1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên nhanh] Kiều thê - Tiếu Giai Nhân [Chương 9/163]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Akiko

      Akiko Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      788
      Chương 4

      Editor: Akiko

      Ngồi xe lừa, bởi vì nhiều người, sợ tiểu nương da mặt mỏng ngại ngùng, nên Ngụy Kình Thương cũng có ý đồ chuyện với Trần Kiều, mà chỉ yên lặng nhìn nàng.

      Kỳ thực Ngụy Kình Thương mày kiếm mắt sáng dáng vẻ đường đường, lại ăn bận phú quý, nên nếu đặt ở trong thôn rất dễ gây ấn tượng tốt với mấy nương, Trần Kiều hoàn toàn có thể hiểu vì sao lúc ấy Lâm Kiều lại bằng lòng gả cho Ngụy Kình Thương, nhưng đổi lại là nàng, mặt Ngụy Kình Thương càng dày, nàng càng cảm thấy chán ghét, vì thế từ đầu đến cuối nàng vẫn luôn cúi đầu.

      Con đường dài đằng đẵng, Ngụy Kình Thương đổi mục tiêu sang nương của Hồng Mai, cười hỏi: "Xin hỏi bá mẫu là người ở nơi nào?"

      Ở tiệm vải, từ việc ba người khiêm nhường, Ngụy Kình Thương biết tiểu mỹ nhân, tên của Hồng Mai, cũng đoán được ba người là cùng thôn.

      Đây là lần đầu tiên nương Hồng Mai bị người ta gọi là "Bá mẫu", bà rất quen, nhưng giơ tay đánh khuôn mặt tươi cười, hơn nữa cũng muốn quá đắc tội với công tử phú gia đến từ huyện thành này, nên nương Hồng Mai nhìn Trần Kiều, lãnh đạm : "Thôn Đại Vượng, sao công tử cũng tới ngồi xe lừa với đám người thô kệch như bọn ta? Ở nông thôn có người thân?"

      Ngụy Kình Thương cười : "Ở trong thành mãi chán quá, nên ta ra ngoài thành dạo chơi."

      Tâm tư của nương Hồng Mai chuyển tới chuyển lui, bắt đầu dò la thân thế của Ngụy Kình Thương.

      Ngụy Kình Thương thản nhiên báo ra gia môn: "Gia phụ là chủ nhân của bốn cửa hàng tiền trang, ta đứng thứ hai trong nhà, cha và huynh quản việc làm ăn, còn ta trời sinh lười nhác, lại chưa cưới vợ, nên dứt khoát nhân lúc tuổi còn trẻ mà du ngoạn bốn phương."

      Thiếu gia của cửa hàng tiền trang? Với gia thế như vậy, nương Hồng Mai cũng có chút động lòng thay Trần Kiều luôn rồi, mặc dù Ngụy Kình Thương có chút lỗ mãng, nhưng nếu như Ngụy Kình Thương đồng ý cưới hỏi đàng hoàng, Trần Kiều thành Nhị thiếu nãi nãi của Ngụy gia rồi, mặc vàng đeo bạc, bao nhiêu nương trong thôn muốn mà chẳng có được vận may ấy đây này.

      Nhìn ra nương Hồng Mai hâm mộ, Ngụy Kình Thương lại nhìn về phía tiểu mỹ nhân của lần nữa.

      Trần Kiều chán ghét nghiêng đầu về phía Hồng Mai.

      Từ đầu đến cuối tiểu mỹ nhân vẫn luôn nhíu mày, thế nhưng Ngụy Kình Thương cũng sốt ruột, tin, đời này lại có người tiền tài.

      Hàn Nhạc nhắm mắt lại, giống như ngủ gật.

      Đột nhiên, biết bánh xe lừa đụng phải cái gì, thân xe rung lên, nghiêng về bên.

      Chỉ là mất cân bằng trong chớp mắt, nhưng tạo ra động tĩnh , người xe đều tự chủ được mà nghiêng theo thân xe. đường Trần Kiều vào thành cũng trải qua hai lần xóc nảy, cũng phải là sợ lắm, nhiều nhất là khẽ đụng vào Hồng Mai cái, nhưng Ngụy Kình Thương lại nắm đúng cơ hội, bất chấp bản thân vẫn nghiêng ngả, vươn tay ra đỡ mỹ nhân: " nương cẩn thận."

      chậm mà xảy ra nhanh, ngay lúc Trần Kiều vẫn chưa phản ứng kịp, Hàn Nhạc ngồi bên cạnh bỗng nhiên đưa tay, giống như cũng muốn tới đỡ Trần Kiều, cánh tay rắn chắc lại trùng hợp chắn trước tay Ngụy Kình Thương.

      Trong thời gian ngắn ngủi, thân xe vững vàng lại, Trần Kiều cũng ngồi thẳng dậy.

      Ngụy Kình Thương nhíu mày, ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm Hàn Nhạc.

      Hàn Nhạc giống như biết, nhìn cũng nhìn Trần Kiều, trực tiếp thu tay về.

      Trần Kiều liếc mắt nhìn bàn tay to đặt đầu gối của , xác định được rằng Hàn Nhạc là cố ý giúp nàng ngăn cản Ngụy Kình Thương, hay là cũng bị nghiêng xuống.

      "Vị tráng sĩ này trông uy vũ, xin hỏi ngày thường làm nghề gì?" Ngụy Kình Thương quan sát Hàn Nhạc từ xuống dưới lượt, tò mò hỏi.

      Hàn Nhạc thản nhiên : "Trồng trọt."

      Ngụy Kình Thương nở nụ cười: "Vậy khỏi dùng dao trâu mổ gà rồi, thế này, tiền trang của chúng ta còn thiếu hộ viện (kiểu như là bảo vệ ấy), tháng ba lượng tiền công, nếu gặp phải vận chuyển hàng hóa xa, còn có thể được thưởng thêm khoản bạc, ý tráng sĩ thế nào?"

      Nương Hồng Mai trợn to hai mắt, tháng ba lượng tiền công, năm chính là gần bốn mươi lượng, tương đương với khoản thu năm của mười mẫu ruộng tốt đấy!

      Mấy người của thôn khác ngồi xe lừa, cũng đều hâm mộ nhìn sang, cho rằng Hàn Nhạc nhất định tiếp nhận phần công việc tốt này.

      Nhưng Hàn Nhạc lại : "Đa tạ công tử ưu ái, chỉ là trong nhà Hàn mỗ còn có ấu đệ, ta thân là huynh trưởng, thích hợp xa."

      có ngu nữa, cũng nhìn ra được vị Ngụy công tử này cũng chẳng phải là lòng cho công việc, mà chỉ muốn khoe khoang gia tài trước mặt người đẹp mà thôi, nhân tiện nhục nhã phen, nhằm báo thù kẻ phá hỏng kế hoạch động tay động chân kia của ta.

      Đúng là Ngụy Kình Thương nghĩ như vậy, tiếc là Hàn Nhạc mắc câu, cũng còn cách nào khác.

      Xe lừa thong thả dừng trước đầu thôn Đại Vượng.

      Ba người Trần Kiều, Hàn Nhạc đều xuống xe.

      Ngụy Kình Thương thấy, cũng nhảy xuống theo, rất tự nhiên với nương Hồng Mai: "Đột nhiên khát nước chịu được, có thể vào nhà bá mẫu xin chén nước hay ?"

      nho nhã lễ độ như thế, nương Hồng Mai chỉ có thể tiếp đãi.

      "Nương, mọi người về trước , con với Kiều Kiều đến nhà tiểu Nguyệt chơi chút." Hồng Mai giữ chặt tay Trần Kiều, cười với mẫu thân.

      Nương Hồng Mai dẫn Ngụy Kình Thương lưu luyến rời trước, Hàn Nhạc cũng sớm rời .

      "Kiều Kiều, Ngụy công tử cũng theo tới thôn chúng ta rồi, ta thấy có lẽ cũng lòng thích ngươi chăng?" Hồng Mai cố ý chậm lại vài bước với Trần Kiều, thứ nhất là vì giải vây cho tỷ muội tốt, thứ hai cũng là muốn lặng lẽ vài lời với Trần Kiều.

      Trần Kiều nhìn bóng lưng của Ngụy Kình Thương, thấp giọng : "Đừng đề cập tới nữa, cho dù thế nào ta và cũng tuyệt có khả năng."

      Thái độ của nàng kiên quyết, Hồng Mai ngoan ngoãn ngậm miệng lại, tiễn Trần Kiều về nhà bằng con đường khác.

      -------------------------

      Ngụy Kình Thương dừng ở trong nhà Hồng Mai nửa tiếng, chân trước của vừa , chân sau nương Hồng Mai chạy đến Lâm gia.

      " Ngụy công tử nhờ ta làm bà mối đấy!"

      Kéo Điền thị đến chính phòng, nương Hồng Mai nhìn Tây Sương phòng, cười mỉm chúc mừng Điền thị, tiện thể giải thích luôn gia cảnh của Ngụy gia.

      Điền thị hết hồn, sau nửa buổi cũng chẳng được lời nào, nghĩ nghĩ hỏi: "Người phú quý như thế, sao lại để ý nương trong thôn của chúng ta?"

      Nương Hồng Mai vui, sẵng giọng: " nương khác thôi, dung mạo của Kiều Kiều chúng ta vốn đẹp, khắp các thôn lân cận cũng tìm ra ai xinh hơn con bé, lúc trước Kiều Kiều rơi xuống nước, sau khi tỉnh lại tính tình cũng sửa lại, chỉ cần xinh xắn đứng chỗ nhìn còn giống tiểu thư khuê các hơn cả tiểu thư nhà quan, Ngụy công tử vừa ý Kiều Kiều mới đúng, bằng chính là mắt bị mù."

      Điền thị đương nhiên biết con của mình đẹp, chỉ là bà cảm thấy việc vui này đến quá đột nhiên.

      Nương Hồng Mai : "Ngươi yên tâm , Ngụy phu nhân mất sớm, trong viện của Ngụy lão gia chỉ có có mấy di nương, trừ Ngụy lão gia, chẳng có người nào quản được hôn của Ngụy công tử. Hơn nữa Ngụy lão gia mong chờ Ngụy công tử nhanh chóng thành gia lập nghiệp từ lâu, cha của Kiều Kiều là tú tài, đặt ở thị trấn cũng là thân phận vẻ vang, chẳng có lý nào Ngụy lão gia lại đồng ý. Ngụy công tử còn , tối nay về nhà với ông cụ, ngày mai đích thân đến cửa cầu hôn."

      Điền thị nghe xong, có chút động lòng, con mười sáu tuổi rồi, nữa, Ngụy gia còn là phú hộ mà con vẫn luôn nhớ đến.

      " biết nhân phẩm của Ngụy công tử như thế nào?" Đắn đo lát, Điền thị giọng hỏi.

      Nương Hồng Mai hiểu, gật đầu : "Ngươi yên tâm, ngày mai ta bảo cha Hồng Mai lên huyện thành hỏi thăm chuyến."

      Điền thị liên tục lời cảm ơn.

      Chuyện vẫn còn chưa xác định, nên Điền thị tạm thời với con , mà chỉ với trượng phu vào ban đêm.

      Thứ nhất Lâm Bá Viễn chưa thấy Ngụy Kình Thương lần nào, thứ hai lại biết phẩm hạnh của Ngụy Kình Thương ra sao, bèn với thê tử: "Ngày mai thấy rồi hãy ."

      Rồi hai người đều thiếp .

      Hôm sau, cha Hồng Mai lên huyện thành tìm hiểu tin tức, còn Ngụy Kình Thương cũng mang theo lễ, được nương Hồng Mai dẫn đến Lâm gia.

      Ngụy Kình Thương là điển hình của dạng thiếu gia ăn chơi nhà giàu, trong nhà sớm thu mỹ tỳ làm thiếp, trong hẻm Yên Hoa cũng có mấy người tình cũ, như Trần Kiều cũng chỉ là trong gia đình bình thường, Ngụy Kình Thương chỉ cần nghĩ cách thu vào tay đùa bỡn mấy lần là được, cùng lắm là lúc rời tốn thêm ít bạc giải quyết hậu quả. Nhưng Trần Kiều trời sinh quốc sắc, hơn nữa lại được phủ quốc công dưỡng thành phong thái của quý nữ, nên Ngụy Kình Thương cảm thấy, mỹ nhân này dùng biện pháp bình thường sợ là khó chiếm được, bằng đề nghị kết thông gia, dù sao ông cụ trong nhà cũng thúc giục mỗi ngày, lại đến lúc thành gia.

      Cho nên mới quang minh chánh đại (ngay thẳng, mờ ám) đến Lâm gia cầu hôn.

      Lâm Bá Viễn, Điền thị, Lâm Ngộ cùng chiêu đãi Ngụy Kình Thương.

      Dung mạo của Ngụy Kình Thương tuấn lãng, phong thái con nhà phú hộ tất nhiên là tầm thường, bày ra bộ công tử ôn nhuận, cũng rất ra dáng ra hình.

      Đối với lần gặp mặt này, phu thê Lâm Bá Viễn, Điền thị cũng xem như là vừa lòng.

      Buổi chiều, cha Hồng Mai trở về, hán tử nhà nông, vội vàng vào thành rồi vội vàng quay về, lại có quan hệ, có thể hỏi thăm được cái gì? Mà người dân trong thôn trời sinh có tâm lý tôn kính, ngưỡng mộ với đại hộ quyền quý, trong xương cốt càng cho rằng con nhà nông có thể gả đến huyện thành chính là phúc phận lớn, bởi vậy cha Hồng Mai rất nhiều lời hay về Ngụy Kình Thương.

      Trái tim của Lâm Bá Viễn rơi xuống được nữa, nhưng vẫn quyết định nghe ngóng thêm vài ngày nữa, nhưng lần này ông tự mình hỏi thăm.

      Thế nhưng Điền thị lại chờ đợi được mà thông báo tin vui này cho con .

      "Con lấy ." Trần Kiều nghiêm mặt, cho phép thương lượng .

      Điền thị rất bất ngờ, quái lạ hỏi: "Kiều Kiều, phải con vẫn luôn muốn làm Thiếu nãi nãi hay sao?"

      Trần Kiều nhìn mẫu thân của kiếp này, giọng điệu chậm lại, bình tĩnh hoà nhã mà giải thích: " chỉ mới gặp con lần mở miệng đùa giỡn, vừa ý của chỉ đơn giản là sắc đẹp của con, người háo sắc phẩm hạnh có bao nhiêu đứng đắn? Vả lại, cứ xem như là phẩm hạnh của có vấn đề, cũng chẳng hợp mắt con, nương, con dù sao cũng thể gả cho người vừa mắt mình, có phải hay ?"

      Điền thị bị câu trả lời ngoài ý muốn của con làm cho bối rối.

      Trần Kiều biết Lâm Bá Viễn mới là người đứng đầu cả nhà, nên tự mình tìm Lâm Bá Viễn, hết sức cường điệu mấy phen đùa giỡn của Ngụy Kình Thương đối với nàng.

      Lâm Bá Viễn là quân tử, vừa nghe Ngụy Kình Thương là tay ăn chơi, lập tức lạnh mặt.

      Qua mấy ngày, tết Đoan Ngọ đến, Ngụy Kình Thương tới Lâm gia tặng quà ngày lễ.

      Lâm Bá Viễn khách sao tiếp đãi Ngụy Kình Thương, quà tặng nhận, còn khéo léo từ chối lời cầu hôn của Ngụy Kình Thương.

      Vẻ mặt Ngụy Kình Thương khó hiểu, nhíu mày hỏi: "Xin hỏi, vãn bối làm tốt ở chỗ nào sao?"

      Lâm Bá Viễn vội : " phải phải, dáng vẻ công tử đường đường chính là con rễ hiếm có, chẳng qua là tiểu nữ xuất thân nông thôn, hiểu quy củ, Lâm gia dám trèo cao."

      Ngụy Kình Thương mấp máy môi, cáo từ rời .

      Trong huyện thành, khi Ngụy Kình Thương vừa về, bị mấy tên hồ bằng cẩu hữu (bạn xấu) ngăn lại, truy hỏi hôn của đến đâu rồi.

      Ngụy Kình Thương sầm mặt, buồn bực uống ngụm rượu rồi mới : "Người ta chướng mắt ta."

      Ba người ngồi cạnh bàn rượu, đều thoáng trầm mặc.

      Sau đó, tên họ Đường trong bọn : "Tiểu hộ nhà nông, cho mặt mà cần, như thế, Kình Thương huynh còn khách khí làm gì? Lấy ra bản lĩnh trước kia của huynh, trước tiên đem tiểu mỹ nhân thu vào tay, chờ đến lúc gạo nấu thành cơm, nàng ta chỉ có thể khóc lóc van huynh!"

      "Đúng thế đúng thế, nữ nhân đều giống nhau, trước khi ngủ chúng ta phải dỗ các nàng, ngủ xong, nàng dám chơi tính tình, gia luôn, khóc chết nàng!"

      Ngụy Kình Thương vẫn lên tiếng, chỉ từng ly từng ly mà uống rượu, uống nhiều rượu quá, lại nghĩ đến khuôn mặt trắng như tuyết của Trần Kiều, vạt áo căng phồng, theo từng cái lắc lư của xe lừa mà nảy lên cái, lồng ngực đột nhiên dâng lên ngọn lửa!

      Mềm ăn đúng ? Vậy dùng cứng!
      Last edited: 14/8/18
      HangVO9, xukem, Đỗ Thúy Loan38 others thích bài này.

    2. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Ta thích, ta thích, hóng nào
      Akiko thích bài này.

    3. Cá mậpmập

      Cá mậpmập Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      18
      Hay quá nàng ơi. Ta hóng~ing :th_73:
      Akiko thích bài này.

    4. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Hóng, hóng aaaaaaa
      Akiko thích bài này.

    5. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Lót dép hóng truyện của má Tiếu ^_^
      Akiko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :