1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên qua trở thành tiểu bà bà - Tô Diệu Thủ (11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Kính trà


      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương : Quỳnh Trang

      Beta : Tiểu Nguyệt

      Mọi người xuống xe, sửa sang lại y phục, mang theo nha hoàn thiếp thân, theo bà tử tới trước cửa, theo đường chính hướng thẳng Phúc Lộc đường mà .

      Dẫn đường là mấy bà tử, mặc dù đều năm mươi tuổi, nhưng mấy người búi tóc lại sơ đắc tia bất loạn. Mơ hồ thấy vài cọng tóc bạc thế nhưng lại lộ vẻ già nua, ngược lại thêm mấy phần trang trọng. Đại tiểu thư Phượng theo phía sau thấy các nàng tiếng động cũng có, chẳng qua là làn váy khẽ nhúc nhích. khỏi càng thêm cẩn thận, cần phải khiến cho mình dù là phần cũng được sai. Nhị tiểu thư Phượng Vũ nhìn quanh, thấy Quốc Công phủ so với nhà bọn còn đẹp hơn rất nhiều, trong phủ có nhiều đình, lầu các, khắp nơi đều lộ ra vẻ tôn quý, trong lòng vô cùng vui mừng. Kéo Lục thị, chỉ cho nàng xem, Lục thị theo tay của nàng giương mắt nhìn lên, trước mắt đầy xa hoa nhưng kém phần ấm áp. Phía sau vú già thấy động tác của hai người , chẳng qua là nhanh chóng ngẩng đầu nhìn cái, lại nhanh chóng cúi đầu.

      Mọi người giọng vào Phúc Lộc đường, Trương Kinh cùng Chỉ Lam ngồi ở chính giữa, Thụy Bình và Thụy An đứng sau lưng Chỉ Lam, mọi người vào nhà, sau khi hành lễ đều đứng lên. Trương Kinh thuận miệng câu: "Đều đến, đường có thuận lợi ?" Lục thị mở miệng tiếp lời: "Thuận lợi, lão gia lưu lại những người kia chính là rất chiếu cố chúng ta." Chỉ Lam nhìn Trương Kinh mặt mày nghiêm túc cái, đưa ánh mắt dời .

      Trương Kinh hướng mọi người : "Ta luôn ở bên ngoài chinh chiến, trong nhà đều là dựa vào mình thái thái lo liệu, các ngươi cũng chưa có cho thái thái kính trà, hôm nay liền bù lại . Còn có hài tử đều là kính trà cho mẫu thân mình ." Vì vậy di nương trước cửa lên trước kính trà cho Chỉ Lam.

      Lý thị là vị thiếp lớn nhất, cho nên là người tiến lên thứ nhất. Quỳ xuống, rất cung kính dập đầu lạy ba cái với Chỉ Lam, hai tay dâng trà thẳng tắp, giơ cao khỏi đỉnh đầu: "Tiện thiếp Lý thị Ngữ Hồng kính thái thái trà." Chỉ Lam chút chút cái gì muốn gia đình hòa thuận, lúc nào cũng phải ghi nhớ quy củ lễ tiết, tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc...

      Đối với Lý thị, Chỉ Lam biết đây chính là thiếp do Trương Kinh nạp vào, là thứ nữ của tiểu quan, nhìn nàng lời cử cũng chỉ có phần nhã nhặn lịch .

      ra trong lòng, Chỉ Lam bắt đầu lo lắng chính là thiếp thất Lý thị này, đây là Trương Kinh tự mình chủ động nạp vào, khác gì cho lắm, mặc dù cuối cùng cũng thu vào, nhưng chủ động với bị động là khác biệt lớn. Hôm nay vừa nhìn, Chỉ Lam để xuống tâm trạng, từ đầu đều là gương mặt bình tính. Chỉ Lam phải là Thánh mẫu nhưng cũng phải là người xấu, nếu Trương Kinh thể thiếu thiếp, như vậy mọi người cùng nhau tuân thủ quy củ, nàng cũng có ý định làm khó người nào.

      Chỉ lam nhận lấy trà đạo: "Mấy năm nay đều phục vụ lão gia, các ngươi cũng cực khổ, đứng lên . Người tới, ban thưởng." Lý thị cũng đứng dậy, quỳ nhận lấy phần thưởng của Chỉ Lam, lại từ tiểu nha đầu nhận lấy cái mâm: "Đây là tiện thiếp cho thái thái thêu khăn tay, là chút hiếu tâm của tiện thiếp đối với thái thái, nếu thấy đẹp, xin thái thái giữ lại." Chỉ Lam nhận lấy cái mâm, bên trong chứa rất nhiều loại hà bao, kia thợ thêu cũng vô cùng tinh sảo, đây chính là người thông minh hiểu chuyện, Chỉ Lam nàng rất thích người thông minh.

      Thứ hai tiến lên chính là Lục thị, là thứ nữ ở Tuần phủ tại Nam Sở, đây là vì muốn có quan hệ tốt với Trương Kinh, đem nữ nhi mình làm thành lễ vật đưa cho Trương Kinh làm thiếp. Chỉ Lam nhìn Lục thị là người vừa , Lục thị quỳ mặt đất dập đầu xong, xoay người lấy ly trà từ bàn trà tay a hoàn. Sau đó nàng đem trà giơ lên. Đầu cũng có thấp xuống : "Tiện thiếp Lục thị Uyển Hinh kính trà thái thái." Lục thị lời vừa vội vừa nhanh, cố tình giòn giã khiến người ta nghe được ràng, đoán chừng tính tình cũng phải người yên tĩnh. Nàng mặc dù miệng tiện thiếp, nhưng là trong giọng với Chỉ Lam cũng tia tôn kính. Nàng dâng trà vốn nên giơ cao khỏi đầu, nhưng nàng bất quá cũng chỉ làm dáng chút, giơ trà chính là nhất cử dễ tính. Hơn nữa vừa còn vừa lấy ánh mắt quan sát dưới Chỉ Lam, còn thỉnh thoảng nhìn Trương Kinh vài lần
      Chỉ Lam nhìn tướng mạo của nàng cũng hết sức xinh đẹp, hơn nữa nàng vốn là so với Chỉ Lam lớn hơn ba tuổi, nhưng là nàng lại dám lên tiếng đáp lời. Chỉ Lam biết nàng ta lấy dũng khí ở đâu, lẽ ra nàng ta cũng phải là bản thân Trương Kinh nạp vào, phải là Lý thị rồi. Hơn nữa ba vị thiếp này đều có nhi tử, thế nào lại có bức bách bộ dáng, Chỉ Lam đè xuống nghi vấn trong lòng, nhận lấy trà lạnh nhạt : "Đứng lên , ban thưởng."

      Sau đó là Nguyễn thị, Nguyễn thị tiến lên dập đầu xong, : "Tiện thiếp Nguyễn thị xin kính trà thái thái." Chỉ Lam biết, Nguyễn thị này lúc ấy là vật hi sinh được phó thác cho Trương Kinh. Nhìn Nguyễn thị mặc dù dáng vẻ đúng chuẩn mực, nhưng là trong giọng cũng có giống Lý thị cung kính cùng cẩn thận, bất quá cũng có cảm giác khinh thường, rất có điểm đắc ý nào. Hắc, những vị thiếp này của Trương Kinh đúng là, đều là có toàn bộ chủng loại. Chỉ Lam gọi dậy khen thưởng xong là đến phiên hài tử.

      Đầu tiên là Nhị thiếu gia Thụy Thành của Lục thị, Chỉ Lam thấy Thụy Thành y phục có rất có kiểu dáng, là bé trai nhìn tốt nhất trong ba hài tử. người ngọc bội và hà bao cũng đầy đủ cả, đinh đinh đương đương đeo đầy thân. Thời điểm nha hoàn cho trà, còn cố ý bày cho vị trí đặt ly trà. Nha hoàn này là do Trương Kinh mang về, bọn hạ nhân đều có loại bản năng xu lợi tránh hại, xem ra Thụy Thành ở bên kia tương đối được cưng chiều a. Thụy Thành kính trà, bộ dáng ta đây là tấm gương, thái độ tư thế cũng quá cung kính. Chỉ Lam cũng tiện gì, chỉ đành phải gọi dậy cho phần thưởng.

      Tứ thiếu gia Thụy Trữ của Lý thị tiến lên, thành đối Chỉ Lam dập đầu lạy ba cái, thời điểm ngẩng đầu lên, cái trán đều đỏ, nhận lấy trà: "Nhi tử Thụy Trữ xin kính trà thái thái, chúc thái thái vạn phúc " . Chỉ Lam nhận lấy trà, vội vàng đem người đỡ dậy, cười : "Đứa này, ý tứ chút là được rồi."

      Ngũ thiếu gia Thụy Cát của Nguyễn thị theo quy củ kính trà, chỉ là dáng vẻ có chút ngây ngô. Cuối cùng cũng còn hai nữ hài tử.

      Đại tiểu thư Phượng là trưởng nữ của Lý thị, tiến lên kính trà cũng kính lên đồ vật mình thêu cho Chỉ Lam, món thêu Sơn Thủy phi phong, còn món thêu áo Mẫu Đan đỏ thẫm rộng nách. Tiểu nương mới có mười hai tuổi lại giả tạo như vậy. Chỉ Lam trong lòng càng thêm đau lòng, mới mười hai tuổi liền luyện những thứ này tới để là mẹ cả vui vẻ, khỏi nghĩ đến khi mình còn bé, đây chính là cuộc sống của thứ nữ. Nhưng là người tiếp theo lại để cho nàng lắp bắp kinh hãi, Nhị nương Phượng Vũ của Lục thị kính trà xong, ràng đối với phần thưởng của bản thân với phần thưởng của Phượng bất mãn, đợi Chỉ Lam gọi dậy liền đứng lên. Chỉ Lam kinh ngạc liếc mắt nhìn Trương Kinh, ai ngờ Trương Kinh biết khi nào cùng Thụy Bình chuyện, thấy màn này.

      Chỉ Lam chỉ vào Thụy Bình và Thụy An : "Đây là đại ca Thụy Bình và nhị ca Thụy An của các ngươi." Thụy Bình và Thụy An tiến lên cùng mọi người làm lễ ra mắt. Nhiều quy củ rườm rà cuối cùng cũng xong, Chỉ Lam rốt cục cũng đem những người này cúng thất tuần. Chỉ thấy hai bà tử đứng ở phía sau cùng, muốn lại thôi, Chỉ Lam nghĩ thầm lần này cũng có người làm lễ, cũng lại có người trông nom. Lục thị lại mở miệng : "Thái thái có phải hay trông thấy mặt Liêu Đông trong phủ nhóm bà tử."

      Chỉ Lam cười cười, từ từ mở miệng : "Ta đây là lần đầu tiên thấy mặt bọn , đều lớn như vậy. Trước kia phụ thân các ngươi ở bên ngoài chinh chiến, ta cũng ở bên cạnh các ngươi, gặp chuyện khó tránh khỏi có người làm chủ, tại tốt lắm, rốt cục đều trở về. Bất quá trong kinh thể so với chỗ khác, dưới chân thiên tử nhiều quý nhân, quy củ cũng nhiều. Nếu đều trở về rồi, quy củ này đều phải học, về sau các ngươi lúc ra cửa, chính là đại diện cho Trương phủ, cần chú ý thêm. Có cái gì hiểu được cứ tới hỏi ta là được." Lời này cũng bao gồm hài tử cùng di nương. Sắc mặt mọi người khác nhau, Chỉ Lam cầm trà từ từ thưởng thức.

      Dừng chút, Trương Kinh nhìn Chỉ Lam gì nữa, mở miệng : "Cũng được nửa ngày lễ, thái thái mệt mỏi rồi, chuyện hạ nhân mấy ngày nữa sau. Nơi ở cũng sắp xếp cả, các ngươi cũng xuống ." khi chuyện liền đuổi người.

      Bọn hạ nhân dẫn mọi người trở lại viện của mình. Phủ đệ này là quy cách của Vương phủ, trở lại nhiều người như vậy mặc dù lộ vẻ chật chội, nhưng là đầy đủ. Trong viện chủ yếu là ba đường, trung gian đường là chính viện Phúc Lộc đường, cuối cùng Thụy Bình ở Lan viện. Tây đường đầu tiên là thư phòng của Trương Kinh, sau đó là viện của Trương Kinh cùng Chỉ Lam, sải thêm mấy bước tiếp là viện của vị di nương. Đông đường đầu tiên là Thụy Thành ở Cúc viện, Thụy Trữ ở Trà viện, sau đó là Thụy An mực vào ở Trúc viện, cuối cùng là Thụy Cát ở Hà viện. Phượng cùng Phượng Vũ ở góc đông bắc là U Tĩnh viện.
      Tôm Thỏ, sanone2112thuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      po tay mẹ con lục thị

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: Bản diễn : 'Dùng rượu tước binh quyền'

      Edit: Tôi Là Ai?!

      cho Trương Kinh ba ngày nghỉ là giả, ngày đó trở lại cũng coi như xong ngày thứ nhất, mọi người trở về phủ vừa vặn thêm ngày, sáng sớm ngày thứ ba Trương Kinh tìm phụ tá ra ngoài thư phòng. Bởi vì hôm qua Chỉ Lam mọi người đường đều khổ cực, các di nương nghỉ ngơi và hồi phục năm ngày rồi đến hầu hạ tiếp. Trương Kinh bận đến buổi tối mới trở về phòng, mệt mỏi mấy câu, vừa nằm xuống liền ngủ.

      Ngày thứ tư, sáng sớm Trương Kinh phải vào triều, Thụy An Hàn Lâm viện làm sử quan*. Chỉ Lam sai người gọi Lưu bà tử vừa trở về, người này là quản lí phòng bếp, Trương Kinh mấy năm, Chỉ Lam liền phái nàng qua đó, vì nhất định trở lại, nên nàng đến nổi đối với tình huống bên kia biết gì hết. Lưu bà tử chính là mẫu thân đại nha đầu Tiểu Mãn tại bên cạnh Chỉ Lam, cấp quản gia của phòng bếp nhất định gặp mặt người của mình, Chỉ Lam cho Lưu bà tử sau khi cần độc quyền, hàng năm mình cho nàng trăm lượng bạc, chính là sợ nàng trước đây bị người khác thu nạp.

      Lưu bà tử vừa vào nhà, liền quỳ xuống hành lễ với Chỉ Lam, sau khi Chỉ Lam phân phó người dọn chỗ ngồi, trừ mình đại nha đầu Tiểu Mãn cùng Xuân Thơm bên cạnh ra, đều bảo những người còn lại ra ngoài. Lưu bà tử cười cười nửa ngồi ghế, : "Thân thể Thái thái có tốt ? Nghĩ tới mấy ngày nay thái thái bận rộn, nhất định rất bận rộn, cũng có tới đây thỉnh an thái thái, ngài đừng buồn."

      Chỉ Lam cười : "Ngươi nghĩ vậy là rất đúng, mấy ngày nay rãnh rỗi, nhưng kêu ngươi tới là để ngươi xem ta có bạc đãi nữ nhi nhà ngươi."

      Lưu bà tử trả lời: "Ở bên cạnh thái thái chính là phúc phận của nàng rồi, nàng chân tay vụng về, chưa mang cho thái thái thêm phiền toái tốt rồi."

      Tiểu Mãn cười : "Mẫu thân, người những điều này làm gì a, người mau chút chuyện bên kia cho thái thái nghe."

      Lưu bà tử nghe được liền vội vàng : "Đúng đúng, thời điểm ban đầu lão bà tử sang bên kia, đương gia lúc đó chính là Lý di nương, Lý di nương làm đương gia cũng rất ổn thỏa, đối với hạ nhân cũng thân thiện, bản thân cũng vắng nhiều. Sau đó là nàng sinh được Đại tiểu thư rồi hoài thai, lão gia để cho Lục di nương lên làm đương gia, vừa mới bắt đầu còn tàm tạm chút. Nhưng là Lý di nương bị sinh non, lão gia càng muốn gặp Lý di nương, trong nhà vẫn là Lục di nương làm đương gia. Lục di nương này hễ trong thành có ngày lễ nào, nàng đều , còn mang theo đứa trong bụng cùng ca ca tỷ tỷ ra ngoài. Ở trước mặt thái thái, lão bà tử thể câu nào tốt, Nhị tiểu thư cùng Tam thiếu gia quả yếu ớt lợi hại. Luôn là thân thể tốt, hôm nay ăn tổ yến, ngày mai lại ăn cháo nhân sâm... Mỗi ngày chuyên cung cấp cho hai người bọn họ, trong phòng bếp xuất thêm bà tử."

      Chỉ Lam kỳ quái : "Theo lý thuyết đẻ non như vậy rồi, hẳn là đau lòng mới phải, nàng cũng phải sinh ra nhi tử, như thế nào lại càng muốn gặp đây?"

      Lưu bà tử liền : "Thái thái, chuyện Lưu di nương đẻ non, lão gia cho nhắc đến nữa. Vì chuyện này mà năm ấy đánh chết hơn vài người đấy."

      Lưu bà tử dứt lời liền dọa Chỉ Lam giật mình, đánh chết người rồi, Trương Kinh tại chiến trường là tướng quân, mặc dù ở nhà cùng người ngoài chuyện rất có ý tứ, nhưng lại chưa từng phạt đánh qua. Chỉ Lam bụng tràn đầy nghi ngờ, người khác hại nàng ta đẻ non? đúng, Trương Kinh cũng chán ghét nàng ta. Chẳng lẽ do Lý thị muốn hại người khác nhưng lại hại lại chính mình, lại bị Trương Kinh biết? đúng a, khi đó trong phủ cũn có ai khác mang thai. Chỉ Lam nghĩ mãi vẫn thông.

      "Chuyện này để đó trước, phát sinh việc là năm ấy?" Lưu bà tử trả lời: "Dạ . . . . . A, là Ung Hòa năm năm, năm ấy hoàng đế tự mình phong tước cho lão gia." Vừa như vậy Chỉ Lam liền nhớ đến, năm ấy Trương Kinh đánh thắng trận được phong tước cũng cao hứng, chẳng lẽ là bởi chuyện này? Lại cảm thấy điểu này ổn, có năm nhi tử, chưa đến mức như vậy ! Bất quá nhất thời nàng muốn nghĩ đến nữa, coi như chuyện xong. Nếu tại biết Lục thị làm đương gia, tiếp tục hỏi cặn kẽ.

      Lưu bà tử : "Có bà tử là thị tì của Lục di nương, phu quân họ Chu. Ban đầu Lục di nương vào phủ, có dẫn theo thị tì cùng tiểu nha đầu. Chu bà tử kia rất lợi hại, cũng dám mắng đại nha đầu của các di nương khác trong nhà. Lưu di nương cùng Nguyễn di nương cũng có chuyện gì tranh giành nhau, từ đó nàng lại càng càn rỡ hơn. Thường xuyên đến phòng bếp chực ăn chực uống, người trong phòng bếp cũng dám đắc tội nàng." Lưu bà tử đến thao thao bất tuyệt, Chỉ Lam đối với chuyện bên kia cũng biết chút. Rốt cuộc biết Lục thị kia kiêu căng như vậy là từ đâu tới, nguyên lai là do thói quen làm đương gia, trở lại còn muốn tiếp tục quơ tay múa chân phen, biết phân biệt lớn . Thụy Thành cùng Phượng Vũ chỉ sợ thói quen cũng do Lục thị nuông chiều mà ra.

      Sau khi Lưu bà tử , Chỉ Lam liền thu dọn đồ đạc chờ Trương Kinh trở về phủ. Buổi tối Trương Kinh cùng Thụy Bình và Thụy An trong phòng Chỉ Lam ăn cơm, Trương Kinh cùng Chỉ Lam về phòng chuyện. Trương Kinh có ba thiếp thất, đợi ngày nào đó nên sắp xếp người nào trong nhà tốt nhất quản lí chút, để sau này đỡ bận rộn chút. Về phần đời đôi, Chỉ Lam cảm giác mình có công lực biến phi tử Vạn Trinh Nhi của vua Thành Hóa kia, nghĩ muốn có chuyện đó xảy ra chút nhưng thực tế chính là bản thân thể thực được. Huống chi những nam nhân đại kia, đều hận thể xuyên qua để có cả đám tiểu thiếp, ngươi xem thử những nam nhân kia đuổi cổ nhân để thay sủng thiếp thất sinh hài tử. . . Chỉ Lam nghĩ tới cùng Trương Kinh các nàng mỗi người nghỉ ngơi năm ngày, còn lại mười lăm ngày là nàng nghỉ, lại cảm thấy ra khỏi miệng người chiếm hơn nửa tháng được tốt lắm, liền quyết định để cho Trương Kinh , thời điểm ít nhiều thương lượng còn có đường sống.

      Vì vậy liền đem ý của mình ra: "Đều trở về, chàng xem có phải hay sắp xếp lại chút, chúng ta cũng có quy củ tốt." Trương Kinh cười : "Ta mới trở về mấy ngày, lưu ta còn chưa đủ, bây giờ nàng là muốn đuổi ta ?" Chỉ Lam cười mắng: "Chàng biết tâm ý người tốt, thiếp mặc kệ, dù sao cũng để cho họ tự tranh đoạt." Trương Kinh kéo tay Chỉ Lam " thế là để nàng vui, đầu tháng ta cũng là ở nơi này cùng nàng, các nàng mỗi người năm ngày, còn lại mười lăm ngày là nàng , nàng sắp xếp ." Tâm tưởng thành! Cuối tháng cuộc sống gia đình Chỉ Lam liền như thế tạm ổn, tùy tiện : "Cuối mỗi tháng chàng chỗ khác, cứ quyết định như vậy ."

      Trương Kinh cười : "Như vậy , cũng phải là chuyện gì lớn, nếu đáng giá nàng liền chút. Ta cũng với nàng vài chuyện đứng đắn." Vừa Trương Kinh vừa thu liễm nụ cười, nghiêm nghị : "Hôm nay lúc vào triều ta nộp lên binh quyền, sau này ở lại Nam thư phòng, ta dâng tấu xin hoàng thượng giải trừ quân bị, đầu tiên chính là quân của Trương gia, hoàng thượng đồng ý." Chỉ Lam cũng thu liễm lại nụ cười, giải trừ quân bị, cũng phải chỉ ra là được, từ xưa có bao nhiêu hoàng đế muốn giải trừ quân bị, nhưng thành công lại có mấy người có thể.

      Trương Kinh thở dài cái: "Bây giờ thiên hạ thống nhất, về sau thời điểm có thể sử dụng võ tướng sợ là càng ngày càng ít. Ta dâng tấu xin giải trừ quân bị, chính là mấy ngày trước đường có nghe Hộ bộ thượng thư quốc khố trống . Đây là hoàng thượng cho ta bậc thang*, ta tự xin giải trừ quân bị quan hệ giữa hai bên đều tốt đẹp chút. Quốc khố trống ? Trước mặt dùng để nuôi quân dưỡng chiến đánh giặc, lại có các nơi khác nộp bạc vào, có lẽ đây là lý do làm khó hoàng thượng. Đúng rồi, hoàng thượng nếu Thụy Bình thi đậu Cử nhân, nên làm quan đạo lý, cho làm nghi thức vào hộ bộ. Nhưng vẫn còn trẻ, trước cứ học ."

      Chỉ Lam cười hỏi: "Vậy hoàng thượng chọn chàng làm gì?" Trương Kinh cười khổ cái: "Nhìn xê ta cũng đem mình quên, phong ta làm Thượng Thư, bất quá là Lý Phiên viện." Lý Phiên viện trước kia ở thời điểm đất nước chưa thống nhất là nơi phụ trách việc lại Nam Sở, Bắc Tống, Triều Tiên, La Sát. Bây giờ thiên hạ thống nhất, nơi này bất quá bây giờ cũng chỉ nhận ít lễ vật các quốc gia mang đến, ừ. . . nhưng đây lại là nơi tốt để dưỡng lão. Chỉ Lam cười : "Nếu nuôi gia tộc trở nên vinh hoa, cũng coi như trước sau vẹn toàn rồi, cần phải biết thổi phồng từ giết cũng là giết thôi." Trương Kinh cười ha ha : "Nàng kỳ chính là tưởng tượng a." Trương Kinh đem lợi ích lớn nhất cho xuống dưới, còn phải qua đoạn thời gian mới có thể tưởng tưởng được. Hai người chút lời, sau rồi cũng cùng nghỉ ngơi.

      Qua vài ngày nữa, ngày thứ nhất Thụy Bình hộ bộ báo cáo, sau khi trở lại bộ dạng Chỉ Lam như bao cha mẹ khác, sợ con của mình ở đơn vị bị người ta khi dễ, lại sợ cùng cấp vừa lòng, tránh được đem lại gần dò hỏi chút. Trương Kinh ngồi ở bên, uống trà híp mắt cười nghe hai người chuyện.

      "Hôm nay như thế nào, cấp gì có hay ? Đồng nghiệp có sống hòa thuận với nhau ?" Chỉ Lam lập tức hỏi đống vấn đề. Thụy Bình ngồi ở cạnh Trương Kinh, cười : "Mẫu thân yên tâm, cấp cũng rất chiếu cố con, mọi người ở chung cũng đều rất hòa thuận. Hôm nay vừa , liền đem con phân đến chỗ quan lại Thanh Văn chọn mở khoa học. muốn đâu có đó, lần sau thời điểm cuối tuần được nghỉ ngơi, con mời đồng nghiệp ở Khoa Lý đến Hợp Phong lâu uống rượu."

      Chỉ Lam đối với quan lại Thanh Văn lựa chọn hiểu lắm, cũng biết Lại bộ là nơi điều động quan viên lên chức, từ trước tới nay đều là chức quan béo bở, Lại bộ Thượng Thư nhưng là tâm phúc trong tâm phúc của hoàng đế, lại hỏi: "Này quan lại ở Thanh Văn lựa chọn mở khoa học làm cái gì?" Thụy Bĩnh vẫn cười gì, Trương Kinh để ly trà xuống cười : "Đây chính là nơi ở tốt, xem ra là có người dặn dò qua người của Lại bộ." Chỉ Lam càng thêm mê mang, Tthụy Bình : "Mở khoa là trông coi danh sách bổ sung quan viên hàng tháng, kiểm tra, phân phát, giới thiệu. Cũng trông coi các tỉnh trong nước, điều động thăng chức, ghi tên quan viên, danh sách chi tiêu. Cũng lựa chọn các nhân viên phân phó đến tỉnh ủy làm việc, bổ sung thêm quan viên vào những chỗ còn thiếu người." Chỉ Lam ngạc nhiên về khoa kia, khoa khác làm gì nha, nghe ý này, trông coi được hai tháng liền đủ sống.

      Lại đối thoại lần nữa, nàng mới hiểu ý tứ kia của Trương Kinh. ra là Lại bộ chung quy là trông coi việc điều động thăng chức của quan viên, suy nghĩ tỉ mỉ cặn kẽ hơn còn thấy có dự trữ danh sách lý lịch quan viên, khảo sát quan viên, chịu tang cũng cùng nuôi, phong tước vân vân tất cả đều là từ Lại bộ. Giống như loại việc Thụy Bình làm này có soạn cũng có hơn hai trăm người, còn có thêm người vào nhiều đếm được. Xem ra trực tiếp có thể lựa chọn là quan lại Thanh Văn, đây mới là ý tứ của hoàng thượng.

      Chỉ Lam lo nghĩ hết công việc của hài tử xong, lại quan tâm đến cuộc sống hài tử : "Con mời người ta ăn cơm, bàn tiệc cần phải đẹp mắt. Đến lúc đó để cho chúng ta trực tiếp tính tiền là được." Thụy Bình là người tính tình tốt gật đầu phụ họa. Trương Kinh cười : "Thụy Bình nếu có thể mời được người của Khoa Lý uống rượu, cái gì con cũng cần lo lắng, con cho rằng người nào năng động mới mời người khác sao, cái soạn thảo bút pháp, mời mọi người uống rượu chính là nhờ vào năng lực của con." Vừa làm mẹ là phải quan tâm hết công việc cuộc sống của hài tử, giờ đến phiên khi cha.

      "Thụy Bình năm nay cũng mười bảy rồi, ta tại trở về, cũng nên làm mai cho . Nàng định ra người nào chưa?" Trương Kinh bắt đầu quan tâm đến đời sống tình cảm của Thụy Bình.




      Chương 12: Người biết nhận biết chính mình


      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương : Quỳnh Trang

      Làm mẹ là quan tâm tất cả công việc cuộc sống của hài tử, giờ đến phiên cha lên.

      "Thụy Bình năm nay cũng mười bảy rồi, ta tại trở về, cũng nên làm mai cho . Nàng chọn ra được ai chưa?" Trương Kinh bắt đầu quan tâm tình cảm của Thụy Bình.

      Trương Kinh cùng Chỉ Lam đàm luận hôn của Thụy Bình, Chỉ Lam tìm cớ đem Thụy Bình đuổi ra ngoài. Trương Kinh : "Người ta con tốt của Bách gia thỉnh ý, chính là hỏi con trai nhà chúng ta a. Ta mặc dù mới trở về mấy ngày, nhưng là người trong sạch cũng cùng ta thể ý định kết hôn . Ta chọn trúng mấy nhà, là Cửu Vương gia Đề Đốc, là thống lĩnh thị vệ đại thần Tôn gia, còn có là cháu trai trưởng của Binh bộ Thượng thư. Ngươi lựa chọn xem chút nương mấy nhà này, xem tốt ai chúng ta liền định xuống, Thụy An bên kia cũng nên có rồi."

      Trương Kinh coi trọng mấy nhà này, chính là suy tính về gia thế hết, thân phận của từng người cả. Nếu là ở đại, nếu con trai Trương gia được vào Tam gia tộc này chính là tiến vào vòng trung kết rồi . Hôn nhân là hai người cùng tốt, người ta cũng là ngàn lựa vạn chọn mới cùng Trương Kinh để lộ ra ý tứ, hai nhà đều có ý tứ, nhìn lại chút với hai hài tử sai biệt lắm, chuyện này chắc là được.

      Này Tam gia nhà nào cũng đều làm quan to, bình thường cũng có chút lui tới, Chỉ Lam đối với hài tử mấy nhà này có chút hiểu . N ữ nhi Thống lĩnh thị vệ bên trong Tôn gia bình thường ở trong kinh có danh tiếng kiêu ngạo, kia hai nhà hài tử vẫn tệ, Chỉ Lam quyết định nhìn trước hai nhà này.

      Sáng sớm ngày thứ hai, Chỉ Lam đứng dậy hầu hạ Trương Kinh, hai người mặc y phục xong, mấy thiếp thất liền tới thỉnh an Chỉ Lam, hầu hạ Chỉ Lam cùng Trương Kinh ăn cơm. Trương Kinh vào triều, ba thiếp thất đứng bên trong nhà cùng Chỉ Lam, Lý thị cùng Nguyễn thị biết vâng lời đứng ở chỗ nào, chỉ có Lục thị ngẩng đầu quan sát lượt phòng Chỉ Lam. Đây là ngày thứ hai ba người hầu hạ Chỉ Lam, ngày hôm qua bởi vì Thụy Bình ngày thứ nhất là Lại bộ, Chỉ Lam để cho ba người bồi ăn hết điểm tâm liền lui xuống. Hôm nay có số việc phải hiểu biết chút, thí dụ như vấn đề trước kia của quản gia, còn có vấn đề của con vợ kế .

      "Các ngươi cũng ngồi , chúng ta trò chuyện." Chỉ Lam phân phó, lập tức có ba giờ nha hoàn cầm đến mấy cái ghế con tròn, Lục thị trong ba người tự nhiên mà ngồi ở phía trước nhất.

      "Các ngươi trở lại, ta cũng có tìm giờ rảnh với các ngươi mà hảo hảo trò chuyện. Gia quyến của các ngươi cùng gia* từ xa các ngươi hồi kinh tất vui mừng, trong nhà cũng còn có ai a?" Lục thị trước cười : "Thiếp thân đều ở trong nhà, phụ thân giờ là Duyên Bình phủ ở Doãn phủ, trong nhà còn có hai ca ca cùng chị dâu." Ai u uy, trực tiếp báo thế hệ trong nhà rồi, theo lệ thường từ hàng thần lần nữa tụt xuống hàng tam đẳng (tức là hạ cấp), nhanh như vậy liền nhanh chóng thắng chức lên , đơn giản a. Chỉ Lam mỉm cười gật đầu cái, nhìn về phía Lý thị, Lý thị nhàng : "Thiếp thân trong nhà cũng đều ở đây, mấy ca ca cũng ở riêng bên ngoài, chỉ còn dư đại ca đại tẩu cùng cha mẹ ở chung chỗ." Nguyễn thị cúi đầu : "Thiếp thân trong nhà ai ."
      *gia là Trương Kinh, cách gọi của người xưa thay cho phu quân để giữ lễ nghĩa
      Chỉ Lam lại hỏi: "Trong nhà bên kia sổ sách là ai quản lí?" Lục thị hồi đáp: "Là thiếp thân, thiếp thân tại để cho người đưa tới đây cho thái thái nhìn chút." Chỉ Lam : " cần vội vàng, ngươi trở về, khi nào đưa tới đây là được." Sổ sách có thể nhìn ra được đồ nhiều cũng nhiều, ít cũng ít, Lục thị có sợ hãi như vậy, sổ sách có lẽ cũng có vấn đề gì, Chỉ Lam cũng phải gấp gáp nhìn. Chỉ Lam lại chút, sau đó gọi mấy em cũng tới đây phụng bồi chuyện. Mấy di nương liền đứng lên, đứng ở Chỉ Lam bên cạnh.

      Mấy người vào nhà cúi chào Chỉ Lam xong, ngồi ở ghế tròn con. Chỉ Lam cười : "Các ngươi vừa trở về, cũng đừng mãi trong nhà, cùng hài tử nhà người ta trong kinh ra ngoài vui đùa chút." Trường hợp lời hay là muốn . Này con vợ kế là cái đại vấn đề, tốt lắm bây giờ vẫn có gì, Chỉ Lam cảm thấy con vợ cả khẳng định so với con thứ mạnh hơn, đến tiền đồ con vợ kế, chính là cùng nhau trợ lực. Bất quá xảy ra vấn đề này, ngược lại muốn liên lụy đến người Chỉ Lam cùng Thụy Binh, Thụy An.

      Mấy người luôn miệng , Chỉ Lam lại tiếp: "Các ngươi gần đây cũng đọc sách gì ? Nghĩ là về sau còn muốn vào trại lính ra sức vì nước a?" Ở Chỉ Lam trong đầu, con em thế gia đơn giản chính là học làm quan, hoặc là tiến quân doanh chịu đựng công trận, bất quá bây giờ thiên hạ thống nhất, tiến quân doanh đơn giản cũng là tư cấp mà thôi. Thụy Thành có sẵn : "Nhi tử tại đọc Kinh Thi." Chỉ Lam hỏi tiếp: "Tứ thư có từng học?" Thụy Thành mặt đương nhiên, hồi đáp còn từng.

      Còn từng? Tứ thư nhưng là khoa thi chuẩn bị, đó chính là còn từng thi tú tài. Thụy Bình, Thụy An từ 8 tuổi lên liền bắt đầu học, hài tử này cũng mười bốn, còn có học. Thấy Chỉ Lam hơi giật mình ánh mắt, Lục thị mở miệng : "Thái thái, Tam thiếu gia vừa rơi xuống đất thân thể cũng khỏe, từ liền thuốc rời miệng, thể cốt chịu nổi mệt nhọc. Gia cũng biết, còn qua chúng ta người như vậy nhà, cần thiết vì công danh chịu đựng hư thân thể hài tử, cho nên tiên sinh vẫn là từ từ dạy." Chỉ Lam đời trước là đại phu, nhìn trước mắt hài tử này vóc người hơi mập, thân thể bền chắc, sắc mặt đỏ thắm của hài tử, thế nào cũng cùng thân thể tốt liên quan được. Đây là phải chính là cưng chiều trong truyền thuyết.

      Chỉ Lam thể làm gì khác hơn là liên tục chiến đấu ở các chiến trường của người tiếp theo, nhìn về phía Thụy Trữ. Thụy Trữ mở miệng : "Nhi tử học xong Kinh Thi, từng tham gia hai lần thi viện, bất quá bài tập cũng tinh thông nên đỗ." "Vậy còn cưỡi ngựa, bắn cung, võ thuật?" Thụy Trữ tiếp tục hồi đáp: "Sư phụ ta ở phương diện cưỡi ngựa, bắn cung có thiên phú lắm." Chỉ lam nhìn Thụy Trữ tuy có chút ngượng ngùng, nhưng cũng đều , đúng là cái lão hài tử. (ông cụ non ^^)

      Nhìn về phía Thụy Cát, Thụy Cát đáp: "Nhi tử học tập Trung Dung ." Chỉ Lam gật đầu cái, Nguyễn thị lại lên tiếng: "Thái thái, ở bên kia có vị Cổ tiên sinh đều dạy học các thiếu gia , lần này Cổ tiên sinh cũng theo trở lại." Nữ nhân vì mẫu là mạnh, vì hài tử, mẫu thân luôn là liều lĩnh đứng ra. Bất quá học là chuyện tốt, gật đầu cái: "Ta biết, chờ gia trở lại, ta cùng gia thương lượng chút. Ba đền hồ bên kia có bạch mã thư viện, mời được cũng là vài nho giáo lớn, trong kinh cũng có vài nhà đưa hài tử . Hoặc là chúng ta xin vị tiên sinh, bất quá học vấn có thể kém bạch mã thư viện tiên sinh chút."

      Nguyễn thị cười : "Đương nhiên là thư viện khá hơn chút, chỉ có tiên sinh học vấn hảo, nhiều người ở chung chỗ, hộ trợ nhau cũng có lợi ích." Lục thị vội tiếp lời : "Thư viện xa như vậy, các thiếu gia thân thể quý giá, mệt mỏi ra bệnh nhưng làm sao bây giờ nha? Các thiếu gia lại cầu làm ra kinh thế văn chương, xin vị tiên sinh là được." Nguyễn thị sắc mặt thay đổi cực kỳ khó coi. Chỉ Lam khoát tay áo, chờ Trương Kinh trở lại rồi định, để cho tất cả mọi người về.

      Lại Thụy Trữ phòng Lý thị, Lý thị mang trà lên, Thụy Trữ ngồi xuống nhìn Lý thị : "Di nương, ta làm cho ngài bẽ mặt ." Lý thị cười sờ sờ Thụy Trữ tay, : "Đây là nơi nào, vậy ngươi từ di nương trong bụng ra ngoài, muốn xem sắc mặt người ta à sống, di nương có phải hay cũng làm ngươi bẽ mặt rồi sao? Chúng ta mẹ con những lời này." Thụy Trữ cúi đầu cười cười, : "Di nương, ngài cảm thấy thái thái giống như Lục di nương khó chịu như vậy vì chúng ta sao?" Lý thị che miệng cười : "Ngốc, trước kia là Lục thị khuyến khích chưa đủ, làm khó chúng ta mới có thể ra kia phòng của nàng. Bây giờ trở về tới, thái thái là tôn thất quý nữ, lại có cả trưởng tử, còn có con trai làm Tham Hoa Lang, làm khó chúng ta làm gì. Ngươi chỉ cần chớ làm để cho thái thái chán ghét, chúng ta cuộc sống trôi qua tốt."

      Thụy Trữ sau khi nghe, ngồi dậy, nghiêm nghị giọng : "Kia. . . . . . Di nương, ta cùng ngài thương lượng chuyện này." Lý thị thân thể cũng nghiêng về phía trước, thấp giọng : "Ngươi ." Thụy Trữ : "Lần này bất kể thái thái quyết định là xin vị tiên sinh, vẫn là đem người đưa đến thư viện, ta đều nghĩ tiếp tục học. Ta biết mình học tập võ đều phải là cái kia khả năng, ta muốn cầu xin thái thái để cho ta cửa hàng hoặc thôn trang nghĩ muốn giúp tay. Ngài cũng biết, nào sợ tương lai làm quan, bất quá là mặt đẹp mắt mà thôi, lại tiên hữu chức, tuổi bổng cũng bất quá hai mươi mấy, còn bằng mấy tháng tiền lương. Người ta cũng biết ta là thứ xuất, muốn cái đó mặt làm gì đó. bằng làm ít chuyện, chúng ta cũng có tiền thu, chuẩn bị dưới chút, tương lai muội muội xuất giá ta cũng vậy có thể cho muội muội thêm chút đồ." (bé Trữ đáng chết ta >.<)

      Lý thị nghe xong mắt khẽ phiếm hồng, nàng cũng là thứ xuất, biết tất cả con thứ xuất làm dễ. Con trai của mình tự biết mình, quá già dặn rồi, nhưng là lần đầu tiên tự mình nghĩ chuyện, lại là vì mình và muội muội, lại sợ mình đồng ý, thận trọng cùng mình . Lý thị mở miệng : "Ban đầu gia thời điểm thường xuyên đến nơi này, ta cũng có chút ít đồ, tương lai cho con dâu ngươi, cho muội muội ngươi cũng có." Thụy Trữ vội : " phải vậy di nương, nhi tử chính là muốn học làm chút chuyện. Nếu tương lai làm sao bây giờ, vẫn dựa vào trong nhà để học, sau đó làm chức quan, rồi ở nhà ăn uống miễn phí cả đời? Người nọ mới là phế vật a." Lý thị trực tiếp đồng ý, hai người thương lượng nửa ngày, cuối cùng cùng Chỉ Lam mở miệng.

      Sau đó, thụy Trữ liền trở về chỉ lam bên trong nhà, chỉ lam cười để cho thụy Trữ ngồi. Thụy Trữ ràng khẩn trương mở miệng : "Thái thái, nhi tử muốn cầu ngài kiện." Vừa ngẩng đầu nhìn chỉ lam biểu tình, thấy chỉ lam còn là cười ôn hòa , lại lớn điểm thanh , : "Nhi tử muốn tiếp học. Nhi tử thi hai lần thi viện cũng thông qua, cũng biết mình ở học tập võ thượng cũng có thiên phú. Phụ thân mười bốn tuổi liền ra chiến trường giết địch rồi, nhi tử cũng giống như vì trong nhà làm chút chuyện. Nghĩ đến trong cửa hàng học chút đồ, cầu xin thái thái ân chuẩn."

      Chỉ lam ngược lại rất thưởng thức Thụy Trữ, người khó khăn nhất phải đúng là tự nhiên biết chính minh, giống như Khổng Ất Kỷ dạng liền phế, Chỉ Lam cười : "Đại gì cũng đáng giá như vậy trịnh trọng, chờ phụ thân ngươi trở lại ta với chàng tiếng, ngày mai ngươi tới nữa là được." Thụy Trữ biết chuyện này nhất định phải trải qua Trương Kinh , nếu mới mười bốn tuổi, nếu là để cho học tiếp tục, Chỉ Lam phải từ bỏ danh tiếng. Chỉ Lam ngược lại muốn đem công việc vặt trong nhà cho Thụy Trữ trông nom , trong nhà vẫn thiếu người có thể trông nom công việc vặt. Cửa hàng phải có người cùng quản gia cùng tra sổ, thôn trang nên có người thỉnh thoảng xem chút, chút hoạt động ngoài cũng cần có nam nhân ở bên ngoài, Thụy Trữ vừa đúng giải quyết vấn đề khó khăn của Chỉ Lam.
      Tôm Thỏ, sanone2112thuyt thích bài này.

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      con duong mot vo mot chong trong chuyen nay dung la xa voi voi ma

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :