1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên sách] Gả cho chàng nam phụ này - Thập Điểm Khai Hoa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Hóng mà, rất hóng là đằng khác @Nhitocngan ơii hị hị
      Nhitocngan thích bài này.

    2. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      Chương 24. ta cúi xuống, tay nắm lấy eo


      Nghe xong câu trả lời của Hồ Ngọc Nhu, mắt Chu Thừa Vũ lập tức tối sầm.


      Nghe theo chàng sao?


      Chàng hỏi : "Đều nghe ta sao?"


      Giọng chàng trầm thấp, cách rất gần, giọng chàng kèm theo ba phần mập mờ bảy phần ngạc nhiên, nhưng nội dung là nhắc lại lời nhạt nhẽo của Hồ Ngọc Nhu. Thấy chàng thế này, lòng Hồ Ngọc Nhu khỏi chua chát, dứt khoát gật đầu tỏ vẻ đồng ý.


      Chu Thừa Vũ đột ngột dùng sức siết tay Hồ Ngọc Nhu, tay kéo nàng kề cận bên mình, tay kia vươn lên nắm cằm Hồ Ngọc Nhu, buộc Hồ Ngọc Nhu ngửa mặt lên nhìn mình. Bắt gặp ánh mắt vừa kinh ngạc vừa mất mát chua sót chưa kịp giấu, chàng nhấn mạnh lần nữa, "Thực đều nghe theo ta? Cái gì cũng nghe theo ta?"


      Đây là khác nhau giữa đàn ông cổ và mà!


      có người chống lưng, cũng có nhà mẹ đẻ làm chỗ dự, Hồ Ngọc Nhu biết Chu Thừa Vũ quyết định quái quỷ gì, mà có tư cách gì bác bỏ. Chỉ vì thái độ gần kề như thúc ép này của Chu Thừa Vũ, khiến Hồ Ngọc Nhu khó tránh vui.


      "Đúng, đúng, đúng, đều nghe hết, cái gì cũng nghe chàng!" nổi đóa đáp.


      Má phồng lên, gò má đỏ ửng, thậm chí đôi mắt che giấu được vẻ tức giận. Thấy bộ dạng ăn tươi nuốt sống đó của nàng, lòng Chu Thừa Vũ vô thức nhõm hẳn, đôi mắt nhìn Hồ Ngọc Nhu cũng lên tia ấm áp.


      Tầm mắt Chu Thừa Vũ dừng lại bờ môi nõn nà của Hồ Ngọc Nhu lúc, rồi thả tay và buông cằm nàng ra.


      Hồ Ngọc Nhu cố gắng xích xa ra, lại phát gã đàn ông kia buông tay và cằm ra, vậy mà còn cho tự do. ta cúi xuống, tay nắm lấy eo , nhàng nhấc lên, cứ thế ôm vào trong lòng. Dưới mông là đùi tên này, trước mắt là lồng ngực **(trong bản raw vẫn là dấu này) ta, lần đầu được người ta ôm kiểu này, Hồ Ngọc Nhu tức khắc xấu hổ biết phải làm gì.


      "Chàng ..." ngước lên, lập tức bị chặn môi trước khi bày ra ánh mắt chém người.


      Bàn tay của gã đàn ông vừa rồi nâng cằm đổi chỗ. tại, bàn tay ấy nâng gáy , ép về phía trước, còn gã cúi đầu xông lên.


      Khi đôi môi của hai người khẽ chạm vào nhau, cả hai đều cảm thấy đôi môi của đối phương quá mềm mại, kỹ thuật hôn còn chút trúc trắc. Hồ Ngọc Nhu hiểu chẳng phải hai người bàn có chải tóc cho Tú Hương và Tú Vân kia mà? kiểu gì mà chính còn chưa giải quyết xong, hai người hôn nhau?


      Cho dù đây là nụ hôn đầu của Hồ Nhọc Nhu, nhưng bởi vì kỹ thuật của đối phương tới nơi tới chốn, nên chừa chút mặt mũi nào, phân tâm rồi.


      Lần đầu trong đời Chu Thừa Vũ thân mật với nương như thế, lần đầu tiên ôm nương vào ngực và hôn lên môi nàng. Mà nương này lại là vợ chàng cưới hỏi đàng hoàng, mấy câu vừa rồi dang dở, câu nào chàng cũng nghe được. Mặc dù đều là lẫy, nhưng đồng thời cũng như nhắc nhở chàng, đây là vợ mình, nếu mình có nhu cầu đương nhiên có quyền đòi hỏi.


      Chỉ là...


      Phát giác được người trong lòng dù kháng cự, nhưng ràng cũng hợp tác, nàng dường như ... bị phân tâm?


      Trong lòng Chu Thừa Vũ sinh ra bất mãn, vốn dĩ chỉ muốn nhàng hôn phớt qua rồi thôi nhưng thoát cái thay đổi hương vị, Chu Thừa Vũ cứ như cây vạn tuế cuối cùng cũng nở hoa, bàn tay lớn siết chặt eo Hồ Ngọc Nhu, lưỡi chàng xông thẳng vào khoang miệng Hồ Ngọc Nhu, trêu ghẹo lưỡi đinh hương của nàng, nụ hôn kéo dài tới khi Hồ Ngọc Nhu thở hổn hển mất phương hướng, chàng rốt cuộc mới chịu buông tha.


      Thời khắc tách ra, hai người đều ngã xuống giường.


      Hồ Ngọc Nhu nằm dưới người Chu Thừa Vũ, quần áo sau cuộc dây dưa có chút lộn xộn, ngược lại quần áo Chu Thừa Vũ còn chỉnh tề, có điều mặt lại hơi ửng đỏ. Khoảnh khắc đối mặt cả hai đều có chút bối rối, có vẻ như ai hiểu ràng ngồi chuyện, thế mà lại thành hoàn cảnh đáng xấu hổ như vầy.


      Hồ Ngọc Nhu phản ứng trước, ngay lập tức kéo tay trái của Chu Thừa Vũ, theo đà lăn mình sang bên giường. Chưa đợi ngồi dậy đàng hoàng, vội dùng cả tay chân bò muốn xuống giường. "Tôi, tôi, tôi rửa mặt cái ."


      Chu Thừa Vũ bình tĩnh lại sau phút chốc xấu hổ mất tự nhiên, trông Hồ Ngọc Nhu như con mèo bị đùa giỡn tới xù lông, dứt khoát bắt lấy nàng, kéo nàng lại ngồi xuống.


      "Chúng ta chuyện tử tế ," Chàng .


      Lúc này Hồ Ngọc Nhu chỉ muốn trốn, thốt lên: "Chẳng phải tôi hết rồi sao, đều nghe theo chàng hết!"


      Tới lúc này mà còn lời này. Chu Thừa Vũ nhìn nàng còn muốn trốn, khách sáo nữa, chàng vẫn còn chút dư vị ban nãy nên mới ôm áp nàng cho có cảm giác. Giờ thấy nàng nghe lời, đương nhiên chàng phải phạt nàng rồi. Bắt nàng lại, nhốt vào trong lòng, tay cố định eo tay còn lại cầm lấy tay nàng.


      "Được rồi, đừng chạy nữa." Chàng lên tiếng, như thể dỗ dành tiểu nương, " thể chuyện gì cũng nghe ta hết, vợ chồng với nhau phải có bàn phải có bạc, chúng ta phải chuyện tử tế."


      , có thể đừng bằng tư thế này được hay ?


      Kì quá .


      thấy ngọt ngào mà chỉ thấy xấu hổ.


      Chỉ là Chu Thừa Vũ nào nghe được tiếng lòng của , coi như nghe được, chàng cũng cảm thấy có mấy chuyện có thể bàn bạc, còn chuyện này nghe lời chàng tốt hơn. Thấy Hồ Ngọc Nhu còn nhúc nhích muốn , thay vào đó chàng càng ôm chặt hơn. "Ngoan ngoãn, đừng cử động."


      Đừng cử động...


      Toàn thân Hồ Ngọc Nhu căng cứng, biết đâu lời này của Chu Thừa Vũ hề mang chút ám chỉ nào, nhưng Hồ Ngọc Nhu mang tư tưởng lành mạnh suy nghĩ. Có nhiều tiểu thuyết viết là, thời điểm người phụ nữ mà ngồi trong lòng người đàn ông, chỉ cần có lời và hành động thành , sau đó, người đàn ông lập tức ...


      đột nhiên dám cử động nữa.


      Chu Thừa Vũ hài lòng nở nụ cười, :"Nàng nghe lời ta, nhưng biểu lại khớp với lời suy nghĩ của nàng. Tước khi nghe ta, nàng suy nghĩ của nàng thử xem?"


      Hồ Ngọc Nhu nơi nào còn tâm trí trả lời ta, tràn ngập trong đầu óc bây giờ là, tuyệt đối đừng như tiểu thuyết viết, lát nữa mà Chu Thừa Vũ khống chế được Chu nho , làm sao bây giờ? dám cử động, cơ thể cứng đờ, nên chỉ có thể dồn tâm trí mình vào dưới mông, nhưng đó giờ chưa có kinh nghiệm, căn bản cảm nhận được gì cả.


      Chu Thừa Vũ cúi đầu nghi ngờ, lại thấy Hồ Ngọc Nhu tiếp tục phân tâm. Chàng thở dài, nếu ban nãy là vì kỹ thuật chàng chưa tinh nên phân tâm còn có lý, vậy bây giờ phân tâm vì cái gì nữa hả?


      Chàng đành phải nâng cằm Hồ Ngọc Nhu lên, để nàng nhìn mình.


      “Nàng hi vọng ta nạp thiếp sao?” Chàng hỏi.


      Mạch tư duy của Hồ Ngọc Nhu vẫn chưa quay lại, chỉ theo bản năng mà lắc đầu.


      Chu Thừa Vũ : "Đó chính là hy vọng, vậy nếu ta nạp thiếp, nàng có nghe ta ?"


      Lúc này Hồ Ngọc Nhu tỉnh táo, nghĩ nghiêm túc, :"Nếu tôi đồng ý, chàng nạp sao? Nhị đệ muội , Tú Vân và Tú Hương là người nương cho chàng, mà tiểu Chiêu bên nhị đệ là do Thanh di nương sinh. Bên nhị đệ nạp thiếp, nếu tôi bên này đồng ý. Có ích gì sao?"


      Nghe Hồ Ngọc Nhu vậy, trái lại lòng chàng thoải mái vô cùng. May thay, cái nàng lo lắng là có tác dụng hay , chứ phải là đồng ý bị người đời chỉ trích. Điều này thực chứng minh, nàng thích mình. Lúc chàng quyết định lưu nàng lại chàng cũng hiểu mọi chuyện, nếu giờ muốn đổi ý khó tránh muộn. Nếu nàng làm thê tử mình, cũng thích mình từ nay về sau chàng để cho bất cứ gã nam nhân nào lọt vào nàng.


      Chu Thừa Vũ ta đây, muốn trái tim nữ nhân chỉ toàn tâm toàn ý ở người mình, có khó khăn nào mà làm được.


      "Tuy lần trước ở nhà nàng ta có : nam tử Chu gia bốn mươi tuổi còn chưa có con mới được nạp thiếp, phải là hoàn toàn là , chỉ là Chu gia nhà chúng ta quả có thói quen nạp thiếp. Đại phòng ở kinh thành và nhị đường ca, bên người chỉ có duy nhất thê tử, đến nhà chúng ta ...... là nhà chúng ta có lỗi với nhị đệ muội." Chàng thở dài, "Nhị đệ muội vào cửa ba năm vẫn có, mà khi ấy nhị đệ bị thương từ biên quan đưa về, bụng có vết sẹo dài bằng cánh tay. Đại phu ai cũng đệ ấy may mắn có mạng lớn, nếu chết lâu rồi. Nó toàn tâm toàn ý con đường võ tướng, cho dù khi ấy nương khóc lóc cầu xin nó ở lại nó cũng muốn ở, cho nên nhị đệ muội mới đề nghị nó nạp thiếp, tốt xấu gì còn có hậu lưu lại, nương mới đưa Tú Thanh sang."


      Hóa ra là vậy, mặc dù Tô thị rất đáng ghét, song cũng đáng thương.


      E là Chu lão phu nhân vốn có ý như vậy, nên Tô thị mới thể chủ động đề cập.


      "Vậy còn chàng?" Chu Thừa Vũ chủ động kể về chuyện xưa Chu gia thế này, tự nhiên mang cho nàng cảm giác gần gũi hơn đôi phần. Cũng có thế do ta ôm chặt quá , nên mới mạnh dạn đưa ra thắc mắc.


      Chu Thừa Vũ trả lời: "Ta đó giờ chưa hề cưới nương tử, thế nên nương thu xếp cho hai người đó qua. Thế nhưng trước đó ta nạp hai nàng ta, đương nhiên sau này cũng . tại Tú Hương và Tú Vân cũng mười bảy rồi. Nếu nàng làm phu nhân đại phòng cũng nên coi mà thu xếp hôn cho hai người đó . Gả càng sớm càng tốt, chớ kéo tuổi quá lớn."


      Hở?


      , có đôi mắt tinh tường nhìn thấu tốt xấu như người đàn ông này.


      Vả lại muốn đâu coi, coi hạ nhân Chu gia, hay coi ai đây?


      Thấy bộ dạng ngơ ngác của Hồ Ngọc Nhu, Chu Thừa Vũ đưa tay vuốt ve sợi tóc bay của nàng, "Đừng lo lắng, ta biết bản lĩnh quản gia của nàng e là kế mẫu có truyền cho nàng, nương ta cũng thành thạo, nàng theo nhị đệ muội học cho tốt chút, từ từ mà học. Nàng ta lớn hơn nàng mấy tuổi lại quản gia nhiều năm, mặc dù nàng gọi nàng ta tiếng nhị đệ muội, nhưng cũng cần có mấy phần kính trọng, biết chưa? "


      Chàng tự giác dạy nàng từng bức, chỉ dẫn tận tình, có điều hề biết được Hồ Ngọc Nhu như ăn phải hoàng liên(28-), lòng đắng muốn chết.

      (28-) Hoàng liên - Coptis chinensis Franch., thuộc họ Hoàng liên - Ranunculaceae. Uống rất đắng.


      Chu lão phu nhân giỏi quản gia, phải học hỏi Tô thị hả?


      Chắc Tô thị dạy méo mó chứ?


      Nhưng...... Mặc dù đại hai mươi bốn, nhưng làm sao để làm tốt phu nhân quan lại, rồi quản gia thế nào, thực hiểu!


      Còn Tô thị, thực muốn tiếp xúc tí nào.


      Chu Thừa Vũ bị ngố à, ta hề nhận ra Tô thị phải tuýp người tốt hay sao?


      , chắc là Tô thị chỉ xấu xa với mình ?


      Còn những người khác ở Chu gia hề?


      Nếu ta có ý đồ xấu với người nhà họ Chu, nhiều năm như vậy, có lý nào mà Chu Thừa Vũ phát ra.


      Nhưng tại sao ta chỉ xấu xa với mình cơ chứ, đắc tội với ta chỗ nào hả?


      Hồ Ngọc Nhu muốn mình rơi vào tình cảnh đường cùng cách nào giải thích, thẳng với Chu Thừa Vũ: "Tôi biết nàng ta rất tốt, nhưng tính cách tôi và nàng ta hợp, nàng ta có vẻ thích tôi ...... dường như tôi chuyện kiểu gì nàng ta cũng bị tức cả? ”Chu Thừa Vũ vốn nghe cáo trạng mới qua, chừng Tô thị cũng tức, "Đại nhân à, tôi có thể đổi người học hay ? "
      Tiểu Ly 1111, Ameri, Khủng Long27 others thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Nàng ơi truyện cổ đại sao lại “tôi”???chương này nghe k xuôi lắm ý
      Nhitocngan thích bài này.

    4. Nhitocngan

      Nhitocngan Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      2,690
      @hthuqttn vì xuyên mà bạn, với lại giận dỗi mà bạn. còn xuôi chắc bạn coi quen. 囧 囧. xuyên suốt đoạn văn, bạn nữ chính hay nhớ về đại, hòa nhập hết nên mình mới dùng xưng hô vậy thôi
      levuong thích bài này.

    5. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Vậy à, tại mình nghĩ những câu nữ chính “tôi” tương xứng với “” còn câu của nam chính hơi hướng cổ đại đúng rồi, hì, mình góp ý xíu thôi chứ kinh nghiệm edit cũng k có, chỉ đọc nhiều thôi, kakaa
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :