(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.3 - Chương 59: Năng lượng màu đen
      Nghe được lời của Phong Hàn…, Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp: “Yên tâm sư phụ, con hiểu.”

      ” Phong Hàn lên tiếng , trong gian phòng cuối cùng cũng chỉ có môn vũ kỹ Phượng Vũ Cửu Thiên này, mà cả điện Chu Tước lấy môn vũ kỹ này làm căn bản.

      Mộ Chỉ Ly bước vào, sau khi nàng vào cửa phòng kia trong nháy mắt đóng lại. Quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, Mộ Chỉ Ly lúc này mới xoay đầu lại nhìn về hết thảy phía trước .

      Phong Hàn ở trước cửa phòng híp mắt nhìn hồi, chợt xoay người rời . Này Phượng Vũ Cửu Thiên muốn tìm hiểu cũng dễ dàng, ngay cả là sư phụ cũng có biện pháp tiến hành tìm hiểu được.

      Phượng Vũ Cửu Thiên này, cửa vũ kỹ này cực kỳ thần kỳ, trước rất nhiều người đều thể tìm hiểu, cho dù là tìm hiểu được nhưng khả năng tìm hiểu chiêu thức cũng giống nhau , cách sử dụng khác nhau, bởi vì mỗi người đối mặt trạng huống cũng giống nhau.

      Dưới loại tình huống này, nếu hướng dẫn chút thường đưa đến hiệu quả trái ngược.

      Phượng Vũ Cửu Thiên, cửa vũ kỹ này có chín chiêu, nhưng là ở trong lịch sử của Thần Quyết Cung, hiểu thấu đáo chiêu thức nhiều nhất cũng bất quá tám chiêu mà thôi, trong ngày thường hiểu thấu đáo năm chiêu cũng rất là khó lường rồi, thậm chí có người chỉ có thể tìm hiểu được chiêu.

      Mọi kỳ tích đều ở người Mộ Chỉ Ly sinh ra, biết lần này Chỉ Ly biểu như thế nào. Nghĩ tới đây, mặt Phong Hàn cũng lộ ra tia nụ cười nhợt nhạt, tin tưởng nha đầu Chỉ Ly, dù sao nha đầu này căn bản là cần có người bên cạnh vì nàng quan tâm những thứ gì, nàng vốn có thể đem mọi chuyện xử lý vô cùng tốt.

      Mộ Chỉ Ly đánh giá gian phòng kia, cả gian phòng lộ ra vẻ vô cùng vắng vẻ trừ ngay chính giữa có tấm bia đá đỏ như lửa ngoài ra còn có vật gì khác. Tấm bia đá thể tích coi là lớn, chiếm diện tích bất quá thước mà thôi, cũng chính vì vậy mới làm cho cả căn phòng lộ ra vẻ vô cùng trống trải.

      Tấm bia đá tọa lạc ở đài cao, màu đỏ như máu của tấm bia đá thoạt nhìn có hiệu quả dao động lòng người, tấm bia đá lại có khắc con Phượng Hoàng rất sống động, phảng phất giống như tùy thời sống dậy, mỗi cái lông chim điêu khắc hoàn mỹ và tinh sảo, nhất là thần thái của Phượng Hoàng càng làm cho người ta thể tin tưởng đây chỉ là tấm bia đá.

      Chỉ cảm thấy con chim phượng hoàng này như bay lên,ngọn lửa màu đỏ lại càng vì Phượng Hoàng tăng thêm phần bén nhọn cùng kinh sợ, thời điểm Mộ Chỉ Ly đánh giá tấm bia đá lộ ra vẻ cực kỳ khó khăn.

      Đó là loại áp bách khó lên lời, loại áp bách này giống như uy nghiêm bẩm sinh lúc cấp đối mặt với cấp dưới , thậm chí ở trước mặt tấm bia đá Thiên Lực trong cơ thể nàng lưu động trở nên chậm chạp ít. . . . . .

      Trong mắt Mộ Chỉ Ly đầy vẻ kinh hãi, so với tấm bia đá nàng gặp ở chiến trường Thiên Huyền, tấm bia đá này cường đại hơn nhiều. . . . . . Nàng có thể cảm nhận được trong đó tản mát ra cảm giác tang thương, loại cảm giác tang thương cảm cần bao nhiêu năm mới có thể có, Mộ Chỉ Ly khỏi cảm khái.

      Ở phía trước tấm bia đá xa có chỗ bồ đoàn (đệm hương bồ: đệm hình tròn làm bằng lá hương bồ), hiển nhiên là để cho người ngồi xuống khi dùng. Cảm khái lát sau, Mộ Chỉ Ly cũng có tiếp tục lãng phí thời gian, mang theo vẻ tôn kính tâm tình ở bồ đoàn ngồi xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

      Linh thức hướng tấm bia đá lan tràn , song linh thức Mộ Chỉ Ly lại chỉ có thể tới bên ngoài tấm bia đá, cũng là cách nào tiến vào, phảng phất như có loại lực lượng vô hình mạnh mẽ ngăn cản bên ngoài, nhúc nhích được nửa bước.

      Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng có gấp gáp. Nếu là dễ dàng như vậy mà …, điện Chu Tước cũng chỉ có cực ít người có thể tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên. Chẳng qua là đến tột cùng như thế nào mới có thể tìm hiểu mới là mấu chốt.

      Kế tiếp, linh thức Mộ Chỉ Ly chính là ngừng thử như thế nào mới có thể làm cho linh thức tiến vào trong tấm bia đá, dưới loại tình huống này thời gian trôi qua cực nhanh, trong chớp mắt chính là qua thời gian bảy ngày.

      Ở nơi này trong thời gian bảy ngày, Mộ Chỉ Ly hầu như có nghỉ ngơi, ở nơi này trong quá trình nàng phát chút rất là kì lạ, tinh thần lực tới tấm bia đá càng về sau tốc độ tiêu hao cực nhanh, mặc dù lấy linh thức của nàng cũng khong duy trì được mấy lần, hoàn toàn bị tiêu hao hết.

      Cho nên thời gian bảy ngày này có thể nàng phần lớn thời giờ cũng là ở khôi phục linh thức, tuy điểm này làm cho người ta đáng tiếc, nhưng đối với Mộ Chỉ Ly giống như trước có chỗ tốt, bởi vì linh thức của nàng ở chỗ này tăng trưởng tốc độ nhanh hơn, so với ở bên ngoài nhanh gấp ba lần.

      Hiệu quả như vậy truyền sợ là phải hù đến ít người, sau khi hiểu điểm này Mộ Chỉ Ly còn để ý nữa , mỗi ngày đều ngừng tái diễn, dù sao linh thức cũng có tác dụng .

      Thời điểm đối chiến cùng Thư Dao nếu phải linh thức của nàng đủ cường đại mà …, sợ là thua triệt triệt để để rồi, từ đó nàng cũng là biết được ràng tác dụng của linh thức trọng yếu đến cỡ nào, cho nên chuyện tăng lên linh thức cũng được nàng rất chú trọng.

      Hôm nay vừa lúc có cơ hội này, nàng tự nhiên thể buông tha.

      tháng sau.

      Mộ Chỉ Ly biết đây là thứ mấy nàng thử nhích tới gần Phượng Vũ Cửu Thiên rồi, linh thức của nàng từ vừa mới bắt đầu tăng trưởng tốc độ rất nhanh đến bây giờ tốc độ chậm lại cùng bình thường khác, điều này chứng minh nếu tiếp tục nữa đối với linh thức của nàng có chỗ tốt gì.

      Nhìn trước mắt tấm bia đá, Mộ Chỉ Ly trước mặt lộ ra tia bất đắc dĩ, dường như bất luận nàng dùng cái dạng phương thức gì đến gần tấm bia đá, tấm bia đá này chính là thờ ơ, căn bản là cách nào tiến vào. Điều này khỏi làm nàng có loại cảm giác bị thất bại, khó có thể tin mình cùng Phượng Vũ Cửu Thiên vô duyên?

      Dĩ nhiên, loại ý nghĩ này chẳng qua là xuất trong nháy mắt thôi, sau khắc chính là bị Mộ Chỉ Ly mạnh mẽ bóp tắt . Nàng Mộ Chỉ Ly cho tới bây giờ phải là dễ dàng là người chịu thất bại, há lại đơn giản như vậy liền buông tha?

      Những người khác có thể, nàng tin tưởng mình cũng là có thể !

      Phong Hàn nghe chấp hồi báo, Chỉ Ly vào tháng, cũng là như cũ ra ngoài, sau đó chính là lộ ra tia nghi hoặc.

      Dựa theo tình trạng trước kia, hiểu thấu đáo Phượng Vũ Cửu Thiên chỉ có tháng, sau khi đến tháng bất luận là tìm hiểu thành công hay , đệ tử vào cũng bị đưa ra . Bọn họ mặc dù biết đây tột cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng cho tới nay đều là như vậy.

      Đại môn kia ở thời gian tháng tự động mở ra, nhưng là hôm nay qua thời gian tháng, đại môn thế nhưng chưa mở, hơn nữa bên trong cũng có truyền ra chút tiếng động nào, điều này là có chút kỳ quái.

      Trương chấp nhíu mày : “Điều này là quá kỳ quái, qua nhiều năm như vậy còn chưa từng có xuất qua trạng huống (tình trạng) như vậy. Điện chủ, ngươi có cần xem xét ?” Vốn là có đệ tử tiến vào tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên tiến hành hồi báo , nhưng là tháng thời gian cửa mở ra giống với lúc trước, huống chi người này lại là đệ tử mà Điện chủ cực kỳ coi trọng.

      Nghe vậy, Phing Hàn do dự chút cũng là khoát tay : “ cần, chuyện này nên truyền , nếu là có cái gì xảy ra lập tức cho ta biết.” Tình trạng lần này mặc dù rất là kỳ quái, ngay cả cũng chưa từng thấy, nhưng là cảm thấy ở người nha đầu Mộ Chỉ Ly này dù phát sinh cái gì dường như cũng phải là khó mà hiểu .

      Dù sao Mộ Chỉ Ly biểu hôm nay cũng kỳ tích rồi, nha đầu này rất ít khi biểu bình thường quá? Chẳng qua là chuyện này quá kỳ quái, nếu là truyền sợ là phải dẫn tới ít đàm luận, ở kết quả cuối cùng lúc chưa ra hay là để cho những người khác biết đến tốt.

      “Dạ!” Trương chấp gật đầu , nếu Điện chủ quyết định như vậy, tự nhiên là muốn tuân thủ.

      Mặc dù khong có quan hệ gì với Mộ Chỉ Ly, nhưng cũng biết nha đầu này vì điện Chu Tước tranh dành ít thể diện, tự nhiên cũng hi vọng nha đầu này có thể tốt , hi vọng lần này có chuyện gì.

      Mộ Chỉ Ly lại lần đem linh thức nhích tới gần Phượng Vũ Cửu Thiên, song cùng bình thường bất đồng, Phượng Vũ Cửu Thiên cũng là phan xại lại tia linh thức, thế nhưng trực tiếp tiến vào trong đầu Mộ Chỉ Ly, tốc độ cực nhanh làm cho nàng căn bản cũng có khả năng phản kích.

      Phượng Vũ Cửu Thiên là rất cường hãn, dù đây chỉ là tia linh thức nhoi, nhưng là đối với Mộ Chỉ Ly mà cũng là cực kỳ khổng lồ, nàng chỉ cảm thấy trong đầu của mình đột nhiên nổ tung phen, bắt đầu hỗn loạn lên.

      Khóe miệng Mộ Chỉ Ly bắt đầu tràn ra máu tươi, chỉ cảm thấy cả đại não phảng phất giống như phải là của mình, đau đớn tê tâm liệt phế làm cho người ta khó mà chịu được, trong đầu mảnh hỗn loạn, mọi hình ảnh lên chút cũng nhìn .

      mặt nổi gân xanh, nếu là có người thấy bộ dáng tại của Mộ Chỉ Ly sợ là phải kinh hãi ra lời, bởi vì lúc này Mộ Chỉ Ly hoàn toàn thay đổi, đầu tóc rối bời, thất khiếu* (Thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng)chảy máu, sắc mặt trắng bệt cắt còn giọt máu nào. . . . . .

      Thời điểm máu mắt Mộ Chỉ ly rớt xuống Thiên Sát Cổ Giới ngón tay đột nhiên lóng lánh chút, tia ánh sáng màu đen từ trong đó chậm rãi ra, theo ngón tay Mộ Chỉ Ly tiến vào bên trong cơ thể, tiến vào trong đầu của nàng. . . . . .

      Sau khi xuất năng lượng màu đen, trước tiên chính là đuổi theo năng lượng màu đỏ quấn quanh , lúc trước năng lượng màu đỏ mạnh mẽ vô cùng nhưng ở thời điểm nhìn thấy năng lượng màu đen phảng phất như thấy cái gì cực kỳ khủng bố, cuống quít muốn rời khỏi, song năng lượng màu đen cũng là trong nháy mắt đem nó ăn mòn . . . . .

      Mộ Chỉ Ly cũng biết qua thời gian bao lâu, dưới loại đau đớn kịch liệt này, chỉ cảm thấy có cái chết mới là giải thoát cảm giác này, chẳng qua là nàng thể làm như vậy. Mặc dù linh thức cũng ràng, nhưng là nàng lại biết nàng nhất định phải sống, nàng cũng phải là chỉ có mình.

      Làm Mộ Chỉ Ly tỉnh lại, nàng cả người giống như từ trong nước ra ngoài, hoàn toàn thấm ướt. Cả người đầy dẫy loại cảm giác vô lực, song nàng cũng có thời gian để ý đây hết thảy, lập tức chính là điều tra lên não bộ của mình .

      Vừa mới kiểm tra, nàng cũng là khỏi há to miệng, mặt tràn đầy bất khả tư nghị: “Điều này sao có thể?” Linh thức của nàng lại tăng trưởng lên gấp đôi, đây quả thực làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.

      Khó có thể là bởi vì linh thức màu đỏ kia mới có thể làm cho linh thức của mình lớn ra gấp đôi, nếu là như thế mà …, cho dù đấu lại lần nữa nàng cũng nguyện ý. Chẳng qua là Mộ Chỉ Ly cảm thấy cũng phải là đơn giản như vậy, nàng lại nhớ được ràng, lúc trước linh thức màu đỏ kia là mang theo tính công kích , lúc bị linh thức màu đỏ ảnh hưởng, linh thức của nàng gần như hỏng mất, làm sao có thể mang đến tốt như vậy?

      Nhưng là trừ lần đó ra cũng là có những lý do khác rồi, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra đây?

      Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly nghi ngờ, năng lượng màu đen của Thiên Sát Cổ Giới cũng là tự chủ nhảy lên xuống. . .

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.3 - Chương 60: Ngày tháng thoi đưa
      Nhìn tấm bia đá màu đỏ trước mắt có chút biến hóa nào , Mộ Chỉ Ly khỏi lộ ra tia bất đắc dĩ. tháng thời gian, nàng lại có chút nào tiến bộ, thậm chí mới vừa rồi linh thức của mình thiếu chút nữa bị hủy.

      Này Phượng Vũ Cửu Thiên tìm hiểu khó khăn rất lớn, làm cho nàng khỏi hoài nghi phương pháp tìm hiểu của mình có phải hay sai lầm, chẳng qua là trừ cái phương pháp này cũng chưa có những phương pháp nào khác.

      phải thừa nhận mới vừa rồi cái loại thống khổ kia quả nhiên là khắc cốt ghi tâm, đổi lại bất luận kẻ nào cũng nghĩ lại nếm thử lần. Dù sao đấu lại lần nữa mà …, nàng cũng biết mình còn có hay có vận khí tốt như vậy có thể bảo vệ linh thức.

      Đến tột cùng thử hay là thử, Mộ Chỉ Ly trầm ngâm lát sau cắn răng, lần nữa phân ra tia linh thức chậm rãi nhích tới gần tấm bia đá. Lần này so với lúc trước , Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ càng thêm cẩn thận, cũng ai biết lần này nếm thử kết quả là cái gì, nhưng là nếu là cứ như vậy buông tha nàng tuyệt đối cam tâm.

      Linh thức cách tấm bia đá càng ngày càng gần, Mộ Chỉ Ly trong mắt cũng là nhiều hơn tia ngưng trọng, song ở thời điểm linh thức Mộ Chỉ Ly tới tấm bia đá, tấm bia đá cũng là có phát động công kích.

      Phát điểm này, Mộ Chỉ Ly khỏi đem linh thức lần nữa hướng trong tấm bia đá thâm nhập vào, song, kết quả lại ngoài ý liệu của nàng, bởi vì linh thức của nàng lại có bị ngăn cản chút nào khi tiến vào trung tâm Phượng Vũ Cửu Thiên.

      Điều này sao có thể? Trước mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia kinh ngạc, này làm sao đột nhiên có thể tiến vào, chẳng lẽ lúc trước linh thức là khảo nghiệm? Cũng có thời gian lo những thứ này, Mộ Chỉ Ly kinh ngạc trong nháy mắt bị vui sướng thay thế, linh thức hướng bên trong Phượng Vũ Cửu Thiên tràn ngập .

      Nàng chỉ cảm thấy mình tiến vào trong cung điện màu đỏ như máu, nơi này xung quanh toàn là ngọn lửa cháy, ngọn lửa màu đỏ đem trọn cung điện nhuộm đẫm thành thế giới hỏa hồng sắc *( đỏ như lửa), trong đó pho tượng Phượng Hoàng lại càng như ngọn lửa khổng lồ .

      Màu đỏ pho tượng Phượng Hoàng cùng màu đỏ tấm bia đá điêu khắc giống nhau như đúc, nhưng là Mộ Chỉ Ly lúc này lại đột nhiên phát đó cũng phải Phượng Hoàng bình thường, đúng như danh tự của điện Chu Tước , đây là Chu Tước. Chu Tước chính là Phượng Hoàng tôn quý, có thể là vương giả của Phượng Hoàng.

      Từ khi bắt đầu sinh ra người chính là hỏa diễm thiêu đốt, mà ngọn lửa này theo đến hết cuộc đời, cài này trở thành tiêu chí của Phượng Hoàng

      Cảm nhận được nhiệt lượng xung quanh, trước mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia sợ hãi than. Phải biết rằng nàng tấn nhập vào bên trong Phượng Vũ Cửu Thiên chỉ là luồng linh thức mà thôi, nhưng là linh thức của nàng lại có thể cảm nhận được cảm giác nóng rực này, chẳng lẽ ngọn lửa này đối với linh thức cũng có thể tiến hành thiêu đốt? Nếu là như thế mà …, khỏi quá kinh khủng chút.

      Mang theo tia kính ý Mộ Chỉ Ly hướng pho tượng Chu Tước thi lễ cái, nơi này là địa phương của Chu Tước, mà nàng lại càng đến đây học hỏi kinh nghiệm , đương nhiên muốn cùng kỳ chủ*(chủ nhân kỳ tài) chào hỏi.

      Rồi sau đó, Mộ Chỉ Ly lúc này mới đem tầm mắt chuyển dời đến những địa phương khác, xung quanh trừ hừng hực Liệt Hỏa còn có cửa lớn, cửa lớm màu đỏ rực khí thế hào hùng, mang theo vẻ đồ sộ, phảng phất tại nơi đó đứng im biết bao nhiêu năm.

      Mộ Chỉ Ly chậm rãi tiêu sái đến trước cửa lớn, lúc này mới phát cửa lớn lúc này cũng phải là đóng chặt lại , mà là có tồn tại cái khe, từ trong đó có thể thấy được tia ánh sáng bên trong.

      Thấy thế, có chút nào do dự nàng chính là đưa tay đẩy cửa lớn ra.

      Song nàng cũng là biết ở thời điểm đẩy ra đại môn , ánh mắt Chu Tước kia lại là chớp động xuống.

      “Ầm” đại môn cực kỳ dầy cộm nặng nề, ngay cả đẩy ra đều tốn bao nhiêu khí lực, nhưng Mô Chỉ Ly lai thành công mở ra.

      Đại môn cứng rắn mở ra, tầm mắt Mộ Chỉ Ly chính là bị bảng hiệu viết chữ treo ở chính đường trong điện kia hấp dẫn, bởi vì đó viết tên của chiêu thức thứu nhất, đương nhiên đó là —— Phượng Vũ Cửu Thiên: Phượng Vương Đề!

      Lúc trươc trận chiến cùng Uyển Vận, nàng ta thi triển chiêu này nàng nhưng là khắc sâu ấn tượng vô cùng, mặc dù chẳng qua là Phượng Vũ Cửu Thiên chiêu thức thứ nhất uy lực cũng cường hãn đến loại tình trạng này, chiêu thức tiếp theo uy lực lại càng cần phải . Đây cũng chính là nguyên nhân Mộ Chỉ Ly đối với Phượng Vũ Cửu Thiên tràn đầy khát vọng, học xong Phượng Vũ Cửu Thiên thực lực của nàng nhất định có thể đủ để tăng lên bậc.

      Nội dung chiêu thức thứ nhất của Phượng Vũ Cửu Thiên này cũng phải là ghi tạc trong thư tịch (sách vở), mà là khắc vào vách tường cả đại điện, thậm chí phía dưới còn có mưu đồ (hình vẽ) bày ra, thể nghi ngờ là để làm cho người ta có thể hiễu hơn . Mà lúc này Mộ Chỉ Ly cũng là phát ở phía sau đại điện cũng có cái đại môn giống như trước.

      Xem ra nội dung chiêu thức thứ hai Phượng Vũ Cửu Thiên hẳn là phải đẩy ra cánh cửa lớn thứ hai này mới có thể học tập được, mà trong đại điện tổng cộng có chín cánh cửa, là thần kỳ.

      Nếu biết kế tiếp nên làm như thế nào, Mộ Chỉ Ly cũng là yên tâm bắt đầu nghiên tập *(nghiên cứu, học tập) Phượng Vũ Cửu Thiên chiêu thức thứ nhất – Phượng Vương Đề . Sau khi tinh tế đọc xong, Mộ Chỉ Ly lúc này mới phát chỗ khó khăn tu luyện, mặc dù phía dưới có đồ giải có bị che dấu, nếu là có mưu đồ bày ra mà …, sợ là cho dù mọi người có thể vào, đoán chừng cũng học được.

      Những văn tự (chữ viết) khó hiểu này vừa nhìn liền biết là vũ kỹ từ viễn cổ lưu truyền xuống, bởi vì … này chút ít văn tự cũng là văn tự cổ đại, muốn hiểu cũng phải cần ít thời gian. riêng như thế, ở chỗ ghi chép phương thức tu luyện cũng là cực kỳ kỳ lạ, bất quá Mộ Chỉ Ly cũng sớm chuẩn bị tâm tư xong, con đường tăng lên thực lực nếu như tốn rất nhiều thời gian cũng mất cái gì cả.

      Mộ Chỉ Ly lẳng lặng ngồi dưới đất, nghiên cứu theo phương pháp tu luyện phía , lần ngồi xuống này chính là ba ngày.

      Trong thời gian ba ngày, Mộ Chỉ Ly giống như pho tượng dường như có động đậy, ánh mắt lại càng nhìn chằm chằm vào văn tự phía , giống như lão tăng nhập định.

      Ba ngày sau, Mộ Chỉ Ly đột nhiên đứng lên. Nhìn văn tự phía , lúc này ở trong mắt của nàng những đồ giải kia nối liền thành những động tác liên tiếp, khóe miệng tự chủ vung lên nụ cười: “ ra là như vậy, ta hiểu được.”

      Lần nữa nhìn lên bảng hiệu kia cái chính là chút do dự nào hướng cánh cửa lớn thứ hai tới, cánh cửa lớn thứ hai nàng như cũ tốn quá nhiều khí lực,khi cánh cửa lớn thứ hai mở ra thấy bên trong hậu điện quả bất kỳ nhiên chính là chiêu thức thứ hai của Phượng Vũ Cửu Thiên.

      Trong cái đại điện thứ hai, Mộ Chỉ Ly đợi bảy ngày.

      Cái đại điện thứ ba, Mộ Chỉ Ly đợi nửa tháng.

      Cái đại điện thứ tư, Mộ Chỉ Ly đợi tháng.

      Đại điện thứ năm, Mộ Chỉ Ly đợi ba tháng.

      Đại điện Thứ sáu, Mộ Chỉ Ly đợi nửa năm.

      Đại điện thứ bảy, Mộ Chỉ Ly đợi năm.

      Đại điện thứ tám, Mộ Chỉ Ly đợi ba năm.

      Mộ Chỉ Ly nhìn cánh cửa thứ chín trước mắt, trong mắt tràn đầy kiên định. Đây là cái đại môn cuối cùng, chỉ cần nàng có thể đem chiêu thức thứ chín học xong là nàng có thể rời khỏi đây.

      Nàng nhớ mình đến tột cùng ở trong này đợi bao lâu, ở nơi này chỉ có chính người là nàng, nàng căn bản là nhớ thời gian trôi qua, bất quá nàng cũng ràng có ít nhất mấy năm. Lúc trước vào nàng căn bản nghĩ tới mình thế nhưng lại vào thời gian lâu như vậy, thậm chí nàng sớm biết như vậy nàng lựa chọn vào.

      Dù sao thời gian mấy năm này nàng làm được rất nhiều chuyện, thể nghi ngờ mà đối với nàng thời gian là quý giá nhất , mà cái vũ kỹ này lại xài mất nhiều thời gian như vậy , khỏi có có chút mất mát, thời gian mấy năm còn biết bên ngoài phát sinh biến hóa như thế nào.

      Lúc trước nàng từng nghĩ trực tiếp rời khỏi đây, nhưng là nàng lại phát mình phảng phất giống như là bị khóa ở bên trong, căn bản cách nào rời , chỉ có thể về phía trước lại thể về sau.

      Sau khi phát điểm này, nàng cũng là hoàn toàn bỏ ý niệm rời trong đầu. như vậy, vậy hãy để cho nàng đem cái đại môn cuối cùng mở ra rồi sau đó rời ! Ngay tại lúc này, cảm xúc vội vàng chẳng những có chút trợ giúp nào, thậm chí còn làm chậm tiến trình của nàng.

      Chẳng qua là mở ra phiến đại môn thứ chín này trình độ khó khăn vượt quá tưởng tượng của nàng, nàng căn bản là cách nào rung chuyển, hôm nay đại môn càng ngày càng trầm trọng , mà đại môn thứ chín giống như ngọn núi lớn khó mà rung chuyển.

      tháng sau.

      Mộ Chỉ Ly thử đủ loại phương thức, cũng là cách nào rung chuyển chút nào, ngay cả đám khe hở đều thể thấy. Nếu là Mộ Chỉ Ly đoán lầm mà …, đây cũng là theo lời sư phụ mỗi người đủ khả năng lĩnh ngộ đến chiêu thức bất đồng.

      Thời điểm lúc nàng mở ra phiến đại môn thứ tám mặc dù cũng có khó khăn rất lớn, nhưng cùng đại môn lúc trước giống nhau: ở giữa đều có được đạo khe hở tinh tế, mà phiến đại môn thứ chín cũng là hoàn toàn giống.

      Lúc này, trong điện Chu Tước.

      Phong Hàn nhìn Trương chấp trước mặt hỏi: “Vũ kỹ đường Chỉ Ly có động tĩnh gì ?” Chỉ Ly vào gần hai tháng rồi, vẫn cũng chưa từng ra ngoài. Phải biết rằng bọn họ ai cũng chưa từng thấy có đệ tử có thể ở trong đó đợi thời gian lâu như vậy, bọn họ lo lắng hơn là Phượng Vũ Cửu Thiên xuất trạng huống gì mà đưa đến loại kết quả này.

      Trương chấp lắc đầu: “ điểm động tĩnh cũng có, giống như là có ai, bất quá đại môn kia bị phong tỏa, Mộ Chỉ Ly nhất định ở trong đó.” đến đây, Trương chấp đột nhiên lời xoay chuyển : “Điện chủ, chúng ta có muốn hay chọn dùng biện pháp gì?”

      Nghe vậy, trước mặt Phong Hàn lộ ra tia suy tư, chuyện này đúng là có chút kỳ quái rồi, đây là gấp đôi thời gian kỳ hạn rồi, thực tại có chút kỳ quái, chỉ hy vọng có cái gì ngoài ý muốn.

      “Đợi thêm thời gian ngắn nữa, nếu nàng còn ra chúng ta lại nghĩ biện pháp.” Phong Hàn lên tiếng , đưa ra cái quyết định này cũng là cực kỳ khó khăn , mặc dù dưới tình huống như vậy, hay là lựa chọn tin tưởng Mộ Chỉ Ly.

      Nếu đối với nha đầu Chỉ Ly cũng là loại kỳ ngộ mà …, bọn họ trước chẳng phải là phá hư? chừng còn có thể tạo thành ảnh hưởng lớn, vì thế chỉ có chữ là “chờ”..

      Trương chấp gật đầu, nhưng trong lòng tràn đầy giải thích được. thể hiểu tại sao chuyện này kỳ quái như thế rồi, Điện chủ còn phải đợi thời gian ngắn. Mộ Chỉ Ly phải là đệ tử mà điện chủ coi trọng nhất sao? Tiếp tục như vậy tính nguy hiểm cũng phải là lớn bình thường a.

      . . . . . .

      Nếu là Mộ Chỉ Ly biết bên ngoài bất quá là mới qua gần hai tháng mà …, vậy nét mặt của nàng cực kỳ đặc sắc.

      Phượng Vũ Cửu Thiên trong tấm bia đá.

      Mộ Chỉ Ly nhìn đại môn trước mắt, trong lòng có loại cảm giác bị thất bại khó lên lời , nàng thử suốt năm thời gian, cũng là chút tiến bộ nào. Ở nơi này trong thời gian năm bất luận cái phương pháp gì nàng cũng thử qua rồi, nhưng có chút hiệu quả nào.

      “Lại nếm thử lần cuối cùng nữa sao!” Mộ Chỉ Ly chậm rãi , nàng cũng phải là lựa chọn buông tha, mà là lựa chọn sáng suốt. Ở thế giới này, luôn luôn có ít đồ vật chiếm được, như vậy nàng cũng phải làm cưỡng cầu quá đáng.

      Chậm rãi đứng lên, vận khởi lực lượng toàn thân thúc đẩy đại môn kia, mỗi ngày đều nếm thử tay Mộ Chỉ Ly ma sát ra máu tươi, mặc dù tốc độ khôi phục của nàng rất nhanh nhưng vẫn ngăn cản nổi tốc độ tay bị thương, cho nên vết thương càng ngày càng nhiều.

      Bởi vì dùng hết khí lực, cái trán Mộ Chỉ Ly rỉ ra từng giọt mồ hôi hột, môi đỏ mọng bị cắn đến trắng bệch, song đại môn trước mặt cũng là như cũ có chút nào biến hóa.

      Trong lòng thở dài tiếng, cuối cùng là được a, song ở thòi điểm Mộ Chỉ Ly chuẩn bị buông tha, Thiên Sát Cổ Giới trong tay cũng là lóng lánh chút, đạo năng lượng màu đen mắt thường có thể thấy được từ trong giới chỉ (nhẫn) sáp nhập vào trong tay của nàng, nhất thời Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy lực lượng cả người giống như là dùng hết, còn giống lúc trước cái loại cảm giác vô lực.

      Có cổ lực lượng này, Mộ Chỉ Ly chính là nhất tác cổ khí*( tiếng trống làm tinh thần hăng hái) đẩy hướng cánh cửa thứ chín! Song, cánh cửa thứ chín này như núi cao có biện pháp rung chuyển nay xuất nới lỏng.

      “Ùng ùng!”

      Tiếng vang khổng lồ nặng nề truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, mặt khỏi nở nụ cười, cuối cùng cũng thành công! Thời điểm nàng chuẩn bị buông tha thành công ngoài dự tính! Phiến đại môn thứ chín chậm rãi mở ra, nàng lại càng trực tiếp vào đại điện thứ chín.

      Trải qua thời gian lâu như vậy, nàng rốt cục thành công tới, quá trình này dễ dàng.

      Tầm mắt tự chủ chuyển đến Thiên sát Cổ Giới ngón tay, mình có thể mở ra đại môn này hoàn toàn là bởi vì Thiên Sát Cổ giới, nếu phải là nhờ có nó mình bây giờ sợ là ảm nhiên (chán nản) rời .

      Trong đầu khỏi hồi tưởng lại ban đầu mình bị linh thức trong Phượng Vũ Cửu Thiên công kích, mặc dù ngay lúc đó ý thức rất mơ hồ, rất nhiều chuyện cũng nhớ được ràng lắm, nhưng khi thấy năng lượng màu đen quỷ dị này nàng cảm thấy dường như thấy qua nó.

      Nàng xác định trước kia cho tới bây giờ nàng đều chưa từng thấy đến, nghĩ như thế nàng chính là phát chỉ có khả năng, đó chính là lúc trước thời điểm linh thức của mình bị phá hư cũng là năng lượng màu đen này trợ giúp mình, bởi vậy tính ra hết thảy chuyện tình trở nên hợp lý hoá, bao gồm nàng tại sao có thể bình an vô tiến vào trung tâm Phượng Vũ Cửu Thiên.

      Cái Thiên sát Cổ giới này mang mình tới Thiên Đại Lục Huyền đến tột cùng là bảo bối như thế nào, bên trong chỉ có đủ loại bảo bối để cho người ta điên cuồng còn có năng lượng màu đen quỷ dị này, có chỗ nào mà tồn tại loại mê hoặc .

      Vuốt Thiên Sát Cổ Giới, Mộ Chỉ Ly khỏi cảm khái Thiên Sát Cổ Giới này theo mình bao nhiêu năm mà mình căn bản là hiểu được nó , ngay cả điểm cũng hiểu . Nàng chỉ hiểu Thiên Sát Cổ giới chẳng qua là chỉ cung cấp cho nàng các loại trợ giúp thôi, nàng chứng kiến Thiên Sát Cổ Giới này rất thần kỳ, đến tột cùng tại sao mình lại bị dẫn tới cái thế giới này , nàng phát dường như có quá nhiều bí mà nàng biết.

      Loại tâm tình này cũng có ảnh hưởng Mộ Chỉ Ly bao lâu, nàng rất nhanh khôi phục trạng thái, nhìn Thiên Sát Cổ Giới tràn đầy lòng tin : “ ngày nào đó ta hiểu hết thảy nguyên do!”

      Trong chớp mắt, ba năm qua, thời điểm Mộ Chỉ Ly đứng lên lần nữa, trong mắt của nàng xuất tia tang thương.

      Ở nơi tuổi tác giới hạn và hiu quạnh, nàng chỉ cảm thấy bản thân của mình xảy ra rất nhiều biến hóa, so với trước kia càng nhiều hơn tia trầm ổn cùng cơ trí, suy tư chuyện cũng trở nên càng thành thục hơn, đây cũng là thời gian lột xác.

      Các chiêu thức Phượng Vũ Cửu Thiên bị nàng học xong toàn bộ, nhưng là mặt nàng cũng có toát ra ý mừng, hôm nay nàng hoàn toàn có thể làm được hỉ nộ lộ.

      Chậm rãi hướng bên ngoài tới, thời điểm nàng học xong toàn bộ, tất cả đại môn chính là đồng thời mở ra, làm cho nàng có thể thuận lợi rời khỏi tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên . . . . . .

      Phong Hàn và Trương chấp cùng nhau tới trước điện Vũ Kỹ, Chỉ Ly tiến vào thời gian ba tháng, mà trong thời gian ba tháng này có chút tiếng động nào truyền ra, thậm chí thanh hít thở cũng nghe được.

      Đợi đến thời điểm ba tháng, Phong Hàn cũng có cách nào thuyết phục mình chờ được nữa, nếu là Chỉ Ly ở bên trong xuất chuyện gì nguy hiểm, loại tình huống này quá tầm thường, từ khi điện Chu Tước bắt đầu xuất còn chưa từng có phát sinh quá chuyện như vậy.

      Hai người rất nhanh tới điện Vũ Kỹ, tới gian phòng cuối cùng, Phong Hàn xem xét phen, quả nhiên đại môn bị phong tỏa , căn bản cách nào tiến vào.

      Thời điểm có người vào tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên, cửa này cũng bị phong tỏa. Bởi vì thời điểm đệ tử tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên là dùng linh thức của mình để tiến hành tìm hiểu , lại là lúc phòng hộ của thân thể bọn họ là yếu ớt nhất , nếu là có người tiến vào mà …, bọn họ liền cực kỳ nguy hiểm, cho nên mới có phong tỏa như vậy.

      Cho dù thân là Điện chủ điện Chu Tước cũng có biện pháp giải trừ phong tỏa, muốn giải trừ phương pháp xử lí cũng chỉ có , mạnh mẽ phá hủy, khi mạnh mẽ phá hủy mà …, đệ tử tìm hiểu cũng bị ảnh hưởng mà có thể tiếp tục.

      Nhìn phong tỏa trước mắt, Phong Hàn khẽ nhíu mày, chợt Thiên Lực trong cơ thể cũng là trong nháy mắt quay cuồng, phong tỏa cũng dễ dàng phá giải, coi như là cũng phí ít khí lực.

      Trương chấp khỏi lui về phía sau mấy bước, điện chủ xuất thủ uy thế cực mạnh, là chấp thực lực mặc dù tệ, nhưng ở trước mặt Điện chủ coi là cái gì cả.

      Trong tay Phong Hàn đầy dẫy nồng nặc năng lượng, Thiên Lực tinh thuần và nồng nặc gần như đạt đến trạng thái dịch (lỏng), phải biết rằng thiên lực của bọn chẳng qua đều là trạng thái khí mà thôi, nếu ngưng kết đến trạng thái dịch trình độ trở nên kinh khủng đến cỡ nào.

      Làm thời điểm Mộ Chỉ Ly mở ra đại môn, chính là thấy được chưởng của Phong Hàn hướng nàng đánh tới, tuy kịp đề phòng nhìn thấy màn này, Mộ Chỉ Ly cũng là ngây ngẩn cả người. Phản ứng của nàng tốc độ cực nhanh, thân hình vừa động chính là chợt lui mấy thước.

      Nàng nhưng là có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ kia,nếu là bị đánh trúng mà …, nàng sợ là trực tiếp bị tàn phế. . . . . .

      Phong Hàn cũng là thấy Mộ Chỉ Ly, lập tức chính là thu tay về, mà năng lượng khổng lồ kia cũng là trong nháy mắt biến mất sạch , kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly: “Chỉ Ly nha đầu, con có chuyện gì chứ?”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nghi ngờ : “Con làm sao có chuyện gì?”

      Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly chút việc cũng có, Phong Hàn cũng là yên tâm, khoát tay : “ có chuyện gì là tốt rồi, nếu có chuyện gì vì sao con tiến vào thời gian dài như vậy cũng chưa từng ra ngoài? Vi sư còn lo lắng con gặp được cái gì ngoài ý muốn.”

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.3 - Chương 61: Tính toán của Mộ Dật thần
      mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia bất đắc dĩ: “Con cũng vậy nghĩ tới lại vào thời gian lâu như vậy, sư phụ, hôm nay qua bao nhiêu năm?” Ngược lại nàng cũng nghĩ ra, nhưng luôn có cơ hội mà thôi

      “Bao nhiêu năm?” Phong Hàn nghi ngờ lên tiếng: “Con vào mới được ba tháng.”

      Nghe thấy lời của Phong Hàn…, Mộ Chỉ Ly mở to hai mắt nhìn: “Con tiến vào mới có ba tháng? Làm sao có thể?” Nàng ở bên trong ngây người gần như mười năm, làm sao có thể mới ba tháng?

      Trương chấp bên nghe thầy trò hai người cũng cảm thấy trán đổ mồ hôi, này vào thời gian ba tháng cũng để cho bọn họ gấp đến độ được muốn phá cửa mà vào rồi, nếu là mấy năm thời gian mà …, điện Chu Tước sợ là biến thành trong bốn điện đứng thứ nhất từ dưới lên.

      “Chính xác là ba tháng, chẳng lẽ con ở bên trong đó qua vài năm?” Trước tiên Phong Hàn chính là nghe ra đầu mối trong giọng của Mộ Chỉ Ly, nếu phải vì vậy mà …, nét mặt của nàng cũng kinh ngạc như thế.

      Phải biết rằng tâm tính của Mộ Chỉ Ly rất tốt, nếu phải kinh ngạc tới cực điểm mà …, quả quyết lộ ra vẻ mặt như thế .

      Nghe được lời khẳng định của Phong Hàn, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy bình thường trở lại: “ nghĩ tới bên ngoài bất quá là ba tháng thời gian, mà con ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên ngây người gần như mười năm.”Như hạ được gánh nặng, ngay cả chuyện giọng cũng nhàng ít.

      “Khó trách con ở bên trong ngây người thời gian lâu như vậy.” Trong mắt Phong Hàn giống như chợt hiểu ra nhiều hơn trước, tình huống mỗi người vào lúc gặp được cũng là bất đồng , bất quá tình huống của Mộ Chỉ Ly tại cũng là lần đầu tiên nghe , nghĩ đến chính là bởi vì ở bên trong dạo chơi thời gian dài, cho nên thời gian bên ngoài cũng qua ba tháng: “ như thế, con tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên rồi?”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu, mặt dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy bình tĩnh, tia vui sướng hoặc hưng phấn hay cảm xúc dao động. Mặc dù thời gian bên ngoài bất quá mới ba tháng, nhưng đối với nàng mà cũng là chân chính qua mười năm, nàng trải qua cảm giác tịch cũng phải là người bình thường có thể nhận thức, đối với nàng chính là tôi luyện tâm trí, cũng phải là người bình thường có thể hiểu .

      Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly gật đầu, Phong Hàn lộ ra vẻ rất là hài lòng. Đệ tử của có gì để mà , dường như cho tới bây giờ có nhìn thấy thất bại của nàng, là người từng trải tự nhiên cho là đây hết thảy cũng là vận khí và thiên phú của Mộ Chỉ Ly, ở trong đó có trả giá, cố gắng khó mà tưởng tượng ra được.

      Mặc dù Mộ Chỉ Ly chỉ hời hợt quá trình bên trong, nhưng là lại biết người ở bên trong khôn cùng và tịch trong mười năm, đủ để cho người ta nổi điên. . . . . . Song, chuyện này chẳng những có đối với nàng tạo thành chút ảnh hưởng nào, ngược lại còn giúp ích cho nàng.

      Tùy ý hai câu, đồ chính là rời điện Vũ Kỹ, chi tiết vấn đề đợi sau khi bọn họ trở về từ từ thương lượng, Trương chấp lại là tiếp tục canh chừng tại điện Vũ Kỹ .

      theo Phong Hàn đường trở về, lần nữa thấy đệ tử điện Chu Tước, nghe được thanh bọn họ trò chuyện, cười đùa ,nhưng trong lòng Mộ Chỉ Ly lại chợt hiểu ra có loại cảm giác thân thiết. Có lẽ là quá lâu có nghe được tiếng người sao, thời điểm lần nữa nghe được luôn có chút mừng rỡ.

      Bên trong nhà.

      Phong Hàn cười giải thích: “Từ lúc điện Chu Tước bắt đầu sáng lập, còn chưa từng có bất kỳ gã đệ tử vào tìm hiểu hao tốn thời gian ba tháng, dĩ vãng bọn họ mỗi người bất luận thành công hay đều chỉ có tầm tháng thời gian chính là ra ngoài, mặc dù bọn họ muốn ra ngoài cũng thể ra ngoài.

      So ra mà ba tháng thời gian quá dài, lo lắng ngươi xảy ra điều gì ngoài ý muốn cho nên mới chuẩn bị phá vỡ phong tỏa.” Hôm nay nghĩ đến cũng may đợi lâu hơn hai tháng, nếu đó chính là có lòng tốt làm thành chuyện xấu.

      Nghe vậy, tới đây Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu được lúc mình mở cửa chứng kiến đến màn kia là chuyện gì xảy ra.

      “Đa tạ sư phụ quan tâm.” Mộ Chỉ Ly khóe miệng tràn ra tia cười yếu ớt: “Lần này ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên kinh nghiệm đúng là làm cho người ta khó mà quên, bất quá thu hoạch cũng ít”

      Nàng ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên như cũ vẫn tiến hành tu luyện, mặc dù phần lớn thời gian đều tiến hành nghiên tập, bất quá thời gian nàng tu luyện như thế nào cũng so sánh với ba tháng thời gian nhiều hơn rất nhiều, như vậy tính ra đây đối với nàng cũng là rất tốt. Dù sao ở nơi đây thời gian trôi qua so sánh với bên ngoài chậm hơn, nhưng là tốc độ tu luyện lại cũng chậm hơn so với bên ngoài.

      Phong Hàn gật đầu, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chính là phát khí tức của nàng lần nữa tăng cường ít, nhưng là bây giờ quan tâm hơn cũng là vấn đề khác: “Chỉ Ly, con lĩnh ngộ Phượng Vũ Cửu Thiên mấy chiêu thức?”

      Qua nhiều năm như vậy, các đệ tử của điện Chu Tước lĩnh ngộ được chiêu thức cực ít, chiêu thức lĩnh ngộ càng nhiều, đối với điện Chu Tước bọn họ cũng là có lợi hơn. Dù sao bốn điện so sánh với nhau chỉ là thực lực bên ngoài, mà ở cả phương diện các đệ tử so đấu vũ kỹ của bổn điện nữa. cực kỳ tò mò Chỉ Ly ở bên trong Phượng Vũ Cửu Thiên có thành tựu như thế nào.

      Mộ Chỉ Ly nhìn bộ dáng vội vàng kia của Phong Hàn, đáy mắt xẹt qua tia ba động, biết sư phụ đối với mọi chuyện rất bình tĩnh, nhưng đối với chuyện tình của điện Chu Tước lộ ra vẻ vô cùng quan tâm, lập tức chính là lên tiếng : “Chín chiêu đều lĩnh ngộ.”

      “Nha” Phong Hàn gật đầu cười , song sau khắc vẻ mặt của Phong Hàn cũng là giật mình, mở to hai mắt nhìn : “Chín chiêu? Ta có nghe lầm chứ?”

      “Sư phụ, ngài có nghe lầm.” Mộ Chỉ Ly cười lần nữa xác nhận.

      “Này, đây quả thực bất khả tư nghị! Trong lịch sử điện Chu Tước trừ vị Điện chủ đầu tiên ra, có bất kỳ người đem chín chiêu toàn bộ lĩnh ngộ, coi như là ta cũng vậy bất quá là lĩnh ngộ tám chiêu mà thôi, nhưng chiêu cuối cùng bất luận như thế nào đều lĩnh ngộ được.” Phong Hàn kinh ngạc lên tiếng, thể trách đối với chuyện này bình tĩnh, chủ yếu là Mộ Chỉ Ly làm ra chuyện làm cho người ta bình tĩnh được a.

      “Mặc dù chiêu thức đều lĩnh ngộ, nhưng lại tốn gần như mười năm thời gian. . . . . .” Giọng của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh có sóng, cùng so sánh với thời gian này, nàng đem chín chiêu toàn bộ đều lĩnh ngộ cũng là chuyện bình thường.

      Phong Hàn nghe thấy Mộ Chỉ Ly ý tại ngôn ngoại, vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly lời thấm thía : “Chỉ Ly nha đầu, ta nghĩ con còn biết trình độ cường hãn của chiêu thứ chin của Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu có thể ta tình nguyện bỏ thời gian hai mươi năm để học xong chiêu thứ chín này, sau này con .

      Con làm được rất tốt, đổi lại là người bình thường tốn nhiều thời gian hơn con nhiều , phải biết rằng những đệ tử khác tìm hiểu nhiều nhất bất quá cũng năm chiêu thôi. Hãy cố gắng cho tốt, con tuyệt đối có thể xa hơn.”

      “Đa tạ sư phụ chỉ dạy, con nhất định .” Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy kiên định, nàng nhất định kiên định hết con đường mình chọn.

      . . . . . .

      Phong Hàn cùng Mộ Chỉ Ly ít chuyện, là để cho Mộ Chỉ Ly đừng coi bản thân mình, người tu luyện thực lực càng mạnh, thời gian sống cũng là càng dài, cho nên ở việc tu luyện lần bế quan mười năm cũng coi như là có gì, chỉ cần có thể tăng lên thực lực, hết thảy cũng là đáng giá .

      Mộ Chỉ Ly ở nơi này trong mười năm, tâm tính trở nên trầm ổn thành thục đúng là tệ, nhưng thể phủ nhận cũng có chút ảnh hưởng của mặt trái, nhưng trải qua phen trao đổi cùng với Phong Hàn, tình huống mặt trái cũng nhạt bớt nhiều. . . . . .

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly trở lại trong nhà mình, Thiên Nhi, Mộ Dật Thần cùng A Vũ cũng có ở nhà, vậy bọn họ tu luyện. kể từ khi Mộ Chỉ Ly tiến vào điện Chu Tước, cùng các sư huynh đệ tu luyện cùng nhau cũng bất quá chỉ lần mà thôi, những lúc khác bọn họ là làm chuyện của mình, hoàn toàn có trói buộc.

      Gần trưa, Thiên Nhi mới trở về, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly phía trước cũng là lộ ra nụ cười: “Ngươi có thể tính trở lại, lần này chính là ba tháng, nếu phải Điện chủ Phong Hàn cho ta biết ngươi ở đây tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên mà …, chúng ta liền nên nghĩ đến ngươi mất tích.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly trận lúng túng: “Lúc ấy ta cũng vậy nghĩ tới tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên lại tốn thời gian lâu như vậy. . . . . .” Lúc ấy nhất thời cao hứng chính là theo sư phụ trước nếm thử tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên, ai ngờ đến thời gian hẳn là như thế dài, cũng may sư phụ báo cho Thiên Nhi, cho thấy sư phụ chu đáo hơn nàng nhiều

      Chỉ là trải qua biến hóa mười năm này, nàng tin tưởng mình sau này tái phạm sai lầm như vậy.

      Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly lúng túng, Thiên nhi bật cười: “Tốt lắm, ta trêu chọc ngươi. Ta biết ngươi ở đây địa phương nào, Mộ Dật Thần còn có thể biết sao? Phải biết rằng giữa các ngươi vẫn có liên lạc .”

      Trong lúc hai người chuyện, Mộ Dật Thần và A Vũ cũng là đến, sau khi bọn họ biết Mộ Chỉ Ly trở về trước tiên chính là chạy tới.

      “Tỷ”

      “Mộ nương”

      Mộ Chỉ Ly mỉm cười gật đầu: “Các ngươi gần đây tốt ?”

      “Tốt, chúng ta có thể có cái gì tốt?” Mộ Dật Thần cười , thấy Mộ Chỉ Ly rất là an tâm, dù sao từ khi bắt đầu xuất cái thế giới này chưa bao giờ rời khỏi Mộ Chỉ Ly.

      Sau khi hàn huyên, Mộ Chỉ Ly chính là phát ánh mắt Mộ Dật Thần có chút lóe lên, này nhưng giống bình thường, lập tức lên tiếng hỏi: “Dật Thần, đệ nhưng là có chuyện gì muốn ?”

      Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần hơi chút chần chờ chính là gật đầu đáp: “Tỷ, ta có kiện tình muốn với tỷ.”

      A Vũ còn thầm than Mộ Chỉ Ly tâm tư linh hoạt, lập tức là có thể nhìn ra Mộ Dật Thần có tâm .

      , giữa chúng ta còn cần ấp a ấp úng sao?” Mộ Chỉ Ly mỉm cười , nàng đem Mộ Dật Thần làm thành thân đệ đệ của mình, liên lạc tâm linh giữ bọn họ giống như là cùng loại với huyết mạch tương dung cảm giác thân thiết mãnh liệt.

      “Là như vậy, lúc trước ta chính là tính toán cùng A Vũ chuyến về tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, về thân thế của ta còn có rất nhiều chuyện cũng biết , hôm nay ta đây hóa thành hình người, thực lực coi là có thển trở về xem xét thế nào.

      Hơn nữa sau khi trở về, A Vũ nếu là huyết mạch của ta tiến hành thức tỉnh mà …, thực lực của ta là có thể tăng lên bậc nữa, lấy thực lực hôm nay của ta giúp được tỷ cái gì, nếu là huyết mạch thức tỉnh rồi mà …, kia liền giống với lúc trước.

      Tin tưởng bao lâu nữa tỷ chính là muốn xây dựng lại Thiên môn, ta hết sức sớm trở lại, đợi đến khi đó tin tưởng ta có thể trợ giúp tỷ nhiều hơn.” Mộ Dật Thần tràn đầy chân thành , lòng hi vọng mình có thể giúp Mộ Chỉ Ly.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.3 - Chương 62: Ngày trao đổi bốn điện
      Nghe xong lời của Mộ Dật Thần…, Mộ Chỉ Ly cũng là hồi lâu chưa từng chuyện. trong buổi chuyện này từng câu từng chữ nhắc tới cũng là nàng, Dật Thần là muốn trợ giúp mình cho nên mới làm cái quyết định này, cho tới nay Dật Thần đều giúp nàng chiếu cố rất nhiều, hôm nay đồng dạng là vì nàng quyết định tộc Hồi Khiếu Nguyệt Thiên Lang, nàng làm sao mà cảm động.

      Nàng vẫn rất ràng bọn căn bản là biết ràng tình huống của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang hôm nay, ai biết tại có hay Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương khác xuất , nếu là có mà …, chuyến trở về này của Mộ Dật Thần chính là nguy hiểm nặng nề, dù vậy vẫn lựa chọn trở về như cũ.

      Mộ Chỉ Ly có lòng muốn hỏi thăm tin tức về phương diện này, chẳng qua là Khiếu Nguyệt Thiên Lang là chủng tộc cao quý như vậy, tin tức của bọn làm sao dễ dàng thám thính đến như vậy ? Thậm chí ở Đại Lục Thiên Huyền mọi người cũng biết lắm địa điểm của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang ở nơi nào, bọn họ luôn là xuất quỷ nhập thần.

      Nghĩ đến nơi bọn tụ tập nhất định có tồn tại phong ấn cường đại, tàng vô cùng tốt, cũng chính vì vậy mà bọn họ mới có thể vẫn cách nào phát địa điểm kia tồn tại. Cũng may có A Vũ , ít nhất có thể bảo đảm bọn họ có thể trở về, về phần những thứ khác ngay cả A Vũ cũng tốt.

      Dù sao ở chiến trường Thiên Huyền ngây người nhiều năm như vậy, hôm nay ai biết tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang là bộ dáng như thế nào.

      Thấy Mộ Chỉ Ly hồi lâu chưa từng chuyện, Mộ Dật Thần mặt khỏi lên vẻ khẩn trương: “Tỷ?”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nhìn sâu Mộ Dật Thần cái: “Dật Thần, chuyến này quá mức nguy hiểm, đợi thực lực mạnh hơn chút nữa an toàn hơn chút.” Nàng ủng hộ Mộ Dật Thần Hồi chuyến tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, dù sao đời Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương nhưng là bị phong ấn trở thành sủng, chuyện như vậy là quá kỳ quái.

      thế giới này cao thủ thực lực Thiên Huyền cảnh phần lớn trong mắt cũng là xa thể chạm, nhưng là ở tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang mà …, cao thủ như thế sợ là tuyệt đối ít, nếu là bọn họ muốn hạ thủ đối với Mộ Dật Thần mà …, Dật Thần có thể bị nguy hiểm.

      Khóe miệng Mộ Dật Thần giương lên nụ cười nhợt nhạt, khiến cho khuôn mặt tuấn càng thêm đẹp trai, cùng lúc đó cổ tự tin cũng là lan ra, khí phách vương giả tỏa ra đến mức cao nhất.

      Đây là kiêu ngạo, làm đời vương giả kiêu ngạo. dễ dàng lùi bước: “Tỷ, yên tâm , ta bảo vệ mình tốt, nhất định bình yên vô trở về gặp tỷ.” nhất định trở lại cùng tỷ tỷ cùng nhau hoàn thành chuyện này, Mộ Dật Thần nhất định trở nên mạnh mẻ trở lại !

      Nhìn bộ dáng Mộ Dật Thần tự tin, sau khắc khóe miệng Mộ Chỉ Ly gợi lên vẻ nụ cười: “Tỷ ủng hộ đệ, hãy nhớ đệ đáp ứng chuyện của ta.” đường nàng tới nơi này cũng là vượt qua đủ loại khó khăn, tin tưởng chờ lúc Mộ Dật Thần từ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang trở lại nhất định trở nên cường đại hơn so với trước kia.

      A Vũ thở phào nhõm, may là Mộ Chỉ Ly đáp ứng a. Lúc trước thời điểm nghe Mộ Dật Thần muốn trở về tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang làm cho kích động muốn chết, nhiều năm như vậy có chút ít tưởng niệm rồi, biết chút ít bằng hữu ngày xưa còn ở đó hay , càng hi vọng hơn là thân phận Mộ Dật Thần có thể được khẳng định, đối với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang mà Thiên Lang Vương quan trọng cần cũng biết.

      biết nếu là Mộ Chỉ Ly chịu đáp ứng, Mộ Dật Thần đoán chừng trong thời gian ngắn liền lựa chọn trước. Cũng may Mộ nương đáp ứng, lúc này chuyện tình cũng là thuận lợi.

      Thiên Nhi đứng ở bên cái gì cũng , chẳng qua là cặp con ngươi linh động kia vẫn là dừng lại ở người Mộ Dật Thần. nghĩ tới Mộ Dật Thần phải rời đột nhiên như vậy, làm cho nàng kịp chuẩn bị.

      “Nếu quyết định muốn , Ta liền xuất phát sớm. Ngày mai liền lên đường, ta có sống ở đây, tỷ phải chiếu cố kỹ bản thân mình.” Mộ Dật Thần chậm rãi , trong lời tràn đầy quan tâm, đối với Mộ Chỉ Ly là người trọng yếu nhất, trong mắt cho dù là tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng quan trọng bằng Mộ Chỉ Ly.

      Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ta nhất định , chúng ta chờ đệ trở lại.” xong, Mộ Chỉ Ly quay đầu nhìn A Vũ : “A Vũ, Dật Thần đối với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang có nhiều chuyện tình cũng hiểu , ngươi phải quan tâm nhiều hơn.”

      Nghe vậy, A Vũ nhanh chóng đáp: “Điểm này ngươi có thể yên tâm, ta thề chết theo Thiên Lang Vương , chỉ cần có ta tuyệt đối gặp chuyện may.”

      Nghe được A Vũ bảo đảm, Mộ Chỉ Ly cũng là khẽ yên tâm chút. A Vũ cùng bọn họ sống thời gian dài như vậy nàng cũng có thể nhìn ra A Vũ là tâm theo Mộ Dật Thần, hại .

      Sau khi cùng Mộ Chỉ Ly xong tính toán, Mộ Dật Thần chính là chuẩn bị rời , song lúc này Mộ Dật Thần cũng là đột nhiên nhìn Thiên Nhi : “Ngu Long, ta , ngươi hãy chiếu cố mình cho tốt.”

      Lúc này giọng của Mộ Dật Thần thêm tia ôn nhu, Thiên Nhi nghe thấy chấn động. Trong mắt mang theo tia kinh ngạc nhìn Mộ Dật Thần, lại thấy đến trong mắt của có tia nỡ: “Ngươi con sói ngu xuẩn này nên cẩn thận chút, sớm chút trở lại nếu ta ngay cả người để gây lộn đều có.”

      Mộ Dật Thần trước mặt lộ ra tia cười yếu ớt: “Ta nhất định trở lại.” Vừa xong, nhìn Thiên Nhi cái, cùng A Vũ xoay người rời .

      Thiên nhi đứng ở tại chỗ nhìn bóng lưng Mộ Dật Thần, đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút khó chịu. Nàng cũng biết đây là cái cảm giác gì, bất quá nàng lại biết nàng cũng thích cảm giác như vậy. . . . . .

      Mộ Chỉ Ly nhìn biểu giữa Mộ Dật Thần và Thiên nhi, trong lòng có thêm tia hiểu . Xem ra hai người này cũng bỏ được thói quan cãi nhau, trước kia thời điểm ở chung chỗ phát được, hôm nay tách ra cảm giác này chính là đặc biệt ràng. Có lẽ chờ Dật Thần sau khi trở về quan hệ giữa hai người có chút biến hóa sao, chỉ hy vọng ngày đó có thể sớm đến.

      Sau khi Mộ Dật Thần cùng Phong Hàn có chuyện muốn làm, Phong Hàn cũng có cự tuyệt. có thể nhìn ra được Mộ Dật Thần này đơn giản, từ thời điểm lần đầu tiên gặp mặt nhìn ra. Chuyện này Chỉ Ly cũng biết, người trẻ tuổi có ý nghĩ của người trẻ tuổi, cũng muốn ngăn trở những thứ này.

      giống như phát cái vấn đề, mấy người bên cạnh Chỉ Ly thực lực cũng yếu. Bất luận là Thiên nhi, A Vũ hay là Mộ Dật Thần này, người nào, cái nào là nhân vật đơn giản. Nhất là Thiên nhi, ngay cả cũng cách nào nhìn thấu thực lực của nàng. có thể nhìn ra được ba người này lấy Mộ Chỉ Ly làm trung tâm , chẳng qua là nghĩ ra Mộ Chỉ Ly tuổi còn trẻ làm sao có thể khiến những người này nguyện ý theo bên cạnh nàng.

      Phải biết rằng đây cũng phải là người bình thường có thể làm được , trước thực lực của ba người này cực mạnh, bọn họ còn trẻ như vậy tâm cao khí ngạo là tất nhiên, nhưng là bọn họ lại nguyện ý theo bên người Mộ Chỉ Ly, này còn kỳ quái sao?

      Nha đầu Chỉ Ly này đơn giản, mặc dù biết ở người của nàng đến tột cùng chuyện gì xảy ra, nhưng là lại có thể cảm nhận được người nha đầu này lưng đeo ít áp lực, nếu phải là áp lực cực lớn mà …, nàng ất tu luyện đến mức muốn sống là từ đâu tới. Nếu nàng ấy muốn tự với mình, cũng hỏi nhiều.

      Sau khi Mộ Dật Thần , hết thảy dường như cũng có biến hóa quá lớn, nhưng cũng có biến hóa . Thiên Nhi thỉnh thoảng nhớ tới người cùng nàng đấu võ mồm, suy đoán bây giờ thế nào.

      Mộ Chỉ Ly bận rộn như cũ, bận rộn làm cho nàng cũng có thời gian suy nghĩ những chuyện khác. Mà tại phần lớn thời gian nàng cũng là sống ở Luyện Đan Thất, luyện đan ở Luyện Đan Thất rất thuận tiện. Cả ngày chiếu cố bận rộn lại làm cho Mộ Chỉ Ly có loại cảm giác cực kỳ phong phú, mặc dù quá trình như vậy có chút khô khan, nhưng là nàng vui mừng phát mình hết thảy đều đề cao rất tốt.

      Trong khoảng thời gian này, nàng cũng có cùng Thiên Ngô, Phong Bạch hai vị trưởng lão trao đổi qua, bọn họ bắt đầu bắt tay vào làm phương diện chuyện tình này, bây giờ bọn tổng cộng tụ tập bốn vị trưởng lão. Mặc dù rất nhiều chuyện cũng có cách nào bắt tay vào làm, nhưng là có ít chuyện chuẩn bị.

      Bọn họ cho Mộ Chỉ Ly bất kỳ cầu gì, chẳng qua là làm cho nàng cố gắng tu luyện cho giỏi, những chuyện khác có bọn họ xử lý rất tốt. Dù sao bọn họ đều là trưởng lão trong môn phái, đối với vận hành môn phái có thể là cực kỳ ràng . Huống chi trong lòng của bọn Thiên môn vẫn là nhà của bọn , hôm nay gầy dựng lại gia viên đối với bọn họ có loại mừng rỡ khó nên lời.

      Cho nên Mộ Chỉ Ly cũng là có chú ý nhiều đến những chuyện này, thanh thản ổn định tu luyện, tăng lên thực lực của mình mới là quan trọng nhất. Đáng nhắc tới chính là ở bên trong này mấy ngày, Mộ Chỉ Ly nhận được chút tin tức về Bạch gia, tin tức về mẹ ruột của nàng Bạch Mạt Lăng.

      Đây cũng là nàng nghe được sau khi thông qua phen hỏi thăm, chuyện tình lúc trước của Bạch gia rất oanh động, chỉ cần hỏi người hơi lớn tuổi đều biết. Lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nghe được tên của Bạch Mạt Lăng, tâm tình của nàng vô cùng kích động, nàng lo lắng những năm gần đây mẹ ruột của mình trôi qua như thế nào.

      Nghe các trưởng bối đàm luận, nàng đối với tình huống tại của Bạch Mạt Lăng cũng hiểu ít. Kể từ khi chuyện lúc ban đầu kia kết thúc, Bạch Mạt Lăng chính là vẫn sống ở Bạch gia chân bước ra khỏi nhà, qua nhiều năm như thế thậm chí còn bước ra khỏi sân viện của mình, rất nhiều đệ tử của Bạch gia cũng biết hình dáng của Đại tiểu thư Bạch gia.

      Bạch Mạt Lăng đối với Mộ Thiên Tĩnh vẫn như cũ cuồng dại, qua nhiều năm như vậy chưa bao giờ từng biến hóa. Thời điểm các trưởng bối tới đây, mặt có chút nào ngoài ý muốn đều lộ ra tia tiếc hận. Vốn là đôi tốt cỡ nào, nhưng bây giờ biến thành bộ dáng hôm nay, sai phải là bọn , chẳng qua là sai khi gia đình của bọn chênh lệch quá lớn mới đưa đến bi kịch như vậy.

      Nếu là ban đầu có Lôi gia cùng ngăn trở của Bạch gia mà …, nghĩ đến hai người này phải làm đôi bích nhân tuyệt hảo sao! Ban đầu Bạch Mạt Lăng là mỹ nhân nổi danh, hai mươi năm trước hầu như nàng là nữ thần trong mộng của tất cả nam tử, là đối tượng mà mọi người tranh nhau nhưng nàng lại coi trọng tiểu tử có bối cảnh.

      Rất nhiều người cũng có nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh, nhưng là thời điểm nhắc tới Mộ Thiên Tĩnh tất cả mọi người đều lộ ra vẻ rất hâm mộ, có thể có được trái tim vị mỹ nhân như vậy hơn nữa nhiều năm như vậy đều chưa từng có buông qua biết rằng ta hạnh phúc cỡ nào, mặc dù bọn họ kết cục cũng tốt, nhưng thể phủ nhận tình cảm giữa bọn họ làm tất cả mọi người hơi bị hâm mộ .

      Ở bên trong ý nghĩ của mọi người, Mộ Thiên Tĩnh cũng là nhân trung chi long, nếu thiên chi kiêu nữ Bạch Mạt Lăng sao lại coi trọng ?

      Sau khi biết những tin tức này, mặc dù Mộ Chỉ Ly vì mẫu thân cảm thấy đau lòng, nhưng tâm của nàng lúc trước thả lỏng. Ít nhất qua nhiều năm như vậy mẫu thân chưa từng có bỏ qua bọn họ, tin tưởng chờ thời điểm mình đón mẫu thân nàng rất vui vẻ, dường như nhìn thấy được tương lai tốt đẹp của gia đình nàng.

      “Mẫu thân, cho con thêm ít thời gian, con nhất định cao điệu đón ngài trở lại. Ngài hận, chúng ta hận, tất cả buông xuống tại Lôi gia. Ta làm Lôi gia hối hận ban đầu hết thảy!” Mộ Chỉ Ly gằn từng chữ chậm rãi , chuyện này chôn dấu trong lòng nàng hơn năm năm rồi, từ ban đầu dường như có khả năng đến bây giờ cách xa, điểm này cho tới bây giờ cũng chưa từng dao động quá, ngược lại càng ngày càng kiên định.

      Luyện Đan Thất.

      Hạng Tử Thanh đứng ở trước cửa phòng luyện đan của Mộ Chỉ Ly, mặt mang theo tia cảm khái, trong mấy ngày nay nàng thấy cánh cửa này mở ra, Chỉ Ly bất luận là luyện đan hay là tu luyện khắc khổ nàng thúc ngựa đều kịp, nàng tò mò sư muội Chỉ Ly đến tột cùng là làm sao ở bên trong ngốc thời gian lâu như vậy.

      “Cốc cốc cốc”

      trận tiếng gõ cửa vang lên, Mộ Chỉ Ly từ trạng thái tu luyện ra ngoài.

      Cửa đá sau khi mở ra, nhìn thấy vẻ mặt Hạng Tử Thanh cười nhìn mình: “Tử Thanh sư tỷ, ngươi tìm ta?”

      Nghe vậy, Hạng Tử Thanh gật đầu: “Đúng vậy a, nhiều ngày như vậy ngươi cũng chưa từng ra ngoài, ta lo lắng ngươi có thể biết tin tức điện Chu Tước bên kia cho nên tới đây chút cho ngươi.”

      Mộ Chỉ Ly tránh người ra, để cho Hạng Tử Thanh tiến vào phòng luyện đan sau đó hỏi: “ biết là chuyện gì?” Mấy ngày nay nàng vẫn sống ở trong phòng luyện đan ra ngoài, đúng là biết bên ngoài xảy ra chuyện gì .

      Song, Hạng Tử Thanh trước tiên cũng là có trả lời câu hỏi của Mộ Chỉ Li, bởi vì tầm mắt của nàng dừng lại ở bên bàn. Lúc này bàn tràn đầy đều là bình sứ trắng, nghi ngờ chút nào, trong những bình sứ trắng này toàn là đan dược các loại.

      Chẳng qua là số lượng đan dược này khỏi quá kinh khủng sao, nhiều đan dược như vậy được luyện chế trong thời gian bao lâu? Phải biết rằng đan dược cấp bậc càng cao, luyện chế ra số lượng cũng càng ít, mặc dù Mộ Chỉ Ly luyện đan ra số lượng nhiều hơn người bình thường, nhưng là thời gian luyện chế ra số lượng đan dược khổng lồ như vậy tuyệt đối là kinh người .

      “Sư muội Chỉ Ly, những đan dược này tất cả đều là ngươi luyện chế trong mấy ngày nay?” Trước kia nàng còn từng phỏng đoán sư muội Chỉ Ly có thể hay sống ở bên trong nhưng có luyện đan, bây giờ nhìn lại nàng hẳn là ngừng luyện đan sao.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng là đem tầm mắt chuyển dời đến bình sứ trắng bàn: “Đúng vậy” lúc trước nàng chẳng qua là nhanh chóng đem Cửu Long chuyển Thiên Lô cho thu vào liền mở cửa, cũng là có chú ý tới những thứ này.

      Hạng Tử Thanh mặt lộ ra tia than thở: “Sư muội Chỉ Ly, ngươi quá mạnh mẽ, chăm chỉ của ta coi là chăm chỉ a!”

      Mộ Chỉ Ly khoát tay: “Sư tỷ Tử Thanh ngươi quá khiêm nhượng, ngươi bất luận là thực lực hay là cố gắng đều vượt xa mọi người, tương lai thuật luyện đan của ngươi tuyệt đối là đời đại sư.” xong, Mộ Chỉ Ly cũng là chuyển đến chủ đề: “Ngươi mới vừa điện Chu Tước có chuyện gì?”

      Hạng Tử Thanh lúc này mới kịp phản ứng, vỗ đầu cái : “Là như vậy, ngàu trao đổi gữa bốn điện đến rồi, ít người đều phỏng đoán danh sách rơi vào người nào. Ta nghĩ sư muội ngươi ở điện Chu Tước biểu cũng tệ, khả năng có cái danh sách này tương đối lớn, cho nên mới tới.”

      “ Ngày trao đổi giữa bốn điện đến rồi?” trong mắt Mộ Chỉ Ly lên vẻ nụ cười: “Đa tạ Tử Thanh sư tỷ nhắc nhở, ta đối với chuyện này cũng rất cảm thấy hứng thú.” Ban đầu thời điểm điện Vũ Kỹ sư phụ chính là với nàng bốn điện trong lúc có trao đổi gửa bốn điện, đợi đến khi đó, vũ kỹ bốn điện mở ra đối với bọn họ có chút nào giữ lại, về phần có thể học được bao nhiêu liền muốn xem ngộ tính của bọn .

      Chuyện này nàng vẫn đều để ở trong lòng, dù sao đối với nàng mà vũ kỹ tự nhiên là nhìn càng nhiều càng tốt, chỉ là vũ kỹ điện Chu Tước số lượng cũng nhiều như thế, nghĩ đến ba điện khác vũ kỹ cũng tuyệt đối ít, đối với nàng tuyệt đối rất có giúp ích.

      Sau khi Hạng Tử Thanh rời , Mộ Chỉ Ly đem đồ thu thập phen chính là đến điện Chu Tước. Nàng cũng có đoạn thời gian chưa có trở về rồi, vừa lúc cũng có thể hỏi sư phụ chút danh sách lần này có mình hay . Bất luận như thế nào, bọn nàng muốn tranh thủ người có danh sách.

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly tìm được Phong Hàn, mặt Phong Hàn chính là lộ ra nụ cười hiểu . biết lần này ngày trao đổi Mộ Chỉ Ly tuyệt đối muốn buông tha cho cơ hội này, lúc trước thời điểm cùng Mộ Chỉ Ly nhắc tới, nàng chính là lộ ra bộ dáng cảm thấy hứng thú, cho nên cũng có báo cho nàng, dù sao nha đầu này sau khi nghe nhất định trước tiên chạy tới .

      “Con đến rồi.” Phong Hàn cười , trong mắt nhìn Mộ Chỉ Ly tràn đầy từ ái.

      Nhìn bộ dáng phong Hàn hiểu , Mộ Chỉ Ly khỏi lên tiếng hỏi: “Sư phụ, ngài biết con muốn tới ?”

      “Nha đầu này trong ngày thường thấy đến bóng người, nhưng tại những hoạt động này cũng chưa bao giờ mơ hồ, lấy tính tình của con buông tha loại cơ hội tốt này sao?” Đừng xem nha đầu này trong ngày thường đối với cái gì đều lạnh nhạt vô cùng, nhưng chỉ cần có cơ hội đối với việc tu luyện của nàng có lợi nàng tuyệt đối buông tha.

      Mộ Chỉ Ly lúng túng cười tiếng: “Sư phụ, ngài cũng đừng trêu ghẹo con.” về cũng đích xác là như vậy, bình thường mình cũng là mình mình tu luyện, nhưng là có cái chuyện gì trước tiên liền phát ra. May là mình là đệ tử bế quan của Phong Hàn, tùy thời có thể tìm sư phụ, nếu nàng ở Thần Quyết Cung tu luyện sợ là gặp rất nhiều vấn đề

      “Tốt lắm tốt lắm, vi sư .” Phong Hàn trước mặt biến sắc nghiêm túc lên, : “Lần này danh sách là công bằng cạnh tranh , mỗi lần ngày trao đổi bốn điện cũng là như vậy, ba ngày sau ngươi cũng cùng nhau tham gia, công bằnh cạnh tranh sao.”

      “Đó là phương pháp cạnh tranh công bằng như thế nào?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, nghe giọng của Phong Hàn dường như cũng phải là tiến hành tỷ thí, vậy là cái gì?

      “Lần này phương thức cạnh tranh công bằng có chút kỳ lạ, các con được xuống núi thi hành, mục tiêu là tìm được vật, chỉ cần các con có thể tìm được và mang về tới liền có thể có được danh sách. Này chẳng những về thực lực, đồng thời vận khí cũng là thành phần rất trọng yếu, đến lúc đó phải xem biểu của mình.”

      Lời của Phong Hàn có chút dễ dàng, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng là biết sợ là đơn giản, bọn họ những người này thực lực đều đạt đến Thiên Huyền cảnh giới, phương thức phân chia cao thủ Thiên Huyền cảnh giới há lại đơn giản?

      Về phần đến tột cùng là cái gì Phong Hàn cũng là chưa từng , cho dù Mộ Chỉ Ly là đệ tử bế quan của cũng thể , dù sao muốn bảo đảm tuyệt đối tính công bằng.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.3 - Chương 63: Cạnh tranh
      Ba ngày sau.

      Mộ Chỉ Ly cùng đám đệ tử điện Chu Tước đứng chỉnh tề ở trong điện. Tuy lần này là cạnh tranh công bằng, nhưng danh sách tham dự cạnh tranh giống như trước đều có hạn, nếu là tất cả đệ tử đều tham gia mà …, đây tuyệt đối là việc rất khó khăn.

      Người tham gia cạch tranh lần lượt theo thứ tự là Chủ điện có hai mươi người, hai cái Phân điện mỗi cái có hai mươi người, tổng cộng có sáu mươi người tham dự cạnh tranh, lúc này sáu mươi người tụ tập ở chung chỗ chờ Điện chủ xuất .

      Phong Hàn luôn luôn thích đến trễ, trước mặt mọi người đến đông đủ sau đó thân ảnh của Phong Hàn cũng xuất ở trước mắt mọi người. Hôm nay Phong Hàn mặc bộ áo bào màu xanh lá cây, tinh thần sáng láng nhìn qua khiến tinh thần người ta rung lên.

      Nhìn tại chỗ sáu mươi tên đệ tử, Phong Hàn lên tiếng : “Lần này sáu mươi người các ngươi tranh đoạt danh sách ngày trao đổi, cái này chẳng những là phương thức tranh đoạt danh sách, đồng thời đối với các ngươi cũng là loại lịch lãm. Về phần cụ thể hết thảy cũng muốn xem bản thân các ngươi, ta muốn tới chút chính là lúc cạnh tranh là bình thường, nhưng thân là đệ tử đồng môn các ngươi được đối với đồng môn hạ tử thủ*( ra tay đánh chết người), điểm này các ngươi ?”

      !” Mọi người trăm miệng lời đáp, trong môn phái điểm này là điều kiện của mỗi lần cạnh tranh cùng tỷ thí.

      “Lần này ta và các vị chấp cũng cùng với các ngươi tới, hết thảy đều xem bản lĩnh của các ngươi. Địa phương các ngươi phải trước: Đó là Hoàn Lăng quốc. Ở Hoàn Lăng quốc có loại thú tên là Mị ảnh thần điêu, nhiệm vụ của các ngươi chính là bắt được Mị ảnh thần điêu mang về , mặc kệ sống hay chết. Mười người trở lại đầu tiên liền có thể đạt được danh sách.

      Ở Hoàn Lăng quốc, các ngươi chọn dùng phương pháp gì là chuyện của các ngươi, bất quá thể ăn gian, cũng tuyệt đối thể làm ra chuyện tình nhục sư môn, nếu bị trục xuất khỏi môn phái!” xong câu cuối cùng, giọng Phong Hàn trở nên nghiêm khắc rất nhiều, chỉ có như thế mới có thể ngăn chặn những khả năng kia phát sinh.

      Môn phái đối với danh tiếng kia cũng là cực kỳ coi trọng, cho nên danh tiếng đệ tử bại hoại sư môn có chút nào ngoài ý muốn cũng bị đuổi ra sư môn, vĩnh viễn thể trở về.

      Nghe xong lời của Phong Hàn…, trong mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia kinh ngạc, mấy ngày trước đây sư phụ ràng cùng chung với bọn họ, sao tại ? biết là hay là thầm giám sát bọn hắn, bất quá bất luận như thế nào nàng thèm để ý, dù sao nàng chưa từng có nghĩ tới ăn gian hoặc là dùng thủ đoạn mạnh mẽ để đoạt lấy.

      Mọi người rối rít gật đầu, đối với uy nghiêm của Phong Hàn kia các đệ tử thậm chí cũng dám ngẩng đầu nhìn thẳng Phong Hàn, duy chỉ có Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi hai người hồn nhiên sợ hãi. . . . . .

      Lời của Phong Hàn rất đơn giản, nhưng cũng đem phương pháp cạnh tranh rất ràng. Lần này bọn họ có ba tháng thời gian, nếu là vượt qua ba tháng vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ là phải về môn phái.

      Đúng là, này riêng gì lần cạnh tranh, cũng là cơ hội lần lịch lãm cho mọi người. Sau khi Phong Hàn rời , chúng đệ tử trước mặt đều lộ ra nụ cười. Bọn họ hơn nhiều năm cũng có xuống núi, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội, tâm tình tự nhiên có chút khoái trá.

      Đối với cái này, Thiên Nhi và Mộ Chỉ Ly chút cũng là chưa từng có nhiều kích động, dù sao bọn họ vốn là tiến vào Thần Quyết Cung thời gian cũng dài, cộng thêm lần trước thời điểm nàng hấp thu Lôi Điện lực bọn họ cũng là vẫn sống ở bên ngoài .

      Mỗi người lấy ấn thạch sau đó trở về thu thập hành lý rồi bắt đầu xuống núi. Mọi người cũng phải là cùng nhau tới, mà là mỗi người ngả tự mình trước. Dĩ nhiên, phàm là biết nhau cũng là kết bạn mà , đương nhiên Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi là hai người cùng nhau lên đường.

      Có nhiều người có thể quan tâm lẫn nhau sai, nhưng hôm nay bọn họ là đối thủ cạnh tranh, nếu cùng nhau gặp Mị ảnh thần điêu giải quyết cũng dễ dàng, nhưng là hai người bọn họ có chút vấn đề nào.

      Cũng may lúc Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở cùng chỗ tìm được chỗ của Truyền Tống Trận, nếu muốn tìm cái Truyện Tống Trận này cần phải mất thời gian. Dường như điện Chu Tước định để cho bọn họ tự hành giải quyết hết thảy, cho nên đối với các phương thức để Hoàn Lăng quốc cũng cho bọn họ biết.

      đường hướng địa điểm Truyện Tống Trận tới, Mộ Chỉ Ly khỏi lên tiếng hỏi: “Thiên Nhi, ngươi có từng nghe qua loại thú Mị ảnh thần điêu này chưa?” Vốn tưởng rằng mình đối với đại lục Thiên Huyền biết sơ lược, nghĩ tới thú này đừng thấy, ngay cả tên nàng cũng chưa từng nghe qua.

      Nghe vậy, mặt Thiên Nhi cũng lộ ra tia vẻ bất đắc dĩ: “Loại thú này ta cũng vậy, chưa từng nghe qua, thú ở đại lục Thiên Huyền rất nhiều, chúng ta biết được cũng bất quá là phần lớn thôi, còn có rất nhiều thú cũng biết được.

      Nếu vì tìm thú này phải Hoàn Lăng quốc, vậy thú này chính là sống ở trong lãnh thổ Hoàn Lăng quốc, chúng ta chưa từng nghe qua cũng ly kỳ, ta cũng là trong các chủng loại thú đấy thôi.”

      Mộ Chỉ Ly gật đầu, nàng cũng đoán ý tứ là ở hai từ mị ảnh này : “Mị ảnh thần điêu, hai chữ mị ảnh này hình dung phải là tốc độ, Mị ảnh thần điêu này hẳn là di chuyển rất nhanh, muốn bắt được nó hẳn là vô cùng khó khăn.” Song, sau khắc khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng là lộ ra nụ cười: “Thiên nhi, ngươi có cảm nhận được cái vương quốc Hoàn Lăng quốc này vô cùng quen tai?”

      Vốn là Thiên Nhi cũng để ý, sau khi nghe được lời này của Mộ Chỉ Ly cũng là trong nháy mắt nghĩ tới: “Ban đầu ở chiến trường Thiên Huyền, đám người Hoàng Húc Lỗi, Hồ Thụy Đào kia là ở vương quốc Hoàn Lăng quốc.”

      sai, chính là bọn họ. nghĩ tới trùng hợp như thế lại phải Hoàn Lăng quốc.” Ban đầu Hoàn Lăng quốc phái người tham gia nhưng toàn bộ đều bị bọn họ tiêu diệt, tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

      “Vậy biết có thể có hay có người có mắt ra ngoài tìm phiền toái.” Thiên nhi khoát tay , từ thời điểm biết được tin tức kia nàng cảm thấy chuyến này có thể gặp phải phiền toái, dù sao Mộ Chỉ Ly tới đâu phiền toái theo tới đó, ngay cả nàng cũng phải thừa nhận.

      mặt Mộ Chỉ Ly trong trẻo lạnh lùng có chút biến hóa nào, lời lại càng thèm để ý chút nào: “Tùy tiện, người đánh ta ta phạm người, mau chút tìm được Mị ảnh thần điêu mới là tương đối quan trọng.” Những thứ khác hết thảy chính là thứ yếu, đạt được danh sách mới là chuyện trọng yếu nhất, vũ kỹ của ba điện khác đối với nàng lại tràn đầy sức hấp dẫn.

      Lập tức hai người cũng là tăng nhanh tiến độ, nhanh chóng trước địa điểm Truyện Tống Trận. Cũng may người Mộ Chỉ Ly tinh ít, mở ra Truyện Tống Trận cũng có chút vấn đề nào, nếu vậy phải phiền toái bình thường.

      Ba ngày sau.

      Hai người Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi tới biên giới Hoàn Lăng quốc. Nghe xung quanh thanh huyên náo cùng với đám người hối hả kia, Mộ Chỉ Ly khỏi có loại cảm giác giống như là cách mấy đời. Trước kia thời điểm ở thành La Thiên cũng là bộ dáng này, bất quá kể từ khi nàng tiến vào chiến trường Thiên Huyền sau đó chính là rất ít nhìn thấy loại cảnh tượng này, nhưng thể phủ nhận cảm giác như vậy hơi làm cho người ta hoài niệm.

      Song, thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly vừa tới, thân ảnh màu đỏ quen thuộc chính là xuất ở trước mặt Mộ Chỉ Ly.

      Nhìn Hàn Như Liệt ở trước mặt, Mộ Chỉ Ly trong mắt tràn đầy kinh ngạc: “Liệt, làm sao chàng lại ở chỗ này?” Liên tiếp mấy tháng gặp Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly lần nữa nhìn thấy trong lòng đương nhiên là tràn đầy vui mừng.

      Nhìn mặt Mộ Chỉ Ly toát ra vui mừng, khóe miệng Hàn Như Liệt cũng là giương lên nụ cười: “Tướng công của nàng cũng phải là người bình thường, biết nương tử phải tới nơi này trước tiên chính là chạy tới rồi, ra ta cũng vậy chẳng qua là tới trước các nàng lát thôi.”

      Trong mấy ngày nay vẫn đều chú ý hướng của Mộ Chỉ Ly, ngay cả chuyện tình của Mộ Dật Thần cũng nghe , khi biết lần này phương thức cạnh tranh danh sách của điện Chu Tước chính là trước chạy tới Hoàn Lăng quốc. Tuyền Tống Trận của Hàn Gia cách nơi này hơi gần , cho nên mới có thể đến trước Mộ Chỉ Ly.

      Nghe vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy nồng đậm ấm áp: “Trong gia tộc có chuyện gì sao? Đến nơi đây tìm ta có vấn đề?” Có thể nhìn thấy Hàn Như Liệt, nàng vô cùng mừng rỡ, dù sao bình tĩnh mà xem xét hai người bọn họ ở chung chỗ thời gian là quá ít, ít đến làm cho người ta khó có thể tin.

      Dĩ nhiên, tình cảm giữa bọ họ là cực kỳ sâu đậm, mặc dù tách ra thời gian dài, những thứ này cũng làm trở ngại tình cảm của bọn họ.

      Hàn Như Liệt kéo bả vai Mộ Chỉ Ly, : “Những thứ này cũng trọng yếu, chỉ cần có thể có cơ hội nhìn thấy nương tử. Lúc trước vừa chia tay chính là mấy tháng, tướng công ta lại nhớ nàng muốn tiều tụy ít.”

      Nghe lời của Hàn Như Liệt…, Mộ Chỉ Ly xì tiếng cười ra tiếng, ngón tay trắng nõn nhắn nhéo mặt Hàn Như Liệt : “Ta lại có nhìn ra chàng tiều tụy, ngược lại ta đây cảm thấy sắc mặt chàng hồng nhuận ít, gần đây hẳn là sống rất tốt sao?”

      mò, nương tử nàng gần đây có nhớ vi phu?” Song, đợi Mộ Chỉ Ly trả lời, Hàn Như Liệt chính là tiện đà : “Xem chút nàng, mấy tháng thấy, vì nhớ vi phu mà gầy , lần sau nàng có nhớ ta hãy với ta tiếng, ta liền gặp nàng ngay, được ?”

      Mặc dù giỡn, nhưng trong mắt Hàn Như Liệt cũng là nồng đậm đau lòng. Thân hình Chỉ Ly so với lúc trước tới càng gầy mấy phần, mặc dù cũng ràng, nhưng cũng là có thể nhìn ra được. Nghĩ đến trong mấy ngày này tu luyện phải làm càng thêm khắc khổ, cho nên mới có thể biến thành như vậy.

      “Tốt” đôi con ngươi của Mộ Chỉ Ly tràn đầy thâm tình nhìn Hàn Như Liệt, để ý đến cười giỡn, tình đáp. Tại bên trong cuộc sống như vậy, có đôi khi nàng cũng cảm thấy mỏi mệt , nhưng là mỗi lần nàng nghĩ tới Liệt cũng cùng nàng giống nhau cố gắng , nghĩ tới đây nàng liền giống như là có vô hạn động lực.

      Hàn Như Liệt xuất cho Mộ Chỉ Ly vui mừng rất lớn, vốn là hai người cùng cũng là biến thành ba người cùng .

      “Nương tử, mục tiêu của các nàng lần này là bắt Mị ảnh thần điêu đúng ?” Lôi kéo tay Mộ Chỉ Ly tới, Hàn Như Liệt lên tiếng hỏi

      Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đích xác là Mị ảnh thần điêu, bất quá ta đối với Mị ảnh thần điêu này là chút cũng biết, chàng cũng biết?” Nàng bây giờ cũng gấp gáp, dù sao đến Hoàn Lăng quốc, nếu Mị ảnh thần điêu này là thú đặc biệt ở Hoàn Lăng quốc, tin rằng tìm người hỏi chút là có thể biết.

      Hàn Như Liệt đắc ý gật đầu: “Tướng công của nàng là người như thế nào, loại vấn đề này há có thể làm khó ta?” Khi biết mục tiêu lần này của Chỉ Ly sau đó chính là lập tức nghe chút chuyện tình về Mị ảnh thần điêu, loại thú này là rất ít nghe được, ngay cả trước đó cũng bất quá có nghe thấy nhưng hiểu cũng rất ít.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :