1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên qua thành chính thê dụ hoặc - Trạch nữ nhất chi hoa (4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4

      Quả nhiên như vậy, Liễu Thanh Phong đêm chưa về, nếu phải Vân Sắc sai người thính, đều quên phải kính trà.

      Liễn Vân hai nhà đều là thế gia, nhưng là Liễu gia nổi danh trước, đối với lòng dạ phát triển cửa hàng Vân Gia liền chướng mắt. Đồng dạng đều là thế gia, đều là hư hương dòng dõi, thanh danh của Vân gia ở bản địa bằng Liễu gia, đơn giản chút, Vân gia có con nối dõi.

      Liễu gia thế gia đơn truyền, nhưng là Vân gia cho đến bây giờ cùng chỉ có Vân Sắc cái nương.

      Tài sản của Vân gia sớm muộn cũng vào trong tay Vân Sắc, Liễu gia lùi hôn, khó đáng chủ ý đến Vân gia.

      Đêm tân hôn, trượng phu bỏ thê tử mà bồi nữ nhân khác.

      Đối với nữ tử mà , vĩnh viễn là sỉ nhục. Nếu là nguyên chủ, cho dù là sống lại lúc này cũng bị tức chết.

      Nhưng là Vân Sắc hoàn toàn vô cảm, thương, cho nên cần.

      Cho nên nhìn đến ánh mắ áy náy của người Liễu gia, Vân Sắc vẫn là bộ “ Cái gì cũng khong để ý, chỉ cần Liễu Thanh Phong tốt là có thể” bộ dáng.

      chỉ có vì giao tình hai bên, còn bởi vì Liễu phụ mẫu là nhìn Vân Sắc lớn lên, đối với Vân Sắc vẫn là có rất nhiều cảm tình.

      “ Sắc nhi, về sau ngươi cùng Phong nhi phải hảo hảo sống tốt, cần nghĩ ngợi nhiều, ngươi vĩnh viễn là chính thê của Phong nhi”. Liễu mẫu nắm tay Vân Sắc, bao hàm thâm tình .

      Ngụ ý ràng, ngươi mới là chính thê, con ta có người khác, cũng đừng để ý làm gì.

      “ Sắc nhi a. Liễu gia thế đại đơn truyền, cái kia đứa nhất định phải là con trai trưởng.” Liễu mẫu tiếp tục.

      Vân Sắc giả bộ ngượng ngùng, gật gật đầu: “ Ân , nương, ta hiểu được!”

      Vợ chồng hai người kính trà, Liễu Thanh Phong chậm chạp tới, thẳng đến Liễu phụ sinh khí, vỗ cái bàn: “, đem cái nghịch tử kia trói lạ đây!”

      Liễu phụ Liễu mẫu hầm đánh giá thần sắc Vân Sắc, phát Vân Sắc mặt chỉ là ảm đạm, nhưng là vẫn cố gắng duy trì bộ dáng chính thê, trong lòng cảm khái, đây mới là đại gia tộc nữ nhi.

      Mộ lát sau, quả nhiên thấy Liễu Thanh Phong vội vàng tới.

      “ Cha mẹ, Tú nhi rất khó chịu, cầm chặt tay ta cho ta rời .” Tú nhi chính là người thương của Liễu Thanh Phong, nữ nhi của tiên sinh dạy học.

      Liễu Thanh Phong lời này thời điểm vẻ mặt mệt mỏi, ánh mắt nhìn xuống liều phụ liễu mẫu, nhìn xuống tỳ nữ nô tài, duy độc có nhìn đến Vân Sắc.

      áy náy, dám nhìn Vân Sắc.

      Vân Sắc trong lòng kinh bỉ, nếu là thực thích, như thế nào lộ biểu tình như vậy, xem ra Liễu Thanh Phong đối với cái Tú nhi kia cũng phải chung tình son sắt.

      Vân Sắc nghĩ đến đây nở nụ cười, thế gian này làm gì có chung tình son sắt đâu?

      Tú nhi kia cũng phải cái gì thông minh nữ tử, ở đêm tân hôn lộng hành như vậy, Liễu Thanh Phong cũng cách ứng .

      Sau khi dùng cơm xong, Liễu Thanh Phong ở phía trước, Vân Sắc ở phía sau.
      Liễu Thanh Phong rất nhanh, Vân Sắc vội theo đạp phải cục đá, trực tiếp té lăn đất: “ai u!”

      Liễu Thanh Phong dừng lại cước bộ cũng lên đỡ Vân Sắc “ Làm sao vây ?”

      Vân Sắc cũng muốn cho tra nam chạm nàng, vì thế nàng tự mình chống dậy, chật vật đứng lên, “ có gì, chính là dẫm phải đá trượt chân thôi”

      Vân Sắc phải là ngườ yếu đuối, nguyên chủ cũng có tính nhu nhược, nàng cần giả thành Tiểu Bạch Hoa, chỉ cần quật cường cắn môi dưới, Vân Sắc trước khi xuất gia có để ý qua, tư thế này có thể làm cho nàng trở nên chút.

      là muốn chết! Như thế nào còn giống như lúc trước đây, cũng nhìn đường sao?” Liễu Thanh Phong xuất khẩu răn dạy.

      Vừa ra, ngay cả Liễu Thanh Phong bản thân đểu sửng sốt.

      Vân Sắc dùng sức nhấc chân, đau quá, muốn khóc mà.

      Vân Sắc hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Liều Thanh Phong, “ Thanh Phong ca ca, ta sai lầm rồi.., ngươi đừng tức giận..”

      xong lên, túm túm tay áo Liễu Thanh Phong, giống như là trước đây.

      Liễu Thanh Phong nhìn đôi mắt thỏ của Vân Sắc, lập tức nhớ tới chuyện tình trước đây, nữ tử trước mắt này trong trí nhớ giống như cái nha đầu lúc nào cũng túm mình khóc.

      Liễu Thanh Phong cảm khái, nhiều năm như vậy, Tú nhi thay đổi, chính mình cũng thay đổi, duy độc có đổi, là nữ tử trước mắt này.

      Nghĩ đến chính mình từng có tâm tư, Liễu Thanh Phong có chút áy náy, giọng điệu cũng nhu lại hai phần.

      “ Ta có tức giận, ngày hôm qua ta…” Liễu Thanh Phong được nữa, đêm tân hôn, bỏ xuống vợ cả, như thế nào cũng thẻ nào nổi.

      ngờ, Vân Sắc chính mình lắc đầu, “ Ngày hôm qua Sắc nhi đợi lâu, cũng thấy ngươi trở về, sau đó liền ngủ… có vấn đề gì, Thanh Phong ca ca, Sắc Nhi nguyện ý chờ ngươi, ngươi đừng cần Sắc nhi được ?”

      Liễu Thanh Phong giật mình, trong trí nhớ, nàng tựa hồ cũng có qua.
      --Thanh Phong ca ca, nhớ viết thư, Sắc nhi chờ ngươi, vẫn vẫn chờ ngươi, đừng cần Sắc nhi được .

      Liễu Thanh Phong cầm tay Vân Sắc, nhành mà chữ, “Hảo”.

      Hai người cầm tay nhau, mãi cho đến khi về đến sân viện.

      Liễu Thanh Phong nhờ tới lâu trước kia, hai người cũng là cầm tay nhau như vậy, chính mình nắm tiểu nha đầu mãi cho đến Vân phủ, sau đó tiểu nha đầu phất tay đối với chính mình tái kiến.

      Đến sân, Vân Sắc buông lỏng tay ra, ngờ tới, Liễu Than Phong lại buông.

      “ Sắc nhi…”

      Vân Sắc có chút ngượng ngùng : “ Thanh Phong ca ca, có người nhìn ….”

      Liễu Thanh Phong ngượng ngùng buông ay ra, tâm bang bang kinh hoàng.
      Bao lâu rồi có loại cảm giác này?

      Liễu Thanh Phong chính mình đều nhớ được.

      Vân Sắc xoay người, tiến vào sân, Liễu THanh Phong nhìn theo bóng dáng của Vân Sắc, khóe miệng tự giác giơ lên chút tươi cười.

      Vân Sắc nguyên tưởng rằng, Liễu Thanh Phong như vậy thích cái bình thê Tú nhi, trong phòng hẳn là nữ nhân rất ít, ngờ tới, trừ bỏ cái Tú nhi kia, trong viện Liễu Thanh Phong nữ nhân cũng là thiếu. Lúc Vân Sắc tiến sân, trong nháy mắt, dẫn đầu đến là hai hiên kiều bá mị nữ nhân, hướng về Vân Sắc tới.
      Vân Sắc trong lòng phỏng đoán, đây là đến kính trà mình.

      biết vì sao, Liễu Thanh Phong hậu viện càng náo nhiệt, Vân Sắc trong lòng lại càng cao hứng, thị thiếp tái đấu, cũng thể đấu nổi chính thê, ở thời đại này, chính thê thân phận vẫn là rất cao.

      Cái kia kêu Tú nhi thể sinh đứa , hai cái di nương trước mắt này cũng thể sinh đứa .

      Vân Sắc khỏi phỏng đoán, hay là tong này có chuyện ký quái?

      nàng cũng có vấn đề gì, Vân Sắc nghĩ đến hoàn thành nhiệm vụ, nhanh chóng tiến hành xuyên qua.

      Bất quá trước khi xuyên qua…

      Vân Sắc nở nụ cười, nhìn đến những chuyện nguyên chủ phải gánh chịu, nàng cũng nguyện ý cho nam nhân kêu Liễu Thanh Phong thoải mái.

      Nguyên chủ bị ngươi thương tâm đến chết, ta là người văn minh, ta sát sinh, nhưng ngươi cũng đừng hòng an nhàn.
      thuyt thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :