .

      “Di, ngoan, ngậm nó vào. Thử xem chính mình có ngọt ?”

      Triệu Mạn Di căn bản biết chính xác mọi thứ, vô thức nắm lấy tay Cố Hạo Thần đưa vào trong miệng mình. Cái miệng phấn nộn ngậm lấy ngón tay , bên trong, đầu lưỡi đảo quanh ngón tay, sót chỗ nào.

      “Ưm…”

      Cố Hạo Thần nhanh chóng cởi bỏ quần áo, cứ nhìn như vậy, sớm bị bức chết.

      Rút ngón tay ra, Cố Hạo Thần lại hôn lên môi , lần này, trong miệng còn có vị ngọt đáng vô cùng, xé bỏ quần lót của , giờ đây mảnh vải nào người, mà cũng chỉ có chiếc quần lót bên dưới hạ thân.

      ấn hai vai xuống, để quỳ xuống trước mặt , đặt hai tay lên nơi căng cứng đến phát điên, trầm giọng.

      “Mau cởi xuống cho tôi.”

      Triệu Mạn Di lúc này chỉ có thể làm theo lời Cố Hạo Thần, dùng tay cởi chướng ngại cuối cùng của . Vật nam tính thô to nảy lên trước mặt .

      Triệu Mạn Di thầm nghĩ, nếu chuẩn bị tốt cho , rất dễ bị giết chết.

      Cởi xong toàn bộ, lại nhìn Cố Hạo Thần. nén lại hơi thở, .

      “Tự mình phục vụ nó cho tốt, dùng tay và miệng của em.”

      …”- Triệu Mạn Di lùi lại phía sau, thanh theo tức giận, nhưng trái lại, vào tai Cố Hạo Thần như thể ngượng ngùng.

      “Mau lên, nếu tôi trực tiếp vào em, làm em tới trưa mai luôn.”

      Mặt Triệu Mạn Di biến sắc, trưa mai? Có thể chỉ cần tới nửa đêm chết rồi. Chậm rãi tiến tới, đôi tay nhắn cầm lấy của , dao động nhàng.

      “Phải, đúng rồi, chính là như vậy đấy…”- Cố Hạo Thần thở ra- “Ngón tay kia xoa bên đỉnh nữa… chính là như vậy, em giỏi.”

      Triệu Mạn Di thấy thích, cũng càng cố sức hơn, bàn tay dao động lên xuống, tiến thân lên trước, chạm lên đùi .

      “Di… em đẹp.”- Cố Hạo Thần tán thưởng, nắm lấy tóc , để có thể quan sát hơn.

      Tay , lại trắng nõn, thứ chạm vào lại thô to, ngừng chạm tới mặt . Triệu Mạn Di thấy Cố Hạo Thần rất thoải mái, há miệng ra ngậm lấy phân thân nóng bỏng của .

      “Di… a… em tuyệt…”- Cố Hạo Thần thở hắt ra, ngờ tuyệt vời như vậy, được ngậm vào bên trong, Cố Hạo Thần dao động đâm vào nhàng, nhưng Triệu Mạn Di giọng.

      “Thần, để em.”- muốn chơi, cùng chơi tới cùng.

      Cố Hạo Thần nhịn được nữa, ấn đầu ngậm vào nơi đó của mình, khẽ nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm đặc biệt mà mang đến.

      Triệu Mạn Di dao động miệng ra vào, bên trong, đầu lưỡi ngừng liếm lên dương vật của , thỉnh thoảng đâm lên lỗ đỉnh. tay bên dưới âu yếm hai túi căng đầy tinh dịch, tay khẽ chạm lên nơi tư mật của mình. cũng chảy ra biết bao nhiêu xuân dịch.

      Dao động càng nhanh, tiếng thở dốc của Cố Hạo Thần càng , đẩy mạnh cái, toàn bộ bắn hoàn toàn vào miệng Triệu Mạn Di. chút còn vẩy lên khuôn mặt trắng nõn, vô cùng dâm mị.

      Tinh dịch chảy xuống cằm, xuống ngực Triệu Mạn Di, ngẩng lên nhìn , miệng hơi hé ra, bên trong thấp thoáng dịch trắng đục, nuốt vào. Vị tanh nồng trái lại làm chán ghét, còn muốn nữa.

      “Di… em…”- thấy màn Triệu Mạn Di nuốt tinh dịch của mình, Cố Hạo Thần cảm thấy nơi đó của ngừng muốn vào sâu bên trong cái miệng đó lần nữa.

      liếm nốt số tinh dịch môi, tay phải đưa lên ngực xoa lên tinh dịch của bắn lên ngực , xoa khắp hai bầu ngực, rồi lại đưa lên tay liếm sạch , cả quá trình, ánh mắt vẫn nhìn Cố Hạo Thần như khiêu khích.

      “Em cái đồ hư hỏng này.”- ngờ lại cố tình muốn khiêu khích mà làm ra những chuyện dâm đãng như vậy, kéo dậy, quay lưng về phía tương, đánh mạnh vào bờ mông trắng nõn kia.

      “A…”- Triệu Mạn Di kêu lên, thanh trái lại mang theo chút mị hoặc. Làm Cố Hạo Thần sục sôi trong người.

      “Để xem tôi trị em thế nào.”

      Triệu Mạn Di quay lại, hôn mạnh lên môi . chủ động dùng lưỡi tấn công , hai đầu lưỡi giao triền nhau hồi lâu. thả ra.

      “Giờ nghĩ của em hay của ngọt đây?”

      Cố Hạo Thần cảm tưởng óc mình muốn nổ tung, quả đúng là khắc tinh của mà. lần nữa ấn quỳ xuống, lần này, Triệu Mạn Di ngoan ngoãn làm theo.

      với tay lên tủ dép trong nhà cạnh đó, lấy túi đựng năm cái hộp lúc nãy mua. Nhanh chóng bóc hộp, lấy ra thứ trong đó.

      “Tự em đeo cho tôi.”

      Triệu Mạn Di mặt thất sắc, bắt đeo bao cao su cho sao?

      sợ? , mới là sợ cái gì hết.

      “Nhận lấy túi bao cao su trong tay, bóc ra, lại nhìn nó lúc, soi xét thứ vĩ đại trước mặt mình. Triệu Mạn Di nheo mắt.

      “Nhanh đeo vào, tôi sắp chịu được nữa rồi.”- nhìn sắc mặt ngạc nhiên quan sát nơi đó, Cố Hạo Thần nhịn được nhắc nhở.

      xác định?”- Triệu Mạn Di giơ lên cái bao cao su “to lớn” tay.

      Cố Hạo Thần nhìn cái thứ kích cỡ miễn cưỡng được cho là cho người dùng mà hậm hực.

      có người có kích cỡ như vậy sao?”

      muốn nhìn thêm, Cố Hạo Thần với tay lên tủ lấy ra bốn hộp còn lại ( :)))) ) bóc hết tất cả, chỉ có hộp cuối là kích cỡ xem chừng vừa, đưa cho Triệu Mạn Di.

      “Cái này.”

      Triệu Mạn Di hiểu sao phải dùng thứ này? Sau mỗi lần uống thuốc phải được rồi sao?

      nhàng cầm lấy vật kia của , đặt bao lên đỉnh rồi đeo vào.

      Cố Hạo Thần sớm nhịn được , đem áp vào tường, nâng chân lên, trực tiếp vào bên trong .

      “A… Thần, thôi mà…”- tiến vào quá nhanh, nhất thời thích ứng được. Cố Hạo Thần lần vào chạm tới nơi sâu nhất, ưỡn người lên- “ thôi, em đau lắm.”

      “Em tuyệt, Di… chặt.”- Cố Hạo Thần di chuyển bên trong . Bị kẹp tới suýt nữ phóng ra.

      ban đầu nhàng di chuyển, sợ làm tổn thương như lần trước.

      Bất chợt bên ngoài cửa có tiếng chuông.

      Cả hai người giật mình, mọi hoạt động đều dừng lại, Cố Hạo Thần vẫn bên trong Triệu Mạn Di.

      Bỗng nghe thấy tiếng của người đàn ông.

      “Thưa Triệu, có điện thư từ nước ngoài gửi về cho .”

      Triệu Mạn Di vì căng thẳng mà cả người co chặt lại, người kia chỉ cách có gần hai mét, nếu cẩn thận…

      Lúc này, Cố Hạo Thần bất chợt dao động.

      Triệu Mạn Di tưởng tượng mình điên lên rồi, sao có thể làm trong khi chỉ cách bọn họ cánh cửa là người lạ chứ?

      “Dừng lại… Cố Hạo Thần…”- muốn ngày mai bị lên mặt báo đâu, tay chống lên tường, tay kia Cố Hạo Thần ra.

      “Ngoan.”- Cố Hạo Thần cười tà- “Em thấy như vậy rất kích thích sao?”- cảm thấy nơi đó càng chặt, Cố Hạo Thần dao động mạnh hơn.

      Bên ngoài thi thoảng lại bấm chuông, Triệu Mạn Di bị Cố Hạo Thần cầm hai tay giãy ra được, miệng mím chặt để ngăn mình kêu to lên.

      Cố Hạo Thần dao động càng nhanh, mỗi lần đều đâm tới hoa tâm, tiếng va chạm nhau tuy mạnh nhưng ai để ý nữa, Triệu Mạn Di cũng kêu lên những tiếng nho , thậm chí là cầu xin .

      “Thần, mau lên, cho em… em muốn .”

      “Như ý của em.”- Cố Hạo Thần dao động mạnh nhất có thể, hai tay ngừng bóp lấy ngực . Hôn, gặm cắn cổ trắng thơm mùi sữa tắm.

      Lúc lên cao trào, thét lên chói tai, nơi đó của kẹp chặt lại, Cố Hạo Thần bắn ra bên trong. Triệu Mạn Di cũng chảy ra xuân dịch.

      Hai người đồng thời hét lên.

      “A…”- Triệu Mạn Di nửa tỉnh nửa mê thiếp trong lòng Cố Hạo Thần.

      cười tà, rút phân thân bên trong ra, bế lên thẳng trong phòng.

      Về phần chàng đưa điện thư, ngày mai có thể quay lại.
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 18]- Thuốc- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Nằm giường, Triệu Mạn Di giương đôi mắt hận thù nhìn xung quanh, giờ hơn mười giờ đêm, cử động khó. Cố Hạo Thần từ sau ôm chặt lấy , mà lại đói.

      Nhớ tới lúc ở siêu thị khiến giận sôi máu. Cố Hạo Thần lấy những năm hộp bao cao su, mà mỗi hộp, có những 100 cái. Làm cho mấy thu ngân cùng mấy người quanh đó nhìn hai người như quái vật ngoài hành tinh.

      cơ khát đến vậy sao? Hay tại Cố Hạo Thần là kẻ quá dễ động dục???

      Chỉ vì cái hôn qua môi, có thể hành động điên rồ như vậy, từ nay về sau biết làm sao đây?

      Chợt nhớ ra khi nãy còn có người đưa điện thư, liệu có phải điện thư khẩn cấp ? thế nhưng… cùng Cố Hạo Thần làm loại chuyện đó khi có người lạ ở gần. vậy, còn quá… thích.

      Nhắm mắt lại, muốn nghĩ thêm nữa, hai người liệu có hay bị phát ?

      Cho dù có hay bị phát , cũng nhất định tha cho Cố Hạo Thần, sao có thể mặt dày đến mức đó?

      Khẽ cử động, nhấc cánh tay Cố Hạo Thần ra khỏi eo mình, trái lại, ôm chặt hơn, cố gắng mãi mới xoay người được chút

      “A…”- Triệu Mạn Di rên rỉ, eo cùng chân như vô lực, khi nãy lên phòng rốt cục Cố Hạo Thần còn làm chuyện đó tới bao nhiêu lần? Đảo mắt qua tủ cạnh giường, mặt đại biến, bình thường bỗng đen đến cực điểm.

      Bốn cái bao cao su qua sử dụng nằm lặng lẽ tủ.

      Triệu Mạn Di cố dùng chút sức lực ít ỏi ngồi dậy, đặt hai chân xuống sàn, cố gắng đứng lên, vừa đứng được vài giây cả người nhũn xuống.

      Quay lại trừng mắt nhìn Cố Hạo Thần đầy oán hận, ta có phải là người cơ chứ?

      Chợt Cố Hạo Thần mở mắt, giọng hơi ngái ngủ.

      “Em tỉnh rồi a… Di.”

      nhìn kẻ đầu sỏ vẫn thoải mái vặn vẹo thắt lưng, còn vươn vai nhìn mà cười cười.

      “Nhìn hậu quả mà làm.”- giọng của Triệu Mạn Di lạnh lẽo ghê người, chỉ lên mặt tủ cạnh giường.

      “À…”- Cố Hạo Thần gật gù cười như hiểu ra. bật dậy xuống giường ôm lấy .

      “Di… em.”

      Triệu Mạn Di mặt càng đen hơn, lạnh lùng nhìn .

      “Cố Hạo Thần, bốn lần, là bốn lần đấy. chỉ biết nghĩ cho mình. Nếu tôi thực lúc đó chết có phải vẫn còn muốn gian thi nữa ?”

      hết chịu nổi, thân thể mệt mà Cố Hạo Thần bật phát có thể dậy luôn, lại còn ôm lấy nữa.

      vì nghe thấy từ “gian thi” kia người bỗng cứng ngắc, đâu phải loại đáng sợ như vậy? Chỉ vì quá mê người mà thôi.

      “Di, như vậy.”- giọng. Nắm lấy tay , cúi đầu mà hôn xuống.

      Triệu Mạn Di tránh, chính xác là thể có đủ sức nữa, hoàn toàn mềm nhũn dựa vào Cố Hạo Thần.

      vì sao cần dùng cái đó? Em có thể uống thuốc mà.”- ôm lấy , bài xích chuyện quan hệ, cũng có cảm giác với , nên thể coi như vì muốn mà làm bừa.

      Cố Hạo Thần nhìn vào ngăn kéo tủ, trầm giọng, bên trong giọng tràn đầy ấm áp.

      “Tôi vứt mấy vỉ thuốc kia rồi, nó đối với em tốt, tôi có thể được nhiều thoải mái, cũng bắt em phải bị ảnh hưởng tới sức khỏe sau này.”

      từ ngày thấy uống vào viên thuốc tránh thai kia, trong lòng bỗng rất xót xa, thuốc tránh thai khẩn cấp mang lại quá nhiều tác hại, cần chỉ nghĩ cho mình mà bỏ qua . Đến khi hoàn toàn thuộc về , để theo tự nhiên sau. Còn bây giờ, là mối quan tâm nhất của .

      Triệu Mạn Di thấy trong lòng ấm áp lạ thường, đôi môi nở nụ cười mà thể thấy, ôm càng chặt hơn.

      Bỗng ngẩng lên, hôn lên môi .

      Cố Hạo Thần muốn đôi môi kia dời , luyến tiếc .

      “Vì tôi nghĩ cho em như vậy, mỗi khi làm liền làm năm lần .”

      Sắc mặt Triệu Mạn Di bình thường chợt lạnh tanh, mấp máy môi.

      dám?”

      Biết bảo bối giận, Cố Hạo Thần vội ôm lấy .

      , , là tôi vậy, giờ tôi pha nước tắm cho em, tôi xuống làm đồ ăn, em tắm xong tôi mang đồ ăn lên.”

      Và theo lịch trình của Cố Hạo Thần, Triệu Mạn Di bao dung vào phòng tắm, để xuống dưới nhà, xử lí cục diện trong nhà bếp.

      Triệu Mạn Di chợt nghĩ đến người đưa điện thư, chắc mai quay lại.

      Kì thực, làm tới năm lần cũng chẳng sao cả, bởi vì…

      Cố Hạo Thần ở dưới tầng vừa nấu ăn vừa cười vui vẻ. Triệu Mạn Di sớm muộn cũng nhận ra tình cảm của . thái thịt cừu, bỗng nhớ ra, có lẽ, cái kia sáng mai phải mua thêm vài hộp, được nhầm kích cỡ nữa. Hừm, tốt nhất là mua ở siêu thị hôm qua nữa.
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 19.1]- Tổng giám đốc trốn việc tìm lãng mạn- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      “Hôm nay tôi nghỉ, cậu nhớ làm xong các công việc, mai đừng trách tôi.”- Cố Hạo Thần vừa vừa nhìn lên cầu thang, ánh mắt chờ đợi, tay cài cài khuy cổ. Nghĩ thế nào, lại thôi cài nữa, thay vào đó cởi ra tận hai khuy.

      Bạch Phi Hằng bên kia nắm điện thoại răng rắc, oán hận nhìn đống tài liệu chồng chất cao như kim tự tháp trước mặt, muốn thò tay qua bên kia bóp cổ chết Cố Hạo Thần mà.

      Nhận lệnh cách khó khăn, cúp điện thoại, Bạch Phi Hằng dáo dác nhìn quanh. Nhìn xem có phải Cố Hạo Thần muốn đùa ? Nhưng cho thấy Cố Hạo Thần hề đùa.

      Mấy hôm trước tổng giám đốc tan ca sớm, hôm nay lại trốn việc, trong khi công việc chồng chất như núi, muốn nhảy từ cái tầng 36 này xuống, thế nhưng sợ đập vỡ cửa kính bị đau tay. -_-

      Cố Hạo Thần vui vẻ nhìn lên cầu thang liên tục, thi thoảng lại hai câu “Nhanh lên nào, nhanh lên .” Rồi lại sốt ruột lại trong sảnh, nhìn lên nhìn xuống chờ đợi.

      Thực chất thể trách biến thành bộ dạng đó.

      Sáng nay, khi đánh răng trong nhà tắm, chợt Triệu Mạn Di đứng dựa vào cửa, nhìn đánh răng mà cười nhàng, thụ sủng nhược kinh quay lại, bàn chải vẫn trong miệng mà nhìn ngơ ngác.

      Đúng lúc đó, cất lời.

      “Hôm nay nghỉ việc, chơi cùng em được ?”

      Cố Hạo Thần càng thêm dụi mắt, lắc lắc đầu, nhìn ú ớ.

      “Di, em đùa đấy à?”

      Triệu Mạn Di lắc đầu, thấy như vậy, cố lấy tốc độ kinh người đánh răng rửa mặt, rồi chạy ra đẩy vào.

      “Mau mau lên, có tính kiên nhẫn đâu.”

      Ra ngoài, mặc quần áo nhanh rồi xuống nhà đợi , sốt ruột nhìn lên nhìn xuống. hôm nay là lần đầu tiên chủ động muốn chơi cùng, đối với Cố Hạo Thần đây là tín hiệu tốt hơn cả giá cổ phiếu tập đoàn tăng.

      Bàn giao công việc cho Dương Nhậm Vũ xong, cũng nghe báo cáo Kiki dạo này mập ốm ra sao, Triệu Mạn Di có thể thấy ở bên kia run rẩy như thế nào. Mỉm cười, còn giễu cợt , cho sống tốt.

      Triệu Mạn Di hôm trước mua quần áo và hôm nay chọn mặc chiếc áo phông rộng trễ vai, quần sooc ngắn, ra đây là lần đầu tiên sau cái ngày làm tổng giám đốc Triệu Thế Vương, mặc thế này, bốn năm mặc đến thứ quần áo như vậy, hôm nay mặc nghe có vẻ kì quái. Có chút quen, giày thể thao rồi xuống nhà.

      Cố Hạo Thần tin nổi vào mắt mình, ăn mặc kiểu gì đây? Liệu có phải tá thi hoàn hồn trong tiểu thuyết ?

      Nhưng cũng hỏi nhiều, nhìn xuống quần áo mình mặc. Đem phối hợp với quần áo của Triệu Mạn Di.

      … mất trật tự.

      Ngẩng đầu nhìn , đưa tay ra.

      “Mình thôi.”

      giơ tay nắm lấy tay , hai người cùng ra xe.

      “Bộ quần áo này của , đâu phải bộ hôm qua?”- lên xe, Triệu Mạn Di bất chợt hỏi, nhìn đầy nghi hoặc.

      Cố Hạo Thần cứng họng. Thôi xong rồi.

      “À… lúc nào cũng mang theo đồ dự phòng, lỡ có chuyện gì thay ra.”

      Triệu Mạn Di cũng hỏi thêm nữa, lặng lẽ ngả ra sau, nhắm mắt lại.

      Cố Hạo Thần vừa lái xe, thỉnh thoảng lại ngắm nhìn , đôi hàng mi dày cong vút, môi hồng phấn chỉ điểm chút son hồng nhạt để che dấu vết bị hôn tới sưng đỏ. Làn da trắng nõn mịn màng khiến chỉ muốn ngày ngày âu yếm.

      Tâm tình vô cùng vui vẻ. Cố Hạo Thần lái xe cẩn thận, tay vẫn nắm lấy tay Triệu Mạn Di.

      Tới nơi, quay sang hôn lên môi .

      “Ưm…”- Triệu Mạn Di mở mắt, trước mặt là khuôn mặt phóng đại của Cố Hạo Thần.

      “Tới nơi rồi, dậy thôi.”

      ngồi dậy, chỉnh lại tóc chút. Cố Hạo Thần ra bên ngoài mở cửa, bước ra, Triệu Mạn Di nghiêng đầu nhìn .

      Rồi bật cười.

      “Thần, xem em là trẻ con mấy tuổi?”- nhìn công viên trước mắt, Triệu Mạn Di khóc nổi, muốn đưa chơi, cũng muốn đưa tới cái nơi chỉ trẻ con mới tới.

      Cố Hạo Thần mặt hơi thất vọng.

      tưởng em thích, nhưng nếu , mình nơi khác.”

      Triệu Mạn Di nhìn , chợt mỉm cười.

      cần, cùng em là được.”

      Cố Hạo Thần lộ ra mặt vui vẻ, nắm tay .

      “Em có muốn ăn gì tạm ? Bên kia có cửa hàng MC Donald, chúng ta mua gì đó ăn rồi xem sau.”

      gật đầu đồng ý, hai người cùng qua bên đó. Vừa vào cửa thu hút ánh nhìn rất nhiều người xung quanh.

      Ngồi xuống bàn cạnh cửa sổ, Cố Hạo Thần tự gọi cho hai người hai suất MC Donald.

      Vốn Triệu Mạn Di chưa bao giờ ăn đồ ăn nhanh nên có điểm hiếu kì, nhìn Cố Hạo Thần ra bàn đặt món ăn, trong lòng thấy buồn vô cùng, cái kẻ hành hạ cả đêm kia giờ vẫn khỏe mạnh mà sinh long hoạt hổ, còn , giờ chân tay eo cổ vẫn mệt mỏi rã rời.

      “Di… là em sao?”- nam nhân tuấn nhìn Triệu Mạn Di, thốt lên kinh ngạc.

      Triệu Mạn Di ngẩng lên, chàng mắt xanh chăm chú nhìn , mà nhìn người này…

      “Nam Cung Tư Nghị?”- Triệu Mạn Di thốt lên bốn chữ đầy khó khăn.

      “Quá chuẩn.”- Nam Cung Tư Nghị gật đầu cười, nhanh chóng ngồi xuống đối diện .

      duy trì mặt lạnh nhìn ta.

      “Cũng ngờ mới đây mà mười năm rồi.”

      “Phải phải.”- ngờ người con cách đây mười năm còn chỉ thẳng vào mặt , là đồ quái vật mắt xanh hôm nay lại gặp ở nơi này.

      ngờ có thể nhận ra tôi sau những mười năm chưa gặp.”

      Nam Cung Tư Nghị cười thầm, vẫn là cha mẹ cách tháng lại tới Las Vegas thăm gia đình , khoe ảnh của , vậy mới nhận ra chứ.

      “Chính em cũng nhận ra tôi đấy thôi.”

      “Nhờ màu mắt của chứ sao?”- Triệu Mạn Di khinh thường.

      Nam Cung Tư Nghị dường như cảm thấy có điều gì thất thường, quay lại.

      “Cố Hạo Thần.”- kinh hô. Hai mắt nhìn Cố Hạo Thần.

      “Tư Nghị?”- Cố Hạo Thần nheo mắt- “Cậu tới đây khi nào?”

      “Tôi chính là trở về thăm lại cố nhân a… Chúng tôi trước kia là thanh mai trúc mã”- Nam Cung Tư Nghị chỉ vào Triệu Mạn Di ngơ ngác nhìn bọn họ.

      Mặt Cố Hạo Thần lạnh mấy phần, khi nãy thấy hai người chuyện, có linh cảm lành, quả nhiên.

      “Di… em , vậy là sao?”- Cố Hạo Thần trầm giọng, mang theo băng lãnh mà hỏi.

      là hàng xóm cũ của em thôi.”- lấy hai tay day thái dương, này là sao? Quanh quẩn lại toàn người quen, Trái Đất đến vậy sao?

      “Hàng xóm cũ?”- Cố Hạo Thần làm vẻ tin nhìn Nam Cung Tư Nghị- “Cậu , cậu với ấy là sao?”

      Cứ nghĩ đến Triệu Mạn Di và Nam Cung Tư Nghị trước kia từng bên nhau, Cố Hạo Thần hít thở thông.

      Và thế là trước ánh mắt đáng sợ của Cố Hạo Thần, Nam Cung Tư Nghị đành kể hết việc.

      “Tôi với ấy vốn hai gia đình ngày trước gần nhau, chơi với ấy từ bé, nhưng thủy chung vẫn là tôi , còn ấy lờ . Đến tận năm ấy sáu tuổi mới chịu chuyện với tôi. Khi ấy mười hai, tôi mười lăm, gia đình tôi lại chuyển qua Las Vegas. Gia đình ấy thỉnh thoảng lại qua thăm gia đình tôi, bố mẹ tôi thỉnh thoảng cũng về. Còn tôi giờ mới về nên gọi là mười năm mới gặp lại.”

      Triệu Mạn Di uống chút nước, xử lí xong cái bánh xinh, ngẩng đầu lên.

      biệt xứ mười năm, gây dựng Nhật Đằng rồi tuốt luốt bên đó. Tôi nghe cha mẹ tôi kể đủ về cậu rồi.”

      Nam Cung Tư Nghị với cái bánh đĩa Cố Hạo Thần, cắn xuống miếng, phong thái cũng rất nhàng như uống trà với nữ hoàng, nhìn Cố Hạo Thần rồi lại nhìn Triệu Mạn Di.

      “Thôi, trách tôi như vậy đủ rồi, cậu tuổi hơn tôi, cũng thèm gọi tôi tiếng “ca ca”, giờ còn bài xích tôi kể lể, cậu cũng quá ác độc .”

      Triệu Mạn Di thèm chấp, thấy Cố Hạo Thần yên lặng ăn xong, cũng đứng dậy. Về phần Nam Cung Tư Nghị, ta tự biết tìm đến nhà thăm hỏi, mới cần bị Cố Hạo Thần phát ra chuyện là tổng giám đốc Triệu Thế Vương.

      “Này, tôi còn chưa có ăn xong.”- Nam Cung Tư Nghị với theo.

      “Ăn nghẹn chết cậu .”- Cố Hạo Thần lẩm bẩm, vẫn là để ý chuyện Triệu Mạn Di và Nam Cung Tư Nghị trước kia từng thân thiết nha.

      Hai người tay trong tay, yên lặng ra khỏi quán, sang bên kia đường vào công viên.

      P/S: Từ giờ trở ta e là hai chị ngọt ngào sến súa đến phát sợ a... :3
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 19.2]- Tỏ tình ( a~~~ )- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      gian sáng sớm yên lặng, Cố Hạo Thần nắm tay con đường lát đá băng qua thảm cỏ.

      “Em với Nam Cung Tư Nghị, là thanh mai trúc mã sao?”- giọng hỏi, tay vẫn nắm chặt tay .

      Triệu Mạn Di cười thầm, là để ý chuyện này sao?

      “Chính là như vậy, nhưng em coi cậu ta là người bình thường, đừng nghĩ vớ vẩn.”

      phải người bình thường? Cố Hạo Thần thầm nghĩ, Nam Cung Tư Nghị là con hồ ly thương trường bên Las Vegas, bên ngoài nhìn có thể cà lơ phất phơ, nhưng mình gánh vác cơ nghiệp của cả gia tộc Nam Cung, làm gì có chuyện có người nể ?

      Quả là Triệu Mạn Di, ai với cũng gây ảnh hưởng.

      Hai người dạo ven vườn hoa, nhìn lũ trẻ đùa nghịch, Triệu Mạn Di có cảm giác, nếu như và Cố Hạo Thần có những đứa con như vậy, thú vị chừng nào, bật cười khe khẽ.

      “Chuyện gì vui mà cười vậy?”

      Triệu Mạn Di lắc đầu, bàn tay nhắn trong tay ấm áp, trái tim cũng vậy.

      bé trai gần đó vội đuổi theo quả bóng mà bị ngã trước mặt họ, Triệu Mạn Di vội cúi xuống.

      “Bé con có sao ?”- nhìn qua đích xác chỉ là hơi trầy da chút xíu, cũng có chảy máu.

      Tay vén tóc qua vai, phủi lớp bụi người cậu bé, lấy cho cậu bé quả bóng rồi nhắc nhở cậu cẩn thận. Cố Hạo Thần nhìn cảnh đẹp ý vui trước mắt, sớm còn hình ảnh nữ tổng giám đốc lạnh lùng của Triệu Thế Vương nữa rồi, sau khi cậu bé rời khỏi, liền ôm lấy .

      “Di, thử nghĩ xem, nếu như chúng ta có những cục cưng như vậy, vui đến chừng nào?”

      Triệu Mạn Di biết vẫn chưa chính thức nhận lời Cố Hạo Thần, nhưng trong tim , chiếm vị trí . Cũng đành lòng làm buồn, chỉ ôm lấy .

      hạnh phúc.”

      Cố Hạo Thần lại tiếp tục nắm tay tới trò chơi đu quay phía trước.

      “Em có muốn chơi ?”- hồi cha mẹ thường cho công viên chơi, giờ vẫn nhớ những trò chơi này.

      Triệu Mạn Di nhìn những con vật kia, có thể ngồi sao? Chợt thấy đôi tình nhân ngồi đó trêu đùa, có điểm cảm thấy chân .

      Ngày còn , vốn mấy tiếp xúc với bên ngoài. Nếu có được cha mẹ đưa giờ cũng chẳng nhớ chút nào.

      “Vậy thử .”- thản nhiên, chờ vòng quay dừng lại, Cố Hạo Thần ra mua vé, dắt vào bên trong.

      Hai người ngồi lên con vịt vàng khổng lồ, Cố Hạo Thần đeo dây bảo hiểm cho . Xung quanh mọi người nhìn hai người đầy ghen tị. Nam đẹp trai, ôn nhu, nữ tuy ít cười nhưng cũng đủ cho mọi người thấy hai người có tình cảm với nhau.

      Vòng quay bắt đầu quay, Triệu Mạn Di lướt tầm mắt qua phía sau Cố Hạo Thần, hình như có thấy gì đó.

      Khóe môi nhếch lên, quả là có người giở trò quỷ.

      “Di, em thấy thế nào?”- Cố Hạo Thần hào hứng nhìn .

      “Thích lắm.”- mỉm cười nhìn , rồi lại hơi cúi xuống, gương mặt lạnh mấy phần rồi lại ngẩng lên, dựa đầu vào vai Cố Hạo Thần. Muốn chơi với ? Được, chuẩn bị tinh thần từ rất lâu rồi.

      Vòng quay kết thúc, Cố Hạo Thần đỡ Triệu Mạn Di xuống, hai người cười vui vẻ ra ngoài.

      nghĩ, nếu Dương Nhậm Vũ biết nghỉ việc chỉ để sở thú, ta chắc đâm đơn từ chức mất. Giờ vẫn tin nổi mình đường đường là Triệu tổng- hung thần ác sát của nhân viên Triệu Thế Vương lại ngồi vòng quay cho trẻ em này.

      Nhìn Cố Hạo Thần hào hứng dắt tay , Triệu Mạn Di còn thấy muốn ôm lấy chặt hơn, vòng tay qua eo , thỉnh thoảng lại ngẩng lên hôn vào má . Khiến vui mãi thôi.

      Nhìn xinh đẹp bên cạnh mình, Cố Hạo Thần chợt thấy ngày càng ngọt ngào, càng lúc càng gần với hơn. Hôn lên mái tóc , hai người về phía vườn thú.

      Nhìn hai con hổ trong vườn thú, Triệu Mạn Di nghĩ tới Kiki, nếu cho Cố Hạo Thần biết về tồn tại của nó, có phản ứng gì nhỉ?

      Được nắm tay dẫn xem hết loài này tới loài khác. Khi tới chuồng khỉ, Triệu Mạn Di bỗng nghĩ ra cái gì đó, dụi đầu vào ngực Cố Hạo Thần.

      “Chuyện gì vậy Di?”- thấy như vậy, tưởng mệt- “Di… em thấy khỏe ở đâu? Tôi đưa em bệnh viện.”

      kéo ra, cúi xuống xem, thấy cười.

      sai, là cười, hơn nữa còn rất vui vẻ.

      “Di, em làm tôi lo.”- nghiêm mặt nhìn .

      “Xin lỗi.”- nén cười- “Chỉ là… nhìn mấy con khỉ này, em có thấy giống người.”

      đoạn khẽ ho vài tiếng che xấu hổ của mình.

      “Giống ai?”- Cố Hạo Thần mặt biểu lộ cảm xúc.

      có gì.”

      “Mau , Di, em mấy con khỉ này giống ai?”- cao giọng, dí sát vào mặt tra hỏi.

      “Em .”- Triệu Mạn Di bật cười.

      “Được, em được lắm.”- Cố Hạo Thần thả tay ra, quay , về phía trước.

      Nhìn Cố Hạo Thần bỏ , Triệu Mạn Di tuy biết chỉ là đùa, chỉ cần gọi tiếng, quay lại. Nhưng , chẳng phải người ta hạnh phúc phải tự mình giành lấy, phải tự mình làm nên mới có ý nghĩa hay sao.

      nhanh lên đứng đối diện Cố Hạo Thần, mặt vẫn là biểu lộ cảm xúc, thấy đứng trước mặt có phần ngạc nhiên.

      chủ động nắm hai tay , nhìn sâu vào mắt .

      “Em thích .”

      gian xung quanh Cố Hạo Thần như thể thế giới khác, nhìn , cũng nhìn . Tay hai người nắm chặt đối phương.

      Có lẽ, lời được miễn cưỡng cho là tỏ tình này khiến Cố Hạo Thần hồn bay phách lạc.
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :