(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 88: Chữa khỏi
      Tiếng của Dật Mộng vừa dứt, tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi! Thế nhưng Dật Trần tỉnh lại, hơn nữa nhìn bộ dáng của ta ràng có chuyển biến tốt!

      Vẻ mặt Lục dược sư thể tin nhìn sắc mặt dần dần hồng hào của Dật Trần, cho dù sắc mặt lúc bình thường khỏe mạnh của Dật Trần cũng chưa bao giờ hồng hào như vậy, luôn luôn là khuôn mặt tái nhợt, đây là tại sao?

      Trong đầu khỏi lên khả năng, có thể nào là hồi quang phản chiếu? phải tin Mộ Chỉ Ly, chỉ là cách làm như vậy có biện pháp khiến người ta tin tưởng. . . . . .

      Hiển nhiên, trong đám người cũng có cùng ý nghĩ với Lục dược sư, run rẩy : ” Đây phải là hồi quang phản chiếu chứ?”

      Lời này vừa ra, mọi người đều giật mình, nụ cười mặt Dật Mộng cơ hồ* (gần như) cứng lại trong nháy mắt, lo lắng nhìn Dật Trần, trong lòng nàng cũng cảm thấy đây thực khả năng. . . . . .

      khuôn mặt của Dật Trần vẫn như cũ mang theo nụ cười, hướng Dật Mộng : “Tỷ, sống chết có số, nếu ta rời nên trách vị nương này.” vốn là người sắp chết, nếu vì vậy mà liên lụy đến vị nương này, chắc chắn chết nhắm mắt .

      Lúc này Dật Mộng sớm quan tâm tất cả mọi thứ, bất luận Dật Trần gì nàng đều gật đầu đáp ứng: “Được được được, đệ cái gì chính là cái đó.”

      Ngược lại sau khi Mộ Chỉ Ly nghe thấy lời của Dật Trần trong lòng run lên, đối với Dật Trần xem trọng vài phần, chợt lên tiếng : “ cần phải gấp gáp khai báo di ngôn* (nhắn nhủ lời trăng trối trước khi chết), ngươi còn chưa chết.” Khi hồi phục chi lực chữa trị, vết nứt trái tim của Dật Trần lành lại gần như hết rồi.

      Hàn Như Liệt nhìn hai tỷ đệ giống như sinh ly tử biệt kia, trong mắt cũng lên vẻ nụ cười. Người khác biết y thuật của Ly nhi, nhưng hiểu rất , bộ dáng Ly nhi như vậy ràng là rất có lòng tin mới có thể làm như vậy.

      Thử nghĩ cũng biết tình huống lúc này của Dật Trần phải là hồi quang phản chiếu, mà là tốt lên, người nào hồi quang phản chiếu có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy ?

      Dật Trần ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên nghĩ tới lời của mình thế nhưng khiến Mộ Chỉ Ly như vậy, đợi sau khi kịp phản ứng trong mắt liền lên vẻ vui mừng.

      Theo cách của vị nương này, chính là bản thân mình có thể chết? Từ sau khi biết được bệnh của mình vẫn luôn chuẩn bị tốt cho cái chết, hi vọng những người mến mình vì cái chết của mình mà bi thương* (buồn), trong mắt người khác dường như quan tâm đến sinh tử, thực tế cũng muốn chết .

      Thời điểm mỗi khi đêm khuya yên tĩnh, thậm chí dám nhắm mắt lại, bởi vì lo lắng mình vừa nhắm mắt bao giờ tỉnh lại nữa.

      Mộ Chỉ Ly đem ngân châm từ ngực Dật Trần rút ra, sau khi thu thập xong ngân châm lúc này mới chậm rãi đứng dậy, nhìn Dật Trần té mặt đất kinh ngạc nhìn mình ngẩn người, buồn cười : “Đứng lên , chữa xong.”

      Nghe thấy lời của Mộ Chỉ Ly, lúc này Dật Trần mới vịn Dật Mộng để đứng dậy, quay đầu đem quần áo mình sửa sang lại, thời điểm lần thứ hai quay lại, hai gò má đỏ ửng lên : “Đa tạ nương ra tay cứu giúp.”

      Thân thể của mình chỉ có mình ràng nhất, cảm giác mình sống nhiều năm như vậy chưa từng có ngày nào thoải mái giống như hôm nay, rất dễ thở, khỏi hít sâu hơi, cả người sảng khoái.

      Dật Mộng nhìn đệ đệ của mình trước mắt kia khôi phục bình thường, chuyển ánh mắt nhìn về phía sắc mặt lạnh nhạt của Mộ Chỉ Ly, có chút ngượng ngùng : “Đa tạ nương cứu giúp, lúc trước. . . . . . Là ta quá gấp gáp rồi, hi vọng nương đừng trách.”

      Bây giờ nhớ lại cách làm lúc trước của mình, là có chút ngang ngạnh, may là vị nương này để ý, nếu hôm nay sợ là đệ đệ thể tỉnh lại.

      Lục dược sư kéo tay Dật Trần, Thiên Lực tràn vào trong cơ thể của Dật Trần bắt đầu kiểm tra tình huống bên trong cơ thể kia, nhất thời cả người ngây người như phỗng đứng yên tại chỗ.

      “Này. . . . . . Cái này thể nào, vết nứt trái tim của Dật Trần sao có thể lành lại rồi?” Lục dược sư giọng the thé , học y lâu như vậy chưa từng nghe qua chứng bệnh như vậy có thể chữa khỏi ! Hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn chữa khỏi hoàn toàn, quả thực chính là thiên phương dạ đàm*(nghìn lẻ đêm ý là chuyện thể xảy ra)!

      Nhưng mọi việc trước mắt khiến thể tin, bởi vì chứng bệnh của Dật Trần là chữa khỏi hoàn toàn rồi! Nữ tử này rốt cục là dùng phương pháp gì khiến Dật Trần khỏe hẳn? Trong lúc nhất thời, trong lòng Lục dược sư tràn đầy nghi ngờ.

      Nương theo câu hỏi của Lục dược sư, bất luận là Dật Trần, Dật Mộng hay là những người khác đều mở to hai mắt nhìn, bọn họ vẫn cho rằng chữa khỏi của Mộ Chỉ Ly là chỉ đem lần phát bệnh này của Dật Trần chữa khỏi, nhưng mà theo Lục dược sư chính là chữa khỏi hoàn toàn?

      Chứng bệnh của Dật Trần nhiều năm như vậy khám qua danh y, người nào có thể chữa trị tốt, hôm nay vô tình gặp được nữ tử như thế, lần trị liệu của nữ tử này lại chữa khỏi? Trong lòng mọi người quanh quẩn loại cảm giác chân .

      “Bệnh của ta chữa khỏi hoàn toàn rồi?” Dật Trần kinh ngạc hỏi.

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Sau này ngươi cũng giống như người bình thường khác, những hạn chế trước kia đều còn tồn tại.”

      Dật Mộng kinh ngạc ra lời, khỏi nhéo mặt của mình, đợi khi cảm nhận được đau đớn liền nở nụ cười “Haha”, hôm nay ngày nên vui vẻ!

      Nếu như chỉ có lời của mình Mộ Chỉ Ly nàng có thể có chút ít hoài nghi, bây giờ ngay cả Lục dược sư cũng như vậy, chính là công nhận bệnh của đệ đệ khỏi rồi! Nàng phải là dược sư, đương nhiên quan tâm Mộ Chỉ Ly dùng phương thức gì chữa khỏi cho đệ đệ, nàng chỉ cần biết kết quả là được rồi.

      Mễ Lan Ba ở trong góc nhìn thấy màn này, trong lòng cũng tràn đầy rung động. Chứng bệnh của Dật Trần dưới cái nhìn của mọi người khác bệnh nan y rồi, nhưng vị nữ tử trẻ tuổi này lai có thể chữa khỏi, dường như nhìn bộ dáng của nàngấy tốn chút sức nào, đây là y thuật như thế nào?

      Xem ra Lưu Di Đan nàng gửi bán hẳn là do chính nàng ấy luyện chế rồi, y thuật tinh xảo như thế luyện đan có cái gì kỳ quái? Điều nghi ngờ chính là dược sư cấp cao như thế hẳn là sớm nổi danh rồi mới đúng, tại sao mình chưa bao giờ nghe qua?

      Xem ra chính mình phải cố gắng tìm hiểu phen rồi, tin tức quan trọng như vậy chắc chắn thể bỏ qua, nữ tử có y thuật cao siêu như thế tuyệt đối là đối tượng giao hảo của các thế lực lớn.

      Nghĩ đến đây, Mễ Lan Ba cũng tiếp tục đứng ở trong góc nữa, mà là rất nhanh đến chỗ đám người Mộ Chỉ Ly.

      “Dật Trần công tử, Dật Mộng tiểu thư, đây là làm sao vậy?” Mễ Lan Ba giả vờ nghi ngờ hỏi

      “Mễ đại nhân, lúc trước Dật Trần đột nhiên bệnh phát, để trị liệu tốt lúc này mới đem cửa chính đóng lại, vẫn hi vọng Mễ đại nhân thứ lỗi.” Dật Mộng có lễ , lấy thân phận của nàng cho dù giải thích Mễ Lan Ba cũng vô khả nại hà* ( làm gì được), nhưng nàng phải người như vậy.

      mặt Mễ Lan Ba lộ ra chút giật mình: “ ra là thế, đương nhiên là Dật Trần công tử quan trọng nhất. Hôm nay thoạt nhìn khí sắc của Dật Trần công tử rất tốt a!”

      Nhìn khí sắc của Dật Trần, trong lòng Mễ Lan Ba càng kinh ngạc, số lần nhìn thấy Dật Trần ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua bộ dáng khí sắc tốt như vậy của , chữa khỏi hẳn rồi.

      Nghe vậy, Dật Trần mỉm cười: “Việc này còn phải đa tạ nương kia cứu ta, nếu phải nàng ấy cứu tại sợ là tađã chết rồi.”

      “Bệnh chữa khỏi rồi, ta trước.” Mộ Chỉ Ly lên tiếng , giờ còn sớm, nàng cứu Dật Trần chỉ là vì Mộ Dật Thần, cũng có ý tứ khoe khoang gì.

      Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chuẩn bị rời , Dật Trần vội vàng lên tiếng : “ nương xin hãy dừng bước, ngươi giúp ta nhiều như thế, ta còn chưa đền đáp ngươi!”

      cần để ý, ta cứu ngươi chỉ là vì ngươi giống tên đệ đệ ta mà thôi.”

      Giọng của Mộ Chỉ Ly truyền vào tai đám người Dật Trần, cước bộ

      dừng, rất nhanh biến mất trong tầm mắt của đám người Dật Trần.

      Nhìn hai người Mộ Chỉ Ly chút do dự rời , trong lòng Dật Trần buồn bã tiếc nuối, ngay cả niềm vui sướng khi được sống lại cũng giảm vài phần, cứu mình là vì mình giống tên đệ đệ của nàng ấy sao. . . . . .

      Trong lòng Dật Mộng đương nhiên lại càng tư vị, lúc trước vẫn nghi ngờ Mộ Chỉ Ly có ý đồ khác, cảm thấy chính mình căn bản là lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, đối phương vốn dĩ có ý nghĩ gì, ngay cả trị liệu xong cho Dật Trần cũng đem để ở trong lòng.

      Mễ Lan Ba nhìn biến mất Mộ Chỉ Ly trong tầm mắt, cũng để ý quá nhiều, dù sao buổi chiều vẫn gặp lại lần nữa, bất luận như thế nào cũng thể bỏ qua cơ hội kết giao!

      Trong tửu lâu.

      Sau khi Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt rời khỏi từ sân hội đấu giá chính là đến nơi này, bây giờ là buổi trưa, sau khi ăn trưa xong buổi đấu giá buổi chiều bắt đầu.

      “Để ta đoán Ly nhi dùng phương thức gì giúp Dật Trần chữa khỏi nhé.” Hàn Như Liệt cười, lên tiếng .

      “Chàng đoán thử xem? Đoán đúng có thưởng ah!” Mộ Chỉ Ly cười khẽ tiếng, nàng tin Hàn Như Liệt có thể đoán được, dù sao Liệt đối với việc về y thuật chính là chữ cũng biết.

      Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, lông mày Hàn Như Liệt khẽ nhíu: “Là phần thưởng gì? Trước tiên ta nghe chút!”

      “Ừ. . . . . .” Mộ Chỉ Ly lúc trước chẳng qua là thuận miệng mà , cũng là nghĩ tới là phần thưởng gì, khỏi buông tay : “Cho chàng !”

      “Tốt, chính là nàng nhé.” Hàn Như Liệt : “Ta đoán. . . . . . Nàng dùng hồi phục chi lực để chữa khỏi!”

      Lần này đến phiên Mộ Chỉ Ly kinh ngạc: “Chàng biết? Làm sao chàng biết được nha?”

      “Ta làm sao đoán được nàng cần quan tâm, dù sao cũng đoán đúng rồi, tại nên về phần thưởng nàng đưa cho ta.” Trong mắt Hàn Như Liệt lên vẻ giảo hoạt, quan sát Mộ Chỉ Ly dường như là cân nhắc muốn phần thưởng gì mới tốt.

      Lúc này, Xảo Xảo từ trong Thiên Sát Cổ giới ra ngoài, chỉ vào Hàn Như Liệt : “Ngươi ăn quịt!”

      Mộ Chỉ Ly liền giật mình, nghi ngờ lúc trước từ sau khi Xảo Xảo ra lời này liền hiểu ra: “Hay, chàng gạt ta!” Mộ Chỉ Ly híp mắt, vung tay vung chân .

      “Xảo Xảo, ngươi tiểu nha đầu này xuất đúng lúc rồi!” Hàn Như Liệt bất đắc dĩ , vất vả mới có cơ hội như vậy lại bị tiểu nha đầu này phá hư.

      Thiên Mạc Quốc.

      “Dật Thần, chàng Chỉ Ly bọn họ rốt cuộc ở đâu? ràng là theo bọn họ cùng đến Chủ thế giới , nhưng lại có tin tức của bọn họ.” Thiên nhi nhíu mày .

      Mộ Dật Thần kéo hai tay Thiên nhi, nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của nàng, lên tiếng : “ phải đường hầm chúng ta vào nhất định có vấn đề sao? Thời điểm qua đường hầm chắc chắn xuất sai lầm.

      Chỉ Ly tỷ bọn họ chắc chắn ở Chủ thế giới, mấy quốc gia gần đây là có khả năng nhất, chỉ cần chúng ta lần này ở tư cách chiến đạt được thứ tự tốt, Trì Mân Quốc chừng có khả năng gặp được bọn họ.

      Lấy thực lực của Chỉ Ly tỷ cùng với Như Liệt, nếu ở mấy nước chư hầu nhất định trổ hết tài năng để có cơ hội Trì Mân Quốc, cho nên bây giờ chúng ta phải cố gắng tu luyện!”

      “Chàng phải có tâm linh cảm ứng* (thần giao cách cảm) với Chỉ Ly sao? chút cảm giác?” Thiên nhi nghi ngờ .

      “Trong lúc mơ hồ có tia cảm giác, nhưng mà cảm giác này quá phai nhạt, muốn theo cảm giác này tìm tỷ ấy căn bản thể nào, chỉ có thể xác định tỷ ấy và chúng ta ở cùng thế giới.”

      tại cũng chỉ có thể bước tính bước.” Thiên nhi bình tĩnh gật đầu, từ trước đến nay nàng và Chỉ Ly chưa từng tách ra* (xa nhau), bây giờ nhìn thấy Chỉ Ly trong thời gian dài như vậy, đương nhiên trong lòng rất khổ sở, nàng quen cuộc sống với Chỉ Ly cùng nhau cố gắng.

      Đại Lục Thiên Huyền.

      Sau khi Mộ Chi Ly rời , Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh liền đến Thiên Môn, dù sao Thiên Môn thể vô chủ, môn phái của nữ nhi nhà mình đương nhiên bọn họ trông coi cẩn thận.

      Trong mấy ngày nay, Lăng Lạc Trần, Tư Đồ Diêu, Cao Chính Thanh… bằng hữu của Mộ Chỉ Ly đều tới, hỏi thăm tin tức của bọn họ, nhưng bốn người Mộ Chỉ Ly giống như là bốc hơi* (biến mất) khỏi nhân gian rồi, căn bản có nửa điểm tin tức, khiến mọi người có chút lo lắng.

      Cũng may thực lực của bốn người Mộ Chỉ Ly đều yếu, hơn nữa phải là người biến mất, mà là bốn người cùng nhau biến mất ra khiến bọn họ yên tâm ít, lấy thực lực của bốn người bọn họ hẳn là gặp phải nguy hiểm gì mới đúng, cho nên đám người Bạch Mạt Lăng cũng yên tâm đợi ở Thiên Môn, tin tưởng đám người Mộ Chỉ Ly chắc chắn trở lại.

      Hôm nay, hai người Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu lại lần nữa tới Thiên Môn. Từ ngày Ly nhi thành thân, ngăn cách giữa hai người bọn họ hoàn toàn biến mất, lúc trước ra , em ra em lúc này dường như trở thành huynh đệ .

      Đối với hai người Lăng Lạc Trần, Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh tại rất quen thuộc, về phần tình cảm của bọn họ đối với Ly nhi lại càng hiểu , thể thừa nhận hai người bọn họ đều là rất xuất sắc.

      Ngay cả Bạch Mạt lăng cũng phải cảm khái vận khí nữ nhi của mình là tốt, có nam tử tốt như vậy ái mộ con bé, nhưng bà càng hiểu trong lòng Chỉ Ly chỉ có Hàn Như Liệt, đời này chỉ có thể xin lỗi hai người Lăng Lạc Trần.

      “Bá phụ, bá mẫu.” Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu nhìn hai người Bạch Mạt Lăng cười, lên tiếng .

      “Các ngươi tới a, nghe các ngươi trước đó vài ngày phát chỗ di tích, tại tu vi tăng lên ít a.” Bạch Mạt Lăng cười yếu ớt , những tin tức này truyền bá cực nhanh, cho dù bà có cố ý hỏi thăm vẫn biết được ít.

      “Lấy tư chất hai người các ngươi, đột phá đến Càn Khôn Cảnh chắc chắn là chuyện đương nhiên.” Mộ Thiên Tĩnh cũng là cười .

      Tư Đồ Diêu cười hì hì: “ dối gạt hai vị, chúng cháu đột phá đến Càn Khôn Cảnh rồi.” Lần này thu hoạch của bọn cháu ở trong di tích cũng ít, thông qua cơ hội này thành công đột phá đến Càn Khôn Cảnh.

      “A?” trong mắt Mộ Thiên Tĩnh lên vẻ kinh ngạc, biết sớm muộn cũng có ngày này, nhưng mà nghĩ tới ngày này đến nhanh như vậy, hùng xuất thiếu niên ah, tuổi tác như vậy đạt đến Càn Khôn Cảnh, rất tốt.

      “Tốc đội tu luyện này của các ngươi khiến người ta kinh ngạc a, tại tâm tư của tất cả các nương trong Thiên Môn đều đặt ở người của các ngươi nha.” Bạch Mạt Lăng cười giỡn .

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 89: Buổi đấu giá
      Bây giờ vẫn có tin tức của Chỉ Ly sao?” Lăng Lạc Trần khỏi lên tiếng hỏi.

      Từ ngày Ly nhi cùng Hàn Như Liệt thành thân, biết giữa mình và Chỉ Ly còn khả năng rồi, nhưng mà chỉ cần nhìn thấy Chỉ Ly là được, chỉ cần gặp được nàng cũng tốt, cũng rất vui vẻ.

      Ai ngờ ngay cả nguyện vọng nho này ông trời cũng nguyện ý đáp ứng, sau khi Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt thành thân bốn người bọn họ cùng nhau biến mất, mấy ngày này hai người và Tư Đồ Diêu vẫn luôn tìm kiếm, chính là trong quá trình tìm kiếm vô tình phát tòa di tích, ở trong di tích đạt được đột phá.

      Bạch Mạt Lăng lắc đầu: “ có tin tức, nếu như Ly nhi trở về nhất định tới tìm ta, cũng biết bọn họ rốt cuộc chỗnào rồi.”

      “Theo lời các đệ tử của Thiên Môn, hôm đó Chỉ Ly bọn họ đều xuất ở nơi này, ai nhìn thấy bọn họ rời , thực tế cháu cảm thấy khả năng bọn họ ở trong Thiên Môn biến mất là rất lớn.” Lăng Lạc Trần trầm ngâm .

      “Nhưng mà Thiên Môn lớn như vậy, căn bản những chỗ có thể tìm chúng ta đều tìm qua, đến giờ vẫn có tin tức.”

      Tư Đồ Diêu thở dài, thời điểm biết được tin tức kia cũng suy đoán như vậy ? gần như đem Thiên Môn lật tung lên rồi mà vẫn tìm được bất kỳ kết quả gì.

      Nghe được lời của Tư Đồ Diêu, Bạch Mạt Lăng cùng Mộ Thiên Tĩnh nhìn nhau, ánh mắt đều có chút phức tạp. Bây giờ bọn họ trở thành Đại môn chủ (người tạm thời thay thế môn chủ) của Thiên Môn, cho nên vài bí mật của Thiên Môn bọn họ cũng biết .

      Chư vị trưởng lão của Thiên Môn cũng đem tin tức của cái giếng thần bí kia gạt hai người Bạch Mạt Lăng, bọn họ là cha mẹ của môn chủ, đương nhiên là suy nghĩ cho lợi ích của môn chủ, cho nên cần lo lắng.

      Sau khi hai người Bạch Mạt Lăng và Mộ Thiên Tĩnh biết được tin tức kia dường như chạy tới miệng giếng này đầu tiên,sau những điều thần kỳ của miệng giếng bọn họ có thể xác định miệng giếng này đơn giản.

      Nếu như Mộ Chỉ Ly bọn họ biến mất ở Thiên Môn, như vậy cùng miệng giếng này có liên quan rất lớn, nhưng bây giờ có phương pháp nhận định.

      Việc này liên quan đến lợi ích của Thiên Môn, liên quan rất lớn cho nên thể tùy ý cho người khác biết, cho dù bọn họ biết Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu là người có thể tin cậy nhưng cũng thể tùy tiện cho bọn họ biết, bằng đó chính là thảm họa diệt môn.

      Thảm kịch diệt môn lúc trước của Thiên Môn vẫn còn trước mắt bọn họ, cho nên bọn họ dám mạo hiểm về chuyện nguy hiểm này, chỉ có thể mong Ly nhi có thể mau trở lại, nếu bọn họ cũng chỉ có thể dùng cái phương pháp này thử lần.

      Lăng Lạc Trần chú ý tới ánh mắt phức tạp của Bạch Mạt Lăng nhưng cũng suy nghĩ nhiều, cho rằng Bạch Mạt Lăng lo lắng cho an nguy của Mộ Chỉ Ly nên mới có bộ dáng như vậy, đương nhiên truy đến cùng. . . .

      Tại thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lần nữa tới đấu giá hội sở, ít người tiến vào trong đó rồi, bọn họ vội, chỉ cần có chỗ ngồi là được rồi.

      Buổi bán đấu giá chiều nay đặc biệt vì các đệ tử trong tứ đại thế lực sắp tham gia Tư Cách Chiến mà chuẩn bị, nghe phần lớn bảo bối trong đó là do tứ đại thế lực cầm đến, hoàng thất cũng cầm đến bảo bối riêng, mà ít tư nhân gửi bán cũng có thể tiến vào trong đó, ví dụ như Mộ Chỉ Ly cầm bán đan dược.

      Mễ Lan Ba vẫn ở trong sânđấu giá hội yên lặng chờ hai người Mộ Chỉ Ly đến, buổi sáng bọn họ ràng với Phúc bá là đến tham gia buổi đấu giá này, cho nên chọn chỗ này chờ bọn họ.

      Chỉ là lúc này ít đệ tử tới, nhưng mà mãi chưa thấy hai người Mộ Chỉ Ly đến đây, trong lòng Mễ Lan Ba cũng có chút vội vàng, phải tới chứ, còn muốn nhân cơ hội này lấy lòng bọn họ, kéo gần quan hệ giữa bọn họ.

      Cuối cùng, khi Mễ Lan Ba trông mòn con mắt, thân ảnh hai người Mộ Chỉ Ly chậm rãi xuất , mặt khỏi lên vẻ vui mừng, vội vàng nghênh đón hai người.

      Mộ Chỉ Ly nhìn Mễ Lan Ba mang theo vẻ mặt khẩn thiết vui vẻ hướng chỗ mình tới, trong lòng đối với cũng là có chút ấn tượng. Sáng nay có gặp qua, nếu đoán nhầm, người này có lẽ là ông chủ của đấu giá hội sở.

      “Mộ nương, Hàn công tử.” Mễ Lan Ba cười , lấy năng lực của sau khi hỏi thăm qua liền biết thân phận của hai người, sao lại nghĩ tới hai người này chính là Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, hai người nổi danh* (nổi tiếng) gần đây.

      dùng xưng hô của Đông Phương gia để gọi bọn họ, mà gọi tên ban đầu của bọn họ, tuy ở trong tứ đại thế lực nhất định phải lấy họ của thế lực làm họ của mình, nhưng thực tế đa số mọi người thích như thế, dù sao ai cũng thích tên của chính mình hơn.

      Sau khi biết được kết quả này, càng coi trọng hai người, từ trước đến giờ có loan truyền ra thân phận Dược Sư vàChế Giáp Sư của hai người bọn họ, mình dựa vào thực lực của bản thân có thể tạo ra danh tiếng như vậy, hơn nữa thân phận tôn quý như thế những khác đệ tử căn bản có cái gì có thể so sánh với bọn họ.

      Đông Phương gia này là lợi hại, có thể lôi kéo hai đệ tử phi phàm như vậy, vốn là còn do dự trong tứ đại thế lực cuối cùng mình nên cùng thế lực nào giao hảo, tại vấn đề này cần phải nghĩ nữa rồi.

      Nghe thấy Mễ Lan Ba gọi, trong lòng Hàn Như Liệt hơi kinh ngạc, chỉ nghĩ qua liền biết nguyên nhân. Lấy thân phận của Mễ Lan Ba hỏi thăm xác thực những điều này phải là việc khó.

      biết Mễ đại nhân tìm chúng ta có chuyện gì?” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng, bộ dáng lạnh nhạt cũng vì thân phận của Mễ Lan Ba mà có chút biến hóa.

      “Thời điểm sáng nay hai vị tới gửi bán, Phúc bá nhất thời hồ đồ quên đem thẻ khách quý của đấu giá hội Mễ thị giao cho hai vị, ta liền cố ý đưa tới. Có thẻ khách quý này, sau này đồ hai vị gửi bán đồ chỉ cầu thu phần trăm phí thủ tục mà thôi.” Mễ Lan Ba cười khiêm tốn đưa hai thẻ vàng cho hai người.

      Tiếp nhận thẻ khách quý Mễ Lan Ba đưa, thẻ khách quý chế tạo bằng vàng ròng vẽ hoa văn phức tạp mà đẹp mấy chữ đấu giá hội Mễ thị to dị thường.

      Nhìn nụ cười của Mễ Lan Ba, Mộ Chỉ Ly hiểu suy nghĩ của . Đối với đấu giá hội sở Mễ thị nàng hiểu nhiều lắm, nhưng đại khái* (cơ bản) cũng biết được chút. Đồ hai người bọn họ đấu giá mặc dù giá trị rẻ nhưng cũng chưa đến mức có được thẻ khách quý.

      Ở Chủ thế giới, đấu giá hội sở Mễ thị xem như là cũng có tên tuổi trong sở đấu giá, ở rất nhiều địa phương đều có tồn tại của đấu giá hội sở Mễ thị, thẻ khách quý này đương nhiên là thông dụng .

      Có lẽ thời điểm mình cố gắng cứu chữa cho Dật Trần bị thấy được nên lúc này mới làm như vậy ah, ngu tại sao lại muốn, thu phần trăm phí thủ tục, nhận lấy cũng là tệ, sau này cơ hội tới buổi đấu hội có lẽ cũng ít, có thể tiết kiệm nên tiết kiệm ah.

      là phiền toái Mễ đại nhân.” Mộ Chỉ Ly cười lên tiếng .

      “Đâu có đâu có, sau này hi vọng hai vị có thể chiếu cố việc kinh doanh của đấu giá hội sở Mễ thị chúng ta nhiều hơn ah.” Mễ Lan Ba vui vẻ , nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại dễ chuyện như vậy, trái lại giúp giảm ít phiền toái.

      So với Mộ Chỉ Ly, Thủy Khinh Nhu đến sớm hơn chút, lúc này ở trong đội ngũ phía trước chứng thực thân phận, ở trong đấu hội hội sở của Mễ thị ngoại trừ người có thẻ khách quý ra những người khác chỉ có thể chậm rãi xếp hàng như thế.

      Buổi đấu giá hôm nay tuy là vì các để tử tham gia Tư Cách Chiến chuẩn bị, nhưng đệ tử trong tứ đại thế lực những người đến xem cũng ít, cái này có thể xem là cơ hội tốt để hiểu nội tình của tứ đại thế lực.

      Kẻ thù gặp mặt đương nhiên đặc biệt đỏ mắt, trong nháy mắt khi Đông Phương Ly xuất nàng liền chú ý tới tồn tại của nàng ta, chính là bởi vì nàng ta thể diện của mình mới bị mất hết, hôm nay ở buổi đấu giá nhất định phải làm cho nàng ta nếm mùi đau khổ.

      Điều khiến nàng nghĩ tới chính là Đông Phương Ly lại quen biết Mễ đại nhân của đấu giá hội sở, theo thăm dò của nàng, Đông Phương Ly ở trong Hoàng Thành có lẽ quen biết người nào mới đúng, làm sao ngay cả Mễ đại nhân cũng biết?

      Mễ Lan Ba lúc này đưa lưng về phía Thủy Khinh Nhu, cho nên Thủy Khinh Nhu thấy vẻ mặt của , nếu như nàng thấy vẻ mặt nịnh bợ kia của Mễ Lan Ba biết kinh ngạc thành cái dạng gì.

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly hướng bên trong đấu giá hội sở tới đương nhiên là thấy Thủy Khinh Nhu nghiến răng nghiến lợi với mình, ánh mắt cơ hồ dừng ở người của nàng ta, dưới hướng dẫn của nữ hầu kéo Hàn Như Liệt vào trong sân đấu giá hội.

      Thủy Khinh Nhu nhìn hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cần trải qua việc xác nhận thân phận liền trực tiếp vào, trong mắt lên vẻ kinh ngạc, nghĩ tới cuộc chuyện lúc trước của Mễ Lan Ba cùng bọn họ liền biết nhất định là do Mễ Lan Ba căn dặn, chỉ có thể tức giận dậm chân.

      “Để ngươi bây giờ đắc ý chút ah, đợi lát nữa cho ngươi đẹp mắt!” Thủy Khinh Nhu nhìn bóng lưng của Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm .

      Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly vào sân đấu giá hội, vốn là hoàn cảnh sáng sủa trong nháy mắt mờ xuống, từng trận huyên náo phô thiên cái địa* (ùn ùn kéo đến) rơi vào trong tai khiến chân mày nàng khỏi nhíu lại.

      Lúc này đệ tử ở trong sân đấu giá hội ít, bởi vì buổi đấu giá chưa bắt đầu, cho nên mọi người ở đây tán gẫuvới nhau.

      Đúng lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị tùy tiện tìm vị trí hẻo lánh ngồi xuống, nữ hầu phía trước đột nhiên mở miệng : “Khách nhân tôn quý, theo lời dặn dò của Mễ đại nhân xin các vị tới ghế lô khách quý phía trước, ở chỗ này các vị có thể nhìn hơn từng loại vật phẩm đấu giá.”

      ra là như vậy.” Mộ Chỉ Ly nghĩ tới Mễ Lan Ba chu đáo như thế, ghế lô đúng là tốt hơn rất nhiều. Ít nhất trong ghế lô ai biết thân phận của nàng, đến lúc đó cho dù có người muốn ngáng chân sợ là cũng dễ dàng như vậy.

      Dưới hướng dẫn của nữ hầu, Mộ Chỉ Ly tới ghế lô thứ nhất cũng là ghế lô đắt tiền nhất ngồi xuống. Ở phòng đấu giá Mễ thị tổng cộng có mười ghế lô tốt nhất, trong đó ba ghế lô là dành cho khách nhân có thẻ khách quý màu sử dụng, ba ghế lô là dành cho người có khách quý màu đen sử dụng, bốn ghế lô còn lại là dành cho khách nhân có thẻ khách quý màu xanh lam sử dụng.

      Trong đó cấp bậc thẻ khách quý màu vàng tốt nhất, hưởng thụ đãi ngộ cũng là tốt nhất. Nếu phải chứng kiến đãi ngộ khác biệt của ghế lô này, Mộ Chỉ Ly cũng biết thẻ khách quý Mễ Lan Ba đưa cho bọn họ chính là thẻ khách quý cấp bậc cao nhất, lập tức ấn tượng đối với Mễ Lan Ba cũng tốt hơn mấy phần.

      Mặc dù người này làm như vậy là có mục đích, nhưng thể phủ nhận nàng vẫn rất hài lòng.

      “Nếu hai vị có vấn đề gì nữa, ta lui xuống trước.” Nữ hầu cung kính .

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 90: Hóa Rồng Thảo
      Ngồi ngay ngắn ở trong ghế lô, nhìn thoáng qua thấy các góc của phòng đấu giá, Mộ Chỉ Ly thầm than hưởng thụ của khách quý quả nhiên giống nhau.

      “Mễ Lan Ba làm được chuyện này.” Mộ Chỉ Ly cười nhạt .

      “Nếu phải y thuật của nàng xuất thần nhập hóa khiến chấn động, có lẽ bây giờ chúng ta ngồi ở hàng lang phía dưới, chỉ có thể Mễ Lan Ba rất tinh mắt.” tay của Hàn Như Liệt khoác lên bả vai của Mộ Chỉ Ly khẽ cười .

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Cái này coi như là cục diệncả hai cùng lợi, biết có bảo bối gì lấy ra đấu giá nhỉ.”

      Đúng lúc hai người thảo luận, bên ngoài ghế lô đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, nghi ngờ mở cửa thấy nữ hầu cầm quyển tập tranh vào.

      “Khách nhân tôn quý, đây là Vật Phẩm Đồ Sách* (danh sách vật phẩm) được bán đấu giá tiếp theo, đưa cho hai vị xem.” mặt nữ tử mang theo nụ cười nhàng, giọng thanh thúy khiến người nghe tâm tình vui vẻ.

      Mộ Chỉ Ly nhận hai quyển Đồ Sách mà nữ tử kia mang tới, thuận tay đưa quyển cho Hàn Như Liệtở bên cạnh, Hàn Như Liệt trực tiếp lật xem .

      “Nếu như hai vị ở buổi đấu giá thích vật phẩm nào hãy đấu giá, ngay lập tức nó được đưa đến ghế lô. Có cầu gì chỉ cần ấn vào nút màu đỏ, chúng ta nhanh chóng đến đây phục vụ ngài.”

      “Được.” Mộ Chỉ Ly đáp tiếng, trong lòng đối với thủ đoạn của đấu giá hội sở Mễ thị càng thêm bội phục. Đãi ngộ như vậy chắc chắn làm thỏa mãn lòng hư vinh lớn của khách nhân có thẻ khách quý màu vàng , chỉ riêng thẻ khách quý này tràn đầy sức hấp dẫn rồi.

      Đợi sau khi nữ hầu rời , Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mới cùng nhau xem đồ vật Vật Phẩm Đồ Sách. Tranh vẽ chỉ là thứ yếu* ( quan trọng), ngược lại tên và tác dụng của vật phẩm mới là quan trọng nhất.

      Mở tờ thứ nhất ra, đối với trình độ và chất lượng của buổi đấu giá Mộ Chỉ Ly hiểu hơn mấy phần, quả nhiên hổ là tứ đại thế lực, đồ cũng đơn giản. Vũ khí, công pháp, vũ kỹ ngày thường khó gặp cho tới đan dược đều xuất ở đây.

      “Khó trách Quán chủ cố ý nhắc tới buổi đấu giá này, trong này có nhiều bảo bối.” Hàn Như Liệt vừa lật xem vừa cảm khái , tuy như vậy, nhưng ánh mắt Hàn Như Liệt cũng dừng ở bảo bối nào thời gian dài.

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Đúng là tệ, so với các cuộc đấu giá bình thường mà bảo bối trong này tốt hơn rất nhiều, nhưng mà đồ chúng ta cần dường như nhiều lắm.”

      Đột nhiên, ánh mắt của Mộ Chỉ Ly dừng lại ở bảo bối Đồ Sách, khóe miệng chậm rãi giương lên nụ cười vui vẻ, : “Xem ra vẫn có đồ chúng ta cần.”

      Nghe vậy, Hàn Như Liệt nghiêng đầu nhìn theo tầm mắt của Mộ Chỉ Ly, cuối cùng dừng ở ba chữ to Hóa Rồng Thảo, khuôn mặt tuấn tú kia tỏ ra kinh ngạc: “Nơi này thậm chí có Hóa Rồng Thảo để đấu giá?”

      “Ha hả, thiệt có ah, bất luận như thế nào cũng phải lấyHóa Rồng Thảo đến tay!” Mộ Chỉ Ly nắm chặt nắm đấm kiên định .

      Nhìn bộ dáng nghiêm túc kia của Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệt rất cảm động, Ly nhi lúc nào cũng suy nghĩ cho mình.

      Hóa Rồng Thảo, danh như ý nghĩa* (xem hình thức biết nội dung) chính là thân thể hóa thành rồng, đương nhiên đây chỉ là cách khuếch đạimà thôi, mọi người đều biết thân thể Long Tộc cường hãnmà tác dụng của Hóa Rồng Thảo chính là làm cho người ta có thân thể cường hãn!

      Theo tăng lên của tu vi bản thân, Hàn Như Liệt cũng phát thiếu sót của bản thân mình phương diện cường độ* (sức chống đỡ), ở thời điểm đối chiến cường độ thân thể như vậy rất dễ bị thương, gặp phải vài đối thủ có cường độ thân thể tốt bất lợi, cho nên mấy ngày nay luôn nghĩ biện pháp để bù đắp điểm này.

      Vài ngày trước chỉ là thuận miệng câu với Ly nhi mà thôi, nghĩ tới vậy mà nàng ấy luôn ghi nhớ trong lòng, mặc dù chỉ là chuyện , lại làm cho càng hiểu thêm tấm lòng của Ly nhi.

      “Nếu như hôm nay đấu giá được Hóa Rồng Thảo, đúng lúc còn thời gian tháng để rèn luyện thân thể, ở thời điểm Tư Cách Chiến cũng có thể biểu tốt hơn.” Mộ Chỉ Ly cười , trong lòng của nàng có quyết định, bất luận như thế nào cũng phải giành được Hóa Rồng Thảo này.

      Cho dù đấu giá được, cứng rắn đoạt cũng phải giành được! Loại bảo bối này cũng phải dễ gặp được như vậy, cho dù treo giải thưởng giá cao cũng cực kỳ khó khăn, chỉ có vài thế lực cường đại mới có thể sưu tầm.

      Đối với nàng mà , an nguy của Liệt đúng là quan trọng nhất, thân thể cường hãn lúc đối chiến chính là lá bài tẩy. Nàng còn nhớ lúc trước lời này là Thiên nhi với nàng, Thiên nhi vốn là Long Tộc, cho nên đối với lợi ích của thân thể cường hãn càng hiểu .

      So sánh về cường độ thân thể nàng tốt hơn Hàn Như Liệt, từ thời điểm nàng vừa mới bắt đầu tu luyện dưới chỉ điểm của Thiên nhi bắt đầu rèn luyện thân thể, sau lại trải qua rèn luyện ở hắc trì của di tích Xích Long Hỏa Sâm, cường độ thân thể của nàng lần nữa tăng lên, lại thêm Cường Long Ngao Thiên Quyết, rất ít người có thể đánh giáp lá cà* (vật lộn) thắng được nàng.

      “Kia phải là hai người Dật Trần và Dật Mộng sao?” Hàn Như Liệt đột nhiên lên tiếng .

      Ghế lô này rất thần kỳ, người bên ngoài thể nhìn thấy toàn bộ trong ghế lô nhưng người ở trong ghế lô có thể thấy tất cả người bên ngoài, có lẽ là do dùng loại chất liệu đặc thù chế tạo ra.

      Tầm mắt Mộ Chỉ Ly cũng chuyển hướng ra phía ngoài cửa, quả nhiên nhìn thấy hai người Dật Trần và Dật Mộng hướng ghế lô cách vách tới, có lẽ bọn họ là khách nhân có thẻ khách quý màu vàng.

      “Xem ra thân phận hai người bọn họ đơn giản, chỉ có thẻ khách quý màu vàng, mà thái độ của Mễ Lan Ba với bọn họ cũng rất là khách khí, thậm chí có chút nhún nhường.” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm .

      Buổi sáng thời gian Mễ Lan Ba xuất tuy dài, nhưng mà nàng nhìn thấy thái đội của đối với hai người. Với tư cách chủ nhân của đấu giá hội sở Mễ thị, thân phận và địa vị của đương nhiên cần phải , như vậy từ thái độ của đối với hai người Dật Mộng càng có khả năng….

      Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có loại khả năng, đó chính là thân phận của Dật Mộng, Dật Trần cao hơn Mễ Lan, nếu theo dự đoán của nàng, Dật Mộng bọn họ có lẽ là người trong hoàng thất.

      “Hai người bọn họ chắc chắn là người trong hoàng thất, buổi đấu giá này vốn là có bảo bối hoàng thất đem đến, cho nên bọn họ tới nơi này là rất bình thường.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng .

      Mộ Chỉ Ly cười tiếng: “ nghĩ tới thân phận của bọn họ là như vậy.”

      Tầm mắt vừa chuyển, trong mắt Mộ Chỉ Ly lần nữa lên vẻ kinh ngạc: “Dường như cao thủ đệ nhất của tứ đại thế lực đều ở trong ghế lô thẻ khách quý màu lam, theo lý mà bọn họ nên có thẻ khách quý mới đúng.”

      “Chuyện này lúc trước ta có nghe , bởi vì ghế lô khách quý màu lam tổng cộng có bốn cái, vừa vặn để lại cho cao thủ đệ nhất của tứ đại thế lực, coi như là hết sức nể mặt tứ đại thế lực.” Hàn Như Liệt giải thích, điều này biết được từ trong cuộc chuyện của người khác.

      ra là như vậy.”

      Thời điểm Mộ Chỉ Lyvà Hàn Như Liệt thảo luận, tầm mắt Thủy Khinh Nhu nhìn xuống hành lang phía dưới, chỉ là nhìn hồi lâu vẫn thấy được người nàng muốn tìm, trong mắt khỏi lên vẻ nghi ngờ.

      ràng thấy bọn họ tiến vào, sao lại tìm thấy vậy?” Thủy Khinh Nhu lẩm bẩm , nhưng khóe miệng nàng lại giương lên nụ cười mỉm: “Hừ, so với ta, người như các ngươi chỉ có thể ở ngồi ở hàng lang phía dưới mà thôi”.

      Có thể ngồi ở trong ghế lô này cũng xem như là loại vinh dự, ít nhất chứng minh rằng so với các đệ tử phía dưới địa vị của nàng cao hơn nhiều, Thủy Khinh Nhu vốn là người có lòng hư vinh cực lớn, tại điều nàng hy vọng nhất chính là ở trước mặt Đông Phương Ly sỉ nhục nàng ta phen.

      Thủy Khinh Tiếu bởi vì có quan hệ với Thủy Khinh Nhu nên buổi đấu giá lần này cũng vào trong đó, lúc này đánh giá ghế lô khách quý mới lạ này, trong mắt mang theo hưng phấn vô cùng: “Cũng nhờ danh tiếng của tỷ tỷ, nghĩ tới có thể ngồi ở trong ghế lô khách quý, tốt .”

      Nghe vậy, trong mắt Thủy Khinh Nhu lên tia đắc ý: “Đó là đương nhiên, lát nữa muội chú ý chút, bất luận Đông Phương Ly đấu giá cái gì chúng ta cũng tranh giành với nàng ta!”

      “A? Như thế chẳng phải là chúng ta phải mua rất nhiều đồ cần đến sao?”

      “Ngày thường thấy muội rất thông minh, sao hôm nay đần như vậy?” Thủy Khinh Nhu liếc Thủy Khinh Tiếu cái: “Cho dù chúng ta mua, cố ý nâng giá lên khiến nàng tiêu tiền oan uổng cũng tồi.”

      Thủy Khinh Tiếu giờ mới hiểu được, giơ ngón tay cái lên : “Tỷ tỷ quả nhiên thông minh, Đông Phương Ly đắc tội với chúng ta tuyệt đối phải là hành động sáng suốt!”

      “Nhưng mà sao vẫn thấy hai người bọn họ nhỉ? Muội có thấy hay ?”

      có, đoán chừng sau khi nhìn thấy tỷ tỷ vào ghế lô khách quý có mặt mũi tiếp tục ở lại, lúc nãy tìm chỗ trốn rồi, đợi lúc nữa chắc chắn bọn họ xuất .” Đông Phương Ly, Thủy Khinh Tiếu nghiến răng nghiến lợi .

      “Muội thấy hai ghế lô màu vàng đều có người? biết là đại nhân vật* (người có danh tiếng) nào.” Thủy Khinh Tiếu ao ước , có thể tiến vào ghế lô khách quý màu vàng chỉ là có tiền bạc nhiều.

      “Có lẽ là người trong hoàng thất, buổi đấu giá này ngoại trừ người trong hoàng thất ra chắc chắn có người nào khác.” Thủy Khinh Tiếu chậm rãi , đối với tình của buổi đấu giá này ngược lại nàng thăm dò rất kỹ.

      “Ồ?” Lông mày Thủy Khinh Nhu khẽ nhíu lại, chợt cười nhạt : “Nếu có cơ hội kết giao chút tốt, đợi thời điểm đấu giá tốt nhất nên tranh giành với người trong ghế lô khách quý màu vàng”

      “Yên tâm , điều này muội hiểu.” Tranh giành đồ vật cùng với khách quý trong ghế lô màu vàng đây phải là đâm đầu vào chỗ chết sao? Tuy thực lực của bọn họ kém, nhưng mà bọn họ vẫn chưa đủ tư cách để so với đại thế lực.

      Nếu Mộ Chỉ Ly nghe được cuộc chuyện của hai tỷ muội Thủy Khinh Nhu biết có cảm tưởng như thế nào, hai người Thủy Khinh Nhu hôm nay làm sao có thể nghĩ tới kẻ thủ của bọn họ lúc này thoải mái nhàn nhã ngồi ở trong ghế lô màu vàng bàn về tình của buổi đấu giá lần này.

      cơ bản sau khi mọi người đều đến đông đủ, buổi đấu giá này chính thức bắt đầu.

      lão giả mặc áo xám xuất ở trong tầm mắt của mọi người, khuôn mặt lạnh nhạt kia mang theo nụ cười yếu ớt, sau khi hướng mọi người thi lễ cái, lúc này mới lên tiếng : “Hoan nghênh các vị khách quý đến tham gia buổi đấu giá lần này của đấu giá hội sở Mễ thị chúng tôi, thanh niên tài tuấn* (những người trẻ tuổi tài năng và tuấn) của các thế lực ngồi ở đây, hi vọng buổi đấu giá lần này làm uổng công chuyến của các vị.”

      Hiển nhiên lão giả chủ trì ít buổi đấu giá, đối mặt với trường hợp như vậy lộ ra vẻ thành thạo: “ nhiều nữa, chắc hẳn các vị thể chờ đợi được, muốn thấy bảo bối đấu giá tiếp theo, dù sao so với lão đầu chúng có sức hấp dẫn hơn nhiều.”

      Lời của lão giả khiến mọi người cười khẽ trận, ấn tượng trong lòng đối với lão giả cũng tăng lên ít.

      Chỉ thấy lão giả dùng tay ra hiệu cái, nữ hầu mang bảo bối tới trước mặt lão giả, sau khi đem đồ để xuống lúc này mới chậm rãi rời , nhịp chân xinh đẹp kia dẫn đến trận lửa nóng trong lòng ít nam tử.

      Vật phẩm dùng tấm vải đỏ che đậy, cho nên mọi người nhìn ra bên trong rốt cuộc là bảo bối gì.

      “Đây là vật phẩm đấu giá thứ nhất– Huyết Linh kiếm! Ba vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Lão giả đưa tay đem tấm vải đỏ kia lấy ra, diện mạo chính thức của Huyết Linh kiếm liền rơi vào trong mắt mọi người.

      Huyết Linh kiếm có vỏ đao, thân đao huyết sắc* (màu máu) kia tràn đầy lực chấn nhiếp* ( chấn động, khiếp sợ), trong lúc mơ hồ mọi người còn có thể cảm nhận được cổ khí tức khát máu.

      “Năm vạn!”

      Tiếng của lão giả mặc áo xám vừa dứt, bao lâu liền có người bắt đầu báo giá.

      “Sáu vạn!”

      “Tám vạn!”

      Mộ Chỉ Ly nhìn Huyết Linh kiếm kia, trong mắt có hứng thú mấy. Huyết Linh kiếm này chỉ là loại bình thường thôi, Thị Huyết Kiếm thực có mùi máu tươi tản mát ra, bởi vì nó bị hấp thu.

      Mà Huyết Linh kiếm này mùi máu tươi nồng nặc như thế, cầm ra ngoài đoán chừng là tác dụng khoe khoang nhiều hơn tác dụng chiến đấu, đối với đồ có hoa quả* (chỉ có mẽ ngoài, hào nhoáng trống rỗng) như thế, đương nhiên nàng có hứng thú.

      Đối với Huyết Linh kiếm, hiển nhiên Hàn Như Liệt cũng có hứng thú, tầm mắt kia thậm chí cũng dừng ở thân Huyết Linh nhiều, chỉ có cây Hóa Rồng Thảo là thấy hứng thú mà thôi.

      Nếu như Ly nhi phải là Dược Sư, mình cũng phải là Chế Giáp Sư, như vậy đồ vật muốn trong buổi đấu giá này hẳn là ít, dù sao đối với Tu Luyện Giả nhu cầu của cả hai cái này đều rất lớn, nhưng hôm nay có thể trực tiếp cần hai cái này, đương nhiên đồ cần ít rất nhiều.

      Cuối cùng Huyết Linh kiếm lấy giá mười vạn Trúc Cơ Đan thành giao* (mặc cả xong), giá tiền này cũng coi như là hợp lý, có lẽ phần lớn mọi người đều hiểu Huyết Linh kiếm này hào nhoáng trống rỗng, cho nên đấu giá kịch liệt lắm, tiết mục quan trọng còn ở phía sau!

      “Vật phẩm đấu giá thứ hai, Quy Kiền Giáp! Giá mười vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Tiếng của lão giả truyền vào trong tai mọi người.

      “Lão tin rằng mọi người đều hiểu , ở bất cứ thời điểm nào tánh mạng của mình vẫn là quan trọng nhất. Có Quy Kiền Giáp này, tánh mạng của các vị càng được bảo đảm hơn! Quy Kiền Giáp có thể giúp các vị ngăn cản được đòn công kích trí mạng!”

      Đối với tác dụng của Quy Kiền Giáp, vỗn dĩ mọi người hiểu lắm, nhưng sau khi nghe được lời của lão giả, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Quy Kiền Giáp liền thay đổi, mặc dù chỉ có thể ngăn cản đòn công kích trí mạng, nhưng cái này thực là bảo bối tốt để bảo vệ tánh mạng!

      Thân là Tu Luyện Giả, lúc nào bọn họ cũng có khả năng bị nguy hiểm đến tánh mạng, mặc Quy Kiền Giáp này lên người dùng trong bất cứ tình huống nào, ít nhất trong lòng cũng có thể yên tâm chút.

      “Mười lăm vạn!” gã nam tử tiên phong* (trước tiên) hô lên.

      “Hai mươi vạn!” Giọng của nam tử thanh vừa mới dứt, người khác nhanh chóng báo giá.

      Mộ Chỉ Ly đánh giá Quy Kiền Giáp kia, con ngươi chợt chuyển qua nhìn về phía Hàn Như Liệt hỏi: ” Quy Kiền Giáp này như thế nào?”

      tình liên quan đến áo giáp nàng lắm, chỉ biết nếu so sánh với Kim Tàm Ti giáp mà Phong Hàn sư phụ cho nàng hiển nhiên Quy Kiền Giáp này kém xa, cách khác hai cái căn bản là phải cùng cái cấp bậc !

      Hàn Như Liệt lắc đầu: “ cái Quy Kiền Giáp xoàng xĩnh* (chẳng ra sao cả) này, vẫn bằng cái ta chế tạo ra, ít nhất cái ta chế tạo ra có thể ngăn cản ba lần công kích, đoán chừng chỉ có Tu Luyện Giả nghèo nàn mới vừa ý.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lúc này mới hồ đồ gật đầu: ” Thuật chế giáp của tướng công nhà ta rất tốt ah! Chả trách Chế Giáp Sư là nghề nghiệp giàu có, bảo bối bình thường trong mắt chàng cũng có thể đấu giá với giá tiền như vậy.”

      Lúc này, đúng lúc lão giả mặc áo xám định giá cuối cùng của Quy Kiền giáp này là ba mươi vạn Trúc Cơ Đan liền bị vị Tu Luyện Giả đấu giá tiếp.

      Hàn Như Liệt cười khẽ, lúc này mới giải thích cho Chỉ Ly: “Áo giáp đều tiêu hao vật phẩm nàng biết rồi đó, tất cả áo giáp đều có thể sử dụng được mấy lần, dùng hết mấy lần đó rồi áo giáp liền vô dụng.

      Quy Kiền Giáp là loại áo giáp trong số đó, trình độ của Chế Giáp Sư khác nhau nên chế tạo ra Quy Kiền Giáp cũng khác nhau, kém nhất chính là ngăn cản được lần công kích, số lần có thể ngăn cản càng nhiều đương nhiên là càng tốt .

      Ta tại mới nhập môn bao lâu, chỉ có thể chế tạo ra cái ngăn cản ba lần công kích, những Chế Giáp Đại Sư khác có thể chế tạo ra cái có thể ngăn cản mười lần trở lên thậm chí còn nhiều hơn, áo giáp như vậy mới là giá trời* ( giá cực kỳ cao).”

      ra là như vậy.” Mộ Chỉ Ly tựa vào bả vai Hàn Như Liệt, cười : “Sau này chàng chắc chắn là Chế Giáp Đại Sư rất giỏi!” Với Hàn Như Liệt nàng có tin tưởng gần như mù quáng, thời gian tháng ngắn ngủi có thể chế tạo ra áo giáp như vậy, ra sợ là chẳng có ai tin tưởng.

      “Đứa ngốc” Hàn Như Liệt vuốt sợi tóc của Mộ Chỉ Ly dịu dàng , trong con ngươi màu lam kia tràn đầy sủng nịch, dường như muốn để cho Mộ Chỉ Ly hoàn toàn sa vào bên trong.

      Tốc độ tiến triển của buổi đấu giá này cũng chậm, căn bản có bảo bối bán đấu giá được, mỗi lần sau khi lão giả giới thiệu xong bảo bối bị mọi người ra giá đem chúng mua hết.

      Đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũng chú ý đến bốn ghế lô khách quý màu lam, bốn người bọn họ đều mua vài đồ vật rồi, theo suy đoán của nàng trong Tư Cách Chiến lần này bốn người này là người có sức uy hiếp nhất đối với nàng, cho nên hiểu lá bài tẩy của bọn họ chút rất cần thiết, nếu đài tỷ võ đánh bất ngờ rất có khả năng phải chịu thiệt thòi.

      Cuối cùng, phiên bán đấu giá Hóa Rồng Thảo mà Mộ Chỉ Ly chờ đợi cũng đến, lập tức tinh thần của Mộ Chỉ Ly cũng phấn chấn lên nhiều, ánh mắt nàng chăm chú nhìn lão giả mặc áo xám đài cao, dĩ nhiên lão giả kia có cách nào nhìn thấy nàng.

      Khi lão giả đem tấm vải đỏ vén lên, Mộ Chỉ Ly liền nhìn thấy được chân diện mục* (hình dạng thực ) của Hóa Rồng Thảo. Lấy hiểu biết của nàng về thảo dược, chỉ nhìn cái liền có thể xác định được gốc cây dược thảo trước mắt này chắc chắn là Hóa Rồng Thảo.

      “Vật phẩm đấu giá thứ mười bảy của phiên đấu giá kế tiếp — Hóa Rồng Thảo!” Bầu khí đấu giá kịch liệt bị ảnh hưởng, hai gò má lão giả cũng lộ ra vẻ hưng phấn màu đỏ.

      “Hóa Rồng Thảo, chắc hẳn tất cả mọi người xa lạ gì. Đối với Tu Luyện Giả mà ngoài tu vi bản thân trọng yếu, cường độ thân thể cũng cực kỳ quan trọng! Hóa Rồng Thảo chính là bảo bối tăng cường cường độ của thân thể!

      Chỉ cần tìm vị dược sư đem nó phối trí thành thuốc, lấy thuốc này bôi lên người, cường độ thân thể tăng lên rất nhiều, như vậy tương đương với việc có thêm lá bài tẩy, mọi người nên bỏ qua cơ hội tốt để nâng cao thực lực bản thân mình như vậy.”

      Thủ đoạn của lão giả quả nhiên tầm thường, chỉ là mấy lời đơn giản liền thay đổi nhiệt tình của mọi người đối với Hóa Rồng Thảo, vốn là đệ tử hứng thú lúc này càng có thêm hứng thú, vốn là đệ tử có hứng thú sau khi nghe lão giả kích động cũng bắt đầu nảy sinh hứng thú.

      Lần đầu tiên, Mộ Chỉ Ly cảm thấy lão giả này nhảm quá nhiều, như vậy chẳng phải là tăng thêm phiền toái cho nàng ah. Nhìn ánh mắt nóng bỏng ( tha thiết) của mọi người, nàng liền biết muốn mua được Hóa Rồng Thảo đơn giản như vậy.

      “Hóa Rồng Thảo, năm mươi vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Sau khi lão giả thấy khí bị kích động, lúc này mới lên tiếng .

      “Sáu mươi vạn!” gã nam tử tiên phong báo giá, mới bắt đầu trực tiếp đưa ra giá mười vạn, có thể thấy được nam tử này rất có hứng thú với Hóa Rồng Thảo.

      Nhưng mà, tiếng của nam tử chỉ mới vừa dứt, nữ tử liền báo giá tiếp: “Bảy mươi vạn!”

      “Tám mươi vạn!”

      “Tám mươi lăm vạn!”

      “Chín mươi vạn!”

      Tiếng báo giá liên tiếp, trong đó có nửa điểm dừng lại, hiển nhiên báo giá trong đáy lòng mọi người đều phải giá tiền đưa ra lúc này.

      Thời điểm mọi người báo giá, Mộ Chỉ Ly vẫn có ra giá, nàng biết giá tại chỉ là tôm tép nhãi nhép* ( rất ít) mà thôi, người đấu giá thực còn chưa xuất .

      Bất quá từ biên độ báo giá này có thể đoán được giá sau cùng tuyệt đối cao hơn giá của bất kỳ bảo bối bán đấu giá lúc trước!

      mặt lão giả mặc áo xám mang theo nụ cười dịu dàng, giá của buổi đấu giá này hôm nay giá tiền tốt hơn rất nhiều so với dự tính của lão, đợi sau khi chấm dứt lão có thể có được khoản thu nhập vô cùng tốt.

      Đông Phương Hào khẽ nhíu mày, giá tiền lúc này lên tới trăm năm mươi vạn, mặc dù biên độ báo giá ràng ít hơn rất nhiều, cũng chỉ có mấy người như vậy kiên trì báo giá, nhưng biết muốn lấy được gốc cây Hóa Rồng Thảo này vô cùng khó khăn.

      ” Đám Lương Tĩnh Viên sợ là cũng bỏ qua gốc cây Hóa Rồng Thảo, giá bán cuối cùng ít nhất cũng phải là ba trăm vạn Trúc Cơ Đan.” Đông Phương Hào lẩm bẩm .

      Sắc mặt Đông Phương Tinh cũng tốt lắm, đối với bọn họ gốc cây Hóa Rồng Thảo này có tác dụng , nhưng mà cục diện* (tình hình) này vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ, chỉ hy vọng giá cuối cùng cao hơn số tiền bọn họ có càng tốt.

      Tiền để dành mấy năm nay của bọn họ so với các đệ tử bình thường đương nhiên nhiều hơn rất nhiều, ngày thường đan dược nhờ chém giết đệ tử khác thu hoạch được cũng ít, nhưng mà so về ưu thế này với cao thủ đệ nhất của tam đại thế lực khác được xem là ưu thế.

      Tình huống của Lương Tĩnh Viên đương nhiên giống với suy đoán của Đông Phương Hào, dù sao cũng còn nhiều thời gian lắm, Hóa Rồng Thảo này có hiệu quả với . Sau khi dùng Quán Đỉnh Đại Pháp tăng tu vi bản thân, dưới chênh lệnh thực lực nhiều như vậy, Hóa Rồng Thảo có bao nhiêu tác dụng đối với cường độ thân thể?

      “Ba ghế lô bên cạnh cũng có động tĩnh, đoán chừng đều chờ giá cuối cùng.” Nghĩ tới đây, khóe miệng Lương Tĩnh Viên giương lên nụ cười xấu xa: “Nhân cơ hội này ngáng chân bọn họ cũng tệ, lãng phí nhiều đan dược càng tốt.”

      Trong ghế lô màu lam.

      Nghê Thiên Hoàn híp mắt đánh giá tất cả mọi việc trong hành lang phía dưới, khuôn mặt bình tĩnh nhìn ra nửa điểm biến hóa, chỉ là nếu cẩn thận quan sát phát ra quả đấm của tự chủ nắm chặt, hiển nhiên lực chú ý của cũng đặt ở bên Hóa Rồng Thảo.

      “Mình tìm Hóa Rồng Thảo này rất lâu rồi, chỉ tiếc vẫn có tin tức. nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại nhìn thấy ở chỗ này, là hiếm thấy, bất luận như thế nào nhất định phải đấu giá nó tới tay.

      Đợi sau khi cường độ thân thể mình tăng lên mấy phần, công pháp mình tu luyện cũng có thể tiến triển lần nữa, đến lúc đó ước chường thực lực tăng lên ít chút nào. Vì thành tích ở Tư Cách Chiến, mình phải đấu giá nó bằng được!”

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 91: Tới tay
      Trong bầu khí khẩn trương, Đông Phương Hào rốt cuộc nhịn được ra giá:”200 vạn”.

      Vừa mới báo giá chỉ có 180 vạn, bình thường tranh đoạt tăng giá cũng chỉ tăng thêm hai, ba vạn lần, Đông Phương Hào vừa ra liền trực tiếp tăng thêm hai mươi vạn khiến cho mọi người kinh ngạc.

      Người vừa ra giá 180 vạn Trúc Cơ Đan quay đầu nhìn thoáng qua phía ghế lô, thấy người ra giá mới là khách quý ghế lô màu xanh do dự hồi lâu rồi ảm đạm lắc đầu, tiếp tục trả giá nữa.

      Mặc dù biết người vừa trả giá là cao thủ đệ nhất của thế lực, nhưng hiển nhiên nhận ra đủ thực lực chống lại đối phương, hơn nữa hôm nay cũng chỉ có thể ra được 200 vạn Trúc Cơ Đan, giá mới này vươt qua khả năng có thể tranh đoạt.

      “200 vạn Trúc Cơ Đan, còn có người ra giá cao hơn nữa ?” Lão giả áo xám thấy trong nháy mặt khí an tĩnh nên vội cất tiếng hỏi.

      “250 vạn!” sau khi Đông Phương Hào ra giá Nghê Thiên Hoàn tiếp tục giữ im lặng, nhận thấy cuối cùng chỉ có bốn người bọn họ tranh đoạt mà thôi.

      mặt Lương Tĩnh Viên đầy vẻ đắc ý, cao giọng báo ra giá tiền của mình:”Ba trăm vạn!” thừa cơ hội nâng giá tiền lên, điểm mấu chốt của bọn Đông Phương Hào biết rất ràng.

      Nghe thấy Lương Tĩnh Viên báo giá, trong mắt Đông Phương Hào vẻ lo lắng, người này nâng giá nhanh, nếu dựa vào tốc độ như vậy phát triển tiếp, giá sau cùng nhất định vượt xa giá tiền vừa ra.

      nghĩ tới Nghê Thiên Hoàn cũng coi trọng bảo bối này, suy đoán của sai lầm rồi, dù trong lòng quay cuồng hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ, Đông Phương Hào vẫn lưu loát báo giá tiền mới:” 320 vạn!”

      “350 vạn!” Lương Tĩnh Viên sợ thiên hạ loạn, tiếp tục tăng giá, lúc này phải bắt bọn họ xuất huyết nhiều (mất nhiều). Nếu lúc trước còn muốn đắc tội quá nhiều người, nhưng hôm nay căn bản sợ đắc tội người, hiển nhiên làm việc chút kiêng kị.

      Sắc mặt Nghê Thiên Hoàn có chút khó coi, căn cứ vào hiểu biết của về Lương Tĩnh Viên Hóa Rồng Thảo có tác dụng gì với ta, tại sao lại ra giá cao như thế?

      Thời điểm Nghê Thiên Hoàn chuẩn bị báo giá, Thủy Khinh Nhu liền chặn lời:”360 vạn”. Vốn nàng có hứng thú với Hóa Rồng Thảo, nhưng giờ nhìn thấy ba người tranh chấp như vậy chắc tác dụng phải rất lớn.

      Hơn nữa ba người này đều là đối thủ có tư cách tranh tài với nàng, coi như nàng cần cũng phải khiến cho bọn họ dễ dàng lấy được. Ôm ý nghĩ như vậy, Thủy Khinh Nhu liền gia nhập vào những người tranh đoạt Hóa Rồng Thảo.

      “370 vạn”.

      “380 vạn”.

      Mọi người đứng trong hành lang phía dưới nghe bốn người trong ghế lô màu lam báo giá trong lòng liền rung động. Nội tình của cao thủ đệ nhất quả nhiên người thường thể so sánh được, việc bỏ nhiều Trúc Cơ Đan như vậy chỉ vì bụi Hóa Rồng Thảo bọn họ thể làm được.

      Dĩ nhiên càng nhiều người suy đoán về nội tình của những người ghế lô này, bọn họ tiết kiệm nhiều năm cũng chỉ được trăm vạn Trúc Cơ Đan thôi, căn bản có năng lực cạnh tranh với những người này.

      Mộ Chỉ Ly thấy tứ đại cao thủ báo giá, chân mày khẽ nhăn thầm nghĩ:” Bốn người bọn họ thế mà đều coi trọng bụi Hóa Rồng Thảo này?” Vốn nàng cho rằng nhiều nhất có hai người coi trọng thôi, nhưng hôm nay cả bốn người đều coi trọng, chuyện này có chút khó hiểu.

      Lúc này, giá tiền của Hóa Rồng Thảo lên tới 400 vạn Trúc Cơ Đan, giá tiền đấu giá vật phẩm này nghiễm nhiên trở thành giá tiền cao nhất hôm nay.

      Lão giả áo xám che dấu được vẻ hưng phấn và kích động mặt, bụi Hóa Rồng Thảo bình thường giá tiền chỉ khoảng 300 vạn Trúc Cơ Đan, tại vượt khỏi 100 vạn, nhìn còn có vẻ tiếp tục tăng.

      “420 vạn.” Đông Phương Hào cắn răng báo ra mấy chữ này, những năm gần đây để dành được ít, nhưng giá tiền này sớm vượt qua rất nhiều giá trị của Hóa Rồng Thảo, bỏ phí mất nhiều tiền như vậy hiển nhiên ai cũng thoải mái.

      “430 vạn!” Lương Tĩnh Viên lần nữa lên tiếng nhưng trong lòng lại thầm suy nghĩ về giá tiền bọn Đông Phương Hào có thể thừa nhận, nếu như tiếp tục dốc giá lên, vạn nhất bọn họ buông tha cho vật này bị nện vào trong tay mình.

      Đông Phương Hào tàn bạo nhìn về phía ghế lô của Lương Tĩnh Viên, tên này cực kỳ đáng hận, trong mơ hồ cảm thấy ta cơ bản là nhằm vào mình, cái kẻ này cơ bản cần đến Hóa Rồng Thảo.

      “435 vạn!” Thủy Khinh Nhu chần chờ lâu rồi mới lên tiếng, giá tiền này vượt khỏi phạm vi thừa nhận của nàng, trong lòng thầm nghĩ báo ra lần giá tiền cuối cùng liền buông tha, bỏ nhiều Trúc cơ đan như thế mua bụi dược liệu đáng chút nào.

      Thay vì dùng để mua dược liệu thà rằng để mua đan dược, hiệu quả của đan dược khá hơn nhiều so với dược liệu, huống chi muốn sử dụng Hóa Rồng Thảo còn cần phải tìm được dược sư chế thuốc pha chế dẫn dược, lúc đó lại thêm phen hao tổn.

      Tốc độ tăng giá tiền này ràng giảm thấp rất nhiều, mọi người trong lòng đều ràng giá tiền Hóa Rồng Thảo vượt qua 500 vạn Trúc Cơ đan, nhưng tốn nhiều Trúc Cơ Đan như vậy chỉ vì bụi dược liệu khiến người ta khó hiểu.

      Phát điều này, Mộ Chỉ Ly ý thức được đến thời điểm bọn họ nên báo giá, liền liếc mắt ra hiệu về phía Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt liền lên tiếng:” 500 vạn.”

      Sở dĩ nàng lên tiếng là bởi vì muốn cho người khác biết được thân phận của bọn họ, trong giới tu luyện nam tử chiếm đa số, cho lên Hàn Như Liệt lên tiếng khiến người hoài nghi, mà nàng lên tiếng chắc bị nghi ngờ.

      Giá 500 vạn vừa được hô lên, bốn người kia đều ngẩn ra, nghĩ thế nhưng có người vọt lên giá tiền như thế, liếc mắt nhìn bốn ghế lô lại phát phải đối thủ vừa báo giá, đảo mắt nhìn quanh mới phát người báo giá là khách quý trong ghế lô màu vàng.

      Mọi người đều biết có thân phận cường hãn, địa vị cao và kim tiền thể có thẻ khách qúy màu vàng của buổi đấu giá, trong lúc nhất thời mọi người đều rối rít đoán thân phận khách nhân trong ghế lô màu vàng.

      “Hôm nay thậm chí cả hai phòng màu vàng đều có người, ngươi đoán là ai?”

      “Này há lại là việc ta và ngươi có thể đoán được? Vừa ra giá liền 500 vạn Trúc cơ đan, là tài địa khí thô, ta thấy bọn họ nhất định đoạt được Hóa Rồng Thảo.”

      “Đó là tất nhiên, chỗ của bọn Lương Tĩnh Viên cũng chỉ là ghế lô khách quý màu xanh, hai bên chênh lệch phải chỉ đoạn.”



      Tầm mắt Lương Tĩnh Viên chuyển hướng căn phòng màu vàng, chẳng hiểu tại sao cảm thấy thanh kia có chút quen tai, chẳng qua ý nghĩ này vừa mới phát sinh liền cười tự giễu, khách quý trong phòng màu vàng há là người có thể biết đến. nghĩ chắc là ảo giác.

      Cũng khó hiểu tại sao Lương Tinh Viên lại có ý nghĩ như vậy, vì kể cả hai Quán chủ của nhà họ Lương cũng chỉ có thẻ khách quý màu đen, thân phận người có thẻ khách quý màu vàng khó có thể nghĩ tới.

      “Vừa lúc ta cũng muốn tiếp tục báo giá.” Lương Tĩnh Viên nhún vai, vốn tính rút lui khỏi việc đấu giá Hóa Rồng Thảo, bây giờ đối phương ra giá cao cũng có gì tổn thất.

      Ý nghĩ của Thủy Khinh Nhu cũng sai biệt lắm với Lương Tĩnh Viên, nhìn thấy khách quý ở phòng màu vàng báo giá nàng liền thở phào nhõm, hướng tới Thủy Khinh Tiếu : “Người này lấy được là tốt nhất, như vậy bốn người chúng ta đều lấy được, thời điểm Tư Cách Chiến cũng có gì áp lực.”

      ” Tỷ tỷ quả nhiên thông minh. Ta thấy bọn họ coi trọng Hóa Rồng Thảo như vậy tác dụng chắc .” Thủy Khinh Nhu cảm khái , nếu phải đủ tài lực họ cũng muốn tranh đoạt được.

      “Chúng ta lúc này rút lui hỏi cuộc đấu giá cũng là cho người ghế màu vàng mặt mũi, chừng có thể thừa cơ hội này cùng bọn họ kết giao chút đấy.” Mắt Thủy Khinh Nhu lên tinh mang, đây chính là người có thẻ khách quý màu vàng, nếu biết được đối với nàng có thể có chỗ tốt .

      Nghe được lời của Thủy Khinh Nhu, Thủy Khinh Tiếu hắc hắc cười :” chừng đối phương còn là mỹ nam tử, đúng lúc quỳ gối dưới váy của tỷ tỷ đấy.”

      Đông Phương Hào tâm tình bất định, nghĩ tới cuối cùng lại có Trình Giảo Kim nhảy ra, tầm mắt cũng chuyển hướng đến ghế lô màu vàng, hỏi :” Giá tiền này vượt ra khỏi dự liệu của chúng ta, Tiểu Tinh, nàng thấy có nên buông tha hay ?”

      Đông Phương Tinh có tia nghi ngờ, trầm ngâm :” Hào, huynh có cảm thấy tiếng của nam tử kia có chút quen tai ?” Khi đối phương vừa lên tiếng nàng liền phát , ở những phương diện khác nàng có cảm giác gì, nhưng nàng luôn nhạy cảm đối với thanh , cho nên nhớ được rất ràng.

      “A?” Đông Phương Hào ngẩn ra, lúc trước toàn tâm đặt Hóa Rồng Thảo nên căn bản chú ý tới tiếng của đối phương:”Muội nghe được là tiếng của ai?”

      “Muội cảm thấy rất giống giọng của Liệt sư đệ, nhưng mà Liệt sư đệ sao có thể ở phòng màu vàng?” Chính là bởi vì lý do này mà lần đầu tiên Đông Phương Tinh nghi ngờ thiên phú với phương diện thanh của mình.

      “Muội ta cũng cảm thấy, nhưng vừa ta cũng cảm thấy rất giống.” Đông Phương Hào suy tư lát sau mới lên tiếng, tuy cùng Hàn Như Liệt chuyện nhiều, nhưng cũng tính là ít, đối với đặc điểm của giọng cũng có chút hiểu .

      Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có quyết định, nếu quả chính là Đông Phương Liệt bọn họ nên rút lui khỏi trận tranh đoạt này, mặc dù Hóa Rồng Thảo khó có được nhưng sau này còn có thể gặp được, nếu bởi vì Hóa Rồng Thảo mà cùng Đông Phương Liệt xảy ra ngăn cách đây tuyệt đối là chuyện tính ra kết quả.

      khí tại trường buổi đấu giá nhất thời ngưng động, mấy người đều tạm tính toán lợi, hại, mọi người trong hành lang náo nhiệt bàn luận, nghi ngờ gì nữa, bốn khách quý ở ghế lô ra giá hiển nhiên vì thân phận của đối phương.

      Nghê Thiên Hoàn khó quyết định, Hóa Rồng Thảo này đối với công pháp tu luyện của rất thích hợp, nhưng hôm nay bất luận giá tiền hay thân phận đối phương đều vượt ra khỏi dự liệu của , rất khó quyết xem nên hay nên tiếp tục tranh đoạt.

      Thấy thế, để cho khí bị lạnh xuống lão giả áo xám cất tiếng:” 500 vạn lần thứ nhất, 500 vạn lần thứ hai…”

      “520vạn!” Nghê Thiên Hoàn lần nữa lên tiếng, nếu phải bởi vì Hóa Rồng Thảo này đối với có tác dụng vô cùng lớn tuyệt đối mạo hiểm đắc tội quyền quý, nhưng bây giờ vì bản thân chỉ có thể vật lộn cố tranh đoạt.”

      Trong căn phòng bao màu vàng thứ hai.

      mặt Dật Mộng có tia kinh ngạc, quay nhìn Dật Trần :” nghĩ tới chúng ta lấy ra Hóa Rồng Thảo lại có nhiều người muốn như vậy, giá tiền này vượt xa giá trị chân thực.”

      Nghe được Dật Mộng , Dật Trần khẽ mỉm cười, đối với chuyện lần này có để ý nhiều, giá cách xa càng tốt, hoàng thất bọn họ lần này đem vật phẩm này bán đấy giá cũng chỉ để tăng lên thực lực của đệ tử, đến lúc đó có thể trở về cống hiến cho Linh Viêm quốc.

      “Tỷ, tỷ trong căn phòng màu vàng bên cạnh là người nào?” Dật Trần đối với người trong căn phòng bên cạnh tương đối hiếu kỳ, cả Linh Viêm quốc người có thẻ khách quý màu vàng cũng chỉ lác đác, căn bản bọn họ đều biết, nhưng tiếng vừa rồi lại quen thuộc.

      Dật Mộng lắc đầu:” Tỷ cũng , đợi buổi đấu giá kết thúc biết chút cũng tệ, chắc cũng phải nhân vật đơn giản.”

      Sau khi Nghê Thiên Hoàn báo giá, Hàn Như Liệt liền ngay lập tức lên tiếng:” 550vạn!” Nếu là trước kia, giá như vậy nhất định mua, nhưng hôm nay và Ly nhi coi như đều trở thành người có tài lực hùng hậu, cho nên có cố kỵ.

      Nghê Thiên Hoàn vốn trong lòng còn ôm tia hy vọng, sau khi nghe giá 550 vạn hoàn toàn bỏ cuộc, đối phương ràng còn có thể tăng giá, mình tới cực hạn, thể tăng nhiều như vậy.

      Cùng thế lực tài đại khí thô so với, những thứ này của mình đủ để nhìn.

      “550 vạn lần thứ nhất” Lão giả áo xám lên tiếng, thực tế lão cũng biết, sau khi đối phương xuất giá tiền như vậy ở phía sau cũng có người báo giá mới, nên tốc độ chuyện tăng nhanh mấy phần.

      “550 vạn lần thứ hai, 550 vạn lần thứ ba!” Gốc Hóa Rồng Thảo này được bán cho khách quý ở phòng màu vàng đầu tiên!” trong tiếng của Lão giả áo xám có chứa chút kích động.

      nữ hầu nhanh chóng lên đài, đưa lên vật phẩm mới đồng thời mang Hóa Rồng Thảo xuống, lão giả liền hướng về phía mọi người giới thiệu vật phẩm đấu giá thứ mười tám, khiến lực chú ý của mọi người vào nhân vật mua được Hóa Rồng Thảo nhanh chóng rời .

      Nữ hầu mang hộp gấm đựng đóa Hóa Rồng Thảo nở rộ lên chỗ căn phòng, những người bình thường sau khi buổi đấu giá chấm dứt mới được nhận đồ, còn có thẻ khách quý cần chờ đợi.

      Khi nữ hầu về phía hàng phòng bao màu vàng thứ nhất, tầm mắt đám người Đông Phương Hào, Thủy Khinh Nhu đều tự chủ được nhìn về phía căn phòng, bọn họ tò mò biết đại nhân vật nào có thể ngồi trong đó.

      Cửa phòng mở ra, khi nhìn thấy nhân vật bên trong sắc mặt mọi người đều hoàn toàn cứng ngắc.

      Khuôn mặt Lương Tĩnh Viên giận dữ trực tiếp vỗ chưởng lên bàn, chiếc bàn vốn làm bằng gỗ lim vạn phần chắc chắn dưới chưởng này của trực tiếp biến thành khối vụn:”Ghê tởm, sao lại là hai tiện nhân kia. Sớm biết như thế bất kể giá nào ta cũng cho bọn họ mua được tới tay!”

      Giờ mới hiểu tại sao mình thấy giọng kia có chút quen thuộc. cũng hiểu tại sao Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt có thẻ khách quý màu vàng của buổi đấu giá. tìm hồi lâu cuối cùng lại lạc xuống hai người ngay bên cạnh.

      Thủy Khinh Nhu cũng ngây ngẩn cả người, vốn vẻ mặt hơi mừng rỡ tại hoàn toàn cứng ngắc. Nàng vốn muốn thừa cơ hội xem chút nam tử trong phòng có tuấn hay , đến lúc đó tìm cơ hội để quen biết, tại là…

      “Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt tại sao có thể ở trong phòng màu vàng.” Thủy Khinh Tiếu bất khả tư nghị , con ngươi vốn lúc này mở lớn hơn nữa, tràn đầy khiếp sợ nhhìn Thủy Khinh Nhu.

      “Ta làm sao biết được, muội phải bọn họ ở đại đường sao? Bây giờ lại ở trong phòng màu vàng, làm chúng ta còn tưởng rằng phải là người quyền quý nào!” Thủy Khinh Nhu tức giận , hồi tưởng lại ý nghĩ vừa rồi của mình tức cười, may mắn là ở đây có người khác nghe dược, nếu mất hết mặt mũi.

      Sắc mặc Nghê Thiên Hoàn cũng rất khó coi, đối với hai người trong phòng có ý nghĩ quá lớn, chẳng qua là bỏ lỡ gốc cây Hóa Rồng Thảo này biết bao giờ mới tìm được tiếp.

      So ra mà , hai người Đông Phương Hào và Đông Phương Tinh là lạnh nhạt nhất, bởi vì lúc trước họ cũng đoán ra thân phận người bên trong, tại chỉ là khẳng định chút thôi, trong lòng chỉ hiếu kỳ với việc tại sao hai người kia có thể có thẻ khách quý màu vàng.

      “Hào, huynh Ly sư muội làm thế nào có thẻ khách quý màu vàng? Quán chủ cũng chỉ có thẻ khách quý màu đen thôi.” Đông Phương Tinh cười nhạt hỏi.

      Đông Phương Hào lắc đầu:” Huynh cũng biết, nhưng chuyện thần kỳ gì cũng có thể phát sinh người bọn họ, ta tập mãi thành thói quen.”

      “Thế cũng đúng.” Đông Phương Tinh rất đồng ý đáp lời, hai người Đông Phương Ly tới nay chỉ trong hơn năm thời gian làm nhiều chuyện khó lường như vậy, giờ có nhiều hơn chút khác biệt cũng có gì lạ.

      Mộ Chỉ Ly nhìn bụi Hóa Rồng Thảo trước mắt, mặt mày hớn hở :” Mất nhiều như vậy mới thu được bảo bối này vào tay, dễ dàng. tại bọn Thủy Khinh Nhu biết được thân phận của chúng ta rồi, nếu muốn mua được đồ chỉ sợ tiếp tục dễ dàng như vậy.”

      Hàn Như Liệt khẽ gật đầu:” Cũng may đồ chúng ta muốn mua cũng nhiều, cho dù bọn họ muốn ngáng chân cũng dễ dàng như vậy, nhưng để ngừa vạn nhất, vẫn phải kích thích bọn họ.”

      Nghe vậy Mộ Chỉ Ly có vẻ nghi ngờ:”Có ý gì?”

      “Xem ta là được”. Khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên nụ cười tự tin, hình thức này vốn rất quen thuộc, muốn hãm hại dễ, đừng để tự bản thân bị hãm hại tệ rồi.

      Nhìn bộ dáng tự tin của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly mỉm cười, nụ cười trong suốt thanh lệ như hoa sen nở rộ mặt nước, rơi vào trong mắt Hàn Như Liệt nghiễm nhiên trở thành phong cảnh xinh đẹp nhất.

      Cũng lâu lắm, Mộ Chỉ Ly hiểu hàm nghĩa lời của Hàn Như Liệt.

      “Kế tiếp là vật phẩm đấu giá thứ hai mươi ba: Nguyên đan!” Lão giả áo xám tuyên bố:” Nguyên đan đối với các vị ngồi ở đây có tác dụng lớn lao, tác dụng của Nguyên Đan chính là đề cao tỷ lệ thành công đột phá từ Linh Tịch cảnh đến Nguyên cảnh.”

      Nguyên đan vừa ra, mọi người liền rối rít tranh cướp trả giá, ngồi ở đây phần lớn là Kim Đan cảnh, đệ tử Linh Tịch cảnh tương đối ít, nhưng mua để giữ lại ngày sau nhất định có thể dùng tới.

      Tu Luyện càng về sau đột phá càng khó khăn, cho dù chỉ tăng thêm chút tỷ lệ thành ông đột phá cũng là vô cùng tốt, rất lâu chẳng qua chỉ kém chút như vậy vẫn có cách nào đột phá, cho nên đan dược có lợi cho việc đột phá luôn luôn được mọi người hoan nghênh.

      ” Giá khởi điểm của Nguyên đa là 40 vạn Trúc Cơ đan!”

      Bởi vì đan dược rất được ưa chuộng, cho nên giá cả liền thấp, 40 vạn chỉ là giá khởi điểm, nếu muốn mua được hiển nhiên cần trăm vạn Trúc Cơ đan mới đủ.

      “50 vạn!”

      “60 vạn!”

      . . . . . .

      “100 vạn!”

      Cơ hồ chỉ trong chớp mắt giá tiền lên đến trăm vạn, nhưng vào lúc này Hàn Như Liệt đột nhiên lên tiếng:”150 vạn.”

      Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, có chút tại sao lại muốn mua Nguyên đan, hiệu quả của Nguyên đan cùng Bách Chuyển đan có chênh lệch , bọn họ căn bản cần.

      Hàn Như Liệt lên tiếng bao lâu, Thủy Khinh Nhu liền báo giá mới:”200 vạn!”

      “250 vạn!” đuôi lông mày của Hàn Như Liệt khẽ nhếch lên, cười nhạt nhìn Mộ Chỉ Ly, nhất thời Mộ Chỉ Ly liền hiểu , ra Liệt căn bản phải muốn mua, mà là khiến đối thủ muốn mua.

      “300 vạn.” Lương Tĩnh Viên hơi mở mắt lên tiếng, lúc nãy đấu giá biết thân phận đối phương mới dể Đông Phương Liệt mua, lần này dễ dàng cho ta đoạt được.

      “350 vạn!” Hàn Như Liệt lần nữa lên tiếng, giá tiền này vượt mấy lần với giá nguyên bản của Nguyên đan, nhưng vẫn mở miệng vì đánh cuộc hận ý của Lương Tĩnh Viên với hai người bọn họ.

      Nếu Lương Tĩnh Viên muốn ngáng chân bọn họ, để ý làm cho ta nếm thử cảm giác xuất huyết nhiều.

      Các đệ tử trong hành lang còn gì để , cái này căn bản là chiến trường của mấy khách quý kia, bọn họ chỉ có thể đứng im, nào có cái kiểu tăng giá 50 vạn lần như thế, giá đấu giá quy định cũng chỉ bốn mươi vạn thôi.

      Cho dù có tiền cũng nên phung phí thế mới phải, trong lòng mọi người buồn bực như thế nào có thể hiểu, bất quá vì thân phận đối phương bọn họ nhất định thể đem những lời này ra khỏi miệng, cho cùng là tại mình có tài lực như thế…

      “400 vạn!” Lương Tĩnh Viên theo sát lên tiến, nhìn ra Hàn Như Liệt hình như rất cần Nguyên đan, nhưng đây là lần cuối cùng tăng giá, giá tiền cao hơn lo lắng Hàn Như Liệt theo.

      Song lời kế tiếp của Hàn Như Liệt khiến sững sờ ngay tại tràng:” Ngươi cần như vậy để cho ngươi là được, dù sao ta cũng phải rất cần.”

      Lời này vừa ra, mọi người ngồi đều sửng số, tình huống này là sao? Nếu phải rất cần ngươi sao lại tăng giá nhanh như vậy.”

      Những người biết được ân oán giữa Hàn Như Liệt và Lương Tĩnh Viên đều hiểu ra đây là Hàn Như Liệt đùa bỡn Lương Tĩnh Viên, 400 vạn đủ để mua mấy viên Nguyên đan, lần này Lương Tĩnh Viên làm đến coi tiền như rác.

      “400 vạn lần thứ nhất, 400 vạn lần thứ hai, 400 vạn lần thứ ba. Viên Nguyên đan này được bán cho khách quý ghế lô màu xanh.” Lão giả áo xám cao giọng tuyên bố.

      Lửa giận của Lương Tĩnh Viên tăng cao, vốn định hại bọn Đông Phương Ly, ngờ cuối cùng chịu lỗ là bản thân mình. Đây chính là 400 vạn Trúc Cơ đan a. Nhưng mua cũng thể rút lời, chỉ có thể chịu thua lỗ.

      Điều này cũng thể trách Lương Tĩnh Viên, thực lực Hàn Như Liệt nay trùng hợp là ở Linh Tịch cảnh, có Nguyên đan có thể sớm đột phá Nguyên cảnh, khi tham gia Tư Cách Chiến có thể biểu tốt hơn, cho nên mới tin là , nghĩ tới căn bản là cái ngụy trang.

      Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt sâu, chợt giơ ngón tay cái lên khen ngợi:” Tướng công rất giỏi, để cho Lương Tĩnh Viên chỉ có thể ngậm bồ hòn chịu thiệt, ha ha.”

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 92: Đấu giá áo giáp
      Kế tiếp Hàn Như Liệt lại ra giá mấy lần, thỉnh thoảng mua được , thỉnh thoảng buông tha, khiến hai người Lương TĨnh Viên và Thủy Khinh Nhu muốn Hàn Như Liệt thua lỗ khỏi ngậm bồ hòn chịu thiệt.

      Trạng thái hư hư như vậy khiến trong lòng Lương TĨnh Viên và Thủy Khinh Nhu dâng lên tâm trạng đề phòng, cho nên khi Hàn Như Liệt báo giá lần nữa bọn họ cũng dám tiếp tục, ai biết có phải hay cố tình đùa giỡn bọn họ.

      Đến lúc đó vì mua đống đồ vô dụng mà xài hết tiền, thứ mình lòng muốn mua lại mua được, sau khi nghĩ thông suốt bọn Lương Tĩnh Viên chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha, ít nhất so sánh với việc bỏ phí nhiều tiền tốt hơn nhiều.

      Mộ Chỉ Ly mực ngồi bên nhìn Hàn Như Liệt cùng đám người Lương Tĩnh Viên tranh đoạt, nụ cười mặt chưa từng tản ra. Nghĩ tới bọn Lương Tĩnh Viên tại hẳn vô cùng buồn bực, nàng biết Lương Tĩnh Viên mua ít đồ cần tới.

      Hàn Như Liệt đấu giá rất có kỹ xảo, đồ ra giá bọn họ đều có chỗ dùng, cho nên mặc dù mua được cũng có ảnh hưởng gì.

      “Phía dưới là đồ vật đấu giá thứ hai mươi tám!” lão giả áo xám cao giọng :” Đây là bức Tàn Mưu đồ, niên đại có chút xa xưa, về phần đến tột cùng là mưu đồ cái gì cũng ràng, chừng là bức tàng bảo đồ.”

      Kèm theo tiếng của lão giả áo xám, mọi người thấy được bề ngoài của bức Tàn mưu đồ kia, da cừu rách nát chịu nổi vẽ những đường vân kỳ quái hẳn là bản đồ địa hình địa thế, nhưng ràng đây chỉ là phần của bức mưu đồ.

      Cộng thêm căn bản ai biết lộ tuyết của tàn mưu đồ này giấu vật gì nên trong lúc nhất thời mọi người đều có hứng thú, bộ phận còn lại của bản đồ biết có tồn tại hay , đem đấu giá trở về cũng có tác dụng gì.

      “Giá khởi điểm của tàn mưu đồ này là ba vạn Trúc Cơ Đan, ai có hứng thú có thể mua lại, chừng có vận khí tốt để gộp đủ được bản đồ”. Lão giả áo xám cười , thực tế chính đối với tàn mưu đồ này cũng coi trọng.

      Có lẽ tàn mưu đồ này có nhiều tác dụng, nhưng lấy ra đấu giá cũng phải nghĩ cách ra chỗ tốt của nó. Lời của lão giả có tác dụng lớn, thậm chí tiếng rơi xuống lúc cũng có người ra giá.

      Mộ Chỉ Ly hứng thú nhìn Tàn mưu đồ, mặc dù khốn biết đến tột cùng tàn mưu đồ này vẽ gì nhưng chính là tàn mưu đồ này có loại chấp nhất hề đơn giản.

      “Mười vạn!” Mộ Chỉ Ly lên tiếng .

      Lão giả thấy có người ra giá, còn tưởng rằng Tàn mưu đồ này lại phải lưu lại, nghĩ tới đột nhiên có người ra giá, mặt lập tức lộ ra nụ cười.

      Lương Tĩnh Viên do dự hồi lâu, nghĩ thầm Đông Phương Ly lại muốn làm trò xấu, bức tàn mưu đồ rách nát như vậy chẳng lẽ lại có tác dụng gì, chỉ có kẻ ngu mới dùng mười vạn Trúc Cơ Đan mua.

      Thủy Khinh Nhu cũng tiếp tục lên tiếng, nàng nghĩ thông, dù thể đối phó với Đông Phương Ly ở buổi đấu giá còn có thể những phương diện khác. Tiền này là của mình, lãng phí như vậy tốt.

      “Mười vạn Trúc Cơ đan lần thứ nhất, mười vạn Trúc Cơ đan lần thứ hai, mười vạn Trúc Cơ đan lần thứ ba! Đồng ý!” Lão giả áo xám lên tiếng, giữa ba lần hầu như có nửa phần tạm dừng, trực tiếp đồng ý.

      Giọng điệu của lão giả lần này khiến ít người cười khẽ, nhưng mọi người cực kỳ khẳng định năng lực của lão, cách làm như thế có gì đáng trách.

      Rất nhanh, tàn mưu đồ kia được đưa đến trước mặt Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly cầm lấy tàn mưu đồ cẩn thận xem xét. Vừa nhìn nàng liền phát tàn mưu đồ này phải đơn giản, quyển da cừu ràng rách nát chịu nổi, nhưng phần miêu tả bên lại rất ràng.

      quyển da cừu này hiển nhiên còn có vật chất khác tồn tại, bức họa cảnh núi non bên giống như lập thể, nếu chỉ nhìn qua nhận ra thần kì của nó.

      Hàn Như Liệt phát điểm này cũng kêu lên tiếng:” Tàn mưu đồ này đơn giản.” Loại da cừu kỳ lạ này còn chưa từng thấy qua, theo lý thuyết bảo bối có thể dùng quyển da cừu như vậy đơn giản.

      “Ta cũng tò mò mới mua nó, chừng ngày sau có cơ hội biết được điều bí mật này đây.” Tàng bảo đồ, đúng là hấp dẫn lớn, nhưng nàng cũng quá hy vọng, trước thu cũng được, chừng sau này có thể gặp được.

      “Có lẽ có thể.” Hàn Như Liệt khẽ cười , hứng thú mà thôi, rất nhiều người đối với vật được cất giấu đều tò mò, chỉ sợ dù vật được ghi lại phải bảo bối vẫn hấp dẫn người khác.

      Mộ Chỉ Ly nhìn hồi liền thu vào, cũng đem nhiều tâm tư đặt tấm bảo đồ.

      “Hôm nay, tổng cộng ba mươi vật phẩm đấu giá hoàn tất.” Lão giả tuyên bố, rồi chợt chuyển nhịp:” Còn có mấy thứ bảo bối sau đây là mới thêm vào danh sách đấu giá, nhưng ta nghĩ mọi người hẳn là có hứng thú .”

      “Bởi vì người gửi bán phải là từ bốn thế lực lớn và hoàng thất, cho nên bất luận ai ở đây đều có thể cạnh tranh.”

      Vật phẩm đấu giá lúc trước là do bốn thế lực lớn cùng hoàng thất lấy ra cho đệ tử trẻ tuổi đấu giá, làm như vậy là để bọn họ ở tranh tài có biểu tốt hơn, cho nên trừ đệ tử của bốn thế lực người ở ngoài có tư cách cạnh tranh, nhưng giờ do người khác gửi bán có quy tắc này hạn chế.

      Tại đây cũng phải chỉ có đệ tử của bốn đại thế lực, còn có người của những thế lực khác, mục đích bọn họ đến đây chỉ là trông thấy nội tình của bốn đại thế lực, dĩ nhiên loại bỏ có người muốn tìm mua thứ người khác bán tại buổi đấu giá, những thứ này nằm trong phạm vi họ có thể khống chế.

      Nghe được lời của lão giả, trong mắt mọi người lên vẻ kinh ngạc. Dù sao có thể khiến người của thế lực khác có hứng thú, vật cũng phải là bảo bối, tin tưởng lão giả áo xám này mở miệng suông.

      Nhất thời mọi người hứng thú càng sâu đậm, biết đến tột cùng là bảo bối như thế nào, đặt ở cuối cùng buổi đấu giá hẳn là có chút bất đồng. Dật Mộng vốn định rời lại lần nữa ngồi trở lại hỗ, nhiều hứng thú nhìn lên đài cao.

      Lão giả thấy ánh mắt chờ đợi của mọi người cũng biết lời của mình tạo nên tác dụng, lập tức tiếp tục dài dòng mà hướng mọi người giới thiệu:” Kế tiếp đấu giá tổng cộng có mười cái áo giáp.”

      Vừa mở miệng, lão giả trực tiếp bỏ quả bom nặng ký, địa đường vốn có chút an tĩnh liễn nhất thời ồn ào lên. Trong cuộc đấu giá lúc trước tổng cộng chỉ xuất ba bộ áo giáp khiến mọi người tranh cướp mua, tại lão giả vừa mở miệng là mười bộ áo giáp?

      Chỉ thoáng tâm tư của mọi người đều chấn động, tác dụng của áo giáp tự nhiên cần phải , mỗi Tu luyện giả đều hi vọng mình có cái áo giáp, kể từ đó mạng cảu mình có thể an toàn hơn nhiều.

      Lúc trước có ba cái áo giáp có thể nhiều sư ít thịt, kể cả mấy áo giáp này phải hàng thượng đẳng đối với bọn họ vẫn có tác dụng thể bỏ qua.

      riêng các đệ tử tu luyện, quản lý của các thế lực khác cũng nổi lên tâm tư, nếu có thể mua những áo giáp này về làm phần thưởng cho các đệ tử có thực lực tinh tiến cũng là chuyện cực kỳ tốt.

      Vật phẩm đấu giá lúc trước bọn họ thể cạnh tranh, mà bây giờ có cố kỵ này, bọn họ thấy càng nhiều áo giáp càng tốt, tiêu hao phẩm như vậy chẳng ai ngại nhiều.

      Mộ Chỉ Ly vốn còn có chút nghi ngờ lời của lão giả, buổi đấu giá sắp kết thúc mà đồ của bọn nàng tại sao còn lấy ra đấu giá? nghĩ tới trong đó còn có tầng quan hệ như vậy.

      “Buổi đấu giá của Mễ thị có nhiều ý kiến hay, từ việc này có thể khiến giá tiền mấy bộ áo giáp đều cao hơn.” Mộ Chỉ Ly cười nhạt .

      “Đệ tử tu luyện đơn độc tài lực có hạn, nhưng để những thế lực này cùng cạnh tranh như vậy tiền lời cao, ta thấy những áo giáp này căn bản thể vào tay đệ tử.” Hàn Như Liệt quan sát tình thế .

      Những thế lực ở trong này, cho dù là thế lực nhất tài lực cũng nhiều hơn nhiều so với đệ tử đơn độc, buổi đấu giá của Mễ thị chính là đánh chủ ý ở chỗ này, các khác từ lúc bắt đầu bọn họ cũng chưa hề coi những đệ tử tu luyện là mục tiêu bán hàng.

      “Do thời gian hạn hẹp, những áo giáp này chia ra thành 3 tổ đấu giá, hai tổ đầu là ba bộ áo giáp, tổ cuối là bốn bộ áo giáp.” Lão giả áo xám cười tuyên bố.

      Lời này vừa ra, người lãnh đạo của mấy tế lực có mặt đều hài lòng gật đầu, phương thức như thế thể nghi ngờ là thích hợp với bọn họ nhất, nếu cứ bộ bộ áo giáp đấu giá đến khi nào? Với tài lực của bọn họ đủ để mua vài lần bằng đó bộ áo giáp.

      Mà những tu luyện đệ tử còn lại vẻ mặt đầy bất mãn, với tài lực của bọn họ nhiều nhất mua được bộ áo giáp, người có thể mua được hai bộ rất ít, tại ba bộ đấu giá cùng lúc, chẳng phải là đoạn tuyệt hy vọng của bọn họ hay sao?

      “Đấu giá như vậy chúng ta làm sao tham gia? Giá trị ba bộ áo giáp chúng ta căn bản có đủ.”

      “Ai, coi như hết, coi như xem chút náo nhiệt. Chúng ta sao có thể cạnh tranh cùng những thế lực này? Đấu giá áo giáp này ràng chính là hướng về phía bọn họ, cùng chúng ta liên quan.”

      “Bảo bối cho chúng ta đấu giá đấu giá xong, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy.”

      Mặc dù mọi người trong lòng vô cùng buồn bực cũng có ai lớn tiếng ra bất mãn của mình. Gây hiềm khích cùng thế lực lớn phải là tự mình tìm phiền phức sao?”

      “Trước hết bắt đầu đấu giá chính là ba bộ Quy Kiền giáp, ba bộ Quy Kiền Giáp này cùng bộ Quy Kiền giáp lúc trước đấu giá có chút khác nhau, đó chính là mỗi bộ Quy Kiền Giáp ở đây đều có thể ngăn cản ba lần công kích trí mạng, trong trường hợp gặp phải cường địch thể nào ứng phó, tác dụng này cần cũng biết.”

      “Ba bộ Quy Kiền Giáp, giá khởi điểm 200 vạn.” Lão giả áo xám lên tiếng.

      Tiếng của lão giả vừa dứt, liền có người trung khí mười phần hô:” 300 vạn.”

      “300 vạn”.

      “400 vạn!”

      Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, giá tiền ba bộ Quy Kiền giáp liền tăng nhanh khiến mọi người chỉ có thể nhìn lên, khiến cho các đệ tử lực bất tòng tâm (có lòng muốn mà sức lực đủ), cái này ở trong phạm vi bọn họ có thể cạnh tranh.

      “Lúc trước giá khởi điểm của bộ Quy Kiền giáp chỉ là mười vạn Trúc cơ đan thôi, nghĩ tới giá bộ Quy Kiền Giáp chàng chế ra lại cao hơn mấy chục lần a!” Mộ Chỉ Ly cảm khái .

      Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười:” Điều này dễ hiểu, đủ ngăn cản ba lần công kích cùng ngăn cản lần công kích khác nhau rất nhiều, cho nên giá tiền cũng cao hơn mấy lần. Dù sao khi gặp phải cường địch, đối phương chỉ đánh ngươi kích liền dừng tay nghỉ ngơi.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :