(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 103: Đối chiến
      Lại trận thanh kim loại va chạm vào nhau phát ra từ võ đài , kiếm quang bén nhọn bắn ra bốn phía, hai đạo thân hình cơ hồ đồng thời bắn ngược ra, lui về mấy bước mới ổn định được, mặt đất cứng rắn cũng bị lực đạo mạnh mẽ trực tiếp hóa thành mảnh phấn vụn.

      “Khục” Hàn Như Liệt ho tiếng, máu tươi từ khóe miệng chậm rãi tràn ra, mi mắt khẽ rủ xuống, khiến cho mọi người thấy nét mặt của .

      Vốn là bộ áo trắng chỉnh tề giờ đây lại có thêm mấy đạo vết kiếm, lúc dừng lại mọi người mới hoàn toàn thấy , vết máu ngừng nhuộm đỏ bộ áo trắng.

      Trái lại quần áo người Lương Tĩnh Viên chỉ có vài chỗ rách, người cũng có nửa điểm tổn thương, hiển nhiên phen giao thủ lúc trước Hàn Như Liệt ở thế hạ phong.

      Nhìn thấy khác biệt giữa hai người, đệ tử Lương gia đều là vẻ mặt kích động, Lương Tĩnh Viên và Mộ Chỉ Ly ở Truyền thừa chi địa đánh trận khiến cho bọn họ bị mất mặt trước những đệ tử của Đông Phương gia, hôm nay biểu của Lương Tĩnh Viên chắc chắn có thể gỡ hoà cho ván thua lúc trước!

      “Ngươi phải là đối thủ của ta!” Lương Tĩnh Viên lạnh lùng , khuôn mặt tuấn giương lên nụ cười tự tin , trong mắt che dấu chút giễu cợt nào đối với Hàn Như Liệt.

      Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ ngẩng đầu lên, cỗ khí hung lệ đột nhiên từ trong cơ thể bộc phát ra, trầm giọng : “Kết cục còn chưa công bố, ngươi khỏi đắc ý quá sớm !”

      “A. . . là con vịt sắp chết mà vẫn còn mạnh miệng, hi vọng ngươi có thể vẫn tiếp tục mạnh miệng.” Lương Tĩnh Viên giễu cợt , chênh lệch giữa Nguyên cảnh và Linh Tịch cảnh rất lớn? Muốn vượt qua căn bản là thể nào!

      “Như ngươi mong muốn!” Hàn Như Liệt lạnh giọng đáp, khuôn mặt tuấn dật đột nhiên lên vẻ quyết tuyệt, có được tu vi như thế này trải qua nhiều lần chém giết, tình huống nguy hiểm hơn lại càng nhiều kể xiết, há lại dễ dàng nhận thua như vậy?

      Huống chi Ly nhi còn ở phía sau , tuyệt đối để cho Ly nhi thất vọng! Nghĩ tới đây, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy cả người tràn đầy lực lượng. Chút đau đớn người căn bản là gì cả, muốn chính là kết quả trận đấu mà thôi!

      Thiên Lực mênh mông từ trong cơ thể gào thét ra, liên tục ngừng rót vào trong hai tay , từng đạo ấn kết nhanh như chớp xuất làm người ta hoa cả mắt!

      Lực lượng hung hãn vô cùng từ song chưởng tràn ngập ra, kèm theo từng đạo ấn kết phức tạp xuất , mọi người chỉ cảm thấy Thiên Lực chung quanh tựa hồ bị dẫn dắt nhanh chóng tràn vào trong kết ấn!

      Chứng kiến Hàn Như Liệt có ý định từ bỏ kết ấn, Lương Tĩnh Viên hừ lạnh tiếng, ở sâu trong đáy mắt lại lên tia vui vẻ vì thành công. hi vọng nhất là Hàn Như Liệt lấy cứng chọi cứng để đấu với !

      Thực lực hôm nay của căn bản cần lo lắng Hàn Như Liệt mang đến uy hiếp gì cho , chỉ cần Hàn Như Liệt nhận thua tuyệt đối nắm chặc cơ hội giết chết Hàn Như Liệt!

      Sắc mặt Đông Phương Khiếu rất tức giận, nhìn nụ cười mặt Lương Đỉnh Thiên chút nào kiêng kỵ lại càng căm tức hơn, Lương gia quá ghê tởm rồi.

      Quán Đỉnh Đại Pháp của Lương gia từng nghe qua, nếu như đoán sai sở dĩ thực lực của Lương Tĩnh Viên tăng lên là bởi vì Quán Đỉnh Đại Pháp.

      Lương Đỉnh Thiên là có chút hèn hạ, vì bài danh Tư Cách Chiến lần này thậm chí ngay cả thủ đoạn này cũng sử dụng, sau trận này Lương Tĩnh Viên coi như hoàn toàn bị phế.

      Có thể tâm tình của Lương Đỉnh Thiên lúc này tốt, bất luận Lương Tĩnh Viên thắng hay thua đối với cũng có ảnh hưởng quá lớn, thắng đương nhiên cần phải , cho dù có dù sao còn có Thủy gia theo chân bọn họ giống nhau, bọn họ cũng nhất định là đệm lót.

      Sau cái chết của Thủy Khinh Nhu điều lo sợ trước đây của cũng hoàn toàn biến mất, tại chỉ cần chờ đợi kết quả là được rồi.

      ” Hàn Như Liệt lại có chút nguy hiểm a, thực lực của Lương Tĩnh Viên cao như thế, nếu như muốn thắng cũng chỉ có liều mạng, nhưng kết quả cũng rất khó .” Trong mắt Xảo Xảo mang theo vẻ lo lắng.

      Tuấn Tuấn gật đầu: “Nếu như thực lực của Lương Tĩnh Viên chỉ là nửa bước Nguyên cũng cần lo lắng, nhưng giữa nửa bước Nguyên cùng với Nguyên cảnh có chênh lệch rất lớn, đây là đường ranh giới, độ khó rất lớn.”

      Xảo Xảo lẳng lặng quan sát vẻ mặt của Tuấn Tuấn sau lên tiếng : “Xem bộ dáng của ngươi dường như cũng lo lắng a?”

      Chân mày Tuấn Tuấn khẽ nhíu lại, cố làm ra vẻ huyền bí : “Ngươi đối với chủ nhân ngươi có lòng tin như vậy, sao đối với chủ nhân ta lại có lòng tin?” đối với chủ nhân mình luôn luôn tràn đầy lòng tin, dù tại bị vây ở thế yếu nhưng cũng có nghĩa chút khả năng cũng có.

      Cái thế giới này luôn ngừng xuất kỳ tích, mà tin tưởng chủ nhân mình là người sáng tạo ra kỳ tích đó.

      chữa thương Mộ Chỉ Ly vốn rất là lo lắng, chênh lệch giữa Nguyên cảnh và Linh Tịch cảnh hậu kỳ so với nàng và thực lực Thủy Khinh Nhu lúc trước sai biệt còn muốn lớn hơn, đối phó càng muốn khó khăn hơn.

      Theo suy nghĩ của nàng, nếu có hi vọng chiến thắng trực tiếp nhận thua, lãng phí năm năm thời gian lại coi là cái gì? Chỉ cần có Hàn Như Liệt ở bên cạnh nàng mà thôi, những thứ khác đều trọng yếu bằng !

      Nghe Tuấn Tuấn và Xảo Xảo về sau, tâm tình treo lơ lửng cũng để xuống, tiếp tục trị liệu vết thương.

      Kèm theo thanh Hàn Như Liệt rơi xuống, Thiên Lực mênh mông ngập trời giống như thủy triều ở phía sau điên cuồng ngưng tụ, Thiên Lực màu đỏ rực giống như ngọn lửa ngừng toát ra.

      Vốn là khí trời có chút mát mẻ đột nhiên tăng lên, những đệ tử đứng ở khoảng cách gần tỷ võ đài khỏi rỉ ra trận mồ hôi.

      Tiếp theo sau, Thiên Lực từ ngọn lửa màu đỏ ngừng sôi trào hóa thành hỏa kiếm khổng lồ to gần trăm trượng! cỗ năng lượng mạnh mẽ tới cực điểm ngừng từ của truyền ra, nhiệt độ nóng rực khiến cho khí phát ra từng trận thanh nổ tung.

      Cự kiếm lửa đỏ vừa xuất , gian xung quanh phảng phất như bị bóp méo, trong mắt tuyệt đại đa số đệ tử ở chung quanh đều lên vẻ rất kinh hãi, năng lượng ba động kinh khủng như vậy nếu rơi vào người bọn họ mà , kết cục sợ là tan xương nát thịt.

      đài cao nhãn lực của đám người Đông Phương Khiếu đúng là rất cao minh, chiêu này của Hàn Như Liệt vừa mới ngưng tụ ra bọn liền phát chiêu thức này có chỗ khác biệt.

      “Lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính Hoả tầng thứ nhất?” Đông Phương Khiếu kinh ngạc

      “Đích xác là lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính Hoả tầng thứ nhất.” Dật Trần chậm rãi gật đầu , tròng mắt lên vẻ kinh ngạc, bất luận là Mộ Chỉ Ly hay là Hàn Như Liệt đều cực kỳ đơn giản, trong thời gian ngắn như vậy thế nhưng đều lĩnh ngộ được thiên đạo pháp tắc.

      Nghê Kinh Minh nhìn hỏa kiếm khổng lồ kia, trong mắt khỏi lên vẻ hâm mộ. Ban đầu nếu hai nhà bọn họ tranh thủ mời Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đến, tình cảnh tại cũng khác .

      Mặc dù tại Nghê Kinh Minh rất phiền não, nhưng bài danh trong trận chiến ngày hôm nay người được chú ý nhiều nhất hẳn là Đông Phương gia rồi, còn Nghê gia bọn ngược lại lại làm nền cho Đông Phương gia.

      Sớm biết thiên phú tu luyện của hai người bọn họ mạnh như thế, ban đầu bất luận trả giá gì đều phải đưa bọn họ đến Nghê gia , đáng tiếc hết thảy đều chậm, có vận khí tốt như Đông Phương Khiếu!

      Thời điểm Hàn Như Liệt ngưng tụ vũ kỹ, tốc độ của Lương Tĩnh Viên cũng thể chậm, những ấn kết phức tạp từ hai tay lặng lẽ lên, cỗ năng lượng ba động hung hãn từ trong cơ thể bộc phát ra.

      Thiên Lực màu vàng đột nhiên từ phía sau lên, tản ra ánh sáng màu vàng kim, trong lúc nhất thời dường như còn đẹp hơn so với mặt trời trung. cỗ hơi thở bén nhọn truyền ra, sau đó màu vàng của Thiên Lực cũng biến thành đại đao khổng lồ cao gần trăm trượng!

      “Thiên Nguyệt Cửu Liên Đao!”

      Lương Tĩnh Viên quát lạnh tiếng, bàn tay to đột nhiên vung lên, cự kiếm màu vàng như nhận lấy lệnh thẳng tắp hướng phía Hàn Như Liệt xông tới.

      “Xuy xuy!”

      Cự kiếm màu vàng lướt xuống, ánh sáng màu vàng kim chói mắt làm bừng tỉnh ánh mắt của mọi người, nơi qua đều nổi lên năng lượng rung động, phảng phất như loại cắt đứt hư làm cho người ta nhìn thấy mà giật cả mình.

      Thời điểm cự kiếm màu vàng xông tới, trong mắt Hàn Như Liệt lên tia sáng lạnh lẽo, chợt bàn tay to đột nhiên nắm chặt, cự kiếm màu đỏ cũng đường hướng Lương Tĩnh Viên xông tới!

      Hai đạo hào quang sáng chói. Giống như là sao băng, xẹt qua phía chân trời, rồi sau đó ở dưới vô số đạo ánh nhìn soi mói, ầm ầm chạm vào nhau!

      “Oanh!”

      Đụng nhau trong chốc lát, dường như bầu trời cũng run rẩy lên, năng lượng phong bạo từ kiếm quang bén nhọn va chạm ở trung tâm bầu trời, phá hư hết thảy mọi thứ ở xung quanh!

      Xung quanh đài tỷ võ càng ngày càng xuất nhiều những khe hở chứa năng lượng kinh khủng , bóng tối màu đen chìm xuống làm cho lòng người sợ hãi đến cực điểm, những đệ tử ở khoảng cách gần sợ bị liên lụy mà đều rối rít lui về phía sau.

      Trong mắt của những người cao quý của Hoàng thất mang theo tia xấu hổ, bàn tay to nắm chặt lại tạo thành vòng phòng hộ đem lực phá hoại ngăn cách ở trong phạm vi nhất định, cho lan đến những nơi khác.

      Ánh sáng màu vàng và màu đỏ của lửa, điên cuồng ăn mòn lẫn nhau, che khuất cả bầu trời, giống như ngày tận thế, khiến cho trong lòng mọi người bịt kín tầng sợ hãi.

      Các vị đại nhân ngồi đài cao khi nhìn thấy màn năng lượng khủng bố này, sắc mặt cũng nhịn được rung động, lực phá hoại kinh khủng như thế này so với đệ tử bài danh đứng đầu cũng thể yếu.

      Thực lực của đệ tử lần này so với những lần trước mạnh hơn nhiều, chẳng qua là năng lượng va chạm khủng bố như vậy, bọn họ vẫn có thể sống sót sao? Trong lòng mọi người đều căng thẳng lên.

      Đương nhiên Đông Phương Khiếu cần phải , lúc trước Lương Đỉnh Thiên vẫn thản nhiên nhưng giờ đây lại thể nào dửng dưng được nữa, đôi mắt nhìn chăm chú vào đài tỷ võ, muốn biết được kết quả như thế nào.

      Mộ Chỉ Ly trực tiếp ra khỏi trạng thái chữa thương, vẻ mặt khẩn trương nhìn đài tỷ võ, nàng cũng nghĩ tới hai năng lượng va chạm vào nhau lại kinh khủng như thế. Liệt và Lương Tĩnh Viên hẳn là cùng nhau thi triển vũ kỹ mạnh nhất, hậu quả khi hai loại năng lượng này va chạm vào nhau nàng dám nghĩ tới.

      Lúc bụi mù dần tiêu tán, mọi người nhìn thấy tình huống đài tỷ võ đều khỏi hít ngụm khí, đài tỷ võ đây sao? Căn bản chính là mảnh phế tích, hơn nữa phần lớn mảnh phế tích này cơ hồ sắp thành phấn vụn!

      “Két”

      Kèm theo đạo tiếng vang truyền ra, trong mắt Mộ Chỉ Ly lên tia sáng, song khi nàng nhìn thấy người đứng võ đài sắc mặt trở nên khó coi ít, bởi vì đó chính là Lương Tĩnh Viên!

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 104: Bài danh Tư Cách Chiến
      Nhìn thấy Lương Tĩnh Viên đứng lên, xung quanh đài tỷ võ đều lâm vào yên tĩnh.

      tại Lương Tĩnh Viên nào còn bộ dạng đắc ý như lúc đầu? bộ quần áo rách nát, nhìn từ xuống có chỗ nào là hoàn hảo, tất cả đều bị thương!

      Vốn là bộ dáng phiêu dật giờ phút này chẳng khác gì tổ chim, thân thể run rẩy tùy lúc có thể ngã xuống.

      Mặc dù tình huống của Lương Tĩnh Viên thoạt nhìn vô cùng thê thảm, nhưng ít ra cũng đứng lên được, mà Hàn Như Liệt lại có tin tức gì, kết quả cuộc tỷ thí này định rồi!

      “Thực lực của Đông Phương Liệt cũng tệ, lại có thể biến Lương Tĩnh Viên thành bộ dáng như thế này.” người lên tiếng phá vỡ hoàn cảnh yên tĩnh.

      Mọi người lúc này mới phục hồi tinh thần lại, rối rít gật đầu đồng ý: “Đúng vậy a, thế nhưng tu vi của Lương Tĩnh Viên là Nguyên cảnh, nếu như Đông Phương Liệt chết ngày sau nhất định là nhất phương hào kiệt, có chút đáng tiếc. . . ”

      “Bất luận như thế nào cũng là Lương Tĩnh Viên sư huynh thắng!”

      Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nhìn mảnh phế tích kia, đôi mắt trợn to giống như tin điều diễn ra trước mắt, lẩm bẩm : “ thể nào , thể nào gặp chuyện may được!” Liệt ràng đáp ứng nàng xảy ra chuyện gì , mỗi lần đáp ứng chuyện gì nhất định làm được, lần này cũng ngoại lệ!

      lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị xông lên, Đông Phương Tinh cũng kéo nàng lại, vội : “Ly sư muội, nên vọng động, trọng tài còn chưa tuyên bố kết quả, bây giờ muội mà phá hư quy củ của cuộc tỷ thí!”

      Đông Phương Hào cũng ở bên giữ Mộ Chỉ Ly lại, phòng ngừa nàng xông lên phía trước, phá hỏng quy củ Tư Cách Chiến cũng phải là chuyện , đối với Hoàng thất đây chính là cách làm khiêu khích mặt mũi họ.

      Sắc mặt Đông Phương Khiếu rất là khó coi, Hàn Như Liệt lại chết ở tay Lương Tĩnh Viên? Này. . .

      Ở đây người cao hứng nhất hẳn là Lương Đỉnh Thiên rồi, nhìn thấy màn đài tỷ võ sau liền cực kỳ vui vẻ cười : “Tĩnh Viên quả nhiên làm rất tốt! Ha ha” xoay qua hướng Đông Phương Khiếu : “Đông Phương Quán chủ, tốt a, đệ tử đắc ý của ngươi bị đệ tử đắc ý của ta giết rồi a.”

      Dật Trần cau mày nhìn màn trước mắt, vẫn cảm thấy kết quả này đúng, căn cứ những điều biết, Hàn Như Liệt là người thông minh, lần giao thủ cuối cùng khẳng định đánh giá qua.

      Khi Lương Đỉnh Thiên vừa xong, Lương Tĩnh Viên lại ngã xuống, còn sức lực để đứng lên! Người trọng tài liền tới bên cạnh dò xét hơi thở, chợt lắc đầu : “ chết.”

      Nụ cười khuôn mặt của Lương Đỉnh Thiên hoàn toàn ngưng lại, tại Lương Tĩnh Viên đột nhiên chết khác nào đánh cho cái tát vang dội!

      Lập tức, sắc mặt của mọi người đều biến đổi, kết quả cuối cùng dĩ nhiên là đồng quy vu tận?

      Tầm mắt của Mộ Chỉ Ly vẫn như cũ nhìn chằm chằm đài tỷ võ, nàng tin Hàn Như Liệt lại có thể rời khỏi mình như vậy! tình chừng còn có thể chuyển biến, chừng sau khắc đứng lên!

      Sắc mặt Xảo Xảo có chút khó coi, hướng về phía Tuấn Tuấn : “Ngươi phải ngươi đối với chủ nhân của ngươi có lòng tin sao? Bây giờ là đồng quy vu tận rồi?” Nàng làm sao cũng còn nghĩ đến kết quả cuối cùng dĩ nhiên là như thế, thỏa đáng chút nào.

      Tuấn Tuấn chau mày, ánh mắt của vẫn tập trung vào mảnh phế tích kia, trong mắt bắn ra vòng tinh quang: “Đừng vội kết luận chứ, kết quả cuối cùng còn chưa có công bố đâu!”

      Người trọng tài nhìn nửa ngày cũng có động tĩnh gì, khỏi lên tiếng : “Lần tỷ thí này, người thắng trận là Lương. . .” Trọng tài giọng điệu cứng rắn đến nửa liền bị người cắt đứt.

      “Chờ chút” Giọng trầm thấp nhưng đầy cảm giác mệt mỏi, nhưng giọng kia lại vang hữu lực.

      Theo tiếng phát ra, mọi người kinh ngạc phát trong mảnh phế tích kia có đạo thân ảnh chậm rãi đứng lên, người này trừ Hàn Như Liệt ra còn có thể là ai?

      Khóe miệng Mộ Chỉ Ly chậm rãi giương lên nụ cười, ánh mắt giờ phút này đều tràn đầy mừng rỡ, nàng biết nhất định có chuyện gì mà!

      Tầm mắt Hàn Như Liệt cũng vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, cực kỳ ăn ý giương lên khóe miệng, hết thảy đều lời nào.

      “Người thắng trận là Đông Phương Liệt!” Người trọng tài liền sửa lời , cũng thầm thở phào nhỏm, may mắn lúc trước mình còn chưa có tuyên bố kết quả, nếu khôngsẽ bị bẽ mặt rồi.

      Tuấn Tuấn cũng đắc ý cười : “Ta rồi, tin tưởng chủ nhân của ta khẳng định là sai!”

      Nhìn bộ dạng đắc ý kia của Tuấn Tuấn, Xảo Xảo bĩu môi lộ vẻ khinh thường, chẳng qua đáy mắt lộ ra tia mừng rỡ bán đứng tâm tình của nàng.

      Thân hình Mộ Chỉ Ly vừa động liền nhanh chóng nhảy lên đài cao, bàn tay trắng nõn nhấc lên đem đan dược để vào trong miệng Hàn Như Liệt, rồi nhanh chóng đỡ xuống đài .

      Lúc này đối với Mộ Chỉ Ly mà , trong mắt của nàng trừ Hàn Như Liệt ra còn nhìn thấy những thứ khác, thân là thầy thuốc nàng liếc cái là có thể nhìn ra thương thế Hàn Như Liệt có bao nhiêu nghiêm trọng, nhất định phải mau sớm tiến hành trị liệu mới được!

      Đỡ Hàn Như Liệt tới địa phương lúc trước nàng chữa thương, dọc đường các đệ tử đều rối rít lui ra hai bên, lúc này ánh mắt của mọi người đối với hai người bọn họ đều xen lẫn tia kính nể.

      Tuy là bộ dáng tại của Hàn Như Liệt rất chật vật, có thể chiến đấu vượt cấp giết chết Lương Tĩnh Viên thôi là chiến tích làm cho bọn họ kính nể dứt, cao thủ đệ nhất của Thủy gia lẫn Lương gia đều chết ở tay hai người bọn họ, điều này có ý nghĩa như thế nào? tại trong lòng mọi người đều quá ràng.

      Đông Phương Hào nhìn thấy Hàn Như Liệt bị thương, trong lòng cũng ra tia khiếp sợ. vẫn biết hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ai là đơn giản, lúc trước khi thấy Mộ Chỉ Ly biểu ra năng lực nhiều ít, thế cho nên đối với Hàn Như Liệt cũng hiểu .

      tại cũng chân chính biết được thực lực của Hàn Như Liệt có bao nhiều hung hãn, trước đó từng nghĩ đến nếu như người so tài với Lương Tĩnh Viên là mình, kết quả là cái dạng gì? Kết quả là cách nào giết chết được Lương Tĩnh Viên.

      Đông Phương Khiếu thống khoái nở nụ cười, nhìn sắc mặt khó coi tới cực điểm của Lương Đỉnh Thiên cười : “Ha ha, Lương Quán chủ, xem ra ngươi vui mừng quá sớm rồi, đệ tử đắc ý của ngươi bị đệ tử đắc ý của ta giết chết rồi, mong ngươi đừng để ý a.”

      Nếu là lúc trước, Đông Phương Khiếu chắc chắn những lời bỏ đá xuống giếng như thế này, chẳng qua lúc trước Lương Tĩnh Viên chuyện chút khách khí nên đương nhiên cũng cần để ý.

      Dùng câu để hình dung tâm tình của Đông Phương Khiếu lúc này chính là ở Địa Ngục, trong nháy mắt lên Thiên đường a! Qua nhiều năm như vậy Đông Phương gia cho tới bây giờ chưa có lần nào vui mừng như lần này, trước kia tứ đại thế lực cũng là ngang tài ngang sức, lần này Đông Phương gia bọn họ hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất rồi.

      Lương Đỉnh Thiên lâm vào trầm mặc, nghĩ đến hành động lúc trước cũng biết cái mặt này mất hết. Ai có thể nghĩ đến tình cuối cùng lại phát sinh biến cố?

      Lương Tĩnh Viên quá vô dụng rồi, tu vi Nguyên cảnh đối phó với Linh Tịch cảnh hậu kỳ như Hàn Như Liệt mà cũng đối phó được, tại sao mình lại chọn trúng phế vật như vậy?

      Thông qua hai tay của mình, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đưa hồi phục chi lực vào trong cơ thể của Hàn Như Liệt để chữa trị thương thế, hồi phục chi lực ngừng rót vào, làm cho thương thế bên trong cơ thể của Hàn Như Liệt chuyển biến tốt.

      Thời điểm chữa thương Mộ Chỉ Ly phát thương thế của Hàn Như Liệt so sánh với thương thế của nàng còn muốn nghiêm trọng hơn, cộng thêm ngoại thương, nếu trước tiên tiến hành chữa thương mà , sợ là chàng cũng phế .

      Dù sao tu vi Nguyên cảnh của Lương Tĩnh Viên cũng thể khinh thường, mà năng lượng phong bạo lúc trước nàng cũng biết , Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất may mắn chính mình có được y thuật vô cùng tốt cùng với hồi phục chi lực, nếu thiếu trong hai điểm này đúng là có rất nhiều nguy hiểm.

      Bởi vì Hàn Như Liệt trừ nội thương ở ngoài ra những thương thế khác cũng rất nghiêm trọng, cần nhanh chóng xử lý, cho nên Mộ Chỉ Ly đem tia ý thức của mình tiến vào hồi phục chi lực để nó có thể tự chữa trị thương thế trong cơ thể Hàn Như Liệt.

      Đầu ngón tay đem bao châm lấy ra, hai màu ngân châm Đỏ – Lam lên trong tay Mộ Chỉ Ly, hạ châm chính xác và nhanh chóng, hồi phục chi lực dưới tác dụng của ngân châm ngừng toát ra, các đệ tử hộ pháp ở xung quanh cũng là tò mò nhìn phương pháp trị thương của Mộ Chỉ Ly, loại phương pháp chữa thương này bọn họ còn chưa có bao giờ thấy qua đâu!

      loại vết thương bình thường cũng là tự hành tiến hành chữa thương đấy sao? Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly này khẳng định phải là bắn tên có đích, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều có chút ngạc nhiên.

      Dật Trần và Dật Mộng lúc này cũng chú ý vào đài tỷ võ nữa, lúc trước Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tạo thành loại oanh động kia mà tại tỷ thí chắc chắn thua kém rất nhiều, bọn họ càng hiếu kỳ chính là phương pháp trị thương của Mộ Chỉ Ly.

      Mặc dù lúc trước cũng nhìn thấy lần rồi, nhưng đối với phương pháp trị liệu thần kỳ này bọn họ nghĩ vẫn nên nhìn nhiều thêm mấy lần, có lẽ là muốn biết mấu chốt của phương pháp trị liệu này ở chỗ nào.

      Sau khắc, mọi người kinh ngạc phát thương thế bên ngoài của Hàn Như Liệt dưới tác dụng của ngân châm lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại, trong khoảng thời gian ngắn khôi phục phảng phất như từ trước tới giờ chưa từng bị thương, khiến cho mọi người kinh ngạc dứt.

      “Đây là cái phương pháp trị liệu gì a? Tốc độ khôi phục nhanh như vậy quả thực mới thấy lần đầu!” vẻ mặt đệ tử Giáp kinh ngạc , tầm mắt chăm chú nhìn vết thương người Hàn Như Liệt, dường như hoài nghi mình nhìn lầm rồi.

      “Quá thần kỳ, nếu phải tận mắt nhìn thấy cũng ai tin tưởng, nếu như có phương pháp trị liệu này về sau bị thương cũng cần lo lắng rồi.” Đệ tử Ất gật đầu phụ họa

      đài cao Nghê Kinh Minh cũng là chú ý tới điểm này, khỏi kinh ngạc : “Đông Phương Quán chủ, xem ra Mộ Chỉ Ly chẳng những có thực lực cường hãn, ngay cả này y thuật cũng cực kỳ cao minh a.”

      Trong giọng chút nào che dấu tia hâm mộ, tại Đông Phương gia có thể là có Đông Phương Liệt, Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Hào ba đại cao thủ ở đây, địa vị hẳn là thể nào rung chuyển được rồi!

      Trái lại những ngày tiếp theo Lương gia và Thủy gia cũng thể yên ổn rồi, tính ra nếu mình muốn lập mối quan hệ tốt với Đông Phương gia cũng là có thể, mượn cơ hội này đương nhiên là nên cùng Đông Phương gia đánh cái quan hệ!

      Nghe vậy, Đông Phương Khiếu bí hiểm gật đầu, nhưng đáp .

      Nhìn bộ dáng kia của Đông Phương Khiếu, Nghê Kinh Minh cho là Đông Phương Khiếu chấp nhận, xem ra vẫn bày mưu nghĩ kế vẫn là Đông Phương Khiếu a, may là mình xúc động giống như Thủy Liễu Tư cùng Lương Đỉnh Thiên.

      thực tế trong lòng Đông Phương Khiếu cũng rất kinh ngạc, y thuật của Mộ Chỉ Ly lúc nào cao minh như vậyrồi? Chẳng qua là thể tại trước mặt người khác đánh mất mặt mũi được nên mới phải giả bộ như hiểu mà thôi.

      Trải qua lần trị liệu của Mộ Chỉ Ly sau, gương mặt tái nhợt của Hàn Như Liệt đần dần trở nên hồng nhuận, thương thế cũng tốt lên ít, lúc này mới mở con mắt nhìn hơi có vẻ mệt mỏi nhìn Mộ Chỉ Ly : “Ly nhi, cực khổ cho nàng.”

      Mộ Chỉ Ly dịu dàng cười tiếng: “Việc này có cái gì cực khổ , chàng có chuyện gì là tốt rồi mới vừa rồi lại làm ta sợ muốn chết.” Nhắc đến màn vừa rồi, trong lòng của nàng đến bây giờ vẫn còn sợ hãi.

      Nàng có dũng khí tiếp nhận việc Hàn Như Liệt rời mình, thậm chí nghĩ cũng dám nghĩ nếu như rời biết mình biến thành bộ dạng gì, chắc hẳn so với Liệt biến mất lúc trước còn muốn thống khổ hơn.

      Hàn Như Liệt vỗ về mái tóc của Mộ Chỉ Ly, nụ cười chứa đựng vẻ cưng chìu: “Đứa ngốc, phải ta đáp ứng với nàng sao? Phải tin tưởng vi phu mới đúng!”

      “Thương thế vừa mới tốt lại lắm lời rồi!” Mộ Chỉ Ly cười mắng

      bên các đệ tử nhìn Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhanh như vậy khôi phục lại bình thường cũng là thầm kinh hãi, hai người này đều đúng là phải người a.

      “Trận tiếp theo, Đông Phương Ly đấu với Lương Tĩnh Dũng!”

      Kèm theo thanh của người trọng tài, Mộ Chỉ Ly lần nữa tới đài tỷ võ, chỉ cần lần tỷ thí này chiến thắng nữa, nàng có thể lọt vào Top 10 rồi.

      Nghe tên Đông Phương Ly xong, Lương Tĩnh Dũng thầm nghĩ tiếng ổn, còn hi vọng vận khí của mình tốt chút đụng phải đệ tử có thực lực yếu, như vậy mình còn có cơ hội chiến thắng, nghĩ tới trực tiếp đem ảo tưởng của đánh vỡ. Lại để cho giao thủ cùng với Đông Phương Ly? Đây phải muốn chết sao?

      “Ta nhận thua!” Lương Tĩnh Dũng vừa lên đài tỷ võ trực tiếp nhận thua.

      Đối với chuyện Lương Tĩnh Dũng nhận thua tất cả mọi người đều cảm thấy rất là bình thường, tại bất luận là Thủy gia hay là Lương gia cũng có người nào là đối thủ của Mộ Chỉ Ly, ra sân tuyệt đối là tìm chết a!

      Mặc dù trực tiếp nhận thua có chút mất mặt , nhưng là mạng sống so với mặt mũi còn quan trọng hơn? Huống chi tất cả mọi người đều biết nguyên nhân trong đó.

      Nghe được Lương Tĩnh Dũng nhận thua, người trọng tài lập tức tuyên bố: “Đông Phương Ly Thắng!”

      Mộ Chỉ Ly xấu hổ mà xuống đài, cảm thấy mình chỉ quét ngang qua sân khấu mà thôi. Đối phương trực tiếp nhận thua làm cho nàng giảm nhiều phiền toái.

      Tình huống của Hàn Như Liệt cũng giống Mộ Chỉ Ly như đúc, thậm chí Hàn Như Liệt còn chưa lên đài tỷ võ, đệ tử đối phương trực tiếp nhận thua, cũng cần lên đài tỷ võ luôn.

      Cùng thời gian, Thiên Mạc quốc.

      Lúc này Thiên Nhi giao chiến với gã đệ tử, năng lượng mạnh mẽ tàn sát bừa bãi đài tỷ võ, những đệ tử đấu với Thiên Nhi đều liên tiếp thua trận, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết đệ tử này kiên trì cũng được bao lâu nữa.

      “Thực lực của Thiên Nhi sư tỷ cường hãn a, ngay cả Đới Thanh Nhi căn bản cũng phải là đối thủ của nàng ta!”

      “Điều đó cũng đúng, danh ngạch lần này Thiên Nhi sư tỷ và Dật Thần sư huynh nhất định đại biểu cho Thiên Mạc quốc chúng ta Trì Mân quốc, làm cho Thiên Mạc quốc của chúng ta được vẻ vang!”

      “Dật Thần sư huynh thành công đạt được danh ngạch, đôi tình lữ mạnh mẽ như thế đúng là hiếm thấy!”

      Trong khi mọi người chuyện, Thiên nhi đem đối thủ đánh bại, thân hình vừa động liền tới bên cạnh Mộ Dật Thần , ánh mắt mọi người hoặc hâm mộ hoặc bội phục rối rít rơi vào người hai người.

      xong.” Thiên nhi hời hợt , phảng phất như loại tỷ thí như thế này đối với nàng mà căn bản cần dùng sức lực gì nhiều, rất đơn giản.

      “Tuy nhiên ngày mai trong Hoàng Thành còn có những thành trì khác đến tham gia thi đấu, nhưng chúng ta có tên trong danh sách rồi, ngày mai chỉ cần sang đây nhìn xem thôi.” Mộ Dật Thần gật đầu , gương mặt tuấn dật lên nụ cười nhợt nhạt, mê đảo ít .

      hy vọng ở Trì Mân quốc có thể nhìn thấy bọn Chỉ Ly, hơn năm gặp, cũng biết bọn họ có sống tốt hay .” Thiên nhi suy tư , trải qua mấy ngày nay nàng chưa từng có quên chuyện của Mộ Chỉ Ly.

      “Ta có loại dự cảm, ở Trì Mân quốc chúng ta hẳn là gặp được Chỉ Ly tỷ, đúng là hoài niệm cuộc sống lúc trước của bốn người chúng ta.”

      tới đây, hai người nhìn nhau cười tiếng, đối với bọn , chuyện quan trọng nhất chính là tìm thấy được Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt.

      Linh Viêm quốc.

      Hoàng thành Tư Cách Chiến cứ như vậy mà hạ màn, trong mười người hết bốn người là đệ tử Đông Phương gia, tỉ số coi như rất lớn, dù sao trong tứ đại thế lực cũng chia đều mỗi thế lực chỉ hai danh ngạch mà thôi, lúc trước thành tích tốt nhất cũng chỉ có ba danh ngạch.

      Cho nên lúc trở về Đông Phương gia có thể là đường làm quan rộng mở, mà các đệ tử của Đông Phương gia khi ra ngoài cũng tự hào hơn rồi.

      Trải qua trận chiến ngày hôm nay, danh tiếng Đông Phương gia ngày càng lớn, ít đệ tử ngưỡng mộ Đông Phương gia, muốn trở thành đệ tử của Đông Phương gia, trong lúc nhất thời Đông Phương gia sôi động vô cùng.

      Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cùng với Đông Phương Hào ba người ở sau khi trở về liền trực tiếp bị Đông Phương Khiếu gọi vào điện Nghị , những trưởng lão khác cũng cùng nhau tới.

      “Biểu của các ngươi hôm nay rất tốt, nhất là Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, làm cho Đông Phương gia chúng ta nở mặt rồi!” Đông Phương Khiếu ý cười đầy mặt , lúc này cũng để ý cái gì uy nghiêm, nghĩ tới Thủy Liễu Tư và Lương Đỉnh Thiên mặt mày xanh mét cảm thấy vô cùng thống khoái!

      Chư vị trưởng lão giờ phút này cũng rất là vui vẻ, thân ở Đông Phương gia bọn họ có thể nhất vinh câu vinh *( người vinh cả tập thể cũng vinh), chuyện này mọi người đều biết ràng.

      ra kêu các ngươi tới đây cũng có việc muốn cho các ngươi, hôm nay Tư Cách Chiến là ở Hoàng Thành, ngày mai cử hành Tư Cách Chiến ở cả nước, đến lúc đó những thành trì khác cũng lựa chọn ra mười người cùng nhau thi đấu.

      Nhưng ta muốn chính là các ngươi có tên trong danh ngạch thi đấu ở Trì Mân quốc rồi, cho nên tỷ thí ngày mai chỉ cần xem chút, cần tham gia thi đấu.

      Nghê gia Nghê Thiên Hoàn cũng có tên trong danh ngạch, còn lại sáu danh ngạch là cho những người khác, những chuyện tình khi thi đấu ở Trì Mân quốc chờ đến khi xác định được danh ngạch còn lại cùng nhau cho các ngươi biết.” Đông Phương Khiếu chậm rãi lên tiếng

      hiểu.” Ba người đồng loạt lên tiếng , vốn tưởng ngày mai còn phải tỷ thí trận nữa, nghĩ tới trực tiếp giảm cái phiền toái này.

      Đông Phương Huấn lên tiếng bổ sung: “Mặc dù tên của các ngươi có trong danh ngạch rồi, nhưng ngày mai vẫn phải , dù sao đây cũng coi như là quốc , rất lễ phép, khiến những người khác bất mãn.”

      Nghe được lời của Đông Phương Khiếu, Mộ Chỉ Ly cũng bỏ ý niệm trong đầu. Vốn nàng nghĩ dù sao kế tiếp tỷ thí cùng mình cũng có bao nhiêu quan hệ nên chắc cần , may mà Đại trưởng lão nhắc nhở, nếu sợ là hay.

      “Chuyện cứ như vậy , ba người các ngươi hôm nay cũng mệt mỏi rồi, nhất là Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, các ngươi bị thương rất nghiêm trọng, trở về cố gắng điều dưỡng phen!”

      Đây cũng phải là Đông Phương Khiếu thiên vị hai người Mộ Chỉ Ly, bởi vì Thủy Khinh Nhu và Lương Tĩnh Viên bị hai người Mộ Chỉ Ly giải quyết, Đông Phương Hào vừa rồi có đụng phải Nghê Thiên Hoàn, đương nhiên đệ tử khác phải là đối thủ của , cho nên thời điểm giao thủ cũng có bị thương nghiêm trọng.

      “Đa tạ Quán chủ quan tâm!”

      Sau khi rời khỏi điện Nghị , Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liền trở về gian phòng của mình. Ngày hôm nay dường như khá dài, thương thế lại càng .

      “Thương thế của chàng như thế nào rồi?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, mặc dù nàng chữa trị tốt lắm, nhưng tình huống lúc đó cũng có thời gian để kiểm tra kỹ càng.

      Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng kiểm tra tình huống trong cơ thể mình, vừa mới kiểm tra liền sững sờ tại chỗ, dường như có chút dám tin trợn to hai mắt.

      Mộ Chỉ Ly thấy Hàn Như Liệt hồi lâu có trả lời, nghi ngờ xoay đầu lại liền thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hàn Như Liệt, khỏi hỏi: “Làm sao vậy? Tình huống như thế nào rồi?”

      Nhìn phản ứng của Hàn Như Liệt, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Mộ Chỉ Ly chính là trong cơ thể của xuất tình huống gì rồi, chẳng lẽ thương thế có trị lành lại xuất tình huống khác?

      Nhìn vẻ mặt quan tâm kia của Mộ Chỉ Ly, trong nội tâm Hàn Như Liệt có trận ấm áp, chợt : “Thương thế được nàng trị liệu tốt lắm rồi, nhưng là có tình rất cổ quái. ”

      Nghe được nửa câu đầu của Hàn Như Liệt Mộ Chỉ Ly thở phào nhỏm, nghĩ tới nửa câu sau lại đem lòng của nàng nhấc lên, khỏi hỏi: “ tình cổ quái gì? Chàng đừng làm ta sợ!”

      “Hồi phục chi lực của nàng còn ở trong cơ thể ta. . . .” Hàn Như Liệt chần chờ

      “A?” Lúc này đổi lại là Mộ Chỉ Ly ngây ngẩn cả người, lập tức cầm tay của Hàn Như Liệt lên để cảm nhận tình huống bên trong cơ thể của , đúng như lời của Hàn Như Liệt khi nàng nhìn thấy bên cạnh đan điền của đám năng lượng màu xanh biếc, cái này phải là hồi phục chi lực hay sao?

      Thần kỳ nhất chính là hồi phục chi lực chiếm cứ ở bên, từng chút hấp thu nhiều Thiên Lực hơn nữa, nhưng tốc độ hấp thu vô cùng chậm chạp, nếu cẩn thận quan sát căn bản thể nào phát được.

      Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, từ bên ngoài xem ra đó cũng phải là chuyện xấu gì, ngược lại nếu như Hàn Như Liệt có hồi phục chi lực sau này bị thương cũng cần lo lắng nữa.

      Nhưng là trước kia nàng cũng thử qua, hồi phục chi lực cũng thể ở trong cơ thể những người khác giữ lại được a, làm sao sống trong cơ thể Hàn Như Liệt được? có ảnh hưởng gì chứ?

      “Tuấn Tuấn, ngươi có biết xảy ra chuyện gì hay ?” Hàn Như Liệt nhìn vẻ mặt tươi cười của Tuấn Tuấn khỏi lên tiếng hỏi, xem ra tên tiểu tử này hẳn là biết.

      “Ta biết nha, nhưng là ta cho ngươi!” Tuấn Tuấn cười đắc ý , bộ dáng ở trong mắt Hàn Như Liệt phải vô sỉ bình thường.

      mau, nếu ta sử dụng thủ đoạn đặc biệt đối với ngươi.” tròng mắt Hàn Như Liệt híp lại, tia nguy hiểm phát ra, nhìn Tuấn Tuấn khỏi rùng mình.

      “Ngươi muốn làm gì?” Tuấn tuấn hai tay ôm ngực hoảng sợ

      Vốn là Mộ Chỉ Ly lo lắng nhìn thấy bộ dáng kia của Hàn Như Liệt cùng với Tuấn Tuấn nhịn được cười ra tiếng, là hai kẻ dở hơi, nhất là cái tư thế này của Tuấn Tuấn đúng là làm cho người ta suy nghĩ miên man bất định.

      Nghe vậy, đầu lông mày Hàn Như Liệt khẽ nhăn lại, : “ muốn ở trước mặt Xảo Xảo mất mặt nhanh lên, nếu nghe lời… Hình tượng của ngươi sót lại chút gì rồi!”

      “Hừ” Bộ dạng Tuấn Tuấn tiểu tức phụ, : “ cho ngươi biết là được."

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 105: Gặp lại người quen
      ra cùng với việc chủ nhân đạt được những thuộc tính năng lượng khác cũng khác lắm, với lại giữa hai người trong lúc đó cũng sở sinh ra những thứ liên lạc mà đưa đến tình huống như thế này, đây là chuyện tốt, cho nên hai người cũng cần lo lắng. lúc trước kia song tu, chủ nhân đạt được những khác thuộc tính lực lượng khác thuộc về loại tình huống, bởi vì các ngươi trong lúc sở sinh ra những thứ kia liên lạc mà đưa đến tình huống như thế, đây là chuyện tốt mà phải chuyện xấu, cho nên cần lo lắng.”Tuấn Tuấn chậm rãi giải thích

      Sau khi nghe được Tuấn Tuấn giải thích lúc này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mới yên lòng lại, mặc dù bọn họ cũng có nghĩ đến việc này, nhưng tình huống lần này có chút khác nên mới lo lắng như vậy .

      “Theo như lời ngươi , đây cũng chuyện tốt nhỉ.”Mộ Chỉ Ly khẽ cười , đem tất cả gánh nặng đều buông xuống.

      nghĩ đến thời gian ngắn ngủi như vậy trong cơ thể ta lại có nhiều hơn hai loại lực lượng, Ly nhi, cái này đều là được hưởng từ nàng.” Hàn Như Liệt cười , có hồi phục chi lực, vậy sau này có thể giảm bớt ít phiền toái.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly liếc Hàn Như Liệt cái, : “Cái gì mà được hưởng, giữa chúng ta còn cần điều này sao ? Có hồi phục chi lực ở bên trong cơ thể chàng ta hoàn toàn yên tâm, sau này cũng thể giống như hôm nay nữa dọa ta sợ thành như vậy.”

      “Yên tâm , tướng công của nàng mỗi lần đều có thể biến nguy thành an đấy, ha ha.” Hàn Như Liệt cười to : “Lần này Thủy Khinh Nhu và Lương Tĩnh Viên đều chết ở tay của chúng ta, mối uy hiếp tại còn nữa.”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu: “ tệ, mất hai người bọn họ về sau chúng ta có đối thủ gì, cũng biết khi đến Trì Mân quốc là cái dạng tình huống gì nữa đây.” tại hai đối thủ mạnh nhất đều chết hết, tâm tình của nàng đương nhiên là thoải mái ít.

      Mặc dù trước kia cũng phải là rất lo lắng, nhưng trong lòng luôn cũng có tồn tại uy hiếp, tại biến mất còn mống, Hàn Như Liệt lại càng nhân họa đắc phúc, ở Tư Cách Chiến lần này đối với bọn họ mà đương nhiên là thu hoạch tương đối khá.

      “Đúng rồi, nếu thuộc tính năng lượng của Ly nhi có thể chuyển dời đến người ta, vậy thuộc tính năng lượng trong cơ thể ta cũng có thể chuyển dời đến ngưởi Ly nhi ?” Hàn Như Liệt nhìn Tuấn Tuấn lên tiếng hỏi

      thực tế mà có bất cứ vấn đề gì, nhưng có thể làm được mà cũng cần có thời cơ, phải muốn làm là có thể làm được, nếu hai người các ngươi ngoại trừ hai chủng thuộc tính Quang Minh và Ám ở bên ngoài ra những thuộc tính còn lại toàn bộ đều có.”

      Nghe được lời của Tuấn Tuấn, khuôn mặt của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đều lên vẻ mừng rỡ, dù sao ngày tháng còn dài, chắc chắn có cơ hội.

      “Vậy tốt quá, nhiều loại lực lượng là nhiều hơn lá bài tẩy a.” Hàn Như Liệt cười

      Hôm sau.

      Sáng sớm hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt theo chân đội ngũ Đông Phương gia tiến về nơi cử hành Tư Cách Chiến, lần này trong đội ngũ đại diện cho đệ tử Đông Phương gia tổng cộng chỉ có bốn người, chính là hai đôi tình lữ Hàn Như Liệt và Đông Phương Hào.

      Trong bốn người trừ tâm tình Đông Phương Tinh có chút khẩn trương ở ngoài, ba người khác cũng là bộ khí định thần nhàn, hôm nay tỷ thí bọn họ cần ra sân, còn khẩn trương cái gì.

      “Ta hâm mộ các ngươi, cái gì cũng cần lo lắng.” Trong lúc đến nơi cử hành Đông Phương Tinh khỏi lên tiếng

      Nàng rất hâm mộ Mộ Chỉ Ly, với sư muội này bất luận là tướng mạo, thực lực cùng với năng lực đều là đứng đầu, nhớ ngày đó tu vi của mình còn cao hơn Mộ Chỉ Ly, nhưng trong thời gian ngắn nàng ấy đuổi kịp mình, trong lúc mơ hồ lại trở thành mục tiêu mình thể theo đuổi.

      Nàng là người thông minh, đương nhiên biết mình là có cách nào so sánh được với Mộ Chỉ Ly, chênh lệch giữa hai người quá lớn, nếu như vậy bị thiệt cũng là mình.

      Trước đó vài ngày Đông Phương Hào cùng nàng chuyện qua, vốn là nàng có chút tin, nhưng là trải qua trận tỷ thí ngày hôm qua nàng thể nghi ngờ gì nữa, Đông Phương Hào cũng định giao hảo tốt với bọn Hàn Như Liệt, nếu như cùng bọn họ ở chung chỗ, đương nhiên nàng cũng có ý kiến.

      Có lẽ tại những người bên cạnh cảm thấy đây là chuyện có chút khó hiểu, nhưng bao lâu nữa tin tưởng mọi người có thể hiểu , lần này cứ đánh cược phen thôi!

      “Tinh sư tỷ, ba người chúng ta phải cùng tỷ tham gia Tư Cách Chiến sao? Lại mặt mũi tỷ lớn a.” Tâm tình rất tốt, Mộ Chỉ Ly cười giỡn .

      Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, Đông Phương Tinh khỏi cười ra tiếng, vốn trong lòng còn buồn bực giờ phút này cũng biến mất còn mống.

      “Muội như vậy ta cũng cảm thấy được, chẳng qua là trận tỷ thí hôm nay làm cho ta cảm thấy có chút lo lắng.” Đông Phương Tinh có chút lo lắng , tuy nhiên tuyệt đại đa số đệ tử nàng đều lo lắng, thế nhưng mà sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a.

      “Lấy thực lực củaTinh sư tỷ đương nhiên là có vấn đề gì rồi, cần lo lắng.” bên Hàn Như Liệt lên tiếng

      “Đúng vậy a, Tiểu Tinh, chúng ta rất tin tưởng nàng.” Đông Phương Hào cũng là dịu dàng cười

      Lại Đông Phương Hào đối với Đông Phương Tinh cũng tốt , vốn là người lãnh đạm, nhưng thời điểm đối đãi với Đông Phương Tinh cũng rất dịu dàng, chỉ điểm này thôi có thể nhìn ra tình cảm của đối với Đông Phương Tinh.

      “Uh, ta cố gắng! Đến lúc đó cùng với các ngươi Trì Mân quốc!” Ở Tư Cách Chiến trổ hết tài năng, có thể đại biểu Linh Viêm quốc đến Trì Mân quốc đó chính là mục tiêu mà nàng luôn phấn đấu tới, tại chỉ còn bước nữa thôi là nàng có thể thành công, đương nhiên là động lực vô hạn.

      So sánh với ngày hôm qua mà , hôm nay ở xung quanh đài tỷ võ cũng có ít người vây xem, hầu như tất cả mọi người ở thành trì khác đều chạy đến xem.

      Mặc dù gian xung quanh đài tỷ võ rất lớn, nhưng là cũng chịu nổi nhiều người như vậy a, điều này cũng gây bất lợi đến cho những người khác, nhìn xung quanh tất cả đều là người, nóc nhà, cây v.v đều là người.

      “Ta hiểu nổi, may mà bầu trời có người bay, dưới mặt đất đâu đâu cũng toàn là người a.” Xảo Xảo nhìn thấy màn chung quanh liền nhíu mũi cảm khái .

      Nghe được lời của Xảo Xảo, Tuấn Tuấn cũng là cười hắc hắc: “Ngươi phải bay được sao?”

      Xảo Xảo ngẩn ra, chợt nhớ tới mình có thể bay lên trung, sắc mặt cũng có chút lúng túng, chợt ở bả vai của Mộ Chỉ Ly ngồi xuống, : “Hừ, bây giờ phải rồi, ta có chỗ ngồi rồi!”

      “Nhìn ngươi đắc ý như vậy, giống như ta, chỗ ngồi của ta còn cao hơn chỗ của ngươi!” Tuấn Tuấn mắng trả lại

      Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười, nhìn hai tiểu gia hỏa xem bờ vai của mình như là băng ghế mà ngồi chuyện.

      Cũng may với thế lực tại của Đông Phương gia, bọn họ có thể trực tiếpđi vào trong, nếu cứ tình trạng này căn bản là vào được.

      “Mau nhìn, ĐôngPhương Ly và ĐôngPhương Liệt đến rồi!” biết là người nào cao giọng hô lên, mọi người rối rít quay đầu lại nhìn, trong nháy mắt hai người lại trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý.

      “Chính là bọn họ! tại bọn họ chính là đôi tình lữ mạnh nhất Linh Viêm quốc, quả thực là mạnh mạnh kết hợp a! Mấy cao thủ đệ nhất ở các thế lực khác trước mặt bọn họ chính là cặn bã!”

      riêng gì cường cường kết hợp, cả hai đều trai tài sắc, đôi tình lữ như vậy ở đâu có thể tìm được.”

      Mặc dù là bốn người cùng xuất , nhưng hai người Đông Phương Hào giờ phút này thể nghi ngờ là làm nền, dù sao hai trận tỷ thí ngày hôm qua có bày ra thực lực của mình, ngược lại Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ra trận lấy hết danh tiếng.

      Đối với mảnh thanh khen ngợi xung quanh, hai người Mộ Chỉ Ly cũng là có chút kinh ngạc, phải biết rằng lúc trước những người mắng họ cũng có ít, sao hôm nay nhất trí hết rồi?

      Hôm qua sau khi tỷ thí chấm dứt, bọn họ liền trực tiếp trở về Đông Phương gia chưa từng ra ngoài, đương nhiên cũng biết những tin đồn bên ngoài. cái thế giới này cái gì truyền nhanh nhất? Tất nhiên là tin tức rồi.

      Bởi vì Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều thể ra thực lực mạnh nhất dẫn tới có ít đệ tử sùng bái, hơn nữa còn có những đệ tử Đông Phương gia cố ý thổi phồng cùng với tạo thanh thế, tạo thành ảnh hưởng như thế cũng đương nhiên rồi.

      Những người từ các thành trì đến sau hiển nhiên cũng rối rít hỏi thăm,lúc này hai người Mộ Chỉ Ly cũng coi như là nổi tiếng rồi.

      Dật Trần và Dật Mộng khi nhìn thấy hai người Mộ Chỉ Ly liền tiến lên chào hỏi: “Mộ nương, Hàn công tử, chúc mừng hai vị.”

      Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “Hai vị khách khí.” Nàng đối với Dật Mộng, Dật Trần ấn tượng coi như tệ, huống chi thân phận của đối phương cũng tầm thường.

      thực tế câu chúc mừng này cũng có ý nghĩa gì, dùng thực lực của hai vị muốn thông qua Tư Cách Chiến tuyệt đối có chút vấn đề nào. ” Dật Trần cười

      “Dật Trần công tử quá khen, bất quá là may mắn thôi.” Hàn Như Liệt lên tiếng

      Mấy người ở giữa tùy ý hàn huyên đưa tới ít người chú ý, ngay cả Đông Phương Khiếu lúc này cũng là vẻ mặt kinh ngạc, hai người đệ tử của mình khi nào cùng hoàng tử thân thiết như vậyrồi?

      Xem bộ dáng này tựa hồ quan hệ của bọn họ còn rất tốt? Nhất là từ lời của Dật Trần, đây là xem hai người Mộ Chỉ Ly là bằng hữu, thậm chí còn là vị trí cao hơn.

      Trong ngày thường cho dù là mình khi thấy hoàng tử cũng phải khách khí, dáng vẻ của bọn họ cứ tùy ý như vậy?Nhìn màn này, Đông Phương Khiếu liền biết hai đệ tử này đơn giản rồi.

      Hôm nay đệ tử tham gia tỷ thí so với hôm qua ràng còn muốn nhiều hơn ít, đoán chừng có trăm đệ tử chứ ít, nhưng nếu tinh tế đánh giá chút số lượng đệ tử có tu vi cao cũng nhiều.

      Dù sao những đệ tử có năng lực đều bị tứ đại thế lực chiêu mộ đến thế lực của họ rồi, tuy nhiên vẫn có chút ngoại lệ.Có vài người là bởi vì số nguyên nhân đặc thù, nhưng đa số đệ tử vẫn lựa chọn gia nhập vào mộ trong bốn thế lực lớn,đây cũng là nguyên nhân qua ngày hôm qua đám người Mộ Chỉ Ly có thể có được danh ngạch điều động nội bộ

      Kèm theo tiếng tỷ thí bắt đầu, đài tỷ võ liền lần nữa náo nhiệt lên, lực chú ý của những người chung quanh tự nhiên cũng đều bị chuyển dời đến đài tỷ võ.

      So sánh với những người hào hứng, Mộ Chỉ Ly cảm thấy có chút nhàm chán, dù sao những trận tỷ thí này cùng bọn ta có quan hệ quá lớn, trong những đệ tử tham gia tỷ thí ngày hôm nay nàng cũng chỉ biết có mình Đông Phương Tinh.

      Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly trực tiếp nhắm mắt lại tu luyện, thế nhưng nàng rất ràng đến Trì Mân quốc độ nguy hiểm càng cao hơn, thực lực vẫn là điểm mấu chốt để có thể tự bảo vệ mình.

      Hàn Như Liệt cũng có cùng ý nghĩ với Mộ Chỉ Ly, nhìn động tác thống nhất của hai người chẳng khác nào đôi tình lữ, nhất là bộ dáng khí định thần nhàn của hai người nghiễm nhiên người bình thường thể sánh bằng.

      Đông Phương Hào nhìn hai người nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, trong lòng cũng có tia kính nể. Ở trong hoàn cảnh ồn ào như thế, tự hỏi là có cách nào để tu luyện, đây chính là chênh lệch giữa bọn họ.

      Số lượng đệ tử tỷ thí ít, nhưng tốc độ cũng cực nhanh, trừ thời điểm Đông Phương Tinh lên tỷ thí hai người Mộ Chỉ Ly có chú ý ra đối với những người còn lại cũng có quá nhiều để ý.

      Nếu là đối phương có khả năng trở thành đối thủ của mình, quan tâm nhiều hơn ngược lại cũng sao, nhưng bây giờ rất ràng cho dù bọn họ Trì Mân quốc hay là cùng với đệ tử của vương quốc khác tiến hành tỷ thí, căn bản cũng thể nào trở thành đối thủ.

      Hôm nay tỷ thí so với hôm qua chất lượng ràng thấp hơn bậc, sau khi xem trận tỷ thí ngày hôm qua xong số người cũng lộ ra vẻ thiếu hứng thú.

      Vẫn bị vây trong trạng thái tu luyện Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy thời gian trôi qua nhanh, thời điểm ngày hôm qua tỷ thí mình thành công đột phá, thừa cơ hội này cũng cố tu vi của mình chút.

      như vậy đêm hết toàn lực chiến đấu cũng có chỗ tốt, ít nhất tu vi vững chắc hơn so với dĩ vãng rất nhiều.

      lâu gặp!”

      Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly tập trung tu luyện, đạo thanh xen lẫn kích động truyền vào trong tai hai người.

      Hai người cùng nhau mở mắt ra, nhìn nam tử tươi cười trước mắt liền lâm vào trong hồi ức, nhớ lại xem mình từng gặp nam tử này ở đâu rồi.

      “Cung Tuấn Bân! nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy ngươi.” Hàn Như Liệt cười , Cung Tuấn Bân này chính là người hướng dẫn bọn họ thời điểm bọn họ vừa mới tới Chủ thế giới.

      Nếu phải có lời nhắc nhở của Cung Tuấn Bân mà , bọn họ sợ là gặp nhiều khó khăn, nhiệt tình của để lại ấn tượng sâu sắc đối với họ, chẳng qua là có cơ hội gặp mặt thôi.

      Thấy hai người còn nhớ mình, Cung Tuấn Bân rất là vui vẻ, dù sao chuyện này cũng cách năm rồi, nếu phải hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cho ấn tượng quá sâu mà , sợ là cũng thể nhớ được.

      “Ha ha, đúng vậy a, đừng các ngươi, lúc trước ta cũng nghĩ tới ta có thể có cơ hội tới Hoàng Thành tham gia Tư Cách Chiến a.” Cung Tuấn Bân hắc hắc cười: “Nhưng cũng thể so sánh với các ngươi, trước khi đến ta liền nghe đại danh của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, nghĩ tới chính là các ngươi a.”

      ” Cung huynh! Sao ngươi khoa trương quá vậy, đây chỉ là mọi người đồn bậy thôi.” Hàn Như Liệt lên tiếng , cùng với Cung Tuấn Bân trao đổi cũng có cái gì cố kỵ, hai người vốn cũng chuyện rất hợp ý.

      “Cái gì đồn bậy a? Cao thủ đệ nhất của Thủy gia và Lương gia đều chết ở tay của các ngươi, điều này cũng khoa trương. Ban đầu ta nhìn lầm mà, thực lực của các ngươi có thể xông pha phen, nhưng mà cũng nghĩ đến chưa tới năm lại cao như vậy.”

      Lời này nếu đổi lại những người khác , Mộ Chỉ Ly có lẽ cho là đây là đối phương khen tặng, nhưng là từ trong miệng Cung Tuấn Bân ra chân ít. cũng phải là người có tâm kế gì, cho nên cố ý lấy lòng người khác.

      “Thực lực Cung huynh bây giờ cũng rất mạnh a, trong thời gian hơn năm biến hóa của ngươi so với chúng ta cũng ít.” Đương nhiên Hàn Như Liệt là liếc thấy thực lực của Cung Tuấn Bân, nửa bước Nguyên , so với tu vi tại của cao hơn bậc.

      Điểm này Mộ Chỉ Ly cũng nhìn ra, làm cho nàng giật mình , bất quá ngẫm nghĩ lại, nếu mình có thể có nhiều cơ hội như vậy, người khác dĩ nhiên cũng có.

      Nhìn dáng dấp Cung Tuấn Bân hiển nhiên là có phen cơ hội do đó mới đạt được thu hoạch, mà lời kế tiếp của Cung Tuấn Bân cũng chứng minh được suy đoán của nàng.

      “Hắc hắc, ta đây cũng may là có vận khí tốt, trong lần làm nhiệm vụ thế nhưng để cho ta đạt được truyền thừa, thực lực mới đột nhiên tăng mạnh , nếu tu vi hôm nay sợ là cho thêm ta mấy năm thời gian cũng thể đạt tới.”

      “Vận khí cũng coi như là loại thực lực, Cung công tử đừng xem mình.” Mộ Chỉ Ly cười

      Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, Cung Tuấn Bân rất vui vẻ, bất luận thực lực của mình như thế nào, ít nhất bây giờ được nắm giữ ở trong tay mình, cho nên cũng rất đồng ý với lời của Mộ Chỉ Ly.

      “Hi vọng Tư Cách Chiến lần này có thể đạt được danh ngạch, đến lúc đó có thể cùng các ngươi Trì Mân quốc rồi.” Cung Tuấn Bân cảm khái , chuyện này trước kia cũng chưa từng nghĩ đến, nhưng tại mình cũng có tư cách rồi.

      Nghe giọng của Cung Tuấn Bân lộ ra vẻ cảm khái, tay Hàn Như Liệt khoác lên bả vai , : “Cung huynh, ngươi nhất định có thể ! Đến lúc đó chúng ta say về!”

      “Ha ha, thành vấn đề!” Cung Tuấn Bân cười đáp

      Tư Cách Chiến vẫn tiến hành đến chạng vạng tối mới kết thúc, cuối cùng danh sách mười người cũng định xuống, điều này làm cho nàng rất là vui vẻ.

      Đông Phương Khiếu dĩ nhiên là càng vui vẻ hơn rồi, lần này mười người đại biểu Linh Viêm quốc có bốn người thuộc Đông Phương gia, thành tích này so với dĩ vãng tốt hơn gấp hai lần!

      Cung Tuấn Bân cũng bất ngờ khi mình đạt được danh ngạch, liền ngay đêm đó cùng hai người Hàn Như Liệt uống rượu, hai người vốn là vừa quen thân, tự nhiên hàn huyên ít, Mộ Chỉ Ly cũng theo, dù sao hai đại nam nhân chuyện nàng theo cũng tiện.

      Đại Lục Thiên Huyền.

      Lúc này hai người Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu vừa ngắm trăng vừa uống rượu, vốn màn này là cố ý, nhưng hiển nhiên tâm tình của hai người cũng phải là rất tốt.

      “Hôm nay lúc ta tới đụng phải Cao Chính Thanh, hỏi ta có biết tin tức của Chỉ Ly , bất quá tại ta căn bản cũng có tin tức của bọn họ.” Lăng Lạc Trần có chút bất đắc dĩ

      và Tư Đồ Diêu bây giờ lại rất là thân thiết, bởi vì thân phận của hai người, ngày thường trong môn phái đều có ít chuyện bận rộn, cơ hội gặp mặt cũng coi như nhiều, bình thường nếu có thời gian hai người lại đến Thiên Môn tụ họp.

      vì gì khác, đơn giản là ở chỗ này có thể thấy bóng dáng Chỉ Ly. Thời gian dài như vậy, trong lòng của bọn họ vẫn còn hình bóng của Chỉ Ly, dù biết chuyện này có khả năng nhưng vẫn như cũ kiên trì, ai cũng muốn để xuống.

      Có lẽ trong lòng bọn họ đều ôm tia may mắn, có lẽ bọn họ cảm thấy chỉ cần có cái niệm tưởng này là đủ, cho nên vẫn như vậy.

      “Tất cả mọi nơi ở đại lục Thiên Huyền cơ hồ đều bị bọn họ lật tung lên tìm kiếm, nhưng cũng có nữa điểm tin tức, ai. . . . . . Uống rượu!” Tư Đồ Diêu giơ lên bầu rượu uống.

      Trước kia cũng có uống rượu, nhưng kể từ khi Chỉ Ly biến mất liền có thói quen uống rượu, muốn mượn rượu để quên cảm giác này. biết Chỉ Ly biến mất chính là khúc mắt của , chỉ cần ngày tìm được Chỉ Ly, liềm ngày để xuống được.

      “Ta vẫn cảm thấy chuyện có chút kỳ hoặc, có đơn giản như vậy.” Lăng Lạc Trần nhíu mày : “Nhắc tới tu vi cảnh giới cao nhất chính là Càn Khôn cảnh, hai ta ở tu vi Càn Khôn cảnh rồi, nhưng ràng vẫn có thể tiếp tục tu luyện, chẳng qua là tốc độ chậm mà thôi.”

      Tư Đồ Diêu gật đầu: “Ta cũng cảm thấy như vậy, y theo lời ngươi, ta cộng thêm Hàn Như Liệt cũng là ba cao thủ Càn Khôn cảnh, nghĩ đến Đại Lục Thiên Huyền những cao thủ ở tu vi Càn Khôn cảnh cũng nên ít như vậy, làm sao vẫn thấy đây?”

      “Chuyện này ta rất nghi ngờ, theo lý thuyết đây là thể nào , tại sao qua nhiều năm như vậy chỉ có ba người chúng ta đạt tới Càn Khôn cảnh.”

      Trong lúc hai người nghi hoặc, Mộ Thiên Tĩnh cầm lấy bầu rượu hướng hai người tới, : “ ngại uống rượu cùng với ta chứ?”

      “Bá phụ đến,đương nhiên để ý .” Hai người cùng nhau cười , mấy ngày nay chung đụng khiến cho bọn họ cùng Mộ Thiên Tĩnh cũng rất tinh tường, vốn là ban đầu còn chút câu nệ giờ phút này cũng bị ném sang bên.

      Tất cả đều là người tu luyện,tuổi tác của Mộ Thiên Tĩnh mặc dù so với hai người Lăng Lạc Trần lớn hơn nhiều, căn bản cùng vai vế, nhưng thoạt nhìn bọn họ chênh lệch cũng lớn, nếu như hiểu tình huống còn tưởng bọn họ là huynh đệ đây.

      Ba người cứ như vậy uống rượu ngày càng nhiều, Mộ Thiên Tĩnh vẫn biết tình cảm của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu đối với nữ nhi nhà mình, trải qua hơn năm chung đụng lại càng hiểu hai người này có ý xấu gì.

      Mấy ngày qua vẫn giúp đỡ Thiên Môn, tuyệt đối phải là hạng người trong ngoài đồng nhất. trước khi đến đây cũng có thương lượng với Bạch Mạt Lăng phen, nếu bọn họ tiếp tục giấu diếm cũng có lỗi với hai đứa trẻ chân tình này.

      “Bá phụ, dáng vẻ của người hình như có tâm ?” Tâm tư Lăng Lạc Trần là nhạy bén? Nhìn thần sắc phức tạp của Mộ Thiên Tĩnh cũng biết có tâm , nếu sao có vẻ mặt như vậy.

      Nghe được lời của Lăng Lạc Trần, say rượu Tư Đồ Diêu cũng tỉnh mấy phần, xoay đầu lại nhìn Mộ Thiên Tĩnh, quả nhiên phát thần sắc của đúng, khỏi lên tiếng hỏi: “Bá phụ, nếu như có khúc mắc gì có thể với chúng cháu?”

      Nhìn bộ dáng lo lắng của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu, Mộ Thiên Tĩnh lúc này mới lên tiếng : ” Bọn Ly nhi biến mất hơn năm, trải qua mấy ngày suy nghĩ, những nơi cần tìm chúng ta cũng tìm qua, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có khả năng.”

      Khi Mộ Thiên Tĩnh xong, Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu đều là người thông minh, vốn còn say dưới tác dụng của Thiên Lực nhanh chóng còn, vẻ mặt nghiêm túc nghe Mộ Thiên Tĩnh , sợ bỏ lỡ bất kỳ tin tức nào.

      “Bá phụ như vậy hẳn là biết gì sao?” Tư Đồ Diêu thử dò xét hỏi

      Mộ Thiên Tĩnh gật đầu: “Chỉ có khả năng này là lớn nhất, ta cảm thấy hơn phân nửa là cái nguyên nhân này. Nhưng chuyện này có quan hệ đến an nguy của Thiên Môn, đó là lí do vì sao cho tới nay ta cũng cho các ngươi biết, ta hi vọng các cháu có thể giữ bí mật.”

      Vốn là hai người Lăng Lạc Trần còn nghi ngờ, nếu Mộ Thiên Tĩnh nghĩ tới nguyên nhân này tại sao còn cho bọn biết, tại coi như là hiểu. Nếu như việc này quan trọng như thế, ra cũng đúng, dù sao đây cũng liên quan đến an nguy của Thiên Môn.

      Mộ Thiên Tĩnh lựa chọn tin tức này cho bọn họ biết, hai người cũng có chút cảm động, điều này chứng minh Mộ Thiên Tĩnh rất tin tưởng bọn họ, nếu tuyệt thể nào cho bọn họ biết.

      “Bá phụ yên tâm, tin tức kia chúng cháu tuyệt đối để lộ ra ngoài, chúng cháu có thể thề!” Lăng Lạc Trần nghiêm mặt

      “Đúng! Chúng cháu có thể thề!” Tư Đồ Diêu cũng biểu lộ ý nghĩ của mình.

      Nhìn bộ dáng chân của Lăng Lạc Trần cùng Tư Đồ Diêu, Mộ Thiên Tĩnh cười khoát tay: ” Nếu ta lựa chọn đem tin tức này cho các cháu biết đương nhiên là tin tưởng các cháu, cần phải thề.

      Nếu như ta đoán sai, Ly nhi bọn họ biến mất hẳn là có liên quan với miệng giếng phía sau Thiên Môn.”

      ” Giếng?” Lăng Lạc Trần hai người trăm miệng lời

      “Chúng cháu đến Thiên Môn nhiều lần như vậy cũng chưa nhìn thấy miệng giếng nào a!”

      ” Miệng giếng kia là bí mật của Thiên Môn, bởi vì. . .” Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi đem tác dụng mà miệng giếng mang lại cho hai người biết, nghe xong hết thảy hai người Lăng Lạc Trần càng kinh ngạc dứt, thậm chí còn có chuyện tình kỳ lạ như vậy?

      Theo như lời của Mộ Thiên Tĩnh, vậy miệng giếng này có hiềm nghi lớn nhất! Dù sao ban đầu mọi người đều biết bốn người Mộ Chỉ Ly sau khi đến miệng giếng phía sau Thiên Môn liền thấy trở ra, bên dưới miệng giếng đến tột cùng là cái gì?

      Đoàn người Lăng Lạc Trần bắt đầu suy tư về vấn đề miệng giếng. . . . .

      Tư Cách Chiến kết thúc vào ngày thứ ba, mười người có tên trong danh ngạch được truyền tới hoàng cung, rất hiển nhiên trước khi đến Trì Mân quốc Hoàng thượng cũng có chuyện muốn với bọn họ

      Sáng sớm ngày hôm đó, Đông Phương Quán chủ liền dẫn bốn người Mộ Chỉ Ly hướng hoàng cung tới, dọc theo đường cũng dặn dò bọn họ ít chuyện, nhìn bốn đệ tử có tiền đồ như vậy cũng cảm khái rất nhiều.

      Thời điểm khi bọn tới hoàng cung, những người khác cũng tới, hoàng thượng chẳng qua là gọi mười người lên chuyện, về phần bọn người Đông Phương Khiếu lần này đến chủ yếu là nhận lấy phần thưởng.

      Trong hoàng cung Linh Viêm quốc tài nguyên đương nhiên rất nhiều, phần thưởng này ban thưởng xuống cho dù là tứ đại thế lực cũng thể động tâm.

      Những tài nguyên này căn cứ vào số lượng đệ tử có trong danh ngạch mà phân phát, đệ tử được chọn càng nhiều, tài nguyên đạt được cũng càng nhiều, nghi ngờ chút nào, lần này thu hoạch được nhiều nhất chính là Đông Phương gia.

      Sau khi Cung Tuấn Bân nhìn thấy Hàn Như Liệt đến đứng cùng bọn họ, dù sao trong mười người ở đây cũng chỉ biết hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly.

      Thực lực của nhiều năm qua cũng chỉ là nhân tài mà thôi, đương nhiên thể nào cùng với đệ tử của tứ đại thế lực giống nhau, cũng bởi vì cũng chỉ có mình đại diện cho môn phái nên danh vọng của ở trong môn phái là tột đỉnh.

      Vừa vào đại điện, đám người Mộ Chỉ Ly nhìn thấy Hoàng thượng ngồi ở ngai vàng, còn hai người Dật Mộng và Dật Trần cung kính đứng ở hai bên.

      cổ uy nghiêm từ người Dật Sở phát ra, Mộ Chỉ Ly liền đoán được thực lực của Dật Sở tuyệt đơn giản, ít nhất so với đám người Đông Phương Khiếu còn cao hơn.

      “Ra mắt Hoàng thượng, Hoàng tử, Công chúa.” Mọi người thi lễ cái rồi cùng nhau lên tiếng

      Tư thái rất là cung kính, song trong lòng mọi người cũng có bao nhiêu sợ hãi, thế giới này là thực lực vi tôn, hoàng quyền cũng thể xâm phạm.

      Hiển nhiên Dật Sở cũng hiểu ý nghĩ của mọi người , đối với điều này cũng có quá nhiều chú ý, nhìn mọi người : “Lần này các ngươi có thể đứng ở đây lên được tại các ngươi chính là mười người có thực lực mạnh nhất Linh Viêm quốc, kế tiếp các ngươi cũng đại biểu Linh Viêm quốc Trì Mân quốc so tài với các nước khác.”

      “Ta hi vọng các ngươi chỉ ở Linh Viêm quốc có biểu tốt, mà ở Trì Mân quốc cũng có thể được như vậy, điều này vừa đem lại vinh quang cho các ngươi, vừa làm vẻ vang Linh Viêm quốc, mà thế lực của các ngươi bởi vì các ngươi mà ngày càng phát triển hơn!

      Cần nhắc nhở các ngươi chút, Trì Mân quốc cũng thể so sánh với Linh Viêm quốc, cao thủ và thiên tài ở nơi đó còn nhiều hơn so với ở đây, mặt khác đệ tử của ba nước phụ thuộc vào Trì Mân quốc cũng là đối thủ của các ngươi.

      Đối mặt với đối thủ, cũng cần nương tay! Ngươi giết bọn họ, bọn họ giết ngươi, mạnh được yếu thua là đạo lý từ cổ chí kim thể thay đổi được.”

      Nghe Dật Sở , tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, có ít người lại cho là đúng, cảm thấy lời của Dật Sở có chút khoa trương, mạnh được yếu thua đạo lý này rất đúng, lần này trong Tư Cách Chiến cũng có ít thương vong, nhưng đó cũng chỉ là phần rất mà thôi.

      Dật Sở thu hết vẻ mặt mọi người vào trong mắt sau lúc này mới lên tiếng : “Có lẽ các ngươi cho là ta khuyếch đại, nhưng ta muốn cho các ngươi biết đây đều là .

      Thực lực của Linh Viêm quốc trong bốn nước chư hầu của Trì Mân quốc luôn đứng gần chót, dĩ vãng tham gia tỷ thí chuyện toàn quân bị diệt cũng có phát sinh qua, tử vong hơn phân nữa cũng là chuyện rất bình thường.

      Đừng tự cho mình là thiên tài, dĩ vãng những người tham dự Tư Cách Chiến đứng ở nơi đây rất nhiều nhưng khi đến Trì Mân quốc chỉ còn là cổ thi thể. Đồng dạng, nếu như các ngươi có thể từ trong Trì Mân quốc đạt được danh hiệu, tương lai của các ngươi đương nhiên cần phải .

      Mưu cầu chức quan cũng đáng nhắc đến, như ta đây cũng có thể làm Hoàng đế, nếu có ngày các ngươi có thể tiến vào Cổ Võ môn phái.., đến lúc đó các ngươi chính là những tồn tại càng thêm khó lường.”

      Tiếng của Dật Sở có nửa điểm dừng lại, đây là điềm mà mỗi lần phải , bọn họ nghe hay là việc của bọn họ, dù sao nếu bọn họ muốn nghe cũng có biện pháp bắt buộc bọn họ nghe.

      Vốn là thái độ xem thường giờ phút này các đệ tử lại chăm chú thêm vài phần, chết hơn phân nữa là chi tiết cực kỳ kinh người rồi, điều này cũng có ý nghĩa chính mình về sau có nữa cơ hội là trở về được?

      Đối mặt với uy hiếp tử vong, có người trong lòng bồn chồn, nhưng rất nhanh liền tiêu tán . Liều mạng mới đạt được cơ hội này ai chọn buông tha? Huống chi kết quả cuối cùng còn nhất định đây.

      Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, xem ra ở Trì Mân quốc đúng là phải hung hiểm bình thường a, nếu có nửa điểm mềm lòng mà , cuối cùng phải trả giá bằng mạng sống của mình.

      Dù là lời của Dật Sở làm cho mọi người rung động, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng có quá nhiều sợ hãi, ra nàng cũng coi như là từ trong đám người chết bò ra, kinh nghiệm của những năm này cũng thiếu ?

      Hiển nhiên Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly có ý nghĩ giống nhau, như từ đầu đến cuối sắc mặt cũng có bao nhiêu biến hóa, quyết định cho dù có bao nhiêu nguy hiểm cũng dừng lại, huống chi bọn họ căn bản có đường lui.

      “Các ngươi được người của hoàng thất dẫn Trì Mân quốc, đến Trì Mân quốc các ngươi thống nhất được an bài tại trại huấn luyện hạt giống tiến hành tu luyện, thời gian là năm!

      năm sau các ngươi chính thức cùng với đệ tử của ba nước chư hầu cùng chủ quốc tiến hành tỷ thí, cuộc tỷ thí này được gọi là Hạt giống chiến! Chuyện tình tiếp theo các ngươi biết còn quá sớm, đến lúc đó tự nhiên có người cho các ngươi biết.

      tại các ngươi cần phải làm cũng chỉ có chuyện, đó chính là cố gắng tu luyện tăng lên thực lực của mình!”

      Mãi cho đến khi Mộ Chỉ Ly trở lại Đông Phương gia, trong đầu nàng còn nhớ lại lời trước kia của Dật Sở, mặc dù nội dung Dật Sở cũng nhiều, nhưng nàng cũng bắt được mấy điểm mấu chốt.

      Trại huấn luyện hạt giống, Hạt giống chiến cùng với Cổ Võ môn phái, sau lưng loại Hạt giống chiến này đích thực là cái gì?

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 106: Thần giao cách cảm
      Khi trở về tâm tình của đám người Mộ Chỉ Ly đều mang theo chút trầm trọng , hoàn toàn ngược lại so với thái độ kích động và hưng phấn khi hoàng cung lúc trước.

      Dật Sở cũng cho rằng bọn tự cao tự đại, chẳng qua là cho bọn họ biết thực tế rất khắc nghiệt. Chuyến này , biết trước được kết quả, có lẽ phong sinh thủy khởi*(gió khắp mọi nơi để mọi vật được sinh ra, nước đến đâu mọi vật đều đâm chồi nảy lộc ý là thuận buồn xuôi gió), cũng có thể biến thành thi thể người nào hỏi thăm.

      Tất cả mọi người có chút trầm mặc, nếu như bọn họ sống ở Linh Viêm quốc cũng có thể nổi tiếng, chẳng qua cuộc sống như vậy cũng phải là điều mà bọn họ muốn, cuối cùng vẫn là đuổi theo mục tiêu hay là thực lực!

      Trong phòng.

      Hàn Như Liệt trầm mặc nhìn Mộ Chỉ Ly, đưa tay vòng qua eo thon của nàng, : “Ly nhi, suy nghĩ tới lời của Dật Sở?” Cùng Ly nhi ở chung chỗ lâu như vậy, đối với tính tình của Mộ Chỉ Ly có thể rất ràng, nhìn nét mặt của nàng cũng có thể đoán được ý nghĩ của nàng ấy.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, : “Dường như Chủ thế giới và Phân thế giới cũng có khác nhau quá lớn, vậy cuối cùng mục tiêu này vẫn là Cổ Võ môn phái, chẳng qua là thực lực của các đệ tử xê xích quá nhiều thôi.”

      Ở Đại Lục Thiên Huyền, mình là Môn chủ Thiên Môn, mà ở Chủ thế giới mình đến tư cách là đệ tử Cổ Võ môn phái cũng chưa đạt tới, như vậy chênh lệch đúng là rất lớn.

      cái thế giới này đạo lý vốn là giống nhau, vân mệnh của đại lục tự nhiên cũng khác nhau, mà những Tu Luyện Giả như chúng ta mới chỉ theo đuổi điểm cao nhất của võ học mà thôi.

      Chỉ cần biết được cái mục tiêu này, những thứ khác hết thảy cũng hề quan trọng nữa. Có lẽ lúc ngừng lại chúng ta mơ hồi, tại sao cực khổ tu luyện mà bỏ lỡ hưởng thụ cuộc sống, nhưng chỉ cần nghĩ tới có người có thể bắt nạt được chúng ta, đây là những gì mà chúng ta muốn.

      Chúng ta riêng gì muốn báo thù cho sư phụ, còn có hết thảy ở Phân thế giới. Nếu như thông đạo nới với Phân thế giới sửa xong, người ở Chủ thế giới muốn tiến vào Phân thế giới, hậu quả tuyệt đối thể lường trước được?”

      Trong lòng Mộ Chỉ Ly giật mình, kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, nàng nghĩ tới Hàn Như Liệt lại nghĩ tới nhiều chuyện tình như vậy.

      Hoàn toàn chính xác, qua nhiều năm Đại Lục Thiên Huyền bị chặt đứt liên lạc với Chủ thế giới, có tốt cũng có xấu, khi người ở Chủ thế giới đến Đại Lục Thiên Huyền, căn bản có người nào là đối thủ của bọn .

      Bất luận như thế nào, Đại Lục Thiên Huyền cũng là nhà của bọn họ, tự nhiên cho phép người khác đến phá hư, cho nên tăng lên thực lực của mình càng quan trọng hơn.

      Mặc dù thực lực của hai người bọn họ còn yếu kém nếu muốn thủ hộ Đại Lục Thiên Huyền có thể biết tự lượng sức mình, khả năng làm được phần chính là phần, bọn họ chỉ có thể tới thể lui về sau, khả năng có thể làm được bao nhiêu cứ làm, về phần kết quả bọn họ cũng thể biết trước được như thế nào.

      “Ta hiểu được.” nét mặt Mộ Chỉ Ly lên nụ cười, trầm mặc ban đầu biến mất còn nữa, nhìn chăm chú vào con ngươi tràn đầy nhu tình của Hàn Như Liệt: “Cám ơn chàng, Liệt.”

      “Đứa ngốc.” Hàn Như Liệt cười , nhìn Mộ Chỉ Ly đối với sinh ra chút ỷ lại, cảm thấy rất vui vẻ.

      ngày kia, sau khi cáo biệt Đông Phương gia, bọn người Mộ Chỉ Ly dưới hướng dẫn của người trong hoàng thất lên đường Trì Mân quốc.

      ngày trước khi Đông Phương gia vì bốn người bọn họ cử hànhnghi thức đưa tiễn, Đông Phương Khiếu cùng với chư vị trưởng lão cũng để xuống khuôn mặt nghiêm nghị, cùng bốn người bọn họ chuyện phen.

      Lời này cũng có trộn quá nhiều lợi ích, ngược lại phần lớn cũng là dặn dò thiện ý, cho bọn họ biết số chuyện cần chú ý khi đến Trì Mân quốc, khiến cho đám người Mộ Chỉ Ly được lợi .

      Mộ Chỉ Ly biết đám người Đông Phương Khiếu làm như vậy là xuất phát từ lòng hay là lấy lui làm tiến, bất luận là loại mục đích gì, nàng đối với Đông Phương gia ấn tượng cũng rất là tệ, nếu như ngày sau có thể lấy được thành tựu mà , cũng nên giúp đỡ Đông Phương gia tay.

      Bởi vì lực lượng gian ở Chủ thế giới biến mất từ lâu, cho nên nơi này cũng có tồn tại Truyện Tống Trận, như thế lại để cho Mộ Chỉ Ly lấy làm kinh hãi, cũng làm cho mình hiểu được tại sao khi mình xuất ra thuộc tính gian lại làm cho nhiều người khiếp sợ như vậy.

      Từ Linh Viêm quốc đến Trì Mân quốc khoảng cách cũng ngắn, nhưng với tu vi nay của mọi người tốc độ lên đường cũng cực nhanh, cho nên cũng có bao nhiêu vấn đề.

      Quan hệ của mười người căn bản cũng rất tốt, giống như tiểu đội, trong đó cũng có xung đột gì, dù sao khi đến Trì Mân quốc cũng đều là người nhà.

      Tính ra trong mười người cùng nhau bọn Mộ Chỉ Ly chiếm gần nửa rồi.

      Cung Tuấn Bân và Hàn Như Liệt có quan hệ rất tốt, tại nghiễm nhiên là huynh đệ với Hàn Như Liệt, giữa hai người lại càng có gì cố kỵ.

      “Cung huynh, đến ta giới thiệu cho ngươi số người, đây là sư huynh ta ở Đông Phương gia Âu Dương Hào, bên cạnh là tình lữ Trầm Tinh.” Hàn Như Liệt cười giới thiệu

      Đoạn thời gian kế tiếp bọn họ đều muốn hiểu về nhau hơn. Bọn ra khỏi Đông Phương gia, đương nhiên cũng khôi phục tên họ vốn có.

      “Đây là huynh đệ của ta – Cung Tuấn Bân.” Hàn Như Liệt quay đầu hướng hai người Âu Dương Hào giới thiệu.

      . . . . . .

      Đoạn đường đến Trì Mân quốc có thể là sóng êm biển lặng, tại trong địa bàn Linh Viêm quốc cũng có ai có mắt tìm bọn họ gây phiền toái, tương đương muốn chết sao?

      Lần này hoàng thất phái ra người dẫn đường bọn họ gọi là Triệu bá, tuổi tác của Triệu bá so với bọn cũng lớn hơn rất nhiều, cho nên xưng hô như thế cũng có gì dị nghị.

      Nửa tháng sau, đám người Mộ Chỉ Ly rốt cục biên giới Trì Mân quốc!

      Vừa đến Trì Mân quốc, mọi người liền phát Trì Mân quốc khác với Linh Viêm quốc, cho dù là biên cảnh thành trì xa xôi cũng lộ ra vẻ vô cùng náo nhiệt, trình độ phát triển cùng với nhân số vượt xa Linh Viêm quốc, để cho mọi người giật mình chính là thực lực của Tu Luyện Giả ởTrì Mân quốc so với Tu Luyện Giả ở Linh Viêm quốc mạnh hơn nhiều.

      Triệu bá nhìn mặt mọi người trong lúc lơ đãng toát ra cảm khái, sau đó cười : “Thấy được chưa, đây chính là chênh lệch giữa Linh Viêm quốc và Chủ quốc, nhưng ta tin tưởng bao lâu các ngươi cũng trở thành Tu Luyện Giả nổi danh ở Chủ quốc.”

      Nghe được lời Triệu bá , mọi người đều nhìn nhau cười tiếng, khiếp sợ trong lòng xóa nhiều, cỗ động lực cũng lặng lẽ xông lên đầu.

      Mọi người ở dưới hướng dẫn của Triệu bá tới Hoàng Thành Trì Mân quốc sau, rung động và kinh ngạc ban đầu dần dần biến mất, nhìn lại cũng hề cảm thấy kỳ quái nữa, ngược lại mọi người lại lo lắng tình trại huấn luyện hạt giống.

      Dựa theo ý tứ của Triệu bá, ở trong trại huấn luyện hạt giống tu luyện so với những nơi tu luyện khác tốc độ nhanh hơn, mặc dù thời gian chỉ ngắn ngủn năm nhưng khi tu luyện ở bên ngoài lại là mấy năm, cho nên dĩ vãng có rất nhiều đệ tử chen vỡ đầu cũng muốn vào trại huấn luyện hạt giống.

      Về phần đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Triệu bá cũng cho bọn biết, mọi người cũng có hỏi nhiều, dù sao bao lâu nữa bọn họ biết.

      Ngoài dự liệu của mọi người, Triệu bá cũng có dẫn bọn họ đến hoàng thất, mà là dẫn bọn họ đến địa phương rất thu hút ở Hoàng Thành, cho đến khi bọn họ nhìn thấy kiến trúc nơi đây mới hiểu được chuyện gì xảy ra, hóa ra trại huấn luyện hạt giống xây ở dạng địa phương này? Chỗ nấp này hoàn toàn sai.

      Khi đoàn người Triệu bá tới, còn đợi Triệu bá chuyện, lão giả giữ cửa nhận ra Triệu bá, : “Linh Viêm quốc các ngươi tới cũng rất sớm a, mỗi lần Hạt giống chiến cũng là đứng nhất từ dưới đếm lên, mà lại vẫn có thể tích cực như vậy, cũng sợ mất thể diện.”

      Lý Chí Đào vừa xong, sắc mặt Triệu bá lộ ra vẻ rất khó coi. Bởi vì cái gọi là đánh người nể mặt, Lý Chí Đào chính là kiểu người này a! Hết lần này tới lần khác vẫn thể cùng ta cứng đối cứng, dù sao nơi này cũng là Trì Mân quốc chứ phải Linh Viêm quốc.

      Sắc mặt đám người Mộ Chỉ Ly cũng vô cùng khó coi, có người thậm chí nhịn được nắm chặt quả đấm, muốn cho Lý Chí Đào bài học!

      “Lý đại nhân, mười đệ tử của Linh Viêm quốc đến đông đủ, có thể cho chúng ta tiến vào ?” Triệu bá ôn tồn

      “Đợi chút, ta còn phải tra xét thân phận của các ngươi, gần đây thế nhưng cũng có số người giả mạo đến đây a. Nếu như để người giả mạo vào mà , trách nhiệm này ta cũng gánh được?” Lý Chí Đào ra vẻ đạo mạo , trêu tức trong mắt cho dù là ai cũng đều có thể nhìn thấy ràng.

      Nhìn màn trước mắt này, chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, nàng biết trong bốn nước chư hầu Linh Viêm quốc đứng chót, dĩ vãng ở Trì Mân quốc hoặc nhiều hoặc ít cũng bị chèn ép, chê cười lại càng thiếu, nhưng là lão giả giữ cửa cũng dám đối đãi như vậy với bọn họ, địa vị này thấp đến bao nhiêu a?

      Nghe Lý Chí Đào , khuôn mặt Triệu bá lên vẻ tức giận. hạ thấp tư thái đến như vậy, Lý Chí Đào lại vẫn ngừng gây phiền toái, đây khỏi là quá đáng , thời điểm muốn phát tác, đạo thanh truyền đến.

      “Lý đại nhân đúng là tận trung với cương vị, cái này phải tra xét kỹ chút, theo lý thuyết người Linh Viêm quốc cũng thể nào kém như vậy, ta thấy giả mạo là khả năng rất lớn!”

      Dương Phi ngang ngược càn rỡ tiêu sái tới, theo ở phía sau là mười tên đệ tử, rất hiển nhiên bọn họ hẳn là người ở nước chư hầu khác.

      “Đây phải là Bắc Hoàn quốc Dương đại nhân sao? Thực lực đệ tử lần này rất tệ, vậy năm sau nhất định có thể lấy được thành tích tệ ở Hạt giống chiến.” Sắc mặt Lý Chí Đào, nịnh hót cười

      “Thừa ngài cát ngôn*(nhận lời may mắn của ngài), ha ha. Chúng ta có thể tiến vào sao?” Dương Phi vừa vừa khiêu khích nhìn Triệu bá, ràng là hiển uy*(lộ ra uy hiếp).

      Nghe vậy, Lý Chí Đào vội vàng gật đầu : “Có thể có thể, điều này tự nhiên là có thể .” Lập tức mở ra đại môn để cho đám người Dương Phi vào.

      “Lý đại nhân, ngươi làm như vậy khỏi quá đáng! Tại sao người Bắc Hoàn quốc có thể vào, còn chúng ta phải tra xét?” Triệu bá tức giận , có thể nhẫn nại nhưng thể nhẫn nhục, coi như là nhìn ra bọn họ căn bản là cố ý tìm Linh Viêm quốc gây phiền toái! coi ai ra gì*!

      *(Nguyên văn là “cẩu nhãn khán nhân đê”: Theo truyền thuyết Trung Quốc cổ đại, khi chó nhìn người, thấy người rất , rất thấp. Thế nên chó sợ người, coi người ra gì, thấy người là cắn. Sau này người ta gọi những kẻ coi ai ra gì là “cẩu nhãn khán nhân đê”.)

      Lý Chí Đào giễu cợt cười tiếng: “Ta chính là muốn tra xét thế nào? Ngươi có thể làm gì ta?”

      Cung Tuấn Bân nhìn màn này liền nhịn được rồi, tức giận : “Ngươi phải là người giữ cửa sao? Có gì đặc biệt hơn người, ở nơi này khoe khoang tới khoe khoang , là muốn vẫy đuôi cho ai xem đây?”

      Nghe được Cung Tuấn Bân , mặt Lý Chí Đào trở nên xanh mét, trách mắng: “Còn ngươi là ai? Lại dám chuyện với ta như vậy? tại ta chính là hoài nghi thân phận của các ngươi, xác nhận được để cho các ngươi vào!”

      Triệu bá vừa nghe Cung Tuấn Bân cũng biết chuyện này cứu vãn được rồi, tại muốn vào càng khó. Người trông cửa chính là Lý Chí Đào, cho bọn họ vào bọn họ cũng có biện pháp vào, nếu tạo thành hậu quả thể tha thứ.

      Cung Tuấn Bân đem tầm mắt chuyển sang nhìn Hàn Như Liệt, nếu có thể muốn đánh tên Lý Chí Đào này trận, đáng tiếc tình hình giờ cho phép làm như vậy.

      Nhận thấy được tầm mắt Cung Tuấn Bân, Hàn Như Liệt lắc đầu, chợt lên tiếng : “Ngươi muốn tra xét thân phận của chúng ta phải ? biết ngươi tra xét như thế nào?”

      “Ta phải suy nghĩ kỹ, chờ ta nghĩ ra biện pháp tra xét rồi hãy .” Lý Chí Đào lên tiếng , nơi nào muốn tra xét, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết chuyện tình căn bản cũng có cái gì, chỉ muốn để cho người của Linh Viêm quốc mất mặt thôi.

      Ai bảo lần trước khi đến Linh Viêm quốc người ở nơi đó làm mất mặt, vốn là người mang thù, thừa cơ hội này đương nhiên muốn đòi lại

      Nghe vậy, Hàn Như Liệt vẻ mặt thành gật đầu: “ cũng cần tra xét phen.”

      Nghe được lời của Hàn Như Liệt, Lý Chí Đào còn tưởng đồng ý ý kiến của mình, lập tức cũng có chút đắc ý, ai ngờ câu tiếp theo của Hàn Như Liệt lại làm cho hoàn toàn u mê.

      “Trong thời gian mười giây, nếu như ngươi còn có tra xét xong mà , chúng ta . Dù sao chúng ta cũng tới, đến lúc đó nếu là hỏi tới chúng ta chỉ cần Lý đại nhân đây chính là cho chúng ta vào, chắc hẳn Hoàng thượng nhất định khích lệ ngươi tận tâm với công việc. ”

      Lời này vừa ra, mọi người đều giật mình.

      Khóe miệng Mộ Chỉ Ly chứa đựng nụ cười nhợt nhạt, im lặng đứng ở bên cạnh Hàn Như Liệt, tiếng động ủng hộ .

      Triệu bá chưa kịp phản ứng, vốn là khuôn mặt giận dỗi nhất thời vui vẻ ít, lập tức đối với Hàn Như Liệt cũng là cảm kích ít. Vẫn là người trẻ tuổi này thông minh a, kể từ đó, chỉ có thể buộc Lý Chí Đào cho , nếu đến lúc đó ta chịu nổi trách nhiệm này rồi.

      Cung Tuấn Bân lặng lẽ hướng Hàn Như Liệt giơ lên ngón tay cái, : “Cao, là cao!”

      Lý Chí Đào tàn bạo trợn mắt nhìn Hàn Như Liệt cái, vốn mình ở thế thượng phong, lại bị tiểu tử này phá hư. Nếu có biện pháp để tra xét, chỉ đành phải cho họ qua.

      Cứ như vậy, đoàn người Linh Viêm quốc công khai tới trại huấn luyện hạt giống.

      Dương Phi vốn tưởng rằng đoàn người Linh Viêm quốc còn phải đứng ở ngoài cửa lớn hồi lâu mới được vào, nghĩ tới chỉ trong chớp mắt bọn ở phía sau, trong mắt khỏi lên tia nghi ngờ, chuyện gì xảy ra với Lý Chí Đào rồi?

      “A, nhanh như vậy xác nhận thân phận xong rồi?” Dương Phi cười , rất hiển nhiên đó cũng phải quan tâm thiện ý, mà kèm theo chút châm chọc thể nào che dấu.

      “Tốc độ như vậy có phải hay để ngươi giật mình rồi?” Triệu bá hỏi ngược lại, Lý Chí Đào là người Trì Mân quốc, cho nên mới phải để ý, nhưng Bắc Hoàn quốc cũng giống bọn họ đều là nước chư hầu, sợ là thực lực so với Linh Viêm quốc cũng mạnh hơn bao nhiêu, nên cũng cần lo lắng.

      “Có cái gì phải giật mình, trong Hạt giống chiến lần trước thành tích toàn quân các ngươi đều bị diệt, mới đúng là làm cho người ta giật mình, biết lúc này có còn ý định tiếp tục đây?Ha ha.”

      Dương Phi cười lên ha hả, mà mười đệ tử phía sau cũng cùng nhau nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía đám người Mộ Chỉ Ly tràn đầy khinh miệt.

      Sắc mặt Triệu bá nhất thời trầm, : “Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, Linh Viêm quốc ta như thế nào cũng cần ngươi phải lo lắng! Nếu có tâm tình để quan tâm đến chuyện người khác bằng tự lo lắng cho bản thân các ngươi .”

      ta cũng có lo lắng a, với thực lực của Bắc Hoàn quốc ta dù thế nào cũng có rơi vào kết cục toàn quân bị diệt.” Dương Phi thèm để ý chút nào , chợt thay đổi đề tài : “Lần này cũng mong các ngươi rơi vào tay chúng ta nữa, nếu đến lúc đó cẩn thận giết chết các ngươi cũng nên trách chúng ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách các ngươi quá yếu!”

      Vừa xong, Dương Phi mang theo đệ tử Bắc Hoàn quốc lớn lối hướng phía trước tới, hề nữa để ý tới đám người Triệu bá đứng tại chỗ.

      “Triệu bá, lúc trước ở trong Hạt giống chiến rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Âu Dương Hào khỏi lên tiếng hỏi, mặc dù Dật Sở cho bọn họ biết ít chuyện tình ở Tư Cách Chiến, nhưng tình về Hạt giống chiến cũng chưa bao giờ đề cập tới.

      Theo như lời của Dương Phi mọi người liền biết trong lần tỷ thí ở Hạt giống chiến toàn bộ đệ tử của Linh Viêm quốc đều bị giết hết, xem ra người làm việc này chính là Bắc Hoàn quốc? Tuy trong lòng mọi người còn nghi hoặc, duy nhất có thể xác định được chính là ân oán giữa bọn họ với Bắc Hoàn quốc rất sâu.

      Nhìn thấy nghi ngờ khuôn mặt của mọi người, Triệu bá thở dài, : “Thôi, chuyện này sớm muộn gì các ngươi cũng biết. Linh Viêm quốc chúng ta trong bốn nước chư hầu luôn luôn đứng chót, mà Bắc Hoàn quốc kia lại đứng ở vị trí thứ hai.

      Đúng như lời Dương Phi , dĩ vãng có lần tham gia tỷ thí ở Hạt giống chiến mười đệ tử của Linh Viêm quốc đều chết hết ở đài tỷ võ! Hạt giống chiến tàn khốc vượt xa khỏi tưởng tượng của các ngươi, cơ hồ mỗi cuộc tỷ thí đều có người chết, cho dù chết cũng trọng thương, phàm là đụng phải đối thủ cũng là đánh cho đến chết.

      Mà đệ tử của chúng ta phần lớn cũng là chết ở trong tay đệ tử Bắc Hoàn quốc, vốn đây cũng phải là chuyện tình khoa trương gì. Dù sao này thương vong mọi người đều tiếp nhận, thế nhưng mà Bắc Hoàn quốc khắp nơi đều ép buộc, lại tuyên bố những lần tỷ thí Hạt giống chiến tiếp theo tiêu diệt toàn bộ đệ tử của chúng ta.”

      là quá đáng!” Cung Tuấn Bân tức giận , hành vi cuả Bắc Hoàn quốc này quá kiêu ngạo, quả thực là chà đạp lên tôn nghiêm của Linh Viêm quốc!

      Triệu bá sâu kín thở dài: “Linh Viêm quốc tiếp giáp với Bắc Hoàn quốc, ở giữa xugn đột ngừng, lúc này mới tạo thành cục diện như thế. Cho nên Hạt giống chiến lần này các ngươi càng phải cẩn thận gấp đôi, thậm chí khi ở trong trại huấn luyện hạt giống cũng càng phải cẩn thận, người Bắc Hoàn quốc tùy thời gây khó dễ với các ngươi.

      Mặc dù thực lực chúng ta cùng với Bắc Hoàn quốc chênh lệch đúng là , nhưng mà ta rất hi vọng các ngươi có thể chịu thua kém, để cho người Bắc Hoàn quốc biết chúng ta cũng phải dễ bắt nạt, để cho bọn họ trả giá nhiều! Đây cũng nguyện vọng lớn nhất đời này của ta.”

      “Triệu bá, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định làm được!”

      “Đúng đấy, để xem Bắc Hoàn quốc lớn lối bao lâu !”

      “Nhất định phải làm cho bọn họ biết được lợi hại của chúng ta, để cho bọn họ cụp đuôi làm người!”

      Đối với tôn nghiêm của quốc gia, nguyên bản mười người còn mang theo chút ngăn cách nay cũng cùng chung ý nghĩ, đó là địch nhân của bọn họ là đệ tử Bắc Hoàn quốc. Người sống phải vì tranh giành hơi thở sao?

      Nhìn bộ dáng mọi người tràn đầy ý chí chiến đấu, Triệu bá vui mừng cười : “Các ngươi có chí khí như vậy tốt quá!”

      Vốn là khí bị đè nén sau lời thề son sắt của mọi người cũng là hoàn toàn tiêu tán, lúc này ở dưới hướng dẫn của Triệu bá cùng nhau báo danh.

      “Ly nhi, nàng làm sao vậy?” Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly bên cạnh nhíu chặt mày suy tư lên tiếng hỏi

      Lúc trước cũng cảm thấy Mộ Chỉ Ly khác thường rồi, nhưng lại có cơ hội hỏi, chẳng lẽ Ly nhi bởi vì chuyện tình Bắc Hoàn quốc mà phiền não?

      Nghe được Hàn Như Liệt hỏi, Mộ Chỉ Ly có chút dám chắc : “Liệt, ta phát chuyện rất kỳ quái, cảm giác rất thân thiết, nhưng đây ràng là chuyện thể nào.”

      Nhìn bộ dáng kia của Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệt cũng căng thẳng : “Chuyện gì?”

      “Ta cảm nhận được hơi thở của Dật Thần .”

      “Dật Trần? phải là ở Linh Viêm quốc sao? thể nào đến nơi đây .” Hàn Như Liệt nghi ngờ , cho dù Dật Trần muốn tới cũng là năm sau mới đến a.

      Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Ta ở đây cũng phải là Dật Trần ở Linh Viêm quốc, mà là Bụi Thái Lang Dật Thần!”

      “Ngươi cái gì?” Hàn Như Liệt mở to hai mắt nhìn, điều này so với Dật Trần tới đây còn muốn cho cảm thấy thể tin: “Có thể hay nàng cảm nhận sai rồi?”

      “Chàng cũng biết, Dật Thần là sủng của ta, ta cùng trong lúc có tâm linh tương thông, thời điểm ở gần nhau ta có thể cảm nhận được hữu của .

      tại ta có cảm giác như vậy, hơn nữa ta cảm giác được càng ngày càng tới gần chúng ta, chẳng qua chỉ cáchchúng ta khoảng cách nhất định mà thôi. Nếu như là ở Đại Lục Thiên Huyền ta có thể khẳng định đây chắc chắn là Dật Thần, nhưng bây giờ là ở Chủ thế giới a!”

      Hàn Như Liệt ổn định lại tinh thần, suy nghĩ theo như lời Mộ Chỉ Lynói, đột nhiên ngẩng đầu lên : “Ly nhi, ngươi có thể hay Thiên nhi và Dật Thần cũng đến Chủ thế giới rồi?”

      Nếu bọn họ có thể tới chủ thế giới, như vậy bọn Dật Thần cũng có thể a, cho dù bọn họ đến Chủ thế giới cũng là ở Linh Viêm quốc a, căn bản thể nào biết được tin tức của bọn .

      “Ta cũng vậy biết, nếu như bọn họ ở Chủ thế giới nhất định tìm cách liên lạc với chúng ta, làm sao có thể vẫn cũng có tin tức của bọn ?” Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm : “Nếu như là tốt rồi, lâu như vậy gặp bọn họ, nhưng ta muốn gặp bọn họ a.”

      Kể từ khi nàng tới Đại Lục Thiên Huyền vẫn có Thiên nhi và Dật Thần theo ở bên cạnh, mà nàng cũng sớm thành thói quen có bọn họ làm bạn. vào Chủ thế giới những ngày này nàng lại càng thường xuyên nhớ tới bọn họ, hy vọng có thể lại nhìn thấy bọn họ.

      Nhìn mặt Mộ Chỉ Ly toát ra hoài niệm, Hàn Như Liệt ôm lên vai Mộ Chỉ Ly, : “Ly nhi, nếu quả là Dật Thần, mà nàng còn có thể cảm nhận được hữu của , như vậy ta cũng nhất định có thể cảm nhận được nàng, đến lúc đó nhìn thấy mặt chẳng phải biết rồi sao?”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu: “ cũng đúng! Hy vọng là vậy!” Chỉ tiếc là vừa mới tới trại huấn luyện hạt giống thể tùy ý ra ngoài, nếu nàng cũng nhìn chút.

      thực tế, hết thảy đúng như những gì Hàn Như Liệt đoán.

      Thời điểm Mộ Dật Thần đến Trì Mân quốc cảm nhận được tồn tại của Mộ Chỉ Ly, lập tức trong mắt lên vẻ mừng rỡ, gấp rút hướngThiên nhi : “Thiên nhi, Chỉ Ly tỷ quả nhiên ở Trì Mân quốc! Ta cảm nhận được hơi thở của tỷ ấy!”

      “Có ?” Thiên nhi vui mừng: “Kia nhanh thôi!”

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 107: Gặp nhau
      theo phía sau Triệu bá, bọn người Mộ Chỉ Ly ở trong trại huấn luyện hạt giống báo danh xong nhận được chìa khóa gian phòng của mình. Bình thường đệ tử đến cùng vương quốc đều ở với nhau, như vậy dễ dàng chiếu cố lẫn nhau, dù sao đệ tử ở năm vương quốc cũng luôn có tiểu đội riêng của mình.

      Cũng may thời điểm nhận lấy chìa khóa cũng có đụng phải người giống như Lý Chí Đào, cho nên hết thảy có vẻ rất là thuận lợi. Mặc dù mọi người đối với chuyện tình Lý Chí Đào đều , nhưng rất hiển nhiên cũng có ai đem việc này quên mất, nếu Lý Chí Đào mà rơi vào trong tay của bọn họ mà , chắc chắn họ hạ thủ chút lưu tình! “ tại các ngươi cũng nhận lấy chìa khóa gian phòng của mình , rồi vào nghỉ ngơi, về phần những tình còn lại trong trại huấn luyện hạt giống phải chờ người của bốn nước chư hầu đều đến đông đủ mới có thể tuyên bố được. ” Triệu bá cười hướng mọi người ra.

      “Triệu bá, đến tột cùng trại huấn luyện hạt giống có cái điều kỳ lạ gì?” gã đệ tử nhịn được lên tiếng hỏi, cảm giác được trại huấn luyện hạt giống này tràn đầy thần bí, cho nên mới hỏi. Nghe vậy, Triệu bá lắc đầu, cho mọi người câu trả lời ngoài dự liệu: “ thực tế, ta cũng biết. Chuyện tình ở trại huấn luyện hạt giống chỉ có những đệ tử trải qua huấn luyện ở trong trại huấn luyện hạt giống mới có thể biết, mà ta cũng vào đó.

      Khi các ngươi chính thức bắt đầu tu luyện, ta phải trở về Linh Viêm quốc, đến Hạt giống chiến năm sau mới có thể trở lại. Tuy nhiên ta cũng biết phương pháp tu luyện này đến tột cùng là như thế nào, nhưng là từ chỗ có thể giúp đệ tử tăng lên thực lực là có thể nhìn ra lợi hại của nó.” Mọi người hai mặt nhìn nhau, lời của Triệu bá có giải quyết được nghi ngờ của mọi người, ngược lại để cho mọi người đối với trại huấn luyện hạt giống tràn đầy mong đợi. “Điều muốn căn bản ta đều với các ngươi, Trì Mân quốc thể so với Linh Viêm quốc , ở chỗ này các ngươi càng phải cẩn thận. Bất luận kẻ nào đến gần các ngươi đều phải đề phòng, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng , hãy nắm chặt cơ hội này.”

      Triệu bá thấm thía cũng biết mình nhìn qua bao nhiêu Hạt giống chiến rồi, nhìn những thanh niên tinh thần phấn chấn trước mắt này nhưng khi thấy bộ dạng thảm thiết sau khi trải qua Hạt giống chiến của họ, tim của liền vô cùng khó chịu. Chẳng qua, muốn lên cấp độ cao hơn, Hạt giống chiến đúng là bàn đạp tốt nhất. Người có chí lớn, chỉ có khi trải qua những khó khăn nguy hiểm mới có thể chân chính tỏa ra hào quang, hi vong lần này giống như lúc trước toàn quân bị diệt. Nghe Triệu bá , tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được giọng trầm trọng của , toàn quân bị diệt, loại kết quả này hoàn toàn chính xác vô cùng trầm trọng, song tất cả mọi người đối với mình đều tràn đầy lòng tin.

      Sau khi cùng Triệu bá tách ra, đoàn người Mộ Chỉ Ly hướng về phòng của bọn họ tới, thời gian năm bọn họ phải ở chỗ này tu luyện. Nhìn từ bên ngoài trại huấn luyện hạt giống so với địa phương bình thường còn bình thường hơn, căn bản thể nào so sánh với phồn vinh của Đông Phương gia, nhưng khi vào bên trong mọi người mới có thể nhìn thấy được khác biệt. Dõi mắt nhìn lại, cái nhìn thấy bờ, khu vực rộng lớn đều thuộc về trại huấn luyện hạt giống,kiến trúc bên trong cũng giống bên ngoài bình thường như vậy, ngược lại chính là loại hoa lệ khiêm tốn, nội liễm trang trọng, khiến cho trong lòng mọi người có chút rung động.

      Thời điểm năm người Mộ Chỉ Ly lấy chìa khóa cố ý cầm lấy số liên tiếp nhau, cho nên gian phòng của năm người bọn họ kì thực là ở chung chỗ, sau này muốn chuyện vơi nhau rất là dễ dàng, mà khoảng cách của năm người khác cũng xa, địa phương này căn bản đều là đệ tử Linh Viêm quốc bọn họ. “Hàn huynh, đường bôn ba cũng mệt mỏi rồi, ta đây trước hết trở về phòng nghỉ ngơi đây.” Cung Tuấn Bân đánh cái bắt chuyện liền trở về phòng của mình. Hàn Như Liệt và Âu Dương Hào hai người hai câu sau cũng cùng Mộ Chỉ Ly vào bên trong, hai người vẫn có thói quen tới gian phòng, đối với bọn chỉ cần gian phòng thôi cũng đủ. “Ly nhi, đạo cảm ứng kia còn sao?”

      Vừa vào phòng, Hàn Như Liệt liền lên tiếng hỏi, hiển nhiên đối với chuyện này cực kỳ quan tâm. Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Vẫn còn, hơn nữa còn rất gần chúng ta, ta cảm nhận được đây chính là Dật Thần!” giọng Mộ Chỉ Ly ràng khẳng định rất nhiều so với lúc trước, khoảng cách lúc trước quá xa nàng còn dám khẳng định, tại cảm nhận này ngày càng ràng. “Nếu là như vậy tốt quá!” Hàn Như Liệt cảm khái : “Chúng ta xem chút , nếu như Dật Thần ở trong trại huấn luyện hạt giống cũng có vấn đề gì, có thể cảm nhận được hơi thở của nàng nhưng lại có cách nào vào. ”

      “Ừ, chúng ta xem chút.” Giọng Mộ Chỉ Ly mang theo chút kích động . Làm thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly tới phụ cận đại môn, chung quanh trừ Lý Chí Đào còn trông chừng đại môn ra có đệ tử nào khác, vì tránh cùng Lý Chí Đào nổi lên xung đột lần nữa, hai người cũng ra phía trước, dù sao ở chỗ này nhìn cũng thấy được. Nếu phải Lý Chí Đào còn ở đây, bọn họ cũng muốn ra ngoài tìm kiếm Mộ Dật Thần rồi, chẳng qua cái ý nghĩ này chỉ thoáng qua thôi. Tình huống hôm nay của bọn họ, ra ngoài dễ dàng, nhưng vào lại rất khó khăn. Mộ Dật Thần và Thiên nhi cùng người dẫn đầu muốn làm ít chuyện sau đó nhanh chóng rời , dùng địa vị hôm nay của bọn họ ở Thiên Mạc quốc, có người đối với quyết định của họ có dị nghị. “Dật Thần, ngươi xác định đây là hơi thở của Chỉ Ly sao?” Đứng ở bên cạnh Thiên nhi khỏi lên tiếng hỏi.

      Mộ Dật Thần gật đầu: “ sai , ngoại trừ Chỉ Ly tỷ ra ta có khả năng cùng người khác có cảm nhận như vậy.” “Nhưng nếu như là Chỉ Ly mà , ngươi có thể cảm nhận được nàng, như vậy nàng hẳn là cũng có thể cảm nhận được ngươi mới đúng, tại sao chỉ có chúng ta tới gần nàng, còn nàng ấy lại có tới đây?” Thiên nhi ra nghi ngờ của mình, lấy hiểu biết của nàng đối với Chỉ Ly chắc có lẽ như vậy. “ cũng có thể như vậy, thực tế đạo hơi thở này hướng về phía chúng ta tới, nhưng lại ngừng lại, có lẽ gặp phiền toái gì chăng.” Mộ Dật Thần suy tư lát lên tiếng , ở trong lòng của nhận định người này chính là Mộ Chỉ Ly!

      Mộ Dật Thần giống như Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần tận mắt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tới Chủ thế giới, còn Mộ Chỉ Ly lại biết Mộ Dật Thần và Thiên nhi đến Chủ thế giới rồi. Kết quả này làm cho hai người cũng thể xác định được? “Chúng ta càng ngày càng xa a.” Thiên nhi nhìn hoàn cảnh hẻo lánh chung quanh nhíu mày : “Chúng ta nhanh tăng thêm tốc độ, chừng bọn Chỉ Ly gặp phải phiền toái gì rồi!” Theo nàng phỏng đoán , nếu phải có nguyên nhân đặc thù gì mà , Chỉ Ly bọn họ cũng tới địa phương như thế này trừ phi ở đây có bảo bối.

      Mộ Dật Thần hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống như Thiên nhi vậy, lập tức hai người liền tăng nhanh tốc độ nhanh chóng hướng về phía Mộ Chỉ Ly! “Ah, nơi đó thậm chí còn có đạo đại môn!” trong mắt Mộ Dật Thần lên vẻ kinh ngạc, vốn là chỗ như thế trong ngày thường căn bản có người đến, cái đại môn này ở đây cũng là kỳ quái rồi? “Chỉ Ly! là Chỉ Ly!” vẻ mặt Thiên nhi vui vẻ , nàng thấy được phía sau đại môn xa chính là Mộ Chỉ Ly! Thời điểm Thiên nhi thấy Mộ Chỉ Ly, ở bên đây Mộ Chỉ Ly cũng nhìn thấy hai người Dật Thần và Thiên nhi nhanh chóng hướng phía mình tới, gương mặt tuyệt mỹ lên nụ cười vui vẻ: “Dật Thần! Thiên nhi!” Vẻ mặt Mộ Dật Thần mừng rỡ, tới Chủ thế giới lâu như vậy bọn họ rốt cục cũng tìm được nhau, song, lúc bọn họ chuẩn bị tới bên cạnh hai người Mộ Chỉ Ly, đại môn kia nhưng lại cản trở bọn họ. “Các ngươi là người nào? Nơi này phải là chỗ mà các ngươi nên tới, mau rời !”

      Lý Chí Đào nhìn thấy hai người Mộ Dật Thần cũng sững sờ, thấy hai người muốn xông vào khỏi lên tiếng . Lúc trước ở trước mặt đám người Linh Viêm quốc mất hết mặt mũi, tâm tình của tốt, tại nhìn thấy những người này, đương nhiên giọng cũng tốt. Theo suy đoán, hai người này hẳn là loạn, đúng lúc tới trại huấn luyện hạt giống, trong ngày thường tình huống như thế nhìn được cũng ít, cho nên cũng cảm thấy có gì kỳ quái. Nhìn thấy hai người Mộ Dật Thần bị cản lại, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chạy ra phía trước, : “Thiên nhi, Dật Thần, các ngươi làm sao lại ở nơi này?

      Chỉ có hai người các ngươi tới Chủ thế giới sao?” Lúc này trong lòng Mộ Chỉ Ly đầy nghi ngờ, nàng biết hai người Thiên nhi đến tột cùng là đến đây lúc nào, người ở Đại Lục Thiên Huyền phải là biết đến thông đạo bí mật này sao, cho nên cũng là có để ý Lý Chí Đào ở bên cạnh, trực tiếp hỏi ra nghi vấn của mình. “Chỉ Ly, ngày đó. . . . . .” lúc Thiên nhi chuẩn bị giải thích, Lý Chí Đào liền cắt đứt lời của nàng. “Ta các ngươi nhanh lên chút nghe thấy sao?

      Thừa dịp ta còn chưa có nổi giận nhanh chút rời , đây phải là nơi các ngươi có thể đến, nếu nghe coi chừng mạng của các ngươi cũng còn.” Lý Chí Đào uy hiếp , bọn người này hoàn toàn đem mình để vào mắt điều này làm cho cảm thấy rất khó chịu. “Lý đại nhân, đây là bằng hữu của chúng ta, giờ chúng ta có chuyện muốn với nhau, biết có dàn xếp được hay ?” Hàn Như Liệt lên tiếng , mặc dù trong lòng đối với Lý Chí Đào cực kỳ khinh thường, nhưng tình huống bây giờ trừ cách này ra cũng còn cách nào khác. Lý Chí Đào liếc cái nhận ra đây chính là người làm cho mình bị bẽ mặt, lúc trước có bắt được cơ hội, tại có cơ hội sao có thể buông tha?

      “Dàn xếp? Ta cần biết mục đích của các người kia là gì, các ngươi đó là bằng hữu chính là bằng hữu rồi hả? được!” Lý Chí đào giễu cợt : “Ngoại trừ những đệ tử đến huấn luyện tại trại huấn luyện hạt giống ra, bất luận kẻ nào cũng cho phép vào!” Khi Mộ Dật Thần nghe được lời của Lý Chí Đào, ánh mắt liền sáng ngời: “Nơi này là trại huấn luyện hạt giống?” nghĩ tới suy nghĩ cả nửa ngày ra nơi này chính là trại huấn luyện hạt giống a, vậy mình cũng gặp phiền toái gì rồi. Hàn Như Liệt gật đầu, nhìn bộ dáng vui mừng kia của Mộ Dật Thần có chút nghi ngờ, song hiểu được nguyên nhân: “Các ngươi cũng là tới trại huấn luyện hạt giống ?”

      Thiên nhi gật đầu: “Đúng a! Chúng ta là đệ tử của Thiên Mạc quốc đến trại huấn luyện hạt giống báo danh, nghĩ tới chính là ở nơi này!” “Lý đại nhân, bọn họ vốn là tới trại huấn luyện hạt giống báo danh , lúc này có vấn đề gì .” Hàn Như Liệt lên tiếng , tròng mắt híp lại tỏ vẻ kiên nhẫn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :