(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Tác giả: Mộ Lạc
      Q.4 - Chương 62: Hai Năm


      Edit:Anatasia Nguyễn
      Beta:Sakura

      Ở trong ánh mắt tôn kính của chư vị đệ tử, Đông Phương Khiếu chậm rãi đứng dậy, con ngươi bình tĩnh hướng đệ tử dưới đài quét mắt vòng sau mới lên tiếng : “Danh sách động Hạo Thiên lần này định ra rồi, ba ngày sau cùng nhau tiến vào động Hạo Thiên!”

      Nghe như thế, tầm mắt mọi người hoặc hâm mộ hoặc ghen tỵ nhìn mười người nở nụ cười đài cao, có thể tiến vào động Hạo Thiên chỉ có thể đạt được chỗ rất tốt, đồng thời cũng là thể thực lực của bọn họ.

      Top mười tên đệ tử nội môn, đây là mục tiêu phấn đấu của biết bao nhiêu đệ tử Đông Phương gia, mà ở lần này tư cách chiến khiến người chú ý nhất chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly.

      Từ đệ tử ngoại môn đến đệ tử nội môn rồi lọt vào top mười đệ tử nội môn, chuyện này trong mắt người thường phải mất mấy năm mới đạt được, thế mà bọn họ tới năm đạt được, làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

      Đông Phương Phong nhìn tia sáng bốn phía bắn về phía hai người đài cao, trong lòng ảm đạm hâm mộ đồng thời cũng có tia kích động, ít nhất Đông Phương Phong cùng với Đông Phương Liệt bọn họ từng là bằng hữu, cùng nhau chuyện cùng nhau cố gắng quá!

      Bây giờ ở Đông Phương gia biết có bao nhiêu đệ tử muốn đến gần bọn họ, mà Đông Phương Phong cũng là người sớm nhất biết bọn họ! Chỉ điểm này thôi đủ để cho người ta vui vẻ hưng phấn.

      Chuyện mọi người chú ý nhất là tư cách chiến rốt cuộc hạ màn, ngày hôm nay phát sinh phấn khích trở thành chuyện tình mà mọi người đàm luận trong khoảng thời gian ngắn, sau khi tuyên bố xong hết thảy mọi người rối rít rời , lưu lại trong lòng cảm khái sâu.

      Lúc này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chuẩn bị rời , đột nhiên Đông Phương Khiếu hướng hai người truyền : “Hai người các ngươi theo ta.”

      Nghe được lời Đông Phương Khiếu …, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, mới xoay người theo phía sau Quán chủ, cùng lúc đó bọn họ mới phát Đông Phương Cường cũng hướng hai người bọn họ tới.

      “Các ngươi mau nhìn! Đông Phương Liệt bọn họ và Đông Phương Cường hội hợp, có phải hay lại có trò hay nhìn?” Trong dòng người lui đột nhiên có người giọng the thé

      Mọi người rối rít xoay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy ba người Đông Phương Liệt, Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Cường hướng cái phương hướng tới, mà ở phía trước bọn họ chính là Quán chủ Đông Phương Khiếu!

      “Ta xem sợ là khó khăn rồi, ngươi thấy Quán chủ nhúng tay bao giờ chưa? tại Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly ở Đông Phương gia là hai người có tiềm lực nhất rồi, tới năm mà có thể ở bên trong hàng ngũ đệ tử nội môn bộc lộ tài năng, ngày sau phát triển lường được, Quán chủ tuyệt đối để cho Đông Phương Chường giết bọn .”

      như thế sai, nhưng Đông Phương Cường cũng phải là người dễ từ bỏ ý đồ.”

      “Hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt này cũng phải là thiện nam tín nữ, kết quả cuối cùng như thế nào còn biết đâu.”

      Sắc mặt hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lạnh nhạt tiêu sái ở phía sau Quán chủ, trong lòng mơ hồ đoán được mục đích chuyến này của Quán chủ, Đông Phương Cường ở bên cạnh hai người xa, cổ mạch nước ngầm lặng lẽ bắt đầu khởi động.

      Quán chủ Phong.(nơi ở của Quán chủ)

      Đợi ba người vào đại điện sau, Đông Phương Khiếu lúc này mới xoay đầu lại nhìn bọn họ, con ngươi xuyên thấu đánh giá: “Hôm nay ta tìm các ngươi tới là vì cái gì trong lòng các ngươi hẳn ràng. Các ngươi đều là đệ tử có thực lực thiên phú mạnh nhất Đông Phương gia ta, ta hi vọng ngày sau các ngươi có thể vui vẻ chung đụng.”

      Còn đợi hai người Mộ Chỉ Ly tỏ thái độ, Đông Phương Cường lên tiếng : “Quán chủ, ngươi biết đây là thể nào, bọn họ giết đệ đệ của ta, ta nhất định báo thù cho đệ đệ!”

      “Những năm gần đây Đông Phương Vũ làm những chuyện như vậy tất cả mọi người ràng, chuyện này vốn là Đông Phương Vũ khơi mào, để cho bọn họ hướng ngươi xin lỗi là được.” Đông Phương Khiếu bởi vì Đông Phương Cường phản bác nên sắc mặt nghiêm túc mấy phần.

      thể nào! Đông Phương Cường ta chỉ có đệ đệ, người giết đệ đệ của ta tuyệt đối chạy thoát! Đông Phương gia, có bọn họ có ta, có ta có bọn họ!” mặt Đông Phương Cường giận dữ , chỗ nào sợ hãi phản bác Quán chủ.

      Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lẳng lặng đứng ở bên, nghe Đông Phương Cường và Quán chủ chuyện cũng có chen vào , Đông Phương Cường này được Quán chủ chào đón lại càng tốt.

      “Ngươi đây là uy hiếp ta sao?” Đông Phương Khiếu híp mắt , mặt luôn luôn lạnh nhạt cũng ra phần nguy hiểm , hiển nhiên lời lúc trước của Đông Phương Cường khiêu khích đến uy nghiêm của .

      Đông Phương Cường ngẩn ra, nhìn Đông Phương Khiếu chút cũng gì, loại thừa nhận này càng làm cho Đông Phương Khiếu tức giận.

      “Đông Phương Cường, chớ có cho là ngươi bây giờ cánh cứng cáp rồi, Đông Phương gia ta ai có thể trị ngươi, mấy ngày nay ngươi lớn lối đem ai để vào trong mắt, ta mở con mắt nhắm con mắt cũng cho qua, cũng nên quên mất thân phận của mình!

      Ngươi còn quá non rồi, muốn phá hủy ngươi cũng chỉ là cái ý niệm.” Sắc mặt Đông Phương Khiếu hòa hoãn mấy phần: “Cũng nên ta nặng bên này bên kia, hai năm sau ân oán giữa các ngươi tự mình giải quyết, như thế nào?”

      Đông Phương Cường nhìn sâu Đông Phương Khiếu cái, trầm mặc hồi lâu lúc này mới gật đầu: “Tốt, ta liền để cho bọn họ sống thêm hai năm, hai năm sau ta chắc chắn lấy mạng của bọn !” Vừa xong, Đông Phương Cường xoay người rời .

      Đợi sau khi Đông Phương Cường rời , Đông Phương Khiếu lúc này mới nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly, : “Chỉ cần các ngươi đủ mạnh, ta tin tưởng hai năm sau các ngươi có thể đối kháng với Đông Phương Cường.”

      “Lão này cũng rất thông minh, chỉ cần cho các ngươi thời gian hai năm nữa , đối phó Đông Phương Cường kia cũng là vấn đề gì.” Tuấn Tuấn cười

      “Đông Phương Cường kia mới chỉ là tự mình tu luyện, so với thuộc tính thiên phú của hai người các ngươi, thời gian hai năm vậy là đủ rồi.” Xảo cũng gật đầu đồng ý. Nghe lời của hai người…, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có tính toán hết thảy. . . . . .

      “Đa tạ Quán chủ.” hai người Hàn Như Liệt cùng Mộ Chỉ Ly cung kính , thời gian hai năm cho bọn bớt ít phiền toái.

      Trong mắt Đông Phương Khiếu lên nụ cười, cả người đều lộ ra vẻ dễ dàng ít, hai tiểu tử này thoạt nhìn so với Đông Phương Cường thoải mái hơn nhiều, bất luận là thực lực, thiên phú hay là tâm tính cũng là trong vạn người mới có!

      ” Lúc trước ta làm được, nếu như ta trực tiếp ngăn Đông Phương Cường lại, tiểu tử kia sợ là hai năm thời gian cũng đợi.

      Lần này tư cách chiến các ngươi biểu vô cùng tốt, cho dù ta cũng nghĩ tới các ngươi có thể làm được đến mức này, trao đổi chiến tiếp theo ta cho các ngươi ra sân, cho nên trong khoảng thời gian này các ngươi phải nhanh chút tăng lên thực lực. Trao đổi chiến này còn hơi sớm, đến lúc đó rồi sau.”

      “Hai bộ sách này các ngươi trở về xem kỹ, sau khi hiểu đối với thiên phú của các ngươi sử dụng cũng càng thêm ràng, Đại trưởng lão đối với vận dụng thuộc tính thiên phú rất tốt, trong quá trình nghiên cứu gặp phải vấn đề có thể tìm Đại trưởng lão hoặc cũng có thể trực tiếp tìm ta.”

      Nghe như thế, trước mặt Mộ Chỉ Ly nổi lên vẻ kinh ngạc, chợt biến chuyển thành vui mừng: “Đa tạ Quán chủ!”

      “Đa tạ Quán chủ!” mặt Hàn Như Liệt giống như trước nở nụ cười, bọn họ cũng đều biết bắt đầu vận dụng thiên phú thuộc tính rất khó, chỉ là cũng biết đến tột cùng nên vận dụng thế nào thôi.

      tại chẳng những có phương hướng còn có người chỉ đạo, đối với bọn họ ý nghĩa rất quan trọng.

      “Ba ngày sau, tề tụ ngoài động Hạo Thiên, chớ có tới trễ.” Đông Phương Khiếu dặn dò

      “Quán chủ, biết động Hạo Thiên này đến tột là nơi thần kì gì?” Hàn Như Liệt khỏi lên tiếng hỏi, đến bây giờ đối với động Hạo Thiên này cũng chỉ là khái niệm mơ hồ.

      “Cũng được, hôm nay tâm tình tệ ta cho các ngươi.” Đông Phương Khiếu cười : ” Động Hạo Thiên là tài nguyên tu luyện vô cùng lớn của Đông Phương gia ta , bên trong trình độ Thiên Lực hùng hậu cơ hồ đạt đến hình dáng sương mù, mỗi người thiên phú giống nhau, sau khi tiến vào liền đến mỗi khu vực khác nhau.

      Khuc vực trong đó cũng là căn cứ thuộc tính Thiên Lực mà phân loại, cho nên ở cùng khu vực vẫn có thể gặp phải đệ tử đồng môn. Ở trong khu vực này các ngươi có thể tiếp xúc đến thuộc tính thiên phú nhanh hơn, do đó có thể giúp các ngươi lĩnh ngộ chân lý.

      Phàm là tiến vào trong đó thực lực nhất định có tăng lên, về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu phải xem năng lực của các ngươi.”

      . .. . . .

      Sau khi nghe xong Đông Phương Khiếu phen giới thiệu , Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt rồi rời Quán Chủ Phong, trong lòng đối với động Hạo Thiên rất hiếu kỳ nay tăng lên mấy phần. Có thể trợ giúp bọn họ lĩnh ngộ thiên phú chân lí nhanh hơn, thần kỳ!

      “Động Hạo Thiên này đối với các ngươi có rất nhiều chỗ tốt, hãy nắm chặt cơ hội này , nắm chặt được mấy phần nắm chặt.” Xảo Xảo bắt đầu thuyết giáo.

      Tuấn Tuấn cũng chậm: “Nếu là ở trong động Hạo Thiên chuyên chú tăng lên tu vi mình rất lãng phí, lĩnh ngộ chân lý thiên phú thuộc tính mới là là quan trọng nhất.”

      Hàn Như Liệt nắm tay bé của Mộ Chỉ Ly, nghe hai người bả vai khóe miệng tự chủ cong lên nụ cười, trong lòng đối với mục tiêu sau khi tiến vào động Hạo Thiên xác định.

      “Như vậy Quán chủ giao sách gì cho chúng ta?” Mộ Chỉ Ly nhìn quyển sách tay khỏi lên tiếng , sách này thoạt nhìn phảng phất hơn nhiều năm rồi, nhưng bảo tồn vô cùng tốt.

      Hàn Như Liệt cũng lấy ra sách của mình , nhưng khác với Mộ Chỉ Ly. Mở ra vừa nhìn, đập vào mắt ràng nhất bốn chữ to chính là ——thuộc tính Thời gian!

      “Trong này hẳn là giới thiệu cách vận dụng thuộc tính, thời gian nghe thuộc tính Thời gian này ở Chủ thế giới biến mất lâu rồi, vậy Quán chủ tìm sách này cũng là mất phen tâm tư.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu lật ra bộ sách trong tay mình, quả nhiên thấy sách viết bốn chữ to thuộc tính gian: “Đây cũng là sư phụ truyền thiên phú thuộc tính cho chúng ta, vậy Xảo Xảo vàTuấn Tuấn biết hơn .”

      Nếu phải bởi vì sư phụ truyền thừa …, nàng cũng cách nào có được thiên phú thuộc tính, mà lão nhân Thời gian và lão nhân gian có thể trở thành cường đại như vậy, đối với thiên phú thuộc tính của bản thân vận dụng sợ là đạt đến đỉnh.

      Xảo Xảo trước mặt nổi lên tia đắc ý: “Đó là đương nhiên! Chủ nhân đối vận dụng thiên phú thuộc tính quả thực là lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa! Những sách ghi chép này so với chủ nhân chỉ là mảnh vụn!”

      “Chủ nhân đối với thuộc tính Thời gian tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của các ngươi, khi khống chế tốt có thể đảo lưu thời gian, để cho thế giới vận chuyển theo ý nghĩ của ngươi cũng phải là được!”


      [​IMG]
      [​IMG]

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 64: Lĩnh ngộ
      Trong tầm mắt hâm mộ của các đệ tử khác, mười người cùng nhau vào trong động Hạo Thiên.

      Vừa vào Mộ Chỉ Ly cảm giác được cổ lực lượng kì lạ quét qua người của mình, lực lượng ở đây càn quét qua chỉ cảm thấy trong nháy mắt tất cả lá bài tẩy của mình bại lộ trước mắt mọi người, làm cho người ta bất an.

      Sau khắc, cả người dường như nhận lấy cổ lực lượng khổng lồ xé rách, hết thảy chung quanh trở nên mơ hồ , thời điểm tầm mắt nàng nhìn lần nữa cũng chỉ còn lại có mình nàng.

      Trong đầu nghĩ tới lời lúc trước của Quán chủ cơ duyên mỗi người đều khác nhau, chỗ tới cũng khác nhau, sau đó nàng liền bình tĩnh , bắt đầu đánh giá chung quanh.

      nghĩ tới ở Đông Phương gia này lại có chỗ như thế, hãy nắm chặt cơ hội, cái này rất có lợi đối với ngươi.” Xảo Xảo lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, chợt cười

      Nghe vậy, sắc mặt của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh cũng xảy ra chút biến hóa, từng bước hướng phía trước tới.

      Xuất trong tầm mắt của Mộ Chỉ Ly chính là đài cao trôi nổi tại trung, chung quanh có chút gì chống đỡ mà lại trôi nổi trung, làm cho thị giác của người ta rung động.

      lúc Mộ Chỉ Ly nghi ngờ nên lên đài cao như thế nào cổ lực lượng nhu hòa bao phủ ở người của nàng, có cảm giác giống như dẫm những đám mây mềm mại , sau đó tự động bay về phía đài cao.

      Lần nữa cảm nhận được cảm giác làm đến nơi đến chốn kia ,trong lòng Mộ Chỉ Ly xuất rung động, dung nhan tuyệt mỹ chậm rãi lộ ra nụ cười: “Động Hạo Thiên này quả thần kỳ.”

      Lẳng lặng ngồi thẳng xuống, nhìn trước mắt tầng tầng vòng sáng ngừng biến hóa , nàng cũng sáng tỏ.

      Những thứ vòng sáng này biến hóa vô thường, thoạt nhìn có phương pháp gì, xuất ở trước mặt nàng hoa cả mắt, nhìn kì lạ như vậy nhưng có loại cảm giác sáng tỏ .

      Nụ cười khóe miệng Mộ Chỉ Ly dần dần tiêu tán, đôi con ngươi ngừng nhìn chăm chú vào vòng sáng trước mắt ngừng biến hóa , vốn là cảm giác kia trong lòng cực mơ hồ nhưng dần dần ràng vài phần.

      Mặc dù có cách nào thấy ràng, nhưng nàng cảm thấy hết thảy cũng có dấu vết mà theo. Kế tiếp Mộ Chỉ Ly giống như lão tăng nhập định, lẳng lặng ngồi ở đài cao nhúc nhích, vừa nhìn chính là qua suốt tháng.

      Xảo Xảo nhàn rỗi nhàm chán ở nơi này trong thời gian tháng đem chung quanh đây đều vòng vo lần, ngẩng đầu nhìn Mộ Chỉ Ly đài cao có chút biến hóa nào khỏi lắc đầu, trong mắt cũng có vẻ hài lòng

      là lợi hại, cứ như vậy mà ngồi tháng, nếu phải ánh mắt còn có thể nháy ta đều cho rằng nàng ấy hoá thạch.”

      “Ai, nhàm chán a nhàm chán, này cũng biết được bao lâu.” Xảo Xảo trôi nổi ở giữa trung, giống như nhảy dây ngừng tới lui bắp chân của mình, cái miệng phấn hồng nhắn lầm bầm than thở. . . . . .

      địa điểm khác trong động Hạo Thiên.

      Hàn Như Liệt giống như trước ngồi ngay ngắn ở đài cao, cực kỳ chuyên chú đánh giá vài bức ảnh trước mắt. Những thứ hình ảnh đầy đủ này có thể tạo thành chuyện xưa, giống như bức mưu đồ hợp lại bị đánh tan, ra ở trong mắt của chính là cảnh tượng chút tương quan, trước sau hoàn toàn cách nào kết nối với nhau.

      hướng về phía những thứ hình ảnh này nhìn suốt tháng, chân mày hơi nhíu kia biểu ra nghi ngờ trong lòng của , cảnh tượng trong đôi mắt màu xanh da trời ngừng biến hóa , đến lúc hiểu khóe miệng của mới lên đường cong mờ.

      Rốt cục, Hàn Như Liệt vuốt vuốt ánh mắt có chút chua xót của mình, khuôn mặt tuấn dật có tia sáng tỏ vẻ đắc ý: “Những thứ hình ảnh này thoạt nhìn hoàn toàn có liên lạc, thực tế cái này căn bản là chuyện tình của người xảy ra trong đoạn thời gian, chẳng qua là làm rối loạn thứ tự thời gian, thoạt nhìn mới có thể loang lổ phức tạp như vậy.

      Quấy rầy trình tự thời gian là có thể thay đổi con người khi còn sống, đây là lực lượng của thuộc tính Thời gian sao?” Hàn Như Liệt lẩm bẩm , động Hạo Thiên này quả thần kỳ, lúc trước vẫn cách nào chạm đến thuộc tính Thời gian, ở chỗ này lại dễ dàng hiểu được.

      Nhìn thấy Hàn Như Liệt thối lui khỏi trạng thái, Tuấn Tuấn chuẩn bị chuyện lại phát Hàn Như Liệt lần nữa tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, chưa kịp mở miệng chỉ có thể lúng túng nhắm lại, bất đắc dĩ ngây ngốc ở góc. . . . . .

      Cùng thời gian, ở những địa phương khác trong động Hạo Thiên cũng có ít tình huống đồng dạng, chẳng qua là so với hoàn cảnh an tĩnh của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, tình huống nơi đó của bọn họ náo nhiệt phức tạp hơn.

      Thời gian trôi qua nhanh,vừa hai tháng sau.

      Mộ Chỉ Ly từ trong trạng thái lĩnh ngộ lui ra ngoài, giật giật cổ của mình, liên tiếp ba tháng nhúc nhích , thân thể đều cứng ngắc lại, thậm chí vừa động cũng có thể nghe được xương truyền đến thanh kẽo kẹt.

      Duỗi lưng cái, Mộ Chỉ Ly nhìn Xảo Xảo bên hỏi : “Xảo Xảo, ta đây là ngồi bao lâu a? Làm sao cả người đều cứng ngắc lại.”

      Nghe Mộ Chỉ Ly …, Xảo Xảo liếc Mộ Chỉ Ly cái, : “Ngươi ngồi ba tháng, ba tháng cũng có nhúc nhích đương nhiên cả người đều cứng ngắc lại.”

      Vẻ kinh ngạc xuất dung nhan kiều mỵ của Mộ Chỉ Ly, há to mồm có chút bất khả tư nghị : “Thế nhưng qua ba tháng? Ta cũng có chút cảm giác nào, chỉ như mới chớp mắt cái .”

      “Cảm giác như thế nào? Có lĩnh ngộ đến cái gì hay ?” Xảo Xảo hỏi, đôi mắt to như nước trợn lớn.

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta cảm giác lĩnh ngộ đến chút, nhưng tinh tế mà giống như có hiểu được đến cái gì, chỉ tốt ở bề ngoài.”

      Đối với lời của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo cũng chẳng hề : “Cách lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc này chính là như vậy, chỉ tốt ở bề ngoài, chỉ cần có thể tiến bộ chút cũng cực kỳ tốt rồi, cho nên cần xem chút tiến bộ.”

      “Ừ, nhưng là dường như gần đây ta lĩnh ngộ càng ngày càng khó khăn, mấy ngày qua cơ hồ chút tinh tiến cũng có.” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ bĩu môi, nhún vai

      Lúc trước nhìn vòng sáng kia nàng lĩnh ngộ cực nhanh, mà mấy ngày này tiến bộ tăng lên so sánh với lúc trước hơn là mấy, chẳng lẽ trạng thái mình bây giờ chỉ có thể lĩnh ngộ như vậy sao.

      “Xem ra ngươi lĩnh ngộ đạt tới bão hòa rồi, căn cứ thực lực cá nhân cùng với tâm tình lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc cũng là có hạn , thời điểm thực lực cùng tâm tình của ngươi tăng lên, việc hiểu Thiên đạo Pháp tắc cũng càng sâu.

      Thiên đạo Pháp tắc cũng phải sớm chiều có thể đủ lĩnh ngộ, lượng sức mà mới là quan trọng nhất. Sau khi trở về cố gắng tìm hiểu lĩnh ngộ hôm nay của ngươi đến lúc đó ngươi cũng được ích lợi .” Vẻ mặt Xảo Xảo thành

      Nhìn bộ dáng Xảo Xảo chuyện nghiêm túc, Mộ Chỉ Ly cười khẽ đứng lên: “Yên tâm , hơi ăn được , ta nếm thử từng chút , tới thời điểm ta lĩnh ngộ được nữa những địa phương khác xem sao.”

      Trong tầm mắt kinh ngạc của Xảo Xảo Mộ Chỉ Ly lần nữa tiến vào trạng thái, đôi mắt đẹp ngưng mắt nhìn vòng sáng yên lặng ngừng biến hóa kia . . . . . .

      Xảo Xảo ngẩn ra, nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộ Chỉ Ly cũng cười toe toét miệng : “Tinh thần kiên nghị này đích thực là biến thái a. . . . . . Song, ta thích!” Giọng phảng phất có lực xuyên thấu, khuôn mặt đáng cũng nhiều thêm phần thê lương: “Chủ nhân, có đệ tử như vậy ngài hẳn là có vui vẻ ! Xảo Xảo nhất định thay thế ngươi dạy nàng tốt, báo thù cho ngài!”

      Ba ngày sau, Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ lắc đầu, trong thời gian ba ngày nay dường như nàng có gì tiến bộ, cố gắng tiếp tục cũng là uổng phí tâm tư.

      lúc nàng chuẩn bị cùng Xảo Xảo đến địa điểm kế tiếp, lực lượng ban đầu cũng lần nữa xuất , lực lượng mãnh liệt truyền đến, thời điểm tầm mắt ràng lần nữa nàng xuất ở địa phương kế tiếp.

      Nhìn thấy màn này, Mộ Chỉ Ly khỏi lẩm bẩm : “Chẳng lẽ thời điểm lĩnh ngộ đến cực hạn xuất lần nữa ở địa phương kế tiếp?”

      “Có khả năng rất lớn.” Xảo Xảo cái tay chống lên đầu .

      “Nhưng nếu chỉ có loại thuộc tính thiên phú…, khi lĩnh ngộ đến cực hạn hẳn là ra ngoài . Theo như lời trưởng lão nếu được nên cưỡng cầu hẳn là nên cố gắng cưỡng chế sống ở bên trong, nếu có nguy hiểm.” Trong nháy mắt Mộ Chỉ Ly phân tích tất cả nguyên nhân kết quả.

      Trong động Hạo Thiên đích thực là Thiên Lực nồng nặc trình độ cao hơn thế giới bên ngoài hơn mười lần, ở trong động Hạo Thiên tiến hành tu luyện tốc độ tăng lên cực nhanh tất nhiên cần phải , coi như là ba tháng này nàng mực tìm hiểu mà tiến hành tu luyện như cũ cũng có thể cảm nhận được năng lượng trong cơ thể mình dần dần tràn đầy.

      Chờ nàng tìm hiểu vài loại thuộc tính xong…, sợ là tu vi này tự động có thể đột phá , nếu như có thể ngây ngốc trong này muốn rời , hiển nhiên cái này thể nào.

      Nhìn kim chúc chí dương chí cương*(thuộc tính kim rất mạnh) ở trước mắt ngừng biến hóa, Mộ Chỉ Ly lần nữa tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ , cái này khác hoàn toàn so với Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính gian.

      Sau khi diễn biến kim chúc chấm dứt, trước mắt Mộ Chỉ Ly chỉ còn lại có khối kim loại nho , kim loại này đầu tiên nhìn nhìn qua tựa như loại kim loại bình thường có gì khác, nhưng tinh tế nhìn lại phát khối này tựa là tất cả tinh hoa đọng lại trong đó.

      Đường vân của nó huyền ảo và đầy phức tạp, chỉ là kiên trì nhìn đường vân kia hồi đầu của Mộ Chỉ Ly có cảm giác đau đớn, tựa như trong trung tâm hàm chứa tin tức khổng lồ, cực lớn đến nỗi nàng căn bản có biện pháp tiêu hóa hết được.

      Sau khi thử mấy phen, Mộ Chỉ Ly thay đổi phương pháp lĩnh ngộ của mình, mỗi khi đến thời điểm chịu nỗi liền nhắm mắt lại tiến hành lĩnh ngộ, nên ở trong trạng thái như vậy, lĩnh ngộ của nàng đối với thuộc tính Kim nhanh chóng tăng lên.

      Bên ngoài động Hạo Thiên lúc này cực kỳ náo nhiệt, ít đệ tử đều tụ tập ở ngoài bên, ngay cả mấy vị trưởng lão có địa vị tôn quý cũng đứng ở chỗ này chờ .

      “Bọn họ vào bốn tháng rồi, theo lý thuyết đến lúc phải ra.” Đông Phương Huấn nhìn cửa động Hạo Thiên chậm rãi lên tiếng

      Nhị trưởng lão gật đầu: “Năm ngoái động Hạo Thiên có ba tháng phải ra, đệ tử năm nay so với lần trước là mạnh hơn ít.”

      Nghe lời của Nhị trưởng …, mấy vị trưởng lão trước mặt đều lộ ra nụ cười, hiển nhiên đối với thành tích của mười tên đệ tử năm nay rất là vừa ý

      biết năm nay người ra cuối cùng là ai. . . . . .” Ánh mắt Đông Phương Huấn híp lại, trong đầu có suy đoán của mình.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 65: Gặp lại Đông Phương Tinh
      Trong lúc mấy vị trưởng lão chuyện, thân hình gã đệ tử xuất ở cửa động Hạo Thiên.

      Nhìn thấy mọi người chờ bên ngoài, Đông Phương Chính nở nụ cười nhàn nhạt, ở trong tầm mắt hâm mộ của chư vị đệ tử chậm rãi tới trước mặt đám người Đông Phương Huấn, khom người thi lễ cái cung kính : “Ra mắt chư vị trưởng lão.”

      Lúc này mặt Đông Phương Huấn còn nghiêm túc như trong dĩ vãng nữa, ngược lại có vài phần hiền lành, thoạt nhìn giống như ông nội trong nhà hòa ái dễ gần, đưa tay vỗ vỗ bả vai Đông Phương Chính cười : “Kiên trì được bốn tháng thời gian, rất là tệ, vậy lần này ở trong động Hạo Thiên thu hoạch được ?”

      Nghe câu hỏi của Đông Phương Huấn, Đông Phương Chính gãi đầu, khẽ cười : “Thực lực đột phá cấp, đối thiên phú thuộc tính cũng có lĩnh ngộ nhất định.”

      “Có thu hoạch là giỏi, tiếp tục cố gắng, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng*( thể đo lường được).” Đông Phương Huấn chút nào keo kiệt khích lệ , mỗi lần đệ tử tiến vào động Hạo Thiên lấy được thành tựu cũng yếu, ở Đông Phương gia cũng có thể được bồi dưỡng đến tốt nhất.

      Nếu có thể bồi dưỡng được đệ tử cường hãn …, đối với Đông Phương gia bọn họ cũng có chỗ tốt, cho nên ở phương diện bồi dưỡng đệ tử bọn họ tận hết sức lực .

      “Đa tạ trưởng lão!” mặt mày Đông Phương Chính toát ra vẻ kích động, biết trưởng lão lần này khích lệ có ý nghĩa ra sao, ở Đông Phương gia nhịn nhiều năm như vậy rốt cục chờ đến ngày này.

      Sau khi nhìn quanh bốn phía vòng, trong con mắt của Đông Phương Chính lên tia nghi ngờ, khỏi hướng Đông Phương Huấn hỏi: “Đại trưởng lão, những người khác đâu?”

      “Ngươi là người thứ nhất ra, những người khác còn chưa ra ngoài.” Giọng bình thản và ôn thuần từ trong miệng Đông Phương Huấn truyền ra.

      Vốn là khuôn mặt Đông Phương Chính ra nụ cười nhàn nhạt trong nháy mắt đọng lại, làm như nghĩ tới kết quả lại như thế. ở bên trong kiên trì bốn tháng thời gian đến cực hạn, thử chống cự đáng tiếc cách nào so được với lực lượng trong động Hạo Thiên.

      Bất đắc dĩ chỉ đành phải ra, kết quả này cũng phải là kỳ vọng của , nhưng chẳng thể nghĩ tới mình là người đầu tiên ra, ý mừng ban đầu trong phút chốc biến mất hoàn toàn.

      Sau khi thi lễ lần nữa, sắc mặt Đông Phương Chính cực kì khó coi hướng nơi ở của mình mà , bây giờ thể so bì nổi với những người này.

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly xuất ở thuộc tính Hỏa, phát nơi đây lại có hai người khác. Từ khi nàng tiến vào động Hạo Thiên đến bây giờ cũng có gặp qua những người khác, mười người phân tán ở nơi này cơ hội gặp mặt rất .

      Hôm nay nàng tìm hiểu thuộc tính gian, Kim, Mộc, Thủy bốn loại thuộc tính rồi, đáng nhắc tới chính là ngoài việc tìm hiểu thuộc tính gian hao tốn ba tháng thời gian còn ba loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy còn lại nhanh hơn rất nhiều, nàng nhận thấy việc tìm hiểu ba loại thuộc tình này cũng có độ khó cao như thuộc tính gian.

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly vào, đài cao hai người đột nhiên bộc phát đại chiến, Thiên Lực mênh mông ba động khiến cho Thiên Lực chung quanh đều nhận lấy ảnh hưởng rất lớn.

      “Này thời gian trong động Hạo Thiên trân quý như thế, lại ở bên trong chiến đấu, điều này là. . . . . .” Mộ Chỉ Ly tấm tắc cảm khái đột nhiên phát người trong đó phải là Đông Phương Tinh sao?

      “Tinh sư tỷ đây là chuyện gì xảy ra?” Mộ Chỉ Ly gạt gạt lông mày xinh đẹp tuyệt trần lẩm bẩm , đầu tiên là trúng độc trọng thương, tại lại cùng người phát sinh xung đột, xem ra phiền toái của Tinh sư tỷ so với mình ít a.

      Vừa , lâm vào trong ký ức khóe miệng Mộ Chỉ Ly nhịn được cong lên, nhớ ngày đó thời điểm ở Đại Lục Thiên Huyền mình cũng vẫn bị tinh gây rắc rối, phàm là chỗ nàng xuất thể thiếu phiền toái.

      “Hai người kia thoạt nhìn giống như là tranh đoạt vị trí, hẳn là có thù riêng .” Xảo Xảo nhíu mày

      “Thù riêng?” Giọng của Mộ Chỉ Ly đề cao vài lần, chân mày cau lại: “Chẳng lẽ có liên quan tới chuyện hạ độc kia?” Lắc đầu, đây là chuyện riêng của Tình sư tỷ, nàng cần gì phải nhúng tay nhiều như vậy?

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly bồi hồi, hai cánh tay có lực đột nhiên từ phía sau chiếm hữu thắt lưng nàng, đầu của đối phương còn lại là gác lên cổ nàng.

      Thân hình Mộ Chỉ Ly có chút cứng ngắc, cảm nhận được hơi thở quen thuộc ở phía sau mới chậm rãi thanh tĩnh lại, dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười ấm áp.

      “Nương tử, có nghĩ tới ta hay ?” Giọng Hàn Như Liệt mang theo vẻ mừng rỡ, mái tóc Mộ Chỉ Ly đụng chạm lấy mũi của , hơi ngứa làm nhăn lỗ mũi.

      Hơi thở ấm áp kia truyền tới cổ của nàng, chậm rãi xoay người lại nhìn dung nhan tuấn dật phía sau , hai tay vờn quanh cổ của , cười dài : “Đương nhiên là có , nghĩ tới ở trong động Hạo Thiên cũng có thể gặp phải nha.”

      Hàn Như Liệt gật đầu cười, ở môi kiều diễm đỏ mọng của Mộ Chỉ Ly hôn chút: “Tâm hữu linh tê nhất điểm thông*.” Vừa , Hàn Như Liệt lúc này mới chú ý tới đài cao kia hai người chiến khí thế hừng hực.

      *đây là câu thơ trong bài thơ Vô đề của Lý Thượng viết khi nhớ đến người của mình.

      “Đây là Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc .” Hàn Như Liệt trầm giọng

      “Đúng vậy, chúng ta cũng nhìn cái .” như thế nào bọn họ cùng Đông Phương Tinh cũng có giao tình nhất định, ở bên quản hỏi luôn có chút được.

      Hàn Như Liệt cười khẽ: “Nghe nương tử .” Vươn tay phải lặng lẽ cầm bàn tay bé nhu nhược xương kia , hai người cùng nhau hướng đài cao tới.

      Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly lên tới đài cao, Đông Phương Tinh và Đông Phương Bắc cũng chú ý tới hai người đột nhiên xuất . Sắc mặt Đông Phương Tinh lên vẻ vui mừng, mà sắc mặt Đông Phương Bắc có chút khó chịu.

      Sau khi tự đánh giá lát Đông Phương Bắc đột nhiên thu tay lại, dưới cái nhìn chăm chú của ba người nhanh chóng biến mất. . . . . .

      Đợi sau khi Đông Phương Bắc rời , Đông Phương Tinh cũng thở phào nhỏm, nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly : “May là các ngươi tới, nếu hôm nay ta sợ là có phiền toái lớn. Ban đầu muốn giúp ngươi còn có giúp được, nhưng các ngươi lại liên tiếp giúp ta hai lần, đại ân lời nào hết được.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khoát tay : “Tinh sư tỷ khách khí, mới vừa rồi là tại sao vậy ?” Đông Phương Bắc và Đông Phương Tinh giao thủ nhiều chiêu đánh vào chỗ hiểm, căn bản là muốn giết người diệt khẩu.

      mặt Đông Phương Tình lộ ra vẻ bất đắc dĩ, lắc đầu : “Coi như là cừu gia , Đông Phương gia này thoạt nhìn bề ngoài yên tĩnh, nhưng nguy hiểm ngầm rất nhiều, các ngươi cũng phải cẩn thận nhiều hơn, đừng dễ tin người khác.”

      Mộ Chỉ Ly cũng có tiếp tục hỏi tiếp, Đông Phương gia nguy hiểm nàng cũng coi như có chút hiểu : “Đa tạ sư tỷ nhắc nhở.”

      ” Thiên phú thuộc tính Hỏa này ta lĩnh ngộ tốt lắm, ta trước.” Đông Phương Tinh cười

      Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau cười tiếng,đồng loạt ngồi xuống bắt đầu tìm hiểu Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính Hỏa, vốn rất là nhàm chán sau khi Xảo Xảo và Tuấn Tuấn nhìn thấy đối phương lại bắt đầu lải nhải cãi vả, nên cũng cảm thấy nhàm chán nữa.

      Thời điểm Đông Phương Tinh ra khỏi động HạoThiên chính là phát bên ngoài đệ tử tụ tập đạt đến trình độ người ta tấp nập, mà mấy vị trưởng lão còn lại là đứng ở phía trước nhất.

      “Đông Phương Tinh sư tỷ ra! nghĩ tới ra trước tới dĩ nhiên là nàng a, ta còn tưởng rằng nàng phải cuối cùng mới ra tới đây.”

      “Đông Phương Tinh sư tỷ là người thứ tám rồi, chỉ còn lại hai phải là Đông Phương Liệt với Đông Phương Ly?”

      “Cũng là lợi hại a, có thể ở trong động Hạo Thiên lâu như vậy, cái này cỡ chừng sáu tháng thời gian! Lúc ra sợ là phải khiến cho trận oanh động.”

      “Người so với người tức chết người!”

      Đông Phương Tinh xuất khiến cho vốn là an tĩnh đột nhiên bộc phát ra tiếng đàm luận kịch liệt, mà đàm luận tự nhiên là mười người tiến vào động Hạo Thiên lần này.

      Thời gian ra tới càng dài có nghĩa là tên đệ tử kia tiềm lực càng lớn, tương ứng ở trong động Hạo Thiên đạt được thu hoạch cũng càng nhiều, đây cũng phải là làm cho người ta hâm mộ bình thường?

      Theo mười tên đệ tử nội môn tiến vào động Hạo Thiên thời gian càng dài, ít đệ tử cũng là hề trở về bên trong phòng của mình tu luyện nữa, mà là ở bên ngoài động Hạo Thiên tiến hành tu luyện, đúng lúc chú ý chút kết quả bên này.

      Nghe mọi người đàm luận, trong lòng Đông Phương Tinh cũng là lên vẻ kinh ngạc. Nàng nhớ được mình là ở tháng lúc trước gặp phải hai người Đông Phương Liệt, nàng còn tưởng rằng bọn họ khẳng định sớm ra ngoài so với mình, xem ra là phán đoán của mình sai lầm.

      “Đông Phương Tinh, lần này ngươi là người thứ tám ra đây, ở bên trong kiên trì sáu tháng, rất tốt!” Đông Phương Huấn cười , đệ tử lần này bất luận là thực lực hay là tiềm lực đều tốt hơn so với đệ tử lần trước a.

      Trong lòng mong đợi hơn chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly, nghĩ tới bọn họ lại có đủ kiên trì để ở bên trong thời gian dài như vậy, ngay cả Quán chủ cũng nhịn được nữa dặn dò mình chú ý đến, hai người này chính là mầm non mới của Đông Phương gia bọn họ.

      Đông Phương Tinh khẽ mỉm cười, cũng vì Đông Phương Huấn khích lệ mà đắc ý vênh váo: “So ra ta vẫn kém Đông Phương Liệt bọn họ, làm sư tỷ còn bại bởi bọn , ta càng phải gia tăng nỗ lực a.”

      Nhìn bộ dáng Đông Phương Tinh hoạt bát kia, Đông Phương Huấn cười lên ha hả giọng hơi khàn khàn trong hai tròng mắt đầy rẫy vẻ hài lòng: “Có thể giữ vững tâm thái tốt như vậy, hãy cố gắng lên, tiếp theo trao đổi chiến ngươi nên biểu tốt.”

      Đông Phương Tinh ngẩn ra, dung nhan sáng rỡ dâng trào ra cỗ kích động: “Ta nhất định biểu tốt!” Trao đổi chiến, có thể ở trao đổi tranh tài mới là rạng danh!

      Nàng vẫn vì trao đổi chiến mà cố gắng, chẳng qua cái này danh sách cũng phải dễ dàng đạt được như vậy, nếu Đại trưởng lão như vậy với nàng, như vậy tên của nàng được xác định.

      Đông Phương Huấn khẽ gật đầu, nhìn Đông Phương Tinh cực kỳ vui vẻ chạy đến bên cạnh Đông Phương Hào sau đó mới xoay đầu lại, chung quanh mấy vị trưởng lão cũng có vẻ mặt vẻ hài lòng .

      Bất luận là Đông Phương Hào hay là Đông Phương Tinh cũng là đệ tử bọn họ cực kì thích, so với Đông Phương Cường lớn lối kia tốt hơn quá nhiều.

      sáu tháng rồi, hai tiểu tử lần này là bỗng nhiên nổi tiếng.” Tầm mắt Nhị trưởng lão như cũ ngó chừng cửa của Hạo Thiên chậm rãi lên tiếng

      Tam trưởng lão gật đầu: “Đúng vậy a, những tam đại thế lực khác gần đây cũng hỏi thăm thành tích đệ tử ở động Hạo Thiên lần này tới đâu rồi, nếu để cho bọn họ biết hai tiểu tử này biểu ưu tú như thế …, biết đỏ mắt thành cái dạng gì!”

      “Ha ha, Đông Phương gia ta cũng có hai thiên tài vượt trội a.”

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 66: Xuất động
      Ngay khi mọi người ở ngoài động Hạo Thiên vây quanh bàn về kết quả cuối cùng này, tròng mắt Mộ Chỉ Ly nhúc nhích nhìn Lôi Điện trước mắt toát ra tia lửa , dung nhan tuyệt mỹ dường như nghiêm túc lại.

      Mộ Chỉ Ly thấy rằng , đoán chừng nàng ở trong động Hạo Thiên là người chiếm tiện nghi nhất, nàng vốn có thiên phú thuộc tính so với hai ba người cộng lại còn nhiều hơn, đương nhiên thời gian ở trong đây cũng là dài nhất.

      Thời gian chậm rãi trôi qua, dường như cả động Hạo Thiên có bất kỳ người nào, bình tĩnh quỷ dị.

      Mỗi ngày ở bên ngoài động Hạo Thiên đều có ít đệ tử tới lại , lại tới, mà mấy vị trưởng lão cũng thay phiên xuất ở nơi này, theo ngày hôm đó thời gian lướt qua càng dài, vốn là trong lòng mấy vị trưởng lão đầy rẫy mong đợi nhưng nay nảy mầm ra vẻ lo lắng.

      riêng gì mấy vị trưởng lão, những đệ tử khác cũng nghị luận rối rít, ở trong lịch sử Đông Phương gia còn chưa từng có đệ tử nào có thể ở trong động Hạo Thiên thời gian lâu như vậy, khi lĩnh ngộ bão hòa sau đó chính là bị lực lượng thần bí trong động Hạo Thiên bắn ngược ra ngoài.

      Đệ tử thực lực mạnh có lẽ có thể ngăn cản lực lượng kia thời gian ngắn, nhưng nếu trong thời gian càng dài lực lượng đó lại càng cường đại, căn bản có người nào có thể chống cự lại lực lượng mà ở bên trong lâu như vậy.

      Đông Phương Huấn nhìn cửa động như cũ có bất kì động tĩnh gì, trong con ngươi lên vẻ lo lắng: “Hai người bọn họ ở bên trong ngây người suốt chín tháng , có phải hay xảy ra biến cố?”

      muốn nghĩ như vậy, nhưng trong đầu của cũng ngừng nảy ra ý nghĩ như vậy, ở trong lịch sử của Đông Phương gia đệ tử tiềm lực mạnh nhất cũng chỉ kiên trì được bảy tháng thôi.

      “Căn cứ theo hiểu biết của chúng ta bọn họ ở trong động Hạo Thiên cũng phát sinh tranh đấu cùng với đệ tử khác, theo lý thuyết là có biến cố gì a ” Nhị trưởng lão nhíu mày , trong con ngươi sáng ngời mang theo tia rất nghi ngờ.

      Tam trưởng lão khẽ gật đầu, trầm ngâm chốc lát ngẩng đầu lên : “Chẳng lẽ là bên trong động Hạo Thiên có vấn đề gì?”

      Động Hạo Thiên tồn tại trước khi Đông Phương gia ra đời , do ban đầu thủy tổ của Đông Phương gia phát nên mới ở chỗ này thành lập Đông Phương gia, liên tiếp nhiều năm như vậy động Hạo Thiên đều phát huy tác dụng cực lớn, đáng nhắc tới chính là trong trong động Hạo Thiên đến tột cùng còn có tồn tại những bí mật khác hay cũng ai ràng lắm.

      Mấy vị trưởng lão suy đoán lẫn nhau, nếu bọn họ cũng có thể vào nhất định vào tìm kiếm bọn họ, nhưng động Hạo Thiên hàng năm chỉ có thể cho phép mười người tiến vào, thêm người cũng bị bắn ngược ra ngoài.

      Đại trưởng lão giương mắt nhìn cái cửa động kia, đột nhiên thở dài hơi, khuôn mặt lên vẻ phức tạp: “Bây giờ có thể làm chính là chờ rồi, hi vọng là tin tức tốt.”

      Nghe vậy, mấy vị trưởng lão cùng nhau gật đầu, sắc mặt tràn đầy phức tạp.

      lúc mấy vị trưởng lão đàm luận, bên trong tiếng kinh hô của đám đệ tử, cửa động đóng chặt rốt cục mở ra lần nữa!

      Thân hình yểu điệu chậm rãi xuất ở trong tầm mắt của mọi người, tóc đen tung bay lộ ra gương mặt xinh đẹp tuyệt trần chói lọi như hoa đào, giống như hoa sen mới nở thấm vào ruột gan, liên tục bước , trong lúc lại có vô hạn phong tình.

      “Đông Phương Ly ra! Thế nhưng nàng ấy có thể kiên trì đến chín tháng!”

      “Đánh vỡ thời gian của đệ tử khóa trước ở trong động Hạo Thiên được ghi chép! Cái này là biến hóa lớn.”

      “Đông Phương Ly là thứ chín ra, chẳng phải Đông Phương Liệt kia là người cuối cùng, dài hơn cả chín tháng, vậy ta rất kinh khủng?”

      tiếng cao hơn tiếng kinh hô ở trong bầy đệ tử bên ngoài động Hạo Thiên phát ra, cái này bất luận đệ tử cũ hay là tân đệ tử đối với Đông Phương Liệt chỉ còn lại tia rất tôn kính.

      Dù sao, chỉ cần có đủ thực lực có thể đạt được mọi người tôn kính, đây là đạo lý mãi mãi thể thay đổi.

      góc xa động Hạo Thiên, trong nháy mắt Đông Phương Cường ở nhìn thấy Đông Phương Ly xuất , vốn là hơi nở nụ cười dung nhan lại có vẻ lạnh lùng, ánh mắt rét lạnh nhìn Đông Phương Ly cười tự nhiên, khóe miệng giật giật: “Thế nhưng có chết ở bên trong động Hạo Thiên. . . . . .”

      Mộ Chỉ Ly tới trước mặt mấy vị trưởng lão , lúc trước chính là chú ý tới bọn họ kích động che dấu được, khom người thi lễ cái : “Ra mắt trưởng lão.”

      Vừa ra tới gặp được nhiều người chờ bên ngoài như vậy thực làm cho nàng kinh ngạc phen.

      Đông Phương Huấn thoải mái cười: “ ra là tốt rồi, ha ha. là cho chúng ta vui mừng lớn, kiên trì ở trong động Hạo Thiên đến chín tháng, thiên phú này so bất kì đệ tử nào trong quá khứ cũng muốn mạnh hơn.”

      Nghe vậy, đầu lông mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhướng lên, trong mắt đẹp lên vẻ kinh ngạc, chợt cười tiếng: “Trưởng lão quá khen, chỉ là may mắn thôi.”

      Nhìn bộ dáng khiêm tốn của Đông Phương Ly, mấy vị trưởng lão đều cười thoải mái. Ở con đường tu luyện nhiều năm như vậy bọn họ đối với lần này rất ràng, nếu có đủ thực lực và tiềm lực làm sao có thể đạt tới chín tháng , ai cũng tin tưởng đây là may mắn.

      “Đợi lâu như vậy cũng nhìn thấy các ngươi ra ngoài, mấy lão già chúng ta còn lo lắng các ngươi ở bên trong gặp chuyện may.” Nhị trưởng lão cười

      “Chúng ta?” Mộ Chỉ Ly nghi ngờ , còn có người ra muộn hơn so với nàng?

      lúc Nhị trưởng lão chuẩn bị trở về, các đệ tử vây xem lần nữa bộc phát ra trận kinh hô, đám người Mộ Chỉ Ly khỏi hướng động Hạo Thiên kia nhìn lại.

      Thân hình tuấn dật cao ráo chậm rãi xuất ở trong tầm mắt của mọi người, bộ áo trắng đem vóc người to lớn hoàn mỹ vây kín mít, ngũ quan như ngọc, tướng mạo như Phan An.

      Làn da trắng nõn dưới ánh mặt trời chiếu xuống tản ra ánh sáng mê người, khuôn mặt nghiệt treo nụ cười tà tứ , con ngươi màu xanh da trời lúc này ngó chừng Đông Phương Ly phía trước cách đó xa.

      Nhìn thấy Hàn Như Liệt xuất , mặt Mộ Chỉ Ly tản ra nụ cười sáng rỡ, vốn là trong lòng nghi ngờ biến mất hoàn toàn. Nhìn thấy người mình mến lấy được thành tích tốt, nàng mới là vui vẻ nhất.

      lúc mọi người hết sức ngây người, Hàn Như Liệt chạy tới bên cạnh đám người Mộ Chỉ Ly.

      “Ra mắt trưởng lão.” Hàn Như Liệt thi lễ cái rồi

      Nghe được lời Hàn Như Liệt …,bọn người Đông Phương Huấn mới từ trong kinh ngạc kịp phản ứng, nhìn Hàn Như Liệt trước mặt, mấy người đều lộ ra nụ cười

      “Các ngươi quả nhiên hổ là trời đất tạo nên đôi a, thời gian ra cũng sai biệt lắm.” Đông Phương Huấn cười ha ha , trong con ngươi bắn ra tinh quang.

      Biểu của hai người này vượt qua dự tính ban đầu của , tin tức này phải mau chóng bẩm báo cấp gia chủ mới được. Nhất định phải chú trọng hai người bọn họ, chừng lần này Đông Phương gia bọn họ có cơ hội rồi!

      Nghĩ tới đây, trong lòng Đông Phương Huấn tràn đầy kích động, Đông Phương gia bọn họ nhiều năm có ai thành công qua, lần này dựa vào bọn họ chừng có thể . . . . . .

      Nghe Đông Phương Huấn khích lệ , hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau cười tiếng, hết thảy đều lời nào.

      “Nghĩ đến chín tháng này thu hoạch của các ngươi cũng , về trước cố gắng tu luyện lĩnh ngộ thời gian ngắn , tháng sau các ngươi có thể có nhiệm vụ mới.” Đông Phương Huấn cười

      “Nhiệm vụ gì?” Mộ Chỉ Ly khỏi lên tiếng hỏi, trong đầu còn lại là nghĩ tới lời của Quán chủ với bọn họ về trao đổi chiến trước khi vào động Hạo Thiên.

      Nhìn bộ dáng nghi ngờ kia của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt , Nhị trưởng lão cười : “ tháng sau có tổ chức các đệ tử truyền thừa chi địa tiến hành lịch lãm, này truyền thừa chi địa cũng là địa phương tốt, đến lúc đó các ngươi liền ràng.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt hai người khẽ gật đầu, lần nữa thi lễ cái sau đó hai người dưới cái nhìn soi mói của mọi người hướng chỗ ở mà .

      “Hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly dĩ nhiên là cùng ngày ra tới, chín tháng thời gian a, đổi lại là ta tháng cũng kiên trì được.”

      “Thực lực của bọn họ có phải hay lần nữa tinh tiến rồi? Lúc bọn họ qua trước mặt ta ta có thể cảm giác được khí tức của bọn họ mạnh ít.”

      “Ngươi đây phải là nhảm sao? Hôm nay động Hạo Thiên có ai có tiến bộ? Từ thái độ của các trưởng lão đối với bọn họ là có thể nhìn ra.”

      . . . . . .

      Trong lúc nhất thời, tầm mắt hâm mộ hoặc bội phục đều rơi vào người hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, thành tựu như vậy đủ để bọn họ kiêu ngạo.

      Lần này xếp hạng động Hạo Thiên ra , kết quả lại là vượt ra khỏi dự liệu của mọi người, đệ tử cũ tu luyện nhiều năm bị hai đệ tử tân nhập môn hung hăng đè ép.

      Mấy vị trưởng lão thân hình vừa động, chính là nhanh chóng hướng Quán chủ Phong mà tới, tin tức kia vậy ảnh hưởng đến ít quyết định của Quán chủ.

      ” Hôm nay hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly ra?” chủ vị, Đông Phương Khiếu chậm rãi lên tiếng , bộ dáng bình tĩnh nhưng che dấu được uy nghiêm của phát ra .

      Đông Phương Huấn tiến lên bước, Giọng cung kính : “ tệ, Đông Phương Ly ra bên ngoài sớm bước so với Đông Phương Liệt , ngây người ở trong động Hạo Thiên chín tháng thời gian vượt qua giới hạn của đệ tử trong quá khứ.”

      “Chỉ cần cố gắng bồi dưỡng bọn họ, lần tư cách chiến này Đông Phương gia chúng ta có thể đại xuất phong đầu*(huênh hoang trổ tài).” Nhị trưởng lão bẩm báo

      “Theo ý kiến của ta, hai người bọn họ cũng là mầm non tốt nhất khó mà có được, quan trọng nhất là tâm tính của bọn họ tốt, tâm tư kín đáo đồng thời cũng biết khiêm tốn.

      Lúc trước bọn họ ở Đông Phương gia đều vẫn rất ít xuất , cho nên có người nào tìm bọn họ gây phiền toái, mà bọn họ ở tư cách chiến bỗng nhiên nổi tiếng, lại làm cho những người khác dám tìm bọn họ gây phiền toái.

      Quan trọng nhất là lá bài tẩy của bọn họ ngay cả mấy lão già chúng ta đều ràng lắm, tính tình như vậy . . . . . . Tuyệt phải vật trong ao!” Thời điểm lời cuối cùng xong giọng của Tam trưởng lão khỏi đề cao mấy phần.

      Nghe lời của ba vị trưởng lão …, khuôn mặt Đông Phương Khiếu có chút động: “Xem ra bọn họ rất tốt, có thể làm cho ba người các ngươi khen dứt miệng. Bắt đầu từ bây giờ, trọng điểm là bồi dưỡng hai người bọn họ!”

      Giống như trời giáng, hai người Đông Phương Liệt có thể hay giúp Đông Phương Khiếu hoàn thành tâm nguyện lớn nhất đời này? Nếu là có thể, nguyện ý cố gắng bồi dưỡng bọn họ.

      Giọng của Đông Phương Khiếu vừa dứt, mặt ba vị trưởng lão đều lên vẻ vui mừng. Mục đích cuối cùng của bọn họ vốn là giống nhau, mà ở người đôi tình lữ Đông Phương Liệt thấy được hi vọng!

      Mộ Chỉ Ly kéo cánh tay Hàn Như Liệt đồng loạt tới, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tuấn dật, : “Ai nha, nghĩ tới chàng mới là người cuối cùng ra tới, sao chàng có thể ở bên trong thời gian dài như vậy?”

      Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười, còn đợi chuyện, Tuấn Tuấn chính là giành trước đáp: “Đây đều là công lao của ta! Nếu phải ta phát cũng có thu hoạch lơn như vậy.”

      Nhìn bộ dáng Tuấn Tuấn như hiến vật quý kia, Hàn Như Liệt gật đầu : “Lần này đúng là công lao của Tuấn Tuấn.”

      “Chậc …chậc, ngươi có thể có cái công lao gì a?” Xảo Xảo quyệt miệng , khuôn mặt non nớt kia tựa như viết câu—— ta tin.

      “Hừ” Tuấn Tuấn hừ lạnh tiếng, chợt cười nhàng nhìn Mộ Chỉ Ly : “Ta phát trong động Hạo Thiên này Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính Thời gian so với những thuộc tính khác ràng khắc sâu hơn chút.

      vậy ban đầu ở trong động Hạo Thiên này lưu lại Thiên đạo Pháp tắc của thuộc tính Thời gian là cường đại nhất, càng là Thiên đạo Pháp tắc khổng lồ phức tạp thời gian lĩnh ngộ cũng là càng nhiều.

      Sau khi chủ nhân lĩnh ngộ ở thuộc tính Hỏa đột phá ta liền để cho đến chỗ thuộc tính Thời gian chống chọi với lực lượng kia lần nữa, quả nhiên vẫn có thể tiếp tục tham ngộ!”

      “Hóa ra là như vậy a.” Mộ Chỉ Ly cảm khái : “Tuấn Tuấn cũng là lợi hại.”

      Nghe được Mộ Chỉ Ly khích lệ , Tuấn Tuấn càng lộ ra vẻ hưng phấn, mặt kia đều tràn đầy đắc ý. Nhìn bộ dáng đắc ý kia Xảo Xảo nhịn được thối : “Có cái gì đắc ý , là. . . . . .”

      để ý đến hai tiểu nhân tranh đấu, vẻ mặt hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ngọt ngào trò chuyện tình cảnh riêng của mình ở trong động Hạo Thiên cùng với cách lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc.

      Sau khi tới chỗ ở, Hàn Như Liệt theo phía sau Mộ Chỉ Ly cùng nhau vào phòng của nàng, hai tiểu tử còn lại là tự giác vào trong truyền thừa giới ngây ngốc.

      Ôm Mộ Chỉ Ly đặt ở đùi của mình, ngửi mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể mình nhớ lâu, mặt Hàn Như Liệt ra nụ cười : “Nương tử của ta là thơm.”

      Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly ửng hồng , bàn tay trắng nõn vỗ bả vai Hàn Như Liệt cái, mắt to ngập nước nhìn chằm chằm : “ mò, ta cũng có ngửi thấy được.”

      “Mỗi mình nàng là ngửi thấy thôi, nhưng ta có thể ngửi thấy được.” Hai tay nắm cả eo thon của Mộ Chỉ Ly, nắm chặt thắt lưng chút thịt dư thừa nào.

      Mộ Chỉ Ly cúi đầu, đem đầu khoác lên cổ Hàn Như Liệt , sau khi cảm nhận được nhiệt độ quen thuộc, khuôn mặt nhắn tinh xảo lớn cỡ bằng bàn tay lộ ra vẻ nụ cười thư thái : “Cứ ở cùng chàng như vậy, tốt .”

      Bị lời này của Mộ Chỉ Ly làm cho xúc động Hàn Như Liệt liền giật mình, độ cong khóe miệng khỏi lớn ra mấy phần: “Ta luôn ở bên cạnh nương tử , tuyệt rời .”

      Mộ Chỉ Ly nặng nề gật đầu, chợt lẩm bẩm lên tiếng: “ tháng sau lên đường truyền thừa chi địa, chẳng lẽ nơi đó có truyền thừa?”

      “Có thể có hoặc chúng ta nghĩ đơn giản như vậy, bởi vì … truyền thừa chi địa này cơ hồ hàng năm đều có rất nhiều đệ tử trước, cho dù có truyền thừa sợ là cũng bị người khác cướp .”

      “Có lẽ vận khí chúng ta tốt đấy.” Mộ Chỉ Ly dí dỏm , nếu để cho bọn họ đến chỗ đó ràng là nơi đó nhất định có thu hoạch , nếu thời điểm trưởng lão đến cũng có giọng như vậy.

      Trong lúc hai người chuyện, Hàn Như Liệt liền hôn lên cổ Mộ Chỉ Ly , cảm giác tê dại như điện giật ở người tràn ngập ra . . . . . .

      Hôm sau.

      Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly nằm trong khuỷu tay ngủ yên ổn, khóe miệng giương lên độ cong rực rỡ như ánh mặt trời.

      Nhìn kỹ mặt nghiêng của Mộ Chỉ Ly , nhìn mỗi chỗ của nàng, dường như muốn đem nàng khắc sâu trong lòng mình, cảm giác như vậy quá tuyệt vời. . . . . .

      Nhưng vào lúc này, sắc mặt Hàn Như Liệt đột nhiên cứng ngắc, chân mày hơi nhíu lại, trong mắt lên vẻ kinh ngạc.

      Vì sao trong cơ thể lại cảm nhận được cổ năng lượng thuộc tính kim loại, sau khi liên tục xác nhận cảm giác như vậy cũng có biến mất, xác định cảm giác của mình tuyệt đối sai, nhưng trong đêm tại sao mình liền có thêm loại lực lượng thuộc tính?

      Ở thời điểm Hàn Như Liệt động tác cứng ngắc, Mộ Chỉ Ly cũng là dần dần tỉnh lại, vừa mở mắt chính là thấy được bộ dáng sợ run kia của Hàn Như Liệt , khỏi lên tiếng hỏi: “Liệt, chàng làm sao vậy?”

      Hàn Như Liệt xoay người lại, nghiêng người nhìn Mộ Chỉ Ly : “Ly nhi, trong người ta cảm nhận được Thiên Lực thuộc tính Kim tồn tại.”

      Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly cũng lên vẻ kinh ngạc, bàn tay trắng nõn nắm lấy tay Hàn Như Liệt , : “Đừng kháng cự, ta nhìn xem có phải như vậy hay .”

      Hàn Như Liệt gật đầu đồng ý, Mộ Chỉ Ly bắt đầu kiểm tra tình huống trong cơ thể Hàn Như Liệt , sau khi nàng kiểm tra chính là phát lời của Hàn Như Liệt sai, trong cơ thể xuất năng lượng thuộc tính Kim.

      Cho tới nay thiên phú thuộc tính của Hàn Như Liệt chỉ có hai loại thuộc tính Hỏa và thuộc tính Thời gian, mà ràng thuộc tính Kim mới xuất .

      “Thế nhưng có.” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc , nhưng mặt có khẩn trương, ngược lại cười : “Hỏi chút Xảo Xảo và Tuấn Tuấn có biết hay , ít nhất đây phải là chuyện xấu.”

      Sau khi Xảo Xảo và Tuấn Tuấn biết được tình huống của Hàn Như Liệt, hai người cũng là mở to hai mắt nhìn, liếc mắt nhìn nhau đều có nồng đậm tin.

      Hàn Như Liệt đánh giá Tuấn Tuấn cùng Xảo Xảophát vẻ mặt hai người khác thường, vẻ mặt kia của bọn họ ràng cho thấy biết chút ít gì!

      “Tuấn Tuấn, ngươi có phải biết cái gì hay ?” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng , dung nhan tuấn dật kia lúc này khôi phục bình tĩnh.

      Sau khi Tuấn Tuấn trầm mặc lát lúc này mới gật đầu : “Nếu như ta có đoán sai, hẳn là song tu mang đến chỗ tốt!”

      “Song tu?” Mộ Chỉ Ly cau mày hỏi

      Xảo Xảo gật đầu: “ tệ, chính là song tu! Ở đời này giữa nam nữ có loại phương pháp tu luyện xưng là song tu! Loại phương pháp này tư bổ dương, thực lực của hai bên đều có thể nhanh chóng tăng lên, thậm chí so sánh với tốc độ tu luyện bình thường phải nhanh hơn rất nhiều.

      Nhưng cũng tùy từng người mà khác nhau , phải xem là hạng người gì. Hàn Như Liệt tại phát sinh tình huống có song tu chỉ có thể giải thích, bởi vì bên trong cơ thể chủ nhân ngươi có thuộc tính Kim, ở thời điểm song tu cũng đạt được loại thuộc tính như ngươi.”

      Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly tràn ngập vẻ kích động, còn mặt Hàn Như Liệt lại lên vẻ ngưng trọng.

      như vậy, Liệt có thể giống ta có nhiều loại thiên phú thuộc tính rồi?”

      “Tình huống của ta như vậy có thể hay đối với Ly nhi có thương tổn?”

      Giọng của hai người cơ hồ là cùng thời gian vang lên, nghe được lời của đối phương, trong lòng hai người đều có được phen xúc động, bên trong nhà tràn đầy ôn nhu.

      Hai mắt nhìn nhau, trong mắt che dấu chút nào ý nghĩ thương đối với đối phương .

      Tuấn tuấn lắc đầu: “Đối với Mộ Chỉ Ly chắc là có ảnh hưởng , cần lo lắng, song tu này chỉ cần dùng hợp, đối với hai người các ngươi đều có được chỗ tốt.”

      “Song, nếu làm tốt…, hai người các ngươi cũng phải chịu ảnh hưởng.” Xảo Xảo bổ sung

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.4 - Chương 67: Truyền thừa chi địa
      Xảo Xảo và Tuấn Tuấn liếc nhau cái, khuôn mặt non nớt kia khỏi ửng đỏ. Lặng lẽ cúi đầu xuống ý bảo để cho Tuấn Tuấn .

      “Khụ khụ” Sau khi Tuấn Tuấn ho hai tiếng lúc này mới có chút lúng túng hồi đáp: “Song tu này chỗ tốt tự nhiên là cần phải , thông qua song tu mặt thực lực của các ngươi có thể nhanh chóng tăng lên, về mặt khác cũng có khả năng đạt được thiên phú thuộc tính của đối phương.

      Nhưng có thể tỷ lệ đạt được thiên phú thuộc tính của đối phương là rất , chỉ có chân chính ý hợp tâm đầu mới có thể làm được, theo ta được biết hẳn là trong vạn người

      Về phần chỗ tốt này cùng với chỗ xấu phải xem các ngươi như thế nào đối với chuyện này ra sao, nhất định phải có tiết chế, vật cực tất phản điểm này các ngươi hẳn là biết đến.”

      xong, Tuấn Tuấn lôi kéo Xảo Xảo, hai người cùng nhau chạy ra bên ngoài lắc lư rời khỏi, hiển nhiên đối với cái này chuyện cảm thấy tốt.

      Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, lúng túng đồng thời khuôn mặt cũng là tự chủ giương lên nụ cười.

      Hai tiểu tử kia chính là nghĩ nhắc nhở bọn họ tại chuyện này nên tiết chế? Hàn Như Liệt kéo Mộ Chỉ Ly vào trong ngực của mình, khuôn mặt tuấn kia mang theo tia cười xấu xa.

      “Ly nhi, vì tu vi của chúng ta có thể nhanh đề cao hơn , chúng ta hãy ở cùng chỗ .”

      Nghe vậy, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly hồng có thể ra huyết, cúi đầu biết nên cái gì cho phải. Ngay cả bọn họ là vợ chồng, nhưng tại chuyện này nàng vẫn rất xấu hổ.

      Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly xấu hổ kia, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy trong cơ thể cổ dục vọng lần nữa bộc phát ra .

      Ly nhi quả thực chính là tinh, cứ như vậy liếc mắt nhìn liền có thể đủ để cho loại vọng động. đối với định lực của mình luôn luôn tương đối tự hào, chẳng qua là ở trước mặt Ly nhi điểm này còn sót lại chút gì.

      Căn cứ lời của hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn …, ban đầu lão nhân Thời gian và lão nhân gian chính là đôi tình lữ, đương nhiên cũng có kinh nghiệm song tu.

      Đúng lúc đệ tử truyền thừa của hai người bọn họ cũng là đôi tình lữ, cho nên điểm này cũng là có nguyên nhân, độ phù hợp của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt làm cho bọn bội phục.

      Cái trình độ tâm ý hỗ trợ nhau biết vượt qua những đôi tình lữ khác gấp bao nhiêu lần, ở trong lòng hai người sớm coi tính mạng đối phương quan trọng hơn so với tình mạng của mình.

      Kế tiếp tháng này, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều sống ở trong phòng tiếp tục lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc lúc trước ở trong động Hạo Thiên.

      Thời gian ở trong động Hạo Thiên có hạn, bọn họ chỉ có thể đủ đem hết toàn lực đến tìm hiểu, mà bây giờ sau khi tinh tế lĩnh ngộ phen chỉ cảm thấy hiểu càng thêm ràng vài phần, ngay cả chút lĩnh ngộ phức tạp cũng bị hoàn toàn xâu chuỗi .

      Ở trong cuộc sống lặng lẽ bình tĩnh như thế này, thực lực lặng lẽ tăng lên, cơ hồ cả Đông Phương gia trong giai đoạn cuộc sống này đều lộ ra vẻ cực kỳ bình tĩnh.

      tháng sau.

      Cửa phòng đóng chặt rốt cục mở ra, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đồng loạt ra.

      Đưa tay ngăn cản ánh mặt trời chói mắt, liên tiếp lâu như vậy cũng có nhìn thấy ánh mặt trời cũng có chút thích ứng.

      “Hôm nay chính là lên đường tới truyền thừa chi địa , vậy tại hẳn là có ít đệ tử trước .” Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly bên giọng

      Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt : “Chúng ta cũng mau chút ít lên đường !” tháng lắng đọng, hai người cũng là xảy ra biến hóa .

      Ở thời điểm hai người nhanh chóng lên đường, hai tiểu tử Xảo Xảo và Tuấn Tuấn cũng theo phía sau bay lên, giống như hai cái đuôi .

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt xuất ở đài tỷ võ quả nhiên tụ tập ít người, hai người xuất có chút nào ngoài ý muốn hấp dẫn tới tầm mắt mọi người.

      Thậm chí cùng Đông Phương Hào, Đông Phương Cường là đệ tử nội môn bị nhìn chăm chú , nhưng đôi tình lữ Đông Phương Liệt này làm người khác chú ý hơn. vì cái gì khác, chỉ vì trong thời gian năm này bọn họ ở Đông Phương gia tạo thành đủ loại oanh động.

      Thực lực bây giờ của bọn họ bằng đám người Đông Phương Cường, nhưng tất cả mọi người tin tưởng được bao lâu thành tích của bọn tuyệt đối yếu hơn đám người Phương Cường, thậm chí vượt qua bọn họ!

      Dù sao thời điểm ban đầu Đông Phương Hào và Đông Phương Cường vừa tới Đông Phương gia cũng có chiến tích khủng bố như vậy, nhất là ở động Hạo Thiên kiên trì suốt chín tháng chiến tích mạnh mẽ dẫn tới mọi người chú ý.

      Sau khi hai người chính là tìm cái góc lẳng lặng đứng yên ở bên, cũng để ý tầm mắt những người khác. Về phần Xảo Xảo và Tuấn Tuấn còn lại là ngồi ở đầu vai chủ nhân.

      “Ly sư muội, Liệt sư đệ.” giọng nữ du dương truyền vào trong tai hai người.

      Chậm rãi quay đầu, nhìn thấy hai người Đông Phương Tinh và Đông Phương Hào, vẻ mặt của hai người họ cười hướng bọn tới, kể từ khi sau khi tư cách chiến quan hệ tình lữ của Đông Phương Tinh và Đông Phương Hào cũng hoàn toàn công khai.

      khuôn mặt nhắn Mộ Chỉ Ly nở nụ cười nhợt nhạt, : “Tinh sư tỷ, Hào sư huynh.”

      Hàn Như Liệt hướng hai người cười tiếng, nhưng mở miệng gì. Quan hệ của bốn người bọn họ, chính là Ly nhi và Đông Phương Tinh quen thuộc chút thôi.

      “Chín tháng thời gian, thành tích này là để cho ta cũng kinh hãi phen a.” Đông Phương Tinh cười , nhưng trong mắt có nửa điểm ghen tỵ, chẳng qua là chân thành chúc mừng.

      Nhận thấy được Đông Phương Tinh chút nào che giấu tâm tư chân , tâm Mộ Chỉ Ly cũng định rồi. Mặc dù cho rằng Đông Phương Tinh là người để giao hảo , nhưng phải thừa nhận trải qua lòng người hiểm ác nàng tại cái phương diện này đều phải dùng tâm nhìn lâu chút.

      “May mắn thôi.” Mộ Chỉ Ly khiêm tốn

      “Sư muội quá khiêm nhường, dù may mắn thế nào cũng có thể ở trong động Hạo Thiên ngây ngốc lâu như vậy.” Đông Phương Tinh hiển nhiên tin lý do của Đông Phương Ly : “ vậy lần truyền thừa chi địa này các ngươi cũng có thu hoạch , cố gắng lên .”

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Chúng ta biết rồi.” Đến bây giờ mới , nàng đối với truyền thừa chi địa này tính là hiểu , nhưng có thể làm cho cường giả như Đông Phương Hào và Đông Phương Tình như để ý vậy, chắc là địa phương tốt.

      Đông Phương Hào vẫn trầm mặc nhìn Đông Phương Liệt đột nhiên lên tiếng : “Cẩn thận Đông Phương Cường.”

      Năm chữ đơn giản cũng là cho hai người nhắc nhở lớn, Hàn Như Liệt có chút kinh ngạc nhìn Đông Phương Hào cái, chợt trầm trọng gật đầu.

      Ở bên trong Đông Phương gia , đối với Đông Phương Cường hiểu nhất ai qua được Đông Phương Hào rồi, nếu ta như vậy nhất định là có lý do.

      lúc mấy người chuyện, thân hình Đại trưởng lão đột nhiên xuất ở phía trước mọi người.

      Trong lúc nhất thời, vốn là có chút ồn ào mọi người đột nhiên an tĩnh lại, tầm mắt kích động cũng là chuyển hướng phía trước Đại trưởng lão.

      “Các ngươi trong các đệ tử nội môn đều là hạng người có thực lực tệ, lần này truyền thừa chi địa đối với các ngươi là cơ duyên lớn lao, cũng là lần khảo nghiệm khổng lồ.

      Đầu tiên ta muốn với các ngươi chính là, mỗi lần trước truyền thừa chi địa cũng ít đệ tử vẫn lạc tại trong đó, ta hy vọng có thể nhìn các ngươi còn sống trở về!”

      Lời này vừa ra, tại chỗ ít người sắc mặt khẽ biến.

      Đối với chuyện như thế, Mộ Chỉ Ly chỉ lộ ra vẻ lạnh nhạt, phàm là chỗ tốt tất nhiên có nguy hiểm, đây là chuyện nàng cam chịu.

      “Truyền thừa chi địa, danh như ý nghĩa chính là nơi sinh ra di tích truyền thừa, đó là mảnh di chỉ cổ xưa khổng lồ, mặc dù nhiều năm như vậy bên trong vẫn đầy rẫy ít bí mật.

      Có thể đạt được cơ duyên lớn lao phải nhờ vào tự thân các ngươi rồi, địa phương truyền thừa chi địa này riêng gì Đông Phương gia chúng ta thường lui tới, mà ba thế lực khác cũng có phái đệ tử xâm nhập, cho nên các ngươi rất có thể gặp phải những đối thủ khác.

      Tin tưởng mọi người đầu ràng bốn gia tộc chúng ta vẫn luôn cạnh tranh lẫn nhau, lén ra tay độc ác cũng ít, nếu như các ngươi gặp được các đối thủ khác cứ ra tay chém giết…, cần lưu tình.

      Thông qua chém giết đệ tử của những thế lực khác, các ngươi có thể đổi được các bảo bối mà các ngươi muốn, cho nên đừng lơ là bản thân mình.”

      Nghe lời này, trong lòng Mộ Chỉ Ly hơi kinh ngạc, bốn thế lực ở giữa cạnh tranh hẳn là kịch liệt như thế?

      Đây quả thực là chiến đấu bên ngoài, nếu Đông Phương gia như vậy, vậy ba thế lực khác cũng đối với đệ tử bọn họ như thế…, bọn họ khi xuất ở trong truyền thừa chi địa gặp phải chính là đệ tử của tam đại thế lực sát hại?

      Trong lòng mọi người oán thầm, ai cũng chưa từng lên vấn đề , có thể tới bước này, ai cũng là giẫm phải vô số thi thể người mà bò lên .

      “Mọi người còn có vấn đề gì hay ? có vấn đề gì tại liền tản !” Giọng của Đại trưởng lão đề cao mấy phần, tầm mắt quét qua đệ tử phía dưới.

      Sau khi thấy mọi người có vấn đề, Đại trưởng lão lúc này mới tuyên bố: “Lên đường!”

      Kết quả là, đoàn người cuồn cuộn lên đường.Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở phía sau đội ngũ, cũng giành trước.

      Dọc theo đường , hai người Đông Phương Tình và Đông Phương Hào hai người cũng có che giấu những chuyện bọn biết, biết cái gì đều cho bọn họ hết, khoảng cách ở giữa cũng là kéo gần lại mấy phần.

      “Cái truyền thừa chi địa này được xưng là cực hung chi địa*(noi rất hung dữ), thú thường xuyên thường lui tới, kinh khủng nhất chính là thú triều dâng.” Đông Phương Hào chậm rãi lên tiếng

      thú triều dâng?”

      “Đúng, thú triều dâng chính là nhiều thú đồng loạt chuyển động cùng phương hướng, thỉnh thoảng phát sinh, thú triều dâng vẫn có thể tránh thoát , mà khi lâm vào thú có hình dáng to lớn trong triều dâng căn bản chỉ có thể là —— chết.”

      “Chẳng lẽ lấy thực lực của Hào sư huynh như vậy cũng có thể may mắn thoát khỏi sao?” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc lẽ thú triều dâng kinh khủng như vậy, kể từ khi thực lực của nàng tăng chưa từng coi thú vào đâu, dù sao thú ở Phân thế giới căn bản cách nào chống lại được nàng.

      Đông Phương Hào lắc đầu, cũng để ý mặt mũi của mình: “ thể, thời điểm khi xuất thú triều dâng , những thú kia giống như là điên rồi , nhìn thấy tất cả đều là điên cuồng hủy diệt.

      căn bản thú triều dâng trải qua thành mảnh hoang vu, nếu là có người ở trong đó mà …, đó chính là hài cốt còn. Từng có hai vị thực lực so với ta mạnh hơn hung hãn hơn phải chết ở trong thú triều dâng.”

      Nghe lời này, Mộ Chỉ Ly thầm kinh hãi, này hài cốt còn rất kinh khủng, ở bên lẳng lặng lắng nghe trong mắt Hàn Như Liệt cũng là lên vẻ kinh ngạc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :