1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên việt để phục cừu - Quyết Tuyệt (c64.2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 48


      Tuy rằng Tôn Vũ Thành tính là đặc biệt lợi hại, nhưng tra ra hành tung của Lâm Giang Đào vẫn rất dễ dàng, cho nên hai ngày sau đó, cậu tìm đến Triệu Tình, cho Triệu Tình biết Lâm Giang Đào tham gia yến hội, tham gia rồi tự lái xe về, có đoạn đường vắng rất thích hợp để chúng ta mai phục.

      Triệu Tình nghe xong phát Tôn Vũ Thành lựa chọn thời gian địa điểm giống như tư liệu ghi.

      Tôn Vũ Thành cho chiếc xe tải chắn ngang giữa đường, rồi cho thủ hạ giả vờ là chủ xe xin giúp đỡ, sau đó những người khác cùng xông lên, Triệu Tình nhân cơ hội đó mà đánh lén.

      “Có lẽ cần rắc rối vậy đâu.” Triệu Tình , sau đó nhìn quả cầu bằng sắt nằm trong tay.

      Hai ngày nay nàng cố luyện ám khí, độ chính xác tăng lên nhiều, khả năng khiến bị bại liệt là rất cao, tuy vậy, người còn có cái USB, nàng nên nhắm vào tay chân hơn.

      Lâm Giang Đào giàu có rồi tập cách xài tiền, như chuyện vừa mua chiếc Cadillac. lái rất nhanh, khiến thủ hạ Tôn Vũ Thành dám tiến lên chặn lại, Triệu Tình ném quả cầu về phía chiếc xe chạy như bay.

      Chỉ cần đồng xu thôi nàng khiến vỏ xe bị lõm xuống, huống gì lần này dùng hẳn quả cầu sắt, quả cầu trúng ngay động cơ khiến chiếc xe bị nổ tung.

      Tôn Vũ Thành và bọn thuộc hạ ở trong xe nhìn thấy hết, khóe miệng cả bọn hơi run run.

      Người phụ nữ này đáng sợ! Nghĩ lại, nếu bọn họ có được chiếc USB kia chẳng phải cũng mạnh vậy thôi? Đám người bắt đầu kích động!

      Lâm Giang Đào phản ứng rất nhanh, nhảy ra khỏi chiếc xe bốc cháy, mà khi vừa xuống xe, liền bị vòng người vây quanh.

      Lâm Giang Đào tức giận muốn dạy dỗ đám người vừa xuất , bên cạnh xe tải vang lên giọng trầm thấp: “Đừng đến gần !”

      Đừng tới gần mình? Chẳng lẽ dùng bom sao? Lâm Giang Đào biến – Cái xe bị nổ tung là do có người đặt bom hẹn giờ?

      Lâm Giang Đào vừa dứt suy nghĩ đó xong liền nhảy ra khỏi chỗ cũ! kịp tránh, chỉ có thể cắn răng, tung ra quyền……

      Vô số tình huống vút qua đầu, cảm nhận được xung lực cực lớn, đồng thời nghe được tiếng xương cốt vỡ nát.

      Tuy nhiên, tại Lâm Giang Đào mạnh lên rất nhiều, nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh.

      “Đừng để chạy thoát.” Giọng trầm thấp lại vang lên.

      “Mấy người là ai? Sao lại cản tôi?” Lâm Giang Đào hét lên, bên rút di động ra, đáng tiếc là còn chưa kịp gọi cho ai có hai quả cầu vọt qua!

      sai, chính là cầu sắt, vừa rồi Lâm Giang Đào cũng phát ra, nhìn nó bay tới mà thất kinh!

      Rốt cuộc là ai mà muốn giết ? Là người bắn đồng xu vào xe ? Lâm Giang Đào suy nghĩ nhiều lắm nhưng động tác chẳng hề chậm, quỳ rạp mặt đất lăn vài vòng để tránh.

      Đáng tiếc là, tránh được hai trái có hai trái bay đến!

      Lâm Giang Đào quỳ mặt đất nên tránh kịp, trong hai nện vào đùi , cảm giác đau nhức do xương gãy nát truyền lên thần kinh trung ương.

      Lâm Giang Đào rất bực, tức quá lượm quả lên ném về chiếc xe tải, đáng tiếc chỉ gây ra vết lõm !

      “A!” Lâm Giang Đào phát ra tiếng hô đau, nhìn chằm chằm chiếc xe tải lạ nọ: “Ai núp ở đó!”

      “Làm nhanh lên, cởi sạch quần áo của !” Giọng trầm thấp chỉ huy đám người.

      Tuy chưa chết nhưng ngăn được đám người bu quanh……

      Triệu Tình ngồi bên trong xe tải, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt đau đớn, Tôn Vũ Thành nhìn mà lo lắng.

      sao chứ?” Tôn Vũ Thành , ngay từ đầu nhìn Triệu Tình đại sát tứ phía khiến cậu từ kinh sợ đến bái phục, đến lúc thấy nàng vì đau đớn mà ngã ra phía sau, nghĩ nhiều nữa mà bắt đầu lo lắng.

      Triệu Tình đau đớn đương nhiên là giả vờ, nàng phải làm như vậy, là vì hoàn toàn kiêng kị. Muốn cho Tôn Vũ Thành thấy, có được sức mạnh là phải trả giá.

      sao đâu, do tác dụng phụ thôi.” Triệu Tình suy yếu cười cười.

      “Xem ra thứ này thể luyện, bằng giống như Mai Siêu Phong và Chu Chỉ Nhược luyện Cửu Bạch Cốt Trảo vậy.” Tôn Vũ Thành , vốn có tâm tư muốn luyện cậu liền từ bỏ.

      Triệu Tình gì, vẫn im lặng, đến lúc bọn thuộc hạ đem quần áo của Lâm Giang Đào vào xe.

      “Lâm Giang Đào, làm người đừng quá rêu rao, hôm nay tụi tao cho mày bài học, nếu mày vẫn cứ phân tốt xấu, lần sau lựu đạn ăn mày đấy!”

      Cậu vậy, coi như nể mặt Lâm Giang Đào lắm rồi, lột hết quần áo của ném xuống con sông bên đường.

      Hai chân Lâm Giang Đào thể cử động, cánh tay bị gãy, quần áo còn bị lấy hết, lúc này nằm mặt đất chỉ biết trừng mắt nhìn, dù vậy nhìn đống quần áo bị ném xuống sông khiến an tâm hơn – trong đó có chứa cái USB dự phòng, nhìn đối phương ném hết xuống sông ngược lại càng an tâm.

      Nỗi nhục này trả lại gấp bội!

      Xe tải chậm rãi chuyển bánh, Tôn Vũ Thành cho đàn em gọi đến cục cảnh cảnh sát: “Alo? Tôi muốn báo án, lúc nãy chạy ngang thấy ven đường có người nằm đó, chắc là đụng phải cướp với cưỡng gian, tôi dám lại gần, các mau tới đây !”

      “Còn sống còn sống, sẵn đem xe cứu thương tới luôn!”

      “À, người đó phải con , mà là nam, thế đạo thời nay thiệt là, ngay cả đàn ông cũng bị…… cảnh sát, tôi thấy cậu ta khá quen mắt, chừng là ngôi sao đó!”

      Gọi cho cảnh sát xong, tên đó lại gọi cho cánh truyền thông: “Alo? Là tờ báo mạng XX hã? Tôi thấy tác giả nổi tiếng Lâm Giang Đào bị cướp với cường bạo á! giả đâu, tin tôi đưa hình chụp cho mấy người xem!”

      “Alo, là nhật báo XX hã? Đáng sợ quá, tôi thấy người nổi tiếng bị cường bạo ở ven đường……”

      ……

      Tên đó gọi thêm chuỗi tờ báo nữa, đảm bảo tin này đủ lan rộng mới chịu dừng lại.

      “Vừa rồi tụi mình đâu có bính , nhóc, mày sạo hã?” Có người nằm trong tốp cởi đồ Lâm Giang Đào khó chịu lên tiếng.

      như vậy mới đủ giật gân chớ! Mày có biết thế nào là tin giật gân ? Tao như vậy cam đoan rằng cánh truyền thông còn đến sớm hơn cả cảnh sát! ra mình đem hình chụp tung lên mạng còn vui hơn!”

      “Tự đưa lên mạng để lại dấu vết.” Cánh tay đắc lực của Tôn Vũ Thành lên tiếng. Bản của Lâm Giang Đào giờ, cho dù cánh báo chí có được hình chụp nhưng thế nào cũng bị phong tỏa, mà ít ra cũng có thêm nhiều người biết bộ dáng thảm hại bây giờ của chứ nhỉ?

      “Nó hã?” Tôn Vũ Thành cầm cái USB giơ lên cao, ánh mắt tràn ngập hiếu kì.

      “Xem xem có cái gì trong đó.” Triệu Tình suy yếu .

      Tôn Vũ Thành vừa mở laptop, nghe được Triệu Tình xong, lập tức cắm USB vào máy.

      Số liệu nhanh chóng ra, Tôn Vũ Thành liền thấy được rất nhiều tài liệu, trừ bỏ hơn mười bản tiểu thuyết tung ra bên ngoài, còn có cái video, mắt cậu sáng lên.

      Động tác quá nhiều, Lâm Giang Đào muốn học ngay cũng khó, cho nên lưu vào USB, tuy còn thiếu xót nhưng muốn luyện xong phải sớm chiều!

      Tôn Vũ Thành hưng phấn tột cùng: “Lần hành động này xem như thành công!”

      “Cậu nên cẩn thận, lúc trước cái tôi xem được chỉ có bấy nhiêu thôi.”

      Tôn Vũ Thành nghe Triệu Tình , nhìn cái USB tuy là xinh đẹp nhưng chẳng có gì thần kỳ, lập tức nhíu nhíu mày: “Ý là, cái này phải là tất cả?”

      “Có khả năng, cậu nên phái Tiểu Cẩn theo dõi nhiều hơn nữa.” Triệu Tình khuyên nhủ, Tiểu Cẩn chưa quy hàng Lâm Giang Đào nên phải nhờ ta rồi.

      “Tôi biết rồi! À này, tại chúng ta phải làm thế nào?” Tôn Vũ Thành lại hỏi, tuy rằng cậu sớm có quyết định của chính mình, nhưng hỏi Triệu Tình cho chắc vậy.

      “Cái USB này tùy cậu, còn tiểu thuyết, cậu cứ đăng hết lên mạng .” Lâm Giang Đào quá coi trọng mấy bản tiểu thuyết này nhưng cái video kia…… tự luyện nó, cuối cùng bị người phát cho nên bị nhà nước tịch thu, nhưng đối với Tôn Vũ Thành mà , khẳng định vì gia tộc!

      Vật như vậy nếu luyện được cũng tốt, nhưng loại người như họ, chỉ có mình mình mạnh có nghĩa lý gì – dù sao có bằng bom đạn ?

      Tôn Vũ Thành nghe Triệu Tình vậy, vui vẻ : “Làm mất uy tín ? Hay là sau này tôi có được toàn bộ cho bản.” Lần này toàn là dựa vào Triệu Tình, cậu lại chiếm được chỗ tốt, đương nhiên hào phóng chút.

      Cậu tính giao cái này cho nhà nước, như vậy ưu khuyết điểm của phương pháp này được nhà nước làm . Triệu Tình chỉ cần ngốc, khẳng định biết mình nên làm gì.

      “Vậy, tôi cám ơn cậu trước!” Triệu Tình cần nhưng Chu Bình Lợi rất cần, nàng chối từ.

      Nhiệm vụ hoàn thành viên mãn, Triệu Tình cầm phần radio trở về bệnh viện, Chu Bình Lợi ngủ khiến tâm trạng của nàng tốt lên nhiều.

      Triệu Tình lại bắt đầu coi sóc sinh hoạt của Chu Bình Lợi. Phương pháp đó chỉ có người có căn cơ tốt mới luyện được đến cùng, nhưng Chu Bình Lợi hoàn toàn bình thường, cho nên Triệu Tình nghĩ xa hơn chút, bắt đầu mát xa cho y, dùng nội lực khơi thông kinh mạch.

      Triệu Tình dùng nội lực kích thích kinh mạch rồi đến từng tế bào, làm cho căn cơ của y biến đổi khôn lường, vết thương cũng lành nhanh đến bất thường, đương nhiên phải có tác dụng phụ, ví như sau này y phải ăn nhiều hơn vì quá trình trao đổi chất xảy ra quá nhanh , cả WC cũng phải đổ mồ hôi.

      Y mỗi ngày ăn đủ no, WC liên tục, vừa xong WC thấy người hôi như cú……

      Vì thế, tuần sau, y gầy ra trông thấy, vết thương lại mau lành.

      ốm quá, mẹ mà biết thể nào cũng mắng .” Chu Bình Lợi giảm ba mươi ký, nếu còn gầy thêm nữa y trở thành bộ xương biết quá!

      “Chồng này, em cảm thấy khỏe lên có, bác sĩ cũng rất khỏe mà?”

      “Cũng đúng…… Tạm thời đừng gặp ba mẹ,” Chu Bình Lợi cũng hiểu mình khỏe lên rất nhiều, “A Mẫn, lại đói bụng.”

      Triệu Tình ra ngoài mua đồ ăn, nhìn Chu Bình Lợi ăn xối xả, đột nhiên cười cười: “ biết chuyện gì chưa!”

      “Chuyện gì?” Chu Bình Lợi tò mò , trong phòng bệnh cũng có TV sao y biết.

      “Mấy ngày trước Lâm Giang Đào nằm viện, có biết ?” Triệu Tình hỏi, Lâm Giang Đào nằm viện, bởi vì bị thương nên thể viết tiểu thuyết.

      “Đúng là báo ứng mà!” Chu Bình Lợi đắc ý .

      “Kỳ nằm viện cũng chả là gì, nhưng mớ tiểu thuyết tạm dừng bị người ta đăng hết lên mạng!” Triệu Tình vì sợ Lâm Giang Đào cảnh giác, cho nên đợi hai ngày sau mới đăng lên, chờ thông báo cho cánh truyền thông dừng lại việc sáng tác.

      Chuyện như vậy còn chưa chấm dứt, phòng làm việc vốn giúp nhưng từng bị áp bức đứng ra tố cáo lợi dụng bọn họ, rằng đó là công sức của gần chục người họp lại.

      là Lâm Giang Đào đó là công sức của , kết quả bị người ta đăng lên hết…… Lâm Giang Đào trở thành chuyện nóng mạng.

      Đối với người có ấn tượng tốt, phần nhiều là coi trọng tài năng của , nhưng tại…… Triệu Tình tin, Lâm Giang Đào chưa bị đánh gục hẳn vì vẫn có người tin bị hãm hại, cho nên đăng hết mấy tác phẩm còn lại……

      Lâm Giang Đào nóng lòng muốn kiểm tra xem cái USB vẫn còn hay là mất chăng? Quan trọng là Tôn Vũ Thành đừng để mất dấu

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 48.2



      Tuy rằng Tôn Vũ Thành tính là đặc biệt lợi hại, nhưng tra ra hành tung của Lâm Giang Đào vẫn rất dễ dàng, cho nên hai ngày sau đó, cậu tìm đến Triệu Tình, cho Triệu Tình biết Lâm Giang Đào tham gia yến hội, tham gia rồi tự lái xe về, có đoạn đường vắng rất thích hợp để chúng ta mai phục.

      Triệu Tình nghe xong phát Tôn Vũ Thành lựa chọn thời gian địa điểm giống như tư liệu ghi.

      Tôn Vũ Thành cho chiếc xe tải chắn ngang giữa đường, rồi cho thủ hạ giả vờ là chủ xe xin giúp đỡ, sau đó những người khác cùng xông lên, Triệu Tình nhân cơ hội đó mà đánh lén.

      “Có lẽ cần rắc rối vậy đâu.” Triệu Tình , sau đó nhìn quả cầu bằng sắt nằm trong tay.

      Hai ngày nay nàng cố luyện ám khí, độ chính xác tăng lên nhiều, khả năng khiến bị bại liệt là rất cao, tuy vậy, người còn có cái USB, nàng nên nhắm vào tay chân hơn.

      Lâm Giang Đào giàu có rồi tập cách xài tiền, như chuyện vừa mua chiếc Cadillac. lái rất nhanh, khiến thủ hạ Tôn Vũ Thành dám tiến lên chặn lại, Triệu Tình ném quả cầu về phía chiếc xe chạy như bay.

      Chỉ cần đồng xu thôi nàng khiến vỏ xe bị lõm xuống, huống gì lần này dùng hẳn quả cầu sắt, quả cầu trúng ngay động cơ khiến chiếc xe bị nổ tung.

      Tôn Vũ Thành và bọn thuộc hạ ở trong xe nhìn thấy hết, khóe miệng cả bọn hơi run run.

      Người phụ nữ này đáng sợ! Nghĩ lại, nếu bọn họ có được chiếc USB kia chẳng phải cũng mạnh vậy thôi? Đám người bắt đầu kích động!

      Lâm Giang Đào phản ứng rất nhanh, nhảy ra khỏi chiếc xe bốc cháy, mà khi vừa xuống xe, liền bị vòng người vây quanh.

      Lâm Giang Đào tức giận muốn dạy dỗ đám người vừa xuất , bên cạnh xe tải vang lên giọng trầm thấp: “Đừng đến gần !”

      Đừng tới gần mình? Chẳng lẽ dùng bom sao? Lâm Giang Đào biến – Cái xe bị nổ tung là do có người đặt bom hẹn giờ?

      Lâm Giang Đào vừa dứt suy nghĩ đó xong liền nhảy ra khỏi chỗ cũ! kịp tránh, chỉ có thể cắn răng, tung ra quyền……

      Vô số tình huống vút qua đầu, cảm nhận được xung lực cực lớn, đồng thời nghe được tiếng xương cốt vỡ nát.

      Tuy nhiên, tại Lâm Giang Đào mạnh lên rất nhiều, nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh.

      “Đừng để chạy thoát.” Giọng trầm thấp lại vang lên.

      “Mấy người là ai? Sao lại cản tôi?” Lâm Giang Đào hét lên, bên rút di động ra, đáng tiếc là còn chưa kịp gọi cho ai có hai quả cầu vọt qua!

      sai, chính là cầu sắt, vừa rồi Lâm Giang Đào cũng phát ra, nhìn nó bay tới mà thất kinh!

      Rốt cuộc là ai mà muốn giết ? Là người bắn đồng xu vào xe ? Lâm Giang Đào suy nghĩ nhiều lắm nhưng động tác chẳng hề chậm, quỳ rạp mặt đất lăn vài vòng để tránh.

      Đáng tiếc là, tránh được hai trái có hai trái bay đến!

      Lâm Giang Đào quỳ mặt đất nên tránh kịp, trong hai nện vào đùi , cảm giác đau nhức do xương gãy nát truyền lên thần kinh trung ương.

      Lâm Giang Đào rất bực, tức quá lượm quả lên ném về chiếc xe tải, đáng tiếc chỉ gây ra vết lõm !

      “A!” Lâm Giang Đào phát ra tiếng hô đau, nhìn chằm chằm chiếc xe tải lạ nọ: “Ai núp ở đó!”

      “Làm nhanh lên, cởi sạch quần áo của !” Giọng trầm thấp chỉ huy đám người.

      Tuy chưa chết nhưng ngăn được đám người bu quanh……

      Triệu Tình ngồi bên trong xe tải, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt đau đớn, Tôn Vũ Thành nhìn mà lo lắng.

      sao chứ?” Tôn Vũ Thành , ngay từ đầu nhìn Triệu Tình đại sát tứ phía khiến cậu từ kinh sợ đến bái phục, đến lúc thấy nàng vì đau đớn mà ngã ra phía sau, nghĩ nhiều nữa mà bắt đầu lo lắng.

      Triệu Tình đau đớn đương nhiên là giả vờ, nàng phải làm như vậy, là vì hoàn toàn kiêng kị. Muốn cho Tôn Vũ Thành thấy, có được sức mạnh là phải trả giá.

      sao đâu, do tác dụng phụ thôi.” Triệu Tình suy yếu cười cười.

      “Xem ra thứ này thể luyện, bằng giống như Mai Siêu Phong và Chu Chỉ Nhược luyện Cửu Bạch Cốt Trảo vậy.” Tôn Vũ Thành , vốn có tâm tư muốn luyện cậu liền từ bỏ.

      Triệu Tình gì, vẫn im lặng, đến lúc bọn thuộc hạ đem quần áo của Lâm Giang Đào vào xe.

      “Lâm Giang Đào, làm người đừng quá rêu rao, hôm nay tụi tao cho mày bài học, nếu mày vẫn cứ phân tốt xấu, lần sau lựu đạn ăn mày đấy!”

      Cậu vậy, coi như nể mặt Lâm Giang Đào lắm rồi, lột hết quần áo của ném xuống con sông bên đường.

      Hai chân Lâm Giang Đào thể cử động, cánh tay bị gãy, quần áo còn bị lấy hết, lúc này nằm mặt đất chỉ biết trừng mắt nhìn, dù vậy nhìn đống quần áo bị ném xuống sông khiến an tâm hơn – trong đó có chứa cái USB dự phòng, nhìn đối phương ném hết xuống sông ngược lại càng an tâm.

      Nỗi nhục này trả lại gấp bội!

      Xe tải chậm rãi chuyển bánh, Tôn Vũ Thành cho đàn em gọi đến cục cảnh cảnh sát: “Alo? Tôi muốn báo án, lúc nãy chạy ngang thấy ven đường có người nằm đó, chắc là đụng phải cướp với cưỡng gian, tôi dám lại gần, các mau tới đây !”

      “Còn sống còn sống, sẵn đem xe cứu thương tới luôn!”

      “À, người đó phải con , mà là nam, thế đạo thời nay thiệt là, ngay cả đàn ông cũng bị…… cảnh sát, tôi thấy cậu ta khá quen mắt, chừng là ngôi sao đó!”

      Gọi cho cảnh sát xong, tên đó lại gọi cho cánh truyền thông: “Alo? Là tờ báo mạng XX hã? Tôi thấy tác giả nổi tiếng Lâm Giang Đào bị cướp với cường bạo á! giả đâu, tin tôi đưa hình chụp cho mấy người xem!”

      “Alo, là nhật báo XX hã? Đáng sợ quá, tôi thấy người nổi tiếng bị cường bạo ở ven đường……”

      ……

      Tên đó gọi thêm chuỗi tờ báo nữa, đảm bảo tin này đủ lan rộng mới chịu dừng lại.

      “Vừa rồi tụi mình đâu có bính , nhóc, mày sạo hã?” Có người nằm trong tốp cởi đồ Lâm Giang Đào khó chịu lên tiếng.

      như vậy mới đủ giật gân chớ! Mày có biết thế nào là tin giật gân ? Tao như vậy cam đoan rằng cánh truyền thông còn đến sớm hơn cả cảnh sát! ra mình đem hình chụp tung lên mạng còn vui hơn!”

      “Tự đưa lên mạng để lại dấu vết.” Cánh tay đắc lực của Tôn Vũ Thành lên tiếng. Bản của Lâm Giang Đào giờ, cho dù cánh báo chí có được hình chụp nhưng thế nào cũng bị phong tỏa, mà ít ra cũng có thêm nhiều người biết bộ dáng thảm hại bây giờ của chứ nhỉ?

      “Nó hã?” Tôn Vũ Thành cầm cái USB giơ lên cao, ánh mắt tràn ngập hiếu kì.

      “Xem xem có cái gì trong đó.” Triệu Tình suy yếu .

      Tôn Vũ Thành vừa mở laptop, nghe được Triệu Tình xong, lập tức cắm USB vào máy.

      Số liệu nhanh chóng ra, Tôn Vũ Thành liền thấy được rất nhiều tài liệu, trừ bỏ hơn mười bản tiểu thuyết tung ra bên ngoài, còn có cái video, mắt cậu sáng lên.

      Động tác quá nhiều, Lâm Giang Đào muốn học ngay cũng khó, cho nên lưu vào USB, tuy còn thiếu xót nhưng muốn luyện xong phải sớm chiều!

      Tôn Vũ Thành hưng phấn tột cùng: “Lần hành động này xem như thành công!”

      “Cậu nên cẩn thận, lúc trước cái tôi xem được chỉ có bấy nhiêu thôi.”

      Tôn Vũ Thành nghe Triệu Tình , nhìn cái USB tuy là xinh đẹp nhưng chẳng có gì thần kỳ, lập tức nhíu nhíu mày: “Ý là, cái này phải là tất cả?”

      “Có khả năng, cậu nên phái Tiểu Cẩn theo dõi nhiều hơn nữa.” Triệu Tình khuyên nhủ, Tiểu Cẩn chưa quy hàng Lâm Giang Đào nên phải nhờ ta rồi.

      “Tôi biết rồi! À này, tại chúng ta phải làm thế nào?” Tôn Vũ Thành lại hỏi, tuy rằng cậu sớm có quyết định của chính mình, nhưng hỏi Triệu Tình cho chắc vậy.

      “Cái USB này tùy cậu, còn tiểu thuyết, cậu cứ đăng hết lên mạng .” Lâm Giang Đào quá coi trọng mấy bản tiểu thuyết này nhưng cái video kia…… tự luyện nó, cuối cùng bị người phát cho nên bị nhà nước tịch thu, nhưng đối với Tôn Vũ Thành mà , khẳng định vì gia tộc!

      Vật như vậy nếu luyện được cũng tốt, nhưng loại người như họ, chỉ có mình mình mạnh có nghĩa lý gì – dù sao có bằng bom đạn ?

      Tôn Vũ Thành nghe Triệu Tình vậy, vui vẻ : “Làm mất uy tín ? Hay là sau này tôi có được toàn bộ cho bản.” Lần này toàn là dựa vào Triệu Tình, cậu lại chiếm được chỗ tốt, đương nhiên hào phóng chút.

      Cậu tính giao cái này cho nhà nước, như vậy ưu khuyết điểm của phương pháp này được nhà nước làm . Triệu Tình chỉ cần ngốc, khẳng định biết mình nên làm gì.

      “Vậy, tôi cám ơn cậu trước!” Triệu Tình cần nhưng Chu Bình Lợi rất cần, nàng chối từ.

      Nhiệm vụ hoàn thành viên mãn, Triệu Tình cầm phần radio trở về bệnh viện, Chu Bình Lợi ngủ khiến tâm trạng của nàng tốt lên nhiều.

      Triệu Tình lại bắt đầu coi sóc sinh hoạt của Chu Bình Lợi. Phương pháp đó chỉ có người có căn cơ tốt mới luyện được đến cùng, nhưng Chu Bình Lợi hoàn toàn bình thường, cho nên Triệu Tình nghĩ xa hơn chút, bắt đầu mát xa cho y, dùng nội lực khơi thông kinh mạch.

      Triệu Tình dùng nội lực kích thích kinh mạch rồi đến từng tế bào, làm cho căn cơ của y biến đổi khôn lường, vết thương cũng lành nhanh đến bất thường, đương nhiên phải có tác dụng phụ, ví như sau này y phải ăn nhiều hơn vì quá trình trao đổi chất xảy ra quá nhanh , cả WC cũng phải đổ mồ hôi.

      Y mỗi ngày ăn đủ no, WC liên tục, vừa xong WC thấy người hôi như cú……

      Vì thế, tuần sau, y gầy ra trông thấy, vết thương lại mau lành.

      ốm quá, mẹ mà biết thể nào cũng mắng .” Chu Bình Lợi giảm ba mươi ký, nếu còn gầy thêm nữa y trở thành bộ xương biết quá!

      “Chồng này, em cảm thấy khỏe lên có, bác sĩ cũng rất khỏe mà?”

      “Cũng đúng…… Tạm thời đừng gặp ba mẹ,” Chu Bình Lợi cũng hiểu mình khỏe lên rất nhiều, “A Mẫn, lại đói bụng.”

      Triệu Tình ra ngoài mua đồ ăn, nhìn Chu Bình Lợi ăn xối xả, đột nhiên cười cười: “ biết chuyện gì chưa!”

      “Chuyện gì?” Chu Bình Lợi tò mò , trong phòng bệnh cũng có TV sao y biết.

      “Mấy ngày trước Lâm Giang Đào nằm viện, có biết ?” Triệu Tình hỏi, Lâm Giang Đào nằm viện, bởi vì bị thương nên thể viết tiểu thuyết.

      “Đúng là báo ứng mà!” Chu Bình Lợi đắc ý .

      “Kỳ nằm viện cũng chả là gì, nhưng mớ tiểu thuyết tạm dừng bị người ta đăng hết lên mạng!” Triệu Tình vì sợ Lâm Giang Đào cảnh giác, cho nên đợi hai ngày sau mới đăng lên, chờ thông báo cho cánh truyền thông dừng lại việc sáng tác.

      Chuyện như vậy còn chưa chấm dứt, phòng làm việc vốn giúp nhưng từng bị áp bức đứng ra tố cáo lợi dụng bọn họ, rằng đó là công sức của gần chục người họp lại.

      là Lâm Giang Đào đó là công sức của , kết quả bị người ta đăng lên hết…… Lâm Giang Đào trở thành chuyện nóng mạng.

      Đối với người có ấn tượng tốt, phần nhiều là coi trọng tài năng của , nhưng tại…… Triệu Tình tin, Lâm Giang Đào chưa bị đánh gục hẳn vì vẫn có người tin bị hãm hại, cho nên đăng hết mấy tác phẩm còn lại……

      Lâm Giang Đào nóng lòng muốn kiểm tra xem cái USB vẫn còn hay là mất chăng? Quan trọng là Tôn Vũ Thành đừng để mất dấu

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 49


      “Tôi bị người ta đánh mới mất cái USB!” Lâm Giang Đào đối mặt với nghi ngờ của mọi người có dấu hiệu cáu kỉnh.

      “Sao mấy người vẫn hoài nghi Giang Đào? Giang Đào vẫn thuê phòng để ở, sao ấy có tiền mướn phòng làm việc chứ?” Đứng ở bên người Lâm Giang Đào, bị gọi vui là “Tiểu ma nữ” – Mạnh Điềm ở bên giường bệnh lớn giọng chất vấn.

      “Chúng tôi muốn làm mà…… tại các truyện có bút danh ‘Giang Hải Sinh Đào’ đăng web thu phí của chúng tôi, điều này khiến tụi tôi khó xử lắm, độc giả cảm thấy họ bị lừa.” Lâm Giang Đào ký hợp đồng với trang web bọn họ, nếu trang web khác có đăng chỉ đăng sau thôi, nhưng đằng này có người đăng hết……

      “Miễn phí miễn phí, tôi khẳng định ấy có thể viết truyện khác hay hơn nhiều!” Mạnh Điềm vô điều kiện duy trì Lâm Giang Đào.

      “Yên tâm , chờ tôi khỏe lại rồi, tôi lập tức viết truyện khác, tôi dùng truyện hay hơn để chặn miệng đám người đó lại!” Lâm Giang Đào khẳng định.

      Đám người biên tập im lặng.

      Lâm Giang Đào viết rất nhanh, mà thể loại lại đa dạng, kỳ bọn họ nghi có người viết dùm , tuy nhiên giúp họ hái ra tiền họ để ý làm gì, nhưng tại Lâm Giang Đào có rắc rối……

      Có lẽ, nên làm theo lời lãnh đạo tìm phòng làm việc của chứ nhỉ?

      Lâm Giang Đào biết rằng mấy người biên tập nọ chẳng ai tin lời , thậm chí tự sướng rằng mình còn tài giỏi lắm.

      là lúc trước thuận buồm xuôi gió lắm mà, sao lần này lại té đau đến thế? Cái đám dám lột đồ nhất định phải trả giá, chỉ có người giấu mặt ném quả cầu sắt mới làm cho kiêng kị.

      Lực lớn như vậy, cho dù luyện phương pháp bí vẫn thể nào làm được, người kia rốt cuộc là ai? Có lẽ lần trước ném đồng xu là cảnh cáo, như vậy lần này mình chọc gì tới đối phương? Nhưng gần đây đâu làm gì đâu!

      Chẳng lẽ có “Long Tổ Trung Quốc” hay tổ chức tương tự thế tồn tại? Có lẽ thay đổi của bị chú ý…… Đáng chết! Trong cái USB dự phòng có đoạn video!

      Càng nghĩ càng mơ hồ, Lâm Giang Đào ngừng nghĩ tiếp, nằm giường dùng tay còn lành để lên mạng, vừa lên lát ném di động.

      Lâm, đừng giận nữa, khéo ảnh hưởng đến vết thương đó.” mười sáu mười bảy tuổi dùng sức ấn xuống.

      “Liên quan gì đến em?” Lâm Giang Đào trừng .

      Lâm……” tỏ ra đáng thương: “Em hầm xương heo cho tẩm bổ nè, ăn nhiều chút nhe.”

      muốn ăn!” Lâm Giang Đào mềm lòng: “Em để đó , lát ăn.”

      “Vâng!” lập tức vui vẻ.

      Lâm Giang Đào nằm hồi đột nhiên nhớ đến cái gì: “Tiểu Cẩn, em thường ở nhà chứ? Có ai đến thăm ?”

      “Có mấy chị ghé qua chơi.” Tiểu Cẩn gật gật đầu.

      “Ồ…… Bọn họ có vào phòng sách ?” Lâm Giang Đào lại hỏi, Tiểu Cẩn được cứu về, rất ngây thơ, cho nên rất tín nhiệm em ấy.

      Tuy nhiên, Tiểu Cẩn quá , thèm để ý tuổi, nhưng…… Ngắm bộ ngực bằng phẳng ấy, Lâm Giang Đào mất hết hứng thú.

      có, phòng khóa mà, bọn họ vào được.” Tiểu Cẩn cười cười.

      biết rồi, Tiểu Cẩn, em đừng để ai vào đó.” Lâm Giang Đào giống như vô tình dặn dò.

      “Em biết rồi!” Tiểu Cẩn lập tức vâng lời.

      “À, mai em đem hai bộ quần áo vào đây, đồ của bệnh viện mặc khó chịu lắm.” Lâm Giang Đào lại , đối diện ngoan ngoãn gật đầu.

      Nuôi đứa con như vậy cũng tốt, hơn nữa Tiểu Cẩn rất sùng bái mình, khẳng định rời bỏ mình chăng?

      Lâm Giang Đào bị thương rất nặng nhưng nhờ luyện phương pháp bí mà lành lại rất nhanh, đến tháng, chân sắp khỏi rồi, chỉ cần nghỉ ngơi thêm ít ngày, xuất viện xong phải đăng truyện khác hay hơn để lấy lại uy tín mới được!

      Những người đó tưởng rằng có thể đánh đổ ? Nằm mơ ! Cái USB dự phòng chỉ có ít thôi……

      Lâm Giang Đào nghĩ rất hay, nhưng cũng phát , thái độ của mọi người thay đổi nhanh như chong chóng.

      Những người từng vỗ vai xưng huynh gọi đệ lại lấy cớ bận công việc nên thể gặp , những mụ đàn bà luôn vây quanh bây giờ chẳng thấy bóng dáng ai đến thăm ……

      Cũng chỉ có Mạnh Điềm và Tiểu Cẩn, chịu nhiều mệt nhọc ở bên cả ngày, Lâm Giang Đào cảm thấy lòng ấm lạ.

      Đuổi đám người nghi ngờ mình xong, Lâm Giang Đào nằm thêm vài ngày mới xuất viện……

      Hai thủ hạ của Tôn Vũ Thành bị thương nặng hơn nhiều mà cũng được nàng dùng nội công chữa trị nên tốc độ phục hồi chậm hơn.

      Mà mấy ngày nay, Tôn Vũ Thành cũng hay lại chỗ này, sẵn tiện cho Triệu Tình biết tình mấy ngày qua.

      “Tiểu Cẩn , Lâm Giang Đào tuy quan tâm phòng sách, nhưng thực ra nó cũng hẳn là phòng sách, cho nên tôi phái người theo dõi , chỉ cần rời khỏi bệnh viện, người của tôi báo lại.” Tôn Vũ Thành .

      “Cũng tốt, nếu chúng ta có toàn bộ tài liệu, tôi đảm bảo có ngày ngóc đầu dậy nổi.” Triệu Tình , gần đây Tôn Vũ Thành có thêm nhiều người hơn, những người đó vừa luyện phương pháp bí , vừa giúp Tôn Vũ Thành làm việc, cho nên Tôn Vũ Thành muốn làm cái gì cũng tiện hơn.

      “Đúng vậy.” Tôn Vũ Thành , tựa vào ghế dựa, cậu dừng chút, đột nhiên : “Dương Mẫn, hình như ta đối xử với Lâm Giang Đào ngày càng lạnh nhạt, giống như có tính toán khác.”

      “Vợ sắp cưới của cậu?” Dương Mẫn hỏi.

      sai, ta từng hết tôi, phải rời khỏi tôi, còn thích Lâm Giang Đào, nhưng tại loại thái độ này, chừng qua khoảng thời gian nữa ta lại tên đàn ông khác cho xem.” Tôn Vũ Thành thở dài. Nếu ta chung thủy chút cậu còn tia hy vọng nhưng bây giờ cậu thấy hình như mình bị mù.

      “Thấy rồi sao?” Triệu Tình , vì Lâm Giang Đào là nhân vật chính cho nên có sứt hút đối với các nhân vật khác, nhưng thất thế, phỏng chừng những người đó thông suốt.

      “Đúng vậy.” Tôn Vũ Thành vừa xong, chiếc di động trong tay vang lên.

      Là thuộc hạ gọi tới – Lâm Giang Đào lén lút rời khỏi bệnh viện!

      “Chúng ta xem xem!” Mắt Tôn Vũ Thành sáng lên, ngay từ đầu cậu kiếm chuyện với là vì vợ sắp cưới giờ là vì tương lai gia tộc – chỉ cần lấy cái gì đó trong tay , khẳng định gia tộc của cậu tiến thêm bước!

      “Được.” Triệu Tình , nếu Lâm Giang Đào có USB, coi như là đồ bỏ .

      với Chu Bình Lợi câu, Triệu Tình theo Tôn Vũ Thành đến tiểu khu xa hoa, sau đó thấy Lâm Giang Đào cầm chìa khóa mở cửa vào, hành động dường như rất quen thuộc.

      Triệu Tình vớiTôn Vũ Thành đến đó nhưng tuyệt muốn bứt dây động rừng nên ngồi trong quán cafe, chỉ cho thủ hạ vào.

      Tôn Vũ Thành có bối cảnh, rất nhiều chuyện sắp xếp ổn thỏa – thủ hạ của cậu cầm chứng nhận của cảnh sát ra, rất nhanh được bảo an dắt đến trước cửa nhà .

      “Tôi cứ nghĩ mình điều tra kỳ rồi, ai dè có nhà ở đây.” Tôn Vũ Thành .

      “Trước kia có nhà nên giờ muốn mua nhiều nhà hay sao ấy?” Triệu Tình cười cười: “Chỉ sợ đây là cái bẫy.”

      mong là vậy……” Tôn Vũ Thành thấy Lâm Giang Đào chẳng phải người thông minh gì.

      Lâm Giang Đào vốn là người bình thường, lúc này lộ ra sơ hở khiến cậu khinh thường ……

      Triệu Tình với Tôn Vũ Thành vừa ngồi xuống bao lâu, thủ hạ báo rằng, trong tay cầm thứ gì đó.

      “Hành động, cướp lấy vật đó ngay!” Tôn Vũ Thành kích động .

      Lâm Giang Đào vừa mới khỏi, tuy rằng khỏe nhưng chưa khỏi hẳn, cho nên bị người đánh lén suýt nữa lại bị thương, Lâm Giang Đào cũng ngốc cho nên trốn thoát.

      “Tôi .” Triệu Tình , lần hành động này của bọn họ, nhất định phải thành công mới được! Nếu thất bại khiến Lâm Giang Đào chạy thoát ……

      Lâm Giang Đào giao cái USB đó cho đại nhân vật rồi núp sau lưng nhận che chở, sau đó lần nữa bắt đầu con đường hành văn của mình, bọn họ vô phương làm gì !

      Lâm Giang Đào biết có người theo dõi nên vờ như rất coi trọng phòng sách, thế nhưng bọn theo dõi bị lừa, còn mò đến đây, và mục tiêu của đám người đó rất ràng!

      Chẳng lẽ USB bị bại lộ? Lâm Giang Đào sợ hãi, chọn nơi người liều mạng chạy.

      Chân tuy rằng đau, nhưng lúc này Lâm Giang Đào đành hết cách, vốn nghĩ có thể chạy thoát, đột nhiên có cái gì đó đánh vào đùi, khiến lảo đảo ngã sấp xuống.

      Đồng xu, lại là đồng xu! Lâm Giang Đào nhìn chăm chăm đồng xu nọ, chỉ cảm thấy châm chọc vô cùng – lại là người bí nọ!

      Lâm Giang Đào rất muốn hủy cái USB, đáng tiếc là do tính chất đặc thù của nó nên hủy được!

      Phụ cận có người, cho nên Triệu Tình chỉ ném xong, cũng hành động gì, chỉ nhìn bọn thuộc hạ lấy cái USB từ tay Lâm Giang Đào rồi mau chóng rút khỏi.

      Khi cảnh này xảy ra cũng có vài hộ thấy được, nhưng bọn họ thấy Triệu Tình ném đồng xu, chỉ nghĩ Lâm Giang Đào tự ngã, sau đó bị người ta đoạt cái gì đó.

      “A!” Lâm Giang Đào bị cướp mất liền hét lớn, nhìn bốn phía chung quanh, sau đó nhìn thấy nàng và Tôn Vũ Thành kinh ngạc rồi tức giận đến mức ngất .

      có người gọi điện báo cảnh sát, Triệu Tình can thiệp, lựa chọn mau chóng rời , bây giờ tâm bọn họ vô cùng kích động.

      Cắm nó vào máy, tiếng ‘tích tích’ vang lên lúc lâu, sau đó bọn họ thấy được loạt tài liệu về tiểu thuyết, nhìn dòng thời gian lại hiển thị của năm mươi năm sau.

      phải chứ, đến từ tương lai sao? Nếu là tương lai gì đó, sao đến được đây?” Tôn Vũ Thành khiếp sợ.

      “Video.” Triệu Tình nhìn cậu cái, tiểu thuyết chính là hề có đạo lý, tựa như nàng hoàn toàn hiểu nguyên chủ thích Lâm Giang Đào ở điểm nào. Bởi vậy, bọn họ cần tìm hiểu quá nhiều, chỉ cần biết mình có cái mình cần.

      Tôn Vũ Thành lập tức tỉnh táo lại: “Tôi cop cho bản!”

      Lấy được toàn bộ, nàng lại cố ghi nó vào trong đầu, luyện cái này xem ra có ích lắm đấy!

      Tuy vậy, chiêu thức quá nhiều, Triệu Tình muốn nhớ hết cũng có chút phiền, sau đó lại nhớ ra nàng có kỹ năng «Nhìn là nhớ mãi».

      Triệu Tình trải qua những ngày vô tư lự, Lâm Giang Đào như sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, từng đăng truyện hay hơn để lấy lại danh dự nhưng giờ như bọt biển vỡ tan!

      Bọn người biên tập biết mình bị Lâm Giang Đào lừa liền đâm đơn kiện.

      Tiếng xấu đồn xa, nếu muốn thay đổi e là còn khó hơn lên trời!

      Chu Bình Lợi khỏe lại nhiều rồi, vô cùng vui mừng chuẩn bị rời thành phố này lập nghiệp, Triệu Tình lại còn có chút lo lắng, bởi vì “tiểu ma nữ” vẫn còn ở bên cạnh Lâm Giang Đào.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 50


      Tôn Vũ Thành lấy được USB rồi, lập tức giao lại cho người trong tộc, ông cậu xuất thân từ quân đội, có mắt nhìn, sau khi xem xong phương pháp đó, lập tức khẳng định nó có giá trị, đánh giá thêm vài lần lại quyết định cống hiến, đương nhiên, bọn họ cống hiến trong im lặng, mà phải giống trống khua chiêng mới được!

      Lâm Giang Đào vốn coi trọng mấy bản tiểu thuyết nọ nhưng người trong tộc lại coi trọng chúng – tiểu thuyết đến từ tương lai ư, vậy ít kiện trong tương lai được nhắc đến!

      Tiểu thuyết có nhiều loại, từ khoa học viễn tưởng đến trùng sinh, bao hàm mọi mặt cách toàn diện , còn tránh được sử dụng ít việc trong đời sống, vì thế họ mài công nghiên cứu chắt lọc ra những thông tin có ích.

      Đương nhiên, vật như vậy càng có ít người biết càng tốt, Triệu Tình lo rồi, nhưng Lâm Giang Đào khác……

      “Lạ , sao Tiểu Cẩn còn ở bên cạnh Lâm Giang Đào……” Triệu Tình , vốn nàng còn cảm thấy lạ, mà Tôn Vũ Thành cầm cái USB được hai ngày đem trở lại.

      “Lâm Giang Đào tìm được cái USB này ở đâu, ông tôi muốn biết.” Tôn Vũ Thành , họ rất tò mò chuyện này.

      “Vậy cậu cứ từ từ tra , nhưng tôi hy vọng, cậu phải chú ý mấy người cạnh .” Triệu Tình khuyên.

      Dương Mẫn bị hại đến nỗi nhà tan cửa nát, xác hai mạng, đối với hai người là Lâm Giang Đào và Mạnh Điềm có thể là hận ý ngập trời, bây giờ Lâm Giang Đào thất thế, muốn giải quyết cũng rất đơn giản, nhưng tiểu ma nữ Mạnh Điềm giống vậy.

      Nàng sờ bụng theo thói quen, Triệu Tình có cảm giác vô lực – tuy nàng mạnh, nhưng đám người xã hội đen có súng, nàng lại mang thai, nếu cẩn thận, cái chết đến với nàng.

      “Ừm.” Tôn Vũ Thành , đột nhiên thêm: “Đúng rồi, Dương, có thể chồng hợp tác với chúng tôi ?”

      “Việc buôn bán?” Triệu Tình hỏi.

      “Đúng đấy, bây giờ gia tộc tôi có nhiều mối làm ăn, nhưng tôi rất bận thể đến đây thường được, nếu đồng ý tìm ngày nào đó chúng tôi bàn với chồng .” Tôn Vũ Thành làm theo lời ông dặn, muốn kéo Chu Bình Lợi lên cùng chiếc thuyền.

      thành vấn đề.” Triệu Tình gật gật đầu.

      Sau khi Tôn Vũ Thành hứa hẹn đủ điều, Triệu Tình liền kết thúc cuộc chuyện lần này.

      Lâm Giang Đào lại bị thương, tất nhiên nằm trong bệnh viện.

      nghiệp tại sụp đổ, đối với Lâm Giang Đào mà tuyệt đối là đả kích rất lớn, may mắn thay vẫn còn hai người nguyện sát cánh cùng , hai người kia, là Mạnh Điềm, chính là Tiểu Cẩn.

      Bây giờ mình mất tất cả, có lẽ mình nên đặt hết tín nhiệm vào họ? Lâm Giang Đào đột nhiên thực cảm động.

      “Chuyện lần này, chừng có liên quan đến Dương Mẫn và Tôn Vũ Thành!” Lâm Giang Đào cắn răng .

      “Dương Mẫn? Là ả đàn bà đê tiện kia?” Mạnh Điềm cau mày hỏi.

      phải nó là ai? Nó dám hợp tác với Tôn Vũ Thành! mang thai mà vẫn làm chuyện hại người, quá coi nó!” Lâm Giang Đào hừ lạnh tiếng!

      “Nó chỉ là con đàn bà ham hư vinh, bằng bỏ ,” Mạnh Điềm , “Giang Đào, nó nhất định hối hận!” Nếu Lâm Giang Đào viết tiểu thuyết nữa, vẫn rất tài giỏi về mảng võ! Đương nhiên, ả cũng cảm thấy Lâm Giang Đào ngừng viết tiểu thuyết.

      muốn tha thứ cho nó nhưng nó chịu hối cãi!” Lâm Giang Đào đổ dầu vào lửa.

      “Giang Đào, nên tha thứ cho nó!” Mạnh Điềm , đột nhiên lại nghĩ tới chuyện: “Đúng rồi Giang Đào…… Có chuyện này em chưa kịp cho biết……”

      “Chuyện gì?” Lâm Giang Đào hỏi.

      “Lúc trước em cho người đến xử Dương Mẫn, nhưng bị Tôn Vũ Thành phá đám.” Mạnh Điềm .

      Lâm Giang Đào nghe xong, liền biết em ấy để ý đến mình. Nếu lúc trước khi nghe vậy đồng ý, nhưng bây giờ khác: “Hóa ra hai đứa nó sớm cấu kết với nhau, đáng tiếc Tôn Vũ Thành có chút bản lãnh……”

      Nhìn Lâm Giang Đào tự trách, Mạnh Điềm thở dài nhõm hơi, lại hỏi: “Giang Đào, lần trước chỉ muốn xử Dương Mẫn, nên em tùy tiện kêu vài người…… tại, có muốn xử đẹp hai đứa nó ?”

      Mắt Lâm Giang Đào sáng lên, bọn nó hại mình bị thương mấy lần, còn cướp thứ quan trọng, đương nhiên muốn báo thù: “Em làm được ? Nhưng Tôn Vũ Thành có nhiều thủ hạ lắm……”

      “Cường long áp đầu địa xà, nhưng mà ba em đâu phải xà có độc!” giọng Mạnh Điềm chứa đầy tự tin.

      “Chúng ta bàn kỹ hơn ……”

      Chu Bình Lợi vừa mới làm ít giấy tờ để Đông Sơn Tái Khởi, ngay lập tức có người tìm tới muốn hợp tác.

      Y lăn lộn thương trường mười năm, nhưng chưa bao giờ gặp qua điều kiện có hời như vậy, cho nên ngay từ đầu nghi ngờ, nhưng sau khi tìm hiểu xong, tin hơn phân nửa – bọn họ có lý do gì để gạt người vừa mới phá sản.

      Sau cơn mưa trời lại sáng chăng? Chu Bình Lợi vừa mừng vừa lo, lại nghĩ đến vợ mang thai, y quyết phải làm ăn cho ra trò.

      Chu Bình Lợi thể quyết tâm bằng cách sớm về khuya, lúc khuya mệt đến nổi hận thể dán lưng vào cái giường, nhưng y phải luyện cái .

      Có lẽ đây là bài tập dưỡng thai…… Cho nên Chu Bình Lợi rất muốn cự tuyệt, nhưng nhìn vào đôi mắt tha thiết của vợ, rốt cuộc vẫn là bị khuất phục, vì thế cho dù mỗi ngày mệt chết được nhưng vẫn luyện.

      thể phủ nhận lợi ích của bài luyện mang đến, mỗi khi tỉnh dậy tinh thần y ngày càng tỉnh táo, mà sức chịu đựng cũng giỏi hơn hẳn.

      Có lẽ y chăm vận động…… Chu Bình Lợi nghĩ như vậy cũng khó chịu nữa, ngay cả ăn cũng ngon miệng hơn.

      Sức khỏe tốt và nghiệp thuận lợi như diều gặp gió, tâm tình y tự nhiên tốt hơn, cho nên hôm nay đụng phải đám người ăn thô tục y cũng cảm thấy phiền – “Chu Bình Lợi, những thứ mày có, mày có biết từ đâu chui ra ? Đó là vì vợ của mày làm vợ bé cho người ta!”

      “Mày bậy!” Chu Bình Lợi to.

      tin hã? Mày tin tao cho mày xem cái này.” Người nọ cười nhạo .

      Chu Bình Lợi nghe được đối phương lời này xong, lập tức nghĩ đến Lâm Giang Đào giở trò phá hoại, lập tức đề phòng hẳn, ở phía sau, bỗng có người từ phía sau chụp cái khăn vào mũi y……

      Mấy ngày nay Triệu Tình cứ cảm thấy có người theo dõi mình, nghĩ nghĩ, nàng nên tạm dừng liên lạc với Tôn Vũ Thành hơn.

      “Hình như Mạnh Điềm muốn đối phó chúng ta.” Tôn Vũ Thành . Gần đây truyền ra ít tin tức, bởi vì Mạnh Điềm tỏ ra bài xích Tiểu Cẩn, cho nên tin tức thu được cũng chẳng chi tiết.

      “Ả vẫn chung thủy với Lâm Giang Đào?”

      “Bởi vì ả tin tưởng Lâm Giang Đào, ả nghĩ mọi người hiểu lầm , lại chê nghèo.” Tôn Vũ Thành , lời này là do Tiểu Cẩn cho cậu biết.

      “Vậy cậu tính sao?” Triệu Tình hỏi.

      “Địch động ta mới động, đến lúc đó có lý do diệt cỏ tận gốc,” Tôn Vũ Thành nở nụ cười, “Sợ rằng họ gây bất lợi cho với Chu Bình Lợi, nên tôi muốn hỏi là – cần tôi cho vệ sĩ theo ?” Triệu Tình thực rất mạnh, Chu Bình Lợi cũng rành chuyện buôn bán, cậu rất thích kết bạn với hai người này.

      “Vậy cám ơn cậu trước.” Triệu Tình , ai mà ngờ nàng vừa dứt lời, di động liền vang lên.

      Chu Bình Lợi bị kẻ khác bắt cóc! Nghe xong, Triệu Tình nhíu mày, cho dù vì chúc phúc, chỉ bằng Chu Bình Lợi đối xử với nàng rất tốt, nàng liền thể để Chu Bình Lợi xảy ra chuyện!

      “Dương Mẫn, đến chỗ hẹn mình thôi, nếu dẫn thêm ai khác đến hốt xác chồng !” Người đó chỉ ném câu như thế rồi cúp máy.

      Triệu Tình buông điện thoại nhìn về phía Tôn Vũ Thành: “Phiền cậu chuyện này được chứ?”

      Hóa ra khi đối mặt với Dương Mẫn, Lâm Giang Đào và Mạnh Điềm có sức phản kháng, bây giờ phản kích hẳn là muốn mình chết?

      Tuy đơn thương độc mã cứu người rất hùng, Triệu Tình chẳng ham làm, cho nên nàng kết hợp với Tôn Vũ Thành bày ra kế hoạch, nàng xin cậu khẩu súng phòng thân mới bắt đầu xuất phát.

      Chu Bình Lợi bị người đem đến kho hàng, tại đây y thấy được trai có vẻ mặt hung thần và bên cạnh là xinh như hoa.

      “Mấy người là ai?” Chu Bình Lợi kinh ngạc hỏi, giãy dụa muốn đứng lên nhưng lại bị trói.

      “Mày biết cũng chẳng ích gì đâu,” Mạnh Điềm , “Nếu vì bà vợ của mày tao chẳng muốn bắt mày làm gì? ta chết là tốt nhất!”

      muốn làm gì?” Chu Bình Lợi kinh hoảng.

      “Tao muốn làm gì à, mày đợi lát nữa biết!” Mạnh Điềm , lúc trước Lâm Giang Đào từng nhắc tới Dương Mẫn, còn tán thưởng vẻ đẹp nó, ả hận Dương Mẫn từ đó, cho nên mới tìm người hãm hại Dương Mẫn, mà lần này biết Lâm Giang Đào bị thương có liên quan đến Dương Mẫn, ả càng hận thêm.

      Chu Bình Lợi đợi bao lâu, Triệu Tình tới đây.

      tại Triệu Tình mang thai sáu tháng, bụng khá lớn, nhưng béo lên, động tác vẫn linh hoạt lắm.

      ngờ mày dám đến!” Mạnh Điềm nhìn Triệu Tình rồi cười lạnh.

      “Thả chồng tao ra!” Triệu Tình , tuy rằng nàng bàn với Tôn Vũ Thành xong xuôi rồi, Tôn Vũ Thành cũng thầm cho người bao vây, nhưng đối phương thả Chu Bình Lợi ngay từ đầu càng bớt việc.

      “Thả ? Mày nghĩ là đẹp! Dương Mẫn, mày từng vì giàu sang mà bỏ Giang Đào, tại có đoán được kết cục tao dành cho mày ?” Mạnh Điềm , Lâm Giang Đào vừa tuấn lại có bản , Dương Mẫn lại gây ra chuyện có lỗi với ấy! Ả muốn giết chết ta.

      Đầu Mạnh Điềm bị chập mạch à? Nếu ta là cổ nhân thôi, nhưng là người kia mà…… Triệu Tình nhất thời biết gì, nếu chủ động chia tay với con trai là đáng chết, vậy đời này còn lại bao nhiêu phụ nữ? Nàng nghĩ ta rất sùng bái Lâm Giang Đào, cho nên mới nghĩ mọi kẻ gây bất lợi cho đều đáng chết.

      “Tự ngẫm ra kết cục !” Triệu Tình , sau đó nóc nhà kho nổ mạnh, ít bột phấn kỳ lạ rơi xuống.

      Đám người Mạnh Điềm theo bản năng nhắm mặt bịt mũi lại, mà người của Tôn Vũ Thành đu dây trèo xuống.

      Mạnh Điềm là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức hổn hển hô lên: “Đừng cho bọn nó chạy thoát!”

      Ả vừa dứt lời cảm thấy chân đau xót.

      Ai đánh? Mạnh Điềm chuyển lên đồng xu rồi nhìn lên Triệu Tình.

      “Là mày?” Mạnh Điềm bày ra vẻ mặt khó tin, hoàn toàn tin Triệu Tình chỉ dựa vào đồng xu đánh được ả, bất ngờ gào đến khàn cả giọng: “Giết ta! Giết ta cho tao!”

      Đám người vừa động đám khác từ nóc nhà nhảy xuống, tác phong đồng nhất, giống như lính chính quy vậy.

      Đám người của Mạnh Điềm đứng chết trân, Mạnh Điềm cam lòng rút súng ra. Ngay khi ả ta làm hành động đó thấy tay có lỗ máu do đạn xuyên qua.

      Triệu Tình muốn gây thêm chuyện cho nên lúc cần thiết rút súng ra, mà lần này người bóp cò chính là người Tôn Vũ Thành mang đến.

      Mạnh Điềm kêu rên trong đau đớn, đột nhiên dùng tay bị thương cầm súng lên.

      Trong cơn đau nhức nhối tính bắn về phía nàng, tuy nhiên nhiều chuyện lại trùng hợp đến mức khó có thể tin, viên đạn đáng ra bắn trượt nhưng hiểu sao bị dội lại, bay về phía nàng……

      “Nhiệm vụ hoàn thành.” giọng quen thuộc vang lên, nghe xong Triệu Tình có chút hoảng hốt – Dương Mẫn vẫn là kết cục xác hai mạng?

      , tình huống lúc này có chút giống! Triệu Tình rất nhanh phát ra, từ nãy đến giờ vẫn chưa có thông báo tử vong, ngược lại quanh nàng chỉ là gian yên tĩnh.

      Sau đó, hàng chữ xuất trước mắt – “Nhiệm vụ hoàn thành, mời lựa chọn:

      1 – Rời khỏi thế giới này

      2 – Hoàn thành ủy thác của Dương Mẫn.”

      Bên dưới lựa chọn 2 còn có giải thích, đó là bảo vệ cái thai, hoàn thành xong có thể nhận được chúc phúc của Dương Mẫn.

      Triệu Tình vốn luyến tiếc suy nghĩ nhiều mà chọn cái thứ hai, sau khi chọn xong liền bất tỉnh.

      “Viên đạn chỉ gây xước da, sao em ấy lại hôn mê? Hơn nữa cũng ổn định……” Chu Bình Lợi sốt ruột qua lại, rồi trừng mắt nhìn Tôn Vũ Thành.

      “Có lẽ do tác dụng phụ?” Tôn Vũ Thành , bác sĩ rất khỏe mạnh, nhưng nhịp đập của tim rất kỳ lạ…… Cậu nghĩ lâu lắm nên mới cho ra kết luận đó.

      này rất mạnh, cậu có chút luyến tiếc.

      “Tác dụng phụ gì chứ?” Chu Bình Lợi kinh ngạc hỏi, sau khi xảy ra chuyện, y mới biết có nhiều chuyện vợ giấu mình, nhưng nhìn thấy vợ té xỉu, y chỉ có lo lắng mà thôi.

      Tôn Vũ Thành đành kể lại hết mọi chuyện.

      “Tôi mới biết……” Chu Bình Lợi dùng hai tay bưng kín mặt, trách được…… Nếu Dương Mẫn bảo vệ mình, chừng mình bị Lâm Giang Đào đánh chết lâu rồi?

      “Mới biết cái gì?” Triệu Tình mở mắt, vừa lúc nghe được câu cuối cùng.

      Ác Ma luôn luôn thích linh hồn sạch , nhưng nếu dùng sức mạnh để thôn phệ khiến Thiên Đạo bất mãn, cho nên mới nghĩ ra phương pháp này, chỉ ngon miệng ra, còn có thể làm tu vi tăng trưởng, tự nhiên Ác Ma rất thích .

      Theo lý, Triệu Tình cần làm như vậy, nhưng người ủy thác muốn nàng vẫn có thể ở lại lâu hơn.

      “Em tỉnh?” Chu Bình Lợi thấy Triệu Tình tỉnh, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

      “Ừ, em tỉnh.” Triệu Tình cười cười, nàng tại tỉnh lại, nhưng chỉ sống đến lúc sinh em bé ra thôi.

      Tỉnh rôid, Triệu Tình mới biết cha Mạnh Điềm phế hai chân của Lâm Giang Đào, phỏng chừng như vậy nhiệm vụ mới hoàn thành.

      Đối với cha Mạnh Điềm mà , Lâm Giang Đào có giá trị lợi dụng, nhưng tại…… Mà đâu biết rằng Tôn Vũ Thành cho người mật báo với chính phủ, hắc bang có mạnh nhưng sao mạnh bằng chính phủ? Cho nên, bao lâu sau, ông ta bị nắm đuôi……

      Triệu Tình xuất viện, Chu Bình Lợi cũng biết hết mọi việc, liền hận thể cả nhìn chằm chằm vào nàng cả ngày, thấy vậy, Triệu Tình giả vờ suy yếu khiến Chu Bình Lợi sớm có chuẩn bị, nên cho đối phương có thời gian thích ứng, chứ phút trước ở thiên đàng mà phút sau rơi xuống địa ngục rất tàn nhẫn.

      Trong lúc giả vờ suy yếu, nàng thầm luyện nội công khiến cái thai trong bụng cũng được hưởng lợi, bên cố gắng học tập kiến thức của thế giới này, bên quan sát Chu Bình Lợi luyện tập.

      Chín tháng mười ngày, Triệu Tình tự trải nghiệm cảm giác đau đớn khi sinh con là như thế nào, máu chảy ngừng.

      Chu Bình Lợi gọi to tên nàng, nàng biết, lần này là nàng ……

      Triệu Tình cuối cùng sinh ra bé trai khỏe mạnh, giây sau xuất tại mảnh gian huyền bí.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      có chương 51 đâu vì mình xin ghi nợ lại. Ngán edit mấy cái PN giữa truyện vô cùng luôn. Siêng mình làm bổ sung sau!

      Chương 52


      Triệu Tình được thưởng năm trăm điểm. Trừ bỏ điểm thưởng còn có hai đốm sáng, chính là Dương Mẫn chúc phúc. Nhưng mà, sao lại có hai cái?

      “Lần này ngươi làm tốt đấy, à, con của người ủy thác rất biết ơn ngươi.”

      Trách được hai đốm sáng có lớn ! Nhớ tới cảm giác đứa con dần dần thành hình trong bụng mình, Triệu Tình cảm thấy ấm áp.

      Nàng nhanh tay đưa chúc phúc cho Ác Ma.

      “Ngươi thực thông minh, chưa từng cò kè mặc cả, như vậy , chờ ngươi lấy được thêm hai chúc phúc nữa, ta đổi cái giá tương xứng.” Giọng kia vừa dứt liền biến mất.

      cảm thấy đối phương còn ở đây nữa, Triệu Tình mở bảng mua kỹ năng ra, dùng hai trăm điểm mua “ gặp qua là quên được”.

      Còn ba trăm, Triệu Tình phân vân hồi, quyết định để đó.

      Ở thế giới của nàng sắp nghênh đón năm mới, mà người mỗi tháng đem lương thực lên cũng sắp tới.

      Triệu Tình muốn làm thêm nhiệm vụ nữa rồi gom điểm đổi thuốc cho đệ đệ, dắt nương cùng đệ đệ rời khỏi chỗ này sau đó báo thù Triệu gia! Ai ngờ nhiệm vụ tiếp theo là trong giới giang hồ võ hiệp, vì thế đến bây giờ vẫn chưa đổi thuốc.

      Bây giờ, nên làm tiếp hay dừng lại? Triệu Tình chần chừ khá lâu, cuối cùng chọn làm tiếp.

      Nàng biết mình cần nghỉ ngơi, nhưng sắp qua năm mới rồi, nàng hy vọng mình mạnh thêm chút, sau đó mới tính tiếp!

      Vài lần xuyên việt trước, Triệu Tình gặp qua hoàng đế, nhưng mà, nàng lại ngờ rằng, vừa mở mắt thấy hoàng đế nằm bên cạnh.

      Nhận được tẩy não của đại nhưng đối với hoàng đế, nàng vẫn có tia kính sợ, nhưng tại, nàng là hoàng hậu.

      Đây là thiên cung đấu. Nữ chủ sinh ra trong đại gia tộc, ở nhà cũng được sủng ái, bị buộc tiến cung nhận hoàng sủng, nữ chủ chưa bao giờ được ai sủng ái, vì thế thương đoàng đế, nhưng có ngày, trong lúc vô ý phát , mình bị hoàng đế dùng làm bia để che chở cho người khác.

      Triệu Tình xuyên vào, chính là cái vị hoàng hậu xui xẻo nọ.

      Trong đây, có nữ chủ cay nghiệt vô tình, còn có nữ phụ mặt ngoài thuần khiết nội tâm ác độc, cũng có hoàng hậu như nữ chủ bị những người khác biến thành tấm bia. Bởi vì là hoàng hậu, nên được sủng, cho nên bị tất cả mọi người coi như con tốt, ràng phải do bản thân gây ra, cuối cùng lại chịu tội thay người khác.

      Ác Ma chỉ thích linh hồn tinh thuần, cũng chỉ nguyện ý giao dịch với linh hồn tinh thuần, bởi vậy, vị hoàng hậu này chưa làm chuyện xấu, nhưng kết quả cuối cùng lại bi đát đến thế.

      Hoàng hậu phạm tội, mưu hại hoàng tử của hậu phi, tội danh này thể nặng, cho nên gia tộc cũng bị kéo xuống chung!

      Nữ chủ nghe được vô số lời nguyền rủa, sau khi cả nhà bị hành hình, tam hoàng tử có chút ngốc được nàng nuôi cũng bị ép uống rượu độc.

      Nữ chủ bị người ban thước vải trắng, lúc chết oán khí ngập trời.

      Hoàng đế ngủ, Triệu Tình nằm im kế thừa ký ức. Cũng may mắn, hoàng đế ngủ lại nhưng sủng hạnh nguyên chủ, cho nên quần áo hai người rất chỉnh tề, bằng , Triệu Tình đúng là đâu bình tĩnh tới vậy.

      Đương kim hoàng đế là do cố hoàng hậu sinh ra, được người khác nhận làm con thừa tự nhưng thương gì nhau, chính là đương kim hoàng thái hậu.

      Hoàng đế vừa đăng cơ, triều đình tạm thời do hoàng thái hậu cầm giữ, cho nên thành kiến đối với bà càng sâu, lúc đến tuổi thành gia lập thất, muốn lập nữ nhân mình quý lên vị trí hoàng hậu, Thái Hậu lại chọn người khác! Do đó nữ chủ được hoàng đế thích, dù cho ngày rằm hàng tháng đều ngủ chung nhưng hai người xảy ra quan hệ.

      Hơn nữa, hoàng đế còn cứ nghĩ hoàng thái hậu gây bất lợi với nữ nhân mình quý, cho nên thiên phòng vạn phòng , còn đem nữ chủ trở thành bia……

      Hoàng hậu cũng ngốc, cũng biết chút ít, ngay từ đầu gả cho hoàng đế mà được coi trọng, bởi vậy chẳng quan tâm đến tình gì gì đó nữa, thầm nghĩ ngồi cho vững vị trí tại – chỉ cần an phận là được, như vậy tương lai mặc kệ hoàng tử nào kế vị, nàng hoàn toàn xứng đáng với cái chức hoàng thái hậu.

      Hoàng hậu muốn noi theo hoàng thái hậu bo bo giữ mình, lại ngờ rằng nữ nhân trong cung nào để yên!

      Mai phi, người được hoàng đế thương vẫn cảm thấy hoàng hậu đoạt vị trí của mình, bởi vậy ghi hận trong lòng; Bị hoàng đế xem như bia ngắm, Liễu quý phi thầm thề muốn đứng tất cả, mà hoàng hậu là cục đá ngáng đường.

      Vì thế, lúc Mai phi hại Liễu quý phi xảy thai, mà Liễu quý phi lại hại cái thai chưa thành hình của Mai phi, tội danh này vô cớ rơi lên đầu hoàng hậu, tạo thành bi kịch thể cứu vãn.

      Hoàng hậu hận hai kẻ tự đấu với nhau lại khiến mình chết oan, cũng hận tên hoàng đế bạc tình, nữ chủ muốn hoàng đế và hai ả kia phải trả đại giới, cũng muốn bảo trụ hài tử vì gia tộc. Đây là nhiệm vụ của Triệu Tình.

      Có lẽ trải đủ đời, lần này Triệu Tình đối mặt với loại tình huống như vậy chỉ cảm thấy bình thường.

      Vô tình nhất là nhà đế vương, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nhưng khiến Triệu Tình hiểu là, hoàng đế tự nắm được thực quyền, cớ sao lại bảo vệ được người mình mà con liên lụy đến kẻ khác, cần gì tự phải ép buộc mình làm ra nhiều chuyện đáng có?

      Nghĩ tới nghĩ lui, Triệu Tình kết luận có tính đa nghi. Có lẽ quá đa nghi, nên hoàng đế mới dùng nữ nhân khác làm bia, cũng ngờ lại bị người mình thương hiểu lầm, vì thế, hậu cung tràn ngập những cái chết trong thầm lặng.

      Lần này này khá đơn giản, đại khái cho hoàng đế đao, sau đó chém chết hai nữ nhân kia, nhưng hoàng cung rất nhiều thị vệ, nàng nên bất cẩn liên lụy đến gia tộc và đứa con danh nghĩa.

      Triệu Tình nhìn tay mình, cuối cùng thở dài hơi, quyết định ‘Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn’ – nàng đâu thể chống lại đám thị vệ được, vẫn là bảo vệ mình giữa đám nữ nhân trong hậu cung hơn?

      Triệu Tình nghĩ ra đối sách, bên ngoài đột nhiên vang lên trận huyên náo, bao lâu sau, thái giám bên cạnh hoàng đế đến gõ cửa: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng!”

      “Cái gì?” Hoàng đế luôn luôn cảnh giác, lập tức mở mắt.

      “Hoàng Thượng, Liễu quý phi chảy máu!” Thái giám kinh hoảng .

      Hoàng đế xem Liễu quý phi như tấm bia, chỉ có Hoàng đế, Liễu quý phi cùng với Mai phi ba người biết, cho nên trong mắt mọi người, Liễu quý phi chính là người được hoàng thượng thương nhất, chuyện của nàng ta, đương nhiên chút cũng dám chậm trễ.

      Hoàng đế nghe xong kinh hãi, lập tức đứng lên: “Hoàng hậu, nàng theo ta!”

      “Vâng, Hoàng Thượng.” Triệu Tình , nàng biết tình lần này là Mai phi làm, nhưng Mai phi lại để người giá họa cho nàng, mà Liễu quý phi biết địa vị Mai phi trong lòng Hoàng đế, biết lật đổ được ả nên muốn Mai phi cũng nếm thử cái khổ mà nàng ta phải chịu, còn bày kế để hoàng hậu gánh chịu ác danh.

      Chỉ là lần này, tình đơn giản như vậy!

      Trong điện của Liễu quý phi, đám người bận rộn thành đoàn, nhưng Liễu quý phi mang thai hơn ba tháng, cuối cùng vẫn thể giữ được hài tử.

      Nằm ở giường bệnh, Liễu quý phi phi thường mĩ lệ, màu da tái nhợt lại khiến nàng ta quyến rũ hơn vài phần, nhìn đến Hoàng đế đến, nàng ta ngã nhào tới: “Hoàng Thượng……”

      Hoàng đế tuy coi nàng ta là tấm bia, nhưng sủng lâu cũng có cảm tình: “Liễu nhi, nàng sao chứ?” ngồi xuống bên giường, ôm đối phương vào lòng.

      “Hoàng Thượng…… ràng ngày hôm qua còn tốt mà……” Liễu quý phi lấy tay bưng kín bụng: “Hài tử của ta……”

      “Nàng đừng thương tâm, về sau còn có thể có con lại mà!” Hoàng đế an ủi , tuôn ra vô số lời dịu dàng, nhưng chờ khi biết được Liễu quý phi do ăn trúng thứ gì đó mà sẩy thai, lập tức nhìn về phía Triệu Tình cách hung ác: “Hoàng hậu, nàng quản lý hậu cung thế sao? Lại để chuyện như thế phát sinh?”

      “Hoàng Thượng thứ tội!” Triệu Tình lập tức quỳ xuống.

      “Nàng quỳ ích gì? Mau tra chuyện này cho trẫm!” Hoàng đế lạnh lùng , lại kêu Triệu Tình đứng lên, nhìn mấy người chung quanh rồi : “Liễu quý phi bị như thế, mau mau , chết hết !”

      “Hoàng Thượng tha mạng!” đám người đồng loạt quỳ xuống.

      Triệu Tình còn quỳ mặt đất, nhìn thấy lại cười thầm – nếu có gì thay đổi nàng cần quá lo lắng.

      Tâm phúc bên người Liễu quý phi nhanh chóng bẩm báo: “Hoàng Thượng, Liễu quý phi ăn cái gì lạ cả, chỉ vừa uống chén thuốc dưỡng thai!”

      Thái y đem chén thuốc phân tích, mà ngay sau đó cung nữ bưng chén thuốc lên cũng bị lôi ra.

      Ngay từ đầu cung nữ này còn chống chế, nhưng chờ người xoát được ít bạc trong phòng riêng dập đầu nhận tội: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng tha tội, nô tì bị người ta ép mới làm vậy, nô tì bị ép mà!”

      “Vậy ngươi , là ai ép ngươi?” Hoàng đế thực tức giận, sau đó có đám cung nhân đến, dẫn đầu là Mai phi: “Hoàng Thượng, nghe Liễu quý phi xảy ra chuyện, thần thiếp rất lo lắng, cho nên tới đây nhìn xem.”

      Thấy là Mai phi, ánh mắt hoàng đế nhu hòa hơn ít: “Ừ.”

      “Hoàng Thượng, Liễu quý phi thân phận cao quý như thế, ai dám hại nàng chứ?” Mai phi lại , lòng tràn ngập nôn nóng.

      Nghe được Mai phi , hoàng đế lập tức trừng mắt nhìn Triệu Tình cái, nhưng cái gì cũng chưa , chỉ là tiếp tục ép hỏi cung nữ kia, mà Mai phi, cười cười lập tức im lặng đứng ở phía sau Triệu Tình.

      Triệu Tình vừa nhấc đầu, liền thấy tia áy náy trong mắt Liễu quý phi chợt lóe qua. Lần này, ràng là Mai phi hại Liễu quý phi, nhưng chậu nước bẩn này sắp hắt lên người nàng!

      “Hoàng Thượng tha lỗi! Hoàng Thượng tha lỗi!” Cung nữ liên tục dập đầu, trán rướm máu, thoạt nhìn thực đáng thương: “Hoàng Thượng tha mạng!”

      Triệu Tình biết kế tiếp cung nữ đó cầu cứu nàng, vốn hoàng hậu gặp được màn này hết đường chối cãi, cuối cùng bị hoàng đế răn dạy quỳ ở tổ miếu…… Triệu Tình thầm cười lạnh.

      “Hoàng hậu, hoàng hậu, người cứu ta, cứu ta! Người liên lụy đến ta mà!”

      Quả nhiên… màn giá họa này có nhiều chỗ sơ hở, nhưng hoàng đế vốn hoài nghi hoàng hậu, Triệu Tình biết, những người có mặt ở đây, hẳn là đại bộ phận đều sung sướng khi người gặp họa, chờ xem kết cục dành cho hoàng hậu là gì.

      “Hoàng hậu! Ngươi to gan!” Hoàng đế quát, nhưng lời còn chưa dứt, liền phát rối thành nùi.

      “A!” Mai phi phát ra tiếng hét thảm, giãy dụa đứng lên từ người Triệu Tình.

      Hoàng hậu và phi tử té bị thương, này tuyệt đối là đại ! Nhưng tình càng lớn, lại là chuyện ngực nàng và Mai phi be bét máu.

      Cung nữ cầm cây tram rỉ máu, đứng sững sờ tại chỗ.

      Hoàng đế lập tức rống giận: “Mau bắt thích khách lại!”

      Thái y xem xét vết thương của Triệu Tình, rồi bảo chỉ cần tịnh dưỡng cho tốt là được. Nhưng Mai phi nặng hơn, có khả năng để lại sẹo.

      Liễu quý phi sanh non, lấy chuyện Mai phi bị thương mà chấm dứt. Nhưng Triệu Tình biết, mâu thuẫn về sau của hai người này ngày càng trầm trọng!

      Triệu Tình nằm giường dậy nổi, đầu thường hay choáng váng, mọi chuyện giao lại cho phi tần khác chưởng quản, đương nhiên, xét thấy Mai phi bị thương, mà Liễu quý phi vừa mới đẻ non, hai người có cơ hội nhúng tay vào.

      Bởi vì Triệu Tình hào phóng, người được giao tạm thời quản lý hay chạy đến hiến ân cần, mà các nàng lòng vòng mãi chuyện hai người kia bị thương mới nhắc đến chuyện thị tẩm, nhưng hoàng đế lại đến chỗ các nàng, mỗi người đều tránh được vài câu oán hận, muốn châm ngòi Triệu Tình đối phó Liễu quý phi và Mai phi.

      Nữ nhân tranh đấu, nay Triệu Tình thấy rất phiền chán, cứ muốn kết thúc gọn lẹ, nhưng lại ngại trong cung có vô số thị vệ, rốt cuộc yên lặng áp chế, bắt đầu tập vòng vo.

      Kỳ , đây coi như là loại trải nghiệm ?

      Đương nhiên, trong cung nên sử dụng ám khí là thích hợp, võ công phải luyện lại nên tương đối rắc rối…… Vì thế, nàng bị chuyện trong cung ràng buộc, mỗi ngày bắt đầu tự luyện và chăm lo cho tam hoàng tử.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :