Q.1 - Chương 35: Đánh người Mộ Chỉ Ly đắm chìm bên trong cảnh giới kỳ lạ này , nàng cảm thấy dường như mình nắm bắt được tinh túy của hai loại vũ kỹ, lửa cùng nước như dần được nàng dung hợp đến cực hạn, đột nhiên, Mộ Chỉ Ly phát ra rằng chẳng phải mình vận dụng tâm pháp Vạn Nguyên Quy Nhất sao? Đúng vậy, lúc này nàng mới biết được Vạn Nguyên Quy Nhất tuy rằng được phân loại là vũ kỹ, nhưng lại giống bộ tâm pháp, trong lòng ngừng lặp lặp lại pháp quyết của Vạn Nguyên Quy Nhất, quả nhiên tốc độ dung hợp nhanh hơn rất nhiều, khiến nàng càng thêm chắc chắn với ý nghĩ của mình. Chẳng lẽ vũ kỹ Vạn Nguyên Quy Nhất này có thể đem những vũ kỹ khác dung hợp được sao? Nếu như vậy, vũ kỹ này chẳng phải trở nên rất cường đại sao? Lấy những điểm tinh túy nhất của nhiều bộ vũ kỹ, đem dung hợp, uy lực của nó nhất định vượt xa bộ vũ kỹ. Mộ Chỉ Ly biết, mình đây tìm được bảo vật. Vạn Nguyên Quy Nhất, hai chữ “quy nhất” này phải chứng minh điểm này sao? Khó trách nó có thể được đặt chung với tâm pháp cường đại như Nghịch Thiên Tâm Pháp, ba quyển sách trong phòng đầu tiên đều là bảo bối a. Tiếng kêu đau đớn của Mộ Hàn Mặc đánh thức Mộ Chỉ Ly khỏi trạng thái kia, nhìn lại vào trong đám người, Mộ Hàn Mặc bị trúng đấm chứa sức lực mạnh mẽ của Mộ Thiếu Tu, ngã xuống đất, bất quá rất nhanh đứng lên, khóe miệng tràn ra vệt máu, hiển nhiên bị nội thương. “Mộ Thiếu Tuân, ngươi đánh lén sau lưng, muốn gì vậy?” Mộ Hàn Mặc tức giận , vừa rồi ngay tại lúc hắnvừa tìm được lỗ hổng của Mộ Thiếu Tu, Mộ Thiếu Tuân thế nhưng đột nhiên đánh lén từ phía sau, đẩy về phía Mộ Thiếu Tu, cũng bởi vậy ngực mới lãnhtrọn quyền của Mộ Thiếu Tu. Mộ Thiếu Tu dùng hết mười phần sức lực, quyền này, uy lực hề , Thiên Lực cực nóng nắm tay kia làm cho bị nội thương, kế tiếp phải là thắng bại phân sao? Nghe vậy, Mộ Thiếu Tuân chỉ khinh thường : “Ta chỉ cẩn thận đụng vào ngươi, sao lại bảo ta đánh lén sau lưng? Thực lực của ngươi đủ mình, sánh bằng ca ca ta chấp nhận , đừng có lấy ta làm đệm chống lưng.” Mộ Thiếu Tuân đổi trắng thay đen làm cho Mộ Hàn Mặc tức , đáng tiếc lại thể làm gì. Mộ Thiếu Tuân, là đệ đệ ruột của Mộ Thiếu Tu, là Bát thiếu gia của Mộ gia, giống với Mộ Thiếu Tu cũng là người của Mộ Khải Siêu, hai người bình thường thích ỷ thế hiếp người, loại chuyện đánh lén sau lưng này phải lần lần hai Thấy Mộ Hàn Mặc bị thương, Mộ Thiếu Tu tự nhiên là thừa thắng xông lên, chiêu thức phát ra càng lúc càng thêm sắc bén, tựa hồ muốn đánh Mộ Hàn Mặc đến tàn phế, Mộ Hàn Mặc ráng nhịn xuống đau đớn nơi lồng ngực, tiếp tục đối chiến, dù vậy người sáng suốt đều có thể nhìn ra nếu như cứ tiếp tục đánh, Mộ Hàn Mặc nhất định phải đối thủ của Mộ Thiếu Tu. Đột nhiên, Mộ Thiếu Tu tìm được chỗ sơ hở của Mộ Hàn Mặc, đánh quyền về phía khuỷu tay của Mộ Hàn Mặc, hề nghi ngờ, nếu như bị quyền này đánh trúng, tay của Mộ Hàn Mặc sợ là bị chặt đứt. Thấy thế, Ngũ thúc vội lên tiếng ngăn cản: “Dừng tay ” Nhưng mà Mộ Thiếu Tu đối với hai chữ này lại vờ như mắt điếc tai ngơ, vất vả mới tìm được cơ hội tốt này, quyết định ra tay độc ác. Tuổi Mộ Hàn Mặc hơn chút, nhưng thực lực của ta lại mạnh hơn mình ít, nếu như phế tay của , như vậy trong đại hội gia tộc thực lực của nhất định yếu bớt rất nhiều, đến lúc đó cơ hội thắng của mình cũng lớn hơn. Cho nên, quyết định làm bộ như nghe thấy, ra tay trước, sau. Đến lúc đó cùng lắm xin lỗi, chịu trừng phạt phen, so ngẫm lậy, thấy đây là vụ mua bán có lời. Ngay tại lúc mọi người cho rằng tay của Mộ Hàn Mặc bị phế bỏ, bàn tay ngọc ngà ngăn quyền này lại, mang theo nắm đấm có lực lượng thể địch nổi như vậy phiêu phiêu rơi xuống, giống như nắm đấm thường có chút lực lượng. Trong thời khắc mấu chốt, Mộ Hàn Mặc thấy trước mặt mình đột nhiên xuất thân ảnh mảnh khảnh, là Mộ Chỉ Ly. Mộ Thiếu Tu thấy quyền đầy kình lực của mình cứ như vậy lập tức bị chặn lại, mặt bày ra vẻ khiếp sợ cùng với thể tin, Mộ Chỉ Ly nhếch khóe miệng nở nụ cười rực rỡ, nhưng nụ cười này cùng hoàn toàn tương phản với tia lãnh dưới đáy mắt. “Ngươi muốn chết.” Ba chữ trong trẻo nhưng lạnh lùng được thốt ra từ miệng Mộ Chỉ Ly, mọi người chỉ cảm thấy Mộ Chỉ Ly lúc này toàn thân đều tản ra tự tin, hơi thở cao quý, ngay cả ám văn mặt dường như cũng phai mờ nhiều. Mộ Chỉ Ly nàng đây tuyệt đối cho phép người khác thương tổn người nàng để ý, bất luận kẻ nào cũngkhông được. Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu cũng là cười lạnh: “Chỉ bằng phế vật ngươi, có tư cách gì khiến ta chết?” “Chỉ bằng ta có thể tiếp được quyền này của ngươi.” Mộ Thiếu Tu sửng sốt, đúng vậy, Mộ Chỉ Ly làm cách nào mà tiếp được quyền toàn lực này của mình? Nhưng mà, Mộ Chỉ Ly cũng để cho có thời gian sững sờ, xuất ra quyền, trực tiếp đánh về phía mặt của Mộ Thiếu Tu. Đối với quyền này của Mộ Chỉ Ly, mọi người có loại cảm thụ rất kỳ quái, thực mềm mại, giống như nước suối êm dịu chảy, nhưng mà nó cũng rất cương liệt, giống như ánh lửa nóng cháy, giống như hai cái đều là thể, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt tới trước mặt của Mộ Thiếu Tu. Lúc Mộ Thiếu Tu có phản ứng còn kịp rồi, vội giơ tay lên ngăn trở mặt của mình, Mộ Chỉ Ly đột ngột chuyển hướng, công kích về phía khuỷu tay của Mộ Thiếu Tu. Nếu muốn phế tay của Hàn Mặc, như vậy nàng liền phế tay của Mộ Thiếu Tu. “Răng rắc” thanh xương cốt vỡ vụn vang lên, tại đây trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy càng thêm ràng, ánh mắt mọi người đều trừng lớn, bọn họ nhìn thấy gì? Phế vật thế nhưng phế tay của Mộ Thiếu Tu. Nếu như nghe người khác , bọn họ cho rằng là hươu vượn, nhưng mà lúc này bọn họ tận mắt nhìn thấy. Phế vật này khi nào trở nên lợi hại như vậy ? “A…” Mộ Thiếu Tu kêu lên thảm thiết, nhìn tay phải của mình đổ máu ngớt, trong mắt lộ vẻ hận ý: “Phế vật, ngươi chờ cho ta, ta muốn cho ngươi trả giá đại giới.” “Ngươi chết chắc rồi! Dám làm ca của ta bị thương, chờ chết !” Mộ Thiếu Tuân cũng mở miệng . Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng thèm nhìn hai người : “Ta chờ.” thèm quan tâm đến hai người, vẻ mặt quan tâm nhìn Mộ Hàn Mặc hỏi: “Hàn Mặc, ngươi có khỏe ?” Lúc này sắc mặt của Mộ Hàn Mặc tái nhợt, thoạt nhìn thương thế tuyệt đối cũng . Ngũ thúc tới, vẻ mặt phẫn nộ: “Quả thực chính là hồ nháo, nhanh tìm Dược Sư.” Hai người Mộ Thiếu Tu cùng Mộ Hàn Mặc có thiên phú tu luyện rất cao, nhất là Mộ Hàn Mặc, nếu như bị thương, đến lúc đó hậu quả kia là thực nghiêm trọng. Đáng tiếc hết thảy đều phát sinh ở trong lúc nhất thời, tốc độ quá nhanh khiến kịp ngăn cản, chỉ hi vọng bọn họ có xảy ra chuyện gì là tốt rồi. Mộ Chỉ Ly vốn định tự mình chuẩn bị trị liệu cho Hàn Mặc, nhưng mà Ngũ thúc ở đây, nàng cũng khó làm cái gì, nên liền theo phía sau bọn họ tìm Dược Sư . Dược Sư duy nhất của Mộ gia ở chỗ cực kì xa hoa, toàn bộ Mộ gia đều phải kính nhường vị dược sư này, cho dù là Mộ Khải Siêu ở trước mặt Dược Sư cũng phải cung kính, bởi vì thân phận Dược Sư làm cho có được này hết thảy. Đúng lúc, Mộ Chỉ Ly nàng đây cũng muốn biết thực lực của vị Dược Sư này.
Q.1 - Chương 36: Cách trị liệu lạc hậu Năm người nhanh chóng tới chỗ ở của Dược Sư, kỳ cũng phải chỉ có Dược Sư mới có thể chữa bệnh, người trị liệu ít chứng bệnh đơn giản xưng là y sư, nhưng bọn họ thể luyện đan, cho nên thân phận còn lâu mới sánh bằng Dược Sư. Mộ Hàn Mặc, Mộ Thiếu Tu thân là hai đứa cháu được coi trọng trong những đệ tử của Mộ gia, Ngũ thúc tất nhiên muốn bảo đảm chút, dẫn bọn đến gặp Dược Sư . Rất nhanh, mọi người đều tới chỗ của Dược Sư, Mộ Chỉ Ly đánh giá vòng, vô cùng hoa lệ, sợ là có thể so sánh cùng nơi ở của gia chủ , đương nhiên, Mộ Chỉ Ly chưa từng tới sân của gia chủ, nên chỉ có thể đoán mà thôi. “Lý Dược Sư” Ngũ thúc đứng ở ngoài cửa gọi tiếng, rất nhanh có tỳ nữ mở cửa ra, năm người liền vào, chỉ thấy nam nhân mặc cẩm bào màu xanh ngồi ghế chủ vị, ta ước chừng bốn mươi tuổi, bộ dáng béo phệ, có thể thấy ta có cuộc sống tệ ở Mộ gia. Thấy bọn họ đến đây, Lý Thanh Phong cũng đứng dậy, vẻ mặt kiêu căng nhìn mấy người : “Các ngươi tìm ta có chuyện gì?” Ngũ thúc thi lễ : “Lý Dược Sư, hôm nay lúc luyện võ, hai người Hàn Mặc cùng Thiếu Tu tỷ thí bị thương, hi vọng Lý Dược Sư có thể hỗ trợ trị liệu phen.” Nghe vậy, Lý Dược Sư nhìn mấy người, có chút kiên nhẫn : “Được rồi, ta đến xem.” Dù sao tất cả các loại dược liệu dùng đều được Mộ gia cung cấp, ở Mộ gia như thế nào cũng phải làm chút việc phải sao? Lúc Lý Dược Sư chuẩn bị trị liệu, vốn Mộ Hàn Mặc được ưu tiên chữa trị trước, nhưng Mộ Thiếu Tu hừ lạnh tiếng với Mộ Hàn Mặc, mà Mộ Thiếu Tuân lại trực tiếp đẩy Mộ Hàn Mặc sang bên, Mộ Chỉ Ly chuẩn bị mắng , lại bị Mộ Hàn Mặc ngăn trở. Lý Dược Sư ghét thấy người khác cãi lộn, nếu như tranh chấp trong này, phỏng chừng Lý Dược Sư giúp bọn họ trị liệu, mà ắt đuổi bọn họ . Mộ Chỉ Ly đứng ở bên nhìn Lý Dược Sư trị liệu tay cho Mộ Thiếu Tu, mày nhíu lại, bởi vì Lý Dược Sư chỉ cho ta ăn viên Mai Khâu Đan, sau đó qua loa băng bó cánh tay cho , cánh tay này băng bó như vậy có được ? Mai Khâu Đan, rất nhanh chữa khỏi thương tổn thân thể của con người, khiến cho vết thương tự động khép lại. Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nhìn thấy Mai Khâu Đan này, lúc trước nàng từng nhìn thoáng qua đan phương* của nó, nhưng nàng chưa từng luyện chế qua. (*tạm hiểu như công thức, cách điều chế, luyện đan) Mai Khâu Đan sở dĩ gọi là vì Mai Khâu Đan, vì hình dạng đan dược này rất giống đóa hoa mai, thoạt nhìn rất xinh đẹp. Lúc Mộ Chỉ Ly có chút nghi hoặc, những người khác có chút phản ứng gì, giống như chuyện nguyên bản nên làm như vậy, nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại thấy, phương pháp cứu trị như vậy, cánh tay này cho dù có phục hồi tốt, cũng nhất định để lại di chứng a! tại nàng là Dược Sư, nàng hiểu ràng hiệu quả của Mai Khâu Đan này, nhất phẩm* Mai Khâu đan thể hoàn toàn chữa khỏi, chỉ có ngũ phẩm Mai Khâu đan mới có thể a. (*đan dược được chia nhiểu phẩm cấp, cấp càng lớn chất lượng càng cao) Lý Dược Sư trị liệu cho Mộ Hàn Mặc lại càng đơn giản, trực tiếp đưa cho Mộ Hàn Mặc viên Liệu Nội Đan là xong, tác dụng của viên đan này là trị liệu nội thương. “Tốt lắm, các ngươi …” Lý Dược Sư phất phất tay. Ngũ thúc vội cảm tạ : “Đa tạ Lý Dược Sư .” Rồi dẫn dắt mọi người đồng loạt ly khai. Tách ra phía sau, Mộ Thiếu Tu độc ác với Mộ Chỉ Ly, đem chuyện này cho gia chủ, nhất định làm Mộ Chỉ Ly “lãnh đủ”. Mộ Chỉ Ly căn bản thèm để ý tới, sau khi Ngũ thúc rời cùng hai tên kia, chỉ còn lại Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Hàn Mặc , Mộ Chỉ Ly nhịn được hỏi: “Hàn Mặc, vừa rồi Lý Dược Sư chữa tay cho Mộ Thiếu Tu, chỉ băng bó như vậy tay có thể bình thường lại sao?” “Chắc chắn thể hoàn toàn bình thường, lưu lại chút di chứng, nhưng mà đây cũng là chuyện có cách nào, tất cả mọi người đều biết khi tay bị chặt đứt, cho dù ăn đan dược cũng hoàn toàn thể chữa tốt, trừ phi là đan dược cực kỳ cao cấp, nhưng mà đan dược kia đâu dễ dàng mua được. May mắn ta chỉ bị nội thương, có thể chữa khỏi.” Mộ Hàn Mặc mở miệng , trong ánh mắt nhịn được lên vẻ lo lắng. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly sửng sốt, nàng hề biết điều này, bởi vì trước kia nàng căn bản là chưa từng gặp qua dược sư, cả y sư cũng chưa từng gặp. Chẳng lẽ người Thiên Huyền Đại Lục chỉ biết chữa trị nội thương, mà thượng tổn thân thể lại cách nào chữa khỏi sao? Vậy khỏi quá kỳ lạ sao? Tuy rằng trong lòng Mộ Chỉ Ly cảm thấy chuyện này thực khó tin, nhưng mà theo lời của Mộ Hàn Mặc chính là ý này. Dường như nàng tìm được hướng để phát triển mình trong tương lai. Những người khác thể hoàn toàn chữa khỏi, nhưng mà nàng có thể a! “Chỉ Ly, muội đánh gãy tay của Mộ Thiếu Tu, chắc chắn dễ dàng bỏ qua cho muội, đều do ta tốt, đến lúc đó nếu như gia chủ trách cứ cứ đều là trách nhiệm của ta.” Mộ Chỉ Ly lắc lắc đầu : “Hàn Mặc, đừng lo lắng, ta có việc gì.” Dù sao nàng tại cũng chẳng sợ gì. Nghe Mộ Chỉ Ly như vậy, Mộ Hàn Mặc chỉ cho là nàng an ủi mình, trong lòng quyết định, đến lúc đó nhất định phải tình huống khi đó với gia chủ, tuyệt đối thể để cho Chỉ Ly bị phạt chỉ vì mình. Mộ Thiếu Tu làm việc rất có năng suất, buổi chiều, Mộ Chỉ Ly lại bị gọi đến sân của gia chủ, sau khi đến, Mộ Chỉ Ly gặp được Mộ Thiếu Tu, Mộ Thiếu Tuân cùng với mẫu thân của bọn họ, còn có Hàn Mặc cùng với mẫu thân của Hàn Mặc. “Gia chủ, ngài nhất định phải làm chủ chuyện này cho Thiếu Tu a.” Mẫu thân của Mộ Thiếu Tu bày ra vẻ mặt ủy khuất, . “Chỉ Ly, hôm nay ngươi đánh gãy tay của Thiếu Tu thành vậy, chuyện này ngươi giải thích như thế nào?” Vẻ mặt Mộ Kình Lệ nghiêm túc, trầm hỏi. Mộ Chỉ Ly chỉ bày ra vẻ lạnh nhạt, giống như hề cảm thấy khí khẩn trương trong phòng: “Sáng nay lúc luận bàn cẩn thận để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Lời này vừa ra, Mộ Thiếu Tu vội phản bác : “Ngươi bậy, ràng ngươi cố ý phế tay của ta.” Buổi sáng Mộ Chỉ Ly hoàn toàn cố ý. “Ngươi cùng ta oán cừu, vì sao ta phải phế tay của ngươi?” “Bởi vì ta muốn phế tay của Mộ Hàn Mặc, cho nên ngươi liền phế tay của ta.” Mộ Thiếu Tu nhất thời tức giận nên ra hết chân tướng, sau khi ra, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía gia chủ, trong lòng hối hận thôi. Sắc mặt của mẫu thân cũng lập tức trở nên khó coi, trong lòng cảm khái tại sao lại sinh ra đứa con ngu ngốc như vậy, bị nha đầu kia khích tướng chút hết . tại phải làm sao để tiếp tục giả vờ như bị hại đây? Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chỉ cười thầm trong bụng, Mộ Thiếu Tu này cũng là người tâm cơ sâu, nếu thế nào dễ dàng mắc mưu như vậy? “Gia chủ, lời của Mộ Thiếu Tu ngài đều nghe được.” “Gia chủ, Thiếu Tu tuổi còn , chuyện biết đúng mực, làm sao có thể làm Hàn Mặc bị thương chứ. Nhưng mà lần này là Mộ Chỉ Ly đem tay của Thiếu Tu đánh gãy a, ai đều biết tay này khi đánh gãy cũng thể hoàn toàn tốt như trước, việc này ngài làm sao bây giờ?” Mộ Kình Lệ đem hết thảy đều thu vào đáy mắt, trong lòng có chút tán thưởng trước thông minh của Mộ Chỉ Ly, ngắn ngủn mấy câu liền có thể đạt tới hiệu quả như thế. Mộ Chỉ Ly còn lại là chờ mong đối với chuyện này, Mộ Kình Lệ xử lý ra sao. Trừng phạt nàng sao? Như vậy Mộ Thiếu Tu đâu?
Q.1 - Chương 37: Ta trị lúc lúc này, đại trưởng lão hòa nhị trưởng lão cũng nghe thấy chạy đến, mấy tháng này Mộ Chỉ Ly vẫn đều có động tĩnh gì, hôm nay nghe được nàng đả thương người tự nhiên muốn đến xem. Mộ Kình Lệ liếc mắt nhìn hai người cái, gì. Hai người bọn họ cho tới nay đều có thành kiến với Mộ Chỉ Ly, chắc lần này đến cũng là vì ôm tâm tình định làm cho Mộ Chỉ Ly bị phạt mà đến. Mộ Kình Lệ nhìn mẫu thân của Mộ Thiếu Tu : “Thiếu Tu có ý muốn đánh gãy tay Hàn Mặc, đây được chính thừa nhận, cùng là người trong gia tộc, thế nhưng lại có ý tưởng như vậy, phải nghiêm trị, nhưng mà xét Hàn Mặc có bị thương, hơn nữa người Thiếu Tu lại mang thương tích, vậy trừng phạt ngươi bế môn tháng. Trong tháng cho phép ra sân.” Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu nhìn gia chủ cũng dám lời nào, may mắn chỉ là bế môn tư quá*.(*đóng cửa tự suy ngẫm về những lỗi lầm gây ra) “Về phần Mộ Chỉ Ly, tuy rằng ngươi chỉ muốn cứu Mộ Hàn Mặc, nhưng mà xuống tay đúng mực, gây ảnh hưởng lớn đến tương lai của Mộ Thiếu Tu, phạt ngươi cúi đầu xin lỗi Mộ Thiếu Tu, quỳ gối ở trong từ đường nội suy nghĩ tỉnh lại.” đợi Mộ Chỉ Ly chuyện, mẫu thân của Mộ Thiếu Tu cùng với các trưởng lão đều là đồng loạt mở miệng hô: “Gia chủ ” “Các ngươi có ý kiến gì?” Đại trưởng lão mở miệng : “Mộ gia luôn luôn cấm tư đấu, Mộ Chỉ Ly lại có ý định phế tay của Thiếu Tu, coi rẻ quy định gia tộc như thế, sao có thể xử phạt như vậy?” Nghe đại trưởng lão , trong mắt Mộ Chỉ Ly lên chút ý cười lạnh, ngay cả tên họ của nàng cũng gọi ra, ràng là xem nàng là người trong nhà. Mộ Kình Lệ hơi chau mày lại: “Vậy theo ý các ngươi, việc này phải xử lý ra sao?” “Theo ý ta, gây bao oan trái, nhận lại bấy nhiêu.” Nhị trưởng lão dẫn đầu mở miệng . Mẫu thân của Mộ Thiếu Tu nghe vậy vui vẻ: “Trừ phi đem tay của Mộ Chỉ Ly phế , nếu chúng ta thể nào phục.” “Đúng, ta cũng cho rằng như vậy, làm như vậy, cũng như cảnh cáo các đệ tử khác.” Đại trưởng lão khóe miệng mang theo chút cười lạnh nhìn Mộ Chỉ Ly . Mộ Chỉ Ly vênh mặt khinh thường nhìn đại trưởng lão, khóe miệng khẽ động, chút nào che giấu trào phúng của nàng đối với đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, ngươi như vậy với ta đúng là công bằng ít?” Mộ Kình Thao thấy biểu tình này của Mộ Chỉ Ly, nhất thời càng thêm tức giận, sống nhiều năm như vậy còn có tiểu bối nào dám trào phúng . “Sao lại công bằng ? Ngươi làm trái với gia quy, thương tổn thân nhân, tôn kính trưởng bối, huống chi tay của Thiếu Tu bị ngươi biến thành như vậy, ngươi biết trừng phạt như vậy là đương nhiên sao?” Mộ Kình Thao từng bước ép sát, nguyên bản chuyện lại bị thổi phồng thành tội danh lớn như vậy. “Đại trưởng lão cần phải chụp cho ta tội danh lớn như vậy, ta đây gánh vác nổi. Trái với gia quy, ngươi cho phép tư đấu, lần này tư đấu đều phải là ta động thủ trước, cho dù có người trái với gia quy, vậy đứng mũi chịu sào cũng phải là ta ?Thương tổn thân nhân, là tỷ thí tất nhiên bị thương, nếu chút thương tích này cũng nhận được, người Mộ gia còn luyện võ làm cái gì? tôn kính trưởng bối? Mắt nào của ngươi nhìn thấy ta tôn kính gia chủ ?” Mộ Chỉ Ly chút hoang mang chậm rãi , hai mắt nhìn thẳng Mộ Kình Thao. biết vì sao, Mộ Kình Thao thấy Mộ Chỉ Ly như vậy, lúc này lại có loại cảm giác nhìn thẳng nàng, sửng sốt hồi vẫn nên lời, khi phản ứng lại được giận tím mặt, mình đây thế nhưng bị tiểu bối hù dọa, quả thực vô cùng nhục nhã. “Nếu ngươi như vậy, chẳng lẽ trong việc này ngươi gây ra chút sai lầm nào sao? Đối mặt với người như ngươi mệt, quả thực đúng là gỗ mục thể khắc. Tóm lại, ngươi khiến tay của Thiếu Tu biến thành như vậy, nhất định phải nhận trừng phạt nặng, trừ phi ngươi có thể chữa khỏi tay của Thiếu Tu.” “Đại trưởng lão, ngươi cũng đạo lý chút , chẳng lẽ tất cả mọi chuyện đều do ngươi định đoạt sao?” Mộ Chỉ Ly trong mắt lên chút giảo hoạt. Lòng tự tôn hoàn toàn bị khiêu khích, Mộ Kình Thao tránh được khí huyết dâng trào, lập tức thèm nghĩ mà đáp: “Đương nhiên ta ta chịu, ta bảo ngươi chịu trừng phạt, ngươi nhất định phải chịu trừng phạt.” Mộ Chỉ Ly chỉ nở nụ cười nhạt: “Năng lực của đại trưởng lão lớn, ngay cả ý kiến của gia chủ cũng quan tâm, là làm cho người ta sợ hãi a.” Mộ Kình Thao lúc này mới tỉnh ngộ lại , nhớ tới gia chủ vẫn còn ngồi ở kia chưa từng lên tiếng, vừa rồi mình như vậy có thể bị coi là khiêu khích đối với quyền uy của gia chủ hay ? Nghĩ vậy, sắc mặt Mộ Kình Thao bỗng có vài phần khó coi. “Gia chủ” Mộ Kình Thao hô, cảm thấy mình cần phải giải thích phen. Mộ Kình Lệ phất tay bảo đừng , Mộ Chỉ Ly hai lần sử dụng đều là phép khích tướng, thế mà hai người đều trúng chiêu, thể thừa nhận Mộ Chỉ Ly thực hiểu nhược điểm trong tính cách của bọn họ. Mộ Kình Thao này mấy năm qua làm việc càng ngày càng quá đáng, đối với quyết định của mình thường cùng nhị trưởng lão đưa ra dị nghị, vốn đều là người nhà, nên nhịn, nhưng mà có vẻ xu thế này càng ngày càng nghiêm trọng, cảm thấy cần phải cảnh báo bọn họ, làm cho bọn họ biết mình mới là gia chủ của nhà này. “Đại trưởng lão, chuyện này ta làm quyết định, ngươi cảm thấy quyết định của ngươi so với quyết định của ta tốt hơn sao?” Sắc mặt Mộ Kình Lệ có chút biến hóa, nhưng lời ra làm cho Mộ Kình Thao kinh hãi trong lòng. “Gia chủ, ta cũng có ý tứ này, người hiểu lầm.” Nhìn đến tình huống của Mộ Kình Thao, Mộ Kình Hoa cũng mở miệng : “Gia chủ, chúng ta đương nhiên tôn trọngquyết định của ngài, nhưng mà cảm thấy xử phạt như vậy quá , sợ là thể làm mọi người thấy phục. Nếu như tương lai có đệ tử bị đả thương cũng chỉ xử phạt xin lỗi, quỳ ở trong từ đường, vậy gia tộc chẳng phải rối loạn? Ta cùng đại trưởng lão cũng có ý tứ phản bác ngài, chỉ muốn đề xuất thích hợp, hi vọng gia chủ có thể tiếp thu.” Nhị trưởng lão lời này được thập phần có trình độ, vừa thể rằng bọn họ tôn trọng ý kiến của gia chủ, mặt khắc lại vừa thầm tạo áp lực. Nếu Mộ Kình Lệ tiếp thu, bọn họ có thể gia chủ chuyên chế, căn bản thèm nghe ý kiến của các trưởng lão, nếu như hai người bọn họ có ý định châm ngòi, sợ là rất nhanh gây náo loạn trong nội bộ các trưởng lão. Giờ này khắc này, Mộ Chỉ Ly mới hiểu được nguyên lai làm gia chủ cũng là có rất nhiều bất đắc dĩ, , nàng đối Mộ Kình Lệ ra cũng có quá nhiều chán ghét, hề ghét nàng, ngược lại, Mộ Chỉ Ly cảm thấy gia chủ đối nàng tựa hồ còn tệ phải? Tuy rằng biết vì sao, nhưng mà nàng có cảm giác như vậy. “Các ngươi là ta thiên vị việc tư sao?” Mộ Kình Lệ phẫn nộ vỗ bànnói, xem ra cần phải chỉnh đốn nội bộ gia tộc phen, nếu chẳng phải gia chủ này càng ngày càng có quyền uy? “Chúng ta cũng có như vậy, hi vọng gia chủ đừng hiểu lầm.” Nhị trưởng lão hơi hơi xoay người, thi lễ , động tác này biểu tôn kính gia chủ. hận Mộ Chỉ Ly, mỗi khi nhìn đến Mộ Chỉ Ly đều nhớ tới mối hận cụt tay của mình, cho nên ước gì Mộ Chỉ Ly bị trừng phạt, tốt nhất xử chết. Phế tay tay của Mộ Chỉ Ly, có thể bảo Lý Dược Sư chữa trị cho nàng, kể từ đó, Mộ Chỉ Ly cũng giống như mình, làm cho nàng biết nỗi đau cụt tay. Cho nên thực hi vọng Mộ Chỉ Ly bị xử phạt như vậy. “Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, ý tứ của các ngươi chính là trừ phi ta có biện pháp chữa khỏi tay của Mộ Thiếu Tu, nếu nhất định phải tự mình phế tay phải đủng ?” Mộ Chỉ Ly nhíu mày , biết vì sao, nàng hi vọng mình mang đến phiền toái cho Mộ Kình Lệ, có lẽ đối với gia gia này, nàng còn có thân tình. “Đúng vậy! Ngươi có khả năng chữa khỏi , cho nên nhanh chút tự phế tay phải !” Nhị trưởng lão trong mắt bắt đầu lóe ra ánh sáng hưng phấn. Nhưng mà, khi nghe lời đáp của Mộ Chỉ Ly, liền ngây người như phỗng. “Ta trị!”
Q.1 - Chương 38: Chữa trị “Ta trị!” Lời này vừa ra, toàn bộ mọi người giống như bị đứng hình, ai chuyện. Ngay cả Mộ Hàn Mặc lúc này cũng lên vẻ khó có thể tin. Sau lúc lâu, Mộ Kình Thao phản ứng lại, cười ha ha: “Ngươi trị? Đùa cái gì vậy?” “Ha ha, quả nhiên vẫn là đứa , cái tính nghênh ngang cũng biết học được từ ai.” Mộ Kình Hoa cũng cười . Hiển nhiên, bọn họ căn bản là tin lời của Mộ Chỉ Ly, xác thực, lời này của Mộ Chỉ Ly ở La Thiên thành cơ hồ có thể ai có thể tin tưởng. Trị liệu tay cho người bị thương phải thể, nhưng mà chỉ có Dược Tông Sư có thể luyện chế ngũ phẩm đan dược mới có thể. Mộ Chỉ Ly có thể là Dược Tông Sư sao? Đáp án đương nhiên là có khả năng. Mộ Kình Lệ nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt cũng có chút nghi hoặc, vẫn luôn cho rằng Mộ Chỉ Ly là người nắm chắc việc thành công mới làm, ít nhất đến bây giờ mới phát lúc Mộ Chỉ Ly làm việc đều là suy nghĩ ra đối sách thích hợp, nhưng mà chuyện này, muốn hoàn toàn tin tưởng Mộ Chỉ Ly, vẫn thực có chút khó khăn? giống những người khác,trong mắt Mộ Hàn Mặc tràn ngập vẻ tin tưởng, chỉ cần Chỉ Ly , liền tin . Tuy rằng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì với Chỉ Ly, nhưng mà thể phủ nhận, dạo gần đây, Chỉ Ly xảy ra biến hóa quá lớn. Nguyên bản nàng thể tu luyện, tại lại có thể dễ dàng đả bại Mộ Thiếu Tu, ngay cả nguyệt ngân nàng cũng có, nhưng lại có thể xuất ra nhiều đan dược như vậy, thậm chí còn hoài nghi Mộ Tài chết cũng có quan hệ với Chỉ Ly. Dù là như thế, vậy có sao đâu? Mộ Hàn Mặc đây chỉ cần biết rằng dù là Chỉ Ly trước mặt hay là Chỉ Ly trước kia, quan hệ của bọn họ vẫn như vậy là đủ rồi. Giống như trước đây, thân ảnh quật cường ấy che chắn trước mặt , hôm nay cũng vẫn là như thế. Nhưng mà điều Mộ Hàn Mặc muốn phải như thế này, hi vọng Chỉ Ly bảo hộ , muốn có thể bảo vệ Chỉ Ly, bảo hộ trọn đời trọn kiếp. Thấy hai người Mộ Kình Thao cùng Mộ Kình Hoa cười nhạo, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy giống như trò đùa, tại bọn họ xem nàng là đứa nông cạn, vậy đợi lát nữa, bọn họ biết, đến tột cùng ai mới là kẻ nông cạn. Ở trong mắt Mộ Chỉ Ly, Mộ Kình Thao cùng Mộ Kình Hoa khác hai đứa ngốc nghếch, nàng căn bản hề sợ bọn họ. “Ngươi trị được?” Mộ Kình Lệ hỏi. “Gia chủ, lời của nha đầu kia ngươi cũng tin sao?” Mộ Kình Hoa thấy Mộ Kình Lệ thế nhưng hỏi Mộ Chỉ Ly vấn đề hoàn toàn có khả năng này, nhịn được . Ánh mắt Mộ Kình Lệ tràn ngập tia lạnh nhìn lướt qua Mộ Kình Hoa, trực tiếp xem lời của , bị Mộ Kình Lệ liếc xéo như vậy, Mộ Kình Hoa cũng dám nhắc lại, biết gia chủ hài lòng đối với việc bọn họ làm. Mộ Chỉ Ly bày vẻ tự tin, khẽ gật đầu: “Trị được.” Với y thuật của nàng, trị chứng bệnh đơn giản như vậy, nếu như tốt, vậy chuyện đó mới là kỳ tích. Thấy Mộ Chỉ Ly khẳng định như thế, Mộ Kình Lệ quyết định tin tưởng nàng. biết vì sao chính mình lại làm ra quyết định như vậy, từ lần đầu tiên nhìn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chút sợ hãi đứng ở nghị đường, cảm thấy nàng phải người thường, tuy rằng toàn bộ người trong La Thiên thành đều biết nàng là đệ nhất phế vật, nhưng lại có linh cảm rằng, trong tương lai, nàng tất thành châu báu. Cũng bởi vậy, sau đó bắt đầu chú ý tới Mộ Chỉ Ly, sau khi đánh giá, tính tình của Mộ Chỉ Ly quả thực phải người bình thường có thể so với, có khả năng chịu đựng khổ cực đến vậy, sợ là toàn bộ Mộ gia đều có người sánh được. Lúc trước bởi vì con của mình mang đến tai nạn cho gia tộc, cho nên mới để ý tới đứa cháu này, nhưng mà làm sao lại hi vọng Mộ Chỉ Ly có thể cường đại, vinh quang, chỉ cần nàng thể thiên phú, liền có thể quang minh chính đại bồi dưỡng nàng, nhưng mà làm cho thất vọng là, nàng thế nhưng tia Thiên Lực cũng thể trữ. Dần dần như quên mất nàng, chỉ hi vọng Mộ Chỉ Ly có thể sống tốt như người bình thường là được. Nhưng mà tại nàng đột nhiên mang đến cho kinh hỉ. “Vậy ngươi liền trị , nếu như có thể hoàn toàn chữa khỏi, như vậy ngươi bị phạt.” Nếu như Mộ Chỉ Ly nhìn lầm, trong mắt Mộ Kình Lệ thế nhưng lên chút ý khích lệ, cổ vũ cho nàng. Mộ Kình Thao tựa hồ chuẩn bị cái gì đó, nhưng Mộ Kình Lệ căn bản cho cơ hội chuyện: “Chuyện này liền quyết định như vậy, người khác đừng có nhiều lời.” “Chúng ta muốn chính mắt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chữa trị, như vậy hẳn là có thể ?” Lúc Mộ Kình Hoa lời này cũng phải nhìn về phía Mộ Kình Lệ, mà là nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên, cũng dùng phép khích tướng. Mộ Kình Lệ gì, chỉ nhìn Mộ Chỉ Ly, ý bảo tự nàng quyết định, cách khác, vô luận Mộ Chỉ Ly quyết định như thế nào, cũng phản đối. Mộ Chỉ Ly khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt, : “Nếu nhị trưởng lão có hứng thú, xem như còn cách nào.” Nàng căn bản hề lo lắng, để bọn họ nhìn , đây vừa vặn chứng minh bọn họ là đám nhóc nông cạn. “Ha ha, là chính ngươi , được, vậy ngươi mau chữa trị .” Mộ Kình Hoa cho rằng Mộ Chỉ Ly mắc câu, mặt lộ vẻ tươi cười do thực được ý muốn. Thấy Mộ Chỉ Ly như vậy, Mộ Kình Lệ mở miệng : “Nếu như cần cái gì cho ta biết.” Nhìn Mộ Kình Lệ, Mộ Chỉ Ly phát giác ra rằng vị gia gia đối với nàng hề tệ: “Cái gì đều cần, tại có thể bắt đầu.” Mộ Chỉ Ly đến trước mặt Mộ Thiếu Tu, lạnh lùng : “Kéo tay áo lên.” Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu hung hăng trừng mắt nhìn nàng cái, tuy rằng trong lòng hết sức muốn, nhưng mà dưới tình huống này, thể cự tuyệt, tin tưởng Mộ Chỉ Ly có lá gan kia, dám ở trước mặt nhiều người như vậy mà khiến tay mình tàn phế. Đối với động tác của Mộ Thiếu Tu, Mộ Chỉ Ly hoàn toàn mặc kệ, đợi sau khi Mộ Thiếu Tu kéo tay áo lên, Mộ Chỉ Ly lấy ra bao châm, cực kỳ thành thạo cầm lấy ngân châm dài ba tấc. “Ngươi đây là dùng cái gì? phải là muốn đâm con ta chứ?” Mẫu thân của Mộ Thiếu Tu nhịn được mở miệng, lúc bọn họ chuyện, bà ta căn bản là có phần chen vào, tại nhìn Mộ Chỉ Ly cầm ngân châm dài như vậy, bà ta xác thực rất lo lắng. Mộ Chỉ Ly thản nhiên liếc mắt nhìn bà cái, lại thấy tất cả người ở đây đều lên vẻ mặt nghi hoặc, chứng tỏ, ở Thiên Huyền Đại Lục căn bản có thuật châm cứu, người bình thường nhìn đến cây ngân châm như vậy kinh ngạc. “Ta hại , nếu như muốn làm cho tay hoàn toàn tốt, đừng dong dài cũng đừng quấy rầy ta.” Lúc này mặt Mộ Chỉ Ly dĩ nhiên có cảm xúc khác, chỉ tràn đầy vẻ chuyên chú. Lúc này nàng phải Mộ Chỉ Ly, mà là làm vị thầy thuốc, mặc kệ bệnh nhân là ai, do nàng phụ trách, nàng đều chân thành đối đãi, nàng vẫn nhớ trước đây gia gia với nàng về những lang băm hại người, cho nên từ nàng quyết chí thành cái loại bác sĩ đó. Mọi người thấy vẻ mặt chuyên chú của Mộ Chỉ Ly, cảm thấy như nàng thay da đổi thịt, biến thành người khác, vẻ chuyên chú này, tự tin này, đều làm cho người ta sinh ra cảm giác bội phục trong lòng.
Q.1 - Chương 39: Khiếp sợ Nhìn tay của Mộ Thiếu Tu, Mộ Chỉ Ly tốc độ cực nhanh, thậm chí mọi người còn chưa thấy động tác của nàng, nàng cắm châm xong, chỉ trong chốc lát, tay Mộ Thiếu Tu bị Mộ Chỉ Ly cắm hơn mười cây ngân châm. Trừ bỏ Mộ Chỉ Ly ra, những người khác nhìn thấy vậy, trong lòng vẫn là có vài phần hoảng sợ, cánh tay này vốn bị thương, tại lại đâm nhiều châm như vậy, nếu như là bình thường làm vậy, đánh chết bọn họ cũng tin vào cái phương pháp này, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng chuyên chú của Mộ Chỉ Ly, bọn họ thể đưa ra nghi vấn. Mẫu thân của Mộ Thiếu Tu nhìn đống ngân châm tay con, hỏi: “Thiếu Tu, đau ?” Sau khi nghe Mộ Thiếu Tu trả lời xong, mọi người đều kinh ngạc phen. “Tuyệt đau.” Ngay cả chính cũng cảm thấy rất kỳ quái, bình thường bị châm thử chút cũng rất đau, lần này mỗi ngân châm đều cắm sâu như vậy, điểm cảm giác đau đớn, cũng thấy. Mộ Thiếu Tu hề có hảo cảm đối với Mộ Chỉ Ly, ngược lại đối với nàng có thể là còn có oán hận, cho nên có lý do nào lại thay Mộ Chỉ Ly chuyện, cách khác, đau sao? Đối với câu trả lời này, vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly là đương nhiên, mỗi châm nàng đều châm chuẩn xác, lầm huyệt đạo, cũng đâm loạn, tất nhiên cảm thấy đau đớn . 5 phút sau, Mộ Chỉ Ly lần lượt thu từng cây ngân châm lại, sau đó băng bó cánh tay của Mộ Thiếu Tu lần nữa. Bởi vì trước đó Mộ Thiếu Tu dùng Mai Khâu đan, tốc độ vết thương khép lại cũng nhanh hơn ít. “Tốt lắm, đợi cho miệng vết thương khép lại, tay ngươi có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của mọi người, Mộ Chỉ Ly cũng có chủ động giải thích, bởi vì nàng căn bản là thể giải thích, trung y rộng lớn vô cùng, bọn họ chút cũng đều biết, nàng giải thích như thế nào? ngân châm đâm ở huyệt đạo, chắc chắn bọn họ hỏi mình huyệt đạo là cái gì, đến huyệt đạo lại liên quan đến kinh mạch trong thân thể, cứ như vậy liền dứt. “Như vậy, tốt rồi?” Mộ Kình Lệ hỏi Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy.” Mộ Kình Thao cùng Mộ Kình Hoa nhìn nhau, nở nụ cười: “Này tính là trị liệu gì chứ? Thiên Huyền Đại Lục lâu như vậy cũng chưa bao giờ xuất phương pháp trị liệu như vậy, cho dù ngươi muốn bị trừng phạt, cũng đừng có sử dụng loại phương pháp.” “Ta thấy nàng hẳn do sợ hãi, lo tay của mình bị phế, cho nên mới giả vờ làm vậy, đợi tay của Thiếu Tu tốt lên cũng phải mấy ngày nữa, thừa dịp mấy ngày này, nàng vừa vặn có thể chạy trốn.” Mộ Kình Hoa lời này, nghi ngờ gì khiến cho mọi người “sáng tỏ”, điều xác thực cũng có thể xảy ra, nếu là người khác, sợ là cũng làm như vậy. Mộ Chỉ Ly liếc mắt quét Mộ Kình Hoa cái, trong mắt tràn ngập khinh thường: “Ngươi biết có nghĩa là có. Nhị trưởng lão tựa hồ luôn thích suy nghĩ về phương diện này, ngươi yên tâm , ta rời khỏi Mộ gia, ta chứng minh cho ngươi thấy, việc làm hôm nay của ngươi ngu ngốc đến mức nào.” Thấy bộ dáng Mộ Kình Hoa tức tối giậm chân, Mộ Chỉ Ly trực tiếp quay , với Mộ Kình Lệ: “Gia chủ, xin ngài tin tưởng ta.” Nghe vậy, Mộ Kình Lệ gật gật đầu: “Được, chuyện này liền định như vậy , đợi tay của Thiếu Tu tốt lên rồi sau, mọi người trở về hết .” Thấy thế, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão chỉ có thể cam lòng rời , từ khi Mộ Chỉ Ly về tới trong viện của mình, hồi lâu cũng chưa từng ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa lại phát sinh chuyện như vậy, đúng là… Đương nhiên, tâm tư của Mộ Chỉ Ly hề đặt tại chuyện này, nàng vẫn suy nghĩ về vũ kỹ hôm nay mình sử dụng, mình đây chưa bao giờ học qua vũ kỹ, hôm nay chỉ thấy qua hai người Hàn Mặc cùng Mộ Thiếu Tu tỷ thí, mình lại có thể xuất ra vũ kỹ như vậy, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a? Ở trong đầu lại nhớ lại nội dung của Vạn Nguyên Quy Nhất, nàng xác định trong vũ kỹ này hề đề cập qua tác dụng của nó, có lẽ là để cho người tập tự mình phát , mà Mộ Chỉ Ly lại là tin tưởng nhận định của mình đúng như vậy, ngày mai lại luyện võ trường nhìn xem, xem thử có thể mượn vũ kỹ này để dung hợp các loại vũ kỹ khác lại hay . Sau khi tất cả mọi người rời khỏi, Mộ Kình Lệ gọi Ngũ thúc lại đây, hỏi. Đóng chặt cửa phòng, sau khi xác định chung quanh có ai, Mộ Kình Lệ mới mở miệng : “Hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Ngươi từ từ kể lại cho ta, Chỉ Ly vốn thể tu luyện, như thế nào lại đả bại Thiếu Tu?” chú ý nhất chính là vấn đề này, bị thương linh tinh còn thèm để ý, dù sao cũng là bình thường. Nhớ tới chuyện hôm nay xảy ra, Ngũ thúc nhíu mày, : “Chuyện xảy ra hôm nay rất kỳ quái, làm cho ta cảm thấy khiếp sợ. Sáng sớm hôm nay, ta cũng giống như bình thường mang theo mọi người tu luyện, Chỉ Ly đột nhiên đến, nàng cũng muốn luyện tập vũ kỹ, hơn nữa cho ta biết nàng vào hậu thiên cảnh giới. Lúc ấy Thiếu Tu ít lời khó nghe, Hàn Mặc cũng bởi vậy nên mới đánh nhau với Thiếu Tu, cũng chính là lúc này, chuyện kỳ quái xảy ra. Thiếu Tu luyện tập Liệt Dương Chưởng, Hàn Mặc luyện tập Ba Văn Công, Chỉ Ly đứng ở bên nhìn hai người bọn họ tỷ thí, tay nàng thế nhưng lại xuất ra hai loại vũ kỹ này. Hơn nữa trình độ kia căn bản thể kém so với trình độ luyện tập năm.” Mộ Kình Lệ lên vẻ mặt tràn đầy kinh sợ: “Ngươi là ? Điều này sao có thể? Chẳng lẽ lúc trước nàng vụng trộm đến vũ kỹ đường?” Nếu như là như thế, như vậy nàng che giấu cũng sâu? Mộ Kình Lệ đột nhiên cảm thấy nếu tất cả những thứ này đều là Mộ Chỉ Ly cố ý che giấu, hơn nữa che giấu nhiều năm như vậy, như vậy đứa này cũng là khủng bố , nhiều năm như vậy cõng lưng danh phế vật thế nhưng tuyệt để ý, này quả thực… Ngũ thúc lắc lắc đầu: “Ta thấykhông phải, hẳn là hôm nay là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hai loại vũ kỹ này.” Vẻ mặt Ngũ thúc chắc chắn, có phải trước kia học tập qua hay có thể nhìn ra được, tình hình lúc đó rất ràng, Mộ Chỉ Ly lần đầu tiên nhìn thấy, bởi có nhìn thấy lúc ấy mặt nàng có lên vẻ nghi hoặc. “Nga?” Ngũ thúc trầm mặc lát, thấp giọng : “Ta cảm thấy Chỉ Ly là thiên tài tu luyện.” “Đây là vì sao?” “Bởi vì sáng sớm hôm nay, ta tận mắt thấy nàng hai tay phân biệt sử dụng hai loại vũ kỹ, lúc đối chiến với Thiếu Tu lại trực tiếp đem hai loại vũ kỹ này dung hợp cùng nhau công kích, sau khi hai loại vũ kỳ này dung hợp, trở nên rất cường đại, chính hai chiêu đó phế tay của Thiếu Tu.” “Ngươi chắc chắn ngươi có nhìn lầm? là hai loại vũ kỹ?” Nếu người phải là Ngũ thúc, sợ là cũng thể tin. Bất quá nhìn bộ dáng sợ hãi than của Ngũ thúc, chắc là cũng giống như mình, đều cảm thấy khó có thể tin. Ngũ thúc thực chắc chắn gật đầu: “Ta xác định ta nhìn lầm, hai loại vũ kỹ kia chính là Ba Văn Công cùng Liệt Dương Công, cũng bởi vậy ta mới nghĩ chắc đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấyhai loại vũ kỹ này. Nếu như nàng sớm bắt đầu học tập, như vậy đem hai loại vũ kỹ này dung hợp cần thời gian bao lâu? Nếu như thế, ta đây càng tin tưởng Chỉ Ly là thiên tài tu luyện.” Mộ Kình Lệ gật đầu, cũng thiên về ý nghĩ này, nếu tâm cơ Mộ Chỉ Ly sâu trầm tuyệt đối đạt tới trình độ kinh người. Chẳng lẽ trước kia nàng thể tu luyện, tại có thể tu luyện, sau đó là tiềm lực nàng có đều bạo phát chăng? Vậy Mộ gia phải xuất vị thiên tài làm cho cả La Thiên thành kinh ngạc sao?