1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu bà xã lạnh lùng - Thiên Mỹ Khả (45c Full + NT8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 40]- người em- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      ngày bình thường của Triệu Mạn Di trước kia đó là sáng dậy, đánh răng rửa mặt, ăn sáng rồi đến Triệu Thế Vương hoặc đến Triệu Thế Vương rồi ăn sáng. Làm việc đến trưa, ăn trưa, nghỉ trưa, rồi đầu giờ chiều lại làm việc đến khi sẩm tối. Có khi công việc nhiều cùng trợ lí Dương Nhậm Vũ tăng ca. Xong hết lại về nhà riêng.

      Còn bây giờ khác, ngày bình thường của trở thành sáng dậy, cùng Cố Hạo Thần lăn lộn vài vòng mới đánh răng rửa mặt, bưng đồ ăn sáng đến tận giường cho , sau đó tắm. làm, chỉ ở nhà chơi chơi mà ngủ ngủ, thỉnh thoảng cùng Dương Nhậm Vũ giải quyết công việc qua máy tính hoặc điện thoại. Trưa dù bận thế nào nữa, Cố Hạo Thần cũng cố gắng phóng nhanh trở về nấu bữa trưa cho , hoặc hôm nào muộn, trở về cũng nấu nướng xong xuôi mọi thứ. Hai người cùng ăn trưa, sau đó đầu giờ chiều làm, lại thực những việc tương tự buổi sáng.

      Chiều muộn, dù nhiều công việc đến mấy Cố Hạo Thần cũng vứt ra sau đầu để trở về, vì bữa tối, luôn là nấu cơm đợi về.

      Mỗi tối làm về, mở cửa, nhìn vào trong bếp chính là người phụ nữ bỏ qua công việc của cả tập đoàn lớn để đứng bếp nấu cơm cho mình, vì mình mà nhặt từng cọng rau, rán từng miếng thịt, nấu từng bát canh cỡ nào hạnh phúc. Tuy rằng đằng sau hạnh phúc này là bất hạnh của hai người trợ lý.

      quan tâm. Chỉ biết rằng, sẵn sàng sống ở cái biệt thự này để đợi , nấu từng bữa cơm cho , việc này phải là hạnh phúc là gì?

      Thế nhưng vẫn luôn ấp ủ ước ao được với mình ba chữ kia. hạnh phúc gấp vạn lần.

      “Di này, hôm nay là tròn tháng ở chung, em có điều gì muốn với a?”- Cố Hạo Thần phía sau Triệu Mạn Di, vội đến Triệu Thế Vương có việc. Nghe Diêu Giai Mẫn phát thêm chuyện mới, phải tới đó ngay.

      “Em rất bận, có thể tối nay về muộn.”- hơi kiễng chân hôn lên môi - “Về có quà cho .”

      để ý Cố Hạo Thần thêm, vội ra ngoài, Dương Nhậm Vũ đón ở bên ngoài tiểu khu để tránh Cố Hạo Thần phát .

      Cố Hạo Thần cúi mặt cười khổ, nhìn cánh cửa đóng sập lại. chỉ được như vậy thôi sao? Ba từ đó đối với nó khó khăn lắm à?

      Nhưng sao, mà cố gắng chút, hôm nay lại nghỉ làm, ở nhà làm gì đó đặc biệt mừng tháng ở chung của hai người.

      Nghĩ đến gương mặt hạnh phúc của , vội dậy thực luôn kế hoạch của mình. Ừm… tốt nhất là nhiều nến và hoa hơn lần trước
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 41]- Trói buộc- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
      Trói buộc a~ http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif

      Cố Hạo Thần nhìn tập thư vừa được gửi đến, quả đúng như dự đoán, sau lưng chắc chắn có người giở trò quỷ.

      Người đó là ai đương nhiên chẳng cần suy nghĩ cũng biết, những hành động của ta có thể qua mắt được cha mẹ , nhưng sao có thể qua được mắt ? Cha mẹ chính là vì để ý và tin tưởng, còn từ cái ngày dự án phi trường A kia sớm biết, Cố Thiên Tự có ngày làm càn hơn nữa.

      “Cố Hạo Thần, tôi nghĩ chuyện này cậu nên giải quyết lần gọn luôn, nên để dây dưa nữa.”- người đàn ông trẻ tuổi, mang trong đôi mắt rét lạnh .

      Cố Hạo Thần nhìn Nhật Viễn Phong, biết việc giải quyết là dễ dàng, thế nhưng lo ngại gia đình.

      Cố Thiên Tự dù sao cũng là trai cùng cha khác mẹ của , thể đuổi tận giết tuyệt. lo chuyện Triệu Mạn Di, bởi sớm chia tay ta, chỉ còn rào cản duy nhất là gia đình.

      Ngày trước, Lôi Nhân đồng ý trợ giúp Cố Thiên Tự trong vụ phi trường, nhưng giờ, lại phần nào hợp tác với Cố Thiên Tự để đánh lại Cố thị.

      Muốn đánh đổ Cố thị? Có là nằm mơ giữa ban ngày sao? Lôi Nhân là tập đoàn lớn về dầu mỏ ở nước ngoài, về Đài Bắc tất nhiên vẫn là đứng sau Cố thị về lớn mạnh. Vậy mà dám cùng tập đoàn mới thành lập đối địch với Cố thị.

      Cố Hạo Thần suy nghĩ suy nghĩ lại, cuối cùng cũng nghĩ ra nguyên nhân Lôi Thiên Kình đối nghịch .

      Triệu Mạn Di… xem ra tôi nên sớm trói em bên mình, tránh để cho em ban phát tình khắp nơi.

      Nhưng trói bằng cách nào đây? À hình như là có cách rồi…

      Đáy mắt lên tia lạnh lùng, chỉ còn cách đó, đời nào để bất cứ ai mơ tưởng đến .

      Lúc này, trong đầu Cố Hạo Thần chỉ còn tức tối chuyện Lôi Thiên Kình để ý Triệu Mạn Di, ngoài ra, chuyện Lôi Thiên Kình đối đầu với sớm quăng xuống ba mươi sáu tầng lầu.

      Triệu Mạn Di nấu ăn chờ Cố Hạo Thần về, tối nay về sớm, cũng nhanh chóng giải quyết chuyện công ty qua điện thoại với Dương Nhậm Vũ lúc, cũng biết được sắp tới Cố Hạo Thần phải sang Mĩ.

      Chỉ là, biết được điều đó.

      Nấu ăn xong mọi thứ bên ngoài có tiếng mở cửa, tiếng chân bước đến sau . Rồi bị vòng tay ấm áp vây lấy.

      về mà em ra đón sao?”

      “Em sao mà phải ra đón?”- mặc kệ ôm, tay vẫn lau dọn quanh bếp, hôm nay làm cá nên phải lau sạch chút, bằng ngày mai mùi vô cùng khó chịu.

      Cố Hạo Thần vòng xuống ôm eo , ghé sát xuống vai hôn .

      “Ngoan nào, em dọn, thay quần áo rồi xuống ăn.”- người nào kì lạ, người đầy mùi dầu mỡ còn muốn ôm ấp cái gì?

      Cố Hạo Thần , cũng cười, tay cầm lấy tay , tay đưa vào trong túi quần lấy ra chiếc hộp xinh bằng nhung đỏ.

      Toàn bộ diễn ra yên lặng, mở chiếc hộp, lấy ra thứ bên trong đó và đeo vào ngón áp út tay trái của .

      Triệu Mạn Di trân trân nhìn theo chiếc nhẫn của đeo cho , như hạnh phúc từ từ rót vào lòng, môi nở nụ cười lúc nào cũng hay.

      Sau khi đeo xong chiếc nhẫn, cầm lấy tay , vẫn ở phía sau mà ôm lấy như vậy, nhàng .

      biết phải với em ra sao, cũng chẳng biết phải giải thích thế nào. cũng biết hứa hẹn điều gì, cũng sợ ngày nào đó làm em thất vọng nếu trót hứa mà giữ lời. chỉ biết cho đến tại, khi tay em đeo chiếc nhẫn này, chính là… em bị trói buộc, mà … cũng bao giờ quên em dù đến khi chết.”

      Cố Hạo Thần chậm rãi , trong đầu bây giờ chỉ có nữ nhân trước mắt, mà làm mọi thứ nhưng ra, cho cái cảm giác , cảm giác thất bại khi đánh mất và hạnh phúc khi tìm lại được. chiếm giữ trái tim , “Em người em”- những lời đó còn giá trị hơn ba chữ kia rất nhiều.

      Triệu Mạn Di cảm thấy ấm áp, cũng hạnh phúc, biết tình cảm của dành cho cỡ nào lớn lao, cũng biết rằng mãi , quên được dù có thế nào nữa.

      Tay trong tay với , còn cảm thấy đơn như ngày trước, còn cảm thấy cuộc sống này chỉ là khô khan ngày tới tập đoàn tối về nhà nữa.

      cảm thấy mình hạnh phúc thực .

      “Em , Cố Hạo Thần.”- quay lại, cho cơ hội đáp lời, trực tiếp hôn lên môi , hai người trao cho nhau những gì tốt đẹp và yên bình nhất. , cũng vậy. Những lời muốn nghe nhất cũng , giờ họ chỉ đơn giản là nhau, bên nhau, vậy thôi. cần biết mai sau ra sao, thời thế thay đổi hay giữa họ có biến cố, cả hai đều nhớ cái ngày hôm nay, ngày mà làm về liền vào bếp, ôm lấy lau dọn, người toàn mùi dầu mỡ, rồi luồn vào tay thứ trói buộc ngọt ngào, ai có thể tách rời…

      Sau ngày hạnh phúc ấy cũng là chuỗi những căng thẳng của cả hai người.

      Cố Hạo Thần phải sang Mĩ, chi nhánh bên đó có vấn đề, cần sang tiếp quản và chỉ đạo trong thời gian.

      Phải xa , cũng muốn, thế nhưng muốn làm mọi cách để liên lạc với lại được.

      cùng trợ lý khác, phải Bạch Phi Hằng. cũng có thời gian nào để liên lạc với mọi người bởi vì quá bận. Các hợp tác kéo đến liên miên, rồi giải quyết, rồi rắc rối giữa các cổ phần cổ đông, bận đến bù đầu, có đêm thể ngủ được, chỉ biết xa cũng được hơn hai tuần. Ở đây, cũng nghe được tin tức gì, cũng có thời gian nghe, nên bỏ lỡ những chuyện quan trọng ở Đài Bắc.

      “Triệu tổng, chúng tôi muốn hỏi, lí do tại sao lại công bố thân phận của mình?”

      “Triệu lão gia, trước đây chính ngài tuyên bố người chỉ đạo Triệu Thế Vương phải là con ngài, vậy tại sao bây giờ lại ngược lại?”

      “Tôi muốn hỏi, mối quan hệ của và tổng giám đốc Cố thị là thế nào?”

      “Triệu tổng, đối với việc Cố tổng Cố thị tiết lộ thông tin thân phận của , cùng số liệu điều tra bên Mĩ của , có ý kiến gì?”

      “…”

      Vô số những lời đinh tai nhức óc vây xung quanh, vệ sĩ cùng người nhà chỉ biết bảo vệ cho Triệu Mạn Di ở giữa.

      đeo kính râm to bản che đến nửa mặt, người toát ra lãnh khí, biết kẻ đứng sau vụ này là ai. Cũng biết tiếp theo mình phải làm gì.

      khi động đến cực hạn của , biết thương xót bất kì ai.

      “Cố Thiên Tự, cứ chờ xem.”- Triệu Mạn Di thầm nghĩ, còn riêng chuyện Cố Hạo Thần, biết cách giải quyết, để cho bất cứ ai chia rẽ . Bởi tay , là trói buộc của , mà cũng bị trói buộc, bởi điều chưa từng nghĩ tới…
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 42]- Cùng nhau giải quyết- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      “Di, con nghĩ giờ chúng ta phải làm sao?”- ông Triệu giờ thấy ân hận, biết vậy ngày đó ông để cho trực tiếp ra mặt lãnh đạo Triệu Thế Vương là được rồi. Để đến bây giờ làm gì cũng thấy khó.

      Đại sảnh khí mảng trầm mặc, cha mẹ cùng ông bà đều đăm chiêu suy nghĩ, cũng ai biết thế nào.

      Dương Nhậm Vũ ngồi chỗ, chuyện này Triệu Mạn Di, , Cung Dương Á Miên và Diêu Giai Mẫn đều biết đến, chỉ là ngờ, kẻ kia có thể trực tiếp hết tội lỗi sang cho Cố Hạo Thần.

      “Chuyện này con tự giải quyết.”- Triệu Mạn Di uống chút nước, ừm… dạo này thân thể được tốt, cũng phải tự lo liệu lấy, lại càng thể quá xúc động.

      “Tổng giám đốc, có thể ?”- Dương Nhậm Vũ biết có thể, nhưng chỉ là phải nên dẹp hai cái gai trước sau đó mới tiến tới gốc mà quật chứ. Nhìn hiểm lại như muốn nhát chặt chết luôn. Vậy…

      “Tôi giải quyết được.”- Triệu Mạn Di gật đầu, lấy điện thoại bấm ra dãy số.

      Mọi chuyện cứ trôi chảy như cuộc điện thoại bình thường. Thẳng đến khi cúp máy, mọi ánh mắt đổ dồn hết đến Triệu Mạn Di.

      biết nếu trong vòng ba giây trốn khỏi nơi này, nhất định bị mọi người dò hỏi mệt đến chết.

      “Con lên phòng.”

      cứ vậy mà bước . Lại như lần trước, thêm bất cứ điều gì, rất cần nghỉ ngơi.

      Dương Nhậm Vũ trân mắt nhìn. Được rồi, lại , vậy là hậu quả ai gánh? Vẫn là . sớm bị Triệu gia xé cho tan tành.

      Bên ngoài biết bao nhiêu phóng viên của các báo đài lớn ồn ào muốn Triệu Mạn Di ra mặt. đứng từ thư phòng nhìn xuống. đùa, xuất bằng bắt chết . Lúc này cần phải làm lần lượt từng bước .

      Đầu tiên, là Lệ tổng của Lệ Kim- Lệ Đổng Nhân.

      Nhưng hết, nên nghĩ chút đến mình , thực rất mệt.

      Ở bên kia, Cố Hạo Thần bận trăm công nghìn việc làm cách nào liên lạc được với Triệu Mạn Di, Dương Nhậm Vũ lại vì thế mà đánh điện cho tạm thời đừng về vội. Khiến lo lắng mãi.

      Rốt cục là có chuyện gì chứ?

      “Chị gì? Thu mua Lệ Kim?”- Diêu Giai Mẫn mắt tròn xoe nhìn Triệu Mạn Di. phải để Cố Hạo Thần giải quyết sao?

      “Là nam nhân lại để nữ nhân của mình giải quyết hộ chuyện lớn như vậy, liệu ta…”- Cung Dương Á Miên nhìn Triệu Mạn Di- “Tôi nghĩ điều đó thích hợp.

      Triệu Mạn Di thâm trầm.

      “Tôi cảm thấy thích hợp, đây phần cũng là do tôi. Hơn nữa…”- cầm tấm ảnh chụp hai người trong công viên, thầm cảm ơn kẻ đứng sau vụ này chụp cho hai người khoảnh khắc đẹp- “ nhau là cùng nhau vượt qua mọi chuyện, phải sao? Sao có thể nó làm mất tôn nghiêm của người nam nhân?”

      tự tin rằng Cố Hạo Thần bao giờ có ý nghĩ bị lấn lướt, chỉ là thay hành động thôi, biết ái ngại chuyện đối đầu với trai làm cha khó xử, nhưng cho thấy, có gì là sai khi hành động như vậy.

      , hơn tất cả mọi thứ, cho dù sau này có thế nào, cũng chỉ mình thôi.

      Nhưng vấn đề trước mắt, chính là Lệ Đổng Nhân- kẻ cùng cấu kết với Cố Thiên Tự.

      “Tôi chuẩn bị tất cả rồi…”- Dương Nhậm Vũ bê chồng tài liệu đặt lên bàn.

      “Tôi biết có ngày này, nên chuẩn bị trước cho .”- lấy ra từng tập đưa đến trước mặt Triệu Mạn Di- “Toàn bộ thông số đều ở trong đó. Ai cũng biết gần đây Lệ Kim làm ăn thua lỗ, đó cũng phần là do bị Ked.LA thâu tóm, mà cũng may thay, việc thâu tóm đó…”- ngập ngừng, rồi chợt cười hì hì- “Là do tôi giật dây.”

      “Cái gì?”- Triệu Mạn Di nheo mắt, này là sao? Trước giờ chưa từng nghe qua chuyện Dương Nhậm Vũ có liên quan đến tổ chức xã hội đen ở Las Vegas.

      Dương Nhậm Vũ nhún vai.

      “Tổng giám đốc à, còn nhiều điều chưa biết về tôi lắm.”- lấy ra phong bì thư, trong đó ghi khoản tiền cần bỏ ra để thu mua Lệ Kim dễ như trở bàn tay.

      Triệu Mạn Di nhìn chăm chú tờ giấy ghi số tiền đó, rồi lại nhìn sang Cung Dương Á Miên, đánh mắt qua Diêu Giai Mẫn, cả hai người đều gật đầu đồng ý.

      “Vậy tiến hành thôi.”- Triệu Mạn Di đứng dậy, ra phía bàn làm việc, kí giấy xuất tiền. Đảm bảo Lệ Kim bị thu mua nhanh gọn chỉ trong buổi chiều.

      ... cũng phải tăng lương cho Dương Nhậm Vũ.

      Về phần báo chí biết thân phận của , cũng sớm mở cuộc họp báo, với tất cả mọi người, chỉ có chuyện Cố Hạo Thần có liên quan đến việc tiết lộ thân phận của lại đến, chỉ là nhờ cảnh sát vào cuộc.

      Muốn nghi ngờ rồi chia tay ? có cửa đâu, cửa thông gió cũng .

      Phóng viên sau đó tuy ồn ào như trước, nhưng cũng là sáng chặn trưa chặn chiều chặn đường , khiến bất đắc dĩ xuất ra ánh mắt cùng giọng lạnh đến chết người.

      “Khi tôi thích thứ gì, mọi người biết tôi làm thế nào rồi đấy.”

      Kể từ lần đó, ai cũng truyền tai nhau, chỉ nên nghiêm túc chuyện với , mà mỗi lần muốn lấy thông tin, phải lấy từ những người xung quanh chứ nên hỏi thẳng. Nếu để có biểu cảm khác lạ mặt, nhất định rất thảm.

      Nhân viên Triệu Thế Vương cũng thể tin nổi cái thông tin nữ tổng giám đốc của họ lại là nữ nhân hai mươi hai tuổi. Đùa sao? Vốn nghĩ giờ lộ thân phận, họ cần quá mức sợ hãi như trước. Nhưng , đối diện bây giờ khiến họ thậm chí sợ hơn ngày trước. Ánh mắt của lúc nào cũng băng lãnh, giọng đáng sợ thể ngờ. bây giờ đối với họ chỉ có đáng sợ hơn chứ kém.

      Dương Nhậm Vũ vốn quen, nhưng giờ cũng chịu được hỉ nộ thất thường của . Việc thu mua Lệ Kim có kết quả ngay. Vì rớt vốn, Lệ Đổng Nhân nợ nần chồng chất, rốt cục bị thu mua nhanh gọn còn hơn cả trở mặt. Giờ cũng bị tống vào tù vì tội tham ô. Vợ con bỏ hết, còn ai bên cạnh. trong tù chỉ gào lên được mấy chữ là “Tôi bị lừa.”

      Vâng, cho dù có bị lừa hay gì nữa cũng là do có đầu óc.

      Triệu Mạn Di uống chút nước cam. bấm đến số, nhắn cái tin.

      Chuyện này… nên dứt điểm rồi.

      P/S: Tối ngày mai có chap tiếp nha các bây biiii :-*
      Coi coi chị Di có giỏi hơm nà? Ngày mai chị ấy giáp mặt cái kẻ bỉ ổi Cố Thiên Tự a... để xem cái mặt ta tái mét đáng ra sao :)))Mèo ta dậy sớm nhất. . .chào các thím. .sớm vui vẻ. . . http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 43]- Biến cố (thượng)- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
      Ta buồn a...

      Triệu Mạn Di hẹn Cố Thiên Tự ở biển, tuy phải nơi hai người lần đầu gặp nhau, nhưng cũng khiến có chút hoài niệm.

      Cố Thiên Tự đứng từ xa nhìn thấy , đứng nhìn về phía bãi đá bên kia, ánh mắt man mác buồn.

      biết, cả hai thể trở về như ngày trước, vốn là như vậy, khi từ bỏ bao giờ tìm lại nữa. Nhưng với kế hoạch của mình, muốn thất bại.

      “Em đợi lâu chưa?”- Cố Thiên Tự bước đến, nhìn cười nhàng.

      Triệu Mạn Di quay sang, nở nụ cười.

      “Em cố ý đến sớm chút. Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá.”- thở dài, kì thực rất muốn gọi tới cho Cố Hạo Thần, nhưng hiểu sao lại cảm thấy thích hợp.

      thay mặt Cố Hạo Thần xin lỗi em, ngờ cậu ta lại làm những chuyện như vậy.”- Cố Thiên Tự ấn ấn thái dương- “ biết toàn bộ là do Cố Hạo Thần, nhưng muốn cho em. sợ em nghĩ muốn em chia tay cậu ấy để trở về với .”

      “Cố Thiên Tự.”- Triệu Mạn Di ngắt lời- “ biết ? Em chẳng trách bất kì ai, mọi chuyện em cho như là chưa có gì, em vẫn tiếp tục điều hành Triệu Thế Vương. Chỉ vậy thôi.”

      trong lòng thầm trách chính mình, năm xưa sao có thể đem lòng người như cơ chứ?

      tự tin với thứ bịa đặt ấy sao? Vậy được, thứ quyết định của là hoàn toàn chính xác.

      “Em sang Mĩ.”

      “Sang Mĩ?”- Cố Hạo Thần ngạc nhiên- “Em sang đó…”

      có muốn cùng em ?”- Triệu Mạn Di mỉm cười. Tạo gian tốt đẹp nhất chính là làm những gì giống như làm với .

      Cố Thiên Tự nhìn lúc. muốn cùng với , chính là muốn cùng làm lại từ đầu sao?

      Triệu Mạn Di nghiêng đầu như dò hỏi, tất nhiên, đáp án của Cố Thiên Tự thể nghi ngờ gì. Chính là đồng ý, chỉ là biết được sau đó ra sao.

      Cố Hạo Thần cầm điện thoại, nắm chặt trong tay, nhìn cảnh tượng trước mắt.

      Triệu Mạn Di a… lại tin chuyện tiết lộ thân phận của , và giờ lại qua lại với trai sao?

      Cười chua chát, thấy trong lòng đau, trái tim cũng đau. Tưởng chừng như muốn chết .

      Xuống sân bay, lập tức xuống, định bụng tìm để bù đắp những ngày hai người xa nhau Bạch Phi Hằng đợi ở sân bay và kể cho mọi chuyện, đứng lát thấy Triệu Mạn Di cùng Cố Thiên Tự đứng chuyện, hai người còn mang theo hành lí.

      mong đợi cái gì đây? mong chờ phép lạ biến người đàn ông đứng cạnh thành hay sao?

      , cảm thấy mình kẻ thất bại, thất bại cực kì thảm hại. kết quả trước mắt là minh chứng nhất.

      rằng, ngồi lên xe, phóng nhanh ra khỏi phi trường mà để lại Bạch Phi Hằng ai oán đứng nhìn.

      “Chuyến bay sang New York bị hoãn lại do thời tiết xấu, chúng tôi cập nhật thêm thông tin đến cho quý vị.”- tiếng phát thanh sân bay vang lên làm Triệu Mạn Di thấy chán nản, vốn muốn sang Mĩ gặp Cố Hạo Thần, tiện thể cho Cố Thiên Tự biết mọi chuyện là như thế nào, rồi còn gì dính líu nữa.

      Thế nhưng giờ chuyến bay bị hoãn, cũng biết làm thế nào.

      Đợi chừng hai mươi phút, điện thoại đổ chuông.

      Cầm điện thoại, mỉm cười, cũng biết gọi cho rồi sao? Ấn xuống nút nghe. Nội dung đằng sau khiến đến thở cũng nổi.

      “Tổng giám đốc…”- Dương Nhậm Vũ ái ngại nhìn , có chuyện gì mà lại trở nên đáng sợ như vậy?

      “Đến bệnh viện.”- Triệu Mạn Di chỉ ra được ba chữ đó, như người mất hồn ra bên ngoài phi trường.

      Nhìn theo bóng Triệu Mạn Di, Cố Thiên Tự hiểu có chuyện gì, định theo hỏi cho ra lẽ. Chợt Dương Nhậm Vũ chặn lại.

      “Cố thiếu, có lẽ trước khi đuổi theo Triệu tổng, cậu nên xem những thứ này trước .”

      rồi đưa cho Cố Thiên Tự tập tài tiệu dày cộp.

      Cố Thiên Tự đón lấy tập tài liệu, ánh mắt như hoài nghi chuyện gì.

      “Cậu cứ từ từ nghiên cứu, nên nhớ…”- Dương Nhậm Vũ quay lại, giọng trầm khủng bố- “Muốn người ta biết, trừ khi mình đừng làm.”

      xong thẳng, để lại Cố Thiên Tự đứng giữa phi trường, nhìn vào những tài liệu trong đó.

      ra… biết tất cả sao? Nhưng lại coi như có gì?

      Hơn nữa, còn với ? chờ đợi ở lời giải thích sao? Nhưng nếu giải thích?

      Là quá muộn sao?

      P/S: Mai là 1 chap vào buổi tối nha mn.
      Ta cảm thấy..... Nguyễn Thị Thất Thểu, Chua Cay Xót Thị Đắng Mề..... :'(Chắc là Thần bị tai nạn giao thông đường từ sân bay về rồi....

      Nhưng a Thần cũng quá coi trọng mình . Sao lại tin tưởng vào tình cảm mà chị dành cho a thế chứ..... Chị Di làm rất nhiều cho thế mà.....

      Lại biến cố rồi....

      Cho Cố Thiên Tự biết mùi, trả giá cho những gì làm. Làm chuyện xấu mà còn đổ lên đầu người khác, tự làm tự chịu mới là quân tử chứ..... Để xem chị Di xử mi ra sao??????/
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 44]- Biến cố (hạ): Hãy tỉnh dậy nhìn em- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả

      Vào bệnh viện, Triệu Mạn Di khuôn mặt thất thần, đôi mắt tựa như đau đớn tới cực điểm. Trong đầu chỉ có đúng suy nghĩ: “Cố Hạo Thần bị tai nạn, người bị tai nạn.”

      Nhìn Cố Hạo Thần nằm giường, sắc mặt trắng bệnh, người toàn những máu, ướt đẫm ga trải giường. các bác sĩ vẫn tất bật cấp cứu, vài vị bác sĩ nhìn thấy , liền nhận ra ngay chính là vị nữ tổng Triệu Thế Vương lạnh lùng đáng sợ trong truyền thuyết vừa lộ diện cách đây hơn tuần. cũng chính là người có mối quan hệ với nam nhân giường bệnh mà họ dốc hết lòng cứu chữa.

      Dù sao bệnh nhân vừa sơ cứu qua tạm thời phải để nghỉ ngơi chút, họ lánh ra cho Triệu Mạn Di vào.

      Người nhà Cố Hạo Thần biết bị tai nạn cũng nhanh chóng vào xem thực hư, đến nơi thấy Triệu Mạn Di rất bình tĩnh ngồi xuống ghế bên cạnh giường.

      đưa tay vuốt lên đôi môi cùng làn da lạnh toát dính đầy máu, nghiêng đầu ngắm nhìn người đàn ông mình . chậm rãi .

      “Thần, từng hỏi em tại sao em lại ít cười, chưa từng lần . biết , em rất hay cười, nhưng biết rằng mỗi khi quay , mỗi khi em rúc đầu vào ngực , mỗi khi em thức dậy sớm hơn hay mỗi khi nấu ăn, em đều mỉm cười, vì em hạnh phúc.

      Em hạnh phúc vì có người vì em mà làm những chuyện đáng làm, vì em mà nấu ăn, cùng em trải qua những ngày bình thường nhất.

      Và em hạnh phúc nhất bởi vì đó là - người em .

      Tại sao em chưa lần ? Bởi vì em từng mất niềm tin vào thứ lời giả dối này. Em từng bị phản bội, người đó em nhưng lại thầm làm những chuyện sai trái sau lưng em.

      Nhưng bây giờ như vậy nữa. Bởi vì giúp em lần nữa tin tưởng vào tình .

      Em , Cố Hạo Thần.

      Em tự hứa với bản thân, nếu ngày nào đó gặp nguy hiểm đến tính mạng, em theo . Nhưng Cố Hạo Thần, giờ em xin lỗi, em thể thực điều đó. Bởi vì em còn phải lo cho con của chúng ta…

      Em có thai rồi, Cố Hạo Thần.”

      xong, khuôn mặt Triệu Mạn Di đầm đìa nước mắt, tim đau lắm. Nó đau gấp vạn lần những lần hai người giận dỗi. như cảm nhận được đau đớn của , từ sâu thẳm trái tim mình.

      Ánh mắt vô hồn, song, khóe môi lại cong lên nở nụ cười.

      “Em có thai rồi, được làm cha rồi, em muốn con mình sinh ra có cha, muốn nó chỉ thấy cha nó qua ảnh. Em muốn chúng ta là gia đình hạnh phúc, sáng sớm cùng dạo trong công viên, em biết khi thấy thằng bé đó, rất mong muốn có gia đình phải ? mau tỉnh dậy, mau mở mắt ra nhìn em …”- Giọng nghẹn lại, nước mắt chảy từng hàng dài- “ phải về với em, nếu , đừng trách sau khi sinh con, em đến với . nỡ đúng ?”

      bật cười, nước mắt vẫn tràn ra, nắm chặt tay . Nếu tỉnh lại nữa, theo , mặc cho mọi thứ sót lại cuộc đời này.

      Bởi vì , nhiều lắm.

      Bên ngoài, cha mẹ Cố Hạo Thần chỉ biết ôm lấy nhau, Cố phu nhân gục vào ngực chồng khóc rống lên, cha mẹ Triệu Mạn Di cũng kìm được nước mắt.

      Bạch Phi Hằng hai tay ôm mặt, tại sao lại có ngày này, ràng họ nhau như vậy, sao ông trời nỡ bất công với họ như thế?

      Dương Nhậm Vũ cũng chưa từng thấy Triệu Mạn Di như thế, đau khổ, bi thương, khóc, những giọt nước mắt kia như biến thành người hoàn toàn khác, cũng là phép hóa giải làm mất lạnh lùng của con người .

      Triệu Mạn Di vẫn rơi nước mắt, thủy chung nắm lấy tay Cố Hạo Thần, giọng lạc .

      “Em rất thích đôi nhẫn cưới, em muốn ngày nào đó chúng ta có thể trao cho nhau, em ngày ngày , ngày ngày cười với .”- nhàng cúi xuống, hôn lên đôi môi đầy máu của Cố Hạo Thần, khẽ thầm.

      “Em .”

      Khi cảm thấy sức mình như cạn kiệt cũng là lúc điện tâm đồ vang lên những tiếng tút báo hiệu nhịp tim dần hồi phục.

      Các bác sĩ cùng y tá vội vã vào, Triệu Mạn Di ngây ngốc đứng dậy, thu hồi lại vẻ mặt cũ. bước ra bên ngoài.

      rằng, bước như cái xác hồn. Cố Hạo Thần- nghe thấy lời em sao?

      ngẩng đầu lên, hướng cha mẹ mình cùng cha mẹ Cố Hạo Thần.

      “Con xin phép ra đây lát.”

      Mọi người cùng gật đầu, ai ai đều biết, những chuyện làm ra là thế nào.

      Mọi thông tin cho Diêu Giai Mẫn công bố, giao toàn bộ chứng cứ cho cảnh sát, mọi chuyện được sáng tỏ.

      Chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ, Triệu Mạn Di cho tung ra toàn bộ bằng chứng, và mời được nhân chứng từ Mĩ sang.

      được phơi bày, Cố lão gia cũng khó giữ được bình tĩnh.

      Thứ nhất, Cố Thiên Tự phải là con của ông và tình nhân trước, mà thực chất, là con của tình nhân trước và người đàn ông khác. Người tình nhân đó trước khi ốm chết mua chuộc bác sĩ để cho ra kết quả Cố Thiên Tự là con của Cố lão gia.

      Thứ hai, Cố Thiên Tự lợi dụng là chủ tập đoàn Tân Cố thị tạo ra số công ty ma lừa đảo. Sau đó, cấu kết với Lệ Kim, gây bất lợi cho Cố Hạo Thần nhưng thành.

      Thứ ba, Cố Thiên Tự biết chuyện ta phải là con ông, mà chỉ biết, chính ông là người năm xưa bỏ rơi mẹ ta để đến với người phụ nữ khác và lừa tiền của mẹ ta, gây dựng nên Cố thị.

      chẳng ai có thể ngờ được mọi chuyện lại như vậy.

      Cố Thiên Tự cũng biết, lần này chỉ sợ ai có thể cứu được .

      Cố Thiên Tự bị cảnh sát bắt giữ để điều tra. Còn người bác sĩ năm xưa bị mua chuộc cũng tới làm chứng. Thậm chí, Triệu Mạn Di còn đưa ra được xét nghiệm chính xác của Cố Thiên Tự và Cố lão gia.

      Mọi chuyện được xử lý nhanh gọn. Chỉ là Triệu Mạn Di dễ dàng buông nhanh như vậy.

      Người đàn ông thần sắc mệt mỏi ngồi trong phòng lấy lời khai, ánh mắt vô hồn như sống, nữ nhân trước mặt gần nhưng lại như cách xa hàng vạn dặm.

      Cũng như từng khoảng cách bốn năm dường như bốn thế kỉ.

      bao giờ nghĩ đến ngày hôm nay chưa?”

      “Chưa bao giờ.”- Cố Thiên Tự lắc đầu, mệt mỏi xoa hai bên thái dương.

      “Em nghĩ chúng ta có ngày hôm nay. Nhưng hiếu thắng quá Cố Thiên Tự ạ.

      Em biết chỉ là bị người ta giật dây, nhưng sao có thể ngây thơ như vậy? nghĩ em là ai?”

      Triệu Mạn Di khoanh tay trước ngực, thở dài.

      “Năm xưa có lẽ do chúng ta quá sai rồi.”- nhìn - “Em từng muốn đợi ở lời , hay chí ít, là hãy dừng lại việc phản bội em.”

      đột nhiên thấy chán nản thực , cũng muốn ở nơi u ám này nữa. đứng dậy, quay người bước .

      “Chúng ta đợi quyết định cuối cùng của tòa án.”

      Giờ chỉ muốn đến nơi có , bất kể là nơi nào, đó cũng là chốn bình yên cho .
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :