1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên sách] Gả cho chàng nam phụ này - Thập Điểm Khai Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 50.Chu Thừa Vũ, chàng điên rồi à?


      Thời gian còn sớm, Hồ Ngọc Nhu cảm thấy chuyện cũng xong rồi, liền giãy giụa từ đùi Chu Thừa Vũ muốn đứng dậy. "Ban nãy thiếp chưa với phòng bếp trưa nay muốn ăn gì. Thiếp phân phó tiếng mới được."


      Chu Thừa Vũ buông tay.


      Chàng đâu phải kẻ dễ lừa như vậy, câu hỏi của chàng còn chưa được giải đáp. tay vòng qua eo thon của nàng, tay khách sáo mở tung vạt áo, trực tiếp sờ lên da thịt trắng nõn nà.


      "Ta trả lời câu hỏi của nàng, còn nàng chưa trả lời ta," Chàng thầm, những ngón tay nhàng vuốt ve, vừa mang ý uy hiếp vừa nồng nhiệt đỉnh điểm.


      Người ta cũng thẳng thắn thế rồi, còn lừa gạt nữa hay lắm. Hồ Ngọc Nhu đành châm chước kể lại lời Hồ thị . Chỉ là mấy từ chướng tai như tuân thủ nữ tắc, hồng hạnh xuất tường, tự động bỏ qua. Ngoài việc muốn chụp mấy từ này lên người , tránh cho Chu Thừa Vũnghĩ nhiều, cũng bởi vì qua chuyện Hồ gia biết vị này nhà dễ trêu, hy vọng quay đầu lại chàng lại đổ lên đầu Hồ thị, cũng như làm khó dễ Triệu Tịch Ngôn.


      Lúc đầu hơi phẫn nộ, sau đó đốp cho Hồ thị giận muốn ná thở, mới vui lại. Bàn về công phu nã pháo bằng miệng, dù có kinh nghiệm nào, nhưng ồn ào , còn phải chiếm thế thượng phong đó sao. Vả lại, ánh mắt bé tôn sùng của Hồ Ngọc Tiên khi ấy, giờ vẫn còn nhớ đây.


      dựa lưng vào Chu Thừa Thế, vì thế thấy được gương mặt Chu Thừa Vũ lạnh dần, chỉ vì bàn tay của người đàn ông này ngày càng thành , sau đó tiếp được nữa, giữa ban ngày ban mặt tại thư phòng, Hồ Ngọc Nhu thấy hơi tội lỗi.


      Chu Thừa Vũchống cằm lên đỉnh đầu nàng, cho nàng thấy mặt. Hồ thị biết điều như vậy, dĩ nhiên chàng phải ghim gạch trong lòng, nhưng trong mỗi câu nàng đều có ý bảo vệ, chàng tự nhiên thể với nàng.


      Coi như có muốn làm cái gì, tốt nhất là cho nàng biết, nếu nàng vẫn thể buông tay, chính chàng lại làm gì đó, há chẳng phải đẩy nàng ra xa sao.


      Khoảng thời gian này, Chu Thừa Vũ vẫn luôn bận rộn với vụ án mang dã man nọ, chỉ hôm nay mới thoáng có manh mối.Hung thủ có lẽ từ Phủ thành tới, dường như có người chống lưng. tóm lại, bên chàng thể bắt được. Trước mắt người nọ trốn về phủ thành, chỉ có nhờ bên Phủ thành hỗ trợ truy lùng.


      Vụ án có tiến triển, chàng có thể thở phào nhõm, nghĩ từ ngày ấy tới nay có gần gũi với Hồ Ngọc Nhu. Lúc này, giai nhân đương nằm trong ngực , chàng vuốt ve từ xuống dưới, thô hấp dần hỗn loạn. Có phần dằn lòng nỗi.


      Cảm nhận được bàn tay kia rốt cuộc kìm được bao phủ trước ngực, mặt Hồ Ngọc Nhu hừng hực. Quay đầu chui vào ngực Chu Thừa Vũ, khẽ, "Dừng , thiếp, thiếp nên về phân phó bữa trưa."


      hơi động, khối tròn trong tay cũng run rẩy theo, bởi do cơ thể uốn éo, càng trông giống như tay nắm hết. Chu Thừa Vũ từ từ đưa tay rảnh lên, cúi đầu vào tai của Hồ Ngọc Nhu. Hơi thở phả ra nóng hổi.


      "Có vẻ như ... lớn hơn?" Chàng nỉ non.


      Vốn ở đại, Hồ Ngọc Nhu rất to. Thời niên thiếu thấy khá xấu hổ, lúc trưởng thành đôi khi lấy làm kiêu ngạo, nhưng nếu bị đàn ông bên ngoài nhìn chằm chằm rất tức giận. Còn giờ bị Chu Thừa Vũ thế, Hồ Ngọc Nhu vô thức run lên, thực ngờ tới Chu Thừa Vũ ngày thường trăng thanh gió mát là vậy, mà cũng được mấy câu thô tục thế kia.


      Thấy mặt vương nét xấu hổ, Chu Thừa Vũ thích thôi. Bởi vì Hồ Ngọc Nhu ngồi nghiêng bên, tiện hành động. Chàng lại sức lớn, trực tiếp ôm Hồ Ngọc Nhu lên, đưa tay vào trong váy , để ngồi thẳng lên đùi chàng.


      Hồ Ngọc Nhu quan tâm ngại ngùng là gì nữa.


      sững sờ mở to hai mắt cúi nhìn Chu Thừa Vũ bên dưới mình, rồi nhìn lên gương mặt của Chu Thừa Vũ, khỏi đánh tiếng trong lòng: thể nào, chơi lớn vậy luôn?


      Lúc này nào có thời gian cho phân tâm, Chu Thừa Vũ sờ soạng mở thắt lưng ra, cúi xuống người .


      Mặc dù có linh hồn cởi mở đến từ đại, nhưng dầu gì tại ở đây là cổ đại, tốt nhất là nên nhập gia tùy tục đúng ? Bị hôn ngây ngất ngất ngây, đến lúc nhận thấy bàn tay to kiadọc theo váy lên, Hồ Ngọc Nhu vẫn mơ màng từ chối: "Bằng … chúng ta về phòng ?"


      Đáp lại là giọng trầm thấp của nam nhân "ừm", nhưng bàn tay làm loạn căn bản dừng lại.


      Làn nút thắt trước ngực được giải thoát, nam nhân cúi đầu xuống, mà ngón tay phía dưới cũng thua kém chen vào, cảm giác tê dại của cơ thể cuối cùng khiến Hồ Ngọc Nhu kìm được hô khẽ: "Chu Thừa Vũ, chàng điên rồi à?"


      Nam nhân quả điên rồi.


      Khi chưa gặp được nàng còn tốt, vừa gặp nàng, cởi xiêm y nàng ra, mới biết chàng muốn nàng cỡ nào, muốn sắp phát điên.


      Chỉ là đến cùng, nam nhân này còn sót lại tia lý trí. phải vì bản thân chàng, mà là vìnàng, nếu nàng ở lại thư phòng quá lâu, nếu nàng ra ngoài với xiêm y quá xốc xếch, người bên ngoài nghĩ gì về chàng, nhưng lại khinh thường nàng.


      Do đó, nam nhân cũng buông thả, chỉ làm nàng sung sướng lần, ôm người đứng vững lên án thư, cúi người thắt nút áo nàng lại, vuốt phẳng phiu áo váy, xác nhận có vấn đề gì nữa, mới ôm người .


      Hồ Ngọc Nhungượng đến nỗi có mặt mũi nhìn chàng.


      lại có thể ...bị ngón tay chàng ...


      Chu Thừa Vũ cúi xuống nhìn hai lỗ tai ửng hồng, khẽ mỉm cười. mặt ra cửa mặt : "Nàng úp mặt vào ngực ta . Ta ôm nàng về phòng, nàng ngủ quên."


      Hồ Ngọc Nhu đập vào lồng ngực chàng ta.


      cũng tự hỏi trong lòng, có thể ?


      Chu Thừa Vũdường như biết côđang nghĩ gì, : "Nếu thả nàng xuống, người khác càng muốn xem nàng có thay đổi gì , huống gì nàng chắc mình nổi chứ?"


      Ok, chắc chắn thể, đôi chân bủn rủn như phải của mình.


      Cả hai đều để ý tới bức thư. Hồ Ngọc Nhu chỉ vùi mặt vào ngực chàng. Quần áo của Chu Thừa Vũ khác thường, mặt cũng lạnh lùng như thường lệ, ôm người ra khỏi thư phòng.


      ngờ khi ra tới cửa gặp phải Tô thị.


      Tô thị cùng Khổng ma ma, hầu hết mọi việc của Tô thị trước mắt đều do Khổng ma ma làm, Khổng ma ma tuy giờ khỏe hẳn, nhưng xuất đầu ra hầu hạ rồi. Hai người họ từ xa thấy Chu Thừa Vũ ôm người đến. Đều ngẩn người tại chỗ, chờ tới khi Chu Thừa Vũ tới gần, mới lấy lại tinh thần.


      Chu Thừa Vũ gặp Tô thị, chân mày nhíu lại, trầm giọng : "Có việc?"


      mặt Tô thị giương lên nụ cười, bởi vì ta biết người trong ngực là Hồ Ngọc Nhu, còn cho là người khác. Cho nên trong lòng đắc ý, mặt cũng lộ ra mấy phần, có điều hỏi, chỉ : "Đại ca, ta đến đây hỏi chút, sắp tới tết trung thu. Phu quân truyền tin về, có về kịp tết Trung thu ạ?"


      năm chỉ có ngày Tết trung thu đoàn viên,Tô thị rất muốn trải qua cùng với Chu Thừa Duệ.


      Chu Thừa Vũ lắc đầu, lạnh nhạt đáp: "Nếu đệ ấy ở mình, trái phải gì về cũng độ mười lăm ngày. Bây giờ đệ ấy còn mang theo thằng bé. Áng chừng nhanh nhất cũng phải mất 20 ngày tới. Đó là còn chưa tính bị trì hoãn trong kinh thành."


      Chu Thừa Duệ hiếm khi đến Kinh Thành, nhàcha vợ phải đến chuyếnchỗ đại đường ca, nhị đường ca cũng phải tới chuyến. Trong vòng tháng về tới là tốt lắm rồi.


      Gương mặt Tô thị lộ vẻ thất vọng, phu quân ràng hứa với nàng quay lại sớm, tranh thủ trong 12 ngày.


      Chu Thừa Vũ có tâm trạng ở đây khổ sở với ta, lạnh lùng : "Có việc khác?"


      Tô thị vội lắc đầu. ", đại ca thong thả."


      Chu Thừa Vũ gật đầu, ôm Hồ Ngọc Nhu sải bước .


      Tô thị nhìn theo bóng lưng họ, thất vọng mặt dần tan biến, trái lại ý cười lan tỏa. Xem ra đại bá ăn mặn mới biết được nữ nhân tốt, bây giờ mới nửa tháng gần gũi với Hồ thị coi trọng nữ nhân khác.


      Thực là quá tốt.


      Nàng chút cũng đợi được, muốn tới xem giờ phút này Hồ thị có phản ứng thế nào. Chỉ biết người trong ngực của đại bá là ai, là nha hoàn trong nhà, hay nữ nhân người bên ngoài tặng cho đại ca đưa vào phủ làm thiếp?


      Nàng giọng phân phó Khổng ma ma: " thăm dò xem người đại bá ôm là ai."


      Khổng ma ma có vẻ ngạc nhiên. "Phu nhân, ngài gì?"


      Tô thị có tâm trạng tốt, liền lặp lại.


      Khổng ma ma rốt cuộc cũng xác định được mình nghe lầm. "Đại lão gia ôm đại phu nhân phải. Ngoạitrừ đại phu nhân, đại lão gia có thể ôm ai?" Bà lia mắt về phíaChu Thừa Vũ mất hút. "Mà nếu ôm người khác, đại lão gia có thích chăng nữa cũng cứ thế ôm về hậu viện?"


      Thành hôn mới hơn tháng. Đây chẳng phải cho đại phu nhân mặt mũi sao?


      Lấy tính khí của đại phu nhân, sao có thể chịu uất ức này được.


      Sắc mặt của Tô thị hoàn toàn sa sầm. "Bà đại bá ôm Hồ thị?" Sao có thể chứ, nàng ta ... nàng ta dầu gì cũng xuất thân từ nhà cao, sao lại biết chừng mực ý tứ như vậy!


      Khổng ma ma : "Trông như đại phu nhân ngủ, trước đó có nghe thấy, đại lão gia bảo rằng, hai thư phòng trong- ngoài của ngài ấy đại phu nhân có thể vào.Chắc là đại phu nhân bồi đại lão gia đọc sách, ngủ quên?"


      Nhìn mặt mày của Tô thị càng ngày càng khó coi, Khổng ma ma cũng thể gì. Vì chuyện lần trước, bà còn hơi oán giận Tô thị, giờ Tô thị còn tức giận vô cớ, bà muốn khuyên lơn gì nữa.


      ", xem chút!" Tô thị giậm chân mà ngổn ngang trăm mối, khẽ .
      Tiểu Ly 1111, Ameri, Thanh Hằng17 others thích bài này.

    2. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chào mọi người nhé!!! đến đây chúng ta 1/3 (50/158c) chặng đường, nhưng tiết tấu rất chậm chạp, nam nữ chính chúng ta mới thành hôn gần 1 tháng, cảm tình mới thành lập. Bản thân tôi là người rất ghét kiểu chen ngang vì tôi nghĩ độc giả có não cần phải hướng này hướng nọ, nên tôi sơ suất vài chuyện. Có vài bạn phàn nàn tôi sao để từ đại nhiều, rồi xưng - tôi, em với nha hoàn. Thứ nhất, nữ chính là xuyên , có nhiều từ đại từ trong bản raw ra, TQ chỉ có xưng ta-ngươi, nhưng bản thân nữ mới xuyên qua mấy chương đó chỉ mới 2 3 bữa thậm chí trong 1 tháng, còn hình thành thói quen ít nhất 21 ngày, bạn phải cho nữ chính thời gian quen dần, hơn nữa nữ chính gốc cũng dân xuyên, chế ra nhiều thứ “tên gọi” đại lắm. Đôi khi lẫn lộn đại từ là do suy nghĩ từ nhiều người nam chính, nữ chính, nữ phụ, bla bla…dần dần thuần theo thời gian, tâm lý nữ chính nhé ^^. hi vọng mọi người thấu hiểu, còn các bạn thấy lấn cấn cứ , mình CÓ THỂ suy xét khi beta đổi lại đóng ebook. Đương nhiên với tư cách là mẹ nuôi, mình muốn con mình tinh tế hơn, đương nhiên ebook có mấy lời lảm nhảm của mình. P/s: hôm bữa mình thấy có nhiều ai đó “hoàn rồi đọc”, “sao chưa hoàn” mình vui lắm, có những điều để trong lòng đôi bên đều vui vẻ.
      Ameri, levuong, A fang10 others thích bài này.

    3. Diệu Mai

      Diệu Mai New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      2
      Mình thấy hóng truyện mỗi ngày cũng hay mà, phải đồng hành cùng edit luôn chứ :3 ai cũng hoàn mới đọc edit rầu thúi ruột ak :mad:
      levuong thích bài này.

    4. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 51. Con sắp thành con dâu của , tốt với con tốt với ai?


      Mắt thấy Chu Thừa Vũ ôm người vào cửa viện, cuối cùng Khổng ma ma cũng kéo Tô thị lại, "Phu nhân".


      Chỉ với lời nhắc nhở nhàng, Tô thị hoàn toản tỉnh táo lại.


      Phát chính mình vậy mà theo tới đại phòng, Tô thị khẽ biến sắc, xoay người rời . Nàng tuổi còn trẻ, trong lòng lại được tự nhiên, bước chân thoăn thoắt rất nhanh. Nhưng tuổi Khổng ma ma còn trẻ, cộng thêm thương tích còn chưa khỏi hoàn toàn, vì lẽ đó chỉ vài bước bị bỏ lại.


      Bà dừng lại và thở hổn hển hai cái, dứt khoát đuổi theo.


      Phu nhân nghĩ lại biết mình quá đáng, cần phải khuyên nữa


      ·


      Bên kia, sau khi Hồ thị về nhà càng thấy tâm trạng bất an. Bởi vì chồng và con trai đến Phủ thành tham gia thi Hương, trong nhà có ai tâm với bà. Bà chịu nổi. Cuối cùng, bà tới Hồ gia.


      Thời điểm bà tới, Hồ Lĩnh nổi cơn với Hồ Ngọc Tiên.


      Mặc dù Hồ Ngọc Tiên nhanh mồm, nhưng nàng biết cha mình nổi nóng, nên cúi đầu để cho Hồ Lĩnh chửi gì chửi.


      Hồ Lĩnh cũng biết có chửi nó cũng vô dụng. Là do trưởng nữ chịu nhả, mắt thấy con bé thà chịu nghe ông chửi, mất hứng, phất tay đuổi người.


      Hồ thị lại kéo Hồ Ngọc Tiên lại, lo lắng hỏi: "Ngọc Tiên, con về khi nào? Trước khi con về, có thấy Chu đại nhân quay lại chưa?"


      Hồ Ngọc Tiên nhớ lại chuyện bà làm, lúc này trong lòng trong mắt nàng rất thích bà. Con ngươi xoay vòng, dứt khoát dọa cho bà sợ hãi. "Có gặp ạ, trong tay đại nhân cầm phong thư. Nổi giận đùng đùng trở về hậu viện. Sau đó kéo đại tỷ vào thẳng phòng trong, con thấy sợ quá liền vội vã chạy về nhà."


      Hồ thị sợ tới mặt trắng bệch.


      Hồ Lĩnh biết chuyện này. Lúc này, ông thấy vẻ mặt em mình đại biến. Hỏi vội: "Có chuyện gì? Chu đại nhân nổi giận à? Có gì tức giận?"


      Hồ Ngọc Tiên bĩu môi, tỏ vẻ biết.


      Hồ thị lã chã nước mắt, “Đại ca, muội, muội gây họa rồi.” vừa khóc sướt mướt vừa kể lại việc làm, bà hỏi Hồ Lĩnh, “Đại ca, muội phải làm sao đây? Chu đại nhân này là người có chút thù cũng muốn báo, ngay cả huynh là nhạc phụ cũng tha, Tịch Ngôn... có thể trả thù thằng bé , coi như là thi đậu cử nhân, cũng có cơ hội tới Kinh Thành thi trạng Nguyên rồi?”


      Hồ Ngọc Nhu nghe xong, nhớ tới biểu ca hiền lành, rất tốt với đại tỷ, với biểu đệ buổi muội khác cũng tốt, trong lòng hơi dâng trào. Vừa nghe nhắc tới, nàng liền nhịn được, giọng điệu mỉa mai: "Còn phải lỗi của . Giấu còn giấu kịp, lại đưa tới tận tay. Lần này vừa hại biểu ca và đại tỷ, ai biết tiếp theo xảy ra chuyện gì nữa!”


      Hồ thị bị buồn phiền trong lòng, nhưng áy náy qua được lửa hận. Cáo tráng với Hồ Lĩnh lốp đốp: “Điều này có thể trách muội sao? Muội đây còn phải vì Hồ gia, vì chuyện làm ăn của Hồ gia mới tới cửa? Ai biết được A Nhu là đứa lòng lang dạ sói, chỉ hé miệng khuyên can Chu đại nhân, mà còn mắng muội trận thê thảm. cái gì mà nó là con dâu tương lai nhà muội, muội bảo vệ được nó làm nó gả tới Chu gia, muội nên biết thẹn với liệt tổ liệt tông Triệu gia, nên lấy cái chết tạ tội!”. bà ta lắc tay áo Hồ Lĩnh, cắn tiếp tha: “Đại ca, huynh nghe xem nó cái gì! Nếu muội đáng chết, đại ca lại là cha đẻ của nó chở che cho nó, chẳng phải càng nên…”


      Từ "chết" cuối cùng cũng thốt ra.


      Nhưng Hồ Lĩnh bị tức tới ná thở. "Con nha đầu này, nó vậy ?"


      Hồ thị cúi đầu, : " tin huynh hỏi Ngọc Tiên ."


      Hồ Ngọc Tiên rất hào phòng gật đầu, chính là cách sai sao. Dù sao, ở huyện Trường Châu nay còn ai làm gì được đại tỷ? Trong lòng nàng đương nhiên tự hào, nhưng lời tiếp theo của Hồ Lĩnh, tạt cho chút tự hào của nàng tắt lụi, trống rỗng và tràn trề thất vọng.


      "Con nha đầu chết tiết này, thực là đồ có tâm can!", Hồ Lĩnh , "Tất cả mọi chuyện đều do nó mà ra. Danh tiếng của A Uyển bị hủy hoại hoàn toàn. Cửa hàng trong nhà bị đóng hai cái, bây giờ còn liên lụy tới Tịch Ngôn! Con nha đầu này, đáng lý ra là đạp chết nó trước khi gả tới Chu gia mới đúng. Như nó , nó có hôn ước từ bé, gả cho Tịch Ngôn là thất tiết, lại còn mặt mũi sống sót, còn mặt mũi lời đó!"


      Hồ thị khóc lóc gật đầu. "Còn phải thế sao."


      Mặc dù Hồ Lĩnh thương trưởng nữa lắm, nhưng lời này ra lúc giận điên người mê sảng. Còn Hồ Ngọc Tiên nghe xong, lại thấy đây mới là lời trong lòng của Hồ Lĩnh. Đại tỷ là đích nữ con của mẹ cả trước qua đời, cha xưa kia đối với đại tỷ tốt hơn với con thứ xuất như mình nhiều. Bây giờ đối xử như vậy với đại tỷ, tới lượt nàng sao?


      Nàng gì, lặng lẽ siết chặt tay rời .


      Hồ thị bên này khóc lóc hồi, nghĩ tới Tiết thị. "Đại ca, tại, A Nhu nghe khuyên bảo, muội xem hay ta cầu đại tẩu . Đệ đệ của đại tẩu làm Tri Phủ ở Phủ thành, có thể chuyện lên . Trái lại có giam cầm đại tẩu Chu đại nhân cũng hả giận, bằng thả đại tẩu cho tẩu ấy cầu cữu lão gia."


      Hồ Lĩnh cẩn thận nghĩ rồi gật đầu.


      Ông em vợ này coi như quan tâm ông, nhưng đâu thể bỏ mặc Tiết thị. Huống gì, năm xưa ông em vợ này có thể từng bước bò lên vị trí tại, cũng ít tiền ông cho. Bây giờ ông gặp khó khăn, em vợ này báo lại hai mới phải.


      Hồ thị chủ động xin giết giặc, gặp Tiết thị.


      Hồ Lĩnh nghĩ tới ông mới đánh Tiết thị ban nãy, có mặt mũi gặp, nên cho phép bà ta .


      Triệu Tịch Ngôn và cha cùng nhau đến Phủ thành thi Hương, bất kể là lộ phí, tiền thuê hay văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên) đều tiêu tốn hề , Triệu gia lại nghèo, lần những hai người, dù Hồ thị lại thanh cao, khi đó cũng phải về nhà mẹ mượn bạc.


      Chỉ có điều Tiết thị kêu bà qua cho mượn, mà từ sớm phân phó Lý ma ma đưa tới tờ ngân phiếu tròn 100 lượng sang. Lần này Hồ thị đến, Tiết thị liền bày vẻ mặt tươi cười : "Tịch Ngôn và muội phu đều Phủ Thành rồi?"


      Hồ thị cũng bởi vì chuyện Tiết thị đưa bạc mới giúp Chu gia thuyết phục người. Thứ nhất là cũng xem như vừa hay đáp trả ân tình của tiết thị, thứ hai là bà muốn cầm thư nhục mạ Hồ Ngọc Nhu chút, nhưng lại ngờ hôm nay gây phải rắc rối.


      Bà lạnh lùng nhìn Tiết thị lúc rồi chậm rãi gật đầu.


      Nhìn thấy bà như vậy, nụ cười khuôn mặt Tiết thị cũng phai dần. "Tiểu đến đây, biết có chuyện gì?"


      Hồ thị khô khan kể lại chuyến tới Chu gia và lý do bà tới đây.


      Nhất thời khí sắc mặt Tô thị trắng bệch, bà ngờ rằng Hồ thị sinh ra đứa con trai ưu tú như vậy, lại có thể ngu ngốc tới vậy. Ngu si cũng thôi , bây giờ lại còn ở trước mặt bà ta bày ra thư thái cao thượng cái gì, bà mà có tư cách này sao?


      Còn có tên Chu Thừa Vũ kia!


      Rốt cuộc tại sao ta lại coi trọng Hồ Ngọc Nhu? ràng vẫn luôn gần nữ sắc, ngay cả ngày trước bằng lòng cưới A Uyển, cũng do bởi Chu lão phu nhân đồng ý. Theo kế hoạch của bà, Chu Thừa Vũ nên tức giận nuốt trôi. Sau khi biết được chân tướng, ta đem thân thể còn trong trắng của Hồ Ngọc Nhu trả về mới đúng. Khi ấy, vì Hồ Ngọc Nhu còn trong sạch, tất nhiên thể gả cho Triệu Tịch Ngôn, muốn gả đại cho ai cũng được cả.


      Thậm chí bà nghĩ qua, coi như Chu Thừa Vũ giận dữ đối phó Hồ gia, học cũng có thể mặt đưa tiền, mặt xin em trai bà giúp đỡ, chuyện tình có ầm ĩ cũng lớn.


      Nhưng thực sao, thực trái lại giúp Hồ Ngọc Nhu tay, nó những có được chiều của Chu Thừa Vũ, trở thành phu nhân Huyện lệnh tôn quý. Còn bà và con , lại là người bị giam cầm người ở trong am, lại còn bị Hồ thị chèn ép!


      Giọng điệu cao cao tại thượng của Hồ thị còn tiếp: "Đại tẩu, ta cầu tình đại ca cho tẩu. Tẩu cần phải ở trong phòng ra cửa nữa. Tẩu vẫn nên nghĩ cách càng sớm càng tốt. Sớm ngày đưa tin cho cữu lão gia, giải quyết mọi chuyện ."


      Thực ra Tiết thị gửi thư cho em trai từ trước, mà em trai cũng đáp lại thư, chắc chắn giúp bà. Chẳng qua giờ đây Hồ thị biết vẫn cứ tiếp tục cao cao tại thượng, trong lòng Tiết thị dễ chịu, cũng chỉ ngồi im lỉm trả lời.


      Hồ thị cho là làm khó bà ta, xong, bà thầm xin lỗi với con trai trong lòng. Rồi lại mở miệng tiếp: "Ta nhìn A Uyển cái. Nghe con bé bị phạt mỗi ngày, tiểu nương gia, cũng biết có ảnh hưởng gì đến cơ thể con bé nữa."


      Tới lúc này bà ta mới hiểu ra, Hồ thị đây là nhả ra, bà muốn thúc đẩy hôn A Uyển và Tịch Ngôn. Tiết thị thương con , nghĩ tới gần đây con mình ăn khổ, bất cứ việc gì cũng so đo.


      "Vậy làm phiền tiểu xem con bé, nếu A Uyển có gì với tiểu , xin tiểu về cứ phái người tới ta tiếng." Vì con , đến cùng Tiết thị cũng lui bước.


      Hồ thị cũng thở phảo nhõm, cuối cùng cũng ló ra nụ cười. "Được."


      Nhưng khi Hồ thị gặp được Hồ Ngọc Uyển, bà cười được nữa, chẳng qua tiểu nương 13 tuổi bị đóng cửa nhốt trong vòng tháng, coi bộ còn gầy yếu hơn Hồ Ngọc Nhu ngày trước. Gương mặt sầu khổ, dường như quỳ quá lâu, thấy bà tới đứng cũng vững, còn phải nhớ tới nha đầu đỡ.


      " !" Hồ Ngọc Uyển vui mừng khi thấy Hồ thị.


      Hồ thị gật đầu, nghĩ tới chuyện ngốc ngếch mà bà làm. Nếu đại tẩu nhờ em trai bà ta giúp đỡ, Chu Thừa Vũ chắc chắn bỏ qua cho con bà. Nhiều năm trôi qua, bà chết tâm với việc phu quân có thể thi cao trung, con trai là toàn bộ hi vọng của bà. Bà tuyệt đối cho phép con trai mình bị người ta đè đầu.


      Còn ... A Uyển ư, nếu được cứ cưới bỏ ở nhà, tới lúc nạp thiếp là được. Dù sao tính cách của A Uyển yếu mềm, mà năm xưa Tiết thị chưa vào cửa tằng tịu có mang với đại ca. Mẹ A Nhu cũng gần như bị tức chết là do đó.


      Bà vốn gai mắt A Uyển, bất kể ra sao cũng muốn có con dâu như vậy. Nhưng A Nhu quá đáng, bà có cách nào.


      " tới đón con về nhà." Hồ thị mỉm cười.


      Hồ Ngọc Uyển nhất thời mở to hai mắt, dám tin: “ sao? Cha đồng ý thả con ra?”


      Hồ thị gật đầu. " khuyên cha con rồi, ông ấy đồng ý."


      Hồ Ngọc Uyển đẩy hạ nhân ra, tiến lên ôm lấy cánh tay Hồ thị “Cảm ơn , đối với con tốt!”


      Hồ thị vỗ tay nàng ta, cười : "Tất nhiên phải đối tốt với con rồi, con sắp thành con dâu của , tốt với con tốt với ai?"


      Con dâu?


      Nàng gả cho biểu cả hả?


      Nàng ... nàng vốn cho là thanh danh nàng hỏng rồi, còn cơ hội!


      Nhìn gương mặt tươi cười của Hồ thị, Hồ Ngọc Nhu vui sướng choáng váng cả đầu óc, buột miệng: “Nương!”


      Tác giả có lời muốn : Chương tiếp theo áng chừng có thể viết Triệu Tịch Ngôn trở về ...


      Đây là trong lịch sử văn của tôi… nam phụ có cảm giác tồn tại nhất.


      Nga, Tô thị tức khắc tác quái nữa, nàng ta mang thai ngay và liền → _ →
      Tiểu Ly 1111, Ameri, Thanh Hằng16 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Mang thai rồi sinh ra 1 đứa bé ngốc . Nghĩ mà tội cho đứa bé với đệ đệ của CTV . Cưới 1 con mụ ác độc
      A fang thích bài này.

    6. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Mang thai rồi sinh ra 1 đứa bé ngốc . Nghĩ mà tội cho đứa bé với đệ đệ của CTV . Cưới 1 con mụ ác độc
      Nhitocngan thích bài này.

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :