(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 20: Khí Thế Bức Người
      Dù trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng tại cũng phải là lúc để hỏi, Mộ Thiên Tĩnh là đứa con thương nhất, Mộ Chỉ Ly lại là con của con trai làm sao có thể quan tâm, ít nhất từ thân của nàng còn có thể mơ hồ nhìn đến bóng dáng của con trai .

      Nhưng mà nhiều năm qua như vậy chưa bao giờ từng nhìn qua nàng, thậm chí còn chưa từng nhắc tới nàng, bởi vì thể nhắc tới, thể chiếu cố Mộ Chỉ Ly, chỉ có khả năng bỏ mặc.

      Lúc trước Mộ Thiên Tĩnh gây cho gia tộc tai nạn như vậy làm phải thừa nhận rất nhiều thứ, chỉ là phụ thân của Mộ Thiên Tĩnh, gia gia của Mộ Chỉ Ly, mà còn là gia chủ của toàn bộ Mộ gia.

      phải vì tương lai toàn bộ gia tộc mà suy nghĩ, cho nên cũng nhất định phải là gia gia tốt.

      “Mấy ngày nay, vì sao ngươi ở Mộ gia?” giọng hùng hậu mà lại trầm thấp từ trong miệng Mộ Kình Lệ truyền ra.

      Ở đây mọi người đều đem ánh mắt chuyển hướng tới Mộ Chỉ Ly, mặt phần lớn đều là biểu tình xem kịch vui, nhưng mà làm cho Mộ Chỉ Ly nghi hoặc là ở trong mắt vài vị trưởng lão, nàng thấy được hận ý.

      Đúng vậy, có lẽ Mộ Chỉ Ly nàng đối với chuyện tình cảm khác phải hiểu biết nhiều lắm, nhưng đối với loại tình cảm phản đối này lại hiểu biết được, đó là hận ý.

      Nàng Mộ Chỉ Ly tuy là đệ nhất phế tài, làm cho Mộ gia đánh mất chút thể diện, nhưng mà hẳn đến mức làm cho bọn họ đạt tới trình độ hận thù , giờ khắc này, Mộ Chỉ Ly đột nhiên cảm thấy chính mình còn có rất nhiều chuyện biết.

      Thí dụ như chính mình vì sao trúng độc, lại bị ai hạ độc, phụ thân làm sao mà qua đời, mẫu thân của mình là ai, hận ý của trưởng lão là từ đâu mà đến, tất cả những thứ này đều thân của nàng có chút bí chưa cởi bỏ.

      Nghe được câu hỏi của Mộ Kình Lệ, khóe miệng Mộ Chỉ Ly nhếch lên chút tươi cười, nhưng mà tươi cười này ở trong tình cảnh này lại có vẻ dị thường quái dị, dù sao, tại bầu khí nghiêm túc này, con cháu bình thường đều bị dọa đến biết làm như thế nào cho phải, nàng lại còn có thể cười được.

      “Gia chủ hỏi cái này có phải khỏi quá buồn cười chút , ta thường xuyên hề ở trong phủ, các ngươi chưa bao giờ từng chú ý qua, cũng phải biết.”

      Mộ Chỉ Ly sắc mặt thản nhiên, thái độ có chút khẩn trương, tương phản giống như cùng người cùng thế hệ chuyện phiếm, tự tại như vậy, ánh mắt mọi người nhìn về phía nàng, nàng cũng làm như thấy, hai mắt nhìn thẳng Mộ Kình Lệ ở ghế chủ vị.

      Nhìn thấy biểu của Mộ Chỉ Ly, trong mắt Mộ Kình Lệ lên tia kinh ngạc, cũng theo đó mà tán thưởng. Ít nhất ở trong đám tiểu bối của Mộ gia, người nào dám nhìn thẳng như vậy, cũng có người dám chuyện với như vậy.

      “Vậy ngươi vì sao phải rời khỏi Mộ phủ?” nghĩ đến cái này, Mộ Chỉ Ly hẳn phải ở trong tiểu viện của mình mới đúng, ra ngoài có thể làm cái gì?

      Lông mày của Mộ Chỉ Ly hơi hơi nâng lên: “Nếu như ra, là muốn ở trong Mộ phủ bị đói chết sao?”

      “Trả lời trưởng bối như vậy, có lễ phép” Ở bên Đại Trưởng lão Mộ Kình Thao tức giận trách cứ , trước mặt bao nhiêu trưởng bối, nàng dám như vậy.

      “Ta cho tới bây giờ đều người quản giáo, chuyện quy củ còn hi vọng đại trưởng lão tha thứ cho.”

      Lời này vừa ra, mọi người đều có lên tiếng.

      Bởi vì bọn họ có lời nào để , mọi người đều biết Mộ Chỉ Ly luôn là tự sinh tự diệt, chưa từng có người quản sống chết của nàng, càng ai dạy nàng, mọi người đều dưỡng giáo, phụ chi quá, bọn họ có năng lực chỉ trích cái gì?

      Mộ Kình Lệ vỗ tay: “Tấm lòng gan dạ sáng suốt này, hổ là người của Mộ gia ta.” chưa từng nghĩ đến, Mộ Chỉ Ly lại gan dạ sáng suốt như vậy, cùng lúc trước nghe được nhát như chuột, khúm núm hiển nhiên có khác biệt rất lớn, phần gan dạ sáng suốt này liền đủ để cho người nhìn thẳng vào.

      Đại trưởng lão còn chuẩn bị cái gì đó lại bị Mộ Kình Lệ làm cái thủ thế ngừng, ở Mộ gia, vị trí gia chủ này Mộ Kình Lệ còn có thêm quyền uy tuyệt đối.

      “Vậy ngươi giải thích như thế nào về việc lần này Mộ Tài cùng với đám hạ nhân chết ở trong sân của ngươi?” sắc mặt Mộ Kình Lệ nghiêm túc vài phần, ngồi ở kia lời nào làm cho người ta cảm thấy cỗ uy áp nghênh diện mà đến.

      Mộ Chỉ Ly biết đây là loại khí thế người ở cao của , đương nhiên còn có bộ phận là vì thực lực của .

      tại nàng vào cảnh giới hậu thiên, cũng phải người thường lúc trước, cho nên có thể cảm thụ được.

      “Chuyện này đâu có liên quan gì tới ta? Ta trở về sau đó là bị các ngươi chộp tới, cụ thể xảy ra chuyện gì ta đều .” Bản lãnh giả bộ ngu ngốc của Mộ Chỉ Ly cũng tệ, bộ dáng thẹn với lương tâm kia khiến cho Thiên nhi nhìn thấy cũng thay nàng xấu hổ đỏ mặt.

      “Ngươi phế vật này làm sao có thể , chết ở trong viện của ngươi, ngươi , ngươi nhất định là oán hận chất chứa đối với Mộ Tài, cho nên tìm cơ hội giết người diệt khẩu.” Nhị trưởng lão Mộ Kình Hoa khí thế bức nhân .

      Nhìn đến nghiệt chủng này, lại nghĩ tới mối hận cụt tay, nếu phải nàng, làm sao có thể biến thành bộ dáng tại này. Nỗi đau cụt tay chỉ có bọn họ chân chính thừa nhận qua mới hiểu, từ người bình thường biến thành người còn trọn vẹn.

      “Chết ở trong viện của ta liền nhất định có liên quan tới ta sao?” Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại, đối với lời của Nhị trưởng lão, nàng có biểu lộ ra chút phẫn nộ: “Nhị trưởng lão, chính ngươi cũng , ta là phế vật. Đừng nhiều người như vậy, ngay cả mình Mộ Tài ta đều có chút lực đánh trả, như thế nào giết bọn họ? Ngươi giúp ta sao?”

      Lúc trước Mộ Chỉ Ly bị khi dễ nhiều năm như vậy, chưa từng có phản kháng qua, bởi vì có cái thực lực kia, nếu phải thần y nàng tới đây, phỏng chừng Mộ Chỉ Ly mãi đến lúc chết già, cuộc sống đều có chút biến hóa .

      Nghe được Mộ Chỉ Ly , Nhị trưởng lão sửng sốt, người ở đây cũng sửng sốt, chuyện Mộ Chỉ Ly này phế tài thể tu luyện, toàn bộ La Thiên thành có thể là người người đều biết, mà Mộ Tài cũng là cao thủ hậu thiên, nàng làm sao có thể giết đám người bọn họ?

      Lúc trước bọn họ ra cũng chưa từng có nghĩ tới vấn đề này, tại nghĩ lại, thực tại khả nghi.

      chừng là phế vật ngươi làm cái gì pháp, nếu Mộ Tài bọn họ làm sao có thể chết quỷ dị như thế. Có lẽ ngươi là người xấu khắc chết bọn họ cũng chừng.” nghĩ ra được lời giải thích Mộ Kình Hoa mở miệng .

      Tuy rằng cách này thực hoang đường, nhưng mà người ở đây cũng cũng phải người tin tưởng, bởi vì mấy người Mộ Tài tử trạng là thê thảm, nhiều năm như vậy bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người bị chết như vậy.

      Khi bọn nhìn thấy đám người Mộ Tài, bọn họ có người hai mắt đều là lồi ra, toàn thân khối da thịt hoàn hảo toàn bộ đều là máu chảy đầm đìa thịt lộ ra bên ngoài, giống như có tay ma quỷ đem toàn bộ làn da của bọn họ xé bỏ xuống, đầy đất toàn bộ đều là máu tươi, giống như địa ngục nhân gian vậy.

      Rất nhiều nữ quyến thấy được đều té xỉu, thủ pháp tàn nhẫn như thế quả thực nghe rợn cả người.

      “Nhị trưởng lão quá khen, nếu như ta có pháp, tuyệt đối cần bỏ ra ở người Mộ Tài cùng với đám hạ nhân này, tuy rằng bọn họ mấy năm nay thường xuyên khi nhục ta, nhưng mà người khởi xướng sau lưng bọn họ phải là các ngươi sao? Cái gọi là oan có đầu nợ có chủ, ta nếu như có thể phóng ra pháp, đầu tiên phải nên phóng người các ngài sao?”
      fujjko thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 21: Mộ Khải Siêu
      Mộ Chỉ Li nhìn thẳng Nhị trưởng lão, trong lời chút che dấu oán hận của nàng đối với mấy người Nhị trưởng lão, nếu phải vì bọn họ, bọn Mộ Tài dám đối với nàng như vậy sao? Những đích tử tôn khác nào có phải chịu qua khi nhục như nàng chứ?

      Những người này đều bị dũng khí của Mộ Chỉ Li làm cho kinh hãi, ở La Thiên thành có ít người hận Mộ gia, còn chưa có ai chưa có người nào dám thẳng ra như thế.

      thể thừa nhận, những lời của Mộ Chỉ Li chọc giận Nhị trưởng lão, đồng thời cũng ràng bỏ liên quan của nàng cùng cái chết của bọn Mộ Tài, kể từ đó, tất cả mọi người nghĩ Mộ Chỉ Li là hung thủ.

      “Lớn mật, Mộ gia ta sao lại có loại nghịch nữ như ngươi!” Nhị trưởng lão có thể là càng nhìn Mộ Chỉ Li càng tức giận, ở địa vị cao lâu như vậy còn chưa có đám tiểu bối nào dám cùng tranh luận. Quan trọng nhất là trước mặt nhiều người lại bị nàng làm cho biết gì, quả thực mặt mũi đều mất hết!

      “Nhị trưởng lão cần gì chấp nhất quá? Nếu như ngươi giống ta mỗi ngày đều bị người trong phủ chèn ép, thường gặp phải nguy cơ bị chết đói, đường bị mọi người giễu cợt, ngươi còn có thể cái nhà này sao? Những lời dối trá kia cần phải , tất cả mọi người đều hiểu”.

      Nhị trưởng lão tức giận chỉ tay vào Mộ Chỉ Li hồi lâu nhưng nên lời.

      Ngay lúc này, thân ảnh cao lớn từ phía bên trái Mộ Chỉ Li tới trước mặt nàng, hai lời, hạ xuống bạt tai vang dội, tốc độ cực kỳ nhanh làm cho mọi người kịp phản ứng.

      “Ngươi là tiểu bối sao có thể dám cùng trưởng bối chuyện như vậy, bị vả miệng cũng là đáng đời!” Nam tử oai phong lẫm liệt, nhưng Mộ Chỉ Li biết, bất quá chỉ nghĩ chà đạp mình, để có được hảo cảm của Nhị trưởng lão mà thôi.

      Mang khóe miệng tràn ra máu tươi, Mộ Chỉ Li nhìn nam tử trước mặt, nàng nhận ra , Đại thiếu gia đích hệ của Mộ gia – Mộ Khải Siêu.

      Mộ Khải Siêu là nhân vật thiểm diệu nhất trong nhóm tiểu bối Mộ gia, thiên phú tu luyện cực cao, là mục tiêu phấn đấu của đông đảo đệ tử, trong phủ ngoài phủ thiếu nữ ái mộ nhiều kể xiết, giống như Tô Dự, đều là loại nhân vật chính.

      bộ tơ lụa màu xanh đậm mặc ở người càng làm nổi bật thêm vẻ cao quý, đồng thời cũng làm cho vóc người cao lớn nổi bật bỏ sót chút gì, mái tóc đen nhánh được kim quan búi cao lên, để lộ ra vầng trán chắc nịch, khuôn mặt tựa như điêu khắc, ngũ quan đoan chính, có góc cạnh, khuôn mặt tuấn mỹ lạ thường, mặt tràn đầy vẻ tự tin.

      nhìn về phía Mộ Chỉ Li, trong mắt đều là vẻ khinh thường, chán ghét lại càng che dấu chút nào khuôn mặt.

      Mộ Chỉ Li câu cũng chưa , thừa dịp Mộ Khải Siêu chú ý liền nhấc tay tát cái vào mặt chút lưu tình! So với Mộ Khải Siêu đánh nàng cái tát này cũng hơn chút nào.

      “Bốp” tiếng làm cho cả nghị đường lộ ra vẻ vang dội lạ thường.

      “Trưởng bối có bảo, ngươi lại tự tiện động thủ, vả miệng cũng là đáng đời!” Mộ Chỉ Li hất mặt nhìn Mộ Khải Siêu, khóe môi nhếch lên vẻ mỉm cười như có như .

      chiêu này lấy chiêu của người trả lại cho người làm rất tốt, Mộ Khải Siêu bị tát này của Mộ Chỉ Li làm cho ngơ ngác, hồi lâu cũng kịp phản ứng.

      Khi kịp phản ứng Mộ Khải Siêu tức giận kiềm chế được, ở Mộ phủ cũng là nhân vật thiên chi kiêu tử (con cưng), có ai dám đắc tội với ? Bọn đệ đệ muội muội đều coi là thần tượng mà sùng bái ngừng, các trưởng bối coi là hy vọng của Mộ gia mà tán thưởng mãi, bọn hạ nhân đều coi là hạ nhiệm gia chủ mà sùng bái ngừng, chưa từng có người nào có ai dám làm hài lòng, càng có người dám đánh !

      “Ngươi muốn chết!” Quả đấm của Mộ Khải Siêu mang theo thiên lực hướng tới Mộ Chỉ Li gào thét, ngay lúc này, Mộ Kình Lệ mở miệng: “Dừng tay” nhàng vung tay lên đem quyền phong hùng hổ kia chặn lại.

      Ánh mắt Mộ Chỉ Li ngưng tụ, vốn là chiêu kia của Mộ Khải Siêu mình tiếp được, mà Mộ Kình Lệ liền dễ dàng mà hóa giải như vậy, thực lực của Mộ Kình Lệ đạt đến mức nào rồi?

      “Khải Siêu, ngươi lui ra”. Trong thanh mang theo mùi vị thể cự tuyệt.

      Nghe vậy, Mộ Khải Siêu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của gia chủ nên chỉ có thể cắn răng lui ra, nhìn về phía Mộ Chỉ Li, trong mắt đầy lãnh cùng ngoan lệ, hiển nhiên hận đến Mộ Chỉ Li.

      “Nơi này là nghị đường của gia tộc, nhiều trưởng bối ở chỗ này như vậy sao lại có thể để các ngươi hồ nháo được!” Mộ Kình Lệ tức giận trách cứ, vốn còn lo lắng đến tính tình Mộ Chỉ Li khúm núm, dễ dàng bị sỉ nhục, nhưng hôm nay bị nhiều người bức cung như vậy có thể cứu mạng hay cũng là vấn đề, nghĩ tới cùng trí tưởng tượng lại khác nhau trời vực, chỉ tẩy sạch hiềm nghi, lại còn làm cho số người mất thể diện.

      May là trong lòng đối với Mộ Chỉ Li có chút tán thưởng, nhưng ngoài mặt cũng để biểu lộ ra, bởi vì lấy thân phận phế vật của Mộ Chỉ Li, nếu ra vẻ tán thưởng đối với nàng, đây phải là giúp nàng mà là hại nàng.

      “Ta tin tưởng cái chết của đám người Mộ Tài có liên quan tới ngươi, chuyện này đáng truy cứu”.

      Lời này vừa ra, Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão cùng vội vàng lên tiếng: “Gia chủ”.

      Mộ Kình Lệ khoát tay áo tiện đà : “Mặc dù đám người Mộ Tài chết có quan hệ với ngươi, nhưng chuyện cãi vã cùng Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ngươi phải chịu trừng phạt, uy nghiêm của trưởng bối thể dễ dàng bị khiêu khích”.

      Nghe như thế, Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão mới tiếp tục , nếu là Mộ Chỉ Li chút trừng phạt cũng bị làm sao để hai người bọn họ có thể xuống đài?

      Mộ Chỉ Li gì, so sánh với Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão gia chủ đối với nàng có vẻ tệ, ít nhất nàng biết tính mạng nàng có bị uy hiếp, cũng cần Thiên Nhi mang theo mình chạy trốn.

      “Về phần trừng phạt” Mộ Kình Lệ nhướng mày, hiển nhiên là suy nghĩ phương thức trừng phạt sao cho thỏa đáng, cuộc sống của Mộ Chỉ Li cũng đủ thảm rồi, trừng phạt đệ tử phạt ngân lượng hàng tháng cũng dễ thôi, nhưng tiền cũng có đến được tay nàng, làm sao trừng phạt? Ở viện rách nát? Nàng cũng vẫn ở cái viện rách nát a.

      Trầm mặc chốc lát, Mộ Kình Lệ mở miệng : “Liền phạt ngươi tháng đun nước !” Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể là cái này, nàng với bộ dạng thân thể bé, nấu nước cũng đủ hành hạ nàng rồi.

      “Gia chủ, trừng phạt này cũng quá ?” Nhị trưởng lão cau mày hỏi.

      “Quyết định của ta ngươi có ý kiến gì sao?” Mộ Kình Lệ trả lời thẳng mà hỏi ngược lại.

      Nghe vậy, Nhị trưởng lão liền ngậm miệng lại, hiển nhiên đối với lời thắc mắc mà , gia chủ đối với mình có ý kiến.

      “Nàng ta đánh ta cái tát làm thế nào?” Mộ Khải Siêu lần nữa đứng ra hỏi, đổi lại là tiểu bối bình thường khẳng định dám làm như vậy, nhưng phải là tiểu bối bình thường, bị nuông chiều thành quen, tự nhiên liền chịu được chuyện như vậy.

      “Nàng đánh ngươi cái tát, ngươi cũng đánh nàng cái tát, còn muốn cái gì nữa?”

      “Ta cùng tiện nhân này sao có thể giống nhau?” Mộ Khải Siêu tức giận , cùng phế vật như vậy đánh đồng quả chính là vũ nhục !

      “Mở miệng tiếng là tiện nhân, ngươi mới là tiện nhân!” Mộ Chỉ Li nghe Mộ Khải Siêu liền phản bác, cùng là cha mẹ sinh ra, sao lại nàng là tiện nhân.

      “Cả Mộ gia người nào biết ngươi là tiện nhân?”

      Mộ Chỉ Li tức giận, ngược lại cười : “ bất hạnh a, ngươi vừa rồi bị tiện nhân đánh, cho nên ngươi so với tiện nhân còn bằng!”
      fujjko thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647

      Q.1 - Chương 22: Mộ Khải Siêu xấu mặt
      Hai người cãi vã trước mặt mọi người trong nghị đường, hoàn toàn để ý đến những người khác nhìn.

      Mộ Khải Siêu là vì bị Mộ Chỉ Li làm cho tức giận mà quên mất hoàn cảnh tại của mình, còn Mộ Chỉ Li lại tuyệt nhiên lo lắng vấn đề này, dù sao nếu bị phạt phải là có Mộ Khải Siêu phụng bồi mình hay sao?

      Lấy thân phận tại của nàng, bị trừng phạt cũng thể quá đáng hơn được nữa, nhưng là Mộ Khải Siêu giống với nàng, nếu có thể lôi kéo được cùng chịu phạt, chẳng phải là chuyện tốt đẹp của nhân sinh sao?

      Mộ Kình Lệ vỗ bàn, tức giận : “Hồ nháo! Các ngươi cho đây là chỗ nào, há lại có thể cho các ngươi làm càn!”

      Hai người lúc này mới ngậm miệng, Mộ Khải Siêu nhìn thấy ánh mắt các vị trưởng bối nhìn mình có vẻ quái dị, nhất thời ý thức được mình phạm sai lầm, lập tức cúi đầu.

      Mộ Chỉ Li cùng Mộ Khải Siêu đều cúi đầu, nhưng là phía sau mái tóc che kín mặt dường như khuôn mặt nàng xuất nụ cười.

      Mộ Khải Siêu chuẩn bị mở miệng định cái gì đó, nhưng Mộ Kình Lệ cũng cho cơ hội giải thích.

      “Mộ Chỉ Li trừng phạt gấp bội, về phần Mộ Khải Siêu phạt ngươi tháng chặt củi, được tìm người làm thay, nếu khi bị phát , trừng phạt như vậy nữa!” Mộ Kình Lệ tím mặt .

      nghĩ Mộ Khải Siêu lại có chừng mực như vậy, trước mặt nhiều người như thế còn ra thể thống gì nữa! Ánh mắt hơi thâm trầm nhìn Mộ Chỉ Li, người khác có lẽ chú ý tới nhưng lại chú ý tới nụ cười của nàng.

      Nhận thấy được ánh mắt của Mộ Kình Lệ, Mộ Chỉ Li lập tức thu liễm nụ cười mặt, trong lòng liền sợ hãi, phát ra?

      “Gia chủ” Mộ Khải Siêu cam lòng kêu lên, nhiều năm như vậy chưa từng bị phạt qua, nhưng hôm nay lại vì phế vật mà phải chịu phạt, điều này làm cho mặt mũi của để ở chỗ nào chứ? Tuy chẻ củi đối với là việc thể đơn giản hơn, nhưng việc này liên quan đến thể diện a!

      được phản đối, các ngươi lui ra !”

      “Dạ” Mộ Chỉ Li nhanh chóng đáp, để cho Mộ Khải Siêu có bất kỳ cơ hội phản bác nào.

      Thấy thế, Mộ Khải Siêu cũng chí có thể cam lòng lui ra ngoài.

      Ngoài cửa nghị đường, Mộ Khải Siêu nhìn Mộ Chỉ Li, tức giận cùng sát ý trong mắt che dấu chút nào, cư cao lâm hạ : “Mộ Chỉ Li, ngươi muốn chết!”. xong liền chuẩn bị động thủ.

      Mộ Chỉ Li cũng chút hoang mang : “Ngươi có biết nếu như bây giờ ngươi động thủ với ta có hậu quả gì hay ?”

      “Giết ngươi có thể có hậu quả gì chứ?”

      “Vậy chứng minh ngươi đối với quyết định của gia chủ phục, chọn dùng phương thức này để phát tiết bất mãn của ngươi, ngươi cảm thấy ấn tượng của gia chủ đối với người còn có thể tốt sao?”. Sau phen tiếp xúc, nàng coi như hiểu, Mộ Khải Siêu này tuy tu luyện có thiên phú cao, vóc người tồi, nhưng là hành động luôn động não, cho nên nàng tuyệt đối sợ .

      Quả nhiên, nghe lời của Mộ Chỉ Li xong, Mộ Khải Siêu thu hồi tay, tàn bạo : “Ngươi cho rằng chỉ vì như vậy ta liền thể thu thập được ngươi sao? Lấy thực lực của ngươi, trong đại hội gia tộc ta có cả trăm biện pháp để chỉnh chết ngươi, ngươi cứ chờ đó cho ta!”

      Mộ Chỉ Li ngẩng mặt lên nhìn Mộ Khải Siêu, trong mắt có chút sợ hãi : “Chờ , ta sợ đến lúc đó người hối hận là ngươi”.

      “Ha ha ha” lời của Mộ Chỉ Li làm Mộ Khải Siêu cười to: “Chỉ bằng ngươi, phế vật chút sức lực cũng có, có tư cách gì khiến cho ta hối hận? có điểm nào dễ coi, mà có lẽ còn có người thương tiếc ngươi, hết lần này tới lần khác là người xấu xí vô cùng quái dị, bản thân ta rất bội phục dũng khí sống sót của ngươi đó. Ngươi nên lo lắng lúc đó có ai nhặt xác cho ngươi !”

      Mọ Khải Siêu giơ ngón tay ra chỉ vào Mộ Chỉ Li, vẻ mặt khinh thường. Mặt mũi tuy lớn lên có chút tuấn lãng, nhưng là lời lại ác độc làm cho người ta phải sợ.

      “Điểm này phiền ngươi quan tâm”. Mộ Chỉ Li sắc mặt bình thản, thèm để ý chút nào đáp lại, nếu là nàng vẫn giống như trước kia là , nữ nhân ngốc nghếch, có lẽ bởi vì lời của mà cảm giác khổ sở, vấn đề là nay nàng còn là nữ nhân ngốc nghếch nữa.

      Cái gì gọi là phế vật, nữ nhân ngốc nghếch, những từ này hề có bất kỳ liên hệ gì đối với nàng.

      Thời điểm hai người tranh luận, chung quanh tụ tập ít tiểu bối, dù sao Mộ Khải Siêu ở Mộ gia có địa vị tầm thường, chỗ của luôn có đám tiểu bối Mộ gia theo ủng hộ, giống như những ngôi sao vây quanh mặt trăng, đây cũng chính là nguồn phát ra cái cảm giác về ưu việt vô vị kia.

      “Mộ phế vật dám cùng đại ca chuyện, quả thực biết tự lượng sức mình”.

      “Xấu như vậy, ngốc như vậy, nhìn mặt của nàng ta quả dọa người a”. thiếu nữ tay cầm khăn lụa vỗ bộ ngực của mình ra vẻ sợ sệt .

      Mộ Chỉ Li đảo con ngươi nhìn lại, mở miệng : “Lá gan như vậy nên sống ở giường thôi, hồi mà bị dọa sợ chết ta gánh chịu nổi đâu”.

      “Ngươi!” trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Li, mà Mộ Chỉ Li cũng thèm nhìn nàng thêm nữa.

      Mộ Khải Siêu tựa hồ đối với tình huống này rất hài lòng, mặt mỉm cười nhìn Mộ Chỉ Li bị bêu xấu, phế vật như vậy, căn bản cần cái gì bọn họ cũng hợp nhau tấn công nàng ta.

      “Người có thể sống đến mức được hoan nghênh như vậy cũng là loại cảnh giới a!” Mộ Khải Siêu bỏ đá xuống giếng trêu ghẹo .

      Mộ Chỉ Li nhìn nụ cười mặt Mộ Khải Siêu, chẳng biết tại sao lại thấy khó chịu, nếu là mình nhìn thấy thoải mái, tự nhiên là nên có chút hành động.

      Đột nhiên, Mộ Chỉ Li linh quang chợt lóe, nghĩ đến hảo diệu kế!

      Nàng tới trước mặt Mộ Khải Siêu, giọng ở bên tai Mộ Khải Siêu cái gì đó.

      Mộ Khải Siêu nhíu mày, lui về phía sau bước, : “Có lời gì thể thẳng, như vậy giống trộm! tới trước mặt của ta chẳng lẽ còn muốn câu dẫn ta sao? Lấy dung mạo của ngươi muốn ta nhìn còn thuận mắt đâu”. vừa rồi căn bản là nghe Mộ Chỉ Li gì.

      Lời của Mộ Khải Siêu là mọi người cười vang.

      Mộ Chỉ Li lắc đầu, : “Ngươi xác định muốn ta lớn tiếng ?”

      !”

      “Ngươi tè ra quần”. Mộ Chỉ Li la lớn, mọi người chung quanh toàn bộ đều nghe được, kinh ngạc nhìn Mộ Khải Siêu, tầm mắt khỏi chuyển hướng nhìn hạ thân Mộ Khải Siêu.

      Mộ Khải Siêu lại hề tin: “Loại lừa gạt như thế này cũng muốn gạt ta?” Để tỏ vẻ mình bị lừa gạt, cho nên cũng thèm nhìn xuống dưới.

      Song, khắc sau, chuyện làm cho người ta kinh ngạc xảy ra!

      Quần của Mộ Khải Siêu thế nhưng lại ướt, hơn nữa phạm vi càng lúc càng lớn, mặt đất cũng dần dần tạo thành bãi, mọi người cũng có thể nghe thấy tiếng nước chảy tí tách.

      “Tè ra quần rồi”. người nhịn được mở miệng .

      Những người khác mặc dù vì địa vị của Mộ Khải Siêu ngoài miệng dám ra, nhưng mặt đều che dấu được nụ cười.

      Mộ Khải Siêu sau khi phát được tình huống của mình hoàn toàn trợn tròn mắt, tại sao mình lại biến thành như vậy, mặc dù là trong lòng cảm giác được hẳn là Mộ Chỉ Li giở trò quỷ, nhưng cũng biết được là nàng ta giở trò quỷ lúc nào.

      kịp trách cứ Mộ Chỉ Li, vội vàng chạy về tiểu viện của mình, hôm nay mặt mũi là mất hết
      fujjko thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 23: Huấn luyện gánh nước
      Hai người cãi vã trước mặt mọi người trong nghị đường, hoàn toàn để ý đến những người khác nhìn.

      Mộ Khải Siêu là vì bị Mộ Chỉ Li làm cho tức giận mà quên mất hoàn cảnh tại của mình, còn Mộ Chỉ Li lại tuyệt nhiên lo lắng vấn đề này, dù sao nếu bị phạt phải là có Mộ Khải Siêu phụng bồi mình hay sao?

      Lấy thân phận tại của nàng, bị trừng phạt cũng thể quá đáng hơn được nữa, nhưng là Mộ Khải Siêu giống với nàng, nếu có thể lôi kéo được cùng chịu phạt, chẳng phải là chuyện tốt đẹp của nhân sinh sao?

      Mộ Kình Lệ vỗ bàn, tức giận : “Hồ nháo! Các ngươi cho đây là chỗ nào, há lại có thể cho các ngươi làm càn!”

      Hai người lúc này mới ngậm miệng, Mộ Khải Siêu nhìn thấy ánh mắt các vị trưởng bối nhìn mình có vẻ quái dị, nhất thời ý thức được mình phạm sai lầm, lập tức cúi đầu.

      Mộ Chỉ Li cùng Mộ Khải Siêu đều cúi đầu, nhưng là phía sau mái tóc che kín mặt dường như khuôn mặt nàng xuất nụ cười.

      Mộ Khải Siêu chuẩn bị mở miệng định cái gì đó, nhưng Mộ Kình Lệ cũng cho cơ hội giải thích.

      “Mộ Chỉ Li trừng phạt gấp bội, về phần Mộ Khải Siêu phạt ngươi tháng chặt củi, được tìm người làm thay, nếu khi bị phát , trừng phạt như vậy nữa!” Mộ Kình Lệ tím mặt .

      nghĩ Mộ Khải Siêu lại có chừng mực như vậy, trước mặt nhiều người như thế còn ra thể thống gì nữa! Ánh mắt hơi thâm trầm nhìn Mộ Chỉ Li, người khác có lẽ chú ý tới nhưng lại chú ý tới nụ cười của nàng.

      Nhận thấy được ánh mắt của Mộ Kình Lệ, Mộ Chỉ Li lập tức thu liễm nụ cười mặt, trong lòng liền sợ hãi, phát ra?

      “Gia chủ” Mộ Khải Siêu cam lòng kêu lên, nhiều năm như vậy chưa từng bị phạt qua, nhưng hôm nay lại vì phế vật mà phải chịu phạt, điều này làm cho mặt mũi của để ở chỗ nào chứ? Tuy chẻ củi đối với là việc thể đơn giản hơn, nhưng việc này liên quan đến thể diện a!

      được phản đối, các ngươi lui ra !”

      “Dạ” Mộ Chỉ Li nhanh chóng đáp, để cho Mộ Khải Siêu có bất kỳ cơ hội phản bác nào.

      Thấy thế, Mộ Khải Siêu cũng chí có thể cam lòng lui ra ngoài.

      Ngoài cửa nghị đường, Mộ Khải Siêu nhìn Mộ Chỉ Li, tức giận cùng sát ý trong mắt che dấu chút nào, cư cao lâm hạ : “Mộ Chỉ Li, ngươi muốn chết!”. xong liền chuẩn bị động thủ.

      Mộ Chỉ Li cũng chút hoang mang : “Ngươi có biết nếu như bây giờ ngươi động thủ với ta có hậu quả gì hay ?”

      “Giết ngươi có thể có hậu quả gì chứ?”

      “Vậy chứng minh ngươi đối với quyết định của gia chủ phục, chọn dùng phương thức này để phát tiết bất mãn của ngươi, ngươi cảm thấy ấn tượng của gia chủ đối với người còn có thể tốt sao?”. Sau phen tiếp xúc, nàng coi như hiểu, Mộ Khải Siêu này tuy tu luyện có thiên phú cao, vóc người tồi, nhưng là hành động luôn động não, cho nên nàng tuyệt đối sợ .

      Quả nhiên, nghe lời của Mộ Chỉ Li xong, Mộ Khải Siêu thu hồi tay, tàn bạo : “Ngươi cho rằng chỉ vì như vậy ta liền thể thu thập được ngươi sao? Lấy thực lực của ngươi, trong đại hội gia tộc ta có cả trăm biện pháp để chỉnh chết ngươi, ngươi cứ chờ đó cho ta!”

      Mộ Chỉ Li ngẩng mặt lên nhìn Mộ Khải Siêu, trong mắt có chút sợ hãi : “Chờ , ta sợ đến lúc đó người hối hận là ngươi”.

      “Ha ha ha” lời của Mộ Chỉ Li làm Mộ Khải Siêu cười to: “Chỉ bằng ngươi, phế vật chút sức lực cũng có, có tư cách gì khiến cho ta hối hận? có điểm nào dễ coi, mà có lẽ còn có người thương tiếc ngươi, hết lần này tới lần khác là người xấu xí vô cùng quái dị, bản thân ta rất bội phục dũng khí sống sót của ngươi đó. Ngươi nên lo lắng lúc đó có ai nhặt xác cho ngươi !”

      Mọ Khải Siêu giơ ngón tay ra chỉ vào Mộ Chỉ Li, vẻ mặt khinh thường. Mặt mũi tuy lớn lên có chút tuấn lãng, nhưng là lời lại ác độc làm cho người ta phải sợ.

      “Điểm này phiền ngươi quan tâm”. Mộ Chỉ Li sắc mặt bình thản, thèm để ý chút nào đáp lại, nếu là nàng vẫn giống như trước kia là , nữ nhân ngốc nghếch, có lẽ bởi vì lời của mà cảm giác khổ sở, vấn đề là nay nàng còn là nữ nhân ngốc nghếch nữa.

      Cái gì gọi là phế vật, nữ nhân ngốc nghếch, những từ này hề có bất kỳ liên hệ gì đối với nàng.

      Thời điểm hai người tranh luận, chung quanh tụ tập ít tiểu bối, dù sao Mộ Khải Siêu ở Mộ gia có địa vị tầm thường, chỗ của luôn có đám tiểu bối Mộ gia theo ủng hộ, giống như những ngôi sao vây quanh mặt trăng, đây cũng chính là nguồn phát ra cái cảm giác về ưu việt vô vị kia.

      “Mộ phế vật dám cùng đại ca chuyện, quả thực biết tự lượng sức mình”.

      “Xấu như vậy, ngốc như vậy, nhìn mặt của nàng ta quả dọa người a”. thiếu nữ tay cầm khăn lụa vỗ bộ ngực của mình ra vẻ sợ sệt .

      Mộ Chỉ Li đảo con ngươi nhìn lại, mở miệng : “Lá gan như vậy nên sống ở giường thôi, hồi mà bị dọa sợ chết ta gánh chịu nổi đâu”.

      “Ngươi!” trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Li, mà Mộ Chỉ Li cũng thèm nhìn nàng thêm nữa.

      Mộ Khải Siêu tựa hồ đối với tình huống này rất hài lòng, mặt mỉm cười nhìn Mộ Chỉ Li bị bêu xấu, phế vật như vậy, căn bản cần cái gì bọn họ cũng hợp nhau tấn công nàng ta.

      “Người có thể sống đến mức được hoan nghênh như vậy cũng là loại cảnh giới a!” Mộ Khải Siêu bỏ đá xuống giếng trêu ghẹo .

      Mộ Chỉ Li nhìn nụ cười mặt Mộ Khải Siêu, chẳng biết tại sao lại thấy khó chịu, nếu là mình nhìn thấy thoải mái, tự nhiên là nên có chút hành động.

      Đột nhiên, Mộ Chỉ Li linh quang chợt lóe, nghĩ đến hảo diệu kế!

      Nàng tới trước mặt Mộ Khải Siêu, giọng ở bên tai Mộ Khải Siêu cái gì đó.

      Mộ Khải Siêu nhíu mày, lui về phía sau bước, : “Có lời gì thể thẳng, như vậy giống trộm! tới trước mặt của ta chẳng lẽ còn muốn câu dẫn ta sao? Lấy dung mạo của ngươi muốn ta nhìn còn thuận mắt đâu”. vừa rồi căn bản là nghe Mộ Chỉ Li gì.

      Lời của Mộ Khải Siêu là mọi người cười vang.

      Mộ Chỉ Li lắc đầu, : “Ngươi xác định muốn ta lớn tiếng ?”

      !”

      “Ngươi tè ra quần”. Mộ Chỉ Li la lớn, mọi người chung quanh toàn bộ đều nghe được, kinh ngạc nhìn Mộ Khải Siêu, tầm mắt khỏi chuyển hướng nhìn hạ thân Mộ Khải Siêu.

      Mộ Khải Siêu lại hề tin: “Loại lừa gạt như thế này cũng muốn gạt ta?” Để tỏ vẻ mình bị lừa gạt, cho nên cũng thèm nhìn xuống dưới.Thấy bộ dạng hoảng sợ chật vật chạy trốn của Mộ Khải Siêu, nụ cười mặt Mộ Chỉ Li che dấu chút nào, xoay người thèm để ý đến những người xung quanh rồi thẳng.

      Đợi sau khi thân ảnh của nàng biến mắt khỏi tầm mắt của mọi người, Thiên Nhi lúc này mới nhịn được mở miệng hỏi: “Nha đầu, vừa rồi là có chuyện gì xảy ra? Mộ Khải Siêu làm sao đột nhiên lại biến thành như vậy?”

      Nàng thấy được Mộ Chỉ Li làm cái gì a, đột nhiên liền tự chủ được, cái này cũng khá là kỳ quái.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Li bật cười: “Ha ha, ngươi biết ? Ta mới vừa rồi cẩn thận đụng phải tuyến bàng quang của .” Trung y bác đại tinh tâm, muốn bêu xấu người còn có nhiều phương pháp mà.

      “Nga?” Thiên Nhi mặc dù biết như thế nào là tuyến bàng quang, nhưng cũng hiểu được những điều này là do Mộ Chỉ Li gây nên, lập tức cũng ha hả cười lên, đây là lần đầu tiên thấy người gặp chuyện xấu như vậy.

      Mộ Chỉ Li biết Mộ Khả Siêu quan tâm nhất là mặt mũi của , trước mặt nhiều người như vậy giễu cợt, nàng chẳng qua là vì muốn mặt mũi mình lớn hơn thôi, nàng làm cho nếm thử tư vị mất hết mặt mũi, nàng tin tưởng trải qua trò khôi hài ngày hôm nay xong, uy tín của Mộ Khải Siêu ở trong thế hệ tiểu bối giảm ít.

      Dựa theo suy đoán của nàng, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, Mộ Khải Siêu dám làm việc cách phách lối.

      Hai người cười xong, Thiên Nhi cũng tỉnh táo lại suy xét vấn đề, cau mày có chút lo lắng : “Bây giờ ngươi coi như hoàn toàn đắc tội với Mộ Khải Siêu rồi, dễ dàng bỏ qua cho ngươi”.Mộ Chỉ Li gật đầu: “Ta biết”. Từ thời điểm Mộ Khải Siêu đột nhiên chạy đến tát nàng cái, nàng cùng đứng ở phía đối lập, đắc tội đắc tội, có gì phải sợ nào? Mộ Chỉ Li nàng tin tưởng tương lai thành tựu của nàng vượt xa Mộ Khải Siêu.

      Nhìn bộ dạng thèm để ý chút nào của Mộ Chỉ Li, Thiên Nhi cũng có mấy phần kinh ngạc hỏi: “Ngươi lo lắng sao? ở Mộ gia có địa vị thấp.”

      Mộ Chỉ Li buông tay ra : “Lo lắng cái gì? Chuyện như vậy, lo lắng có ích gì, huống chi ta lại càng sợ .”

      Nghe vậy, Thiên Nhi cũng cười: “Ha ha, điểm này ta thích, làm người phải có cốt khí, Mộ Khải Siêu ngạo mạn, trong mắt nãi nãi ta cũng chính là phế vật, ngươi nhất định mạnh hơn . Bất quá mạnh hơn là chuyện về sau, ngươi bây giờ chưa đủ năng lực chống lại , trong đại hội gia tộc có ý tha cho ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ cũng tham gia đại hội gia tộc?”

      “Đây cũng phải, đại hội gia tộc quy định người tham gia phải từ mười đến mười hai tuổi, dựa theo quy định thể tham gia, nhưng ta nghĩ nhất định tìm những người khác trong gia tộc để hạ thủ với ta, lấy nhân khí của , làm được điều này cũng đơn giản.”

      “Như vậy cũng tốt, thời gian đến đại hội gia tộc cũng còn nhiều lắm, nếu là ngươi chống lại Mộ Khải Siêu hy vọng thắng lớn lắm, bất quá phải là Mộ Khải Siêu tự mình động thủ, vậy tốt hơn rất nhiều, còn thừa thời gian, ngươi theo nãi nãi ta chỉ cho phương pháp tiếp tục tu luyện.”

      Mộ Chỉ Li gật đầu, chợt nghĩ tới cái gì đó hỏi tiếp: “Nhưng Thiên nhi, ta phải gánh nước hai tháng, ta tập leo núi được nữa.”

      Thiên Nhi lắc đầu, vẻ mặt bí hiểm : “Gánh nước cũng là loại phương pháp rèn luyện tố chất thân thể rất tốt, ngày mai ngươi biết.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Li cũng hỏi nhiều, nàng quen việc nhìn Thiên Nhi ra vẻ mê hoặc.

      tới lui, Mộ Chỉ Li cũng nghĩ tới chuyện tình vô cùng bất đắc dĩ, nàng bây giờ có chỗ để ở a! Phía trước sân ở tại nhất định thể về được nữa rồi. Vốn là định ra ngoài ở cũng có gì là được, nhưng mà nàng còn phải chịu phạt, cái này phải làm sao bây giờ?

      lúc Mộ Chỉ Li buồn bực, gã hạ nhân tới trước mặt Mộ Chỉ Li, : “Gia chủ phân phó ngươi ở Thanh Phù viện.” xong đợi Mộ Chỉ Li liền trực tiếp rời .

      Mộ Chỉ Li nhìn bóng lưng của gã hạ nhân rời , sững sờ : “Thanh Phù viện? Mới vừa rồi còn phiền não vấn đề này, nghĩ tới lại được giải quyết nhanh như vậy, ha ha”.

      Thanh Phù viện ở Mộ phủ cũng chỉ có thể là tam đẳng viện, cùng nhị đẳng viện Mộ Hàn Mặc nay vẫn còn khác nhau , vô luận là hoàn cảnh, phạm vi hay các phương diện khác đều có khác biệt nhất định, nhưng là so với phá viện Mộ Chỉ Li ở trước đó tốt hơn rất nhiều.

      Thanh Phù viện, bởi vì bên trong trồng rất nhiều hoa sen, nghe đến mùa hè khung cảnh rất đẹp, khi còn bé Mộ Chỉ Li lần tới Thanh Phù viện, vẫn hy vọng mình có thể vào đó ở, nghỉ tới quá khứ có cơ hội, tại có ý nghĩ này lại được vào ở.

      Tam đẳng viện là dành cho tôn tử đích hệ ở, nhị đẳng viện là dành cho tôn tử đích hệ có tiềm lực ở, về phần nhất đẳng viện phải đợi bọn họ ở đại hội gia tộc xuất sắc vượt trội mới có cơ hội được ở lại. Tỷ như Mộ Khải Siêu nay chính là ở nhất đẳng viện.

      Ban đêm, Mộ Chỉ Li tiếp tục dựa theo nghịch thiên tâm pháp mà tiến hành tu luyện, kinh mạch trong cơ thể đả thông được mảnh dài hẹp, hôm nay tu luyện hiệu quả đương nhiên cao, đợi thân thể có tố chất huấn luyện sau này có hiệu suất cao.

      Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh, làm cho lúc Mộ Chỉ Li mở mắt bầu trời bao la ra ánh sáng, lập tức lấy lương khô ra bắt đầu ăn, tư vị đói bụng rời xa nàng.

      ra ngoài, Mộ Chỉ Li liền tới chỗ gánh nước, nhiệm vụ của nàng chính là tới sông Tương Thủy chọn hai mươi lu nước, đem hai mươi lu nước đó đổ đầy là hoàn thành nhiệm vụ.

      Vốn là Mộ Chỉ Li cảm thấy nhiệm vụ gánh nước này cũng khó, nhưng tới khi nhìn thấy hai mươi lu nước lớn kinh khủng, nàng liền hiểu đây cũng phải chuyện đơn giản a, bình thường đây là do mười hạ nhân cùng nhau làm, nay toàn bộ đều rơi vào vai mình nàng.

      Bất quá nhìn Mộ Khải Siêu phía bên cạnh mấy lu nước, tâm tình của nàng tốt hơn rất nhiều, nhìn Mộ Khải Siêu bên cạnh đống củi tích cao như núi, nàng hiểu hai người bị trừng phạt cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, cũng dễ dàng a.

      “Chia ra, hôm nay ta định ra kế hoạch cho ngươi là lần chọn bốn thùng nước, hơn nữa tốc độ phải nhanh, vừa mới bắt đầu muốn đơn giản chút, sau này từ từ gia tăng, như vậy cùng leo núi hiệu quả kém bao nhiêu, nhưng có thể luyện lực tay của ngươi cùng nghị lực, ngươi leo núi tốc độ rất nhanh, lại tiếp tục huấn luyện nữa hiệu quả cũng lớn, đổi lại phương thức cũng có thể kích thích cơ năng của cơ thể ngươi, có vấn đề gì hay ?”

      Mộ Chỉ Li nhìn bốn thùng nước mặt đất, lại nhìn bả vai gầy yếu của mình, nuốt từng ngụm nước bọt, trong lòng thầm than “Bả vai đáng thương của ta, ngươi lại phải chịu khổ a!”

      Rất nhanh liền kiên định: “ có vấn đề gì!”

      “Liền bắt đầu !” Thiên Nhi vừa lòng gật đầu.Song, khắc sau, chuyện làm cho người ta kinh ngạc xảy ra!

      Quần của Mộ Khải Siêu thế nhưng lại ướt, hơn nữa phạm vi càng lúc càng lớn, mặt đất cũng dần dần tạo thành bãi, mọi người cũng có thể nghe thấy tiếng nước chảy tí tách.

      “Tè ra quần rồi”. người nhịn được mở miệng .

      Những người khác mặc dù vì địa vị của Mộ Khải Siêu ngoài miệng dám ra, nhưng mặt đều che dấu được nụ cười.

      Mộ Khải Siêu sau khi phát được tình huống của mình hoàn toàn trợn tròn mắt, tại sao mình lại biến thành như vậy, mặc dù là trong lòng cảm giác được hẳn là Mộ Chỉ Li giở trò quỷ, nhưng cũng biết được là nàng ta giở trò quỷ lúc nào.

      kịp trách cứ Mộ Chỉ Li, vội vàng chạy về tiểu viện của mình, hôm nay mặt mũi là mất hết.
      fujjko thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 24: Tiến bộ
      bả vai Mộ Chỉ Li là bốn thùng nước lung la lung lay lên đường, lúc Mộ Chỉ Li thấy có vẻ dễ dàng, dù sao bốn thùng nước rỗng cũng nặng gì, nhưng lúc trở lại vô cùng nặng.

      Bốn thùng nước thực hề , cũng may thân thể của nàng trải qua hai tháng huấn luyện trước đó nên tốt hơn nhiều, nếu đổi lại là Mộ Chỉ Li trước kia mà , xem chừng có lẽ hộc máu mất.

      Gánh nước khó khăn chỉ có vậy, bởi vì lúc bước bốn thùng nước ngừng đong đưa, cho nên bước đổ ít nước, mà địa điểm hồ nước cách lu nước cực xa, cơ hồ tương đương với qua cả Mộ phủ, làm cho lúc Mộ Chỉ Li trở lại chỗ lu nước nước trong thùng mất nửa, đổ nước trong thùng vào trong lu nước thấy còn được tới phần năm lu nước, Mộ Chỉ Li kêu rên tiếng.

      Mộ Khải Siêu ở bên chẻ củi, tâm tình vốn là cực kỳ khó chịu, bất quá nhìn thấy tình trạng của Mộ Chỉ Li xong, tâm tình của tốt.

      “Ha ha, phế vật chính là phế vật, gánh nước cũng kém cỏi như vậy”.

      Nghe được lời giễu cợt của Mộ Khải Siêu, Mộ Chỉ Li quay đầu nhìn về phía Mộ Khải Siêu, khóe miệng cong cong: “Thiên tài phải cũng chỉ là chẻ củi thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ”.

      xong cũng nhìn sắc mặt khó coi của Mộ Khải Siêu, lấy bốn thùng nước rỗng, Mộ Chỉ Li lại rời , tốc độ rất nhanh, tuy khoảng cách rất xa, Mộ Chỉ Li trong khoảng thời gian ngắn là chạy đến, dù sao ở ngọn núi hiểm trở nàng vẫn có thể bảo toàn tốc độ, huống chi ở nơi đất bằng phằng này.

      Gánh bốn thùng nước, Mộ Chỉ Li ngừng đung đưa thùng nước, nhíu mày: “Tiếp tục như vậy phải là biện pháp a, đến tối cũng đổ đầy được những lu nước kia”.

      Kết quả là, Mộ Chỉ Li bắt đầu điều chỉnh tư thế bước của mình, thả chậm cước bộ, làm cho mình vững vàng, để cho những thùng nước kia đung đưa.

      Sau đó, Mộ Khải Siêu liền thấy được màn kỳ quái.

      Lần đầu tiên, Mộ Chỉ Li dùng nửa canh giờ trở lại, bất quá chỉ còn lại nửa số nước.

      Lần thứ hai, Mộ Chỉ Li dùng hơn nửa canh giờ, nhưng lại giữ được ba phần tư chỗ nước.

      Lần thứ ba, Mộ Chỉ Li dùng canh giờ, nhưng tất cả thùng nước đều đầy.

      Mộ Khải Siêu nhịn được mở miệng lần nữa: “Ngươi đầu óc bị hỏng rồi sao, ta thấy người ta tốc độ càng ngày càng nhanh, chưa từng thấy qua ai tốc độ càng ngày càng chậm như ngươi, là có ăn cơm no sao? Khí lực để bước cũng có sao?”

      Mộ Chỉ Li đưa mắt nhìn thoáng qua Mộ Khải Siêu, nhưng lại cùng chuyện, nhấc thùng nước lên lại tiếp.

      Dần dần, Mộ Chỉ Li nắm giữ bí quyết gánh nước, bảo đảm giữ cho nước bị chảy ra ngoài mà tốc độ càng lúc càng nhanh.

      Sau đó Mộ Khải Siêu lại nhìn thấy màn kỳ quái.

      Lần thứ mười, Mộ Chỉ Li dùng hơn nửa canh giờ, khi trở lại nước đều còn đầy bị chảy ra ngoài chút nào.

      Lần thứ mười , Mộ Chỉ Li chỉ dùng nửa canh giờ.

      Lần thứ mười hai, Mộ Chỉ Li chỉ dùng nửa khắc thời gian.

      . . . . . . . .

      Mộ Khải Siêu cảm thấy mình theo xem trò vui, từ nơi này đến nơi kia hết có từng ấy thời gian, nàng rốt cuộc là như thế nào được a? Bởi vì quá mức kinh ngạc, tốc độ Mộ Khải Siêu chẻ củi ngày càng chậm, trong lòng vẫn suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

      Bả vai Mộ Chỉ Li bị đòn gánh mài làm cho chảy máu, chuyện chưa từng làm qua như vậy mọi người nhất đinh quen, huống chi là phân lượng lớn như vậy, nhiều lần như vậy, bất quá mặt Mộ Chỉ Li lộ ra chút nào vẻ thống khổ, ngược lại còn có cảm giác được.

      Nàng chìm đắm trong vui sướng do tốc độ của mình tăng cao, nàng hiểu, tu luyện là con đường phải chịu nhiều gian khổ, chỉ là chút ít bị thương ngoài da thôi, căn bản nàng coi là cái gì, Mộ Chỉ Li nàng hoàn toàn có thể vượt qua.

      Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ Li hai mắt tràn đầy kiên định, mặt cũng lộ ra nụ cười nhu hòa, xem ra so với tưởng tượng của mình nàng kiên cường hơn cũng có thể chịu khổ tốt hơn, đối với tu luyện nàng lo lắng Mộ Chỉ Li thiên phú cao, nàng lo lắng là nàng ta có nghị lực kiên trì cùng với quyết tâm sợ khổ, tại hai điểm này đều có đủ, nàng cũng còn gì lo lắng nữa.

      tới lui, Mộ Chỉ Li cảm giác cả người mình đều đau xót, bả vai đau vô cùng, bắp tay bắp chân lại càng đau cứng đến được, bước có chút lung la lung lay, cái loại cảm giác cực hạn lại tới lần nữa.

      Chẳng qua nàng vẫn kiên định rảo bước như cũ, trong lúc giật mình cảm tưởng như lần đâu tiên nàng leo núi, nắm chặt quả đấm, nàng cần đột phá cực hạn của mình. Loại cảm giác cực hạn là thứ làm cho người ta hỏng mất cảm giác, mỗi bước làm cho người ta dâng lên ý niệm buông bỏ trong đầu, bất quá Mộ Chỉ Li cường ngạnh đem ý niệm này trong đầu ngăn chặn.

      Sau khi kiên trì đoạn, nàng cảm thấy bắp chân của mình lại được bổ sung thêm cỗ năng lượng, làm cho chân nàng tràn đầy năng lượng, bước chân lại càng nhanh hơn.

      Mộ Chỉ Li đổ đầy hai mươi lu nước xong, y phục hai bên vai của nàng hoàn toàn bị mài mòn rồi, rỉ ra máu tươi nhiễm đỏ cả đầu vai nàng, trán nàng tràn đầy mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt ít.

      Nhưng lại nhìn thấy Mộ Khải Siêu vẫn chẻ củi, liền cười lớn : “Ơ hay, thiên tài Đại thiếu gia, ta đây nước đều gánh xong, củi ngươi vẫn còn chưa có chẻ hết sao? biết ai mới là phế vật a!”

      “Uy, ngươi đồ phế vật. . . . . . .”

      Mộ Chỉ Li xong quay người rời , nàng chỉ cảm thấy cước bộ của mình dễ dàng, song nàng có chú ý, ở phía sau lưng nàng, cách đó xa, đôi mắt sắc bén nhưng tràn đầy thưởng thức nhìn nàng.

      Người này phải ai khác, chính là gia chủ Mộ gia Mộ Kình Lệ!

      Mộ Chỉ Li trở lại phòng của mình, đầu tiên là lấy kim sang dược ra bôi vào hai vai của mình, kim sang dược này là lúc nàng tu luyện leo núi tìm được dược liệu điều chế thành, mỗi ngày leo núi xong, chân nàng đều là bọng nước, cũng may là nàng có bí phương kim sang dược độc nhất vô nhị hiệu quả vô cùng, đêm nay dùng sang ngày hôm sau hầu như còn ảnh hưởng quá lớn.

      Bả vai nàng nếu hảo hảo điều trị chút nhiệm vụ gánh nước ngày mai khó mà hoàn thành.

      “Xem ra cuộc sống sau này của mình thể rời bỏ kim sang dược”. Mộ Chỉ Li giỡn.

      Xức thuốc xong, Mộ Chỉ Li do dự hai mắt nhắm lại dựa theo nghịch thiên tâm pháp tu luyện, hôm nay tốc độ tu luyện nhanh hơn hôm trước mấy phần, nhất là hai vai cùng bắp chân, tốc độ hấp thu thiên lực cực kỳ nhanh, các tế bào trong cơ thể đều tham lam hấp thu thiên lực to lớn.

      Trong thời gian ngắn, Mộ Chỉ Li chính là tích lũy được ít thiên lực, tụ tập những thiên lực rót về cái kinh mạch, hôm nay hết thảy tựa hồ đều phá lệ thuận lợi, rất nhanh kinh mạch đó được đả thông. Mộ Chỉ Li cũng lãng phí thời gian, đem thiên lực tràn đầy trong kinh mạch lại tiếp tục hấp thu thiên lực, thần kỳ là trong thời gian buổi tối nàng thế nhưng lại có thể đả thông ba đường kinh mạch!

      Ngày thứ hai, lúc thức dậy tâm tình Mộ Chỉ Li tốt, với tốc độ như vậy, bao lâu, chính mình có thể đem 108 đường kinh mạch đả thông toàn bộ!
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :