1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên nhanh - H] Hạ Cơ - Tưởng Cật Đa Đa Nhục - Thế giới 2: Chương 1-2

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      @Paru ok mình sửa rồi nha. Cảm ơn bạn rất nhiều

    2. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 7

      Editor: Trang Thái


      Dáng người và dung mạo của Hạ Cơ vẫn cực kì thu hút ánh nhìn, hơn nữa lại còn trộn lẫn trong đám nam nhân. Có cấp dưới đề nghị Hạ Cơ tốt nhất là nên giả nam, giảm bớt chú ý của người đường. Hạ Cơ cũng muốn gây thêm phiền toái cho Bác Nam nên nghe theo.

      Đoạn đường này thuận lợi ngoài dự đoán của mọi người, chỉ mới mười ngày đoàn người tiến vào vùng đất phía Tây. Vùng đất này là do Lưu Phong – quân phiệt đứng số số hai trong cả nước thống trị. Cách quản lý của cũng coi như hợp lý, dưới tình huống cả nước hỗn loạn như vậy mà Tây bộ còn có thể giữ vững cục diện, chính vì thế danh tiếng của ở Tây bộ rất vang dội.

      Đoàn người của Bác Nam mang theo văn vật giá trị liên thành do lão Lý ủy thác tiến vào quý phủ của Lưu gia. Người hầu Lưu gia chuẩn bị phòng khách cho đám người Bác Nam nghỉ ngơi...

      Để cho thuận tiện nên những lúc xuất hành Hạ Cơ đều mặc nam trang. Ngay cả phần ngạo nghễ trước ngực cũng dùng tấm vải trắng buộc lại. Vốn khách phòng là mỗi người gian nên khi thấy Bác Nam ở cùng với Hạ Cơ, hạ nhân Lưu phủ đều cho rằng thiếu niên diện mạo tuấn tú này là thân tín mới của Bác Nam nên làm việc tương đối cẩn thận sau đó mời đám binh lính và Bác Nam vào phòng.

      Vào phòng rồi hai người cũng dám hoàn toàn thả lỏng. Bác Nam chỉ mới nghe qua kỳ danh của Lưu Phong chứ chưa từng gặp mặt, đối phương là địch hay bạn còn chưa biết được.

      Sắc trời dần dần tối, có quản gia tới báo rằng Lưu Phong muốn mở tiệc tối nhằm chiêu đãi Bác Nam.

      Thân là quân phiệt, hai người đương nhiên là cùng bàn luận thế cục trong nước. Hạ Cơ đứng ở bên liền phát Lưu Phong rất thưởng thức Bác Nam giống như là phi thường hài lòng .

      "Tiểu chủ tiểu chủ, xong rồi!" Là thanh hệ thống.

      "Thế nào rồi?"

      " ra đời trước người Bác Nam cưới chính là nữ nhi của Lưu Phong."

      "Cái gì, sao ngươi sớm?" Hạ Cơ tức giận, sớm biết vậy liền quấn quýt cho Bác Nam đến đây.

      "Người ta phải chỉ là nhất thời nhớ tới sao?" Hệ thống tỏ vẻ rất ủy khuất.

      "Trùng hợp con của ta cũng xấp xỉ tuổi ngươi, mấy ngày hôm trước vừa từ nước ngoài trở về, vừa rồi còn với ta muốn gặp vị thiếu niên hào là ngươi đây?" Lưu Phong cười ha ha, trong lời biểu lộ ra thương với con . biết đời trước Bác Nam cưới ta là vì thế lực của cha ta hay là vì tình đây? Hạ Cơ thể xác định được.

      "Có thể gặp được lệnh thiên kim cũng là vinh hạnh của ta." Bác Nam mỉm cười đáp lại.

      "Tiểu Lưu, nhanh chút mời tiểu thư ra đây."

      Lưu tiểu thư học ở nước ngoài cho nên cũng mặc sườn xám mà là trang phục váy liền áo lưu hành thời trong giới du học sinh. Gương mặt thanh tú, dáng người yểu điệu, cũng được xem là tiểu mỹ nhân.

      "Đây là tiểu nữ Lưu Gia."

      "Đây là Bác Soái – Bác Nam."

      "Nghe tiếng...đại danh Bác Soái lâu, nay có duyên gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền." Có lẽ là do từ nước ngoài trở về nên Lưu gia tiểu thư chút nào che dấu hảo cảm dành cho Bác Nam. Cũng đúng, Bác Nam chỉ cần dựa vào phần ngoại hình xuất sắc này thôi cũng đủ để khiến cho ít nữ nhân quỳ gối dưới chân .

      " dám, sánh được lệnh tôn ngựa chiến cả đời, danh chấn cả nước." Bác Nam quá quen thuộc những câu như vậy, ứng phó dễ như trở bàn tay.

      Tiểu thư Lưu Gia và Lưu Phong đều rất vừa ý . Lưu Phong mời Bác Nam ở Tây Bộ thêm vài ngày, thăm thú phong cảnh ở vùng đất Tây Bộ, cũng nhân tiện giải sầu, bị Bác Nam dùng lí do quý phủ ai quản lí, thể ở lâu từ chối. nghĩ tới, Lưu tiểu thư đảo mắt lại muốn cùng Bác Nam đến Bác phủ làm khách, ở nhà lâu rồi nên buồn chán. Lưu Phong tự nhiên ủy thác Bác Nam chăm sóc tốt con bảo bối của ông.

      Kỳ nếu đứng lập trường của Bác Nam suy nghĩ chút, giao dịch này rất có lời. chỉ được mỹ nhân mà còn được tặng kèm thêm mảnh non sông tươi đẹp, cớ sao mà làm?


      Chương 8

      Editor: Trang Thái


      Nhưng Hạ Cơ cũng vì vậy mà vui vẻ, trở về phòng rầu rĩ vui, cũng để ý tới Bác Nam, rửa mặt chải đầu xong liền trực tiếp chui vào trong chăn.

      "Thế nào rồi?" Bác Nam ôm chầm thân mình mềm mại của Hạ Cơ, đem mặt quay về phía , "Hôm nay ta còn chưa giúp em xoa xoa nơi này đâu." Bác Nam cởi bỏ quần áo của Hạ Cơ, bàn tay to trực tiếp đặt lên hai luồng phong nhũ. Hạ Cơ vì mặc nam trang nên phải buộc nơi này lại, lúc tháo mảnh vải trắng xuống chỗ đó bị sưng đỏ, đêm nào cũng phải nhờ Bác Nam xoa xoa mới đỡ hơn.

      Hệ thống cũng có chức năng chữa khỏi, nhưng nếu sử dụng giảm bớt cơ hội tiếp xúc thân mật với nam chủ.

      " cần ngài xoa." Hạ Cơ muốn kéo hai tay phủ lên ngực mình của Bác Nam xuống, nghĩ tới Bác Nam lại bắt lấy tay làm cho cơ thể càng thêm dính sát vào ngực sau đó xoa nắn mạnh hai tiểu bạch thỏ, bộ dáng như rất bất mãn.

      Hạ Cơ vốn bực mình, cố tình Bác Nam còn muốn trêu cợt , trong lòng Hạ Cơ cảm thấy ủy khuất, hai hàng nước mắt cứ như vậy theo khóe mắt chảy xuống.

      Thấy khóc như lê hoa đái vũ, Bác Nam hối hận vừa rồi mình quá mức lỗ mãng.

      "Ta sai rồi, em đừng khóc nữa." Mặc kệ thế nào, nên nhận sai trước mới là đúng đắn, phải biết rằng từ trước đến giờ Bác Nam chưa từng dung túng cho người nào. Bác Nam nhàng ôm Hạ Cơ từ phía sau, vụng về lau nước mắt mặt .

      "Đừng khóc, được ?" Bác Nam giọng dụ dỗ, "Còn khóc nữa mặt lấm lem, rất xấu."

      "Nếu ta xấu có phải ngài tìm cái tiểu thư Lưu Gia kia hay ?" Hạ Cơ vừa khóc vừa . Mỹ nhân cho dù rơi lệ vẫn là cảnh đẹp ý vui, nhưng giờ phút này Bác Nam cũng có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp này.

      "Em nhảm gì đó? Ta hôm nay mới biết ta." Bác Nam giải thích.

      "Nhưng ngài còn muốn mang ta về nhà."

      "Người ta tự mình muốn , ta còn có thể từ chối?" Bác Nam hết chỗ rồi, nữ nhân này sao lại khó dỗ như vậy.

      "Nhưng mà ta thích ngài." Hạ Cơ bất chấp tất cả.

      "Sao em biết ta thích ta, ta thích ta phải sao!" Bác Nam đỡ trán.

      "Em chính là biết." Hạ Cơ lúc này có chút càn quấy.

      "Được rồi, sau này ta bao giờ gặp riêng ta được , nếu phải chuyện với ta chắc chắn trước mặt em, được ?" Bác Nam lại tiếp tục hạ thấp giới hạn của mình, sau khi ra lời này ngay cả cũng sợ ngây người. Khi nào lại nhún nhường người khác như vậy? Nhưng mà nếu có thể khiến ngừng khóc, có thể làm bất cứ việc gì.

      "Đây là chính ngài ." Trong lòng lại hả hê, Bác Nam cũng khó đối phó như vậy! "Được rồi, em khát, em muốn uống nước."

      Bác Soái nghe vậy lập tức trở thành người hầu miễn phí ngoan ngoãn lấy nước cho Hạ Cơ. Có lẽ vì khóc nhiều nên Hạ Cơ rất khát nước, nhanh chóng uống từng ngụm từng ngụm, nghĩ tới kết quả lại bị sặc, phun ngụm nước lên người mình.

      "Khụ! Khụ!" Nước mắt tràn ra, Bác Nam lập tức lấy khăn cho Hạ Cơ lau mặt, lau đến khi sạch lại tiếp tục lau xuống dưới ngực cũng bị nước làm ướt. Trước ngực lành lạnh, hai viên hồng mai cũng vì vậy mà dựng đứng lên. No ấm sinh dâm dục, mâu thuẫn giữa hai người tạm thời được hóa giải, Bác Nam nhìn cơ thể trần trụi gợi cảm của , khó tránh khỏi sinh ra ý niệm khác thường.

      Bàn tay cầm khăn mặt đặt trước bộ ngực đầy đặn lưu luyến rời, nhàng chậm rãi xoa bóp.

      "Được rồi, nhanh lấy khăn mặt chỗ khác." Hạ Cơ theo Bác Nam mấy ngày, đương nhiên biết đánh chủ ý gì.

      "Ta xoa cho em thêm lát, thoải mái ?"
      Last edited: 6/9/17
      Happyanh, MaiAnhSF, Mê Sắc49 others thích bài này.

    3. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 9

      Editor: Trang Thái


      Khăn mặt thô ráp… bộ ngực non mềm, chỉ mới ma sát lát gợi lên dục vọng trong Hạ Cơ. Bác Nam cúi đầu ngậm tiểu hồng mai dựng đứng lên, như có như cắn hút.

      Mấy ngày nay đều bôn ba đường, hai người cũng có thời gian để hưởng thụ loại cảm giác thân mật này. tại lại ở nhà người khác, hơn nữa bọn họ còn tưởng rằng Hạ Cơ là nam nhân, nếu từ trong này mà truyền ra tiếng động mập mờ gì, ai biết được bị người bên ngoài bàn tán thành cái dạng gì, Hạ Cơ đành phải cắn chặt môi dưới.

      Bác Nam lại quan tâm nhiều như vậy, chỉ muốn làm sao để Hạ Cơ cách thoải mái nhất. Hai tay cầm lấy tuyết nhũ gặm cắn, da thịt vốn mềm mại nay bị Bác Nam hung ác gặm cắn như vậy lại mang đến cảm giác đau đớn xen lẫn thoải mái. Bác Nam để ý đến nửa người của mình còn ở dưới gường, tận tình hưởng thụ bữa thịnh yến này.

      Rất nhanh Bác Nam cảm thấy thỏa mãn khi chỉ tấn công với nửa người , eo thon, rốn, từng chỗ từng chỗ đều bị liếm qua, để lại những dấu vết ướt át cùng những vết đỏ.

      Thuần thục đem Hạ Cơ cởi trần như nhộng, cầm đôi chân thon dài trắng nõn gác lên vai mình, dùng ngón tay với vào bên trong hoa huyệt cướp đoạt. Hạ Cơ bị kích thích kẹp chặt hai chân lại, thoạt nhìn giống như là luyến tiếc rời .

      Nơi này của Hạ Cơ trước giờ vẫn luôn nhiều nước, ngón tay vừa đổi góc độ khác nữ nhân giường lại run rẩy theo. Nhìn ngọc thể nằm giường, Bác Nam kiềm chế được, ngón tay chọc cắm càng thêm mạnh mẽ.

      Lửa nóng của dán lên chỗ mềm mại của Hạ Cơ. Cảm xúc nóng bỏng khiến Hạ Cơ nhịn được run rẩy, sau đó phun ra dòng nước.

      "Bảo bối, em kích động." Bác Nam cười xấu xa, đẩy mạnh thắt lưng, đưa toàn bộ lửa nóng của chính mình vào hoa huyệt mềm mại. Hạ Cơ có chút chịu nổi, cắn môi dưới, sắc mặt gần như trắng bệch.

      Bác Nam thấy vậy khỏi đau lòng. Vì để tránh cho Hạ Cơ làm thương tổn được chính mình, lại thể phát ra tiếng vang, chỉ có thể đút hai ngón tay vào trong miệng Hạ Cơ.

      lâu chưa được vào mật huyệt, Bác Nam cũng là kích động thôi. dùng sức ra vào, quanh quẩn trong phòng đều là tiếng nước cùng với tiếng ô ô ngừng của Hạ Cơ.

      Bác Nam dừng động tác trong chốc lát, cảm thấy như vậy còn chưa thoải mái liền lật người Hạ Cơ lại, xé bao gối giường nhét vào miệng , sau đó lại tiếp tục cắm côn thịt của mình vào.

      Có lẽ là những nam nhân có dục vọng khống chế mạnh đều thích cái tư thế này, khiến bọn họ có loại ảo giác rằng người dưới thân hoàn toàn thần phục mình. Bóp chặt eo Hạ Cơ, mỗi lần cắm vào đều sâu đến tận cùng, hai luồng đầy đặn có người chăm sóc bị nam nhân sau lưng dùng sức va chạm ngừng đong đưa.

      Thể lực của Bác Nam ở trong quân đội cũng đứng số số hai, lúc ở giường lại càng cần phải . Hạ Cơ nằm úp sấp xuống giường, hai chân đều mềm nhũn, mà động tác của Bác Nam lại hề có ý muốn dừng lại, ngược lại tần suất ra vào càng ngày càng tăng thêm.

      Trầm mê trong tình dục cho nên hai người chút nào nghe được có tiếng bước chân ngoài cửa. Lưu Gia vốn là muốn đến tìm đến Bác Nam bàn bạc chút chuyện xuất hành ngày mai, nghĩ tới lại nghe được màn này.

      Nghĩ đến cùng lăn lộn giường là tên lính kia, bộ dáng cũng tuấn tú, Lưu Gia an ủi mình, nam nhân thôi, ở trong quân đội có người an ủi, tìm đồng bạn để giải quyết cũng phải là chuyện thể lý giải. Về sau có mình rồi, liền cần phải ủy khuất như vậy.

      "Ai, Lưu Gia a Lưu Gia, còn chưa có ở cùng với đâu, nghĩ nhiều như vậy có thấy xấu hổ hay a!" Lưu Gia kìm lòng đặng đỏ mặt, xoay người rời khỏi nơi này.

      Mà Bác Nam cuối cùng cũng đem tất cả tích góp của mình phun vào cái miệng nhắn mê người này của Hạ Cơ. Đến lúc này, Hạ Cơ ngay cả sức để mở mắt cũng có, chỉ có thể để mặc cho Bác Nam thu thập trường.


      Chương 10

      Editor: Trang Thái


      Tuy rằng Bác Nam đồng ý giữ khoảng cách với Lưu Gia, nhưng nhìn thấy ta dùng vẻ mặt hoài xuân nhìn Bác Nam, trong lòng Hạ Cơ vẫn có chút thoải mái. Cũng may Bác Nam rất biết điều, ngoan ngoãn đứng bên cạnh , mắt nhìn thẳng.

      Thân binh của Bác Nam đều biết thân phận của Hạ Cơ cho nên chưa bao giờ dám sai làm việc, khi có việc gì liền giúp Hạ Cơ làm chân sai vặt. Dù sao đối với trưởng quan phu nhân tương lai, ai lại muốn nịnh bợ thêm chút?

      Nhưng những thứ này đặt trong mắt Lưu Gia lại đơn giản như vậy. Nhìn đãi ngộ của tên tiểu binh này, lẽ ta là nam sủng của Bác Nam? Điều này làm cho trong lòng Lưu Gia có chút thoải mái.

      Mấy lần Lưu Gia dùng lý do thân thể thoải mái để gặp Bác Nam, đều bị từ chối. Bởi vì gấp rút lên đường nên cả ngày Bác Nam đều ở cùng với đám binh lính, chút cơ hội chuyện với cũng có. Nhưng ta là loại người càng gặp khó khăn càng hăng háii, sao lại có thể vì chút khó khăn này mà dừng lại?

      Đến Bác phủ, cả người Bác Nam mới có thể thả lỏng. Lưu Gia ở phòng khách cách phòng của Bác Nam rất xa, cái ở đầu, mốt cái ở cuối. Sau khi ngơi ngơi hồi sức, Lưu gia liền muốn ra ngoài dạo, Bác Nam thân là chủ nhà, theo lí nên cùng lại nghĩ tới Bác Nam lại lấy lí do công vụ bận rộn mà từ chối.

      Đến giờ cơm tối, bên cạnh Bác Nam lại có thêm người phụ nữ. Mặt mày tinh xảo, cái mũi cao ngất tú lệ, môi tô mà đỏ, Lưu Gia cảm thấy có chút nhìn quen mắt.

      "Vị này là?" tuy trong lòng ta vang lên từng hồi báo động, ngoài mặt vẫn duy trì thái độ lễ phép.

      "Tôi là thân binh hôm qua! Tên tôi là Hạ Cơ." Hạ Cơ nháy nháy mắt, ra vẻ vô tội.

      ra là thế, Lưu Gia khỏi kinh hãi. Bác Nam sủng ái Hạ Cơ như vậy, ngay cả khi làm công vụ cũng dẫn theo. Sau chuyện lần trước ở phòng ngủ, Lưu Gia ra lệnh cho thị nữ điều tra xem Hạ Cơ rốt cuộc là người thế nào.

      Nguyên lai là đồ chơi của nam nhân. này mặc dù được Bác Nam sủng ái, nhưng mà lại có chút bối cảnh gì đáng . Nam nhân thôi mà, đặc biệt bác là loại nam tử hán đỉnh thiên lập địa như Bác Nam, có vài đoạn tình cũng là chuyện bình thường. Quan trọng là Bác Nam có khả năng cưới Hạ Cơ. Chấp nhận có thể tỏ ra mình là người rộng lượng. Lưu Gia vừa nghĩ vừa nhìn Bác Nam tới thư phòng làm việc,

      Khi Bác Nam xem những văn kiện qquan trọng cũng tránh Hạ Cơ. Hạ Cơ từ phía sau đưa đầu lại đây, đặt vai Bác Nam cọ tới cọ lui, giống chỉ con mèo lười biếng. Bàn tay đưa vào bên trong quân trang xoa nắn lung tung.

      "Đừng làm rộn." Bác Nam kéo đôi tay bé trắng noãn ra ngoài, nắm ở lòng bàn tay.

      Cái miệng đào nhắn hơi hơi mở ra ngậm lấy phần thịt non cổ Bác Nam, thích thú liếm cắn, phát ra thanh ừng ực.

      Bác Nam làm sao chịu nổi dụ hoặc như vậy? phen kéo Hạ Cơ từ phía sau tới đây, ôm chặt trước ngực mình, cho tiếp tục câu dẫn .

      Ai ngờ chẳng biết từ lúc nào Hạ Cơ cởi toàn bộ quần áo của mình. Bộ ngực cao ngất chút che đậy hoàn toàn phơi bày ra trước mắt người. Hai tiểu hồng mai trước ngực cũng vụng trộm dựng đứng lên. Hạ Cơ nắm lấy cổ tay Bác Nam, để cho bàn tay ấy nắm lấy ngực mình.

      "Bác gia, nơi này của Hạ Cơ rất ngứa, ngài giúp Hạ Cơ xoa xoa ~ ~" cuối hơi cao mang theo chút làm nũng, tuy trong lòng Bác Nam tức giận, ngoài mặt vẫn thể .

      Bàn tay to theo lời xoa xoa bộ ngực no đủ, vừa xoa vừa bóp, còn thỉnh thoảng nắm trong tay ước lượng chút. Tiểu hồng mai đáng thương bị kẹp giữa ngón cái và ngón trỏ, bị kéo mạnh lên, tạo thành bộ dáng dâm đãng.

      Hạ Cơ ngoan ngoãn nằm trong lòng Bác gia, cúi đầu nhìn cảnh tượng Bác Nam chơi đùa cặp thỏ ngọc của mình, mặt nhịn được đỏ lên, tiếng thở dốc càng thêm nặng nề.
      Happyanh, 1012, Mê Sắc51 others thích bài này.

    4. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 11

      Editor: Trang Thái


      Phía dùng mọi cách chơi đùa, tiểu Bác Soái phía dưới sớm phồng lên như túp lều. Vô ý thức đâm về phía trước, mỗi lần đụng tới đều khiến mỹ nhân trong lòng duyên dáng hô lên.

      Bác Nam cố gắng đem hai luồng đầy đặn đùa bỡn qua lại, dưới thân hai người chẳng biết từ lúc nào cởi hết ra, vật kiên đỉnh muốn chui vào giữa hai chân Hạ Cơ. Cảm giác nóng bỏng khiến Hạ Cơ run rẩy, tiết ra vài giọt dâm thủy.

      Dựa vào cơ thể sớm quaen thuộc lẫn nhau, Bác Nam thuần thục mò tới hoa huyệt, mở hai cánh hoa đóng chặt ra, đem lửa nóng của chính mình đưa vào. Trong người Hạ cơ ngứa ngáy khó nhịn, hoa huyệt thắt chặt, thầm muốn hư trong cơ thể được lấp đầy

      "Lại muốn?" Bác Nam dùng giọng điệu true chọc chuyện. Hơi thở ấp áp phun bên tai, cố tình nơi này là nơi nhạy cảm của Hạ Cơ, bụng dưới co rụt lại gắt gao giữ chặt quy đầu vừa mới tiến vào.

      " chặt," Bác Nam nhịn được hít hơi, "Thả lỏng chút, ngoan. Nếu gia liền vào."

      Đáp lại lời là tiếng Hạ Cơ rên rỉ khó chịu. Có điều vẫn đem chân mình mở rộng ra hết mức, thuận tiện cho Bác Nam luật động.

      Hai tay Bác Nam ôm chặt vòng eo Hạ Cơ, động thân cái liền đem toàn bộ chính mình đưa vào.

      Hạ Cơ dựa lưng vào ngực Bác Nam, người chút sức lực cũng có.

      "Tự mình động." Bác Nam nhìn dáng muốn hưởng thụ mưa móc của liền muốn hành hạ .

      "Bác gia, người ta mệt mỏi quá." Hạ cơ làm nũng, thầm nghĩ chỉ muốn hưởng thụ, muốn góp sức.

      Bác nam quan tâm , xem như có chuyện gì nắn bóp ngực Hạ Cơ. Nhìn hai đóa tiểu hồng mai lần lượt từ trong kẻ ngón tay nhô đầu ra, đôi thỏ ngọc trắng noãn dần dần lên vết đỏ.

      Phía dước Hạ Cơ mặc dù được lấp đầy, nhưng vẫn còn cảm thấy bất mãn. Bác Nam chút dáng vẻ hiểu ý cũng có. có biện pháp, hai tay Hạ Cơ đành chống lên bàn phía trước, tự mình gắng gượng nâng mông lên xuống

      Cũng như hai luồng no đủ đẫy đà trước ngực, xúc cảm trơn mềm này nếm thử. Tiểu huyệt phía dưới chống đỡ đến mức trắng bệch, ngậm lấy cậy gậy thịt của mình từng chút từng chút nuốt xuống. Thấy màn như vậy, lửa đốt trong lòng Bác Nam càng thêm dữ dội.

      Hạ cơ làm chưa được vài phút liền tự mình cao trào, ngồi phịch ở trong lòng Bác Nam, chút cũng muốn nhúc nhích. Nhưng mà Bác Nam vẫn còn cứng rắn, bấm eo của nhấc lên sau đó kéo mạnh xuống.

      Cái tư thế này giúp tiến sâu đến tận cùng, mỗi lần đều cắm thẳng vào hoa tâm, cảm nhận được đỉnh đầu bị cái miệng nhắn hút chặt, làm sao cũng chịu nhả ra. Động trong chốc lát Bác Nam liền cảm thấy tư thế này thuận tiện.

      trực tiếp đặt Hạ Cơ vào ghế dựa, tách hai chân ra, khoác cái lên tay vịn, cái còn lại đặt lên vai mình. Sau đó đem lửa nóng cắm vào, mỗi lần cắm đều cố gắng cắm toàn bộ vào.

      Tiếng rên rỉ trong miệng Hạ Cơ chưa từng dừng lại. Toàn thân được tô lên lớp hồng phấn đậm sắc dục, mí mắt hơi sưng, khóe mắt chẳng biết lúc nào có tia mị hoặc, trong con ngươi lấp lánh ánh lệ. Đôi môi bị cắn sưng phồng lên, bĩu ra, nhìn qua vừa đáng thương vừa đáng .

      tấm lưng cường tráng màu đồng cổ toát ra tầng tầng mồ hôi, từ người nam nhân từng giọt từng giọt xuống, lên cơ thể của nữ nhân uyển chuyển dưới thân. Động tác dưới thân chưa từng chậm lại, hận thể đem toàn bộ chính mình nhét vào mới thõa lòng.

      Hạ cơ biết mình duy trì động tác này bao lâu, cơ thể mệt chịu nổi. Chỉ có thể hóp chặt bụng, hy vọng có thể nhanh kết thúc.

      Bác Nam biết Hạ Cơ làm chuyện xấu, bàn tay to vỗ vào cái mông vểnh lên, phát ra tiếng "Bốp bốp" vang dội.


      Chương 12

      Editor: Trang Thái


      Khiến cho người ta nghe xong cũng nhịn được đỏ mặt. Bác Nam ra vào càng lúc càng nhanh, cuối cùng đâm sâu vào dâm huyệt, phun ra toàn bộ trọc dịch.

      Đại chiến qua , quần áo của Bác Nam vẫn chỉnh tề, còn áo của Hạ Cơ bị xé thành nhiều mảnh vắt cơ thể, hạ thân trần trụi, khu rừng rậm bao lấy hoa huyệt cũng bị dâm thủy trộn lẫn với bạch dịch trào ra thấm ướt, bộ dạng của bây giờ chỉ cần nhìn qua là biết mới bị người ta hung hăng giày xéo qua.

      Bác Nam dùng quân trang của mình quấn Hạ Cơ lại, ôm trở về phòng ngủ. nghĩ tới đường lại gặp vị khách mời mà đến.

      "Lưu tiểu thư." Giọng của nam nhân bởi vì vừa mới xong mà trở nên trầm thấp, khiến người nghe cảm thấy tê dại..

      Nữ nhân bị ôm trong ngực từ cổ, xương quai xanh, phần da thịt lộ ra bên ngoài tràn đầy vết đỏ, đôi chân dài trắng nõn lắc lư tay Bác Nam, cần phải cố ý làm gì cũng đủ mê người. Đầu tựa vào người nam nhân, hai cánh tay như ngó sen ôm lấy cổ của . Quả nhiên là đồ chơi lấy sắc dụ người, Lưu Gia đè nén ghen tuông trong lòng.

      "Bác Soái." Lưu Gia cố gắng giữ vững nụ cười, vờ như chút cũng để trong lòng, nhắm mắt làm ngơ né sang bên cạnh.

      Bác Nam ôm Hạ Cơ nhanh về phía phòng ngủ, chú ý tới ánh mắt cam lòng của nữ nhân phía sau. Bác Nam đối xử với ta rất hời hợt, nghĩ tới mấy ngày ta ở đây bị lạnh nhạt, mà Hạ Cơ lại có thể hưởng thụ thương của , trong lòng Lưu Gia giống như bị cái gì đó chặn lại.

      Nếu muốn thành công kết hôn với Bác Nam, cần phải trừ khử Hạ Cơ, càng nhanh càng tốt. Chỉ cần Hạ Cơ chết, người được Bác Nam nâng niu trong lòng bàn tay ta.

      Bác Nam để ý Hạ Cơ như vậy, chắc chắn tha thứ cho phản bội của ! Nếu Hạ Cơ cấu kết cùng với nam nhân khác, Bác Nam còn có thể nhớ mãi quên Hạ Cơ sao?

      Mặc dù Hạ Cơ biết tính toán trong lòng Lưu Gia, nhưng những việc làm của ta nắm trong lòng bàn tay. còn chưa có ra tay, Lưu Gia này thể tiếp tục nhẫn nại rồi. Mới có viên thuốc kích dục nhoi thôi muốn hãm hại ? Lần này chỉ có thể Lưu Gia tự làm tự chịu.

      Buổi trưa Bác Nam ra ngoài làm việc, bàn cơm chỉ có Lưu Gia và Hạ Cơ.

      "Hạ tiểu thư mỗi ngày hầu hạ Bác Soái chắc lầ rất mệt mỏi." Lưu Gia cố ý làm dịu quan hệ của hai người, để cho Hạ Cơ buông xuống đề phòng.

      Hạ Cơ tương kế tựu kế, " mệt. tính tình Bác Soái rất tốt." Hạ Cơ như là nghĩ tới chuyện gì ngọt ngào, cười mỉm. Nụ cười này lại đâm vào mắt Lưu Gia.

      "Như vậy sao, đúng lúc tôi có mang theo bài thuốc gia truyền giúp nữ nhân bồi bổ cơ thể. Uống thuốc này xong, da dẻ trở nên mềm mại, chỗ đó quanh năm đều là phấn hồng, mõi ngày tôi đều dùng thuốc này." Lưu Gia bụm mặt xấu hổ nở nụ cười.

      "Phải ?" Hạ Cơ ra vẻ cảm thấy hứng thú, " đời thực có loại thuốc này?"

      "Đương nhiên, nếu cảm thấy hứng thú, đợi lát tôi sai người hầu ninh thuốc, hai chúng ta cùng uống." Vẻ mặt Lưu Gia chân thành.

      "Như vậy…cám ơn Lưu tiểu thư."

      Sau cơm trưa, người hầu bưng hai chén thuốc tới phòng Lưu Gia. Trong lòng hai người đều mang quỷ kế, bưng chén thuốc uống hơi cạn sạch. Chưa tới vài phút sau, Lưu Gia cảm thấy trong bụng mình như có lửa đốt , biết vì sao bộ ngực rất ngứa, rất muốn được người xoa nắn.

      "Lưu tiểu thư, Bác Soái vừa gọi về ngài quên mang đồ, sĩ quan phụ tá của ngài ấy qua đây lấy, tôi về phòng trước." Hạ Cơ cười cáo từ.

      Món đồ đó là Lưu Gia sai người hầu lấy trộm, đến lúc đó khi sĩ quan phụ tá vào cửa, thấy được Hạ Cơ dục hỏa đốt người, đây phải là cơ hội tốt để bắt kẻ thông dâm sao?

      Lưu Gia nghĩ tới kế hoạch của mình thành công, khóe miệng nhếch lên, chỉ là thời tiết này sao lại nóng như vậy?
      Happyanh, Abby, 101247 others thích bài này.

    5. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 13

      Editor: Trang Thái


      Quả nhiên lát sau sĩ quan phụ tá đến Bác phủ. Chào Hạ Cơ xong, Hạ cơ mời sĩ quan phụ tá vào phòng khách nghĩ ngơi, còn mình đến thư phòng Bác Nam lấy văn kiện. Phòng mà sĩ quan phụ tá chọn đúng là phòng khách mà Lưu Gia ở. Sĩ quan phụ tá nào biết mình là vật hi sinh trong trận chiến của hai người phụ nữ..

      Lúc này Lưu Gia dục hỏa đốt người, nút áo mở ra hai nút, phần của cái yếm lộ ra ngoài, còn thêm mảnh da thịt trắng như tuyết.

      Nếu tại Lưu Gia còn xảy ra chuyện gì quá ngây thơ rồi. Thua ở trong tay Hạ Cơ, Lưu Gia rất cam lòng, nhưng vấn đề trước mắt là ta nơi nào tìm người để dập lửa đây, chẳng lẽ phải tùy tiện tìm người làm ở nhà Bác Nam? Lưu Gia lại cởi thêm nút áo trước ngực, nút thắt yếm gáy cũng được mở ra, khó chịu!

      Cánh cửa đột nhiên được mở ra, Hai người đều sửng sốt. Nam nhân phía ngoài mi thanh mục tú, quân trang phẳng phiu, thắt lưng thẳng tắp, là sĩ quan phụ tá của Bác Nam. Cái yếm của Lưu Gia khó khăn vắt trước ngực, lộ ra mảnh trắng nõn, loáng thoáng còn có thể thấy cái rãnh sâu.

      "Xin lỗi, quấy rầy." Sĩ quan phụ tá vụng trộm nuốt nước miếng, đây là hà Bác Soái, thể làm càn được.

      "Đứng lại." Đối với Lưu Gia người này là lựa chọn tốt nhất. Từng bước từng bước thướt tha tới cửa, sĩ quan phụ tá thấy vậy ngừng hoảng hốt, sợ cái yếm bộ ngực cẩn thận rơi xuống.

      mảng lớn trắn nón đập vào mắt sĩ quan phụ tá, bên trong cái yếm màu đỏ có hai điểm hơi nhô lên, thấp thoáng có thể thấy được chút hồng nhũ.

      Tay Lưu Gia khều cái, cái yếm liền từ ngực tuột xuống. Bộ ngực sữa trắng hồng động lòng người trần trụi ra trước mặt người khác.

      "Gia nhi rất khó chịu," Lưu Gia nâng bộ ngực sữa lên, lại kéo tay áo của sĩ quan phụ tá đặt lên , "Sĩ quan phụ tá hãy giúp Gia nhi thoải mái phen."

      Sĩ quan phụ tá giống như người mất trí, hai tay làm theo chỉ dẫn của Lưu Gia vuốt ve bộ ngực tuyết trắng, xúc cảm trơn mềm.

      Dần dần hai tay ta thoát khỏi bàn tay Lưu Gia, ấn hai quả đào vào bên trong tuyết trắng, rồi dùng lực kéo ra, ta dùng ngón tay thường ngày sờ sung của mình ma sát hai tiểu đầo, làm nó đứng thửng lên. Dưới động tác của nam nhân, ý thức Lưu Gia dần trở nên mơ hồ.

      Thấy sĩ quan phụ tá vào phòng ngủ của Lưu Gia, khóe môi Hạ Cơ kéo ra tạo thành nụ cười mĩm.

      Chẳng biết lúc nào, nữ cả người Lưu Gia hoàn toàn trần trụi, chỉ còn lại cái quần lót ren màu đen. Da thịt trắng nõn được màu đen làm nổi bật càng trở nên mềm mại hơn. Mỗi lần nam nhân hút cắn, đều mang tới chút an ủi cho cơ thể của ta, nhưng sau đó lại càng thêm trống rỗng. Cho đến khi lửa nóng của sĩ quan phụ tá có chút ngăn cách nào để dưới thân ta.

      Cơ thể hư của ưu Gia ngừng ma sát với lửa nóng, sĩ quan phụ tá bị khiêu khích như vậy, nén giận, nhắm ngay hoa huyệt lập tức vọt vào.

      Cả người Lưu Gia đều thấy đau đớn, rất nhanh dưới tác dụng của thuốc liền muốn bị đâm mạnh. Sĩ quan phụ tá sau khi chọc thủng tầng trở ngại kia càng dũng mãnh hơn, giữ lấy thắt lưng Lưu Gia đâm thẳng về phía trước. Hoa huyệt phía dưới khít khao trơn mềm, gắt gao cuốn lấy dị vaatj xông vào.

      Cơ thể hai người ngoài ý muốn ăn nhịp với nhau,hai chân Lưu Gia quấn lấy thắt lưng mạnh mẽ của , giao tất cả quyền chủ động cho . Sĩ quan phụ tá cũng phụ kỳ vọng, cắm vào mạnh làm Lưu Gia cao trào ngừn.

      Nghe từ trong phòng phát ra những tiếng rên rỉ mập mờ, Hạ Cơ vờ như lơ đãng mở cửa phòng Lưu Gia ra, sau đó thét lên tiếng chói tai.


      Chương cuối

      Editor: Trang Thái


      Tuy rằng Lưu Gia từng ra nước ngoài du học, tư tưởng cởi mở, nhưng cùng nam nhân tư thông trước khi cưới tát vào mặt Lưu Phong, làm ông mất hết mặt mũi. Nhận được cấp báo đưa từ Tây Bộ đưa tới, cầu Lưu Gia mau trở về chuẩn bị thành hôn cùng sĩ quan phụ tá. Khối u nhọt này bị Hạ Cơ nhổ cách dễ dàng, từ nay về sau mỗi ngày chỉ cần cùng Bác Nam lầm chút chuyện xấu hổ là được.

      Bữa sáng tại Bác Gia luôn đơn giản, thanh đạm ngon miệng. Nhưng trong dạ dày Hạ Cơ lại trào lên men chua, cực kỳ thoải mái. Vừa ăn hai cái bánh quẩy, trong bụng liền sôi trào, Hạ cơ chạy nhanh vào toilet, nôn mửa liên tục.

      Nghe tiếng từ bên trong toilet truyền ra, Bác Nam ngừng lo lắng. Gần đây Hạ Cơ có bị cảm, sao lại nôn được, quay người liền sai người hầu gọi bác sĩ riêng đến.

      Bác sĩ nhanh chóng được đưa tới, bắt mạch cho Hạ Cơ. Sau đó nở nụ cười làm Bác Nam hiểu thế nào.

      "Chúc mừng Bác Soái." Bác sĩ chắp tay."Hạ tiểu thư có thai."

      "Có thai?" Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Bác Nam còn vẻ tỉnh táo như ngày thường, quá hai giây liền ôm Hạ Cơ vào lòng hung hăng hôn hai cái "Ta sắp làm ba."

      Hạ cơ còn chưa chuẩn bị tốt để làm mẹ, chỉ là nghĩ đến đứa bé trong bụng là của Bác Nam, cùng nuôi lớn đứa , trong lòng nhịn được ngọt ngào. Đứa bé này giống ai đây?

      Từ khi Hạ Cơ có thai tới nay, Bác Nam càng thêm thương . Thời gian dần dần trôi qua, bụng của Hạ Cơ cũng càng ngày càng lớn, mỗi ngày đều là Bác Nam tự tay giúp tắm rửa, từ trong ra ngoài đều bỏ sót.

      Có lẽ là vì mang thai nên càng ham muốn hơn, cố tình Bác Nam lại nghe lời bác sĩ dặn thể chạm vào . Có mấy lầntrong lúc tắm, lửa nóng của Bác Nam lửa nóng đều chống vào bụng , nhưng vẫn cứng rắn nhịn xuống.

      Nếu ngươi cho nam nhân ăn no chừng bị con hồ ly tinh nào đó dụ dỗ mất. Hôm nay Hạ Cơ quyết định phải cùng Bác Nam làm đến cùng.

      Hạ Cơ nằm trong bồn tắm, cả người trần trụi, Bác Nam còn hì hục tắm rửa cho . Thỉnh thoảng từ Hạ Cơ lại phát ra vài vài tiếng nũng nịu, Bác Nam nhịn hơn ba tháng, chút ám chỉ cũng đủ để cho tiểu đệ đệ của ngẩng đầu.

      Bàn tay từ từ dời xuống, đến phía trong bắp đùi dừng lại, rửa qua loa, nhưng Hạ Cơ lại hài lòng.

      “Vào bên trong chút, ở đó còn chưa được rửa qua." Nữ vương ra lệnh, đành phải vâng theo.

      Bàn tay to lại đưa vào khe hở giữa hai chân, còn kì cọ cẩn thận.

      "Lại sát vào bên trong cút nữa." cuối hơi nâng cao làm cho Bác Nam chỉ có thể nghe lời.

      chạm tới hai cánh hoa, Bác Nam dứt khoát rửa sạch chỗ này.

      "Bên trong cũng muốn tắm." Hạ Cơ đắc ý, Bác Nam cắm hai ngón tay vào, ở bên trong ngọ nguậy lung tung. tại Hạ Cơ rất nhạy cảm, bên trong ướt đẫm, cái miệng phst ra tiếng ngâm nga theo động tác của Bác Nam.

      Hạ Cơ nắm lấy gốc rễ của Bác Nam, "Em muốn nó tắm rửa cho em." Trong mắt tràn đầy cám dỗ.

      Hạ thân Bác Nam nhịn đến mức muốn nổ tung, tay kéo Hạ Cơ từ trong nước ra ngoài, tay cầm lấy lửa nóng của mình, cắm thẳng vào hoa huyệt. Hai người cùng nhau phát ra tiếng ngâm dài thõa mãn. Bác Nam đỡ lấy lưng Hạ Cơ, cẩn thận chuyển động.

      Ngày hôm sau, lúc Hạ Cơ rời giường, Bác Nam biết chỗ nào. Lúc chuẩn bị đứng daayj phát ngón áp út cuả mình nhiều thêm cái nhẫn lấp lánh. Hạ cơ đưa mắt nhìn hồi lâu, khóe miệng cuối cùng cũng nở nụ cười.

      Ba tháng, Bác Nam chuẩn bị xong hôn lễ, chỉ thiếu mỗi dâu, nơi này còn cần phải ở lại nữa rồi.
      Happyanh, 1012, MaiAnhSF51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :