(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 30: Mở ra tân đại môn
      Vương Nhược Linh thấy Mộ Chỉ Li chỉ đứng tại chỗ, cũng trốn, cho là nàng sợ đến choáng váng, nụ cười mặt càng ngày càng dữ tợn, song khắc sau nụ cười của nàng là ngây ngẩn cả người, bởi vì thời điểm roi đến Mộ Chỉ Li dám đưa tay ra đỡ roi của nàng, nàng ta quả là lộ ra vẻ tức giận vô cùng, so với lúc trước ôn nhu, nàng bây giờ càng tăng thêm phần khí, phần cốt khí.

      Đồng thời lúc Mộ Chỉ Li đỡ được roi, Mộ Chỉ Li cả người hướng về phía trước bước dài bước, trong nháy mắt tới trước mặt Vương Nhược Linh, ngân quang chợt lóe, bỗng cái tát chút lưu tình hung hăng đánh vào khuôn mặt như hoa như ngọc của Vương Nhược Linh.

      “Ba” tiếng ở nơi có hoàn cảnh an tĩnh như thế này có thể là vô cùng vang dội, cảm nhận được mọi người đều kinh ngạc, Mộ Chỉ Li chút hoang mang : “Nhiều lần hướng về phía ta động thủ, làm như ta là bùn đất mặc người khác nhào nặn sao?”

      Lời này vừa ra, Mộ Chỉ Li lập tức đứng ở phía chính đạo, chuyện tình lúc trước mọi người đều tận mắt nhìn thấy, hết thảy đều là Vương Nhược Linh mở miệng khiêu khích, mà Mộ Chỉ Li chẳng qua chỉ là tự vệ phản kích mà thôi.

      Việc này vừa xong, Vương Nhược Linh liền khóc, nước mắt dường như được mở vòi ngừng chảy ra, mọi người chung quanh nhìn thấy cũng sửng sốt.

      Bình thường nếu là có người muốn khi dễ Vương Nhược Linh như vậy, mấy tên tuổi trẻ tuấn kiệt chỗ này hẳn là sớm mắng chửi người rồi, nhưng hôm nay động thủ lại là Mộ Chỉ Li, bọn họ tự nhiên động thủ, ai cũng muốn lưu lại trong lòng mỹ nữ ấn tượng xấu đúng ?

      “Dự, ca, ca” Vương Nhược Linh khóc nức nở , trong lòng nàng càng buồn bực đến cực hạn, mình căn bản muốn khóc, nhưng tại sao nước mắt cứ ngừng chảy ra đây?

      Tô Dự nhìn Vương Nhược Linh, lại nhìn Mộ Chỉ Li chút, trong khoảng thời gian ngắn gì, chuyện này chỉ có thể trách Linh Nhi, cũng nên cái gì đó.

      Vương Thiên Kỳ nhìn muội muội mình khóc thành như vậy, trang điểm mặt đều trôi hết, vốn là khuôn mặt nhắn xinh đẹp tại liền biến thành khuôn mặt nhem nhuốc như diễn tuồng, nhất là thấy chung quanh nhiều người như vậy nhìn Vương gia bọn họ mà chê cười, lại càng giận kiềm chế được.

      “Có chút ít chuyện như vậy, muội khóc cái gì, nhìn chút xem mình thành cái hình dạng gì rồi?” Vương Thiên Kỳ nổi giận , lúc trước cho nàng biết nên hơi tí là động thủ, hết lần này tới lần khác đều nghe lời mình, tổn thất này cũng chỉ có thể coi như là tự mình chuốc lấy cực khổ, còn làm cho Mộ nương vui.

      Ở trước mặt mọi người mất thể diện, Vương Nhược Linh vốn là rất khó chịu, nhưng nước mắt chết tiệt tại sao lại ngăn được, lúc này Dự ca ca để ý tới nàng, đại ca còn trách cứ nàng, trong khoảng thời gian ngắn lại càng thương tâm, trừng mắt liếc Mộ Chỉ Li, bước nhanh rời . Chẳng qua là cái nhìn kia với vẻ mặt khóc như lê hoa đái vũ đối với Mộ Chỉ Li căn bản có chút lực sát thương nào.

      Mới lúc nãy, nàng điểm huyệt khóc của Vương Nhược Linh, bởi vì là lúc nàng ta vung roi hướng về phía mình nở nụ cười rất chi là đắc ý, nàng cảm thấy khó chịu rồi, phải là thích cười sao? Ta liền để cho ngươi khóc!

      Bất quá Mộ Chỉ Li hạ thủ cũng phải là quá ác, đại khái khóc hết nén hương thôi, có thể làm cho nàng ta mất thể diện trước mặt nhiều người như vậy, nàng cảm thấy rất sảng khoái.

      Xoay người nhìn Tô Dự cùng Vương Thiên Kỳ : “Hai vị công tử, chuyện hôm nay ta xin lỗi, hội thi thơ này ta cũng tham gia, lúc đó tái kiến hai vị”. xong, Mộ Chỉ Li xoay người bước nhanh rời , hôm nay náo như vậy là đủ rồi, náo nữa biết kết thúc như thế nào.

      Vương Thiên Kỳ cùng Tô Dự nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Li rời , muốn cái gì đó cuối cùng cũng chỉ mở miệng ra mà chưa gì, xảy ra chuyện như vậy bọn họ còn có thể cái gì?

      Ra khỏi cửa, Mộ Chỉ Li có thể là tâm tình tốt, mỗi lần nhìn thấy Vương Nhược Linh tính tình đại tiểu thư kia nàng liền cảm thấy khó chịu, xảy ra chuyện lần này xong xem nàng ta sau này làm sao còn cao ngạo với mình! Để nước mắt nàng ta chảy ra như vậy là còn , nếu là lần sau nhất định đơn giản như vậy.

      Chuyện biến thành như vậy, Mộ Chỉ Li cũng có hứng thú chơi tiếp, lúc ra khỏi cửa đụng phải người, vừa ngẩng đầu lên Mộ Chỉ Li cũng sửng sốt, đối phương cũng sửng sốt, bởi vì người đó chính là đại ca của Mộ Chỉ Li – Mộ Khải Siêu.

      Mộ Chỉ Li cũng lời vô nghĩa, lập tức liền rời , nơi đây nên ở lâu.

      Mộ Khải Siêu nhìn thân ảnh giai nhân rời cũng thấy buồn bã, mới vừa rồi thoáng kinh hồng nhìn qua cũng thấy dung mạo giai nhân, nương thanh nhã như thế là lần đầu tiên nhìn thấy, chỉ tiếc là biết rằng ngay cả cơ hội cũng có, nương này là từ trong hội thi thơ bước ra, vậy có người biết, nghĩ tới đây Mộ Khải Siêu liền hăng hái, vội vàng vào muốn hỏi thăm về giai nhân.

      Lúc hỏi Tô Dự cùng Vương Thiên Kỳ, tự nhiên là nhắm trúng hai cái bao kín kẽ, hai người ai cũng muốn thêm cái gì.

      “Ai, ra cũng còn chuyện gì để chơi! Hay là trở về tu luyện xem sao. Đến lúc đó có thể quang minh chính đại thể với người khác”. Mộ Chỉ Li nhìn tay chút, lấy ra kim sang dược đắp lên.

      “Ai, chơi chuyến lại còn bị thương”. Nàng mới tu luyện lâu, mà Vương Nhược Linh thời gian tu luyện so với nàng chắc chắn dài hơn, roi lần này nàng đem toàn lực ra đỡ cũng hết mức. Sức chống đỡ của thân thể nàng so với lúc trước còn muốn mạnh hơn ít, nếu hẳn là da tróc thịt bong rồi?

      Thiên Nhi bĩu môi: “Trực tiếp tránh ra có phải tốt hơn , tuy tình huống lúc ấy tương đối khẩn cấp, nhưng lấy tốc độ của ngươi hẳn là có thể tránh né được, lại còn muốn đỡ lấy”.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Li cũng cười hắc hắc: “Hiệu quả như vậy mới dao động nhân tâm chứ! Ngươi thấy Vương Nhược Linh kia cũng bị ta làm cho sợ đến choáng váng sao? Tát nàng cái tát mà nàng chút phản ứng tránh né cũng có”.

      “Người ta chỉ bị cái tát, cũng có bị thương thành giống như tay ngươi a”.

      “Làm sao có thể giống nhau được, ta đả thương thể diện của nàng, làm cho nàng mất hết mặt mũi, mà làm tăng mặt mũi của ta a”. Người sống là chỉ có gương mặt, cũng chỏ có lớp da, đôi khi có thể diện hay rất là trọng yếu.

      Mộ Chỉ Li sau khi trở về trực tiếp bế quan chuyện gì cũng làm, đợi nàng thực lực mạnh, cũng bị chuyện như thế này nữa.

      Yên tĩnh, bắt đầu hấp thu thiên lực trong khí, đây là quá trình chậm chạp, song Mộ Chỉ Li phát tốc độ nàng hấp thu thiên lực nhanh hơn rất nhiều so với trước kia, có thêm chút ít tác dụng khi thông kinh mạch, nghĩ tới đây nàng lại càng có thêm mười phần động lực, tiếp tục như vậy, tốc độ tu luyện của nàng nhanh hơn rất nhiều.

      Thời gian còn nhiều lắm, nàng phải nỗ lực tu luyện, đuổi kịp bọn họ, kinh mạch còn chưa hoàn toàn đả thông, chứ đừng chi đến vận hành chu kỳ, nàng bây giờ căn bản là vận hành chu kỳ cũng chưa có thử qua.

      Thời gian tu luyện trôi qua cực nhanh, bất tri bất giác đêm trôi qua, Mộ Chỉ Li mở mắt đem trọc khí trong miệng phun ra, ăn chút lương khô chuẩn bị tiếp tục bế quan, song lúc này có ý niệm truyền vào đại não Mộ Chỉ Li.

      “Nhị hào đại môn mở ra”. Bảy chữ đơn giản này đối với Mộ Chỉ Li tràn đầy lực hấp dẫn.
      fujjko thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 31: Luyện đan
      Sau khi nghe như thế, Mộ Chỉ Ly có chút do dự lập tức tiến vào bên trong Thiên Sát Cổ giới, Thiên nhi như trước chờ nàng, mặt mỉm cười: “Chúc mừng ngươi, mau xem chút .”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu sau đó là lập tức tới trước cánh cửa thứ hai, quả nhiên cánh cửa lúc trước thể mở ra, lúc này tự động mở ra.

      Vội vàng vào, căn phòng thứ hai này cũng giống căn phòng thứ nhất trống rỗng như vậy, tương phản bên trong có rất nhiều đồ. Mộ Chỉ Ly vừa thấy, mặt đó là mừng như điên, bởi vì trong phòng thứ hai những thứ này phải đồ gì khác, đúng là phương pháp luyện đan cùng với các loại đan phương và hiệu quả.

      “Ha ha” Mộ Chỉ Ly đắc ý cười to, đến đây lâu như vậy rốt cục có thể bắt đầu học tập luyện đan, nàng cảm thấy hứng thú nhất chính là luyện đan, vui mới là lạ! Cầm lấy đan phương thoạt nhìn: Giải Độc Đan, khu trùng đan, phá lập đan…

      Mộ Chỉ Ly nhìn biết mệt các loại đan phương, nàng biết những đan phương này mới là đáng giá nhất, bởi vì mỗi luyện Dược Sư, đan phương ngoại trừ đệ tử của mình cũng cho bất luận kẻ nào, hơn nữa ít đan phương cao cấp ngay cả đệ tử cũng cho, nếu như lộ ra đan phương đem bán, người mua tuyệt đối ít. Đương nhiên, càng là đan phương cao cấp giá càng cao.

      Trừ bỏ ít đan phương bình thường mà mọi người đều biết, những đan phương khác cũng phải mỗi người đều có.

      Mà nơi này đan phương nhiều như vậy, nghĩ đến người có thể cùng so với Mộ Chỉ Ly có được số lượng đan phương tốt nhất tất nhiên cũng nhiều. Mộ Chỉ Ly nếu như có thể trở thành Dược Sư, vậy thân phận lập tức trở nên bất đồng, cho dù nàng tu luyện là phế sài, Mộ Khải Siêu cũng dám đối nàng có chút ngạo mạn, ngược lại thân phân của nàng so với Mộ Khải Siêu còn tôn quý hơn.

      Ở Mộ gia có vị Dược Sư, hơn nữa là dược sư cấp thấp, ở Mộ gia địa vị cũng càng khó lường, đủ để chứng minh địa vị Dược Sư cao cấp như thế nào.

      Ở trong này, Mộ Chỉ Ly còn thấy được ít phối trí tễ thuốc ( thuốc tễ cũng có thể để là dược tề), bình thường thuốc tễ hiển nhiên là thể so sánh với đan dược, nhưng mà Mộ Chỉ Ly nhìn đến hiệu quả của thuốc tễ này lại kích động lên, loại thuốc tễ tiến trúc (theo ta hiểu có nghĩa là phụ trợ) trợ giúp cho việc tu luyện của nàng nay

      Đem bộ phân đan phương ghi nhớ vào trong đầu óc của mình, Mộ Chỉ Ly cũng phát đan phương ở nơi này đều là đan phương vật phàm, về phần tiên phẩm nơi này cũng có, sợ là thực lực của nàng còn có đạt tới để thu hoạch đan phương tiên phẩm. Nhưng mà nàng cũng thèm để ý, tại có thể đạt được đến đan phương vật phàm này đó cũng thực thỏa mãn .

      Sau khi ra khỏi Thiên Sát Cổ giới, Thiên nhi lại chuyện với Mộ Chỉ Ly hỏi: “Nha đầu, căn phòng thứ hai có cái gì?”

      “Là đan phương a! Chẳng lẽ lúc trước ngươi vào cũng giống với ta sao?” Mộ Chỉ Ly có chút nghi hoặc, lấy thực lực của Thiên nhi sợ là cũng biết mở ra bao nhiêu cánh cửa , bây giờ còn hỏi chính mình?

      Thiên nhi lắc đầu: “Lúc trước ta vào căn phòng thứ hai cũng phải đan phương, ta cũng biết luyện đan, những thứ này đó đối ta cũng vô dụng, xem ra trong Thiên Sát Cổ giới từng đồ vật trong từng cánh cửa cũng chuẩn bị tùy cho từng người.”

      “Vậy ngươi lúc trước ở bên trong nhìn đến là cái gì?” Mộ Chỉ Ly tại càng ngày càng cảm thấy Thiên Sát Cổ giới thực thần kỳ, bảo bối a.

      “Là ít đặc thù phương pháp cho thần thú chúng ta tu luyện a.”

      “Theo ngươi như vậy, trong Thiên Sát Cổ giới xuất gì đó đều là vật cho chúng ta dùng đúng , đó phải là ta có thể trở thành Dược Sư sao?” Ở Thiên Huyền Đại Lục, Dược Sư có thể trong vạn người, lúc trước Mộ Chỉ Ly cũng lo lắng mình ở phương diện này có thiên phú.

      Nghe vậy, ánh mắt Thiên nhi cũng sáng ngời: “Chắc vậy, ngươi có thể thử xem.”

      “Ta trước mua ít dược liệu cho tễ thuốc tiến trúc .” Mộ Chỉ Ly xong liền làm, có chút do dự ra khỏi cửa Mộ gia, như những lần trước tới cửa hàng bán thuốc kia, ông chủ hiển nhiên còn nhớ Mộ Chỉ Ly, vừa thấy nàng đến nhiệt tình hỏi nàng muốn cái gì.

      Mộ Chỉ Ly đem dược liệu cần cho thuốc tễ tiến trúc toàn bộ đọc ra, lão bản có chút do dự giúp Mộ Chỉ Ly kiếm dược liệu, những dược liệu này tổng cộng khiến nàng mất hai cái kim tệ, tuy rằng nhiều lắm, nhưng mà Mộ Chỉ Ly nghĩ túi tiền của mình lại ít chút cũng có chút buồn bực.

      khỏi lại nhìn đến đan dược trong ngăn tủ hỏi: “Ông chủ, đan dược này bán bao nhiêu tiền a?”

      “100 kim tệ.”

      “100 kim tệ?” Mộ Chỉ Ly líu lưỡi, này cũng quý a, nhưng lại chỉ là đan dược cấp thấp bình thường như vậy, nếu như là đan dược trân quý như thế nào nha? Dược Sư đúng là kiếm được tiền.

      “Ông chủ, giúp tôi kiếm chút ít dược liệu.” Những dược liệu này hề nghi ngờ là ít dược liệu cho đan dược cấp thấp, nàng nếu như có thể luyện chế thành công, có thể kiếm bút lớn.

      Bởi vì lần đầu tiên luyện chế, thất bại khẳng định rất cao, cho nên Mộ Chỉ Ly mỗi loại đều mua năm mươi phần, kết quả là, trong túi tiền của Mộ Chỉ Ly chỉ còn lại có hai trăm cái kim tệ …

      Luyện đan trừ bỏ dược liệu còn chưa đủ, còn cần đan lô, lúc Mộ Chỉ Ly từ trong cửa hàng đan lô ra, nàng chỉ còn lại có mấy chục kim tệ …

      Nhìn những dược liệu cùng đan lô này, Mộ Chỉ Ly thịt đau a! Khó trách Dược Sư đều là Tiền đôi lên.(tiền chất đống hay là rất nhiều tiền)

      “Nhìn bộ dáng tiền đồ của ngươi kìa, phải mấy trăm kim tệ thôi, ngươi rất tiếc tiền sao?” Thiên nhi nhịn được mở miệng .

      Mộ Chỉ Ly cũng là trừng mắt nhìn nàng liếc mắt cái: “Tiêu phải là tiền của ngươi, ngươi đương nhiên thịt đau, ta tổng cộng chỉ có chút kim tệ như vậy, ta là người nghèo! Ngươi thịt đau ngươi đưa tiền đây.”

      Nghe vậy, Thiên nhi có thể gì mà chống đỡ, nàng (là) thần thú làm gì có tiền a…

      Mộ Chỉ Ly sau khi trở về lại vào trong Thiên Sát Cổ giới, chuẩn bị từ trong sách vở tìm hiểu từng bước luyện dược cùng với các công việc hạng mục cần chú ý, nghĩ tới quyển sách kia cùng sách trong căn phòng thứ nhất giống nhau, tự động lật giấy, hơn nữa sau khi lật xong, trước mặt Mộ Chỉ Ly cũng xuất bộ cảnh tượng.

      Cảnh người luyện đan, người nọ bên luyện đan bên từng bước luyện đan, luyện đan cần tĩnh tâm, dùng linh thức của mình cảm thụ tình huống của mỗi loại dược liệu, mãi đến khi luyện được tinh hoa…

      Tất cả những thứ giống như xảy ra ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, nàng hết sức chăm chú chú ý mỗi động tác của lão nhân luyện đan cùng với mỗi nhắc nhở của cần phải chú ý những chỗ nào.

      Dần dần xem đến nhập thần, hoàn toàn đắm chìm ở trong đó, lúc Mộ Chỉ Ly tỉnh táo lại là ba ngày sau. Tuy rằng thời gian cứ trôi qua như vậy, nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại cảm thấy phi thường vui vẻ, bởi vì ở trong ba ngày này học đến chỉ là sợ là người khác ba năm đều nhất định có thể học được .

      Sau khi từ trong Thiên Sát Cổ giới ra, Mộ Chỉ Ly đơn giản ăn chút đồ ăn, ba ngày chưa ăn vẫn là rất đói bụng. Sau khi ăn xong có chút do dự xuất ra đan lô, bắt đầu luyện đan.

      Trong ba ngày này nàng luôn luôn xem vị lão nhân kia luyện đan, sau đó đắm chìm ở trong đó cảm nhận được rất nhiều bí quyết luyện đan, đối việc luyện đan coi như là nhập môn, nguyên bản nghi hoặc về quá trình luyện đan tại ở trong mắt nàng phi thường ràng, chỉ cần chính mình tự mình động thủ thể phen, nàng có tin tưởng thành công.
      fujjko thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 32: Kiếm tiền
      Sau khi khống chế tốt lửa, Mộ Chỉ Ly nhắm lại hai mắt vận dụng linh thức của mình cảm thụ dược liệu, cảm thụ hỏa lực, tựa hồ đem thân thể đều hợp cùng với đan lô thể, sau nửa canh giờ, Mộ Chỉ Ly mới mở mắt.

      Lúc này gõ nắp đan lô cái, nắp đan lô tự mình mở ra, bàn tay nhoáng lên cái, đan dược rơi vào bình bạch ngọc trong tay của nàng, nhìn đan dược trong đó, lúc này đan dược tán phát ra mùi thuốc nồng đậm.

      Nhìn nửa ngày Thiên nhi cũng nhịn được kinh ngạc: “Lần đầu tiên luyện đan liền thành công ? Nhìn ra đến nha đầu ngươi còn rất có thiên phú a?”

      Khó được nhìn đến được Thiên nhi kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly tự nhiên thể buông tha: “Cái gì kêu có thiên phú, ta chính là thiên tài Dược Sư ?” Mỗi kiện nàng đều so sánh với Thiên nhi được, tại hình như là Thiên nhi so với qua được nàng, đương nhiên hảo hảo khoe ra phen.

      Thấy Mộ Chỉ Ly bộ dáng đắc ý, Thiên nhi cũng ngại, vội hỏi : “Luyện ra mấy viên đan dược? Cho ta xem.”

      kích động này, bản thể của Thiên nhi thế nhưng ra , làm cho Mộ Chỉ Ly hoảng sợ, cũng may bản thể này phải là chân , lấy qua bình bạch ngọc tay của Mộ Chỉ Ly: “Cừ , lần đầu tiên luyện đan liền luyện ra ba viên, hơn nữa ánh sáng màu sắc này cùng với trình độ no đủ sợ là đều nhanh tiếp cận nhị phẩm Chỉ Huyết đan ?”

      Mỗi người luyện đan thủ pháp cũng giống nhau, luyện xuất đan dược tự nhiên có phân cấp bậc cao thấp thành phẩm, dược liệu giống nhau ở trong tay dược sĩ cùng dược sư luyện chế xuất đan dược cũng giống nhau, Dược Sư có thể luyện chế ra nhị phẩm đan dược, mà dược sĩ chỉ có thể đủ luyện chế ra nhất phẩm đan dược.

      Người bình thường vừa mới bắt đầu luyện dược chỉ có thể đủ xem như dược đồng, bất quá dựa theo cái nhìn của Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly sợ là trực tiếp lướt qua dược đồng trở thành dược sĩ ? Nhưng lại phải dược sĩ bình thường, là dược sĩ cách Dược Sư quá gần a.

      Ai ngờ Mộ Chỉ Ly cũng là thở dài: “Ta còn cho rằng có thể nhiều luyện chế thêm mấy viên đâu, nghĩ tới chỉ được ba viên, ta tiếp tục luyện , sau khi trải qua tự mình luyện chế có loại cảm giác mà khi quan sát có.” Nàng khi nhìn đến lão nhân kia luyện đan, luyện ra đan dược đều có thể để đầy bình bạch ngọc. Chỉ có thể nguyên liệu và tư liệu mà nàng có được vẫn kém.

      Nghe được Mộ Chỉ Ly vậy, Thiên nhi có loại xúc động muốn đánh nàng, bao nhiêu người lãng phí phần lớn dược liệu cho viên đan dược đều luyện chế được? Nha đầu kia khen ngược, luyện chế ra ba viên còn chưa đủ, bất quá nhìn thấy bộ dáng cảm thấy hứng thú kia của nàng, cũng liền trầm mặc, luyện đan cần nhất hoàn cảnh im lặng.

      Kế tiếp bảy ngày sau, Mộ Chỉ Ly cơ hồ có nghỉ qua, sau khi luyện đan mệt mỏi ngồi xuống tu luyện, tu luyện phen cảm thấy thần thanh khí sảng, sau đó liền tiếp tục luyện chế.

      Bảy ngày sau, Mộ Chỉ Ly nhìn sáu bình bạch ngọc đặt ở bên cạnh mình ngửa mặt lên trời cười to: “Ha ha, ta buôn bán lời, ta kiếm được tiền.” Mộ Chỉ Ly ánh mắt đều biến thành ký hiệu $, tất cả những thứ này đều là tiền a.

      viên 100 kim tệ, nơi này có lục bình, bình có hơn mười viên, vậy cách khác… Ha ha.”

      Thiên nhi bị tiếng cười của Mộ Chỉ Ly kinh động, nhìn đến bộ dáng Mộ Chỉ Ly ôm mấy cái bình bạch ngọc cười to cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, nếu là người khác nhìn thấy còn cho rằng nàng điên : “ phải là buôn bán lời chút sao? Ngươi có cần kích động thế ? Lúc trước biết là ai mua chút dược liệu cùng đan lô trong lòng bụng đều đau xót, tại tốt lắm?”

      Mộ Chỉ Ly trừng mắt liếc nhìn Thiên nhi cái, lời chính nghĩa : “Ngươi biết cái gì? Ngươi trải qua cảnh người nghèo thống khổ sao? Ngươi cũng phải người, tại cũng cần ăn cơm, ta thể được a!”

      “Ta trước phải đem tất cả đan dược này bán , như vậy gần nhất túi tiền của ta lại đầy lên, ta cũng có thể an tâm trở về tu luyện, có tiền bên thân cảm giác khó chịu.” Chợt Mộ Chỉ Ly vẻ mặt cao hứng ra ngoài.

      tới đan dược phường của La Thiên thành, đan dược phường ở La Thiên thành vô cùng nổi tiếng, cơ hồ mỗi thành trì đều có , dù sao Thiên Huyền Đại Lục người cần dùng đan dược rất nhiều, tuy người bình dân mua được, nhưng mà những người giàu có thường xuyên cần

      Đứng ở cửa đan dược phường, Mộ Chỉ Ly thầm than quả nhiên tầm thường, chỉ là cánh cửa này đều to gấp mấy lần so với các cửa hàng khác, làm cho người ta có cảm giác đầu tiên là trang nghiêm, đại khí, hai bên cánh cửa lớn đứng là hai đại hán lưng hùm vai gấu, nghĩ đến chắc là người bảo vệ của đan dược phường, đều đả thông tám mươi chin đường kinh mạch nhân, khoảng cách Tiên Thiên cảnh giới còn xa , ở chỗ này chỉ dung làm người gác cửa, đủ để thấy được thế lực của đan dược phường.

      Lúc này trong đan dược phường cũng có ít người xem đan dược, Mộ Chỉ Ly qua, quả nhiên trong quầy này đặt các loại đan dược tròn no, thầm nghĩ nếu như cướp bóc nơi này sợ là phát tài, nhưng cũng chỉ là chút suy nghĩ, phải biết rằng đan dược phường này là do hoàng tộc mở, có ai dám cùng quốc gia tạo phản sao?

      “Vị nương này, xin hỏi ngài cần mua cái gì?” gã tiểu nhị trẻ tuổi nhìn Mộ Chỉ Ly hỏi, hai mắt trong suốt, cũng bởi vì mỹ mạo của Mộ Chỉ Ly mà lộ ra thần thái bất nhã, nhưng ra làm cho Mộ Chỉ Ly xem trọng ít.

      “Ta phải đến mua đồ, ta là đến bán đồ.”

      biết nương muốn bán cái gì? Chúng ta đan dược phường chỉ lấy dược liệu, đan dược, đan phương cùng đan lô.” Tiểu nhị hảo tâm nhắc nhở , đan dược phường cửa hàng cũng chỉ nhận những thứ liên quan với đan dược, điểm này từ trong tên cửa hàng có thể nhìn ra.

      “Ta là đến bán đan dược .” Mộ Chỉ Ly thẳng vào vấn đề.

      “Nga?” Nghe Mộ Chỉ Ly trả lời, tiểu nhị có chút kinh ngạc, đan dược phường cũng phải có người đến bán đan dược, nhưng mà đại bộ phận đều là ít lão nhân lớn tuổi, nghĩ nương tuổi trẻ như vậy nhưng ra hiếm thấy, bất quá tiểu nhị cũng có chút do dự: “ biết nương muốn bán đan dược gì? Có thể lấy ra nhìn được chứ?”

      “Chỉ là ít đan dược cấp thấp.” Mộ Chỉ Ly vừa vừa đem sáu bình bạch ngọc đều lấy ra.

      Tiểu hỏa vừa thấy Mộ Chỉ Ly xuất ra sáu bình bạch ngọc cũng là cảm thấy kỳ quái, cầm lấy bình bạch ngọc mở ra nắp bình vừa thấy đó là ngây ngẩn cả người, trong này có hơn mười viên đan dược, mà nơi này có sáu bình bạch ngọc, này khỏi cũng quá nhiều ít .

      Ở đan dược phường công tác lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người lấy nhiều đan dược như vậy bỏ ra bán, bình thường gặp được cũng chỉ là hai viên đan dược mà thôi, nương này là hù chết người đền mạng a.

      Đặt bình bạch ngọc xuống, tiểu nhị nhìn Mộ Chỉ Ly : “ nương, số lượng này khá lớn, ta làm chủ được, xin nương chờ lát có thể chứ?”

      Thấy Mộ Chỉ Ly gật đầu, tiểu hỏa bước nhanh vào trong nội đường, rất nhanh, lão nhân khoảng năm mươi tuổi theo ra, lão nhân tuy tuổi , nhưng mà tinh thần chấn hưng, nhất là tinh quang trong ánh mắt làm cho người ta dám khinh thường.

      “Những đan dược này nương đều muốn bán sao?”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy.” Số đan dược này đối với nàng mà cũng có chỗ lợi gì, đương nhiên là đem ra bán.

      Lão nhân mở ra bình bạch ngọc, kinh ngạc phát mỗi viên đan dược đều là thượng phẩm, hơn nữa mượt mà tỳ vết, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt cũng thêm tia tìm tòi nghiên cứu, người có thể luyện chế ra đan dược này cũng dễ dàng, chẳng lẽ là vị nương trước mặt? Nhưng mà tuổi tựa hồ quá chút, bất quá cũng là nhận định cho dù phải Mộ Chỉ Ly cũng là người có quan hệ vô cùng tốt với Mộ Chỉ Ly, khi như vậy, tự nhiên là thể đắc tội.

      nương, số đan dược này lão phu toàn bộ thu mua, mỗi viên giá 150 kim tệ nương cảm thấy như thế nào?”

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 33: đường kinh mạch cuối cùng
      Nghe giá như vậy, Mộ Chỉ Ly trong lòng vui vẻ, tự nhiên cự tuyệt, nguyên bản nàng cho rằng mỗi viên chỉ có trăm kim tệ, nghĩ tới đối phương ra giá là trăm năm mươi kim tệ.

      Sau khi Mộ Chỉ Ly ra khỏi cửa của đan dược phường, túi tiền của nàng lại đầy lên, nàng tại có được mười lăm ngàn kim tệ, coi như cũng thành tư bản. Mộ gia đệ tử bình thường đúng là lấy ra nhiều tiền đến như vậy, đương nhiên những người như Mộ Khải Siêu là ngoại lệ.

      Ra khỏi đan dược phường, Mộ Chỉ Ly đến cửa hàng bán thuốc lại mua dược liệu, lần này tiền mua dược liệu so với lần trước cũng nhiều hơn ít, nhưng mà mặt Mộ Chỉ Ly cũng còn bộ dáng đau thịt.

      Nhìn đến biểu tình khinh bỉ của Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly cũng thèm để ý cười : “Có tiền, ra tay cũng hào phóng chút.”

      Có tiền, tự nhiên là đem những thứ cần mua vừa thông suốt, thuận tay mua vài bộ quần áo, đóng gói ít đồ ăn thế này mới về tới Mộ phủ, sau khi đến phòng ở của chính mình, Mộ Chỉ Ly bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu thuốc tễ tiến trúc mà mình cần tại.

      Luyện chế thuốc tễ so với luyện đan dược đơn giản hơn nhiều, dược đồng bình thường cũng có thể luyện chế, đương nhiên, giá của thuốc tễ so với đan dược cũng là cách biệt trời vực, sau khi tự mình động tay vào làm, Mộ Chỉ Ly nhìn bình thủy tinh đựng thuốc tễ màu tím tay mình, khóe miệng lộ ra chút tươi cười, thuốc này thoạt nhìn thực xinh đẹp.

      Đem thuốc tễ tiến trúc đổ vào thùng gỗ sớm chuẩn bị tốt, rất nhanh, nước biến thành màu tím trong suốt, Mộ Chỉ Ly cởi quần áo chạy vào. Nhắm lại hai mắt bắt đầu tu luyện, quả nhiên, dưới trợ giúp của thuốc tễ tiến trúc, Mộ Chỉ Ly cảm thấy Thiên Lực chung quanh mình trở nên dị thường nồng đậm.

      Nhè Thiên Lực lại lấy tốc độ cực nhanh thông qua làn da vào trong cơ thể của mình, ở hoàn cảnh như vậy, Mộ Chỉ Ly tu luyện có thể là tiến triển cực nhanh.

      Bế quan, lúc này lại bắt đầu.

      Ba tháng nhoáng lên cái mà qua, Mộ Chỉ Ly từ trong thùng gỗ ra, giờ phút này màu tím trong nước đều tiêu tán, còn lại chỉ là nước trong suốt, trong ba tháng này, nàng là lần thứ tư dùng hết thuốc tễ tiến trúc.

      Bất quá tiến bộ của nàng cũng là khả quan, bởi vì nàng đả thông được trăm lẻ bảy đường kinh mạch, chỉ còn lại có đường kinh mạch chưa đả thông, kỳ nửa tháng trước nàng cũng là như thế này, nửa tháng sau vẫn là như thế này.

      đường kinh mạch cuối cùng là khó đả thông.” Mộ Chỉ Ly khỏi cảm thán, thời gian nửa tháng đường kinh mạch đều thể đả thông.

      Trong mắt Thiên nhi cũng lộ ra mỉm cười, Mộ Chỉ Ly biết nguyên nhân, nhưng mà nàng biết, bất quá nàng muốn để Mộ Chỉ Ly tự mình tìm ra kinh ngạc phen.

      đường kinh mạch cuối cùng vốn chính là khó đả thông nhất, tương đương với 107 đường kinh mạch lúc trước khó khăn càng gia tăng, nghịch thiên tâm pháp cường đại như thế, tự nhiên cũng là có khó khăn nhất định.”

      Mộ Chỉ Ly tự nhiên biết Thiên nhi là nàng cần vội vàng xao động, điểm này nàng đương nhiên biết: “Yên tâm , Thiên nhi, ta nóng lòng cầu thành.” Kỳ nàng cảm giác được ngày nào đó gần đây nàng có thể thành công đả thông, tại chính là kém điểm như vậy, có lẽ bế quan như vậy đối với việc này còn bao nhiêu tác dụng lớn, bằng đổi phương thức khác .

      Mộ Chỉ Ly mấy ngày này qua có vẻ bình tĩnh, ở trong mắt người khác có thể người hỏi thăm, nhưng mà Mộ Chỉ Ly xem ra cũng rất là im lặng, nàng tại cần chính là hoàn cảnh này.

      ra sân, Mộ Chỉ Ly đến luyện võ trường, lúc này Hàn Mặc hẳn là còn luyện công, nàng vừa vặn qua gặp, mấy tháng chưa từng gặp qua Hàn Mặc.

      Mộ gia luyện võ trường là ở phía sau núi mở cái sân phạm vi lớn, đủ để cất chứa vạn người thành vấn đề, nàng chỉ ghé qua luyện võ trường lần, ở trong này cũng nhận lấy nhục nhã lớn, từ đó về sau nàng chưa từng quay lại nơi này.

      Lại tới nơi này, Mộ Chỉ Ly cũng là dứt bỏ cảm giác tự ti lúc trước, tương phản nàng tràn ngập tự tin, nàng tin tưởng sau khi trải qua cố gắng của bản thân, nàng siêu việt hơn những người từng giẫm lên mình.

      Mộ Chỉ Ly cách luyện võ trường cũng phải rất xa, sau nén nhang Mộ Chỉ Ly tới luyện võ trường, lúc này luyện võ trường có trăm đệ tử của Mộ gia tiến hành huấn luyện, đều là luyện tập vũ kỹ của bọn họ, xa xa có thể nghe được tiếng bọn họ hò hét.

      Nghe thanh như vậy nhưng ra làm cho tinh thần người ta rung lên, nàng cũng là có nghĩ rằng muốn học tập vũ kỹ, ở trong phòng đầu tiên của Thiên Sát Cổ giới, lúc nàng vào, trong ba quyển sách đó có quyển là vũ kỹ, nhưng mà vũ kỹ này cũng làm cho Mộ Chỉ Ly có chút đoán ra.

      Vũ kỹ tên là Vạn Nguyên Quy Nhất, Mộ Chỉ Ly tu tập tốt đoạn thời gian, nhưng mà Vạn Nguyên Quy Nhất vũ kỹ này thế nhưng chút nội dung gì về phương diện vũ đấu, ngược lại giống như là loại tâm pháp, nghiên tập lâu như vậy nàng ngay cả điểm vũ đấu kỹ xảo cũng biết, cho nên hôm nay đến luyện võ trường nhìn xem, chừng có thu hoạch nhất định.

      Mộ Chỉ Ly mới xuất , ánh mắt mọi người nhất thời xoát xoát dừng ở người nàng, dù sao Mộ Chỉ Ly ở Mộ gia có thể là người cực kỳ nổi tiếng, nhưng là nhân vật phản diện thôi.

      Nhìn thấy nàng xuất , người ở đây trong mắt đều tràn ngập hoặc trào phúng, hoặc biểu tình mỉa mai châm chọc chế giễu, duy nhất có người tâm tình hoan nghênh gặp nàng, Mộ Hàn Mặc cũng chú ý tới Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, hiển nhiên ngờ Mộ Chỉ Ly lại tới nơi này.

      Ba tháng trước, nàng cho nàng muốn bế quan sau đó là cũng chưa từng lộ diện ra, cũng chưa từng tới quấy rầy, ba tháng sau gặp lại, Mộ Hàn Mặc phát Mộ Chỉ Ly so với trước thay đổi ít, cụ thể ở chỗ nào cũng biết, diện mạo vẫn là giống nhau a, mặt vẫn là ám văn dữ tợn như vậy, nhưng mà cảm thấy so với trước kia đẹp hơn.

      Nghĩ ra nguyên nhân, Mộ Hàn Mặc cũng suy nghĩ, dù sao đây cũng là chuyện tốt phải sao? Mấy tháng thấy, có vài phần nhớ nàng, tại Mộ Chỉ Ly giống như trước gầy yếu như vậy, làn da cũng biến thành khỏe mạnh hồng nhuận, từ đáy lòng cảm thấy cao hứng.

      Mộ Chỉ Ly thấy Mộ Hàn Mặc cười với nàng, mặt cũng từ từ lộ ra chút tươi cười, mỗi lần nhìn đến Mộ Hàn Mặc nàng đều cảm nhận được ấm áp lâu có, bởi vì ai tình đối với nàng, cho nên phần ấm áp này mới có vẻ dị thường trân quý.

      Nhưng mà, loại thời điểm này luôn có người có mắt xuất phá hư khí.

      “Này người xấu xí như thế nào chạy đến nơi này, nhìn là đáng ghét.”

      “Chẳng lẽ nàng còn muốn đến học tập vũ kỹ sao? Ai chẳng biết nàng là phế vật thể tu luyện a, chạy đến đây quả thực chính là tự rước lấy nhục.”

      “Phỏng chừng là xem chúng ta bình thường huấn luyện quá nhàm chán , đến làm trò vui cho chúng ta, ha ha.”

      “Ta xem a, ta chỉ cần ngón tay có thể đem nàng đánh tới ngã mặt đất đứng dậy được”
      fujjko thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 34: Xung đột ở luyện võ trường
      Từng câu từng câu trào phúng truyền vào trong tai của Mộ Chỉ Ly, nhưng sắc mặt nàng chút biến hóa, đối với những lời này bình tĩnh giống như nghe thấy.

      Nghe được lời của mọi người, Mộ Hàn Mặc cũng là nhíu mày, sau khi trải qua nhiều lần nếm thử, cũng biết làm cho những người này câm miệng là có khả năng, nếu Chỉ Ly để ý tới bọn họ, cũng cần để ý tới.

      đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly : “Chỉ Ly, ngươi sao lại đến nơi này? Bế quan xong sao?” cảm thấy gần đây trong khoảng thời gian này người Chỉ Ly xuất ít bí mật, nếu như thể tu luyện, vậy bế quan kia là vì cái gì?

      “Xem như xong , gần đây sống như thế nào? Ta hôm nay mới dừng lại bế quan cho nên đến xem ngươi.” mặt Mộ Chỉ Ly lộ vẻ tươi cười nhu hòa, ở Mộ gia to như vậy, nàng chỉ coi Mộ Hàn Mặc là thân nhân duy nhất của mình.

      “Ta còn phải như vậy? Khoảng cách đại hội gia tộc càng ngày càng gần, mọi người trong khoảng thời gian này đều luyện tập thực khắc khổ, nương của ta cũng mỗi ngày thúc giục ta luyện, hi vọng đến lúc đó có thể có biểu tốt.” đến này, mặt Mộ Hàn Mặc đột nhiên lộ ra ý mừng: “Nếu như ta đến lúc đó biểu tốt, có thể bảo hộ ngươi.”

      Nghĩ đến lần trước gặp gia chủ, lần đó thúc thủ vô lực, đến giờ vẫn thể tiêu tan, cái loại cảm giác bất lực này làm cho người ta phát điên, hi vọng loại chuyện này lại phát sinh, may mắn lần trước Chỉ Ly cũng có bị trừng phạt gì nghiêm khắc.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất ấm áp, bất luận tương lai như thế nào, Mộ Hàn Mặc có phần tâm này đối với nàng mà cũng đủ rồi, từ trong lòng xuất ra bình bạch ngọc đưa cho Mộ Hàn Mặc: “Cái này cho ngươi.”

      Nhìn bình bạch ngọc trong tay, mặt Mộ Hàn Mặc có chút nghi hoặc, nhưng mà khi mở nắp bình ra nhìn xong trong mắt che kín khiếp sợ, đem nắp bình đóng lại tốt để ngừa người khác thấy, đem Mộ Chỉ Ly kéo đến bên: “Chỉ Ly, ngươi làm sao có thể có đan dược? Cái này giá trị xa xỉ a.”

      còn nhớ lúc trước Mộ Khải Siêu được thưởng cho là viên đan dược chọc ít người hâm mộ, nhưng mà Chỉ Ly thế nhưng cho lọ? Này khỏi cũng quá khoa trương chút ?

      Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cười : “Ha ha, tặng cho ngươi, hôm nay ta đến cũng là muốn học tập vũ kỹ .”

      Thấy Mộ Chỉ Ly sang chuyện khác, Mộ Hàn Mặc cũng liền thuận thế hề hỏi: “Học tập vũ kỹ? Học tập vũ kỹ nhất định phải đạt tới hậu thiên cảnh giới mới có thể, ngươi?”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ta đạt tới hậu thiên cảnh giới.”

      Tuy rằng Mộ Hàn Mặc sớm đoán được, nhưng mà nghe Mộ Chỉ Ly chính mồm thừa nhận vẫn là nhịn được kinh ngạc phen, tựa hồ mấy ngày nay Chỉ Ly biến hóa quá lớn chút. Mộ Tài chết, khi đối mặt với gia chủ chất vấn sợ hãi, đến bây giờ vào hậu thiên cảnh giới, còn đưa cho nhiều đan dược như vậy, tất cả mặt ngoài của Mộ Chỉ Ly cùng trước kia xảy ra biến hóa lớn.

      Mộ Chỉ Ly đến trước mặt Ngũ thúc : “Ngũ thúc, ta cũng muốn học tập vũ kỹ.”

      Ngũ thúc nhìn Mộ Chỉ Ly trầm mặc lát : “Chỉ Ly, ngươi hẳn là biết chỉ có vào hậu thiên cảnh giới mới có thể học tập vũ kỹ.” Ngũ thúc lúc trước cùng phụ thân của Mộ Chỉ Ly quan hệ khá tốt, cho nên đối với Mộ Chỉ Ly cũng xấu.

      “Ta tại vào hậu thiên cảnh giới.”

      Lời này vừa ra, các đệ tử khác cũng cười ha ha đứng lên: “Ta có nghe sai , phế vật này thế nhưng nàng vào hậu thiên cảnh giới.”

      “Ai chẳng biết nàng đan điền có vấn đề, hấp thu được Thiên Lực, làm sao có thể vào hậu thiên cảnh giới.”

      “Nàng nếu vào hậu thiên cảnh giới, ta sớm là Tiên Thiên cao thủ.”

      “Các ngươi bậy bạ gì đó, Chỉ Ly nàng vào hậu thiên cảnh giới chính là vào, các ngươi cũng phải là hậu thiên cảnh giới sao? Có cái tư cách gì cười Chỉ Ly?” Mộ Hàn Mặc nhịn được mở miệng mắng.

      Mọi người nghĩ tới Mộ Hàn Mặc thế nhưng mắng bọn họ, Mộ Thiếu Tu chửi : “Được Mộ Hàn Mặc ngươi, vì cái phế vật như vậy xuất đầu, là đầu óc hỏng , ta cho ngươi, hoặc là ngươi liền ngoan ngoãn gì, bằng ngươi về sau liền cùng phế vật kia giống nhau bị người mắng chửi .”

      “Ngươi cái gì vậy, ngụm cái phế vật .” Mộ Hàn Mặc xông lên đánh nhau với Mộ Thiếu Tu.

      Mộ Thiếu Tu, Mộ gia hệ Lục thiếu gia, so với Mộ Khải Siêu cũng chỉ lớn hơn mấy tháng mà thôi, nhưng mà theo phía sau Mộ Khải Siêu, Mộ Chỉ Ly đắc tội Mộ Khải Siêu, tự nhiên nghĩ biện pháp đối phó Mộ Chỉ Ly.

      Mộ Khải Siêu chào hỏi qua cùng , trong đại hội gia tộc, đem hết toàn lực đối phó Mộ Chỉ Ly, lúc này thấy Mộ Hàn Mặc thế nhưng cùng tranh cãi, đương nhiên thoái nhượng.

      Hai người thực lực vốn là tương đương với nhau, lúc này tác dụng của vũ kỹ hiển lộ ra.

      Chỉ thấy Mộ Hàn Mặc hai tay quỷ dị dao động, giống như gợn sóng trong nước, có xu thế kéo dài dứt, còn Mộ Thiếu Tu lại hoàn toàn tương phản, sử dụng là Liệt Dương chưởng, quyền chưởng trong đó chứa khí kình ( khí thế mạnh mẽ) thể địch nổi.

      cương nhu, mọi người chỉ nghe thấy từng trận tiếng thét, đây cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nhìn thấy người khác sử dụng vũ kỹ, uy lực thể tưởng tượng nổi.

      Trong lúc nhất thời, hai người thực lực tương xứng, nhưng mà Mộ Chỉ Ly cũng ngạc nhiên phát kiện. Từ trong quyền cước của bọn họ, nàng cảm thấy chính mình thế nhưng đối với hai loại vũ kỹ này có lý giải sâu đậm, tựa hồ có thể hoàn toàn hiểu biết chỗ yếu điểm cùng với tinh túy của hai loại vũ kỹ này.

      Đây là loại cảm thụ rất kỳ quái, giống như sớm vô tự thông, tuy rằng cho tới bây giờ mới gặp được vũ kỹ bí tịch, nhưng mà nàng lại cảm thấy chính mình hiểu.

      Càng tiếp tục nhìn càng là kinh ngạc thấy chính mình đối vũ kỹ hiểu được, trong bất tri bất giác, Mộ Chỉ Ly tay trái giống như Mộ Hàn Mặc sóng gió quỷ dị nổi lên, trong đó còn có thể đủ nghe được từng trận tiếng nước chảy, mà nàng tựa hồ chìm vào loại ý cảnh, mà tay phải của nàng còn lại nắm nổi lên nắm đấm, từng đợt cương liệt hỏa diễm nổ vang từ giữa truyền ra.

      Nàng thế nhưng đồng thời biểu diễn ra hai loại vũ kỹ. Các đệ tử khác đều chú ý hai người đánh nhau, nhưng ra có chú ý Mộ Chỉ Ly, nhưng mà Ngũ thúc cũng phát , trong mắt tràn đầy sắc kinh hãi. Trong lúc nhất thời đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ, nhìn chuyện căn bản có thể lại xảy ra, nhưng xảy ra.

      tin tưởng Mộ Chỉ Ly tiến vào hậu thiên cảnh giới, nhớ Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ từng học qua hai môn vũ kỹ này, như vậy nàng là như thế nào có thể biểu diễn ra? Theo ánh mắt Mộ Chỉ Ly nhìn lại, Mộ Hàn Mặc cùng Mộ Thiếu Tu hai người sử dụng vũ kỹ chính là hai loại này sao?

      ý tưởng thể tin ở trong đầu Ngũ thúc dâng lên: chẳng lẽ nàng là nhìn hai người bọn họ thi triển liền chính mình tự học sao?

      Ngũ thúc cực lực cho chính mình, đó là chuyện có khả năng, nhưng mà trong đầu lại nhịn được nghĩ, trừ bỏ nguyên nhân này ra căn bản là tìm thấy nguyên nhân khác…

      Mộ Chỉ Ly đắm chìm ở trong loại cảm giác này, chỉ cảm thấy hết thảy đều trở nên linh đứng lên, trong đầu nàng chỉ có hai loại cảnh vật, thủy cùng hỏa, hai loại cực hạn hoàn toàn tương phản lại bị nàng dung hợp làm .
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :