Q.3 - Chương 14: Luyện Đan Thất Trong những ngày kế tiếp, Mộ Chỉ Ly vẫn tu luyện ở trong phòng Băng, thậm chí cũng chưa từng từ trong phòng Băng ra ngoài. Kể từ sau khi được hàn khí cải tạo hoàn thành, nàng cũng thích ứng với hàn khí, hôm nay sống ở trong phòng Băng có thể chút sợ hãi nào mà hấp thu hàn khí. Thời điểm ở Huyền Băng thánh đàm nàng cũng thành công hấp thu hàn khí tiến vào trong Thiên Lực, cho nên quá trình này cũng khó khăn, đợi đến khi nàng hấp thu đầy đủ hàn khí , Hỗn Độn Thiên Lực có cơ hội thuận lợi để tiến hóa Bởi vì Mộ Chỉ Ly lãng phí chút thời gian nào, mà là đem tất cả thời gian có được để hấp thu hàn khí cao cấp.Trong phòng Băng rộng lớn, chỉ có hai đạo thân ảnh màu trắng, bọn họ tu luyện ai cũng chưa từng chuyện, dường như hình thành việc ăn ý vô cùng tốt ngày. . . . . . Bảy ngày. . . . . . tháng. . . . . . Trong chớp mắt, thời gian tháng qua. Ba tháng này trong cuộc sống, Mộ Chỉ Ly có hấp thu những thứ khác của ngũ hệ Thiên lực, mà chỉ hấp thu toàn bộ hàn khí, bất quá có thể thấy được hàn khí này cũng phải là trong khoảng thời gian ngắn cũng thể tu luyện cùng với năm loại Thiên lực kia để đạt tới trạng thái thăng bằng . Chẳng qua là hàn khí của Huyền Băng Vạn năm này so với hàn khí thông thường có uy lực lớn rất nhiều, cho nên đối với Mộ Chỉ Ly đạt được hiệu quả hơn mong đợi Mộ Chỉ Ly có thể cảm giác được, qua lâu nữa Hỗn Độn Thiên Lực của nàng có thể tiến hóa rồi! Thậm chí bây giờ nàng có thể cảm nhận được Hỗn Độn Thiên lực biến hóa, màu trắng của Hỗn Độn Thiên lực lúc này mang theo màu trắng của hàn khí thoạt nhìn cũng có gì thay đổi chẳng qua là uy lực càng thêm kinh người. Sở dĩ nàng rút lui khỏi trạng thái tu luyện là bởi vì nghe được lời nhắn trong thủy tinh cầu của sư phụ triệu hồi nàng về, Phong Hàn muốn mang nàng chỗ, cho nên nàng cũng tạm thời buông xuống tu luyện, rời phòng băng trở về điện Chu Tước. tháng thời gian, Thần Quyết Cung có chút nào biến hóa, trừ khi ra ngoài có việc còn tất cả mọi người tiến hành tu luyện. Trước tiên Mộ Chỉ Ly tới phòng khách của điện chủ mà Phong Hàn ở nơi đó đợi nàng. Phong Hàn đối với người đệ tử này là cực kỳ vừa ý, hàn khí cải tạo nàng chẳng những kiên trì buông, mà sau đó cả ngày đều ở bên trong tu luyện chăm chỉ để cho tìm thấy khuyết điểm. Dốc lòng tu luyện thiên tư là trọng yếu nhưng giai đoạn sau đó chăm chỉ trọng yếu hơn. Mộ Chỉ Ly đều hội tụ đủ 2 điều ấy, đương nhiên tương lai phát triển thể lường được! tin tưởng người đệ tử này của mình thành tựu trong tương lai nhất định vượt xa mình. Mộ Chỉ Ly hướng Phong Hàn thi lễ cái: “Sư phụ, biết ngài gọi ta đến đây cần làm gì ?” Nàng ở trong phòng Băng tu luyện, nếu có chuyện gì Phong Hàn tuyệt đối quấy rầy nàng. Nghe vậy, Phong Hàn ở trước mặt lộ ra nụ cười hiền lành: “Chỉ Ly, ta nghe ngươi cùng Tư Đồ Diêu luyện đan lôi đài bất phân thắng bại đúng ?” Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy” “Con tới Thần Quyết Cung cũng đến mấy tháng rồi, đến bây giờ cũng chưa từng phát huy phương diện luyện đan tài năng của con. Thần Quyết Cung giống Dược Tông lấy luyện đan làm chủ, nhưng tầm quan trọng của luyện đan cũng thể quên, ở chỗ này cũng có phòng luyện đan, có thể hợp ý với con?” Phong Hàn đề nghị, cũng muốn mở mang kiến thức của Mộ Chỉ Ly ở phương diện luyện đan tài năng này Trong mắt Mộ Chỉ Ly sáng lên: “Hửm? Con có thể xem chút sao?” Đối với Luyện Đan Thất này nàng cũng tò mò, nghĩ đến ở nơi này có thể nhìn thấy ít dược sư. Đối với phương diện y thuật, luyện đan này nàng luôn là cảm thấy hứng thú nhất, chẳng qua là cấp bách, nàng chú trọng cho thực lực tăng lên, nhưng y thuật cũng chưa từng buông lỏng Nhìn Mộ Chỉ Ly bộ dáng cảm thấy hứng thú , Phong Hàn biết chính mình có gọi sai: “Dĩ nhiên có thể, ta dẫn con xem .” Lúc trước bởi vì Mộ Chỉ Ly có Hỗn Độn Thiên lực mà khiếp sợ, cho nên chuyện luyện đan cũng quên mất. Có thể sánh ngang với nhân tài đứng đầu của Dược Tông, năng lực tốt như thế này cũng thể lãng phí Mộ Chỉ Ly thuận tiện theo Phong Hàn cùng đến Luyện Đan Thất. Luyện Đan Thất ở Thần Quyết Cung cũng là nơi trọng địa, dù sao đan dược đối với mọi người tu luyện đều có rất nhiều chỗ tốt, mỗi tháng cũng là dựa theo như số lượng phát đan dược cho các đệ tử .Vị trí của luyện dược sư tại mỗi địa phương đều rất cao, cho dù là ở Thần Quyết Cung cũng là như thế. Chẳng qua là luyện dược sư phần lớn xuất ở nơi dành cho đệ tử, bọn họ có nơi nghỉ ngơi, cho nên trong ngày thường rất ít nhìn thấy. Đây cũng là nguyên nhân mà Mộ Chỉ Ly tới Thần Quyết Cung lâu như vậy cũng có chú ý tới Sau khi qua cây cầu, Mộ Chỉ Ly và Phong Hàn xuất ở nơi khác ngọn núi, cảnh tượng rất giống với Huyền Băng thánh đàm , ở nơi đâu cũng có người trông chừng, chỉ là bọn nhìn thấy Phong Hàn phía trước liền rối rít hành lễ, cấp bách đến hỏi thăm Lúc Mộ Chỉ Ly nhìn đầu cầu viết ba chữ Luyện Đan Sơn, mặt lộ ra tia chấn kinh, nghĩ tới ngọn núi này là nơi luyện đan .Ở thời điểm nàng nghe đến ba chữ Luyện Đan Thất còn tưởng rằng cũng phải rất lớn, chưa từng nghĩ nó có thể so với đại điện. Vừa mới vào, chính là nghe thấy được trận mùi thuốc, Mộ Chỉ Ly nhắm mắt lại hít hơi, mặt cũng là lộ ra nụ cười thỏa mãn. Hết thảy đối với người khác có lẽ có chút quen mùi thuốc nhưng đối với nàng mà lại là điều vui mừng . Xung quanh cũng xuất ít người, bất quá khác với đệ tử tu luyện trong tay cầm lấy vũ khí còn những thứ trong tay của đệ tử phần lớn là ba lô chứa dược liệu. Mọi người nhìn thấy Phong Hàn rối rít hành lễ, nhưng khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lại lộ ra vẻ tò mò. Người của Luyện Đan Thất giống với người của bốn điện , bọn họ căn bản ở núi hoạt động luyện đan, nếu có cái gì cần chỉ cần truyền lời cho họ tiếng, cho nên xuất ở thời điểm bên ngoài rất ít. Đối với bọn mà , luyện đan có lực hấp dẫn lớn hơn rất nhiều so với tu luyện. Luyện Đan Thất có cấu tạo cùng bốn điện kì thực cũng sai biệt lắm.Trong Chủ Điện có rất nhiều người bận rộn, ở phía sau còn lại chia làm các gian phòng , có lẽ là nơi cho mọi người luyện đan, về phần phía sau cùng còn lại là điện khảo hạch, đó chính là nơi cho các đệ tử khảo hạch luyện đan thăng cấp Người trong Chủ Điện của Luyện Đan Thất cũng ít, nhưng vô cùng an tĩnh. Mọi người đâu vào đấy làm việc riêng của mình, có bất kỳ tiếng huyên náo, cho dù là chuyện với nhau, tiếng cũng lớn. gã đệ tử mặc áo dược sư tới trước mặt Phong Hàn thi lễ : “Điện chủ ngài tới, ta phải thông báo Thất Chủ.” Sau khi Phong Hàn gật đầu chính là cùng Mộ Chỉ Ly đứng ở tại chỗ đợi chờ: “Thất chủ kia có thể luyện chế ra cửu phẩm đan dược, thuật luyện đan cực cao, chỉ thiếu chút nữa chính là có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược .” Nghe vậy, tia chấn kinh xuất khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly, cửu phẩm đan dược! nàng trước mắt có thể thấy vị dược sư có thuật luyện đan mạnh nhất . Trước kia nàng chính là nghe tuyệt phẩm đan dược ở Đại Lục Thiên Huyền căn bản thấy được, mà vị Thất chủ cũng là chỉ thiếu chút nữa chính là có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược! tại chưa thành công, tương lai thành công là khả năng rất lớn! Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng là khỏi kích động lên. Nếu là có thể đủ cùng trao đổi phen mà …, nghĩ đến mình cũng có tiến bộ lớn! “Muốn theo học tập phen sao?” Dĩ nhiên liếc nhìn cái, Phong Hàn có thể nhìn ra suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly , mặc dù phải là dược sư, bất quá tâm tư của dược sư cũng có thể hiểu phen. Dù sao thuật luyện đan tăng lên có thể khó hơn nhiều so với tu vi tăng lên, dù sao cũng thể đoán được việc luyện đan Mộ Chỉ Ly lập lòe cười tiếng, cũng có phủ nhận, ý nghĩ của nàng là như vậy. “Lão nhân Tạ Vãn Phong này tính tình cổ quái vô cùng, ngươi muốn theo học chút luyện đan thuật cũng phải là dễ dàng như vậy, đợi xem bản thân ngươi” Nhắc tới Tạ Vãn phong, khóe miệng Phong Hàn cũng là lộ ra tia mỉa mai Nhìn vẻ mặt Phong Hàn trong lòng Mộ Chỉ Ly suy đoán giữa hai người sợ là có tranh chấp. Nàng bây giờ coi như là thấy ràng, sư phụ ở mọi người trước mặt trước rất có tôn nghiêm, nhưng tính cách cùng Lão Ngoan Đồng khác, nghĩ đến cùngTạ Vãn phong có chút tranh chấp cũng rất bình thường, cũng biết tính cách của Tạ Vãn Phong có giống với Phong Hàn hay . Hai người chờ giây lát sau liền nhìn thấy đệ tử rời lúc nãy theo phía sau gã lão giả , người lão giả mặc bộ dược sư bào màu đen , tia sáng lưu chuyển vừa nhìn liền biết phải là người phàm. Tuổi của Tạ Vãn Phong gần với tuổi của Phong Hàn, trán có cổ chính khí, râu mép hoa râm cũng khiến cho thoạt nhìn có chút khả ái, làm cho người ta khỏi nghĩ muốn sờ cái Nhìn thấy Tạ Vãn phong, Phong Hàn hừ lạnh tiếng: “ Dáng vẻ đúng là lớn, chờ lâu như vậy mới ra ngoài.” Nghe vậy, Tạ Vãn Phong cũng lên tiếng : “Ngươi có thể đến chỗ nào tốt hơn chứ? Vô lên điện tam bảo, , lần này tới ngươi là có chuyện gì?” ” Tạ Vãn phong, ta giống người có mưu đồ sao?” Bị Tạ Vãn Phong chút lưu tình, Phong Hàn cũng vội phản bác , bộ dáng kia quả thực còn kém giậm chân. Tạ Vãn Phong hề nhượng bộ chút nào, quắc mắt nhìn trừng trừng : ” Lần đó ngươi tới phải đào chút bảo bối của ta? tại lại giả bộ, ta sớm thấy ngươi!” Mộ Chỉ Ly đứng ở bên nghiễm nhiên trở thành khách xem, nhìn hai vị này ở trước mặt mọi người vô cùng uy nghiêm lại là hai lão giả giậm chân tranh chấp, khóe miệng cũng là nhịn được tràn ra nụ cười. Như vậy mới là mặt chân của bọn họ sao, mặc dù giống tác phong thường ngày, nhưng càng thêm bình dị gần gũi, làm cho lòng người sinh ra hảo cảm. Xem ra sư phụ của mình cướp ít bảo bối của Tạ Vãn Phong , nếu cũng có vẻ mặt như vậy. Nhìn người xung quanh, phát mọi người đối với lần này chút nào ngoại lệ, nghĩ đến màn này ngày thường cũng thường xuyên phát sinh, cho nên tất cả mọi người đều thành thói quen. Cãi nửa ngày trời sau đó Phong Hàn cũng là khoát tay: “Thôi , ta tranh giành với lão nhân này , lần này ta tới là có chính .”Bộ dáng thở hổn hển hiển nhiên mới vừa rồi phen tranh chấp hơn chút. “Ngươi dám ta lão đầu tử, ngươi so với ta trẻ tuổi ở chỗ nào? , chuyện gì, ta rất bận rộn!” “Đây là đệ tử quan môn của ta —— Mộ Chỉ Ly, tên của nàng gần đây ngươi có thể nghe qua?” Phong Hàn trước mặt mang theo vẻ đắc ý, tin tưởng Tạ Vãn Phong khẳng định nghe qua cái tên này. Quả nhiên, sau khi nghe tên của Mộ Chỉ Ly, Tạ Vãn Phong cũng sững sờ: “Nha đầu này ngang tay với Tư Đồ Diêu, Mộ Chỉ Ly?” Phong Hàn cười gật đầu: “Đúng vậy, chính là nàng!” Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng cười hành lễ: “Vãn bối Mộ Chỉ Ly ra mắt Tạ Thất chủ.” nghĩ tới mình và Tư Đồ Diêu phen tỷ thí vậy mà có nhiều người biết, ngay cả Tạ Vãn Phong đều nghe . Sau khắc, Tạ Vãn Phong cũng vô cùng đau đớn : “ Mầm non tốt như vậy làm sao lại là đệ tử quan môn của Lão Hồ Ly! theo ta học tập luyện đan hẳn là tốt, có thể tìm được mầm non sánh ngang với Tư Đồ Diêu nhưng là quá khó khăn rồi a!” Bộ dáng kia, phảng phất là Mộ Chỉ Ly giống như có mắt chọn sai sư phụ. Mộ Chỉ Ly trước mặt cũng lộ ra tia xấu hổ, là biết nên cái gì cho phải. “Tạ lão đầu, ngươi cũng đừng ở nơi này giả từ bi rồi, theo sư phụ là ta thế nào ?” Phong Hàn lời xoay chuyển: ” lần này ta mang Chỉ Ly nha đầu này tới chính là chuẩn bị làm cho nàng ở Luyện Đan Thất luyện đan , mặc dù ta hi vọng nàng tăng cường thực lực, nhưng cũng muốn nàng xao nhãng về việc luyện đan, lão đầu tử ngươi hẳn là có ý kiến chứ?” Sắc mặt Tạ Vãn Phong cũng nghiêm túc ít, gật đầu : “Cái này đương nhiên thành vấn đề, loại mầm tốt này so với hai gã đệ tử của ta cũng muốn mạnh hơn chút a, yên tâm , để cho nàng ở chỗ này của ta tăng lên thuật luyện đan tuyệt đối có vấn đề!” Tạ Vãn Phong vừa mới ra những lời này, phía sau chính là truyền đến đạo giọng nữ: “Sư phụ, người thiên vị!” Mộ Chỉ Ly khỏi quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy nữ tử lúc này mặt lộ vẻ bất mãn nhìn Tạ Vãn Phong. mặc bộ áo màu tím, thân thủ mỹ lệ mặc dù bị áo bao vây vẫn như cũ khó mà che dấu, mi mục như vẽ, cả người đều tràn ngập cảm giác linh động. Cảm giác như vậy cùng Thiên Nhi có chút tương tự, nghĩ đến tính cách kia đều tương đối hoạt bát. ước chừng hơn hai mươi tuổi, e rằng so sánh với Mộ Chỉ Ly hơi lớn hơn chút, từ người phát ra cỗ mùi thuốc nồng nặc , hiển nhiên, đây cũng là trong những đệ tử của Tạ Vãn Phong. Phía sau , còn có gã nam tử cao lớn tuấn, mày kiếm mắt sáng, nhìn về phía áo tím trong mắt mang theo vẻ cưng chìu. Vẻ sủng nịch có chút nào che dấu, mọi người ở đây đều có thể nhìn ra được. Xem ra nam tử này vàcô áo tím hẳn là đôi hữu tình Đây cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung nhìn thấy đôi có tình ý như vậy, ngược lại có cảm giác thần tiên quyến lữ. Nhìn bọn họ, Mộ Chỉ Ly khỏi nghĩ mình cùng Hàn Như Liệt, lúc nào hai người bọn họ mới có thể như vậy sớm chiều chung đụng? Chẳng qua là trong khoảng thời gian ngắn sợ là thể nào. Trong nháy mắt, nàng ba tháng chưa từng thấy đến , biết tại sống có tốt hay . Nghĩ lại, tình cảm của bọn họ có thể chống lại thời gian khảo nghiệm, cũng là loại hạnh phúc. Càng là khó khăn, lúc nhận được cũng là càng quý trọng. “Tử Thanh, làm sao con trở lại?” Tạ Vãn Phong bất đắc dĩ , đối với người đệ tử này luôn luôn bất đắc dĩ, nghĩ tới lời mình vừa mới vừa lúc bị nàng nghe được, xem ra tránh được phen hành hạ. Hạng Tử Thanh hừ lạnh tiếng: “Nếu con trở lại…, sư phụ còn biết làm sao chê bai con đây!” “Nha đầu này, lúc nào vi sư chê bai con.” “Tử Thanh, sư phụ cùng Điện chủ chuyện đấy, chớ có xen mồm.” An Dật Ngự nhìn thấu Tạ Vãn Phong lúng túng, khỏi lên tiếng . Tử Thanh luôn là bộ dáng như vậy, có chuyện gì liền nhịn được ra, cũng giữ mặt mũi cho sư phụ. Ánh mắt Tạ Vãn Phong thoáng nhìn , nhìn thấy Phong Hàn nét mặt xem kịch vui, lập tức sắc mặt cũng là thay đổi: “Tử Thanh, vi sư vốn là . Chỉ Ly nha đầu cùng Tư Đồ Diêu kia tỷ thí có lẽ ngươi cũng biết, có thể cùng đánh ngang tay kia năng lực tất nhiên cần phải .” “Ta cũng vậy có thể luyện chế ngũ phẩm đan dược, ta làm sao lại bằng nàng?” Hạng Tử Thanh phục , ngày thường sư phụ còn cùng nàng chuyện như vậy , bị khiển trách như thế này, trong lòng lại càng thoải mái . Làm nhân vật chính trong cuộc đàm luận của hai người, Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng lời nào. nghĩ tới này cũng có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược,trình độ đan dược kia thành tựu cũng là thấp. này cũng phải là hướng nàng lên tiếng khiêu khích, cho nên nàng cũng cần những thứ gì. Nàng vốn cũng có ý ganh đua so sánh. An Dật Ngự nhìn hạng Tử Thanh cũng là cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ có hướng Mộ Chỉ Ly xin lỗi cười tiếng. Tính tình Tử Thanh vẫn luôn là như thế, bất quá tâm nhãn cũng xấu. “Ngươi chớ có phục, ban đầu ngươi cùng Tư Đồ Diêu cũng phải là chưa từng tỷ thí qua , ban đầu ngươi liền thua, mà bây giờ nàng ấy và Tư Đồ Diêu đánh ngang tay, này kết quả ràng.” “Đó là lúc trước, hôm nay thuật luyện đan của ta tiến bộ, nếu để cho ta so sánh cùng với Tư Đồ Diêu lần nữa, ta nhất định thắng được !” Hạng Tử Thanh lộ ra vẻ rất là phục, ban đầu cùng Tư Đồ Diêu tỷ thí đến nay nàng nhớ được, nhất định nàng phải tìm cơ hội có gặp lại Tư Đồ Diêu tỷ thí lần, chứng minh thiên phú luyện đan của mình so với mạnh hơn. Mộ Chỉ Ly nghe hai người chuyện, trong lòng kinh ngạc, nghĩ tới Tư Đồ Diêu cùng Hạng Tử Thanh từng tỷ thí qua, hơn nữa Hạng Tử Thanh còn thua. Khó trách nàng phục như vậy, trong đó phần nguyên nhân rất lớn sợ là bởi vì Tư Đồ Diêu. đến đây, Hạng Tử Thanh cũng cùng Tạ Vãn phong chuyện, ngược lại đưa mắt nhìn sang Mộ Chỉ Ly, cười dài : “Mộ nương, nếu như ngươi để ý lời của ta, đúng lúc cùng ta tỷ thí phen ? Nếu là ta có thể còn hơn ngươi, đó chính là ta thắng được Tư Đồ Diêu rồi!” “Hồ nháo!” Tạ Vãn Phong tức giận trách mắng, trong ngày thường đối với nha đầu này là quá phóng túng rồi, hôm nay ở trước mặt Phong Hàn bọn họ cũng như vậy chút kiêng kỵ. “Sư phụ, Mộ nương cũng còn gì đâu , huống chi tỷ thí phen cũng có gì ghê gớm a! Có tỷ thí mới có tiến bộ phải sao !” Hạng Tử Thanh cũng là liều mạng, hai mắt sáng quắc nhìn Mộ Chỉ Ly, trong mắt kia tha thiết hi vọng để cho Mộ Chỉ Ly biết nàng cũng phải là nhằm vào mình. Xem ra, Hạng Tử Thanh cũng là người si mê thuật luyện đan , đúng như lúc đầu giống mình cùng loại, ban đầu nàng vì nghiên cứu y thuật cũng là liều mạng, để ý khuyến cáo của bọn họ , toàn bộ theo thích của mình mà làm. Tử Thanh mặc dù luôn miệng muốn cùng nàng tỷ thí, nhưng kỳ tâm địa cũng xấu, cho nên ấn tượng của Mộ Chỉ Ly đối với nàng cũng kém. Tầm mắt của mọi người cũn chuyển đến Mộ Chỉ Ly người, Mộ Chỉ Ly gật đầu : “Tốt” tỷ thí phen lại có làm sao, huống chi nàng cũng lo lắng vấn đề sau khi thua bị mất mặt, danh hiệu đệ nhất vốn chính là người bên cạnh cho nàng , nàng tuyệt để ý. “ tốt quá, cám ơn ngươi a!” Hạng Tử Thanh hẳn là lôi kéo Mộ Chỉ Ly hai tay cười Thấy thế, Mộ Chỉ Ly trước mặt cũng là lộ ra nụ cười. “Nếu Chỉ Ly nha đầu đồng ý, liền cùng ta về phía sau điện khảo hạch sao, ở nơi đó dễ dàng chút.” Tạ Vãn Phong lên tiếng , Mộ Chỉ Ly có ý kiến lời của tự nhiên cũng có ý kiến, vừa lúc mượn cơ hội này xem chút thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly đến tột cùng như thế nào!
Q.3 - Chương 15: So tài luyện đan Năm người cùng nhau hướng về phía Điện Khảo Hạch mà đến, Hạng Tử Thanh tất nhiên là nóng lòng cần phải , hai người Tạ Vãn Phong và Phong Hàn mặc dù bề ngoài gì, nhưng trong lòng cũng có chút tò mò đối với thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly. Lúc trước chỉ là nghe , chưa từng tận mắt thấy qua, tất nhiên muốn nhìn thấy nhanh. mặt An Dật Ngự vẫn mang theo nụ cười nhàng như trước, nhìn bộ dáng vui vẻ của Hạng Tử Thanh, cũng cảm thấy vui mừng. Từ lúc trước, sau khi so tài luyện đan với Tư Đồ Diêu bị thua, Tử Thanh vẫn luôn luôn miệt mài khổ luyện, bây giờ có cơ hội như thế này, nàng có biểu như vậy cũng đoán trước được. Đợi sau khi năm người rời khỏi, đệ tử trong đại điện cũng đều nhìn về phía bọn họ, lúc trước khi bọn chuyện, bọn họ cũng nghe được. “Người cùng Điện chủ Điện Chu Tước đến đây vậy mà là Mộ Chỉ Ly!” “Hay là chúng ta cùng nhau đến xem chút! Trận so tài như thế này đúng là rất hiếm có!” Mọi người thảo luận sôi nổi (thất chủy bát thiệt), đại điện nguyên bản vô cùng yên tĩnh lúc này cũng có vài phần ồn ào. Tạm gác lại mọi việc trong tay, mọi người đều cùng nhau hướng về phía Điện Khảo Hạch mà tới, bọn họ đều là những người say mê luyện đan thuật, mà cuộc so tài giữa những người có trình độ luyện đan như thế này đối với bọn họ đúng là có sức hấp dẫn khó có thể nên lời! Mộ Chỉ Ly vừa vừa đánh giá toàn bộ Luyện Đan thất (phòng Luyện Đan), có phòng đan dược, có kho dược liệu to lớn, càng sâu vào bên trong càng ngửi thấy mùi thuốc đậm đà hơn, nếu như nàng đoán nhầm, đằng sau Luyện Đan thất này chắc là có dược điền lớn, mà mùi hương của thuốc cũng là từ trong dược điền này tỏa ra. Mùi hương thuốc ở đây so với mùi hương thuốc ngửi được ở chỗ của Hồng dược sư ở Thiên Thăng quốc trước đây biết nồng đậm hơn gấp bao nhiêu lần, bởi vậy cũng có thể đoán ra được ruộng thuốc phía sau này rốt cuộc lớn đến chừng nào. Vẻ mặt Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, cho dù phải tiến hành so tài đan dược cùng Hạng Tử Thanh vậy mà mặt nàng vẫn có chút hồi hộp nào cả, giống như nàng căn bản chưa từng đem chuyện này để ở trong lòng vậy, so sánh với Hạng Tử Thanh bên cạnh – mặt lộ vẻ kích động có thể là khác nhau . Vẻ mặt của hai người rơi vào trong mắt Tạ Vãn Phong, trong mắt lại nhiều hơn tia kỳ quái. Xem ra cái nha đầu Chỉ Ly mới đến này đúng là đơn giản, trong hoàn cảnh như thế này mà nàng vẫn có thể bất động thanh sắc (che giấu cảm xúc), chỉ điều này cũng phải người bình thường có thể làm được, tính cách như thế này đem Tử Thanh so sánh cùng nàng là thua. có thể nhìn ra được dửng dưng của Mộ Chỉ Ly cũng phải là giả vờ, tuổi của nha đầu kia lớn lắm vậy mà sao đối với hư danh lại có thể hiểu như thế? Hắn từng gặp qua ít đệ tử, đều là một đám nhóc tranh cường háo thắng, rất xem trọng danh lợi. Nếu lần này Mộ Chỉ Ly thua, sẽ đoạt được vị trí thứ nhất, nhưng nàng lại hề khẩn trương dù chỉ chút, thật khiến người khác kinh ngạc. Rất nhanh, mọi người đến Điện Khảo Hạch. Bởi vì phải lúc kiểm tra, cho nên điện Khảo Hạch cũng có người, có vẻ yên tĩnh đến vô cùng. Nhìn từ phía trước, giữa Điện Khảo Hạch lớn như vậy bày mấy hàng lò đan, bên cạnh lò đan là bàn đặt dược liệu, cùng với lôi đài (võ đài) thi đấu ở chiến trường Thiên Huyền lúc trước cũng khác nhau quá lớn. Có lẽ, bình thường đệ tử trong Luyện Đan Thất đều tiến hành khảo hạch luyện đan cùng nhau tại đây. Tạ Vãn Phong nhìn hai người Mộ Chỉ Ly cùng Hạng Tử Thanh rồi : “Các ngươi đều đồng ý so tài luyện đan, chúng ta cũng ủng hộ. Bây giờ nội dung của cuộc khảo hạch này liền để ta ra đề, thế nào?” Ở đây trừ hai người bọn họ ra ngoài, cũng chỉ có và An Dật Ngự am hiểu về đan dược, trách nhiệm ra đề mục tất nhiên rơi vào người . hỏi thăm như vậy chủ yếu cũng là vì muốn biết ý kiến của Mộ Chỉ Ly, bởi vì là sư phụ của Hạng Tử Thanh, nếu người bên ngoài nghi ngờ có thiên vị cũng vô cùng có khả năng. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cung kính : “Tạ Thất chủ ra đề mục tất nhiên có vấn đề gì.” Nàng lo lắng Tạ Vãn Phong thiên vị, lấy địa vị của quả thực làm chuyện như vậy, huống hồ nếu như chuyện đó xảy ra, nàng tin rằng nhất định Phong Hàn là người đầu tiên đồng ý. Nghe được lời Mộ Chỉ Ly , mặt Tạ Vãn Phong cũng lộ ra tươi cười. Việc Mộ Chỉ Ly nghi ngờ làm cho trong lòng cảm thấy rất thoải mái, dù sao tuổi của lớn như vậy rồi, nếu bị tiểu bối nghi ngờ đúng là còn mặt mũi nào nữa. “ như vậy, đề mục hôm nay chính là luyện chế Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm, thời gian là canh giờ, cơ hội tổng cộng có ba lần. Mà thời gian và dược liệu lãng phí cũng đều được tính vào trong điểm, nếu hai người các ngươi luyện chế đan dược giống nhau, dùng thời gian ngắn để thắng, hoặc là lần đầu tiên luyện chế thành công thắng, hai ngươi hiểu rồi chứ?” Tạ Vãn Phong ràng vô cùng dễ hiểu, mà phương thức thi đấu như thế này thể nghi ngờ là vô cùng công bằng. Đem những nhân tố khác của luyện đan trở thành tiêu chuẩn bầu chọn, nếu như so sánh với lôi đài thi đấu ở chiến trường Thiên Huyền kia còn công bằng hơn. Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh đều cùng nhau gật đầu: “Hiểu !” Tạ Vãn Phong gật đầu ra hiệu, liền có đệ tử chuẩn bị dược liệu. Ngoại trừ dược liệu cực kỳ quý hiếm khó gặp những dược liệu khác chỉ cần tiếng có thể tìm được trong chốc lát, mảng dược điền lớn đằng sau kia cũng phải là chỉ để chăm sóc . Rất nhanh, hai tên đệ tử vừa rời bưng ba phần dược liệu được phân chia ra tới, chia nhau đặt ở bên cạnh hai cái lò đan đầu tiên phía trước. Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh cũng đến, đứng ổn định tại lò đan trước mặt. Ở vị trí này, bọn Tạ Vãn Phong lôi đài có thể nhìn thấy ràng tình hình luyện đan của bọn họ. “Bắt đầu!” Tạ Vãn Phong lên tiếng . Lời vừa ra, hai người đều bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị. Hạng Tử Thanh nguyên bản tươi cười lúc này mặt cũng nhiều hơn tia nghiêm túc, tươi cười biến mất còn, tất nhiên tại lúc luyện đan nàng cũng cực kỳ chăm chú, cứ như là hai người khác nhau vậy. Động tác đâu vào đấy, dựa theo trình tự luyện chế mà đem từng cái dược liệu bỏ vào, cực kỳ thành thạo. Xem ra ngày thường chắc là nàng cũng thường thường luyện đan, nếu có động tác thành thạo như vậy. Sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn lạnh nhạt như trước, từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ cơ bản có gì thay đổi. Lúc này, nàng chỉ cảm thấy trước đại điện giống như chỉ còn lại mỗi mình nàng và lò đan trước mặt, tất cả mọi thứ xung quanh nàng đều để ý tới. Mọi người chỉ thấy động tác của nàng lưu loát sinh động, như mây bay nước chảy, điều chỉnh tốt sức nóng của ngọn lửa, nhanh chóng phân loại dược liệu, để từng cái xuống, rồi bắt đầu luyện đan. Cả Điện Khảo Hạch lần nữa yên tĩnh hẳn, mọi người chỉ có thể nhìn thấy hai ngọn lửa bên dưới lò đan cùng với hai người hết sức chăm chú. Phong Hàn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh vô cùng nghiêm túc, trong lòng cũng có chút bình tĩnh. Từ khi Chỉ Ly vào Thần Quyết Cung đến nay, nàng vẫn luôn luôn tu luyện mà luyện chế đan dược, khác hẳn với Hạng Tử Thanh mỗi ngày đều chăm chỉ luyện đan. Tuy phải là dược sư, nhưng cũng hiểu , luyện đan này cần dựa vào loại cảm xúc, nếu như thời gian dài luyện chế, vậy cũng bắt đầu quen tay. Vì vậy mà cho dù là đại dược sư như Tạ Vãn Phong, cũng cách thời gian ngắn cũng phải luyện chế lần, chính vì loại cảm giác này, mà tình hình nay của Mộ Chỉ Ly lại càng cần phải làm như thế. Vừa nghĩ như thế, cũng có chút chắc chắn. Tạ Vãn Phong nhìn động tác của hai người Mộ Chỉ Ly cùng đệ tử mà vừa lòng nhất, đáy mắt có tia thâm ý, nhưng lại dấu diếm để lộ ra ngoài. Hơn nửa chú ý của đều đặt ở người Mộ Chỉ Ly, dù sao đối với Hạng Tử Thanh, hiểu hơn ai hết, còn quá trình luyện đan của Mộ Chỉ Ly đây là lần đầu tiên thấy. Trong mắt , Mộ Chỉ Ly luyện đan rất có phong phạm của tông sư. chút hoang mang, nóng vội, giống như trong lòng nàng sớm dự đoán được trước cả quá trình vậy, làm việc rất thành thạo, có chút rủi ro ngoài ý muốn nào. luyện đan nhiều năm như vậy, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra. Chẳng trách nàng có thể cùng với Tư Đồ Diêu đứng ngang hàng ở vị trí thứ nhất, cái này vừa ra tay có thể biết ngay có phải là người thạo nghề hay , chưa từng thấy qua đan dược của nàng, biết nàng thực có năng lực như vậy. Ánh mắt lại hướng sang Hạng Tử Thanh bên cạnh, trong mắt cũng có chút mỉm cười. Hạng Tử Thanh là đệ tử hài lòng nhất, thành tựu phương diện luyện đan tất nhiên cũng thấp, chỉ là so với Mộ Chỉ Ly cùng với Tư Đồ Diêu vẫn còn tia chênh lệch, chính là vì nha đầu kia có loại cảm giác mà hai người kia có. Vội vàng quá mức cũng là vấn đề, lúc trước nàng lúc tái chiến Tư Đồ Diêu lần nữa nhất định đạt được chiến thắng, hôm nay sợ là nha đầu này thất bại. Như vậy cũng tốt, làm giảm nhuệ khí (lòng hăng hái) của nha đầu kia, làm cho nàng có thể thấy mà thay đổi bản thân. Nếu nha đầu kia có thể thực hiểu năng lực của bản thân mình, vì vậy mà hạ quyết tâm theo đuổi, chắn hẳn nàng có tiến bộ lớn. Sau khi nghĩ thông suốt, tâm tình Tạ Vãn Phong rất thoải mái, lời cũng mà chỉ nhìn về hai người trẻ tuổi luyện chế đan dược, bất luận kết quả cuộc so tài này như thế nào, đều thèm để ý. Phong Hàn nhìn bộ dáng vân đạm khinh phong (thoải mái, lạnh nhạt, giống như để ý) của Tạ Vãn Phong, trong lòng muốn hỏi nhưng lại thể mở miệng được, nếu bây giờ hỏi, sợ là lão đầu tử Tạ Vãn Phong này lại cười nhạo phen. Nghĩ vậy, Phong Hàn cũng quyết định cứ im lặng như vậy mà tiếp tục xem, dù sao đến cuối cùng cũng biết được kết quả. Lúc này, trong điện cũng tiếp tục có đệ tử đến, ngay khi đệ tử thứ nhất tới, bọn Tạ Vãn Phong cũng mở miệng ngăn cản, nhưng sau đó, tình hình ngày nghiêm trọng, chỉ trong thời gian ngắn có nhóm đệ tử lớn, hứng thú đến xem Mộ Chỉ Ly cùng Hạng Tử Thanh so tài đan dược. “Tử Thanh sư tỷ cùng Mộ nương tiến hành so tài đan dược, hình như Thất chủ còn là trọng tài đấy!” đệ tử giọng ra, tiếng giống như muỗi kêu, nhưng mà người bên ngoài lại có thể nghe được rất . Lúc luyện đan được phép chuyện, cho dù là có lời muốn , cũng cần phải cực kỳ giọng. Ở tại Luyện Đan Thất lâu như vậy, bọn họ cũng có thói quen chuyện giọng như vậy, cho nên tất cả mọi người đều hiểu phải cẩn thận. “Phong Hàn Điện chủ cũng ở đây, biết đến cuối cùng hai người bọn họ ai thắng!” “Chuyện này còn phải hỏi sao? Chắc chắn là Tử Thanh sư tỷ thắng rồi, chúng ta vẫn luôn bái phục thuật luyện đan của Tử Thanh sư tỷ, nếu như so sánh cùng với Dật Ngự sư huynh cũng có gì chênh lệch.” Nghe vậy, đệ tử khác lại lên tiếng phản bác: “Vậy cũng chắc chắn được, trận thi đấu ở lôi đài chiến trường Thiên Huyền chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe sao? Mộ nương này chính là người được đặt ngang hàng ở vị trí thứ nhất cùng với Tư Đồ Diêu, các ngươi nên biết rằng Tử Thanh sư tỷ trước kia chính là bại tướng dưới tay Tư Đồ Diêu.” “Ngươi tên này sao lại ngưỡng mộ đến nâng cao người khác lên mà tiêu diệt uy phong của quân mình, lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ.” “Chuyện ta vốn là .” ………… Thần sắc Mộ Chỉ Ly chuyên tâm nhìn vào lò đan trước mặt, cẩn thận cảm nhận biến hóa của ngọn lửa cùng với tình hình dược liệu ngâm trong nước. Trong khoảng thời gian này, tuy phần lớn thời gian của nàng đều đặt ở việc tu luyện, nhưng nàng cũng phải chưa từng luyện chế đan dược. Nàng cũng phải luyện chế ở bên ngoài mà là luyện chế ở bên trong Thiên Sát Cổ giới, mọi người tất nhiên biết được. Bình thường cách thời gian nàng luyện chế đan dược lần, đây là thói quen sớm hình thành của nàng, chỉ cần phải là tình huống bất đắc dĩ, nàng vứt bỏ thói quen này. Có đôi lúc con đường tu luyện gặp phải áp lực hoặc lúc bình tĩnh, luyện đan cũng là phương thức để nàng vứt bỏ áp lực. Đối với nàng, trong lúc này quá trình luyện đan có thể được coi là tốt. Ngửi thấy mùi thuốc tỏa ra từ trong lò đan của Hạng Tử Thanh, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than thực lực đệ tử mà Tạ Vãn Phong vừa ý nhất quả nhiên cũng sai. Theo nàng biết, mới hơn hai mươi tuổi mà con đường luyện đan có thể thuận lợi luyện chế ra vật phẩm đan dược là thiên tài cực khó gặp được. Hạng Tử Thanh có năng lực như vậy, có lẽ An Dật Ngự này cũng yếu. Tạ Vãn Phong chỉ riêng có thuật luyện đan tốt, mà ngay cả dạy dỗ đệ tử cũng rất tốt. Mùi thuốc trong lò đan càng lúc càng nồng nặc, mà hai người lại như ganh đua so sánh với nhau, xem mùi thuốc của ai có thể thắng được ai. Hạng Tử Thanh nhìn Mộ Chỉ Ly, trong lòng nhiều hơn phần nôn nóng, nàng hi vọng đan dược của mình có thể hoàn thành trước, chỉ là bây giờ xem ra tốc độ của Mộ Chỉ Ly so với nàng dường như còn nhanh hơn chút, như vậy chẳng phải nàng thua? ra, tốc độ giữa hai người chẳng qua cũng chỉ kém vài giây đồng hồ mà thôi, chẳng qua ngay tại lúc này mấy giây đồng hồ cũng là mấu chốt (quan trọng) của vấn đề. Mộ Chỉ Ly cũng cảm nhận được ý nghĩ của Hạng Tử Thanh, chỉ là trong lòng có chút kinh ngạc nào, vẫn luyện chế mà chút hoang mang như trước. Nàng tùy tiện tăng tốc độ lên, hơn nữa Tư Đồ Diêu bảo rằng phương pháp của nàng cũng chính là cần điểm này, tại bước này muốn luyện chế ra đan dược cực phẩm tuyệt đối thể nóng vội, chỉ có thể luyện chế từ từ. Thấy Mộ Chỉ Ly tăng tốc độ lên, trong mắt Hạng Tử Thanh cũng nhiều ra tia tươi cười, xem ra nàng có thể đuổi kịp! Lúc Hạng Tử Thanh đắc ý, Tạ Vãn Phong nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt thêm tia tán thưởng, nha đầu kia đến lúc này mà vẫn như trước đó, chút hoang mang, là hiếm thấy. có thể nhìn ra được, Mộ Chỉ Ly làm như vậy nhất định là có lý do của nàng, nhưng rốt cuộc đây là tại vì sao? Ngay cả cũng có chút tò mò. Mùi thuốc càng lúc càng nồng nặc, chỉ trong thời gian ngắn cả đại điện đều tràn ngập mùi thuốc. “Đùng” “Đùng” Hai tiếng vang đồng thời truyền ra, động tác của Mộ Chỉ Ly cùng Hạng Tử Thanh đều giống nhau, vỗ lò đan cái, đan dược trong lò đều bắn ra, mà hai nàng sớm chuẩn bị sẵn bình sứ trắng, trước tiên cũng đem đan dược này đặt vào trong bình, tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ có thể nhìn thấy bàn tay vung lên, nhưng lại thấy hình dáng của đan dược. Mộ Chỉ Ly đem bình sứ trắng để bên ở bàn sau đó im lặng đứng bên. Hạng Tử Thanh nhìn về phía Tạ Vãn Phong cười : “Sư phụ, luyện chế xong rồi, ngườixuống xem !” mặt khỏi lộ ra tia tươi cười đắc ý, dù sao nàng cũng đuổi kịp, nếu Mộ Chỉ Ly cũng tăng tốc độ nhanh lên giống như mình, chỉ sợ là mình thua, nghĩ lại cảm thấy đắc ý. Tạ Vãn Phong nhìn thấy bộ dáng khoe mẽ của Hạng Tử Thanh, đáy mắt cũng có tia bất đắc dĩ. Quay đầu hướng về phía Phong Hàn bên cạnh mà : “Chúng ta cùng xuống xem chút .” Hai người bọn họ cùng xem chỗ, lại càng công bằng hơn chút. Phong Hàn tất nhiên cự tuyệt, lập tức cùng Tạ Vãn Phong, hai người cùng nhau xuống. An Dật Ngự vẫn đứng nguyên tại chỗ, vẫn chưa theo cùng. là đệ tử của sư phụ, tất nhiên thể theo sư phụ xuống. Hai người Tạ Vãn Phong cùng Phong Hàn trước tiên đến trước mặt Hạng Tử Thanh, Tạ Vãn Phong trừng mắt nhìn Hạng Tử Thanh, nha đầu kia thực là quá đắc ý rồi, thể giống như Mộ Chỉ Ly, lạnh nhạt đứng bên chờ đợi, bất quá trong mắt lại có tia nuông chiều, đối với người đệ tử này, vẫn luôn rất mến. Tìm được đệ tử có tư chất tự nhiên như vậy cũng cực kỳ dễ, hai kiện làm cho Tạ Vãn Phong đắc ý nhất thứ nhất chính là lúc còn sống có thể luyện chế đan dược đến say mê, thứ hai là có hai người đệ tử giỏi này. Cầm lấy bình sứ trắng phía trước Hạng Tử Thanh, mở ra xem xét, ba viên đan dược đen láy nằm trong đó, cỗ mùi thuốc nồng đậm cũng truyền vào trong chóp mũi hai người.
Q.3 - Chương 16: Hàn Như Liệt đến Nhìn thấy ba viên đan dược tròn vo chắc nịch, trong mắt Tạ Vãn Phong lộ ra vẻ hài lòng, đúng như dự đoán, nha đầu Tử Thanh kia luyện chế ra ba viên Ngưng Hỏa Đan, xem ra gần đây đúng là rất chịu khó. Có thể luyện chế ra ba viên Ngưng Hỏa Đan thượng đẳng, cho dù là cũng chỉ có thể luyện chế ra ba viên đan dược, phẩm chất đan dược cũng thấp, thành tích lần này đúng là có thể đủ để kiêu ngạo. “Ba viên Ngưng Hỏa Đan phẩm chất thượng đẳng, tệ, tệ.” Tạ Vãn Phong gật đầu cười, Ngưng Hỏa Đan này đòi hỏi trình độ luyện chế khó khăn hơn nhiều so với bọn Mộ Chỉ Ly lôi đài ở chiến trường Thiên Huyền, có thể luyện chế ra ba viên là cực kỳ tốt. Nghe thấy Tạ Vãn Phong khen ngợi, mặt Hạng Tử Thanh cũng lộ ra nụ cười vui vẻ, bộ dáng kích động này cho dù muốn che dấu cũng che giấu được. Bình thường, số lần nàng được sư phụ khen ngợi như vậy cũng nhiều, nàng cũng hiểu được biểu hôm nay của nàng hơn hẳn bình thường, ngày bình thường nàng luyện chế mà so sánh với hôm nay được tốt như vậy. Chẳng lẽ là bởi vì có áp lực? Cho dù như thế nào, Hạng Tử Thanh đều cảm thấy rất vui vẻ. khỏi đưa mắt chuyển hướng sang nhìn Mộ Chỉ Ly ở bên, nàng cũng tò mò muốn biết kết quả đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế ra như thế nào, muốn xem mình trải qua khổ luyện nhiều năm như vậy liệu có thể thắng được Tư Đồ Diêu hay . Phong Hàn thấy được nụ cười vui vẻ mặt Hạng Tử Thanh và Tạ Vãn Phong, trong lòng cũng có chút trầm xuống. Xem ra kết quả luyện chế của Hạng Tử Thanh này vô cùng tốt, biết Chỉ Ly có thể thắng hay . Nhưng mà đến lúc nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly vẫn lẳng lặng đứng ở bên như trước, có chút vui mừng hoặc buồn bã nào, giống như là chưa từng nghe đến kết quả của Hạng Tử Thanh vậy. Thầm than tiếng, bây giờ cho dù dùng ánh mắt của cũng thể hiểu được đến tột cùng là Mộ Chỉ Ly nghĩ như thế nào. Nếu Mộ Chỉ Ly cũng giống như Hạng Tử Thanh ngay lập tức có thể biết kết quả, điều đáng tiếc là nàng lại vẫn luôn luôn tỉnh bơ. Phong Hàn cũng chỉ có vào lúc này mới có thể buồn bực vì Mộ Chỉ Ly vẫn luôn ung dung thản nhiên, chỉ là nếu như chỉnh lại bình tĩnh lên khuôn mặt nàng chỉ sợ là càng thêm buồn bực. Tạ Vãn Phong rời khỏi chỗ của Hạng Tử Thanh, về phía Mộ Chỉ Ly bên, nhưng ngay khi nhìn thấy vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly lại cảm thấy kết quả này e rằng tốt như vậy. Đổi lại cho dù là bất kỳ kẻ nào, nếu bị thua mặc dù vẫn luôn luôn lạnh nhạt nhất định cũng để lộ ra chút ưu tư, chỉ là cảm giác bộ dáng của nàng phải như vậy, cái này chỉ có thể … Hạng Tử Thanh vui vẻ cười nhìn Mộ Chỉ Ly, vô cùng mong đợi kết quả của trận đấu này. Khi nàng nhìn thấy Tạ Vãn Phong sau khi đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly lúc lâu rồi mà cũng có bất kỳ động tác nào cũng khỏi lên tiếng : “Sư phụ, ngươi nên nhanh chút !” Các đệ tử khác trong Điện Khảo Hạch nhìn thấy như vậy cũng lại lần nữa thảo luận sôi nổi hẳn lên. “Ta thấy kết quả lần này là Tử Thanh sư tỷ thắng, Thất chủ mãi vẫn chưa mở ra bình sứ trắng của Mộ nương, chắc là nỡ mở.” “Đúng vậy, Tử Thanh sư tỷ thậm chí thúc giục. Ba viên Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm đó, Tử Thanh sư tỷ đúng là tài giỏi, chúng ta đây biết khi nào mới có thể luyện chế được như vậy.” “Vậy cũng có thể là Thất chủ nỡ làm Tử Thanh sư tỷ thất vọng, cho nên mới mở ra! Các ngươi nhìn Mộ nương xem, chút chán nản cũng có, giống như nàng bị thua.” đệ tử chỉ về hướng Mộ Chỉ Ly mà . Lời này vừa ra, mọi người cũng sững sờ. vậy, Hạng Tử Thanh biết kết quả này, Mộ Chỉ Ly chắc hẳn là biết. Nàng bây giờ lại còn có thể lạnh nhạt như vậy, kết quả của trận đấu này có chút khó … Những đệ tử cho rằng Hạng Tử Thanh nhất định thắng kia cũng ngậm miệng lại, chỉ cảm thấy Mộ nương này đúng là sâu lường được. Tạ Vãn Phong cầm bình sứ trắng trước mặt Mộ Chỉ Ly lên, sau khi đem nắp bình mở ra, lại ngây ngẩn cả người, sau khi nhìn thấy đan dược bên trong bình sứ trắng, kinh ngạc đến mức sau lúc lâu cũng chưa từng chuyện. Tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn Tạ Vãn Phong, nhiều năm như vậy rồi chưa bao giờ từng thấy Thất chủ lộ ra vẻ mặt như thế. Đến tột cùng là Mộ Chỉ Ly luyện chế cái gì? Có thể làm cho người hiểu biết sâu rộng như Tạ Vãn Phong cũng phải sững sờ ngay tại chỗ. Hạng Tử Thanh nguyên bản tươi cười vui vẻ sau khi thấy bộ dáng của Tạ Vãn Phong, nụ cười mặt cũng dần dần cứng lại. Biểu của sư phụ giống như bình thường, ngay cả nàng cũng chưa từng thấy qua sư phụ lộ ra vẻ mặt như vậy, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Phong Hàn ban đầu vốn nôn nóng chờ đợi kết quả, lại thấy Tạ Vãn Phong mực tuyên bố kết quả, lập tức trực tiếp cướp lấy cái bình trong tay Tạ Vãn Phong: “Kéo dài thời gian làm cái gì?” Khi nhìn thấy đan dược trong bình cũng khẽ giật mình, tiếp theo liền cười ha hả: “Ha ha, bốn viên Ngưng Hỏa Đan. Chỉ Ly nha đầu, ngươi rất giỏi!” Phong Hàn nhìn ra được đan dược tốt xấu là như thế nào, nhưng số lượng đan dược có thể nhìn thấy được, Mộ Chỉ Ly luyện chế nhiều hơn viên so với Hạng Tử Thanh, như vậy người chiến thắng chính là Mộ Chỉ Ly! Tất cả mọi người ở đây bởi vì lời Phong Hàn mà đều sững sờ ngay tại chỗ, bốn viên Ngưng Hỏa Đan! Lại có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan! Đây quả vượt quá tưởng tượng của bọn họ. Ở trong tất cả vật phẩm đan dược , độ khó khăn để luyện chế ra Ngưng Hỏa Đan cũng là số số hai, cho nên có thể luyện chế ra Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm cũng có nghĩa là khoảng cách bọn họ có thể luyện chế ra đan dược lục phẩm cũng còn xa nữa. Phẩm giai của đan dược càng cao, số lượng luyện chế ra cũng càng ít, điều này là kiến thức thông thường, mọi người đều biết. Cho nên mặc dù bọn họ biết Mộ Chỉ Ly thi đấu lôi đài ở chiến trường Thiên Huyền luyện chế ra bốn viên đan dược, nhưng là lúc nàng luyện chế Ngưng Hỏa Đan bọn họ cũng chưa từng nghĩ rằng nàng cũng có thể luyện chế ra bốn viên. Bởi vì giữa hai người chênh lệch nhau rất lớn, đa số mọi người lúc luyện chế Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm lần chỉ có thể luyện chế ra hai viên, cho nên lúc biết được Hạng Tử Thanh luyện chế ra được ba viên, ngay cả Tạ Vãn Phong cũng đều cảm thấy rất hài lòng, nhưng bây giờ Phong Hàn lại cho bọn họ biết Mộ Chỉ Ly có thể luyện chế ra bốn viên? Đây chẳng phải là lần luyện chế tương đương với tổng hai lần luyện chế của người khác sao? Đây cũng phải chỉ đơn giản là cần hai phần dược liệu như vậy, tinh lực, thời gian cùng với khả năng luyện đan thất bại, với tính toán như thế này, ý nghĩa của viên đan dược có thể lớn lắm! “ thể nào, điều đó là thể nào!” Hạng Tử Thanh chạy tới bên cạnh Phong Hàn, cũng để ý kiêng kị cấp bậc lễ nghĩa gì, trực tiếp cướp lấy bình sứ trắng trong tay Phong Hàn. Ngay sau đó, trong mắt nàng cũng tràn ngập khiếp sợ nồng đậm, tiếng chậm hẳn vài phần: “Bốn viên Ngưng Hỏa Đan phẩm chất cực phẩm, điều này sao có thể…” Nàng chỉ cảm thấy thứ nàng rất có lòng tin trong nháy mắt bị đánh tan, lúc biết được Mộ Chỉ Ly có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan, nàng cũng hiểu là mình thất bại, nhưng bây giờ nàng lại phát ra phẩm chất của đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế ra vậy mà lại là cực phẩm? Nàng thất bại hoàn toàn, cho dù là số lượng hay là phẩm chất đều thất bại triệt để! Nghĩ đến lúc trước mình còn nằng nặc đòi tỷ thí cách làm (cách luyện đan, luyện đan, kĩ xảo) với Mộ Chỉ Ly, nàng chỉ thấy cảm thấy mặt mũi như bị bôi tro trét trấu, chuyện tỷ thí này có gì khác so với việc tự rước lấy nhục? Tiếng của Hạng Tử Thanh tuy , nhưng mọi người lại đều có thể nghe thấy được ràng. Bốn viên Ngưng Hỏa Đan cực phẩm! Trong mắt mọi người đều lên vẻ đầy khiếp sợ, sống lâu như vậy còn chưa từng nghe qua có ai có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan cực phẩm trong lần, đây là người sao? Đây quả là nghiệt … Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly đều thay đổi hẳn, ai cũng chưa từng nghĩ đến là thuật luyện đan của nữ tử mới tới này còn lợi hại hơn rất nhiều so với Tử Thanh sư tỷ mà bọn họ sùng bái đến như vậy! Nguyên đám đem chuyển Mộ Chỉ Ly thành người bọn họ tôn sùng, nên biết rằng nàng so với Tử Thanh sư tỷ còn hơn vài tuổi, đây là tình huống gì, mọi người cũng có cách nào phán đoán được… Nhận thấy cảm xúc của Hạng Tử Thanh có chút thích hợp, An Dật Ngự cũng nhanh chóng xuống, vội vàng tiến tới bên cạnh Hạng Tử Thanh, lúc này cũng biết nên cái gì, chỉ có thể yên lặng đứng bên cạnh duy trì nàng, nhưng trong lòng lại biết lần này chỉ sợ Tử Thanh bị đả kích rất lớn. Lúc này Tạ Vãn Phong cũng mặc kệ kết quả là như thế nào, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly tràn ngập hào quang khó nên lời: “Ngươi làm thế nào luyện chế ra được bốn viên đan dược? Theo ta được biết cho tới bây giờ, nhiều năm trôi qua như vậy rồi có ai có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan.” Có thể luyện chế ra cửu phẩm đan dược nhưng lại cách nào luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan, điều này, khiến hết sức kinh ngạc. Nhớ tới trong vòng đấu chiến trường Thiên Huyền Mộ Chỉ Ly cũng nhờ luyện chế nhiều hơn viên đan dược mà thắng Tư Đồ Diêu. Trong đầu nhịn được lên ý nghĩ mà ngay cả mình cũng khó có thể tưởng tượng được, chẳng lẽ, Mộ Chỉ Ly luôn luyện chế nhiều hơn người khác viên đan dược? Nghe vậy, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly lên nụ cười : “Cái này có liên quan đến quá trình luyện chế.” Tư Đồ Diêu với nàng sai, ở Đại Lục Thiên Huyền này, dựa theo phương thức luyện chế của mọi người đều chỉ có thể luyện chế ra ba viên, mà nàng, lại bốn viên, cũng tránh khiến người ta quá mức bất ngờ. Lúc trước trong quá trình nàng cùng Tư Đồ Diêu giảng giải như vậy, có vẻ cực kỳ kinh ngạc, có vẻ như cho tới tận lúc ấy vẫn chưa từng nghe qua tác động của phương pháp như thế này. Bây giờ xem ra bọn Tạ Vãn Phong cũng là như thế. Nghe được lời Mộ Chỉ Ly , Tạ Vãn Phong cũng biết nguyên nhân của việc này phải hai câu có thể , lập tức chuyển đề tài: “Vậy ngươi làm thế nào để luyện chế ra đan dược cực phẩm?” Mọi người đều biết, chỉ có trừ dược tông sư cấp cao nhất mới có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm, mọi người còn lại tốt nhất cũng chỉ có thể luyện chế ra đan dược thượng đẳng. Đối với dược tông sư, phương pháp để luyện chế ra đan dược cực phẩm càng là cái bí mật bất truyền, đến nay ai biết được. Mộ Chỉ Ly lại có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm, điều này sao có thể làm cho kinh hãi? Đừng là đem đồ đệ của mình so sánh cùng với Mộ Chỉ Ly, cho dù là cùng với Mộ Chỉ Ly so tài luyện chế đan dược ngũ phẩm, người chiến thắng cuối cùng vẫn là Mộ Chỉ Ly. Bởi vì trong phương pháp luyện chế đan dược ngũ phẩm nàng đạt đến trình độ cao nhất, nếu như tốt lắm cũng chỉ đấu ngang tay, làm sao có thể chiến thắng? “Thất chủ có còn nhớ lúc trước Tử Thanh sư tỷ tại bước cuối cùng đuổi kịp và vượt qua ta, mà ta lại vẫn như trước duy trì tốc độ như lúc bắt đầu?” Mộ Chỉ Ly cười hỏi. Nghe Mộ Chỉ Ly như vậy, Tạ Vãn Phong lập tức nghĩ tới: “Chính là lúc đó?” Chẳng trách Mộ Chỉ Ly tăng nhanh tốc độ, cho dù tốc độ của nàng chậm hơn so với Tử Thanh, cuối cùng nàng vẫn thắng lợi áp đảo. Mộ Chỉ Ly gật đầu: “ sai, mấu chốt là ở chỗ này.” “Ngươi làm thế nào biết được phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm?” Chẳng lẽ sau lưng Mộ Chỉ Ly có sư phụ cực kỳ lợi hại? Dược sư có thể luyện chế ra đan dược như vậy tất nhiên là vô cùng nổi danh, chỉ là thanh danh của Mộ Chỉ Ly lại là mới nổi lên gần đây, dường như có chút đúng lắm… “Tư Đồ Diêu cho ta biết.” Mộ Chỉ Ly giải thích: “Lúc trước sau khi chấm dứt thi đấu ở lôi đài, ta cùng trao đổi lúc với Tư Đồ Diêu, đem phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm cho ta biết, còn ta cho biết phương pháp luyện chế ra bốn viên đan dược.” Ai ngờ Phong Hàn cùng Tạ Vãn Phong liền cùng nhau hỏi: “Tư Đồ Diêu cho ngươi?” Bộ dáng có vẻ kinh ngạc đến vô cùng, thậm chí còn mang theo tia hoài nghi. “ sai, chính là cho ta biết.” Chuyện này vốn cũng phải là chuyện bí mật gì, Tư Đồ Diêu cũng với nàng là chuyện này thể ra ngoài, sao biểu lộ của hai người này lại kỳ quái như vậy. Tạ Vãn Phong đánh giá Mộ Chỉ Ly lát, rồi đột nhiên thông suốt gật đầu: “Khó trách tiểu tử Tư Đồ Diêu này lại đem cái bí mật bất truyền của Dược Tông này cho ngươi biết, thứ nhất là do ngươi đem cho phương pháp luyện chế bốn viên đan dược, mặt khác sợ là có ý đối với ngươi.” Bọn họ đều là người từng trải, còn có chuyện gì có thể thấy nguyên nhân trong đó? Dù vậy Tạ Vãn Phong lại hết sức cao hứng, tại Mộ Chỉ Ly là người của Thần Quyết cung bọn , cách khác, phương pháp này hẳn truyền đến Thần Quyết cung bọn họ rồi! “Bí mật bất truyền?” Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, vậy mà lại là bí mật bất truyền của Dược Tông? Nàng nghĩ tới. “Hôm nay đến đây là kết thúc. Nha đầu Chỉ Ly theo ta, ta có chút vấn đề cần thỉnh giáo ngươi chút.” Tạ Vãn Phong vậy mà lại dùng hai chữ thỉnh giáo đối với Mộ Chỉ Ly. Mọi người ở đây vừa nghe đến lời này, trong mắt lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, nhưng mà bọn họ cũng hiểu, hai chữ thỉnh giáo này, quá phận. Ngay cả ánh mắt Phong Hàn nhìn về phía Tạ Vãn Phong cũng có vài phần biến đổi, nghĩ đến, lão gia hỏa kia lại có lúc chịu cúi thấp đầu như thế. lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đáp ứng, bên ngoài đột nhiên chạy đến đệ tử thông truyền: “Điện chủ, Thất chủ, bên người có người xưng là thiếu chủ Hàn gia đứng dưới chân núi chờ Mộ nương.” Tầm mắt của mọi người lại lần nữa tập trung lên người Mộ Chỉ Ly, trong mắt Mộ Chỉ Ly lên vẻ vui mừng, nghĩ tới Liệt thế nhưng lại đến tìm nàng, chẳng qua biết là có chuyện gì, nhưng nghĩ tới việc có thể nhìn thấy chàng, trong lòng nàng liền vui vẻ. Thấy thế, Tạ Vãn Phong chỉ cười : “Vậy hôm nay ngươi cứ rời trước, đợi đến lúc rảnh rỗi đến đây tìm ta.” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly hướng Phong Hàn cùng Tạ Vãn Phong : “Sư phụ, Thất chủ, ta đây xin rời trước.” “ .” Đợi đến sau khi Mộ Chỉ Ly rời , ánh mắt Tạ Vãn Phong nhìn Phong Hàn nhiều thêm tia ghen tị: “ biết lão già ngươi gặp cái vận cứt chó gì, thế nhưng có thể tìm được đồ đệ bảo bối như thế, đáng tiếc, đáng tiếc a!” “Ngươi chắc hâm mộ lắm nhỉ, đồ đệ bảo bối này của ta, ngươi đừng hòng mơ tưởng tới.” Phong Hàn tâm tình vô cùng tốt, lần đầu tiên, có đấu võ mồm với Tạ Vãn Phong, hôm nay thắng Tạ Vãn Phong rồi. Mình phải là dược sư nhưng đồ đệ của mình lại mạnh hơn đồ đệ của , điều này có thể cao hứng sao? An Dật Ngự dẫn Hạng Tử Thanh rời trước, Tạ Vãn Phong nhịn được lên tiếng hỏi: “Tiểu tử Hàn gia gia biết nha đầu Chỉ Ly?” Thế nhưng tìm đến tận cửa, xem ra quan hệ giữa hai người hề bình thường a. Phong Hàn buông tay ra: “Ta đây lắm, đồ nhi của ta ưu tú như thế, người theo đuổi tất nhiên ít. Những chuyện này, bọn chúng tự biết xử lí tốt.” Trong lòng lại thầm nghĩ tiểu tử Hàn gia vậy mà lại tìm đến Chỉ Ly? Vậy tiểu tử Lạc Trần kia chẳng phải có thêm tình địch rồi? … Mộ Chỉ Ly nhanh chóng ra khỏi Luyện Dược Sơn, lòng nghĩ đến Hàn Như Liệt thế là nàng trực tiếp dùng Phiêu Miểu thân pháp, thân ảnh hóa thành làn khói xanh nhanh chóng hướng về phía chân núi. Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đến chân núi, lấy ấn thạch ra, hết thảy trước mắt mau chóng biến đổi. Song khi tất cả biến chuyển qua , trước mặt Mộ Chỉ Ly nhiều thêm bóng hình màu đỏ. Trong mắt nàng lên khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Như Liệt, khóe miệng cong thành nụ cười. vẫn nghiệt như vậy, so với nữ tử còn đẹp hơn. Khóe miệng Hàn Như Liệt vẫn luôn treo nụ cười, nhìn Mộ Chỉ Ly : “Nương tử, vi phu nhớ nàng.” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng chưa mở miệng lắm mồm, mà lại mở miệng : “Ta cũng nhớ chàng.” Đúng vậy, nàng nhớ . Lúc tu luyện có thời gian để nghĩ đến bất kỳ cái gì, nhưng lúc rảnh rỗi hình bóng của vẫn luôn luôn in dấu trong lòng nàng. Nghe Mộ Chỉ Ly trả lời, Hàn Như Liệt trước tiên là sững sờ, nụ cười khóe miệng chợt mở rộng ra. Ngày bình thường nàng rất ít khi biểu lộ tình cảm của nàng như vậy, trước khi đến đây vẫn vì nhiều chuyện mà phiền muộn, nhưng mà lúc nhìn thấy nàng, lại cảm thấy mọi chuyện đều đáng giá. Đưa tay ôm Mộ Chỉ Ly vào lòng, cảm nhận được độ ấm quen thuộc, trong lòng Hàn Như Liệt tràn đầy thỏa mãn. Hai tay Mộ Chỉ Ly bám vào sau lưng Hàn Như Liệt, bờ vai rộng lớn này là bờ bến, là nơi nàng cảm thấy mình được an toàn nhất. Im lặng nghe tiếng đập của trái tim Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi: “Hôm nay sao lại tới tìm ta? phải là có chuyện gì chứ?” Hàn Như Liệt nhàng vuốt tóc Mộ Chỉ Ly, : “Đúng là có chuyện, Ly nhi, nàng tin tưởng ta chứ?” Mộ Chỉ Ly đầu tiên là nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Hàn Như Liệt rồi : “Ta tất nhiên là tin chàng, nhưng có chuyện gì mà sao ngươi lại hỏi ta như vậy?” Nàng vẫn luôn tin tưởng Hàn Như Liệt, chỉ là hỏi như vậy, tất nhiên có nguyên nhân trong chuyện này. Hàn Như Liệt buông Mộ Chỉ Ly ra, đặt hai tay lên vai Mộ Chỉ Ly, : “Nương tử, nếu vi phu chuyện này nàng cũng thể tức giận mà cần vi phu.” Mộ Chỉ Ly đôi mắt long lanh trong suốt, thắm thiết tình sâu ngước nhìn Hàn Như Liệt: “ là nương tử của chàng rồi làm sao còn chạy được?” Hàn Như Liệt đến cho nàng biết chuyện này, chứng tỏ là tình. Nhưng trong lòng nàng biết chuyện này sợ là đơn giản, sợ mình hiểu lầm nên mới đặc biệt đến đây gặp mình muốn giải thích. Nàng chỉ cần lòng này của là đủ rồi. Trong mắt Hàn Như Liệt nhiều hơn tia cảm động, có thê như thế, phu còn đòi hỏi gì? “Chuyện là như vậy…” Hàn Như Liệt kể hết thảy kế hoạch của Hàn gia cùng với chuyện về Đinh Thục Nghi, cho dù nghĩ ra phương pháp để cưới Đinh Thục Nghi, nhưng cũng muốn Chỉ Ly vì chuyện này mà có chút khó chịu nào. Đợi sau khi nghe hết mọi chuyện, Mộ Chỉ Ly gì, chẳng qua vẫn nhìn Hàn Như Liệt. “Ly Nhi, sao vậy? Nếu nàng đồng ý ta liền từ bỏ, đừng để ý tới ta có được ?” Thấy Mộ Chỉ Ly nãy giờ gì, cuống lên. Nhìn bộ dáng cuống cuồng của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly đột nhiên cảm thấy sống mũi cay cay. Thiếu chủ Hàn gia thực lực trác tuyệt (tuyệt vời, cao) trong mắt mọi người sao cứ mỗi lúc đến trước mặt nàng, lại trở nên ngốc nghếch như vậy chứ? Nhưng lại ngốc nghếch cách đáng … Kế hoạch kia được Hàn gia bố trí hơn hai mươi năm, lại vì muốn nàng hiểu lầm mà hết cho nàng như vậy, cứ thế mà tin tưởng mình. nhịn được nghĩ đến rất nhiều nam tử bởi vì kế hoạch mà lừa gạt nữ nhân của mình, so với họ, Hàn Như Liệt trước mặt quá tốt. Nàng cảm thấy lựa chọn đúng đắn nhất mà Mộ Chỉ Ly nàng từng chọn chính là Liệt. Mộ Chỉ Ly đột nhiên ôm lấy Hàn Như Liệt: “Ta hiểu lầm chàng, cho dù chàng làm gì, ta đều ủng hộ ngươi. cần lo ngại ý nghĩ của ta, cứ làm chuyện chàng nên làm là tốt rồi.”
Q.3 - Chương 17: Kế hoạch Hàn Như Liệt khẩn trương, lo lắng vì nghĩ Mộ Chỉ Ly vui, nhưng ngờ nàng lại có hành động như vậy, sững sờ lúc rồi đem Mộ Chỉ Ly ôm vào lòng chặt, chặt đến nỗi giống như muốn đem nàng giấu vào trong lòng mình. Giờ phút này tất cả gánh nặng trong lòng như đều được bỏ xuống, bất an, lo lắng, giờ khắc này đều tiêu tan . Chỉ cần có Chỉ Ly duy trì như vậy, còn phải lo lắng cái gì? nhìn ra, Hàn Thành Hạo đánh giá cao trí tuệ của Đinh Thục Nghi. Qua nhiều năm như vậy, vẫn biết tình cảm của Đinh Thục Nghi đối với , cho dù đánh nàng bị thương ở chiến trường Thiên Huyền, nhưng tình cảm của nàng đối với vẫn như trước chưa từng thay đổi. thể phủ nhận, tình cảm của Đinh Thục Nghi đối với là chân , nhưng tình cảm của nàng cũng còn là tình đúng nghĩa như ban đầu, bởi vì nàng đạt được liền muốn tự mình phá hủy, thậm chí còn làm tổn thương người mà , nữ nhân như vậy tuyệt đối thể nào giữ lại được! Vì vậy, chỉ cần sử dụng kế sách đơn giản mà có thể đạt được mục đích, thậm chí là lúc Mộ Chỉ Ly còn chưa biết được việc có thể hoàn thành rồi, nhưng vẫn luôn cảm thấy phải thông báo trước cho nàng vẫn tốt hơn chút. Dù sao bọn họ cũng là người nhà. “Nàng sống trong môn phái có tốt ?” Cho dù nhìn bộ dạng của Mộ Chỉ Ly có thể biết là nàng sao, nhưng vẫn nhịn được mà hỏi nàng, Chỉ Ly xuất sắc như vậy, chắc chắn người hâm mộ, ghen ghét nàng cũng ít. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười : “Ta có thể có cái gì tốt? phải ta rất khỏe mạnh đứng trước mặt chàng sao? Bây giờ ta vào trong trong bốn điện chính, Điện Chu Tước để tu luyện, Điện chủ Phong Hàn lại nhận ta làm đệ tử bế quan (đệ tử đắc ý), vì thế chàng yên tâm .” Xem ra trong mấy ngày này, biểu của Chỉ Ly tại Thần Quyết Cung rất tốt. nên vì Chỉ Ly mà tự hào, được làm đệ tử bế quan của Điện chủ Điện Chu Tước, như vậy địa vị của nàng tại Thần Quyết Cung cũng thấp, cần lo lắng. Dù sao địa vị của Điện chủ tại Thần Quyết Cung cực kỳ cao, có bảo vệ Mộ Chỉ Ly có bao nhiêu người có thể động tới nàng? “Nương tử là bản lĩnh! Đến Điện chủ Phong Hàn cũng phải nhìn nàng bằng con mắt khác!” Hàn Như Liệt cười , tiếng nương tử ra cũng là trôi chảy. Mộ Chỉ Ly đưa tay xoa khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Như Liệt, nhìn thấy tia mỏi mệt nơi đáy mắt của , nàng chậm rãi : “Gần đây chắc chàng cũng phiền lòng vì chuyện này, nhìn dáng vẻ của chàng hốc hác.” Mà ngay cả nàng cũng chưa từng nghĩ đến Đinh Thục Nghi vậy mà lại là quân cờ được bố trí trong tay người Hàn gia hơn hai mươi năm, như vậy bảo bối bên trong mật thất chắc chắn tầm thường. Lấy địa vị như Hàn gia cũng phải để ý, vậy vật bên trong sao có thể kém? Nàng ra cũng để ý, nàng cũng có chút tình cảm tốt nào đối với Đinh Thục Nghi, nên cũng nghĩ là cách thức bọn họ làm như vậy là hèn hạ. Thế giới này vốn là như thế, mặt trái khắc nghiệt mà nàng từng thấy cũng ít. Chỉ có thể ngọn nguồn từ trước giữa Quân gia và Hàn gia. Ai đúng ai sai ai có thể xác định, mẫu thân của Đinh Thục Nghi lúc trước đối xử như vậy với của Liệt, bây giờ tất cả đều xem như là trả lại cho nàng. “Gặp được nàng ta phiền lòng nữa.” Trong mắt Hàn Như Liệt tràn đầy nhu tình: “Đợi xử lý xong chuyện này, ta liền dẫn nàng về nhà.” Hai gò má Mộ Chỉ Ly khỏi lên mảng đỏ bừng: “Về nhà nào cơ?” “Tất nhiên là về nhà của ta, cha ta biết chuyện của chúng ta, chẳng lẽ nàng còn muốn để cho cha ta đợi sao?” Trong mắt Hàn Như Liệt nhanh chóng lên vẻ tươi cười xảo quyệt, thích xem nhất chính là bộ dáng thẹn thùng của Mộ Chỉ Ly, làm cho người ta muốn ngừng mà được. “Lúc nãy ta đâu có đồng ý.” Mộ Chỉ Ly mạnh miệng. Hai tay Hàn Như Liệt tiến thẳng đến bên hông của Mộ Chỉ Ly, khóe miệng càng cười tươi hơn. “Khanh khách” Mộ Chỉ Ly thể kiềm chế mà nở nụ cười: “Buông ra nhanh lên, nhanh lên, ngứa quá a…” Hàn Như Liệt lập tức hỏi: “Vậy nàng có hay ?” Nếu Mộ Chỉ Ly đồng ý liền buông tay, sau khi ở bên Chỉ Ly lâu cũng phát ra nhược điểm của Chỉ Ly là sợ ngứa, nên đương nhiên phải nắm chắc rồi. “… Ta muốn còn được sao?” Mộ Chỉ Ly xin tha thứ , gặp Hàn Như Liệt nàng vẫn luôn có cách gì từ chối, bất quá trong lòng nàng vẫn cảm thấy rất vui vẻ. Hàn Như Liệt buông Mộ Chỉ Ly ra, mặt nghiêm túc hẳn lên: “Người trong nhà của ta có thể có chút hiểu nàng, đến lúc đó nếu như xảy ra tình huống gì, nàng …” Mộ Chỉ Ly hiểu gật đầu: “Yên tâm , ta sao. Cho dù là cái gì, chúng ta đều cùng nhau đối mặt.” Nàng vẫn biết Hàn gia đối với nàng vẫn chưa thừa nhận, giờ ý của Hàn Thành Hạo đó là thừa nhận nàng, bọn họ bước bước dài hướng về phía tương lai. Thực lực giờ của nàng cũng tồi, thực tốt hơn lúc trước đến nhiều lắm. Hai người tâm lúc sau, cho đến ban đêm Hàn Như Liệt mới rời , chỉ Mộ Chỉ Ly chờ tin tốt của , đối với việc này Mộ Chỉ Ly cũng cười cười đồng ý. Hàn gia. Sau khi từ Thần Quyết Cung trở về, Hàn Như Liệt tinh thần sảng khoái, Chỉ Ly đúng là linh đan diệu dược (liều thuốc cho mọi vấn đề, liều thuốc kỳ diệu), chỉ cần nhìn thấy nàng, tất cả những mệt mỏi liền tan biến… Hai người bọn họ bây giờ tuy thể thường xuyên ở cùng nhau, nhưng mà muốn gặp mặt nhau cũng khó, so với lúc trước đúng là tốt hơn rất nhiều. Nếu như tất cả vấn đề được giải quyết, vậy kế hoạch của có thể thực được rồi. lập tức tới phòng ở của gia chủ mà có chút do dự. Hàn Thành Hạo tất nhiên là người đầu tiên gặp Hàn Như Liệt, ngày đó sau khi đem mọi chuyện cho Hàn Như Liệt xong, liền biết Hàn Như Liệt tiếp thu lời . Trong thời gian gần đây, vẫn đều đợi Hàn Như Liệt tới tìm . muốn biết lựa chọn của Liệt, nên những điều có thể đều hết, chỉ hy vọng con trai mình làm cho mình thất vọng. “Ngươi đến rồi”. Hàn Thành Hạo bình tĩnh nhìn Hàn Như Liệt trước mặt . Hàn Như Liệt gật đầu: “Con đến đây. Cha, chuyện này con nghĩ ra biện pháp giải quyết, chỉ là cần cha phối hợp.” “Vậy sao?” Hàn Thành Hạo khiêu mi: “Biện pháp gì?” Chẳng lẽ Liệt nhi lại định làm theo cách ? “Con định…” Ngay sau đó, trong phòng chỉ truyền ra tiếng trao đổi bí mật… Hôm sau. Hàn Thành Hạo tuyên bố tin tức trong gia tộc. Bọn phát ra mật thất ở phía tây Vân Sơn, đến nay có cách mở ra. Người trong gia tộc nếu có thể thành công đem nó mở ra có thể đồng ý cho người này cầu. Chỉ cần cầu làm tổn hại đến Hàn gia, nhất định đồng ý! Tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ Hàn gia đều xôn xao! Mật thất ở phía tây Vân Sơn lúc này cũng bị hộ vệ Hàn gia bao vây, ngoại trừ người nhà Hàn gia ai có thể tiến vào tây Vân Sơn! “Này, gia chủ cái mật thất này nhất định có thể ngẫu nhiên mở ra được, ai cũng có thể lên đó thử lần, ngươi nghĩ thế nào?” “Đó là tất nhiên, ta nghe mọi người ít về chuyện này đâu.” “Nếu ngươi mở ra được ngươi cầu cái gì?” “Nếu ta mở ra được, ta cầu được học tập bí kỹ (vũ kỹ bí mật) của Hàn gia, ha ha, gia chủ chắc chắn từ chối đâu.” “Ha ha, ta đoán cho dù ngươi có muốn lấy tiểu thư Hàn gia chưa gả cũng vấn đề gì đâu!” “Vậy cũng đúng, cái này cũng đáng để cân nhắc (suy xét), ha ha ha!” Hai người vừa vừa cười, giống như chắc chắn bọn có thể mở ra cái mật thất này, chỉ là đại đa số mọi người nghe hai người chuyện đều bất đắc dĩ lắc đầu, bất quá cũng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày mà thôi. Đến cả gia chủ cũng thể mở mật thất này ra, bọn có thể mở ra sao? Người vô tình, người nghe cố ý. Đinh Thục Nghi nghe được hai người chuyện, nhất là lúc nàng nghe thấy câu cuối cùng hai mắt cũng sáng ngời hẳn lên! Sau khi nàng trở về chiến trường từ Thiên Huyền cũng hơn bốn tháng rồi, thế nhưng mà Liệt ca ca lại chưa bao giờ từng để ý tới nàng. Nàng biết việc mình làm khiến cho Liệt ca ca tức giận, nàng vốn cho rằng Liệt ca ca sau khi trở về nhất định nghĩ cách đối phó với mình, nghĩ tới chỉ là để ý tới mình chứ tìm cách đối phó mình, điều này làm cho hy vọng trong lòng nàng lần nữa lại dấy lên. Quả nhiên giống như điều nàng suy nghĩ, Liệt ca ca đối với nàng cũng phải là có chút tình nghĩa nào, nếu phải vì Mộ Chỉ Ly nhất định xuống tay độc ác đối với mình, xem ra người thua cuối cùng nhất định là mình. Trong khoảng thời gian đó đến nay, nàng cũng thử tìm Liệt ca ca, chẳng qua mỗi lần gặp nàng đều là Hàn Dạ, Liệt ca ca từ chối gặp người khác. Nàng biết cái này là nhằm vào nàng, nhưng nàng lại thấy khó chịu. Nàng nghĩ, những cái này e rằng là Liệt ca ca làm cho Mộ Chỉ Ly xem thôi, chỉ cần nàng kiên trì thời gian ngắn, Liệt ca ca nhất định gặp nàng. Nghe Liệt ca ca cũng đến phía tây Vân Sơn thử xem có mở được cái mật thất kia , như vậy, nàng cũng phải đến thử lần. Tuy khả năng là lớn, nhưng cũng phải là có, tất cả đều có khả năng, chừng nàng có thể may mắn mở được mật thất! Nếu nàng may mắn mở ra mật thất ở phía tây Vân Sơn, đến lúc đó nàng cầu Liệt ca ca cưới nàng, bởi như vậy tất cả thành kết cục được định sẵn. Gia chủ nhất định đồng ý với cầu của nàng, dù sao gia chủ vẫn luôn đồng ý mối quan hệ giữa nàng và Liệt ca ca, chắc chắn Liệt ca ca cũng cự tuyệt. Như vậy cho dù là Mộ Chỉ Ly tới cũng thể làm ra được chuyện gì! Càng nghĩ như vậy, vui mừng mặt Đinh Thục Nghi càng nhiều. Nàng chỉ cảm thấy điều mình hy vọng nhiều năm như vậy dường như xuất trước mặt mình, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt đến! Lập tức nàng cũng hề do dự, lập tức hướng về phía tây Vân Sơn đến. Tâm hồn thiếu nữ ngừng cầu nguyện rằng nàng có thể mở được mật thất phía Tây Vân Sơn! Xa xa, Hàn Dạ thấy Đinh Thục Nghi hướng về phía tây Vân Sơn đến, mặt cũng nở nụ cười. Thiếu chủ suy đoán quả nhiên sai, Đinh tiểu thư đến phía tây Vân Sơn rồi. Thân hình khẽ động, bắt đầu chạy tắt từ đường phía sau núi đến phía tây Vân Sơn. Phía tây Vân Sơn ngày thường cực kỳ yên tĩnh lúc này trở nên vô cùng náo nhiệt, Hàn gia đem mật thất vây trọn xung quanh, mà ngay cả gia chủ Hàn gia Hàn Thành Hạo cũng ở đây. Hàn Như Liệt đứng bên cạnh Hàn Thành Hạo, nhìn nguyên đám đệ tử Hàn gia đến đây thử vận may. Chỉ là kết quả thử nghiệm tất nhiên đều là thất bại, đối với điều này trong lòng hai người bọn họ đều biết trước. Ánh mắt bọn lơ đãng nhìn về phía chân núi, bọn đánh cược xem Đinh Thục Nghi rốt cuộc là có đến hay . So với việc Hàn Thành Hạo lo lắng, Hàn Như Liệt tỏ ra lạnh nhạt hơn nhiều. Lấy hiểu biết của đối với Đinh Thục Nghi, biết nàng nhất định đến, hơn nữa bao lâu nữa nàng nhất định đến. Hàn Thành Hạo nhìn bộ dáng lạnh nhạt của Hàn Như Liệt, nhíu mày, đến hoàng hôn rồi mà Đinh Thục Nghi vẫn còn chưa đến đây. Nếu lần này Đinh Thục Nghi đến, như vậy có thể là kế hoạch nhiều năm của bọn liền kiếm củi ba năm thiêu giờ rồi. Hôm qua vốn là đồng ý, dù sao nếu Đinh Thục Nghi đến, mà bọn gọi Đinh Thục Nghi, nàng nhất định nghi ngờ. Đến lúc đó nếu như bị nàng phát , như vậy chính là thất bại hoàn toàn. Chỉ là Hàn Như Liệt bảo đảm với là nhất định thành công, lưỡng lự lúc rồi sau đó cũng quyết định tin tưởng con trai mình. Thậm chí còn vẫn chưa báo tin cho các vị trưởng lão biết mà đem tin tức này lan truyền ra ngoài, bởi vì khi đem chuyện này với các vị trưởng lão, bọn nhất định phản đối. đồng ý với Hàn Như Liệt, nhất định làm được. hy vọng rằng con trai mình có thể thành công, bởi vì như vậy các vị trưởng lão cũng có gì để phàn nàn nữa rồi. thân ảnh màu đen rất nhanh xuất trước mặt hai người bọn họ, Hàn Dạ gì, mà im lặng đứng sau lưng Hàn Như Liệt. Sau khi nhìn thấy Hàn Dạ xuất , khóe miệng Hàn Như Liệt nở nụ cười, quay đầu giọng với Hàn Thành Hạo: “Nàng đến rồi.” Nghe vậy, lo lắng trong lòng Hàn Thành Hạo cũng buông xuống, xem ra việc này đánh cược sai. Nếu biện pháp này có thể làm cho Đinh Thục Nghi đem mật thất mở ra chắc chắn là so với phương pháp trước đó của bọn phải tốt hơn nhiều lắm. Những năm gần đây, mặc dù biểu của mọi người đối với Đinh Thục Nghi đều rất tốt, nhưng trong lòng các vị trưởng lão cùng đều muốn nhìn thấy nàng. Vừa nhìn thấy nàng liền nghĩ tới Thành Tĩnh vì gia tộc mà hy sinh, nghĩ đến ân oán cùng Quân gia, bọn làm sao thích nổi nàng? Ai cũng muốn Hàn Như Liệt lấy Đinh Thục Nghi, có thể làm sao được nữa khi biện pháp kia đúng là biện pháp tốt nhất. Người Quân gia căn bản cũng có tư cách làm thông gia cùng Hàn gia bọn họ, có tư cách! Càng tới gần phía tây Vân Sơn, trong lòng Đinh Thục Nghi lại càng khẩn trương. Nàng hy vọng mình có thể thành công nhưng lại càng sợ hãi mình bị thất bại, bởi vì như vậy ảo tưởng tốt đẹp trong lòng nàng cũng bị phá vỡ. Nhưng mà sau khi nàng trông thấy dáng người phiêu dật tuấn tú khắc sâu vào trong lòng nàng thể xóa mờ kia từ xa, bước chân của nàng đột nhiên lại nhanh hơn. Cho dù thất bại, có thể nhìn thấy Liệt ca ca cũng đáng! Đinh Thục Nghi đến trước mặt Hàn Thành Hạo, thi lễ cái rồi : “Gia chủ!” Rồi chợt đem ánh mắt chuyển về Hàn Như Liệt bên cạnh, trong mắt chan chứa tình: “Liệt ca ca!” Hàn Thành Hạo gật đầu: “Thục Nghi ngươi cũng tới à, ngươi định thử xem có thể mở ra cái mật thất này hay sao?” “Ta muốn thử xem, chỉ là ta nghĩ khả năng là rất .” Đinh Thục Nghi dịu dàng , nhưng trong lòng nghĩ khả năng mình thành công cũng tính là . “Nhân dịp này thử xem, chừng có thể thành công.” Nghe được Đinh Thục Nghi trả lời, mặt Hàn Thành Hạo cũng lộ ra bộ dáng tươi cười, xem ra tính toán của Liệt nhi quả nhiên là sai. Việc tiếp theo chắc cần phải lo lắng nữa rồi. Cái mật thất này nếu bắt ép nàng mở ra cũng có cách nào mở ra được, chỉ có nàng tự nguyện mới có thể mở ra được. Hôm nay nàng tự nguyện mở ra rồi, xem ra cái gánh nặng hơn hai mươi năm hôm nay có thể giải quyết hoàn toàn! Đinh Thục Nghi cười mà , khóe mắt ngừng liếc nhìn về phía Hàn Như Liệt, thời gian ngắn gặp Liệt ca ca lại càng đẹp trai rồi, lại làm cho người ta mê mệt. Nắm đấm tự giác nắm chặt, nàng nhất định phải thành công! Như vậy Liệt ca ca là của nàng vĩnh viễn rồi! Hàn Như Liệt nhận thấy ánh mắt của Đinh Thục Nghi nhưng lại thèm để ý đến, đem tầm mắt nhìn sang nơi khác. Đối với , bảo bối trong mật thất này quan trọng, chỉ là thể làm hỏng lợi ích của gia tộc mà thôi. Nếu như có thể lựa chọn, cũng muốn làm như vậy, chỉ là đời người có quá nhiều việc bất đắc dĩ, làm được chuyện này cũng phải dễ. Đinh Thục Nghi căn bản phát ra tia bất đắc dĩ nơi đáy mắt Hàn Như Liệt, lòng chỉ nghĩ đến đại hôn của nàng cùng Hàn Như Liệt. Tình cảm giấu khuôn mặt nàng, khóe miệng mỉm cười, nàng chìm vào trong ảo tưởng, cho đến khi Hàn Thành Hạo gọi nàng nàng mới kịp có phản ứng. “Thục Nghi, đến ngươi rồi, tiến lên thử lần .” Nghe vậy, Đinh Thục Nghi gật đầu: “Được.” Ngay lập tức, nàng bước nhanh đến trước cửa mật thất kia, trước đại môn có lỗ khảm, hình dạng giống như bàn tay, ràng là để cho bọn để tay lên bên là được. Thấy thế, Đinh Thục Nghi liền vươn tay lên thả vào, vừa đặt tay xuống nàng liền cảm thấy lòng bàn tay có chút đau xót. ra bên trong cái lỗ khảm kia, ở giữa có cây gai nhọn, chỉ là trước khi đặt xuống căn bản ai chú ý tới. Dưới tình huống này, chút đau đớn này cũng tính là cái gì, Đinh Thục Nghi khẩn trương nhìn lên đại môn trước mặt, giấc mộng của nàng có thể thành thực hay đều phải nhờ vào giây phút này! Ánh mắt Hàn Thành Hạo cũng đặt vào đại môn kia, đáy mắt lộ vẻ khẩn trương. Nếu như Đinh Thục Nghi cũng thể mở ra mật thất này, như vậy bảo bối bên trong mật thất cách nào có thể nhìn thấy ánh mặt trời nữa rồi. Đinh Thục Nghi nhìn chằm chằm vào đại môn trước mắt lâu, nhưng nó vẫn có chút phản ứng nào, ngay lúc nàng chuẩn bị buông tay, đại môn kia lại phát ra ánh sáng rực rỡ! Ánh sáng màu vàng làm chói mắt mọi người, trong mắt ngoại trừ mảnh màu vàng còn nhìn thấy cái gì khác. Trong mắt Hàn Thành Hạo lên tia tươi cười, bọn quả nhiên thành công rồi! Đinh Thục Nghi có thể đem mật thất này mở ra! Đinh Thục Nghi kinh ngạc nhìn tất cả mọi thứ phía trước, nàng chỉ cảm thấy loại cảm giác chân mãnh liệt vây lấy nàng. Nàng thành công rồi, nàng đem cái mật thất này mở ra! Cảm giác cực kỳ hạnh phúc bao phủ nàng, tất cả mọi điều nàng suy nghĩ trước kia đều còn là tưởng tượng, nàng có thể gả cho Liệt ca ca rồi! Hàn Thành Hạo hướng về phía hộ vệ của Hàn gia mà : “Các ngươi canh giữ ở đây, ai cũng được vào, chúng ta vào xem.” “Vâng!” Ba người Hàn Thành Hạo, Hàn Như Liệt cùng với Đinh Thục Nghi cùng tiến vào bên trong mật thất. Bên trong mật thất cũng có cơ quan gì, bởi vì chỉ có huyết mạch của Quân gia mới có thể vào đây, Quân gia tất nhiên làm hại huyết mạch của mình, đúng lúc cái này cũng làm cho bọn họ có thể dễ dàng tiến vào ít. Đinh Thục Nghi chỉ thẫn thờ theo sau lưng hai người Hàn Thành Hạo, đối với nàng, bên trong mật thất này có bảo bối gì nàng đều quan tâm, điều nàng muốn chỉ là Hàn Như Liệt mà thôi! Dù Hàn Thành Hạo đoán trước được, nhưng khi nhìn thấy tất cả mọi thứ bên trong mật thất cũng nhịn được mà kinh ngạc. Đây là mật thất ngũ sắc rực rỡ, bên trong có các loại tinh đầy màu sắc tuyệt đẹp, tiền vàng rực rỡ căng tràn xếp thành từng núi ! (*) Đệ tử bế quan: tại thường bị lý giải vi “Đắc ý môn sinh “, chỉ giáo sư ( hoặc thụ nghiệp sư phụ ) tại chắc chắn trong hàng đệ tử nhất nhìn trúng đích đệ tử, tịnh thường thường cấp cho kỳ cùng với đệ tử bất đồng đích đặc thù giáo huấn hòa cá biệt chỉ đạo, sử chi thu được “Chân truyền”.
Q.3 - Chương 18: Kết cục của Đinh Thục Nghi Những thứ này tất nhiên Hàn gia cũng có, chỉ là đem những thứ này xếp thành từng đống cùng chỗ xem ra cũng làm cho người khác nhìn vào có chút dao động. Ánh mắt Hàn Thành Hạo cũng dừng lâu ở kim tệ (tiền vàng) và tinh lâu, đối với , những thứ này được coi là quan trọng. Ánh mắt lại rơi vào cái kệ cao có ba quyển vũ kỹ và thanh thần binh! Có lẽ ba quyển vũ kỹ này chính là vũ kỹ mạnh nhất của Quân gia! Căn nguyên của đại gia tộc chắc chắn là thể vũ kỹ của bọn . Vũ kỹ của Quân gia nhiều biết bao, nhưng lại chỉ cất giữ cẩn thận ba quyển này, cần phải cũng biết tầm quan trọng của ba quyển vũ kỹ này. Tuy thanh thần binh kia vẫn đặt trong vỏ kiếm, nhưng Hàn Thành Hạo lại biết chuôi kiếm này tầm thường. Lúc trước khi Hàn gia bọn họ chưa xảy ra xung đột cùng với Quân gia nghe Quân gia đạt được thanh thần binh, chỉ là bọn chưa kịp lấy ra bị Hàn gia bọn họ tiêu diệt. Nhiều năm như vậy trôi qua, Hàn gia bọn họ cũng suy đoán xem rốt cuộc thanh thần binh kia nằm ở chỗ nào, đa số mọi người đều cho rằng nó nằm bên trong mật thất này. Hôm nay cuối cùng cũng tìm được! Phải biết rằng toàn bộ đại lục Thiên Huyền, số lượng thần binh cũng vượt quá con số hai. Có địa vị như Hàn gia bọn cũng đạt được thanh thần binh, cũng bởi vì vậy bọn mới quan tâm đến thần binh của Quân gia như thế. Sức mạnh của thần binh là thể coi thường! Nếu lúc đối chiến với nhau mà có được thần binh uy lực có thể nâng cao lên rất nhiều, đây cũng có nghĩa là thực lực của Hàn gia bọn lại lần nữa được nâng cao. Chẳng qua Hàn Thành Hạo vẫn có bước đến phía trước đầu tiên, bởi vì trước khi đến đó bọn vẫn còn vấn đề cần giải quyết. Đinh Thục Nghi nhìn thấy những đống tinh cùng kim tệ xếp thành từng núi mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc tán thưởng, nghĩ tới trong mật thất này lại có nhiều bảo bối đến như vậy, nàng khỏi nhìn về Hàn Như Liệt phía trước mà : “Liệt ca ca, nghĩ tới cái mật thất ở Tây Vân Sơn, có nhiều bảo bối như thế này mà ta lại có thể mở ra được, ha ha.” Nghe vậy, ánh mắt Hàn Như Liệt cũng chuyển hướng nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc này, cũng biết nên cái gì mới phải. Đinh Thục Nghi như vậy mà cái gì cũng phát ra, biết nên là nàng quá tin tưởng bọn họ hay là phải là nàng quá chậm hiểu rồi. Hàn Thành Hạo cười : “Ha ha, Thục Nghi, ngươi làm rất tốt!” Nghe thấy Hàn Thành Hạo khen ngợi mình, mặt Đinh Thục Nghi cũng nở ra nụ cười: “Gia chủ, thân là phần tử của Hàn gia, đây là điều ta nên làm mà.” Lời Đinh Thục Nghi lọt vào tai Hàn Thành Hạo nghe sao mà chói tai đến thế, vui vẻ mặt chuyển thành cười lạnh: “ phần tử của Hàn gia? Chỉ bằng ngươi cũng xứng đáng làm phần tử của Hàn gia sao?” Trong đầu khỏi nhớ lại cảnh Hàn Thành Tĩnh ngã trong vũng máu, trong mắt lập tức tràn đầy hàn ý dày đặc. Đinh Thục Nghi khẽ giật mình, tất nhiên là kịp thích nghi với việc Hàn Thành Hạo trở mặt, nghi hoặc hỏi: “Gia chủ, ngươi cái gì?” “Ngươi căn bản xứng trở thành phần tử của Hàn gia ta, đến hôm nay giá trị lợi dụng của ngươi cũng hết, ngươi cũng cần phải sống thế giới này nữa.” Hàn Thành Hạo nhẫn tâm . mặt Đinh Thục Nghi nguyên bản tươi cười đột nhiên thay đổi hẳn, nàng thể tin được mà hỏi lại lần nữa: “Lời này của ngươi là có ý gì?” Nàng khỏi quay đầu lại nhìn Hàn Như Liệt cũng lại phát ra trong mắt Hàn Như Liệt cũng tràn ngập hàn ý, chuyện này… rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? “Ngươi có biết vì sao ngươi mở được gian mật thất này ra ? Bởi vì ngươi chính là nghiệt chủng của Quân Chính Hạo cùng Đinh Bội Văn!” Hàn Thành Hạo chậm rãi đem chuyện lúc trước ra kể lại lượt, biết đến tột cùng là cho chính bản thân mình nghe hay là cho Đinh Thục Nghi nghe. Hôm nay, tất cả ân oán của bọn cùng với Quân gia xem như là kết thúc hoàn toàn rồi! Chỉ là thiệt thòi của Hàn Thành Tĩnh cho dù như thế nào nữa cũng thể bù đắp lại được nữa rồi… Hàn Thành Hạo chưa câu nào, sắc mặt Đinh Thục Nghi dần dần tái nhợt, đợt sau khi đem tất cả mọi việc xong, sắc mặt Đinh Thục Nghi trở nên trắng bệch. “Người đem ta nuôi lớn từ hóa ra lại là kẻ thù của ta! Người mà ta lòng muốn gả lại chính là con trai của kẻ thù của ta! Ha ha, là châm chọc biết bao. Hàn Như Liệt, có phải ngươi sớm biết trước rồi hay ! Ban đầu ngươi cố ý dẫn ta đến đây để giúp các ngươi mở ra mật thất của Quân gia ta, các ngươi suy đoán tốt!” Nghe thấy câu hỏi của Đinh Thục Nghi, Hàn Như Liệt thế nhưng lại ra câu làm cho nàng càng cảm thấy trái tim nàng nguội lạnh: “Ngươi cho rằng nếu như phải ngươi có ích cho gia tộc của ta, ta để ngươi sống đến ngày hôm nay sao? Cho dù là bất kỳ kẻ nào nữa, chỉ cần dám tổn thương Chỉ Ly nhất định phải trả bằng máu cái giá lớn!” “Ha ha…” Sắc mặt Đinh Thục Nghi trắng bệch, nàng điên cuồng mà cười, nhưng nước mắt lại thể kìm nén được mà chảy ra từ trong khóe mắt nàng, khuôn mặt kiều diễm lúc này nhem nhuốc đến chịu được, nhưng lại thể có từ ngữ nào có thể biểu đạt cảm xúc tại của nàng. Nàng như vậy mà làm quỷ hồ đồ đến hai mươi năm, từ đầu tới cuối đều là quân cờ cho Hàn gia lợi dụng! Uổng cho Đinh Thục Nghi nàng vẫn tự coi là mình siêu phàm, cho là mình đủ xuất sắc, lại nghĩ tới mình vẫn luôn là đồ đần từ đầu đến cuối! Bị người ta lợi dụng nhưng lại biết, nàng sống nhiều năm như vậy là vô dụng rồi! biết dưới suối vàng, cha mẹ nhìn thấy nàng như vậy họ nghĩ như thế nào, nàng làm gì còn thể diện nào để đối mặt với bọn họ? Đinh Thục Nghi tính toán, muốn chạy từ bên trong mật thất ra bên ngoài, lại phát đại môn của mật thất đóng lại từ lâu. Đúng vậy, đây là việc mà bọn dự tính trước, đem nàng dẫn vào bên trong mật thất, làm sao lại có thể cho nàng chạy đâu đây? Nghĩ vậy, khuôn mặt Đinh Thục Nghi xám như tro, nhưng trong lòng lại tràn ngập cam lòng. “ cho ngươi biết tất cả rồi, cho dù chết cũng có thể biết được vì sao mình chết.” Hàn Thành Hạo chậm rãi , tiếp theo, Thiên Lực mạnh mẽ bộc phát ra từ người , chưởng hướng về phía Đinh Thục Nghi đánh tới. đòn của Hàn Thành Hạo đánh đến Đinh Thục Nghi căn bản có khả năng tránh thoát, thậm chí ngay lúc lực đạo cường hãn kia ở trước mặt ngay cả ý nghĩ muốn phản kháng nàng cũng có, khuôn mặt dữ tợn, Đinh Thục Nghi chỉ có thể điên cuồng quát lên: “Hàn Thành Hạo, Hàn Như Liệt, các ngươi chết yên thân!” “Chết yên thân chính là Quân gia các ngươi!” Hàn Như Liệt chỉ nhìn màn này, nguyên bản chuẩn bị ra tay rồi, chỉ là trong lòng Hàn Thành Hạo còn xúc động hơn nữa, có lẽ muốn đem giết Đinh Thục Nghi để báo thù cho rồi. như vậy, ngăn cản, ở trong mắt , đơn giản là chỉ cần Đinh Thục Nghi biến mất, như vậy Chỉ Ly còn bị nguy hiểm. “Bùm” Nắm đấm của Hàn Thành Hạo đánh vào đầu của Đinh Thục Nghi, giết linh thức của nàng. Vẻ dữ tợn mặt Đinh Thục Nghi cũng ngừng lại, chậm rãi ngã xuống. Sắc mặt bình thản, Hàn Thành Hạo thu tay của mình về, trong lòng có tia thoải mái. Quân gia, cuối cùng cũng còn có ai sống sót. Quân Chính Hạo, đây đều là báo ứng của ngươi! Hàn Như Liệt khẽ vươn tay, Thiên Lực trong cơ thể hóa thành từng lưỡi dao gió, đem thân thể của Đinh Thục Nghi cắt ra thành từng vết thương, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo của nàng. Ngay sau đó, thân hình khẽ động, lưỡi dao gió kia xuất người , mặc cho da bị lưỡi dao gió cắt, đau đớn trong mắt người bình thường khó có thể chịu được nhưng đối với Hàn Như Liệt, ngay cả lông mày cũng chưa từng nhăn. Bọn thể để cho người ngoài biết được Đinh Thục Nghi là do bọn giết, bởi vì người biết việc trong gia tộc nhiều, cùng bị thương như vậy là do có công kích mạnh mẽ bên trong làm cho nàng chết. Trong ba người, tu vi của Đinh Thục Nghi là thấp nhất, tiếp theo chính là . Muốn làm cho người khác tin tưởng, cũng phải bị thương mới được, nếu cùng Hàn Thành Hạo hai người đều bình an vô , chỉ có Đinh Thục Nghi bị như vậy, ai mà tin được? Hàn Thành Hạo nhìn hành động của Hàn Như Liệt, trong mắt đều là vẻ hài lòng. Hành động hôm nay của con trai mình càng ngày càng làm cho phải công nhận, nhìn lầm… Lần này sau khi trở về, ngược lại muốn xem những người trong nhà kia còn có thể có ý kiến gì? Qua nhiều năm như vậy, những chuyện bọn họ lén lút làm cũng phải là thấy, chỉ là cảm thấy những việc này coi như là loại rèn luyện cho Hàn Như Liệt lấy kinh nghiệm trưởng thành cho nên vẫn chưa từng nhúng tay, bây giờ Liệt làm mọi việc rất tốt, nếu những người kia còn có hành động gì buông tha bọn họ dễ dàng như vậy… Thần Quyết cung. Trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng lo lắng biết Hàn Như Liệt giải quyết việc kia như thế nào rồi. Nếu chính tai nghe được lời Hàn Như Liệt , nàng khó có thể tin được Hàn gia vì kế hoạch như vậy mà nuôi dưỡng con của kẻ thù hơn hai mươi năm trời, có thể giấu diếm mọi chuyện được nhiều năm như vậy, là chuyện phải người bình thường có thể làm được. Nghĩ tới những việc này, nàng đều thầm kinh hãi, lại muốn thừa nhận cũng được rằng thủ đoạn của Hàn gia cao minh. Có lẽ hôm nay kế hoạch của Liệt cũng bắt đầu thực rồi, cũng biết cuối cùng Đinh Thục Nghi có đến hay . So với cách đề nghị mà Hàn Thành Hạo nghĩ ra, biện pháp mà Hàn Như Liệt đưa ra tất nhiên là tốt hơn. Nếu như Hàn Như Liệt cưới Đinh Thục Nghi, cho dù nàng muốn cũng cách nào có thể để ý, mặc dù đây chỉ là giả vờ nhưng thực làm cho trong lòng người ta phải suy nghĩ. Nghĩ vậy, mặt Mộ Chỉ Ly lại lộ ra nụ cười ngọt ngào. Cũng may Liệt vẫn luôn vì nàng suy nghĩ mà làm như vậy. Hôm nay nàng cũng đến Luyện Đan Thất, bởi vì nàng có chút tâm , cho nên để ngày mai vẫn là tốt hơn. Tạ Vãn Phong có với nàng là để lúc nàng rảnh rỗi thuận tiện qua, chậm lại ngày cũng sao cả. Hôm sau. Từ sáng sớm Mộ Chỉ Ly hướng tới Luyện Đan Sơn mà tới, thời gian hôm nay của nàng có chút rảnh rỗi. ở Điện chủ tu luyện cùng các sư huynh sư tỷ, mà là mình tu luyện hàn khí, đợi đến lúc Hỗn Độn thiên lực trong cơ thể nàng tiến hóa rồi mới cùng bọn họ tu luyện. Lúc Mộ Chỉ Ly đến Luyện Đan Sơn, người trông coi Sơn cũng hỏi gì nàng mà để cho nàng vào ngay. Có lẽ Tạ Vãn Phong dặn dò trước, trước lúc đến đây nàng cũng có nghĩ đến vấn đề này, nhưng lại nghĩ Tạ Vãn Phong chu đáo như vậy. vào đại điện, gã đệ tử liền tới trước mặt Mộ Chỉ Ly: “Mộ sư muội, ngươi chờ chút, ta thông truyền (truyền đạt, thông báo)”. Sau khi Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh so tài luyện đan, danh tính của Mộ Chỉ Ly truyền ra khắp Luyện Đan Sơn. Tin tức chấn động như vậy trong khoảng thời gian ngắn bị các đệ tử trong Luyện Đan Sơn biết được, sau đó Thất chủ cũng dặn dò bọn họ nếu thấy Mộ Chỉ Ly đến lập tức thông truyền cho . Trong thời gian hai ngày này, mọi người bàn tán sôi nổi, xem Mộ Chỉ Ly có phải hay muốn đến Luyện Đan Thất của bọn họ luyện đan, nếu sao nàng lại xuất tại chỗ này? Điện chủ Phong Hàn chẳng lẽ lại cố ý mang Mộ Chỉ Ly đến so tài cùng Thất chủ hay sao? Nhưng mà lại nghe người ta đến đan dược đưa ra trong trận so tài với Tử Thanh sư tỷ, kể từ đó, bọn ngoại trừ cái khả năng kia nghĩ được đến những khả năng khác nữa. Mộ Chỉ Ly cười gật đầu, dung nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười vui vẻ dịu dàng: “Làm phiền ngươi rồi.” Đệ tử kia thấy vậy cũng bị ngẩn ngơ mất lúc, cho đến lúc bị người bên cạnh vỗ vào mới có phản ứng trở lại, xấu hổ rời , trong lòng thầm than, mọi người quả nhiên sai, Mộ sư muội này lớn lên là xinh đẹp. Tử Thanh sư tỷ nguyên bản được mọi người công nhận là tiểu mỹ nhân, giờ đây đem ra so sánh Mộ sư muội tất nhiên mạnh hơn bậc. Tử Thanh sư tỷ có Dật Ngự sư huynh, bọn họ có cơ hội rồi, thế nhưng Mộ sư muội vẫn còn độc thân! Nghĩ vậy, mặt nam tử cũng lên nụ cười, cho dù có hi vọng, bọn họ cũng có thể thử lần mà? Mộ Chỉ Ly đứng nguyên tại chỗ để đợi, lại nhận ra ít đệ tử xung quanh đó đều nhìn nàng, kèm theo những tiếng bàn tán. Trong lòng nàng thầm than sau trận so tài đan dược kết thúc, ở Luyện Đan Sơn cũng có ít người biết mình. “Mộ Chỉ Ly đến rồi! Có phải từ nay về sau nàng luyện đan ở Luyện Đan Thất của chúng ta ?” “Cái này ta cũng , ta chỉ cảm thấy khả năng này là rất lớn, như vậy Luyện Đan Thất của chúng ta lại có thêm mỹ nhân nữa rồi!” “Trong đầu ngươi suốt ngày chỉ biết nghĩ đến chuyện đó, thuật luyện đan của nàng giỏi như vậy, ngay cả Thất chủ có điều hiểu cũng muốn thỉnh giáo nàng. Nếu như sau này nàng cùng luyện đan với chúng ta, như vậy phải là chúng ta có điều gì hiểu cũng có thể hỏi nàng sao?” “Đâu có đơn giản như vậy? Nàng lợi hại như vậy làm sao để ý tới chúng ta?” “Ta nghĩ chắc gì như vậy, ta thấy nhìn qua nàng có vẻ rất dễ ở cùng đó…” ….. Từng câu bàn tán đều xoay quanh chủ đề Mộ Chỉ Ly đến hay Luyện Đan Thất, bọn họ tất nhiên đều hy vọng Mộ Chỉ Ly đến đây. Cho dù là bởi vì nguyên nhân gì, ít nhất ở đây có người bài xích nàng. Rất nhanh, đệ tử thông truyền kia trở về, hướng tới Mộ Chỉ Ly : “Thất chủ bảo ngươi tiến vào trong điện, có việc muốn cùng ngươi trò chuyện.” Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Làm phiền ngươi dẫn đường rồi.” Lần trước Tạ Vãn Phong muốn cùng nàng chuyện về vấn đề phương diện luyện đan, việc này nàng sớm đoán được. Nghe vậy, nam tử kia chỉ cảm thấy sảng khoái dễ chịu trong lòng! Mình còn có thể cùng đường với nàng, trong điện này còn có biết bao nhiêu người hâm mộ mình đây. “Mộ sư muội, sau này ngươi ở Luyện Đan Thất luyện tập thuật luyện đan chứ?” Nam tử lên tiếng hỏi. “Nếu giống như lời người bên ngoài vô tình , chắc là như vậy.” Mục đích ban đầu khi đến Luyện Đan Thất này của nàng chính là để luyện đan ở đây, chẳng qua là bị trận so tài đan dược với Hạng Tử Thanh làm trì hoãn. Sư phụ cũng , hi vọng nàng xao nhãng thuật luyện đan, vì thế nguyên nhân mang nàng đến đây cũng rất ràng rồi. Đáy mắt nam tử vẻ vui mừng: “Vậy sau này chúng ta có thể cùng nhau luyện đan rồi. Đến lúc đó có chỗ nào hiểu, hy vọng Mộ sư muội có thể chỉ giáo cho ta.” cũng vô cùng bội phục thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly, chỉ tiếc là trận so tài đan dược ngày ấy vì phải thu dọn lại dược điền mà được xem, sau khi xong việc trở về nghe mọi người bàn tán chỉ biết được vài phần. Mộ Chỉ Ly có thể thắng được Tử Thanh sư tỷ có thể đủ để chứng minh được năng lực của nàng, toàn bộ Luyện Đan Thất ngoại trừ Thất chủ, người tiếp theo chính là nàng! “Sư huynh khách khí, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận.” Lúc Tạ Vãn Phong nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, cười khà khà, bộ dáng kia ngược lại vô cùng giống Phong Hàn. “Bái kiến Thất chủ” Mộ Chỉ Ly thi lễ rồi . “Ở chỗ của ta ngươi cần khách khí như thế, ngươi ngồi .” Tạ Vãn Phong xua tay, , nhưng đôi mắt lại sáng ngời đến khác thường. Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lại càng hâm mộ lão gia hỏa Phong Hàn kia, sớm thu nhận được đệ tử tốt như vậy. Lúc trước khi biết tin Mộ Chỉ Ly tới Thần Quyết cung cũng có ý nghĩ muốn thu nàng làm đệ tử, chỉ là Mộ Chỉ Ly buông tha Dược Tông mà đến Thần Quyết cung nàng chắc hẳn coi trọng tu vi nhiều hơn luyện đan, lại thêm mình cũng có hai đồ đệ tồi, cho nên cũng buông tha . Chưa từng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly này mới là hắc mã (người lường được thực lực so với những người cạnh tranh)! Nếu sớm biết được lúc trước cho dù như thế nào cũng buông tha cho! Bây giờ bỏ lỡ rồi, ngày bình thường vẫn luôn hoan hỉ trước mặt Phong Hàn là có hai đệ tử đắc ý, hôm nay lại biến thành Phong Hàn đắc ý đến hả hê trước mặt , lại chỉ có thể cười khổ. Chỉ là rất nhanh thông suốt điều nữa, Mộ Chỉ Ly này tới Luyện Đan Thất tu luyện, như vậy mình cũng có thể xem là nửa sư phụ của nàng đúng ? Nha đầu kia cho dù là thiên phú hay tính cách đều là khó mà gặp được, nhân tài như vậy cho dù chỉ làm nửa sư phụ của nàng cũng tệ. Tạ Vãn Phong cũng phải là người hẹp hòi gì, nếu Mộ Chỉ Ly có thể dưới chỉ dẫn của mà tiến bộ rất tốt, cũng cảm thấy rất vui vẻ. tin rằng tương lai, nha đầu kia thành tựu phương diện luyện đan tuyệt đối thấp hơn so với . Chỉ cần nghĩ đến đây cảm thấy nàng phải là nghiệt bình thường. Người bình thường giữa tu luyện và luyện đan chỉ có thể đủ phát triển tốt phương diện, bởi vì cả hai phương diện đều cần phải hao tổn rất nhiều tinh lực và phải thực hành rất nhiều, người bình thường chỉ có thể lựa chọn lĩnh vực để phát triển. Thế nhưng nghe xong lời Phong Hàn , dường như là nha đầu kia phương diện tu vi trình độ cũng thấp, nếu cái lão cáo già Phong Hàn kia cũng thu nàng làm đệ tử rồi. Phát triển cả hai, biểu của cả hai phương diện lại đều rất nổi bật, loại người này chỉ có thể gọi là nghiệt. Chỉ là thích nhất là loại nghiệt này, ha ha. Hôm nay, Mộ Chỉ Ly cùng Tạ Vãn Phong trò chuyện rất lâu. Nàng có giữ làm của riêng, đem phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm cùng cách làm thế nào để nâng cao tỷ lệ luyện đan thành công hết cho . Tạ Vãn Phong quả nhiên hổ danh là đại tông sư, chỉ cần Mộ Chỉ Ly vừa là có thể ngay lập tức phản ứng kịp. Sau khi nghe hết những lời Mộ Chỉ Ly , ngay cả là Tạ Vãn Phong, mặt cũng nhịn được mà lộ ra thần sắc thán phục sợ hãi. luyện đan nhiều năm như vậy nhưng lại chưa từng nghĩ ra còn có phương pháp như vậy để nâng cao tổng số lượng và phẩm chất của đan dược. Luyện chế phẩm chất đan dược còn dễ , cái này là bí mật bất truyền của Dược Tông, nhưng phương pháp nâng cao tổng số lượng lại là tự mình Mộ Chỉ Ly lĩnh ngộ ra được. Tuổi của Mộ Chỉ Ly chẳng qua mới chỉ là hai mươi tuổi, lại có thể đến được bước này, là thể tin nổi! Đem so sánh bên trong những người cùng tuổi với nàng, sợ là nàng hoàn toàn xứng đáng là người đứng thứ nhất. Cho dù là phương diện luyện đan, Tư Đồ Diêu có thể so sánh cùng nàng, thế nhưng so với điểm nàng có thể tự sáng chế ra phương pháp tăng tổng số lượng đan dược, Tư Đồ Diêu thua. Sau khi chuyện với Tạ Vãn Phong ngày, Mộ Chỉ Ly nhận được ít lợi ích. Nàng hiểu Tạ Vãn Phong cũng giữ làm của riêng, số điểm về luyện chế đan dược lục phẩm cùng ít trình tự cần phải chú ý đều hết cho nàng, cho nàng chuẩn bị rất tốt để bước vào cánh cửa luyện chế đan dược lục phẩm. Mộ Chỉ Ly nhân cơ hội này cũng đem số vấn đề nàng chưa hiểu ra hỏi, mà Tạ Vãn Phong cũng giải thích kỹ càng cho nàng, làm cho nàng hiểu ra, trong lòng cũng thêm phần chắn chắn đối với luyện chế lục phẩm đan dược. Đây cũng là những kinh nghiệm quý báu, có thể làm cho nàng đỡ phải đường vòng rất nhiều, nắm giữ được chính xác phương pháp luyện chế, do đó phải ngừng luyện tập. Đợi sau hôm nay khi trở về, nàng có thể thử luyện chế đan dược lục phẩm lần!