1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên qua Hoàn Châu: Tử vi khai hoa - Hinh Ninh (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 11: Vận mệnh
      Edited by: Nấm xinh đẹp

      Đoàn người Tử Vi rời Tế Nam mặc dù có mấy phần ủy khuất nhưng đây lại là lần đầu tiên xa nên cũng khỏi có chút hào hứng.
      đường , Tử Vi vẫn còn băn khoăn chút chuyện tin đồn, lời đồn này dường như chỉ thúc đẩy nàng tiến kinh chứ dường như muốn đẩy nàng vào chỗ chết, nhưng dù gì chăng nữa dùng mưu kế người nàng chẳng tốt tí nào cả, lúc này nàng vẫn an toàn hơn nữa đây là thế giới tưởng tượng của Quỳnh Giao Tử Vi nàng thân là nhân vật chính cơ bản thể gặp chuyện may được, nghĩ như vậy Tử Vi cũng bình tâm lại, đồng thời thôi thúc chính mình phải nhánh chóng làm quen với cuộc sống mới như thế mơi làm thất vọng Tử Vi nguyên tác.

      Cả người Tử Vi bỗng chốc thấy thoải mái hẳn, Tề thúc thấy Tử Vi vui vẻ cũng yên tâm. Đoàn người Tử Vi từ chạy nạn chuyển thành xuất môn du ngoại, chút lại ngừng, ngắm nghía được vô số danh thắng hiếm có, đường từ Tế Nam lên kinh thành vô cùng sôi nổi đặc sắc, lúc đoàn người đến được kinh thành cũng là chuyện của hai tháng sau.

      Tuy rằng với tốc độ rùa bò nhưng so với tốc đồ nửa năm của Tử Vi và Kim Tỏa nguyên tác kia biết nhanh hơn đến bao nhiêu lần. Tử Vi tự an ủi bản thân mình đến sớm như vậy chắc hẳn gặp được Tiểu Yến Tử đâu. Nhưng đời khó đoán trước, dù sao tình tiết của Quỳnh Giao nãi nãi có thể bất ngờ xuất khắp nơi.

      Đám người Tử Vi biết lắm đường lối kinh thành nên khi đến đây phải thuê người bản xứ đánh xe ngựa, lúc đầu người ta đưa đến quý phủ của Kỷ đại nhân người này cũng mờ mịt biết, Tề thúc thay đồi cách gọi vài lần cũng đúng, đến khi đến quý phủ của “Kỷ đại tẩu” phu xe gật đầu như giã tỏi tỏ vẻ hiểu biết. Bên trong Tử Vi Tương Diệp Kim Tỏa bật cười khỏi nổi lên hứng thú với vị cố nhân này của Hạ lão gia, biết có giống lão thư sinh nghèo kiết hủ lậu luôn ngậm cái tẩu miệng như phim truyền hình ở dại nhỉ?

      Phu xe từ lăn lộn phố, lấy việc làm vông tạm bợ hàng ngày mà sống, lâu lắm mới gặp người hào phóng từ xa tới trong lòng khỏi tính toán muốn nhận luôn chức phu xe này nên những vững vàng thúc ngựa mà đường còn cố tình cho Tề thúc biết các loại tin tín trong kinh thành. Tử Vi bên trong xe thầm gật đầu tán thưởng nhanh nhẹn của người này, thầm nghĩ sau khi đến kinh thành rồi thể cả ngày ngồi ngốc trong phòng hay để Tề thúc tuổi lớn giúp mình thúc xe ra ngoài được.

      suy nghĩ chăm chú, xe ngựa bỗng nhiên dừng lại, Tử Vi kinh ngạc ngẩng đầu, Tương Diệp nhanh chòng hiểu ý vén rèm ra ngài dò hỏi, khi trở về thông báo phía trước có đoàn đón dâu có lẽ là của nhà quan lại nào đó, vồn cũng có gì nhưng ý Tề thúc vẫn là nhường đường đỡ chọc phải phiền toái.

      Tử Vi gật đầu đồng ý, đây là thành Bắc Kinh, đường tùy tiện cũng có thể gặp được đại nhân vật, mọi chuyện đều phải cẩn thận, cũng được nhiều thêm bước, thể nhiều hơn lời. Nhưng Tử Vi chưa bao giờ được trông thấy đám cưới kiểu cổ bao giờ nên có chút tò mò, hiếm khi Mai Hoa dung túng cho nàng chỉ yên lặng ngồi bên, Tử Vi vén rèm lên he hé nhìn lén. Đúng lúc nàng nhìn đến đoàn rước dâu còn vui mừng náo nhiệt nữa, đám người kêu loạn lên như muốn đuổi theo người nào đó, chuyện có chút khó khống chế, nhìn ra phía trước thấy đạo hồng ảnh bay nhanh qua. Tử Vi có dự cảm vô cùng xấu, tay run lên buông rèm xuống. Đây chắc hẳn phải là Tiểu Yến Tử chứ, tuy rằng qua nhiều năm nhưng nàng vẫn mơ hồ nhớ được lần đầu tiên Tiểu Yến Tử xuất là lúc giả trang làm tân nương nhà người ta rồi bỏ trốn.

      đâu, chắc hẳn là nương nào đo đào hôn mà thôi, mặc dù tự an ủi bản thân nhưng đáy lòng Tử Vi có chút chắn chắn là Tiểu Yến Tử rồi, với lễ nghi thờ đại này đào hôn cũng thể làm náo loạn như thế kia, đây ràng là tác phong của Tiểu Yến Tử đem chuyện vô cũng đơn giản làm cho phức tạp rồi cố gắng giải quyết hậu quả.

      Biết là biết như vậy thôi nhưng Tử Vi vẫn chưa từ bỏ ý định, bảo Tương Diệp thăm dò chút xem có phải là nhà họ Lương đón dâu hay , sau hồi quả nhiên nhận được đáp án khẳng định, nàng khỏi thở dài! Trời ạ! Hiệu ứng cánh bướm của người xuyên khác có thể cuồn cuộn nổi lên lốc xoáy xoay chuyển càn khôn, còn cánh bươm bướm của bản thân sao chút gió cũng lên nổi thế này. được, thể như vậy mà chấp nhận được, nguyên tác là vật chết, con người mới là sống, nào có chuyện con người phải tuân theo vật chết kia đâu.

      Ta muốn chống lại vận mệnh!! Tử Vi bỗng nhiên nhiệt huyết sôi trào.

      - Tương Diệp ngươi ra với Tề thúc tiếng, nơi này nhìn có vẻ rất phiền phức chúng ta rời nhanh tốt hơn, ngược đường với đám người kia .
      Tương Diệp gật đầu ra với Tề thúc lúc quay về vẻ mặt khó xử quay đầu : “Tiểu thư, phu xe phương hướng những người đó là hướng phủ Kỷ đại nhân, nếu chuyển hướng chắc hẳn phải vòng lại vòng lớn mất”

      " có việc gì, đường vòng cũng tốt, ta muốn ngắm nghía thành Bắc Kinh chút." Tử vi bên ngoài cười nhưng trong lòng cười, câu cuối cùng được nghiến răng nghiến lợi mà thốt lên, trời mới biết dọc theo đường nàng ngắm cảnh chán đến mức nào,Tương Diệp dám gì vội ló ra ngoài nhắn lại.

      Mai Hoa cùng Kim Tỏa bị càn quấy của Tử Vi làm sững sờ, nào có thời gian phản đối, hơn nữa chỉ cần có nguy hiềm cho Tử Vi những cái khác đều sao cẩ, bất quá việc vòng quanh kinh thành vòng nữa quả hơi kỳ quái.

      Cứ như vậy xe ngửa của Tử Vi xoay đầu theo hướng ngược lại mà rời , đợi đến khi quay lại phủ đệ của vị Lương đại nhân này lần nữa là lúc lâu sau, nơi đó sớm yên tĩnh lại, có chút bộ dáng của chuyện đào hôn ầm ĩ lúc nãy, tuy rằng phải trải qua lộ trình hai canh giờ nhàm chán đến buồn ngủ nhưng Tử Vi cũng cảm thấy đáng giá.

      Phu xe đại khái cảm thấy tốc độ xe ngựa có vẻ chậm thẹn với tài năng của nên tiêu sái hạ roi, xe ngựa bỗng chỗ tăng tốc, đám ngưới Tử Vi nhào về phía trước, đợi đến khi an vị lại, Tử Vi lần nữa phải suy tính có nên thuê tên phu xe này làm công luôn cho mình nữa .

      Xe ngựa bon bon chạy đường lớn chẳng mấy chốc thấy được phủ đệ của Kỷ Hiểu Lam, toàn nhà vô cùng khiêm tốn, điểm cũng giống phủ đệ của nhất phẩm đại thần, nhưng Tử Vi lại có cảm giác quen thuộc bỗng chốc thấy yên tâm hẳn. Để thể tôn trọng, Tử Vi mang theo ba người Mai Hoa xuống xe, để phu xe đem xe ngựa dắt qua bên, tự mình đến gõ cửa, bất đắc dĩ phủ này chẳng thấy người quản môn đâu. Tề thúc lại tiếp tục gõ mãy, chẳng thấy động tĩnh gì, lại bảo phu xe kia kêu vài tiếng cũng chẳng thấy người nào ra mở cửa.

      - Đây là chuyên gì thế này, đến người cũng có, nếu Kỷ đại nhân ra ngoài cũng phải có người canh cổng chứ” – Mai Hoa nhíu mày, đáy lòng căng thẳng bồn chồn, chẳng lẽ là do Kỷ đại nhân tránh né bọn họ, như vậy phai làm thế nào cho phải đây.

      Tử Vi cũng nhìn quanh biết phải làm sao, lại nhìn về tên phu xe người kinh thành kia, tất cả mọi người đều nhìn khiến hết sức đắc ý, vội : “Các vị biết, Kỷ đại nhân nổi tiếng là thanh quan khó tìm, chỉ trông vào bổng lộc triều đình sống qua ngày, tự nhiên nuôi nổi nhiều hạ nhân, trong phủ chỉ có hai nương Mạc Sầu và Tiểu Nguyệt trước kia Kỷ đại nhân cứu được. Lúc này chỉ sợ Kỷ đại nhân vừa vặn ra ngoài dạo lưu ly quán, Mạc Sầu cùng Tiểu Nguyệt nương lại mua đồ ăn. Các vị chờ chút là gặp được thôi”

      Ngoài bồn người Tề thúc kinh ngạc, nghĩ đến tiểu chủ nhà mình cũng có bốn năm hạ nhân theo hầu, đường đường là nhất phẩm đại thần lại sống đơn giản như thế sao, ngăn nổi kính trọng với con người chưa từng gặp này, Tử Vi lúc này ngây dại, đáy long rít gào như Hoàng Hà, nàng chẳng phải xuyên qua Hoàn Châu cách cách hay sao, thế nào lại biến thành xuyên qua phim truyền hình Kỷ Hiểu Lam thế này, đây là tình tiết bất ngờ trong tác phẩm a~~ rốt cuộc nàng là tử Vi nơi nào đây?

      Tử vi còn chưa khôi phục lại hồng y nữ tử liền vọt tới trước mặt nàng, giữ chặt vạt áo của nàng, vội vàng thỉnh cầu: "Ngươi giúp ta với? Có người đuổi theo ta!"
      Tử Vi theo bản năng nhìn theo hướng có giọng , đôi mắt to tròn, thân hồng y, lại bị truy đuổi, phải Tiểu Yến Tử là ai.

      Tử Vi hết chìm trong trầm mặc, cuối cùng nàng cũng lạnh nhạt bình tĩnh đem vạt áo trong tay Tiểu Yến tử lôi ra, sau đó đem nàng ta đẩy lên xe ngựa.
      sanone2112 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 12: Ở lại
      Edited by: Nấm xinh đẹp

      Tử Vi vừa đem Tiểu Yến Tử an bài xong gia đinh nhà Lương đại nhân cuồn cuộn kéo đến, vừa mới thấy bóng dáng hồng y xuất đột nhiên lại thấy bóng dáng, đám người mới tới thần sắc đại biến, vội dừng lại nghi hoặc nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt hướng lại đám người Tử Vi. Thấy nhóm Tử Vi quần áo ngay ngắn, đầy vẻ quý khí, dám lỗ mãn làm càn, trù trừ lát, người có dáng dấp đoan chính có vẻ là quản gia lên trước chắp tay hành lễ : “Vị tiểu thư này cho lão nô hỏi, người có thấy nữ tử mặc giá ý vừa mới ngang qua đây ?”

      Tử Vi lạnh nhạt lắc đầu, liếc nhìn Tương Diệp ra hiệu, Tương Diệp hiểu ý coi chừng Kim Tỏa đáp: “Nào có nử tử mặc giá y , bất quá lúc nãy có tên khất cái chạy qua thôi, quý phủ chẳng lẽ để lạc mất tân nương hay sao?” – Ngươi tin hay kệ ngươi, ta muốn làm ngươi nghẹn chết đấy, ta tin thế ngươi còn gì để được, Tử Vi trộm nghĩ.

      Quả nhiên vị quản gia kia vội xua tay : “Tiểu thư hiểu lầm rồi, bất quá chúng ta truy bắt tiểu tặc trộm từ phủ chúng ta vài món đồ mà thôi”

      - Chắc chắn ta hiểu lầm đâu, quý phủ có vẻ là nhà thi thư lễ nghĩa, chắc hẳn nảy sinh việc gì hợp quy cử đâu” – Tử Vi nở nụ cười tiêu chuẩn.

      Quản gia kia đáy lòng cắn răng, chẳng có biện pháp gì đành qua loa chắp tay cáo từ. Đợi cho mấy người kia xa hẳn, đám Tử Vi nhàng thở ra, Tiểu Yến Tử là người cơ trí thấy mọi chuyện sao cũng vội trèo từ xe ngựa xuống.

      - Mấy vị nương, tại hạ Tiểu Yến Tử, đa tạ - Tiểu Yến Tử ra vẻ giang hồ chí khí chắp tay vừa lớn tiếng cảm ơn.

      Tử Vi thấy dáng vẻ ấy của Tiểu Yến Tử thấy lạ mấy, ở đại nam nữ bình đẳng nàng nhìn nữ tử kiểu như vậy quen rồi, Tiểu Yến Tử bất quá là nữ hài tử nam tính chút thôi lại có chút trẻ con, mắt to tròn linh hoạt thoạt nhìn vô cùng đáng . Đương nhiên đáng như vậy cũng làm Tử Vi thả lỏng cảnh giác, chỉ cần nàng dính vào rắc rối là tốt rồi.

      Mấy người Mai Hoa nhíu mày, bọn họ trước giờ chỉ gặp nhưng nữ nhân chuẩn mực trong nội trạch, Hạ lão phu nhân đoan trang, Hạ Vũ Hà nhu nhược nhưng lại có phong phạm tài nữ hay Tử Vi tuy tùy tiện nhưng lúc cần nghiêm túc đoan trang cùng hề sơ sài, lúc này lại gặp qua nữ tử lưu lạc phố phường như vậy, nhất là Mai Hoa, đối với Tiểu Yến Tử hề có lễ nghi phong phạm trong lòng thoải mái cùng bất mãn, liên tục nghĩ cách đuổi nương này nhanh nếu làm hư tiểu tiểu thư nhà nàng mất. Ai ngờ Mai Hoa nàng chưa kịp mở miệng Kim Tỏa tò mò hỏi: "Bọn họ làm sao lại đuổi theo ngươi?” Mai Hoa nhất thời hung hăng liếc mắt trừng Kim Tỏa, khiến Kim Tỏa ủy khuất hiểu mình làm sai chuyện gì.

      Tiểu yến Tử chú ý đến biểu của mọi người, mới nghe xong câu hỏi của Kim Tỏa hứng chí bừng bừng, nhãn quang sáng lên, những người trước mắt cứu nàng chắc hẳn là người tốt, vội đắc ý dào dạt đem chuyện nghĩa hiệp của nàng đem phóng đại phen, đơn giản lời nàng lại là vị tiểu thư kia muốn tìm cái chết được nàng cứu, nàng lại nảy ra ý tưởng thay mận đổi đào. Tài ăn của Tiểu Yến Tử vô cùng tốt, đêm mọi chuyện ra vô cùng sống động, ngoại trừ Tử Vi sớm biết trước, Tề thúc kiến thức rộng rãi, Mai Hoa Tương Diệp Kim Tỏa đều nghe đến xuất thần liên tục sửng sốt, hoàn toàn thể tưởng tượng nổi đời này lại có nữ tử gan lớn đến vậy, cách nhìn với nàng tốt hơn rất nhiều, mặt dù có chút hồ nháo nhưng cũng là nữ tử thiện lương.

      - Tiên sinh, cửa nhà chúng ta khi nào biến thành nơi thuyết thư kể chuyện thế này” – Trong lúc Tiểu Yến Tử khoa chân múa tay, giọng lanh lẹ phía sau vang lên cũng với tiếng cười khe khẽ.

      Tiếng cười hấp dẫn chú ý của mọi người. Đằng sau là nam tử trung niên bộ dáng bình thường mặc bố ý màu thiên thanh tay cầm cái tẩu lâu lâu lại kề bên miệng hút chút mang theo nụ cười thản nhiên, đứng bên cạnh là hai nữ tử thanh tú, nữ tử áo lam nhìn có vẻ đoan trang, còn phấn y nữ tử nhìn lại hoạt bát hơn. Tử Vi sớm chuẩn bị tâm lý cũng bị tổ hợp này làm đứng hình, Kỉ Hiểu Lam Tiểu Nguyệt Mạc Sầu, thế nào lại xuyên qua Thiết Xỉ Đồng Nha (phim truyền hình về Kỷ Hiểu Lam) đây. Bất quá cũng tốt, cứ như vậy thích hơn là cư xoay quanh đám người rắc rối trong tiểu thuyết Quỳnh Dao, mặc dù tình tiết này có chút phi thực tế nhưng nàng chấp nhận được). Tiểu Yến Tử ở bên tự xưng thông thuộc thành Bắc Kinh nhìn "Kỷ đại tẩu" có thể nào đươc thân phận Kỷ đại thần, tuy rằng Kỷ Hiểu Lam là thanh quan nhưng từ xưa đến này dân ai mà tồn tại cảm giác kính sợ với quan huống hồ là Tiểu Yến Tử vừa mới gây chuyện xong, tuy rằng đối với đám người Tử Vi có lỗi nhưng nàng dám lưu lại. Đương nhiên Tử Vi các nàng bị tổ hợp ba người Kỷ HIểu Lam hấp dẫn đương nhiên rảnh để ý đến Tiểu Yến Tử, phát ra nàng trốn từ lúc nào.

      Bên này đầu óc Tử Vi bay xa chín ngàn dặm, bên kia Mai Hoa thấy Tử Vi thất lễ liền kéo kéo ống tay áo của nàng, Tử Vi lập tức hoàn hồn, sau đó nhìn Kỷ Hiểu Lam tiếp tục sững sờ. Được rồi, kỳ thực là nàng suy nghĩ nên xưng hô với người này như thế nào đây, gọi là Kỷ đại học sĩ rất kỳ cục, kêu Kỷ đại nhân lại quá xa cách, gọi là Kỷ bá bá lại sai bối phận. Tử Vi trái lo phải nghĩ biết làm sao, cuối cùng Mai Hoa lại kéo kéo ống tay áo nhắc nhở nàng, nàng mới thốt ra tiếng “Kỷ gia gia”.

      Lời vừa ra quả thực khiến trời đất đổi sắc, Kỷ Hiểu Lam đứng sựng biểu cảm như bị sặc, Tiểu Nguyệt cười gập cả người, Mạc Sầu cố nén cười làm mặt mũi biến dạng đến khổ sở. Ngay đến Tề thúc cùng Mai Hoa cũng ngây dại. Tử Vi vừa thốt lời cũng hận tự tát mình cái được, Kỷ Hiểu Lam này bất quá nhìn dưới mới bốn mươi tuổi, so với cha nàng còn trẻ hơn nàng nghĩ như thế nào mà lại gọi người ta là gia gia được chứ, nhưng mà nghĩ lại cùng Hạ lão gia là quân tử chi giao, nàng gọi như vậy đích thực cũng đúng, Tử Vi càng nghĩ càng ngơ ngác rối rắm nhìn Kỷ Hiểu Lam.

      Lúc này Tề thúc phát huy bản lĩnh của đại quản gia bước lên phia trước, cung kính lai lịch của tiểu thư nhà mình, lúc đầu Kỷ Hiểu Lam rất bình tĩnh nhưng nghe đến Tử Vi Hạ gia vẽ mặt ràng vô cùng kích động, trong mắt thậm chí lên tia lệ quang, cất cái tẩu bên người, bước đên chỗ Tử Vi cười : “Chuyện đại ca đích thân nhờ vả ta đây lo liệu đến cùng, từ này về sau ta gọi con tiếng Tử Vi, con gọi ta là Lam gia gia, Kỷ gia gia thế nào cũng được. Chỗ ta tuy rằng đơn sơ nhưng là nơi có thể tránh mưa tránh gió được, từ nay con cứ coi đây là nhà, ta chăm sóc cho con” – Giọng Kỷ Hiểu Lam tràn đầy từ ái, từng lời từng lời chân thành khiến Tử Vi như tắm gió xuân, tựa như nghe được lời cha nàng lúc trước. Tử Vi chần chờ chút liền phản ứng, ở lại nhà Kỷ HIểu Lam có chút tiện vội uyển chuyển từ chối.

      Tử Vi mới được vài câu thoái thác Kỷ Hiểu Lam nghiêm mặt: “Tử Vi con cũng quá khách khí rồi, ngày đó nghĩa huynh cứu mạng ta, này cháu giá huynh ấy ta cũng chiếu cố được, người khác nhìn váo ta như thế nào” – xong cũng đợi Tử Vi phản bác, dẫn Tề thúc và Mai Hoa mang hành lý vào trong phủ.

      Tử Vi cảm nhận được thành ý của Kỷ Hiểu Lam, nhưng vẫn cảm thấy hơi xấu hổ đứng thẫn thờ ở cửa, Tiểu Nguyệt sớm theo đoàn người mang đồ vào sân, vẫn là Mạc Sầu cẩn thận, kéo Tử Vi vào, vừa vừa cười : “Tử Vi nương biết, tiên sinh cáu giận lại giống tiểu hài tử hờn dỗi, nương đừng để tâm làm gì. Ý tốt của ngài ấy nương ngàn vạn đừng từ chối, từ khi ta cùng Tiểu Nguyệt đến nơi này thường nghe tiên sinh nhắc đến Hạ lão gia, tiên sinh luôn cảm khái khoảng cách xa xôi tài nào chiếu cố nương được, hôm nay nương đến đây đúng là thiên thời địa lợi nương việc gì phải làm phật lòng tiên sinh! Huống chi ta cùng Tiểu Nguyệt đều từng là nữ tử lang bạt giang hồ, ta thấy nữ nhân muốn chống đỡ đại trạch vô cùng khó, rất dễ xảy ra tai nạn bất ngờ, nương ở bên ngoài mình càng làm tiên sinh lo lắng, Hạ lão tiên sinh cùng Hạ phu nhân cũng yên tâm”

      thể phủ nhân lời Mạc Sầu vô cùng có sức thuyết phục, từng lời từng lời như đánh vào trong tâm Tử Vi khiến nàng khỏi tự hỗ thẹn càn rỡ của bản thân, ngoan ngoãn mà đáp ứng đề nghĩ ở lại phủ đại học sĩ. Mạc Sầu nhận ra Tử Vi minh bạch khỏi cao hứng cùng gia nô Hạ gia an bày nơi ở cho Tử Vi. hồi lâu sau mới xuất : “Tử Vi nương cùng ta xem phòng trước, đông sương phòng nhiều sáng lại thoáng đãng, hành lý ta giúp nương chuyển vào rồi, chúng ta mới chuẩn bị sơ qua, nương cứ chuyển tới ở tạm vài ngày rồi sửa sang lại, mấy vị khác nô tì đều chuẩn bị chỗ ở gian phụ bên đông sương phòng rồi, riêng Tề thúc liền an bày ở phụ gian gần tiên sinh, nương yên tâm, là phụ gian nhưng kỳ thực rất rộng rãi thoải mái” – Mạc Sầu cong cong mày từ tốn giải thích cho Tử Vi, thấy nàng chu đáo như thế Tử Vi càng thấy thân thiết, vội bảo: “Về sau tỷ cứ gọi muội là Tử Vi được rồi”

      Mạc Sầu khẽ cười, có vẻ như vài năm lưu lạc giang hồ tạo cho nàng tính cách ôn nhu sảng khoái, thấy Tử Vi câu nệ liền ngại ngùng đáp ứng, còn dịu dàng thêm: “Vậy ta cũng khách sáo nữa, từ nay Tử Vi cũng giống như Tiểu Nguyệt gọi ta là tỷ tỷ , nghĩ đến lại có thêm muội muội nữa ta vui vẻ, Tử Vi tuổi hơn Tiểu Nguyệt nhỉ, nếu vậy lần sau gặp cũng gọi nàng ấy tiếng tỷ tỷ , biết nàng ấy phản ứng như thế nào nhỉ, chắc là cao hứng lắm đây."

      Tử Vi nghe vậy vô cùng vui vẻ, dùng sức gật mạnh đầy. Kiếp trước xem phim truyền hình nàng vô cùng thích cặp tỷ muội Mạc Sầu và Tiểu Nguyệt, nếu đến đây kỳ vô cùng muốn thân thiết với bọn họ mới uổng phí lần xuyên này. Tử Vi nghĩ trong phim kết cục của Tiểu Nguyệt coi như là mĩ mãn, lấy được Trạng Nguyên làm phu quân được thương che chở, nhưng Mạc Sầu ôn nhu như vậy lại bị Càn Long kia lừa tiến cung, quá đáng tiếc mà. được! Có nàng ở đây, nàng thể chuyện đó xảy ra, Tử Vi nhiệt huyết sôi trào.

      Xong tiếp chương ~~ tầm gần chục chương nữa nam chính mới xuất a ~ thanks nào thanks nào ~ cảm ơn mọi người theo dõi truyện nhé
      sanone2112 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Thỏa mãn

      Edited by: Nấm

      Tử Vi cùng Mạc Sầu chuyện đột nhiên nhớ tới bộ dạng tức giận của Kỷ Hiểu Lam khi nãy khỏi lo lắng suy nghĩ, Kỷ Hiểu Lam là người mà nàng kính nể lại là huynh đệ của Hạ lão gia, đối với nàng cũng rất quan tâm lo lắng, thiết nghĩ nàng phải tới xin lỗi người câu thứ người tha lỗi cho tính ương bướng của nàng mới đúng, vội hỏi Mạc Sầu: “Mạc Sầu tỷ, Kỷ gia gia có phải rất tức giận ?” – hỏi xong trong đầu Tử Vi vẫn còn chút rối rắm về cách xưng hô. Tuy gọi Kỷ Hiểu Lam là gia gia cũng đúng bối phận, người ta cũng đồng ý rồi, nhưng nàng gọi thế nào cũng thấy kỳ quái, ngượng miệng, bởi vô luận trong phim truyền hình thiết xỉ đồng nha hay hoàn châu cách cách niên kỉ (tuổi) của Kỷ Hiểu Lam cũng xấp xỉ Càn Long đế, mà Càn Long kia lại là phụ thân nàng a ~~ nghĩ đến cảnh nàng gọi là Càn Long gia gia hay hoàng thượng gia gia gì đó lại thấy rùng mình. Cuối cùng Tử Vi ra kết luận, Càn Long kia chính là tên trâu già gặm cỏ non biết xấu hổ lừa gạt nương nàng.

      Bên này Tử Vi bị cuốn theo những suy nghĩ lung tung của mình mà mặt mày méo xệch, bên kia Mạc Sầu lại tưởng lầm Tử Vi để ý chuyện Kỷ tiên sinh tức giận, buồn rầu, vội vàng an ủi: “Tử vi cần lo lắng, tiên sinh chuyện này mà tức giận đâu, muội yên tâm , lâu nữa tiên sinh đích thân qua mời muội ăn cơm đấy!"

      - Phải ? - Tử vi mơ hồ cười đáp, trong lòng còn có chút yên.
      Mạc Sầu vốn là nữ tử tình cảm, thấu hiểu lòng người sâu sắc, đương nhiên biết Tử Vi vẫn còn bận lòng, lại khuyên nhủ: “Tử Vi muội cần lo lắng đâu, muội ở đây lâu biết, tiên sinh chẳng bao giờ giận người lâu, đến cả Hòa Thân tiên sinh đều chưa từng giận qua, làm sao có thể giận muội được chứ.”

      Hòa thân? – cơ bản Tử Vi chỉ nghe lọt tai hai chữ mẫn cảm này, nàng nhớ tới trong phim truyền hình Hòa Thân là tham quan ưa nịnh bợ hoàng đế, thân hình mập mạp suốt ngày bị Kỷ Hiểu Lam trêu đùa. Tử Vi đột nhiên nghĩ Hòa Thân là người tinh quái, đến tảng đá cũng có thể tra ra xuất xứ, nếu cẩn thận bị phát ra thân thế nàng chết chắc, nơi này là phủ của Kỷ Hiểu Lam chắc chắn thường xuyên lui tới, nêu gặp phải sao, Tử Vi lo lắng hô : "Làm thế nào cho tốt đây, ta chẳng muốn gặp đâu!"

      - "Muội gì vậy?" Mạc Sầu nghi hoặc hỏi.

      - “Nga, có gì, ta chỉ nghe Hòa Thân kia là thiên hạ đệ nhất tham quan, nhân tài tham lam như vậy ta muốn thấy thôi” – Tử Vi cười qua loa lấy lệ.

      - “Đúng là, hiếm khi Tiểu Nguyệt cùng Mai Hoa lại làm bàn đồ ăn ngon như vậy, đừng đến tên mập kia nữa” – giọng nam sang sảng quen thuộc vâng lên phía ngoài, Mạc Sầu cùng Tử Vi ngay lập tức quay đầu, quả nhiên thấy Kỷ Hiểu Lam cười hề hề đứng ngoài cửa.

      - "Tiên sinh."

      - “Kỷ gia gia”

      Tử vi và Mạc Sầu vội vã đứng dậy hành lễ, mặt Kỷ Hiểu Lam hơi vặn vẹo có vẻ quen lắm, nửa ngày mới rút tẩu thuốc bên hông ra rít mấy hơi. Tâm tình rối loạn của Tử Vi hoàn toàn được thả lỏng, đến nơi này thuận theo tự nhiên , triết nhân phải nguyên nhân bên trong mới là nguyên nhân quyết định mấu chôt hay sao, thân thế của nàng là bất di bất dịch rồi có trốn cũng trốn thoát, chỉ cần nàng quan tâm, cứ bình bình thản thản mà sống mọi chuyện rồi đâu vào đấy cả thôi.

      Vì thế Tử Vi mỉm cười, tiến lại kéo tay Kỷ Hiểu Lam nũng nịu: "Kỷ gia gia, chúng ta ."

      Kỷ Hiểu Lam lại lần nữa bị sặc, ông trời à chỉ mới qua tứ tuần mà thôi chưa từng nghĩ có thể làm gia gia của đứa trẻ lớn như thế này. Thấy đôi mắt trong suốt nghịch ngợm kia của Tử Vi chỉ có thể ngậm ngùi cười khổ thuận theo: ", chúng ta ăn thôi" Mạc Sầu ở phía sau sớm cười ngặt nghẽo vì biểu ngượng ngùng của Kỷ Hiểu Lam, hồi lâu mới bình tâm lại vội vã đuổi theo hai người phía trước.

      bữa cơm khách và chủ đều vui vẻ.

      Sau mấy ngày mấy người Tử Vi cũng sắp xếp xong mọi thứ. Phủ của Kỷ Hiểu Lam giống phủ các quan lại khác, vô cùng đơn giản, trong phủ chỉ có ba người là Mạc Sầu và Tiểu Nguyệt, bây giờ thêm năm người Tử Vi cùng với xe phu mới thuê thêm cũng chỉ có chín người trong phủ, tính tính của Kỷ Hiểu Lam lại điềm đạm khiến người ở chung vô cùng thoải mái, vừa giống thầy vừa như bạn rất hợp với Tử Vi, qua mấy ngày Mai Hoa cũng từ bỏ những quy củ khắt khe, còn cảm thấy mệt mỏi vì chuyến dài nữa, dần dần dung nhập vào nơi đây, cả ngày tỷ tỷ muội muội vui chơi trong phủ. Tương Diệp, Mạc Sầu, Tử Vi và Tiểu Nguyệt mới gặp như quen từ lâu, Tử Vi từ khi đến Thanh triều luôn luôn đè nén bản tính, nay đến đây rốt cuộc có thể chậm rãi thể bản thân. Làm người ta bất ngờ nhất là thân thiết của Kỷ Hiểu Lam và tề thúc, mỗi ngày đều ở tiểu viện nâng cốc ngôn hoan (ngôn: lời ; hoan: niềm vui; ngôn hoan: chia sẻ niềm vui, lời chúc tốt đẹp). Tóm lại, mấy người Tử Vi ở đây vô cùng thoải mái, dần dần đều đem nơi này giống như Hạ phủ ven hồ Đại Minh trở thánh ngôi nhà thứ hai, Mai Hoa là người lớn tuổi nhất mới đầu hơi câu nệ chút, sau này thoải mái hẳn, thỉnh cầu Kỷ Hiểu Lam cho nàng quản mấy chuyện lặt vặt trong phủ, trở thánh nội quản của Kỷ phủ, làm việc vô cùng tận tâm.

      Tử Vi nghĩ đây chính là cuộc sống mà nàng theo đuổi, mỗi ngày được gọi dậy bởi ánh mặt trời chói chang, có thể chậm rãi trang điểm, cùng tỷ muội vui đùa, cuộc sống đầy đủ, ấm êm. Theo Mạc Sầu chợ ngắm nhìn trăm thái nhân sinh, theo Kỷ Hiểu Lam, Tề thúc dạo khắp phố lớn ngõ ngắm nhìn văn hóa mấy ngàn năm. Hay có thể cùng Mai Hoa học nữ hồng, cùng đệ nhất tài tử Đại Thanh Kỷ Hiểu Lam học cầm kỳ thi họa, tứ thư ngũ kinh. Kỷ Hiểu Lam hiểu tại sao Tử Vi từ tài nữ chỗ nào biết sau đêm tỉnh giấc lại quên hết tất thảy, khỏi hối tiếc giậm chân cảm thán, đối với việc dạy học lại cho Tử Vi hứng chí bừng bừng. Tiểu Nguyệt sợ hãi việc học tập thấy Kỷ Hiểu Lam hứng chí dạy Tử Vi thầm hô may mắn rồi chạy biến ra khỏi hang hổ, đương nhiên bản thân Tử Vi cũng vô cùng thích thú, tại có thầy giỏi như thế muốn dạy nàng có ngốc mới biết quý trọng, bọn họ cứ thế người quyết tâm dạy, người kiên trì học, tiến bộ phải là vô cùng nhanh. Đến người tích cực phản đối Tử Vi học tập như Mai Hoa thấy lớn vui vẻ như thế cũng đem lời bên miệng nuốt xuống.

      So với việc sống trong Tử Cấm Thành, trở thành Minh Châu cách cách sung sướng hơn nhiều. Càn Long có quỳ xuống nhân nàng nàng cũng muốn nhận thức, ai muốn phá hoại cuộc sống hạnh phúc của nàng nàng liền liều mạng, Tử Vi vùi vào chăn bông cọ cọ, mờ hồ tính toán.

      - “Tiểu thư dậy , mặt trời lên cao lắm rồi” – Tương Diệp đối với tính tình ngày càng lười nhác của Tử Vi vô cùng bất đắc dĩ, ngày nào cũng phải gọi nàng ba lần, Mạc Sầu các nàng đều vòng quanh thành trở lại rồi mà người nào đó vẫn chưa tỉnh, nhìn thấy hành vi mở mắt rồi lại nhắm tịt mắt lại củ tử Vi, cuối cùng tương Diệp nổi giận, xốc chăn lên.

      - Lạnh, đông chết ta mất thôi – Buổi sáng đầu xuân hàn khí bức người, Tử Vi lập tức bị lạnh mà mở mắt, đoạt lại chăn ấm, nhìn Tương Diệp vô cùng bất đắc dĩ, Tương Diệp ngày càng lớn mất rồi, càng ngày càng coi nàng ra gì mà.

      Nhưng cũng thể trách nàng ấy a~ bởi vì ở đây ai ai cũng lên án công khai tính lười biếng của nàng cả. Cuối cùng Tử Vi chỉ có thể oán thầm mấy câu rồi ngoan ngoãn rời giường.

      Bất quá ngày nào cũng vui vẻ, vừa ăn bánh vừa húp tào phớ cho ấm bụng Tử Vi hạnh phúc híp cả mắt.
      sanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 14: Nhất kiến chung tình

      Edited by: Nấm

      ngày trời trong nắng ấm là thời tiết tốt để xuất môn, từ xa nghe thấy tiếng kêu vui vẻ của Tiểu Nguyệt, Mạc Sầu dẫn đầu mọi người ra dạo phố thể nghiệm trăm thái nhân sinh, đương nhiên trong đám người hăng hái ra phố đó bao gồm Kỷ học sĩ ba bước lại quay đầu ai oán. Mai Hoa và Tề thúc cũng lưu lại phủ với Kỷ Hiểu Lam, Tử Vi cũng thề sống thề chết . thực tế dạo vài lần phố buôn bán ở kinh thành, Tử Vi liền đối với nó có hứng thú, so với cửa hàng đại rực rỡ muôn màu, cái gì cũng có, những cửa hàng nơi đây chỉ dừng lại ở mức nguyên thủy nhất. Mạc Sầu tỉ các nàng chưa có cơ hội ngắm nhìn đại nên mới có thể dạo biết mệt như thế, Tử Vi đưa ra kết luận. Vì thế trừ bỏ ra ngoài cùng Kỷ Hiểu Lam học tập tri thức cổ hoặc bị Tiểu Nguyệt dùng mĩ thực mê hoặc nàng muốn trạch chết ở phủ, ra đường nhiều mệt lắm a~ còn có giao thông công cộng, có xe taxi nữa….

      Đợi cho tất cả mọi người xuất môn, Mai Hoa xuống bếp làm điểm tâm, Tề thúc tựa vào bàn đá tiền viện ngủ gật, Tử Vi cầm kinh thi ngồi bên cạnh khóm hoa muốn nghìn sắc thái ngẩn người, thẳng ra là có việc gì ngồi ngây ngô chỗ, não suy nghĩ đến mấy bộ phim truyền hình ở đại để giết thời gian.

      Cứ như vậy giống như buổi sáng những ngày khác, đợi mọi người trở về náo nhiệt ăn cơm, nhưng lại có cố ngoài ý muốn phát sinh. Ước chừng qua nửa buổi sáng, có người gõ cửa, đây là chuyện vô cùng kỳ quái, Kỷ Hiểu Lam bình thường ru rú trong nhà, tới nơi này gần tháng Tử Vi chưa từng gặp người nào tới tìm, ngày cả Càn Long, Hòa Thân trong phim thường có mặt ở nơi này cũng thấy bóng dáng đâu nữa, đương nhiên đây cũng là trong nhưng nguyên nhân Tử Vi nhãn nhã hạnh phúc sống vui sống khỏe ở nơi này. Lần đầu tiên thấy người tới cửa nàng ôm hứng thú rất lớn quay đầu nhìn về phía cửa. Nghe tiếng đập cửa, Tề thúc giật mình mở mắt, sau đó đứng dậy chỉnh chỉnh lại quần áo nhanh chậm hướng đại môn mở cửa, Tử Vi nhìn Tề thúc mặt đầy hắc tuyến, có vẻ Tề thúc ở Thảo Đường (tên của Kỷ phủ) cũng nhàn nhã hơn nhiều a~.

      Cửa mở, tầm mắt Tử Vi bị khuất mắt thể nhìn thấy bóng người nào, chỉ nghe thấy giọng nam ôn hòa cầu gặp Kỷ bá phụ, Tề thúc đối đáp tự nhiên Kỷ đại nhân vào triều còn chưa trở về, giọng nam kia nghe xong có vẻ thất vọng, lúc này giọng nam sang sảng khác đề nghị cho bọn họ tiến vào chờ Kỷ bá phụ hồi phủ, Tề thúc hơi do dự, tuy rằng quần áo bọn họ ngăn nắp chỉnh tề nhìn qua cũng mang phong phạm con nhà gia giáo, nhưng thể tùy tiện để người lạ vào nhà là đạo lý mà ai cũng biết. Hai người kia thấy Tề thúc do dự vội đem danh thiếp ra chứng minh thân thế trong sạch của bọn họ, chứng minh mình là người tốt.

      - Nguyên lai là đại công tử và nhị công tử của Phúc Luân đại học sĩ, lão nô mạo phạm rồi – Tề thúc thấy danh thiếp, nhàng thở ra, kiêu ngạo siểm nịnh hành lễ. Điều này làm Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái vô cùng hưởng thụ, liền so đo thất lễ của Tề thúc lúc nãy.

      Tề thúc dẫn hai người vào phủ liền lập tức nhớ ra tiểu thư còn ở ngoại viện, bây giờ kêu nàng tránh kịp nữa rồi, Thảo Đường lại rất , hai khách nam từ bên ngoài tiến vào chắc chắn đụng phải tiểu thư. Tuy rằng lúc đến kinh thành Tề thúc biết phủ Kỷ Hiểu Lam kỳ thực coi trọng quy củ lắm, cuộc sống vô cùng thoải mái, nhưng người cả đời tuân theo quy củ như vẫn quen được, bởi vậy Tề thúc trong lòng khỏi cảm thán, thầm hạ quyết tâm lần tới trước khi mở cửa phải chú ý tình hình trong viện chút, tiểu thư đương nhiên là thể xuất , nữ nhi nhà mình cùng Kim Tỏa Mạc Sầu Tiểu Nguyệt cũng thể lộ diện ra gặp ngoại nhân được, đều tại Kỷ đại nhân quá để ý.

      Tử Vi hiển nhiên thể biết được suy nghĩ của Tề thúc, lúc này đây cả người nàng tê dại hoàn toàn, cứng nhắc quay đầu lại, nhìn chằm chằm cuốn kinh thi tay, thiên lôi đánh tan xác nàng ~ thể nghĩ tới Tử Vi nàng đóng cửa ngoan ngoãn ở nhà làm trạch nữ thế mà đại họa cứ nhằm đầu nàng giáng xuống là sao, tuy rằng giờ nàng quá để ý cái gọi là nguyên tác kia nữa nhưng nàng muốn gặp mặt nhân vật chính trong Hoàn Châu để rồi kéo theo hiệu ứng bươm bướm đâu. Thế này là sao đây, vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới sao? Trong lòng Tử Vi rối rắm, nàng đối với gương mặt của hai nhân vật trong nguyên tác này cũng chẳng mấy mặn mà hứng thú đâu, Tử Vi cúi thấp đầu vô cùng ảo não.

      Lúc đó Phúc Nhĩ Khang và Phúc Nhĩ Thái theo Tề thúc bước vào đập vào mắt là bức tranh vô cùng nên thơ. thiếu nữ áo váy tím nhạt ngồi bên khóm hoa, tay cầm Kinh thi cúi đầu ngâm khẽ, hình ảnh thiếu nữ ôn nhu dịu dàng ấy quấn quanh tâm của người nào đó.

      là đan quế nhất chi mãn đình phương, tú sắc thanh u thấu cốt hương, Dao Trì Ngọc Nữ hạ phàm đến, bồng đảo tiên cơ nhân gian hàng (Trích trong Việt kịch – thể loại nhạc kịch của vùng Quảng Đông đại ý là tả lại vẻ dịu dàng xinh đẹp thanh thoát của người con )

      Nhĩ Thái phản ứng lớn lắm bởi Tử Vi phải mẫu người con thích, chỉ ôm tâm trạng thưởng thức ngắm nhìn nhiều chút, nhưng Nhĩ Khang lại khác, tâm như bị hung hăng đánh cái, nhiều năm qua sống đời dường như chỉ để chờ nàng xuất , nữ tử tài sắc vẹn toàn luôn tìm kiếm. khắc kia, Phũ Nhĩ Khang biết say bởi nàng rồi. Mà Tử Vi chìm đắm vào suy nghĩ của bản thân kì thực căn bản chẳng chú ý tới chút nào, càng nghĩ càng buồn bực, càng nghĩ càng giận, tay bẻ luôn bông hoa bên tay trút giận, mặt cũng nhiễm đỏ vì tức.

      Nhĩ Khang lại cảm thấy, nương kia nhìn chăm chú tự nàng cảm thấy ngượng ngùng khỏi hái xuống đóa hoa để giải tỏa phần tâm ý mà nàng ấy ôm ấp. phải chỉ mình tương tư đâu, thỏa mãn, vô cùng kích động, Phúc Nhĩ Khang quyết định thể phụ tâm ý của thiếu nữ xinh đẹp này. Cứ thế hiểu lầm to lớn giữa Phúc Nhĩ Khang và Tử Vi bắt đầu.

      Thấy Nhĩ Khang nhìn con nhà người ta chuyên chú như thế Nhĩ Thái khỏi kéo áo nhắc nhở, nhưng dường như vẫn để ý mấy, đến lúc Tề thúc thể nhịn được nữa lớn tiếng ho khan Nhĩ Khang mới hồi thần lại, theo Tề thúc vào sảnh chính, tuy nhiên đường vẫn kìm chế mà ngoái đầu lại nhìn.

      Tề thúc lúc này hối hận đến xanh cả ruột, vốn tường đây là hạng người trong sạch ông mới dẫn vào phủ nào ngờ lại đưa vào tên sắc lang, phẩm hạnh như vậy biết cùng Kỷ đại nhân có quan hệ gì, được, Tề thúc ông phải chuyện với Kỷ đại nhân, việc tìm bạn kết giao tuyệt đối phải thận trọng hơn mới được.

      Sau khi Tề thúc dẫn Nhĩ Khang Nhĩ Thái rời , lúc lâu sau, Tử Vi vẫn còn thẫn thờ, nàng biết mình vô tình đạp hư cơ số hoa bên chân, làm hoa viên bỗng chỗ trở nên thê lương, Kỷ Hiểu Lam vừa mới về phủ thấy thế đau lòng kêu lên.

      Tử Vi vội đứng dậy: “Kỷ gia gia, người mới về” – Kỷ Hiểu Lam nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm tay nàng, hóa ra là đóa hoa mới hái lúc nãy, Tử Vi vội vàng ném , lại phát mảng vườn bị nàng dày xéo, Tử Vi sửng sốt sau đó ngay lập tức mỉm cười lấy lòng.

      Kỷ Hiểu Lam tức giận rồi, nhưng chẳng biết làm gì hậm hực lấy ổng tẩu ra hút.
      Tử Vi ở cùng vị Kỷ tiên sinh này tháng rồi nên đương nhiên thừa hiểu người này chính là tâm đậu hũ nha ~ dù có chọc gia gia tức giận thế nào chỉ cần mấy lần nhấc tẩu mọi chuyện đâu vào đấy thôi. Nhưng mà tại nàng ở đây chịu đựng đám khói lượn lờ này sáng suốt, thấy thế Tử Vi vội vàng : “Kỷ gia gia a~ có hai vị khách chờ người kìa, người trước , Tử Vi trở về phòng đây” – xong chưa đợi Kỷ Hiểu Lam phản ứng hấp tấp chạy thẳng.
      Kỷ đại học sĩ thấy thế cũng chỉ có thể lắc đầu tự trách bản thân uy nghiêm, đến Mai Hoa chỉ quản lý nhà bếp cũng có tiếng hơn . Lại đưa tẩu lên miệng, suy nghĩ, cuối cùng cũng tươi cười, vậy cũng tốt, như vậy mới giống nhà chứ, rồi rung đì đắc ý hướng phòng khách mà .
      sanone2112 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :