1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên nhanh - H] Hạ Cơ - Tưởng Cật Đa Đa Nhục - Thế giới 2: Chương 1-2

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 8


      Lúc này Tần Thời bị dục vọng thiêu đốt còn chút lí trí nào. nắm chặt lấy vòng eo mảnh mai của Hạ Cơ, đâm mạnh vào trong.

      "A!" Hạ Cơ hét lên, dưới thân truyền đến trận đau đớn, còn có cảm giác căng trướng. Tần Thời cũng là lần đầu tiên, hạ thân bị mị thịt khít khao vặn chặt như muốn vặn gảy bảo bối của , "Thả lỏng chút, nương tử." Bàn tay to vỗ vỗ mông Hạ Cơ.

      Hạ Cơ biết cứ giằng co như vậy chỉ có nàng là chịu khổ, mở chân lớn ra thêm chút, hít sâu, thả lỏng người. Tần Thời cắm ở bên trong lát mới thích ứng được với ẩm ướt khít khao bên trong. Sau đó bắt đầu ra vào vào ra ra với biên độ , miệng huyệt chảy ra cỗ máu càng tôn lên làn da trắng nõn như ngọc của Hạ Cơ.

      Côn thịt thô dài bên trong hoa huyệt vuốt phảng những nếp uốn của vách tường hoa, cũng may nước bên trong tương đối nhiều, độ trơn tương đối cao, Tần Thời ra ra vào vào cũng cực kì thông thuận. Chỉ có điều mỵ thịt luôn bám chặt lấy lửa nóng của , thít chặt đến độ hận thể ngay lập tức bắn ra cho rồi.

      Tần Thời muốn xem khoái cảm này nên tăng tốc độ hành quân lên, tiếng nước vang lên ngừng, hương hoa đào tràn ngập khoang mũi như tiếp thêm sức lực cho , động tác dưới thân biến đổi đa dạng.

      Cơ thể trắng hồng của tiểu cừu non bị va chạm run lên, khiến người thương tiếc. Mái tóc đen bóng xõa ra khắp gối, có vài sợi nghịch ngợm bám lên hai má nàng.

      Gương mặt xinh đẹp lúc này càng thêm kiều mỵ, lông mi dài chớp chớp, mắt phượng hồng hồng, nhiều lấp lánh ánh nước, mê hoặc lồng người. Tiếng rên rỉ ngọt ngào chưa tùng ngừng lại, Tần Thời nghe xong chỉ biết càng đánh càng mạnh, mỗi lần tiến quân đều cắm thẳng vào tận cùng. Cơ thể Hạ Cơ bị kích thích giật nảy lên.

      Đôi chân dài thẳng tắp lúc đầu còn quấn lấy thắt lưng Tần Thời, sau lại lại bị Tần Thời đặt lên vai . Cái vú lắc lư lên xuống, Tần Thời có thời gian an ủi chúng, khiến chúng ngứa ngáy, cứng rắn vểnh cao.

      còn cách nào khắc, Hạ Cơ đành tự thân vận động. nàng tự mình nắn bóp lấy hai luồng đầy đặn, miết nhũ tiêm, nhấn nó lún vào thịt vú, sau đó lại kéo nó ra ngoài mới miễn cưỡng an ủi cảm giác hư cơ thể, trong miệng còn phát ra tiếng hừ hừ đầy thõa mãn.

      Tần Thời thấy Hạ Cơ dâm đãng như vậy, lẹc đạo phất ra càng mạnh hơn, hận thể đem toàn bộ nhét vào tiểu huyệt thần bí của nàng.

      Như vậy còn chưa hài lòng, lật người nàng lại, để nàng quỳ giường, sau đó cắm lửa nóng vào mỵ huyệt mê người. Hạ Cơ biết đêm nay thử bao nhiêu tư thế, chút thương hoa tiếc ngọc cũng có. hành hạ nàng cho đến khi giường trải đầy bạch dịch mới bằng lòng thu tay.

      biết kiếm ở đâu ra cái khăn trải giường mới, sau khi dọn dẹp xong xuôi lại nhét tiểu bảo bối của mình vào mỵ huyệt của nàng rồi mới chịu ngủ. Lửa nóng của thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, láp đầy con đường hoa. Hạ Cơ động cũng dám động, sợ đánh thức tiểu cầm thú này, đến lúc đó thua thiệt vẫn là nàng, cứ như vậy trải qua đêm nửa tỉnh nửa mê.

      Các huynh đệ trong trại đều biết hôm nay là ngày đại hỉ của Tần Thờ nên đến gọi bọn họ rời giường, hai người cứ như vậy ngủ thẳng tới giữa trưa ngày hôm sau.

      Hạ Cơ là bị lửa nóng dưới thân đánh thức. cứ ngừng ra ra vào vào, biết đến khi nào mới chấp nhận đánh trống lui binh.

      "Tướng công, thiếp đói bụng." Hạ Cơ rất muốn rời giường ăn cơm.

      " phải ta đút nàng ăn sao?" Tần Thời cả người đầy mồ hôi .


      Chương 9


      Đến khi mặt trời ngã về phái tây, Tần Thời mới thu binh đình chiến. Hạ Cơ vừa mệt vừa đói đến nổi ngực dán vào lưng.

      Những món bày bàn đều là những món nàng thích ăn, điều này mới khiến nàng hài lòng chút. Ngay cả thịt cũng là Tận Thời tự mình lựa chọn, Hạ Cơ ăn vui quên trời đất.

      "Thiếu trại chủ, Huyện lệnh ở ngoài sơn trại, còn dẫn theo ít binh mã, muốn gặp thiếu trại chủ." Tiểu đệ hốt hoảng chạy tới thông báo.

      Tần Thời nghe xong vẻ mặt ngưng trọng, quan hệ của bọn họ với Huyện lệnh vẫn luôn tệ, như vậy người khiến Huyện lệnh phải điều binh động mã, rất có thể là Hạ Cơ.

      Huyện lệnh cũng rất khổ não, nếu là nương nhà bình thường, ông nhắm mắt cho qua, thuận nước đẩy thuyền. Nhưng lần này người mà Tần thời bắt lại là thiên kim nhà Tể tướng. Hạ đại nhân từ kinh thành ngàn dặm xa xôi chạy tới đây, nếu Tần Thời còn chịu thả người, biết gặp bao nhiêu phiền toái nữa đây.

      Từ lúc Hạ tể tướng nhận được tin nữ nhi mất tích, lòng nóng như lửa đốt, cuối cùng cũng biết được nàng ở trong tay bọn thổ phỉ. Trùng hợp cũng tìm con trai của cố nhân gần đây, Hạ Tể tướng liền ngựa ngừng vó đuổi tới nơi này.

      Người đương nhiên là phải trả lại, chỉ có điều muốn tự mình đưa Hạ Cơ trở về, coi như là ra mắt nhạc phụ tương lai.

      "Nghiệp chướng!" Nam nhân bảy thước trước mặt ông cũng gọi là Tần Thời, trùng tên với con trai của cố nhân. Diện mạo có bảy phần tương tự với bạn tốt, rất có phong phạm năm đó của cha . Chỉ là trình độ biết xấu hổ này, cố nhân cho dù cưỡi bảo mã cũng khó có thể đuổi kịp. lại có thể chưa được cho phép của ông mà dám thành thaan với nữ nhi bảo bối, chén trà thượng hạng bàn bị Hạ tể tướng dùng tay quét hết xuống đất.

      "Mang theo đống sính lễ này của ngươi, cút cho ta." Hạ Thừa tướng giận kiềm được.

      "Cha!" Hạ Cơ còn muốn thay Tần Thời chuyện, "Người đâu, đưa tiểu thư về phòng." Nữ nhi mình tân tân khổ khổ nuôi mười mấy năm, mới có hai ngày thôi trở thành bảo bối của kẻ khác, cho dù bất kỳ người cha nào cũng đều thể chấp nhận được.

      Tần Thời thấy Hạ Thừa tướng tức sủi bọt mép, biết ông chỉ là nhất thời tiếp nhận được này, đành mang sính lễ ra ngoài.

      Ngày hôm sau, lại mang sính lễ đến nhà Hạ thừa tướng, liền bị Hạ Thừa tướng sai gia đinh tạt nước lên người . Tần Thời cả người ướt đẫm, nhưng khí độ mất.

      Ngày thứ ba Hạ Thừa tướng đóng cửa thả chó, Tần Thời và các huynh đệ đều có võ công, bắt sống đám chó treo lên giữa sân. Khiến Hạ thừa tướng tức giận, sau đó lại là trận đánh mắng.

      ... việc này ầm ĩ cả kinh đô ai biết, Hạ thừa tướng biết cứ giằng co như vậy cũng phải là cách.

      "Tần Thời, phải là ta chướng mắt ngươii." Hạ Thừa tướng vuốt vuốt chòm râu của ông, "Ngươi và Cơ nhi nếu có vợ chồng chi thực, vậy thành thân ."

      Tần Thời nghi ngờ nhìn Hạ Thừa tướng, tin rằng trời cho cái bánh nhân thịt, câu sau chắc là điều kiện kèm theo. "Cám ơn nhạc phụ." Tần Thời thức thời bày tỏ vui sướng cùng cảm tạ, còn chuyện khác tính sau.

      "Có điều ngươi muốn thành thân với nữ nhi của ta cũng phải đơn giản như vậy." Hạ Thừa tướng mang theo thâm ý nhìn , "Nếu ba năm sau ngươi có thể đạt được vinh quang như phụ thân ngươi năm đó, ta liền gả con cho ngươi. Nếu thể thành công, vậy cũng đừng trách ta gậy đánh uyên ương."

      "Cẩn tuân nhạc phụ dạy bảo." Tần Thời để sính lễ ở lại, mình rời .

      tại tình hình chiến đấu ở biên cương hết sức căng thẳng, hầu hết những nam nhân nước đều lên tiền tuyến bảo vệ quốc gia, cống hiến phần lực. Tần Thời có lý do gì mà từ chối?

      Chuẩn bị xong hành lý, mang theo lệnh bài nhạc phụ cho xuất phát biên quan.
      Happyanh, Mê Sắc, Mật ^ Mật41 others thích bài này.

    2. Jenny Hoàng

      Jenny Hoàng New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      tới trang đầu H r:yoyo51: thế giới thứ nhất này giải quyết nhanh gọn :040:k biết mấy thế giới sau thế nào.

    3. Lezy

      Lezy New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      4
      Hóng hóng ing~~~ mong nàng sớm ra chương mới

    4. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 10


      Tần Thời nghĩ nghĩ, sau đó vụng trộm chạy vào trạm dịch, tìm Hạ Cơ lời từ biệt.

      Hạ Cơ nghe xong lời của cha, biết Tần Thời ngày mai phải đến biên quan, trằn trọc ngủ được. Nàng mở cửa sổ nhìn ánh trăng bên ngoài, ánh trăng tron trẻo lạnh lùng chiếu lên mặt Hạ Cơ, da thịt bóng loáng như ngọc.

      Đột nhiên bên ngoài có bóng người thoảng qua, xuất trước mặt nàng… Là Tần Thời!

      "Mặc ít như vậy, sợ cảm lạnh à." Tần Thời cởi áo khoác của mình mặc lên người nàng.

      "Sao bây giờ chàng mới đến?" Giọng Hạ Cơ mang theo ủy khuất, nàng còn lo lắng qua được cửa của phụ thân.

      Tần Thời ôm Hạ Cơ vào trong ngực, bầu khí xung quanh tĩnh lặng. Hạ Cơ ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ của , đầu dựa vào vòm ngực cứng rắn.

      " luyến tiếc chàng." Hạ Cơ thấp giọng nỉ non, triền miên.

      Tần Thời phải người dễ dàng thổ lộ nỗi lòng, chỉ ôm chặt lấy Hạ Cơ, khẽ hôn lên mái tóc nàng. Tuy rằng Tần Thời chuyện, nhưng Hạ Cơ có thể cảm nhận được quý trọng của . Nhưng mà Hạ Cơ cũng thích cái dáng vẻ hủ nút này của .

      Ngẩng đầu, Hạ Cơ hôn lên hầu kết khiêu gợi của Tần Thời. Tần Thời hừ tiếng, Hạ Cow để lại vài dấu hôn lên cổ .

      "Đến đó, chàng có thể có nữ nhân khác hay ?" Hạ Cơ dung đôi mắt sáng trong trẻo nhìn , lấp loáng ánh lệ quang.

      Tần Thời có kinh nghiệm dỗ dành nữ nhân, đành lòng nhìn nàng rơi lệ, liền đặt nụ hôn mềm mại lên mi mắt nàng. Nụ hôn từ từ dời xuống dưới, qua cánh mũi khéo léo, đôi môi như hoa, hai gò má ửng hồng đều hôn qua lần. Hôn hôn, nụ hôn an ủi đơn thuần cũng còn chỉ là an ủi nữa. Đêm hôm khuya khoắc, nam quả nữ, cho dù nghĩ tới dục vọng cũng rục rịch thức tỉnh.

      Tần Thời bước đến chiếc giường bên cửa sổ, đem cửa sổ đóng lại, Nếu có phát ra tiếng động gì, cũng có thể ngăn trở hai. Áo khoác người Hạ Cơ chẳng biết lúc nào rơi xuống, Hạ Cơ chỉ mặc chiếc áo lót mỏng manh đứng bên cạnh bàn.

      Hai đôi môi luôn dán lấy nhau, lần này chỉ đơn giản là ma sát bên ngoài nữa, mà là trực tiếp đưa đầu lưỡi vào thăm dò trong khoang miệng đối phương, dây dưa quấn quýt. Khi hai đôi môi tách ra còn kèm theo sợi chỉ bạc.

      Tần Thời ôm Hạ Cơ lên bàn, kéo vạt áo nàng ra, cảnh đẹp bên trong liền bại lộ hoàn toàn trước mắt . Cái yếm đỏ thẫm tôn lên da thịt trắng hơn tuyết, hai luồng cao ngất ngạo nhân vểnh lên. Tần Thời chút khách khí trực tiếp cách cái yếm tơ lụa bắt lấy bên ngực, mềm mại co dãn.

      Hạ Cơ cúi đầu thấy động tác của Tần Thời, gương mặt sớm đỏ bừng mảnh, hàm răng cắn chặt môi dưới, sợ mình phát ra thanh kỳ quái đánh thức tỳ nữ gác đêm bên ngoài. Hạ Cơ càng nhẫn, Tần Thời xuống tay lại càng nặng.

      Tần Thời cảm thấy vẫn chưa thõa mãn, trực tiếp kéo cái yếm của Hạ Cơ xuống, hai luồng no đủ từ bên trong nhảy ra, trắng noãn lắc lư trước mắt . Tần Thời như lang như hổ nhìn chăm chú vào hai đại bảo bối, lúc chúng dừng lại đánh lên đó hai cái, hai luồng đầy đặn này lại dao động.

      "Tướng công, đừng mà." Hạ Cơ bị cảnh tượng hổ này làm cho dám ngẩng đầu lên. Tần Thời xuống tay nặng, nhưng thanh lại vang dội, hai vú cũng để lại vết đỏ. Hai viên hồng mai sớm chịu nổi kích thích dựng đứng lên, chờ đợi Tần Thời nhấm nháp.

      Tần Thời chơi mới ngậm lấy hai viên đầu vú , thay phiên đưa vào miệng, bỏ sót bên nào. Hai bàn tay đặt hai bên hông bộ ngực, dùng sức ép lại, tạo ra cái rãnh sâu, tham lam ngậm lấy hai viên đào vào miệng.


      Chương 11


      Tần Thời nằm trước ngực nàng, tựa như đứa bé. Trong lòng Hạ Cơ bỗng nhiên dâng lên tình thương của mẹ, dịu dàng ôm Tần Thời vào lòng.


      Đầu vú bị hút đến sưng đỏ lên, kiêu ngạo đứng thẳng, đầu lưỡi nhàng liếm láp xung quanh. Lúc này Hạ Cơ cũng bất chấp ngượng ngùng, chỉ biết ưỡn ngực đón ý hùa theo Tần Thời.

      Bàn tay chui vào vạt áo lót mở rộng, từ tấm lưng bóng loáng sờ đến vòng eo thon , đó là điểm mẫn cảm của Hạ Cơ. xoa nắn nơi đó, Hạ Cơ chỉ có thể nâng cao eo, đưa nửa của mình càng tiến lại gần về phía Tần Thời.

      Hạ Cơ bị bế lên, váy dài biết từ khi nào nằm mặt đất. người chỉ còn chiếc áo lót mỏng manh. Mỹ nhân quần áo nửa đóng nửa mở, cơ thể bạch ngọc trong bóng tối tựa như phát ra ánh sáng, so với lúc mặc quần áo càng dụ hoặc hơn.

      Ngón tay quen thuộc tiến vào nơi tư mật, cảm giấc vẫn tốt đẹp như trước, mềm mại trơn nhẵn, có điều hình như dũng đạo càng thít chặt hơn. Cũng may từ trước đến nay chỗ này luôn nhiều nước, Tần Thời cần tốn thời gian để lo lắng về vấn đề bôi trơn này, kéo dài phần mở đầu chẳng qua chỉ là tình thú mà thôi.

      Tiểu huyệt của Hạ Cơ còn chưa có được Tần Thời khám phá kĩ càng. Ngón tay vừa tiến vào bị cuốn lấy, ngón tay vừa kéo ra, phía dính đầy mật ngọt. Tần Thời trực tiếp đem ngón tay đưa đến bên miệng Hạ Cơ.

      “Liếm chút .” Giọng điệu của tựa như thỉnh cầu lại tựa như mệnh lệnh. Hạ Cơ tuy rằng muốn, nhưng nghĩ đến Tần Thời ngày mai phải đến chiến trường, Hạ Cơ liền mềm lòng, hé miệng ngậm lấy. Những nam nhân cổ đại ra sa trường, có bao nhiêu người có thể bình an quay về? Tuy đời trước mang chiến công và vinh dự trở về, nhưng ai biết đời này liệu có biến cố gì ?

      Tần Thời chỉ nhất thời tâm huyết dâng trào, muốn nàng liếm , nhưng cảm nhận được mềm mại nóng ấm trong miệng nàng, cái lưỡi tỉ mỉ liếm qua khắp ngón tay, sót chỗ nào, thậm chí còn hơi mút vào, Tần Thời lại muốn rút ra. bị loại khoái cảm này làm cho muốn hôn mê, tiểu quái thú phía dưới cấp tốc ngẩng đầu lên, hưng phấn thôi.


      Tự mình cởi quần áo, lửa nóng đặt ở trước cửa hoa huyệt, chỉ chờ chực tấn công. Hạ Cơ liếm hăng hái, phút đề phòng phía dưới liền thất thủ. Tần Thời ngay cả rên cũng rên tiếng đem lửa nóng tiến thẳng vào, trơ mắt mà nhìn tiểu huyệt bị mở căng ra.

      Tần Thời hừ , Hạ Cơ sơ ý liền cắn phải ngón tay trong miệng. Đau đớn càng khiến cho Tần Thời cuồng bạo, bóp lấy eo Hạ Cơ, ra sức luật động. Hạ Cơ chỉ có thể chút phản kháng nào bị lắc qua lắc lại.

      Bộ ngực sữa cũng chịu thua kém, phập phồng lên xuống ngừng. Tần Thời thấy chúng đáng thương, liền ngậm bên vào miệng, sau đó ra dấu bảo Hạ Cơ tự mình âu yếm bên còn lại. Hạ Cơ cũng thẹn thùng, tự mình nắm lấy, vuốt ve. Tần Thời thích nhất là nhìn Hạ Cơ phóng đãng, phía dưới va chạm càng thêm dùng sức.

      Tần Thời sợ Hạ Cơ kích động mà lớn tiếng, cầm lấy cái yếm vừa mới ném loạn lên bàn, nhét vào miệng nàng. Tuy rất thích tiếng kêu rên của Hạ Cơ, nhưng tình thế tại rất bất đắc dĩ, chỉ có thể chấp nhận nghe tiếng hô hấp nặng nề của nàng, xem như an ủi.


      Tần Thời giống như biết mệt là gì, ngừng đâm vào rút ra, đổi tư thế mới cũng là lúc bơm thêm sức lực. Hai người biết mệt mỏi làm cả đêm, bên trong Hạ Cơ chứa đầy đời sau của Tần Thời. Tần Thời thấy trời sắp sáng, đành phải tình nguyện rút ra khỏi người Hạ Cơ.
      Last edited: 19/12/17

    5. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Chương 12


      “Ta phải .” Tần Thời hôn lên trán Hạ Cơ.

      Hạ Cơ tuy nỡ nhưng cũng biết giờ phút này nàng thể giữ lại, chỉ có thể nhìn mặc quần áo, sau đó thuận tay lấy cái yếm của nàng nhét vào trong ngực, “Mỗi khi nhớ nàng lấy ra nhìn”. Hạ Cơ trơ mắt nhìn nhảy từ cửa sổ ra ngoài, trong lòng đột nhiên trống rỗng.

      Tần Thời dẫn theo số huynh đệ tới biên quan. Hạ Thừa tướng tuy rằng có viết phong thư, nhưng chỉ Tần Thời là con trai của người bạn cũ, cần phải đối xử đặc biệt, cho nên quân địa phương cũng tùy ý cho Tần Thời cái chức vị.

      Hoàn cảnh nơi này kém xa so với sơn trại, cũng có ai vì là thiếu đương gia mà cung kính. Cũng may Tần Thời chuẩn bị trước tâm lí chịu khổ, nhập gia tùy tục, cùng quân đội ăn ăn uống uống.

      Ngày thường cũng đọc qua ít binh thư, cho nên nhanh chóng bộc lộ tài năng giữa đám binh lính. Ở nơi này, với những người có bối cảnh như , nếu muốn thăng chức phải có dũng khí sợ chết cùng mưu trí. Mà hai điều này Tần Thời đều có, nhanh chóng trở thành người quan trọng trong quân. năm dần trôi qua, Tần Thời cách mục tiêu vẫn rất xa.


      Hoa nở hoa tàn lại năm nữa, đảo mắt ba mùa xuân qua. Hạ Cơ cũng thành lỡ . Mỗi lần tham dự yến hội, nàng luôn là đối tượng của rất nhiều nam nhân. Quyền lực của Tể tướng càng ngày càng lớn, người muốn bu vào cũng càng ngày càng nhiều.

      Có Trạng Nguyên, cũng có thiếu gia gia cảnh giàu có, cũng có các tài tử ái mộ mỹ mạo của nàng… Những người này đều muốn tiền, muốn quyền, có mấy người chân chính muốn nàng. Hạ Cơ nghĩ vậy cũng nhịn được cười giễu phen.

      Mỗi tháng Tần Thời đều gửi thư về báo bình an. Lúc nàng nhận đươc thư cũng là lúc nàng vui vẻ nhất. Từ những gì viết trong thư, nàng biết chức quan của , phụ thân hình như cũng ra ít lực.

      Chiến biên quan biết khi nào kết thúc, đối phương thế tới ào ạt, ngừng có chiến hữu bên cạnh ngã xuống, nơi đó người dân luôn sống trong chiến hỏa mù mịt, còn nơi này, đám quyền quý vẫn như cũ ngợp trong vàng son, phảng phất như những chuyện chiến tranh đó liên quan gì đến bọn họ, đánh giặc cũng đánh tới kinh đô.

      Nhưng mà hai tháng rồi Hạ Cơ nhận được thư của Tần Thời, trong lòng khỏi lo lắng, sợ xảy ra chuyện. Ba năm ước định đảo mắt đến, Tần Thời cũng khi nào về.

      “Hạ nương gặp chuyện phiền não sao?” Mỹ nhân phát ngốc cũng mê người như vậy. Chương Nhiên ngắm đến ngây người, đệ nhất mỹ nhân kinh thành quả nhiên là danh bất hư truyền.

      Chương Nhiên là con trai út của Binh Bộ thượng thư, cũng là Bãng Nhãn năm nay. Bởi vì bối cảnh gia đình, triều như cá gặp nước, mới ba tháng thăng liền hai cấp, chức quan so với Trạng Nguyên còn muốn cao hơn, câu phong quang vô hạn cũng quá.

      “Chương đại nhân.” Hạ Cơ hơi hơi phúc thân. Người tổ chức hội ngắm hoa lần này là chính thê của Binh Bộ thượng thư, cũng chính là mẫu thân của Chương Nhiên. Chương Nhiên tuổi , Chương mẫu cũng có ý muốn nhân cơ hội này chọn lựa con dâu. Vốn dĩ Hạ Cơ muốn chối từ, nhưng Hạ Tể tương với Binh Bộ thương thư luôn giao hảo với nhau, mọi người đều biết tiểu thư Hạ gia so với thiên tiên còn đẹp hơn, nếu nàng chính là làm mất mặt Hạ gia.

      Tuy rằng tại dân phong cởi mở, nam nữ đều có thể tham dự cùng yến hội, nhưng Hạ Cơ dù sao cũng là tiểu thư chưa xuất giá, thể cùng nam nhân trò chuyện lâu. Hạ Cơ xoay người muốn , lại bị Chương Nhiên ngăn lại. cứ ngơ ngác mà nhìn Hạ Cơ lời nào, đây chính là hành động vô lễ.

      “Chương đại nhân còn có chuyện gì sao?”


      Chương 13


      Hạ Cơ thấy vô lễ như vậy sắc mặt tốt chút nào. Chương Nhiên bị Hạ Cơ lạnh giọng gọi hoàn hồn.

      “Hạ nương, tại hạ thất lễ.” Chương Nhiên lập tức rút tay về, kinh ngạc vì mình lại lỗ mãng như vậy, khác gì đám thiếu gia quần áo là lượt chuyên ức hiếp nữ nhân. Chương Nhiên vừa định giải thích, Hạ Cơ sớm quay đầu lại rời . Nhìn bóng dáng giai nhân yểu điệu, trong lòng Chương Nhiên tràn đầy tiếc hận.

      Mục đích của buổi yến hội hôm nay chính là để tìm thê tử, những nương chưa gả tham dự đều có ý muốn cùng Chương gia liên hôn. Vậy Hạ nương đến đây, có phải cũng có ý như vậy hay ?

      Hạ Cơ bị Chương Nhiên quấy nhiễu mà phiền lòng, nàng lại lo lắng chiến nơi tiền tuyến, vạn nhất Tần Thời gặp bất trắc, nàng phải làm gì đây? Cứ như vậy Hạ Cơ trằn trọc đêm ngủ.

      “Nhiên nhi, con có coi trọng nương nhà ai ?” Chương mẫu gọi Chương Nhiên đến dò hỏi.

      Chương Nhiên ở quan trường như cá gặp nước, nhưng về mặt tình trường lại rất ngây thơ, nghe mẫu thân vừa hỏi liền đỏ mặt.

      Nhi tử là do chính mình sinh ra, Chương mẫu còn có cái gì hiểu. Nghe người hầu ngày hôm qua thấy Chương nhiên lôi kéo Hạ tiểu thư nhà thừa tướng buông tay. Đứa này, giống phụ thân , đều là ngốc tử. May mắn dáng vẻ đường đường, ngọc thụ lâm phong, nếu nơi nào có thể thú được nương nhà người ta.

      “Là Hạ gia nương?”

      “Vâng.” Đêm qua Chương Nhiên luôn nhớ đến gương mặt quốc sắc thiên hương, bàn tay ngọc dài, cả đêm ngủ. Chương Nhiên lúc này cũng rất nóng lòng cưới giai nhân trong lòng về nhà, nếu nàng cứ ngày ngày xuất quấy nhiễu vào giấc ngủ phải làm sao?

      Nhi tử cũng coi như thông suốt, Chương mẫu vui vô cùng. “Được. lát ta bàn với phụ thân con.” Chương phụ và Hạ Thừa tướng quan hệ rất tốt, nếu hai nhà có thể thành thân gia, cũng là thân càng thêm thân, chẳng phân biệt ngươi ta.

      Việc này thể chậm trễ, Chương mẫu để Chương phụ thăm dò ý tứ của Hạ thùa tướng, nếu là đồng ý, bà liền an bài bà mối tới cửa.

      Tần Thời có tin tức, Chương thượng thư lại thành khẩn, Hạ Thừa tướng trong lúc nhất thời cũng biết phải lựa chọn như thế nào. Kỳ hạn ba năm đến, nữ nhi tuổi lại , nếu còn gả, trở thành lỡ . Lại tên tiểu tử Chuơng Nhiên kia, ở trong đám cùng lứa cũng là đứng đầu.

      Hạ Thừa tướng đầu tiên là tìm nữ nhi thương nghị, loại chuyện này vẫn nên để nàng tự mình quyết định thôi.

      “Phụ thân, cuộc đời này nữ nhi ngoài Tần Thòi ra gả cho người khác.” Hạ Cơ kiên quyết như vậy là điều Hạ Thừa tướng ngờ tới. Có điều nếu đây là quyết định của nữ nhi, làm phụ thân cũng tiện cái gì, muốn chờ chờ , chẳng lẽ ông lại nuôi nổi? Hạ Thừa tướng cuối cùng cũng cự tuyệt đồng liêu.

      Chương Nhiên biết tin thương tâm thôi, chỉ cần Hạ Cơ gả, cũng lấy vợ. Nam nhi tới tuổi phải thành gia lập nghiệp, thái độ này của khiến Chương mẫu lo lắng muốn chết, đến khi nào bà mới có thể ôm tôn tử đây?

      Thoắt cái năm nữa lại trôi qua. Tần Thời vẫn có tin tức, Hạ Tể tướng nhìn nữ nhi tinh thần ngày càng sa sút khỏi nóng vội, mỗi ngày đều bắt nữ nhi tham gia đủ loại yến hội. Hạ Cơ nào có tâm tình cùng người khác ngắm trăng, nhìn sao, từ thơ từ ca phú tới nhân sinh triết học? Mỗi ngày đều sầu muộn, nhưng ra lại khiến ít nam nhân mê muội. Muốn cầu được mỹ nhân mà tốn ít tâm huyết.

      Thời gian vội vàng trôi qua, Tần Thời và Hạ Cơ chia lìa 5 năm. Hạ Thừa tướng rốt cuộc nhịn được, cứ giữ đại nương như vậy trong nhà còn mặt mũi nào nữa? Từ khi Hạ Thừa tướng có ý trong năm nay phải bắt Hạ Cơ xuất giá, khách đến Hạ gia nối đuôi ngừng, người đến cầu thân nối liền dứt.
      Last edited: 19/12/17
      Happyanh, 1012, Mê Sắc42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :