1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên sách] Gả cho chàng nam phụ này - Thập Điểm Khai Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Trời ạ, cảnh tiểu biệt thắng tân hôn mà

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Truyện hài quá. Rất thích các đoạn ngắn của tác giả. Cảm ơn editor @Nhitocngan nhiều nhiều! Cần người soát lỗi chính tả hú tớ nhé!
      Nhitocngan thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hnay ko có chương mới à bạn tóc ko dài ơi

    4. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 73 Đôi mắt người đàn ông sáng rực, như muốn nuốt hết xương xẩu của vào bụng vậy.


      Nước tắm chưa được mang lên. Chu Thừa Vũ luôn tốt tính với gia nhân, nhưng giờ này chẳng biết tại sao, chàng ta lại cắn răng, hét to với cánh cửa đối diện: "Người đâu! Còn mang nước lên!"


      Bên ngoài vang lên tiếng trả lời.


      Hồ Ngọc Nhu cũng từ nỗi kinh hoàng bẵng của cơ thể mà tỉnh táo lại, khẽ uốn éo trong lòng Chu Thừa Vũ, tay đẩy bộ ngực mạnh mẽ của chàng ta. “Thả thiếp xuống, nhanh, thả thiếp xuống ..”.


      A Quỳnh nàng lưu manh, còn Tú Vân trực tiếp hoảng hồn đến mức chảy máu mũi.


      Hồ Ngọc Nhu vốn muốn quần áo, nhưng ai biết được Chu Thừa Vũ trở lại nhanh vậy. kịp thay đồ bị ôm vào tịnh phòng, lúc nữa, nhỡ chàng ta thấy ăn mặc như vậy…Hồ Ngọc Nhu kìm đượcgiãy dụa dữ dội hơn. Khi chân vừa chạm đất, liền quay đầu muốn chạy. thể để Chu Thừa Vũ nhìn được, càng thể để gia nhân đưa nước lên nhìn được.


      Chẳng qua vừa xoay gót, phía sau vươn cánh tay chắc khỏe ôm lấy .


      Cánh tay ôm hơi mạnh, bị lảo đảo về sau. Người đàn ông này càng siết chặt eo hơn và ghé đầu vào tai . "Phu nhân, nàng muốn hầu hạ vi phu tắm rửa sao?"


      Hồ Ngọc Nhu muốn mở miệng A Kim và A Hương xách nước vào.


      Ở trước mặt gia nhân, Hồ Ngọc Nhu dĩ nhiên chẳng tiện gì, nhưng Chu Thừa Vũ lại chẳng có ý kiêng dè gì cả, chàng ta vẫn cứ ôm ấp như thế, làm cho hai nha đầu đó đỏ mặt lui ra.


      Hồ Ngọc Nhu cuối cùng cũng nắm lấy cơ hội, nhưng động tác của người đàn ông này lại nhanh hơn , còn chưa vào bồn tắm kéo tấm áo choàng ra. Trong chiếc áo choàng là mảnh lụa trắng nửa che nửa hở phủ lên thân thể. Chu Thừa Vũ nhìn lượt từ xuống dưới, rồi lại từ dưới lên , thanh cũng trầm thấp lạ thường. "Phải chăng đây là lời giải thích của phu nhân, muốn dùng mỹ nhân kế, lấy sắc dụ người?"


      Ơ, hình như vậy ...


      Nhưng bị nhìn chằm chằm kiểu này, đôi mắt người đàn ông sáng rực, như muốn nuốt hết xương xẩu của vào bụng vậy. Cho dù Hồ Ngọc Nhu là người đại cởi mở, cũng khỏi ngẫm lại có phải mình ăn mặc quá mức . Ánh mắt người nọ nhìn chằm chằm khiến thấy mình lõa thể vậy.


      Hồ Ngọc Nhu còn chưa nghĩ ra mình nên đáp thế nào, Chu Thừa Vũ gật đầu. Chàng ta với vẻ hài lòng: "Vi phu rất hài lòng với hành động này, chẳng qua..." Sau đó, chàng ta nữa mà kéo Hồ Ngọc Nhu vào lòng, kéo hẳn áo choàng xuống, bàn tay vương nước, giọt lên ngực của Hồ Ngọc Nhu.


      Lụa trắng gặp nước, lập tức dính sát vào người, càng làm nổi bật cảnh lụa đỏ bên trong.


      Hồ Ngọc Nhu nhìn xuống bộ ngực nhấp nhô, nhất thời ngượng đến nỗi muốn chui xuống đất, rồi dứt khoát bỏ luôn sĩ diện, ngửa đầu bày ra vẻ mặt ‘ta là mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ’, "Đúng vậy, là mỹ nhân kế, chẳng hay đại nhân có bằng lòng trúng kế ?"


      Chu Thừa Vũ tối sầm mắt, đáp trả bằng hành động.


      Sau vài phen lăn lộn, trong tịnh phòng như diễn ra hồi ác chiến, vậy mà Chu Thừa Vũ hề có ý cho người ta vào dọn dẹp. Chàng ta lấy hai chiếc áo choàng sạch , bao bọc cho hai người lại, trực tiếp bế Hồ Ngọc Nhu vào nội thất.


      chiếc giường lớn có tấm rèm gấm thêu ương nghịch nước, Chu Thừa Vũ dốc sức làm Hồ Ngọc Nhu thêm hai lần. Mãi đến giây phút Hồ Ngọc Nhu cả người kiệt sức vì thử với chàng ta mấy tư thế mới ban nãy, giờ đành mềm nhũn dưới thân chàng ta, mặc người làm thịt. Chàng ta mới thở hổn hển, hôn mạnh lên môi nàng.


      "Đại nhân đương nhiên bằng lòng trúng kế, nhưng sau khi trúng kế, lời giải thích vẫn phải có như thường." Ôm người vào trong ngực, nhưng chàng vẫn còn nhớ cầu giải thích.


      Hồ Ngọc Nhu mệt đến nỗi còn chút sức lực nào. Bấy giờ tức quá, nên lao vào lòng chàng ta, cắn cái lên ngực chàng.


      Chu Thừa Vũ cười, tiếng cười vang vọng trong đêm, nghe rất động lòng người.

      ·


      Trời hừng sáng, xe ngựa cũng mua nhưng trước khi xuất phát, lại chẳng thấy bóng dáng Hồ thị đâu cả. Triệu Tịch Ngôn nhìn cha mình, lông mày của y nhíu chặt. "Cha thực biết mẹ đâu sao?"


      Trông thần sắc cha Triệu khẽ né tránh, “ biết”.

      Triệu Tịch Ngôn nhìn ông ấy mà tin, nhưng nghĩ đến Hồ thị có nơi nào để , chắc có lẽ bà quay trở lại căn nhà bị cháy lấy đồ còn sót lại. Y nhìn lên sắc trời, nghĩ về mối bận tâm trong lòng nên : "Vậy cha cứ đợi ở đây, con còn chút chuyện cần giải quyết, đến khi con về chắc nương cũng trở lại."


      Cha Triệu gật đầu.


      Triệu Tịch Ngôn bộ đến huyện nha. Lúc nhận được tin, Chu Thừa Vũ luyện quyền, nghĩ chút rồi bảo mời y đến thư phòng đợi, còn mình về phòng. Đến khi nhìn thấy Ngọc Nhu vẫn còn quấn chăn ngủ ngon lành, chàng mỉm cười, tùy tiện lau mồ hôi trán mình, mới bước chân đến thư phòng trong tâm trạng phơi phới.


      Hai người gặp nhau trong thư phòng. người vừa mới luyện quyền xong, sắc mặt hồng hào, tràn đầy sức sống. Người kia tái nhợt, ốm yếu gầy gò như ngã xuống bất cứ lúc nào.


      Triệu Tịch Ngôn nhìn Chu Thừa Vũ như thế này, phải rằng lòng chàng đắng chát kể xiết. Ban đầu, y cũng là người hăng hái, tuy gia cảnh bình thường, nhưng mới 15 tuổi đỗ tú tài, thứ hạng đặc biệt cao, sau đó lại đứng đầu kì thi Hương, cũng xem như là nhân tài, dung mạo cũng xem tuấn tú lịch , y thấy rất hài lòng với bản thân, cũng thấy mình xứng với biểu muội A Nhu.


      Nhưng giờ đây ... có Chu Thừa Vũ châu ngọc ở phía trước, y lại có tự tin.


      "Chu đại nhân." Y kính cẩn hành lễ.


      Chu Thừa Vũ gật đầu, ngồi xuống xong mới : "Mời Triệu giải nguyên ngồi, sáng sớm đến, chẳng biết có gì ?"


      Triệu Tịch Ngôn bỗng chẳng biết mở miệng ra sao.


      Đợi lúc lâu, Chu Thừa Vũ gõ bàn. "Thế nào, có chỗ khó ?"


      Triệu Tịch Ngôn siết chặt nắm đấm, tức đứng dậy. Giống như trả lời câu hỏi của tiên sinh trong thư viện, đứng thẳng người, y đáp: "Chu đại nhân, ra , ta và biểu muội chỉ đính hôn từ bé. Giữa hai chúng ta chỉ có tình biểu ca biểu muội bình thường. Nàng đối với ta khác biệt là do ta lừa dối muội ấy, bởi ta và cha cùng đọc sách thi cử, nhà nghèo có kinh phí, nên ta mới biểu ra vẻ thích muội ấy để có bạc đến Kinh Thành. Còn đêm hôm qua ... muội ấy đến cứu ta, thứ nhất là vì ngài, thứ hai là vì cảm thấy mắc nợ, chỉ thế thôi!"


      Phải chăng y tỏ bản thân và hàm ý: Nhu Nhu còn nhớ thương y?


      Là sợ chàng giận dữ, hiểu lầm Nhu Nhu à?


      Chu Thừa Vũ rũ mi, chẳng biết nghĩ gì. Điều này làm cho Triệu Tịch Ngôn cảm thấy ngày càng lo lắng hơn, sợ nhiều sai nhiều nên dám mở miệng.


      lúc sau, Chu Thừa Vũ khẽ mỉm cười. Mặc dù chàng hiểu hành động của Triệu Tịch Ngôn, cũng hiểu nỗi đau lòng của y. Nhưng, thê tử của chàng, chàng tin, cần người nào đến cho chàng biết cả.


      Người thê tử chàng thích là chàng.


      Đây là , chàng có thể nhìn ra.


      "Tình cảm của ngươi với nàng ta , còn nàng đối với ngươi thế nào, ta lại rất ràng." Chàng thờ ơ , "Nàng chỉ xem ngươi là biểu ca, thích, là ta. Nên ta để bụng chuyện này. Nếu hôm qua ta có ở đây, ta cũng xông vào cứu ngươi thôi."


      Triệu Tịch Ngôn khỏi nhớ lại những lời mà Chu Thừa Vũ đường về từ Phủ Thành.


      Bởi vì hai người Huyện lệnh và Huyên lệnh phu nhân, nên dân như con sao?


      Y cúi đầu, giấu ánh mắt đau khổ, "Học trò xin cáo từ."


      Chu Thừa Vũ gật đầu, gọi Bùi Thanh đến, "Chuẩn bị ngân phiếu 200 lượng cho Triệu giải nguyên." Chẳng cho Triệu Tịch Ngôn mở miệng, chàng tiếp: "Triệu Tịch Ngôn có tài học xuất chúng. Lần này mang lại vinh quang cho huyện Trường Châu. Ta thân là Huyện lệnh Trường Châu huyện, có lòng khen thưởng. Mong rằng Triệu giải nguyên uống nước nhớ nguồn, chẳng hay đến Kinh Thành có người hỏi tới, tốt xấu gì cũng nhắc đến Huyện lệnh Trường Châu huyện ta đây."


      Chu Thừa Vũ đôi lúc rất hào phóng, song, đôi lúc có tí ti thù cũng phải báo.


      Bất luận trước đó Triệu Tịch Ngôn có tâm tư gì, nhưng y thành công khiến chàng khó chịu.Vậy trước khi y rời , chàng đương nhiên phải khiến y phiền lòng phen, chỉ 200 lượng, Chu Thừa Vũ quan tâm.


      Chẳng biết Triệu Tịch Ngôn nghĩ gì, chẳng những chấp nhận mà còn cảm ơn Chu Thừa Vũ vô cùng thản nhiên. "Học trò tất nhiên quên những lời dạy bảo của Chu đại nhân, còn có lời giới thiệu tiên sinh cho học trò trước đó. Chuyện này học trò nhớ mãi quên."


      Nhớ mãi quên?


      cần thiết.


      Chu Thừa Vũ khoát tay.


      Khi Triệu Tịch Ngôn trở về nhà trọ, Hồ thị trở lại. Bà gì đó với cha Triệu, bộ dáng trông rất phấn khích, nhưng khi nhìn thấy Triệu Tịch Ngôn, bà liền thôi cười, còn vân vê bên ngực như giấu giếm gì đó.


      Triệu Tịch Ngôn có tâm , chỉ nhìn thoáng qua bà cái rồi leo lên xe ngựa.


      ·


      Hồ Ngọc Nhu ngủ thẳng giấc đến mặt trời treo cao mới dậy, vừa mở mắt nhìn đỉnh màn còn mơ mơ màng màng. Cho đến khi vô tình nhúc nhích, cảm giác đau nhức ở dưới và tứ chi, mới nhớ ra đêm qua phóng túng biết bao nhiêu.


      Chu Thừa Vũ với vẻ ngoài liêm chính, lâu lâu buông lời lưu manh, quen. Nhưng chẳng ngờ được, Chu Thừa Vũ vậy mà lại thực lấy ra cuốn sách bày giường, để nàng học theo những tư thế xấu hổ đó. Chàng ta làm . Nàng cũng chỉ cam chịu, song, lại cho rằng với mấy chuyện này, nhu cầu chàng ta ắt cao. Nhưng chứng minh, còn non lắm, nhìn lầm người rồi.


      chịu đựng cơn đau cơ thể, bò dậy, kêu người vào.


      Người vào là Quản ma ma và A Quỳnh, Quản ma ma tươi cười đầy mặt trước, A Quỳnh đỏ mặt theo sau. Nhìn thấy A Quỳnh, Hồ Ngọc Nhu hơi mất tự nhiên đỏ mặt, với Quản ma ma: "Ma ma à, giờ nào rồi? Cho con nước với, con phải ngâm mình lúc."


      Đêm qua lăn lộn quá dã man,cuối cùng, Hồ Ngọc Nhu ngất xỉu, vẫn là Chu Thừa Vũ giúp lau sạch phần dưới. Hôm nay nếu được tắm thoải mái, sợ mình chẳng xuống được giường mất.


      Quản ma ma mỉm cười, : " chuẩn bị xong, ngài tắm ngay chứ?"


      Hồ Ngọc Nhu gật đầu.


      Quản ma ma dẫn đầu đến đỡ Hồ Ngọc Nhu. Hồ Ngọc Nhu nghĩ đến mớ hỗn độn giường, vội khoát tay. "Con tự mình làm. Bà giúp con thử nhiệt độ nước được chưa là được."


      Quản ma ma biết nàng xấu hổ, cũng muốn đến nữa, xoay người dẫn A Quỳnh .


      Hai người vừa , Hồ Ngọc Nhu mở chăn ra. mặc đồ trong thông thường, nhưng tìm vòng giường, mà vẫn thấy áo ngực và quần short A Quỳnh làm ở đâu.


      Có ma hả? Đâu mất rồi?


      Hồ Ngọc Nhu ngờ vực xuống giường, vẫn thấy.


      thể nào, ràng là đêm qua lên giường mới cởi mà. Sao bây giờ có? Lẽ nào bị Chu Thừa Vũ đem ? đâu, đêm qua chàng ta hưng phấn đến thế, là hết sức thích, sao có thể đem vứt chứ.


      lúc Hồ Ngọc Nhu nghĩ ngợi, A Kim vội vã chạy đến : "Phu nhân à, hay rồi. Hồ phu nhân, mẫu thân ngài, bà ấy, bà ấy khóc lóc quỳ gối ở ngoài, cương quyết muốn gặp ngài!"


      Tiết thị?


      Là vì chuyện Tiết Sĩ Văn mà đến?


      Chỉ vừa qua ngày, bà ta biết nhanh .


      Hồ Ngọc Nhu muốn gặp bà ta, nhưng sực nhớ lời A Kim , nhất thời bực cả mình. "Ý em là bà ta ở ngoài cửa?"


      Ý gì đây?


      Thân là mẹ kế, bà ta đến trước cửa Chu gia quỳ, là muốn và cả nhà họ Chu bị người đời chỉ trích!


      A Kim phát giác ra vẻ mặt phu nhân đúng, vội đáp: “Vâng ạ, bên ngoài đến bẩm lại cho bà tử đến kéo bà ấy , nhưng bà ấy … Nếu phu nhân gặp bà, bà quỳ đến khi ngài gặp mới thôi.”


      Muốn lấy chữ hiếu đè đầu sao?


      Hồ Ngọc Nhu nghiến răng, vừa vừa nổi giận, với Quản ma ma mới bước vào. "Ma ma dẫn bà ta vào đây, để bà ta ở trong viện chờ con!"
      Last edited by a moderator: 18/7/19

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tiết thị muốn ăn hành à? Xin mời:die::die:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :